TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 28 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 136

Chủ đề: Nhật kí thực nghiệm của tên vu yêu điên khùng - Phẫn Nộ Tùng Thử

  1. #6
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 5: TỐI CAO CHẤP PHÁP GIẢ


    Chương 5: Tối cao chấp pháp giả

    Thành Sulfur là một địa phương tốt, đây là điều cả địa hạ thành đều công nhận.

    Nếu muốn nói đến cùng thành Sulfur tốt như thế nào, vậy trước tiên phải nói địa hạ thành là một thế giới như thế nào.

    Trục xuất chi địa, đó có lẽ là nhận thức chung của tất cả mọi chủng tộc trên mặt đất.

    Địa hạ thế giới là khu trống của đại lục Nahri, diện tích của nó khó có thể tính toán, địa hình càng phức tạp đến nỗi không cách nào trắc lượng, nghe nói ở đâu đó còn có thông đạo dẫn đến Abyss.

    Nguyên thuỷ nơi đây không có bao nhiêu cư dân, tuy nhiên, theo sự thay đổi của thời đại, nó trở thành nơi những kẻ bị xua đuổi tụ tập lại với nhau.

    Ở chỗ này có kẻ bị trục xuất khỏi tộc tinh linh – ám tinh linh, kẻ bị trục xuất khỏi tộc Dwarf – Gray Dwarf, orc thì có đến bốn thành chi tộc bị đuổi đến nơi này, thậm chí cả loài rồng cường đại cũng xua đuổi hai tộc rồng đỏ hung tàn và rồng đen xảo trá đến địa hạ thành.

    Bá chủ của mặt đất – nhân loại – đương nhiên không ngoại lệ, tuy rằng trong nhân loại không có phân chia chi tộc, thế nhưng thành phần bị đuổi đến lại là nhiều nhất; ma nữ, dị đoan, tà giáo đồ, vu sư, vong linh pháp sư, nhà cách mạng, kẻ sùng bái ác ma, nhà khoa học… đủ các thể loại.

    Địa hạ thế giới hệt như đống rác, của tất cả các chủng tộc.

    Thời gian trôi đi, đến hôm nay, số chủng tộc ở địa hạ thành đã phức tạp tới mức không thể nào thống kê, thế nhưng vẫn có một điểm được coi là chân lý tại chỗ này.

    Luật rừng.

    Cho dù xem tại hỗn loạn trận doanh thì nơi đây cũng là hỗn loạn nhất, các thành chủ công thành đoạt đất, chiến tranh liên miên. Bọn họ đoạt lãnh địa, vây hãm thành, cướp của cải, biến dân thường thành nô lệ. Đương nhiên, các quốc gia trên mặt đất cũng chả khác là bao, thế nhưng dù sao ở tại mí mắt của chúng thần thuộc trật tự trận doanh nên cũng có khắc chế, lấy hoà bình làm chủ. Ở khu vực dưới lòng đất này, chiến tranh, chỉ một cần một ý nghĩ loé lên trong đầu ai đó, liền lập tức nổ ra.

    Cũng vì thế, những kẻ có thể sống tại nơi hỗn loạn như vậy, hiển nhiên không phải kẻ yếu.

    Theo giới thiệu của trò chơi, địa hạ thế giới mãi đến giai đoạn giữa của mới mở cửa, người chơi phải trên bốn mươi cấp mới được phép lập đội đi vào.


    Đại bộ phận thành thị ở địa hạ thành, vì lí do chủng tộc quá hỗn tạp, thường đều do một chủng tộc nắm quyền thống trị tất cả các chủng tộc khác.

    Vậy nhưng thành Sulfur có chút khác biệt.

    Toà thành toạ ở rìa dãy Sulfur này có lịch sử không dài, tính đi tính lại chỉ có một trăm ba mươi năm, tại trong mắt những chủng tộc có thọ nguyên lâu dài chỉ là ánh sáng vụt qua. Thế nhưng nơi đây lại làm được điều mà những lĩnh chủ khác mấy ngàn năm nay không ai làm được:

    Không chiến tranh, không quý tộc, không áp bức.

    Nơi này thậm chí còn không có chủng tộc thống trị. Thành chủ Adam Hans tuy từng là một anh hùng cực kì nổi danh, thế nhưng hắn chỉ có thể một thân một mình đảm nhiệm thành chủ, nhân loại tại nơi này là chủng tộc thiểu số, tự nhiên không có cách nào có đủ lực lượng trở thành giai cấp thống trị.

    Nhất là khi cái tên thành chủ bị người ta đùa là đầu toàn cơ bắp đó, hoàn toàn không có hứng thú gì với quyền lực và lãnh địa.

    Khác với những thành thị khác hơi tí tụ tập số lượng hơn vạn quân đội, thành Sulfur chỉ có mấy trăm bộ đội đội nghi trượng và đội trị an. Lực lượng vũ trang mạnh nhất chính là đội thành quản với nhân số chủ yếu thuộc tộc ám tinh linh, thế nhưng đội thành quản biên chế nhiều nhất cũng không quá 800.

    Tại nơi hỗn loạn như địa hạ thế giới, yêu hoà bình liền tương đương với dễ bị bắt nạt, một toà sơn thành nho nhỏ dựa lưng vào dãy núi Sulfur tất nhiên cực kì hấp dẫn ánh mắt của nhiều lĩnh chủ.

    Thế nhưng sau mấy trận chiến, những ánh mắt dư thừa đó nhất loạt nhắm tịt.

    Nguyên nhân? Nắm tay đủ cứng thôi.

    Không có quân đội? Thực tế là không cần.

    Aainmetheus, có “mỹ dự” Veron’s disater, con rồng đỏ cấp thượng cổ, một con rồng hung ác từng huỷ diệt mấy quốc gia trên mặt đất, không hiểu sao lại chọn một quáng mạch trong dãy Sulfur làm chỗ ở, nhân tiện nhậm chức thánh thú thủ hộ cho toà thành này.

    Adam Hans, một trong những anh hùng nổi danh nhất hiện tại, từng đánh chết vị Vĩnh Dạ vong linh đại đế, cứu lấy thế giới, cho dù đến địa hạ thành cũng từng một mình đánh sập một toà thành của ám tinh linh, nơi đó có đến bốn, năm vạn ám tinh linh, mười mấy vạn người thuộc các chủng tộc khác.

    Nghe đồn, Vĩnh Dạ đại đế là vị vong linh quân chủ duy nhất đột phá lên bán thần cấp trong suốt mấy ngàn năm qua, kẻ có thể đánh bại hắn đương nhiên là bán thần cấp, vì thế, Adam cũng là một ứng cử viên mạnh mẽ cho danh hiệu kẻ mạnh nhất hiện tại.

    Đại hiền giả Margareth, có vinh dự đầu hàm là “Thiên đường chi tử”, từng cùng Adam đồng thời phong ấn Vĩnh Dạ đại đế, truyền thuyết kể nàng có khả năng một mình triệu hoán một quân đoàn thiên sứ, cơ bản không thể tưởng tượng.

    Nghe nói, những kẻ từng dẫn binh đánh thành Sulfur, thậm chí còn chưa nhìn thấy tường thành đã bị một trong ba cự đầu “khuyên lui”…

    Cũng nghe nói, chỉ cần ba cự đầu còn tại, thành Sulfur là không thể công phá.

    Theo hệ thống đánh giá, ba gia hoả này đều có khuôn là hoàn mĩ siêu cấp Boss, cấp độ cũng có 2-300, đừng nói hiện tại, cho dù ba hay bốn lần big update nữa cũng không phải thứ đám thành chủ mới khoảng cấp 8-90, miễn cưỡng gọi là truyền kì giai kia, có thể đối phó.

    Mà dưới sự cường lực che chở đó, lại thêm không có giai cấp thống trị, vì vậy nơi này mới trở thành vùng đất lành hiếm hoi giữa cả địa hạ thành hỗn loạn.

    Chỉ có vũ lực không tất nhiên không đủ, đại hiền giả Margareth tự thân đảm nhiệm quan hành chính, điều khiển tất cả sự vụ ngay ngắn rõ ràng, mà ta thì trở thành đại pháp quan Vô Miên giả, tự thân sáng lập nên bộ hiến pháp hoàn thiện nhất đại lục Nahri.

    Còn Adam, tên đầu toàn cơ bắp như hắn ngồi im làm vật biểu tượng là đủ rồi.

    Lần trước bị thành quản chất vấn, ta không có nói sai, ta thực sự là một viên chức tốt, ta có chức vị công tác là tối cao chấp pháp giả nha.

    Tuy ba lần tử vong làm kí ức và tri thức của ta tổn thất không ít, thế nhưng số lượng lưu lại vẫn đủ dày. Dựa vào kinh nghiệm làm quan toà và luật sư ở thế giới trước, tại mảng pháp luật này, ta chính là kẻ dẫn đầu thời đại. Thế là, ta vì thành Sulfur lập nên bản hiến pháp kinh điển của cả địa hạ thành lẫn mặt đất.

    Mẫu thuẫn chủng tộc? Ta copy “Ta có một giấc mơ” của Martin Luther rồi đem khắc tại cửa thành và trung tâm quảng trường, mỗi người khi ra vào thành đều phải xem một lần, đây là bước thứ nhất.

    Bước thứ hai, ta đem kì thị chủng tộc liệt vào trọng tội, sau đó mượn xem một hệ liệt chính sách xử lí vẫn đề mâu thuẫn chủng tộc, tiếp theo tìm mấy tên không vừa mắt tiến hành giết gà doạ khỉ.

    Thế là, chí ít trên mặt ngoài, cả thành Sulfur trở thành nơi chủng tộc bình đẳng, điều vốn là không thể trên đại lục Nahri.

    Mà ta biết, chỉ cần một quy tắc nào đó được thừa nhận ở bề ngoài, sau một thời gian vận hành đủ dài, khi mọi người đã quen với sự tồn tại của nó, khi đó quy tắc ấy sẽ chân chính trở thành quy chuẩn đạo đức và luật pháp.

    Làm một vong linh bất tử, ta thừa nhất chính là thời gian và tinh lực, qua nhiều năm công tác, chí ít tại thành Sulfur quy tắc đó đã ăn sâu vào mọi người tiềm ý thức.

    Quan hệ hài hoà giữa các tộc quần là nền tảng của sự phồn vinh tại thành Sulfur, mà đi sâu thêm một bước vào nền tảng đó, chính là an ninh.

    Tội phạm giết người cướp của tại thành thị khác chỉ cần đền tiền là đủ, không ít quý tộc và phú thương căn bản không đem ngoại tộc xem là người. Nhưng tại nơi này của ta, tại nơi không có quý tộc này, giết người thì phải đền mạng, không có khoan thứ. Thế là dưới sự đe doạ của luật pháp, tình hình an ninh chuyển biến trở nên tốt đẹp rất nhiều.

    Đương nhiên, yếu tố bạo lực là điều không thể thiếu. Đảm nhiệm công tác này chính là một đám kì hoa ám tinh linh, một đám vì tín ngưỡng thánh quang mà bị trục xuất ám tinh linh. Dựa vào lượng lớn tài nguyên của ta, các nàng trở thành đội trị an quan được người người tín nhiệm.

    Có đôi khi ta cũng hối hận tại sao nuôi đám thành quản trở nên quá mạnh, trang bị quá tốt, khiến nhiệm vụ hàng ngày của ta càng lúc càng khó làm, số lần bị bắt nhốt càng lúc càng cao… Khục, sự tình đem đá nện chân mình này tốt nhất nên bỏ qua, chúng ta tiếp tục kể câu chuyện tâm huyết của kẻ xuyên việt ở địa hạ thành.

    Những nơi khác, điều đau đầu nhất chắc là xung đột tín ngưỡng. Nếu là thành thị khác có lẽ rất khó xử lí, bởi lẽ người thống trị thường cũng tín ngưỡng một vị thần nào đó. Nên nhớ, ở đại lục Nahri, thần là có thật. Cũng vì vậy, nếu đã là tín đồ của vị thần nào đó thì làm sao có thể bảo đảm sự công chính, những điều bất công đó tất nhiên sẽ trở thành mồi lửa châm lên các cuộc xung đột.

    Còn tại toà thành thị này… Rồng đỏ Aainmetheus tín ngưỡng vàng, Adam Hans nổi tiếng là kẻ vô thần, còn Margareth, nàng tín ngưỡng tri thức cùng… Adam…

    Không sai, việc này ai ai cũng biết, chỉ có tên đầu toàn cơ bắp kia không biết, ta cùng tiểu Hồng đều nhìn không nổi nên mới có hai vụ náo loạn hôn lễ kia.

    Đương nhiên ta không phủ nhận mình cũng là có chút tư tâm, trừ lượng lớn ác trị, gương mặt sắp khóc ấy của Adam thật sự khiến người rất vui vẻ.

    Lại lạc đề, tiếp tục nói đến địa hạ thành đi.

    Tín ngưỡng của ba cự đầu đều không bình thường, mà ta, nếu nói đến tín ngưỡng, chắc cũng là tinh thần ‘khiến kẻ phạm pháp bị phạt đích đáng’, ‘để người vô tội nhận được sự bảo vệ của pháp luật’ của thế giới trước. Thế là, ta làm một chuyện không thể tưởng tượng ở thành Sulfur, quy định nơi đây trở thành một nơi có tự do tín ngưỡng.

    “Tự do tín ngưỡng là quyền cơ bản của cá nhân, tại phạm vi trong thành, việc truyền đạo là được phép, tuy nhất bất luận cơ cấu tôn giáo nào đều không thể sử dụng vũ lực hoặc đe doạ sử dụng vũ lực, kẻ vi phạm bị trục xuất khỏi thành Sulfur.”

    Vì vậy nơi đây có đủ loại tín ngưỡng, tín ngưỡng ác ma, thánh quang, đại địa… cái gì cũng có. Thế nhưng nếu vung cờ hiệu tín ngưỡng để ức hiếp người khác thì chắc chắn bị phạt cực nặng.

    Trong khi những thành thị khác ở địa hạ thành động một tí là nội chiến, chính trị tranh đoạt, giáo hội thánh chiến, kẻ mạnh được phép tuỳ ý ức hiếp kẻ yếu. Thành Sulfur của chúng ta lại có đủ các yếu tố: an ninh ổn định, luật pháp kiện toàn, hành chính hiệu suất cao, hoà bình, trật tự… điều này hấp dẫn rất nhiều cư dân cùng thương nhân, khiến nó ngày càng phồn vinh, trở thành địa hạ thiên đường.

    Thực ra không phải thành Sulfur tốt thế nào, chỉ là địa hạ thành quá loạn khiến người ta có ảo giác nơi đây quá tốt.

    Vì thế, lượng lớn tài nguyên cùng cư dân cuồn cuộn chảy vào chỗ này, khiến thành Sulfur càng lúc càng thịnh vượng.

    Thậm chí thánh đường giáo hội cũng kinh ngạc khi biết tình trạng của nơi này, phái ra nhiều mục sư cùng thánh kị sĩ đến lấy ‘kinh’. Có rất nhiều thánh kị sĩ thấy chấn kinh với trạng thái chung sống hoà bình của nhiều chủng tộc ở đây, nguyện trú nơi này, một bên học ‘bảo điển do thánh quang ân tứ’, một bên cảm hoá ‘địa hạ tà ác cư dân’.

    Những tên thánh kị sĩ đó là thứ ta ghét nhất, có khi ta thực sự muốn tháo mặt nạ xuống, nói cho bọn chúng biết ‘trật tự bảo điển do thánh quang ân tứ’ đó là do một tên vu yêu tà ác tự tay làm ra, không biết có tên nào bởi thế mà sụp đổ tín ngưỡng hay không.

    Mà hiện tại, khi bị bắt giữ, cái vỏ bọc ta muốn tháo ra trước mặt lũ thánh kị sĩ trở thành bình chướng tốt nhất của ta.

    Bất cứ người nào cũng không ngờ rằng, vị Vô Miên giả công chính liêm minh, vĩnh viễn chính xác kia lại là tên vu yêu khùng dở bị nước vào đầu Roland Lam.

    Lúc trên cương vị viện trưởng pháp viện, bất luận thế nào, ta luôn kiên trì muốn đeo mặt nạ, bởi vì do cái hệ thống vu yêu tà ác không bình thường kia, ta nhất định không thể nào bảo trì uy nghiêm. Trong khi đó, đối với một kẻ tài phán giả chấp chưởng thiên bình, uy nghiêm cùng quyền uy luôn là trọng yếu nhất.

    Một hiến pháp không có quyền uy cùng sợ hãi chỉ là đống giấy lộn.

    Lúc này, uy nghiêm ta tích luỹ bao năm dẫn đến tác dụng cực lớn. Ta chỉ đứng ở chỗ này, không cần nói một lời, chân của cả đám thành quản đều đang run cầm cập chứ đừng nói đến việc xem xét thật giả.

    Ta xoay người, nhìn trung đội trưởng Diana.

    “Đại… đại nhân!!”

    Không sai, thanh âm run run, quả nhiên đang chột dạ.

    Ta là sếp của sếp của sếp của các nàng, điều đó không chỉ đơn giản quan hàm cao hơn. Các nàng là thành viên của đại đội thành quản, mà thành quản là cơ cấu trực thuộc chấp pháp sảnh, chấp pháp sảnh là cơ quan trực thuộc pháp viện, còn ta, Vô Miên giả, chính là tối cao chấp pháp giả kiêm viện trưởng pháp viện.

    Trong hiến pháp ta có ghi, thân là hạ cấp chấp pháp cơ quan, đại đội thành quản không có quyền độc lập chấp pháp, các nàng chỉ có thể nghe theo chỉ huy của cấp trên, mà muốn khai triển loại đại hình chấp pháp như ‘nghiêm trị’ tất phải báo cáo lên pháp sảnh, sau đó pháp sảnh ít nhất cũng phải gửi một tờ báo cáo lên pháp viện trước khi hành động.

    Thế mà, ta, viện trưởng pháp viện cho đến nay không có thấy tờ báo cáo liên quan nào!

    “Hành động vượt quyền hạn?...”

    Đương nhiên là hành động vượt quyền hạn, ta hôm qua tạc hỏng bộ tự lệnh thành quản, hôm nay liền bắt đầu ‘nghiêm trị’, làm sao kịp nhận phê chuẩn từ cấp trên, nếu muốn trình báo, trước tiên muốn tại đống đổ nát của bộ tự lệnh chỉnh lý ra một bộ công văn, đây là công trình lớn nha.

    Ta chỉ lẩm bẩm một câu, khuôn mặt Diana liền trắng bệch.

    “Không quản nói hoa mĩ thế nào, quyền chấp pháp là hành vi bạo lực của công quyền; người chấp pháp là công cụ bạo lực của kẻ thống trị. Một công cụ nếu có suy nghĩ riêng, tuỳ ý làm xằng, đó cũng là lúc công cụ báo hỏng.”

    Đây là danh ngôn của ta, cũng là lời cảnh cáo được ghi trong sổ tay mỗi tên thành quản.

    Chắc các nàng dự tính đột nhiên tập kích, sau đó lại tu bổ trình tự công việc, nếu là ngày trước chấp pháp sảnh cùng với pháp viện cũng mở một mắt nhắm một mắt, đáng tiếc, các nàng không ngờ lại gặp ta, bị sếp bắt quả tang.

    Ta bình tĩnh nhìn các nàng, làn da của ám tinh linh nguyên bản đen ngăm ngăm giờ đã trắng như vong linh.

    Chấp pháp vượt quyền, không kể lí do, không kể thành quả, đây là một hành vi cực kì ác liệt. Ngươi hôm nay có thể vượt quyền thực hiện ‘nghiêm trị’, ngày mai ngươi có phải hay không muốn vượt quyền vây công phủ thành chủ?

    Án theo hiến pháp, người chấp pháp vượt quyền nhẹ nhất bị xử trục xuất vĩnh viễn.

    Những ám tinh linh này lâm vào tuyệt cảnh, nếu là các trưởng quan khác có lẽ còn có thể châm chước, xử lí sau đó có thể nặng có thể nhẹ. Thế nhưng vị Vô Miên giả trước mắt chính là pháp điển hoá thân, người biến luật pháp trở thành một loại lực lượng được trật tự công nhận giống như thánh quang, kẻ từ trước đến nay chưa bao giờ có tiền lệ châm chước hay thả nước.

    Đội trưởng đội thành quản Diana mặt đầy đắng chát, hiện tại tất là lúc phải đứng ra.

    “’Chẳng lẽ, qua bao nỗ lực, ám tinh linh ‘tà ác’ mãi mới được các thị dân thừa nhận, cứ như thế thành công dã tràng sao? Rời khỏi thành, đi ra bên ngoài, lần nữa gia nhập tàn sát và máu tanh… Ta phải làm gì để giao phó với những chị em đây?”

    Thiếu nữ cắn chặt môi đến bật máu, hai mắt lệ ngập tràn, nhớ tới quá khứ chém giết trước đây, nghĩ đến tộc nhân của mình sau khi bị trục xuất khó khăn lắm mới tìm tới ngôi nhà hạnh phúc mới, khuôn mặt tiếu mị của Diana tràn đầy vặn vẹo cùng thống khổ.

    “Đại nhân… đây là quyết định của cá nhân ta! Nếu muốn xử phạt, thỉnh chỉ phạt một mình ta!” đội trưởng đội thành quản bỏ xuống tôn nghiêm, quỳ xuống cầu tình.

    “Đại tỷ Diana!”

    “Không phải lỗi của đại tỷ, chúng ta làm vậy chỉ vì tình trạng trị an của thành Sulfur!”

    “Đúng thế, dựa vào đâu xử phạt chúng ta!”

    Các thành quản kị sĩ xung quanh vây lấy đội trưởng của các nàng, tâm tình kích động, có biểu hiện phản kháng hoặc bạo động, thế là…

    “Pháp chú: Yên lặng!”

    Theo lời nói của ta, một loại pháp lực kì ảo khó hiểu sinh ra tác dụng, trong không gian, một thanh pháp chuỳ rơi xuống, cả một mảnh đất đều vì thế mà rung chuyển.

    Tuỳ theo sự lan truyền của gợn sóng màu bạc, không chỉ các thanh âm tan biến, sự phẫn nộ dâng trào của chúng nhân cũng hoá thành bọt nước.

    Tại thế giới thần kì này, khi loại khái niệm tín ngưỡng như trật tự cùng thánh quang đều có thể trở thành gốc của lực lượng, như vậy, luật pháp cũng hoàn toàn có thể nhận được lực lượng siêu tự nhiên chống đỡ.

    Tuy nhiên, lúc cái linh hồn lạc ấn thứ tư xuất hiện khi ta đang thẩm phán, người chấn kinh nhất có lẽ là ta. Điều này minh chứng hiến pháp do ta sáng lập đã được căn nguyên của thế giới thừa nhận, trở thành một bộ phận của căn nguyên trật tự.

    Pháp tắc là lực lượng, ngôn ngữ đã tồn tại, quy tắc của thế gian là pháp luật. Chúng ta, những kẻ chưởng khống quy tắc và luật pháp, lời của chúng ta là quy tắc của thế gian.

    Đó, là pháp chú thuật.

    Nó là sản phẩm kết hợp của pháp lý và ma pháp. Tuy có nguồn gốc từ loại hình chân ngôn thuật của pháp sư và giới luật thần thuật của mục sư, thế nhưng nếu người sử dụng thoả mãn điều kiện sử dụng hà khắc, pháp chú thuật lại có uy lực lớn hơn nhiều.

    Hiện tại, ta đang xử án, những thành quản này là bị cáo, hẻm nhỏ này, hiện tại là pháp đình.

    Thân là quan toà, ta nói yên lặng, chúng sinh tất phải yên lặng nghe ta nói.

    Thiên phú kháng ma của ám tinh linh không có ý nghĩ nào khi đối mặt với pháp chú của ta, khả năng ngôn ngữ của các nàng bị tước đoạt, cả người phảng phất bị ngâm vào nước đá, lạnh từ đầu đến chân, khiến các nàng tỉnh táo lại.

    Các nàng nhớ tới, người trước mắt không chỉ là tối cao chấp pháp giả, hắn còn là một vị đại pháp sư thực lực sâu không lường được.

    Hắn phát minh ra hệ thống pháp chú thuật, khiến môn ma pháp độc đáo này vang danh thiên hạ, thậm chí khiến các hiền giả và đại chủ giáo trên mặt đất tiến hành tham khảo, học tập, biến pháp viện thành thánh địa nghiên cứu pháp chú bí ảo.

    Hắn còn sáng lập ba loại tiến giai nghề nghiệp : công chính kị sĩ, thẩm phán giả, pháp chú sử, đủ để so sánh với các nghề nghiệp thánh quang kị sĩ, hồng y giáo chủ, khổ tu giả của giáo hội.


    "Thật đáng sợ. . . . . không thèm nhìn làn da kháng ma của ta.”

    “Không thể đoán được đẳng cấp, không cảm giác được sóng ma lực, thế nhưng ít nhất cũng tương đương Thánh vực.”

    Tại trong mắt các nàng, kháng mệnh tức là khiêu chiến tất cả công quyền của thành Sulfur, coi như chạy cũng chưa chắc chạy thoát. Trước mặt những ám tinh linh hiện tại là viễn cảnh bị trục xuất khỏi thành.

    Tại trong tuyệt cảnh, tất cả cúi thấp đầu, chờ đợi ta thẩm phán.

    “Đại nhân, mong ngài vì bao năm nỗ lực của ta, chỉ xử phạt mình ta thôi!”, Diana quỳ xuống, khóc nức nở.

    Kị sĩ trưởng quỳ, các kị sĩ bình thường sao còn đứng được, thế là trước mắt một mảnh tất cả quỳ xuống.

    Ai u, nhìn cảnh tỷ muội tình thâm này, ta có chút rung động nha.

    Trên thực tế, Diana là đại kị sĩ truyền kì giai cấp 81, thực lực tổng hợp còn cao hơn ta, hiện tại run sợ như vậy, ngoại trừ do chột dạ, còn là do mấy thần khí mặc trên người ta.

    Bộ pháp bào màu bạc này là ta phụ ma lúc toàn thịnh, vốn chỉ để doạ người, về sau khi làm quan toà thì dùng đến doạ tội phạm, sau khi lĩnh ngộ pháp chú, không hiểu sao một cái pháp bào cấp tinh xảo bỗng biến thành á thần khí.

    【Á thần khí: sự uy nghiêm của tư pháp (đã buộc chặt)】

    【phòng ngự:10 (giáp bản bằng thép cũng chỉ có 5 điểm phòng ngự, giáp vải mà như thế này quá không bình thường)】

    【Đặc hiệu một: Tội nhân tự thẩm: khiến tội nhân chột dạ, áy náy, sợ hãi, tăng cướng tác dụng theo thời gian, tội nhân phạm tội càng nặng, áy náy càng nhiều, hiệu quả càng tốt. Người vô tội miễn dịch hiệu quả.】

    【Đặc hiệu hai: thiết diện thẩm phán: người mang có mị lực cố định bằng 100, hiệu quả chống lại phép thuật dạng mị hoặc, dò xét, huyễn thuật +20】

    【Đặc hiệu ba: người mặc không đủ thực lực để mở ra】

    【Đặc hiệu bốn: người mặc không đủ thực lực để mở ra】

    【nguyền rủa: trọng lượng của pháp chuỳ: người mặc thần khí phải có đủ tư cách và thân phận của tư pháp giả cùng chấp pháp giả, thực hiện chức trách một cách công chính. Một khi vi phạm, vì tư lợi mà khinh thường pháp luật, mở miệng nói bừa, pháp bào hoá làm thần hoả bất diệt, huỷ diệt nhục thân và linh hồn người mặc】

    【”Hãy cẩn thận khi vận dụng quyền lợi trong tay, pháp chuỳ rơi xuống, quyết định đưa ra không chỉ ảnh hưởng đến hưng suy của cá thể, càng là uy nghiêm và công chính của luật pháp – – tối cao chấp pháp giả Vô Miên giả”】

    Tại đại lục Nahri, từ á thần khí trở lên kiểu gì cũng gặp phiền toái như thế khi trang bị., hiệu quả cường đại liền dính một hai nguyền rủa gì đó.

    Kiện pháp bào này cũng thế, dù trí lực không thêm, pháp thuật hiệu quả không tăng, chỉ có phụ gia thêm mấy đặc hiệu cực mạnh, thế là dính thêm một cái nguyền rủa.

    Cũng phải công nhận hai đặc hiệu giúp ta rất nhiều việc, hung phạm cuồng đến đâu chỉ cần còn một ít lương tri khi đứng trước mặt ta đều biến thành gà con, đặc hiệu hai thì giúp thân phận của ta ẩn giấu đến tận bây giờ.

    Còn nguyền rủa? Ta không thèm nhìn! Không được vi phạm pháp điều, không được nói bừa, đối với ta có gì mà không được. Đầu tiên, ta vốn là một tên quang côn, thế thì làm gì có lí do khiến ta vì tư lợi mà khinh nhờn luật pháp. Còn chuyện không được lừa người, ta trước nay đều không nói bừa, ngươi hiểu sang nghĩa khác đâu trách được ta…

    Nói cách khác, nguyền rủa đối với ta vô hiệu, đặc hiệu của thần khí lại là thực tại.

    Hiện giờ, đám ám tinh linh thánh quang kị sĩ chấp pháp vượt quyền, hổ thẹn trong lòng, sự áy náy tại tác dụng của á thần khí biến thành gông xiềng đè lên các nàng, khiến các nàng muốn thẳng lưng cũng không được.

    Theo dự đoán của ta, ta chỉ cần đứng đây liền tạo cho đối phương uy áp không kém uy áp của rồng, thậm chí còn tuỳ theo quá trình thẩm phán từ từ tăng lên, nếu ta bức thêm một chút, làm không tốt có khi nhìn đến thiếu nữ bị doạ đái ra quần.

    Nói chung như thế đủ rồi, đến đường cùng chó cũng biết nhảy tường, ta vốn cũng không định đuổi các nàng ra khỏi thành.

    Thế là ta xoay người rời đi, nói lại một câu:

    “Ta đi ngang qua, không nhìn thấy gì. Ngày mai, đại đội trưởng của các ngươi phải đến bổ sung thủ tục.”

    Lời vừa dứt liền có tiếng khóc vui mừng truyền đến, sau đó là tiếng cảm ơn không dứt:

    “Đa tạ đại nhân!!”

    Khi ta biến mất nơi góc phố, đám ám tinh linh ngã thành hàng dài, có người ôm nhau cùng khóc, chúc mừng cùng vượt qua nguy cơ, ta cũng cười vui vẻ dưới lớp mặt nạ.

    “Vô Miên giả đại nhân, mới nhìn rất đáng sợ, thực tế cũng là người tốt nha.”

    “Vừa rồi thật đáng sợ! Momo sắp ngạt thởi đến nơi, chị Diana cho Momo dựa tẹo.”

    “Nha đầu chết tiệt, đừng sờ loạn, háo sắc như vậy thì đi tìm Lilith Milan đi.”

    Ta đứng một bên nghe trộm, sếp cũng có trách nhiệm nghe tiếng lòng của nhân viên nha… chậc, cô bé kia hình như tên Daisy, thật biết nói chuyện. Ta đương nhiên là người tốt. Ừm, tâm tình ta hiện rất tốt, đã vậy xử các nàng nhẹ thêm một chút. Thế nhưng ngay lập tức tâm tình của ta lại tụt xuống.

    Bởi vì góc đường bên kia, nữ bộc trung thành Eliza của ta đã sớm chờ ở đó.

    “Chủ nhân, ngài đổi nết, cư nhiên tha các nàng?”

    “Luật là chết, người là sống, luật mà không có tính dẻo sớm hay muộn sẽ bức người oán thán, các nàng hành động và động cơ vốn dĩ vô tội chỉ là trình tự thủ tục sai luật, trục xuất thì nặng quá. Xem, đại gia ta xử trí thoả đáng không, giơ gậy thật cao, sau đó hạ xuống chầm chậm, đây mới là cách làm của thượng vị giả, ngươi tốt nhất nên học theo một ít.”

    “Thật?” vị ác miệng nữ bộc nhếch miệng, không để ý sự đắc ý và mặt mũi của ta chút nào.

    “… Một lần đùa chết không vui, ha ha, thu hoạch hôm nay thật phong phú, không chỉ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ hàng ngày, cái chuôi của đại đội thành quản cũng vào tay, ha ha, những cô gái trẻ, ngày mai giương mắt lên xem ta xử lí các ngươi, cư nhiên dám cướp lương thực trong miệng a Bảo của ta.”

    Ta đương nhiên nhớ được Diana, cái mụ la sát dám cướp cục xương từ trong miệng a Bảo.

    Ngày mai, chờ ngươi đến pháp viện, ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là cơn giận của sếp, cái gì gọi là quấy rối không bạo lực, cái gì gọi là thảm án văn phòng.

    Đem các ngươi đuổi ra khỏi thành? Cả thảy địa hạ thành, ám tinh linh tín ngưỡng thánh quang chỉ có duy nhất đám này, đồ chơi và công cụ hiếm có như vậy làm sao ta dễ dàng buông tha.

    Trước mặt ta, Eliza thở dài bó tay.

    “Đúng là không thể hi vọng vào lương tâm của ngài.”

    “Không, ta là người tốt, có một ngày ta sẽ biến ác trị trở lại thành thiện trị, sau đó nỗ lực làm việc thiện, như thế ta cũng có thể có được thanh danh tốt.”

    Từ ý nghĩa nào đó, ta là bị cái hệ thống kia bức đến… Muốn kiếm điểm số tất phải làm chuyện xấu, làm chuyện xấu thì danh cũng thối, hại ta đến lúc đi làm cũng muốn đeo mặt nạ…

    Cái này cũng không sao, không thể nhịn được vẫn là do…

    “Đều là cái mặt nạ cùng pháp bào đáng chết kia, rõ ràng là bộ thần khí, vậy mà khiến nữ hài nhìn đến ta liền sợ gần chết hoặc suýt đái ra quần, hại ta lớn như thế vẫn không có bạn gái.”

    “Không, có vấn đề không phải pháp bào và mặt nạ, có vấn đề là ngài, vu yêu đi kiếm bạn gái?... Chậc, chuyện cười này khiến người ta cười không nổi, à đúng rồi, nghe nói lúc ngài còn là nhân loại đến lúc chết vẫn còn tờ rinh… Tuy hiện thực rất tàn khốc, thế nhưng xin chủ nhân đừng trốn tránh hiện thực.”

    “Hừ, ta không kể vì sợ hù doạ ngươi, thực sự lúc đó có người nói muốn gả cho ta.”

    “Ai u, tiểu thư nhà ai có tính luyến thi biến thái như vậy?... Không, ta hiểu rồi, khẳng định là bé loli không hiểu sự đời nào đó đúng không, cho viên kẹo liền đồng ý đem mình gả đi. Chậc, vì không được hoan nghênh liền tìm bé gái tới thoả mãn tôn nghiêm của chính mình, thật đáng thương…. Ai nha, vì sao sắc mặt chủ nhân khó coi vậy, chẳng lẽ Eliza đoán đúng?”

    “Eliza chết tiệt! Ta… ta cũng muốn làm người tốt nha! Ta cũng muốn có bạn gái nha!”

    Thế là, cả thành Sulfur may mắn có dịp được thấy vị tối cao chấp pháp giả của họ vừa khóc vừa chạy…

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi spchjken, ngày 20-08-2016 lúc 18:07. Lý do: Lỗi Spoiler
    ---QC---
    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content


  2. Bài viết được 109 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,Aficio,anhnv.tex,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,Chaos0205,chienthangk258,chienthanth,damtacvuong,Dark_wirad,drphungtrung,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,garungcodoc,gavb,giangfreedom,giangkheo,HacLang,haiduongtran6789,hauviet,hellflame4168,heo con chay lon ton,hoangmo91,hoanlamthao,Hoàng Giang,hongviet2609,hunggiangho1999,hung_1301,huudungtk,jjjlll,khuongduy1m,kiss4444f4,KradAngel,kydanhlagi,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightstar1988,little0hero,Longinus,longtth,LostFire,lythong266,Lưu,Lưu Danh,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhiduonggia,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,PVS9001,Qrays34,raigonlk,Rainbow162,regicide,rjnpenho,RollRoy,samki1998,SethGungnir,sexylove,shinmyou,SilverMoonLight,SilverTsubasa,sondecuto,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thanhconht,thanhnc88,thannhan,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thuan1a7,tienxu987,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,volamnhan,vuhoa,vutiendai_1903,xichumls,yamotoshogun,ynhi123,zhukov,ĐaTìnhQuân,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 6: CÔNG TÁC


    Chương 6: Công tác

    “Đại nhân! Những bán dương nhân như chúng ta đời đời chỉ sống nhờ chăn dê, ngày đó, chúng ta khó khăn lắm mới tìm được một mảnh đồng cỏ phì nhiêu, vừa vặn có thể giúp các bảo bối của chúng ta ăn no, vậy mà bọn ma quỷ này bỗng dưng tiến đến…”

    “Đúng vậy, các nàng đoạt đi bảo bối của chúng ta, cư nhiên cướp của chúng ta còn mặt dày xưng là chấp pháp giả, nơi nào có chấp pháp giả lại đi cướp giữa ban ngày ban mặt như vậy?”

    Trước mặt ta, một đám bán dương nhân (nửa người nửa dê) bày tỏ sự phẫn nộ trong lòng, những bán thú nhân nhỏ bé này nổi danh vì sự lắm mồm và giảo hoạt, lúc này, gò má chúng chảy đầy nước mắt, hệt như vừa chịu oan to bằng trời.”

    “Đại nhân, ngươi phải làm chủ cho chúng ta, toàn bộ gia sản của chúng ta đều bị những ác ma này cướp đi.”

    “Đúng, đúng, tiểu Charles đáng thương của ta, mới sinh ra được hai tháng đã bị những ác ma này bắt rời đi mẹ.”

    “Con dê nhỏ đáng yêu của nhà ta, thật là một lũ sói cái độc ác, chúng tới nhà chúng ta…”

    Kẻ khóc đến trời sầu đất thảm ta thấy nhiều, thế nhưng nguyên một đám kêu khóc thảm thiết như vậy ta vẫn thật sự ít thấy, không hổ là bán dương nhân, có tên còn chế ra giai điệu vừa khóc vừa hát…

    Ta cực kì rung động, nhìn hồi lâu, sau đó mới phát hiện bài hát ấy có trình độ không cao, quanh đi quẩn lại chỉ có vài ba câu, thế là ta mất hứng thú, ngáp một cái rồi đưa ra phán quyết:

    “Không tồn tại chấp pháp giả chấp pháp không thích đáng, bộ lạc Khamsin phải nộp toàn bộ tiền phạt mới có thể lấy lại số dê bị giam giữ, đây là phán quyết cuối cùng, không thể kháng án.”

    “Đại nhân.”

    “Ta bị oan!!”

    Tại trên vành móng ngựa, bị cáo – phó đội trưởng thành quản Amanda – thở dài một hơi, tại chỗ ngồi của nguyên cáo lại vang lên tiếng khóc chói tai, thế nhưng ta vẫn bất vi sở động như cũ.

    “Pháp cảnh, dẫn xuống đi, người tiếp theo.”

    “Tham quan hoành hành, tư pháp bất công, quan ngu bảo hộ quan tham!!”

    Haizz, mỗi lần đều là thế này, thế nhưng ngay trước mặt bị mắng là ngu vẫn thực khó chịu.

    “Ác ý công kích quan toà, phạt 10 đồng vàng. Thuận tiện nói một câu, lần sau còn thả dê trên mặt cỏ thuộc khu vực phủ xanh thành thị, trực tiếp thu toàn bộ bầy dê của các ngươi.”

    Chính xác, đám bán dương nhân có quyền được chăn thả súc vật, thế nhưng nếu chăn thả tại khu vực thảm cỏ thuộc đề án phủ xanh thành thị, hành động đó đã từ tự do cá nhân chuyển biến thành tội phá hoại tài sản công rồi.

    Nửa năm qua, vì mặt cỏ và vườn hoa bị hư tổn, chỉ riêng chi phí cho nhân công tu phục đã tốn mấy chục vạn đồng vàng, mà tiền phạt của bọn họ chỉ có mấy trăm đồng vàng tiền mua rơm cỏ thay thế.

    Đám nửa người nửa dê này am hiểu nhất là thay trắng đổi đen, hiện tại thế mà dám kháng cáo đám thành quản, vu cho họ tội ác ý chấp pháp, cho ta là thằng ngu sao?

    “Đúng rồi, tên vừa mắng ta tự giác đến xã khu lao dịch hai tháng. Tên nào còn nói nhảm thì đi theo hắn. Sau này chăn nuôi thì ra đồng mua rơm cỏ hoặc ra ngoài thành mà chăn thả, nếu còn chăn thả bừa bãi, trục xuất tộc quần ra khỏi thành.”

    Đối với những tên bán dương nhân lười biếng mà xảo trá, một bên thả dê một bên ngủ đã là dạng lao động cực khổ nhất. Để bọn họ làm công việc giống các chủng tộc khác thật không khác gì khổ hình, còn nếu để bọn họ vì người khác lao động miễn phí, tuyệt đối còn thảm hơn so với phạt tử hình.

    Trong nháy mắt, khóc nháo không có, hát xướng im bặt, bọn họ tự giác xếp thành hàng đi ra ngoài.

    “Tốt, tiếp theo.”

    Sau đó, nhìn vào hồ sơ, lại nhìn đến bị cáo, ta nhăn lại mi, khó trách quan toà cấp dưới đem bản án này quăng cho ta, cái án này thật sự không dễ phán.

    “Bị cáo, Mening Herault, chủng tộc bán long nhân, chức nghiệp thợ săn, bị tố cáo tội bắt cóc và lạm dụng tình dục đồng tính.”

    Tên này tội chứng đầy đủ, chính hắn cũng thú nhận không chối cãi, thế nhưng lúc phán xét lại khiến người ta đau đầu.

    Tuy nhiên sử dụng thủ đoạn rất dơ bẩn, thế nhưng tên Mening này đã hoàn thành ước mơ của rất nhiều thợ săn: bắt một tên Druid làm sủng vật. Cái đáng nói chính là sau khi thành công, hắn lại ‘vân vê’ “sủng vật” của chính mình, đặc biệt, tên “sủng vật” đó lúc là gấu, có lúc lại là báo, có khi còn là chim, chỉ không ‘vân vê’ khi về hình người… Nói thêm một câu, tên Druid kia là nam tính, còn Mening… cũng là nam tính…

    “Quá ô trọc, quá buồn nôn! Hành động của hắn ảnh hưởng đến đời sống văn hoá của toàn bộ thành Sulfur, cực lực yêu cầu tử hình tên biến thái thú giao kiêm đồng tính luyến này, trả lại bầu không khí trong sạch cho thành phố.” tên kiểm sát viên tộc địa tinh khảng khái đứng tại vị trí nguyên cáo, vụ án này, sau mấy lần kháng án, đến tối cao pháp đình này đã là lúc then chốt cuối cùng.

    “Chúng ta phải chú ý thân phận bán long nhân của bị cáo, ‘cùng thú đồng hành’ là một truyền thống của chúng. Mặt khác, bao dung các truyền thống khác nhau của các chủng tộc khác nhau vẫn luôn là truyền thống của thành Sulfur. Huống hồ, trên văn bản luật không quy định tức vô tội là quy tắc căn bản nhất của hiến pháp chúng ta, trong bộ luật của chúng ta không có cấm hành vi giao cấu với thú đúng không? Nếu không cấm, như vậy đó không phải hành vi phạm tội, suy ra không thể kết tội, càng không được phép tử hình.”

    Dựa vào sự am hiểu luật pháp, quan biện hộ tộc tinh linh Cross lại chiếm ưu thế lần nữa. Thế nhưng chính hắn khi nhìn thân chủ của mình cũng tràn đầy xem thường.

    Tại trong mắt tinh linh, những kẻ sùng kính tự nhiên, tên thợ săn Mening biến thái này đáng chết một vạn lần, thế nhưng, đây là toà án, hắn không thể bởi vì tư tưởng cá nhân của mình mà bỏ qua chức trách của một quan biện hộ.

    Thực tế cũng giống như Cross nói, do không có luật quy định tội hành của hắn, bên viện kiểm sát đến tội danh cũng không thể xác định, như vậy làm sao có thể xử phạt?

    “Phải có luật nào đó quy định tội thú giao buồn nôn đó, nếu như tên khốn này còn vô tội, chúng ta làm sao có thể duy trì sự công chính và uy nghiêm của luật pháp!”

    Nghe Cross nói, kiểm sát viên Rowe Golden Coin hét lên như sấm, cho dù không thể nhìn thấy biểu tình dưới tấm mặt nạ sắt, chỉ từ ngữ khí phẫn nộ và đám gân xanh đang nổi trên cổ hắn, ta vẫn có thể phán đoán được sắc mặt hắn hiện tại thế nào.

    Cũng đúng, vì vụ án này, Rowe đã bỏ ra rất nhiều tinh lực, xét xử hai lần, cuối cùng đưa vụ án đến toà án tối cao không phải vì muốn chứng kiến tên biến thái kia trốn thoát khỏi chế tài của pháp luật.

    Ta nhìn xuống cái đầu thằn lằn đang đứng trước vành móng ngựa, tên biến thái đó cũng nhìn vào ta, thần sắc thản nhiên, không có tí câu thúc cùng bất an nào của kẻ phải bước lên bục bị cáo.

    Dưới tác dụng của bộ thần khí ta đang mặc trên người mà hắn còn thản nhiên như vậy, chỉ có thể chứng tỏ một điều, hắn cho rằng hắn không làm sai, hắn vô tội. Vì vậy, thần khí cũng vô hiệu.

    “Giá trị quan bất đồng sao? Không, những tên bán long nhân khác cũng không biến thái như vậy. Hắn chắc chắn biết luật pháp, hắn biết nơi này không thể phán hắn có tôi. Ha ha, quả nhiên thế giới khác luôn có thể gặp đến một số tội thú vị, thật ‘thú vị’ nha!”

    “Ha ha, ta có thể đi về sao? Các sủng vật của ta còn đang chờ ta về cho ‘ăn’ nha."

    Ta cười ha ha, tên bán long nhân kia cũng cười ngu ngơ.

    Đối với ta, biểu lộ cười thản nhiên này chính là một lời khiêu khích.

    “Đùng!”

    Pháp chuỳ rơi xuống, ta tuyên phán.

    “Vô tội, phóng thích.”

    Luật không cấm không có tội. Nếu luật pháp ta chế định ra có lỗ thủng, vậy lần này ta nên nhận thua.

    Nghe vậy, Mening Herault cười hàm hậu, trên mặt tràn đầy đắc ý.

    “Tư pháp thành Sulfur quả nhiên là công chính nhất.”

    Nhưng…

    “Rowe, đừng nóng, ngươi cũng sớm biết luật không cấm không có tôi, chúng ta không thể phán hắn có tội.”

    Rowe tất nhiên biết, chính bởi vì biết hắn mới tức thế, để một tên tội phạm tiêu dao ngoài vòng pháp luật, quả thực là sự nhạo báng đối với toà án tối cao.

    “Nhưng, đại nhân…”

    “Hội nghị của pháp vương sảnh tuần sau, chuẩn bị tốt chưa?”

    “Cái gì?! Nga, ta hiểu!!”

    Ta đột nhiên hỏi chuyện không liên quan, Rowe lúc đầu sửng sốt, sau đó ngộ ra, mặt đầy vui mừng.

    Pháp viện của chúng ta không chỉ là cơ cấu tư pháp, nó còn có thể lập pháp. Pháp vương sảnh, một trong bốn sảnh, chính là nơi phụ trách khởi thảo luật mới.

    “Ân, nếu như tên tiểu tử Herault đã giúp chúng ta tìm đến lỗ thủng của luật, vậy chúng ta bổ sung. Cross, khi nào luật mới ban hành, phái mấy tên kị sĩ thường xuyên đến tâm sự với hắn. Để hắn sớm đến chúng ta còn tiện cảm tạ. »

    Những lời đó ta nói trước mặt Mening, lúc này, mặt hắn hết xanh lại đen, có vẻ đã tưởng tượng đến lúc bị bắt lần nữa.

    Còn việc hắn không tiếp tục làm mấy chuyện này? Nếu thực như vậy hắn đã không xem “cùng thú đồng hành” là việc yêu thích nhất trong đời.

    Nghe vậy, cho dù là người thắng án, Cross cũng vui ra mặt.

    “Dạ, đại nhân, ta sẽ lập tức làm theo, loại hành động buồn nôn như ‘cùng thú đồng hành’ lẽ ra phải nhận đến trừng phạt thật nặng. Nếu tiến hành công khai thì hình phạt càng thêm nặng.”

    “Đúng rồi, nhớ thêm cấm ngược đãi động vật, nếu ai phạm phải tội này sẽ bị tước đoạt quyền nuôi dưỡng sủng vật. Làm một cái bảo hiểm kép ngăn ngừa những hành vi này!”

    Là một thành viên của hiệp hội yêu sủng vật thành Sulfur, ta sao có thể khiến loại người như vậy ức hiếp các loài động vật đáng yêu, trực tiếp khiến hắn mất quyền nuôi sủng vật đi.

    Cuối cùng, Mening khóc, nếu hắn còn ở lại thành Sulfur vậy thì phải từ bỏ sự yêu thích với ‘cùng thú đồng hành’.

    Thế là dưới sự khống chế của ta, tôn nghiêm của luật pháp được tiếp tục duy trì.

    Nếu tên gia hoả kia cải tà quy chính? Cá nhân ta cho rằng việc này là không thể. Mặt khác, kể cả hắn thực sự sửa được, đó không phải chuyện tốt sao ?

    “Tiếp theo…” tuy mấy vụ này không thú vị gì, thế nhưng công việc chẳng phải luôn nhàm chán như thế sao?

    Nhàm chán, không thú vị, để người mệt mỏi, thế nhưng cũng có lúc lại rất có ý vị và ý nghĩa.

    Ps: Tên Mening Herault là do ta dùng google dịch kiếm ra, tên nguyên gốc là Ai la Bi phong, cái tên Bi phong từng xuất hiện ở một số truyện khác, đều là nhân vật ham 'xiếc thú', ta không rõ có 'điển cố' gì ở đây hay không, nói chung là google mãi không ra, đang một đống tên tiếng anh, nếu để tên hán việt thì ngứa mắt, do vậy ta cũng đổi luôn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi spchjken, ngày 17-07-2016 lúc 18:46.
    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content

  4. Bài viết được 104 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,Aficio,anhnv.tex,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,cc7,Chaos0205,chienthangk258,chotthaydembuon,damtacvuong,Dark_wirad,drphungtrung,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,gavb,giangfreedom,giangkheo,HacLang,haiduongtran6789,hauviet,hellangel,heo con chay lon ton,hoanlamthao,hongviet2609,hunggiangho1999,hung_1301,huudungtk,jjjlll,kiss4444f4,KradAngel,kydanhlagi,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightstar1988,little0hero,Longinus,LostFire,lythong266,Lưu,Lưu Danh,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhiduonggia,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,Qrays34,raigonlk,Rainbow162,regicide,RollRoy,rungtoanchuoi,samki1998,SethGungnir,sexylove,SilverMoonLight,SilverTsubasa,sondecuto,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thanhconht,thanhnc88,thannhan,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thuan1a7,tienxu987,toanvkhp,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,vutiendai_1903,xichumls,yamotoshogun,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 7: DẮT CHÓ ĐI DẠO


    Chương 7: Dắt chó đi dạo

    “Okur, nửa tinh linh nửa orc, sát thủ thanh đồng giai, giết người vô số, đặc biệt thích săn giết ấu đồng, khi chấp hành một nhiệm vụ đặc biệt tại thành Sulfur thì bị thành quản bắt được, bị pháp viện thành Sulfur xử tù có áp dụng cực hình ba trăm bảy mươi sáu năm, không được phép ân xá. Chậc chậc.”

    Nhìn tư liệu, lại nhìn tên sát thủ trong lồng sắt, ta sách sách xưng kì, bán orc luôn là thứ hiếm thấy, nửa orc nửa tinh linh lại càng hiếm thấy.

    “Vu yêu? Chờ, chờ, xin đừng giết ta, cũng đừng đem ta làm mẫu vâtj thí nghiệm. Ngươi có kẻ địch nào đó đúng không, ta có thể giải quyết bọn chúng giúp ngươi, tất cả miễn phí.”

    Khi phát hiện mình bị đưa đến trong tay một vu yêu, Okur lúc đầu cực kì kinh sợ, bởi lẽ vu yêu ít nhất cũng là người làm phép cấp truyền kì; thế nhưng, sau đó hắn lại an tâm phần nào, bởi vì vu yêu thuộc về trận doanh hỗn loạn. Đối với hắn, một kẻ thuộc trận doanh hỗn loạn dễ đối phó hơn nhiều so với đám quan toà miệng đầy chính khí và lũ thánh kị sĩ não teo eo nở, bởi lẽ những tên nguỵ quân tử thuộc trận doanh trật tự đó không biết rằng giao dịch và thoả hiệp là những sự tình mĩ diệu chừng nào.

    Vậy nhưng lúc này, ta dùng biểu tình tự tiếu phi tiếu nhìn hắn, từ ngục giam thành Sulfur đem hắn đến đây không phải tìm một kẻ đánh thuê.

    Cánh tay xương xẩu đặt lên đầu tên bán orc, cho dù là tên sát thủ biến thái thập ác bất xá, độ ấm của thân thể người sống vẫn khiến người ta lưu luyến như cũ.

    Chỉ có điều sắc mặt của đối phương có vẻ không được tốt, có vẻ vừa nhớ tới những truyền thuyết về các vu yêu – kẻ đùa bỡn thi thể và linh hồn. Khi cái cảm xúc băng lãnh đó truyền tới, sắc mặt hắn lại trắng bệch thêm mấy phần.

    “… Thật thú vị, nguyên bản ta cho rằng ngươi chỉ là tên giết người bình thường, hoá ra lại là một tên chuyên hiến tế máu thịt cho ác ma, ngươi vậy mà dám dùng sinh mạng của các ấu đồng để giao dịch với đám ma quỷ dưới địa ngục, đổi về lấy tuổi thọ cùng lực lượng.”

    Quả nhiên, tuỳ theo ngôn ngữ của ta, những tiềm ý thức dơ bẩn ẩn núp trong kí ức hiện lên càng thêm rõ rệt, tiếp theo đó, là những kí ức khiến hắn sợ hãi.

    “Nói cho ta, tiểu tử, ngươi sợ nhất điều gì?”

    Phép thuật cấp bốn [độc tâm thuật] không phải phép thuật cao thâm gì, cũng không phải năng lực dùng tốt cho lắm, bởi lẽ [độc tâm thuật] chỉ đọc đến bộ phận thượng tầng của suy nghĩ trong khi những bí mật thường được cất rất sâu.

    Tuy nhiên, ta tìm ra một chút kĩ xảo, biến [độc tâm thuật] trở thành một phép thuật có giá trị vượt xa cấp bậc của nó.

    Não bộ loài người là một thứ rất thú vị, mỗi khi người ta càng tránh không muốn nghĩ đến điều gì, tiềm ý thức lại càng chủ động suy nghĩ đến điều đó.

    Nếu ta hỏi một người: “Ngươi đang giấu giếm bí mật gì?”, như vậy, người đó sẽ không tự chủ được bắt đầu tự hỏi rằng mình có bí mật gì cần ẩn tàng, chỉ một chốc lát đó, bí mật kia sẽ nổi lên mặt nước, mà ta, nhờ [độc tâm thuật], sẽ đem bóc trần nội dung hắn vừa tự hỏi rất dễ dàng.

    “…Sợ hãi nhất thế mà là bị phát hiện thân phận chân thực. Ồ, thật khiến người ta tò mò, vậy thân phận của ngươi là gì?”

    “Gian tế thành Caron phái tới? Thật thú vị nha.”, tiếp theo, chỉ cần vài câu hỏi dò, ta liền rõ ràng toàn bộ.

    Vận khí hôm nay thật tốt, vốn ban đầu chỉ muốn thay hai tên tù phạm để kiếm ác trị, sau đó vì rảnh quá nên đi dò xét một trong hai tên, ấy thế mà lại phát hiện hắn là gian tế thành khác phái tới.

    Thành Caronstanpol, đại khái là thành thị gần thành Sulfur nhất ở dưới địa hạ thành, nhưng tất nhiên, so với sự phồn hoa của Sulfur, nhân khẩu và diện tích của Caronstanpol bé hơn rất nhiều.

    Chủng tộc thống trị toà thành đó là gray dwarf và orc, thành chủ là một tên orc ngu si thờ phụng thần bạo chính Bane, sản nghiệp ngoại trừ mấy mỏ quáng còn tính ổn ra thì còn đâu tất cả đều không lên được mặt bàn.

    Tên gian tế này được đối phương mướn tại thành Caron, nhiệm vụ chỉ đơn giản là thu thập tình báo, nhiều nhất chỉ có thể tính là kiêm chức, vậy nhưng điều này đã đủ để chứng minh thành Caron đang che giấu một chủ ý quỷ gì đó.

    “Eliza?!?”

    “Có!” Quả là một hầu gái xuất quỷ nhập thần, chỉ sau một giây nàng đã xuất hiện tại sau lưng ta.

    “Tra khảo cẩn thận, ép khô tất cả bí mật của hắn, sau đó vứt một bản cho Margareth, cứ nói nếu nàng không quản ta sẽ vứt cho Adam quản.”

    Tại trong kí ức của ta, bắt được gian tế = có bí mật ngầm = tên đại nhân vật nào đó nổi lên dã tâm = chuỗi dài phiền toái = lao động công ích, không tiền lương!!!

    Không có chỗ tốt để vét, chuyện phiền phức như thế ta không muốn quản, nếu đụng tới phải nhanh tay ném cho người vừa có khả năng lại có hứng thú. Ừm, quan hành chính Margareth vừa vặn là người như vậy, nàng nhất định sẽ tỉ mỉ làm rõ chân tướng.

    Còn tên tù phạm này? Hắn được đưa đến đây liền thuyết minh đã là tội không thể tha, nếu đã tiến vào thì đừng nghĩ tiến ra làm gì.

    “Phanh!”

    Một tiếng động lớn vang lên, cả gian nhà đều đang rung chuyển một chút, sau đó tro bụi trên tấm lót trần nhà lan tràn xuống mặt đất dưới phòng giam.

    Lũ tù phạm bị sặc lên, không ngừng ho khan, bộ xương của ta cũng phủ đầy một tầng màu xám, còn Eliza không biết bằng cách nào đã đoán được việc này từ trước, sớm chuẩn bị một cái khăn tay che miệng.

    “Xem ra a Bảo đã không đợi được nữa.”

    Cơn địa chấn vừa rồi là do a Bảo đáng yêu của ta gây ra, lí do là vì thời gian tản bộ hằng ngày đã đến mà ta còn chưa xuất hiện, vậy nên nó dùng một phương thức nhảy vọt để giục ta.

    Thế là, ta đem tất cả công việc còn lại ném cho Eliza một cách vô trách nhiệm, dù sao thời gian làm việc đã hết, bây giờ là thời gian dắt chó đi dạo.

    Nói chính xác hơn, là thời gian con chó địa ngục hai đầu to lớn kéo ta chạy khắp nơi…

    Giống những con chó ngu ngốc khác, vừa ra khỏi cửa, a Bảo liền quên mất chủ nhân của nó, tung tăng vui vẻ chạy khắp nơi, bộ xương mới ba mươi cân lại thêm chỉ có điểm lực lượng bằng năm như ta tất nhiên bị con cự thú nặng hai tấn kéo bay như con diều.

    Đương nhiên, sau mấy lần ăn quả đắng, ta sẽ buff cho mình [phiêu phù thuật], tiếp đó đem dây cương buộc tại căn xương sườn chắc chắn nhất, cố gắng đóng vai một cái diều gió hợp cách…

    Vậy mà loại phương thức tản bộ này lại có thu hoạch ngoài ý muốn…

    “Diều xương bay lên rồi, đại cẩu sắp tới, mọi người thu quầy nhanh!”

    “Thành quản, mau gọi thành quản!!”

    “Mọi người cố gắng, tổ kiến phòng tuyến, hôm nay đừng hòng cướp xương sườn tươi của ta.”

    Được rồi, sau khi trở thành con diều, ta trở thành tiêu chí của a Bảo, vì tránh bị con ngốc cẩu đâm ngang đụng dọc, tất cả chủ quầy bán lẻ khắp hai, ba con phố đều bắt đầu thu dọn quầy hàng.

    “Đi thành đông, vong linh khu, nơi đó hẳn sẽ không có thành quản.”

    Ta cố sức kéo dây cương để a Bảo quay đầu lại.

    Ngày trước, a Bảo tản bộ chỉ làm tắc nghẽn giao thông, không gây thương vong (khô lâu binh không tính là người)

    Thành quản phải xử lí các vụ án nghiêm trọng hơn, lúc các nàng đến thì ta cũng về rồi. Nhưng hiện tại, ta là kẻ sống sót duy nhất của liên minh thân sĩ, khi liên minh của chúng ta không có ai gây phiền toái cho thành quản, ta tuyệt đối không đánh giá thấp tốc độ và quyết tâm nhất lao vĩnh dật của các nàng.

    “Uông!”

    Dưới sự chỉ huy của ta, a Bảo một tát đánh bay tên tauren chặn đường, dùng cái mông đè sập chướng ngại vật do các thương nhân bày ra, một đường chạy thẳng hướng thành đông.

    “Đứng lại!”

    “Đứng lại cho Momo, tất cả là tại ngươi, tại ngươi nên hôm qua ta mới đái ra quần trước mặt Vô Miên giả đại nhân!”

    Hoá ra ta vẫn còn đánh giá thấp quyết tâm bắt ta của đội thành quản, bọn họ vậy mà thiết lập mai phục.

    Chẳng qua… “Nhảy, a Bảo!”

    Con chó địa ngục nhảy vọt một cái liền vọt qua chướng ngại vật trước mắt.

    Còn những thành quản đằng sau chỉ có thể dừng lại cước bộ. Bởi vì một tên người khổng lồ xương cao sáu mét cầm một chiếc khiên – thứ nguyên vốn là cửa thành – đứng trước mặt các nàng.

    Trong hốc mắt người khổng lồ không có tí tình tự nào, vậy nhưng bất cứ ai cũng không dám vượt qua ranh giới một bước.

    Nơi này là thành đông, thiên đường của vong linh, nơi không thuộc phạm vi quản hạt của thành quản, nếu các nàng muốn đi vào tiến hành chấp pháp tất phải đi làm thủ tục báo cáo, nếu thật sự muốn làm như vậy thì đến khi hoàn thành đống thủ tục quan liêu đó thì tên vu yêu kia đã sớm không thấy bóng.

    Ta cũng đến được nơi cần đến, thả dây cương của a Bảo ra, để chính hắn đi kiếm ăn… khục, đi chơi.

    “Hi, lâu rồi không gặp, mọi người nhớ ta không? Đống thịt, mớ thịt thối của ngươi càng ngày càng thối rồi, a, tiểu cốt đầu, xương của ngươi sao bóng vậy, ngươi dùng dầu bóng hiệu gì thế? A tạp thúc thúc, xương của ngươi gỉ hết cả rồi, hay để ta nghiên cứu chút thuốc bôi trơn nhé, đảm bảo 100% chiết xuất từ thiên nhiên, không có chất bảo quản, không có tác dụng phụ…”

    Thế nhưng, tại trước mắt ta, một đám vong linh vốn còn đang chạy đông chạy tây trước là sửng sốt, sau đó…

    “Chạy, chạy! Tên điên kia lại tới rồi! Hù chết người, nhầm, chết quỷ!”

    … Cảnh chim bay thú tán thật khiến người ta đau lòng.

    Người khổng lồ xương mang theo chiếc khiên tường thành của mình nhảy qua phòng ốc, kị sĩ không đầu khi chạy vẫn không quên mang theo đầu, tiếc rằng thực tế cái đầu hắn mang là một tổ ong, kể cả đám khô lâu binh không có ý thức vậy mà cũng chạy mất dép.

    Thật sự khiến người ta đau lòng…

    “Hey, uy! Có cách hoan nghênh tộc nhân nào như thế sao? Không phải thỉnh thoảng bắt mấy người làm vật thí nghiệm cho ma pháp vong linh mới sáng tạo, đôi lúc lấy vài kẻ làm nhiệm vụ thường ngày hay thí nghiệm uy lực của thánh kiếm thôi sao…”

    Ta càng nói càng thấy tức, lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng ta:

    “Điện hạ, ngài đã nói hộ ta lý do, ta cũng không nói nhảm nữa. Ta chỉ hỏi, ngài tới lần này có phải thời gian chúng ta xuất chiến sắp tới phải không?”

    “Không, không, ta là người theo chủ nghĩa hoà bình, chiến tranh là thứ đáng ghét nhất trên thế giới. Chẳng qua thời gian ước định đúng là sắp đến, quân đoàn của chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

    “Đương nhiên, bất luận ba trăm bảy mươi sáu năm trước, hay hai trăm năm mươi năm trước, hay một trăm ba mươi năm trước, quân đoàn của điện hạ có bao giờ để ngài thất vọng một lần?!? Hai vạn bốn ngàn sáu trăm lẻ hai tàn binh bại tướng của quân đoàn chó săn đỏ rực dù trong hoà bình vẫn không quên ma luyện, tuỳ thời đợi lệnh. Chúng ta đã nóng lòng trở lại chiến trường lắm rồi!”

    Giọng nói trầm trọng đầy chiến ý, tướng quân của ta vẫn đáng tin cậy như trước.

    “Hôm nay ngài tới duyệt binh hay thị sát thí nghiệm ôn dịch mới? Luyện kim thuật sư của chúng ta vừa phát minh một chủng chiến tranh binh khí kiểu mới. Hắn có đủ cao lực phá hoại, đồng thời…”

    “Không, ta đã nói ta là người yêu hoà bình, đánh đánh giết giết rất không có ý nghĩa, hôm nay ta tới để chuẩn bị một sự kiện.”

    “Ngài nói là cái sự kiện ngu… không, sự kiện trọng yếu kia sao? Đã chuẩn bị hoàn tất, tuỳ thời có thể khởi động.”

    Ta gật đầu vừa ý, quay đầu, lại không nhìn thấy ai cả.

    “Gâu, gâu! Phía dưới, gâu gâu, tại phía dưới, điện hạ! Ngài cố ý phái không? Đùa giỡn ta thú vị lắm sao? Ta là một trong những tướng quân cường đại nhất của ngài!”

    Cúi đầu nhìn, quả nhiên là a Bối đáng yêu của ta, hắn đang đuổi theo cái đuôi của chính mình mà lượn vòng vòng.

    Nó là anh trai của a Bảo, đã từng là một trong những tướng quân ta tín nhiệm nhất trong quá khứ, hiện tại, hắn là một con chó xương nho nhỏ đáng yêu.

    “Ta không phải a Bối, ta là Best, Hư Không ma khuyển Best!!”

    “Ừ, đúng rồi, a Bối.”

    “Best!!! Ta là tướng quân của ngài, là vị tướng quân đánh đâu thắng đó của ngài, là phó chỉ huy quân đoàn nha!”

    “Ừ, tốt, tiểu Bối. Không cần cường điệu như vậy, ta đến bây giờ vẫn luôn cảm thấy ngươi rất tuyệt vời. Ân, trọng yếu nhất là rất đáng yêu, thực sự rất đáng yêu. Quả nhiên, sủng vật là bằng hữu tốt nhất của con người, còn hùng hài tử là địch nhân xấu nhất của nhân loại.”

    Best chịu thua, khi nghe những lời tựa như đang dỗ một em bé không nghe lời cùng một đống những tuyên ngôn kì cục của ta, nó biết khi chủ nhân đã sa vào trạng thái tưng tửng này thì nói gì cũng vô dụng, tốt nhất là lấy chân trước che mặt rồi gục xuống giả như không quen kẻ trước mặt cho đỡ xấu hổ.

    Nhìn Best, đến hôm nay cuối cùng ta cũng biết một bộ xương cún bày ra biểu tình tuyệt vọng như thế nào.

    “Được rồi, không đùa ngươi nữa, tiểu Bối, công tác chuẩn bị tiến hành như thế nào rồi?”

    “Tuỳ ngài đi, tuy ta vẫn thấy đó là một sáng ý không ra làm sao, dù vậy ngài trước nay vẫn nổi danh là không được bình thường cho lắm, coi như hống cho ngài vui vậy…”

    “Khục!” Một tiếng ho nhẹ đánh gãy những lời bực tức của nó.

    “Như vậy, ta, vu yêu Roland tuyên bố, tuần lễ du lịch vong linh thành Sulfur chính thức triển khai, công viên tử vong chính thức bắt đầu đi vào kinh doanh…”

    Chính xác, ta đã nói đánh giết cực kì vô nghĩa, trào lưu gần đây so đo nhau phải so kinh tế, liều phải liều dân sinh! Vong linh khu của chúng ta cũng muốn khai trương trụ cột sản nghiệp của chính mình – một công viên trò chơi với chủ đề thiên đường vong linh.

    Ta đã chuẩn bị một hệ liệt các trò chơi và tiết mục, đầu tiên là trận thi đấu mã cầu giữa các kị sĩ không đầu, sau đó là trò chơi khô lâu bính đồ (đánh bài, bài in hình khô lâu), tiếp theo là tiết mục múa cùng huyễn quỷ, hoặc một vòng du lịch quanh thành Sulfur trên lưng con rồng xương khốc bá…

    Cuối cùng đương nhiên là tiết mục áp trận của chủ đề lần này: một vòng quay cao hơn ba trăm mắt được làm hoàn toàn từ vô số bộ xương khô, mỗi khi nó chuyển động thì gió cát ngập trời như thể có một con rồng đang vỗ cánh. Vòng quay to lớn như thể chiếc vòng của các người khổng lồ titan, kể cả ở bên ngoài thành cũng có thể nhìn rõ ràng.

    Vì dựng lên nó, ta phải bỏ ra rất nhiều miệng lưỡi để thuyết phục những kẻ sống rằng đó không phải vũ khí, cũng không phải âm mưu đáng sợ gì… Dù vậy, tất cả, đều rất đáng giá!

    Bởi vì nó chính là tấm biển quảng cáo của công viên, rất nhanh thôi, sẽ có vô số quan khách vì nó mà mộ danh tiến đến, còn ta, cũng kiếm được một khoản kha khá…

    Hiện tại, những người hầu khô lâu của ta đều đã mặc lên người trang phục của chú hề, bắt đầu khua chiêng gõ trống ngay trước cửa, ta cũng đang kiên nhẫn chờ đợi vị khách đầu tiên.

    Rất ngoài ý muốn, qua nửa giờ vẫn không có bóng nào, thế là ta hỏi con chó đang nằm sấp trên đầu:

    “A Bối, đã phát truyền đơn chưa?”

    “Sớm phát hết rồi!”

    “Phát phí quảng cáo cho lũ địa tinh kia chưa?”

    “Cho rồi.”

    “Dấu đảm bảo an toàn của pháp viện có trong quảng cáo chứ?”

    “Đương nhiên, nếu không có đảm bảo của viện hành chính và pháp viện do ngài xin, chắc chắn không ai dám đến.”

    “Lời lẽ miêu tả quảng cáo của ta không tốt ư?”

    “Không, ngược lại, lời quảng cáo cực kì tuyệt vời, hết sức văn vẻ: ‘Tới, để biết tình cảnh tương lai của ngài, hãy đến bắt chuyện và đánh bài cùng hàng xóm tương lai; cùng múa với những con quỷ trong ảo ảnh, hưởng thụ những thể nghiệm mới lạ chưa từng có. Ba ngày đầu khai trương miễn phí vào cửa, một trăm khách đầu tiên còn nhận được quà tặng thần bí! Tuyệt đối an toàn! Tuyệt đối thú vị!”

    “Vậy tại sao không có ai tới!”

    Ta nhìn chằm chằm con ngốc cẩu, nó lại nhe răng cười:

    “Ha ha, đại nhân, ngài quên đây là đâu sao? Đây là khu vong linh, cấm khu của sinh linh. Ngươi cho rằng trước mắt người sống, chúng ta là cái gì?

    Nghe vậy, ta sửng sốt: “Vong linh là gì?”….

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi spchjken, ngày 05-07-2016 lúc 16:48.
    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content

  6. Bài viết được 104 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,Aficio,anhnv.tex,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,Chaos0205,chienthangk258,chotthaydembuon,damtacvuong,Dark_wirad,drphungtrung,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,gavb,giangfreedom,HacLang,haiduongtran6789,hauviet,hellangel,heo con chay lon ton,hoangmo91,hoanlamthao,hongviet2609,hunggiangho1999,hung_1301,huudungtk,jjjlll,kiss4444f4,KradAngel,kydanhlagi,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightstar1988,little0hero,Longinus,LostFire,lythong266,Lưu,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhiduonggia,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,PVS9001,Qrays34,raigonlk,Rainbow162,regicide,rjnpenho,RollRoy,rungtoanchuoi,samki1998,SethGungnir,sexylove,shinmyou,SilverMoonLight,SilverTsubasa,sondecuto,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thanhconht,thanhnc88,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thuan1a7,tienxu987,toanvkhp,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,vutiendai_1903,xichumls,yamotoshogun,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 8: CÔNG VIÊN VONG LINH


    Chương 8: Công viên vong linh

    Vong linh là cái gì? Sợ rằng tại trong mắt đại đa số sinh vật, thứ được nhớ tới đầu tiên sẽ là sự chết chóc vô tận.

    Thực tế, cách nói ấy không sai. Thời xa xưa, các ma thần và ác ma đã phát minh ra pháp thuật vong linh trong và ứng dụng nó trong các trận chiến với chúng thần phe trật tự, kể từ đó, những kẻ đã chết được triệu hoán trở lại nhân thế - các vong linh - trở thành ác mộng trong mắt kẻ còn sống.

    Vậy nhưng, đại đa số trường hợp không thể trách bản thân vong linh.

    Tại Nahri, có hai cách để vong linh sinh ra. Cách thứ nhất là khi có một kẻ mang trên mình nỗi oan khuất cực lớn mà chết đi, những cảm xúc mạnh mẽ sinh ra khiến người đó không cam chịu tử vong dễ dàng, như vậy, sẽ xuất hiện một tỉ lệ rất nhỏ chết đi rồi sống lại.

    Loại vong linh sinh ra từ tự nhiên này tỉ lệ nhỏ nhất, thế nhưng chúng thường cực kì cường đại, dù sao để kháng cự sự triệu hoán của tử vong lúc nào cũng cần lượng oán khí và ý chí khổng lồ, trong truyền thuyết, tử thần Aye chính là vong linh tự nhiên xuất hiện đầu tiên.

    Nếu vong linh do oán khí mà sinh đúng là có chút vặn vẹo, thế nhưng nếu như chỉ dựa vào ý chí của mình kháng cự cái chết, vì tiếc nuối nào đó mà lưu lại nhân gian, lại thường có thể bảo tồn nhân cách bản thân.

    Đương nhiên, trong số đó, mạnh mẽ nhất, cao thượng nhất, chính là hoá thân của những anh hùng sau khi chết, sự tồn tại của bọn họ được chúng thần phe trật tự chấp nhận, thậm chí chúng thần còn trao cho họ linh thể bất hủ, đặt cho họ một cái tên dễ nghe – – anh linh.

    Ngoại trừ vong linh sinh ra do tự nhiên, cách thứ hai để người chết biến thành vong linh là thông qua sự triệu hoán của vong linh thiên tai hay những phép thuật của vong linh pháp sư. Những vong linh này cực kì thường thấy, chúng thường bị kẻ khác cường hành nô dịch với mục đích duy nhất là đem cái chết truyền đi càng rộng rãi hơn.

    Loại triệu hoán người chết này ban đầu là do ác ma phát minh ra, thế nhưng đến hiện tại, phép thuật này đã có vô số loại biến chủng và cải tiến.

    Xuất hiện sớm nhất chỉ là những thi thể di chuyển chậm chạp, sau đó có thêm những chiến sĩ khô lâu nhanh nhẹn hơn, tiếp đó lại xuất hiện những con quái vật được khâu ghép chắp vá từ những khối thịt (tăng ác, pudge); cao cấp hơn là những thi vu có khả năng thi triển hắc ma pháp hay những hắc kị sĩ thiện trường vũ khí, và tất nhiên, không thể không kể tới những vong linh pháp sư mạnh nhất – – vu yêu.

    Theo sự biến hoá của pháp thuật hệ vong linh, hiện tại, số lượng chủng tộc vong linh đã không nhiều hơn được nữa, số cá thể có chiến lực mạnh hơn vu yêu cũng không ít, thế nhưng, vu yêu vẫn luôn chiếm vị trí hạch tâm, bởi lẽ, vu yêu là đại sư phép thuật vong linh trời sinh, nắm trong tay phương hướng tiến hoá của tộc quần. Sự tình chúng am hiểu nhất chính là nghiên cứu chế tạo những loại vong linh hoặc ma pháp mới.

    Các vong linh hiện tại có đến 99,99% sinh ra theo cách thứ hai. Chỉ khi nào một vong linh đạt thực lực từ bạch ngân giai trở lên mới có khả năng sinh ra ý thức độc lập, dù vậy, cho dùng những vong linh của các anh hùng cường đại nhất, tại lúc mới bị vong linh ma pháp đánh thức, cũng là những ma vật khát máu lục thân bất nhận. Sự thèm muốn đối với máu thịt cùng với sự đói khát từ linh hồn khiến chúng tập kích những người thân với mình nhất, mà một khi đã nếm đến vị ngon khi giết chóc cùng cắn nuốt, chúng khó có đường quay đầu lại.

    Vong linh thiên tai thị huyết thành tính, thực sự không phải lời giả dối.

    Đám ác ma cũng thật hay, suốt ngày lấy đá đập chân mình, tốn bao công sức dụ lừa sơn nhân thị tộc đoạ lạc sang trận doanh hỗn loạn, cuối cùng lại tạo thành kẻ địch không đội trời chung – ma quỷ; phát minh ra vong linh thiên tai, sau đó lại tiếp tục tạo ra một tộc quần đối địch với mình…

    Đám vong linh sau khi giành được tự do liền lập tức phản kháng những chủ nhân cũ. Chúng tập hợp thành một quốc gia của chính mình, đặt tên là Ciro. Hiện nay, chính Ciro lại trở thành những tiên phong khi chống lại ác ma.

    Tại đế quốc Ciro, quyền lực nằm trong tay ám dạ nghị hội do các vu yêu cấu thành, kẻ sống là những nô lệ hạ tiện nhất. Hơn nữa, đợt vong linh thiên tai do Vĩnh Dạ đại đế gây ra hơn trăm năm trước, cơn hạo kiếp suýt nữa nhấn chìm thế giới, càng khiến thanh danh của vong linh tại trận doanh trật tự xuống dốc không phanh.

    Những cư dân bình thường không có đủ tri thức để phân biệt anh linh, tự nhiên vong linh, huyễn quỷ, vong linh cấp cao có ý thức, vong linh cấp thấp chỉ còn bản năng… Đối với họ, tất cả vong linh ở khu phía đông là một đám ác ma đáng sợ.

    “Nói cách khác, chúng ta làm gì cũng là công cốc đúng không?”

    “Đương nhiên, người sống có thế giới của người sống, kẻ chết có thế giới của kẻ chết, điện hạ có thể bỏ qua ranh giới này không có nghĩa những người dân bình thường có thể vượt qua.”

    A Bối nằm sấp trên đầu ta nói như vậy, tuy chỉ là một con cún, thế nhưng những lời vừa rồi lại khá giống một triết gia xem rõ sinh tử.

    Tại nơi không xa, a Bảo ôm một đống xương liếm tới liếm lui, trên mặt tràn ngập thoả mãn.

    Đưa mắt nhìn xung quanh, đối với người khác đây chắc là cảnh quần ma loạn vũ, vậy nhưng đối với ta, đây chỉ là một tràng cảnh sinh hoạt rất bình thường.

    Vong linh đúng là không cần ăn, tuy nhiên điều đó không đại biểu những vong linh cấp cao có ý thức của mình không có nhu cầu gì, minh chứng là một quầy hàng mới khai trương ở nơi này – một trong những khu tụ tập lớn nhất khu thành đông.

    “Lọ chất bảo quản này giá bao nhiêu? Thêm lọ thuốc khử trùng này nữa? Trong này không có chứa lưu huỳnh chứ? Làn da của ta quá nhạy cảm, không chịu được lưu huỳnh.”

    Đây là một vị thi vu đại tỷ, nàng đang khó chịu vì đám côn trùng trong hộp sọ của mình càng ngày càng nhiều.

    “Băng gạc hắc ám đây, băng gạc nguyền rủa đây, đồ dùng giúp ổn định nội tạng và ma lực đảm bảo chất lượng đây; có vị đại gia cương thi nào muốn không? Vòng ma pháp mới đây, có cả loại khắc hình cây nấm và hình gấu con tuỳ khách chọn đây, ai đến mua nhanh kẻo hết nàooo…”

    “Chuyên bán các loại máu tươi nhất, máu gì cũng có, nhân loại, tinh linh, orc, dwraf, tauren… các loại chủng tộc đều có; xử nữ, xử nam, gay, les, bisexual… các loại giới tính đủ cả, khách hàng mua nhiều đạt 2000cc còn có thể hưởng thụ dịch vụ giao máu tận nhà dài hạn…”

    Một cô bé quàng khăn đỏ chạy tới chạy lui, tiếng rao chào hàng cũng thật réo rắt vui tai, vậy nhưng những thứ nàng bán, lại thật đáng sợ.

    “Chuyên bán đầu lâu đây, các loại làm bằng ngọc, bằng đồng, bằng đá, bằng xương rồng… cái gì cũng có, ai cần thay đầu mới sao? Vu yêu thúc thúc, ngài muốn thay đổi phong cách đầu không? Có loại màu đen hàng chất lượng cao ISO1999, đảm bảo lưu thông ma lực dễ dàng, hạn dùng thử là ba ngày, nếu không thích còn có thể đổi lại…”

    Ta vung tay đuổi đi cô bé vampire quàng khăn đỏ phiền phức, đem sự chú ý hướng về đằng xa, nơi đó, người khổng lồ xương gác cổng lớn Croan đang vẫy tay ra hiệu cho ta.

    “Ồ, đám thành quản kia cuối cùng cũng đi về, vậy thì ta cũng nên về thôi.”

    Lại lần nữa ta đánh giá thấp quyết tâm bắt ta của đội thành quản, vậy mà giả bộ đi về rồi mai phuc ở ngoài chờ ta đi ra để bắt ta báo thù rửa hận. Lúc đó ta không kịp đề phòng, suýt chút nữa bị các nàng thành công phục kích, may mà có Croan ngăn lại.

    Tại cửa lớn của vong linh khu tập kích vong linh, lại hành vi này rất dễ dẫn đến xung đột, thế nhưng ta là người tốt, chủ động đưa ra đề nghị hoá can qua làm bạch ngọc:

    “Nghe nói hiện tại tối cao chấp pháp giả rất bất mãn với đội thành quản? Không, không, đương nhiên ta không có ý uy hiếp, ta sẽ không đưa khiếu nại đến chấp pháp sảnh, cũng không đến pháp viện gõ trống kêu oan. Không, ta là người tốt, lời ta nói không phải để doạ nạt, chỉ cần các ngươi nguyện ý làm thí nghiệm giúp ta một chút, ta sẽ tình nguyện đi theo các ngươi.”

    “Ha ha a, ta và các ngươi đã không phải lần đầu tiên quen biết, yên tâm đi, lần thí nghiệm này không phải là ma pháp tà các gì. Các ngươi chắc cũng biết, hạng mục du lịch trọng điểm của năm – thiên đường vong linh – khai trương hôm nay, ta là thầu khoán nha. Ấy thế mà ngươi xem, mở cửa nửa ngày không có ma nào đến chơi, ta chỉ muốn mời các ngươi trở thành nhóm du khách đầu tiên, nếu như chơi vui thuận tiện tuyên truyền giúp ta một chút.”

    Ta xoa xoa tay, cố cười thật tươi nói.

    “Đương nhiên miễn phí, hoàn toàn miễn phí, làm nhóm khách đầu tiên còn có lễ vật thần bí tặng kèm nhé!!”

    “Xấu lắm, ta là tín đồ tín ngưỡng vị thần của công chính và luật pháp, ngươi làm vậy là vũ nhục tín ngưỡng của ta! Không có vị thần này? Yên tâm, sau này sẽ có, ta luôn là kẻ nói được làm được, chỉ cần các ngươi giúp ta trắc thí xong tất cả các hạng mục giải trí, ta lập tức đi cùng các ngươi, đi đâu cũng được.”

    Thế là các nàng đáp ứng yêu cầu của ta…

    Sau đó, các nàng hối hận…

    “A a a a a a! Đầu lâu thối! Thả Momo xuống, toàn thân Momo đau quá, Momo sắp chết rồi!!”

    … Trước mặt, một vị nữ kị sĩ nào đó bị treo trên một sợi thừng, kêu la đến tê tâm liệt phế.

    Sau đó, tất cả yên tĩnh, bởi vì… dây đứt…

    “… A Bối, lầm sau nhớ đề một cái biểu ngữ đằng trước đài nhảy bungee, ‘Trước khi nhảy phải cởi trọng giáp ra.’…”

    Nhìn cái hố to trước mắt, ta biểu lộ cực kì đồng tình.

    “A a a a a a! Ta biết ngay tên đầu lâu xương chéo như ngươi không có lòng tốt gì!! Thả ta xuống mau!”

    Người vừa gầm gào vừa quay mòng mòng vừa nãy chính là phó đội trưởng Amanda, lúc này, khuôn mặt ngăm đen của nàng đã xanh một nửa, có vẻ sắp nôn ra đến nơi rồi, hiển nhiên nàng không hợp với trò đu quay tốc độ cao cho lắm.

    “Thả ta xuống, các ngươi… những tên ma quỷ này! Tiếp thụ chế tài của thánh quang đi!!”

    “Đừng đừng! Chớ có sử dụng thánh quang khi đang ở trên vòng quay khổng lồ nha!... Thôi bỏ đi, a Bối, tí nữa nhớ làm thêm cái biểu ngữ nữa, viết là: ‘Tuyệt đối không được sử dụng thánh quang khi đang ở trên thiết bị trò chơi.’”

    Nhắc nhở của ta cuối cùng vẫn muộn một bước, không quản những khí cụ này kiên cố thế nào, trên bản chất chúng vẫn là sản vật làm từ vong linh ma pháp, mà nếu chúng gặp thiên địch của vong linh – thánh quang thì…

    Khi chiếc khoang từ độ cao hơn một trăm mét trượt xuống, ta cuối cùng cũng biết cảnh đang chơi vòng quay mà bị trượt ra nó như thế nào…

    “Bay còn thật là xa nhé…”

    Ta thề, ta tuyệt đối không cố ý…

    “Ụa! tên khốn! Oẹ!”

    Các mĩ nữ tinh linh đứng thành một vòng cùng nhau nôn mửa mặc kệ phong độ của mình, cảnh đó thật là…

    “A Bối, chén quay địa ngục chỉnh tốc độ xuống 300% đi.”

    Ta quên mất, nếu kẻ sống quay mòng mòng với tốc độ cao thì sẽ chóng mặt, ừ ừm, quyết định, hạ tốc độ xuống, thế chắc được rồi.

    “Đầu của ta!!! Trời đâu đất đâu, ta sao không nhìn được gì? Tên khốn, ta… ta liều mạng với ngươi!”

    “Đĩa bay vũ trụ quay 180 độ thôi, 360 độ thì dẹp đi.”

    Ta lại quên mất, người sống nếu ở trong trạng thái trồng cây chuối quá lâu thì sẽ bị mù tạm thời, nếu trồng lâu thêm thậm chí chết người…”

    “Cao.. cao quá, thật đáng… đáng sợ, trời đất đều đang đung đưa. Van ngươi, thả… thả ta xuống.”

    “A Bối, cột chọc trời di động lên xuống thôi, không cần lắc lư làm gì...”

    “Tà ác lui tán!! Hỡi thánh quang, nhiều ác linh như vậy, ta có thể ngừng sao?”

    “Nhà ma không dùng u linh thật thì không đủ doạ người, nhưng nếu dùng thật thì các chiến sĩ lại tự động đánh theo bản năng, làm thế nào bây giờ? Haizz, thôi tạm thời đóng cửa nhà ma đi.”

    “Dừng lại, xin ngươi đấy, dừng lại! Ta sắp ngất rồi, đừng, đừng, a a a a…”

    “Rầm”

    Tiếng va vào tường vang dội như vậy; chỉ nghe đã thấy đau rồi…

    “Ngựa u linh có thể xuyên tường, kẻ sống…”

    “Thật may có các nàng trắc thí hộ! Quá tốt, không có thiệt hại tính mạng. Thánh kị sĩ da thô thịt dày đều thảm như thế, nếu là người bình thường…”

    Nhìn những thảm kịch trước mắt, nghe các tiếng kêu thảm văng vẳng bên tai, ta không khỏi có chút kinh sợ, kết quả việc copy thiết kế đồ chơi từ thế giới này qua thế giới khác là không hợp phong thuỷ, nếu không nhờ những “người tốt” này trắc thí hộ, sợ rằng tạo ra đại loạn rồi.”

    Vì cảm tạ các nàng, cũng vì thực hiện lời hứa của chính mình, sau khi các nàng hoàn tất thí nghiệm, ta đang định cùng các nàng về trụ sở đội thành quản thì…

    “Hôm nay mọi người thật cực khổ, còn một trăm hai mươi hạng mục trò chơi nữa, sau khi trắc thí xong ta sẽ cùng các ngươi đi đến tổng bộ của đại đội thành quản, ta tuyệt đối không chạy trốn.”

    “Ngươi… ngươi nhớ kĩ hôm nay cho ta, hôm nay coi như ngươi thắng, thế nhưng sẽ có một ngày chúng ta sẽ trói ngươi lại hành pháp!”

    Sau đó, các nàng… chạy.

    “Đừng quên mang theo tặng phẩm, vé miễn phí một năm đến chơi ở thiên đường vong linh, lần sau nhớ lại đến chơi nha…”



    Toàn trò cảm giác mạnh

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content

  8. Bài viết được 102 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,Aficio,anh104414,anhnv.tex,bababobibo,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,Chaos0205,chienthangk258,chotthaydembuon,damtacvuong,Dark_wirad,drphungtrung,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,giangfreedom,guanyu1994,HacLang,hauviet,heo con chay lon ton,hoanlamthao,hongviet2609,hunggiangho1999,huudungtk,kiss4444f4,KradAngel,kydanhlagi,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightstar1988,little0hero,Longinus,longtth,LostFire,lythong266,Lưu,Lưu Danh,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhiduonggia,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,PVS9001,raigonlk,Rainbow162,regicide,RollRoy,rungtoanchuoi,samki1998,SethGungnir,sexylove,shinmyou,SilverTsubasa,sondecuto,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thanhconht,thanhnc88,thannhan,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thuan1a7,tienxu987,toanvkhp,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,vutiendai_1903,xichumls,YamiSora,yamotoshogun,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 9: MA VƯƠNG


    Chương 9: Ma vương

    Trên sa trường lầy lội, một thân ảnh cô độc đang ra sức chạy.

    Nàng để trần hai chân chạy trên đường băng được lót bởi xỉ than, trên thân thể còn mang theo bộ giáp nặng mấy mươi cân (*), việc như vậy sớm đã không còn nằm trong phạm trù huấn luyện mà đã là một hình phạt.

    Đường được lót bởi xỉ than sau khi được phun nước tuy rằng không bị rữa lật nhưng lại là đám bùn bã đầy ác ý, đôi chân trần vốn dĩ bóng loáng xinh đẹp giờ khắc này đã toàn là vết thương.

    Mỗi lần chạy mấy trăm mét, thân ảnh mảnh khảnh kia thường sẽ ngã một lần, khắp người nàng phủ đầy thương tích cùng vết bẩn, dầy vậy, thiếu nữ vẫn tiếp tục cố gắng kéo lấy thân thể, tưởng muốn tiếp tục chạy về phía trước, sau đó…

    Lại ngã lần nữa…

    Máu từ đôi chân chảy xuống tạo thành một vệt máu trên đường, kéo dài hướng thẳng về phía trước…

    Thế nhưng đối với cá nhân nàng, những vết thương hay ố bẩn trên người không là cái gì, những ánh mắt nhìn chằm chặp xung quanh mới là thứ khiến nàng thống khổ nhất.

    Trong số những người qua lại, có kẻ đã lộ vẻ bất nhẫn, thế nhưng cuối cùng vẫn không có ai ngăn trở.

    Bởi vì nơi này là pháp viện tối cao thành Sulfur, tại trong mắt các thị dân, nơi này là nơi thần thánh và công chính nhất. Có người chịu phạt, hiển nhiên có tội hành tương ứng.

    Còn tại rìa đường băng, hai tên quan toà mặc pháp bào đeo mặt nạ đang vừa đi vừa thì thầm to nhỏ.

    “Đó không phải là Diana, đội trưởng thành quản sao? Vì sao lại phải chạy ở đây, chân trần áo đơn, lại còn mặc trọng giáp, hình như đang bị phạt thì phải.”

    “Vô Miên giả đại nhân sáng nay phân phó đi tưới nước trên đường băng, có vẻ là chuẩn bị cho vị này đây.”

    “Nàng làm gì?”

    “Mấy ngày trước đại đội thành quản tự tiện hành động đó còn gì? Không báo cáo lên cấp trên, tự tiện mở một đợt hành động vây quét, sau đó hình như bị Vô Miên giả đại nhân bắt quả tang.”

    “Tự tiện hành động? Đó không phải tội lớn sao? Xử phạt thấp nhất cũng là trục xuất… À, ta hiểu rồi!”

    “Chắc là thấy phán trục xuất toàn thể thì nặng quá, thế nhưng không thể không phạt. Cho nên mấy ngày nay vị nữ sĩ này đến bổ sung thủ tục cho đầy đủ nhưng đại nhân đều không tiếp, mãi đến hôm nay mới cho goi, tiện thể “thuận miệng” nói thêm một câu muốn nhìn đại đội thành quản huấn luyện chạy việt dã. Thế là, vị nữ sĩ này liền tự giác đi chạy.”

    “Ừ đúng! Nếu xử theo trình tự rồi đưa cho pháp đình giải quyết, cơ cấu bạo lực tự tiện hành động ít nhất cũng bị phán trục xuất, thế thì nặng quá rồi, còn nếu không phạt thì sau này thể nào cũng có người noi theo, sau này muốn phạt cũng có người việc cớ cãi lại.”

    “Đúng, đúng, phương thức xử lí tốt nhất có lẽ là như thế này, trước tiên xử lí lạnh mấy ngày, để các nàng tự kiểm điểm và nhận ra tính chất nghiêm trọng của vụ việc, sau đó để họ ‘tự giác’ chịu phạt, lấy đó làm tấm gương răn đe người khác. Luật là chết, người là sống, cách này vừa không xử quá nặng, cũng không để người có tội trốn thoạt, lại bảo vệ được uy nghiêm của luật pháp, sự nắm bắt điểm cân bằng trong cách xử lí này xứng đáng để người ta học tập, Vô Miên giả đại nhân thật là lợi hại.”

    “Được rồi, chúng ta tốt nhất vẫn nên đi nhanh lên, ta cảm giác đại nhân hẳn đang quan sát chỗ này, nếu không cẩn thận tỏ ra lười biếng trước mặt ngài thì nguy to,”

    Hai người nhanh chóng rời đi, hiện tại đã đến giờ thay ca, là kẻ mặc pháp bào, họ cũng có vụ án cần xét xử.

    Lỗ tai của ám tinh linh rất linh mẫn. những lời nghị luận của hai vị quan toà không tránh thoát khỏi lỗ tai của Diana, vì vậy, nàng khẽ cắn môi, tiếp tục cố gắng đứng lên lần nữa, lảo đà lảo đảo nâng bộ giáp mấy chục cân lên, tiếp tục chịu phạt.

    Cách đó không xa, tại đỉnh nhọn của một toà tháp, trong văn phòng của Vô Miên giả, tên chấp pháp giả tối cao vô lương lại đang dùng tâm tình thưởng thức cảnh đẹp quan sát bên này.

    Đúng thế, không phải quản thúc tội nhân chịu phạt, mà là thưởng thức cảnh đẹp…

    “Đúng là khi mặc trên người chiếc áo đơn ướt át, vóc người của một mĩ nữ mới lộ ra hoàn toàn, bùn bẩn lại càng khiến thân thể đầy tính vận động ấy tăng thêm nhục cảm, lần sau, mặc kệ những tên gia hoả kia phản đối thế nào! Ta nhất định phải đưa mĩ nữ té hố bùn trở thành hạng mục thi đấu thể thao chính thức!”

    Đặt chiếc kính viễn vọng xuống, ta bắt đầu tự hỏi tỉ lệ chính sách này được thông qua.

    Còn chuyện xử phạt với tôn nghiêm của luật pháp, khà khà, nó quan trọng thế sao???

    “Tuy hôi nghị của mấy lão già kia có lẽ không cho phép, thế nhưng ta đặc cách phê chuẩn!!”

    Kẻ đang ngắm cảnh cùng ta là một tên trung niên với khuôn mặt cười rất dâm, tuy diện mạo hắn khá bất phám, thế nhưng lại luôn có cảm giác mệt nhọc toát ra từ cốt tuỷ của hắn.

    Giáp nhẹ đỏ hồng, cự kiếm màu rực lửa, mái tóc đỏ như thể đang rực cháy, cả người hắn hệt như một ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt. Cho dù đang ở trong một toà thành hoà bình, ấy vậy mà lúc nào hắn cũng mặc vũ trang. Điểm khác biệt duy nhất trên người hắn có lẽ là một thanh kiếm gãy màu bạc đeo bên eo.

    “Phượng hoàng miền đông”, “Kẻ bất tử”… hắn có một danh sách dài các ngoại hiệu vang dội, thế nhưng danh hiệu nhiều người biết nhất chắc có lẽ là thân phận anh hùng Hồng Liên kiếm thánh.

    Một trăm ba mươi năm trước, hắn cùng đoàn mạo hiểm của hắn tập sát Vĩnh Dạ đại đế ngay giữa trung tâm quân đoàn vong linh, chém đầu thành công vị vong linh đại đế đó, khiến cả vong linh đại quân sụp đổ trong tích tắc, đây quả thực là kịch bản kinh điển anh hùng giết ma vương cứu thế giới.

    Sau đó, hắn còn từ chối những lời mời và các món lễ tạ của chư quốc, tiến đến khu địa hạ thành hỗn loạn, kiến tạo toà thành kì tích này.

    Sau đó, khi kì danh của thành Sulfur truyền bá đến mặt đất, dạnh vọng của vị anh hùng này lại lên cao một lần nữa.

    “Sử thi sống”, “anh hùng hoàn mĩ nhất”, nhân loại trên mặt đất gọi tên anh hùng của bọn hắn như vậy.

    Nhưng giờ khắc này, khi phải đối mặt với những đường cong gợi cảm phía dưới chiếc áo đơn bạc, cái khuôn mặt chữ quốc cùng đôi mắt cương trực công chính kia cũng hiện lên vẻ bỉ ổi như bao thằng đàn ông khác.

    “Dứt khoát tổ chức một cuộc thi chạy marathon trên vũng bùn đi, để đám ám tinh linh thành quản với đám nữ mục sư của giáo hội tham gia tất, chỉ cho mặc nội y, ha ha, riêng tiền vé vào cửa đã đủ lãi.”

    Hồng Liên kiếm thánh Adam, cấp trên duy nhất của ta, thành chủ thành Sulfur, có lạc thú lớn nhất trong đời là cho cấp dưới thêm phiền và khiến nghị hội thêm ngột ngạt, cái đề án chắc chắn khiến đám lão già nghị hội bạo nộ kia, hắn sao có thể không thích.

    Đừng xem hắn già mà còn dâm như thế, tại trong hệ thống đánh giá, tên này là cấp 262 bán thần giai, nếu là ở trên thế giới mặt đất, ít nhất cũng tương đương với vua một nước.

    “Ai u, tên FA, ngươi lại mạnh lên.”

    Tuần trước ta thấy hắn mới chỉ cấp 260, ai cũng biết đẳng cấp càng cao thì tiến thêm một bước lại càng khó, thế nên một tuần tăng đến hai cấp quả là chuyện không thể tin được.

    “Ồ, con mắt của lão ế vợ vẫn độc như ngày nào nhỉ. Phượng hoàng lửa là thứ càng già càng mạnh nha, lúc này trái tim phượng hoàng trong ta đã đốt đến cực hạn, chắc là có thể một cân ba với ngươi lúc toàn thịnh đi.”

    “Hừ hừ, thiên hạ vô địch thì thế nào, không phải vẫn là một tên vừa trung nhị vừa ế chỏng chơ sao?”

    “Ừ ừ, giống tên phải dùng xương khô làm cô dâu như nào đó thôi.”

    Hai tên có thâm niên FA mấy trăm năm vừa đâm chọt vừa an ủi nhau theo tập quán sau cùng thở dài một hơi.

    “Ta bao giờ mới hết ế đây, nếu muốn tìm bạn gái cũng thật khó...”

    “Ta đã tê dại với cả tay trái với tay phải rồi, nếu không phải tại các ngươi gây loạn, ta sớm đã lấy vợ, giờ cháu chắt cũng nên đã có.”

    “Ngươi đang khoe khoang phải không? Có nhục thân là điều đáng được khoe khoang vậy sao? Tay trái cùng tay phải của ta chỉ còn dư lại xương đây.”

    “Khoe? Khoe cho ngươi tức. Vì những lời đồn ngươi truyền ra trong thành, ai cũng nói ta mệnh phạm cô tinh, hại tất cả người đẹp thấy mặt ta đều đi đường vòng! Tuần trước ta ‘không cẩn thận’ đụng vào một mĩ nữ, vốn hẳn phải là bắt đầu cho một mối quan hệ tốt đẹp, ấy thế mà nàng cư nhiên sợ hãi rồi chạy đến thánh đường xin khu trục nguyền rủa, cư nhiên đem việc đó như gặp phải ta… Ngươi biết lúc đó tâm tình của ta như thế nào sao?”

    “Biết chứ, là ta nói nguyên nhân ngươi mệnh phạm cô tinh cho mĩ nhân sa mạc kia mà!!”

    “Ta đang thắc mắc tại sao người từ bên ngoài đến cũng biết rõ những truyền ngôn này, quả nhiên là tên khốn kiếp nhà ngươi giở trò quỷ!”

    Được rồi, tiếp sau đó là cảnh thành chủ anh hùng Adam với tối cao chấp pháp giả uy nghiêm Vô Miên giả xông vào nhau quấn thành một đoàn, đánh nhau như hai tên trẻ con.

    Tất nhiên, hệt như những lần trước, vụ ẩu đả vô nghĩa này rất nhanh liền kết thúc rồi.

    Tuy bán thần rất lợi hại, có thể dễ dàng hạ gục một tên chỉ số sức mạnh bằng 5 như ta, vậy nhưng ai bảo ta là bộ xương, không biết đau nha, đã thế ta còn liên tục dùng lời lẽ châm chọc hắn:

    “Đáng đời tên nhát gái phải ế cả đời.”

    “Truyền thuyết nói độc thân 30 tuổi thành pháp sư, 40 tuổi thành đại ma pháp sư, ngươi sắp 160 tuổi rồi, lên chung cực ma đạo chưa, phóng một quả cầu lửa đến đây ta xem nào?”

    “Có cần ta dùng ma pháp giúp ngươi biến tiểu tả (tay trái) với tiểu hữu (tay phải) thành gái không? Đảm bảo cực kì đáng yêu, nha nha nha, ngươi động tâm, ngươi cư nhiên động tâm. Bị ngu à, nếu ta biết được ma pháp nào làm được như thế, ta còn độc thân đến giờ sao?”

    Đương nhiên, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm, trong khi dùng ngôn ngữ khích bác hắn, nội tâm của ta cũng đang đồng thời nhỏ máu.

    “Ta đã 376 rồi mà vẫn ế…. Ta muốn được sống lại… !!!"

    Chờ đến khi chúng ta nhớ đến đống chính sự còn chưa xử lí thì mặt trời đã lặn rồi, quả nhiên như lời vị triết nhân nào đó đã nói: sau khi an ủi lẫn nhau, tất cả ưu thương đều chỉ thừa lại trống rỗng.

    “Hey, ngươi tới chỗ này của ta không phải chỉ tìm người đánh nhau chứ?”

    “Đương nhiên không, Margareth nhờ ta tới chỗ ngươi để bàn chính sự, ân, là cái gì ấy nhỉ, ừm, để ta suy nghĩ một chút!?!”

    “Đúng là càng già càng ngu.”

    “Đừng lảm nhảm, ta sắp nhớ ra rồi! Nga nga, đúng rồi, có hai việc, không, thực tế chỉ là một việc!”

    “????”

    “Ta sắp tèo, ngươi biết chứ.”

    Rõ ràng nói đến chuyện sinh tử của mình, thế mà tên đầu gỗ này lại nói với giọng điệu bình thường như thể mình sắp đi du lịch đâu đó.

    “Ta biết, ngắn thì một năm, dài thì ba năm ngươi sẽ đi bán muối.”

    Đương nhiên ta biết rõ, hệ thống có thuyết minh trong tin tức nhân vật, cạnh tên hắn hiện tại đang treo một cái khung màu hồng ghi rằng ‘thọ mệnh sắp tận’, giờ chết của hắn đã không xa.

    “157 năm, ta đã sống đủ lâu, không có gì phải tiếc nuối.”

    Thật sao? Không tiếc nuối gì? Mà cũng đúng thôi, nhân loại bình thường trên đại lục Nahri chỉ sống khoảng 60-80 năm, hắn cậy mạnh sống đến gần 160 năm, coi như là trường thọ.

    “Nếu ngươi muốn sống tiếp, thực tế không khó.”

    Hiển nhiên không khó, một chiến sĩ cường đại như vậy có vô số cách để kéo dài tuổi thọ, chẳng hạn như tín ngưỡng vị thần nào đó rồi tuỳ tiện kiếm một cái thân phận tầm sứ đồ liền có thể kéo dài tuổi thọ đến gần như vô tận; còn nếu không muốn làm kẻ dưới quyền người, thế thì chuyển đổi thành chủng tộc khác có thọ mệnh dài như thiên sứ, ác ma, vong linh…, quá đơn giản.

    Thế nhưng Adam cười nhẹ, gương mặt hắn rõ ràng vẫn trẻ như cũ mà lại dường như một lão giả đã xem thấu thế sự vô thường.

    “Không, là nhân loại – một đoản mệnh chủng tộc – ta đã sống đủ lâu rồi. Một tên tiểu tử nông thôn không biết gì, đã hoàn thành giấc mơ trở thành anh hùng của hắn. Hiện tại, người quen rơi rụng gần hết, việc muốn làm cũng đã làm xong, cũng đến lúc nên nghỉ ngơi. Lại nói, một lão già bất tử suốt ngày ngồi ở vị trí cao nhất cũng rất khó xem, đến lúc để người mới đảm nhiệm chức vụ đó rồi.”

    “Ngươi cuối cùng vẫn canh cánh Lisa!” Sự hào phóng với sinh tử của hắn không gạt được ta.

    Lisa Grant, đồng bạn của Adam trong quá khứ, cũng là người hắn yêu thầm, chẳng qua, nàng đã chết hơn một trăm năm trước, chết trong trận chiến chống lại đại quân của Vĩnh Dạ.

    Dựa vào khả năng của tên này, làm gì có chuyên không tìm được bạn gái. Hai lần hỗn lễ kia nếu hắn cố đến cùng, thì với sức mạnh của hắn làm gì có chuyện chúng ta phá hoại được.

    “Hừ hừ, ngươi hoá ra còn là tình thánh nha. Chẳng qua làm như vậy có ích kỉ quá không?”

    “Đúng, ta rất ích kỉ” hắn vậy mà gật đầu thừa nhận: “Ta có lỗi với Margareth, thế nhưng là một bất hủ giả, nàng còn rất trẻ, nàng hẳn nên có tuyển chọn tốt hơn ta.”

    Dại hiền giả Margareth thích Adam, Adam lại không quên được bạn gái đã chết, đây có lẽ là bí mật công khai của cao tầng thành Sulfur.

    Hai đám cưới trước kia, càng nhiều chỉ là để Margareth từ bỏ hi vọng của chính mình, đương nhiên, Margareth cả hai lần đều không do dự đến tìm ta, muốn ta đưa tặng một ‘lễ vật’ cho đám cưới của Adam, điều này không nghi ngờ cũng biểu lộ thái độ sống chết cũng không buông tha của nàng.

    “Một mối tình tay ba thật ngu xuẩn. Được rồi, chuyện này người ngoài nói xen vào không tốt lắm, chẳng qua nếu như ngươi đã muốn chết, chuyện còn lại có lẽ ta đã đoán được.”

    “Đương nhiên, tên ngục tốt như ta chết rồi, vậy tên tù nhân như ngươi cũng đã đến lúc được phóng thích. Chúc mừng ngươi, Vĩnh Dạ đại đế, cảm giác sắp đạt được tự do như thế nào?”

    Đúng vậy, cả toà thành Sulfur này kì thực là một cái ngục giam, anh hùng Adam, đại hiền giả Margareth, thêm cả tiểu Hồng nữa đều là ngục tốt. Còn ta, Vĩnh Dạ đại đế của quá khứ, là tên tù nhân duy nhất trong toà ngục giam này.

    “Khà khà, Adam, anh hùng, ngươi xác định muốn thả ta ra phá huỷ thế giới?”

    “Tuỳ ngươi, thế giới này đã không có Lisa, muốn huỷ thì huỷ đi.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 103 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,Aficio,anhnv.tex,bababobibo,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,cc7,Chaos0205,chienthangk258,chotthaydembuon,damtacvuong,Dark_wirad,drphungtrung,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,garungcodoc,giangfreedom,guanyu1994,HacLang,hauviet,heo con chay lon ton,hoanlamthao,hongviet2609,hunggiangho1999,hung_1301,huudungtk,jjjlll,kiss4444f4,KradAngel,kydanhlagi,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightstar1988,Longinus,longtth,LostFire,lythong266,Lưu,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhiduonggia,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,PVS9001,raigonlk,Rainbow162,RedBull007,regicide,RollRoy,rungtoanchuoi,samki1998,SethGungnir,sexylove,shinmyou,SilverTsubasa,sondecuto,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thanhconht,thanhnc88,thannhan,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thuan1a7,tienxu987,toanvkhp,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,vutiendai_1903,xichumls,YamiSora,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
Trang 2 của 28 Đầu tiênĐầu tiên 123412 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status