TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 28 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 136

Chủ đề: Nhật kí thực nghiệm của tên vu yêu điên khùng - Phẫn Nộ Tùng Thử

  1. #11
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 10: LỜI THẦM THÌ CỦA ÁC MA


    Chương 10: Lời thầm thì của ác ma

    Vĩnh Dạ đại đế? Trên thực tế tất cả bắt đầu từ một lời thề như trò đùa.

    “Thánh quang vĩnh viễn bất diệt tựa như thái dương? Quang huy thánh khiết vĩnh viễn chiếu rọi vạn vật? Như vậy, nếu chúng ta đã bị thánh quang vứt bỏ, vậy thì khiến cả thế giới cùng sa vào đêm đen đi.”

    Ta trước đây trung thành với thánh đường, thế nhưng lại bị chính thánh đường phản bội, khiến ta mất đi tất cả người thân cùng đất nước. Kể từ đó, ta nguyền rủa thánh quang, quyết tâm lập lên một trật tự mới cho cả đại lục, bắt toàn bộ những vương quốc mục nát thối rữa kia trở thành lịch sử.

    “Nếu các ngươi có thể vì vương quốc của mình mà không do dự vứt bỏ minh ước, phản bội vương quốc cùng nhân dân của ta, thế thì, để ta đến huỷ sạch vương quốc của các ngươi.”

    Được rồi, ta biết những lời này nghe rất chuối, dầu sao ai chắc cũng có một cuốn hắc lịch sử của riêng mình, đúng không!?!

    Một tên thần kinh mắc bệnh trung nhị đã đáng sợ, nếu tên đó còn là một kẻ xuyên việt có tool hack trong tay lại càng đáng sợ.

    Hệ thống vu yêu tà ác, tính toán, chuyển đổi nhân quả dựa vào các hành vi của ta thành ác trị, ta chỉ cần liên tục đưa tới tử vong cùng huỷ hiệt liền sẽ dành được vô cùng vô tận ác trị, sau đó, ta lại dùng số ác trị đó nâng thực lực mình lên, đưa tới càng nhiều khổ nạn; cứ vậy hình thành một vòng tuần hoàn.

    Cũng giống như trong sử thi ghi chép, một vị vong giả quân vương vô danh đã gọi về quân đoàn người chết bất khuất của hắn, đôi cánh đen của vampire che khuất cả ánh mặt trời, đêm đen vĩnh hằng như thế hàng lâm mặt đất.

    Tại trong đêm đen vô tận, những người chết cuồng vũ tại chiến trường, lũ hắc kị sĩ điên cuồng tổ chức cuộc thi săn đầu người. Khi đường chân trời đằng xa trở thành màu trắng cũng là lúc biển xương tràn tới, màn đêm máu dài dằng dặc theo đó bắt đầu.

    Trong trận chiến đó, theo sự lan tràn của cái chết, thực lực của ta và quân đội của ta tăng như quả cầu tuyết càng lăn càng lớn, về sau thậm chí còn trở thành tên vong linh đại đế duy nhất của cận đại.

    Vĩnh Dạ đại đế, cái tên đã trở thành ác mộng của các sinh linh.

    Dưới vong linh thiên tai, bốn quốc gia có truyền thừa trên ngàn năm cứ vậy kết thúc, ba công quốc và sáu vương quốc cũng vì vậy bị quét vào trong đống rác của lịch sử.

    Không ai biết vì sao đại quân của Vĩnh Dạ càng đánh lại càng mạnh, hắn lấy đâu ra ma lực thao túng cả ngàn vạn quân đội, hắn kiếm đâu tới lực lượng để cùng lúc chỉ huy mười vị vong linh quân chủ.

    Cuối cùng, biển người chết nhấn chìm tất cả, sau khi vĩnh dạ quân đoàn đánh bại liên quân các nước do thánh đường kêu gọi tổ chức, tất cả mọi người đều tuyệt vọng, cho rằng thời đại của người sống đã kết thúc, thời đại của người chết sắp đến.

    Vậy mà một tin tức tới rất đột nhiên, sau đó truyền đi khắp toàn bộ thế giới, tất cả mọi người đều vì thế mà điên cuồng vì vui sướng.

    Vĩnh Dạ đại đế bị ám sát, quân đoàn vong linh giải thể!

    “Hồng Liên dũng giả” Adam, một đêm thành danh.

    Cả thảy Nahri đều ca tụng danh tự này, người già nâng chén chúc phúc thanh danh hắn vĩnh tồn hậu thế, người trung niên cao giọng kể lại sử thi của vị anh hùng, trẻ con cùng thanh thiếu niên thì xem đó là mục tiêu hoặc người trong mộng.

    Sau đó có người ước tính, nếu không có Adam cùng đoàn mạo hiểm của hắn tiến hành ám sát Vĩnh Dạ đại đế thành công, sợ rằng dân số của đại lục giảm ít nhất bảy thành.

    Mà lúc này, vị anh hùng truyền kì đó lại hệt như một đứa trẻ con bị lừa gạt, đầy mặt đều là khó chịu.

    “Uy, ta sắp tèo rồi, ngươi cũng nên nói thật đi. Năm đó ngươi nhường đúng không? Vì sao lúc ta đến thủ vệ lại chẳng có một ai, vì sao cấm vệ quân – chó săn đỏ rực lại ở cách đó tận ngàn dặm, vì sao cạnh ngươi không có nổi một tên vong linh quân chủ, cuối cùng, vì sao một gã bán thần đỉnh cao lại có thể thua một đám truyền kì đỉnh cao???”

    Ta do dự chốc lát, cuối cùng vẫn không nói thật:

    “Ngươi biết ta mỗi lần chết lại quên phần lớn kí ức còn gì, việc năm đó ta quên hết rồi.”

    Thực tế thì sau khi huỷ diệt mấy cái vương quốc bỏ đá xuống giếng, thuận tiện giết chết mấy tên giáo chủ thánh đường từng phản bội công quốc Lam, cơn giận của ta đã giảm đi không ít, chí ít, lý trí cũng trở về kha khá.

    Hơi suy diễn một chút, ta liền biết nếu cứ tiếp tục để quân đội người chết tiếp tục phát triển sẽ sinh ra hậu quả gì: trừ tử vong cùng huỷ diệt, cái gì cũng không có.

    Ta lúc đó, đã lâm vào thế cưỡi hổ khó xuống…

    Khi thủ hạ của ta – vài trăm vong linh quân chủ đều đang hứng trí bừng bừng đàm luận đại nghiệp, thảo luận làm cách nào biến toàn bộ Nahri thành thiên quốc của người chết; lúc đó cá nhân ta đã không thể một mình quyết định dừng lại bước tiến của Vĩnh Dạ quân đoàn.

    Thế là… làm một minh chủ, ta cứ thế tèo rồi, đã thế còn lưu lại di ngôn rằng kẻ nào giành được quyền trượng vĩnh dạ - thứ tượng trưng cho vương quyền – mới có thể trở thành vong linh đại đế kế tiếp.

    “Thần khí, quyền trượng vĩnh dạ, tượng trưng cho vương quyền của người chết, nghe nói đó là vật tuỳ thân của Vĩnh Dạ đại đế, cất chứa bí mật sức mạnh của hắn, tuy nhiên nó lại chưa từng xuất hiện tại vũ đài lịch sử.” – Đây là giới thiệu của thần khí đồ giám.

    Đương nhiên, do ta bán muối quá đột ngột, cuối cùng vẫn không có nói với ai cây quyền trượng kia giống hạt ngô hay giống củ khoại, vì đó, đám vong linh quân chủ ai cũng hoài nghi đối phương tàng tư… Sau đó, tên nào nói vong linh không có dục vọng? Quyền lợi cùng sức mạnh luôn là thứ những kẻ có trí tuệ yêu nhất.

    Tiếp sau đó cũng không cần nói nhiều, nội chiến bạo phát, vong linh thiên tai kết thúc, mà thực tế thì trong mười hai vị vong linh quân chủ cầm quyền ở đế quốc Ciro hiện nay thì có đến quá nửa là người quen cũ của ta.

    “Ha ha, thế mà còn có truyền thuyết rằng kẻ giành được quyền trượng vĩnh dạ sẽ trở thành vong linh đại đế chúa tể một giới, đáng tiếc, cái truyền thuyết đó là giả, bởi lẽ… Làm gì có quyền trượng vĩnh dạ trên thế giới này…”

    Đúng vậy, đến danh hiệu Vĩnh Dạ đại đế đều khởi nguồn từ một lời thề đùa dai, cho nên thế giới này vốn dĩ không tồn tại thần khí nào kì quái như vậy, tất cả mọi người đều đã bị ta lừa.

    Ta đã báo thù xong, kế tiếp không có mục tiêu gì, chết một lần, đổi cái mã khác, tiếp tục là một thằng đàn ông.

    Ta vốn định sau khi sống lại liền làm lại từ đầu, tích súc lực lượng, chờ đợi ‘kịch tình trong trò chơi’ triển khai, thuận tiện chờ thằng em ngu xuẩn của ta trở về.

    Có lẽ điều duy nhất không nằm trong kế hoạch là tất cả hư thực đều bị Margareth nhìn rõ, nàng biết vu yêu rất khó chết hẳn, thế là nàng lựa chọn phong ấn, trói buộc ta lại.

    Họ tuyển chọn một khu đất hoang, dựng lên một cái thôn nhỏ, dẫn một ít nạn dân tiến đến, nó là nguyên hình của thành Sulfur bây giờ.

    Tại địa hạ thế giới, nơi nguy cơ tứ phía, cái gì cũng không quan trọng bằng việc có cường giả che chở, vì chí ít sẽ không trở thành vật săn của thương nhân nô lệ hay lương thực của đám mãnh thú.

    Adam cũng đúng là một kẻ giúp người làm vui, Margareth thì Adam nói gì nàng nghe đó, tiểu Hồng thì cao hứng vì có đồ chơi mới, còn ta, vì ác trị nên cũng vui vẻ ra tay.

    Thế là càng lúc càng nhiều nạn dân đến tìm kiếm che chở, dần dần, thành Sulfur thành hình, sau hơn trăm năm, một cái thôn nhỏ đã biến thành cả toà thành phồn vinh thịnh vượng.

    Cứ như vậy, ba tên gia hoả nhàm chán trở thành ba cự đầu, Adam trở thành thành chủ kiêm vật cát tường, Margareth biến thành người làm công mang danh quan hành chính, tiểu Hồng thì vẫn ngủ giấc của nàng, thi thoảng thức dậy thêm tí loạn.

    Còn ta, lúc đang nhàm chán, lại nhìn họ bận rộn náo nhiệt, vì thế mới căn cứ kinh nghiệm đời trước, chế tạo ra một hệ thống hành chính pháp luật cho nơi này, cứ thế tiếp diễn đến tận hiện tại.

    Adam nhìn tên vu yêu đang nghịch ngón tay chỉ còn xương của mình trước mắt, cảm thấy thế giới có chút kì quái.

    Án theo quan điểm chủ lưu trên đại lục Nahri, thánh quang cùng pháp luật đại biểu cho trật tự, huỷ diệt cùng tử vong đại biểu cho hỗn loạn; trật tự và hỗn loạn là hai trận doanh thuỷ hoả bất dung, một sinh mạng khi sinh ra ở chủng tộc nào thì trận doanh cũng ngay lập tức được xác định. Thế mà tên vu yêu gàn dở trước mắt lại có thể cùng lúc nắm giữ cả hai loại sức mạnh đại biểu cho hai trận doanh, thật là khiến người ta không thể lý giải.

    “Năm đó, khi ta nghe nói ngươi muốn làm đại pháp quan, quản mảng pháp luật, ai trong chúng ta cũng cho rằng ngươi đang tính khai cuộc trò vui nào đó. Không nghĩ tới. ngươi dĩ nhiên làm tốt đến mức không ai có thể làm tốt hơn, xây dựng lên hệ thống tư pháp nổi danh của thành Sulfur, thứ được coi là kiệt tác tối cao của trận doanh trật tự. Nếu giờ ta nói cho người khác hệ thống tư pháp đó có xuất xứ từ tay một tên vu yêu chuyên đi chế tạo tử vong và hỗn loạn, chắc chẳng có ai tin đâu.”

    Tên vu yêu nào như một sự tổ hợp của các mâu thuẫn, nếu nói hắn là người tốt, số bị kịch do hắn tạo thành đã nhiều tới mức không thể đếm được, còn nếu nói hắn là người xấu, vậy mà qua hơn một trăm năm ở chung, Adam không thấy điều ác kinh người nào, chỉ thấy một tên quan toà công chính chấp pháp, dương thiện phạt ác.


    Những chủng tộc có thọ mệnh dài như vampire hay tinh linh thường thường sống một cuộc sống có tiết tấu rất chậm chạp, vong linh và rồng càng nổi danh là không có quan niệm về thời gian, chỉ có những chủng tộc đoản mệnh mới đi quý trọng sinh mạng mà bận rộn không ngừng. Dù vậy, chỉ cần khoảng năm mươi năm, những mệt nhọc và đau xót về tinh thần cũng sẽ khiến bọn họ trở nên sống chậm lại.

    Nhân tính tụ quần, kẻ trường kì rời xa nhân thế thường trở lên cổ quái. Cũng có người từng thống kê tất cả các pháp sư biến thành vu yêu, sống mấy trăm năm không nhìn đến người đời, thêm vào đó là sự ăn mòn của hắc ma pháp, hắn cũng sẽ cực kì tà ác, không quản hắn khi còn sống thiện lương đến thế nào.

    Cho dù là Adam, một chiến sĩ tinh thần bất hủ, cũng có một ngày cảm giác mình sống đủ rồi, vậy mà tên vu yêu trước mắt, không chỉ không trầm mặc cổ quái giống những đồng tộc của hắn, ngược lại còn sống sôi nổi dị thường, mỗi ngày đều có thể nghĩ ra một ít trò mới.

    “Đúng là quái thai… nói thật, có lúc ta rất hâm mộ ngươi.”

    “Hả?”

    “Pháp chú thuật và nguyên sơ pháp điển của ngươi ấy thế mà có thể tạo ra ba dạng tiến giai chức nghiệp: pháp chú sử, công chính kị sĩ và thẩm phán giả, điều này đã thuyết minh căn nguyên trật tự đã thừa nhận lực lượng luật pháp của ngươi. Là kẻ khai sáng ra một loại lực lượng cùng cấp với thánh quang, ngươi hẳn nên đã mò đến cánh cửa kia nhỉ!?!”

    Nghe những lời hắn nói, ta có vẻ vẫn còn đánh giá thấp người nam nhân trước mặt này, không hổ là một chiến sĩ đã từng bước từng bước lên đến bán thần đỉnh cấp, hắn có vẻ cũng mò mẫm được cái ranh giới kia, cái ranh giới ngăn cách thần minh và phàm nhân.

    Vốn định nói nhảm vài câu cho qua, thế nhưng khi lời đến bên mồm lại nhìn đến dáng vẻ sắp chết của Adam, ta do dự một chút, cuối cùng vì tình cảm nhiều năm qua, ta hiếm hoi lắm nói thật một lần:

    “Ừ, đúng thế, nhưng tử vong cho ta lực lượng vô cùng, lại lấy đi sự hoàn chỉnh của bản thân ta, kẻ chết vĩnh viễn không có khả năng bước lên được cảnh giới kia. Nếu ta sống lại một lần có lẽ sẽ mò được a.”

    “Đáng sao? Cái chết cũng mang đi nhục thể, lực lượng, thậm chí… kí ức của ngươi. Ngươi còn nhớ được bao nhiêu, có nhớ rõ hay không quãng thời gian chúng ta cùng đi mạo hiểm trong quá khứ?”

    “Evonne, Cavens, phụ vương…” Vài khuôn mặt thoáng hiện trong đầu ta, vậy nhưng tất cả những khuôn mặt vốn dĩ nên khắc cốt minh tâm ấy giờ đa số đã tàn khuyết không trọn vẹn…

    Chẳng qua, ta sẽ không bao giờ hối hận, chí ít ta đã báo thù cho bọn hắn. Còn kí ức và vân vân tất cả đều không quan trọng, ta có thể chết đi sống lại đã là quá đủ rồi, luôn nhớ về quá khứ chỉ làm người ta nhàm chán và mềm yếu.

    “Đương nhiên đáng, dã tâm của ta là biển sao trên bầu trời kia. Công chính pháp điển của ta nhất định có ngày sẽ vượt qua thứ thánh quang lực lượng nhàm chán kia.”

    “Cáp. Thật sự ta rất hâm mộ kẻ luôn tràn đầy sức sống như ngươi, như vậy, ta càng yên tâm khi giao thành Sulfur cho ngươi rồi.”

    Ta chấn kinh, sau khi bỏ ra vài phút ta mới đem cái quai hàm đã trật khớp xương của mình ráp lại cho tốt…

    “Làm cái trò mèo gì thế!?! Ở đâu ra chuyện một tên tù nhân lại đi làm ngục tốt tự trông chính mình! Các ngươi tính đem con bỏ chợ??? Đừng có mơ!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi spchjken, ngày 19-08-2016 lúc 13:53.
    ---QC---
    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content


  2. Bài viết được 100 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,Aficio,Arena,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,Chaos0205,chienthangk258,chotthaydembuon,cucthitbo,damtacvuong,Dark_wirad,drphungtrung,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,garungcodoc,giangfreedom,HacLang,hellangel,heo con chay lon ton,hoanlamthao,hongviet2609,HorCruX,hunggiangho1999,huudungtk,jjjlll,kiennt178,kiss4444f4,KradAngel,kydanhlagi,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightnimbus,lightstar1988,little0hero,Longinus,longtth,LostFire,lythong266,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhdung,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,qyqyqy,raigonlk,Rainbow162,RedBull007,regicide,RollRoy,rungtoanchuoi,samki1998,SethGungnir,sexylove,shinmyou,SieuNhanTrau,SilverMoonLight,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thanhnc88,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thoike123,thuan1a7,tienxu987,tieubattieu,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,xichumls,YamiSora,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 11: SỰ KIỆN CHÍNH TUYẾN KIỂU GÌ RỒI CŨNG ĐƯỢC NHỚ ĐẾN


    Chương 11: Sự kiện chính tuyến kiểu gì rồi cũng được nhớ đến

    Ta với tên trước mặt đến cùng có quan hệ như thế nào?

    Sợ rằng sớm đã nói không rõ ràng.

    Sớm nhất, chúng ta là những đồng bạn trong cùng một nhóm mạo hiểm, sau đó càng nhiều thời gian là quan hệ giữa dũng giả và ma vương, đương nhiên, thời gian dài nhất vẫn là mối quan hệ giữa ngục tốt và tù phạm.

    Hiện tại tên ngục tốt nói rằng mình già rồi, mệt quá không muốn coi ngục nữa, muốn đem công việc đó giao cho tên tù phạm!?!

    “Định làm trò cười cho thiên hạ chắc! Ngươi định giao cả toà thành thị này cho một tên vu yêu như ta? Giao cho một tên ma vương suýt huỷ diệt thế giơi? Đừng nói đùa!”

    Adam cười khổ.

    “Ta cũng cảm giác không được tự nhiên, thế nhưng không giao cho ngươi ta giao cho ai?”

    Ừ nhỉ, giao cho ai ta ? Tiểu Hồng sống rất phù hợp với đặc tính của loài rồng đỏ, ăn no xong ngủ, ngủ dậy tìm người chơi, chơi mệt lại đi ngủ… Nhưng nếu nàng mà lên làm thành chủ thì chắc đến ngày thứ hai Sulfur sẽ bị đem đi đổi lấy tiền vàng.

    Đại hiền giả Margareth? Nàng tinh minh bác học, có vẻ là nhân tuyển rất thích hợp.

    “Margareth đương nhiên là nhân tuyển tốt nhất, thế nhưng nàng nói không làm.”

    Người khác không làm, thế nhưng nàng vì nơi này hao phí hết hơn trăm năm thanh xuân, lúc này tên đầu gỗ như ngươi không chỉ không đáp ứng lại không nói, lại còn tính đi tuẫn tình, đem chức trách của mình ném cho người khác. Margareth không động thủ chỉnh sửa ngươi đã là rất tiết chế.

    Nhìn tên đàn ông đầy mặt khó chịu trước mắt, ta tức đến nỗi muốn đánh hắn một chầu. Margareth là cô nương tốt như thế, vậy mà làm sao lại thích tên đầu đất này.

    “Đáng chết, giá như có một nữ hài tốt như Margareth thích ta…”

    “Ha ha!” Adam cười đắc ý, cười đến nỗi người ta hận không thể đấm vào mặt hắn một phát thật mạnh.

    “Tên khốn, sao tự nhiên đánh ta.”

    Hê hê, tâm động không bằng hành động, nếu đã nghĩ đến thì do dự làm gì, cứ thế cho tên đẹp trai trước mặt biến thành gấu trúc là ổn rồi.

    Sau đó, hai người lại bắt đầu quấn lấy nhau đánh đấm, thế nhưng chỉ sau mười giây, vì lí do chức nghiệp kém ưu thế, ta lại một lần bị bạo lực trấn áp. Đến lúc hắn vểnh chân ngồi ở trên sống lưng ta, bắt đầu vân về mấy căn xương sườn của ta, ta chỉ có thể bó tay chịu thua:

    “Đừng bẻ, xương ta sắp gãy! Gãy thật đó! Tên khốn, nếu như ngươi gặp ta lúc còn là thánh kị sĩ…”

    “Được, không bẻ thì không bẻ, thế nhưng cuối cùng ngươi có tiếp chức hay không!?”

    “Không làm! Khó khăn lắm mới chờ đến lúc được phóng thích, ta còn có việc của ta, ngươi muốn dùng vị trí giám ngục để trói chặt một tên tù nhân? Ngươi nghĩ hay nhỉ!”

    “Ngục giam? Ngươi hiện tại vẫn đem toà thành chứa đựng bao tâm huyết của chúng ta coi như một cái ngục giam vây khốn ngươi? Ngươi nguyện ý nhìn thấy nó vì mất đi người che chở mà sa vào tay những tên thành chủ khác ở địa hạ thành!?”

    “Đương nhiên…” Vốn định hét: “Đương nhiên là ngục giam, ai quản nó làm sao.”; thế nhưng lời mới nói một nửa ta đã bắt đầu do dự.

    Ta thật sự coi cái thành thị mà ta đã bỏ hơn trăm năm công sức kiến lập lên là một sự trói buộc cầm cố sao? Không thể không nói, tại gần bốn trăm năm dài dòng sinh mạng của ta, thời gian tại thành Sulfur này là quảng thời gian khiến ta… thích thú nhất.

    Nhiều chủng tộc hỗn cư, mấy trăm năm không có chiến tranh quy mô lớn, nhân dân an cư lạc nghiệp, toà thành của các kì tích này đã khác hoàn toàn với bất cứ thành thị nào trên đại lục Nahri, đây là thành quả mà chúng ta bỏ từng giọt từng giọt mồ hôi mới làm đến.

    “Được rồi, để mấy con lợn bẩn thỉu làm hoen ố châu bảo của chúng ta thực sự làm người ta phiền lòng, như vậy, ngươi muốn ta làm cái gì, đừng nói muốn ta làm thành chủ, ngươi biết rõ ta còn có việc của ta, không có thời gian và tinh lực làm cái này. Trực tiếp nói ra đi.”

    Hắn hiểu rõ ta cũng hệt như ta hiểu rõ hắn, hắn hẳn phải biết ta không thể nào đảm đương chức thành chủ, nếu đoán không sai, những lời vừa rồi đều là do Margareth chuẩn bị, lấy lui làm tiến, khiến ta tiếp thu một vài thứ.”

    “Ha ha, phản ứng của ngươi hệt như dự đoán của Margareth, nếu chúng ta đã không có ai có thể đảm đương vị trí đó, vậy thì giao nó cho thế hệ tiếp theo đi.”

    “Đời tiếp theo? Chúng ta đều là độc thân cẩu, làm gì có đời tiếp theo? À không, ngươi định nói tới…”

    “Chính xác, Ann, đệ tử của ta, người bạn gái tiếng xấu đồn xa của ngươi, Ann tóc đỏ, nàng về rồi.”


    Ann, cô nhi, năm nay… đại khái tầm mười bảy, mười tám gì đó.

    Đừng nhìn ta như thế, nàng là đứa cô nhi Adam nhặt về nuôi, lần trước ta gặp nàng cũng cách đây bảy, tám năm rồi, cảm giác về thời gian của vu yêu vốn rất trơ, nhiều năm không thấy, ta có thể nhớ đại khái số tuổi đã rất khá rồi.

    Còn về chuyện bạn gái gì gì đó, tất cả chỉ là trò đùa, cái hồi nàng còn là một loli, nhìn thấy hai ta đang an ủi lẫn nhau vì không có bạn gái, nàng nói nhìn ta rất đáng thương, tuyên bố khi lớn sẽ gả cho ta. Thế là, vu yêu Roland không chỉ là một tên biến thái luyến thi, sau đó còn mang danh luyến đồng…

    “Đừng đùa, giao cho Ann?? Ngươi chắc ngày thứ hai thành Sulfur còn cái gì có thể may mắn nguyên vẹn sao?”

    Ann là một gia hoả thế nào? Đại khái một câu: vua của hùng hài tử! Tên hùng hài tử phá phách nhất trên thế giới.

    Năm đó, lần đầu tiên nàng gặp ta là lúc ta tra dầu bôi mỡ bảo dưỡng cốt đầu, thứ ta đang dùng chính là loại hàng cao đẳng có chứa tinh chất dầu của xà yêu, trong lúc ta đang cao hứng chà chà cốt đầu đến mức phản quang thì…

    “Yaaaa, sút gôn…”

    Một tiếng hét mang theo âm thanh của trẻ con vang lên, phong cảnh trước mắt ta bắt đầu bay loạn xì ngầu, thị giác không ngừng xoay vòng 360 độ, ngày đó, ta mới biết rằng: cho dù là vu yêu, nếu đầu ngươi xoay quá nhanh cũng hoa mắt muốn chết đi được…

    Sau này, đầu của ta bay xa đến mấy dặm Anh (*), thân thể thiếu đầu của ta sau khi doạ khóc vô số người đi đường mới tìm được chiếc đầu trong một đống rác…

    Cho dù đã mất đi khứu giác, ta vẫn bị sặc gần chết vì mùi ôi cỉa những thứ rác rưởi đó.

    Sau đó ta mới biết, nguyên lại Ann – lúc đó mới sáu tuổi – đang say mê môn thể thảo bóng đá do ta ‘phát minh’, mà hùng hài tử là loài sinh vật sống với bản năng, nàng chỉ cần nhìn thấy cái gì tròn tròn, không quản đó là thùng rác hay chó con mèo con cái gì, cứ thế tiến lên hét một tiếng rồi dùng sức đá…

    Ừ, đầu của vu yêu khá là tròn, nhất là nó còn phản quang giống giống trái bóng…

    Ta không phải là một người hẹp hòi, cũng không muốn so đo cùng một đứa trẻ, tuy vậy, đối phương lại bắt đầu ưa thích cảm giác khi dùng sức ‘đá bóng’.

    “Những quả cầu da kia là dành cho lũ ẻo lả, đá mạnh một tí là tan tành. Hộp sọ của cốt đầu thúc thúc vẫn thích nhất, cả cái đầu đều được ma lực bao phủ, rắn chắc hơn mấy quả bóng mềm xèo kia nhiều, đá một phát cảm giác đặc biệt thích nha…”

    Đến đây, ta bắt đầu căm thù sâu sắc khuôn mặt thiên chân vô tà của những hùng hài tử này.

    Khiến người ta không tin được nhất là khi nàng công kích ta không thể cảm nhận được chút dấu hiệu hay ác ý nào, mà phép thuật phòng hộ của ta đại đa số có phát động điều kiện là… ác ý. Thế là, ta phải biên soạn lại tất cả phép thuật phòng ngự một lần nữa, đoạn thời gian kia khiến người ta nghĩ lại mà kinh.

    Dù đã quyết tâm sửa lại pháp thuật phòng ngự, thế nhưng trước khi hoàn thành, mỗi lần gặp Ann, đối với ta, đều là một tràng tai nạn.

    Những ngày đó, ta thường chỉ nghe đến câu chào hỏi mang tính tiêu chí: “Hi, cốt đầu thúc!”, sau đó tầm nhìn bắt đầu quay tròn 360 độ…

    Sau đó, khi rock và hiphop thịnh hành tại thành Sulfur, đứa hùng hài tử này không biết ở đâu nghe được những ống xương mang theo ma lực là những cây dùi trống tốt nhất, nếu dùng nó gõ trống còn có thể gây ra hiệu quả âm thanh theo ma lực cộng hưởng toàn trường….

    Loại tài liệu dạng xương tốt nhất, ngoại trừ xương rồng, tất nhiên là chung cực thể của undead – – vu yêu.

    Được rồi, band nhạc “khô lâu rung động” của nàng quả thật đã chiếm lĩnh thị trường âm nhạc của toà thành thị này, thế nhưng ta làm sao cao hứng cho nổi, đám nhạc khí nàng dùng có không ít là từ xương sườn của ta mà ra.

    Tiếp theo, sau khi đọc trong cổ tích về các toà thành làm từ băng tuyết hay cả dãy núi băng đồ sộ, nàng vậy mà liên tưởng đến việc mở một triển lãm nghệ thuật lấy chủ đề chính là xương.

    “Chúng ta không có băng tuyết, chỉ có lưu huỳnh… Thế nhưng liều lượng lưu huỳnh cao rất độc, chẳng qua chúng ta còn nổi danh là thủ đô vong linh, đem vong linh tới điêu khắc đi! Tế bào nghệ thuật của ta đang hừng hực thiêu đốt.”

    Khi nha đầu này rời đi Sulfur, đi ra hoạ hại thế giới bên ngoài, cả toà thành đều sa vào trong cuồng hoan chè chén, còn nếu nói tên nào cao hứng nhất, sợ rằng chính là những vong linh khu thành đông vốn bị nàng làm hại đủ sặc.

    Nàng tổ chức cuộc thi mã cầu của các kị sĩ không đầu, khô lâu got talent, chương trình “Ta là vua ca nhạc” của các nữ yêu…, nàng không có nỗi sợ hãi như người bình thường nên có, cả thảy khu phía đông đều bị tạo thành công viên chơi.

    Chẳng qua, chủ đề vong linh du hành hiện tại cũng bắt đầu từ đó, cái phương án ‘Lấy vong linh khách du lịch làm trọng điểm, chấn hưng nền kinh tế thành Sulfur’ giờ đã trở thành sự thực, dù rằng hiệu quả không vừa ý cho lắm.

    “Đừng nói thế, Annie tuy nhiên hay nháo, nhưng nếu không có nàng đi nháo thì khu thành đông sao có thể kéo gần cự ly với các thị dân khác. Ngươi không cảm thấy toàn thành thị này không cần người cầm đầu có bao nhiêu năng lực, chỉ cần hắn đối xử công bằng với tất cả các thị dân sao? Tại phương diện này, Annie là lựa chọn tốt nhất còn gì.”

    “Hừ, lại là Margareth mớm lời cho ngươi phải không?”

    “A ha, dù sao ta cũng nghĩ giống thế. Nếu không phải nhân vọng đủ cao, mọi người làm sao lại theo nàng nháo cùng một lúc.”

    “Làm kẻ cầm đầu, chỉ có mặt sáng cùng nhân vọng là không đủ, thủ đoạn trong bóng tối là không thể thiếu. Cho nên, ngươi cùng Margareth có ý nhờ ta giúp nàng??”

    “Chỉ cần giúp đến khi nàng thành thạo là đủ, không cần bao lâu. Mà coi như ngươi thấy nàng làm không tốt thì đem mình thế chỗ cũng không sao, dù gì đâu có ai ngăn được ngươi.”

    Adam cười đầy đắc ý: “Huống hồ, Annie là vị hôn thê của ngươi nha, giúp nàng là sự đương nhiên, không phải sao?”

    Ta lại không có trả lời hắn, vốn dĩ ta còn tính ự tuyệt, thế nhưng một tình huống đột xuất lại quấy rối bố trí hiện có của ta.

    【Đinh! Chúc mừng kí chủ xúc phát nhiệm vụ cấp sử thi: phượng hoàng niết bàn.】

    【Yêu cầu nhiệm vụ: Điều tra và giải quyết toàn bộ nguy cơ thành Sulfur gặp phải, tại trước khi Adam tèo bồi dưỡng Annie Levine trở thành lãnh tụ có thể một mình đảm đương một phía.】

    【Khen thưởng nhiệm vụ: Phiếu mua cấp sử thi (mua sắm đồ vật từ cấp sử thi trở xuống trong hệ thống giảm nửa giá), bóc mở tư cách tiếp xúc sự kiện chính tuyến】

    【Chí ít tại trước khi rời đi cũng nên tìm người tin được để giao lại chìa khoá nhà, người không muốn lúc trở về chỉ thấy tàn tích chứ?】

    【Xử phạt khi nhiệm vụ thất bại: Đem ngươi biến thành bộ xương có đầu hình nấm tốt hay để ngươi trở thành cây nấm có đầu là bộ xương tốt hơn? Đều không tốt? Không sao, ta tuyển cho ngươi, trở thành bộ xương có đầu hình cây nấm đi.(**)】

    Trước kia ta cũng từng xúc phát một ít nhiệm vụ đột phát, thế nhưng thường là làm sạch một số sinh vật nào đó, khen thưởng cũng chỉ là một ít danh hiệu không bình thường, đây là lần đầu tiên ta thấy một nhiệm vụ nghiêm túc như vậy.

    Lần này ta thực sự bị khen thưởng hấp dẫn, ‘mở ra tư cách tiếp xúc sự kiện chính tuyến’ rất dễ hiểu, cuối cùng cũng đến thời gian sự kiện trong trò chơi triển khai, đại khái hẳn là bảy lần luyện ngục hạo kiếp không ai có thể đỡ kia đi.

    Đây cũng là điều ta mong đợi, thế nhưng một cái khen thưởng thêm cũng lại khiến người ta thèm nhỏ rãi.

    “Phiếu mua? Nghĩa là nếu có đủ một nửa số ác trị để mua nhục thân thì ta lập tức có thể sống lại?”

    Thế nhưng, ngay khi ta nghĩ đến đó, lại một cái nhiệm vụ nhảy ra.

    【Đinh! Chúc mừng kí chủ xúc phát nhiệm vụ cấp sử thi: Lich King lại trở về (vì sao ta muốn nói ‘lại’)】

    【Mục tiêu nhiệm vụ: Cần gì quan tâm đó là Tà thần hay là âm mưu, tất cả hãy run rẩy trước mặt đại quân của vu yêu đi, tuyệt đối bạo lực tuy không thể giải quyết mọi chuyện, thế nhưng ít nhất có thể giải quyết người chống đối. Trong thời gian ngắn nhất lên làm thành chủ, tái kiến tạo vĩnh dạ quân đoàn, khiến vong linh thiên tai lại trở thành ác mộng của sinh linh một lần nữa.】

    【Đến lúc để những bộ xương ở thành đông đứng lên rồi, lại tiếp tục để bọn họ nháo, nơi đó thật sự sẽ trở thành công viên, bọn họ đã sắp quên mất vinh dự của đông lang.】

    【Khen thưởng: bóc mở hệ thống Lĩnh chủ và tư cách tham dự sự kiện tranh bá đại lục, thêm vào đó là thân thể vu yêu bán thần cấp hoàn mĩ nhất.】

    【Xử phạt khi nhiệm vụ thất bại: nói thật, ngươi đã gian hoạt đến mức hoạ hại ngàn năm như thế này cũng đã coi như có một không hai, ta không nghĩ ra lí do gì để ngươi thất bại.】


    (*) một dặm Anh ~ 1,6 cây số

    (**) Ở đây ý hệ thống là Roland biến thành thằng đầu ch*m, vì nấm rất giống ch*m. :v

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi spchjken, ngày 26-08-2016 lúc 21:16.
    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content

  4. Bài viết được 95 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,acma3000,Aficio,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,Chaos0205,chotthaydembuon,cucthitbo,damtacvuong,Dark_wirad,drphungtrung,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,gackt1,giangfreedom,guanyu1994,HacLang,hellangel,heo con chay lon ton,hoanlamthao,hongviet2609,HorCruX,hunggiangho1999,huudungtk,jjjlll,kiennt178,kiss4444f4,KradAngel,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightstar1988,little0hero,Longinus,lythong266,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhdung,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,PVS9001,qyqyqy,raigonlk,Rainbow162,regicide,RollRoy,rungtoanchuoi,samki1998,sexylove,shinmyou,SilverMoonLight,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thanhnc88,thannhan,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thoike123,thuan1a7,tienxu987,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,xichumls,YamiSora,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 12:BỐN SẢNH MỘT VIỆN


    Chương 12: Bốn sảnh một viện

    Đến tận bây giờ, tuyển hạng nhiệm vụ chính tuyến vẫn luôn hiện lên trạng thái màu xám không thể sử dụng. ta suy đoán qua, cái này tất yếu cần điều kiện gì đó mới có thể sử dụng.

    Ta chờ sự kiện chính tuyến đã lâu lắm rồi, thế nhưng vẫn không thể ngờ hệ thống vậy mà đưa ra hai tuyển hạng cho ta chọn.

    Thế nhưng sau khi suy nghĩ một chút, điều này lại là đương nhiên.

    Thế giới này có tên Nahri, do vô số vị diện cấu thành, mà số lượng vật chủng sống trên đó đã sớm hằng hà vô số.

    Tuy thế giới cùng khối đại lục lớn nhất đều được mang danh của vị thần sáng tạo thế giới – Nahri, thế nhưng ngài lại không có thần tích để lại, nghe nói, nàng đã mệt mỏi sau khi sáng thế, sa vào vĩnh miên, có điều, trước khi ngủ say, nàng đem chức trách và quyền hạn giao cho hai người con gái.

    Nữ thần Asteria, nữ thần thủ hộ trật tự và ban ngày, nàng sáng tạo ra các chủng tộc hoàng kim như tinh linh bậc cao, rồng kim loại, thiên sứ, titan…

    Nữ thần Cynthia, nữ thần chúa tể hỗn loạn và đêm đen, nàng sáng tạo ra các chủng tộc lưu huỳnh như ác ma, rồng sắc thái, hoàng tộc vampire, elementals…

    Hai vị nữ thần từng đại biểu hai thần hệ cùng vô số chủng tộc, Asteria, làm một người tỷ tỷ, hi vọng vạn vật đều có thể tắm dưới ánh dương, các chủng tộc án chiếu an bài của thần minh tiến hành công tác, cấp dưới phục tùng cấp trên, các tạo vật của luôn có thiên hướng thủ hộ và lương thiện.

    Còn Cynthia thì luôn hi vọng các tạo vật có thể thông qua cạnh tranh mà tự mình tiến hoá, tạo vật chủ không cần can thiệp nhiều, càng không muốn đem trật tự của bản thân cưỡng ép sở muốn của đối phương.

    Đối với phàm nhân, khái niệm sai biệt chỉ là tranh chấp trong lời nói, thế nhưng đối với thần minh, khái niệm chính là ý nghĩa tồn tại, do đó lý niệm mâu thuẫn tất yếu dẫn đến chiến tranh.

    Hai vị nữ thần có sự khác biệt không lớn tưng bừng, cuối cùng từng cái tiến vào ngủ say, các tạo vật thừa lại của các nàng tuy thế không có dừng mà lại tiếp tục cuốn vào guồng quay chiến tranh vô tận, chủng tộc hoàng kim, chủng tộc lưu huỳnh đều chiến tử gần hết, sau đó đại diện cho chủng tộc bạch ngân là bạch tinh linh và đại biểu cho chủng tộc thuỷ ngân là cự nhân đoạ lạc tiếp tục cuộc chiến linh hồn này.

    Cuộc chiến đó, kể từ khi bắt đầu, liền chưa từng chấm dứt.

    Khi trật tự áp đảo hỗn loạn thì đó là kỉ nguyên trật tự, tương đối ôn hoà và ổn định. Còn nếu hỗn loạn chiếm ưu tức là kỉ nguyên hỗn độn, tràn đầy hỗn loạn và bất kham. Mỗi lần kỉ nguyên thay đổi cũng có nghĩa vô số chủng tộc hưng suy hoặc diệt vong.

    Hiện nay là kỉ nguyên trật tự, tên gọi kỉ nguyên hắc thiết, cũng là kỉ nguyên thuộc về phàm nhân yếu ớt, bá chủ của đại lục cũng là nhân loại – một chủng tộc hắc thiết, nhân loại đã cướp lấy vương giả quyền vị từ chủng tộc bá chủ tiền nhiệm - một chủng tộc hỗn loạn có tên Troll.

    Trật tự và hỗn loạn giao chiến đời đời luôn là giọng chính của đại lục Nahri, nguyên sơ pháp điển của ta được căn nguyên trật tự thừa nhận, trở thành một bộ phận của nó, vì thế mới có những người ở phe trật tự như thánh quang kị sĩ đến học tập.

    Trong mắt của ta, cuộc chiến này khá là buồn cười, trong trật tự không phải vẫn luôn có hỗn loạn sao, còn chế độ phân cấp nghiêm ngặt của những chủng tộc hỗn loạn như ma quỷ và vong linh không phải cũng là một biểu hiện đặc thủ của trật tự?

    Trên thực tế, tất cả chẳng qua là chọn phe mà thôi, ngươi cuối cùng muốn đi theo chúng thần trật tự, vẫn là muốn cùng tà thần hỗn độn lăn qua lộn lại.

    Nếu ta tuyển nhiệm vụ giúp Ann thượng vị, như thế ta sẽ đi thực hiện chức trách của một trưởng bối và một đạo sư, sau đó đúng hạn giành được nhục thể, giành được cơ hội quay đầu, mà dạng tuyển chọn này sẽ thiên hướng trận doanh trật tự.

    Dù sao nếu là một nhân loại còn sống, nhìn thế nào cũng là một thành phần trung kiên của trật tự.

    Còn nếu ta tuyển đem chính mình làm lão đại, hệ thống cũng khôi phục thực lực lúc toàn thịnh của ta, một vu yêu cấp bán thần đỉnh cao, quân vương của undead, một bá chủ phe hỗn loạn.

    “Haizz, cái này có gì đáng để do dự. Một con đường vốn không thông còn muốn lại đi lần nữa? Ta tuyển…. phượng hoàng niết bàn. Ta muốn sống lại!”

    Quá khứ đã chứng minh, thuần tuý lực lượng không thể giải quyết mọi vấn đề, những thằng ngu bên phe hỗn loạn luôn không hiểu vì lý do gì lục đục với nhau, sinh mạng chưa ngừng thì nội đấu cũng không ngừng, thành sự không đủ, bại sự có thừa, ta sao có thể giẫm lại vết xe đổ, nhất là nếu không có nhục thể bảo vệ, vu yêu không thể bước qua ranh giới bán thần.

    Ân ân, ta làm vậy tuyệt đối không phải vì làm vong linh không thể nhấm nháp đồ ăn ngon, không thể làm quen bạn gái, không thể hưởng giao hoan nhục dục, ta chỉ thuần tuý không muốn làm vong linh thôi, thật!!

    “Được, tựu để Ann làm thành chủ đi, ta sẽ giúp nàng một phen. Đúng rồi, tên đầy đủ của nàng là Annie? Trước kia sao chỉ gọi Ann?”

    “Ann chỉ là tiểu danh, mà nam nữ đều dùng được, đây là tên do Margareth đặt. Kì thực ta cảm thấy Annie Hans tên nghe rất êm tai, vậy mà cuối cùng nàng lại theo họ Margareth.

    “Annie Levine sao?”

    “Không hiểu tại sao, ta cảm giác danh tự này quen quen.”

    “Cạch!” một tiếng, một bản sách dày cộp bìa đen được mở ra, trang sách phiên động không ngừng nhưng rất nhanh dừng lại ở một trang hình ảnh.

    Đó là hình một nữ tính anh khí bừng bừng cầm kiếm nhìn về phương xa, toàn thân bao phủ trong lửa đỏ, trên chiến bào của nàng thêu một con phượng hoàng lửa, thần kiếm đỏ rực vì lĩnh vực liệt diễm bao phủ trên đó, cái thanh kiếm này rõ ràng là thanh ‘Sự chiếu cố của phượng hoàng’ của tên trước mắt này nha.

    “Đông lan hoả phượng – Annie Levine, quan chỉ huy tối cao quân liên hợp chống ác ma, vị anh hùng đã tự tay chém giết hoàng đế hắc võ sĩ Roland Lam.”

    Được rồi, sư đồ các ngươi có thù với ta sao? Mối hận này lớn cỡ nào a???

    Đệ tử tại tương lại giết ta, khó khăn lắm mới cải biến tương lai, tên sư phụ lại nhảy ra giết ta! Chẳng lẽ ta nhất định phải bị thanh ‘sự chiếu cố của phượng hoàng’ kia chặt chặt sao?

    Ta đã hết sức xoay vần định mệnh, sao các ngươi vẫn cố gắng khô ta một lần cho bằng được??

    Khó trách Ann là khắc tinh của ta, nguyên lai tại vốn dĩ vận mệnh là nàng đến khử ta, là tên hùng hài tử chết tiệt nha!

    “Đừng có mơ! Đám khốn kiếp các ngươi, cút hết cho ta! Pháp chú: khu trục!”

    Ta không cách nào kiềm chế sự giận dữ trong lòng thêm nữa, toàn lực ra tay.

    Sau một hồi thần quang loé lên, Adam không hiểu ra sao đã bị đánh choáng váng đầu óc ném ra bên ngoài.

    “Bịch!”

    Cái mông hắn hôn nồng thắm lấy mặt đất, tiếp sau đó, một cuốn sách đập mạnh vào mặt hắn.

    Văn tự trên sách đã được phiên dịch qua, Adam đã không phải lần đầu từ chỗ Roland lấy được thần công bí tịch, hắn chậm rãi đọc thành tiếng:

    “Quỳ Hoa bảo điển? Đây là cái gì? ‘Muốn luyện thần công, rút đao tự cung’???”

    “Đi luyện đi, ta cảm thấy nó rất hợp với tên đau bi như ngươi!!”


    Thằng này không phải lần đầu tiên chọc tức ta, cũng đã quen bị ném ra bên ngoài, hắn vuốt vuốt mông mấy cái, cút thẳng.

    Chờ sau khi hắn đi, ta lại sa vào trong khốn hoặc, vận mệnh đến cùng là cái gì? Thế giới cuối cùng an bài vận mệnh của ta ra sao? Chẳng lẽ ta trời sinh đã là mệnh ma vương, lại còn là tên ma vương chuyên tự tìm đường chết? Từng một lần bồi dưỡng ra tên Adam để hắn thành anh hùng giết ta một lần, giờ lại phải tiếp tục bồi dưỡng một cái anh hùng “vốn dĩ” sẽ giết ta sao?

    “Nếu như ta không đến nơi này, Annie hẳn sẽ không nhìn thấy Adam, cũng sẽ không có được ‘sự chiếu cố của phượng hoàng’ và truyền thừa từ Adam, mà chính bởi vì ta nên họ mới gặp nhau? Chẳng lẽ ta nhất định phải bị anh hùng thuộc dòng đông phượng giết một lần, không quản đó là Adam hay Annie.

    Đáng tiếc, về mặt nhân quả, ta hiểu biết rất nông, pháp thuật hệ dự ngôn cũng chưa bao giờ đụng, thứ triết học sâu sắc như vậy nếu ta lý giải được mới kì quái.

    “Quên đi, không nghĩ nhiều, nếu đã xác định mục tiêu thì trước tiên cứ hoàn thành nhiệm vụ đã.”

    Không nghĩ ra thì không đi nghĩ làm gì, đây là ưu điểm tốt nhất của ta, hiện tại, nhiệm vụ mới là trọng yếu nhất, hoàn thành nó, sau đó hồi sinh!

    Vì vậy, tự hỏi nửa buổi, ta ấn xuống cái chuông trên bàn.

    “Để bốn sảnh trưởng tới gặp ta.”

    Vốn dĩ ta thành lập pháp viện cũng vì để thẩm phán tội nhân kiếm ác trị, nhưng như thế phải vất vả cả ngày, đó không phải bỏ gốc lấy ngọn sao?

    Thế là ta kiến tạo một hệ thống cơ cấu có thể tự hành vận tác, giúp ta có thể không cần đầu nhập quá nhiều tinh lực vào nó.

    Hệ thống tư pháp thành Sulfur là do ta tự tay tạo ra, án chiếu chế độ phân tán quyền lực ở những quốc gia cận đại tại thế giới trước, ta chế hành nguyên tắc và phân pháp viện thành bốn khối tương đối độc lập.

    Đầu tiên, đương nhiên là pháp viện tối cao, là nơi quản hạt hệ thống tư pháp, ta tự thân toạ trấn nơi này, nắm trong tay quyền chế định pháp luật và tối chung thẩm phán, là cả thảy hệ thống đầu não.

    Dưới pháp viện là bốn cơ quan, đó là xương cốt và nội tạng của hệ thống.

    Chấp pháp sảnh, nơi chuyên phụ trách chấp pháp và quản lý nhân viên, ân, là kẻ chuyên diễn mặt đen, duy trì trật tự, quản lý sạp nhỏ ở tiểu khu… khổ hoạt, bẩn thỉu đều do bọn họ quản.

    Thành quản chính là thuộc hạ của chấp pháp sảnh, khác với những thành quản chủ yếu đi thu dọn quầy hàng quán nước ở tiền thế, những kị sĩ ám tinh linh đó có đối thủ là những chủng phần tử tội phạm, nếu so sánh, các nàng nên gọi là cảnh sát thì hợp hơn.

    Đứng đầu chấp pháp sảnh, chính là tên nam nhân cao lớn khôi ngô trước mặt ta – – một tên tauren, Snowhoof Eta.

    Đúng như mọi người nghĩ, hắn chính là tên đầu trâu biến thái Snowhoof kia…

    Tính danh: Snowhoof Eta

    Chủng tộc: tauren

    Chức nghiệp: chiến sĩ cấp 60, công chính kị sĩ cấp 20, trật tự thủ vệ cấp 7. (tổng đẳng cấp 87, chiến lực tổng hợp: truyền kì đại chiến sĩ)

    Danh hiệu vinh dự: Vệ sĩ sắt thép

    May mắn, có thể vì học theo Vô Miên giả, vì biểu hiện chính mình đã vứt bỏ thân phận cá nhân, chấp pháp công chính, tất cả chấp pháp giả dưới quyền ta đều đeo lên mặt nạ, nếu không, ta thật không biết dung túng thế nào một tên vốn dĩ là đầu não chấp pháp giả lại luôn bị bắt bỏ tù vì tội gây ô nhiễm tinh thần cho xã hội…

    May mắn, mỗi lần làm việc mình yêu thích, hắn rất tự giác che giấu thân phận, cho dù chạy trần truồng xong bị thành quản vây đánh, cho dù bị ném đến ngục tối, hắn vẫn không có sử dụng pháp luật lực lượng, lộ ra thân phận chấp pháp giả của mình.

    Cơ quan thứ hai, là luật pháp sảnh, họ bình thường không hay xuất hiện cho lắm.

    Luật pháp sảnh, trên danh nghĩa là bộ phận chuyên môn nghiên cứu lý luận pháp luật, thế nhưng đây cũng là nơi các thẩm phán giả, pháp chú sử và công chính kị sĩ tu hành tiến giai. Sảnh này có nhân số không nhiều, thế nhưng để vào được nơi đây đồng thời thành công tiến giai chức nghiệp thì tên yếu nhất cũng ở hoàng kim giai, người ngoài không biết rằng trên thực tế lực lượng mạnh nhất trong bốn sảnh chính là nó.

    Thế nhưng những tên cường giả như vậy cũng là người phụ trách làm quan toà cấp thấp, bọn họ không ngừng ma luyện sự lý giải đối với luật pháp tại trong các vụ án.

    Tại thể hệ do ta lập ra, chỉ có tư pháp giả được nguyên sơ pháp điển thừa nhận, sau đó thành công tiến giai chức nghiệp mới có quyền độc lập thẩm phán, vì vậy không nhiều người biết rằng, những tên quan toà nhìn qua rất nho nhã đó đều là một đám cấp 60 trở lên.

    Kẻ lãnh đạo của luật pháp sảnh là tên tinh linh đang ngái ngủ trước mắt này, tên hắn là Culler Dia, đã từng là một trong những chấp chính quan của pháp sư quốc gia, đồng thời là pháp sư mạnh nhất ở thành Sulfur nếu không tính đại hiền giả.

    Tính danh: Culler Dia

    Chủng tộc: tinh linh bậc cao

    Chức nghiệp: pháp sư cấp 60; kẻ trông coi tri thức cấp 30, kẻ bảo vệ pháp điển cấp 10, pháp chú sử cấp 5 (tổng đẳng cấp 115, thực lực tổng hợp: nhân gian thánh giả)

    Tiếp theo là pháp vương sảnh, tên nghe oai vậy thôi chứ sảnh này chỉ là chuyên chúc nội cần, là trợ thủ cho những sảnh khác, ví dụ như nếu muốn mở một hội nghị lập pháp mới thì pháp vương sảnh sẽ nhận nhiệm vụ đi triệu tập các bộ môn khác, thu thập tài liệu, dự án v.v…

    Làm một cơ quan nội cần, pháp vương sảnh không cần có thực lực cường đại cho lắm, việc họ cần làm là sở hữu thủ đoạn hành chính linh hoạt và năng lực nghiệp vụ tỉ mỉ, cũng vì lẽ đó nên đại bộ phận nhân viên đều chỉ là những thái điểu mới bắt đầu học tập và một số nữ tính chấp pháp giả không muốn trèo cao.

    Sảnh trưởng của luật pháp sảnh tên là Lilith Milan… ta xác định các ngươi một lần nữa không nghe nhầm, cũng không tưởng tượng sai, nàng chính là vị có danh xưng ‘vật dâm uế di động’ kia…

    Ta vô số lần mừng thầm rằng tất cả các chấp pháp giả của chúng ta đều đeo lên mặt nạ, vứt bỏ thân phận tư hạ của chính mình, nếu không ta thật sự không dám đối mặt với hai vị đồng chí trong liên minh thân sĩ, đối mặt với sự xem thường của những thị dân.

    Ta cũng từng vô số lần hoài nghi, đến cùng ta sai ở chỗ nào để bây giờ hai tên đầu sỏ của biến thái trong thành lại từng bước từng bước leo cao đến tầng cao nhất trong hệ thống tư pháp…

    Được rồi, không nói những chuyện khiến người đau lòng như vậy nữa.

    Cuối cùng là thẩm phán sảnh, nghe cũng rất uy vũ, rất bá khí, thế nhưng quyền phê duyệt đã về tay luật pháp sảnh, quyền thẩm phán cuối cùng trước sau trong tay pháp viện, vì thế, nhiệm vụ của bọn họ đại khái chỉ còn lại các chủng không phục, khi gặp trường hợp nào thành quản không có cách đối phó thì đến lượt bọn họ ra tay.

    Ngoài ra các nhiệm vụ như công tố, biện hộ, điều tra, bắt hiềm phạm cũng là chức trách của họ, đây đều là một số sự tình phiền toái khiến người ta phát hoả, thế nên đại đa số bọn họ cũng có tính tình khá táo bạo, được xưng là sảnh cãi cọ hay sảnh đả thủ.

    Đáng nhắc tới một điều, ngục giam thành Sulfur cũng nằm trong phạm vi quản hạt của họ. Trước khi đội thành quản được kiến lập, bọn họ chính là chiến lực lộ ra ánh sáng duy nhất của hệ thống tư pháp, đương nhiên… nếu thật sự so chiến lực, bọn họ ngồi vững chắc vị trí… thứ hai đếm ngược, tựu chỉ mạnh hơn một chút so với pháp vương sảnh.

    Người lãnh đạo của bọn họ là Kevin, một thánh kị sĩ điển hình, thực lực không kém cỏi không nổi bật, tính cách hoà bình ổn trọng, tướng mạo cũng thuộc loại không xấu không đẹp, đặc điểm là bình thường, ưu điểm là bình thường, nhược điểm vẫn là bình thường, hắn, cũng là một kẻ hiếm hoi trong cao tầng của hệ thống tư pháp còn bình thường…

    Không hiểu vì sao khi nói đến đây ta cảm thấy buồn tự tận đáy lòng… Vì sao hệ thống tư pháp của ta không có nhiều người có nhân sinh quan bình thường một chút, vì sao hội tụ lắm tên biến thái như vậy! Chẳng lẽ bởi vì ta cũng là một tên biến thái?!?

    Khục, nói lại chuyện chính….

    Bốn sảnh một viện là hòn đá tảng làm chỗ dựa cho toàn bộ nền tư pháp của thành Sulfur, cũng là chỗ dựa cho sự hoà bình và ổn định của nơi này, mà lúc cơ cấu đó đã thuận lợi chuyển động, điều ta cần làm, cũng chỉ là mỗi ngày mở pháp đình kiếm lại một khoản ác trị nho nhỏ mà thôi.

    Bây giờ, nếu đã xác định muốn phụ trợ Annie ngồi ổn ở vị trí thành chủ, như thế, thủ hạ của ta ở bốn sảnh một viện cũng đến lúc hành động.

    “Hôm nay, ta tìm các ngươi, là để an bài hậu sự…”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Link thảo luận
    Lần sửa cuối bởi spchjken, ngày 22-07-2016 lúc 07:15.
    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content

  6. Bài viết được 96 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,acma3000,Aficio,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,Chaos0205,chienthangk258,chotthaydembuon,cucthitbo,damtacvuong,Dark_wirad,drphungtrung,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,giangfreedom,guanyu1994,HacLang,heo con chay lon ton,hoanlamthao,hongviet2609,HorCruX,hunggiangho1999,huudungtk,jjjlll,kiennt178,kiss4444f4,KradAngel,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightnimbus,lightstar1988,little0hero,Longinus,longtth,lythong266,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhdung,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,PVS9001,qyqyqy,raigonlk,Rainbow162,RedBull007,regicide,RollRoy,rungtoanchuoi,samki1998,shinmyou,SilverMoonLight,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thannhan,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thoike123,thuan1a7,tienxu987,toanvkhp,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,xichumls,YamiSora,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 13: NGHỊ HỘI


    Chương 13: Nghị hội

    Hôm nay, vào hồi 8h41p, hội nghị cấp bộ trưởng các cơ quan tư pháp thành Sulfur lần thứ 97 đã triển khai đúng hạn, hội nghị do viện trưởng pháp viện tối cao chủ trì, nêu lên những vấn đề quan trọng cần nghiên cứu trong hệ thống tư pháp hiện nay, hiện tại, nghị quyết hội nghị liệt kê những hạng mục quan trọng như sau:

    Hội nghị xác định, toàn thể nhân viên công tác cần chăm chỉ học tập và làm theo tấm gương đạo đức của thành chủ Adam, thiết thực nâng cao bồi dưỡng chức năng nghiệp vụ, tuân thủ những quy tắc điều lệ đã được định ra khi công tác.

    Kết thúc hội nghị, Vô Miên giả đại nhân, tấm gương sáng của hệ thống tư pháp, vị quan toà đáng kính nhất của chúng ta, lên tiếng yêu cầu toàn thể đảng, chính quyền và các cơ quan công tác phải thiết thực lĩnh hội tinh thần của cấp trên, lấy Annie Levine làm hạch tâm của khối đoàn kết trung ương thành Sulfur đời thứ hai, không được có biểu hiện dao động, sao lãng, kiên trì quan điểm một hạch tâm, hai điểm tựa….

    Thôi, thôi, ta không chém nổi nữa, tất cả những lời trên trừ câu cuối ý để Annie lên làm lão đại đều là lừa người cho vui…

    “Đừng bảo ta là kẻ độc tài, ta tới để trưng cầu ý kiến của mọi người. Nói cho các ngươi một tin mới, tạm thời đừng truyền ra ngoài. Sau này Annie, ừ, chính là đứa bé con tư sinh bảo bối của Adam và Margareth ấy, sẽ là lão đại của toà thành này trong tương lai, mọi người tốt nhất không nên có ý kiến, nếu có ý kiến? Ha ha, ta sẽ tiếp thu, ân, ‘chỉ ‘tiếp thu’ thôi.”

    Ta vốn cho là khi nghe đến cái tin tức nặng kí này, bọn họ sẽ vô cùng kinh ngạc, thế nhưng lúc này bốn tên sảnh trưởng – tứ đại thiên vương lại cúi đầu trầm mặc.

    Bọn họ ngươi xem ta, ta xem ngươi, cuối cùng tất cả mọi người đều nhìn kẻ vốn luôn thành thật – Kevin, sau đó, thân thể hắn cứng ngắc, chầm chậm đứng lên:

    “Đại nhân… Chẳng lẽ ngài mới biết sao, sự kiện này toàn thành đã biết từ nửa tháng trước. Chúng ta còn tưởng ngài gọi chúng ta tới để bàn việc đoạt quyền…”

    “Cái gì!!”

    Ta á khẩu, không nói được gì.

    Sau một thời gian khá lâu, ta mới hiểu có chuyện gì xảy ra.

    Nguyên bản, Margareth đã đoán được là ta sẽ không tiếp nhận quyền bính, nàng thương lượng với Adam chọn ra nhân tuyển, sau đó quyết ngầm chọn Annie, vốn tính thực hiện một cuộc giao quyền chớp nhoáng, người khác chưa biết mình làm xong rồi… Thế nhưng tên miệng dài ba thước như Adam lại tại trước mặt công chúng nói lỡ lời, sau đó, tin tức kình bạo như thế tự nhiên lan khắp thành…

    “Annie là ai? Nếu thành chủ định từ chức thì nghị trưởng nghị hội Grant, Vô Miên giả chấp chưởng hệ thống tư pháp hay Margareth quản lí hành chính viện không phải nhân tuyển càng tốt hơn sao? Bọn họ nghĩ như thế nào vậy? Những ‘thủ hộ giả’ khác sẽ ly khai nơi này? Thế thì ai sẽ bảo hộ thành Sulfur?”

    Với người dân bình thường, bọn họ sẽ không quan tâm người lên đài là ai, bọn họ chỉ quan tâm giá thịt cá rau dưa ngoài chợ có ‘lên đài’ không, giá phòng ở trung tâm thành có lắng xuống hay không.

    Điều bọn họ thực sự quan tâm không phải những thứ dạng chính đảng tục quyền hay các đại nhân vật tranh đấu, mà là những sinh hoạt hàng ngày phải chăng bị cải biến, ngày mai liệu còn tràn đầy hi vọng giống hôm nay…

    Nhưng nếu kẻ đứng đầu trong ba cự đầu tính toán từ chức, không định làm ‘thủ hộ giả’ cho thành Sulfur nữa, người kế nhiệm lại là một nha đầu vô danh không biết ở đâu ra, nếu thế, nàng trấn áp được tràng diện sao? Những thành chủ khác ở xung quanh có nhân cơ hội nhúng tay không? Những đại lão khác trong thành sẽ nghe lời chỉ huy của nàng chứ?

    Cái này mới nhìn có vẻ không quan hệ gì với những thứ thường dân quan tâm, thế nhưng nếu cả thảy toà thành đều dậy sóng vì điều ấy, thậm chí nổ ra chiến tranh, như vậy, những điều kiện sinh hoạt thường ngày gần như gấp đôi so với các thành thị khác kia, sợ rằng, cũng sẽ bay đi mất.

    Mấy ngày nay, những thị dân khá mẫn cảm với chính trị đều đã cảm thấy áp lực đè nặng lên đỉnh đầu, cảm giác mưa gió chuẩn bị nổi lên ấy khiến người không thở nổi.

    “Cái thằng ngu này!!”

    Ta cắn răng nghiến lợi, nếu hôm qua ta nghe được tin tức này, nhìn thấy cảnh Margareth và Adam bận rộn vướng víu có lẽ ta còn mở tiệc chúc mừng, thế nhưng giờ ta đã nhận nhiệm vụ, hành động của thằng ngu không phải tăng độ khó cho ta sao.

    Nghĩ một chút ta liền có thể mường tượng ra ngoài kia đang loạn thế nào, tại địa phương nào cũng không thiếu những tên côn đồ đầy dã tâm, trước kia có sức ép từ ba cự đầu nên chúng mới thành thật, giờ Adam tính lui, như vậy, cơ hội ngóc đầu luôn luôn không thiếu.

    Ta nằm trên ghế, vô số ý xấu hiện lên trong đầu, ngón tay gõ gõ cạnh bàn theo tập quán.

    “Hẳn nên có người đã nhảy ra đi, ai phản đối, ai tán thành đây.”

    Pháp vương sảnh trừ nội cần cũng đồng thời đảm nhiệm bộ môn tình báo của hệ thống tư pháp, nghe ta hỏi vậy Lilith đương nhiên không ngần ngừ gì liền đứng dậy.

    “Đại bộ phận quan chức lãnh đạo đều đã phát biểu ý kiến của mình, chí ít, tại trên mặt ngoài họ tán đồng để Annie lên làm thành chủ. Thế nhưng có hai nhân vật có thực quyền chưa lên tiếng, mọi người đều đoán chắc họ có cách nghĩ riêng.”

    “Ai?”

    “Nghị trưởng nghị hội Grant…”

    “Hắn? Đúng là một thằng ngu, khi một kẻ có dã tâm đã vượt quá năng lực của mình, lúc đó cái chết của hắn cũng đến gần rồi.”

    Chẳng qua, nghị hội trên danh nghĩa là cơ quan đại biểu ý dân, nếu như hắn kiên quyết phản đối Annie thật sự khá phiền.

    Còn tại sao lại nói là ‘trên danh nghĩa’, bởi lẽ trong đó có chút ít chuyện cũ.

    Sau khi thành lập Sulfur, vì điều hoà mâu thuẫn chủng tộc đã ngày càng bén nhọn, Margareth mô phỏng chế độ của vương quốc tinh linh, thiết lập nghị hội, để các đại biểu của các chủng tộc thương nghị trong đó, lúc ban đầu, nghị hội quả thực có những thành quả tốt đẹp, thế kết cục thành quả lại biến thành hậu quả.

    Ban sơ, chỉ có những tộc trưởng và nguyên lão các chủng tộc mới có tư cách tiến vào nghị hội, bọn họ có danh vọng cao trong tộc mình, mà khi bọn hắn trở thành đại biểu chủng tộc tự nhiên sẽ muốn chủng tộc của mình giành được lợi ích lớn hơn. Tuy nhiên, chiếc bánh ngọt chỉ có hạn, sau khi mấy chủng tộc cường đại trong đó liên hợp lại, những tài nguyên và quyền lợi các tộc nhỏ tự nhiên bị xâm phạm, dần dần, tuỳ theo những vòng tròn quan hệ nhỏ hẹp, bè lũ phe cánh được lập nên, các phương đều giao quấn lấy nhau bằng lợi ích, nghị hội càng lúc càng có quyền lên tiếng.

    Khi một đề nghị kiến lập “Đặc khu nhân loại”, “Đặc khu Dwarf”… bị đề ra, những tên ‘đại nhân vật’ vì lợi ích của chính mình bừng bừng khí thế, những thế lực sau lưng bọn họ đã không thể coi là chuyện nhỏ như trước đây. Vị đại hiền giả ‘duệ trí’ cuối cùng cũng nếm tư vị đem đá đập chân mình.

    Thế là, nàng cầu viện ma quỷ…

    Ân, nàng cầu viện ta.

    Ta tham khảo kinh nghiệm từ đời trước, sau đó đưa cho nàng một lời hứa, lời hứa của ma quỷ.

    Lúc ấy, ngày ngày đều có người đi biểu tình, các loại đoàn thể tổ chức diễn giảng gây sự, hệ như quyền lợi của ‘nhân dân’ cao hơn hết thảy, ‘dân ý’ không thể bị vi phạm, chỉ cần một ngày là có thể đánh tan kẻ độc tài vạn ác, để nghị hội giành lấy chính quyền, thế nhưng điều đó trên thực tế đã sớm trở thành chủng tộc đa số bắt nạt chủng tộc thiểu số.

    Nhìn đến tình huống như vậy, ta biết nếu để mặc cho nghị hội muốn làm gì thì làm, không may một chút sẽ dẫn đến bạo động, cứ thế thì nỗ lực vài chục năm qua chẳng phải trôi theo dòng nước, vì thế, ta nhớ lại một chiêu.

    Các ngươi không phải đòi tăng lực lượng của nghị viện sao? Tốt, ta cho! Ta còn sợ các ngươi không đủ nhân lực, cho phép các ngươi mở rộng nghị viện, tăng thêm số ghế trong đó.

    Nghị trưởng lúc đó là lão Baal vui mừng quá đỗi, thậm chí đặt tên cho ngày đó là ngày thắng lợi, nhưng là…

    … Hiện tại, bọn họ định nghĩa ngày đó là ngày ngu xuẩn…

    Nghị viện vốn chỉ có 30 người, chỉ có đại biểu các chủng tộc lớn mới có thể được tuyển vào.

    “Như vậy sao được, nghị hội là đại biểu toàn bộ nhân dân, 30 người sao đủ, chủng tộc nhỏ cũng cần có nghị viện của mình, nhiều thêm đi.”

    Ta vung tay, kí một cái, nghị hội lập tức mở rộng gấp mười, 300 người.

    Thế là bọn họ vui đến điên rồi, tại trong lòng bọn họ, nhiều nghị viên thì tiếng nói trong dân cũng lớn.

    Nhưng tiếp theo phiền toái bắt đầu, roẹt một cái số nghị viên nhiều ra mười lần, thế thì, những nghị viên thừa lại đến từ đâu???

    Thế là, sau một thời gian, nào là thương nhân Kobold nha, nào là con rể của con gái thứ hai của trưởng lão tộc Gray Drawf nha, cậu hai của tộc trưởng tộc địa tinh nha… ai ai cũng muốn làm nghị viên, uy phong một chút.

    “Phê, phê hết, mọi người đều đại biểu ý dân, ta vì sao phải cản?” tất cả những đơn xin làm nghị viên đến chỗ ta ta đều bật đèn xanh.

    Vì vậy, số nghị viên ngày một nhiều, mà ta, vẫn hiềm không đủ…

    “Ừ, quý này lại tăng 100 ghế đi, các ngươi tự phân. Không cần chỉ cho cường giả làm, các ngươi ăn thịt thì để người khác uống chút canh. Để những đại biểu của công tượng, nông dân, giáo sư, học giả có cơ hội tham chính nha.”

    Nghị hội mở rộng, rồi sau đó lại mở rộng, cho đến một ngày, có người thấy tình huống không đúng cho lắm, thế nhưng lúc này tất cả mọi người đều đang tranh nhau danh ngạch đến điên cuồng, ai ngăn trở nghị hội mở rộng, kẻ đó là địch nhân của tất cả mọi người.

    “Hừ, những đám bán long nhân các ngươi chỉ lèo tèo mấy mống, tất nhiên không muốn các chủng tộc khác tăng số lượng nghị viên. Ta nhổ vào đám thằn lằn vì tư lợi các ngươi.”

    “Phì, không tăng số ghế, thế thì đám đầu đen đám tai nhọn các ngươi phải nhường ghế cho những đứa con của đại địa bọn ta…”

    Được rồi, lược quá trình nhàm chán này đi, để chúng ta xem kết quả… hiện nay, thành Sulfur có tổng số dân không đến ba triệu, thế nhưng số nghị viên đã lên đến mười ngàn…

    Có thể tưởng tượng mười ngàn người chui trong cái lễ đường bé tí tẹo mở hội nghị là tình huống thế nào sao? Có thể tưởng tưởng để thông qua một đề nghị cần chín ngàn chữ kí đồng ý cần bao lâu ư? Có biết rằng thời gian để nghị viên kí tên cũng mất cả một ngày không?

    Được rồi, do quá độ ung thũng và hiệu suất làm việc kém cỏi, đến lúc bọn hắn muốn thông qua một cái đề nghị đơn giản cũng cần một tháng, nghị hội liền trở thành vật trưng bày.

    Đương nhiên, bọn họ cũng định rút gọn nhân số lại, thế nhưng quyền lợi đã thả ra muốn thu về đâu có dễ, ai cũng là đại biểu cho dân, để cho ai đi ra bây giờ? Ngươi muốn ta đi ra? Không phải tất cả nghị viên đều bình đẳng sao? Vì sao không phải ngươi đi ra mà lại là ta đi ra?

    Thân phận của nghị viên chính là đại biểu cho lợi ích trực tiếp, sau lưng mỗi người đều có vài thương nhân tài trợ, ngươi để ai đi ra kẻ đó liền liều mạng với ngươi.

    “Này, uy, nghị hội cần có càng nhiều cơ tầng tham dự, ta cảm thấy, mỗi cơ tầng dân chúng đều phải có quyền lên tiếng của mình.”

    Đến khi trong nghị hội có lượng lớn những bác gái tổ dân phố hay người bán cá bán thịt, khi thân phận nghị viên không khác gì rau cải trắng, cái gọi là âm mưu đoạt chính quyền, cái gọi là sự tranh đoạt lợi ích của gia tộc và chủng tộc tự nhiên biến thành trò cười.

    Còn việc can thiệp đến quyết nghị của các cơ quan quan trọng khác? Ha ha, trước khi đề nghị của nghị hội hoàn thành nửa năm thì chính phủ đã làm xong rồi.

    “Làm sao? Đợi ý kiến các ngươi? Xin nhờ, các ngươi quá chậm, không kịp thời xử lí thị những nông sản kia hư hết/ phiến tường thành kia đổ rồi/ thành thị bang giao liền tuyên chiến cùng chúng ta…

    Còn nữa, muốn chỉnh sửa chế độ hội nghị, tất nhiên cần thông qua cơ quan lập pháp. Thế nhưng cơ quan lập pháp lại nằm trong tay ta… Khà khà, các ngươi cứ cãi cọ, ta mang bỏng ngô đến ngồi xem giác đấu… Khục, xem bàn bạc dân chủ.

    Nghị hội đại biểu dân ý, quả thực rất ngầu, rất quan trọng, thế nhưng một nghị hội hiện nay cái gì cũng không làm được, chín thành thời gian bọn họ đang ma luyện lẫn nhau bằng cách lục đục. Còn những thanh âm của các vị ‘đại nhân vật’? Ha ha, xin lỗi, mọi người đều là nghị viên, tất cả bình đẳng, chẳng có đại nhân vật nào hết.

    Thế là, cường quyền giả, dã tâm gia bị vùi dập trong biển người.

    Không phải không có người thông minh, thế nhưng chế độ đại nghị với người ở thế giới này vẫn là một thứ xa lạ, còn ta lại là kẻ lão làng rồi, cho đén khi bọn hắn phát hiện sự việc hỏng bét hết thì đã không thể quay đầu lại.

    “Tăng thêm số ghế, tăng quyền lực nghị hội không phải điều các ngươi muốn sao? Thế nào, hiện tại đòi đi ngược dân ý, các ngươi định giải thích thế nào với người dân???”

    Bọn họ cắn chặt hàm đến nỗi răng sắp vỡ nhưng vẫn phải nuốt cục tức vào trong bụng.

    Đến bước này họ còn không biết mọi chuyện là ý của ta, vậy thì ngu hết chỗ nói rồi. vì lẽ đó, ta vinh dự được bọn họ tặng mấy danh hiệu như “Vô Miên giả giảo hoạt”, “tên quỷ đeo mặt nạ”, các nghị viên, nghị trưởng và những thế lực sau lưng họ đương nhiên cũng có quan hệ rất kém với các nhân viên trong sở tư pháp của ta.

    “Grant phản đối nằm trong dự tính, hắn và tên Baal cha hắn đều là những kẻ bừng bừng dã tâm, đáng tiếc, chí ít cha hắn còn khá tinh minh, còn hắn thì ngu như con lợn. Hắn thực sự không biết nếu Adam và Margareth thực sự quyết tâm thì cả thành Sulfur này làm gì có ai ngăn trở được bọn họ? Việc hắn làm chỉ như châu chấu đá xe, tưởng hổ không ăn người ba năm tức là nó ăn chay. Hừ, còn người không lên tiếng kia là ai?”

    Đột nhiên tất cả hội trường yên tĩnh, ngay cả Lilith vừa nãy còn đang a dua khen ta nói hay cũng ách họng.

    Sau đó, tất cả lại nhìn Kevin đáng thương…

    Thế nhưng lần này tên kị sĩ thành thật lại ngửa mặt lên trời, làm bộ như chính mình không tồn tại, mãi nửa ngày, tại lúc ta đoán mình vừa nói ra một câu nói rất ngu học, Lilith mới dùng biểu tình của tráng sĩ đứng dậy chứng minh suy đoán của ta:

    “Người còn lại… là ngài, chính vì thế nên chúng ta mới tưởng ngài gọi chúng ta lại đây vì muốn chuẩn bị đoạt quyền…”

    Ta không còn gì để nói.

    “Eliza, chuyện quan trọng như vậy sao không nói cho ta? Có lẽ ta nên cắt giảm kinh phí của tổ chức tình báo.”

    Dựa vào nguyên tắc đã có tứ thiên vương tất nhiên phải có cái thứ năm, thiên vương thứ năm của ta chính là Eliza, chủ quản “Bàng thính giả” – bộ môn tình báo ngầm.

    Tại trong liên tiếp tinh thần, nữ bộc trưởng của ta hồi đáp:

    “Thật xin lỗi, ngày tin tức truyền đến ngài đang qua đêm ở phòng tạm giam của thành quản, ta lẻn vào đưa tình báo cho ngài thực không tốt lắm. Sau đó ta đặt báo cáo ở trên bàn làm việc của ngài, ngài không thấy nó sao?”

    Ta nhớ đã lâu lắm rồi ta không làm việc nghiêm túc, sau đó lại nhìn đến núi văn kiện đã nhiều tới mức muốn vặn gãy chân bàn, ta lặng lẽ cắt đứt kết nối.

    Dù cách nàng rất xa, dù nghe giọng nói đầy kinh ngạc và tôn trọng của nàng, ta cũng có thể tưởng tượng đến khuôn mặt cười đắc ý của nàng hiện tại.

    Nhắm mắt lại, nằm ngã ra ghế, ta sa vào trầm tư, việc quá khứ không cần suy nghĩ nhiều làm gì, quan trọng nhất, vẫn là tương lai!

    Tuy bản thân nghị hội là vô dụng, thế nhưng nếu những đại gia tộc có dây mơ rễ má với nhau kia đồng loạt phản đối, đó đúng là một phiền toái lớn, cùng đám lão già đó đọ sức chỉ có vũ lực thuần tuý là không đủ, vì lẽ đó, Adam mới nhờ đến ta.

    Những chủ ý tuyệt diệu lần lượt diễu hành qua trước mắt, ừ, cũng có thể nói là âm mưu cũng được… dần dần, một kế hoạch hoàn mĩ dần hình thành.

    “Được rồi, nghe phương án của ta đi…”

    Ta đắc ý nói ra toàn bộ phương án, thế nhưng bọn họ nghe xong hoàn toàn sửng sốt.

    “Đại… đại nhân, như vậy có quá đáng hay không?”

    “Vô Miên giả đại nhân, tuy như vậy không vi phạm pháp luật, thế nhưng có vẻ vi phạm lẽ thường? Có chút không hợp chuẩn phạm đạo đức?”

    “Lão hủ phản đối, chủ ý này quá điên cuồng, nếu người ngoài biết thì tất cả thanh danh của bốn sanh một viện chúng ta chui vào đống rác.”

    “Ta lại cảm thấy rất thú vị, lão đại, lên đi, ngươi bảo ta làm gì ta làm đó.”

    Nhìn vào tư pháp tứ thiên vương đang cãi cọ ầm ĩ phía dưới, ta cười, cười cực kì đắc ý.

    “Khà khà, đây là lễ vật chia tay, để chúng ta làm cho ra trò đi. Khà khà.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi spchjken, ngày 22-07-2016 lúc 07:21.
    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content

  8. Bài viết được 92 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,acma3000,Aficio,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,Chaos0205,chienthangk258,chotthaydembuon,cucthitbo,damtacvuong,Dark_wirad,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,giangfreedom,guanyu1994,HacLang,heo con chay lon ton,hoanlamthao,hongviet2609,HorCruX,hunggiangho1999,huudungtk,jjjlll,kiennt178,kiss4444f4,KradAngel,lacquy1234,lanphihong89,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightstar1988,little0hero,Longinus,longtth,lythong266,MaiVanLaGa,marram,mastish,mavuong7,Neverland,ngocquan0404,nguoi5doc,nhdung,NTK84,Orvw_2011,pizza1993,playerinhn,qyqyqy,raigonlk,Rainbow162,regicide,RollRoy,ruakull,rungtoanchuoi,samki1998,shinmyou,SilverMoonLight,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,thannhan,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thoike123,thuan1a7,tienxu987,toanvkhp,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,xichumls,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Jun 2014
    Đang ở
    Đồng Hoang
    Bài viết
    2,322
    Xu
    1,110

    Mặc định

    NHẬT KÍ THỰC NGHIỆM CỦA TÊN VU YÊU ĐIÊN KHÙNG

    Tác giả: Phẫn nộ đích tùng thử

    Editor: Gà đồng


    CHƯƠNG 14: BẢO ĐAO ĐỒ LONG


    Chương 14: Bảo đao đồ long

    Đây là một thanh đao màu đen rất dày.

    Trên thân đao tràn đầy vết gỉ, lưỡi đao của nó dày gần bằng ngón tay út, đen đến mức không có chút phản quang nào, gọi nó là vũ khí, còn không bằng nói nó là một cây đao cùn bị gỉ.

    Dựa vào số lượng gỉ bám trên nó, ai cũng sẽ nghĩ thanh đao này đã hết hạn sử dụng.

    Thế nhưng ta biết đây chỉ là ảo giác do thần vật tạo ra che mắt thế nhân, ta thề thanh đao bén đến không thể tin được, có cái ván giường và ngón tay út bị cắt đôi của ta làm chứng.

    【Thần binh dị giới: bảo đao đồ long】

    Tại trong hệ thống, nó được thuyết minh rằng đây là một thanh thần binh lấy ‘đồ long’ làm tên, đáng tiếc, tiếp sau đó, chỉ có một đoạn thuyết minh ngắn gọn:

    【Nó đúc thành từ kỳ trân dị giới cửu thiên huyền thiết, sắc bén vô cùng.】

    Hết, chả còn gì cả.

    Đến một thanh dao trái cây còn có thuyết minh: 【lực công kích 0-1; độ cứng 1; độ bén nhọn khi cắt mục tiêu là trái cây + 1】Vậy mà một thanh thần binh phi phàm như vậy lại chỉ có một dòng quá đơn giản.

    Trên thực tế, những thần binh rút được từ hệ thống quay thưởng có không ít có cái tật này, chúng không phải sở hữu vật của thế giới này, quy tắc ở nơi đây căn bản không thể phân tích chúng, thế nên hệ thống của ta đương nhiên cũng không có biện pháp nào.

    Mà không thể phân tích tương đương với không có cách sử dụng, như vậy, không quan tâm chúng có lịch sử huy hoàng đến thế nào, không quản tên gọi cuồng bá làm sao, chúng, đại khái, chỉ giống như một con dao gọt trái tương đối lớn.

    Thế thì khác phế phẩm chỗ nào…

    Vốn những thần binh dị giới như vậy đối với ta chỉ là những đồ chơi lớn chiếm chỗ trong túi trữ vật, thế nhưng một sự tình cờ lại khiến ta có cách khiến chúng phát dương quang đại.


    “Pháp chú: cưỡng chế chấp hành!”

    Pháp chuỳ hạ xuống, hai vệt ánh sáng bạc quấn quanh người ta và Eliza, trên bầu trời, cán cân của công bình ẩn hiện, đại biểu cho quan hệ khế ước giữa ta và Eliza được xác nhận.

    Tiếp sau đó, cán cân bắt đầu lệch đi, đó là vì ta nợ Eliza không ít tiền công…

    【Pháp chú: cưỡng chế chấp hành】

    【Hiệu quả: án theo khế ước của hai bên, cưỡng chế kẻ vi phạm phải thi hành khế ước.】

    【Charlotte: tán dương khế ước tự do và vĩ đại, Antonio ngu xuẩn, bây giờ nguơi vi phạm ước định, án theo khế ước, ta cắt một pound thịt từ trên thân ngươi xuống làm xử phạt.】

    Cái pháp chú này là sử dụng ở phạm vi thi hành khế ước, khi một bên thiếu nợ một bên khác mà không trả lại, nó sẽ cưỡng chế bác đoạt đi tài vật bên thiếu để trả nợ.

    Ta nợ Eliza không ít, vì vậy những đồ vật lung tung rối loạn trên người ta chủ động bay qua, trở thành sở hữu của đối phương, trong đó có cả thanh bảo đao kia.

    Thế nhưng, có chút vấn đề lúc này.

    Pháp chú thuật của ta lấy sức mạnh từ căn nguyên của trật tự, hiệu quả của nó có vẻ đơn giản, thế nhưng lại vô hạn tiếp cận thế giới quy tắc, là một đại pháp chú cấp bậc truyền kì.

    Ngay cả những căn xương trên người ta giá trị thế nào căn nguyên trật tự cũng có thể công bằng xác định, thế nhưng thanh đao này có giá trị thế nào, lại là ẩn số chưa biết.

    Pháp sư cũng có [biện thức thuật] có tác dụng phân biệt vật phẩm, thế nhưng nó chỉ căn cứ ghi chép trong căn nguyên trật tự để đưa ra đáp án, cũng có nghĩa nó chỉ có tác dụng với vật phẩm của thế giới này, những vật phẩm từ dị giới không có tác dụng.

    Tuy nhiên, pháp chú của ta lại khác…

    Luồng lực lượng màu bạc của trật tự quấn lấy bảo đao, tính thử phân tích giá trị của nó, thế nhưng thanh đao đến từ dị giới lại hệt như hòn đá, chậm chạp không chịu lộ ra giá trị của mình.

    “Không thể tìm hiểu lịch sử, không thể phân tích chất liệu, ha ha, ta có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của căn nguyên trật tự. Quả nhiên, không quan tâm những tiếng tung hô ‘Căn nguyên của vạn vật’, ‘Thiên địch của hỗn loạn’, ‘Hoá thân của nữ thần trật tự’… lực lượng cuối cùng vẫn chỉ là lực lượng, có thể lừa gạt, có thể lợi dụng.”

    Căn nguyên trật tự, là căn nguyên lực lượng được toàn bộ phe trật tự thừa nhận, cũng là khái niệm bao trùm của cả thánh quang hay luật pháp. Thế nhân ca tụng nó, coi nó như toàn năng toàn trí toàn hiện, thế nhưng ta, kẻ lập lên luật pháp lực lượng. lại coi nó chỉ như một cái kho năng lượng vô tri khi sử dụng.

    “Chỉ cần phù hợp quy tắc của trật tự, ai cũng có thể sử dụng, tuỳ tiện không tiết tháo như thế không phải là không có não sao? Ca ngợi cao thượng, không bằng nói ngu xuẩn chính xác hơn. Nếu không ta đem linh hồn một tên ác ma tín ngưỡng hỗn loạn nhập vào thân thể một nhân loại, sau đó tẩy não hắn khiến hắn đinh ninh mình tín ngưỡng thánh quang, như vậy, tên ác ma đó chẳng phải cũng có thể nắm giữ thánh quang sao. Đem lực lượng đưa cho tử địch của mình, vậy mà còn nói không phải không có não?”

    Đây là lời nói của ta khi biện luận với một đại chủ giáo thánh đường, khi đối phương đưa ra luận điểm: ‘bất luận là ai, chỉ cần tín ngưỡng thánh quang đều có thể nắm giữ lực lượng thánh quang do thần ân điển’, ta liền phản bác như vậy.

    Hậu quả… cũng giống như cùng một tín đồ công giáo thành kính giảng giải chủ nghĩa duy vật của Karl Marx, lão gia tử không kìm nổi một hơi, suýt nữa đi thiên đường tiếp tục phụng hiến cho thánh quang của hắn.

    Tuy căn nguyên trật tự không có não, thế nhưng nó vẫn là lực lượng căn bản nhất cấu tạo thế giới, thật sự cực kì mạnh mẽ; rất nhanh, thanh đao đen xì đó bắt đầu sắc bén phản quang, biến hình đổi dạng.

    Lực lượng trật tự cự tuyệt tất cả hỗn loạn, không biết cũng là một dạng hỗn loạn, vì lẽ đó, nếu đã không phân biệt được bản chất, vậy thì bịa đặt bản chất mới cho nó đi. Cứ thế, ‘lực lượng trật tự vĩ đại’ bắt đầu làm công cho ta, đem dị giới bảo vật vô dụng trở thành các thần khí phù hợp thế giới này.

    Rất nhanh, quang mang trật tự phiêu tán, thanh đao đốn củi dày nặng biết mất, thay vào đó là một thanh đao lớn khắc vảy rồng màu bạc xuất hiện tại trước mắt ta.

    【Thần binh: Đồ Long đao】

    【Công kích: 0-35】

    【Phẩm chất: Sử thi】

    【Đặc hiệu: vô kiến bất tồi: tỉ lệ 100% chém đứt vũ khí phẩm chất dưới tinh xảo, 50% tỉ lệ chém đứt vũ khí phẩm chất tinh xảo, 30% chém đứt vũ khí phẩm chất sử thi, 1% chém đứt vũ khí dưới thần khí】

    【Đặc hiệu: quang huy đoạt mệnh: chính xác, không phải quang huy chói loà, là quang huy đoạt mệnh, người cầm đao này sẽ trở thành vai chính trong mắt thế nhân, ân, vai chính trong bi kịch. May mắn -10, mị lực +10, nếu người cầm đao còn là tóc vàng mắt xanh giới tính nam, ngoài ngạch may mắn -10】

    【Đặc hiệu: Phát rồ: tỉ lệ 1% sa vào trạng thái cuồng bạo lục thân bất nhận, ưu tiên khoá chặt thân nhân đuổi giết.】

    【Chuôi đao có một chuỗi chữ vàng: Tai truyền thuyết xưa, thanh đao này đã từng tượng trưng cho địa vị tối cao, ‘Võ lâm chí tôn, bảo đao đồ long’, thế nhưng hiện nay đã có lời giải thích mới… ‘bảo đao đồ long, quay được nhanh vứt’…】

    Nhìn thuyết minh, ta kinh hãi.

    Ở Nahri, vũ khí được chia làm các cấp phẩm chất: thô ráp, phổ thông, ưu tú, tinh xảo, sử thi, truyền kì. Thanh ‘sự chiếu cố của phượng hoàng’ nổi danh của Adam chính là một thanh vũ khí cấp truyền kì, nếu đi lên cao hơn nữa thì là phạm vi của á thần khí và thần khí.

    Trên thực tế, khác biệt tại trụ cột bản thân vũ khí không lớn, dù sao vũ khí lợi hại cũng phải nhìn xem nó trong tay ai. Mà vũ khí phẩm chất cao và vũ khí phẩm chất thấp khác biệt lớn nhất là đặc hiệu kèm theo.

    Phẩm chất tinh xảo có một hoặc hai loại đặc hiệu, sử thi có ba đến bốn loại, truyền kì thì bốn đến sáu loại.

    Thanh vũ khí cấp sử thi này cũng chỉ có ba đặc hiệu, xa xa thua kém năm cái đặc hiệu của thanh ‘sự chiếu cố của phượng hoàng’, trong đó rõ ràng còn có hai cái đặc hiệu mang tính nguyền rủa, vậy nhưng đặc hiệu tăng ích duy nhất lại quá mạnh mẽ.

    【Đặc hiệu: vô kiến bất tồi: tỉ lệ 100% chém đứt vũ khí phẩm chất dưới tinh xảo, 50% tỉ lệ chém đứt vũ khí phẩm chất tinh xảo, 30% chém đứt vũ khí phẩm chất sử thi, 1% chém đứt vũ khí dưới thần khí】

    Bình thường, một cao thủ hoàng kim giai có một thanh vũ khí tinh xảo đã là không tồi, vũ khí sử thi, nghe tên đã biết là những vũ khí trong tay những cường giả đã lưu lại dấu vết của mình trong lịch sử, mà cho dù là vũ khí cấp sử thi, gặp phải thanh đao này, trung bình cứ ba đao là gãy.

    Nếu gặp vũ khí bình thường, về cơ bản đều nhất đao lưỡng đoạn. Tại trong chiến đấu, hai bên đang đánh kịch liệt, kết quả vũ khí một bên tự nhiên gãy… tưởng tượng đã đủ thảm.

    “Đây là kết quả khi căn nguyên trật tự đem đặc tính sắc bén của thanh đao này cụ hiện hoá sao? Không ngờ nhặt được bảo vật ngoài ý muốn, tuy lực công kích không ổn định, đặc hiệu nguyền rủa khá phiền toái, thế nhưng chỉ cần đặc hiệu chém đứt vũ khí này đã đủ để người ta điên cuồng. Ân? Còn nằm trong sáo trang, trang bị còn lại cũng là một vũ khí – – Ỷ Thiên kiếm?

    Thuộc tính sáo trang không được kích hoạt nên vẫn là màu xám, thế nhưng chỉ cần nghe tên thanh vũ khí Ỷ Thiên kiếm này đã khiến người ta rất động tâm, xem ra, sắp tới nên thử vận ở tuyển hạng thần binh lợi khí nhiều một chút.

    “Ầm ầm!!” ”Ầm ầm!!”

    Trong lúc ta đang vui vẻ vì thanh thần binh mới, tiếng nổ tung liên tục vang lên, khiến căn nhà cũ kĩ lay động không ngừng.

    “Kẻ xâm nhập?!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Link thảo luận
    CON GÀ MỔ GIUN TRÊN CÁNH ĐỒNG HOANG
    ๑๑۩۞۩๑๑ Già Thiên Thánh Địa ๑๑۩۞۩๑๑
    NOW BACK TO WORK Hidden Content

    ---QC---


  10. Bài viết được 86 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    0977883484,aaaaza,acma3000,Aficio,babana,Bikaze,black11b4,bocnhan2,canbothang,Castiel,cổ trùng tiểu mễ,Chaos0205,chienthangk258,chotthaydembuon,cucthitbo,damtacvuong,Dark_wirad,dungkhocnhaem,eldorido,emlaruoi,firefox123,Frozen96eart,giangfreedom,HacLang,heo con chay lon ton,hoanlamthao,hongviet2609,HorCruX,hunggiangho1999,huudungtk,jjjlll,kiennt178,KradAngel,lacquy1234,latienthanh1982,Lãng Khách Ảo,lợn con đi lon ton,lightnimbus,lightstar1988,little0hero,Longinus,longtth,lythong266,MaiVanLaGa,mastish,mavuong7,ngocquan0404,nguoi5doc,nhdung,nmtung19939698,NTK84,Orvw_2011,playerinhn,qyqyqy,raigonlk,Rainbow162,regicide,RollRoy,rungtoanchuoi,samki1998,shinmyou,Soujiro_Seita,supermaria,tak,tanviet007,Tâm Nhãn,The_lord,thienlong898,thienvuong,thjen_lang,thoike123,thuan1a7,tienxu987,toanvkhp,tobano,trantom,tranvanboi,tuchienday,tunggiun,vo ky,volamnhan,vuhoa,xichumls,YamiSora,ynhi123,ĐaTìnhQuân,
Trang 3 của 28 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status