TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 114 của 323 Đầu tiênĐầu tiên ... 1464104112113114115116124164214 ... CuốiCuối
Kết quả 566 đến 570 của 1613

Chủ đề: Thao thức

  1. #566
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định



    Nỗi Đau Đớn Tột Cùng Bởi
    Sự Tàn Nhẫn

    Ngươi tàn nhẫn! Thiệt là ngươi tàn nhẫn!
    Lương tâm người đã quẳng mất đâu rồi?
    Mặc tình ai chỉ biết có ta thôi
    Bắt cóc trẻ tìm nơi mua để bán!

    Chẳng hiểu được khổ sầu dâng ngút tận
    Kẻ mất con uất hận tím bờ môi
    Nào mặt mũi, nào tiếng khóc, tiếng cười…
    Để giờ đây cả đời ray rứt mãi

    Giấc mơ màng thoảng nghe và thoảng thấy
    Đứa con yêu run rẩy sợ ngồi kia
    Sắc bơ phờ, lấm lét lén nhìn qua
    Khe khẻ gọi mẹ cha ơi! Đến cứu…

    Ngày lại ngày mang nỗi niềm đau đáu
    Chim nhốt lồng, cá chậu hẹp đường bơi
    Con thể nào? Con hỡi! Hỡi con ơi!
    Ôi! Lo lắng từng hồi lay gan ruột

    Sáng trưa chiều thẫn thờ ôm nức nở
    Héo hon dần, vàng võ, sắc màu thu
    Cả bầu trời phủ kín dãy âm u
    Bước trĩu nặng, vật vờ theo ngọn gió

    Còn đâu nữa lăn xăn hình bé nhỏ
    Đâu để bồng, để dạy, để cho thương
    Chỉ giờ đây da diết nỗi đoạn trường
    Chầm chậm đẩy bào mòn trong tấc dạ

    Hẻm lớn nhỏ, xa gần… đều gửi mắt
    Cõi lòng thì tan nát bởi ngàn đau
    Con hỡi con! Con ơi! Con ở đâu?
    Có hay biết vạn sầu cha với mẹ…

    Thời gian chậm lững lờ trôi lặng lẽ
    Bao năm dài ngấn lệ ướp bờ mi
    Cả trăm lần nhìn vóc vạc đứa đi
    Lan man nghĩ những gì coi có giống…

    Cứ như thế hình hài cùng chiếc bóng
    Đứa thơ ngây bé bỏng mãi chập chờn
    Mỗi độ chiều canh cánh dưới hoàng hôn
    Tiếng não nuột kêu con từ sâu thẳm!...

    1/12/2017
    Nguyễn Thành Sáng
    ---QC---


  2. #567
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định Nỗi niềm lặng lẽ


    NỖI NIỀM LẶNG LẼ

    Mới đó Hạ về sôi sục lửa
    Rồi Thu bàng bạc khúc đăm chiêu
    Đến Đông giá rét hồn tê tái
    Nay lại Xuân tràn rực sắc yêu!

    Cuộc đời cứ thế, cánh thời gian
    Chầm chậm như mây tận chốn ngàn
    Cứ mãi trôi hoài theo vạn kỷ
    Chưa hề dừng lại cõi thênh thang

    Để cho nhân thế muôn tâm sự
    Giữa nẻo mông mênh mặt biển trời
    Có cánh tay thần đưa của gió
    Vui thì êm ả, giận cuồng tơi

    Còn đây loáng thoáng chút xanh lơ
    Mấy chục chậu mai tự bấy giờ
    Thả nhẹ, bay xa nơi bến lạ
    Xuân nầy còn lại bóng hồn mơ!

    Có giống cuộc đời ta lắm không
    Chuốt trau tự thuở buổi hừng đông
    Nhưng chìm quạnh quẽ bầu trăng chết
    Sắc thắm, hương ngàn cũng viển vông

    Nên buồn, nên tiếc hoặc nên thương
    Chiếc bóng, cầu treo, lắc đoạn trường
    Tiếng hú, rừng hoang nơi lặng vắng
    Âm thầm, trầm tịch ngắm mây sương

    Cố nén trong tim một nỗi hờn
    Tiếng lòng lai láng nhịp từng cơn
    Ai vui xuân thắm, bầu thanh đãng
    Ta khảy du dương tiếng nhạc đờn!...

    Nguyễn Thành Sáng

  3. #568
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định


    Gặp Lại Người Năm Xưa

    Em ngồi trên chiếc Honda
    Chạy qua chầm chậm để mà nhìn tôi
    Môi hồng nhoen nhoẻn nụ cười
    Dưới đôi mắt biếc…nói lời thân quen!

    Bâng khuâng nghĩ ngợi cái tên
    Một thời sớm vội tìm quên để đừng
    Tủi cho cảnh sống nhọc nhằn
    Cánh chim trôi giạt giữa màn tối tăm!…

    Năm xưa sau chuyến bổ hàng
    Xe đò bất chợt ngồi gần bên nhau
    Lâng lâng liếc trộm hoa đào
    Hồn mơ thoáng chốc dạt dào say sưa

    À…à…Cô ghé về đâu…
    Thêm… thêm… mấy tiếng, mấy câu những gì…
    Áng mây giạt khỏi trăng thề
    Long lanh phơi ửng, nẻo về lộ ra…

    Thế rồi bỗng chốc phương xa
    Cánh thư em gửi đến nhà thăm anh
    Từ trong nhè nhẹ rung rinh
    Tiếng đàn trổi khúc nhạc tình du dương

    Chẳng màng cát bụi phong sương
    Chẳng màng thân phận sang hèn làm chi
    Chỉ cần một bịt thuốc rê
    Chút tiền lộ phí…cũng phê... cũng mình

    Nào hay cái chữ nhục vinh
    Nào hay muốn có cái xinh…phải tiền!
    Giờ đây em hỡi! Em hiền
    Nhìn tôi chi nữa…Để phiền cho tôi!

    1/12/2017
    Nguyễn Thành Sáng

  4. #569
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định Chuỗi mùng một


    CHUỖI MÙNG MỘT


    Mùng Một! Ơ nầy! Các tụi bây
    Đằng kia pháo nổ trước nhà ai
    Đi xem sướng lắm hà hà nhé
    Còn sót lượm về đốt đả tay!

    Thoáng chốc mây dần lững thững qua
    Xuân đi, hạ đến, chuyển thu tà
    Rồi đông trôi nữa và đưa lại
    Mùng Một muôn vàn nỗi xót xa

    Dang dở mộng đời thả cánh bay
    Bởi vầng mây ám trải dài tay
    Phủ che kín mít bầu quang đãng
    Mùng Một bên đường ngậm đắng cay

    Cứ thế mà đi giữa nẻo đời
    Dặm ngàn tuyết giá, cõi chơi vơi
    Đôi chân nặng trĩu, hồn tê tái
    Mùng Một nghẹn ngào, chỉ hỡi ơi!

    Lặng lẽ âm thầm dưới bóng đêm
    Lắng nghe khe khẻ tiếng con tim
    Dẫu cho tan tác, không lùi bước
    Mùng Một thu hình định chữ kiên

    Sáng nắng, chiều mưa lắm tảo tần
    Tả tơi, khói lửa dập vùi thân
    Canh sương thao thức, niềm u ẩn
    Mùng Một then cài, chẳng thở than

    Dưỡng chí, rèn tâm trước sóng ngàn
    Chực chờ, phủ chụp mảnh thuyền nan
    Biết bao cuồng nộ lần qua được
    Mùng Một bây giờ ló dạng Trăng!

    Nguyễn Thành Sáng

  5. #570
    Ngày tham gia
    Jan 2016
    Bài viết
    3,290
    Xu
    0

    Mặc định



    Một Thoáng Đong Đưa

    Từ khi cánh tung bay vào cõi mộng
    Chưa một lần chiếc bóng phải dừng tay
    Vươn dài ra nắm bắt một vầng mây
    Thả lên đó mơ say về viễn xứ!

    Bỗng sáng nầy nghe như niềm tư lự
    Nỗi đăm chiêu bàng bạc nẻo xa xôi
    Tiếng tấc lòng khuấy động mắt, bờ môi
    Bao nghĩ, thấy để rồi đan khép kín

    Khung xoải cánh chẳng từng phen bịn rịn
    Đeo gươm thần ngang dọc cõi trời mây
    Thế mà nay xúc cảm, thoáng chùn tay
    Vói sau rút, loang hoài không sắc ảnh

    Đây có phải ngậm ngùi nhìn trăng chạnh
    Nghẹn lu mờ ánh tỏ bởi mưa sa
    Hay mỏi mê trước ngút ngàn biển cả
    Vạn sóng cồn nghiệt ngã mãi vờn theo!

    Cho da diết, thẫn thờ, khô úa héo
    Như bã buồn, thắt thẻo cuốn tâm tư
    Bao lần gom tiếng lộng kết vào thơ
    Rồi loãng nhạt từng giờ trong khắc khoải…

    Chợt đâu đây âm vang xa vọng lại
    Vì sao hồn bảng lảng nét phôi pha?
    Vì sao hồn dờ dật nhịp đàn ca?
    Để ước hẹn biến ra vầng mây khói…

    Phong vũ hỡi! Mênh mông ngân tiếng nói
    Như suối nguồn lai láng chảy tâm cang
    Dẫu xuân về thao thức, chút mênh mang
    Lời năm cũ, đá vàng không thay đổi
    Đường diệu vợi, thênh thang luôn chuyển tới!...

    Nguyễn Thành Sáng

    ---QC---


Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 7 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 7 khách)

DMCA.com Protection Status