TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 17

Chủ đề: Ta chính là đại minh tinh

  1. #1
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định Ta chính là đại minh tinh

    Ngã Chân Thị Đại Minh Tinh - 我真是大明星



    Tác giả: Thường dụ (Tác giả bộ quyền tài)



    Ta mơ thấy một giấc mơ, sau đó thế giới liền biến thành một khoản trò chơi, bối cảnh thế giới bị trò chơi tuỳ cơ sửa lại, hoàn toàn đổi mới, lịch sử cùng xã hội tuy rằng biến hóa không lớn, nhưng lại không có những tiết mục tống nghệ, tác phẩm âm nhạc, tác phẩm văn học cùng tác phẩm điện ảnh mà ta từng biết. Trò chơi còn có thương thành, bên trong cung cấp một loạt thần kỳ vật phẩm:

    【 lưu trữ 】: khả năng lưu trữ lại và giúp ta quay lại thời điểm bắt đầu lưu trữ.

    【 mị lực quả thực 】: vĩnh cửu gia tăng người chơi mị lực giá trị.

    【 may mắn nước trái cây 】: năm phút đồng hồ trong vòng gia tăng người chơi may mắn giá trị.

    【 bát quái chưởng kinh nghiệm thư 】: đọc sau tăng lên người chơi nên kỹ năng kinh nghiệm giá trị.

    Bằng vào này khoản trò chơi giúp, ta theo một cái nho nhỏ phát thanh người chủ trì làm khởi đi bước một biến thành đại minh tinh!

    【 thường dụ xuất phẩm 】: đã hoàn bản 《 thị trưởng đại nhân 》《 trọng hoạt 》《 trọng sinh chi đồ chơi nhân sinh 》《 quyền tài 》

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hiện nay có quá nhiều truyện, nhưng hầu hết đọc khoảng trăm chương là bắt đầu chán, cảm thấy không não tàn thì nội dung cũng nhiều chỗ không hợp lý.

    Bộ này thuộc thể loại YY, hài hước vô đối. Các bạn đọc thể loại đô thị nhiều thì chắc biết, không gái gú thì tài phú, không võ công vô đối chống luôn cả đạn thì cũng biết bay như siêu nhân. Ở đây thì mình chưa thấy.

    Nhân vật chính thuộc loại minh tinh, là thể loại nhân vật của công chúng. Một số bộ giống thế này, nhân vật chính quá hiền, hoặc sợ này sợ nọ. Ở đây, không, nhân vật chính của chúng ta không nhàm chán như thế.

    Đọc đi các bạn, đọc đi rồi tự mình cảm nhận.

    Mình đề cử cho thằng bạn mình, mà nó không thích đọc thể loại convert nên mình ra làm bộ dịch luôn. Do mình mới bắt đầu dịch, nên có gì các bạn thông cảm.
    p.s : Mình đọc bộ này hơn 800 chương rồi mà không thấy lý do gì để ngưng được

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    .


    * người chủ trì : người dẫn chương trình, hay con gọi là MC
    * Có một số thuật ngữ game như thương thành có thể hiểu là quầy hàng, nhưng mình thấy để thương thành nghe có vẻ hay hơn


    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 27-01-2016 lúc 08:34. Lý do: Thêm link góp ý/thảo luận
    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    sasuketaki02,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 0 : [ ta muốn làm ngôi sao!]




    Trương Diệp cảm thấy cuộc đời này thật phấn khích.

    Tháng trước, hắn mở liveshow cá nhân lần thứ 32.

    Mấy ngày trước, thư ký liên hiệp quốc lão Phan mời hắn cùng ăn bữa tối.

    Ngày hôm qua, phim khoa học viễn tưởng 3D [ đường sắt đội du kích ] của Hollywood mời hắn diễn nhân vật nam chính.

    Làm một nhà nghệ thuật vĩ đại, Trương Diệp vẫn luôn thổn thức cảm khái, nhân sinh của hắn còn có cái gì tiếc nuối sao? Không có, quá là phi thường hoàn mỹ. Nếu mà có chút tì vết, ân, khả năng chính là hắn không có bỏ được tật xấu thích trang bức.

    Phía trước là chém gió chút.

    Trên thực tế, Trương Diệp là một gã năm nay vừa tốt nghiệp, là một kẻ bình thường đến không thể bình thường hơn trong thế giới này, hắn có một ước mơ đó là trở thành một ngôi sao, mặc kệ là người dẫn chương trình cũng được, ca sĩ cũng được, tác gia cũng được, chỉ cần nổi danh là được. Ước mơ của hắn còn tương đương cao, hắn chẳng những mơ thành ngôi sao, còn mơ trở thành đại minh tinh hàng đầu trên thế giới, đây là mục tiêu phấn đấu cả đời của hắn, chưa bao giờ hắn buông tha cho ý niệm đó. Ngày mai chính là ngày mà đài phát thanh phỏng vấn tuyển người dẫn chương trình, trong lòng hắn có chút lo lắng, không biết có thể thành công hay không.

    Có thể là do ngày hôm qua ngủ trễ, hắn có một giấc mơ, trong mơ lóe ra mấy hàng lập thể chữ nhỏ.

    [ download trò chơi......]

    [ xác nhận người chơi......]

    [ trò chơi đã download xong, ngài là người chơi duy nhất, đây là một trò chơi giúp người chơi thục hiện giấc mộng của mình, đã tìm thấy mục tiêu giấc mộng của người chơi, trò chơi chấm dứt kiểm tra, trò chơi đầu mối chính kết cục đặt ra xong -- giúp người chơi trở thành minh tinh vĩ đại nhất thế giới.]

    [ Trò chơi độ khó: Tối cao.]

    [ Cài đặt xong, đang rút thưởng lễ bao cho tân thủ ]

    [ Đạt được phần thưởng ‘ Do trò chơi sửa chữa lại bối cảnh thế giới’.]

    [ Vào trò chơi, 5...... 4...... 3...... 2...... 1...... Trò chơi bắt đầu!]

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    * trang bức : trang là giả trang, bức trong ngưu bức. Ý là thích giả vờ là kẻ tài ba, nhân vật chính.
    * lễ bao cho tân thủ : ai chơi game đều biết, là phần thưởng cho người mới chơi.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 19-02-2016 lúc 08:31.

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,sasuketaki02,yakuza95,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 1 : [Thế giới sau khi được sửa lại!]




    Kinh thành.

    Sáng sớm ngày hôm sau.

    Rời giường từ sớm nhưng Trương Diệp vẫn còn đang buồn bực về giấc mộng tối hôm qua. Vừa ngáp vừa tùy ý mở TV xem tin tức. Bỗng nhiên, hắn phát hiện trên ngón út bàn tay trái có một chiếc nhẫn màu bạc, đây rõ ràng không phải là đồ của hắn a, hắn dùng hết sức tháo chiếc nhẫn nhưng tháo không được, không những thế, khi tay hắn chà xát chiếc nhẫn, một màn hình hư nghĩ theo chiếc nhẫn bắn ra, còn có một hàng chữ giống như trong giấc mộng tối qua - chiếc nhẫn trò chơi khởi động, lễ bao cho tân thủ " Do trò chơi sửa chữa lại bối cảnh thế giới " chuẩn bị khởi động.

    Chờ khỏi động......

    Ba giây......

    Hai giây......

    Một giây......

    Bắt đầu phần thưởng!

    Sau đó, Trương Diệp liền thấy được một màn kinh người!

    Chiếc điện thoại di động htc của mình ném ở trên giường vặn vẹo một lát lại biến thành hình dạng khác, ngay cả nhãn hiệu cũng thay đổi, thành tcc. Hai quyển sách lậu Từ Chí Ma tập thơ đặt ở cửa sổ, nháy mắt chợt lóe, một quyển biến mất trong không khí, vô tung vô ảnh, một quyển khác lại biến thành tập thơ của Trần Thiên Khuông.

    Chỉ xem đến đây, trong phòng đã phát sinh một loạt biến hóa !

    Làm cho Trương Diệp khiếp sợ nhất vẫn là TV dị biến, hồng bài TV chẳng những thương hiệu thay đổi, còn biến thành phi thiên bài, thương hiệu chưa bao giờ nghe nói, càng mấu chốt là nội dụng TV đang chiếu !

    " Cây xoài vệ thị phát hành tiết mục văn nghệ mới [ Tiền đồ xán lạn ] tỉ lệ người xem phá 1 %."

    " Vé xem bộ phim mới nhất của Ngô Bang [ Bạch nương ] đột phá 5 tỷ "

    " Thiên hậu Chương Viễn Kì ra bài hát mới thất bại, có lẽ sẽ chuyển trọng tâm hoặc chuyển qua lĩnh vực điện ảnh. "

    " Hôm qua, tác phẩm của họa sĩ nổi tiếng thế giới Davis [ trời xanh ] bán đấu giá ở Mỹ."

    " Lễ kỷ niệm 10 năm qua đời của màn ảnh thiên vương Trần Vĩ Sư, người nổi tiếng nhất của điện ảnh nước ta. Trong lễ kỉ niệm có nhiều nghệ sĩ trong giới giải trí hiến ca, khiến cho người nghe rơi lệ "

    Kinh ngạc hơn 10 phút, Trương Diệp vẫn ngơ ngác không hiểu sao lại thế này, điện thoại, TV như thế nào thay đổi thương hiệu? Thiên hậu Chương Viễn Kì ? Khi nào thì giới Thiên hậu nhiều ra cái tên Chương Viễn Kì? Còn lễ kỉ niệm 10 năm ? Trần Vĩ Sư là ở đâu ra? Như thế nào mà đều chưa nghe qua ? Chương Viễn Kì lẽ nào là Chương Tử Di sửa lại nghệ danh? Trần Vĩ Sư là Trần Dịch Tấn đổi tên ? Cũng không đúng nha, Trần Dịch Tấn còn sống kia mà! [ Bạch Nương ] lại là bộ phim nào ? Bạch Nham Tùng là diễn viên chính ? Mẹ nó, hắn khi nào thì đóng phim ?

    Trương Diệp luống cuống kéo ra rèm cửa sổ, nhìn đến bên ngoài, tựa hồ cũng có biến hóa. Hai hàng cây dương thụ biến mất, thay vào đó là bồn hoa, xa xa, tòa nhà hình tháp lại biến thành nhà cao tầng, cũng không cao lắm, chỉ có 6 tầng, còn có, mấy tòa nhà nguyên bản màu xám, hiện tại chẳng những có rất nhỏ biến hóa, màu sắc cũng thành xám trắng tương giao !

    Giọt!

    Phần thưởng ban cho kết thúc!

    Ghi chú: Bối cảnh thế giới hiện tại được trò chơi thay đổi đạt đến lý luận cân bằng !

    Mặt mũi trắng bệch, Trương Diệp nắm lên điện thoại di động không biết thương hiệu, vội vàng mở xem, thời gian chính xác, hôm nay là ngày hắn tốt nghiệp được 2 tháng, lại xem xét danh bạ, không tin nổi, hắn còn cố ý gọi vài người, bạn bè người nhà vẫn là những người đó, thế nhưng tình huống xung quanh lại phải giải thích thế nào ? Còn có, chiếc nhẫn trò chơi trên tay là cái gì ? Chiếc nhẫn này có thể thay đổi thế giới sao ?

    Trương Diệp không tin, mở máy tính, lên mạng xem xét, trời ạ, càng xem càng kinh, càng xem càng lạnh gáy !

    Thay đổi !

    Tất cả đều thay đổi !

    Người dẫn chương trình đã không có vài người Cảnh Tạ Na .

    Giới âm nhạc không có vài người Trần Dịch Tấn, Trương Học Hữu.

    Giới điện ảnh đã không có đám người Phùng Tiểu Cương, Tôn Hồng Lôi.

    Họa sĩ giới trong ngoài nước không có Tề Bạch Thạch, Picasso .

    Thần khúc [ Không Yên ] ? Tiểu thuyết Mạc Ngôn ? Đàn dương cầm Beethoven ? [ Transformers ] series ? Tống nghệ tiết mục [ Trung Quốc hảo thanh âm ] ? Bức tranh nổi tiếng [ Mona Lisa ] ? Đều không có ! Xem ra mấy thứ đó đều bị trò chơi không biết tên kia sửa lại, đây chính là phần thưởng cho người chơi duy nhất là hắn ? Thế nhưng .... sự thật sao lại biến thành trò chơi ?

    Đến cùng là trò chơi sử dụng phương thức gì ?

    [ Hồn đấu la ] còn là [ super Mario ]

    Lấy đầu đập vào cục gạch làm xuất hiện cái nấm diệu kì, ăn vào biến lớn super Mario ?

    Đương nhiên cũng có thứ không thay đổi, một vài nhân vật lịch sử trọng yếu, thế giới cục diện, hoàn cảnh xã hội cơ bản đều không biến hóa, trên bàn mì ăn liền Hảo Hảo vẫn là Hảo Hảo, Lv vẫn là thế giới hàng hiệu, một bộ phận lớn đều không bị sửa chữa, đây là do trò chơi ?

    Chuyện ma quái a!

    Cái này đến cùng là cái gì ?

    Thùng thùng thùng, có người vào lúc này gõ cửa, tiếng đập còn khá lớn, khẳng định là dùng sức gõ ra đến âm thanh.

    Trương Diêp đoán được là ai, lại làm bộ không nghe thấy.

    Người nọ lại gõ vài cái, sau đó, tiếng chìa khóa chạm nhau, cửa thế nhưng mở !

    Trương Diệp đánh giá người tới, trong lòng nghĩ, thế giới đều thay đổi, chủ cho thuê nhà vẫn là chủ cho thuê nhà trước kia a.

    Một nữ nhân tầm khoảng 30 tuổi bước vào, hình dáng còn rất tốt, có đôi khi hai từ xinh đẹp rất khó hình dung nàng, tỷ như hiện tại, rõ ràng là vừa gội đầu, trên đầu còn buộc khăn mặt trắng, nhưng dung nhan khuynh quốc khuynh thành vẫn không dấu được, hơn nữa dáng người vô cùng tốt, da thịt cao thấp toàn thân đều lộ ra sự co dãn, cảm giác thập phần sắc bén. Nhưng một mỹ phụ như vậy, chỉ có hàng ngày tiếp xúc nàng mới biết được lời nói cay nghiệt của nàng, thật sự là muốn độc ác bao nhiêu, độc bấy nhiêu a. Bằng không, ai lại đến tuổi này mà chưa kết hôn ? Chỉ cần nàng há mồm, người bình thường tuyệt đối chịu không nổi !

    Nhìn thấy Trương Diệp ở nhà, Nhiêu Ái Mẫn e hèm cổ họng, cười như không cười nói : " Tiểu tử ngươi dám theo ta chơi mèo trốn chuột hả ? Ta gõ cửa nữa ngày cũng không trả lời ? Giả chết hả ? "

    Trương Diệp thoáng xấu hổ " A di à, ngài như thế nào đến đây ? "

    Nhiêu Ái Mẫn thoải mái đặt mông ngồi xuống phòng khách, ba một tiếng, tức giận đập máy tính lên bàn -- Trương Diệp thấy máy tính của nàng nhiều lần, trước kia là Fx, hiện tại biến thành chưa từng nghe qua thương hiệu, xem ra ngành máy tính cũng bị sữa chữa.

    " Ngươi nói xem ta đến làm gì, thu tiền thuê nhà ! " Ngón tay bùm bụp thập phần thuần thục xoa bóp vào nhau.

    " Tháng này, ngươi còn chưa trả tiền nhà, hơn nữa tháng trước, tiền điện, nước, than ta cho ngươi tính tốt lắm, tổng cộng là 2582, đã muốn dục người vài lần, hôm nay, thiếu một phần đều không được! Ta nói cho người nghe Tiểu Trương, ta xem ngươi cũng là người kinh thành, lúc trước mới thu ngươi một tháng tiền nhà thế chấp, ngươi hỏi thăm đi, phòng cho thuê nhà ai không phải không thế chấp 3 tháng? Ngươi xem ngươi có bao nhiêu ưu đãi ? "

    Trương Diệp cười khổ nói: " Ngài thư thả cho ta vài ngày, hiện tại ta thực không có tiền, chờ ta tìm được công tác, lập tức trả cho ngài."

    Nhiêu Ái Mẫn tao nhã khoát tay chỉ " Không có tiền, liền cút liền cho ta!"

    Trương Diệp khóc than nói: " Ngài cũng biết tình huống của ta, số tiền trả cho ngài lần trước đều là tiền mừng tuổi, ta cũng chỉ có chừng này tiền, ngài nói muốn ta cút, ta cũng chỉ có thể về nhà ở với bố mẹ, ta đã từng nói, tốt nghiệp đại học nên độc lập vì thế mới từ trong nhà chuyển ra, hiện tại ta trở về, mặt mũi biết vứt đi đâu? A di, ngài xem ngoài hàng hiên, trong phòng ta, đồ dùng vật dụng đều là ngài mua, ngài gia tài bạc triệu cũng không kém chút tiền ấy, như vậy đi, hôm nay buổi sáng ta còn phải đi kinh thành radio đài phát thanh phỏng vấn, nếu có thể làm người dẫn chương trình, tiền lương của ta liền trả tiền nhà cho ngài."

    Nhiêu Ái Mẫn liếc hắn, cười nhạt nói : " Liền ngươi ? Còn người dẫn chương trình ? Người đừng giở trò này, người xem, cao có chừng này, đặt ở đâu cũng chẳng ai thèm chú ý ? Cả ngày liền nằm mộng muốn làm ngôi sao, ngươi cho là làm danh nhân đơn giản vậy sao? Ngươi nếu làm được người dẫn chương trình, lão nương ngày mai liền dám lên xuân vãn!"

    Trương Diệp nói: " Dù sao ngài lại cho ta vài ngày, ta ...."

    Nhiêu Ái Mẫn không nghe, " Không được!"

    Trương Diệp nói: " Ngài không thấy ta đều vài ngày không ăn sáng sao, tiền thực không đủ."

    " Ngươi ăn hay không ăn, theo ta có nữa đồng tiền quan hệ sao? " Nhiêu Ái Mẫn mặt lạnh, bất cận nhân tình nói.

    Nài nỉ một lúc lâu mới khuyên được chủ cho thuê rời đi, ước chừng qua mười phút, một thân áo ngủ Nhiêu Ái Mẫn đã trở lại, cũng không gõ cửa, trực tiếp lấy chìa khóa của nàng mở cửa.

    Trương Diệp còn tưởng rằng Nhiêu đại tỷ lại đây muốn đòi nợ tiếp, cẩn thận nói: " A di, ngài ...."

    Nhiêu Ái Mẫn đem trong tay một phần bữa sáng ném tới trên bàn, hừ lạnh một tiếng " Lão nương một người cũng ăn không hết, tiện nghi tiểu tử người, ta nói với người, tuy rằng công tác không dễ tìm, dù sao người cũng tốt nghiệp đại học truyền thông, làm sao hỗn không đến cơm ăn? Đừng có ở một thân cây, thắt cổ chết!"


    Trương Diệp ngẩn ra, vội nói:“Cảm ơn, ta đã biết.”

    Nhiêu Ái Mẫn xinh đẹp khuôn mặt lạnh lùng đẩy cửa rời đi.

    Trong lòng ấm áp, Trương Diệp nhìn bữa sáng trên bàn, cư nhiên còn nóng hổi, hiển nhiên không phải như Nhiêu đại tỷ nói, đồ ăn thừa, khẳng định là nghe Trương Diệp nói vài ngày chưa ăn sáng mới cố ý xuống lầu cho hắn mua. Trương Diệp biết Nhiêu đại tỷ là mặt ngoài thì lạnh, trong lòng thì ấm, lời nói có vẻ độc miệng, người nhưng thực biết quan tâm. Kỳ thật, Nhiêu đại tỷ nói thế, hắn cũng biết là đúng. Nhưng từ nhỏ, hắn chỉ có một ước mơ, trở thành người nổi tiếng, hắn chính mơ đứng ở trên sân khấu, nhìn hướng công chúng, về phần, công tác sau màn, hắn không hề nghĩ đến.

    Đi thang máy xuống lầu, Trương Diệp ra khỏi cửa.

    Đi ở đầu đường, Trương Diệp nhìn trái nhìn phải xem một chút, phát hiện phong cảnh quen thuộc lẫn xa lạ , hộp đèn quảng cáo ở trạm dừng xe bus có hình một minh tinh nào đó mà hắn không nhận ra, một ít cửa hàng truyền phát âm nhạc đang hot mà hắn cũng chưa từng nghe qua. Vì thế, đi ở con đường vô cùng quen thuộc, hắn có cảm giác vô cùng không thích ứng, cảm thấy mình cùng thế giới bị sữa lại này không hợp nhau, rất nhiều thứ đều thay đổi, hoặc là nói đây đã không còn là thế giới trước kia mà Trương Diệp biết.

    Thời tiết tháng 8 vẫn là khô nóng, khiến cho người khó chịu bất an.

    Không khoa học !

    Rất không khoa học !

    Trương Diệp tốt xấu gì cũng là tốt nghiệp đại học hàng hiệu, đương nhiên không có khả năng dễ dàng nhận loại sự tình này là thật, đây là thời đại nào chứ, sớm không phải yêu ma quỷ quái cùng mê tín xã hội, mê tín chỉ biết hại người, điểm này ngay cả học sinh tiểu học đều biết, hết thảy đều phải tin tưởng khoa học. Kết quả là Trương Diệp mắt nghiêm nghị, rút từ trong túi ra một đồng tiền nhất nguyên, thập phần thành kính búng lên không trung, " Nếu là mặt số chứng tỏ thế giới này đã bị trò chơi sữa lại, nếu là mặt quốc huy vậy thì hết thảy là giả."


    Đinh linh linh.

    Tiền xu rơi xuống đất -- mặt số!

    Trương Diệp mặt đen lại, không phải giả, hết thảy đều là thật sự!


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    * xuân vãn : tiết mục đêm giao thừa của Trung Quốc.
    * hồng bài, phi thiên bài : các thương hiệu của Trung Quốc ( Hảo hảo là của Việt nam, mình thấy nó đề cái tên mì ăn liền nghe lạ hoắc lạ hơ nên đổi luôn sang việt nam , hì, bạn nào không thích thì xin bỏ qua cho)
    * Cây xoài vệ thị : một đài truyền hình của trung Quốc


    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 19-02-2016 lúc 08:45.

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 2 : [ có thể lưu trữ?]




    Buổi sáng.

    Thời tiết tháng 8 vẫn là khô nóng như vậy, khiến người khó chịu bất an.

    Ôi chao, không đúng, không đúng, đoạn hoàn cảnh miêu tả này vừa mới dùng qua.

    Thời tiết tháng 8 còn là như vậy .... Như vậy bất an khô nóng, đúng, cái này chưa dùng qua.

    Vài năm trước, Đài phát thanh kinh thành đã cùng Đài truyền hình kinh thành xác nhập, bất quá, đơn vị tuy xác nhập cùng một chỗ, địa điểm làm việc nhưng vẫn thế. Dưới tòa nhà Đài phát thanh, Trương Diệp xem lại trên người tây trang, nhân dạng khuông cẩu ..... Hài lòng hướng vô trong bước đi. Người ta làm viên công chính thức đã sớm đều đi làm, hiện tại đi vào một bộ phận cùng Trương Diệp giống nhau, đến vì thông báo phỏng vấn tuyển dụng.

    Còn có chút thời gian, lại nghiên cứu nghiên cứu chiếc nhẫn kia đi.

    Trương Diệp cúi đầu xem xét chiếc nhẫn trò chơi quỷ dị trên bàn tay trái, màn hình hư nghĩ đẹp mắt là vậy nhưng chỉ có chính hắn nhìn thấy, nhiều người đi lại xung quanh lại hồn nhiên như không thấy. Trương Diệp luôn có cảm giác âm sâm, như không khí lạnh thổi qua người. Chẳng lẽ chính mình bị bệnh thần kinh? Vì thế mới sinh ra ảo giác nghiêm trọng? Trong khoảnh khắc, hắn nghĩ đến chính mình nữa cuộc đời sau chắc là không ky khai não hoàng kim.

    Màn hình hư nghĩ có vài dòng ghi chú :

    [ Danh vọng ] : 199983.

    [ Vật phẩm ] : Không.

    [ Thương Thành ] : Chưa mở ra.

    [ Rút Thưởng ] : Rút thưởng bảo rương.

    [ Ghi chú : Danh vọng tăng lên chính là cùng độ nổi tiếng, thành tựu, tôn kính, tín nhiệm, thanh danh của người chơi,các nhân tố liên quan với nhau. Vật phẩm trong Thương Thành cùng Rút thưởng có thể thông qua Danh vọng điểm mua. Danh vọng mới bắt đầu, phương pháp, công tác thống kê vì người chơi sinh ra đến nay, toàn bộ danh vọng ]


    Hơn 19 vạn Danh vọng ?

    Trương Diệp nghĩ lại, hồi tiểu học, chính mình sáng tác văn nhưng thật ra có vài lần khen thưởng, sơ trung, trung học cũng tính đi, thường xuyên được thầy giáo khen ngợi, đúng rồi, hắn còn có một lần lên TV, là lúc hắn đang học đại học, cùng bạn cùng phòng đi dạo phố, gặp phải phóng viên CCTV phỏng vấn, đối phương vừa đem micro đưa qua, chưa kịp hỏi, Trương Diệp liền giành trước trả lời " Ta rất hạnh phúc ", lúc ấy phóng viên CCTV không biết nói gì " Chúng ta không phải hỏi vậy, chúng ta hỏi người cảm thấy .... ", lại không đợi đối phương nói xong Trương Diệp liền có suy nghĩ, lập tức bừng tỉnh đại ngộ cao giọng hô một câu " Xã Hội chủ nghĩa muôn năm " ân, cũng không biết có phát lên TV hay không.

    Điểm Danh vọng là như vậy được đến ? 23 năm được 19 vạn điểm danh vọng ? Nhìn qua cũng không tệ lắm đi ? Nhưng rất nhanh, Trương Diệp sẽ không cảm thấy như vậy, khi hắn điểm vào màn hình hư nghĩ muốn nhìn xem, chừng đó điểm Danh vọng có thể mua được cái gì sau, hắn lặng thinh.

    Thương Thành còn không có mở ra, chỉ có Rút thưởng có thể vô.

    [ Rút thưởng ]: Cần tiêu phí 10 vạn điểm, sau khi mua, trò chơi sẽ sử dụng bàn quay rút thưởng.

    Ách, náo loạn nữa ngày, chính mình nữa đời điểm Danh vọng chỉ có thể rút thưởng một lần ? Rút lần thứ 2 không đủ, còn thiếu chút ? Trương Diệp suy nghĩ một chút, liền điểm vào ô [ Rút thưởng ], tay vùa chạm vào, màn hình như có xúc cảm, căn cứ nêu lên lựa chọn xác định, tiêu phí 10 vạn, Danh vọng lập tức còn 99983. Ô Rút thưởng chợt lóe, xuất hiện một khối hư nghĩ đĩa quay, có kim đồng hồ, có cái nút, có đĩa quay, mặt trên viết [ Tiêu hao loại], [ Thuộc tính loại], [ Kỹ năng loại] cùng [ Đặc thù loại], từng cái màu sắc khác nhau, khu vực khác nhau, lớn nhỏ phạm vi cũng không giống nhau, [ Tiêu hao loại ] diện tích lớn nhất, cơ hồ chiếm một nữa, khu vực nhỏ nhất là [ Đặc thù loại], chỉ chiếm một tia khu vực, cảm giác nhỏ đến không nhận ra.

    Màn hình trò chơi xuất hiện giới thiệu:

    Thuộc loại thuyết minh:

    [ tiêu hao loại ]: Duy nhất tiêu hao phẩm.

    [ thuộc tính loại ]: Vĩnh cửu thuộc tính vật phẩm.

    [ kỹ năng loại ]: Kỹ năng kinh nghiệm vật phẩm.

    [ đặc thù loại ]: Gia tăng thương phẩm nào đó mua quyền hạn.

    Ghi chú: Kim đồng hồ dừng ở vị trí cuối cùng chính là chủng loại vật phẩm đạt được

    Trong đầu đầy mờ mịt, Trương Diệp đành phải thử điểm vào nút vặn, Rút thưởng bắt đầu, kim đồng hồ quay tròn, ước chừng qua vài giây, kim đồng hồ mới quay chậm lại, càng ngày càng chậm, rốt cuộc chỉ hướng về phía khu vực lớn nhất trên đĩa quay, dừng lại vị trí - Tiêu hao loại!

    Rút thưởng xong!

    Một cái bảo rương nhỏ màu vàng sôi nổi xuất hiện, phần thưởng đã tự động thu vào ô [ Vật phẩm ], dòng [ Vật phẩm ] hơn một câu " Tiểu bảo rương màu vàng" ! Dùng như thế nào đây ? Trương Diệp thử chạm vào ô [ Vật phẩm ] , vậy mà tay thật sự đi vào, bên trong tựa hồ có một không gian, đụng đến bảo rương [ tiểu ] cầm đi ra, hai tay vừa mở , trừ bỏ chính mình, không ai nhìn tới bảo rương, kim quang lóe lên, bảo rương xuất hiện gì đó.

    Đó là một khổi thủy tinh nhỏ !

    Biểu hiện vật phẩm : [ lưu trữ]

    Vật phẩm giới thiệu : Vật phẩm thuộc loại Tiêu hao, có khả năng lưu trữ ghi lại, lưu trữ hạn lượng nửa giờ.

    Lưu trữ? Trương Diệp biết, bất quá, ai chơi trò chơi mà không biết, cái này dùng để lưu lại tiến độ, chuẩn bị tắt trò chơi, hoặc là vì sau đó thao tác, một lần nữa thu hồi đến làm bảo hiểm, lưu lại 30 phut? Nói đúng hơn là 30 phút sau không sử dụng, những dữ liệu lưu trữ liền trở thành phế thải? Về phần Rút thưởng bảo rương hắn cũng không xa lạ, rất nhiều trò chơi đều có Rút thưởng, bất đồng cấp bậc bảo rương, cho ra vật phẩm không giống nhau, tỷ lệ cũng không giống nhau. Trương Diệp lấy ra lưu trữ thủy tinh, bảo rương màu vàng nhất thời hóa thành nhiều điểm hào quang, biến mất trong không khí. Trương Diệp mân mê một lát, không cẩn thận bóp nát thủy tinh.

    Đang lưu trữ......

    Lưu trữ xong!

    Tại đây một khắc, thời gian dường như dừng lại một giây, hết thảy đều yên lặng !

    Một lần nữa khôi phục lại, trên mặt biên chiếc nhẫn lại hơn một dòng chữ [ Đang ghi ].

    Cái này có thể ghi lại? Trương Diệp như lọt vào sương mù, sờ sờ cái mũi, phần thưởng dành cho tân thủ? Bối cảnh sữa chữa? Rút thưởng bảo rương? Mở vật phẩm? Lưu trữ ? Thật sự là trò chơi?

    " 10h phỏng vấn, chúng ta nhanh đi."

    " Tôn ca, ngươi còn sốt ruột làm gì ? Ngươi chắc chắn trúng tuyển."

    " Cũng không chắc lắm, lần này thông báo tuyển dụng người dẫn chương trình là 2 người, ta nghe nói, thông qua thi viết thì có 20 người, cạnh tranh rất là kịch liệt."

    " Cũng đúng, người dẫn chương trình là hấp dẫn nhất, áp lực của ta với lão Chu nhỏ hơn nhiều, ta tuyển biên tập, lão Chu tuyển hoạt động, cạnh tranh không nhiều, thông báo tuyển dụng cũng nhiều"

    Có mấy người vừa đi vào vừa nói.

    Trương Diệp vừa thấy thời gian, cũng không vội nghiên cứu trò chơi, hắn chạy nhanh lên lầu, cuộc phỏng vấn ngày hôm nay đối với hắn quá trọng yếu, hắn đã sớm tự hỏi mình đi con đường nào, lấy điều kiện cùng ngoại hình của hắn, người dẫn chương trình TV? Ca sĩ? Ngôi sao điện ảnh? Cho dù là vai phản diện, vai hề, hắn cũng không đủ điều kiện, không phù hợp đặc điểm, không có khả năng hot, nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có theo con đường người dẫn chương trình radio là khởi đầu thích hợp nhất, cũng là bàn đạp trọng yếu cho con đường sau này, không thể để mất được!.

    Lầu hai.

    Nơi phỏng vấn.


    Trong hành lang đều đến đủ 20 người, mọi người đều là đối thủ cạnh tranh, không khí có chút im ắng như tờ.

    Trương Diệp đơn giản liếc nhìn, trong lòng liền mát, 20 người, tất cả đều là trai đẹp, gái xinh..... Trừ bỏ chính mình. Hai mươi mấy người, đều là 25 đến 30 tuổi, từng có kinh nghiệm hành nghề.... Trừ bỏ chính mình.

    Ưu thế duy nhất của Trương Diệp chính là xuất thân chính quy, hắn tốt nghiệp đại học hệ phát thanh, còn lại hắn không còn cái gì có ưu thế, tốt nghiệp mấy ngày qua hắn cũng phỏng vấn qua mấy nhà radio truyền thông, nhưng đều bị đào thải ở giai đoạn phỏng vấn, Trương Diệp biết rõ, đơn giản vì chính mình bộ dáng bình thương, lại không có kinh nghiệm.


    “Tôn Hoành Vĩ.”

    “Ta ở.”

    “Ngươi vào đi.”

    Người thứ nhất được gọi vào, rất nhanh, mới năm phút liền phỏng vấn xong. Chờ người tiếp theo bước vào, người bên cạnh lập tức hỏi thăm đối phương nội dung phỏng vấn. Bất quá, sau vài lần, mọi người lại không có hỏi, bởi vì mỗi người đều có nội dung không giống nhau, có người bị yêu cầu ngẫu hứng cùng khó chơi người nghe giao tiếp, có người bị yêu cầu thể hiện một chút tài biện luận, mấy cái này đều là tố chất của người dẫn chương trình.

    " Người thứ 5, Trương Diệp." Nữ trợ lý cầm danh sách gọi người.

    Trương Diệp làm động tác hít sâu lập tức đứng dậy, nói không khẩn trương là giả.

    Trong phòng, đại khái có bảy tám người phỏng vấn, có nam, có nữ, biểu tình nghiêm túc.

    Nhìn thấy Trương Diệp, ít nhất hai người trong đó nhíu nhíu lông mày, cũng không biết làm sao liền không hài lòng.

    Trương Diệp nhẹ nhàng cúi đầu, đưa cho các vị giám khảo phỏng vấn một ít tư liệu chuẩn bị để đọc diễn cảm, sau đó ngồi lại vị trí ban đầu, bắt đầu tự giới thiệu : " Các vị lão sư tốt, ta gọi là Trương Diệp, năm nay 23 tuổi, tốt nghiệp đại học truyền thông, hệ người dẫn chương trình phát thanh chuyên nghiệp, ta ...."

    Người đàn ông trung niên không khách khí ngắt lời " Lý lịch của ngươi chúng ta đều có, không cần nói lại "
    Cúi đầu nhìn xem tư liệu, " Ừ, thi viết thành tích còn được đi."

    Bên cạnh một nữ trung niên nhìn hắn một cái, xuất ra bản thảo, đưa cho mỗi người một cái, ngữ khí vô cảm nói " Phỏng vấn có hai đề thi, người dùng tốc độ nhanh nhất, xem văn bản, sau đó đọc diễn cảm"

    Đọc thuộc lòng?

    Chỉ đơn giản như vậy?

    Trương Diệp trong lòng vui vẻ, tuy mình không am hiểu lắm về đọc thuộc lòng, nhưng ở đại học đều có hệ thống tính huấn luyện qua, xem như cơ bản, vì thế hắn đi lên, cầm lấy văn bản, thoạt nhìn khoảng một ngàn chữ, rất dài. Trong khi Trương Diệp tin tưởng mười phần ghi nhớ văn tự, người phụ nữ liền giơ tay rút lấy văn bản mà Trương Diệp đang cầm.

    " Ân? Ta còn chưa xem xong". Trương Diệp ngây ra nói.

    " Được rồi, đọc diễn cảm đi." Người phụ nữ trung niên đạm mạc nói

    Các vị giám khảo khác đều không có phản ứng khác, tựa hồ cảm thấy đây cũng là điều bình thường.

    Trương Diệp lại ngẩn ra hỏi: " Lão sư, mới có mười giây, một ngàn chữ ...."

    Người đàn ông trung niên không vui lớn tiếng nói: " Nếu cần thời gian một ngày, thì phỏng vấn làm gì, tùy tiện lấy một người qua đường là xong. Bảo ngươi đọc diễn cảm , ngươi liền đọc diễn cảm. Ở đó nói nhảm làm gì."

    Trương Diệp có chút tức giận : " Nhưng ta ...."

    " Có thể nhớ bao nhiêu liền nói bấy nhiêu." Người phụ nữ không kiên nhẫn nói : " Nhanh lên một chút ! Đằng sau còn có mười mấy người nữa!"

    Trương Diệp cố nén giận, đành phải đọc diễn cảm : " Nhà nước thực hiện vai trò quản lý đối với tất cả các lĩnh vực hoạt động của toàn xã hội, trong đó có công chứng, chứng thực. Quản lý nhà nước về công chứng, chứng thực là hoạt động mang tính chất quyền lực hành chính nhà nước do .... do......" . Mười giây, cũng chỉ có thể xem nhiều như vậy.

    Mấy vị giám khảo ngồi vẽ vẽ viết viết lên tờ giấy.

    Sau đó người đàn ông trung niên vung tay lên " Tốt lắm, không cần hỏi đề thứ hai, kế tiếp."

    Trương Diệp hiểu được, chính mình lại thất bại, hắn không phục lắm, các ngươi cũng quá vô lý đi. Cũng không có nói cho ta bao nhiêu thời gian. Kết quả, qua mười giây liền bắt đầu? Đừng nói ngâm nga, cho các ngươi mười giây, các ngươi đọc xong một ngàn chữ cho ta xem! Các ngươi có thể đọc xong một lượt, ta liền ăn luôn tàu Hằng Nga số 3! Ân, coi như xong, cái này quốc gia không cho ăn.

    Đi ra khỏi phòng phỏng vấn, mơ hồ nghe thấy một vị giám khảo nói chuyện " Về sau, không nên tuyển những người có ngoại hình không đủ, lãng phí thời gian của chúng ta!"

    Trương Diệp nghe xong, hắn mới hiểu được, khi hắn bước vào thời điểm, mấy người đã cho hắn phán tử hình, cho nên mới cố ý ra cái kiểu đề mục mà đánh chết cũng chẳng ai trả lời nổi.

    Được lắm!

    Ta lãng phí thời gian?

    Ngay cả cơ hội trả lời cũng không cho ? Ta vẫn không tin !

    Đứng ở hành lang, Trương Diệp hung ác nghĩ, lại nghĩ tới trò chơi lưu trữ, khoảng cách từ lúc lưu trữ đến giờ vừa vặn không đến ba mươi phút, còn tại lưu trữ hữu hiệu phạm vi, hắn liền ngựa chết coi như ngựa sống trị, lấy ra nhẫn trò chơi, nhìn vào mặt bên, nhìn xem dòng chữ [ đang ghi ] , cắn răng đè xuống, thực tế hắn cũng không hiểu được có thể làm được những gì!

    Đang ghi lại .....

    Ghi lại hoàn thành !


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    * não hoàng kim : một loại thực phẩm chức năng bổ não của Trung quốc
    * CCTV : kênh truyền hình của đài truyền hình trung ương Trung Quốc, giống với VTV của chúng ta
    * Lão sư : là cách gọi các bậc tiền bối trong giới văn nghệ của Trung Quốc, có nghĩa là sư phụ, nhưng mình thấy không hay bằng nên để thế, các bạn có góp ý thì đưa vào mục bình luận nha

    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 19-02-2016 lúc 08:49.

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Jan 2008
    Bài viết
    180
    Xu
    1,309

    Mặc định

    Chương 3 : [ Giám khảo há hốc mồm!]




    Mắt hoa lên !

    Cảnh tượng xung quanh khẩn trương !

    Trời vẫn cao và xanh !

    Trương Diệp là người đầu tiên cảm nhận được không khí biến hóa, tháng 8, không khí vẫn là khô nóng bất an như vậy, ân, vì cái gì Trương Diệp thích dùng đoạn này miêu tả hoàn cảnh? Không phải từ ngữ của hắn thiếu, không phải trình độ văn hóa của hắn thấp, chỉ biết dùng vài cái từ như vậy để hình dung, thật sự không phải, thật sự là không phải mà, đó là bởi vì .... bởi vì ..... Tính, chúng ta nghệ thuật gia thế giới, nói các ngươi cũng không hiểu.

    " 10h phỏng vấn, chúng ta nhanh đi."

    " Tôn ca, ngươi còn sốt ruột làm gì ? Ngươi chắc chắn trúng tuyển."

    " Cũng không chắc lắm, lần này thông báo tuyển dụng người dẫn chương trình là 2 người, ta nghe nói, thông qua thi viết thì có 20 người, cạnh tranh rất là kịch liệt."

    " Cũng đúng, người dẫn chương trình là hấp dẫn nhất, áp lực của ta với lão Chu nhỏ hơn nhiều, ta tuyển biên tập, lão Chu tuyển hoạt động, cạnh tranh không nhiều, thông báo tuyển dụng cũng nhiều"

    Có mấy người vừa đi vào vừa nói.

    Bởi vì biến hóa quá nhanh, trở tay không kịp, Trương Diệp lảo đão, ngã ngồi trên đất, tay đỡ lấy người, ánh mắt dại ra nhìn bốn phía, đây không phải là hành lang phía trước, chính mình cư nhiên một lần nữa đứng ở tiền sảnh tòa nhà Đại phát thanh, đúng, chính là nơi vừa mới lưu trữ, ngay cả lưu trữ xong nghe thấy âm thanh cũng giống nhau như đúc, lại nhìn điện thoại thời gian, hắn thật sự quay lại nửa giờ trước.

    Âu mai gót ! Này ....

    Trước không vội, chính sự quan trọng hơn !

    Trương Diệp mới mọc lên suy nghĩ liền phản ứng lại, hiện tại không phải lúc nghiên cứu, người dẫn chương trình chức vị hắn phải đạt được, lưu trữ cho hắn một cơ hội làm lại, cho dù còn không rõ ràng, hắn đương nhiên cũng phải nắm chắc cho tốt, lập tức cũng không vội lên lầu, dùng di động lên mạng tìm tòi, bởi vì vừa mới phỏng vấn cho nên còn nhớ kĩ câu hỏi, tìm tòi cũng dễ dàng, Trương Diệp rất nhanh tìm thấy bài văn xuất xứ, là luận văn của một sinh viên thuộc một trường đại học phía nam, phỏng chừng giám khảo phỏng vấn cũng là mò mẫm tìm trên mạng. HIện tại, lưu lại thời gian chỉ có 25 phút, hắn không nói hai lời, mã bất đình đề, vượt nóc băng tường ngồi ngâm nga lên. Một ngàn chữ, rất dài, cũng may không phải là cổ văn hoặc tác phẩm nổi tiếng, bởi vậy bản luận văn này không cần nghiền ngẫm từng chữ, mỗi câu mỗi câu đều có liên hệ, Trương Diệp cũng học qua một chút về pháp luật, có vài câu thậm chí đều nhớ, độ khó tương đối nhỏ lại.

    Phải học thuộc, thành bại ngay tại lúc này !

    ........

    Radio đại lâu, địa điểm nơi phỏng vấn.

    Nữ trợ lý mở cửa nhìn danh sách, " Trương Diệp " . Kêu một tiếng, không người trả lời, nàng lại kêu một tiếng to " Trương Diệp có tới không ? Đến lượt ngươi rồi !"

    Cuối hành lang, Trương Diệp miệng lẩm bẩm bước nhanh tới, tựa như niệm kinh, vội vàng trả lời " Ta ở, ta ở "

    Nữ trợ lý hồ nghi trong lòng, mấy năm nay, phỏng vấn không trăm thì cũng ngàn, lần đầu tiên thấy người niệm kinh, hòa thượng? đạo sĩ ? cũng chuẩn bị tham gia công tác sao ?

    Trong phòng .

    Đang lúc rảnh rỗi, tám người uống trà trao đổi ý kiến.

    Đã hơn 40 tuổi, Lí Hồng Liên thất vọng nói: " Đám người lần này rất tầm thường."

    So với nàng lớn hơn vài tuổi Triệu Quốc Châu cũng nói: " Đúng vậy, kém xa lần phỏng vấn nữa năm trước, thi viết thành tích tốt thì làm được gì? Năng lực không được!"

    Một thanh niên ở sau nói: "Hai vị lãnh đạo, phía sau còn không ít người, có lẽ có người không sai."

    " Chỉ mong là vậy, bất quá ta xem ... khó." Triệu Quốc Châu phân biệt rõ ràng. "Mấy người trước, tiểu Hứa còn tạm được, nếu không thể chúng ta sẽ tuyển hắn vậy."

    Lí Hồng Liên liếc mắt: " Tiểu Hứa, ta xem cũng không sai."

    Lúc này cửa gõ, người phỏng vấn tiếp theo,Trương Diệp bước vào.

    Mấy người dừng trao đổi, nói chuyện tào lao, ánh mắt xoi mói quét về phía hắn.

    " Các vị lão sư tốt." Sớm biết đối phương sẽ đánh gãy mình tự giới thiệu, Trương Diệp lần này liền thay đổi phương thức giới thiệu, cái này cũng được, nói trắng ra là, trong lòng hắn còn mang theo không phục cùng chút tức giận, thằng nhãi này tính tình không nhỏ, người khác kính hắn một thước, hắn kính người một trượng. " Ta tên thật kêu Trương Diệp".

    Triệu Quốc Châu thất thanh cười nói: " Vậy người còn có nghệ danh?"

    Trương Diệp thuận miệng nói : " Ta có hai nghệ danh, một tên là Trương Đằng Lan, một tên là Trương Tỉnh Không."

    Thế giới này đã muốn không có hai vị " vĩ nhân" , vài vị giám khảo nghe cũng không hiểu ý tứ là gì, bất tri bất giác bị Trương Diệp đùa giỡn.

    Lí Hồng Liên không để ý Trương Diệp, cúi đầu xem lý lịch.

    Kết quả vẫn là giống nhau, cùng một cảnh tượng, cùng một biểu tình. Lần này, Trương Diệp mẫn cảm chú ý tới, có hai giám khảo nhíu nhíu lông mày, đây là đối với điều kiện ngoại hình của Trương Diệp không hài lòng. Nói đến cũng kì, Radio là loại hình sản xuất mà chỉ nghe tiếng không thấy mặt, vậy mà yêu người dẫn chương trình phải có tiêu chuẩn giảo hảo, cái gì gọi là giảo hảo? Ý tứ là muốn so với tuyệt đại đa số nhân loại đều đẹp mắt, người dẫn chương trình phát thanh đều như thế.

    Trong đó, Triệu Quốc Châu cùng với bên cạnh Lí Hồng Liên là chủ thẩm lần này, bởi vì thông báo tuyển dụng 2 người dẫn chương trình phát thanh chuyên nghiệp là do tần suất của bọn họ phụ trách không được tốt, tuyển người cho mình cho nên khá nghiêm túc, ai cũng không muốn phía mình xảy ra vấn đề, cho nên, khi thấy Trương Diệp loại này, tướng mạo bình thường, trong lòng đã muốn cho hắn vẽ vòng tròn, hơn nữa, lý lịch của Trương Diệp là không có kinh nghiệm công tác, về sau còn phải huấn luyện một thời gian, không có cách nào trực tiếp bắt tay vào làm việc, vì thế, cũng không hề suy nghĩ sẽ tuyển hắn. Xuất thân chính quy là không sai, thế nhưng xuất thân chính quy phát thanh thì làm sao, có mấy ai thành được người dẫn chương trình? Chỉ có một bộ phận nhỏ mấy người cực kì vĩ đại mà thôi.

    Triệu Quốc Châu cùng Lí Hồng Liên liếc nhau, đều hiểu rõ thái độ của đối phương -- người này khẳng định không được, tùy tiện ra vài đề mục, đuổi đi đi, không cần lãng phí công phu.

    Lí Hồng Liên dùng tư thế giống hệt vừa rồi, đưa ra một văn bản đến, nhìn thẳng Trương Diệp, nói : " Phỏng vấn có 2 đề, đề thứ nhất, ngươi dùng tốc độ nhanh nhất xem văn bản này, sau đó đọc diễn cảm".

    Trở lại một lần, Trương Diệp đã biết rõ bọn họ sẽ làm khó dễ mình, mặt không chút thay đổi, đứng dậy nhận đề.

    Quả nhiên, qua khỏi mười giây, Lí Hồng Liên liền cay nghiệt giơ tay rút văn bản về " Được rồi, đọc diễn cảm đi."

    Trong lòng các vị giám khảo cũng rõ ràng, mười giây? Đừng nói một người vừa tốt nghiệp, cho dù, chính bọn họ, những người lăn lộn nhiều năm trong nghề, cũng không có khả năng trong vòng mười giây nhớ kĩ hơn 100 chữ, ân, hoặc là nói mười giây, chỉ đủ để bọ họ đọc khoảng 200 chữ, mà cho dù đối phương đọc thuộc hơn 200 chữ, bọn họ cũng nhiều lắm là cho 40 - 50 điểm, vì cái gì không đạt tiêu chuẩn? Bởi vì, văn bản này hơn 900 chữ, mới một phần năm mà thôi! Nếu có thể mười giây đọc xong, ngâm nga 300 chữ, kia mới được 100 điểm, nhưng ai nấy đều hiểu, không người có thể làm được.

    Đây là cố ý làm khó dễ, thậm chí mọi người xem như biến tướng nói cho Trương Diệp, hắn điều kiện cùng năng lực không đủ. Thế nhưng, khiến bọn họ kỳ quái là Trương Diệp chẳng những không có nghi ngờ, gần mười giây ngâm nga, lại còn đặc biệt bình tĩnh, chính mình thản nhiên ngồi trở lại ghế ngồi.

    Lí Hồng Liên cũng ngẩn ngơ, muốn từ Trương Diệp trên mặt nhìn ra kinh ngạc cùng phẫn nộ, lại không nhìn ra được gì.

    Mấy vị giám khảo cũng kì dị, tiểu tử này thật ngốc còn là thật khờ à? Rõ ràng khó xử như vậy, hắn thậm chí cũng không có phản ứng? Xem ra bọn họ làm đúng rồi, cái loại tiểu tử ngốc như vậy, tuyển cũng không tốt, ngu ngu ngơ ngơ, tuyệt không lanh lợi, thành không được đại sự.

    Triệu Quốc Châu thúc giục nói: " Bắt đầu đi! Mau một chút! Đằng sau còn có nhiều người chờ nữa!"

    Lí Hồng Liên cùng mấy vị giám khảo khác đều trực tiếp chấm điểm phỏng vấn Trương Diệp, nghe đều không cần, trong lòng bọn hắn đã có số, một cái ghi 20, một cái ghi 15, rất thấp, sau đó, bọn họ đã muốn lật xem lý lịch của thí sinh khác.

    Bọn họ thúc giục, ngược lại Trương Diệp không vội, vể mặt tự nhiên xem bọn hắn, âm dương ngừng ngắt đọc diễn cảm lên. " Nhà nước thực hiện vai trò quản lý đối với tất cả các lĩnh vực hoạt động của toàn xã hội, trong đó có công chứng, chứng thực. Quản lý nhà nước về công chứng, chứng thực là hoạt động mang tính chất quyền lực hành chính nhà nước do các cơ quan có thẩm quyền theo quy định của pháp luật thực hiện nhằm tác động lên quá trình tổ chức và thực hiện công chứng...."

    Đọc đến 100 chữ, Triệu Quốc Châu ngẩng đầu lên.

    Đọc xong 200 chữ, Lí Hồng Liên kêu một tiếng, ngoài ý muốn xem hắn.

    Mà khi đọc đến 300 chữ, trong phòng phỏng vấn, các vị giám khảo đều buông xuống tài liệu trong tay, nhìn phía Trương Diệp!

    Trương Diệp không bị ảnh hưởng bởi buất luận kẻ nào, thao thao bất tuyệt : " Tính công quyền thể hiện ở chỗ công chứng viên của phòng công chứng hay của các văn phòng công chứng đều do Bộ trưởng Bộ Tư pháp bổ nhiệm để công chứng các hợp đồng giao dịch giữa các tổ chức, công dân theo qui định của pháp luật. Khi tác nghiệp, công chứng viên nhân danh nhà nước thực thi công việc.... "

    Ở trong mắt Triệu Quốc Châu, Lí Hồng Liên, và các vị giám khảo, có thể đọc ra 300 chữ đã muốn là kì tích, là không có khả năng, nhưng Trương Diệp vẫn còn ngâm nga!

    " Này ..... "

    300 chữ !

    500 chữ !

    800 chữ !

    Các vị giám khảo sắc mặt hoảng sợ !

    Khi đọc xong đoạn cuối cùng, Trương Diệp vẫn không nhanh không chậm : " Hoạt động quản lý Nhà nước về công chứng, chứng thực ở nước ta trong thời gian vừa qua đã đạt được những kết quả khả quan đáng khích lệ nhưng bên cạnh đó cũng bộc lộ những hạn chế và bất cập cần được khắc phục để cho hoạt động công chứng ở nước ta trong thời gian tới có kết quả cao hơn nữa đáp ứng đòi hỏi của nhân dân trong lĩnh vực công chứng – một lĩnh vực rất quan trọng trong sự phát triển của đất nước khi mà các tranh chấp kinh tế, tranh chấp dân sự thường xuyên xảy ra. " Hắn thanh thanh cổ họng môt chút nói : " Cảm ơn các vị lão sư, ta đọc diễn cảm xong rồi!"

    Bút máy trên tay một vị thiếu phụ giám khảo đều rớt, lăn tròn trên đất!

    Triệu Quốc Châu ngơ ngẩn, quay đầu một bên " Lão Lí , này ..... có đúng không vậy "

    Lí Hồng Liên nhìn trên tay văn bản, rút một ngụm khí lạnh " .... 920 chữ, một chữ cũng không kém !"

    Bên trái cùng, một vị giám khảo mém tí té ghế, giật mình nói : " Ngươi làm thế nào vậy ? Mười giây ? Ngươi nhớ hết sao ?"

    Trương Diệp mỉm cười nói : " Ta xem văn bản có vẻ nhanh, trí nhớ cũng tốt một chút, liếc mắt một cái, kém không nhiều lắm "

    Mười giây, cũng chỉ đủ nhìn sơ qua 900 chữ một chút. Người này đâu chỉ có vẻ nhanh, ngươi mẹ nó, cũng là quá nhanh đi ! Người nọ còn muốn hỏi Trương Diệp có phải hay không từng nhìn qua bản luận văn, nhưng nghĩ lại thì khả năng lộ đề là không có. Lí Hồng Liên lấy đề mục cũng là tùy tay nắm đi ra, làm thế nào mà đối phương biết trước được !

    Ta đi ! Người còn là người sao???

    Chiêu này của Trương Diệp, khiến mọi người đều chấn động!

    Mấy vị giám khảo hết hồn, cảm giác như nhìn thấy quỷ!



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    * về đoạn văn bản luận văn, do nó là văn bản pháp luật, lại không phải là nội dung chính, nên có hơi sơ xài, mọi người có lẽ cũng chằng có ai có hứng ngồi đọc đi :P .

    Link góp ý/ thảo luận.
    Lần sửa cuối bởi thienthu0402, ngày 29-01-2016 lúc 07:12.

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    MaoraShikihara,
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status