TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12
Kết quả 6 đến 8 của 8

Chủ đề: [Tiểu thuyết nước ngoài] Tốc độ của bóng tối

  1. #6
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 5: Nhiệm vụ bắt đầu

    Những cơn gió như chiếc roi da, mạnh mẽ quất lên vùng đất hoang vắng. Ardo có thể cảm nhận được những hạt cát đang cố luồn lách vào các khe hở trên bộ giáp chiến đấu. Nhưng hắn cũng chẳng biết phải làm sao. Đội ngũ đang trong tư thế nghiêm. Nếu như hắn dám, cho dù chỉ là lắc nhẹ người, thì hắn chắc chắn quý cô Breanne sẽ không ngần ngại cho hắn ăn kẹo đồng.

    Mặc dù bộ giáp có chức năng điều hòa nhiệt độ để cơ thể hắn luôn luôn ở trạng thái tốt nhất, nhưng hắn có thể cảm thấy từng giọt mồ hôi đang chảy dọc sống lưng hắn. Có lẽ Trung sĩ Littlefield đã nói đúng. Có lẽ đầu hắn vẫn còn đang rối bời sau khi được tái hòa nhập xã hội ở Starport. Hắn vẫn chưa thể tập trung hoàn toàn, và có một linh cảm nào đó cứ lắc lư ở rìa tâm trí hắn. Cha hắn vẫy hay gọi chúng là "các cụ đang nhắc mày đấy", để chỉ những giọng nói xuất hiện trong đầu chúng ta và chỉ chúng ta làm những điều đúng đắn. "Hãy lắng nghe chúng, chúng không bao giờ sai".

    Thế các cụ trốn ở đâu khi lũ Zerg xé cha mẹ hắn thành từng mảnh?

    Mắt phải hắn bỗng dưng nhói đau, giống như bị đâm xuyên qua hốc mắt vậy. Ardo co dúm mặt, hắn cảm thấy buồn ói. Trong đầu hắn chợt xuất hiện hình ảnh bữa sáng của hắn cùng dịch vị dạ dày phun khắp miếng bảo vệ mặt. Littlefield nói nó sẽ qua nhanh thôi. Ardo tự nhủ, cố gắng tỉnh táo lại. Cố chịu thêm tí nữa là được!

    Hắn cố gắng tập trung vào Trung úy Breanne. Cô nàng đứng trước mặt họ, miếng che mặt đã được cất lên, để tất cả có thể nhìn rõ cũng như nghe rõ mệnh lệnh được giao. Tất cả mọi người nhìn thẳng vào một điểm xa xăm. Không ai dám nhìn thẳng vào mắt cô ta khi hai cặp dao sắc lẻm đó lướt qua họ.

    - Do tất cả mọi người đã rút lui hết, nên họ đành phải dùng tới chúng ta! Toàn bộ lực lượng Liên Bang đã rút lui khỏi hành tinh này.

    Giọng cô nàng vang lên, hơi méo mó một chút vì chiếc mũ bảo hiểm. Hệ thống truyền tin của bộ giáp đảm bảo cho lời nói được truyền theo tất cả phương thức khả thi tới những người lính.

    Thế còn người dân thì sao nhỉ? Chẳng lẽ Liên Bang định bỏ mặc họ lại sao?

    - Trước khi chúng ta có thể rút lui như những người khác, các cậu cần phải làm một chuyện đã!

    - Đốt, đốt hết chúng nó, thưa ngài!

    Cutter ngắt lời bằng một giọng nói đầy cuồng nhiệt.

    Breanne cười nham hiểm như một con sói.

    - Cậu sẽ có rất nhiều thời gian để làm vậy, Koura-Abi. Nhưng tôi xin được nhắc nhở một chút, đó là chúng ta nên cố gắng hoàn thành thật nhanh cái nhiệm vụ này và rút lui khi còn có thể.

    - Vâng, thưa ngài! Vâng!

    Cutter xìu giọng.

    - Nhà mới của các cậu, nếu như có ai định hỏi, là Cứ điểm số 3847. Một tuần trước nó còn là một căn cứ quân sự địa phương. Dân bản địa gọi nó là Scenic, Chúa mới hiểu tại sao. Dù sao thì giờ nó là của chúng ta. Hãy tận hưởng nó khi còn có thể, vì tôi sẽ không tốn thêm bất cứ một phút nào ở đây khi nhiệm vụ hoàn thành.

    - Có một trạm bơm gas gọi là Oasis, nằm chếch 35 độ về phía Đông Bắc, cách chúng ta 3 cây số. Chúng ta sẽ liên lạc với nhau thông qua đài Radio ở đó. Đội trưởng Marz sẽ quan sát và hướng dẫn chúng ta từ trên không.

    Viên phi công nhắm tịt mắt vì bão cát, tay vẫy vùng tuyệt vọng trên không để thu hút sự chú ý.

    - Hỗ trợ trên không? Bằng một chiếc Dropship sao?

    Đó là Sejak, một tay lính trẻ.

    - Chiếc Vixen được trang bị hệ thống thông tin đặc biệt, để có thể dò ra vị trí món hàng chúng ta cần phải vận chuyển, thưa quý ngài Sejak. Giờ quý ngài có còn thắc mắc nào không?

    Giọng cô nàng lạnh lẽo như một khối băng.

    - Dạ không thưa ngài!

    - Chúng ta tìm món hàng, mang nó về đây. Nhanh gọn dứt khoát! Hạ sĩ Smith-puun sẽ chịu trách nhiệm đội 1, gồm Bower, Fu, Peaches, Windom. Các cậu sẽ lái Vulture hỗ trợ đội ngũ. Littlefield?

    - Có, thưa ngài!

    Giọng vị Marine già vang lên ong ong trong đầu Ardo. Hóa ra anh ta đứng ngay cạnh hắn.

    - Anh sẽ chịu trách nhiệm đội 2, gồm Alley, Bernelli, Melnikov, Xiang. 2 Firebat Cutter và Ekart sẽ hỗ trợ hỏa lực cho các anh.

    Ardo nhẩm lại mấy cái tên. Bernelli, Xiang, Ekart, hắn đều không quen. Cutter thì quá nguy hiểm. Mặc dù vậy, Littlefield có lẽ sẽ là một đội trưởng dễ chịu.

    - Vâng thưa ngài! Vâng!

    Littlefield trả lời đầy nhiệt tình. Breanne chẳng quan tâm.

    - Jensen, cậu sẽ là đội trưởng nhóm 3. Gồm Collin, Mellish, Esson, M'butu! Firebat Wabowski sẽ hỗ trợ hỏa lực cho các cậu.

    - Vâng thưa ngài!

    Jensen trả lời không mấy nhiệt tình. Ardo hi vọng anh ta làm khá hơn là nói. Trông anh ta cứ như sắp ngủ gật đến nơi rồi ý.

    - Chiếc Dropship sẽ do thám trên cao, cũng như cung cấp vị trí món hàng cho tới khi chúng ta có thể tìm được nó. Sau đó, chúng ta biến khỏi hành tinh chết tiệt này. Còn ai hỏi gì không?

    Breanne hỏi, nhưng giống thách thức hơn.

    Ardo không kìm lòng được. Hắn bước lên một bước, chào theo quy chuẩn quân đội.

    - Có thưa ngài! Có!

    - Ồ vâng! Anh... Melkof, đúng không nhỉ?

    - Melnikov thưa ngài! Tôi có thắc mắc, thưa ngài!

    - Và đó là?

    - Chúng ta rốt cuộc muốn tìm thứ gì, thưa ngài?

    Trung úy Breanne quay đi, nhìn về phía xa xăm.

    - Đó là một chiếc hộp, binh nhất à! Một chiếc hộp!

    Ardo cảm thấy rất tuyệt vời. Hắn rất thích di chuyển trong bộ giáp chiến đấu. Hắn không cần tốn quá nhiếu sức, mà cơ thể cứ như đang bay vọt khỏi mắt đất vậy. Hắn đã chạy mấy cây số rồi, cát đỏ thổi tung phía sau hắn và đồng đội. Hắn chuyển chế độ nhìn trong chiếc mũ bảo hiểm thành chế độ định vị. Bất cứ nơi nào hắn nhìn, bộ phận cảm biến sẽ tự động quét, thu thập thông tin, sau đó hiển thị các nhãn liên quan lên màn hình phía trong lớp kính bảo vệ. Mặc dù bị Breanne mỉa mai, song Scenic vẫn là một cái tên rất thông minh và tượng hình. Công việc chính của người dân nơi đó là duy tu bảo dưỡng một trạm bơm gas và vận chuyển chúng qua những đường ống ở Oasis. Vậy nên nhà máy này được xây ở rìa thung lũng - tàn tích còn sót lại của một miệng núi lửa xưa cũ. Trên miếng kính bảo hộ của hắn, phần dãy núi bên trái được gọi là "Stonewall", và đỉnh cao nhất, thật xấu hổ, được gọi là "Núm Molly". Khu vực này rất cằn cỗi, mà thực ra cả cái Mar Sara này chỗ nào chả vậy, nhưng cằn cỗi thì cằn cỗi, trong mắt Ardo, nó vẫn có những nét đẹp riêng.

    Có một con đường ngoằn ngoèo trườn xuống từ đỉnh dốc. Ardo mỉm cười khi mường tượng ra cảnh những người dân nơm nớp lo so lái những chiếc xe cà tàng chạy rì rì trên con dốc này, cho tới khi xuống được dưới kia. Có điều bọn hắn không cần phải lo chuyện đó. Các Marine chạy băng băng trên nền dốc thăm thẳm xuống dưới đáy thung lũng. Bộ giáp chiến đấu của họ được thiết kế để có thể di chuyển trong những địa hình khắc nghiệt hơn rất nhiều, huống chi đây chỉ là một con dốc quèn. Chưa kể người điều khiển chúng, Ardo tự khen, còn thông minh hơn cả bộ giáp.

    "Tự kiêu...". "Kiêu ngạo thường dẫn tới sa ngã...".

    Lời cha hắn bỗng vang lên.

    Ardo tái mặt. Cơn đau đầu đột ngột bổ tới. Tốt nhất là đừng nghĩ về nó! Tập trung vào nhiệm vụ!

    Đội 1 đang di chuyển trên những chiếc Vulture phía bên phải hắn. Thường thì nhắc tới hỏa lực hỗ trợ, người ta sẽ nghĩ tới xe tăng, hay thậm chí là một cặp Goliath, chứ không phải Vulture. Ardo không dám mong đợi quá nhiều vào sức mạnh của những "khí tài quân sự hạng nặng kia". Chúng nó là một sự sỉ nhục, và chỉ là những chiếc xe bay bị đánh cắp, à không, của đáng tội, là "giải phóng" khỏi dân quân địa phương. Chúng rất nhanh, nhẹ, và rất cơ động, cũng như khả năng chống sát thương tuyệt vời, cứng như vỏ trứng gà vậy. Đội trưởng đội 1, Smith-puun, đang rất cố gắng để không bỏ quá xa các Marine tội nghiệp đang chạy lạch bạch dưới kia. Đội 3 thì chạy thành một hàng ở phía dưới bên trái hắn.

    Địa hình bắt đầu trở nên bằng phẳng hơn. Phía trên đầu họ là chiếc Vixen, động cơ của nó đang tạo nên một lớp bụi mù mịt phía sau trung đội. Trung úy Breanne chạy phía cuối đội 3. Thật là đáng... ngạc nhiên. Ardo nghĩ rằng vị trung úy sẽ ngồi thoải mái trên chiếc Dropship và chỉ đạo bọn họ từ trên cao. Hắn đã từng phục vụ qua không ít trưởng quan, họ đều thích ngồi phía sau và giật dây từ đằng xa. Niềm hi vọng của hắn với vị chỉ huy lập tức tăng thêm vài điểm.

    Mặt đất rung lên mỗi khi Ardo nện bước. Oxy tràn ngập trong áo giáp, duy trì sự sống của hắn, giúp hắn tỉnh táo và sẵn sàng phục vụ cho Liên Bang.

    Chúng ta rất kiên cường. Mọi người đều nói vậy... Mặc dù Ardo không tài nào nhớ nổi ai đã nói hay hắn đã nghe câu đó ở đâu.

    Hắn chỉ biết rằng hắn đã tới rất gần rìa của Oasis rồi, và hắn cuối cùng cũng sẽ được tự tay trả thù lũ Zerg vì những gì chúng đã gây ra.

    ***

    Báo cáo ghi nhận/ kênh 417/ Thời gian thi hành nhiệm vụ: 00:04:23

    Chỉ huy trưởng: Trung Úy L.Z. Breanne.

    3 đội. Đội 1:a-e (Cơ giới/Xe); 2;a-g (Marine/Lính đánh bộ)/ 3:a-f (M/Lính đánh bộ)

    Hỗ trợ: DS (Droshop Valkyrie Vixen/ Phi công Tegis Marz)

    Bắt đầu:

    LC/BREANNE: Được rồi các chàng trai! Bắt đầu nào! Đội 1, bao vây xung quanh khu vực chỉ định.

    1A/SMITH-PUUN: ... Nhắc lại? Đề nghị nhắc lại?

    LC/BREANNE: Đội 1, bao vây Oasis! Báo cáo!

    1A/SMITH-PUUN: Đã rõ...! Fu, cút sáng trái, lái cao lên, tỉnh táo coi! Nếu chú mày còn dám cản đường tao lần nữa thì đừng trách tao độc ác!

    1B/BOWERS: Yeah, em cũng yêu Hạ sĩ vãi luôn!

    LC/BREANNE: Đội 2, hỗ trợ cho đội 3 ở rào chắn.

    2A/LITTLEFIELD: Rõ! Lên!

    LC/BREANNE: Đội 3...

    3B/WABOWSKI: Chúng tôi ở đây thưa cô!

    LC/BREANNE: ... đi lên và thám thính ... Cutter, cậu có thể chọn làm theo lệnh tôi hoặc là tôi sẽ ghim cậu lên tường!

    3A/JENSEN: Rõ, thưa Trung úy! Chúng tôi đã tiếp cận khu vực trống.

    00:04:24

    3C/COLLINS: Thưa Trung sĩ! Đây là cái quái gì vậy? Chúng nó rơi đầy đất!

    3B/WABOWSKI: Đấy là cứt của Zerg đó Ekart. Chúng nó ỉa thứ này ra bất cứ chỗ nào chúng nó đi qua.

    2E/ALLEY: Chúa ơi, tởm vãi đái! Trông như chúng nó định phủ kín thị trấn này bằng mớ cứt đen này vậy!

    2A/LITTLEFIELD: Câm họng, Alley... và chú ý tầm bắn! Trông cậu cứ như đang duyệt binh thế!

    00:04:25

    2E/ALLEY: Tôi đang cảnh giới phía sau, thưa Trung sĩ. Nếu như mông của ngài...

    3A/JENSEN: Thưa Trung úy, đây là Jensen. Tôi đang ở khu vực giao tranh. Có rất nhiều Zerg creep ở đây. Hẳn phải có một tổ Zerg quanh đây.

    1A/SMITH-PUUN: Vớ vẩn, thưa trung úy! Chúng tôi vừa đi một vòng, và không có bất cứ một Hive nào ở đây.

    1B/BOWERS: Ừ hẳn là thế rồi Smith-puun!

    3A/JENSEN: ... sao cũng được, thưa Hạ sĩ, nhưng đây chắc chắn là Zerg creep, và chúng nó trải dài khắp các tuyến đường cũng như xung quanh các tòa nhà. Tôi không chắc chúng bắt đầu từ đâu.

    1A/SMITH-PUUN: Bởi vì chúng nó đến từ "không đâu cả", Jensen! Tôi nói rồi...

    00:04:26

    LC/BREANNE:Đủ rồi, Smith-puun! Jensen, có dấu hiệu nào không?

    3A/JENSEN: Chỉ có creep, thưa Trung úy. Còn lại thì không.

    LC/BREANNE: Rất tốt! Marz, bên cậu thế nào? Có...

    1A/SMITH-PUUN: Fu, bố mày cảnh cáo lần cuối, lái cao lên! Windom! Cảnh giác hơn được không? Mày mà đâm vào cái mương đó thì tao đéo nhặt xác cho mày đâu!

    DS/VALKYRIE: Làm ơn nhắc lại, thưa trung úy?

    LC/BREANNE: Có dấu hiệu nào của món hàng không?

    00:04:26
    DS/VALKYRIE: Không, thưa trung úy! Rada vẫn trắng phau. Chưa thấy tín hiệu. Theo tôi thấy, tín hiệu đang bị làm nhiễu bởi các tòa nhà này, cô nên...

    1B/BOWERS: Mẹ kiếp đủ lắm rồi đấy Smith-puun, anh có muốn tôi lái hộ cho anh luôn không?

    LC/BREANNE: Câm mồm, Bowers! Marz, nhắc lại?

    DS/VALKYRIE: Đội của cô cần phải tiến gần hơn. Đưa họ vào đi!

    2E/ALLEY: Vào đấy? Con lợn gặm tỏi!

    LC/BREANNE: Rõ! Đội 2, tiến vào! Đội 3...

    2A/LITTLEFIELD: Rõ... đang tiến vào!

    LC/BREANNE: ... do thám các tòa nhà phía đông cho tới...

    3A/JENSEN: Nhắc lại? Nhắc lại?

    LC/BREANNE: Tôi nói là đội của cậu tản ra và kiểm tra các tòa nhà ở phía đông từ đây cho tới tháp tín hiệu. Đội 2...

    1B/BOWERS: Không có gì ở đây cả, Smith-puun! Chúng ta giống như mấy con đom đóm trên trời vậy.

    1A/SMITH-PUUN: Cậu nên thở phào đi Bowers, vì không có gì ở đây...

    LC/BREANNE: Cấm tán gẫu trong kênh! Đội 2, các cậu lo khu vực phía tây! Vượt qua các lò làm lạnh gas và bao vây trung tâm chỉ huy!

    00:04:27

    2A/LITTLEFIELD: Rõ! Sejak, cậu đi với Mellish và kiểm tra các máy làm lạnh! Còn lại theo tôi!

    3A/JENSEN: Các cậu nghe quý cô nói rồi đấy, đi nào! Cutter, cậu đi theo Alley và Xiang đến đường cái. Ekart, cậu đi theo Melnikov và Bernelli! Đi xuống phía bên phải và hướng về phía Bắc...

    1D/PEACHES: Ê Smith-puun! Anh có thấy nó không?

    1A/SMITH-PUUN: Cậu nghe sếp nói rồi đấy, Windom. Không tán gẫu...

    1D/PEACHES: Có cái gì đó đang di chuyển phía dưới!

    1A/SMITH-PUUN: Đâu?

    1B/BOWERS: Chẳng có gì hết đâu!

    00:04:28

    3D/MELLISH: Trung sĩ ơi? Chúng ta có thể đi trên mớ... mớ tởm tởm này không?

    3A/JENSEN: Nó gọi là creep, Melnikov. Và ừ, cậu có thể đi trên nó. Trông nó ướt thế thôi, nhưng nó còn rắn hơn cả áo giáp của cậu đấy.

    2A/LITTLEFIELD: Tiếp tục dò tìm đi các quý cô. Càng sớm tìm thấy nó, chúng ta càng sớm được cút khỏi đây.

    1E/WINDOM: Peaches nói đúng đấy, hạ sĩ, có cái gì đó đang di chuyển dưới đây.

    1B/BOWERS: Cậu lại hoang tưởng rồi, Windom!

    1D/PEACHES: Không, tôi cũng thấy mà. Phía trong tháp tín hiệu, mấy cái bóng cứ nhấp nhô trên tường!

    LC/BREANNE: Bỏ qua nó đi! Marz, có gì chưa?

    00:04:29

    DS/VALKYRIE: Chưa, thưa trung úy... bảo họ tiếp tục di chuyển đi.

    2D/MELNIKOV: Này, tôi nghĩ là tôi tìm thấy thứ gì đó...

    LC/BREANNE: Gì thế Melnikov ?

    2D/MELNIKOV: Thưa trung sĩ, tôi nghĩ anh cần phải nhìn thấy thứ này.

    2A/LITTLEFIELD: Cậu ở đâu thế, Melnikov?
    00:04:30
    2A/LITTLEFIELD: Melnikov, nhắc lại. Cậu ở đâu thế?

    LC/BREANNE: Littlefield, chuyện gì đang xảy ra thế?

    2A/LITTLEFIELD: Ekart, Melnikov đâu?

    2G/EKART: Tôi đâu phải bảo mẫu thưa trung sĩ.

    2A/LITTLEFIELD: Ekart, trả lời!

    2G/EKART: Mẹ, hắn vừa đứng sau lưng tôi một phút trước mà!

    2A/LITTLEFIELD: Bernelli?

    2C/BERNELLI: Anh ta vừa mới đứng ở góc kia, thưa trung sĩ.

    2A/LITTLEFIELD: Cậu có thấy cậu ta không?

    2C/BERNELLI: Ừm, thì... hả, cậu ta đâu rồi?

    00:04:31

    LC/BREANNE: Melnikov, báo cáo!

    00:04:32

    LC/BREANNE: Melnikov, báo cáo!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Chán chả đăng chiện nữa


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    AreUSure,langbavibo,Tàn Kiếm,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 6: Hang thỏ



    Ardo rơi.

    Hắn cứ rơi mãi, rơi mãi, vào bóng tối vĩnh hằng. Mũ giáp của hắn đập vào những bề mặt đen nhám mà hắn chẳng thể thấy được. Tay và chân hắn vặn xoắn, cong gập vì những cú va chạm, nhưng rất may bộ giáp có chức năng tự động cân đối nên hắn không bị tổn thương quá nặng. Mặc dù vậy, hắn vẫn tiếp tục rơi, vào cõi vô hình nào đó ẩn sâu dưới lòng đất.

    Hắn rơi đánh bịch một cái, bụi tung mù lên khi mặt hắn hôn thật sâu lên lòng đất cứng rắn. Lại một lần nữa bộ giáp đã cứu hắn, nhưng những khối đá vụn giờ chất thành từng lớp lên hắn, vùi sâu hắn xuống một thế giới mà hắn chưa từng biết tới.

    Nỗi sợ hãi bóp nghẹt hắn. Hắn gào lên: yếu ớt như một con chuột đang hoảng sợ, mặc dù tiếng hét đã được lớp mũ giáp bên trong dội lại đáng kể. Hắn vùng vẫy tay chân, đạp những khối đá vụn ra. Hắn cố gắng đứng dậy, nhưng quá vội vàng và lại một lần nữa ngã chổng vó, tay chân quờ quạng ngu si đần. Lưng hắn chạm phải một bức tường khá nhẵn. Dựa vào nó, cùng với đôi chân èo uột phản chủ, hắn đứng dậy, hít một ngụm, cố gắng kiểm soát lại tâm trí trong vô vọng.

    Bóng tối bao phủ lấy hắn, nuốt chửng hắn.

    Ardo rùng mình, thở gấp và ngắn. "Hít sâu vào Ardo". Mẹ hắn nhìn hắn đầy lo lắng. "Con đừng nói gì cả, hít một hơi thật sâu nào."

    Hắn run run ngoạm một ngụm khí.

    "Melnikov báo cáo... Melnikov báo cáo cho... Cutter!... Cutter... Lại đây, Cutter!"

    Mất một lúc hắn mới nhớ ra cái tên.

    Tiếc là chỉ có tiếng rít quanh quẩn bên tai hắn.

    Ardo lo lắng hít thêm một hơi nữa.

    - Ekart?... Bernelli? Có ai... có ai nghe được không? Lại đây nào Ekart! Bernelli! Tôi rơi xuống một cái hố ở...

    Ở đâu ấy nhỉ? Màn hình cảm biến của hắn trắng trơn. Đèn báo LOS đang nháy, tức là nó không còn kết nối được với hệ thống định vị ở căn cứ. Rốt cuộc hắn đã lăn xa tới đâu? Hắn nhớ là hắn đang đi trên lớp creep, sau đó đột ngột thụt xuống, khoảng phía đông của tháp tín hiệu.

    Ardo ngừng thở. Creep!

    Bản năng trỗi dậy khiến hắn lập tức chộp lấy khẩu súng trường Gauss hướng về phía trước. Tay trái hắn lần mò ra phía sau, chạm vào ""bức tường nhẵn nhụi" lạ kì so với các vách đá nham nhở khác.

    "Chết tiệt!" Hắn thở dài, con ngươi lập tức co rụt lại.

    Ardo nắm khẩu súng bằng cả hai tay, tránh xa khỏi bức tường. Hắn hơi rướn về phía khẩu súng, như đã được "dạy". "Bật đèn! Công suất lớn nhất!"

    Chiếc đèn gắn trên mũ hắn lập tức bật sáng.

    Có một con Zergling nằm cách hắn chí ít là 10m về bên trái. Con quái thú lập tức quay về phía nguồn sáng, cả hai lập tức nhận ra kẻ địch. Những chiếc móng dài nhọn bổ nhào về phía tay Marine kinh hoàng. Lớp gáy mang màu nâu - màu của bãi nôn mấy tay say rượu hay đem ra cho chó ăn ấy - khi nó ngửa mặt rít lên.

    Ardo không kịp nghĩ ngợi gì. Kinh nghiệm. Bản năng. Hắn xoay khẩu súng về phía kẻ địch, còn mũ giáp hắn chuyển sang chế độ chiến đấu.

    Con Zergling chạy dọc theo hang, hai đôi chân khổng lồ đang lao cật lực về phía Ardo.

    "Con không được lạm sát!" Có tiếng thì thầm trong óc hắn.

    Ardo bóp cò, ép sát khẩu súng vào người.

    Những tia đạn xé tung màn đêm với tốc độ 30 viên một giây.

    15 quả bom âm thanh bay vọt trong không khí.

    Ardo nhả cò. Nhấp vài viên một lần. Như được dạy.

    Một nửa chỗ đạn đâm trúng mục tiêu, xé nát da thịt con Zergling, đục thủng bức tường phía sau. Máu xanh đen phọt ra từ những lổ hổng trên cơ thể sinh vật khốn khổ.

    Nhưng con Zergling vẫn không dừng lại.

    Chỉ còn 10m.

    Ardo tiếp tục siết cò. Lần này nhấp dài hơn một chút, bản năng khiến hắn tự động thực hiện, đồng thời đá văng tâm trí sợ hãi, gào thét của hắn sang một bên.

    Khẩu Gauss tiếp tục rú lên, bộ định vị trên mũ bảo hiểm của Ardo tự động điều chỉnh họng súng chính xác vào khối thịt đang lao tới kia. Từng mảng từng mảng thịt của con Zergling rơi lả tả xuống nền hang hoặc bị đạn găm cứng vào tường. Máu đen phun ra khi con thú rùng mình vì trúng đạn.

    Ardo nhả cò.

    Còn 5 mét.

    Con Zergling sùi bọt mép, hơi loạng choạng một chút, nhưng vẫn tiếp tục bật tới.

    Mắt Ardo tràn ngập sợ hãi. Hắn siết chặt cò súng. Khẩu Gauss lập tức bắn ra một dòng đạn nóng hổi vào kẻ địch. Lực phản chấn khiến khẩu súng đập mạnh vào người Ardo. Nhưng hắn đã được huấn luyện để xử lý chuyện này. Hắn gào lên một tiếng trong vô thức. Phần con trong hắn đã thức tỉnh. Liên Bang là cái chó gì, Marine cũng vậy. Ở đây chỉ có Ardo, lưng dựa vào tường, vật lộn để sinh tồn.

    Còn 1 mét.

    Ardo nhìn thẳng, không chớp mắt, vào sinh vật ngoài hành tinh đang ở rất gần.

    Khẩu Gauss dừng rít bất chấp Ardo nỗ lực siết cò. Hết đạn! Khuôn mặt nham nhở, màu nâu của con Zergling đập vào miếng kính bảo vệ. Ardo không dám nhìn đi chỗ khác. Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn đen ngòm cách mặt hắn chỉ vài centimet. Tay hắn điên dại lắc lắc khẩu súng trường, hi vọng một cách hão huyền rằng khẩu súng sẽ lại hoạt động.

    Ardo không thể ngừng gào thét.

    Dần dần gương mặt của con Zergling trượt xuống khỏi miếng kính bảo vệ, thân thể nó đè lên cánh tay Ardo. Ardo nhoài về phía sau, chân hắn hơi trượt khi hắn cố gắng tránh xa khỏi mớ thịt nằm chềnh ềnh đằng kia. Ardo run rẩy tháo băng đạn ra. Hắn đập băng đạn mới vào mũ giáp để cát rơi ra - thực ra nó là một thói quen được dạy chứ hẳn là Ardo cảm thấy bức thiết phải làm thế - trước khi hắn lắp nó vào súng và lên đạn.

    Con Zergling nằm đó dưới chân hắn. Gần như một nửa lớp vỏ bên ngoài đã bị bắn bay. Ardo có thể thấy một chân của nó đã bị thổi bay ra tít đằng kia của hang. Bên dưới cái xác là một vũng máu đen đang lớn dần.

    Nó vẫn còn thở.

    "All creatures of our God and King. Lift up your voice and hear us sing..." Tiếng hát của mẹ hắn vang lên.

    Ardo lảo đảo.

    Hắn mới 12 tuổi, đang tham gia lớp học ngày Chủ nhật.

    - Nhưng chúng, những con thú hoang dã man, được tạo ra chỉ để tàn phá và giết chóc, vặn vẹo những chân lý mà chúng không thể hiểu, và chúng rồi sẽ bị chính cái ác nhấn chìm...

    Quái thú là một đề tài rất thú vị đối với một đứa trẻ 12 tuổi...

    Con Zergling giật giật. Nó không có biểu hiện gì, chỉ có đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào hắn.

    - Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nước phải sanh các vật sống cho nhiều...

    Ardo không thở được.

    Quá sợ hãi, hắn bất chợt làm rơi khẩu súng. Tay hắn co lại khi miếng kính bảo vệ được nhấc lên. Nó bị kẹt một chút, nhưng rồi cũng trượt lên. Hắn gục xuống trên tứ chi.

    Bữa sáng của hắn phun ra khắp nền hang. Đôi tay hắn run như cầy sấy. Ọc ọc... cho chó ăn chè thêm phát nữa!

    Mất một lúc sau hắn mới ngửi thấy một mùi thối khác ngoài cái mớ "chè" kia. Hắn nôn khan thêm hai lần. Ardo lau tay lên bộ giáp vấy bãi nôn, sau đó nhỏm dậy và hạ miếng kính bảo vệ xuống cho đỡ mùi.

    Cuối cùng, hắn cố gắngđứng dậy một cách yếu ớt. Hắn nhận ra mình đứng không nổi, vậy nên hắn quyết định ngồi dựa lưng vào tường và co đầu gối vào sát ngực.

    - Con không được lạm sát...

    Con Zergling ngừng co giật. Hắn nhìn nó chết, và tự hỏi liệu hắn có thể cướp đi sinh mạng của Chúa ban cho nó.

    Nhưng hắn đã làm vậy.

    - Con không được lạm sát...

    Gã Marine khóc rấm rứt, đung đưa trong tư thế ngồi xổm. Hắn đã giết sinh vật đó. Hắn chưa bao giờ giết một thứ gì. Hắn được huấn luyện, đã sẵn sàng, tập trung và tưởng tượng ra giây phút này nhiều đến mức hắn không tài nào nhớ nổi nữa. Nhưng cho tới tận giây phút này, hắn vẫn chưa từng tự tay chấm dứt một sinh mạng nào.

    Mẹ hắn dạy rằng giết chóc là một tội lỗi. Bố hắn dạy hắn phải biết quý trọng sinh mạng, bởi vì sinh mạng là món quà của Chúa. Vậy thì họ đâu rồi? Niềm tin của họ đâu rồi? Hi vọng của họ đâu rồi? Tất cả đều đã chết trên hành tinh Bountiful. Bị nghiền nát bởi chính những con quỷ vô tri từ địa ngục, hắn tự nhủ vậy. Thế nhưng hắn vẫn cảm thấy trống rỗng, chúng chỉ như những lời tự bào chữa rẻ tiền, giống như cha vẫn từng dạy hắn.

    - ... Đức Chúa Trời dựng nên các loài cá lớn, các vật sống hay động nhờ nước mà sanh nhiều ra, tùy theo loại, và các loài chim hay bay, tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt lành.

    Ardo ép sát đầu gối vào người. Hắn không dám suy nghĩ nữa.

    Phần cảm biến trong mũ của hắn bất chợt nháy nháy. Bộ cảm biến cho thấy có thứ gì đó đang di chuyển trong màn đêm phía trước, nhưng Ardo vẫn ngây ra đó.

    "Mẹ ơi con xin lỗi. Con không định làm vậy. Con không định..." Ardo thì thầm trong làn nước mắt.

    - Nợ máu phải trả bằng máu...

    Ardo ôm đầu gối mình chặt hơn.

    - Dưới này... trung sĩ... ở cái hố này!

    Tiếng ồn dần dần trở nên có nghĩa. Ardo chỉ nghe được loáng thoáng, giống như những âm thanh đó ở xa ngàn dặm vậy.

    Hệ thống định vị khóa chặt vào những hành động nó quét được. Thông tin đang được cập nhật; còn 60m và đang tiếp cận.

    - ... vách này.

    Bất chợt một tiếng nói vang lên trong tai Ardo. Hắn nhận ra đó là giọng Bernelli.

    - Mẹ kiếp! Chí ít cũng phải mấy chục mét! Này Melnikov! Cậu vẫn...

    Ardo chớp mắt, đột ngột hít sâu một hơi.

    Một đống thông tin hiện lên trên màn hình cảm biến. Các con số đang tăng lên chóng mặt.

    - ... Là một cái giếng cũ, thưa Trung sĩ. Chắc là mớ creep đã che lên nó và thằng ngố này đạp phải. Tôi nghĩ là tôi có thể thấy cậu ta rồi, nhưng không thấy cậu ta trả lời.

    Âm thanh tiếp tục vang lên trong tai Ardo.

    Còn 40 mét.

    Mẹ mất rồi. Bố cũng mất. Melani cũng đã chết. Chỉ còn mình ta nhớ về họ.

    Còn 35 mét.

    Hắn ngước lên. Hắn có thể thấy luồng sáng từ bộ giáp của Bernelli chiếu xuống.

    Như vậy phải có người còn sống để nhớ về họ.

    - Tôi ở đây!

    Hắn hô lên, nhanh chóng cúi xuống và nhặt lấy khẩu súng. Hắn tháo cái móc ở thắt lưng ra và gắn nó lên mũi súng.

    - Cẩn thân, phía dưới có móc câu.

    - Hê hê, bọn này cứ tưởng là cậu đi xa quá rồi!

    - Không phải hôm nay!

    Còn 30 mét.

    Hắn bắn chiếc móc lên vách tường. Sợi cáp đơn quấn phía sau lưng hắn bay vút lên.

    Hắn nhìn xuống dưới ngay khi kích hoạt nút kéo. Một nụ cười lạnh lùng nở ra trên gương mặt lấm len nước mắt, khi đôi chân của hắn từ từ nhấc lên khỏi mặt đất.

    - Không phải hôm nay!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Chán chả đăng chiện nữa

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    AreUSure,langbavibo,Tàn Kiếm,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 7: Nghiêm túc

    Bàn tay khổng lồ của Cutter thò xuống nhấc bổng Ardo lên khỏi miệng hố. Hắn vừa mới nhoài ra khỏi thành hố thì lập tức có ba Marine chĩa súng xuống và bắn.

    - Trung sĩ! Chúng nó đang tới. Chó chết, chúng nó đông không thể tả!

    Alley gào lên, có vẻ phấn khích hơn là sợ.

    - Đừng có đứng đực ra đấy, mẹ kiếp! Bắn tự do!

    Littlefield hét vào kênh chỉ huy.

    - Chú mày định độc chiếm tất cả hả? Tao cứ tưởng mày định làm Rambo cân tất cả chúng nó dưới đấy chứ?

    Cutter gầm gừ, ép sát mũ bảo hiểm của hắn lên miếng kính bảo vệ của Ardo.

    - Lùi lại, Cutter! Trung úy muốn nói chuyện với cậu ta. Alley! Tiếp tục áp chế chúng nó! Ekart, Xiang, chuẩn bị thổi tung cái hố này! Bernelli, chuẩn bị thuốc nổ! Tôi không muốn thấy một cái hố nào ở đây nữa, nghe chưa! Làm xong thì lui ngay về phòng chỉ huy! Cẩn thận! Nếu như còn cái hố nào, mà hẳn là còn đấy, thì tự xử! Tôi không muốn bị đạp phải hố thêm một lần nào nữa đâu đấy! Tất cả rõ chưa?

    Đội ngũ gật đầu, tiếp tục xả hàng đống đạn xuống dưới kia.

    - Cutter, chăm sóc mấy chú oắt này và đảm bảo bọn họ lành lặn khi về trụ sở.

    - Mẹ kiếp, trung sĩ! Tôi còn chưa được ăn mặn!

    Littlefield có vẻ chần chừ một chút. Có một nỗi buồn man mác trong mắt anh ta, nhưng giọng anh thì vẫn rắn đanh và rõ ràng.

    - Cậu sẽ có rất nhiều cơ hội vào hôm khác. Còn giờ thì tôi cần những người này. Đưa họ về an toàn, rõ chưa?

    - Rõ, thưa ngài. Rõ như ban ngày!

    Littlefield quay về phía Ardo.

    - Nhanh nào, cậu trai! Đi!

    Trung sĩ Littlefield nói xong liền quay đi, không để cho Ardo kịp phản ứng. Anh ta chạy băng băng trên sườn dốc của Oasis, phía sau là Ardo đang vật vã đuổi theo. Đám creep chỉ có ở dưới kia. Ardo cứ mường tượng ra cảnh mình lại hụt xuống một cái hố nào đó nữa và lần này sẽ còn tệ hơn cả lúc trước. Thế nhưng, có một cái gì đó trong Ardo mách bảo rằng, làm trái lời trung sĩ còn đáng sợ hơn cả sụt hố.

    Kênh chỉ huy không nói lên cụ thể tình huống, nhưng theo như Ardo thấy thì có vẻ không ổn lắm.

    - Vãi xoài chúng mày ơi! Chúng nó không biết sợ là gì à!

    - Cứ bắn đi mày!

    - Bố mày vẫn đang, nhưng mà sắp hết đạn mẹ rồi...

    - Lùi lại mấy cưng! Để bố mày thể hiện!

    Là Cutter, Ardo thầm nghĩ khi hắn lạch bạch chạy theo trung sĩ trên một sườn đồi khác. Oasis có một cái thôn nhỏ. Cũng chẳng có gì nhiều, ngoài một cái giếng và vài trạm gas. Các tòa nhà ở đây được ghép lại từ nhiều phần, trông rất là tạm bợ. Phía sâu bên trong thôn có vài cửa hàng, phục vụ cho nhu cầu của người dân.

    ĐÃ TỪNG phục vụ cho nhu cầu của người dân. Đám creep đã lan tới tận khu trung tâm. Phải có một tổ Zerg quanh đây, nhưng Ardo đang quá mệt mỏi để theo dấu Littlefield giữa cái mê cung các ngôi nhà lộn xà lộn xộn này nên hắn không muốn nghĩ tới nữa.

    - ... nó đang lan ra, thưa Trung sĩ! Đám creep đang di chuyển!

    - Tìm cái tổ! Tìm ra nó, và thổi tung nó là được!

    - Chúng tôi đang tìm, nhưng mà không thấy.

    - Bọn này sẽ lướt qua các con đường thêm một lần nữa. Có lẽ chúng ta bỏ sót đâu đó chăng.

    4 chiếc Vulture lao vút qua tòa thị chính. Ardo lập tức bị sốc khi nhìn thấy nó. Tòa nhà cao hơn 4 mét, vượt lên trên bất cứ công trình nào trong thôn. Có một lỗ thủng xấu xí khổng lồ đính lên một mặt của tòa nhà, lộ ra từng tảng kim loại cong vặn. Ardo không quan tâm lỗ thủng này là do bị thổi tung hay là do một bàn tay vô hình mạnh mẽ nào đó tạo ra. Hắn đang quá ngợp trước sự đồ sộ của tòa nhà, suýt chút nữa là đâm sầm vào Littlefield. Anh già nhìn vào mắt Ardo, khiến hắn cảm thấy rất bối rối, sau đó nhập một mã lệnh truyền tin trực tiếp cho Ardo.

    - Nhóc, cậu đang gặp rắc rối to đấy, nhưng đừng quá lo. Hãy hành xử như một Marine, và mọi chuyện sẽ ổn thôi. Hiểu chứ?

    Ardo gật đầu ngay cả khi hắn biết đó là một lời nói dối. Hắn đang vô cùng hỗn loạn.

    - Vâng thưa ngài!

    - Hừm, dù sao thì cũng chẳng thể nào tệ hơn được. Hãy lịch sự, đừng có cãi bướng, và biết đâu cậu sẽ quay lại đội một cách lành lặn. Vào đi, cô ta đang đợi trong đó. Chậc, tiếc là chúng ta không có thời gian tẩy qua bộ giáp của cậu! Mùi kinh vãi nồi!

    ***

    Có lẽ hắn sẽ không phải chịu án tử đâu nhỉ, Ardo thầm nhủ khi hắn bước vào phòng điều hành.

    Phòng điều hành nằm trên cùng của tòa nhà. Các cửa sổ trống rỗng, chỉ còn lại những mảnh kính vụn, qua đó hắn nhìn thấy toàn bộ thôn. Nơi đây chắc là chốn tử thủ cuối cùng của họ, vậy nên không còn một ai sống để chôn xác những người đã khuất. Đó là chuyện của nhiều ngày trước. Các Marine của Liên Bang đã dạy cho lũ Zerg một bài học thích đáng. Bộ chỉ huy gọi đó là "thanh tẩy", và họ tin rằng chỉ còn một số ít Zerg ở Oasis mà thôi. Vậy nhưng, chẳng có một vị quan chức nào nghĩ tới việc quay lại trạm gas này và cử hành lễ truy điệu cho những người dũng cảm đã chiến đấu tới hơi thở cuối cùng. Dù sao thì họ cũng chết rồi mà.

    Căn phòng điều hành cũng chịu rất nhiều tổn hại. Các Marine của đội 2 đang cố gắng lấp các lỗ hổ trên tường. Màu xanh trắng ma mị của đèn xì xuất hiện ở khắp nơi. Ở giữa căn phòng là Trung úy, đang chống tay lên bản đồ, quay lưng về phía họ. Mũ giáp của cô để ở một bên, khi chủ nhân của nó đang cố tập trung phân tích tình hình.

    Ardo có thể nghe thấy tiếng cô nàng trong kênh chỉ huy.

    - Đội ba tiếp tục hướng lên phía Bắc, về phía tòa tháp, sau đó rút về trung tâm chỉ huy.

    - Có tín hiệu! Có gì đó đang đến gần!

    - Câm đi thằng ngu! Ai cũng thấy... ôi mẹ kiếp ở khắp nơi! Chúng nó đang chui lên từ dưới đất!

    - Tiếp tục di chuyển! Chạy đi!

    Littlefield tháo mũ ra và ôm nó bằng tay trái.

    - Xin thứ lỗi, thưa trưởng quan? Littlefield có mặt.

    Trung úy đứng thẳng lên và quay lại.

    Ardo chợt nhận ra mình phải bỏ mũ, hắn vội vã tháo nó ra và chào.

    Mùi trong căn phòng này thân thuộc hơn là thứ mùi trong cái hang đó, và nó khiến hắn buồn nôn gấp bội.

    Giọng cô tràn ngập sương giá.

    - Binh nhất... Melnikov đúng không? Thật là ơn trời khi cậu chịu tuân lệnh. Littlefield, anh có nghĩ thằng oắt thò lò mũi xanh này có đáng với những rắc rối tôi đang phải giải quyết không?

    - Thưa ngài... với tất cả lòng kính trọng, vâng!

    Ardo liếc nhanh sang phía Trung sĩ. Hình như anh ta đang mỉm cười.

    - Tôi không chắc lắm! Bước lên, binh nhất!

    Ardo hoảng loạn. Hắn đang trong tư thế chào và không thể di chuyển cho tới khi được chào lại, và giờ thì trung úy đang ra lệnh cho hắn di chuyển. Đầu hắn rối như tơ vò, và hắn chẳng thể làm gì ngoài toát mồ hôi hột và tiếp tục tư thế chào.

    Breanne ngay lập tức hiểu ra. Cô nàng làu bàu chửi bới và chào lại một cách hời hợt.

    Phù, Ardo thả tay xuống, và hơi rùng mình một chút khi giẫm lên một cái xác không đầu. Hắn không biết đó là đàn ông hay đàn bà, mà hắn cũng chẳng muốn biết. Hắn cố gắng nhìn thẳng vào trung úy.

    - Quý ngài Melnikov! Có phải tôi đã ra lệnh cho các anh không được bắn phải không?

    Đó là một câu hỏi trực tiếp. Ardo bắt buộc phải trả lời.

    - Dạ vâng, thưa ngài!

    - Tôi đã nói rõ rằng đây là một nhiệm vụ do thám phải không?

    - Vâng, thưa ngài!

    Breanne dí sát mặt vào gần Ardo.

    - Vậy thì cậu lính, tại sao cậu dám phá lệnh?

    - Ực! Thưa ngài, tôi đã rơi xuống một vách đá! Gặp một con Zerg... tôi đã giết nó!

    Ardo ngập ngừng đôi chút, ký ức không mấy vui vẻ ùa về. Hắn ngại ngùng nhìn xuống sàn nhà.

    - Nhìn vào tôi khi nói chuyện, cậu lính!

    Ardo đành nhìn chằm chằm vào sống mũi Breanne.

    - Cậu nghĩ chúng ta ở đây là để giết lũ Zerg?

    - Vâng, thưa ngài! Đánh cho chúng nó về địa ngục!

    Breanne đảo mắt một vòng, sau đó bỏ đi, rít lên.

    - Littlefield, anh thấy rồi chứ? Đây là Marine thế hệ mới này! Tái hòa nhập cộng đồng! Lính mì-ăn-liền! Nhét bọn họ vào bình tẩy não giống như miếng bánh gừng giáng sinh, vặn vẹo họ, sau đó ném ra chiến trường thí mạng!

    - Chậc, thưa ngài, dù sao nó cũng nhanh hơn cách truyền thống mà. Quy trình hiện nay là vậy.

    - Quỷ tha ma bắt cái quy trình chết tiệt!

    Breanne thở dài, sau đó quay về phía Ardo, cặp mặt cô lạnh và sắc như thép.

    - Melnikov, hãy để tôi thông não cậu theo cách cổ điển vậy! Chúng ta KHÔNG ở đây để giết Zerg?

    - Dạ?

    - Chúng ta ở đây để NGĂN chúng. Đó là hai việc khác hoàn toàn. Những viên đạn bọc thép rỗng ruột cậu đã nạp vào khẩu súng trường sáng nay không phải dùng để giết. Chúng được dùng để đánh chặn.

    - Dạ thưa ngài, tôi không hiểu lắm ạ...

    - Giết một kẻ địch, thì sẽ chỉ có kẻ đó nằm lại! Đám kền kền sẽ giải quyết hắn cho cậu.

    Breanne chỉ xung quanh phòng chỉ huy.

    - Nhìn chung quanh đi binh nhất! Chúng ta chẳng thể làm gì cho họ cả. Cậu có thể truy điệu họ lúc rảnh rỗi, nhưng ở giữa chiến trường thì cậu chẳng thể làm gì cả. Bọn họ không còn là vấn đề chúng ta cần quan tâm nữa, hiểu chứ?

    - Dạ...ừ thì...vâng, nhưng...

    - Nhưng cục cứt! Nếu cậu bắn què một kẻ địch, sẽ cần ít nhất bốn đồng đạn của hắn ta mang hắn về căn cứ, và thậm chí còn cần nhiều người hơn để chăm sóc hắn. Giết một kẻ địch chỉ làm giảm quân số đi một đơn vị. Nhưng bắn thương một kẻ địch sẽ giảm quân số chúng đi mười. Liệu đống kiến thức đó có nhập vào được cái bộ óc đặc bã đậu của cậu không?

    -... Dạ có, thưa ngài.

    - Vậy thì trong tương lai tôi hi vọng cậu sẽ tuân thủ tuyệt đối mệnh lệnh của tôi chứ?

    - Dạ, vâng, thưa ngài...nhưng...

    - Cậu có gì muốn nói sao, binh nhất?

    Breanne híp mắt.

    - Dạ xin thứ lỗi thưa ngài... nhưng có phải Trung úy đang đề nghị tôi cứ thế mà chết đi dưới cái hố đó không?

    Breanne ngớ người một giây. Một nụ cười tàn nhẫn nở trên môi cô ta.

    - Hô hô hô! Một gã Marine biết nghĩ! Thật là mới mẻ! Cậu rất có tiền đồ đấy nhóc...

    - Này Trung úy! Hình như tôi thấy gì đó!

    - Marz, ở đây. Có gì đó trên máy quét này.

    - Này, tôi nghĩ là tôi thấy nó rồi!

    Breanne nhào về phía bàn.

    - Đâu? Nó đâu?

    - Đó là một cái lán tạm bợ... Tôi đoán là nó ở dưới tầng hầm.

    - Chúa ơi! Mặt đất đang nứt ra!

    - Có địch! Có địch!

    - Đâu?

    - Khắp mọi nơi!

    - Cutter! Cầm lấy món hàng! Marz! Họ đang ở... mẹ kiếp!... tọa độ 36 - 417. Đưa họ ra khỏi đó!

    - Họ sẽ tổn thất nặng nếu tôi làm vậy, thưa Trung úy! Hãy cho họ về phòng Chỉ huy và tôi sẽ đưa cả bọn đi một thảy.

    - Đội trưởng Marz, mang cái hộp bay của anh đến đó và đưa đội của tôi về đây!

    - Không có sân đỗ, thưa Trung úy, và nếu tôi sử dụng trường lực vận chuyển thì họ sẽ bị tê liệt trong vài giây. Từng đó là quá đủ để lũ Zerg làm gỏi họ rồi.

    - Tuyệt!

    Breanne vẫy Littlefield lại gần. Viên trung sĩ nhanh chóng bước về phía bàn. Anh ta nhanh chóng chỉ một số địa điểm khi Breanne nói.

    - Đội hai, thu hồi món hàng! Đội một, tôi muốn hỏa lực hỗ trợ đội hai ở 36 - 47!

    - Ê, cô ta đang nói chúng ta phải không nhỉ?

    - Cậu nghe rồi đấy... Ôi mẹ kiếp! Chúng nó ở đâu ra vậy?

    - Cái đệch đông như quân Nguyên!

    - Đông như kiến thì đúng hơn! Chúng nó chui từ đâu ra nhỉ?

    - Đội ba! Hỗ trợ hỏa lực từ khu vực 34 - 416 đến 36 - 416. Lập một hàng rào sau đó lui lại!

    - Làm ơn nhắc lại?

    - Lập một hàng rào sau đó lui lại với đội 2, tập trung ở trung tâm chỉ huy. Chúng ta sẽ rút lui ở đó.

    Trung úy quay sang Ardo.

    - Hừm, cậu đã gây ra tất cả chuyện này, giờ thì cậu có thể giúp tôi dọn dẹp nó. Hãy tham gia cùng đội ba và xem cậu có thể cứu được bao nhiêu bạn cũ từ đội hai!

    Breanne quay lại bản đồ.

    - Tôi nghĩ lũ Zerg đã biết chúng ta ở đây rồi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Kinh độ và vĩ độ, nếu như các bạn định hỏi.
    Tên chương là spit and polish, tức là nhổ nước bọt lên sau đó chà đến bóng loáng. Nghĩa bóng là nghiêm trang trong quân đội
    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 11-07-2016 lúc 16:06.
    Chán chả đăng chiện nữa

    ---QC---


  6. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    AreUSure,langbavibo,Tàn Kiếm,
Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status