TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Bạn thấy truyện này thế nào?

Người bình chọn
1. Bình chọn này đã đóng
  • Hay

    1 100.00%
  • Bình thường

    0 0%
  • Tạm được

    0 0%
  • Dở

    0 0%
Trang 22 của 29 Đầu tiênĐầu tiên ... 122021222324 ... CuốiCuối
Kết quả 106 đến 110 của 144

Chủ đề: [Võng du] Trò chơi sinh tồn

  1. #106
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 105: Giá trị không ngờ
    Mong các bác góp ý



    Chỉ nhận đồ người khác tặng mà không có chút gì đáp lễ thì có vẻ hơi keo kiệt bủn xỉn. Nam vờ móc tay vào túi quần nhưng nhanh chóng mở kho chứa đồ kiếm đồ tặng đáp lễ. Biết tặng lại cái gì bây giờ. Tặng ruby hay hai cục vàng tự nhiên thì cảm thấy hơi tục quá, chẳng lẽ lôi cục vàng ra nói em chẳng có gì chỉ có cục vàng to bằng nắm đấm tặng lão ca.

    Mới nghĩ thôi mà đã cảm thấy khó ngửi, túi quần cũng nhỏ quá, chẳng lẽ lôi tấm da gấu hay da sói ra như là làm ảo thuật để tặng. Nam băn khoăn mấy giây rồi đưa ra quyết định, thứ có tác dụng nhất Nam có thể đem tặng bây giờ chỉ có mấy chiếc vòng với mặt dây khắc tiểu trận pháp.

    - Đệ cũng có chút quà tặng lão ca.

    Nam vừa nói vừa giả bộ móc từ trong túi quần nhưng thực ra là mở kho chứa đồ lấy ra chiếc vòng cổ với mặt dây khắc tiểu tụ tinh trận, lão Tý cũng là người luyện võ, cháu gái lão cũng đã đạt đến minh kình, tặng chiếc vòng có khắc tiểu tụ tinh trận là tốt nhất. Tuy chỉ là tiểu tụ tinh trận nhưng nó mang trong mình khả năng thu hút tinh hoa thiên địa không kém đại trận chút nào chỉ là khoảng cách ngắn hơn thôi.

    - Tiểu đệ bày vẽ làm gì, quà lão ca cho cứ cầm lấy, không cần suy nghĩ vấn đề đáp lễ làm cái gì.

    Lão Tý xua tay, tươi cười với Nam. Cái chính lão cần đó là Nam nhận món quà lão đưa, thực sự coi lão là bằng hữu, là lão ca của Nam là đủ. Chứng kiến sức mạnh Nam thể hiện qua cuộc đấu với tên vệ sĩ, lão Tý thấy bản thân càng cần tăng cường độ thân thiết với Nam hơn. Đây là một cuộc đầu tư không thể bị lỗ.

    Thấy lão Tý từ chối, Nam dúi chiếc vòng vào tay lão.

    - Lão ca nói cái gì vậy, đáp lễ gì chứ, chút đồ linh tinh thôi, lão ca không nhận thì đệ cũng không nhận quà đâu.

    Vừa nói Nam vừa làm bộ như lấy hộp quà lão Tý vừa đưa ra để trả lại. Thấy vậy lão Tý liền cầm lấy chiếc vòng.

    - Tiểu đệ nói thế thì lão ca đành nhận lấy vậy.

    Thấy lão Tý nhận chiếc vòng có tiểu tụ tinh trận của mình Nam cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Quãng đường đến nơi Trúc trọ còn khá xa, Nam liền mở hé chiếc hộp lão Tý đưa ra xem có gì bên trong. Thực lòng Nam định về nhà trọ mới mở ra nhưng cảm giác hồi hộp vì món quà ở sẵn trong tay khiến Nam bứt rứt khó chịu.

    Trong hộp là một chiếc thẻ ngân hàng nước ngoài với hình khắc kim cương khá tinh xảo bên trên, chưa bao giờ thấy lợn cũng phải ăn thịt lợn rồi chứ, nhìn thoáng qua chiếc thẻ chẳng cần biết trên nó viết những gì, chỉ cần nhìn hoa văn cũng biết giá trị số tiền trong cái thẻ này chắc chắn không nhỏ.

    Thấy chiếc thẻ Nam liền thấy món quà mình tặng lão Tý hơi kém. Lão tặng một chiếc thẻ loại nhìn qua đã thấy sang quý mà bản thân lại tặng cái vòng gỗ do bản thân tự khắc, hai món quà chênh lệch nhau quá. Nam đánh mắt thấy lão Tý đang ngắm chiếc vòng liền muốn trả lại cái thẻ.

    - Lão ca này, đệ.....

    Lão Tý đang cầm chiếc vòng soi dưới ánh sáng hắt ra từ những cột đèn cao áp ven đường liền quay lại hỏi át lời Nam.

    - Cái dây này tiểu đệ kiếm được ở đâu vậy.

    Nam trả lời.

    - Cái này là đồ của sư môn đệ, lão ca này món quà lão ca tặng tiểu đệ hơi giá trị quá, tiểu đệ không dám nhận đâu.

    Lão Tý dường như chẳng để tâm tới câu nói của Nam mà chà chà mặt dây.

    - Chiếc dây này quan trọng nhất chỉ có mặt dây, chất gỗ cứng rắn tỏa ra mùi thơm dễ chịu lại hắt ra ánh tím, nếu lão ca đoán không nhầm thì mặt chiếc vòng này được làm bằng gỗ tử đàn đúng không.

    Bản thân Nam cũng chẳng biết đây là loại gỗ gì đành im lặng không trả lời. Lão Tý cũng chẳng để Nam có cơ hội nói mà tiếp luôn.

    - Trên mặt dây có khắc hoa văn, cộng hưởng với tinh hoa thiên địa, lão ca vừa cầm vào đã cảm thấy nội lực trong cơ thể có chút dị động, tiểu đệ trả lời thật với lão ca, đây có phải vật phẩm nội lực không.

    Lão Tý bắn nhanh một tràng ánh mắt sáng lên, thậm chí tay cũng hơi run run làm Nam có chút bất ngờ, Nam gật đầu.

    - Đúng là cái này đệ cũng không rõ lắm, vật phẩm nội lực nó là cái gì vậy, đệ không hiểu.

    Lão Tý giọng hơi chút kích động nói.

    - Vật phẩm nội lực là những thứ giúp cho việc sử dụng nội lực hay tu luyện của võ giả.

    Lão Tý giơ chiếc vòng lên để phần mặt khắc tiểu tụ tinh trận được chiếu dưới ánh sáng đèn đường.

    - Như chiếc vòng này nếu lão ca đoán không nhầm nó có thể phụ trợ việc võ giả tu luyện đúng không.

    Nam gật đầu đáp lời.

    - Đúng thể, chiếc vòng này có thể tăng cường khả năng hấp thu tinh hoa thiên địa của người dùng.

    Lão Tý nhìn chiếc vòng hồi lâu rồi đưa lại cho Nam.

    - Đệ nhận lại đi, thứ này quá quý giá.

    Nam xua xua tay.

    - Quý giá gì chứ, đệ còn đang muốn trả lại cái thẻ lão ca tặng đây này đó mới là đồ quý, còn cái vòng này là đồ vật bình thường của sư môn đệ sao lại nói quý được.

    Lão Tý thở dài.

    - Nói thế chắc đệ chưa hiểu rõ giá trị của chiếc vòng này rồi. Cách đây vài năm ở nhà đấu giá Sotheby's có đấu giá một chiếc vòng tay làm từ đá của Trung Hoa, trên chiếc vòng đó cũng khắc nhiều hoa văn đặc biệt mà nhiều nhà nghiên cứu chưa làm rõ được. Chiếc vòng đó được bán cho một tỉ phú Trung Quốc với giá gần hai triệu đô la, đệ biết vì sao không.

    Nam lắc đầu, chẳng hiểu nổi chiếc vòng đá hàng triệu đô với chiếc mặt dây của mình liên quan gì đến nhau.

    - Chiếc vòng đó về giá trị lịch sử hay nghệ thuật thì đều không đáng giá ấy nhưng nó lại có tác dụng tăng cường khả năng thu nạp tinh hoa thiên địa nên tay tỉ phú đó mới bỏ số tiền lớn để mua lại. Chiếc vòng đó là một vật phẩm nội lực tác dụng giống mặt dây này, đệ hiểu vì sao ta nói món quà của đệ là quá lớn chưa. Nếu ta đoán không sai, chiếc dây này khi ra thị trường thì giá trị không dưới một triệu đô đâu.

    Nam bất ngờ trước mức định giá lão Tý đưa ra nên hỏi lại.

    - Lão ca không đùa đấy chứ, một triệu đô thật sao.

    Lão Tý khẳng định chắc nịch.

    - Lão ca không đùa chút nào đâu, mức giá đó là thấp nhất rồi đấy.

    Lão Tý dúi chiếc vòng lại tay Nam rồi nói.

    - Thế lão ca mới nói món quà của tiểu đệ quá lớn, đệ cầm lại đi đệ còn trẻ tuổi cần dùng nó tu luyện hơn lão già như ta.

    Thật không thể ngờ chiếc vòng Nam chỉ mất vài tiếng là có thể làm ra lại có giá trị lớn đến thế. Nam cầm chiếc vòng suy tư vài giây rồi đưa đến trước mặt lão Tý, chiếc vòng này đối với Nam thực sự mà nói muốn bao nhiêu có bấy nhiêu cũng không ngoa , tiểu tụ tinh trận cũng chẳng thể so sánh với tụ tinh trận Nam đã bày ở khu vực sân gôn được. Đưa chiếc vòng cho lão Tý sẽ khiến mối quan hệ giữa hai bên khăng khít hơn nhiều.

    - Lão ca cầm lấy, đừng nói nhiều nếu không đừng coi tiểu đệ là bằng hữu nữa. Món đồ này tuy quý giá nhưng là tấm lòng của tiểu đệ, lão ca dùng nó sẽ có cơ hội đột phá hậu thiên cảnh cao hơn nhiều.

    Lão Tý nghe vậy chững lại vài giây rồi hơi run run nhận chiếc vòng, nói lão không có ham muốn với chiếc vòng này thì quá giả dối, người học võ ai chẳng muốn mạnh mẽ hơn, có một vật phẩm giúp việc tu luyện trở nên nhanh chóng hơn nhiều là điều bất cứ ai cũng mong muốn.

    - Thôi vậy, đa tạ đệ, lão ca nhận. Nếu sau này có việc gì, chỉ cần tiểu đệ nói một tiếng thì dù là nguy hiểm lão ca cũng không từ.

    Nam mỉm cười không nói, hơi nhắm mắt ngả đầu ra sau nghỉ ngơi.

    ***

    Hoàn dừng xe cách cửa khu trọ của Trúc tầm hai mươi mét, trời đã về khuya mà cả con đường chẳng có nổi một bóng đèn điện khiến khu trọ chìm trong bóng tối. Nam xuống xe, cẩn thận bế Trúc xuống, từ chối lời đề nghị hỗ trợ của lão Tý lững thững đi vào khu trọ của Trúc.

    Vài ô cửa sổ vẫn hắt ra ánh sáng của những ngọn đèn học chứng tỏ chủ nhân của chúng đang lợi dụng khoảng thời gian yên tĩnh trong ngày chăm chỉ cày cuốc những môn khó nhằn. Nam cẩn thận bước đi tránh gây sự chú ý, giờ mà có ai nhìn thấy thì có trăm cái miệng cũng chẳng giải thích nổi.

    Cửa sổ phòng trọ của Trúc vẫn sáng đèn chứng tỏ cô bạn Mai cùng phòng Trúc chưa ngủ. Nam đặt trúc ngồi xuống bệ cửa, gõ cửa rồi dùng bộ pháp nhanh chóng di chuyển ra xa. Cánh cửa phòng trọ khẽ mở một khe hẹp cùng tiếng hỏi của cô bạn cùng phòng Trúc.

    - Ai đó?

    Không thấy ai trả lời cô bạn mở hẳn cửa ra, thấy Trúc liền hốt hoảng kiểm tra rồi đỡ Trúc vào phòng. Nam chờ đến khi cánh cửa phòng đóng lại mới di chuyển quay lại xe, Nam giúp Trúc đến thế đã là hết lòng. Dù cho Trúc đã từng làm Nam đau khổ nhưng Nam chưa bao giờ oán trách Trúc. Tất cả bởi một chữ nghèo mà thôi, Nam nghèo hèn không xứng với Trúc hoa khôi, đó là điều bình thường.

    Nam thở dài một hơi, hơi đánh mắt nhìn về khu trọ khi chiếc xe lao vút vào màn đêm.

    ***

    07 giờ 30 phút - văn phòng cơ quan An ninh điều tra.

    Thành thoáng nhìn vị đại tá đang lật giở tờ báo nhân dân, khẽ đặt tập hồ sơ lên bàn rồi nói.

    - Báo cáo trưởng phòng, đã có kết quả điều tra sơ bộ vụ việc xảy ra tại khu vực khu đô thị mới ven hồ phía tây tối qua.

    Vị đại tá với mái tóc bạc trắng gấp cẩn thận tờ báo, đặt xuống cạnh bàn rồi cầm tập hồ sơ lên chậm rãi lật giở, khẽ giọng hỏi.

    - Kết quả khám nghiệm hiện trường sơ bộ thế nào?

    Thành đáp lời.

    - Qua kết quả khám nghiệm sơ bộ của cục khoa học hình sự, vụ việc tối qua mang nhiều dấu hiệu nghi vấn do các đối tượng có đặc dị công năng gây ra, tại hiện trường chỉ số năng lượng đặc dị đo được lên đến 78 đơn vị, căn cứ theo lời khai của một số nhân chứng có thể phỏng đoán vụ việc do hai đối tượng chiến đấu với nhau.

    Vị đại tá gấp hồ sơ lại, đưa cho Thành rồi nói.

    - Nhanh chóng điều tra vụ việc này, đưa nó lên ưu tiên điều tra số một cho tôi.

    Thành nhận hồ sơ rồi đi ra khỏi phòng, ưu tiên điều tra số một, vụ này cần nhanh chóng tìm ra dấu vết đột phá mới được.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Blue_sky,
  3. #107
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 106: Việc lạ ngày nào cũng có
    Mong các bác góp ý



    Bầu trời đêm mùa đông mang theo màu u ám của những đám mây đen che lấp khoảng không. Những cơn gió mang theo hơi lạnh len lỏi vào từng ngóc ngách, tìm tòi mọi khe nhỏ nhất có thể luồn vào để chứng minh sức mạnh của thời tiết là không thể kháng cự. Đặc biệt là tại những nơi ít cây cối, thoáng gió hơn nhiều so với đô thị thì cái lạnh do những cơn gió mang tới còn đáng sợ hơn nhiều.

    Giữa những khoảng cỏ đã úa tàn vì thời tiết ẩn hiện một bóng người lẻ loi trong đêm đen, bóng người ấy ngồi giữa những đường chéo, đường cong cắt nhau tạo thành một hình thù kì quái không xác định, có lẽ thứ duy nhất khiến những hình cắt nhau ấy trở nên cuốn hút người khác là sự hòa hợp khó nói lên lời giữa chúng và không gian. Sự bất đối xứng của chúng làm cho những người cầu toàn khi mới nhìn vào cảm thấy như có gì đó bứt rứt, khó chịu trong lòng nhưng càng nhìn lâu càng thấy có chút hòa hợp rồi tiến tới một sự hoàn mỹ đến khó tả.

    Nam ngồi giữa trận đồ tụ tinh trận, tham lam hút lấy những tinh hoa thiên địa mà trận pháp đã chắt lọc được từ bầu không khí đầy khói bụi và ô nhiễm của xã hội hiện đại. Nếu trong thế giới sinh tồn, chỉ cần không đến một ngày là tinh hoa thiên địa tụ tới trận pháp có thể thực chất hóa thành một màn sương óng ánh và dầy đặc thì đến thế giới hiện đại này cả một tuần trời trận pháp không ngừng được Nam thúc giục cũng chỉ có thể kiếm về cho Nam độ vài chục sợi tinh hoa thiên địa còm cõi.

    Chỉ mới vài tháng trước đây, những sợi tinh hoa thiên địa nhỏ bé, gầy còm ốm yếu này thậm chí Nam còn không thèm để vào mắt đến thì bây giờ đã trở thành món hàng hiếm mà Nam chảy nước dãi thèm muốn. Hút mạnh một sợi tinh hoa thiên địa tụ tập được trong trận pháp, Nam vận chuyển Thiên Vân công đến cực hạn, nội lực điên cuồng chạy trong kinh mạch không ngừng nghiền nát sợi tinh hoa thiên địa vừa được hấp thu để bồi bổ chính mình.

    Một vòng, hai vòng nội lực đi khắp kinh mạch cơ thể trở lại đan điền cũng là lúc sợi tinh hoa thiên địa hoàn toàn bị đồng hóa với nội lực của Nam. Chất lượng tinh hoa quá kém khiến Nam nhíu mày, một sợi tinh hoa thiên địa chỉ đủ để nội lực vận chuyển hai vòng, quá kém so với trước đây. Nam hiểu được sự bất đồng giữa tinh hoa thiên địa của thế giới tự nhiên nguyên vẹn chưa bị con người xâm phạm cùng thế giới đã bị con người tàn phá nặng nề nhưng thật không ngờ sự thua kém lại lớn đến vậy.

    Thở dài một hơi, chấp nhận sự thật rằng bản thân đang tu luyện trong một thế giới quá ô nhiễm, Nam hấp thụ thêm một sợi tinh hoa thiên địa nữa rồi lại bắt đầu quá trình đè ép chắt lọc sợi tinh hoa, mục tiêu hoàn thành bốn mươi chín vòng nội lực còn khá xa mà Nam không dám chắc số tinh hoa thiên địa có đáp ứng nổi nhu cầu tu luyện hay không nữa, việc tu luyện kị nhất bỏ giở giữa chừng dù không đủ cũng phải cố gắng luyện cho đủ mới thôi.

    ***

    - Rồi, lớp có thể nghỉ, nhớ thứ sáu nộp bài tiểu luận về vị hoàng đế cuối cùng của triều Trần cho tôi. Anh chị nào thiếu tôi chấm không vào điểm quá trình thì đừng trách tôi ác.

    Giọng thầy giáo được cặp loa đang cố gắng phát huy hết công suất oang oang vang lên át trên tiếng ồn ào như chợ vỡ của lớp học. Thầy giáo chỉnh lại cặp kính rồi lắc đầu ngán ngẩm, cứ mỗi khi hết tiết là y như rằng, học sinh muôn đời vẫn thế dù là thời kì nào cũng chẳng chút thay đổi.

    Chờ thầy giáo đi ra khỏi lớp, lớp trưởng phăm phăm chạy lên bục giảng không nhanh thì cả lũ cuốn gói hết, chẳng còn ma nào nữa mà triển khai kế hoạch.

    - Lớp trật tự, trật tự xem nào, mình có mấy việc muốn nhắc các bạn, ai không nghe mất quyền lợi. Ngồi lại hộ vài phút cái xem nào.

    Chờ 117 con người kia dành chút chú ý cuối cùng của buổi học hướng về phía mình anh bạn lớp trưởng mới bắt đầu nói qua cái mic rè.

    - Có hai việc thôi, việc thứ nhất là sang tuần sẽ có bài kiểm tra môn lịch sử cận đại, thầy giáo nhắc mọi người ai còn nợ điểm thì lên phòng gặp thầy kiểm tra bù vào. Vấn đề thứ hai mới quan trọng đây này. Hai tuần nữa là đại hội văn nghệ chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam, thầy chủ nhiệm nhắc lớp có bạn nào muốn tham gia thì đăng ký. Lớp mình năm ngoái báo tham gia rồi trốn tiệt làm trò cười cho cả trường, năm nay mà còn thể là hạ hạnh kiểm cả lớp, không phải dọa đâu nhé. Rồi hai việc đã xong, lượn.

    Như một cái chợ vỡ, cả lớp tràn ra hành lang, chẳng ai để ý chút nào những lời lớp trưởng nói. Năm nào chả thế tham gia bị cười, không tham gia cũng bị cười, kệ là tốt nhất.

    Nam len lỏi giữa dòng sinh viên đang ùn ùn đổ ra cổng để đến trước bồn hoa đợi Tuấn, sang nay vừa đến trường đã hẹn Tuấn và Kiều đi ăn trưa cùng nhau rồi. Lớp Tuấn hôm nay ra muộn hơn một chút vì có kiểm tra nên Nam đứng đợi gần đó. Bồn hoa này là chỗ khuất gió nhất, bản thân Nam chẳng ngán chút lạnh này nhưng chẳng việc gì phải làm khổ bản thân, cứ chỗ ấm mà đứng là tốt nhất.

    Kiều chậm rãi bước đến một hồi len lỏi giữa dòng người, chơi với nhau một thời gian đã giúp Nam kéo gần khoảng cách với Kiều hơn, ít ra không còn sự lạnh lùng và hơi xa cách như lúc đầu. Nam vẫy tay gọi.

    - Kiều, lại đây đứng tránh gió.

    Kiều thấy Nam cũng nhanh nhẹn bước đến.

    - Lớp Tuấn ra muộn mười lăm phút, Nam chờ tẹo nhé, hôm trước bọn tớ vừa kiếm được quán lẩu nướng hay lắm.

    Nam cười cười.

    - Đồ nướng à, ngon đấy, chẳng phí công tôi đứng đây chịu lạnh đợi hai ông bà.

    Kiều cười cười không đáp, ngồi tạm xuống thành bồn hoa rồi lôi điện thoại ra nghịch. Nam cũng chẳng còn chủ đề nào mà tám với Kiều lại có chút tị hiềm "Con thầy, vợ bạn, gái cơ quan" nên đứng nép một bên ngắm nhìn dòng sinh viên ra về.

    Trong trường ngày nào cũng có chút việc kì lạ xảy ra, hôm nay cũng không ngoại lệ, Nam để ý thấy một nhóm ba bốn chục sinh viên Nam, có lẽ thuộc cùng một câu lạc bộ nào đó bởi tất tật đều mặc đồ thể thao màu trắng hùng hổ tiến tới. Cậu nam sinh đi đầu có vẻ khá băm trợn, mặc kệ lớp học đang kiểm tra thò đầu vào gọi.

    - Tuấn, xong chưa, nhanh lên có việc quan trọng.

    Dưới cái nhìn đầy khó chịu của giáo viên bộ môn, Tuấn nộp bài rồi xách cặp đi ra cửa. Thấy Nam và Kiều, Tuấn gật đầu coi như chào hỏi rồi to nhỏ gì đó với nam sinh đầy vẻ bặm trợn. Sau vài giây chần chừ, Tuấn tiến lại nói với Nam và Kiều.

    - Câu lạc bộ võ thuật của mình có chút chuyện triệu tập thành viên đến phòng chung gấp, hai người đi cùng nhé, chỉ mười phút thôi.

    Nam và Kiều cũng chẳng bận rộn việc gì nên đồng ý đi cùng, Nam nghe nói trong trường cũng có đôi ba câu lạc bộ võ thuật gì đó nhưng trước đây bản thân chưa bao giờ bước chân đến. Một phần vì không có hứng thú nhưng chủ yếu là do thể chất béo tốt của bản thân không đủ điều kiện tham gia mấy câu lạc bộ này, không tham gia được thì đến làm gì cho phí công.

    Câu lạc bộ võ thuật Tuấn tham gia có tên là câu lạc bộ Thượng Võ, nằm ở dãy phòng thể chất phía sau trường đây cũng là một trong năm câu lạc bộ võ thuật của trường, câu lạc bộ này chuyên luyện võ Thiếu Lâm. Phòng chung là tên gọi của phòng thể chất nằm giữa các câu lạc bộ, đây vừa là phòng sinh hoạt chung của các câu lạc bộ vừa là sân đấu tập để cọ sát giữa các câu lạc bộ với nhau.

    Lúc Nam, Tuấn và Kiều theo nhóm người cùng câu lạc bộ của Tuấn đến phòng chung thì trong phòng đã chật kín người. Căn phòng với bốn hàng ghế khán giả đã ngồi đầy thành viên của các câu lạc bộ. Tuấn theo nhóm người cùng câu lạc bộ về chỗ ngồi của mình còn Nam và Kiều kiếm chỗ ngồi ở khu vực chân cầu thang.

    Ở giữa sân đấu tập có một thanh niên tầm tuổi Nam mặc võ phục khá kì dị đang ngồi xếp bằng dưỡng thần, đối diện là ba, bốn nam sinh viên khác đang nằm la liệt dưới sàn được người cùng câu lạc bộ xoa bóp, chườm đá. Nhìn quang cảnh dưới sân, chẳng cần nói cũng biết là vừa có một trận quyết đấu diễn ra. Chỉ là chẳng biết là đấu cọ sát hay đến phá câu lạc bộ nữa.

    Nam vừa ngồi xuống thì nam thanh niên ngồi dưới sân mở mắt, dùng một ánh mắt khinh thường liếc qua mọi người rồi dùng thứ tiếng Việt chưa sõi lắm nói to.

    - Ai có thể đọ sức với tao tiếp.

    Nam cau mày trước thái độ khá khó chịu của nam thanh niên kia, cần làm rõ nội dung sự việc trước đã. Nam quay sang hỏi nam sinh viên đang không ngừng nghiến răng nghiến lợi ngồi bên cạnh.

    - Có chuyện gì đấy bạn.

    Nam sinh viên trả lời đầy vẻ tức tối.

    - Thằng kia chẳng biết đến từ trường nào, đến khiêu chiến mấy câu lạc bộ võ thuật trường mình. Thấy cái thái độ của nó ngứa mắt không.

    Nhìn nhóm sinh viên đang nằm trên sân Nam đoán kết quả không được khả quan lắm, gãi gãi đầu hỏi tiếp.

    - Thế kết quả thế nào.

    Nói đến kết quả nam sinh viên kia hơi trầm giọng.

    - Ba câu lạc bộ ra rồi, thua tơi tả, mẹ nó thằng đó không biết học võ ở đâu mà chiêu nào chiêu nấy nhanh chóng mặt, vài giây là cả hội trưởng câu lạc bộ Karate lẫn cau lạc bộ Judo thua liểng xiểng hết cả.

    Nam liếc sang phía Tuấn, có lẽ câu lạc bộ Thượng võ của Tuấn là đối thủ tiếp theo. Từ phía nhóm người câu lạc bộ của Tuấn, nam sinh viên bặm trợn đứng dậy đi xuống. Vừa xuống đến sàn nam sinh viên bặm trợn liền cởi áo lộ ra những cơ bắp cuồn cuộn trên người rồi lạnh giọng nói.

    - Tiếp theo là câu lạc bộ võ Thiếu Lâm - Thượng Võ lên thử tài.

    Nam thanh niên mặc võ phục kì dị nở nụ cười coi thường, thong thả đứng dậy.

    - Cũng chỉ đến thế thôi, lên đây tao xử lý cho nhanh gọn luôn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Blue_sky,
  5. #108
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 107: Minh kình chấn mộc
    Mong các bác góp ý



    - Này, cậu nghe thấy tin gì chưa?

    - Tin gì thế?

    - Đang có đấu võ ở nhà chung của mấy câu lạc bộ võ thuật đấy.

    - Thế á, đi xem đi.

    Nội dung trò chuyện tương tự như vậy diễn ra khắp nơi trong sân trường. Năm câu lạc bộ võ thuật của trường tuy không được nổi tiếng cho lắm ở bên ngoài nhưng trong trường vẫn là những hạt nhân tiêu điểm được chú ý tới. Đặc biệt là những trận đấu võ thuật giữa các câu lạc bộ với nhau luôn được cộng đồng sinh viên hưởng ứng nhiệt liệt.

    Chẳng thế mà mỗi khi diễn ra đại hội thể dục thể thao những màn biểu diễn của các câu lạc bộ luôn được góp mặt hay đại hội giao lưu võ thuật giữa năm câu lạc bộ thu hút số lượng khán giả đến xem tương đối đông đảo.

    ***

    Áp lực đè nặng lên đôi vai của Trí - anh bạn trưởng câu lạc bộ Thượng Võ bởi số lượng khán giả kéo đến xem ngày một đông hơn. Nhìn thoáng qua những khuôn mặt học sinh trong trường ngày một kéo tới đông hơn khiến lòng Trí bắt đầu thấy có chút lo lắng sinh ra.

    Nếu là đại hội giao lưu võ thuật hàng năm thì cũng thôi, thua cũng chẳng mất mặt dù sao đi nữa cũng là học sinh cùng trường với nhau. Năm nay thua, năm sau gặp lại gỡ gạc cũng bình thường, nhưng trường hợp này khác hoàn toàn. Đây là việc bảo toàn danh dự của cả hệ võ thuật trong trường trước kẻ lạ mặt đến khiêu chiến.

    Thất bại trước kẻ lạ mặt này coi như là hoàn toàn mất hết mặt mũi, người ta bảo tiếng lành đồn xa nhưng tiếng xấu đồn còn xa hơn, nhanh hơn rất nhiều. Dù là trong trường hay ngoài trường chỉ cần thất bại thôi là cái danh thua cuộc không khéo sẽ đeo bám hết quãng đời sinh viên, chẳng những bản thân mất mặt mà cả câu lạc bộ cũng sẽ bị đánh giá là đồ yếu kém khó mà vãn hồi được danh dự.

    Dưới áp lực cực nặng đó, trán Trí dần rịn mồ hôi lòng bàn tay hơi giật giật, khuôn mặt vốn bặm trợn càng trở nên đáng sợ hơn theo kiểu kì dị. Đối thủ bên kia - kẻ lạ mặt đến khiêu chiến đang thong thả đứng dậy. Ánh mắt như coi thường của gã khiến lồng ngực Trí như dâng lên một ngọn lửa vô hình, mình có thể đánh bại gã, Trí vào sân cúi chào một cách thượng võ rồi vào thế thủ.

    Kẻ khiêu chiến chỉ hơi nhếch mép, chẳng buồn chào hỏi khiến cả hội trường ồ lên.

    - Chẳng hiểu chút lễ phép lịch sự nào, Trí hội trưởng hạ gục gã đi

    Một nữ sinh hét lên, một nam sinh khác cũng chẳng chịu kém.

    - Nhìn cái mặt đã thấy là văn hóa lùn, cho nó một trận cho biết mặt đi anh Trí.

    Trí nuốt khan một cái rồi đánh giá tư thế của đối thủ. Hai tay buông tự nhiên theo thân, chẳng có chút tư thế phòng thủ hay tấn công nào, tư thế của gã trái hoàn toàn với những kiến thức cơ bản về tư thế võ thuật. Trí cắn răng,hét to một tiếng rồi lao tới. Một chiêu Long Trảo Thủ được Trí tu luyện kì công đã mang lại không ít thanh danh cho Trí trong các kì thi võ thuật được tung ra với đủ mười thành công lực.

    Ba ngón tay gồm ngón giữa, ngón trỏ và ngón cái cong lại như móng vuốt của rồng trảo tới phối hợp cùng hai ngón áp út và áp út nắm lại như phần đệm thịt trong móng rồng sẵn sàng đập tới nếu đối phương đỡ được cú trảo, đây là đòn thế có sát thương cực mạnh cũng là chiêu Trí tâm đắc nhất với đầy đủ khả năng công thủ toàn diện.

    Kẻ khiêu chiến hơi nghiêng đầu ra sau với một tốc độ cực nhanh tránh khỏi đường trảo của Trí đồng thời tung chân đá ra một cú nhằm tới vùng bụng Trí gần như cùng lúc khi cú trảo vừa tới ngang mặt. Trí cũng là người có phản ứng nhạy bén, chân trái co lên chặn cú đá của kẻ khiêu chiến, lực chân của gã mạnh hơn so với dự đoán của Trí quá nhiều khiến người anh bị hất lùi lại phía sau đến bốn năm bước mới dừng lại được.

    Kẻ khiêu chiến vẫn đứng một cách thoải mái hơi nhếch miệng nói.

    - Sinh kình còn chưa đạt tới thì mày chưa có tư cách vào đây, cút ra kiếm người khác mạnh hơn.

    Trí gồng mạnh người, cơ bắp toàn thân như căng cứng lên. Đây cũng là một chiêu thành danh khác của Trí được đông đảo thành viên các câu lạc bộ võ thuật khác biết tới - Thiết Bố Sam. Nói là áo sắt vậy thôi nhưng gặp dao, kiếm hay súng đạn thật thì chẳng xi nhê gì song nếu đánh đấm tay trần thì đối thủ chớ coi thường, với sự cứng rắn của cơ bắp đạt được thì đấm hay đá vào chẳng khác gì đấm vào cây gỗ là mấy.

    Trí lao nhanh đến, Long Trảo Thủ lại được triển khai một lần nữa, thành thực mà nói việc sử dụng đồng thời cả Long Trảo Thủ cùng Thiết Bố Sam khiến thể lực cũng như thân thể của Trí chịu áp lực rất lớn sau trận chiến này Trí phải nằm tĩnh dưỡng vài hôm mới có thể hồi phục lại thân thể đồng thời mất ít nhất hai tuần mới có thể tiếp tục động võ. Nhưng chiêu thức xuất ra rồi không thể thu lại, vì danh dự của câu lạc bộ võ thuật dù trả giá thế nào cũng không thể chùn bước.

    Cú trảo đánh tới với tốc độ nhanh hết mức Trí có thể, nếu trúng cú này chắc chắn kẻ khiêu chiến kia phải ăn cháo cả tháng cái này Trí cực kỳ tự tin bởi bản thân đã từng thử nghiệm chiêu thức này một lần, kết quả là thân cây bàng trước võ đường đến bây giờ vẫn còn dấu vết bị bóc mất một mảng lớn.

    Kẻ khiêu chiến lần này thậm chí còn chẳng thèm nhìn chiêu thức Trí đánh tới, bàn tay vung lên một cách hời hợt.

    - Chát

    Âm thanh va chạm vang lên, trái ngược với dự đoán của Trí cũng như đa phần những người đang có mặt ở phòng chung cú trảo của Trí thậm chí không di động được thêm nửa phân, ai có thể tưởng tượng được một cú trảo mang theo sức mạnh như vậy lại bị một cái vung tay hời hợt đến châm biếm chặn đứng.

    Trí còn đang ngơ ngẩn trước sự việc diễn ra thì giọng nói đầy khinh thường của kẻ khiêu chiến lại vang lên.

    - Tao đã bảo rồi, mày không xứng.

    Một loạt âm thanh lùng bùng nho nhỏ vang lên bên tai Trí, bàn tay kẻ khiêu chiến đã đến tước ngực Trí từ lúc nào không hay, tiếp đó cảm giác như bị một chiếc xe con đâm mạnh vào ngực khiến Trí văng lên bay ngược về phía sau. Khi cảm giác đau đớn ập tới cũng là lúc Trí không còn biết gì nữa.

    Cả phòng chung gần hai trăm con người có mặt đều im phăng phắc trước sự việc vừa diễn ra, ai có thể ngờ rằng một người cao to, cơ bắp như Trí lại không chịu nổi một đòn trước kẻ đến khiêu chiến dáng người nhỏ thó như vậy. Càng không nói đến cách thức bại trận đầy quái dị, một chưởng đánh vào ngực mà bay ngược lại như bị xe đụng không bằng khiến mọi người dường như không tin nổi vào mắt mình.

    Kẻ khiêu chiến cười lạnh rồi thong thả quay lại chỗ ngồi.

    - Có lẽ cả trường này chẳng có ai đủ để tao giãn gân cốt mất.

    ***

    - Minh kình, ít nhất cũng là chấn mộc cảnh, thua cũng không oan.

    Nam nheo mắt lại, lẩm bẩm trong miệng khi cuộc chiến kết thúc. Khác với mọi người chỉ nhìn chiêu thức tinh diệu đẹp mắt của Trí mà quên đi kẻ khiêu chiến, Nam nhìn nhận và đánh giá một cách tổng quan hơn nhiều.

    Anh bạn Trí kia tuy chiểu thức đẹp mắt nhưng khí không đủ duy trì chiêu thức, gánh nặng với cơ thể rất lớn, đánh nhanh gọn thì có thể hạ gục người thường nhưng khi đối chiến với kẻ lạ mặt có chiêu thức đơn giản nhưng thực dụng, nội khí mạnh hơn rất nhiều kia việc thất bại là điều không còn gì phải bàn cãi.

    Sinh kình, minh kình và ám kình tuy chỉ là những bước đầu trong việc tu luyện võ thuật nhưng cũng được phân chia một cách nghiêm ngặt như một cách đánh dấu thành quả tu luyện của võ giả. Sinh kì còn được gọi là khai môn kỳ, người tập võ bắt đầu chạm tới cánh cửa huyền diệu của khí. Minh kình còn được gọi là khí chấn kỳ, cảnh giới của việc có thể sử dụng nội lực tạo thành những phá hoại kinh người, cuối cùng là ám kình hay thuận khí kỳ, cảnh giới người tu luyện bắt đầu khống chế được nội khí phá hoại một cách thuận theo tự nhiên.

    Trong khai môn kỳ được chia ra thành khai môn, khai mạch, khai thể ba tiểu cảnh, khí chấn kỳ chia ra thành chấn nhân, chấn mộc và chấn thạch cảnh. Cuối cùng là thuận khí kỳ với thuận thủy, thuận phong và thuận thiên cảnh. Mỗi tiểu cảnh giới đại diện cho một mức độ tu luyện cũng như sức mạnh của người luyện võ.

    Khai môn tức là mở ra cánh cửa khí mạch để có thể sử dụng nội lực, khai mạch đại diện cho việc khai mở được các kinh mạch trong cơ thể để vận chuyển nội lực một cách thông thuận. Khai thể là tiểu cảnh kinh mạch và huyệt đạo toàn thân được mở ra chuẩn bị đạt tới cảnh giới minh kình. Tương tự như vậy, chấn nhân tức là khả năng dùng nội lực ly thể chấn động người thường, chấn mộc là chấn động cây cối, chấn thạch là chấn động được cả đất đá.

    Thuận khì kỳ lại chuyển từ khả năng chấn động sang khả năng dùng khí một cách nhẹ nhàng, thuận thủy cũng tức là nội lực có thể nhu thuận như nước, tụ tán điều hòa. Thuận phong đại diện cho việc nội lực như gió nhẹ nhàng mà mạnh mẽ. Thuận thiên cũng là cảnh giới của Nam bây giờ nội lực có thể thuận theo tự nhiên, khó lòng dự đoán.

    Cả phòng chung đang im lặng cho đến khi kẻ khiêu chiến ngồi lại vị trí lúc này mới bỗng chốc vỡ òa trước chiến quả của cuộc đấu giữa kẻ khiêu chiến và Trí, tiếng ồn ào liên túc vang lên muốn phá tung cả căn phòng.

    - Có chuyện quái gì vậy, đùa nhau à, đánh đấm kiểu quái quỷ gì vậy.

    - Không tin nổi, một chiêu đánh bay cả người, khác gì xe tải húc đâu.

    Tiếng ồn ào như chợ vỡ kéo dài đến chục phút mới kết thúc khiến hội trưởng câu lạc bộ Nhu Đạo cũng là người cuối cùng phải lên ứng chiến toát mồ hôi lạnh. Chiến lực bản thân đến đâu anh ta quá rõ, so với Trí anh ta còn thua kém một đoạn. Trí thất bại thì khả năng chiến thắng của anh chỉ bằng không. Đang khó nhọc đứng dậy, lòng thầm tính toán làm sao để thất bại mà đỡ mất mặt nhất thì ngoài sàn đấu bỗng xuất hiện một người che mặt bằng khẩu trang y tế vừa thong dong đi vào sàn đấu vừa nói

    - Trình độ như vậy còn đi khiêu chiến mấy câu lạc bộ thế này có phải là bắt nạt người khác quá không. Để tôi giúp cậu giãn gân vậy.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Biển Truyện,Blue_sky,
  7. #109
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 108: Nhường trước ba chiêu
    Mong các bác góp ý



    Vừa nói, người che mặt vừa thư thả đi vào sân, người đó tiến đến sát bên Trí rồi hơi cúi người một tay chạm nhẹ vào phần bị đánh trúng, một tay để nhẹ lên cổ tay Trú bắt mạch kiểm tra thương thế của Trí. Sau vài giây người đó gật nhẹ đầu rồi xốc nách Trí dậy, nhẹ nhàng dìu đứng dậy đi vào hàng biên ngồi.

    Cả phòng chung trở nên ồn ào trước sự xuất hiện của người bí ẩn. Trang phục đơn giản, mái tóc đen cùng chiếc khẩu trang y tế đã bán đứng độ tuổi thật của người bí ẩn này, đây chắc hẳn là một sinh viên cùng lắm chỉ hơn hai mươi tuổi.

    - Thằng nào vậy, nó ở câu lạc bộ nào thế, không sợ chết à hay sao mà lên sàn.

    - Mẹ lại có thằng muốn làm anh hùng, đứa nào gọi xe cấp cứu đi thằng này giỏi lắm chịu được một đấm thôi là văng đi luôn......

    Mặc kệ những tiếng ì xèo dè bỉu đang vang lên, người che mặt sau một hồi kiểm tra kỹ lại vùng bị thương của Trí thì nhẹ giọng căn dặn.

    - Không ảnh hưởng nhiều đến căn cốt, tĩnh dưỡng độ một tháng tránh lao động nặng là khỏi.

    Người che mặt nói xong đang chuẩn bị quay lại phía tên thách đấu thì Trí lúc này đã tỉnh táo hơn chút xíu vội vàng cản.

    - Đừng lên, cậu không chịu nổi một đòn của thằng kia đâu.

    Người che mặt nhẹ nhẹ vỗ tay Trí như để trấn an rồi đứng dậy đi lại phía tên thách đấu.

    - Cảm ơn cậu đã đợi, giờ để tôi giãn gân cho cậu vậy.

    Tên thách đấu đột ngột cười to một cách quái dị, bộ võ phục kì dị hơi lay động dù phòng cực kỳ kín, chẳng có chút gió nào lọt được vào.

    - Tao cảm nhận được khí phát ra từ người mày, mày xứng đáng để vào sân hơn bọn chỉ biết múa may kia. Mời.

    Gã thủ thế mời, người che mặt gật gật đầu đi vào sàn đấu, chân hơi di di chút bẩn trên sàn, chẳng buồn nhìn đối thủ mà nói.

    - Nhường cậu ba chiêu nhé, thế nào.

    Tên thách đấu nghe vậy thì cười khẩy rồi đột ngột lao đến không báo trước. Đây là lần đầu tiên gã chủ động tấn công từ khi đến thách đấu. Cả người gã như một mũi tên rời cung nhanh, chuẩn, độc đều được tập hợp đủ trong một giây rồi bùng phát. Tay phải gã nắm chặt thành quyền xé gió nhắm vào mặt người che mặt.

    Người che mặt dường như chẳng quan tâm tới cú đấm đang lao tới mặt mình với tốc độ kinh người, hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua tên thách đấu đang lao đến nhẹ nhàng nói.

    - Có lực nhưng tốc độ chưa đủ.

    Tiếng thét của một vài nữ sinh vang lên trong phòng chung, một vài nữ sinh khác che mặt không nỡ nhìn thảm cảnh máu me mà bản thân cho rằng sẽ diễn ra. Người to lớn như Trí còn phải bay ngược về sau trước đòn thế của tên thách đấu thì người che mặt gầy gò kia làm sao có thể chống chịu nổi. Nắm đấm kia chín phần sẽ đấm thẳng vào mặt người che mặt gầy gò kéo theo máu me tùm lum.

    Trái với điều mọi người tưởng sẽ diễn ra, cú đấm của tên thách đấu lại trượt, nắm tay cứng như đá kia chỉ kề sát với cọng tóc mai của người che mặt, chỉ một chút xíu, một chút xíu nữa thôi là có thể đánh trúng đích nhưng một chút xíu này lại không thể vượt qua nổi. Tất cả mọi người trong phòng chung cũng ngơ ngác trước tình hình trước mắt, như một màn ảo thuật người che mặt đã tránh được cú đấm như trời giáng đó.

    Trong khi mọi người còn đang ngỡ ngàng thì kẻ thách đấu đã biến chiêu ngay tắp lự, gã dùng chân phải làm trụ, lập tức biến đổi đòn thế, quyền chuyển thành trảo trong chớp mắt, cú đấm thẳng vừa trượt đã biến đổi thành một cú tát như của loài gấu tiếp tục nhắm tới đầu và mặt của người che mặt đánh tới.

    Vẫn dùng chất giọng nhẹ nhàng như trước người che mặt vừa nói vừa di chuyển sang ngang mà vẫn giữ nguyên tư thế bình thản một cách khó tin với tốc độ cực nhanh để tránh thoát khỏi cú trảo của kẻ khiêu chiến.

    - Lần này có tốc độ nhưng lại thiếu linh hoạt.

    Cũng như lần trước cú trảo như chắc chắn sẽ trúng đích đó chỉ cách người che mặt một chút xíu nữa nhưng người che mặt lại tránh thoát đòn đánh thành công. Kẻ tấn công lui nhanh lại phía sau cách người che mặt tầm hai mét, lạnh lùng nhìn người che mặt. Thực ra gã đang tìm kiếm phương pháp tấn công hữu hiệu trước thân pháp tránh thoát quá ư là quỷ dị của người che mặt.

    Cả phòng chung lập tức ồ lên khi đòn đánh thứ hai của kẻ khiêu chiến kết thúc. Đây hoàn toàn là một bất ngờ, bất ngờ đến khó tin, ai có thể tin rằng một người trông thư sinh thế kia lại có thể tránh được hai đòn tấn công nhanh như chớp giật của kẻ khiêu chiến. Những trưởng câu lạc bộ võ thuật đang kẻ nằm người ngồi bên hàng biên trên sân là minh chứng hữu hiệu nhất cho sức mạnh của kẻ khiêu chiến nhưng với hai lần tránh thoát được đòn tấn công đáng sợ từ kẻ khiêu chiến, người che mặt cũng đã thể hiện bản thân có võ nghệ không thua kém chút nào.

    Chẳng biết ai là người đầu tiên hô lên nhưng tiếng hô lẻ tẻ dần dần trở thành nhịp điệu vang vọng khắp phòng chung, bầu không khí u ám do thất bại của những vị trưởng câu lạc bộ dần dần bị thay thế bằng sự phấn khích. Thanh âm cổ vũ ngày một lớn dần và nhanh chóng làm sôi động hẳn phòng chung.

    - Cố lên, cố lên, cố lên, ......

    Kẻ khiêu chiến có vẻ như hoàn toàn không bị bầu không khí ấy ảnh hưởng chút nào, gã vẫn giữ ánh mắt và thái độ lạnh lùng, sau khi đánh giá người che mặt một hồi, gã chậm rãi mở miệng.

    - Tao đã đánh giá sai, mày mạnh lắm.

    Người che mặt chắp tay sau lưng nhìn gã rồi nhẹ nhàng nói.

    - Cậu còn một chiêu nữa.

    Kẻ khiêu chiến nghe vậy thì hơi xuống tấn, áo gã phồng lên một cách quái dị.

    - Mày xứng đáng để tao dùng đến công phu thật sự.

    Gã vừa dứt lời liền lập tức lao tới đồng thời đánh ra một chưởng, khoảng cách hai mét thực sự rất ngắn gần như ngay khi gã tung chiêu bàn tay gã đã đến trước mặt người che mặt. Âm thanh hỗn tạp trong phòng chung đã che lấp hoàn toàn những tiếng nội lực minh kình vận chuyển ùng oàng nho nhỏ trong kinh mạch kẻ khiêu chiến.

    Những âm thanh nho nhỏ này tuy mọi người bên ngoài không nghe thấy nhưng đối với người che mặt lại rõ như ban ngày. Thái độ thong dong trước đây hoàn toàn biến mất, sự cẩn trọng dâng lên trong ánh mắt như thể hiện người che mặt đã chú tâm thật sự. Nếu như hai đòn trước chỉ hoàn toàn là chiêu thức cơ bản kết hợp cùng tốc độ cơ thể và sức lực bản thân thì chiêu thứ ba này kẻ khiêu chiến đã sử dụng đến bản lĩnh thực sự đó là nội lực.

    Đừng tưởng rằng chiêu thức có chứa nội lực đơn giản chỉ là tăng thêm sự phá hoại với mục tiêu, thật ra một khi đã vận dụng đến nội lực thì chiêu thức đơn giản nhất cũng trở nên nguy hiểm khôn cùng chỉ bởi duy nhất một chữ "biến".

    Tỷ dụ như chiêu thức kẻ khiêu chiến đang sử dụng, nhìn bên ngoài thì đơn giản là lao tới và đánh tay vào mặt người che mặt nhưng thật ra trong đó chứa đựng rất nhiều biến đổi khác nhau. Một cái đánh tay này có thể là dùng nội lực đánh thẳng ra cũng có thể là hư chiêu cho một đòn sát thủ thực sự bằng cách vận dụng nội lực biến chiêu đánh tới từ phương hướng không ngờ tới. Không ai ngoài người sử dụng chiêu thức biết rõ, thậm chí trong khi giao đấu sư huynh đệ đồng môn tu luyện với nhau từ bé đến lớn cũng không dám nói chắc chiêu thức người huynh đệ mình sử dụng là gì, cách vận dụng nội lực ra sao.

    Người che mặt phản ứng với tốc độ khó tin, hai tay đồng thời phát động, hai luồng nội lực mạnh mẽ không một tiếng động nhanh chóng từ đan điền truyền tới hai tay. Tay phải đánh ra một chưởng đối chưởng với kẻ khiêu chiến, một tay dâng lên ngực, cách ngực khoảng mười phân sẵn sàng ứng phó với tình huống biến chiêu có thể xảy ra. Sự thực chứng minh việc cẩn thận của người che mặt là chính xác.

    Khi tay phải đối chưởng cùng kẻ khiêu chiến luồng nội lực của người che mặt như hòn đá ném xuống hồ nước bị nuốt chửng không chút tăm hơi, kẻ khiêu chiến đã dùng phương pháp nào để hóa giải nội lực đánh tới thì người che mặt không rõ nhưng rõ ràng đây chỉ là hư chiêu. Tay còn lại của kẻ khiêu chiến chẳng biết từ lúc nào đã hóa thành trảo, năm ngón tay như năm móc câu đánh tới từ bên cạnh, tuy một trảo kia chưa chạm tới da thịt nhưng đã có cảm giác nóng rát của nội lực tích tụ phả tới.

    Người che mặt nhanh chóng nắm chặt tay trái đang ở thế thủ, toàn bộ nội lực truyền tới tay trái chuyển động với tốc độ nhanh hết mức có thể dồn tụ trước nắm tay, quyền phát ra đánh thẳng tới lòng bàn tay kẻ khiêu chiến, dùng quyền phá trảo cần nắm giữ sự tinh chuẩn và khả năng vận dụng nội lực cực cao, thiếu một trong hai yếu tố này có thể dẫn đến việc bàn tay bị năm ngón tay móc vào khiến bàn tay tàn phế như chơi và với người che mặt cả hai yếu tố đã hội tụ một cách hoàn mĩ.

    - Bụp

    Một tiếng nổ nhỏ vang lên khi nắm đấm của người che mặt va chạm với lòng bàn tay kẻ khiêu chiến, năm ngón tay kẻ khiêu chiến vốn dĩ cứng như sắt thép nhưng dưới tình huống những cơ gân trong lòng bàn tay bị một quyền của người che mặt đánh trúng khiến co rút lại thì năm ngón tay đã chẳng còn chút sức lực nào.

    Luồng nội lực minh kình đang tập trung ở năm ngón tay là thứ cuối cùng kẻ khiêu chiến còn bấu víu vào, gã đưa ra một quyết định trong chớp mắt, mặc cho khả năng rất cao là bàn tay và ngón tay cùng kinh mạch bên trong chúng bị tổn thương gã điên cuồng thúc dục nội lực, biến nội lực thành sức mạnh thay cho những cơ gân đang bị co rút với mục tiêu là móc chặt vào nắm đấm của người che mặt.

    Gã tin rằng với đòn tấn công này mặc cho nắm đấm của người che mặt có cứng chắc tới đâu thì cũng sẽ lưu lại năm đường trảo sâu hoắm, ngoài máu me bên ngoài là nội lực minh kình của bản thân chấn cho toàn bộ xương bàn tay nứt gãy, bàn tay người che mặt sẽ bị phế hoàn toàn. Chỉ cần nghĩ đến đó là ánh mắt kẻ khiêu chiến đã toát ra sự tàn độc, không phải tàn độc với đối thủ mà còn tàn độc với bản thân, đó là cảnh giới tàn độc cực độ sự tàn độc chỉ có ở dã thú mà thôi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Blue_sky,
  9. #110
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 109: Phế đan điền
    Mong các bác góp ý



    Lòng bàn tay mặc dù bị nắm đấm đánh trúng khiến cơ gân ảnh hưởng làm cho năm ngón tay chẳng còn chút lực nào nhưng với sức mạnh tác động đặc biệt của nội lực, năm ngón tay vốn dĩ chẳng thể co nắm vào đã bấm mạnh lên nắm đấm. Kẻ khiêu chiến dường như đã có thể cảm nhận được dòng máu ấm nóng của người che mặt trào ra dưới năm đầu ngón tay mình cùng mùi máu tuy rằng tanh nồng nhưng khiến bản thân gã trở nên hưng phấn kì lạ.

    Gã đã bắt đầu mường tượng tới cảnh người che mặt ôm tay đau đớn vì năm vết cào sâu tận xương cùng những lóng xương bàn tay đã bị nội lực chấn nứt gãy. Khi đó gã sẽ tỏ ta cao thượng, tung chân đá người che mặt lăn tới hàng biên nơi những kẻ đã bị gã đánh gục đang túm tụm lại trong ô nhục, cảnh tượng đó mới đẹp đẽ oai hùng làm sao.

    Nhưng điều cơ bản là đời không như mơ và kết thúc luôn sẽ bất ngờ, năm ngón tay gã mặc dù bất chấp khả năng tổn thương thậm chí trở nên tàn phế dồn tụ nội lực cực mạnh muốn đâm sâu vào da thịt người che mặt nhưng như đâm vào một tấm màng mỏng, tuy mỏng manh nhưng lại dẻo dai đến phi lý.

    Những ngón tay như móc câu được tăng lực bằng minh kình có thể đâm xuyên vào cả đá lại thất bại trước bàn tay người che mặt, năm đầu ngón tay chỉ bấm vào da thịt được một vài milimét là dừng lại, thậm chí bàn tay còn chẳng có chút biến dạng hay thay đổi nào vẫn sừng sững như cười vào mặt kẻ khiêu chiến. Năm dòng nội lực có thể đánh vụn cả gỗ từ năm đầu ngón tay kẻ khiêu chiến như gặp một bức tường sắt chẳng thể vượt qua nổi bị chặn đứng trước da thịt người che mặt rồi nhanh chóng tan đi.

    Kẻ khiêu chiến sững sờ trước sự thật bày ra trước mắt, sát chiêu chắc thắng của gã đã thất bại, tất cả những điều gã mường tượng về máu me, về chiến thắng vỡ tan như bọt nước trong mưa.

    - Minh kình vẫn chỉ là minh kình thôi.

    Tiếng người che mặt nho nhỏ vang lên bên tai kéo kẻ khiêu chiến quay lại với thực tại, những thanh âm ồn ào của phòng chung, ánh mắt vốn dĩ có chút nghiêm túc nay đã trở lại bình thàn như không của người che mặt, cơn đau kéo đến từ hai cánh tay khiến gã cảm nhận được khả năng bản thân sẽ thua người che mặt đang tăng lên với tốc độ chóng mặt cũng đồng nghĩa với phần trăm chiến thắng của gã đang tụt dốc không phanh.

    Khi người che mặt vừa vào sân, gã tự tin 90% bản thân sẽ giành được chiến thắng nhưng hiện tại số phần trăm ấy đang tụt xuống với tốc độ chóng mặt.

    Trong đối kháng võ thuật có những điều tối kị mà ai cũng biết rõ, đầu tiên là tinh thần không được hoang mang, không được sợ hãi. Tiếp đó là sự chú ý, đã chiến đầu là không được phân tâm dù chỉ trong một tích tắc bởi trong tích tắc mọi chuyện đều có thể xảy ra. Cơn đau đớn do việc bất chấp những quy luật sinh học và vật lý của cơ thể dùng nội lực điều khiển các ngón tay dâng lên từ bàn tay phải là điều kẻ khiêu chiến đã dự đoán từ trước vậy cơn đau từ bàn tay, cánh tay trái đến từ đâu.

    Đáp ánh nhanh chóng đến với kẻ khiêu chiến với một phương thức cự kỳ đau đớn.

    - Hết ba chiêu, giờ đến lượt tôi rồi.

    Người che mặt nói nhanh rồi hơi ngả người ra sau, chân phải co lên nhấc gối lên chạm ngực sau đó đạp mạnh vào phần ngực cùng phần mỏ ác của kẻ khiêu chiến. Cú đạp tống trước giống như bọn đầu đường xó chợ đánh nhau ấy lại khiến kẻ khiêu chiến không thể đón đỡ cũng chẳng thể tránh né.

    Khoảng cách chưa đến một mét giữa hai người đã khiến việc tránh đòn trở nên khó khăn vô cùng đó là còn chưa kể đến việc gã như trúng phải thuật định thân, mặc cho trí óc dùng hết sức mình cũng chẳng thể điều khiển bản thân di chuyển né tránh được chút mảy may nào, chỉ có thể đứng yên như tượng đón nhận cú đạp.

    Trước hết, cần hiểu rằng những đòn đá cần được luyện tập rất nhiều để có thể chịu đựng được va chạm của chính cú đá gây nên và “bùng nổ” được toàn bộ uy lực mà con người có thể gây nên trên những cú đá. Thế nhưng, những cú đạp lại là sản phẩm của chính bản năng con người, của chính những gì mà một người không tập luyện võ thuật cũng thực hiện hằng ngày, đó là đi đứng, chạy nhảy.

    Động tác duỗi thẳng chân ra với sự co giãn của các nhóm cơ cẳng chân, đùi, mông… chính là những gì gần gũi nhất với hoạt động thường ngày của đôi chân. Một người bình thường chăm chỉ đến mấy cũng chỉ có thể tập những cú đá vòng cầu, đá chẻ vài chục phút thậm chí một vài giờ một ngày là phải nghỉ ngơi. Nhưng sự thật chỉ cần người đó đứng dậy và bước đi thì một phần nào đó đã tập luyện cú đạp rồi. Một người bình thường với cân nặng 80kg hoàn toàn có thể nhảy lò cò bằng 1 chân vậy một cú đạp chỉ cần là bản năng của con người bình thường có thể tưởng tượng được sẽ mạnh như thế nào.

    Một cú đạp tống trước đây chính là hình ảnh gần gũi nhất của những cú đá “bản năng” – không trải qua bất cứ luyện tập nào cả. Ở những người chưa từng tập luyện võ thuật, họ vẫn thường xuyên sử dụng cú đá này khi “hữu sự”. Thông qua luyện tập võ thuật nghiêm túc, bài bản, một cú đạp tống trước càng trở nên lợi hại nhờ tính nhanh gọn và hiệu quả. Với khả năng sát thương tuy không thể xếp hàng top đầu, nhưng cú đạp tống trước là thứ vũ khí hết sức khó chịu khi có thể dùng để giữ khoảng cách với đốn thủ, đồng thời có thể hạ gục đối thủ một cách nhanh chóng.

    Bản thân cú đạp tống trước đã nguy hiểm nay được gia trì thêm nội lực thì càng đáng sợ hơn, cú đạp như mũi tên rời cung với đích nhắm là ngực kẻ khiêu chiến. Khi bàn chân người che mặt chuẩn bị tiếp xúc cùng ngực gã, một cảm giác tê tê như những tia tĩnh điện chạy dọc qua da truyền đến kích thích não bộ trước khi luồng lực cực mạnh của cú đạp ập đến.

    Kẻ khiêu chiến tung người ra sau như một bản năng tránh né đồng thời làm giảm luồng lực cơ thể phải hứng chịu khi cú đạp đáng sợ ập tới nhưng gã đã tính sai sức mạnh thật sự của cú đạp đó. Gã dường như có thể nghe thấy tiếng những giẻ xương sườn của bản thân nứt gãy trong lồng ngực, cùng thanh âm những sợi cơ gân đứt lìa vì sự tàn phá của lực đạp.

    Gã thoáng thấy ánh mắt của người che mặt ánh lên sự sắc lạnh nhưng cũng pha chút gì đó kì lạ giống như là nhân từ, kế đó những thứ gã thấy chỉ còn là những nhịp xà bằng sắt chống đỡ mái tôn của phòng chung cùng cảm giác đau đớn truyền đến từ vùng ngực.

    - Oaaaaa....

    Cả hội trường vỡ òa khi thấy kẻ khiêu chiến bị một đạp nhanh đến hoa mắt của người che mặt đạp văng ra phía sau đến ba bốn mét. Tư thế bay không khác mấy với Trí thậm chí cả tư thế nằm ra đất cũng gần như tương tự nhau với tay chân giang rộng.

    - Thắng rồi, không thể tin được thật không thể tin được.

    - Giỏi quá, oaaaa.....

    Những thanh âm cổ vũ cho chiến thắng của người che mặt bùng nổ khắp phòng chung. Điều khó tin trong mắt mọi người đã xảy ra, người cao to, cơ bắp như Trí thì thất bại nhưng một thư sinh gầy gò lại có thể đơn giản chiến thắng kẻ khiêu chiến. Hàng loạt ánh đèn flash của điện thoại lóe lên, dường như ai cũng muốn lưu lại khoảnh khắc đầy nhiệt huyết trong quãng đời sinh viên này cho riêng mình.

    Người che mặt trái với sự điên cuồng của đám đông trên khán đài lại vô cùng bình tĩnh. Sau vài giây chần chừ, người che mặt mới chậm rãi tiến đến bên cạnh kẻ khiêu chiến, quan sát từ xa thấy hai mắt gã nhắm nghiền, hơi thở rối loạn, có chút gấp gáp chứng tỏ bản thân gã đã hôn mê nhưng cẩn thận là hơn, một hơi chân khí được người che mặt điều khiển xuống lòng bàn tay sẵn sàng ứng phó mọi tình huống xảy ra.

    Người che mặt để tay còn lại lên ngực kẻ khiêu chiến cẩn thận kiểm tra, phần sụn sườn và hai xương sườn bị gãy nhưng không đâm vào phổi, không nguy hiểm đến tính mạng, xương ức bị nứt một đoạn dài. Có lẽ kẻ khiêu chiến đã hôn mê thật, người che mặt liền thu lại nội lực, một tay kiểm tra xem phần đầu cổ kẻ khiêu chiến có ảnh hưởng gì không, một tay bắt đầu bắt mạch cho gã

    Để tay lên mạch, người che mặt phát hiện mạch tượng kẻ khiêu chiến nhẹ và rối loạn nhưng có gì đó không đúng lắm. Người che mặt đang đăm chiêu suy nghĩ thì đột ngột một tiếng thét vang lên.

    - A...

    Tuy chưa hiểu có chuyện gì xảy ra nhưng ngay lập tức người che mặt lùi nhanh về phía sau, ngay trong tích tắc đó vị trí người che mặt vừa ngồi xuất hiện một bàn tay chặt mạnh xuống như đao chém và chủ nhân của cú chặt ấy không ai khác chính là kẻ khiêu chiến. Hóa ra hắn chưa bất tỉnh mà chỉ giả vờ để khiến người che mặt mất cảnh giác sau đó tung ra một đòn đầy hiểm độc.

    Cú chặt của gă mạnh đến mức nào chỉ cần nhìn nền sàn đấu là có thể rò. Phần nền được làm bằng xi măng sau đó trải thêm một lớp gỗ trở thành sàn thể thao tiêu chuẩn đã vỡ nát dưới cú chặt này thậm chí vết nứt còn lan sang cả hai bên.

    Người che mặt phản ứng gần như bản năng lướt ra sau khi nghe thấy tiếng thét nên đã may mắn tránh được cú chặt này, thói xấu hét lên khi ra chiêu này của giang hồ quả thật đôi lúc cũng không phải là xấu, như trường hợp này thói xấu ấy đã cứu mạng người che mặt. Nhìn sự tàn phá của cú chặt kia người che mặt chắc chắn bản thân không chết cũng trọng thương nếu bị dính đòn.

    Tức giận trước sự hiểm độc của kẻ khiêu chiến, người che mặt lướt tới, bàn tay đánh mạnh vào bụng kẻ khiêu chiến, có lẽ những sinh viên đang chen chúc trong phòng chung vô tri không hiểu nhưng nếu có một người luyện cổ võ ở đây, chưa cần đến mức cao thủ thậm chí chẳng cần đến cảnh giới sinh kình cũng có thể nhận ra được mục đích và tác dụng một chưởng của người che mặt mà phải rùng mình sợ hãi thốt lên

    - Đan điền kẻ kia bị phế rồi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Blue_sky,
Trang 22 của 29 Đầu tiênĐầu tiên ... 122021222324 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status