TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123
Kết quả 11 đến 12 của 12

Chủ đề: Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

  1. #11
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    16,395
    Xu
    340

    Mặc định

    Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

    Tập 1 - Chương 2 - Phần 7

    Nhóm dịch: Tendo-Ekyuu




    Tôi thức dậy thật sớm đi ra ngoài mua các đồ dùng cần thiết. Thời gian ngủ của tôi gần đây càng ngày càng ít, nhưng không sao cả tôi đã quen dần với nó.

    Tôi vẫn còn nhiều thời gian trước buổi hẹn với Dia. Chúng tôi quyết định sẽ gặp nhau tại nhà thờ, vì thế bây giờ tôi sẽ đi đến đó.

    Ở bên trong, tôi có thể thấy một linh mục đang đọc một cuốn gì đó hình như là kinh thánh và một số người thì đang cầu nguyện. Trong đám đông đó, tôi nhìn thấy Dia.

    Ở thế giới này, có rất nhiều người thờ phụng thần linh, tin tưởng tuyệt đối với giáo lý của mình, kể cả những người thám hiểm mê cung. Bởi vì cầu nguyện là một yêu cầu khác cho việc thăng cấp độ. Vì thế có rất nhiều loại người đủ mọi hoàn cảnh đến đây. Và các linh mục ngoài viết giảng dạy thì họ còn xử lý luôn cả vấn đề thăng cấp.

    Xem ra Chúa trời ở thế giới này có vẻ khác với Chúa trời ở thế giới của tôi, một vị thần mà chả làm gì cả. Tôi biết được là ở Liên Minh Các Quốc Gia, thì tôn giáo có thể nâng cao cấp độ cho người khác.

    Sau khi kết thúc buổi cầu nguyện của mình, cô nói chuyện với vị linh mục tí rồi đi đến chỗ tôi.

    「A. Sieg, cậu đến rồi」

    「Chào buổi sáng. Dia, cậu đến sớm nhỉ」

    「Tôi nghĩ là cấp độ của mình sẽ tăng lên, nhưng tiếc là nó không xảy ra」

    「Tôi hiểu. Chuyện đó thật là tệ mà」

    Tôi kiểm tra trạng thái của Dia.

    【Trạng Thái】

    Tên: Diablo・Sith

    HP: 39/52

    MP: 431/431

    Chức nghiệp: Kiếm sĩ – Cấp độ 1

    Sức mạnh: 0.59

    Sức mạnh vật lý: 1.12

    Nhanh nhẹn: 0.92

    Tốc độ: 0.88

    Khôn ngoan: 1.34

    Sức mạnh ma thuật: 23.25

    Phẩm chất: 5.00

    +Tình trạng:

    Bảo hộ của Chúa: 1.00

    Kinh nghiệm: 89/100

    Rõ ràng thì cấp bậc cô ấy có thể tăng tiến... Chỉ là cần thêm một ít nữa thôi.

    Và như mọi khi trạng thái của cô ấy không bình thường chút nào. Đặc biệt là phần sức mạnh ma thuật.

    Trong khi hướng đến mê cung, chúng tôi cùng bàn bạc chiến thuật với nhau.

    「Thế có ổn không? Tôi chỉ cần làm là thu hút sự chú ý của con quái vật thôi?」

    「Tôi xin lỗi nhưng làm ơn. Tôi không đủ sức mạnh có thể gây sát thương lên quái vật bằng thanh kiếm của mình. Nhưng với hai người, tôi định là sẽ sử dụng ma thuật」

    Dường như Dia không thể chiến đấu với quái vật một mình. Đó là lý do cô ấy đi tìm đồng đội để được giúp đỡ. Đúng như tôi dự đoán, rất khó khăn khi sử dụng ma thuật để chiến đấu với quái vật. Dù gì thì cô ấy cũng đâu phải là kiếm sĩ, thế thì tại sao không nghĩ tới việc bỏ thanh kiếm mình qua một bên đi. Tôi không đồng ý với việc cô ấy trở thành kiếm sĩ lắm.

    「Được thôi. Nhưng tôi hy vọng nó không trúng tôi. Tôi chỉ không muốn bản thân mình bị thương」

    「OK. Chỉ cần cậu cho tôi chút thời gian là được」

    「Tôi nghĩ đây là chiến thuật tốt nhất. Bởi vì việc duy nhất tôi có thể làm là quấy nhiễu và thu hút sự chú ý của nó」

    「Nếu cấp độ tôi được thăng lên, tôi sẽ chiến đấu với nó bằng thanh kiếm của mình. Nhưng cho đến lúc, xin hãy giúp tôi」

    Không, tôi nghĩ là cô nên tập trung vào ma thuật của mình hơn.

    Nhưng tôi không thể nói ra, nếu nói thì chắc chắn cô ấy sẽ hỏi vì sao? Tôi không thể giải thích với cô ấy về bảng「Thông Báo」được.

    「Giờ thì tôi sẽ đi tìm con quái vật đầu tiên của mình」

    Chúng tôi hướng mê cung mà đi, vừa đi vừa tán gẫu với nhau. Lối vào mê cung ở Whoseyards rất là đẹp đẽ hoàn toàn khác hẳn ở đây, nhìn trông rất ghồ ghề và không có ai canh gác ở đây cả.

    「Được rồi, chúng ta đi thôi」

    Đây là lần thừ hai tôi khám phá mê cung.

    Cảm giác lo lắng và sợ hãi tràn đầy trong tim tôi.

    Trước đó, tôi đã thu thập các thông tin về mê cung và những con quái vật bên trong nó, cũng như nhiều thông tin khác về các loài quái vật từ miệng của những người khách khám phá mê cung trong quán rượu. Vật dụng và trang thiết bị cũng đã chuẩn bị tốt. Với một người đồng đội đầy tài năng như thế tôi cảm thấy có chút bớt lo lắng. Có thể hoạt động bình thường trong khi xem bảng『Thông Báo』. Đồng thời, tôi cũng có thể sử dụng ma thuật trong khi làm điều đấy. Tốt, xem ra không có sai sót gì khi thách thức mê cung.

    Tôi cố gắng giữ bình tĩnh trong khi trái tim tôi đập liên hồi. Sau đó tôi đi thẳng vào lối vào.

    Lại một lần nữa, tôi lại trở về cái địa ngục mờ ảo này.

    Trong khi tôi đang đi dọc hành lang mê cung mờ ảo, một mùi hôi thối xông thẳng lên mũi tôi.

    Sau đó, chúng tôi chạm trán một con Ripper Beadle.

    Chúng tôi phát hiện nó ở ngoại vi trục đường chính gần lối ra vào. Dựa theo thông tin mà tôi biết thì có rất nhiều quái vật côn trùng ở Varte, vì thế nó xuất hiện ở đây cũng không có gì lạ.

    Trước tiên, tôi sử dụng "Khoảng Cách" để tìm kiếm và xác định vị trí đối phương, rồi sau đó đọc thần chú "Khoảng Cách: Hoạt Động Chiến Đấu". Một ma thuật chuyên dụng cho chiến đấu. Tuy có tầm quan sát nhỏ nhưng rất hữu ích trong việc cảm nhận khoảng cách và xác định vị trí của đối phương.

    Ma thuật này có thể thay đổi tùy vào suy nghĩ trong tưởng tượng của mình. Đó là những gì tôi nghe được từ một vị khách là Pháp Sư trong quán rượu nói. Và "Khoảng Cách: Hoạt Động Chiến Đấu" là một ví dụ.

    Nhờ có "Khoảng Cách: Hoạt Động Chiến Đấu", tôi có thể cảm nhận được mọi chuyển động của con quái vật.

    「Chỉ có một con thôi. Cứ làm như kế hoạch đã nói」

    「Vâng!」

    Chúng tôi di chuyển theo đúng như kế hoạch. Dia bắt đầu niệm chú, còn công việc của tôi là tranh thủ cho cô ấy thời gian và giữ con quái vật ra xa khỏi cô.

    Con Ripper Beadle lao thẳng về phía tôi. Tôi đưa thanh kiếm lên ngăn nó lại bằng tất cả sức lực của mình.

    Chúng tôi bắt đầu chiến đấu với nhau. Tôi tập trung cản trở để nó không lao về phía Dia. Và nhờ sự hỗ trợ của ma thuật, tôi có thể cảm thấy chuyển động của nó. Từ đó cuộc chiến không do nó sắp đặt nữa.

    Mặc dù đây là trận chiến dài đầu tiên của tôi, tôi vẫn có thể xoay sở được vì đã đối mặt với chúng trước đây rồi.

    Hơn nữa, tôi cảm thấy con quái vật này yếu hơn trước.

    Nhờ cấp độ tăng lên mà tốc độ của tôi cũng tăng lên một cách rõ ràng, nên con Ripper Beadle nhìn có vẻ chậm chạp hơn so với tôi. Với lại sức mạnh tôi cũng được tăng lên vì thế tôi có thể chém nứt được lớp da cứng như sắt của nó, điều mà trước đây tôi không thể nào làm được. Giờ tôi cảm thấy không sợ hãi nó chút nào.

    Đồng thời tôi cũng cảm thấy sự bất thường của hệ thống cấp độ ở thế giới này.

    「Sieg! Tôi sẽ bắn!」

    Cô ra hiệu từ phía sau lưng tôi trong khi tôi đang cầm chân con Ripper Beadle. Tôi né sang một bên, tức thì con quái vật hiện ra trước mặt Dia.

    「“Mũi Tên Lửa”!」

    Dia đã hoàn tất việc niệm chú và bắn ra ma thuật của mình.

    Ma thuật hệ lửa “Mũi Tên Lửa”. Chúng tôi đã bàn với nó trước đây, một loại ma thuật đầy sức mạnh, bằng việc bắn ra một mũi tên lửa với nhiệt độ cao. Dia chỉ có thể thực hiện được ma thuật hệ lửa cơ bản.

    Khi tôi nghe lời kể của cô ấy, tôi có thể tưởng tượng ra được nó từ cái tên. Cứ tưởng là một ngọn lửa có hình dạng mũi tên.

    Nhưng nó hoàn toàn khác xa tôi tưởng tượng.

    Nó không phải giống mũi tên mà chính xác hơn là như tia laser. Ngay lập tức, một tia laser bắn xuyên qua không gian hướng về phía con quái vật. Tôi không thể nhìn được nó bằng mắt của mình. Khi tia laser đó lóe lên thì nó cũng biến mất.

    Tôi há miệng kinh ngạc.

    ~ Ể? Đợi đã! Đó là những gì mà cô ấy gọi là “Mũi Tên Lửa”.

    「Tuyệt vời!」

    Dia siết chặt nắm đấm mình lại biểu hiện tư thế thành công.

    Nhờ tia laser của cô ấy, con Ripper Beadle đã biến mất.

    ~ Một đòn hạ gục. Ma thuật đó giết chết nó ngay lập tức.

    「Yeah! Mình đã đánh bại nó」

    Dia vui vẻ hớn hở ở phía sau lưng tôi.

    Nhưng tôi vẫn đứng đó chết lặng.

    「Chúc mừng - ..... 」

    Tôi sững sỡ chút rồi cũng theo bầu không khí vui vẻ.

    「Đúng vậy! Cảm ơn cậu! Đây là lần đầu tiên tôi đánh bại được một con quái vật lớn!」

    「Thật là tốt cho cậu」

    Lúc này mồ hôi lạnh của tôi không ngừng chảy ra.

    Dia không nhận thức được những gì cô ấy vừa làm.

    Tôi chưa bao giờ nghe hoặc thấy thông tin nào về một loại ma thuật như thế từ những thông tin mà tôi được biết từ thư viện.

    Dĩ nhiên, chỉ số sức mạnh ma thuật của Dia là 23.25 và ma thuật nguyên tố là 2.09. Có lẽ có một nguyên nhân khác. Tôi không thể tìm được lí do gì chính đáng hơn thế.

    Tôi quyết định trong trận chiến sắp tới, tôi phải để ý tôi người ở sau lưng mình. Cũng không lâu lắm kể từ khi tôi gặp Dia, nhưng tôi có thể đặt niềm tin của mình vào cô ấy. Tôi không hiểu tại sao tôi lại nghĩ vậy. Đối với ma thuật tấn công, nó có thể tạo ra nhiều sự nguy hiểm, chẳng hạn như nếu tôi di chuyển sai vị trí hay cô ấy bắn nhầm thì xác định sẽ có một lỗ trên người tôi.

    Trái tim yếu đuối của tôi tràn đầy sự sợ hãi.

    「Cảm ơn cậu, Sieg, nhờ có cậu tôi có thể tập trung vào việc thực hiện ma thuật của mình, thật sự rất tuyệt」

    「Không có gì cả. Nhưng cậu làm ơn hãy cẩn thận khi bắn ra ma thuật của mình. Tôi nói nghiêm túc đó.」

    「À, tôi biết rồi! Cứ yêm tâm đi」

    Dia thật sự rất kích động sau khi đánh bại con quái vật nhưng lo lắng của tôi ngày càng tăng thêm.

    「Được rồi, chúng ta đi thôi? Hãy giữ yên lặng, trong lúc tôi đi tìm kiếm con quái vật khác. Và nếu có tình huống bất ngờ xảy ra hãy làm theo lời của tôi. Đừng có tùy tiện bắn ra ma thuật của mình.」

    Tôi khai triển kỹ năng《Khoảng Cách》của mình trong lúc nhắc nhở cô ấy.

    「Được rồi. Tôi sẽ làm theo lời cậu. Tôi không hề hoài nghi về những lời cậu nói, Sieg」

    Dia ngoan ngoãn nghe lời tôi. Tôi có thể cảm nhận được niềm tin của cô ấy với tôi.

    Chúng tôi tiếp tục đi tìm quái vật đồng thời xác nhận điểm kinh nghiệm và lượng MP tiêu hao.

    Lượng kinh nghiệm đến từ quái vật mà Dia đã hạ gục trước đó cũng được chia cho tôi. Cho đến bây giờ tôi chỉ tốn 5MP để tìm kiếm quái vật và 3HP cho cuộc chiến trước đó.

    Dia thật sự thú vị.

    Cô ấy chỉ tốn một chút MP để bắn ra một ma thuật đầy sức mạnh. Một tia laser đáng sợ như thế lại được một con người sở hữu. Sau đó cuộc tán gẫu của chúng tôi bắt đầu trong khi chúng tôi đang tìm một con quái vật khác.

    「À, tới góc rẽ đó, sẽ có một con」

    「Vâng」

    Nhờ vào kỹ năng《Khoảng Cách》tôi tìm thấy một con quái vật, rồi kể cho cô ấy.

    Tôi xác định tên gọi và cấp độ của nó thông qua bảng『Thông Báo』. Sau đó chúng tôi bắt đầu bàn bạc kế hoạch để chiến đấu với con quái vật.

    Con quái vật này có hình dáng giống con nhện.

    Chúng tôi tiếp tục sử dụng tương tự như lúc trước đề ra nên chúng tôi có thể đánh bại nó một cách an toàn.

    Ngay khi bị tiêu diệt, cơ thể con nhện biến mất với ánh sáng mờ ảo.

    「Ôi, chúng ta lại làm được rồi」

    「Thật thất vọng....」

    Dù sao thì tôi cũng có chút sợ hãi mê cung, nhưng thế này thì quá dễ rồi.

    Có phải là do tôi sử dụng 《Khoảng Cách》tránh né các đòn tấn công?

    Hay là do các điểm thưởng, giống như trong trò chơi, nó gia tăng sức tấn công và khả năng né tránh.

    Và với《Mũi Tên Lửa》của Dia với khả năng tấn công từ xa, tốc độ nhanh và đầy sức mạnh.

    Tôi tìm thấy một con quái vật khác nữa ở vị trí khá tốt. Nếu nó không phát hiện ra chúng tôi, tôi sẽ để Dia sử dụng《Mũi Tên Lửa》đánh bại nó . Nếu Dia đánh hụt mục tiêu, tôi sẽ tiến lên thu hút nó và tạo thời gian cho cô ấy.

    Nếu có gì đó sai lầm thì tôi vẫn có thể làm chậm nó lại cho Dia thêm chút thời gian. Tuy nhiên, tôi tự hỏi là liệu có phải do cấp độ của con quái vật thấp hơn tôi nên tôi không cảm nhận được chút nguy hiểm gì từ đòn tấn công của nó?

    Từng con từng con một bị chúng tôi đánh bại.

    「Lại một chiến thắng dễ dàng」

    「.....Sieg, có phải do tổ đội nên mới đánh bại quái vật dễ dàng như thế?」

    Dia đang rất hào hứng trong khi lũ quái vật đang tự hỏi tại sao mình bị giết?

    「Dĩ nhiên là không. Theo như những gì tôi nghe được từ quán rượu thì có rất nhiều người vẫn bị giết dù họ trong tổ đội đi nữa. Tôi nghĩ hai chúng ta là trường hợp cá biệt」

    「Có nghĩa là chúng ta rất mạnh?」

    Đúng rồi. Đó là một trong các nguyên nhân, chỉ mới cấp độ 1 thôi nhưng sức công phá nó quá mức rồi.

    Tuy nhiên, nếu tôi khen ngơi Dia. Cô ấy sẽ không thấy được sự hữu dụng của tôi. Nếu có thể, tôi vẫn muốn có một mối quan hệ lâu dài với cô ấy.

    「À, đó là bởi vì cậu rất có tài năng với ma thuật」

    「Thật vậy sao. Thế thìー」

    「Tuy nhiên, cũng có cả khả năng phối hợp của chúng ta」

    「Khả năng phối hợp của chúng ta?」

    Đúng vậy.

    Khả năng phối hợp đó là một chiến thuật để lấp đầy khuyết điểm của chúng tôi.

    「Nhờ vào kỹ năng của tôi, chúng ta có thể tìm kiếm quái vật, nên chúng ta có thể được kết quả hiện tại」

    「Nhắc mới nhớ, Sieg, dù là trong hoàn cảnh tối như thế này cậu vẫn có thể phát hiện ra chúng dù ở khoảng cách rất xa」

    「Đúng vậy. Sự thật là tôi đã dùng ma thuật để tìm kiếm quái vật. Đó là lí do tôi làm cho chúng không chú ý tới cậu, tạo thời gian cho cậu niệm chú. Vậy nên cậu mới có thể ở vị trí tốt nhất tấn công quái vật. Hơn thế nữa là cậu có thể ngắm trước khi bắn. Tôi đã che chắn cho cậu có thể thực hiện nó một cách hoàn hảo. Đó là khả năng phối hợp của chúng ta」

    「Đúng vậy, nếu chiến đấu một mình, tôi sẽ không có thời gian để niệm chú. Nó sẽ liền phát hiện ra tôi. Nhưng làm thế nào cậu tìm thấy được chúng? Không có loại ma thuật nào như thế cả.」

    Nếu tôi nói tất cả ra có thể cô ấy sẽ hiểu.

    Ma thuật không gian《Khoảng Cách》, bảng『Thông Báo』hiển thị lên trên võng mạc của mình, với thế tôi có thể xác định được vị trí của chúng.

    Tuy nhiên, ma thuật không gian của tôi là thứ không phổ biến ở thế giới này. Và chỉ tôi mới có thể sử dụng bảng『Thông Báo』. Tôi ghét rắc rối dù cách này hay cách khác. Thật khó khăn cho tôi khi bộc lộ khả năng của mình trong khi tôi chỉ là kẻ hèn nhát.

    「Ma thuật này là một ma thuật cổ đại ở quê hương của tôi. Tôi có thể sử dụng nó để tìm quái vật, nhưng tôi không thể tiết lộ nhiều thêm hơn về nó.」

    「Tôi rõ, có vẻ nó là một loại ma thuật hiếm」

    Dia có vẻ đã hiểu lời giải thích của tôi. Trên hết cô biết là không nên hỏi gì nhiều về bí mật của người khác nên không hỏi thêm gì nữa.

    「Nhưng ma thuật của tôi khá tốn kém MP, nếu so với Dia, có lẽ gấp hàng trăm lần」

    「Đúng thế, Sieg đã sử dụng nó cả khi chiến đấu hoặc không chiến đấu」

    Dia bày tỏ lời xin lỗi của mình.

    Được rồi. Tôi đã thành công thể hiện mình với cô ấy.

    「Xin hãy nói cho tôi biết khi MP của cậu cạn kiệt. Với lại tôi nghĩ là chúng ta nên kết thúc sớm thôi. Tôi vẫn còn việc phải làm ở quán rượu.

    「Được rồi. Chúng ta hãy đi vào sâu hơn tí, không biết trong đó có quái vật mạnh hơn không nhỉ?」

    「Không vấn đề. Theo những gì tôi nghe được từ quán rượu thì có một con quái vật mạnh gần đó」

    「Vậy, chúng ta đi thôiー」

    Tôi có thể thấy được cấp độ của nó thông qua bảng『Thông Báo』. Đó là một con quái vật không nguy hiểm lắm vì thế tôi đồng ý với Dia đi vào sâu hơn.

    Sau đó, chiến thắng dễ dàng của chúng tôi cứ thế mà lặp đi lặp lại.

    Chúng tôi săn chúng cho đến khi buổi sáng kết thúc mà không cảm thấy mệt mỏi chút nào cả.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận: Tại đây!
    ---QC---


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    marram,quangtri1255,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    16,395
    Xu
    340

    Mặc định

    Isekai Meikyuu no Saishinbu wo Mezasou

    Tập 1 - Chương 2 - Phần 8

    Nhóm dịch: Tendo-Ekyuu




    Tại nơi này, chúng tôi đã hạ gục hơn 30 con quái vật, và MP của tôi cũng đang dần cạn kiệt.

    [Chẳng mấy chốc nữa ma thuật của tôi sẽ tới mức giới hạn]

    [Ể, vậy sao?]

    Đã tới trưa rồi.

    Mới đấy mà đã vài tiếng trôi qua và cuộc khám phá của chúng tôi phải dừng ở đây.

    [Tôi sẽ rời khỏi mê cung, còn cậu thì sẽ làm gì, Dia?]

    [Ể, tôi đang tự hỏi mình nên làm gì? Cậu có thể làm tiên phong cho tôi mà không cần sử dụng ma thuật được không?]

    Dĩ nhiên là “KHÔNG”!

    Tôi muốn hét lên với cô ấy, nhưng tôi đã nhẹ nhàng giải thích.

    [Hmm... Việc đó chẳng những không thu được kết quả gì mà còn tăng khả năng bị thương lên nữa. Thực sự thì tôi dùng cả MP trong chiến đấu, vì thế mà bây giờ tôi thật sự rất yếu.]

    [Hể, cậu có thể sử dụng kiếm và ma thuật luôn à?]

    [Đúng vậy. Đó là một ma thuật cổ đại, nó giúp tôi cảm nhận được trận đấu rõ ràng hơn]

    [Vậy chẳng phải cậu dùng ma thuật trong suốt thời gian vừa qua sao? Tôi đã nghĩ cậu là một kiếm sĩ xuất sắc khi xử lí với thanh kiếm của mình nhưng hóa ra đó là do ma thuật của cậu]

    [Đúng vậy, đó chính là lí do mà tôi sẽ trở nên vô dụng nếu tôi cạn kiệt MP]

    Thành thật mà nói thì, tôi chỉ là không muốn chiến đấu trong lúc MP của mình là ở con số 0.

    Tôi không muốn làm tăng khả năng mà tôi không thể bảo vệ được Dia. Khi mà không có sự hỗ trợ của ma thuật, tôi sẽ tốn nhiều thời gian và năng lượng hơn để đánh bại những con quái vật. Càng tốn nhiều thời gian thì tình huống bất ngờ xảy ra càng cao hơn. Tôi sẽ tạo cho lũ quái vật có nhiều cơ hội tấn công, chúng tôi sẽ gặp nhiều rắc rối. Đó sẽ là một trận chiến vô nghĩa.

    [Được rồi, Sieg, tôi sẽ đi ra ngoài cùng cậu, sau đó quay lại đây một mình]

    [Ể, một mình...? Đợi, đợi đã Dia!]

    Cô ấy trái ngược với ý kiến của tôi.

    Thật là một pháp sư xốc nổi.

    Tôi sẽ gặp rắc rối nếu cô ấy chết đi.

    [Dia, cậu định làm việc này một mình thật sao?]

    [Đúng vậy, tôi sẽ làm việc này một mình. Trong suốt quãng thời gian qua, tôi vẫn luôn chỉ một mình, vì thế không có gì thay đổi cả]

    [..... Vậy có nghĩa là trước giờ cậu luôn đánh quái một mình?]

    [Ừm....]

    Ngay lúc này, cô ấy ngập ngừng nói.

    [Tôi thực sự hoài nghi là cậu có thể đánh quái một mình đó]

    [Ừm.... tôi đã từng làm việc này trước đây]

    Đôi mắt cô ấy bắt đầu hiện lên vẻ bối rối.

    [Ồ là như vậy sao? Đánh bại bao nhiêu con vậy? Từ trước tới giờ, cậu luôn gặp khó khăn mà. Cho tới ngày hôm qua thì cậu đã đánh bại được bao nhiêu con rồi?]

    [Chỉ có..... một.....-]

    [Cậu hãy thôi đi! Cậu cứ thế tôi lo lắng cho cậu đấy]

    Tôi thẳng thắn nói với cô ấy.

    Có vẻ hơi khắc nghiệt vơi cô ấy. Nhưng tôi không muốn mất đi người đồng đội quý báu của mình.

    [Nhưng, tôi đánh bại nhiều bọn chúng. Đây là cơ hội của tôi]

    [Hôm nay cậu có thể đánh bại được chúng là nhờ ma thuật. Tôi nghĩ bản thân cậu biết là mình không thể đánh bại được một con quái vật mà không dùng tới ma thuật, đúng không?]

    [Nhưng, tôi vẫn còn có thanh kiếm của mình]

    [Tôi định nói với cậu, là kĩ năng dùng kiếm của cậu không ổn chút nào]

    Tôi có thể thấy được thanh trạng thái của cô. Vì thế mà tôi hiểu rất rõ cô ấy.

    Cô ấy chuyên về ma thuật hơn. Và đó là lí do tại sao cô ấy không giỏi trong việc dùng kiếm.

    [Nhưng, tôi không còn thời gian. Tôi muốn tăng sức mạnh mình lên một cách nhanh chóng và kiếm thật nhiều tiền......]

    Dia thể hiện vẻ nghiêm túc của mình.

    Tôi có thể thấy được sự quyết tâm của Dia, điều này làm cho tôi rất đau đầu.

    [Dù cậu có vung thanh kiếm của mình lên bao nhiêu lần, cậu cũng không thể đánh bại được con quái vật. Tôi có thể hiểu nếu cậu sử dụng ma thuật trong một điều kiện cho phép. Nhưng thực tế là không có trường hợp nào như vậy cả]

    [Không, ma thuật không cũng không được. Hôm nay tôi không thể giúp gì được cậu ngoài việc sử dụng ma thuật, tôi chỉ muốn trở nên mạnh mẽ hơn với thanh kiếm của mình. Ước mơ của tôi là có thể được chiến đấu với thanh kiếm. Đó là lí do tại sao tôi rèn luyện khả năng sử dụng kiếm]

    Tôi muốn hét lên với cô là cậu không có tí tài năng nào trong kiếm thuật cả, hãy tập trung vào ma thuật.

    Cố gắng kiềm nén cảm xúc của mình, tôi chậm rãi nói với cô ấy.

    [Tại sao phải sử dụng kiếm? Nếu cậu muốn tiền và sức mạnh, cậu nên tập trung vào ma thuật của mình. Giống như các pháp sư khác, cậu sẽ kiếm được rất nhiều tiền]

    [Có lẽ là thế, nhưng tôi phải sử dụng kiếm]

    Thật khó để nói chuyện với cô ấy bằng lý luận của mình. Bởi vì cô ấy quá gắn bó với thanh kiếm. Và mối quan hệ của chúng tôi thì quá nhạt để tôi có thể góp ý cho cô.

    [Có vấn đề gì sao?]

    [Không có gì cả, chỉ là tôi muốn sử dụng nó thôi]

    Tôi vừa kiểm tra trạng thái của Dia vừa gãi đầu.

    Cô ấy cần một lượng kinh nghiệm nữa để gia tăng cấp độ của mình. Và lượng HP của cô ấy cũng đã giảm xuống.

    [Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ không nói cậu thôi sử dụng kỹ năng kiếm tệ hại của mình. Hãy kết hợp nó với cả ma thuật, như thế sẽ khiến nó trở nên hoàn mỹ. Nhưng trước khi cậu sẵn sàng cho lúc đấy thì giờ chúng ta rời khỏi đây thôi.]

    [A a a ..... Tôi hiểu rồi]

    Dia đồng ý trong sự ngạc nhiên.

    [Có vấn đề gì sao?]

    [Không, chỉ là tôi không mong cậu sẽ hiểu... Mọi người từ trước tới giờ, luôn không đồng ý với việc tôi sử dụng kiếm....]

    Dường như kỹ năng kiếm thuật của cô ấy rất tệ hại và kém cỏi.

    Tôi không thể kiểm tra kỹ năng cô ấy được vì tôi là người tiên phong, nhưng dù nhìn như thế nào thì mọi người đều thấy được điều đó từ cấp độ của cô ấy.

    [... Không biết diễn tả làm sao? Nhưng tôi có thể hiểu được cảm giác của cậu]

    [Sieg cũng....?]

    Khi chơi một trò chơi nào đấy, tôi thường chọn kiếm làm vũ khí của mình. Bởi vì nó có thể thể hiện một phần nào sự ‘men lỳ’ của đàn ông và nhân vật sử dụng kiếm có thể trở thành nhân vật chính theo quan điểm của các câu chuyện. Khi còn là một đứa trẻ, tôi muốn trở thành anh hùng, tôi có hiểu rõ cảm xúc của cô ấy ngay cả khi điều đó là không thể.

    Nhưng liên quan đến thực tại, tôi muốn cô ấy tập trung vào ma thuật của mình. Tuy nhiên, nếu tôi ép buộc cô ấy, điều đó sẽ gây nguy hiểm cho mối quan hệ của chúng tôi. Do đó, tôi đành phải chấp nhận cô ấy.

    [Cám ơn cậu, Sieg]

    Dia ngượng ngùng đỏ mặt.

    Đồng thời, hai má của tôi cũng đỏ lên.

    Với mái tóc vàng và đôi má hồng của mình, cô ấy trông rất dễ thương. Dù có nhìn thế nào thì trông cô ấy không hề giống với những gì cô ấy đã nói, kể cả cử chỉ – tôi bỏ cuộc. Sẽ chẳng có ích gì khi tìm hiểu sâu về cô ấy hơn thế. Tôi cố gắng bỏ vấn đề đó qua một bên khi biết là nó rồi sẽ chẳng đi tới đâu.

    Đó là lí do tại sao tôi không hỏi giới tính cô ấy.

    Tôi chỉ muốn xem cô ấy như một người đồng đội cùng chinh phục mê cung. Không có gì khác hơn.

    Tôi sử dụng lượng MP còn lại của mình né tránh lũ quái vật, và rời xa khỏi mê cung này.

    Trên đường đi, chúng tôi đã nói chuyện với nhau về vấn đề phân phối vật phẩm.

    [Vậy giờ chúng ta chia vật phẩm sao?]

    [Căn cứ vào những gì khi thành lập tổ đội tính toán thôi, chẳng phải đã viết là “chia đều cho mỗi người”....]

    [Vậy giờ, chúng ta hãy chia nó ra làm đôi]

    [Nhưng trách nhiệm mà cậu gánh nặng nề hơn tôi, nên phần của cậu nhiều hơn chứ...? ]

    [Điều này thật rắc rối. Chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, vì thế chúng ta chia đều nhau. Không có vấn đề gì cả, đây là một nửa của cậu. Khỏi tính toán chi, như vậy cho dễ hiểu]

    [Ừm, tôi sẽ nhận nó...]

    Thành thật mà nói, tôi muốn phần của Dia được nhiều hơn. Tôi muốn cô ấy có thể chuẩn bị trang bị và vật dụng cho mình, kiếm được nơi nghỉ ngơi và ăn uống. Nhưng lí do để cô ấy được hưởng nhiều nhất chính là chia đều.

    [Và sau khi chúng ta rời khỏi nơi này, cậu hãy tới nhà thờ]

    [Nhưng tôi đã đến đó vào sáng sớm]

    [Cậu có thể thăng lên cấp độ của mình là nhờ vào sự thành công của chúng ta. Nhưng với cấp độ thấp thì tôi nghĩ cậu nên đến đó nhiều hơn]

    Dia đồng ý với ý kiến của tôi về việc đến nhà thờ. Tôi khuyên cô ấy chú tới trang bị và vật dụng, cũng như là điều kiện vật chất của mình hơn.

    Và đề nghị cô là không nên tham gia mê cung một mình khi không có tôi, hoặc ít nhất là phải trong tổ đội một người nào đó. Nếu cô ấy tăng lên cấp độ 2, và thu thập được những viên đá ma thuật, cô ấy có thể tìm được nhiều đồng đội hơn.

    [Rõ rồi, rõ rồi. Tôi đánh giá cao sự quan tâm của cậu dành cho tôi đấy, Sieg. Nhưng việc cậu nói một lượt thế này khiến tôi cảm thấy thật bối rối]

    [Nếu cậu vào mê cung lần nữa thì đó là yêu cầu tối thiểu nhất cậu nên làm]

    Dia bày ra khuôn mặt cay đắng hướng nhìn về tôi.

    Những lời khuyên của tôi là không muốn cô sẽ gặp chuyện gì. Mặc dù không thích nhưng cô vẫn rất nghiêm túc lắng nghe lời tôi.

    Và mãi cho đến lúc đó, tôi vẫn đặt sự chú ý của mình vào cô ấy. Trong điều kiện không có MP, tôi không thế giúp gì được cô, nhưng tôi sẽ xem xét nhiều khía cạnh để Dia không chết.

    Nếu xem xét về mặt lợi ích, những việc tôi làm là quá đủ.

    Dia là một người có tài năng. Và điều này khiến tôi thật tốn công sức.

    Tôi hiểu rõ bản thân mình.

    Rất đơn giản.

    Nếu tôi có thể dùng Dia một cách khéo léo. Trong một số trường hợp, cô ấy sẽ là một sự cần thiết để giúp tôi tồn tại.

    Nhưng, Dia là người bạn đầu tiên cùng lứa mà tôi quen ở thế giới này.

    Trên hết chúng tôi là những người đồng đội cùng tiến vào mê cung, cùng đối mặt với nguy hiểm. Tôi có thể nói rằng cô ấy dần như một người bạn trong tâm trí tôi.

    Chẳng biết là may hay không may, tôi đã tìm được vị trí của mình ở thế giới này.

    Đúng vậy.

    Chẳng biết là may không may nữa đâyー.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận: Tại đây!

    ---QC---


  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    marram,matmotmi,quangtri1255,
Trang 3 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status