Gió cuốn mưa sa lòng héo hắt
Sương rơi lá đổ dạ miên man
Đêm khuya một bóng ai nhung nhớ
Sớm tối riêng mình kẻ thở than
Tuyết trắng đôi lần tan mộng Điệp
Nắng hồng mấy bận tắt duyên Lan
Duyên tình sớm lỡ muôn thiên lý
Nguyện ước mau tàn mắt lệ chan
<kéo lên một cái...>