TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Bạn thấy truyện này thế nào?

Người bình chọn
1. Bình chọn này đã đóng
  • Hay

    1 100.00%
  • Bình thường

    0 0%
  • Tạm được

    0 0%
  • Dở

    0 0%
Trang 10 của 29 Đầu tiênĐầu tiên ... 8910111220 ... CuốiCuối
Kết quả 46 đến 50 của 144

Chủ đề: [Võng du] Trò chơi sinh tồn

  1. #46
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 45: Thùng hỗ trợ tháng 6
    Mong các bác góp ý




    Có một điểm chung đối với hầu hết chúng ta đó là sợ hãi bóng tối, khi còn là trẻ con, màn đêm là một điều gì đó kì quái với những thứ kì dị không thể gọi tên. Khi trưởng thành, bóng tối bớt đáng sợ hơn nhưng nó vẫn luôn khiến chúng ta cảm thấy rợn người mỗi khi tưởng tượng.

    Theo các lý thuyết về tiến hóa, sợ bóng tối đã từng là một chiến thuật cần thiết giúp con người tồn tại trong tự nhiên vào thời xa xưa. Tổ tiên của loài người luôn phải sống trong tình trạng có thể bị tấn công bất kỳ lúc nào bởi các loài động vật săn mồi sống về đêm, nên từ đó con người hình thành một sự nhạy cảm đặc biệt đối với bóng tối.

    Trước khi con người trở thành kẻ đứng đầu của Trái Đất nhờ bộ óc thông minh và khả năng phát huy sức mạnh của khoa học công nghệ, trong thời kỳ trước đó tổ tiên chúng ta sống trong những hang đá và thường xuyên phải cảnh giác cao độ trước những loài săn mồi luôn coi chúng ta là thức ăn.

    Điểm yếu của loài người chính là thị lực giảm sút khi vào ban đêm, trong khi đó những loài thú săn mồi lại có thính giác và thị giác cực kỳ nhạy cảm trong môi trường thiếu ánh sáng.

    Nỗi sợ hãi này chính là bản năng sinh tồn giống như ở một số loài động vật. Nó giống như một sự cẩn trọng, tính toán trước những linh cảm cho rằng có sự nguy hiểm đang rình rập. Ngay lập tức bộ não sẽ phân tích xem chúng ta có nên đối đầu hay bỏ chạy để giữ an toàn cho chính mình.

    Nam cũng sợ bóng tối như bất kỳ ai, nhưng đêm nay không như vậy, thay vì nỗi sợ hãi trong Nam bây giờ đang tràn ngập sự hồi hộp, kích động và hưng phấn.

    Đêm nay là ngày đầu tiên của tháng thứ sáu tính theo lịch của thế giới trò chơi, đây cũng là đêm xuất hiện thùng hỗ trợ.

    Nam và Mark đang nhanh chóng di chuyển trong rừng theo sự chỉ dẫn của mũi tên định hướng nơi thùng hỗ trợ sẽ xuất hiện. Mục tiêu đêm nay không phải là những đồ vật được thế giới trò chơi này cung cấp mà là những người chơi tham gia phân chia đồ hỗ trợ.

    Cùng thời điểm này tháng trước, Nam và Mark cũng đang nhanh chóng di chuyển đến nơi thùng hỗ trợ xuất hiện theo đề xuất của Nam. Tối hôm đó, sau khi có thông báo về thùng hỗ trợ, Nam suy nghĩ rất lâu rồi đưa ra đề nghị với Mark

    - Chúng ta đến chỗ thùng hỗ trợ đi anh

    Mark thấy khá bất ngờ trước đề nghị của Nam, hiện tại cả hai không thiếu lương thực hay nước uống, công cụ cần thiết tuy chế tạo bằng đá nhưng cũng quá đủ cho cuộc sống của cả hai. Đồng thời hai căn nhà cung cấp nơi trú ẩn tương đối an toàn đảm bảo cả hai có thể sống sót qua những tháng tiếp theo.

    - Đến chỗ đó làm gì?

    Nam nói ra suy nghĩ của bản thân

    - Em thấy cần đến đó, chúng ta không đáng lo nhưng còn người chơi khác nữa nên em muốn xử lý hai tên sát nhân kia.

    Mark trầm tư, không vội trả lời Nam

    - Ngoài ra em muốn trả thù cho anh nữa, cần phải xử lý hai tên đó mới đảm bảo chúng ta sinh tồn trong thế giới này được

    Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng Mark cũng đồng ý với ý kiến của Nam

    Cả hai lên đường đến điểm xuất hiện thùng hỗ trợ tháng năm, thùng hỗ trợ xuất hiện dưới sự mong đợi của Nam nhưng hai tên sát nhân không xuất hiện như dự đoán, Nam và Mark ngồi chờ trong bụi rậm đến khi ba người chơi phát hiện thùng hỗ trợ chia xong đồ và rút đi cũng không thấy hai kẻ kia đâu.

    Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến ngày xuất hiện thùng hỗ trợ tháng sáu. Nam và Mark nhanh chóng hoàn thành công việc, chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Đến khi thông báo xuất hiện, không ai bảo ai mà cùng lúc hội họp trước cửa nhà rồi nhanh chóng di chuyển vào màn đêm.

    Thùng hỗ trợ lần này xuất hiện tương đối xa nơi ở của hai người, khi Nam và Mark đến gần khu vực xuất hiện thì đồng hồ đã chỉ 23 giờ 55 phút, chỉ còn năm phút nữa là thùng hỗ trợ xuất hiện.

    Lần trước thùng hỗ trợ xuất hiện khá gần nên cả hai có thời gian chuẩn bị sẵn trận địa, lần này không có thời gian chuẩn bị nên cả hai đành núp tạm sau hai thân cây to gần đó.

    Thời tiết tháng sáu tương đối nóng, muỗi vo ve bay quanh Nam, rút một cục cỏ hơi âm ẩm đốt lên, lập tức đàn muỗi như gặp phải thứ mùi đáng sợ lắm, kéo nhanh chạy sạch.

    Thứ cỏ này được Nam vô tình phát hiện khi vào hè, Nhiệt độ thích hợp cho muỗi sinh trưởng và phát triển là khoảng 20 đến 25 độ C nên khi không khí đủ ấm khiến lũ muỗi bay khắp nơi quấy rầy Nam. Mục tiêu của chúng là dòng máu đỏ đang chảy trong người Nam nên không ngần ngại liên tục tấn công để hút máu.

    Nam cũng dùng đủ cách diệt muỗi nhưng vô ích, Muỗi sinh trưởng chủ yếu trong các đầm lầy, ao hồ hoặc các vũng nước đọng, các vùng ẩm ướt. Chúng đẻ trứng xuống nước, trứng nở thành ấu trùng gọi là bọ gậy. Bọ gậy sống trong nước một thời gian, sau phát triển thành nhộng, rồi biến thái thành muỗi trưởng thành, bay lên khỏi mặt nước. Nơi này bụi cây, vũng nước quá nhiều khiến muỗi cũng nhiều vô cùng.

    Nam nhớ hầu như chỉ có các nước nhiệt đới mới có muỗi nhưng tại sao trong thế giới trò chơi với môi trường rừng ôn đới như thế này mà cũng có muỗi thì Nam chịu thua, có lẽ đây là một loại bug làm khó người chơi chăng.

    Lũ muỗi này được tự nhiên trang bị quá tốt để tấn công con người, chúng có vòi dạng đặc biệt có thể xuyên thủng da người và động vật để hút máu. Bên cạnh đó chúng còn có thể xác định mục tiêu hút máu qua mùi vị và cảm nhận nhiệt.

    Chúng đặc biệt nhạy cảm với CO² trong hơi thở động vật và một số mùi trong mồ hôi. Muỗi cảm nhận được tia hồng ngoại phát ra từ vật có thân nhiệt cao không khác gì camera nhiệt, nên dễ tìm được đến động vật và chim máu nóng.

    Nam bị muỗi đốt nhiều quá đâm ra bực bội vô cùng, lăn lộn vào bụi cỏ, trong lúc lăn lộn lại vô tình phát hiện một thứ cây giống cây ngải cứu, mùi khá thơm tương tự như mùi tử đinh hương. Nam khi lăn vào thứ cây này thì không bị muỗi đốt nữa.

    Phát hiện này giúp Nam có biện pháp chống muỗi hữu hiệu, thu thập thật nhiều thứ cỏ thơm này về, phơi khô rồi để khắp nhà, bên cạnh đó còn mang cả cây tươi lẫn cây khô để trong kho chứa đồ khi nào cần là lôi ra đốt chống muỗi ngay.

    Đến giờ rồi, vòng tay người chơi đã phát ra ánh sáng báo hiệu có thùng hỗ trợ, Nam nhìn quanh, không thấy người chơi nào khác ngoài Nam và Mark, có lẽ họ cũng đang núp đâu đó chờ đợi.

    Cột sáng nhanh chóng xuất hiện rồi biến mất để lại thùng hỗ trợ nằm trên nền đất

    Vài giây yên bình trước cơn bão nhanh chóng qua đi, bốn bóng người nhanh chóng xuất hiện tiến về phía thùng hỗ trợ.

    Nam không cần hỏi cũng biết hai tên đã tấn công Mark đã xuất hiện bởi biểu hiện đầy giận dữ của Mark. Mark cố trấn áp sự kích động đòi trả thù đang trào dâng trong lòng rồi nhẹ nhàng vẫy Nam.

    Hai ngón tay chỉ vào hai kẻ xuất hiện đối diện nhau từ hai bìa rừng, Nam đã thống nhất nhuần nhuyễn ký hiệu với Mark nên hiểu ý, hai tên tấn công Mark xuất hiện rồi, từ hai phía khác nhau. Theo góc nhìn hiện tại của Nam thì một kẻ đứng bên tay phải một kẻ đứng bên tay trái.

    Bốn người kia nhanh chóng mở thùng hỗ trợ, hai người chơi ngồi xuống kiểm đồ trong thùng không biết rằng hai tên đồ tể đang đứng cạnh mình.

    Mark động, Nam cũng động theo, theo kế hoạch định sẵn hai người sẽ xử lý một tên trước để tránh việc bị chúng hợp công sau đó mới xử lý tên còn lại.

    Mark di chuyển cực kỳ nhẹ nhàng, lợi dụng những cây to cũng như những bụi cây rậm rạp che chắn thân hình, mỗi bước đi đều cực kỳ cẩn thận tránh gây ra tiếng động.

    Khi Mark và Nam tiến tới sau lưng tên đứng phía bên phải hai người nhẹ nhàng núp vào bụi cây thì hai người chơi khác tham gia chia chác thùng hỗ trợ cũng đã hoàn thành công tác kiểm kê đồ trong thùng hỗ trợ và chiếc thùng hỗ trợ nhanh chóng biến mất.

    Khoảng cách giữa Nam và Mark với tên sát nhân chỉ khoảng chục mét nhưng cả hai không vội tấn công mà bình tĩnh ngồi đợi, cả hai đang đợi đến thời điểm tên sát nhân mất cảnh giác nhất, một đòn tấn công phải hạ gục gã ngay không để gã có cơ hội phản công hay trốn chạy.

    Tên sát nhân đứng bên trái bắt đầu nói gì đó có vẻ là phân chia với hai người chơi kia, tên đứng bên phải thì chầm chậm lùi lại, một cánh tay của gã để sau lưng xuất hiện những tia điện nhỏ tụ tập vào giữa lòng bàn tay.

    Chúng định tấn công hai người kia rồi, Mark ra hiệu, chờ khi hắn ra tay chúng ta cũng ra tay

    Nam gật đầu biểu hiện ý hiểu, lòng bàn tay Nam ấn xuống bụi cỏ cũng từ từ phát sáng, lòng bàn tay Mark cũng tương tự dần dần xuất hiện ánh sáng

    Cuộc nói chuyện có vẻ đến cao trào khi tên bên trái đẩy mạnh một trong hai người chơi đến chia đồ, ngay lập tức tên sát nhân đứng trước Nam ném một tia điện vào người còn lại khiến người đó gục xuống tại chỗ không ngừng co giật.

    Đến thời điểm rồi, Nam và Mark lập tức vụt dậy từ bụi cây từ lòng bàn tay hai người hai chùm sáng lao thẳng vào lưng tên sát nhân.

    Gã dường như cũng cảm thấy nguy hiểm, không thèm quay đầu lại mà lách mình sang bên cạnh. Nhưng đã muộn, tốc độ đòn tấn công của Nam và Mark quá nhanh, dù gã cố lao sang bên cạnh nhưng cũng không thể tránh kịp.

    Một chùm sáng xuyên qua bụng gã, một chùm sáng khác xuyên qua chân gã.

    Không có máu me vương vãi, không có tiếng nổ hay ánh sáng chói lóa tên sát nhân nằm gục xuống dưới đòn tấn công của hai người, tên còn lại thấy tình huống không ổn liền ném một quả cầu lửa về phía hai người rồi lao tới núp sau một thân cây gần gã.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi phamquangduy, ngày 20-03-2017 lúc 01:00.
    ---QC---


  2. #47
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 46: Cuộc chiến giữa rừng (1)
    Mong các bác góp ý




    Quả cầu lửa bay tới bụi rậm làm thổi bùng lên một ngọn lửa màu lam yêu mị, Nam nhìn ngọn lửa mà ớn lạnh, không cần nói cũng biết nhiệt độ của ngọn lửa ấy cao đến nhường nào. Dưới ánh lửa thậm chí Nam còn thấy mặt đất quanh bụi cây bắt đầu chuyển sang màu đất nung rồi.

    Nếu không bị hạn chế gì, theo lý thuyết, ngọn lửa sẽ đi từ màu đen nguyên thuỷ (không toả nhiệt) sang đỏ (925 độ C), cam, vàng và trắng (1.200 độ C), cuối cùng là trắng xanh (2.000 độ C). Nhiệt độ càng nóng, màu sắc cùng chuyển nhanh từ đỏ sang vàng, sang trắng, sang xanh.

    Với quả cầu lửa mang theo ngọn lửa "xanh hạnh phúc" như của tên sát nhân ném ra ít nhất cũng phải gần 2000 độ C, chỉ cần dính vào một chút thôi là chết toi.

    Nam và Mark đã nhanh chân chuyển đến một vị trí khác có tầm che chắn tốt hơn đó là một thân cây lớn, đủ che chắn cả hai ngay khi hai luồng năng lượng đánh trúng tên sát nhân đầu tiên nên tránh được quả cầu lửa này.

    Nam rùng mình một cái, khép người sau thân cây cẩn thận hơn, Nam không muốn ăn nguyên quả cầu lửa như thế.

    Cả không gian bao trùm bởi một sự u ám đến đáng sợ, bầu không khí trở nên đậm đặc căng thẳng đến cực độ.

    Tiếng côn trùng kêu như sợ hãi mà biến mất, tiếng lá cây bị gió thổi xào xạc cũng trở nên nhỏ bé vô cùng, khoảng rừng chỉ còn tiếng kêu đau đớn phát ra từ một trong hai kẻ sát nhân đang gục dưới đất, xen kẽ vào đó là tiếng rên của người bị tia điện đánh trúng đầu tiên.

    Cảnh tượng duy nhất giúp bầu không khí bớt nghẹt thở là người tham gia chia thùng hỗ trợ bị đẩy ngã xuống đất đang dùng cả chân lẫn tay bò vào một bụi rậm gần đó.

    Nam và Mark nhanh chóng di chuyển khỏi vị trí sau thân cây đang ẩn nấp, mỗi người náu mình sau một thân cây to khác theo hai hướng khác nhau bởi Mark dòm thấy tên sát nhân đã chuẩn bị thêm một quả cầu lửa nữa, gần như ngay khi hai người vừa ẩn nấp vào vị trí mới thì một quả cầu lửa từ phía tên sát nhân còn lại ẩn núp bay tới va mạnh vào thân cây cả hai vừa nấp.

    Quả cầu lửa chạm vào thân cây, một tiếng "bụp" vang lên tức thì quả cầu lửa vỡ ra thành muôn vàn tia lửa nhỏ cuốn lấy đốt cháy thân cây, ngọn lửa nhanh chóng lan tỏa trên thân cây và phả ra hơi nóng hầm hập.

    Hai bên bắt đầu rơi vào thế giằng co, cả hai bên đều hiểu bên nào xuất hiện trước sẽ hứng chịu toàn bộ đòn tấn công từ đối phương.

    - Ló mặt ra đi, tao biết là mày, thằng tu sĩ, mày sống dai phết nhỉ.

    Tên sát nhân cất tiếng nói với giọng điệu đầy khích bác, phá tan bầu không khí im lặng.

    - Sao thế, không muốn cứu người nữa à?

    Kèm theo câu hỏi của gã là một quả cầu lửa nữa xuất hiện trong không khí bay thẳng về phía người chơi bị tấn công bằng tia điện đang nằm co quắp dưới đất.

    Quả cầu lửa chưa bay được nửa quãng đường thì một chùm sáng lao mạnh vào nó, ánh sáng chói lóa xuất hiện khi cả hai chạm vào nhau rồi nhanh chóng biến mất, cầu lửa đã vỡ tan trong không khí, những tia lửa gần như bị dập tắt ngay tức khắc.

    Mark không muốn người chơi đang nằm co quắp kia phải chết nên bắt buộc phải đứng dậy chặn quả cầu lửa, khi ánh sáng do va chạm giữa quả cầu lửa và chùm sáng biến mất cũng là lúc Mark và Nam chia làm hai hướng khác nhau vụt chạy khỏi vị trí ẩn nấp sang một vị trí khác.

    Đây là chiến thuật cả hai đã tính toán kỹ từ trước, sau khi hạ được tên đầu tiên mỗi khi thực hiện bất cứ hành động nào cả hai đều sẽ ngay lập tức thay đổi vị trí ẩn nấp cố gắng càng khó phát hiện càng tốt nhằm tìm cơ hội ra tay với tên sát nhân còn lại.

    Hơi ấm bùng lên từ sau lưng Nam, không cần nói cũng biết một quả cầu lửa đã đâm vào, nổ tung và đốt cháy chỗ Nam vửa nấp.

    Vừa chạy Mark vừa phóng một chùm năng lượng về nơi xuất hiện quả cầu lửa, một bóng người di chuyển cực nhanh hiện lên dưới ánh sáng của chùm năng lượng, khi Nam và Mark núp được vào sau một thân cây cũng là lúc bóng người đó biến mất.

    Chùm năng lượng xuyên qua một thân cây rồi biến mất, không khí bốc lên mùi khét của gỗ cháy, khói từ thân cây tươi bị cháy từ từ lan tỏa làm tầm nhìn bị giảm đi đáng kể.

    Nam bắt đầu bò, thật nhẹ nhàng để tránh tên sát nhân xuất hiện, đây cũng là một phần trong kế hoạch mà Nam và Mark đã vạch ra từ ở nhà.

    Khi phát hiện hai tên sát nhân, bước đầu tiên là triệt hạ một trong hai tên, triệt hạ được tên nào là bớt đi một phần nguy hiểm từ tên đó, nếu hạ được tên có dị năng lửa là thành công còn hạ được tên có dị năng tốc độ theo lời Mark nói coi như là trúng lớn. Trong quá trình hành động nếu có người chơi khác bị thương thì Mark phụ trách thu hút tên sát nhân còn Nam phụ trách cứu người.

    Thấy Nam bắt đầu bò tới cứu người, Mark nhảy khỏi chỗ nấp, không tới ba giây sau một quả cầu lửa bay tới chào đón Mark, Mark lách người sang bên cạnh ném một thanh kiếm bằng năng lượng về phía quả cầu lửa, tay còn lại ném một con dao bằng năng lượng tới vị trí xuất hiện quả cầu lửa.

    Thời gian gần hai tháng cần cù học tập Nam đã nắm được cách sử dụng màn chắn năng lượng, vũ khí năng lượng và công kích năng lượng, mặc dù chưa thực sự thuần thục lắm nhưng để bảo vệ mình thì vẫn dư giả.

    Gà mờ như Nam còn đạt được như thế thì cao thủ như Mark tất yếu là luyện thuần thục vũ khí năng lượng, đạt đến cảnh giới thu phát tùy tâm.

    Con dao năng lượng nổ bùng lên khi trúng một thân cây, rọi sáng khoảng không trong vài giây ngắn ngủi đủ giúp Mark nhận thấy tên sát nhân đang lao nhanh tới núp sau một tảng đá to. Mark cũng di chuyển theo tay không quên tặng cho gã vài con dao năng lượng.

    Tên sát nhân cũng không chịu kém cạnh, một bức tường lửa bùng lên giữa không trung chặn đứng những con dao bay đến.

    Sóng nhiệt từ bức tường ầm ầm tỏa ra làm không khí trước bức tường trở nên vặn vẹo phối hợp cùng làn khói khiến Mark không thể tiếp tục xác định vị trí mà tấn công nữa đành núp tạm vào sau một thân cây.

    Người chơi và tên sát nhân nằm khá gần nhau thành ra từ vị trí Nam nấp muốn đến cứu người cần phải bò qua tên sát nhân đã bị đánh gục đầu tiên. Sau khi thấy đòn tấn công của gã, Nam đoán ra được dị năng của gã, dị năng hệ tự nhiên, loại điện, điều này cũng giải thích tại sao gã lại có tốc độ đáng sợ như Mark kể, tốc độ của điện cơ mà, nhanh như siêu nhân chứ chẳng chơi.

    Cứ bò được một đoạn Nam lại nằm im tránh tên sát nhân còn lại phát hiện mục đích cứu người của Nam.

    Thi thoảng lại có ánh sáng lóe lên hay ánh lửa bay vút qua đầu Nam báo hiệu Mark và tên còn lại vẫn đang chiến đấu với nhau, tàn lửa từ quả cầu lửa văng tung tóe trên nền đất không chịu tắt ngay mà cố gắng giãy giụa đốt trên nền đất thành những đốm đen lấm tấm bốc khói nhè nhẹ.

    Mỗi khi bò phải những đốm này nhiệt độ từ chúng truyền ra khiến Nam muốn bật dậy chửi cả tổ tông của tên sát nhân kia, chơi gì không chơi lại chơi lửa, từ ngàn xưa các cụ đã nói thủy hỏa đạo tặc để thể hiện sự nguy hiểm của hai thứ này.

    Thủy thì cuốn trôi hết tất cả mọi thứ trên đường đi của nó, cây cối, nhà cửa, súc vật, tài sản đều cuốn đi tuốt. Hỏa thì thiêu hết mọi thứ thành tro bụi, cố gắng cả đời người có khi chỉ cần một mồi lửa là thành tro tàn hết.

    Mark và tên sát nhân còn lại chiến đấu trong điều kiện tầm nhìn hạn chế nên khả năng hạ gục đối thủ nhanh chóng là cực thấp, bên cạnh đó cả hai đều có tính toán riêng, Mark muốn chờ Nam cứu người xong hội họp cùng mình, tên kia lại chờ sơ hở của Mark để có thể hạ gục Mark trong một chiêu duy nhất, còn Nam gã sẽ xử sau.

    Nam cố gắng bò thật nhanh, cả người dán sát xuống mặt đất, vị trí hiện tại của Nam còn cách người chơi cần được cứu khoảng 10 m nữa, nghe có vẻ gần đấy nhưng khi thi thoảng có lửa hay vũ khí năng lượng bay lướt qua đầu thì chuyện chẳng còn gì để nói nữa, chỉ có thể tổng kết bằng hai chữ, kinh hồn.

    Nam bò đến cạnh tên sát nhân đầu tiên, khuôn mặt đậm chất châu Á, chỉ có nước da hơi sạm màu, hắn vẫn đang nằm bất động, hai mắt nhắm nghiền, có lẽ bị cơn đau đến từ vết thương sau khi bị tấn công bất ngờ nên gã đã ngất đi.

    Nam để ý vết thương ở bụng gã đang khép lại, tuy rất chậm rãi nhưng thật sự là đang khép lại, miệng vết thương không có máu chảy ra do bị cháy xém bởi năng lượng công kích xuyên qua hiện đã bắt đầu đóng vảy.

    Không thể nào, làm sao gã có thể hồi phục nhanh đến mức đó được, Nam hoảng hồn, phải nhanh chóng cứu người trước khi gã tỉnh lại. Nam liền tăng tốc độ bò, làn khói bị gió thổi bớt đi không còn đủ che chắn cho Nam nữa.

    Nam nghe thấy tiếng xèo xèo lao đến phía mình, không suy nghĩ nhiều, màn chắn năng lượng được Nam khởi động, một quả cầu lửa đập mạnh vào màn chắn và nổ tung khiến màn chắn rung động, ngọn lửa bám quanh màn chắn đang cố gắng thiêu đốt nhưng hầu như không mấy tác dụng.

    Tuy chặn được quả cầu lửa nhưng Nam vẫn có thể cảm thấy nhiệt độ từ ngọn lửa nó mang theo đập thẳng vào mặt khiến hai mắt nam như bị cộm, không tài nào mở ra nổi.

    Thấy Nam bị tấn công Mark lao ra nhằm rút ngắn khoảng cách với tên sát nhân, màn chắn năng lượng của Mark cũng đã hiện lên và đang hứng chịu bốn, năm quả cầu lửa liên tục đập vào.

    Ngọn lửa khiến Mark không tiến xa hơn được nữa, mới tiến được vài mét đã phải dừng lại và núp sau một tảng đá bên cạnh.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #48
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 47: Cuộc chiến giữa rừng (2)
    Mong các bác góp ý




    Thêm hai quả cầu lửa nữa đập mạnh vào màn chắn năng lượng khiến ngọn lửa quanh Nam lại bùng lên dữ dội hơn, một bộ phận không nhỏ ngọn lửa bám lấy màn chắn rừng rực cháy.

    Thấy Nam liên tục bị dội bom lửa, Mark muốn lao tới giúp đỡ nhưng bản thân cũng đang bị vây trong lửa, không thoát ra nổi.

    - Tên này không phải dị năng giả, hắn là dị nhân

    Mark hét lên xuyên qua màn lửa, âm thanh bị nhiệt độ cao nung cháy cũng trở nên méo mó vặn vẹo đến nực cười, nhưng Nam không có tâm tư nào mà để ý tới nữa bởi bản thân Nam đang sợ toát mồ hôi.

    Dị nhân và dị năng khác nhau hoàn toàn, mặc dù cũng một chữ dị nhưng hai cái dị ở đây khác nhau đến một trời một vực, Nam nhớ theo miêu tả của Mark thì dị năng giả là người có được một dị năng nhất định. Để có được dị năng có thể thông qua nhiều con đường như hạt giống dị năng hay học tập, truyền thụ từ người có dị năng khác.

    Nhưng dị nhân lại hoàn toàn bất đồng bản thân họ khi sinh ra đã được ông trời ban cho khả năng đặc biệt, không cần luyện tập như dị năng giả cũng có thể thực hiện dị năng một cách hoàn hảo, toàn diện cả về tấn công lẫn phòng thủ.

    Điều quan trọng nhất là dị năng giả bị giới hạn số lần sử dụng dị năng bởi mỗi khi sử dụng dị năng dị năng giả lại tiêu tốn một lượng năng lượng nhất định, lượng năng lượng này tồn tại trong cơ thể dị năng giả, do dị năng giả hấp thu từ môi trường bên ngoài rồi tồn trữ trong cơ thể.

    Điều này trái ngược hoàn toàn với dị nhân, dị nhân không sử dụng năng lượng mà bản thân dị nhân điều khiển các loại năng lượng trong tự nhiên, sử dụng các loại năng lượng như một loại công cụ của bản thân.

    Đó cũng là lý do tại sao dị năng giả khó lòng có thể chiến thắng dị nhân, cũng giống như chơi một game bắn súng vậy, một người bị giới hạn số lượng đạn, một người không bị giới hạn có thể nã đạn vô tội vạ thì không cần phải nói cũng biết bên nào chiến thắng.

    Nghe thấy tiếng Mark tên sát nhân cười to, hai tay vẫn ném cầu lửa vào Nam và Mark nói

    - Khôn phết đấy, đúng vậy tao là dị nhân, hai thằng dị năng chúng mày chuẩn bị thành than hết đi

    Nam vừa duy trì màn chắn năng lượng bào vệ bản thân vừa lùi lại đằng sau, không lùi cũng không được, tên kia tấn công quá mạnh, Nam muôn không lùi lại cũng không được, muốn tránh né lại càng bất khả thi bởi mỗi khi có cầu lửa đập vào màn chắn Nam lại cảm thấy như bị người thụi thẳng vào người, sức nổ của cầu lửa quá mạnh, mạnh đến kinh người.

    Nam càng ngày càng thấy hoảng sợ, không còn con đường nào nữa rồi, tên kia tấn công quá mạnh, quá dồn dập, hắn đã bức Nam và Mark vào tuyệt lộ.

    Nam thấy hối hận bởi quyết định rủ Mark đi tìm hai tên sát nhân này, quyết định của Nam khiến cả hai lâm vào tình huống này, không còn đường thoát nữa.

    Thấy màn chắn năng lượng của Nam có vẻ càng ngày càng yếu, Mark cắn răng, một tay vẫn duy trì màn sáng để chống chọi lại những quả cầu lửa liên tục dội tới, một tay bắt đầu bắn trả tên sát nhân bằng năng lượng công kích.

    Tuy rằng phần lớn năng lượng công kích không bay qua nổi màn lửa để tấn công tên sát nhân nhưng cũng phần nào thu hút hỏa lực của hắn tập trung vào Mark nhiều hơn, về phần Nam số lượng cầu lửa đánh tới chỉ còn lưa thưa vài quả.

    Đầu óc Nam nhanh chóng vận chuyển nhằm tìm con đường sống trong tình cảnh này, quá khó khăn, thực sự quá khó khăn, chỉ cần Nam lơ là duy trì màn năng lượng một giây thôi là sẽ bị ngọn lửa nóng rực kia thiêu rụi, nhưng nếu không có hành động gì thì sớm hay muộn Nam và Mark sẽ bị nướng chín bởi cạn kiệt năng lượng.

    Nam đánh mắt sang thấy tên sát nhân bị trúng đòn đầu tiên đang hồi phục với tốc độ rất nhanh, chỉ cần hắn tỉnh lại là Nam và Mark sẽ bị hai tên giáp công, làm sao bây giờ.

    Nam cuống lên, bí quá hóa liều tóm lấy tên sát nhân đang nằm mê man lôi vào trong màn năng lượng rồi hét lên:

    - Dừng tay lại nếu không bọn ta giết đồng bọn của ngươi.

    Thật ra đây chỉ là kế hoãn binh, có cho đi chăng nữa Nam cũng sẽ không làm như thế, theo kế hoạch Nam và Mark sẽ bắt giữ hai tên này, dùng một phương pháp mà Mark biết giam cầm sức mạnh của chúng khiến chúng không thể gây hại cho người chơi khác nữa, đó cũng là lý do vì sao hai đòn tấn công năng lượng của Nam và Mark không giết phắt tên sát nhân đầu tiên.

    Kế hoạch này được đề ra một phần bởi cả hai không ai muốn tay dính máu người, việc giết người là của những kẻ man rợ, ngoài vòng pháp luật. Con người đạt đến trình độ hiện đại cũng bởi có những điều luật, những quy phạm về đạo đức nhất định uốn nắn bản thân, con người hơn con vật không chỉ bởi trí tuệ mà còn vì lẽ đó.

    Nam và Mark không thể trở thành những tên sát nhân được, chẳng có lý nào bản thân mình muốn ngăn chặn những kẻ sát nhân lại trở thành kẻ sát nhân được. Nói gì đi chăng nữa việc tước đoạt mạng sống của người khác vẫn là điều không được phần đông mọi người tán thành trong thế giới hiện đại, dù kẻ đó có độc ác đến đâu đi chăng nữa.

    Bản thân cả hai đều là con người được thế giới hiện đại giáo dục đàng hoàng đặc biệt Mark lại là một người theo đạo, nên việc giết người trong mắt hai người là hoàn toàn không chấp nhận được.

    Tên sát nhân nghe thấy Nam hét lên liền cười to, bồi cho Nam thêm một quả cầu lửa

    - Chúng mày giết đi, giết đi tao xem nào

    Mark dường như đã hiểu mục đích của Nam là kéo dài thêm thời gian cho cả hai chứ không phải bí quá hóa liều mà ra tay tàn độc bèn góp lời:

    - Mày muốn đồng đội mày chết à

    Tên sát nhân không những không dừng lại mà còn tấn công mạnh hơn, vừa tấn công vừa nói một cách lạnh lùng

    - Mấy thằng chúng mày có giỏi thì giết đi, đỡ một phần chia của tao. Hai thằng chúng mày cũng phải giúp tao lên được bốn năm cấp, cần gì thằng kia nữa.

    Chỉ một câu nói đã bộc lộ hoàn toàn bản chất độc ác, vô tình của tên sát nhân

    Tên sát nhân cười lên một tràng đầy man rợ rồi bất ngờ dừng lại, Nam và Mark còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, màn lửa vẫn ngùn ngụt cháy, tên này đã dồn cả hai đến đường cùng rồi tại sao lại dừng lại.

    Đáp án đến rất nhanh, thay vì cầu lửa như trước tên sát nhân phóng từ lòng bàn tay ra hai vòi lửa giống như súng phun lửa thẳng về cả hai.

    - Không chơi với chúng mày nữa, mất thời gian, chết đi

    Tên sát nhân đẩy mạnh hai tay, hai luồng lửa trở nên mạnh hơn hẳn phun về Nam và Mark. Ngọn lửa phun ra không mạnh bằng cầu lửa nhưng liên miên không dứt, nếu như cầu lửa còn cho cả hai cơ hội thở dốc, phục hồi lại một chút màn năng lượng thì hai vòi lửa trái ngược hoàn toàn.

    Ngọn lửa thiêu đốt liên tục khiến màn sáng của Nam tối dần đi với tốc độ trông thấy, phía bên Mark cũng tương tự nhưng chậm hơn đôi chút.

    Phải nói đến cấp độ của Mark cao hơn Nam nên có năng lượng dự trữ lớn hơn mới giúp Mark có thể tập trung phòng thủ trước sự tập trung tấn công của tên sát nhân. Nhưng năng lượng rồi cũng có hạn thành ra màn năng lượng của Mark cũng tối dần, tối dần.

    Sự tuyệt vọng dâng lên trong mắt Nam, không còn đường thoát nữa, Nam không thể di chuyển nổi, cầu lửa tấn công đã khiến Nam bị chôn chân tại chỗ rồi, cầu lửa mỗi khi nổ khiến Nam chịu lực nổ, phải liên tục gia cố màn chắn năng lượng, cất bước để lùi lại hay bỏ chạy là mộng ước xa vời. Đến khi bị vòi lửa đốt tới thì Nam hoàn toàn bị khóa cứng không di chuyển nổi.

    Nhận thấy màn năng lượng của Nam đã yếu tới đáng thương chỉ còn mong manh như một lớp nylon mỏng Mark liều mình triệt bỏ màn năng lượng trong chớp mắt rồi lại bật lên chếch sang một chút, màn sáng năng lượng vốn hình cầu nên luồng lửa đang thiêu đốt Mark bị chệch sang bên cạnh một chút xíu.

    Một chút xíu này thôi cũng đã đủ để Mark di chuyển được về phía Nam, Mark dùng hết năng lượng đẩy vào màn sáng rồi thuận theo chiều đẩy của ngọn lửa và nhiệt độ mà tiến nhanh về phía Nam.

    Để đạt được việc di chuyển Mark cũng phải trả giá, ngọn lửa bám vào tay phải và bùng lên, Mark đã đánh đổi cánh tay phải lấy khả năng di chuyển, chỉ còn tay trái duy trì màn năng lượng.

    Mark vừa dằn cơn đau đớn đang dâng lên vừa mở kho chứa đồ, một dòng nước mát lạnh nhanh chóng tuôn ra hòng dập tắt ngọn lửa, ngọn lửa kháng cự mạnh mẽ nhưng rồi cũng phải khuất phục và tắt ngúm nhưng vẫn để lại cho Mark một cánh tay cháy đen, bỏng cực nặng.

    Mark lao vào trong màn chắn của Nam, nhanh chóng phối hợp màn chắn năng lượng của bản thân với màn chắn năng lượng của Nam, hai tấm màn chắn chồng lên nhau, tỏa sáng chống lại ngọn lửa

    Thấy hành động của Mark, không hiểu tại sao mắt Nam cay xè

    - Anh làm cái gì vậy, sao không chạy đi

    Mark nhìn thoáng qua cánh tay đã bỏng đen xì cười cười

    - Anh hứa sẽ bảo vệ em mà, nhớ không

    Nam thấy tim quặn đau khi thấy nụ cười của Mark, tất cả là do Nam mới khiến mọi chuyện trở nên thế này, Nam tự trách bản thân, yên lành trong nhà không ở lại lao ra kiếm chuyện làm cái gì để cả hai phải nguy hiểm như thế này cơ chứ.

    Mark lấy từ trong kho chứa đồ ra một viên đá có những hạt sáng lóng lánh bám trên bề mặt, cánh tay phải không cầm nổi viên đá khiến nó rơi xuống trước mặt cả hai, Mark dùng chân khều khều viên đá về phía Nam

    - Em cầm lấy dùng năng lượng truyền vào

    Hai luồng lửa hợp lại khiến nhiệt độ tăng lên rõ rệt, miệng Nam khô hết cả khó nhọc cất lời

    - Cái gì vậy anh

    Mark tiếp tục gia tăng năng lượng vào màn sáng

    - Đá dịch chuyển vô định


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #49
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 48: Cuộc chiến giữa rừng (3)
    Mong các bác góp ý




    Mark vừa dùng mũi chân đẩy viên đá sang cho Nam vừa giục

    - Em cầm lấy viên đá truyền năng lượng vào đó, nhanh lên

    Đá dịch chuyển vô định chính là phương pháp cứu nguy cuối cùng cho Nam và Mark, viên đá này mỗi viên chỉ dùng được một lần cho một người duy nhất, khi được truyền năng lượng vào viên đá sẽ được kích hoạt giúp người sử dụng dịch chuyển tức thời đến một nơi không xác định trước.

    Khi chưa đến bước đường cùng Nam và Mark sẽ không sử dụng đến nó bởi việc dịch chuyển kiểu này không thể xác định trước được điểm đến, nếu may mắn dịch chuyển đến một nơi an toàn là tuyệt vời, còn xui xẻo có khi lại như Mark ngày trước bị dịch chuyển đến giữa bầy sói.

    Nói chung sử dụng viên đá này coi như đánh cuộc mạng sống của bản thân, may mắn thì tốt, còn đen thì phải chịu vậy.

    - Đá của anh đâu, đưa em kích hoạt trước

    Nam vừa nói vừa cầm lấy viên đá, bắt đầu truyền năng lượng vào

    - Em cứ đi trước đi, anh sẽ kéo dài thời gian

    Mark vừa tăng cường năng lượng cho màn chắn vừa trả lời Nam

    Nam nhìn thoáng qua Mark, thấy trong ánh mắt của anh có vẻ gì đó không được đúng lắm, nhìn đến cánh tay của Mark thì Nam vỡ lẽ, phải chăng Mark định hi sinh vì Nam?

    Phải nhớ rằng viên đá cần năng lượng để kích hoạt, bản thân Mark một tay đã bị thương không thể nhấc lên nổi chứ đừng nói đến việc cầm nắm hay truyền năng lượng vào viên đá. Tay còn lại của Mark đang phải không ngừng truyền năng lượng vào màn năng lượng để chống chọi lại hai luồng lửa thì làm sao kích hoạt viên đá được.

    Nam kiểm tra lại năng lượng còn lại của mình mà bàng hoàng nhận ra bản thân chỉ còn đủ năng lượng kích hoạt một lần dịch chuyển duy nhất, Nam thấy mình đang đứng giữa hai con đường, một là kích hoạt viên đá để bỏ chạy đồng thời bỏ lại Mark, một con đường khác là kích hoạt viên đá giúp Mark chạy thoát còn mình sẽ phải ở lại đối chọi với tên dị nhân kia.

    Sự ích kỷ dường như đã nằm sẵn trong bản ngã của con người ngay từ lúc mới sinh ra. Và khi biết nhận thức thì cái mầm ích kỷ đó cũng bắt đầu trỗi dậy. Tốc độ phát triển của cái mầm ấy nhanh hay chậm tùy thuộc vào bản lĩnh, khả năng kiểm soát bản thân của mỗi người.

    Nam cũng là con người, cũng có sự ích kỷ và bây giờ đây nó bắt đầu trỗi dậy. Từng tế bào trong cơ thể Nam như hò reo muốn Nam lựa chọn con đường thứ nhất kích hoạt viên đá bỏ chạy để mặc Mark ở lại.

    Nhưng một phần lý trí lại ngăn Nam làm điều đó, phần lý trí này muốn Nam giúp Mark chạy thoát còn bản thân sẽ ở lại đối chọi với tên dị nhân.

    Hai con đường, hai lựa chọn là hai tiếng nói đối lập nhau đấu tranh trong Nam. Nam nhìn Mark đang cố hết sức chống chọi lại luồng lửa, nhìn cánh tay Mark đã bỏng nặng khi chạy tới đưa con đường sống cho Nam.

    - Em làm gì vậy, nhanh lên, anh còn chịu được một chút nữa, đi nhanh lên

    Mark thúc giục Nam, ánh mắt đong đầy sự trìu mến và tinh thần quyết tử

    Nam nở nụ cười, nhìn thấy ánh mắt của Mark trong lòng Nam đã có quyết định.

    Viên đá bắt đầu tỏa sáng, đến khi ánh sáng trở nên rực rỡ đến cực hạn Nam đẩy mạnh viên đá vào lòng Mark, Mark như ngây ra nhìn hành động của Nam, muốn ngả người ra sau tránh viên đá nhưng không kịp nữa

    - Em làm g.....

    Mark gào lên nhưng không kịp nữa, viên đá dịch chuyển vỡ vụn thành muôn vàn sợi tơ nhỏ màu đen cuốn lấy Mark và biến mất trong không khí. Mark vừa biến mất lập tức màn chắn năng lượng mất đi nguồn năng lượng bổ sung trở nên yếu ớt, mỏng manh từ từ co lại đủ chắn cho Nam và tên sát nhân đang nằm dưới chân.

    Nhận thấy sự thay đổi của màn chắn năng lượng cùng việc Mark biến mất tên sát nhân như con thú hoang đánh hơi thấy sự biến mất của con mồi gào lên

    - Khốn kiếp, thằng chó mày chết đi

    Hai luồng lửa hợp lại thành một đẩy mạnh về phía Nam khiến màn chắn năng lượng bị ép sát lại chỉ còn miễn cưỡng bảo vệ được Nam còn tên sát nhân bất tỉnh không còn được màn năng lượng che chắn nữa

    Ngọn lửa không phân biệt đâu là địch đâu là bạn bám lấy chân tên sát nhân và bắt đầu thiêu đốt. Bị lửa dính vào người khiến tên sát nhân bị bỏng mà choàng tỉnh đau đớn hét lên

    - Cái gì vậy

    Gã mở to mắt nhìn xuống bàn chân đã bắt đầu bị ngọn lửa đốt cháy đến đen thui mà gào

    - Thằng khốn nạn, mày điên rồi à Kim

    Gã bắt đầu giãy dụa nhưng ngọn lửa không dừng lại tiếp tục đốt tới, tên sát nhân tên Kim cười vang càng đẩy mạnh ngọn lửa

    - Mày chết cho rảnh nợ đi Jun, đồ đạc của mày tao hốt hết, bớt phần chia luôn

    Tên sát nhân tên Jun bị lửa thiêu trùm lên bắt đầu từ chân, không ngừng giãy dụa, từ hai lòng bàn tay gã xuất hiện hai luồng điện phóng về tên Kim, tên Kim tránh né hai luồng điện một cách nhẹ nhàng, đẩy mạnh thêm ngọn lửa.

    Mặt Nam cắt không còn giọt máu, có lẽ chỉ một vài phút nữa thôi Nam cũng sẽ giống như tên Jun kia, bị ngọn lửa đốt cháy thành than, tuy sợ hãi như vậy nhưng lòng Nam chợt nhẹ nhõm hơn hẳn khi nghĩ đến việc Mark đã thoát khỏi nguy hiểm nơi đây.

    Ánh mắt tên Jun trở nên điên dại khi nhìn thấy ngọn lửa chồm tới với xu thế không thể ngăn cản nổi, không hiểu lấy sức lực từ đâu ra, gã bật dậy, ném mạnh hai tia điện về phía tên Kim rồi lao ngược người về phía Nam.

    Nam hoảng hốt khi thấy gã lao đến, mục đích của gã là cái quái gì vậy, đáng ra gã phải lao đến mà sống mái với Kim kẻ định thiêu sống gã chứ.

    Tên Jun tạo ra một chiếc lưới bằng tia điện chặn đứng luồng lửa do tên Kim phun tới rồi đứng trước mặt Nam bằng đôi chân vẫn đang bị lửa thiêu rừng rực.Gã lấy từ trong kho chứa ra một con dao găm để thẳng mũi dao hướng vào tim mình rồi húc mạnh chuôi dao vào màn chắn năng lượng của Nam

    Một dòng máu đỏ men theo khóe miệng gã chảy ra, gã ú ớ trong khi thân thể từ từ trượt xuống trên màn chắn năng lượng

    - Mày không có được nó đâu, không .... được đâu ...

    Tên Jun giãy giụa thêm vài cái rồi nằm im, ngọn lửa bao trùm lấy gã làm bốc lên mùi khét lẹt của thịt cháy như khẳng định một điều, gã đã chết

    Tên Kim tránh né hai tia điện đánh tới, nhìn thấy tên Jun gục xuống trước màn chắn năng lượng của Nam, gã hét lên một tiếng gì đó rồi lao về phía Nam, Nam còn chưa định hình được sự việc gì xảy ra thì một bảng thông báo hiện lên từ vòng tay của Nam

    "Tước đoạt kinh nghiệm từ người chơi khác. Đồng ý/ Từ chối"

    Nam lập tức lựa chọn đồng ý khi thấy tên Kim đang lao đến, ngày khi vừa chọn lựa một màn sáng hình cầu đường kính khoảng ba mét lập tức xuất hiện bao bọc lấy Nam ngăn cách tên Kim ở bên ngoài, gã hét lớn lên gì đó rồi điên cuồng đấm lên màn sáng, thậm chí dùng cả lửa phun vào màn sánh như vô dụng màn sáng hoàn toàn không bị rung động đến mảy may.

    Chùm sáng màu đỏ máu quen thuộc từ tấm thân còn đang bị lửa đốt rừng rực của tên Kim lao thẳng vào người Nam, một luồng hơi ấm lan tỏa khắp người Nam, toàn bộ những đau đớn nhức mỏi vừa xong nhanh chóng bị xua tan thay thế vào đó là cảm giác dễ chịu như được ngâm mình trong nước ấm.

    Toàn thân Nam như được tẩm bổ, thông suốt nhẹ nhàng, nguồn năng lượng tích trữ trong cơ thể vốn dĩ đã cạn kiệt được nạp lại đầy đủ không những thế còn càng ngày càng nhiều hơn, nếu như trước đây nguồn năng lượng chỉ như một cái ao nhỏ thì giờ đã biến thành một cái ao khổng lồ to gấp ba lần.

    Nam nhắm mắt hưởng thụ cảm giác thư sướng nhưng cũng chỉ chốc lát cảm giác ấy nhanh chóng qua đi, màn chắn quanh Nam bắt đầu mờ dần, tên Kim bên ngoài trên tay đã chuẩn bị sẵn hai quả cầu lửa và sẵn sàng để lao vào làm thịt Nam. Một thông báo mới hiện lên từ vòng tay của Nam.

    "Thời gian hệ thống hấp thu, chuyển đổi kinh nghiệm tước đoạt 12h"

    Vậy là thời gian để hệ thống hấp thu đã xuất hiện, mười hai tiếng này quá đủ để Nam chết vài chục thậm chí cả trăm lần chứ đừng nói đến việc hấp thu kinh nghiệm

    Dường như hệ thống cũng có chút nhân tính nên hiện thêm một bảng thông báo nữa

    "Bị tấn công trong thời gian hấp thu, chuyển đổi. Trao đổi 10% kinh nghiệm thành vòng bảo vệ trong thời gian hấp thu. Đồng ý/Không"

    Trao đổi luôn, không phải nghĩ ngợi gì hết, Nam chọn đồng ý, màn chắn quanh Nam vốn đang mờ dần lại rực sáng trở lại. Tên Kim đứng bên ngoài thấy màn sáng sắp biến mất lại rực sáng trở lại thì nắm mạnh hai bàn tay khiến hai quả cầu lửa nổ tung trong lòng bàn tay gã và bắt đầu nói vọng vào bằng đủ loại ngôn ngữ. Đến khi gã bắt đầu sử dụng tiếng Anh, Nam mới hiểu được gã muốn nói gì.

    - Thằng nhãi ranh, mày tưởng có vòng bảo vệ mà trốn được à

    Thấy Nam có vẻ hiểu nhưng không đáp lời, gã tiếp tục

    - Tao không rảnh rỗi chơi với mày, mày muốn sống thì nộp kho chứa đồ ra đây tao tha cho

    Nam không tin tưởng lắm lời gã nói, trăm phần trăm Nam vừa bước chân ra khỏi vòng bảo vệ đánh đổi bằng kinh nghiệm là gã thịt Nam ngay lập tức

    Thấy có vẻ cứng rắn không ăn thua, gã bắt đầu ngọt nhạt

    - Mày là dị năng giả, tao là dị nhân, có đánh kiểu gì tao cũng thắng được mày, giờ mày ngoan ngoãn nghe lời bước ra đây tao sẽ tha không giết mày

    Gã vừa đi vòng quanh vòng bảo vệ vừa tiếp tục dụ dỗ Nam

    - Thằng kia bỏ chạy để lại mày rồi, có các tiền cũng không quay lại cứu mày đâu. Mà nó có quay lại tao cũng chấp cả hai thằng chúng mày, mày cố gắng cầm cự đến mấy cũng chỉ có con đường chết, tốt nhất bây giờ mày nên nghe lời tao ra đây tao tha cho, ngoan ra đây


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #50
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 49: Chiến
    Mong các bác góp ý




    Chương 49

    12 tiếng nói ngắn cũng chẳng phải là ngắn, nói dài cũng chẳng phải dài tùy từng hoàn cảnh từng tình huống cụ thể mà có người nhận xét khoảng thời gian ấy dài hay ngắn khác nhau, đối với Nam hiện tại khoảng thời gian 12 tiếng này thực sự quá dài.

    Các cụ ngày xưa đã có câu: “Sinh có hạn, tử bất kỳ” đúng với tất cả những con người bình thường của nhân gian, nhưng đối với Nam câu nói ấy chẳng còn đúng nữa. Bởi với Nam, cái chết đã được báo trước.

    Giống như một tử tù, cái chết bây giờ đã hiện hữu trước mắt Nam, cái chết đó chính là Kim đang ngồi canh ở gốc cây đối diện.

    Nam bây giờ giống như tử tù chờ ngày ra pháp trường vậy, nhưng thời gian của tử tù còn tính bằng ngày, với Nam chỉ vỏn vẹn không đủ 12 vòng quay đồng hồ mà thôi.

    Thiên hạ thường gọi tử tù là "ma sống", những ngày đợi chờ ra pháp trường là những ngày mà các con ma sống sống một cuộc sống khác thường. Khoảng thời gian đó, sự sợ hãi đến hoảng loạn đã khiến tất cả tử tù đều trở nên bất bình thường.

    Khi cái chết càng đến gần là khi niềm tiếc đời, là khi khát vọng sống càng trở nên mãnh liệt, khiến cho tất cả mọi trạng thái cảm xúc đều dường như được đẩy đến đỉnh điểm, đôi khi đến mức điên loạn.

    Nam cũng đang muốn phát điên, không chỉ bởi sự chờ đợi, bởi khát vọng sống đang muốn bùng nổ mà còn bởi sự đả kích tâm lý liên tục của tên Kim

    Vài giờ đầu, gã liên tục dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ Nam bước ra khỏi vòng bảo vệ

    - Mày bước ra đây đi, tao tha mạng cho....

    - Mày chỉ còn một mình, thằng bạn mày không cứu được mày đâu, ra đây đi...

    - Tao hứa sẽ tha mạng cho mày, ra đây đi thằng nhóc....

    Mặc cho gã buông lời dụ dỗ, Nam vẫn trụ vững tinh thần, một phần bởi bản thân đã được phục hồi đầy đủ, mặt khác trong đầu Nam đang liên tục tính toán cách thoát thân khỏi tình huống này.

    Ba tiếng đầu tiên nhanh chóng trôi qua, Nam xoay các kiểu vẫn không tìm được con đường nào đủ sáng để đi cả, tất cả chỉ có ngõ cụt.

    Bất ngờ bỏ chạy, phương án này khả năng thành công quá thấp, nếu không muốn nói là vô vọng. Nam không tin tên Kim không có sự chuẩn bị trước chờ đón Nam, không dưng gã lại đi vòng quanh vòng bảo hộ của Nam gần một giờ đồng hồ, tuy miệng vẫn luôn mồm dụ dỗ Nam nhưng mắt lại luôn tìm những con đường Nam có thể bỏ chạy.

    Vị trí hiện nay gã đang ngồi không cách Nam quá xa lại bao quát toàn bộ những con đường Nam có thể bỏ chạy, chỉ cần Nam bước ra khỏi vòng bảo vệ là sẽ ăn ngay đôi ba quả cầu lửa

    Đàm phán tìm đường sống, không khả thi một chút nào hết, nếu chưa chứng kiến sự việc gã lạnh lùng đốt chết đồng đội có lẽ Nam còn tin tưởng vào phương án này một phần nào nhưng bây giờ phương án ấy vừa nảy ra là Nam gạt bỏ ngay.

    Một kẻ giết cả đồng đội của mình thì làm gì có cửa cho Nam sống sót. Bất kỳ hành động hay lời nói nào của gã cũng sẽ đều nhằm một mục đích là làm thịt Nam mà thôi.

    Hai phương án khả dĩ đã bị loại bỏ không thương tiếc, thời gian vẫn trôi qua và Nam vẫn chưa tìm được đường thoát thân. Có lẽ Nam sẽ chết ở nơi này, bị đốt thành một nắm tro tàn trên mặt đất.

    Hai tiếng nữa lại trôi qua, Nam nhắm mắt lại, không nhìn tên Kim nữa, Nam đã bắt đầu chấp nhận và đầu hàng số phận, Nam sẽ chết ở nơi này. Nam nhắm mắt nhớ lại quãng đời đã qua, nhớ bố mẹ, nhớ trường lớp, nhớ cả Trúc, nhớ lại hàng loạt kỷ niệm.

    Nam nhớ lại thời thơ ấu bên gia đình, với bạn bè, anh chị. Nhớ lại cánh đồng lúa xanh rì mỗi khi gió lên lại như những con sóng xanh lá bất tận....

    Bao nhiêu kỷ niệm ùa về, Nam nhớ lại nụ cười của mẹ, lời răn của cha, Nam như sống lại trong kí ức, mọi thứ ùa về mang theo nỗi sợ hãi khôn tả trong Nam. Nam chưa muốn chết Nam còn cha mẹ phải báo hiếu, còn nợ quà chưa kịp mua với mấy đứa cháu. Nam không muốn chết.

    Những kỉ niệm mặc dù làm Nam sợ hãi nhưng cũng tăng thêm khát vọng sống trong Nam, khát vọng sống ấy như ngọn lửa vốn đã bị những lời đe dọa, dụ dỗ của tên Kim dập tắt nay lại bùng cháy, bùng cháy mạnh mẽ.

    Nam nhớ lời bố dạy: Thằng con trai phải biết đương đầu với nỗi sợ của bản thân, nếu trốn tránh thì nỗi sợ hãi ấy sẽ đeo bám cả đời và làm thất bại cả cuộc sống của kẻ không dám đối diện với nó.

    - Mày thấy thế nào thằng oát, mày không còn không nhanh chóng bò ra đây, mấy thằng chuột nhắt như mày tao chẳng thèm giết, ngoan ngoãn thì tao tha cho

    Tiếng của tên Kim lại vang lên, Nam bắt đầu thấy nực cười, nực cười vì lời nói của tên Kim, Nam mà bước ra thì trái đất này lại bớt đi một thằng đầu đất. Nam đứng dậy, chỉ vào tên Kim nói

    - Câm đi, con lợn, mày lải nhải không thấy đau đầu à

    Tên Kim đứng hình trước câu nói của Nam một giây rồi bắt đầu chửi rủa

    - Mày được, mày được lắm, vài tiếng nữa cái màn kia biến mất tao sẽ đốt mày thành tro, thằng nhãi con

    Mặc kệ tên Kim chửi rủa, Nam quan sát kĩ lại địa hình một lần nữa hòng tìm đường sống. Vị trí Nam hiện tại cách bìa rừng gần nhất tầm ba mét chỉ cần lao được vào rừng là hi vọng sống của Nam cao hơn nhiều, vòng bảo hộ còn tồn tại được sáu tiếng nữa, Nam phải chuẩn bị thật kỹ càng cho bản thân.

    Nam cười cười, quay sang nhìn tên Kim đang mở mồm chửi rủa, tặng cho gã một ngón tay giữa khiến gã chửi càng thêm hăng rồi bắt đầu đốt lửa. Nam cần bổ sung năng lượng sẵn sàng chạy trốn, mặc dù được dòng năng lượng từ người tên Jun tẩm bổ nhưng năng lượng Nam mất đi vẫn cần bổ sung bằng ăn uống.

    Trái với Nam lo lắng, màn bảo vệ này có thể chặn được ngọn lửa của tên Kim nhưng không hề chặn khói từ đống lửa bay ra, củi trong kho chứa đồ của Nam còn kha khá, đốt một đống lại lấy một ít thịt sói ra xiên vào que nướng, chuẩn bị muối và hoa quả để làm một bữa thịnh soạn bổ sung năng lượng.

    Tên Kim thấy Nam bắt đầu nấu nướng là hiểu việc tấn công tâm lý không thành công nên cũng dừng chửi bới, gã cũng đốt lửa nấu nướng, chẳng việc gì phải tốn nước bọt khi không làm yếu bớt được tâm lý của Nam.

    Sau khi đánh chén no nê, làm vài quả mọng tráng miệng thì thời gian vòng bảo hộ tồn tại chỉ còn khoảng năm tiếng. Trời đã bắt đầu sáng rõ, ánh nắng chiếu rọi khắp rừng, Nam tính toán một chút vậy thời gian vòng bảo hộ biến mất vào tầm hơn mười hai giờ trưa.

    Thời gian vẫn lặng lẽ trôi, đánh chén xong Nam bắt đầu chế tạo vũ khí năng lượng, thời gian vũ khí năng lượng của Nam có thể tồn tại là sáu tiếng đồng hồ, quá đủ cho cuộc chạy trốn.

    Ban đêm năng lượng Nam có thể hấp thụ từ bên ngoài không lớn nhưng ban ngày đặc biệt là dưới ánh mặt trời Nam có thể hấp thu năng lượng nhanh hơn đến ba bốn lần, với điều kiện này Nam làm ra một loạt kim năng lượng chuẩn bị sử dụng.

    Những cây kim năng lượng này là một trong những vũ khí Nam có thể sử dụng để chiến đấu với tên Kim, ngoài kim năng lượng Nam chế tạo thêm một loạt những mũi dao năng lượng nhỏ giắt bên hông.

    Tên Kim đã bỏ đi đâu không rõ, nhưng Nam chắc chắn gã không đi xa, thậm chí có khi ngay ở mấy thân cây bên cạnh, gã tấn công tâm lý không được lại giở trò vờ bỏ đi khiến Nam nhân cơ hội lao ra đây mà.

    Mặc kệ gã muốn núp đâu thì núp Nam bắt đầu đi quanh vòng bảo vệ, thi thoảng lại ngồi sụp xuống như chuẩn bị bỏ chạy, có khi còn thò nửa người ra khỏi màn bảo vệ.

    - Kiên trì đó chứ, nhưng anh không ngu nhé.

    Nam cười cười rồi làm vẻ mặt cực kỳ lo lắng, hồi hộp và bước ra khỏi màn năng lượng. Vẫn không thấy động tĩnh gì của tên Kim, Nam bắt đầu bước đi, đến khi cách màn bảo vệ độ hơn một mét thì ngồi sụp xuống rồi làm động tác như chuẩn bị bỏ chạy nhưng cả người lại quay ngoắt lại lao vào trong màn bảo vệ.

    Một quả cầu lửa từ mé rừng đối điện nổ bùng lên chặn đường chạy của Nam, một quả khác nổ ngay sau lưng Nam khi Nam vừa bước vào màn bảo vệ. Tặng thêm về phía bìa rừng đối diện một ngón tay giữa nữa, Nam hét to

    - Ngu ngốc

    Bốn, năm quả cầu lửa lập tức từ phía rừng lao đến đạp vào màn chắn, kèm theo đó là tiếng tên Kim, cực kỳ lạnh lùng và bình tĩnh

    - Ba tiếng nữa mày sẽ phải trả giá

    Nam chẳng buồn đáp lời gã, lấy thêm thịt sói chuẩn bị bữa trưa, Nam cần ăn sớm để kịp tiêu hóa, chẳng may lúc bỏ chạy lại bị đau bụng thì toi.

    Vừa nướng thịt Nam vừa thi thoảng lao ra khỏi màn bảo vệ trêu ngươi tên Kim. Nhưng có lẽ có lần đầu bị Nam trêu tức gã đã bình tĩnh hơn rất nhiều, chỉ cần Nam không bước ra quá xa khỏi màn bảo vệ gã cũng chẳng tấn công.

    Thời gian vẫn lặng lẽ trôi qua, chỉ còn mươi phút nữa là màn bảo vệ sẽ biến mất, Nam làm vài động tác khởi động để làm nóng cơ thể, chuẩn bị cho việc bỏ chạy.

    Hai phút nữa là màn bảo vệ biến mất, vòng tay người chơi của Nam rực sáng báo hiệu thông báo mới, một bảng thông báo tự động hiện lên

    - "Tước đoạt kinh nghiệm hoàn tất"

    Kèm theo đó là thông báo tước đoạt kho đồ

    - Tiến hành tước đoạt kho chứa đồ. Đồng ý/Không đồng ý

    Không có gì phải suy nghĩ hết, Nam lựa chọn đồng ý ngay tắp lự. Tên Kim có lẽ nhận ra hành động của Nam, gã bước từ trong rừng ra, một tay bừng bừng cầu lửa.

    Một bảng thông báo hiện lên trước mặt Nam kèm theo đó là màn bảo vệ như một tấm kính mỏng từ từ rạn nứt

    - Thời gian bảo vệ kết thúc

    Nam nhổ một cây kim năng lượng cầm chắc trong tay, cuộc chiến chuẩn bị bắt đầu.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 10 của 29 Đầu tiênĐầu tiên ... 8910111220 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status