TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 20 12311 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 99

Chủ đề: Vô Hạn Phong Lưu

  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2011
    Bài viết
    115
    Xu
    0

    Mặc định Vô Hạn Phong Lưu

    Vô Hạn Phong Lưu
    Tác giả: Cô Phong

    Truyện kể về Trần Thịnh, trong một lần vô tình được một cái chủ thần nhập vào thân thể, có được xuyên qua các thế giới năng lực. Cùng xem hắn bắt đầu một cuộc sống muôn màu muôn vẻ thế nào.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Lần đầu viết truyện, mong mọi người giúp đỡ nhiều. Cơ bản vừa học vừa làm nên khi rảnh mình sẽ tranh thủ viết.
    Góp ý thảo luận truyện tại đây:
    http://www.tangthuvien.vn/forum/show...2#post20256132

    Tốc độ ra chương là khoảng 2-3 ngày 2 chương. Tệ nhất là khi bí ý tưởng thì 2-3 ngày một chương. Còn nếu 1 tuần trở lên mà không có chương, vậy thì các bác ở lại vui vẻ, mình xuyên việt trước đây.
    Lần sửa cuối bởi tbthinh, ngày 04-10-2016 lúc 13:09.
    ---QC---


  2. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    a0904743589,anhk0lagjca,bluedragon006,crazyboy74,Darkzergling,long17111995,ngocnghechvn,ngocquan0404,nqtien9x,Pha,PVS9001,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2011
    Bài viết
    115
    Xu
    0

    Mặc định Vô Hạn Phong Lưu - Chương 1

    Chương 1: Chủ thần nhập thân

    Đó là một ngày âm u đầy mây, khi mà Trần Thịnh đang từ trường trở về nhà, hắn nhặt được một chiếc đồng hồ không biết của ai làm rơi ở bên vệ đường. Định nhặt lên đưa cho đồn cảnh sát (vì hắn đang sống tại Nhật, nơi đó nhặt được đồ rơi thì chỉ có thể đi nộp trả lại thôi) thì một tia sáng lóe lên, cái đồng hồ biến mất, mà hắn có cảm giác như nó đã nhập vào thân thể của mình. Chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra thì một tiếng nói máy móc vang lên trong đầu hắn:

    “Xác nhận chủ nhân. Đã xác nhận xong. Bắt đầu chuẩn bị truyền tống đến thế giới đầu tiên, trong vòng năm giây bắt đầu truyền tống.”

    Âm thanh lạ lẫm này làm Trần Thịnh sợ hết hồn: “Cái quỷ gì trong đầu mình vậy? Truyền tống đến thế giới khác gì nữa đây?”. Hắn la hoảng lên:

    “Ê vụ gì vậy? Cái gì mà truyền tống đến thế giới khác? Ai đang nói chuyện đó hả? ”

    Nhưng không có tiếng trả lời, năm giây đã đến, hắn chỉ kịp cảm nhận được ánh mắt khác thường của người đi đường nhìn mình vì tự dưng la lên thì hai mắt đã tối đen.

    Thật là lạnh, đó là thứ đầu tiên mà Trần Thịnh cảm nhận. Hắn chậm rãi mở mắt, phát hiện mình đang nằm dài trên một bãi cỏ. Hắn đang ngửa mặt nhìn lên bầu trời đầy mây u ám, mưa lất phất làm cho hắn cảm thấy thật khó chịu.

    “Rốt cuộc đây là đâu cơ chứ? Lúc nãy mình vẫn còn đang ngoài đường cơ mà!”

    Lồm cồm bò dậy, Trần Thịnh có chút choáng váng đầu óc nhìn xung quanh, hắn không hề có một khái niệm gì về vị trí hiện tại của mình. Tầm nhìn cũng là cực kì có hạn, hoàn toàn không thể nhìn xa được trong cái kiểu thời tiết mưa phùn kết hợp với sương mù này.

    Vẫn chưa kịp xác nhận lại mình đang ở đâu thì hắn phát hiện một bóng người xiêu vẹo đi tới gần hắn. Vui mừng quá đỗi, hắn chạy về hướng người đang đi tới: “Có đồng loại là được rồi!” – hắn nghĩ. Tuy nhiên chưa kịp mở miệng kêu lên thành tiếng thì hắn đã chuyển nó thành tiếng thét kinh hoàng. Đây rõ ràng không phải là một “đồng loại” rồi. Ít nhất Trần Thịnh chắc chắn là không một “đồng loại” nào mà não lộ ra ngoài, con mắt cũng sắp rơi ra, miệng đầy giòi bọ mà còn sống để “đi” như vậy được.

    Không cần nghĩ ngợi nhiều, vọt lẹ! Hoàn hồn lại Trần Thịnh liền lấy hết sức cha sinh mẹ đẻ ra mà chạy. Chẳng cần biết phương hướng đông tây nam bắc gì hết, rời xa con quỷ ghớm ghiếc này là được. Chẳng biết đã chạy bao lâu, rốt cuộc Trần Thịnh phát hiện một ngôi nhà hiện ra trước mắt, hắn cũng chẳng quan tâm là có thất lễ hay không, lao thẳng vào trong đóng cửa lại cái rầm.

    Vào trong mới phát hiện ra là nhà không có ai cả. Hắn cũng mặc kệ, đẩy cái bàn duy nhất trong căn nhà chắn lại cánh cửa xong mới thở phào một cái: “Hú hồn cứ tưởng chết, thứ gì mà thấy ghê hết sức!”

    Có điều căn phòng này sao thấy quen quen, dường như là đã gặp ở đâu rồi thì phải. Trần Thịnh suy nghĩ nhìn xung quanh, một cái giường, một kệ sách, một bếp lửa cháy bập bùng chỉ có ba que củi mà chẳng bao giờ tắt. Ít nhất là Trần Thịnh không thấy que củi bị hao đi tí nào từ khi hắn ngồi xuống chiếc giường trong căn phòng này.

    “Làm sao mà giống y như trong Diablo 2 vầy nè? Chẳng lẽ mới chơi nó mấy bữa trước rồi giờ xuyên không tới thế giới Diablo rồi? Nếu như vậy thì cái kệ sách hoặc chiếc giường này sẽ giấu đồ, kiểm tra thử liền biết ngay!”

    Trần Thịnh không cần phải kiểm tra lâu vì sau khi lật thử cái giường không thu hoạch gì, hắn thử chạm vào giá sách thì bất ngờ một cây gậy văng ra cùng với vài đồng tiền vàng.

    Cầm cây gậy lên tay, kinh nghiệm đọc biết bao bộ truyện xuyên không, hắn thử suy nghĩ mấy thứ như thuộc tính, lập tức hiện lên trước mắt hắn một vài thông tin: “Đũa phép Triệu hồi Golem đất +1” một cái cực kỳ đơn giản thuộc tính.

    “Thật sự là thế giới Diablo sao? Có điều sao lại quá đơn giản vầy nè? Công kích, độ bền đâu? Chỉ đơn giản có cái cộng 1 golem đất là thế nào?”

    Xem ra ở thế giới này hiện thực hơn nhiều so với trong trò chơi. Cũng phải thôi, đũa phép mà, dùng đi đánh người như trong game thì cũng phải gọi là quá vô lý. Đũa phép món đồ này, trong Diablo thế giới là rất thô to, không như trong Harry Potter chỉ nhỏ gọn có thể cất vào túi áo loại này. Tuy nhiên cũng không đủ để cầm nó đi nện quái vật đi?

    Có này cái mở đầu, Trần Thịnh liền theo thói quen nói thầm trong lòng bảng thuộc tính, một bóng mờ hiện lên trước mắt hắn.
    Tính danh: Trần Thịnh. Nghề nghiệp: Vô hạn giả. Cấp 1 0/500.
    Sức mạnh: 1.
    Nhanh nhẹn: 1.
    Thể chất: 1. Máu: 1. Thể lực: 1.
    Tinh thần: 1. Ma lực: 1.
    Tự do điểm thuộc tính: 50.
    “Này cặn bã đến cùng cực thể chất a, người ta khỏi đầu đều là ít nhất 5 hay 10 điểm thuộc tính, mình chỉ có đáng thương 1 điểm. Còn cái nghề nghiệp vô hạn giả là cái gì nữa? Rồi sao lại có tới 50 tự do điểm thuộc tính đây?”

    Trần Thịnh có thật nhiều thắc mắc, nhưng mà hắn chưa kịp tự hỏi nhiều thì bên ngoài truyền đến tiếng vang, báo hiệu cho hắn bên ngoài có “người” đến. Tất nhiên là không phải người, mà là zombie.

    “Lũ này có lỗ mũi chó ah!” – Trần Thịnh vô lực chửi rủa, cũng may mắn hắn vừa nhặt được cây đũa phép này, không thì tiêu rồi. Có điều golem đất cấp 1 cũng mất 20 mana để triệu hồi, may mắn hắn vẫn còn điểm thuộc tính tự do, vậy nên không hề do dự đem tinh thần lực tăng lên 30, hắn liền triệu hồi ra golem đất.
    Cấp 1 golem đất: máu 50, công kích 8-10.

    Thân cao chừng 1m, xem ra như cái người lùn, có điều Trần Thịnh hiện tại đặt cược hết vào nó.

    Golem cũng không có làm Trần Thịnh thất vọng, 1m thân người đem zombie nện bay, vài cú nện xong liền dứt điểm, phải nói nhanh gọn lẹ.

    Hắn nhìn lại thấy điểm kinh nghiệm tăng them 50, biến thành 50/500.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi tbthinh, ngày 04-11-2016 lúc 21:36.

  4. Bài viết được 16 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,anhk0lagjca,bluedragon006,crazyboy74,Darkzergling,famerhung,long17111995,mogemthathu,ngocnghechvn,ngocquan0404,ngocson93,nqtien9x,Pha,PVS9001,tan001tan,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2011
    Bài viết
    115
    Xu
    0

    Mặc định Chương 2: Về tới Trại Rogue

    Chương 2: Về tới Trại Rogue

    Có được golem hộ vệ, Trần Thịnh cũng to gan lớn mật mà ra khỏi căn phòng, nhìn nằm một đống zombie thi thể, hắn cũng thật ghớm ghiếc, không thể tưởng tượng nổi chuyện từ bên trong cái đống lầy nhầy thịt thối đầy ruồi bọ đó đi nhặt lấy kim tệ hoặc là trang bị nước thuốc gì đó. Vừa nghĩ tới đã thấy mắc ói.

    Sương mù cùng kiểu thời tiết mưa lâm râm như thế này thực sự làm khó một tên chưa từng một mình đi dã ngoại như Trần Thịnh, hắn hoàn toàn không xác định được phương hướng, chỉ biết nhắm mắt chọn đại một phương hướng mà đi tới. Có nguy hiểm thì golem đất sẽ trước tiên phản ứng đánh chết, còn gặp một đàn quái vật đông, hắn chưa gặp được, xem như vận khí cũng khá tốt.

    Rốt cuộc sau không biết bao lâu mò mẫm, Trần Thịnh cũng gặp được trong truyền thuyết đường đất, có điều lúc này hắn lại bó tay.

    “Đi hướng nào mới về tới trại Rogue đây?”

    Nghĩ nghĩ một lúc, thôi kệ, cứ chọn đại một hướng, nếu không đi đến trại Rogue thì cũng sẽ gặp Flavie, như vậy cũng chẳng sao cả, ít nhất còn trên đường, thì vẫn còn hy vọng gặp được người khác trước khi chết đói ngoài hoang dã đi.

    Chọn một phương hướng, Trần Thịnh liền không nhanh không chậm đi bộ, này cũng kỳ lạ, khí trời như vậy mà cái đường đất này cũng không đến mức quá lầy lội, chỉ là ướt ướt thôi, không thể không nói, cái thế giới này, đến con đường cũng không bình thường.

    Cũng không biết Trần Thịnh đã đi bao lâu, chắc là ít nhất cũng phải ba bốn tiếng, rốt cuộc golem đất giết đủ số lượng quái, hắn quang vinh thăng cấp, mặc dù chẳng phải làm cái quái gì.
    Tính danh: Trần Thịnh. Nghề nghiệp: Vô hạn giả. Cấp 2 0/2500.
    Sức mạnh: 12.
    Nhanh nhẹn: 12.
    Thể chất: 27. Máu: 27. Thể lực: 27.
    Tinh thần: 57. Ma lực: 57.
    Tự do điểm thuộc tính: 0.

    Lần này để cho có sức mà trường kì đi bộ, hắn thêm điểm cho thể chất khá nhiều, rốt cuộc cũng coi như có một cái có thể xem ra hình ra dáng thuộc tính.

    “Xem ra mỗi tăng một cấp sẽ tăng thêm những 50 điểm tự do thuộc tính, cái này quá tốt rồi, chỉ có điều kỹ năng thì thế nào đây nhỉ?”

    Trần Thịnh ngẫm nghĩ, mở ra bảng kỹ năng, phát hiện bảng kỹ năng của hắn cũng không phải như bình thường nhân vật trong game Diablo 2 mà có chút khác biệt. Mỗi tăng một cấp, hắn có thể học tập một cái kỹ năng mới, còn kỹ năng tự mình thăng cấp dựa vào độ thuần thục đối với kỹ năng đó. Chẳng hạn hiện tại hắn tăng lên cấp 2, chọn học triệu hồi khô lâu kỹ năng, cụ thể là như vầy:

    Triệu hồi khô lâu lv 1 thuần thục 0/10: triệu hồi một khô lâu chiến sĩ giúp bản thân chiến đấu. Khô lâu số lượng 1 máu 10 công kích 1-2 cần mana 5.

    Xem ra là phải triệu hồi khô lâu mười lần mới thăng cấp được. Này xem ra cũng không khó, cứ nhìn khô lâu chỉ có 10 máu giòn thế kia, đánh đánh vài cái là chết mất, lúc đó lại triệu hồi cái khác.

    Không biết hậu kỳ có thêm kỹ năng khô lâu tinh thông rồi độ thuần thục tăng cao, khô lâu cấp độ tăng cao thì tình thế như thế nào, chứ hiện tại khô lâu đúng là chỉ có thể đi theo kiểu pháo hôi, giết mãi không hết loại này chiến thuật.

    Trần Thịnh thử theo những gì vừa xuất hiện trong đầu sau khi học được kỹ năng, vận lên ma lực, mặc niệm một tiếng “triệu hồi khô lâu”. Trước mắt không gian vặn vẹo lên, từ trong lỗ hổng không gian bò ra một bộ xương trắng, tay trái thuẫn tròn, trên còn cắm mấy mũi tên đã gãy, tay phải cầm một thanh kiếm rỉ sét loang lổ.

    “Là trực tiếp triệu hồi đến, không phải là dùng xác chết và linh hồn quái vật vừa chết triệu hồi, cái này càng thêm thuận tiện hơn so với trong game, không cần phải sợ đánh boss dùng hết xác quái mà không triệu hồi thêm được khô lâu nữa” – Trần Thịnh khoái trá nghĩ đến.

    Có thêm tay chân, tốc độ giết quái cũng tăng nhanh hơn, có điều Trần Thịnh cũng không vui nổi, thăng cấp giúp hắn toàn bộ trạng thái đầy lại, kể cả đói khát cũng không còn, nhưng mà bây giờ đã cách hắn lên cấp 2 một ngày rồi, đói cồn cào, nếu như không nhanh chóng tìm được nhân loại, tìm được đồ ăn, có vẻ như hắn sẽ thành một cái chết đói người xuyên việt…xấu hổ ah.

    “Không ngờ cái bản đồ này lớn như vậy, thậm chí đi cả hai ngày rồi vẫn chưa về tới đâu cả, thậm chí một bóng người cũng không gặp được. Phải cố gắng, kiên trì, nói không chắc chút nữa liền đến được Rogue Camp” – Trần Thịnh tự bơm hơi cho mình, tiếp tục lê bước nặng nhọc.

    Ngày thứ 3 kể từ khi Trần Thịnh xuyên việt đến đây, đói lả, mệt đến cảm giác như mỗi bước chân là một nỗ lực không tưởng, rốt cuộc Trần Thịnh cũng có thể nhìn thấy xa xa một cái to lớn kiến trúc quần thể.

    “Đến! Đến rồi! Rốt cuộc cũng đến rồi!” – Vui mừng, kinh ngạc, khó có từ ngữ diễn tả được cảm xúc lúc này của hắn, khi mà hắn tìm thấy sự sống trong cái chết này.


    Xa xa, một đội bốn người nữ chiến binh rogue đã phát hiện ra hắn, đang đến gần xem xét, trong tay cung tiễn nhắm ngay hắn cảnh giác.

    “Ngươi là ai? Khai báo tên họ ngay!”

    Có điều lúc này Trần Thịnh cũng đã quá đói và kiệt sức rồi, hắn cũng không kịp trả lời nữa, liền tại chỗ té xỉu.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi tbthinh, ngày 04-11-2016 lúc 21:37.

  6. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,anhk0lagjca,bluedragon006,Darkzergling,famerhung,long17111995,ngocnghechvn,ngocquan0404,ngocson93,nqtien9x,Pha,PVS9001,tan001tan,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2011
    Bài viết
    115
    Xu
    0

    Mặc định Chương 3: Nhiệm vụ đầu tiên

    Chương 3: Nhiệm vụ đầu tiên

    Trần Thịnh mơ màng tỉnh lại, đặp vào mắt là một căn lều nhỏ, mà hắn, thì đang nằm ngửa trên giường, trên người đắp một cái chăn mỏng.

    “Xem ra là được các rogue cứu rồi, nếu không thì hiện tại cũng không phải ở trong lều nằm, mà là đang được luộc trong nồi canh của tụi quái vật.” – Trần Thịnh nghĩ thầm trong đầu. Cảm nhận được cơ thể thực sự rất yếu, gần như không còn tí năng lượng nào, trâu bò cỡ nào đi nữa, chưa tới mức độ không cần ăn uống thì vẫn chết đói như cũ ah.

    Đúng lúc này, một người chui vào trong lều, một rất trẻ tuổi, rất xinh đẹp nữ tính. Nàng bước vào lều, phát hiện Trần Thịnh đã tỉnh lại, lập tức trên mặt tràn đầy vui vẻ, mở miệng hỏi thăm hắn:

    “Cậu đã tỉnh rồi à? Thế nào? Đã cảm thấy đỡ hơn chưa? Có cảm thấy khó chịu chỗ nào không?”

    “Cũng quá nhiệt tình quá tốt bụng rồi nha, có vẻ mình đụng phải một vừa xinh đẹp vừa tốt bụng thiếu nữ rồi.” – Trần Thịnh mở cờ trong bụng. Hắn cũng rất nhanh trả lời:

    “Thật sự cảm ơn cô đã giúp đỡ tôi. Tôi cũng cảm thấy đỡ hơn rất nhiều rồi, còn khó chịu, chắc chỉ là đang đói bụng thôi. Ha ha. Tự giới thiệu một chút, tôi là Trần Thịnh – một người mạo hiểm, cô có thể gọi tôi là Thịnh.”

    “Chào anh Thịnh! Tên anh có vẻ lạ nhỉ, tôi là Alice, là một hỏa cung tiễn thủ. Anh là một người mạo hiểm hả? Như vậy quá tốt, chúng tôi đang rất cần giúp đỡ chống lại bọn quái vật từ địa ngục kia. À suýt thì quên! Tu sĩ trưởng Akara bảo tôi nhắn lại với anh là ngày mai thân thể khôi phục lại thì đến gặp bà ấy.”

    Cái này chắc là chuẩn bị giao cho mình nhiệm vụ đầu tiên để thử nghiệm mình đây mà. Cho mình một ngày nghỉ ngơi là đủ rồi, thân thể này chẳng qua là đói thôi chứ không phải là bị thương gì, được rồi, nghỉ ngơi thật tốt một ngày, bắt đầu từ ngày mai, cuộc sống mới bắt đầu có khả năng sẽ không lười nhát nằm một chỗ như thế này được nữa.

    Quyết định chủ ý xong, Trần Thịnh còn là cám ơn Alice, sau đó Alice đem đến cho hắn một bàn thức ăn, hắn lập tức không để ý hình tượng bắt đầu ngấu nghiến. Đói khát mấy ngày, thực sự là khiến hắn nào giờ không chịu khổ thanh niên bức cho gần chết.
    Ngày hôm sau, đã ăn uống no đủ nghỉ ngơi một ngày, Trần Thịnh khôi phục lại khỏe mạnh, lập tức theo Alice đến lều của Akara.

    Đây là một cái lều tản ra một luồng năng lượng mạnh mẽ, cùng với mùi thuốc nồng nặc, Trần Thịnh bước vào trong lều, phát hiện ra căn lều này là được làm không gian ma pháp, bên ngoài nhìn nhỏ nhắn, bên trong lại rất rộng rãi. Làm hắn lúc đầu còn kỳ lạ, trong game nhỏ không nói, ngoài đời cũng nhỏ như vậy sao đủ chỗ cho Akara sinh hoạt rồi còn chế thuốc chế sách nữa? Hóa ra là bên trong lại rộng rãi như vậy, ma pháp thật thần kỳ nha.

    “Người mạo hiểm! Chào mừng ngươi tới với trại Rogue! Ta là lãnh tụ tinh thần tại đây, hội nữ tu sĩ mù Akara.”

    Mặc một cái màu tím trường bào, mũ trùm đầu che khuất khuôn mặt, Akara hiện ra với một vẻ thần bí và khắc khổ của một nữ tu sĩ, Trần Thịnh còn cảm nhận thấy một sự tiều tụy trên người nàng. Cũng dễ hiểu, lãnh đạo mọi người chiến đấu với quái vật từ địa ngục, chẳng thể nào mà vui vẻ thoải mái nổi, như vậy hao tâm tổn trí tất nhiên phải tiều tụy rồi.

    “Xin chào! Tôi là Trần Thịnh – một người mạo hiểm. Cảm ơn đã cứu giúp tôi trong lúc hoạn nạn!” – Trần Thịnh hoàn toàn là cái thứ không giỏi giao tiếp, vậy nên cũng chẳng biết nói cái gì quá hoa lệ từ ngữ.

    “Chúng ta cũng có việc cần nhờ cậu giúp! Như đội cảnh vệ báo cáo, cậu là một Necromancer. Như vậy không biết cậu có thể giúp ta đi quét sạch bọn quái vật đang tụ tập tại Den of Evil không? Theo như đội trinh sát báo lại, có vẻ như bọn chúng chuẩn bị tấn công trại Rogue. Vậy nên ta hy vọng cậu sẽ giúp chúng ta tiên phát chế nhân, đem bọn chúng tiêu diệt?”

    “Rất sẵn lòng, như vậy, tôi hiện tại liền đi chuẩn bị, tranh thủ ngày mai sẽ xuất phát. Chuyện này làm càng sớm càng tốt!” – Trần Thịnh đáp lời, sau đó lùi ra lều vải.

    Lần này phải chuẩn bị thật tốt, thức ăn nước uống lều vải nhất thiết phải đầy đủ mang theo, không thể lại bị đói xỉu như mấy hôm trước nữa. Mấy hôm trước hắn đánh quái, được ngoài kinh nghiệm còn có 10 kim tệ, 2 bình máu và 1 bình mana, trang bị thì một cọng lông cũng không có. Vậy nên Trần Thịnh lập tức chạy ra chợ, mua đồ chuẩn bị cho chuyến hành trình này, ban đầu còn sợ không đủ tiền, ai ngờ 10 kim tệ hắn mua được dư sức, bỏ vào không gian kèm theo thức ăn nước uống đủ cho 3 tháng, hắn mới về lều.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile





    Nhớ lúc đó chơi game, muốn làm quest này phải đánh tới lv6 mới dám chui vô cái hang đó.
    Lần sửa cuối bởi tbthinh, ngày 18-08-2016 lúc 15:34.

  8. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,anhk0lagjca,bluedragon006,Darkzergling,famerhung,long17111995,ngocnghechvn,ngocquan0404,ngocson93,nqtien9x,Pha,PVS9001,tan001tan,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2011
    Bài viết
    115
    Xu
    0

    Mặc định Chương 4: Giết quái luyện cấp

    Chương 4: Giết quái luyện cấp

    Trại Rogue này hoàn toàn không phải như trong game chỉ nhỏ bằng cái lỗ mũi như vậy, mà là một cái cứ điểm quân sự thật sự, tường gỗ cao cũng ít nhất là 10 mét, bên trong cư dân ít nhất cũng phải vài vạn người đi, Trần Thịnh bảo thủ suy đoán, ít nhất là 10 vạn người, cùng với người mạo hiểm khoảng chừng ngàn người, các nữ chiến binh rogue lại chừng năm ngàn. Có lẽ mọi người sẽ nghĩ ngay, lực lượng như vậy, đã làm gỏi quái vật từ lâu rồi, nhưng sự thực là đây chỉ là thế giới thứ nhất, còn hai cái thế giới lận.

    Chính xác là như vầy, có ba thế giới song song, kết nối nhau bằng hòn đó thế giới, chia ra làm thế giới này là hình chiếu quái vật (cấp độ normal trong game), thế giới thứ 2 là phân thân của quái vật (cấp độ nightmare) và cái thế giới cuối cùng mới là quái vật thật sự đến từ địa ngục (cấp độ hell). Tất cả người mạo hiểm đều từ trại Rogue của thế giới thứ nhất này bắt đầu một đường rèn luyện, mãi cho đến khi đủ mạnh để đến thế giới thứ ba, đi trực diện đến từ địa ngục quái vật, nơi mà mỗi con quái đều có kháng tính và kỹ năng riêng như boss vậy!

    Nói đến ngày đó còn quá là xa xôi. Hiện tại Trần Thịnh còn là vừa bước chân ra khỏi trại Rogue, bắt đầu cuộc lữ hành của mình.

    Tươi cười gật đầu chào lại đội cảnh vệ rogue ngoài cửa khi họ cúi người chào hắn, Trần Thịnh bước ra Cánh đồng đẫm máu (Blood Moor), nghe nói là lúc địa ngục quái vật tấn công, nơi đây đã xảy ra một cuộc chiến đẫm máu tại thế giới thứ 3, vô số dũng sĩ và quái vật đã ngã xuống cánh đồng bát ngát này, khiến cho đất đai đẫm máu, biến thành màu đỏ sẫm. Sau đó do lực ảnh hưởng của ba thế giới với nhau, cả ba thế giới vùng đất đều đỏ sẫm lại, thế là người ta gọi nó là Blood Moor luôn.

    Tại đây chủ yếu nhất quái vật là chuột gai, zombie, fallen (kẻ sa đọa), khô lâu và mấy con khỉ đột. Hiện tại Trần Thịnh đang có một golem đất cùng với một khô lâu, cũng coi như tạm thời khá an toàn tại đây, chỉ cần không đi chọc mấy cái khu vực quái tập trung đông. Hắn mà mò mẫm tới mấy chỗ đó, đúng là chết không có chỗ chôn.

    Thực sự ra hắn cũng rất nhàn nhã, chiến đấu toàn bộ là golem đất với khô lâu lo, còn hắn chỉ việc chạy long nhong phía sau, nhặt kim tệ, nhặt thuốc, nhặt trang bị nếu may mắn rớt ra. Hoàn toàn chính là như đi dạo như vậy nhẹ nhàng. Chỉ có điều…

    “Ui da! #$@%***! Đứa nào bắn lén tao!” – Trần Thịnh nhảy dựng lên, nhổ ra đâm vào tay một cái gai nhỏ, chạy trốn ra phía sau golem đất, để cho nó với khô lâu đi lên, từ trong một bụi cây gần đó lôi ra một con chuột gai, đem nó đập chết.

    “Lũ này chuyên gia đánh lén! Ức chế thiệt! Luyện triệu hồi khô lâu lên cấp cao rồi, tao cho tụi khô lâu càng quét kỹ lưỡng trước mới đi tới, không thể để lũ đánh lén này có cơ hội được. Bắn trúng tay còn đỡ, bắn trúng củ chuối thì có mà khóc không ra nước mắt!” – Trần Thịnh nhìn xác con chuột gai này tức giận lầm bầm. Cứ tưởng tượng tới cảnh bị bắn trúng cái chân giữa, hắn lại cảm thấy cả người sởn hết cả gai ốc, rùng mình một cái, Trần Thịnh lại tiếp tục đi tới, lần này cẩn thận hơn nhiều, có điều nhìn bộ dạn hơi che che của hắn, xem ra là bị ám ảnh gai bắn trúng chỗ hiểm rồi.

    Đánh đấm cả ngày, à không, phải nói là đi cả ngày mới đúng. Xế chiều, khi khô lâu của hắn đâm chết một con zombie cuối cùng, Trần Thịnh thuận lợi lên cấp 3.

    Tính danh: Trần Thịnh. Nghề nghiệp: Vô hạn giả. Cấp 3 0/5000.
    Sức mạnh: 17.
    Nhanh nhẹn: 17.
    Thể chất: 37. Máu: 37. Thể lực: 37.
    Tinh thần: 87. Ma lực: 87.

    Lần này hắn học tập kỹ năng khô lâu tinh thông, tăng cường hơn sức mạnh của khô lâu.
    Khô lâu tinh thông lv1 0/10 cường hóa các loại khô lâu được triệu hoán. Máu +10% tấn công +1.

    Cảm nhận được khô lâu binh xương cốt có vẻ một chút xíu cứng cáp hơn, thanh kiếm cầm cũng có vẻ bớt rỉ sét hơn. Mong chờ lên cấp cao, có thể khô lâu của hắn còn có được khôi giáp không chừng ha ha…

    “Tối rồi, dựng lều ngủ thôi, không lại để tối quá không thấy đường mà dựng trại thì chỉ có nước ngủ ngoài trời!” – Trần Thịnh suy nghĩ, ngừng ý định tiếp tục tiến tới, bắt tay vào dựng lều, cái món đồ chơi này hắn không có kinh nghiệm, nhưng mà cũng từng thấy người khác dựng lều rồi, nên tốn chừng cả tiếng, hắn rốt cuộc dựng lên một cái lều, mặc dù xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng mà coi như cũng tạm được, có thể chui vào ngủ.

    Từ trong không gian lấy ra củi khô đôt lửa trại, lại lấy nồi nấu nước ấm, lấy thêm lương khô ra. Một cái bữa tối xong liền đi ngủ, để khô lâu với golem gác đêm đi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    953116098,a0904743589,anhk0lagjca,bluedragon006,Darkzergling,famerhung,long17111995,ngocnghechvn,ngocquan0404,ngocson93,nqtien9x,Pha,PVS9001,tan001tan,
Trang 1 của 20 12311 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status