Trò chơi sinh tồnMong các bác góp ý
Tác giả: PQD
Chương 105: Giá trị không ngờ
Chỉ nhận đồ người khác tặng mà không có chút gì đáp lễ thì có vẻ hơi keo kiệt bủn xỉn. Nam vờ móc tay vào túi quần nhưng nhanh chóng mở kho chứa đồ kiếm đồ tặng đáp lễ. Biết tặng lại cái gì bây giờ. Tặng ruby hay hai cục vàng tự nhiên thì cảm thấy hơi tục quá, chẳng lẽ lôi cục vàng ra nói em chẳng có gì chỉ có cục vàng to bằng nắm đấm tặng lão ca.
Mới nghĩ thôi mà đã cảm thấy khó ngửi, túi quần cũng nhỏ quá, chẳng lẽ lôi tấm da gấu hay da sói ra như là làm ảo thuật để tặng. Nam băn khoăn mấy giây rồi đưa ra quyết định, thứ có tác dụng nhất Nam có thể đem tặng bây giờ chỉ có mấy chiếc vòng với mặt dây khắc tiểu trận pháp.
- Đệ cũng có chút quà tặng lão ca.
Nam vừa nói vừa giả bộ móc từ trong túi quần nhưng thực ra là mở kho chứa đồ lấy ra chiếc vòng cổ với mặt dây khắc tiểu tụ tinh trận, lão Tý cũng là người luyện võ, cháu gái lão cũng đã đạt đến minh kình, tặng chiếc vòng có khắc tiểu tụ tinh trận là tốt nhất. Tuy chỉ là tiểu tụ tinh trận nhưng nó mang trong mình khả năng thu hút tinh hoa thiên địa không kém đại trận chút nào chỉ là khoảng cách ngắn hơn thôi.
- Tiểu đệ bày vẽ làm gì, quà lão ca cho cứ cầm lấy, không cần suy nghĩ vấn đề đáp lễ làm cái gì.
Lão Tý xua tay, tươi cười với Nam. Cái chính lão cần đó là Nam nhận món quà lão đưa, thực sự coi lão là bằng hữu, là lão ca của Nam là đủ. Chứng kiến sức mạnh Nam thể hiện qua cuộc đấu với tên vệ sĩ, lão Tý thấy bản thân càng cần tăng cường độ thân thiết với Nam hơn. Đây là một cuộc đầu tư không thể bị lỗ.
Thấy lão Tý từ chối, Nam dúi chiếc vòng vào tay lão.
- Lão ca nói cái gì vậy, đáp lễ gì chứ, chút đồ linh tinh thôi, lão ca không nhận thì đệ cũng không nhận quà đâu.
Vừa nói Nam vừa làm bộ như lấy hộp quà lão Tý vừa đưa ra để trả lại. Thấy vậy lão Tý liền cầm lấy chiếc vòng.
- Tiểu đệ nói thế thì lão ca đành nhận lấy vậy.
Thấy lão Tý nhận chiếc vòng có tiểu tụ tinh trận của mình Nam cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Quãng đường đến nơi Trúc trọ còn khá xa, Nam liền mở hé chiếc hộp lão Tý đưa ra xem có gì bên trong. Thực lòng Nam định về nhà trọ mới mở ra nhưng cảm giác hồi hộp vì món quà ở sẵn trong tay khiến Nam bứt rứt khó chịu.
Trong hộp là một chiếc thẻ ngân hàng nước ngoài với hình khắc kim cương khá tinh xảo bên trên, chưa bao giờ thấy lợn cũng phải ăn thịt lợn rồi chứ, nhìn thoáng qua chiếc thẻ chẳng cần biết trên nó viết những gì, chỉ cần nhìn hoa văn cũng biết giá trị số tiền trong cái thẻ này chắc chắn không nhỏ.
Thấy chiếc thẻ Nam liền thấy món quà mình tặng lão Tý hơi kém. Lão tặng một chiếc thẻ loại nhìn qua đã thấy sang quý mà bản thân lại tặng cái vòng gỗ do bản thân tự khắc, hai món quà chênh lệch nhau quá. Nam đánh mắt thấy lão Tý đang ngắm chiếc vòng liền muốn trả lại cái thẻ.
- Lão ca này, đệ.....
Lão Tý đang cầm chiếc vòng soi dưới ánh sáng hắt ra từ những cột đèn cao áp ven đường liền quay lại hỏi át lời Nam.
- Cái dây này tiểu đệ kiếm được ở đâu vậy.
Nam trả lời.
- Cái này là đồ của sư môn đệ, lão ca này món quà lão ca tặng tiểu đệ hơi giá trị quá, tiểu đệ không dám nhận đâu.
Lão Tý dường như chẳng để tâm tới câu nói của Nam mà chà chà mặt dây.
- Chiếc dây này quan trọng nhất chỉ có mặt dây, chất gỗ cứng rắn tỏa ra mùi thơm dễ chịu lại hắt ra ánh tím, nếu lão ca đoán không nhầm thì mặt chiếc vòng này được làm bằng gỗ tử đàn đúng không.
Bản thân Nam cũng chẳng biết đây là loại gỗ gì đành im lặng không trả lời. Lão Tý cũng chẳng để Nam có cơ hội nói mà tiếp luôn.
- Trên mặt dây có khắc hoa văn, cộng hưởng với tinh hoa thiên địa, lão ca vừa cầm vào đã cảm thấy nội lực trong cơ thể có chút dị động, tiểu đệ trả lời thật với lão ca, đây có phải vật phẩm nội lực không.
Lão Tý bắn nhanh một tràng ánh mắt sáng lên, thậm chí tay cũng hơi run run làm Nam có chút bất ngờ, Nam gật đầu.
- Đúng là cái này đệ cũng không rõ lắm, vật phẩm nội lực nó là cái gì vậy, đệ không hiểu.
Lão Tý giọng hơi chút kích động nói.
- Vật phẩm nội lực là những thứ giúp cho việc sử dụng nội lực hay tu luyện của võ giả.
Lão Tý giơ chiếc vòng lên để phần mặt khắc tiểu tụ tinh trận được chiếu dưới ánh sáng đèn đường.
- Như chiếc vòng này nếu lão ca đoán không nhầm nó có thể phụ trợ việc võ giả tu luyện đúng không.
Nam gật đầu đáp lời.
- Đúng thể, chiếc vòng này có thể tăng cường khả năng hấp thu tinh hoa thiên địa của người dùng.
Lão Tý nhìn chiếc vòng hồi lâu rồi đưa lại cho Nam.
- Đệ nhận lại đi, thứ này quá quý giá.
Nam xua xua tay.
- Quý giá gì chứ, đệ còn đang muốn trả lại cái thẻ lão ca tặng đây này đó mới là đồ quý, còn cái vòng này là đồ vật bình thường của sư môn đệ sao lại nói quý được.
Lão Tý thở dài.
- Nói thế chắc đệ chưa hiểu rõ giá trị của chiếc vòng này rồi. Cách đây vài năm ở nhà đấu giá Sotheby's có đấu giá một chiếc vòng tay làm từ đá của Trung Hoa, trên chiếc vòng đó cũng khắc nhiều hoa văn đặc biệt mà nhiều nhà nghiên cứu chưa làm rõ được. Chiếc vòng đó được bán cho một tỉ phú Trung Quốc với giá gần hai triệu đô la, đệ biết vì sao không.
Nam lắc đầu, chẳng hiểu nổi chiếc vòng đá hàng triệu đô với chiếc mặt dây của mình liên quan gì đến nhau.
- Chiếc vòng đó về giá trị lịch sử hay nghệ thuật thì đều không đáng giá ấy nhưng nó lại có tác dụng tăng cường khả năng thu nạp tinh hoa thiên địa nên tay tỉ phú đó mới bỏ số tiền lớn để mua lại. Chiếc vòng đó là một vật phẩm nội lực tác dụng giống mặt dây này, đệ hiểu vì sao ta nói món quà của đệ là quá lớn chưa. Nếu ta đoán không sai, chiếc dây này khi ra thị trường thì giá trị không dưới một triệu đô đâu.
Nam bất ngờ trước mức định giá lão Tý đưa ra nên hỏi lại.
- Lão ca không đùa đấy chứ, một triệu đô thật sao.
Lão Tý khẳng định chắc nịch.
- Lão ca không đùa chút nào đâu, mức giá đó là thấp nhất rồi đấy.
Lão Tý dúi chiếc vòng lại tay Nam rồi nói.
- Thế lão ca mới nói món quà của tiểu đệ quá lớn, đệ cầm lại đi đệ còn trẻ tuổi cần dùng nó tu luyện hơn lão già như ta.
Thật không thể ngờ chiếc vòng Nam chỉ mất vài tiếng là có thể làm ra lại có giá trị lớn đến thế. Nam cầm chiếc vòng suy tư vài giây rồi đưa đến trước mặt lão Tý, chiếc vòng này đối với Nam thực sự mà nói muốn bao nhiêu có bấy nhiêu cũng không ngoa , tiểu tụ tinh trận cũng chẳng thể so sánh với tụ tinh trận Nam đã bày ở khu vực sân gôn được. Đưa chiếc vòng cho lão Tý sẽ khiến mối quan hệ giữa hai bên khăng khít hơn nhiều.
- Lão ca cầm lấy, đừng nói nhiều nếu không đừng coi tiểu đệ là bằng hữu nữa. Món đồ này tuy quý giá nhưng là tấm lòng của tiểu đệ, lão ca dùng nó sẽ có cơ hội đột phá hậu thiên cảnh cao hơn nhiều.
Lão Tý nghe vậy chững lại vài giây rồi hơi run run nhận chiếc vòng, nói lão không có ham muốn với chiếc vòng này thì quá giả dối, người học võ ai chẳng muốn mạnh mẽ hơn, có một vật phẩm giúp việc tu luyện trở nên nhanh chóng hơn nhiều là điều bất cứ ai cũng mong muốn.
- Thôi vậy, đa tạ đệ, lão ca nhận. Nếu sau này có việc gì, chỉ cần tiểu đệ nói một tiếng thì dù là nguy hiểm lão ca cũng không từ.
Nam mỉm cười không nói, hơi nhắm mắt ngả đầu ra sau nghỉ ngơi.
***
Hoàn dừng xe cách cửa khu trọ của Trúc tầm hai mươi mét, trời đã về khuya mà cả con đường chẳng có nổi một bóng đèn điện khiến khu trọ chìm trong bóng tối. Nam xuống xe, cẩn thận bế Trúc xuống, từ chối lời đề nghị hỗ trợ của lão Tý lững thững đi vào khu trọ của Trúc.
Vài ô cửa sổ vẫn hắt ra ánh sáng của những ngọn đèn học chứng tỏ chủ nhân của chúng đang lợi dụng khoảng thời gian yên tĩnh trong ngày chăm chỉ cày cuốc những môn khó nhằn. Nam cẩn thận bước đi tránh gây sự chú ý, giờ mà có ai nhìn thấy thì có trăm cái miệng cũng chẳng giải thích nổi.
Cửa sổ phòng trọ của Trúc vẫn sáng đèn chứng tỏ cô bạn Mai cùng phòng Trúc chưa ngủ. Nam đặt trúc ngồi xuống bệ cửa, gõ cửa rồi dùng bộ pháp nhanh chóng di chuyển ra xa. Cánh cửa phòng trọ khẽ mở một khe hẹp cùng tiếng hỏi của cô bạn cùng phòng Trúc.
- Ai đó?
Không thấy ai trả lời cô bạn mở hẳn cửa ra, thấy Trúc liền hốt hoảng kiểm tra rồi đỡ Trúc vào phòng. Nam chờ đến khi cánh cửa phòng đóng lại mới di chuyển quay lại xe, Nam giúp Trúc đến thế đã là hết lòng. Dù cho Trúc đã từng làm Nam đau khổ nhưng Nam chưa bao giờ oán trách Trúc. Tất cả bởi một chữ nghèo mà thôi, Nam nghèo hèn không xứng với Trúc hoa khôi, đó là điều bình thường.
Nam thở dài một hơi, hơi đánh mắt nhìn về khu trọ khi chiếc xe lao vút vào màn đêm.
***
07 giờ 30 phút - văn phòng cơ quan An ninh điều tra.
Thành thoáng nhìn vị đại tá đang lật giở tờ báo nhân dân, khẽ đặt tập hồ sơ lên bàn rồi nói.
- Báo cáo trưởng phòng, đã có kết quả điều tra sơ bộ vụ việc xảy ra tại khu vực khu đô thị mới ven hồ phía tây tối qua.
Vị đại tá với mái tóc bạc trắng gấp cẩn thận tờ báo, đặt xuống cạnh bàn rồi cầm tập hồ sơ lên chậm rãi lật giở, khẽ giọng hỏi.
- Kết quả khám nghiệm hiện trường sơ bộ thế nào?
Thành đáp lời.
- Qua kết quả khám nghiệm sơ bộ của cục khoa học hình sự, vụ việc tối qua mang nhiều dấu hiệu nghi vấn do các đối tượng có đặc dị công năng gây ra, tại hiện trường chỉ số năng lượng đặc dị đo được lên đến 78 đơn vị, căn cứ theo lời khai của một số nhân chứng có thể phỏng đoán vụ việc do hai đối tượng chiến đấu với nhau.
Vị đại tá gấp hồ sơ lại, đưa cho Thành rồi nói.
- Nhanh chóng điều tra vụ việc này, đưa nó lên ưu tiên điều tra số một cho tôi.
Thành nhận hồ sơ rồi đi ra khỏi phòng, ưu tiên điều tra số một, vụ này cần nhanh chóng tìm ra dấu vết đột phá mới được.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile