TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 12

Chủ đề: Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

  1. #6
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    16,395
    Xu
    340

    Mặc định

    Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

    Tập 1 - Chương 2 - Phần 2

    Nhóm dịch: Tendo-Ekyuu




    Thế giới này không dễ dàng với tôi chút nào.

    「Nào, dậy đi!!!」

    Khí quản tôi nghẹn lại đến mức không thở nỗi.

    Dạ dày của tôi như bị nghiền nát đau đến nỗi khiến tôi tỉnh dậy.

    「Nào……nhanh lên nào, thức dậy nhanh lên!」

    Tôi nghe thấy có tiếng nói.

    Âm thanh của nó như của một đứa trẻ vậy.

    Nếu tôi không nhầm thì, giọng nói này là…

    「Uhm……hmm……là cậu」

    Tôi mở đôi mắt của mình ra để xác nhận chủ nhân của âm thanh đó.

    Tôi không thể tin nổi.

    「Thức dậy nhanh nào, tôi có mang mấy thứ tốt cho cậu đây!」

    Chủ nhân của âm thanh đó chẳng ai khác là Lastiara, người mà tôi đã gặp trước đây khi đi qua mê cung.

    Nhưng lần này cô ấy không mặc bộ giáp như lần đầu chúng tôi gặp nhau, thay vào đó là chiếc đầm bằng vải lụa màu trắng.

    Có vẻ như cơn đau của tôi là từ cô gái Lastiara này mà ra. Cô ấy đang đứng trên bụng tôi và nhìn xuống tôi đang nằm phía dưới.

    Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Tuy nhiên do không hiểu chuyện gì đang xảy ra vì thế tôi cố gắng nói chuyện với cô ấy một cách bình tĩnh.

    「Đây là phòng của tôi…」

    Trước hết, thì đây có thể xem là xâm phạm riêng tư. Cơ mà tôi không biết là liệu có một đạo luật như thế ở thế giới này không.

    Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ và thấy bầu trời vẫn còn tối. Tôi xác định đây là một cuộc viếng thăm lúc đêm khuya.

    Cô ấy vỗ tay khi vẫn còn đứng trên người tôi và nói

    「Ồ, ồ… Thú vị thật. Vậy mà mà không bị ngạc nhiên chút nào nhỉ」

    「Có đấy. Đầu óc tôi vẫn còn mơ hồ, chưa hiểu gì cả」

    Tôi nói chuyện với cô ấy theo cách tử tế nhất.

    Cô ấy trông có vẻ rất bí ẩn, và thứ duy nhất mà tôi biết về cô rằng cô là một người phụ nữ trẻ tuổi thuộc tầng lớp thượng lưu sau khi lần gặp gỡ trong mê cung.

    「Thật chứ? Không, tôi nghĩ có thể cậu đang gặp rắc rối nên đến đây. Và bởi vì level của cậu vẫn là 1, điều đó khiến tôi cảm thấy rất thú vị. Nó thôi thúc sự tò mò trong tôi」

    Lastiara nói với một cách vui vẻ.

    Âm giọng như một người phụ nữ trẻ tuổi của cô đã biến mất và nó trở nên gần gũi hơn như cuộc nói chuyện vui đùa của những người cùng lứa. Tuy nhiên điều đó không có nghĩa là tôi phải đáp lại cô với vẻ mặt vui vẻ.

    Ánh mắt vui vẻ của cô ấy thật sự đáng sợ. Nó khiến tôi cảm thấy thật lo lắng.

    「Cậu có thể thấy level của một người nào đó?」

    Tôi đã chọn từ ngữ một cách cẩn thận để hỏi. Ở thế giới này 「Level」 được biết đến khá phổ biến. Có những mô tả viết về level và trạng thái trong những cuốn sách mà tôi đọc được từ thư viện. Và sách nói rằng chỉ có những người được chọn mới có khả năng thấy được level của một ai đó.

    「Yup, ở trong thế giới này những người sở hữu năng lực ấy thật sự là những người may mắn. Phần lớn họ là những người theo tôn giáo và sau một thời gian dài khổ tu sẽ nhận được năng lực này. Như Tổ Chức Công ngày này, các mục sư đang không ngừng ươm mầm thế hệ sau. Và dĩ nhiên tôi là người thế hệ trước」

    Lastiara đang nói tới một thứ mà tôi muốn biết không một chút do dự nào. Có lẽ do tôi vẫn chưa hiểu biết nhiều về thế giới này. Và tôi đang quen dần với cách dùng từ 「Thế Giới Này」

    Tôi hít sâu một hơi.

    「……Tôi không biết gì về nó, cảm ơn cậu rất nhiều. Tôi không rõ ý định của cậu. Và tôi cũng không biết gì về cậu cả, có lẽ tôi sẽ gọi người đến」

    「Đợi, đợi chút đã. Cậu sẽ khiến tôi gặp rắc rối đấy. Tôi đã bảo là tôi đến đây để giúp cậu, rõ chứ? Mục đích của tôi là tăng level của cậu」

    Lastiara phản ứng một cách thái quá bằng cả hai tay, cô ấy đang cố thể hiện thiện chí của mình.

    「Tôi từ chối. Tôi đã biết làm thế nào để tăng level của mình lên theo những gì được biết từ thư viện」

    Tôi từ chối cô ấy một cách lạnh lùng.

    Tôi không muốn bị đối xử như một kẻ lập dị. Bởi vì việc thăng cấp rất quan trọng với tôi.

    「Ểー?」

    Lastiara cảm thấy thất vọng với những lời nói của tôi.

    「Vì thế xin vui lòng đi khỏi đây」

    「Bình thường thì nó sẽ như thế này…thế này…và thế này. Nhưng phản ứng của cậu là có hơi quá. Hmmm…」

    Lastiara thì thầm. Có vẻ cô ấy đã không mong là cuộc nói chuyện sẽ xảy ra như thế.

    Dù thế nào tôi vẫn quyết định thăng cấp level của mình.

    Nhưng Lastiara dường như đã quyết định một việc gì đó trong khi ngẩng mặt mình lên và nhìn tôi.

    「ーーĐược thôi. Nếu thế thì tôi đành dùng bạo lực vậy」

    Sau đó cô nở nụ cười.

    Tôi nhìn vào mắt cô ấy. Vẫn chẳng có gì thay đổi. Một đôi mắt màu vàng đáng sợ.

    Đáng sợ thật! Cô ấy như một loài quái vật. Tôi không cảm thấy có chút ấm áp nào phát ra từ người cô khi tôi cảm nhận nó. Cô như thể là Thiên Chúa tối cao nhẫn tâm đang phán xét với đôi mắt lạnh lùng.

    Tôi cố gắng rụt cơ thể mình lại, lùi về phía sau và nhảy ra khỏi giường.

    Lastiara đang niệm một cái gì đó.

    「【Imikirau Habako】【Oto no nai sora】【Furuwanai uta】【Suki Sura U】ー」

    Cô đang niệm chú trong khi vẫy đôi tay của mình là đầu dẫn ma thuật phát ra.

    Tôi sử dụng bộ não của mình hết công suất. Trước hết tôi phải thoát ra khỏi đây, rồi mới có thể nhờ ai đó giúp đỡ.

    Tôi đã tới được chỗ nắm cửa, nhưng khi tôi vặn nó, nó không nhúc nhích.

    Nó phát ra một thứ ánh sáng, có lẽ nó đã được phù phép. Sau đó tôi nhận ra cô ấy đang niệm chú để giữ tôi ở đây.

    Tôi không có lựa chọn nào khác là phải hét lên nhờ sự giúp đỡ và đập mạnh vào cửa.

    「Có ai không, giúp tôi với!!」

    「Nó cách âm, tôi nghĩ cậu nên xem lại cách hành xử của mình?」

    Lastiara thình lình tiến đến sau lưng và vỗ vào cổ họng của tôi.

    Tôi phẩy tay cô ra ngay lập tức, nhưng tôi nhận ra cổ họng mình phát ra thứ ánh sáng đỏ ánh xanh. Tương tự như ma thuật trên cánh cửa đã được gán lên cổ họng tôi.

    「――、――っ!?」

    Tôi không thể thốt nên lời.

    Lastiara xác nhận tình huống của tôi, và tay của cô ấy tiến lại tôi lần nữa, tôi đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất và bắt lấy tay cô. Tôi dồn sức vào và tính bẻ ngoặt nó ra sau lưng cô.

    Nhưng lúc đó, tôi đã bị ném văng đi.

    Tôi thấy được vùng xung quanh đỉnh đầu Lastiara. Và tôi đã hiểu. Tôi đã bị ném văng đi bằng mu bàn tay của cô. Thật không thể tin được là cô gái chỉ khoảng 50kg lại có sức mạnh kinh đến thế.

    Tôi cô giữ cho đầu óc mình bình tĩnh và tập trung lại để không bị cái thực tế huyền ảo này đánh bại.

    Cũng may là tôi không đụng phải trần nhà, nhưng tôi vẫn phải đo sàn. May mắn là chỉ có chân và tay phải của tôi bị tác động thôi. Và trong khi tôi vẫn còn đang choáng váng, Lastiara đã đến gần tôi.

    Tôi lấy con dao ra từ 『Sở Hữu』 và Lastiara hơi ngạc nhiên. Tuy nhiên cô chỉ nở một nụ cười chế giễu và duỗi hai tay ra như chẳng có gì cả.

    Tôi không di chuyển. Ắt có lẽ là do lương tâm đối với việc đâm một cô gái bằng con dao. Tôi chỉ đang cố mọi thứ được dễ dàng. Tuy nhiên tôi vẫn quơ quơ cây dao trong tay trong khi lấy túi nước ra từ 『Sở Hữu』

    Tôi quăng mạnh túi nước về phía cô ấy và đợi đòn phản công của Lastiara từ cú tấn công của tôi. Và rồi con dao của tôi bị đánh bật nhanh chóng khiến nó cắt vào chân của tôi.

    Tay của cô chạm vào đầu tôi khi đang niệm một thứ gì đó.

    Thứ ánh sáng màu xanh đỏ đi vào tâm trí tôi khiến cơ thể tôi không thể cử động.

    「Ừmーphòng thủ tốt lắm, phán đoán cũng rất tốt. Thật thú vị mà. Cậu làm tôi không thể nào tin được cậu là level 1 đấy」

    Chính cô đã đẩy tôi vào tình huống khó khăn, và giờ lại nói thế.

    Tôi hoàn toàn bị choáng ngợp, và cô vẫn đang tiếp tục nói.

    「Đây là 『Chỉ Số Ẩn』. KhôngーThú vị, thật thú vị mà. Sức mạnh và nhanh nhẹn của cậu bằng mười phần của tôi, vì thế tôi nghĩ cậu có thể bảo vệ mình ở một mức độ nào đó. Ma thuật của cậu thật đáng quan ngại」

    Tôi không thể trả lời bất cứ thứ gì. Cơ thể tôi vẫn bị ảnh hưởng của ma thuật.

    Tôi không thể làm gì khác hơn là lo lắng cho tình huống hiện tại của mình.

    「……Cậu không cần lo lắng. Có lẽ cậu sẽ không tin tôi. Nhưng tôi không hề có ác ý với cậu. Tôi chỉ muốn cải thiện level của cậu thôi. Xin hãy tin tôi!」

    Cô nhặt quyển sách cũ lên trong khi đè ép bộ ngực của mình vào lưng tôi.

    「Hmm… câu thần chú lên cấp, chắc là thứ này… 『Nanji, Katsumokushi Kaerimiyoー』

    Lastiara bắt đầu niệm chú.

    Một luồng sáng xuất hiện giữa tôi và Lastiara, bao trùm cả căn phòng.

    『ーWare ni Ari, Nanji ni Aru』 hoàn thành.」

    Và ma thuật kết thúc ngay lập tức.

    Tôi trông Lastiara có vẻ không nói dối, level của tôi thật sự tăng lên.

    「Bởi vì cậu sở hữu 『Thông Báo』 rất quan trọng với tôi, và tôi sẽ gặp rắc rối nếu để cậu bị thương. Và tôi lo sợ rằng cậu có thể sẽ chết nếu cứ ở trạng thái yếu đuối như vậy. Tôi rất lo lắng cho cậu. Nhưng với những gì lúc nãy, tôi cảm thấy yên tâm rồi」

    Sau đó Lastiara lau giọt mồ hôi trên trán của mình trong khi tôi đang nghĩ đến nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành. Và cô đi đến gần cửa sổ rồi nói lời tạm biệt tôi một cách trang nhã.

    「Để tránh những con người đáng sợ tìm kiếm, có lẽ đến lúc tôi phải đi rồi」

    Cô chào tạm biệt tôi một cách thanh lịch rồi bay ra ngoài cửa sổ.

    Mà cơ thể tôi vẫn chưa thể cử động.

    Sau khi dõi theo Lastiara rời khỏi, tôi xác nhận trạng thái của mình.

    【Trạng Thái】

    Tên: Kanami Aikawa

    HP: 119/121

    MP: 71/141

    Cấp độ:ー Level 4

    Sức mạnh: 3.03

    Sức mạnh vật lý: 3.15

    Nhanh nhẹn: 4.07

    Tốc độ: 5.05

    Khôn ngoan: 6.09

    Sức mạnh ma thuật: 8.08

    Phẩm chất: 7.00

    +Tình Trạng:

    Hỗn loạn: 3.99

    Kinh nghiệm: 127/800

    【Điểm Thưởng】 có 3 điểm.

    【Điểm Kỹ Năng】 có 3 điểm.

    Không có sai lầm nào, level của tôi đã được tăng lên.

    Cô ấy nói đúng, cô không hề có ác ý với tôi. Tuy nhiên, cô quả thật là kẻ ta đây. Chắc chắn cô là người không đọc được tình hình.

    Tôi đang nghĩ về điều đó trong khi nằm trên sàn nhà lạnh băng.

    Và do không thể di chuyển, tôi chỉ có thể nằm đơ đó và xem xét trạng thái của mình.

    Tôi thử nghiệm và kiểm tra lỗi với phần điểm thưởng và điểm kỹ năng.

    Có vẻ như điểm thưởng là điểm dùng để nâng điểm sức mạnh, nhanh nhẹn, nói chung là tiềm năng của tôi. Còn điểm kỹ năng là để nâng cao các kỹ năng mà tôi sử dụng.

    Dù thế nào thì tôi sẽ dành điểm thưởng để nâng HP bởi vì tôi không muốn chết. Nâng cao sức mạnh sẽ cải thiện thanh HP của tôi nếu dựa theo trò chơi. Bằng cách này thanh HP của tôi hiện giờ là 151 bởi vì 1 điểm tương đương 10 HP.

    Tôi dành 1 điểm kỹ năng cho ma thuật không gian. Và nó đã thay đổi 『Ma Thuật Không Gian 5.05+0.10』. Sau khi tôi dành 1 điểm kỹ năng cho Khoảng Cách, số điểm còn lại của tôi là 2.

    Tôi chắc chắn rằng trạng thái và ma thuật là những thứ rất quan trọng trong cuộc sống ở thế giới này. Rất có khả năng là sẽ nhận được ma thuật mới. Vì thế tôi sẽ cố gắng để tránh lãng phí nó.

    Tôi rất hài lòng vì giữ vững quan điểm của mình.

    Thời gian cứ dần trôi. Nhưng cơ thể tôi vẫn chưa thể di chuyển.

    「…………」

    Mặc dù đã chi rất nhiều tiền nhưng cuối cùng lại nằm trên sàn nhà.

    Ngày đầu tiên của tôi ở thế giới khác đã kết thúc như thế.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận: Tại đây!
    Lần sửa cuối bởi Hoàng Luân, ngày 19-05-2016 lúc 21:18.
    ---QC---


  2. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    marram,quangtri1255,tntkxx,zzvanvinhzzz,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    16,395
    Xu
    340

    Mặc định

    Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

    Tập 1 - Chương 2 - Phần 3

    Nhóm dịch: Tendo-Ekyuu




    【Trạng Thái】

    Tên: Kanami Aikawa

    HP: 151/151

    MP: 141/141

    Cấp độ:ー Level 4

    Sức mạnh: 3.03

    Sức mạnh vật lý: 3.15

    Nhanh nhẹn: 4.07

    Tốc độ: 5.05

    Khôn ngoan: 6.09

    Sức mạnh ma thuật: 8.08

    Phẩm chất: 7.00

    +Tình Trạng:

    Hỗn loạn: 4.29

    Kinh nghiệm: 127/800

    【Kỹ Năng】

    +Kỹ Năng Cơ Bản:

    Kiếm Kỹ: 1.01

    Ma Thuật Đóng Băng: 2.02

    +Kỹ Năng Thu Thập:

    Ma Thuật Không Gian: 5.05 + 0.10

    ???:???

    ???:???

    【Ma Thuật】

    Ma Thuật Đóng Băng:

    Đóng Băng: 1.00

    Đá Băng: 1.01

    Ma Thuật Không Gian:

    Khoảng Cách: 1.00


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    P/s: Cái chương này bên bản dịch nước ngoài nó thế rồi nên mình cũng chịu

    Thảo luận: Tại đây!
    Lần sửa cuối bởi Hoàng Luân, ngày 19-05-2016 lúc 21:18.

  4. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    boyvivu,marram,quangtri1255,tntkxx,zzvanvinhzzz,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    16,395
    Xu
    340

    Mặc định

    Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

    Tập 1 - Chương 2 - Phần 4

    Nhóm dịch: Tendo-Ekyuu




    Ngày kế tiếp.

    Khi tỉnh dậy tôi vẫn điều khiển được cơ thể của mình. Tôi đã rất sợ không biết rằng mình có còn điều khiển nó được nữa hay không.

    Theo kế hoạch thì hôm nay tôi sẽ đến Varte.

    Để chắc chắn không bị lạc, tôi đã hỏi thăm đường đến Varte.

    Mặc dù đã chuẩn bị cho một hành trình dài để đến Varte, nhưng tôi chỉ tốn buổi sáng để đến được biên giới. Bởi vì các quốc gia đều dựa vào mê cung nên khoảng cách giữa các quốc gia là không lớn.

    Và rất dễ để vượt qua biên giới vì ở đây không cần các thủ tục thông quan. Tôi rất hiếu kì và muốn biết xem họ làm thế nào kiểm soát dòng người qua lại biên giới, có vẻ như nó có liên quan với『Magic Stone Line』

    Đi thêm một chút nữa tôi có thể thấy được Varte, và tôi có thể dễ dàng nhận ra sự khác biệt giữa Varte và Whoseyards.

    Sự khác biệt về khoảng cách giàu nghèo hiện lên một cách rõ ràng.

    Hầu hết mọi người đều có dáng vẻ như những nhà thám hiểm ngục tối. Và với con dao lăm lăm trong tay, họ sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ cuộc sống của mình.

    Tôi đã đến một quốc gia mới, và nhất định tôi sẽ thực hiện được mục đích của mình.

    Chẳng gì quan trọng hơn với tôi lúc này là trở về thế giới ban đầu.

    Tôi chắc chắn sẽ chết nếu cứ ở lâu dài trong một thế giới đầy nguy hiểm như thế. Và tôi không thể để đứa em gái một mình ở thế giới đó được, tôi cần phải trở về ngay lập tức.

    Tuy nhiên chẳng có dấu hiệu gì chứng minh tôi sẽ thành công cả.

    Chỉ có dựa theo gợi ý trong truyền thuyết, tôi không có lựa chọn nào khác ngoài đối đầu với những thách thức trong mê cung để đạt được điều ước cho mình. Và nếu nó chỉ là một trò chơi tôi còn có thể chấp nhận được, nhưng đây là thực tế.

    Ngoài ra, tôi cũng đang nghiên cứu về văn hóa hay ma thuật có thể đưa tôi trở về thế giới ban đầu. Đây là ước mơ của tôi. Tuy nhiên, tôi chẳng tìm thấy được gì ở thư viện cả.

    Nhưng vấn đề bây giờ, để nghiên cứu và giải mã được mê cung, tôi cần có tiền.

    Tôi cần trả chi phí cho tiền thuê và ăn uống ở nhà trọ. Thêm thế nữa, tôi cũng cần tốn tiền cho các loại dụng cụ cũng như vũ khí để khám phá mê cung.

    Nói cách khác thì tiền, tiền và tiền. Và tôi không thể làm được gì mà không có tiền.

    Vì thế tôi quyết địnhーー

    「Ooーii, người mới, rửa chén xong, đổ rác nhé」

    「Vâng」

    ーTôi bắt đầu làm việc bán thời gian ở quán bar.

    Thật sự thì tôi không muốn vào mê cung lần nữa. Và tôi cũng chẳng muốn thấy những thứ gì bên trong nó nữa.

    Đó là những lời thật lòng của tôi.

    Thật sự thì có lẽ tôi sẽ kiếm được tiền nhanh hơn từ mê cung. Nhưng tôi bây giờ, cảm thấy sợ hãi khi phải bước vào nó lần nữa. Nếu có thể, tôi sẽ chọn việc nào đó mà tránh xa nó ra.

    Và đó là lí do tại sao, sau khi đắn đo và phát hiện thông báo tuyển dụng của quán bar. Yêu cầu chỉ là phỏng vấn và thử việc. Tôi đã vượt qua được cuộc phỏng vấn sau những nỗ lực ‘chém gió’ của mình. Và tôi cũng không cần phải chứng nhận bản thân.

    Tôi thật sự rất ngạc nhiên về công việc bán thời gian của thế giới này. Nó thật sự không quá khác biệt với đất nước của tôi.

    Với lại, tôi đã có kinh nghiệm làm việc trong nhà hàng ở thế giới trước của mình. Đó là lí do tại sao tôi hoàn toàn tự tin trong việc nấu nướng. Tôi đã suy nghĩ rất sâu sắc về nó. Và quán bar này mở gần mê cung, tôi có thể dễ dàng tiếp cận được các thông tin liên quan đến nó.

    「Sieg, dọn mấy thứ nàyー」

    「Vâng!!」

    Sieg.

    Cái tên giả mà tôi bịa ra để tránh dùng tên thật. Nếu sử dụng tên thật của mình, rất có khả năng thông tin của tôi sẽ rò rỉ tới tai của Lastiara.

    Siegfried Visitor.

    Cái tên mang phong cách phương Tây. Trong trò chơi có thể bạn sẽ cười nhạo nó. Trên hết, cái tên này có liên quan với một vị anh hùng nổi tiếng ở thế giới của tôi.

    Rất có khả năng là có người ở thế giới của tôi đến thế giới này. Và tôi cần một cái tên nổi tiếng để gây sự chú ý tới những người đồng hương.

    Nếu là Siegfried trong “Nibelungenlied”, và có một người Nhật ở đây tôi sẽ được nhận ra ngay. Do đó, sử dụng một cái tên nổi tiếng rất quan trọng nhưng điều kiện là nó không tồn tại trong thế giới này. Đó là lí do tại sao tôi sử dụng cái tên 『Siegfried』. Nhưng nó lại là điều bất bình thường với cư dân của thế giới này.

    ーTôi nghĩ là mình cạn ý tưởng cho việc đặt tên rồi. Thât sự thì tôi không thể phủ nhận rằng, tôi bị lôi cuốn bởi những cái tên rất ‘cool’. Với việc lấy tên như tên của một đất nước hay tôn giáo nào đấy, tôi nghĩ rằng mình nên lấy tên của vị lãnh tụ của một quốc gia nổi tiếng nào đó, nhưng tôi chẳng thể thay đổi tên của mình được nữa khi mọi người ở đây xem tôi như là Siegfried.

    「Nhanh lên nào, Siegfried!」

    「Xin lỗi! Tới ngay!」

    Ryiin tai dài là cô gái đã dán thông báo tuyển dụng đang quở trách tôi vì lơ tay.

    Thời điểm ăn tối là thời điểm bận rộn nhất.

    Những người khám phá mê cung đang lắp đầy bao tử của mình ở đây. Bầu không khí thật sôi nổi, ồn ào và rộn ràng.

    Tôi vừa làm việc vừa thu thập các thông tin liên quan đến mê cung.

    「Hehe, hôm nay kiếm cũng được kha khá」

    「Ừm, đụng phải nhóm chiến binh Ant tốn biết bao nhiêu là mồ hôi, kết quả cũng thỏa mãn đấy chứ」

    「Nah, là do chúng ta may mắn. Dù gặp nguy hiểm nhưng chúng ta vẫn trở ra an toàn」

    「Ừm, đúng vậy」

    Các hành khách đang kể câu chuyện của họ trong mê cung. Tôi đã biết được rất nhiều thông tin hữu ích từ họ.

    Tôi giữ một khoảng cách nhất định với họ thông qua《Khoảng Cách》trong khi lau cái bàn dơ.

    「Yo. Là người mới sao, cậu bé? Người phục vụ trước nghỉ rồi sao?」

    Có rất nhiều người tán gẫu với tôi trong khi tôi đang làm việc của mình.

    Không như thế giới ban đầu, nhà hàng ở thế giới này rất thân thiện.

    「Vâng, tên của tôi là Sieg. Tôi mới bắt đầu làm việc ở đây. Còn người phục vụ trước nghỉ tôi cũng chỉ là nghe lại」

    「Tôi hiểu. Vì thế mà cậu làm việc bận rộn suốt và chỉ nhận được những đồng lương ít ỏi」

    Người đàn ông mà tôi nói chuyện đang cười một cách vui vẻ.

    「Làm việc bán thời gian mà đòi hỏi lương cao?」Người quản lí ngắt lời người đàn ông, còn người đàn ông thì vẫn đang cười đáp lại.

    Cán cân quyền lực trong quán bar này thật đặc biệt. Tôi đã được nghe kể rất nhiều lần rằng quản lí là nhà khám phá mê cung rất nổi tiếng. Các hành khách chẳng thể đấu lại ông ấy. Vì thế mà lúc các hành khách nổi nóng cũng được dẹp đi rất nhiều lần.

    Nhờ có quản lí, mà một quán bar gần mê cung được dựng nên.

    Chẳng hạn như nếu có khách hàng chọc ghẹo Ryin hay tôi, quản lí sẽ đến giúp chúng tôi ngay.

    Dù chỉ mới biết một thời gian ngắn, nhưng quản lí là người rất đáng tin.

    Nhưng liên quan đến việc quản lí quán bar, ông ấy chả tỏ vẻ đáng tin chút nào khi chấp nhận tuyển tôi ngay lập tức.

    「Này cậu bé, được trả công nhiêu thế? Có rất nhiều khách hàng khó chịu ở đây đấy, cậu biết chứ? Bao gồm cả tôi」

    「Không, mọi người đều là những người tốt bụng. Tôi rất vui khi được làm việc ở đây」

    「HoーCó vẻ như cậu đã quen với nó. Không giống như người phục vụ trước, cậu rất tử tế」

    「Cám ơn rất nhiều」

    「Nhưng tử tế quá cũng không tốt đâu…Thoải mái đi, cậu bé」

    Người đàn ông vỗ cái bốp vào vai tôi.

    Tôi có thể nghe thấy tiếng của nó.

    「Oiii, Corvus! Ông khi nào thì mới thôi làm phiền nó? Đừng có mà chọc ghẹo lính mới không tôi xử ông đấy!」 Có vẻ như quản lí và Corvus là người quen với nhau và những lời của quản lí thật là đáng sợ.

    「Để tôi thu dọn chén dĩa rồi trở lại với ngài」

    「Hehe…Tôi đủ với quản lí rồi giờ tha tôi đi」

    Corvus giơ một tay mình lên và phẩy đi.

    Tôi nhanh chóng trở lại nhà bếp.

    Tôi đã mang nhiều chén dĩa đến nhà bếp.

    Bởi vì công việc của tôi là rửa sạch chúng.

    Bắt đầu từ chiều tối cho đến nửa đêm.

    Hơi khó khăn nhưng nhờ kinh nghiệm trước đây tôi có thể xoay sở được nó.

    Và mọi thứ có vẻ tiện lợi hơn sau khi tôi đã phát triển 《Khoảng Cách》

    Ngày đầu tiên đi làm của tôi sẽ kết thúc theo cái cách như thế.

    Trời dần tối và các khách hàng trở về nhà của mình từng chút một.

    Quản lí rời khỏi phòng bếp cùng lúc với vị khách hàng cuối cùng rời khỏi quán.

    「Hahー Cuối cùng cũng kết thúc. Này, lính mới. Cảm thấy ngày đầu tiên như thế nào?」

    「Có rất nhiều khách, làm công việc này rất đáng giá」

    Tôi đáp lại bằng lượng năng lượng dồi dào còn sót lại trong người mình. Tôi sẽ rất tuyệt vọng nếu có những người tài năng cũng được sử dụng ở đây trong khi tôi chỉ biết phụ thuộc vào sức mạnh của mình.

    「Thật là một tên nhóc xấc láo. Có vẻ như cơ thể cậu vẫn còn thừa năng lượng cho ca mai nhỉ」

    「Ể? Khi nãy tôi đã làm gì sao?」

    「Không, cậu không làm gì cả. Cứ như thế. Tôi đoán có lẽ những lời tử tế của cậu nghe hơi xấc láo」

    「Có lẽ tôi quá hơi câu nệ hình thức…」

    Có lẽ văn hóa ở thế giới này khác với thế giới ban đầu của tôi. Không khiến người khác khó chịu, tôi cố gắng nói chuyện một cách lịch sự, nhưng nó lại trở nên bất bình thường ở trong thế giới này.

    Tôi cần thay đổi quan điểm của mình ngay.

    Corvus nói đúng, cứ thẳng thắn theo phong cách của riêng mình.

    「Đừng lạm dụng nó quá. Làm quen dần dần. Bởi vì tôi rất mong cậu sẽ vào làm trong nhà bếp」

    「Ể? Sieg sẽ dùng đồ bếp sao?」

    Nghe đến từ bếp, Ryin tiến về phía tôi trong khi các bím tóc màu nâu dài của cô ấy đang đung đưa.

    「À, tôi nghĩ là để cậu ấy vào bếp cũng được. Tôi đã kiểm tra cậu ấy trước đây, cậu ta cầm dao rất tốt và kĩ năng nấu nướng cũng rất tuyệt. Hình như cậu ta có kinh nghiệm làm việc trong nhà bếp」

    「Đó là lí do tại sao cậu ta được nhận vào đây hả?」

    「Thêm nữa, cậu ta nói chuyện rất lịch sự với khách hàng, vì thế không có lí do gì mà tôi lại không nhận cậu ấy」

    Nhưng nó vẫn còn rất lạ lẫm để tôi có thể quen làm khi mà tôi không giải thích rõ về thân phận của mình.

    Tôi chỉ đứng im đó ngăn thể hiện những suy nghĩ của mình ra với họ .

    「Ngài nói đúng, tôi cũng không còn gì để dạy cậu ta nữa」

    「Thật chứ? Mắt nhìn người của tôi chuẩn lắm. Thôi, lát nữa tôi sẽ quay lại. Phần còn lại giao cho cô」

    「Vâng!」

    Quản lí nói rồi tiến vào phòng bếp để dọn dẹp sạch sẽ nó.

    「Thật là tốt cho cậu, Sieg. Cậu có cần tiền bây giờ không?」

    「Vâng, tôi nghĩ một chút thôi. Nhưng mọi người đừng mong đợi vào tôi quá nhiều vì ở đây rất khác so với quê hương của tôi」

    Tôi lập tức cảnh giác ngay, vì rất có thể tôi sẽ gặp rắc rối nếu mọi người trông đợi vào tôi quá nhiều.

    「À, một quốc gia thật xa nhỉ? Tôi chắc rằng đất nước đó là……」

    「Fania」

    「Ya ya, Fania. Tôi chưa bao giờ nghe về nó. Fania. Cậu thật sự đến từ một quốc gia rất xa xôi」

    「Vâng, tôi có một giấc mơ đương đầu với mê cung, có vẻ số mệnh tôi là như thế」

    Tôi cho cô thấy những vết thương bị bỏng trên cổ của mình.

    Một thanh niên nghèo ở vùng quê với ước mơ kiếm đươc nhiều tiền từ mê cung, nhưng một ngày tôi bị đánh tới như thế. Đó là câu chuyện mà tôi bịa ra với họ.

    「UrgghーNó có vẻ rất đau. Cậu sẽ tốt thôi. Vai và mắt cậu vẫn còn dính liền với cậu. Cậu sẽ không chết khi làm việc ở đây」

    Ryin nói với vẻ hơi sợ hãi.

    Quan điểm của tôi giờ đã khác, tôi có thể thấy được nhiều thứ khác nhau khi làm việc ở đây bởi vì quán bar này nằm ngay hàng đầu ở lối vào mê cung. Vì thế mọi thứ đều rất nguy hiểm.

    「Trên hết, tôi không cần phải lo về miếng ăn trong khi làm việc ở đây」

    「Yup, yup, yup, cậu cứ làm việc ở đây. Người chị gái này sẽ luôn hỗ trợ cậu. Cậu hoàn toàn tử tế hơn người phục vụ trước đây, tôi rất hài lòng về nó」

    Có vẻ như Ryin có ấn tượng tốt với tôi. Tuy nhiên sự khác biệt trong thái độ được phản ánh thông qua nền giáo dục, phần lớn là nhờ vào 《Khoảng Cách》tôi có thể học được nhiều thứ. Điều đó làm tôi cảm thấy hơi xấu hổ, nó khiến tôi giống như một tên gian xảo lừa bịp.

    「Tôi sẽ cố gắng hết sức. Giờ thì tôi dọn bàn thôi」

    「Yup, để tôi giúp cậu」

    Nếu mọi việc trong cửa hàng đã kết thúc, tôi sẽ đi gặp quản lí để nói chi tiết về hợp đồng. Bởi vì quán bar không đủ người, tôi sẽ được đối xử rất tốt, nhưng vẫn có vài thứ tôi nghĩ mình nên từ chối, vì thế tôi cần phải tìm hiểu chi tiết hợp đồng. Công việc bán thời gian có ý nghĩa và quan trọng để tôi tìm hiểu thêm nhiều thứ lúc này.

    「AhーXong rồiー Sieg, giờ chỉ cần khóa cửa nữa thôi」

    「Được rồi」

    Ryin yêu cầu tôi rồi đi ra phía sau.

    Tôi đi đến cánh cửa mà mình phải khóa.

    Sau đó, tôi nhận ra là có một ai đó.

    Tôi sử dụng《Khoảng Cách》để quan sát.

    Có vẻ như có một người ở trước cửa quán bar. Tôi xác nhận lại với lượng MP còn sót lại của mình.

    「Trạng thái, không tốt lắm… Ma thuật 《Không Gian・Đa Phát Triển》」

    Tôi sử dụng lượng MP còn sót lại của mình và thu thập thông tin bên trong.

    Bằng cách này, 《Không Gian Đa Phát Triển》bắt nguồn từ ma thuật 《Khoảng Cách》. Tôi gia tăng lượng tiêu thụ MP và mở rộng vùng không gian, nhưng nó hoàn toàn bình thường và chỉ thay đổi cái tên《Khoảng Cách》

    Hiệu ứng được tăng lên phụ thuộc vào độ dài của tên.

    Có một cái bảng thông báo lớn bên ngoài quán bar. Ở bên ngoài, có một người trạc tuổi tôi đang mang một cái mũ trùm đầu trong khi cúi đầu xuống.

    Tôi đã tò mò và đi ra ngoài.

    Ở bên ngoài những hạt màu trắng đang rơi xuống. Khung cảnh thật đẹp.

    Những hạt màu trắng được gọi là Teare Ray, và tuyết ở thế giới này có vẻ khác so với thế giới trước kia của tôi. Nó không phải là những hạt tuyết trắng tinh rơi vào mùa đông, mà là những hạt ma thuật chất đống trên bầu trời rơi xuống.

    Tôi đã được biết về nó qua thư viện, nhưng còn chi tiết thì tôi không rõ lắm.

    Người trẻ tuổi phủi đống Teare Ray trên áo choàng của mình trong khi đang cúi đầu xuống.

    Tôi gọi người trẻ tuổi ấy.

    「Này, cậu vẫn còn tỉnh chứ?」

    「――っ!」

    Khuôn mặt của người trẻ tuổi được bao trùm trong tấm áo choàng nhìn sang hướng này.

    Khi đôi mắt của tôi bắt gặp ánh mắt của người trẻ tuổi, chúng hoàn toàn mở rộng ra vì ngạc nhiên.

    Người trẻ tuổi đó là một cô gái.

    Mái tóc vàng của cô lộ ra ngoài tấm áo choàng mà cô đang mặc và cô ngẩng khuôn mặt của mình lên. Mái tóc của cô như ánh sáng mặt trời ấm áp, và nó thật sự rất dài. Đôi mắt xanh của cô thật sự rất ấn tượng và cô hoàn toàn trông rất ngây thơ.

    Cô ấy nhìn tôi rồi đứng dậy.

    Có vẻ như cô ấy trạc tuổi tôi, hoặc có thể nhỏ tuổi hơn cả tôi. Cô ấy là vẫn còn là một đứa trẻ.

    Tôi chào cô như là một nhân viên ở đây.

    「Tôi rất vui vì cậu vẫn còn tỉnh, nhưng quán đã đóng cửa…」

    「……Tôi bị cấm ngồi ở đây sao?」

    Cô gái trả lời tôi một cách cộc lốc.

    「Không, được chứ, nhưng miễn là cậu không làm điều gì kì lạ」

    「Thế à? Vậy cứ mặc tôi ở đây. Nếu tôi có làm phiền cậu thì hãy cho tôi biết」

    Cô ấy nói thế rồi ngồi xuống.

    Cô ấy hành động một cách nam tính hoàn toàn không phù hợp với khuôn mặt của mình.

    「Không, không phải như thế. Bởi vì lúc này đã là nửa đêm, sẽ rất nguy hiểm với một cô gái một mình ở đây như thế」

    「………」

    Tôi có thể thích hay xen vào việc của người khác mà không cần biết trường hợp của họ. Tuy nhiên đây là thường thức ở thế giới trước của tôi.

    「Vui lòng hãy đi đến nơi mà cậu có thể ởー」

    「Tôi không có tiền. Tôi chỉ tận hưởng một chút ấm áp ở đây thôi」

    Cô ấy cắt lời tôi một cách nghiêm khắc.

    Đúng là không biết nói gì.

    Giờ tôi phải đóng cửa. Tuy nhiên, tôi hoàn toàn lo lắng về việc cô ấy ngủ bên ngoài.

    「Tôi sẽ đóng cửa đây」

    「…………」

    Tuy nhiên tôi không làm thứ gì có thể khiến cô ấy nổi giận.

    Nhưng giờ tôi không còn thời gian dư thừa nào nữa.

    Tôi trở vào quán bar rồi đóng cửa.

    「Tôi không phải là một cô gái. Đừng có lo lắng cho tôi」

    Tôi nghe thấy giọng của cô ấy xuyên qua cánh cửa đã đóng kín.

    Không, âm thanh nó như của một đứa con trai. Có vẻ như tôi không phải lo lắng khi cô ta là một chàng trai.

    Tôi đóng cửa với một vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt.

    Tôi không biết đó có phải là một lời nói dối hay không. Tuy nhiên cũng chả ích gì khi nghĩ về nó.

    Tôi bắt đầu đi ra phía sau nơi quản lí đang chờ tôi.

    Tôi lắc lắc đầu mình để loại hình ảnh khuôn mặt ngây thơ mà mình vừa mới gặp ra khỏi đầu, và bắt đầu nói chuyện với quản lí về bản hợp đồng.

    Kết thúc, nó quá nhỏ bé so với bản hợp đồng ở thế giới của tôi.

    Trên hết, công việc hàng ngày của tôi sẽ được kiểm tra theo nhiều cách khác nhau. Dường như tiền lương sẽ thay đổi phụ thuộc vào lợi nhuận của quán. Với hôm nay, tôi nhận được xấp xỉ mười xu đồng.

    Hơn thế nữa, tôi còn được bao ăn và có thể kiếm một góc của quán bar mà ngủ.

    Tôi hoàn toàn ngạc nhiên với lời đề nghị tốt như thế.

    Đổi ngược lại, tôi sẽ phản hồi một cách thẳng thắn. Sẽ không an toàn nếu để một kẻ hoài nghi như tôi ở lại đây, nhưng chủ quán hoàn toàn tự tin vào con mắt của mình.

    Ryin nói rằng「Nếu cậu làm điều gì đó xấu, khuôn mặt của cậu sẽ bị tan vỡ và bị hút vào Magic Stone Line ngay lập tức」 Có vẻ như 『Magic Stone Line』là sự bảo vệ để chống lại bọn tội phạm. Nó có lẽ là một phương pháp.

    Và như thế, tôi có thể cuộn mình ở trong chăn ở trên gác mái.

    So với cô gái mà tôi gặp khi nãy thì giống như khoảng cách giữa thiên đường và địa ngục.

    「Trạng Thái, Kĩ Năng」

    Tôi cố thử bảng『Thông Báo』theo nhiều cách ở trong góc của quán bar.

    Tôi vẽ một kế hoạch một cách bình tĩnh để tìm kiếm nhưng năng lực mới.

    ーtôi có thể mong đợi vào thu nhập ổn định, và giảm dần sự bực bội trong lòng. Hôm nay tôi toàn hoàn không cảm nhận được kỹ năng ???? được kích hoạt khi tôi cảm thấy bối rối hay lo lắng về thế giới này.

    Để trở về thế giới ban đầu của mình, tôi cần phải đi từng bước một.

    「Tối nay thế đủ rồi…… Sáng đến trưa mai tôi sẽ thu thập thông tin của thị trấn…」

    Ưu tiên hàng đầu của tôi lúc này là thu thập thông tin và hiểu rõ những thường thức của thế giới này. Có lẽ tôi sẽ đương đầu với mê cung sau khi kiểm soát được bảng『Thông Báo』và Ma Thuật.

    Và sau khi tôi đã chuẩn bị các công cụ và trang bị. Tôi tiếp tục thử bảng 『Thông Báo』cho đến khi thiếp đi.

    Ngày thứ hai của tôi ở thế giới khác đã trôi qua bình yên như thế.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận: Tại đây!
    Lần sửa cuối bởi Hoàng Luân, ngày 19-05-2016 lúc 21:18.

  6. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    marram,quangtri1255,tntkxx,zzvanvinhzzz,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    16,395
    Xu
    340

    Mặc định

    Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

    Tập 1 - Chương 2 - Phần 5

    Nhóm dịch: Tendo-Ekyuu




    Nếu tôi tạo ra một cuộc cách mạng công nghiệp, tôi nghĩ mình có thể quét sạch mê cung ngay lập tức.

    Cái suy nghĩ ấy đánh vào tâm trí tôi vào đêm trước theo nhiều cách khác nhau.

    Ở thế giới này, có những người đang thể hiện sức mạnh của mình bởi vì nó rất quan trọng. Một điều thú vị là nếu quét sách mê cung bằng máy móc, mà không phải bằng ma thuật thì đi ngược lại với nền văn hóa của thế giới này. Tuy nhiên, tôi lại không có thời gian cũng như sự hiểu biết về nơi này. Đầu tiên, suy nghĩ một cách có logic, mọi người liệu có thắc mắc rằng có lời giải đáp nào cho sự sống này hay không. Tôi sẽ thử vào một ngày nào đó, nhưng vấn đề bây giờ là tôi nghèo kiết xác.

    Không, tôi lại gặp phải vấn đề tài chính... Sau đó tôi đi dạo đến thị trấn.

    Dù ở thể giới nào con người ta vẫn cần tiền.

    Tôi khẳng định văn hóa của thế giới này không dừng lại ở đây khi tôi đi tham quan các Tổ Chức Công. Tôi đã đến thăm các cửa hàng vũ khí khác và các cửa hàng bán đồ cũ. Có một cửa hàng dành cho pháp sư được gọi là cửa hàng Ma Thuật, nhưng tất cả các cửa hàng đều quá tốn kém và tài chính trong tay tôi thì khá khiêm tốn. Mặc dù ý định của tôi là thu thập thông tin, nhưng tôi cảm giác là mình đi du lịch thì đúng hơn.

    Thời gian từ từ trôi qua, và bây giờ là lúc tôi đang làm việc tại quán bar.

    Tôi tiếp tục làm công việc của mình như hôm qua.

    Nội dung công việc thì không có gì thay đổi, nhưng không có nghĩa là tất cả các công việc đều giống nhau.

    Có một thứ mà tôi học được trong bảng「Thông Báo」.

    Tôi đã cố gắng áp dụng khả năng「Quan Sát」để xem thông tin của một người khi tôi tình cờ thấy người đó chiến đấu với một con quái vật, và tôi thành công để xem thông tin của người đó.

    Ví dụ, tôi áp dụng khả năng「Quan sát」trên người đó.

    【Trạng Thái】

    Tên: Alvin Curzon

    HP: 165 / 172

    MP: 0 / 0

    Cấp độ: Kiếm Sĩ Level 11

    Sức mạnh: 6.72

    Sức mạnh vật lý: 4.54

    Nhanh nhẹn: 2.01

    Tốc độ: 1.78

    Khôn ngoan: 1.32

    Sức mạnh ma thuật: 0.00

    Phẩm chất: 0.67

    Các chỉ số về trạng thái của Alvin đều hiện lên.

    Nó không phải là điều gì bí mật cả. Tuy nhiên, thứ này thật thú vị.

    Bây giờ thì tôi đang xem xét thông tin của tất cả khách trong quán.

    Đúng vậy tôi không có lí do gì để dừng xem xét nó cả.

    Trong lúc ấy, tôi phát hiện có điều kiện để sử dụng bảng「Thông Báo」 trên mọi người.

    Khi tôi cảm giác như muốn biết tên, cấp độ, và kỹ năng cụ thể trên người họ,「Thông Báo」 của người đó sẽ được hiển thị.

    【Trạng thái】

    Tên: Alvin Curzon

    Cấp độ: 11

    +Kỹ Năng Cơ Bản:

    May Vá: 1.10

    Kiếm Kỹ: 1.23

    Người đàn ông này sở hữu kỹ năng may vá. Tôi cười nhẹ khi nhìn thấy thân hình to lớn của ông ấy.

    Theo cách này, tôi tiếp tục quan sát những người khác.

    Trong khi đang quan sát họ, tôi bất chợt thấy một khuôn mặt quen thuộc.

    Cô gái ấy với cái áo choàng đầu, tôi đã nhận ra cô ngay lập tức vì những lúc rảnh rỗi tôi luôn sử dụng《Khoảng Cách》.

    Cô ấy chọn vài món ăn nhẹ rồi trở về chỗ ngồi của mình.

    Có vẻ như Ryiin sẽ tiếp cô ấy. Bởi vì tôi còn đang ngập trong đống công việc. Trước hết, tôi nên sử dụng kỹ năng「Quan Sát」 cậu ta.

    【Trạng thái】

    Tên: Diablo · Cis

    Phước lành: 3.78

    Bảo hộ của Chúa: 3.07

    Phán xét: 2.00

    Ngưng kết: 2.02

    Ma thuật nguyên tố: 2.09

    Bắt giữ: 2.00

    Sống sót: 2.23

    Chính xác: 2.02

    +Kỹ Năng:

    Kiếm Kỹ: 0.09

    ???: ???

    「Hể」

    Tôi hoàn toàn câm lặng.

    Tôi đã quan sát trạng thái của nhiều người từ sáng giờ, nhưng đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy trạng thái khác người thế này.

    Tất cả những người mà tôi quan sát, thường họ có một hoặc hai kỹ năng. Ghê gớm lắm là các nhà thám hiểm mê cung lão luyện với ba kỹ năng. Điểm của họ trong khoảng từ 0.00 tới 2.00, và tôi chưa bao giờ thấy ai như mình có điểm trên 3.00 cả.

    Nhưng cô ấy có tới 9 kỹ năng và số điểm thật cao.

    Ơ, cái quái gì thế này?

    「Này, rảnh rỗi quá nhỉ! Mau nhanh vào rửa chén đi! 」

    Ryin mắng tôi.

    「V...vâng!」

    Bây giờ nhà bếp trở nên bận rộn hơn. Sau đó tôi đi ra phía sau.

    Và công việc tôi là làm giảm số lượng đĩa bẩn trong nhà bếp.

    Trong lúc làm việc, tôi tò mò về cô ấy, Diablo. Trạng thái của cô ấy giống như là một trò đùa trong thế giới này vậy. Nếu tôi nghĩ từ khía cạnh trò chơi, cô ấy có khả năng đóng một vai trò quan trọng trong thế giới này.

    Hoặc là trường hợp tương tự như tôi. Tôi quyết định sẽ đi gặp cô ấy và tạo cơ hội để giới thiệu về bản thân mình.

    Tôi đang suy nghĩ làm thế nào để xây dưng cuộc nói chuyện trong đầu mình khi đang rửa chén, một tiếng lớn nổ từ chỗ ngồi tại bàn của quán bar.

    Vốn quán bar luôn ồn ào. Tuy nhiên, tôi đã đi đến xem xét sau khi nghe thấy tiếng của Diablo mà tôi nghe thấy hôm qua.

    「Hahaha, ai muốn chung nhóm với một tên nhóc cấp 1 như cô chứ, ta sẽ gặp rắc rối nếu cô chết đấy.」

    Người đàn ông đang không ngừng cười lớn.

    Sau đó, mọi người bắt đầu bu lại.

    「Cấp độ của tôi khá thấp, nhưng tôi tự tin khả năng dùng kiếm của mình và tôi có thể sử dụng một chút phép thuật đơn giản」

    Cô ấy đang tranh cãi với người đàn ông.

    Với mái tóc vàng. Có vẻ hơi bối rối nhưng Diablo khiến tôi cảm thấy đáng tin cậy. Hôm qua, cô ấy có một mái tóc dài và bây giờ nó đã được cắt ngắn. Ấn tượng của tôi về cô ấy thực sự khác biệt so với ngày hôm qua. Bây giờ, cô ấy có thể được xem khả bảnh trai.

    Sau đó, những người phụ nữ ngồi bên cạnh cô, tham gia vào cuộc nói chuyện của họ.

    「Ah ー, Có thể sử dụng phép thuật là một điều rất tuyệt vời. Nhưng, cấp độ 1 vẫn là chưa đủ cho một đứa trẻ như cô. Thông thường đó là không thể nào. Với một cuộc sống bình thường, cha mẹ của cô sẽ hướng dẫn cô đạt cấp độ 3. Tuy nhiên, nếu cô vẫn còn cấp độ 1 có nghĩa là cô chưa từng gặp khó khăn cho đến bây giờ, phải không? Đúng là đứa trẻ đã bị làm hư rồi!」

    「Kuhh!」

    Diablo không lời trả lời người phụ nữ.

    「Đúng vậy, cấp độ 1 chưa đủ đâu. Hahaha, nhưng mà nói lại giờ tìm cấp độ 1 cũng khó đấy chứ! Ahahahaha 」

    Người đàn ông đang chế nhạo Diablo và có vẻ rất hưởng thụ nó.

    Tôi đã bị tổn thương vì cách đây không lâu tôi vẫn chỉ là cấp độ 1.

    「Im, im đi! Đừng có đùa với tôi! Tôi có thể chiến đấu dù cấp độ của tôi có thấp đi chăng nữa!」

    Sau đó, Diablo chộp lấy người đàn ông. Người đàn ông dễ dàng né tránh nó và sỉ nhục lại cô. Diablo hành động như một đứa trẻ.

    Không có ai ngăn cản bọn họ. Như thường lệ, tôi sẽ chỉ cần bỏ qua chúng. Tuy nhiên, tôi có cái nhìn khác. Diablo này có một tương lai đầy hứa hẹn.

    Tôi mong đợi cô ấy là người tài năng có thể đạt được thành công trong tương lai.

    Cô ấy chỉ là chưa được đánh bóng. Bởi vì cô vẫn chỉ cấp độ 1, cô có lẽ chưa phù hợp với những gì mình có. Sau đó, tôi quyết định thiên vị cho cô chút khi tiến tới gần họ.

    Tuy nhiên, Ryin dẹp yên họ trước khi tôi định làm thế.

    「Rồi, rồi, thế là đủ rồi. Nếu ông muốn chơi đùa. Thì đừng giống như người lớn bắt nạt trẻ nhỏ」

    Ryin khiến mọi người xung quanh cô kinh ngạc, có vẻ như cô đã quen với việc này.

    「Ôi ôi, chúng tôi chỉ là đang tìm kiếm nhà thám hiểm. Nhưng, cô bé này không đáp ứng được điều kiện và với tư cách là một người đi trước tôi phải dạy cô ấy.」

    「Thế có hơi quá không? Và cô cũng vậy, dừng lại!」

    Ryin tách Diablo với người đàn ông ra trong khi nói thế.

    「Chết tiệt!」

    Sẽ không có gì nếu Diablo thôi đi. Sau đó, cậu ta thanh toán tiền và rời khỏi quán bar.

    「Sẽ không có một ai muốn tổ đội với cô!」

    Người đàn ông đang nói những điều tệ hại sau lưng Diablo. Tuy nhiên, Ryin không ngăn lại ông ta lại. Bao gồm Ryin, và tất cả những người ở đây đều có chung một quan điểm. Diablo tạch lưỡi của mình và rời quán bar.

    Tôi niệm chú với một âm thanh nhỏ tiếng. Tôi đổ hầu hết MP và khuếch đại ma thuật 《Khoảng Cách》. Rồi tôi đuổi theo Diablo bằng ma thuật 《Khoảng Cách》của mình.

    Tôi không có ý định để cho cô ấy đi. Bởi vì cô ấy thực sự có tài năng, có thể giúp đỡ tôi trong việc thách thức mê cung.

    「Rồ ー i, tất cả mọi người trở về chỗ ngồi của mình nào. Sieg, đừng nhìn nữa và quay trở về làm việc của mình đi」

    「À, vâng」

    Tôi quay trở lại công việc của mình trong khi sử dụng 《Khoảng Cách》 với Diablo.

    Quãng thời gian còn lại tôi tiếp tục làm việc như ngày hôm qua, và quán bar đóng cửa một lúc sau đó.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận: Tại đây!
    Lần sửa cuối bởi Hoàng Luân, ngày 19-05-2016 lúc 21:18.

  8. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    marram,quangtri1255,tntkxx,zzvanvinhzzz,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    16,395
    Xu
    340

    Mặc định

    Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

    Tập 1 - Chương 2 - Phần 6

    Nhóm dịch: Tendo-Ekyuu




    Tôi xác nhận được dấu vết của Diablo bước vào mê cung bằng cách sử dụng 《Khoảng Cách》. Và tôi đã đoán được kết quả, Diablo xuất hiện với bộ dạng chán nản.

    Sau khi đóng cửa quán, tôi làm một số việc cơ bản và chuẩn bị bữa ăn nhẹ cho quản lý.

    Sau đó, tôi đã tìm đến Diablo trong kế hoạch tiếp theo của mình.

    Tôi sử dụng lượng MP cuối cùng của mình và bắt kịp Diablo trong khi cô đang lang thang ở con hẻm phía sau.

    "Đói quá"

    Rõ ràng cô ấy đã xuống tinh thần vì cơn đói.

    「Ah, chúng ta lại gặp lại nhau」

    Tôi gọi Diablo như thể là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

    「Cậu là... nhân viên của quán bar...?」

    「Đúng vậy. Hôm nay cậu cũng không kiếm được tiền sao? 」

    「Như cậu thấy đấy, tôi gặp rắc rối với vấn đề ăn uống」

    Diablo nhún vai tự chế nhạo mình.

    「...... À, phải rồi. Đây là thức ăn thừa. Cậu muốn nó chứ? 」

    「Thức ăn thừa?」

    Có vẻ như tôi đã hơi bị nghi ngờ. Tôi tiếp tục nói chuyện với những tình huống mà tôi đã nghĩ ra từ trước.

    Tôi đã bịa ra một câu chuyện là sau khi đóng cửa quán, tôi tập nấu ăn trong quán bar. Và rồi món ăn thất bại, đó là những gì tôi nói với cô ấy.

    「À, ra vậy sao? Nhưng vậy ổn chứ? Cậu cho tôi nhiều như thế, tôi cảm thấy không được ổn lắm...... 」

    「......Thật sự thì, vụ việc ở quán bar hôm nay của cậu tôi cũng có mặt. Dù là nhân viên ở đó, tôi chỉ biết đứng đó nhìn như một kẻ hèn nhát. Vì thế để thể hiện lời xin lỗi của mình, tôi nghĩ mình cần làm điều gì đó」

    「À, cậu đã nhìn thấy sao? Giờ tôi không quan tâm về nó nữa... Nhưng còn bữa ăn, tôi sẽ nhận nó. Tôi không bao giờ từ chối thứ gì mà người khác cho mình」

    Diablo nói như vậy và đứng lên.

    Cô ấy có thể hơi nghi ngờ tôi, nhưng dường như cô ấy không chịu được sự cám dỗ của thức ăn.

    Chúng tôi trở lại vào quán bar trong khi có một cuộc trò chuyện nhẹ nhàng và bắt đầu bữa ăn chỉ có chúng tôi.

    Diablo rất ngạc nhiên khi nếm các món ăn của tôi. Văn hóa của thế giới này có vẻ không phát triển nhiều trong lĩnh vực ẩm thực.

    "Ngon quá....... Nhân tiện, cậu có vẻ là đã từng có kinh nghiệm trong mê cung nhỉ. Tôi nghe được từ người nữ phục vụ」

    "À, đúng vậy"

    Thỉnh thoảng tôi cũng bị thương nhẹ trong công việc. Có vẻ cô đã hỏi Ryin khi nhìn thấy vết bỏng trên vai của tôi.

    「Thế cậu đã đi tới tận đâu?」

    Dường như cô rất quan tâm tới mê cung. Có vẻ cuộc trò chuyện đang đi đúng hướng.

    Tôi chọn từ ngữ một sắp nói một cách cẩn thận không thể để mất kiên nhẫn được.

    「Tôi thách thức mê cung một mình và cắt bỏ những vết thương bỏng nặng. Kể từ đó, tôi đã sống như thế」

    「Cậu là người solo?」

    Diablo mỉm cười. Tôi lí giải được tại sao cô lại thế.

    「Bởi vì tôi không có bất kỳ đồng đội」

    "Tôi hiểu…"

    Tôi xem biểu hiện của Diablo một cách cẩn thận. Chờ phản ứng của cô ấy.

    Tôi kể cho cô những kiến thức liên quan tới mê cung, cũng như cấp độ và trạng thái.

    Và rồi chờ đợi những từ ngữ từ Diablo mà tôi đã đợi rất lâu rồi.

    「Này... Nếu cậu thấy với tôi không có vấn đề gì, cậu có muốn tham gia mê cung cùng tôi không?」

    Diablo mời tôi.

    Tôi đã đợi nó quá lâu. Tôi chấp nhận lời mời nó không một chút do dự.

    「Ừm, điều này cũng không tệ lắm. Sức mạnh của chúng ta cũng không khác mấy lắm. Chúng ta hãy giúp đỡ lẫn nhau nhé」

    「Thật vậy sao? Cảm ơn cậu! 」

    「Nhưng, tôi phải làm việc tại quán bar vào ban đêm. Vì thế, tôi chỉ có thể giúp cậu được buổi sáng」

    「Không sao cả. Cậu đã cứu tôi! 」

    Diablo tiếp tục cám ơn tôi với một nụ cười trên khuôn mặt của mình.

    Có vẻ như cô ấy đã rất khó khăn trong việc tìm kiếm một người đồng đội. Tôi không có ý định hỏi cô thêm nữa, lúc này trong lòng tôi đang mừng rỡ. Đương nhiên, đó là một sự hợp tác có lợi. Nếu cô ta hiểu rõ về thế giới này, sẽ dễ dàng hơn cho tôi.

    「Vậy thì, chúng ta bắt đầu sáng mai chứ!?」

    「Được, tôi không có vấn đề gì. Tên tôi là Siegfried · Visitor. Gọi Sieg cũng được」

    "Tôi hiểu. Tên tôi là Dia. Không có họ. Chỉ có tên Dia 」

    Cuối cùng, chúng tôi đã hoàn thành phần tự giới thiệu.

    Cô ấy không có chút phản ứng nào sau khi nghe thấy tên tôi. Tôi đã có chút mong đợi cô ấy đến từ thế giới trước kia của tôi.

    Và tên của cô ấy có vẻ khác trong bảng thông tin. Theo bảng「Thông Báo」 tên của cô ấy là Diablo · Sith, có họ nối liền với tên của cô ấy. Nhưng tôi nhìn Dia có vẻ như đang không nói dối. Có khả năng cô ấy sẽ tiếp nhận cái tên được hiển thị trong tương lai.

    「Thông Báo」trong trò chơi này như là một bug vậy.

    Dia vui vẻ làm đồng đội của tôi.

    Với biểu hiện của mình, cô ấy giống như một cô gái dễ thương không như lời phủ nhận trước đó. Trong đánh giá của tôi, cô ấy không giống một chàng trai chút nào. Tôi cố gắng xác nhận giới tính của anh ấy với bảng「Thông Báo」, nhưng có vẻ như nó không có gì về giới tính.

    Đúng vậy, nó không nhắc gì về giới tính vì vấn đề đó không có liên quan tới mê cung. Vì vậy, tôi thôi suy nghĩ về giới tính của cô ấy.

    「Sau này, tôi mong được sự giúp đỡ từ cậu, Dia」

    「Ouuuu!」

    「Ehehehe」

    【Đoàn Đội】

    Diablo · Sith đã được tham gia đoàn đội.

    Sau khi cảm ơn tôi về bữa ăn, tôi chia tay cô ấy với một nụ cười. Cô ấy nói mình không có chỗ ở, tôi cũng không biết phải nên làm gì với cô ấy. Cho cô ấy ở lại quán bar sau khi đóng cửa thì không được tốt lắm, tôi không thể làm gì hơn được.

    Lúc này đây tôi nằm trong góc của quán bar suy nghĩ về ngày mai.

    Tôi cảm thấy buồn ngủ trong khi đang suy nghĩ về một kế hoạch đi mê cung với Dia.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận: Tại đây!
    Lần sửa cuối bởi Hoàng Luân, ngày 19-05-2016 lúc 21:18.

    ---QC---


  10. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    marram,quangtri1255,tntkxx,
Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status