TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 28 của 40 Đầu tiênĐầu tiên ... 18262728293038 ... CuốiCuối
Kết quả 136 đến 140 của 196

Chủ đề: Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn (toàn tập)

  1. #136
    Ngày tham gia
    Jul 2016
    Bài viết
    381
    Xu
    99

    Mặc định





    TRĂNG

    Ngày về tìm vớt mảnh trăng
    Thấy ai thấp thoáng ngỡ Hằng Nga rơi
    Giơ tay tưởng níu bóng người
    Lơ ngơ chạm vỡ tiếng cười trăng tan.

    1999
    (Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi - NXB Đà Nẵng 2005)


    Thanh Trắc Nguyễn Văn






    Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
    ---QC---


  2. #137
    Ngày tham gia
    Jul 2016
    Bài viết
    381
    Xu
    99

    Mặc định





    SAO KHÔNG NÓI?

    Sao một lời không nói?
    Để mùa phượng tàn mau
    Em đi hờn khoé mắt
    Cười bâng quơ qua cầu.

    Người đi xa xa mãi
    Vẫn chưa nói một lời
    Áo trắng em là mộng
    Bỏ buồn ta mồ côi.

    Trương Chi còn giọng hát
    Sao ta đành lặng câm?
    Bài thơ tình lại xé
    Gởi cho gió âm thầm.

    Ta thương mình tay trắng
    Em thương người bơ vơ
    Một lời sao không nói?
    Chiếc lá rơi ơ hờ.

    Ta bên này bờ lở
    Em bên kia bãi bồi
    Lở bồi rồi bồi lở
    Ngàn năm còn xa xôi.

    Sao một lời không nói?
    Để nụ hồng chôn sâu
    Tháng năm buồn rụng vỡ
    Sân trường mờ mưa ngâu.

    1999
    (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


    Thanh Trắc Nguyễn Văn






    Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

  3. #138
    Ngày tham gia
    Jul 2016
    Bài viết
    381
    Xu
    99

    Mặc định





    PHỐ CŨ

    Theo mây nhớ ta lạc về phố cũ
    Chim én xưa đành bay mất lâu rồi
    Tiếng em hát tháng năm còn rơi vọng
    Ta quay tìm lại gặp bóng đơn côi.

    2001
    (Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)


    Thanh Trắc Nguyễn Văn






    Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet

  4. #139
    Ngày tham gia
    Jul 2016
    Bài viết
    381
    Xu
    99

    Mặc định





    ĐỌC TẠM BIỆT PHONG NHA CỦA THANH TRẮC NGUYỄN VĂN

    Động Phong Nha là một trong những danh lam thắng cảnh nổi tiếng nhất của Việt Nam. Tôi cũng đã đến Phong Nha được hai lần nhưng đều là ban ngày. Tác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn tỏ ra rất sắc sảo khi chọn cảnh đêm có trăng để đặc tả cảnh đẹp của động Phong Nha. Đối với tôi đó là điều khá bất ngờ và khá độc đáo!

    “Quảng Bình có động Phong Nha
    Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông”

    Câu thơ rất tự nhiên và cảnh cũng rất đẹp. Trăng xuống ở đây không phải là trăng trên bầu trời rơi xuống mà là chính ánh trăng rọi rơi xuống mặt nước sông và nổi là đà theo sóng. Theo ý bài thơ thì có lẽ tác giả đang ngồi trên thuyền và sắp ra đi “tạm biệt Phong Nha”. Một cảnh chia ly thật nhiều cảm xúc. Cảm xúc như được nhân lên gấp bội theo các câu thơ:

    “Người đi
    nổi nhớ chìm mong
    Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi”

    Thuyền đưa người đi bập bềnh theo sóng. Khi sóng đưa thuyền “nổi” lên thì “nhớ”, còn khi sóng đưa thuyền “chìm” xuống thì lại “mong”! Câu thơ tác giả gởi lại cũng da diết không kém: “bồng bềnh trôi”, nghĩa là cũng có “mong” có “nhớ” trong đó! Bút pháp thơ tình của Thanh Trắc Nguyễn Văn thật lãng mạng và cũng thật là đa tình!

    “Động Tiên tiên ở trên trời
    Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ
    Kìa em Mái Tóc mộng mơ
    Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen…”

    Đây có lẽ là đoạn thơ tác giả hồi tưởng khi vào thăm động Phong Nha. Những địa danh trong động Phong Nha như Động Tiên, Mái Tóc, Chàng Khổng Lồ,… đều được tác giả nhân cách hóa rất khéo và cài vào bài thơ một cách thật sinh động. “Em” chính là cảnh, cảnh cũng chính là người thiếu nữ đất Quảng Bình? Thơ tả cảnh nhưng thật ra tả tình, thơ tả tình thật ra để tả cảnh. Ảo và thật cứ hòa quyện vào nhau đúng như một người đi lạc vào “Động Tiên” vậy!

    “Chén nồng cạn với đêm đen
    Gió thu rạo rực cũng len lén về
    Phong Nha sóng vỗ tứ bề
    Nhanh tay hứng được câu thề tặng em.”

    Đây là đoạn thơ mà có rất nhiều bạn thích. Theo các bạn ấy thì câu thơ nghe thật sinh động và thật trữ tình, nhất là từ "gió thu rạo rực". Nhưng theo tôi lại nghĩ khác. Đồng ý là đoạn thơ này Thanh Trắc Nguyễn Văn đã viết được những câu thơ lục bát rất điêu luyện, nhuần nhuyễn khiến âm điệu nghe thật nhịp nhàng, ý tứ thật mới lạ, thật bay bổng. Song le “câu thề mà hứng từ sóng nước” lên rồi trao tặng cho “người đẹp” thì tôi e có vẻ ngẫu nhiên và không thật lòng! Nhưng xin cũng đừng trách Thanh Trắc Nguyễn Văn vội. Đó là bản chất của các nhà thơ. Họ luôn thường rất đa tình, đa sầu, đa cảm và cũng rất đa mang!

    “Sông Son son sắt nào quên
    Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu”

    Đoạn thơ cuối đưa người đọc rời khỏi cảnh hồi tưởng để quay về cảnh đầu lúc chia ly. Sông Son theo tôi biết nước có màu xanh ngọc rất đẹp, nhưng ở đây tác giả muốn nói đến một ý khác: “son sắt”, nhằm để nói lên cái tình của người con gái Quảng Bình thủy chung như nhất. Hình tượng cuối bài thơ được trải dài và thật đẹp:

    “Nụ cười em rải sông sâu
    Trăm năm tôi vớt
    Vẫn màu nhớ nhung…”

    Tạm biệt Phong Nha là một bài thơ tình hay. Lời thơ thật trong sáng, thật dễ hiểu nhưng cũng rất trữ tình. Tác giả cố ý dùng nhiều từ lấp láy như: là đà, bồng bềnh, chênh vênh,… hoặc sử dụng tu từ điệp từ như: Động Tiên tiên ở trên trời (hai từ “tiên” liền nhau), Sông Son son sắt nào quên (hai từ “son” liền nhau) khiến các câu thơ trở nên giàu âm điệu và giàu hình ảnh một cách rất đặc sắc

    (Giải nhất Bình thơ trong tháng tại trang web văn học Đất Đứng năm 2010)


    Huỳnh Ngọc







    ----------------------------------------------------------------------------------------------






    TẠM BIỆT PHONG NHA

    Quảng Bình có động Phong Nha
    Nửa đêm trăng xuống là đà trên sông
    Người đi nổi nhớ chìm mong
    Câu thơ gởi lại mãi bồng bềnh trôi.

    Động Tiên tiên ở trên trời
    Tôi theo níu vội rối bời sợi tơ
    Kìa em Mái Tóc mộng mơ
    Chàng Khổng Lồ ngó cứ vờ không quen…

    Chén nồng cạn với đêm đen
    Gió thu rạo rực cũng len lén về
    Phong Nha sóng vỗ tứ bề
    Nhanh tay hứng được câu thề tặng em.

    Sông Son son sắt nào quên
    Giọng hò xứ Quảng cứ chênh vênh sầu
    Nụ cười em rải sông sâu
    Trăm năm tôi vớt
    Vẫn màu nhớ nhung…

    (Bài thơ đã đăng trên trang văn học Quang Binh News tháng 6 năm 2010)


    Thanh Trắc Nguyễn Văn






    Ghi chú:
    ảnh động Phong Nha - Kẻ Bàng (Quảng Bình) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet

  5. #140
    Ngày tham gia
    Jul 2016
    Bài viết
    381
    Xu
    99

    Mặc định





    PHÓNG SỰ ĐÊM SÀI GÒN

    Sài Gòn
    Đêm
    Dịu dàng đã lên giường
    Lương thiện đã lên giường
    Tình yêu cũng đã lên giường
    Ôm ước vọng
    Nằm nghiêng vào giấc ngủ…
    Những hồn ma trác táng
    Vẫn đi hoang
    Vẫn thao thức
    Ồn ào
    Ngáp vặt
    Vật vã.

    Sài Gòn
    Đêm
    Những chiếc xe điên gầm rú
    Chạy đua
    Lạng lách
    Đánh võng
    Rượt đuổi tử thần
    Đích đến là nhà xác
    Là quan tài
    Là khói hương
    Là huyệt thẳm.

    Sài Gòn
    Đêm
    Những ly bia lanh canh
    Lách cách
    Tiếng thời gian va vỡ
    Những gã đàn ông nói cười nhăn nhở
    Cùng móc trái tim mình
    Thả lăn chìm
    Ngập ngụa
    Nhầy nhụa
    Trong bia.

    Sài Gòn
    Đêm
    Từng cô gái rú gào điên dại
    Lắc…
    Uốn éo bán mình
    Nửa người
    Nửa ngợm
    Nửa Bạch Xà Tinh…
    Nửa ma
    Nửa quỉ
    Nửa ẩn
    Nửa hiện hình
    Nhạc xập xình
    Cười dậm dật
    Đèn lung linh…

    Sài Gòn
    Đêm
    Khói thuốc mịt mù
    Đám thanh niên ngồi gật gù
    Khóc cười vô thức
    Vò nát cuốn lịch cuộc đời mình
    Xé toạt
    Châm lửa
    Hút
    Khói quyện hình chấm hỏi
    Bóng tiên nâu
    Khúc xương người
    Đầu lâu…

    Sài Gòn
    Đêm
    Tiếng rao hủ tíu gõ
    Đuối dần trong hẻm nhỏ
    Hai anh em sinh viên nghèo
    Áo sờn vai
    Quần rách gấu
    Mồ hôi lấm tấm
    Nước mắt phập phồng
    Vai chung vai
    Lưng tựa lưng
    Đẩy chiếc xe già nua lộc cộc
    Lắc lư
    Run rẩy
    Nghi ngút khói
    Lầm lũi nẻo đường mưu sinh…

    Sài Gòn
    Đêm
    Gió lang thang
    Ánh đèn chợ sáng choang
    Cô gái gian hàng bán trái cây
    Uể oải
    Ngồi học bài.

    Đêm
    Đêm.

    2007
    (Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)


    Thanh Trắc Nguyễn Văn






    Ghi chú: Ảnh Siêu mẫu Nguyễn Ngọc Lan Hương dát dầu bóng ánh vàng lên cơ thể khỏa thân, trổ tài múa cột và ảnh cao ốc Sài Gòn sưu tầm từ internet

    ---QC---


Trang 28 của 40 Đầu tiênĐầu tiên ... 18262728293038 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status