TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 19

Chủ đề: Vị đại đế đầu tiên

  1. #6
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    466
    Xu
    425

    Mặc định

    TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
    THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
    TÁC GIẢ: THIÊN TÔN




    CHƯƠNG 5: CHỢ SIK


    Chương 5: Chợ Sik

    Chuyến này đi, Hoàng Anh Kiệt cũng mở mang thêm chút kiến thức về thế giới này, nhất là khu vực mà họ đang ở, ngoại ô của thành Keraner. Thành Keranner nằm ở phía nam của Vương Quốc Gale. Thành Keraner do dòng họ Founte cai quản có diện tích cực lớn ( chiếm 1/ 8 đất đai của Vương Quốc, mà nó chỉ là một trong 24 toà thành của Vương Quốc Gale) mà lại được trời phú cho nhiều thứ. Phía bắc, đông và tây có núi non trùng điệp, đặc biệt là những con đường độc đạo ở thế một người giữ ải thì vạn ker khó qua, khiến mọi cuộc xâm lược nơi đây gần như không thể. Ở phía nam, là biển lớn, thuận cho thông thương, giao lưu hàng hoá.

    Thành Keraner chiếm cứ những vùng đất màu mỡ nhất, có ruộng tốt, vườn lớn, lại án ngữ dòng sông hùng vĩ Lekir chảy thẳng ra biển nên giao thông thuỷ rất thuận tiện, thương lái tấp nập, lương thực dồi dào, binh sĩ hùng hậu. Đất đai vùng này, theo hướng bắc nam phân thành các vùng: núi đá chót vót, núi vừa lẫn đất đỏ, đồi thấp xen kẽ thung lũng màu mỡ, đồng bằng châu thổ sông Lekir, đồng bằng hẹp ven biển, những bãi cát lớn, đảo ven bờ.. Vùng đất mà Kiệt đang sống chính là vùng thứ hài: núi cao vừa có lẫn đất đỏ,vùng có chất lượng thổ nhưỡng rất kém, khí hậu tương đối khắc nghiệt lúc mùa đông.

    Chính vì thổ nhưỡng quá kém, trồng trọt không bao giờ đủ ăn, nên phần nhiều những người dân sống ở vùng núi cao vừa có lẫn đất đỏ này chỉ có lũ nghèo mạt rệp và bọn thổ phỉ. Để chống nạn thổ phỉ, bảo vệ quyền uy của Thành Chủ, các cuộc trưng binh tiễu phỉ diễn ra rất thường xuyên, và điều này là cơ hội tuyệt hảo để đổi đời cho người dân ở nơi đây. Thông qua việc bán hàng hoá cho lính, nhập ngũ hay thậm chí đi cướp bóc ở những làng yếu hơn cũng khiến một bộ phận dân trở nên giàu có và quyền thế. Họ dùng quyền thế và tiền bạc để lập nên các “ chợ đen” hay nói đơn giản là chợ. Đây là khu mậu dịch tự do, mua bán đủ các loại hàng hoá, thổ sản cho tới mọi thứ hàng quốc cấm... Bảo vệ trị an ở nơi đây chính là lực lượng dân binh được chiêu mộ từ các cuộc trưng binh tiễu phỉ khi trước, gọi là Thủ Vệ Binh. Lực lượng này được trang bị giáp da, cung vừa, khiên gỗ tốt và một số nhỏ kị binh.

    Thủ Vệ Binh phân chia thành các đội 10, 20, 50 và chỉ tại những chợ có buôn bán với thổ phỉ mới có những đội 100 người. Chỉ huy các đội thường có quan hệ thân thiết với các trưởng làng giàu có và thế lực, cho nên sự bè phái trong quân lính là khó tránh khỏi. Vì thế họ thường hay đánh giết lẫn nhau, lính Thủ Vệ cũng lắm khi phải bổ sung thêm từ các nô lệ được mua tạm. Nạn bè phái chém giết khiến nhân lực vùng này, đặc biệt là số lượng những dũng sĩ mạnh mẽ giảm rõ rệt.

    Có khoảng 30 khu chợ nằm ở khắp nơi, mỗi khu chợ thường có ít nhất 2- 3 trưởng làng giàu có đứng sau thao túng, tuy nhiên cũng nhiều nơi có ngoại lệ: chợ Sik. Chợ Sik đã được thống nhất cách đây 2 năm bởi trưởng làng Jala Kark. Gã này thông qua việc đút lót mà mời được một gã cao thủ trong Thành về làm môn khách, từ đó đánh đâu thắng đó, quy tụ được chợ Sik về một chủ nhân duy nhất- Jala.

    Đây là lần đầu Kiệt gặp chồng của Laura, tên là Karler. Cậu không biết nhiều về thuật nhìn người, nhưng cũng cảm thấy đây không hẳn là một kẻ đáng tin cho lắm. Christina nhận xét, dựa theo phép nhìn người ở trong các sách, kẻ này nhìn qua có vẻ anh hùng, trung dũng nhưng thật sự lại có tướng phản phúc. Người này khả dụng bất khả trọng, tức là có thể sử dụng như người dưới, không thể coi trọng như anh em, tay chân.

    Họ bắt đầu cuộc trò chuyện vui vẻ, thậm chí Karler còn tỏ ra chăm học hỏi những kinh nghiệm lập đội hình của Hoàng Anh Kiệt. Kiệt vui vẻ chỉ bảo, trò lập đội hình không phải là cái gì quá quan trọng mà phải giấu giếm, cho dù là với kẻ không đáng tin. Lập đội hình muốn tốt thì cần có chỉ huy tốt, binh lính có sự luyện tập cẩn thận với lòng trung thành tuyệt đối với mệnh lệnh. Những điều đó những quân lính dưới trướng Karler may ra chỉ có duy nhất một thứ là sức mạnh thân thể.

    Hoàng Anh Kiệt cùng với Lisa, con gái đầu lòng của Laura và Karler đi thăm thú qua khu chợ mà Karler được phân quyền kiểm soát. Nơi đây khá tấp nập, người bán kẻ mua phải lên đến hơn trăm, hàng hoá tuy ít về chủng loại, nhưng số lượng khá lớn, nhất là những mặt hàng thiết thực với đời sống nơi đây: vải vóc, lương thực, thực phẩm, muối, dầu, ... cùng những đồ trang sức, vũ khí được làm ở dưới xuôi. Nhìn quanh một hồi, Kiệt nhận ra rằng, người dân tầng lớp dưới ở đây có vẻ như chỉ đang sống ở mức ăn no mặc ấm, mà lắm người còn chưa đạt được mức ấy, đơn giản vì họ gần như chỉ biết bán nguyên liệu thô đổi lấy những đồ tinh chế. Làm vậy, cả đời không khá lên được. Đồng thời, cơ hội giúp Kiệt có thể tích luỹ tư bản nhanh hơn cũng đã xuất hiện. Việc đi săn thú dữ tuyệt nhiên không sung sướng gì, bởi vì trong quá trình chiến đấu, việc sử dụng Khí Trọng Thiên tuy giúp cơ thể đạt được sức mạnh, song cũng chính là thiêu đốt sinh mạng mình, gây ra ám thương trong người. Nếu liên tục dùng cách kiếm tiền đó, có lẽ sẽ tổn thọ mất.

    Một người lạ mặt xuất hiện ở khu chợ này, không phải điều gì đáng ngạc nhiên. Nhưng việc hắn ta cứ ngó nghiêng, quan sát cẩn thận từng gian hàng, hỏi thăm giá cả mọi thứ thật cẩn thận, thật tỉ mỉ thì lại khiến cho một người đặc biệt chú ý. Xuất thân từ một trong những gia tộc kinh doanh với vô vàn vua chúa, nên tuy chỉ là người con trai thứ ba, quyền thừa kế gần như bằng không, thì Brayden Walker vẫn thừa kế khả năng quan sát đầy tinh tế của một con buôn. Vốn tưởng chuyến đi khảo sát thị trường ở vùng đất khỉ ho cò gáy nhất tỉnh Keraner sẽ nhàm chán, ai dè lại có chuyện để giải trí chút đỉnh.

    Và trò giải trí tới sớm hơn gã tưởng, một tên bắt cóc từ từ lại gần Kiệt và Lisa. Bọn bắt cóc hoạt động ở chỗ này có vài trò rất hay: bọn chúng kiếm được thứ thuốc khiến người ngửi phải sẽ vô thức làm theo điều chúng nói. Để cho việc đánh thuốc diễn ra dễ dàng, một vài gã đồng bọn sẽ tìm cách đánh lạc hướng người lớn đi cùng. Sự việc tiếp theo diễn ra trong vài giây: hai gã giả vờ va chạm rồi cãi nhau ỏm tỏi, thậm chí xô xát với nhau va cả vào Kiệt. Thế nhưng cậu ta ngay lúc lùi lại vài bước, lại tung cước đá thẳng vào bàn tay của kẻ đang định đánh thuốc cô bé Lisa.

    Trúng cú đá, tay gã ta trật khớp, làm rơi túi thuốc mê xuống. Hoàng Anh Kiệt không cần nhìn qua, liền hô thật to: “ Cướp”. Tiếng hô vừa xong, liền lao lại tẩn cho thằng kia một trận. Những gã đồng bọn còn lại sau vài giây sửng sốt, vội lao tới can thiệp.

    - Này, làm cái gì thế hả?

    - Thằng ranh con dám vu cáo anh tao, muốn chết hả?

    Kiệt cười khẩy, rồi ra tay theo chân lý “ Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương”. Trước tiên là cậu giẫm mạnh vào mắt cá chân một tên đang lao tới, cú giẫm mạnh và độc đủ để tiên kia chỉ kịp rú lên một tiếng trước khi khuỵ xuống ôm chân. Lấy cái chân vừa nện vào mắt cá chân thằng kia làm chân trụ, Kiệt lên gối thẳng vào mặt đối phương. Nhìn đối phương ôm cái mũi lệch nằm vật ra đất, Kiệt bình tĩnh lui lại thủ thế, một tay ôm nhóc Lisa.

    - Ngu xuẩn thật!- Một gã người làm đứng bên cạnh Brayden lên tiếng.

    - Ngươi nghĩ sao?- Brayden nhướng mày

    - Làm thế không khác nao cho bọn kia biết rằng mình có điểm yếu để chúng lợi dụng. Bây giờ chúng liều chết mà đánh vào đứa bé kia thì…

    - Thì chúng nó đáng chết hết vì tội ngu.- Brayden kết luận.

    Đúng như những gì Brayden nhận xét, việc cố gắng đánh vào chỗ cô bé khiến bọn chúng dễ dàng bị tẩn hơn trước nhiều. Mục tiêu của bọn này là đánh vào cô bé để khiến Kiệt phân tâm, nhưng đồng thời cũng vì thế mà bị hạn chế rất nhiều, nhất là khi bọn chúng không còn để ý tới việc chạy trốn nữa. Bọn này khó dây dưa nhất, là vì đánh không lại thì chúng chạy, chờ cơ hội tẩn cho ngươi một trận, nhưng nay lại vì thấy cơ hội thắng lớn nên rủ nhau ra hết. Và cùng nhau chết trùm.

    - Ai dám gây sự ở đây thế hả?- Một giọng đầy uy nghiêm phát ra, khiến đám người đang xem đánh nhau tự động giạt ra. Một nhóm gồm 10 Thủ Vệ Binh xuất hiện, đúng phong cách cảnh sát, đánh hết rồi mới tới.

    - Thưa trưởng quan, là con nhóc kia ăn trộm đồ của anh trai tôi, bị phát hiện thì đồng đảng của nó liền ra tay ứng cứu đánh anh tôi một trận, bọn tôi ra can ngăn cũng bị nó tẩn.- Một tên trong bọn bắt cóc liền đứng dậy, vừa khóc mếu máo trình bày, vừa khẽ nhét vào tay gã Thủ Vệ Binh chút tiền.

    Nhìn cảnh này, Kiệt ngán ngẩm lắc đầu, nhưng lại quay lại chỗ Lisa khẽ hỏi: “Đây vẫn là khu vực mà bố con quản lý, nhỉ?”. Nghe câu trả lời chắc chắn của cô nhóc, Kiệt cũng yên tâm hơn, cậu quyết định tạm theo bọn này về chỗ bố Lisa, đến lúc đó mọi chuyện đều yên.

    Nhưng cây muốn lặng, gió chẳng chịu ngừng, bọn kia có vẻ quyết tâm bắt Lisa phải đi về theo bọn chúng, nên lập tức nói với tên Thủ Vệ Binh cầm đầu:

    - Con nhỏ này ăn cắp đồ của bọn tôi, mong trưởng quan giao nó cho bọn tôi dạy dỗ một trận, trăm sự nhờ ngài!- Đồng thời, một bọc tiền khác cũng nhanh chóng xuất hiện ở hồng tên Thủ Vệ Binh.

    Brayden lập tức đứng lên, nhanh chóng lại gần chỗ gã thủ lĩnh Thủ Vệ Binh. Đồng tiền đôi khi hạ nhục kẻ anh hùng, Brayden vốn xuất thân con buôn nên hiểu thế. Tình hình này nếu không có người cứu giúp, tên kia chắc chắn sẽ phải chịu án lớn, mà cô bé con kia chỉ e phải chịu cảnh địa ngục trần gian. Một kẻ như Kiệt, Brayden rất muốn đem về làm thuộc hạ, nên quyết định ra tay.

    - Trưởng quan xin hãy khoan đã!

    - Mi là ai!

    - Tôi là Brayden Walker, một thương nhân. Lũ này vốn là người ở của tôi, nay chúng gây chuyện nên tôi xin tới chuộc tội!

    - Mi....- Tự nhiên bị cướp món ngon, gã bắt cóc giận tím mặt, nhưng gã không dám nói gì nữa, vì đống tiền mà Brayden nhét vào tay gã thủ lĩnh Thủ Vệ Binh thật sự nằm ngoài khả năng chi trả hiện tại của bọn chúng.

    Tất cả mọi việc, ai cũng nhìn thấy tương đối, nhưng ở nơi này, không phải chuyện của mình thì cứ coi như khuất mắt trông coi, mọi người bắt đầu tản đi. Con gã thủ lĩnh Thủ Vệ Binh, ăn no của đút, mới đĩnh đạc lại gần chỗ của Kiệt, định mở miệng nhiếc móc mấy câu.

    - Này thằng làm thuê, chú mày mới phạm tội lần đầu, anh tha, lần sau...

    - Bốp!- Kiệt ra tay, đấm thật cật lực vào mặt thằng kia. Máu mũi phun ra thành vòi, nhưng Kiệt không để tâm lắm, chỉ kẽ tránh ra, rồi cẩn thận lấy hết số tiền mà hai bên vừa đút lót vì cậu, dù mục đích là trái ngước.

    - Hai vị! Tiền của các vị đây!

    Trong khi Brayden nhíu mày, thì thằng bắt cóc kia lại tái lật mặt. Vua thua thằng liều, thằng này nó dám đánh Thủ Vệ Quân thì mình nó coi ra cái cóc khô gì.

    - Thằng kia đứng yên, nếu không bọn tao...

    - Rắc!- Không nói nhiều, Kiệt túm lấy cây kiếm của gã thủ lĩnh, tuốt kiếm ra khỏi vỏ, nhưng thay vì vung lên để chuẩn bị đối đầu, cậu ta đơn giản là kê nó lên trên họng thằng cha thủ lĩnh. Cảnh tượng này ai cũng phải sợ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    GÓP Ý CHO MÌNH NHÉ:http://www.tangthuvien.vn/forum/show...=97330&page=12
    ---QC---
    Trong trí tưởng tượng thì không có gì là không thể.


  2. #7
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    466
    Xu
    425

    Mặc định

    TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
    THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
    TÁC GIẢ: THIÊN TÔN




    CHƯƠNG 6: TRANH ĐẤU


    Chương 6: Tranh đấu
    Khung cảnh nghẹt thở không kéo dài lâu, Thủ Vệ Binh ồ ạt kéo tới. Đi cùng họ là một trong những tên lính của đội ngũ đang bao vây Kiệt. Y thấy tình hình này không thể tự giải quyết nên đã đi gọi viện binh. Dẫn đầu đoàn viện binh này, không ai khác chính là Karler. Khung cảnh trước mắt khiến gã choáng váng, không ngờ tên nhóc kia dám đánh luôn bộ hạ của mình.

    - Anh Karler!- Hoàng Anh Kiệt lao tới trước,- Bọn này định bắt cóc Lisa, còn gã tôi vừa đánh gục thì ăn hối lộ và để cho bọn chúng mang con nhỏ đi.

    - Chó má!- Karler giận giữ nhìn tên Thủ Lĩnh Thập Nhân Đội ( thủ lĩnh của một đội Thủ Vệ Binh có 10 người) kia. Gã chó má Jun kia vốn cũng có chút hiềm khích với Karler do hắn làm dưới trướng một tên Thủ Lĩnh Ngũ Thập Nhân Đội khác, nay lại suýt chút nữa làm hại con mình, thế nên không chút suy tính, Karler lập tức tiến lại cho thằng kia mấy cái bạt tai.

    Mọi chuyện giờ đây biến thành khó xử với một số người, dễ dàng cho Kiệt và sẽ là câu chuyện trà dư tửu hậu của vô số người khác. Cô nhóc không ai để ý này, là con gái của một Thủ Lĩnh Ngũ Thập Nhân Đội, tên kia có lẽ là một người họ hàng nào đó. Việc thằng cha Jun kia làm, rõ là ngu hết chỗ nói.

    Brayden khẽ nhếch mép, y cũng không ngờ là tên này lại có chống lưng vững chãi như vậy. Đừng hiểu nhầm, với Brayden thì kể cả có là chủ nhân khu chợ là Jala hay thành chủ Founte cũng đừng hòng khiến gã phải run sợ, cái gã chú ý ở tên này, chính là sự đối lập trong mọi mặt của con người này. Kẻ này có khí chất của một tên học giả, khả năng tìm hiểu thị trường của thương nhân nhưng lại ra tay không khác một tên võ sĩ. Mọi thứ thật thú vị.

    Mọi người nhanh chóng giải tán, còn Hoàng Anh Kiệt và Lisa đi theo Karler về doanh trại chính. Nơi đây cũng không quá hoành tráng, chỉ đơn giản là một toà nhà bằng đá lớn để Thủ Lĩnh Bách Nhân Đội làm việc, ngoài ra có 2 căn nhà gỗ của hai vị Thủ Lĩnh Ngũ Thập Nhân Đội cùng các Thủ Lĩnh Nhị Thập Nhân Đội và Thập Nhân Đội dưới trướng, các ngôi lều tiếp theo là chỗ ở của lính.

    Nếu như một gã lính trong Thủ Vệ Binh của chợ Sik làm bất kì việc nào trong các việc sau, đó sẽ là phạm lội: Một là tư thông với thổ phỉ để cướp hàng hoá của thương nhân đã đóng thuế ở chợ. Hai là mưu hại anh em binh sĩ. Ba là trốn tránh chiến trận, lùi ra phía sau trong các cuộc tiễu phỉ. Ba lỗi trên, là ba lỗi duy nhất có thể dùng để định tội Thủ Vệ Binh, kể cả người đó có là Thủ Lĩnh Thập Nhân Đội. Còn lại, những việc dù đen tối một chút, cũng sẽ được mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Mà tội của Thủ Vệ Binh chỉ có thể do các Thủ Lĩnh Thủ Vệ Binh quyết định hình phạt, nếu người ngoài dám đánh Thủ Vệ Binh, thì cả đời không được yên. Ít nhất là ở khu vực mà Thủ Vệ Binh còn đóng giữ.

    Nghe xong, Kiệt tin là tốt nhất mình nên chuẩn bị chạy cho mau. Nếu như tên Thủ Lĩnh trực tiếp của Karler chịu nói lý thì còn dễ, nếu gã kiên quyết tìm cách thể hiện quyền uy của mình, chỉ e là Kiệt tự chui đầu vào lưới.

    - Đánh người của chúng ta, lại đánh một Thủ Lĩnh Thập Nhân Đội tới mức không đứng dậy nổi, thằng nào lớn lối tới vậy.

    - Thưa sếp, chuyện này có ẩn tình?- Karler vội đứng ra thưa chuyện.- Cái cậu ra tay là người tôi nhờ trông hộ con bé lớn nhà tôi. Không hiểu sao một bọn bắt cóc trẻ con xuất hiện định bắt cháu nó, nên tay kia ra tay ngăn cản. Thế rồi thằng Jun xuất hiện, chưa phân rõ phải trái liền ra tay đòi bắt người, lại định đưa cháu nó cho bọn kia, nên Anh Kiệt mới ra tay.

    - Vậy à?- Thủ Lĩnh Ngũ Thập Nhân Đội còn lại, Hans nhướng mày. Việc này không hẳn là to, nhưng cũng không nhỏ. Phức tạp ở chỗ người ta ra tay với Thủ Lĩnh Thập Nhân Đội là vì bảo vệ cô nhóc con của một Thủ Lĩnh Ngũ Thập Nhân Đội. Mà thằng cấp thấp hơn lại lại thuộc phe khác, nên cấp trên của nó tất nhiên không để yên.- Nói cho ra lẽ thì anh đánh cấp dưới của tôi là ý thế nào, nó phạm lỗi gì thì anh phải báo cho tôi, tôi mới có quyền xử. Anh làm thế thì tôi phải có hành động đáp lại, không làm gì thì nhục mặt với cấp dưới lắm.

    - Hai bên thôi đi! Chuyện này hai phe đều có lỗi.- Thủ Lĩnh Bách Nhân Đội, cấp trên trực tiếp của họ, Leon can thiệp. Là người đứng đầu, ông ta không thể để bọn người dưới quá thân thuộc, nhưng phải đảm bảo mâu thuẫn thật sự không bùng nổ ở mức chiến tranh người sống ta chết. Việc này không cần suy nghĩ nhiều, đơn giản mà nói, hai bên sẽ bị phạt.

    - Thưa ngài, tôi xin lấy bổng lộc nửa năm để đổi lấy cơ hội tiến cử Hoàng Anh Kiệt vào hàng ngũ Thủ Vệ Binh. Xin ngài hãy tin tôi, cậu ấy là người ta nên chiêu mộ!- Karler lại lần nữa xin xỏ.

    - Karler! Tôi hy vọng cậu hiểu điều mình đang nói.- Leon nhíu mày. Việc Karler làm, nói đơn giản là khiến mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn. Nếu đề cử Kiệt, vậy thì họ chỉ cần nói tên này là đội viên dự bị trong hàng ngũ, nội bộ có chút mâu thuẫn thì mọi người ở nơi đây đều biết rõ, làm vậy cũng không quá mất mặt. Hai là số tiền của tên Karler này hiến ra, cũng không phải nhỏ, mà phần nhiều trong số đó chắc chắn sẽ vào túi mình, một món hời đáo để. Tuy không hiểu sao tên này tự nhiên trượng nghĩa thế, nhưng ông vẫn đồng tính.

    Thảo luận qua lại một hồi, cuối cùng họ nhất trí để hai vị Thủ Lĩnh Nhị Thập Nhân Đội dưới trướng Hans ra tay kiểm tra Kiệt. Điều này một mặt có thể giúp Hans tỏ rõ chút uy phong, vài hành động nặng tay mờ ám trong giao đấu tuy ai cũng thấy song vẫn là có thể bỏ qua. Mặt khác cũng là cách để xem xem thằng nhãi kia có giá thế nào mà tay Karler lại bạo tay đầu tư thế không biết.

    - Cuộc chiến này, bọn chúng sẽ cố gắng đánh cho chú một trận tơi bời khói lửa! Chú phải cẩn thận đó!

    - Kẻ ra tay là ai vậy? Đánh tay không hay sài vũ khí?

    - Hai thằng Thủ Lĩnh Nhị Thập Nhân Đội dưới trướng Hans. Bọn nó đều giỏi võ nên lần này đánh tay không.

    - Đánh tay không thì em ăn chắc!

    - Chú cẩn thận nhé!- Lisa níu tay cậu, thủ thỉ. Cô bé luôn nghĩ là vì mình mà Kiệt mới bị như vậy. Cả Vivian, cô con gái út cũng đồng tình với cậu

    - Hừ!- Monica, con gái thứ hai của Karler, tỏ vẻ không thích cậu. Vì cô bé thấy rằng bố mình vì Kiệt cũng hy sinh đâu có kém. Nửa năm tiền lương, rất là lớn đó. Bao nhiều quà bánh.


    Trận đấu bắt đầu giữa Hoàng Anh Kiệt và hai vị Thủ Lĩnh Nhị Thập Nhân Đội đã bắt đầu. Cuộc chiến này được diễn ra dưới sự chứng kiến của hầu hết anh em trong Thủ Vệ Binh, có thêm là gia đình họ mà thôi.

    Vì là trận đấu đầu tiên Kiệt so găng với những kẻ có sức mạnh có thể ngang thậm chí vượt cả bản thân, nhiều kinh nghiệm chiến đấu, lại ở thế lấy ít địch nhiều, cậu bất chấp tất cả vận dụng Khí Trọng Thiên lên cảnh giới mạnh nhất.

    Kinh nghiệm chiến đấu của đám này, thể hiện rõ rành rành ở chỗ, bọn chúng chia hai đầu, một chính- tấn công chính diện, một kỳ- tập kích sau lưng. Tên giao đấu trực diện với Kiệt trên tay đeo đầy vòng đồng, nói là đánh tay không, nhưng lách luật như vậy thì... Ngoài ra, cái gã có lẽ sẽ tập kích cậu, vẫn mặc áo choàng che kín cả người.

    Đòn đầu tiên, chỉ huy Nera tấn công trực diện với một cú đấm thẳng. Anh Kiệt nhẹ nhàng né sang bên. Nhưng Nera, với kĩ thuật chiến đấu đã trui rèn bao năm mài giũa, hắn khẽ khom người, lấy một chân làm trụ, quật mạnh tay sang ngang như một cây roi. Với đồng vòng đồng trên tay, cú vung tay chẳng khác gì một nhát búa bổ. Hoàng Anh Kiệt phản ứng nhanh, dùng chân đạp mạnh vào chân trụ đối thủ. Cùng lúc đó, cổ tay đầy vòng đồng của Nera mạnh mẽ đập bay Anh Kiệt.

    Những kẻ có đầu óc, trong phút chốc đều tỏ ra khâm phục Anh Kiệt. Đòn đánh của Nera đáng sợ, không phải ở những cái vòng đồng vừa cứng vừa nặng, thứ khiến nó đáng gờm là việc người ra đòn có điểm tựa vững vàng hay không. Đơn giản thôi, xoay người trên không dễ hơn hay ở dưới đất dễ hơn. Cú đạp làm Nera mất đi chân trụ, khiến hắn không thể tăng thêm lực cho đòn đánh, tất cả những gì Kiệt phải chịu có chăng là lực quán tính sẵn có và đau đớn khi va chạm thôi. Vẫn tốt chán nếu đối thủ tiếp tục tăng thêm lực cho đòn quét ngang.

    Tiếng xé gió từ sau lung, tên thứ hai đã nhập cuộc. Từ âm thanh vang đến, trong nháy mắt, Christina đã phân tích ra nó là một đoạn xích sắt. Thời điểm nguy hiểm nhất với Kiệt chính là khoảng khắc cái xích đập vào người cậu- vì Kiệt cố tính bị đấm bay nên đang bay lùi theo quán tính, không thể vặn vẹo người mà né ra. Một khi dây xích va chạm với Kiệt, xung lực ban đầu của nó rất có thể đánh vỡ xương của cậu- nhất là xương đầu hoặc cổ( Cũng vì cậu mới luyện tới Khí Trọng Thiên nên mới vậy, chứ nếu đã là hai tầng sau thì sẽ khá hơn).

    Một khi Kiệt đã có biện pháp tránh bị thương trong giờ phút dây xích đập tới, mọi việp tiếp theo sẽ dễ giải quyết hơn: cố gắng rút ngắn khoảng cách giữa cậu và kẻ vừa ra tay, chỉ huy Jamie. Hoàng Anh Kiệt vung mạnh tay ra sau, chém mạnh vào má ngoài sợi xích làm đường đi của nó hơi biến đổi. Và chỉ cần chút thời gian đó, Kiệt kịp thời đáp xuống mặt đất.

    - Quỳ xuống, ngửa người ra!- Christina hét to

    Nera sau cú ra tay hụt, đã sấn tới. Y dùng một cú đá quét tầm trung, để cho chắc là Kiệt phải ăn đòn. Thế nhưng, việc hoàn toàn tuân theo sự chỉ đạo của Christina đã giúp Anh Kiệt kịp thời thoát khỏi cú ra đòn hiểm độc.

    Liên tiếp nhiều đòn không trúng đích, mặt mũi Nera kể ra thì cũng thật khó coi, y xoay người theo hướng cú đá, rồi đạp ngược lại. Ở phía sau, tay chỉ huy Jamie cũng vung roi quật tới, tạo thế gọng kìm.

    Những mô phỏng của Christina bắt đầu chạy, và phương án cô nàng cho là hợp lý nhất, nghe không khác gì phim. Thứ nhất, Kiệt phải nhanh chóng bật dậy, đấm mạnh vào cú đá hậu của Nera. Phản lực từ hai đòn đánh, giúp cậu lùi ra sau một chút, đồng thời cũng phải nhanh chóng đứng đậy và đẩy cả cơ thể ra đằng sau bằng một lực mạnh nhất có thể. Hai điều này, giúp Kiệt bay ngược ra sau, đồng thời chân cũng nhanh chóng rời mặt đất nhanh nhất có thể. Ấy vậy mà, chân cậu vẫn cảm nhận được cái vị rát khi cái dây xích quét qua lớp da, chậm chút nữa là dây xích chém đứt chân Kiệt không khác gì đại đao rồi.

    Cú né đòn hiểm hóc như thế, khiến bao kẻ phải nể phục, Hoàng Anh Kiệt một tên trúng tới tận ba, chứ không chỉ có hai con chim. Con thứ nhất, chính là sự an toàn của bản thân được bảo toàn. Con chim thứ hai, là việc khiến Nera ăn đủ cú chém điếng người từ cái dây xích sắt của người đồng cấp: sau cú chém hụt, tuy Jamie lập tức vung mạnh cánh tay, tạo nhiễu lực để phần nào giảm lực, thì cú quét ngang của sợi xích vẫn lấy đi một mẩu gân chân của hắn. Con chim thứ, Jamie: khoảng khắc cái xích của y hơi dừng lại vì va chạm với chân Nera, đồng thời cùng vi y muốn giảm lực của nó, Hoàng Anh Kiệt đã bay tới, lăn một vòng trên sợi dây xích, nhanh tay quấn nó vài vòng, tạo cho mình đôi găng sắt để lao vào đấm cho Jamie một cú thật đau.



    .................................................. .................................
    Giải thích cho mọi người một chút về các chức vị và quyền lực của chỉ huy Thủ Vệ Binh lần lượt gồm:

    Thủ Lĩnh Thập Đội chỉ huy đội gồm 10 người, không bao gồm bản thân anh ta. Khi đạt một số công lao nhất định và có sự thay đổi nhân sự- cấp trên lên cấp hoặc chết, sẽ được lên lon làm Thủ Lĩnh Nhị Thận Nhân Đội. Lúc này anh ta chọn một người làm chỉ huy thay thể mình, và lấy thêm một lính vào hàng ngũ đội cũ. Đội của anh ta sẽ được gộp với một đội 10 người khác. Vậy là anh ta sẽ chỉ huy tổng cộng 22 người- 2 chỉ huy, 20 lính, chỉ huy gián tiếp qua các Thủ Lĩnh Thập Nhân Đội.

    Nhưng khi đã là chỉ huy của đội 50 người, có những sự xích mích đặc biệt, lắm khi cần phải có sức mạnh trấn áp. Họ được phép chọn ra một Thập Nhân Đội riêng nhằm phục vụ mình, đội này có một đội phó, Thủ Lĩnh Ngũ Thập Nhân Đội lúc này cũng chính là chỉ huy của đội luôn.

    Sau khi lên Thủ Lĩnh Bách Nhân Đội, họ được phép có tư binh, khoảng 20 người. Đây là quân đặc biệt do họ tự chọn. Đội tư binh này, hoàn toàn nằm dưới quyền của Thủ Lĩnh Bách Nhân Đội, không chịu sự kiểm soát của bất kì ai trong các đội trưởng các đội khác. Ngoài đội tư binh này, Thủ Lĩnh Bách Nhân Đội còn quả lý gián tiếp thông qua hai Thủ Lĩnh Ngũ Thập Nhân Đội.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    GÓP Ý CHO MÌNH NHÉ:http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=97330&page=12
    Trong trí tưởng tượng thì không có gì là không thể.

  3. #8
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    466
    Xu
    425

    Mặc định

    TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
    THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
    TÁC GIẢ: THIÊN TÔN


    QUYỂN I: BẮT ĐẦU THỜI LOẠN



    CHƯƠNG 7: CHUẨN BỊ NHẬM CHỨC


    Chương 7: Chuẩn bị nhậm chức

    - Keng!- Âm thanh sắt thép va chạm thật chói tai.

    Jamie và Anh Kiệt, không mưu mà hợp, cùng dùng chung một mánh- quấn xích quanh tay để làm vũ khí. Chính vì thế, uy lực từ đòn đánh của kẻ thù lẫn phản lực do đòn của bản thân đã khiến xương ngón tay hai người đều nứt hết. Nhưng có vẻ ý chí của hai bên, thật sự vượt quá mong đợi của đối thủ, khi họ tiếp tục ra tay bằng chính cánh tay đang bị thương, có điều lần này lại đánh trúng người đối thủ. Do bị thương trong đòn đánh đầu tiên, nên đòn của họ mang tính bất ngờ nhiều hơn uy lực, với vai trò tấn công thì thật là xui, nhưng với tư cách người ăn đòn thì may phải biết.

    Từ phía sau, Nera đã cầm được máu. Tuy nhiên, khả năng di chuyển của y phần nào đã giảm đi, ít nhất là không thể trong nháy mắt lao tới giáp lá cà. Nhưng tất nhiên, vài mánh xạ kích đơn giản y vẫn có- những chiếc vòng tay. Chúng khi đeo vào tay không khác gì chiếc hộ giáp bảo vệ cánh tay, còn khi cần, hắn ném chiếc vòng đi như một cái phi tiêu. Chiếc vòng nặng nề, lại phi với lực cực lớn, nên tốc độ rất lớn, có thể găm vào áo giáp sắt chứ chẳng chơi.

    Tiếng xé gió không quá lớn, tốc độ lại nhanh, nếu như không phải Anh Kiệt có Christina, nguy hiểm sẽ khó lòng bỏ qua. Mọi chuyện đã tính sẵn, ngay khi chiếc vòng đồng thứ nhất đền cách Kiệt cậu chừng 20 cm, cũng là lúc cậu và Jamie vừa đồng thời trúng đòn từ cú đấm bị thương của đối phương. Bước lùi lại một bước, Kiệt nhẹ nhàng lắc đầu. Chiếc vòng vọt qua đầu Kiệt, bắn thẳng vào đầu của Jamie. Chỉ huy Jamie nhanh chóng vừa nghiêng đầu, vừa quỵ gối hạ trọng tâm. Chiếc vòng nhẹ nhàng sượt qua mắt trái của Jamie, tạo một vết cắt rất nhỏ.

    Hoàng Anh Kiệt chưa vội xuất chiêu. Cậu còn mải tránh thêm những đòn bắn phá bằng vòng đồng. Chân vừa chạm đất, Kiệt lại vội bật lên, tránh cú quật xích. Tuy rằng Kiệt tính khá chuẩn, vết rách gây ra trên mặt của Jamie khiến máu chảy vào mắt, chắn tầm nhìn, nhưng Jamie vẫn còn một còn mắt khác, lệch giữa hai mắt có đáng là bao. Thế tấn công sắc bén như vừa rồi, lại khiến Kiệt rơi vào thế gọng kìm: dưới có xích sắt lao lên, trên có vòng đồng bay tới.

    - Đồng Bộ cấp 9!- Sức manh của Kiệt còn quá yếu, cậu không thể chiến thắng chỉ với sự chỉ dẫn đơn giản được, nên đánh nhờ Christina giúp.

    Christina nhanh chóng thay thế Anh Kiệt làm chủ hoàn toàn cơ thể, hàng tỉ tỉ YB ( 1YB= 280 B) chạy khắp các noron thàn kinh của bộ não, khiến nó sáng rực lên. May mà thứ ánh sáng đó hoàng toàn bị chặn bởi xương sọ và da đầu, nếu không ắt phải khiến người khác thấy kinh dị.

    Christina sau khi đã nắm giữ hoàn toàn quyền điều khiển cơ thể Kiệt, cô nàng bắt đầu phản công. Đạp mạnh chân vào chiếc xích sắt lao tới, bật người lên, lộn một vòng trên không trung. Cú lộn người trên không vừa tiêu sái, vừa thực dụng, nó giúp cơ thể Kiệt tránh được đòn tấn công của cái vòng sắt đồng thời cú lộn người đã khiến cậu tiến lại chỗ của Nera cực nhanh.

    Jamie lại lần nữa vung xích, nhưng tiếng của Đội Trưởng Bách Nhân Đội Leon đã ngăn cậu lại:

    - Cuộc chiến chấm dứt, Thủ Vệ Binh chấp nhận Hoàng Anh Kiệt gia nhập hàng ngũ của mình. Hắn sẽ là người thay thế cho Đội Trưởng Thập Nhân Đội Jun cho tới khi Jun có thể vượt qua hắn.

    Lời tuyên bố của ngài Leon ngay tức khắc được Hans hưởng ứng. Thứ nhất, chiến cuộc đã rõ ràng, đánh nữa càng mất mặt. Thứ hai, thay Jun tức là dưới trướng y, sau này hoặc biến hắn thành tay chân, hoặc tìm cách dìm hàng nó đều dễ hơn là để nó tới chỗ Karler. Thứ ba, đây cũng là ý tứ của ngài Leon, cân bằng quyền lực các nhánh và đánh cho y một tiếng chuông cảnh tỉnh về việc dung túng cho kẻ dưới làm bậy.

    Việc Hoàng Anh Kiệt đi về phe đối diện, với Karler tuy rằng không thật sự đúng y, Karler muốn cậu ta thành lính dưới, nhưng phải ở dưới trướng mình. Tuy nhiên, việc bỏ ra nhiều vốn liếng để giúp Kiệt có cơ hội chứng tỏ mình rõ ràng cũng đã khiến y có một kẻ nợ mình món nợ ân tình. Nợ ân tình là thứ nợ khó trả nhất trên đời.

    Tối hôm đó, sau một chầu nhậu say tuý luý với anh em dưới trướng, Kiệt về nhà của Karler- cậu tạm thời ở đây trong thời gian chờ cấp nhà. Lúc này, Karler cũng đã bày một bàn tiệc nhỏ mừng công cậu. Mọi người ăn uống khá vui vẻ, tuy nhiên vẫn có một cô bé đang phụng phịu là Monica. Cô nhóc đang ở cái tuổi dở dở ương ương, nên không thích khi mình lại đánh giá sai khả năng của Anh Kiệt.

    Ngày hôm sau, Anh Kiệt sẽ chính thức trở thành Đội Trưởng Thập Nhân Đội, còn Jun tạm thời làm phó, giúp Kiệt trong giờ phút bỡ ngỡ ban đầu. Chuyện này cũng là biện pháp mà Hans dùng để an ủi cấp dưới. Có thể Jun không còn là Đội Trưởng, nhưng nhân tình bấy lâu y gieo ở đội này cùng uy tín trong quá khứ, ắt cũng có thể làm y có cuộc sống khấm khá. Hơn nữa một khi Kiệt có hai lòng, Jun sẽ ra tay đoạt quyền. Karler bình tĩnh giải thích.

    Hoàng Anh Kiệt cẩn thận nghe bài giảng đầu tiên về công việc cậu sắp phải làm. Khu vực họ trú quân là cổng phía đông của Chợ Sik, gồm 2 phố, 18 hẻm và một lầu. Hai phố là phố thợ săn- nơi thợ săn tới bán những đồ đã săn bắt được, và phố vải- nơi người ta đưa vài từ miền xuôi lên để bán cho những nhà giàu ở đây. Tại các điểm giao nhau của hai con phố, chính là những con hẻm, tuy thật sự là số hẻm nhiều hơn 18 rất nhiều, nhưng số thể lực can thiệp vào có chỉ đúng 18 bên, và chúng chia nhau cai trị các con hẻm thật cẩn thận, quyết không để có sự tăng giảm bất thường các thể lực chia miếng canh. CÁc con hẻm này, chính là một hệ thống chợ nhân công hỗn loạn, nơi đây bạn của thể dùng tiền để mua con người: người hầu, võ sĩ, nô lệ, sát thủ,... và nạn bắt cóc hoàn toàn có thể xảy ra. Nơi cuối cùng của khu vực này, gần trung tâm nhất chính là Lầu Anh Hùng. Cái tên này nghe thì chính khí, nhưng nơi này mới là điểm đen của toàn bộ Chợ Sik. Lầu Anh Hùng là chỗ mà thế lực Founte dùng để kiểm soát Chợ Sik nói riêng và thế lực của Jala nói chung. Lầu Anh Hùng được xây theo phong cách Đông Địa, lẫy gỗ làm vật liệu chủ yếu, xây làm 9 tầng. Nơi đây có nhiệm vụ tiếp nhận thuế má của chợ Sik, cống phẩm của Jala và là điểm cung cấp tình báo tới Thành Keraner. Ngoài ra, nếu đủ tiền thì việc vào đây ăn chơi cũng không phải là khó khăn: bài bạc, rượu chè, trai gái... đủ cả. Lầu Anh Hùng phức tạp như vậy, nên sẽ do đích thân Thủ Lĩnh Bách Nhân Đội Leon phụ trách.

    - Vậy lão huynh có cách nào giúp đệ tăng chiến lực lên không?- Kiệt cười hỏi.

    - Ta chỉ có thể dạy đệ một bộ Cuồng Phong Đao Pháp!- Karler nói.

    Từ cuộc giao chiến, tất cả mọi người nhận ra rằng Hoàng Anh Kiệt chỉ có được sự nhanh nhẹn, sức mạnh và khả năng vận dụng cơ thể cực linh hoạt, chứ kĩ năng chiến đấu không hề có gì nổi bật. Karler tất nhiên đã sẵn có hảo cảm với Hoàng Anh Kiệt, vì hành động ra tay bảo vệ con gái mình của cậu nên hắn quyết định dạy cậu vài chiêu phòng thân.

    Bộ đao pháp Cuồng Phong Đao Pháp này có thể nói là khá thích hợp với Kiệt, nó được chính những Thủ Vệ Binh sáng tạo, và phân cấp để học tập. Cái mạnh của đao pháp này, là ỷ vào ba mục tiêu: nhanh, chuẩn và mạnh. CÁc chiêu thức của bộ đao pháp này, mỗi cấp được truyền thụ một phần, cấp càng cao càng được truyền thụ nhiều hơn. Ở cấp bậc của Karler, hắn có thể học được tổng cộng 5 chiêu:

    Bão Cát Xa Mạc

    Vòi Rồng Hút Nước

    Gió Tuyết Róc Thịt

    Bão Táp Mưa Sa

    Bão Tố Cuốn Mây

    Những chiêu này, đều lấy tốc độ làm chủ công, đao thế là mỗi lúc một thêm nhanh, chỉ có nhanh hơn, không có nhanh nhất. Sau đó, tuỳ ở mỗi chiêu mà sự chuẩn xác hay uy lực sẽ làm trợ giúp chính. Ví dụ với chiêu Bão Cát Xa Mạc, với tốc độ cao cộng thêm lực mạnh như búa bổ, lại đánh từ mọi hướng không khác gì cơn bão cát ở sa mạc, khiến đối phương khổ sở chống đỡ. Tuy nhiên, nếu như càng đánh nhiều, thể lực sẽ càng chóng giảm vì dùng lực quá nhiều. Còn nếu lấy chuẩn xác là trợ giúp, thì như là Gió Tuyết Róc Xương, việc tấn công không cần quá nhiều lực, song đòn nào đánh ra cũng nhằm vào chỗ hiểm: động mạch, gân, khớp xương,... khiến đối phương từ từ mất máu mà chết.

    Tất nhiên, học tất cả trong lúc này là điều không thể, thậm chí dù muốn học một chiêu hoàn chỉnh cũng rất khó. Cái cậu ta phải tập lúc này, chỉ có việc rút đao.

    Rút đao, nói dễ thì dễ như bỡn, nhưng nói khó cũng khó kinh khủng. Thời điểm rút đao là lúc khó lòng phòng bị: đao chưa ra nên không thể công, vỏ đao và đao đồng thời bị hạn chế năng lực hành động nên khó mà dùng chúng để thủ. Kẻ có thể rút đao nhanh hơn đối phương sẽ chiếm lấy cơ; kẻ có thể rút đao ở tư thế có thể phát động tấn công ngay tức khắc sẽ có được thế; đao rút ra mà hợp với địa lợi, vừa ngăn thế công của đối thủ, vừa thuận thế đánh ra của bản thân là có lợi về thời . Một đòn mà chiếm được thời, thế và cơ là đòn mạnh.

    Việc rút đao, không thể chỉ đứng yên mà rút, Kiệt cẩn thận đi vào khu rừng gần đấy, đồng thời liên tục nhảy nhót, vừa cố gắng rút đao ra khỏi vỏ. Có Christina, Kiệt dễ dàng mô phỏng lại gần như toàn bộ chiến cuộc sáng nay, phân tích lại mọi điểm lợi hại, tìm ra biện pháp rút đao sao cho nhanh hơn, chuẩn hơn, độc hơn. Một lần lại một lần, mặc kệ cho cánh tay mỏi nhừ vì vận động, Kiệt vẫn cứ thế tập cách rút đao. Đồng thời, Khí Trọng Thiên của Anh Kiệt càng ngày càng vận chuyển thêm nhanh, giúp cơ thể cậu đỡ đau nhức. Cơn đau khiến kĩ năng càng ngày càng in sâu vào trong cơ bắp, và Khí Trọng Thiên cũng bắt đầu từ từ tăng tiến, thuần thục thêm từng chút một.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    GÓP Ý CHO MÌNH NHÉ:http://www.tangthuvien.vn/forum/show...=97330&page=14
    Trong trí tưởng tượng thì không có gì là không thể.

  4. #9
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    466
    Xu
    425

    Mặc định

    TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
    THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
    TÁC GIẢ: THIÊN TÔN


    QUYỂN I: BẮT ĐẦU THỜI LOẠN



    CHƯƠNG 8: THỦ LĨNH THẬP NHÂN ĐỘI MỚI



    Chương 8: Thủ Lĩnh Thập Nhân Đội mới

    Hoàng Anh Kiệt bắt đầu nhận bảo đao từ tay của Jamie- do hắn chính là chỉ huy trực tiếp của cậu. Từ giờ phút này, Hoàng Anh Kiệt sẽ chính thức trở thành một chỉ huy. Sau khi nhận xong đao, Hoàng Anh Kiệt bắt đầu ca trực đầu tiên. Cậu sẽ tới địa bàn phụ trách của mình: 2 hẻm phụ trách việc buôn gia súc và da thú trong số 18 hẻm của cổng đông. Nhìn những kẻ mình trần, người đầy mồ hôi đang lùa những con gia súc: lợn, ngựa, dê,... bốc mùi hay những người bốc vang mang những tấm da, lông xếp thành từng xếp lớn, ngồi chồm hỗm đợi người ta mua, song khi gặp Kiệt lại vồn vã chào hỏi, khiến cậu cảm khái vô cùng. Những con người chân lấm tay bùn này, chính là nền móng của toàn thế giới, vậy mà họ lại không được xếp ngang hàng với những kẻ suốt ngày chỉ biết chém giết, phá hoại vì mưu đồ của tầng lớp trên. Tuy rằng chưa thể làm gì nhiều để giúp họ, Kiệt nghĩ rằng cậu ít nhất cũng có thể tạo một môi trường làm việc tốt nhất cho những con người này.

    - Đội trưởng!- Toàn thể đội viên nghiêm túc chào Kiệt khi cậu tới hỏi thăm họ.

    - Các anh em cứ làm việc đi, tôi đi xem qua khu vực này một chút!- Kiệt nói vậy, rồi chợt nhận ra cấp dưới có thái độ là lạ.

    - Thưa sếp, chúng tôi đã thu tô tháng này rồi!

    - À!- Kiệt chợt hiểu, ngoài những khoản thu đã quy định, tất nhiên bọn Thủ Vệ Binh còn thu thêm chút ít, song không thể ép quá. Việc Kiệt lên chức đột ngột, nhất là ngay sau khi những khoản phụ thu kia vừa được thu, khiến mọi người khó xử. Jun tất nhiên không muốn phải nhả ra, nhưng nếu để Kiệt đi thu thêm thì là bắt chẹt những người ở đây.- Anh em yên tâm, tôi tạm thời chưa túng thiếu, đi dạo quanh chợ cốt là để hiểu thêm về địa bàn phải quả thôi.

    Mọi người nghi ngại nhìn nhau một lúc, rồi cũng tản đi. Họ không thể cản nếu Hoàng anh Kiệt nhất định đòi thu ngầm. Jun thì nhanh chóng đi theo Kiệt, một mặt hướng dẫn Kiệt về khu vực họ phải kiểm soát, phần là để giám sát Kiệt, tránh cậu ta can thiệp quá nhanh chóng vào công việc sẵn có ở nơi đây.

    Khu vực Kiệt chịu trách nhiệm có tổng diện tích khoảng 600 m2 nhưng do khu vực này khá ngoằn ngoèo nên đường đi có khi tới gần 2 km. Hẻm gia súc khá bốc mùi do sự phóng uế bừa bãi của lũ súc vật, nhưng lại tấp nấp kẻ bán người mua. Ở cái vùng núi vừa đất đỏ, việc trồng trọt không thuận lợi, chăn nuôi gia súc là cách để có đủ thức ăn. Ngoài ra những loài như dê hay cừu thật sự là nguồn cứu cánh cho những người dân ở đây: thịt dê, sữa dê, lông cừu đều là đồ có thể bán được giá. Gia súc ở đây được đem từ miền xuôi lên, ở nơi đây thì ăn còn chả đủ lấy gì làm giống.

    Trong khi đó, hẻm bán da thú lại là hàng xuất khẩu chính thức ở vùng này. Do là vùng rừng thiêng nước độc, ít người sống, nên thú ở đây có đủ không gian và thời gian phát triển, phần nhiều trong số chúng có chất da và lông rất quý. Những món hàng đang bày bán ở đây, tuy về kĩ thuật thuộc da chỉ là loại khá, song thật sự rất đa dạng, lại sẵn có yếu tố thẩm mĩ, nên giá cả rất tốt.

    Sau một hồi dạo quanh hai khu hẻm, Kiệt thấy được khuyết điểm sẵn có của hệ thống kinh doanh nơi đây: kĩ thuật quá kém đã hạn chế sự phát triển của kinh tế. Nói đơn giản thì nơi đây da chỉ mới được làm sạch lông và tạo ẩm cơ bản, còn các loại lông thú chưa được xử lý tốt, múi quá nặng. Chưa kể tới chỗ bán gia súc kia nữa, những con vật được bán lên đây thật sự đã mang sẵn mầm bệnh, một khi đã gặp hoàn cảnh xấu thì bệnh sẽ phát ra luôn. Có lẽ chính vì thế mà ở chỗ của Laura, nạn đói kém vẫn xảy ra. Nếu như có thể công nghiệp hoá những ngành này, một mặt sẽ khiến cậu ta đạt được mục tiêu là kiếm tiền nhanh, mặt khác lại giúp đỡ phần nào cho công nhân nơi đây. Nhưng có lẽ phải đợi ít lâu nữa, khi cậu ta chính thức có tiền lương làm chút vốn liếng. Chỉ cần có vốn liếng cộng thêm thân phận hiện tại, cậu tự tin là đủ sức làm việc đó.

    Sau màn kiểm tra bước đầu, nhận mặt cấp dưới đồng thời quan sát qua khu vực phải chịu trách nhiệm, Kiệt được tự do làm gì mình muốn- đặc quyền của cấp chỉ huy. Cậu ngay lập tức bắt đầu việc rèn luyện bài tập mà Karler chỉ dẫn: Rút Đao, Đâm Thẳng, Chém Ngang, Thọc Đao. Rút Đao thì khỏi nói, hôm qua đã luyện gần ngàn chiêu, còn các đòn Đâm, Chém, Thọc đều là những kĩ thuật cơ bản nhất phải biết, nhưng để người ta có thể biến chúng thành một kĩ năng có thể dùng để giết người và bảo vệ bản thân, thì có lẽ học cả đời cũng chưa đủ.

    Thọc, là một đòn khác Đâm. Khi bạn đâm, thì toàn bộ cơ thể dồn ra trước, tập trung sức mạnh cho cây đao xuyên thủng đối phương, nhưng với Thọc thì cái cần lại là sự chính xác và độc ác, như việc dùng dao bầu giết lợn, thọc mạnh con dao vào trái tim, rồi từ từ lách nhẹ để máu phun thành vòi. Kĩ thuật thọc chú trọng việc tạo ra hậu chiêu: lực phát không được hết, cốt là để sau khi đao đâm ngập lưỡi, thì còn có sức mà khoét vết thương cho thêm rộng.

    Cảm nhận cơn đau mỏi mà hai cánh tay mang lại, Kiệt liền vận hết ý chí bản thân, tiếp tục tập thêm nhiều lần nữa, trước khi hai cánh tay trĩu nặng vì mỏi. Lúc này, cậu mới bắt đầu dùng Khí Trọng Thiên. Hít vào, phồng bụng lên, thở ra, hóp bụng lại. Từng dòng khí nóng từ từ lan toả khắp thân thể, bắt đầu lan tới hai cánh tay, tạo nên chút rung động nhè nhẹ. Sau khi dòng khí phần nào ổn định, Kiệt bắt đầu đứng lên, từ từ tập những động tác Yoga chuyên dùng để giãn gân. Những động tác này sẽ giúp những cơ bắp vốn bị cưỡng chế hoạt động vượt công suất của Kiệt được thư giãn, tránh bị vỡ cơ, gây tổn thương không cần thiết. Mọi thứ đều rất ổn, ngoại trừ việc dòng sức mạnh của Cầu Năng Lượng Siêu Hạt lại xuất hiện lần nữa, nó nhanh chóng giúp cho cơ thể Kiệt khoẻ lại. Đây là điều cậu không hề mong muốn, vì làm thế, cậu sẽ khó mà đột phá Chân Võ Cửu Trọng Thiên được mất.

    - Bộp bộp bộp!- Tiếng vỗ tay vang lên, Kiệt từ từ mở mắt. Cậu không ngạc nhiên lắm, Christina đã làm tốt công việc cảnh giới, nên sự xuất hiện của gã công tử bột lần trước định ra tay “giúp” cậu từ lâu đã ở trong tầm nhìn.

    - Cảm ơn lần trợ giúp ngày trước!- Kiệt đứng lên, chắp tay cảm ơn, giọng khách khí. Nếu Kiệt không nhắc lại vụ lần trước, mà để hắn nói ra, cậu sẽ mất tiên cơ.- Số tiền lần trước, tôi sẽ nhanh chóng trả lại.

    - Không có gì!- Brayden cười. Gã hiểu rằng tên này còn đề phòng, nên mới ra tay trước, cảm ơn gã. Tất nhiên là lần trước gã ra tay cũng chả phải mục đích trong sáng gì, nhưng làm vậy thì thật tuyệt tình quá.

    - Anh bạn tới đây có việc gì? Nếu cần gì trợ giúp xin cứ nói thẳng. Chỉ cần trong tầm tay, Kiệt tuyệt đối không từ chối.

    - Ha! Brayden Walker tôi hôm nay tới gặp mặt ngài Thủ Lĩnh Thập Nhân Đội mới thôi? Không lẽ cứ phải có việc mới được tới?

    - Ồ. Kiệt tuy bất tài, nhưng câu “ Vô sự hiến ân cần, phi gian tất đạo”, tôi vẫn hiểu rõ lắm!

    - Ha ha ha!

    - Ha ha ha!

    Hai người- Kiệt và Brayden cùng lúc cười vang lên, ngửa mặt lên trời mà cười như một bọn điên. Thế rồi, hai bên xuất chiêu. Hoàng Anh Kiệt toan rút đao, nhưng Brayden đã tung cước, đá mạnh vào chuôi đao, ép nó vào vỏ. Ý của Brayden rất đơn giản, ăn miếng trả miếng, Hoàng Anh Kiệt khiến Brayden không thể chiếm được tiên cơ trong đàm phán, hắn ta cũng quyết phải khiến cậu không tài nào rút nổi đao ra khỏi vỏ.

    Hoàng Anh Kiệt cười khẩy, vẩy mạnh tay ra sau, cây đao xoay vài vòng trên không trung, từ đằng sau bay ra đằng trước. Ngay khi chuôi đao vừa tầm, Kiệt nằm lấy toan rút ra lần nữa, song lại một lần nữa, bằng một cú đá- lần này là vào khuỷu tay khiến tay cậu gập lại đột ngột, cây đao thoát khỏi khống chế rơi xuống đất.

    Hoàng Anh Kiệt vọt tới, tung chân đá mạnh cây đao, lần nữa hất nó lên trên. Brayden cũng lao tới, cặp thiết quyền lại đập mạnh xuống hòng đập cây đao xuống đất. Nhưng Kiệt nhanh chóng vung chân đá mạnh vào cuống họng, ép hắn phải lùi lại, và Kiệt nhân cơ hội túm lấy cây đao. Tình thế lúc này lại về thế cân bằng. Nếu Kiệt muốn rút đao ra, Brayden lại tấn công tiếp, nếu không rút ra thì lại tỏ ý sợ hãi.

    - Đấu cứng không lại được hắn đâu!- Christina giải thích- Từ việc hít thờ, tốc độ máu chảy, sức mạnh cơ bắp của hắn cho thấy thằng cha này trên cơ cậu. Kinh nghiệm chiến đấu cũng khá lắm.

    - Vậy tôi chịu lép vế hả?

    - Tất nhiên là cậu có thể thắng nếu chịu liều, nhưng có lẽ ta và hắn còn có thể hợp tác, dừng lại ở đây thôi!

    - Chà!- Kiệt nói đồng thời từ từ lấy một mảnh vải, quấn quanh vỏ đao, từ từ quấn xuống chuôi. Chẳng mấy chốc, cậu đã có một cây đao tạm đủ dùng.

    - Cậu thật là!

    - Làm khoa học là phải quyết ý chống lại toàn thế giới! Tuy không cầu thắng, cũng phải có cái quyết tâm chứ?

    Hoàng Anh Kiệt xuất chiêu. Lần này vì không phải rút đao, Brayden mất đi khả năng kiểm soát nhịp độ trận đấu. Lưỡi đao tuy không sắc, nhưng lực chém mạnh cũng đủ sức khiến Brayden tán thưởng.

    - Bộp!- Tiếng vỏ đao chạm vào da thịt mà như chạm vào cục đá. Brayden chẳng nhíu mày một cái, y bình tĩnh dùng ngón tay chọc mạnh tới. Kiệt vội nhảy lùi ra sau, dù vậy vẫn bị ngón tay chạm với tới.

    Cơn đau mà cú chạm nhẹ này mang lại, làm Kiệt suýt đánh rơi cả đao. Rõ ràng, tên khốn kia mạnh trên cơ cậu nhiều lắm.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    GÓP Ý CHO MÌNH NHÉ:http://www.tangthuvien.vn/forum/show...=97330&page=14
    Trong trí tưởng tượng thì không có gì là không thể.

  5. #10
    Ngày tham gia
    Jun 2012
    Bài viết
    466
    Xu
    425

    Mặc định

    TÁC PHẨM: VỊ ĐẠI ĐẾ ĐẦU TIÊN
    THỂ LOẠI: DỊ GIỚI, HUYỀN ẢO, CHIẾN TRANH, KHOA HUYỄN, THẬP CẨM
    TÁC GIẢ: THIÊN TÔN


    QUYỂN I: BẮT ĐẦU THỜI LOẠN



    CHƯƠNG9: KHÔNG ĐÁNH KHÔNG QUEN BIẾT



    Chương 9: Không đánh không quen biết

    Đao bọc trong vỏ gỗ, lưỡi không ở bên ngoài nên không có được cái sắc bén mà đao phải có. Bởi thế, đao chiêu của Kiệt vốn đã đơn giản, dễ thủ nay lại bị gò bó nhiều hơn. Hơn thế nữa, cơ thể của Brayden bằng cách nào đó mà có thể trở nên cứng như sắt thép, đao ở noài cũng khó gây hại, nữa là đao trong vỏ. Cứ mỗi cú va chạm, Kiệt phải khẽ duỗi tay vì tay cậu đang tê đi vì phản lực.

    - Sức mạnh của hắn thật kì lạ!- Christina sau một hồi quan sát bắt đàu phân tích.- Thứ nhất, nó không phải sức mạnh tới từ khí công, cơ bắp mà nói đúng hơn là một thứ năng lượng vô cùng kì dị, nó ở khắp cơ thể hắn và hắn có điều động chúng nó hoạt động dễ dàng. Hai là thứ đó di chuyển theo đường mạch máu, vì phản ứng bị động phòng vệ tại các động mạch chủ lớn hơn nhiều nơi khác. Hiện tại cuộc tấn công của ta vào người hắn gần như là đánh vào lớp thép bọc trên xe tăng vậy.

    - Không có cách gì để phá được ư!

    - Ta chỉ có thể lấy lực phá lực thôi. May mà thứ sức mạnh đó tuy mạnh, nhưng vẫn phải dựa trên cơ sở thể chất con người. Đánh mạnh vào các khu vực có các bó thần kinh, bó cơ thì ta có thể làm tê liệt chúng. Dĩ nhiên là nếu cậu muốn chiến thắng là khó, nên ta sẽ đánh bằng chiến thuật chiến tranh cơ bản của người Việt: đánh một đòn phủ đầu thật nặng khiến đối phương e sợ rồi dang tay làm hoà.

    - Cũng được! Ta sẽ đập vào đâu đây?

    - Sơ đồ chỗ cần tấn công tôi đã làm rồi! Nhưng nhớ không nên chỉ đánh vào một chỗ đó mà làm hắn nghi ngờ.

    Hoàng Anh Kiệt nhanh chóng xác định được mục tiêu- bó cơ Delta ở tay trái. Trúng đòn là phải mất kha khá thì giờ để hồi phục đây. Hít thở một hơi thật sâu để lấy không khí sạch, loại không khí cũ, Kiệt vận Chân Võ Cửu Trọng Thiên- Khí Trọng Thiên lên đỉnh điểm. Tốc độ hô hấp tế bào tăng chóng mặt, cùng với đó là sự thiêu năng lượng dự trữ ở mức kinh hoàng, tạo nên sức mạnh cho Kiệt.

    - Ái chà, muốn đánh nghiêm túc rồi hả!- Brayden cười cười, nhưng cũng ngầm vận Thiết Đấu Khí lên một nấc. Thiết Đấu Khí là thứ Đấu Khí đứng đầu trong mọi loại đấu khí về sức chịu đựng, khả năng phòng thủ và uy lực của đòn cận chiến. Bù lại, càng luyện lên cao, tốc độ của người luyện sẽ bị giảm dần, bởi vì Thiết Đấu Khí chú trọng sự liên kết giữa các phần tử Đấu Khí trong người, tạo ra trong kẻ luyện một lớp áo giáp bó chặt người đó, khiến họ không thể thoải mái vận dụng tốc độ. Trừ khi bạn có thể vọt qua một mức độ nhất định, nếu không càng vận Thiết Đấu Khí, sẽ càng giảm tốc độ.

    - Rắc- Lần này, do hai bên đều dùng sức mạnh, phản lực tạo ra từ cú va chạm của hai người khiến vỏ đao bắt đầu nứt. Và Kiệt khẽ nhếch mép. Đúng thế, vỏ đao bị vỡ thì đao coi như đã ra khỏi vỏ, tính toán ra thì cũng coi như là Kiệt rút được đao ra.

    - Hừ!- Brayden biết rằng đây chính là dương mưu, đường đường chính chính, không thể ngăn cản vì hai bên đều sẵn ở thế cứng đối cứng, nếu y chỉ khẽ rút lại Thiết Đấu Khí hòng chuyển thế trận sang trận du đấu thì Kiệt sẽ từ khí thế của y mà đoán ra ngay tức thì, rồi đánh thẳng vào, khiến hắn chịu trận. Nhưng nếu nghĩ vì thế mà hắn phải chịu thua, thì nhầm to, nhầm to rồi.

    Brayden hét to một tiếng, vận một mạch cho Đấu Khí lên đỉnh điểm, rồi dùng nắm tay thay cho cây chuỳ, đánh tới tấp vào người Kiệt. Đao và nắm tay, va chạm liên hồi, những âm thanh nghe như tiếng sắt thép va vào nhau, rung động màng nhĩ của hai con người đang hăng say chiến đấu.

    - Rắc!- Tiếng rắc có phần nặng nề này cuối cùng cũng vang lên, báo hiệu cho việc vỏ đao đã đi quá giới hạn, chuẩn bị vỡ, đúng lúc này, Bradyen đột ngột dùng hết sức mạnh, vung tay tóm chặt cây đao, bóp thật mạnh. Đòn này, đã giữ chặt cây đao và vỏ đao lại, khiến chúng như bị ghim chặt vào nhau, không tài nào có thể tách rời được như ý của Kiệt.

    - Keng!- Trong sự kinh ngạc, sững sờ của Brayden, Hoàng Anh Kiệt đã tự bẻ gãy cây đao, bỏ lại phần đao đang bị giữ chặt trong tay của Brayden. Với cây đao chỉ còn lại 1/ 3 lưỡi, cậu đâm toàn lực vào bó cơ Delta của Brayden. Lực đánh mạnh, cộng thêm việc chưa kịp phản ứng trước việc Kiệt đang làm, Brayden trúng đòn ngay tắp lự. Cánh tay trái của y rủ xuống, không thể nhấc nổi, mặc cho sự chỉ huy của bộ não. Đổi lại, cây đao vốn bị gẫy của Kiệt, lại gãy thêm một mảnh, khiến lưỡi đao còn lại 1/ 4 là nhiều.

    - Không đánh không quen biết!- Brayden giải trừ trạng thái chiến đấu, giơ một nắm tay ra trước, và khi Anh Kiệt đi tới đấm vào bàn tay của y, hai người chính thức trở thành bạn. Với những kẻ ngày đêm sống để tu luyện, nâng cao sức mạnh bản thân như bọn họ, có được một người bạn khá là khó. Trước hết, hai người hoặc phải có sức mạnh ngang nhau, hoặc ít nhất có điều gì khiến người kia phải thật lòng khâm phục. Thứ hai, họ hoặc không có thế lực chống lưng, hoặc thế lực chống lưng không xung đột với nhau, nếu không tình bạn đó chỉ có trong cổ tích. Cuối cùng, hai bên đều cần có ý chí của một cường giả- phấn đấu không mệt mỏi, không thấy ghen tị trước thành quả của người khác mà phải biết lấy đó làm mục tiêu vươn lên. Thiếu một trong ba, tình bạn tan biến.

    Hai người chính thức làm bạn, kiệt cũng không ngại giải thích cho Brayden về đòn đánh khiến tay y tê liệt. Vốn dĩ Kiệt định chữa trị giúp Brayden, nhưng tên này kiên quyết dùng sức mạnh bản thân, không chịu nợ ân tình. Và sau một hồi vận dụng Thiết Đấu Khí, cánh tay cũng tự hồi phục lại.

    - Cậu là người đầu tiên dám làm vậy đấy!- Brayden khâm phục. Lấy yếu thắng mạnh thì y đã thấy nhiều, nhưng đó toàn là bọn thắng bằng niềm tin chứ vừa đánh giỏi vừa có chiến lược tốt, mưu lồng mưu thì quả chưa từng thấy.

    - Thực ra chiến đấu giữa hai người hay giữa hai thế lực đều là sự so tài tổng lực của: thế, lực và trí.- Kiệt bình tĩnh,- Chỉ cần hiểu rõ 3 thứ này của mỗi bên, ta có thể hoạch định chiến lực thích hợp để chiến thắng.

    - Đồng thời, cũng phải có lòng dũng cảm!- Brayden kết luận.

    - Tới đây tìm tôi có việc gì!- Kiệt hỏi luôn- Đằng nào hai bên đã quyết định thử coi nhau như bạn, vậy cần quái gì phải vòng vo.

    - Tò mò một chút, định hỏi cậu định làm ăn gì ở đây thôi? Nhà tôi vốn là nhà buôn, tôi biết rõ ý định của cậu khi đi khảo sát thị trường mà.

    - Định làm chút việc kiếm tiền chứ cứ đổi mạng lấy tiền là không ổn.- Kiệt nói, đồng thời kể lại mọi chuyện cho Brayden. Ngoài thân thế thật được cậu kể lại là không nhớ gì sau khi tỉnh lại, mọi chuyện đều khá rành rọt.

    - Nếu người anh em không ngại, sang chỗ tôi mà đọc sách khi rảnh rỗi! Dù gì thì sách cũng bỏ không mà! Rồi bỏ quách cái công việc này đi, theo tôi lăn lộn. Nhà Walker của tôi thiếu gì tiền để chào mời cường giả.

    Lời mời của Brayden, tất nhiên khiến Kiệt động lòng. Kiếm tiền bằng cách này vừa nhanh, Kiệt lại có thêm thời gian tăng kiến thức. Nhưng suy nghĩ một hồi, Kiệt quyết định từ chối.

    - Cho tôi vay tiền lãi xuất thấp được không?

    - Cậu định làm ăn?

    - Đúng thế!

    - Lẽ nào thấy tối mời cậu về, lại nghĩ rằng làm thế là khinh thường cậu và sau này sẽ coi cậu như người hầu?- Brayden thắc mắc.

    - Một phần! Phần là vì tôi không bao giờ muốn ăn đồ ăn miễn phí. Ý chí vươn lên không thể không mài giũa từng ngày, trong từng hành động. Cho dù thất bại, ít nhất là ta cũng đã hết lòng mà làm.

    Hai bên đấm tay nhau lần nữa, trước khi bắt đầu quay lại công việc thường ngày.

    - À mà này! Nhớ trả tiền bồi thường vụ cây đao!- Kiệt đột nhiên nói vọng tới, làm cho Brayden suýt chút nữa chúi đầu xuống đất. Trong khi đó, Kiệt phải ngầm giơ ngón tay cái với Christina, không ngờ tình huống vốn chỉ có trong hoạt hình này thật sự xảy ra.

    Tuy chưa biết có thể vay được bao nhiêu tiền từ Brayden, nhưng dù sao có số tiền này, cậu ta có thể làm thêm một chút việc, không quá gò bó nữa. Bản kế hoạch vừa viết xong của Christina đành phiền cô nàng viết lại lần nữa.

    Nhìn lại thanh đao còn lại có non 1/ 4, Kiệt quyết định cất tạm nó đi. Bây giờ thử làm trò khác vậy. Kiệt đi tới một thác nước ở khu vực gần đó, quyết định nhờ nó mà tập luyện sao cho hiệu quả hơn. Vì Cầu Năng Lượng Siêu Hạt, Kiệt chưa bao giờ có cơ hội đột phá giới hạn của Khí Trọng Thiên để tăng lên Huyết Trọng Thiên, nên cậu vẫn còn bị hạn chế sức mạnh khá nhiều. Cách mà Christina đưa ra, không gì khác ngoài việc tăng thêm áp lực tập luyện. Lúc này thứ Kiệt cầm là một cây đao- không quá tốt nhưng nặng ngang cây đang cậu được phát, và cậu tập luyện những đòn đánh cơ bản có thể dùng được với đao. Đứng dưới thác nước, cảm nhận hàng ngàn lít nước cứ ầm ầm dốc xuống người, đập vào da thịt, đánh vào gân cốt, đè ép nội quan. Trong cơ thể Kiệt, từng luồng khí nóng lan toả, cộng thêm sức mạnh của Cầu Năng Lượng Siêu Hạt, nên cậu không những không đau đớn gì mà còn cảm thấy sảng khoái không tưởng được. Ở Trái Đất cậu chưa bao giờ có cơ hội tập luyện hăng hái như thế.

    - Dừng lại đi!- Christina nhấn mạnh

    - Có việc gì sao?

    - Năng lượng đang tiêu hao quá lớn.

    - Tôi tưởng thế là bình thường chứ?

    - Rất không bình thường, nếu như ở Trái Đất, vì như thế ngang với việc đánh đổi sinh mạng lấy sức mạnh vậy. Nhưng ở đây, sức mạnh của cậu đang tăng lên, và các tế bào cũng có dấu hiệu đột biến. Chúng liên tục sinh sôi.

    - Ung thư?

    - Có lẽ tệ hơn, cũng có lẽ tốt hơn. Ta cần phải nghiên cứu thêm về vấn đề này.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    GÓP Ý CHO MÌNH NHÉ:http://www.tangthuvien.vn/forum/show...=97330&page=14





    .

    .
    Lần sửa cuối bởi phamquangdung, ngày 23-09-2016 lúc 17:09.
    Trong trí tưởng tượng thì không có gì là không thể.

    ---QC---


Trang 2 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status