Chương 15:
Mắt tên mập Văn Nam mở to kinh ngạc, hắn không ngờ mình lại vớ được món hời trên trời rơi xuống. Ha ha không ngờ thằng nhãi này tin mình đến mức giao tất cả số kim cương ra. Nếu tất cả đều là kim cương thật thì... Hắc hắc. Văn Nam cố nén cười.
Thần Chiến thấy tên mập đổ túi kim cương ra, dùng kính lúp đeo vào một bên mắt, cẩn thận nhìn từng viên kim cương một rồi lại bảo hai tên đàn em xem tới xem lui vài lần nữa. Hắn nhíu mày khó chịu.
- Rốt cuộc muốn xem đến khi nào? Thương nhân như ngươi mà vài viên kim cương đã nhìn không ra thật giả?
Hai tên da đen lập tức nhìn Thần Chiến bằng ánh mắt hung ác, dù chỉ trong một sát na nhưng không tài nào qua được mắt hắn. "Lũ sâu bọ này đúng là không thể tin tưởng, ngoài mặt tỏ vẻ thân thiện đến mức không thể thân thiện hơn, nhưng trong đầu thì đang tìm mọi cách để đâm sau lưng." Thần Chiến thầm nghĩ, hắn chẳng lạ gì thể loại này, hay đúng ra mà nói hắn đã tiếp xúc với quá nhiều kẻ thù đủ thể loại trong cả hành trình của mình, hắn biết bản thân cần làm gì, và làm như thế nào để đoạt được thứ mình muốn. Cho dù đó là thứ trong tay kẻ thù đi chăng nữa.
- Ồ thật không ngờ đều là kim cương thật, cậu đúng là quý nhân của tôi.
Nói rồi tên mập lôi ra hai cái vali màu đen, mở bung ra, bên trong đều là tiền mặt. Hắn nói tiếp:
- Hai cái vali tổng cộng là hai mươi triệu. Ngay bây giờ tôi chỉ có khả năng mua của cậu bốn viên kim cương. Số còn lại, cậu ghi địa chỉ ra, đêm nay đàn em tôi sẽ mang đến. Văn Nam tôi bảo đảm với cậu.
Thần Chiến nghe tên mập nói xong, vẫn ung dung ngồi tựa lưng vào ghế. Hắn đảo mắt nhìn Hạ Ngân, nàng cũng đồng thời quay sang. Hai người khẽ nhìn nhau vài giây, không khí có phần im lặng. Thần Chiến trả lời:
- Còn nếu như tôi nói không?
Nghe xong câu mà Thần Chiến vừa nói, tên mập phá lên cười:
- Hắc hắc hắc buồn cười chết tao rồi. Nếu như mày nói "không". Hắc hắc hắc, để xem mày ra khỏi xe cách nào.
Cạch!!!!!
Đột nhiên toàn bộ chốt cửa xe đồng loạt đóng xuống. Tên mập nhe răng cười nhìn Thần Chiến và Hạ Ngân.
- Từ lúc bọn mày ngồi lên xe đến giờ là mười tám phút. Mười tám phút là thời gian tấn công của khí độc thần kinh Methatos. Không mùi, không màu, không vị. Ha ha ha, cho dù bọn mày là "Cường Nhân" hay "Dị Năng Giả" cũng chạy không thoát. Bọn tao đều đã dùng kháng thể, nên chẳng sợ gì nữa ha ha ha.
Tên mập nói xong, hai tên đàn em cũng mở miệng phụ hoạ.
- Là đại ca lo xa rồi, tên nhãi này chỉ là người bình thường không hơn không kém.
- Có phải là tay chân tê liệt? Đầu óc mụ mị, không nói nổi rồi phải không? Ha ha.
Thần Chiến nhìn 3 tên sâu bọ một lượt, nói:
- Thì ra đây là lí do mà mày câu giờ!
Ngưng một nhịp, hắn nói tiếp:
- Đúng, tao không phải là cái gì cường nhân hay là dị năng giả. Nhưng tao muốn khuyên mày một câu: "Đánh giá sai thực lực của kẻ thù chính là tự sát"
Thần Chiến vừa dứt lời, Hạ Ngân dùng lực đẩy nhẹ, cánh cửa xe Rolls Royce lập tức văng xa ra ngoài. Hạ Ngân dùng tốc độ cực nhanh bước ra khỏi xe, khiến cho tên mập và hai đàn em choáng váng giật mình. Trên tay nàng là hai chiếc vali chứa đầy tiền mặt.
Hai tên đàn em da đen lập tức chồm tới muốn bắt lấy Thần Chiến. Nhưng với tốc độ của hắn, hai tên da đen chẳng có cơ hội.
Thần Chiến lách người chộp lấy túi kim cương trên tay tên mập, hắn cũng không quên tặng cho tên mập một nắm đấm ngay giữa mặt. Tên mập lập tức phun máu mũi, máu miệng be bét bật ngửa ra sau. Thần Chiến dùng lực không quá mạnh, có lẽ tên mập chỉ bị vỡ nát xương mặt. Hắn bước ra khỏi xe, lập tức biến mất trên đường cùng Hạ Ngân.
............
Bên trong xe, Văn Nam dần tỉnh lại, hắn nghĩ nát óc cũng không ra tại sao khí độc không có tác dụng. Hậu quả hắn phải nhận một đòn hộc máu, mất cả tiền lẫn kim cương, thật là khốn nạn.
Tên mập nhìn ra cửa kính, lâu lâu lại có vài người hiếu kì đến nhìn chiếc siêu xe bị phá bung cửa, đậu trước trung tâm thương mại làm hắn tức muốn hộc máu thêm lần nữa. Liền lệnh cho đàn em nhanh lái xe đi.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile