TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 106 của 323 Đầu tiênĐầu tiên ... 65696104105106107108116156206 ... CuốiCuối
Kết quả 526 đến 530 của 1613

Chủ đề: Thao thức

  1. #526
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (8)



    Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (8)

    HỠI NÀNG

    Thi nữ ơi! hôm nay nghĩ đến nàng
    Hừng sáng sớm, lẹ làng ta tỉnh hẳn
    Không gian nầy, lẳng lặng hòa thư thản
    Trải vần thơ gửi tặng đến riêng nàng

    Muốn nói với nàng rằng! hồn ta gió!
    Nên đã từng đây đó giữa muôn phương
    Nơi đi đến trăm đường như mở ngỏ
    Bởi vì là cánh gió của trùng dương

    Mấy hôm rày vấn vương thơ thi nữ
    Bước âm thầm lữ thứ ghé thăm nàng
    Tim mê say, nhịp nhàng theo hơi thở
    Rồi ngân nga tở mở đọc thơ vàng

    Nghe xúc cảm! Bởi hồn ai đẹp quá
    Bờ vai nhỏ vươn ra truyền hơi ấm
    Giúp cho người yên bóng, khỏi xót xa
    Tựa đi anh! em mà! tình sâu thẳm!

    Ta cảm động trước tâm hồn rắn rỏi
    Chuyển lẹ làng, phơi phới những vần thơ
    "Chị đây nè! em chờ nghe chị nói
    Chớ dật dờ, thả vội chuyện bâng quơ!"

    Ôi! thi nữ hồn thơ! Vừa quen biết
    Hồn của nàng tinh khiết, đẹp làm sao!
    Lời của nàng ngọt ngào nhưng mãnh liệt
    Đối sự tình, hiểu biết, khéo làm sao!

    Thấy cõi lòng từng phút cuộn trào dâng
    Nhìn hay hay, lâng lâng niềm xúc cảm
    Giúp nhẹ nhàng thư giản nỗi bâng khuâng
    Vơi khuây khoả muôn phần chìm u ẩn…

    Ta xin lỗi bao lần chân lặng lẽ
    Chẳng được mời mà ghé lại thăm vườn
    Và vô tình chẳng vươn tay điểm lẹ
    Chữ "thích" hồng, nét vẽ của thân thương

    Bởi mê say ánh dương nơi khuôn ngọc
    Cạn vần thơ khiến trằn trọc tim ta
    Nên âm thầm lướt qua trong thoáng chốc
    Rồi thu hình chuyển lốc khuất trời xa!


    Khiến bây giờ ê a, nàng trách ta!

    Nguyễn Thành Sáng

    TA CHIA

    Ta chia một chén rượu sầu
    Gởi người tri kỉ một câu ân tình
    Nâng niu một ánh trăng thanh
    Một cơn gió nhẹ vô tình thoảng qua

    Biết lòng người lạc phương xa
    Kéo về chốn cũ ngân nga câu thề
    Yêu thơ chẳng ngại khác quê
    Tâm giao người nhớ hãy về chốn ni...

    Thi Hoàng
    ---QC---


  2. #527
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định



    Nỗi Niềm Nơi Huyệt Lạnh

    Ôi đất lạnh! Từ từ ôm xác Mẹ
    Dưới lòng sâu lặng lẽ mảnh vô tri
    Mặc nắng mưa, sớm, trưa, chiều bóng xế
    Chỉ dương trần ngấn lệ nhớ người đi!

    Kể từ nay, Mẹ sẽ không còn buồn
    Thôi lo nghĩ, sầu thương vương ánh mắt
    Hết trở trăn trầm mặc hướng mây sương
    Lo con đứa nẻo đường mang héo hắt

    Bởi con đàn, đứa khôn, còn đứa dại
    Đứa cảnh đời phơi phới, đứa lầm than
    Tình của Mẹ. vầng trăng nơi bốn cõi
    Sao chẳng về bóng tối thả vầng thanh!

    Nên nhìn Mẹ như luôn màu ảm đạm
    Mảnh trăng sầu sâu thẳm tận xa xôi
    Mây vụt qua để rồi từ vạn dặm
    Cũng bay về che sẩm bóng mà thôi

    Con canh cánh trong lòng nhìn thấy Mẹ
    Vệt kéo dài vầng trán của chiều thu
    Lúc Mẹ vui âm u đà tan mất
    Khi Mẹ buồn chất ngất nỗi sầu ưu

    Mẹ hay đau, anh em con lo lắng
    Bao chuỗi dài năm tháng chảy dòng sông
    Lúc thủy triều nước rong không hụt hẩng
    Khi cạn nguồn, trống vắng một trời đông….

    Tất cả thứ giờ đây không còn nữa
    Trăng rụng rồi bao thuở gió đong đưa
    Hết ưu tư nhìn Mẹ hiền trăn trở
    Và mất vầng sáng tỏ phủ đêm khuya!


    Kỷ niệm an táng Mẹ, 15/1/2016
    (Nhằm ngày 6/12 ÂL)

    Nguyễn Thành Sáng

  3. #528
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (9)



    Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (9)

    TIỀN DUYÊN NỐI LẠI

    Năm xưa ta có ra đi
    Về miền hoa mộng, những gì vấn vương
    Xa xôi cách trở ngàn phương
    Tình đời trắc trở để vương nỗi sầu

    Thời gian nào kéo được đâu!
    Nỗi sầu năm tháng, còn đâu bây giờ!
    Hữu duyên gặp bạn tình thơ
    Lòng ta đã thấm hồn thơ của nàng

    Thấy như tri kỷ, trăng vàng
    Cho ta cảm xúc, mơ màng đêm sâu
    Cho lòng ta phải rạt rào
    Lâng lâng, nhớ nhớ biết bao hỡi nàng!

    Phải chăng gặp lại bạn vàng
    Từ duyên tiền kiếp, hồn nàng về đây!
    Cùng ta tương hội chốn nầy
    Muộn màng vì bởi năm dài lạc nhau!

    Trăng vàng đã tận đêm sâu
    Tiền duyên còn đó một câu nghĩa tình
    Hôm nay gặp lại của mình
    Nàng ơi! ta tiếp duyên tình ngàn xưa!

    Nguyễn Thành Sáng

    LÀM SAO MÀ TRÁCH

    Cớ chi mà lại trách người
    Đã cùng san sẻ đầy vơi nỗi niềm
    Cuộc đời trói phận buộc duyên
    Hai ta cùng muốn có miền vô ưu

    Thẩn thơ ngắm ráng trời chiều
    Ngân nga cùng tiếng sáo diều trăng thanh
    Gửi hồn vào tán lá xanh
    Cùng yêu một giấc mộng lành tinh mơ

    Đôi khi cũng lại ngẩn ngơ
    Dậu hoa vàng đã tím bờ sương buông
    Và đôi khi cũng lại buồn
    Làm sao mà trách cánh chuồn chồn kim.

    Thi Hoàng

  4. #529
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định




    Dòng Tâm Sự Gửi Về Hồn Cha

    Cha ơi!
    Tâm sự lòng con gửi đến Cha
    Người nơi thăm thẳm thật là xa
    Đã đi vắng bóng từ thu ấy
    Để lại trần gian một cảnh nhà!

    Bốn bốn năm qua trời cách biệt
    Âm dương hai ngả rẽ ly tình
    Cha đau! Cha nghẹn! nơi âm cảnh!
    Mẹ khổ! Mẹ sầu! Cuộc biển sinh!

    Từ nơi lạnh lẽo cõi phiêu diêu
    Cha có thấy chăng một cánh diều?
    Tơi tả, quay cuồng theo gió lộng
    Một đời tan tác biết bao nhiêu!

    Mất chồng tuổi độ nửa chừng xuân
    Chẳng bận làm gì đến bản thân
    Hết dạ, trọn lòng son, nghĩa sắt
    Mặc cho tuyết giá trải cung tầng

    Canh khuya vắng lặng buồn thui thủi
    Lạnh lẽo, cô đơn trói mảnh hồn
    Bóng tối bao trùm lên ảm đạm
    Cuộc đời luôn mãi bóng hoàng hôn…

    Nay Mẹ xuôi tay trong xác khổ
    Bởi từ chuỗi sống ngất đau thương
    Biến thành bệnh tật hành thân Mẹ
    Để các con đây khóc đoạn trường

    Bây giờ Mẹ cũng đã ra đi
    Trả lại phù du tất cả vì
    Về chốn sương mây mờ mịt bóng
    Dứt xong một kiếp nát hồn thi

    Con thiết tha mong cõi vĩnh hằng
    Hồn Cha gặp Mẹ nối tình trăng
    Cha bù, Cha đắp ngàn yêu dấu
    An ủi Mẹ con thuở lụy trần…

    Khấu đầu từ tạ bóng hồn ân!


    Kỷ niệm sau ngày an táng Mẹ!

    Nguyễn Thành Sáng

  5. #530
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định Vỡ Một Cung Đàn


    Vỡ Một Cung Đàn

    Ngoài kia em khép cổng vào
    Thôi sầu ánh nhạt, thôi bao đợi chờ
    Sẽ không còn nữa vật vờ
    Canh thâu giá lạnh, thẫn thờ gió trăng…

    Trong nầy tôi cũng hốt ngàn
    Sợi thương, sợi nhớ, đốt tan thả trời
    Để quên dĩ vãng một thời
    Dòng sông, bến nước, đầy vơi nỗi niềm

    Từ nay nhịp đập con tim
    Du dương điệp khúc êm đềm vấn vương
    Hoá thành chuỗi hạt hàn sương
    Nhành lau, ngọn cỏ rụng buông giọt dài

    Hết rồi dưới ngọn gió lay
    Đêm khuya quyện nắm bàn tay mộng tình
    Ngọt ngào an ủi duyên mình
    Dẫu cho cách trở, ảnh hình không xa!…

    Giờ đây khuất ảnh trăng ngà
    Em về làm vợ người ta mất rồi
    Còn tôi trở lại với tôi
    Âm thầm chiếc bóng ngậm ngùi, trở trăn

    Đêm đêm thao thức mơ màng
    Thả hồn vào cõi thênh thang lững lờ
    Kéo mây trải chút vần thơ
    Phôi phai héo hắt, bên bờ buồn tênh

    Chiều chiều lặng lẽ mái hiên
    Nhìn vầng mây xám trôi miền thênh thang
    Tấc lòng lưu luyến, bâng khuâng
    Thời gian, kỷ niệm…Ngập tràn nỗi đau!

    10/11/2017
    Nguyễn Thành Sáng

    ---QC---


Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 7 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 7 khách)

DMCA.com Protection Status