Trò chơi sinh tồnMong các bác góp ý
Tác giả: PQD
Chương 110: Phế đan điền (tiếp)
Đan điền là thuật ngữ trong y học, võ thuật, dưỡng sinh dùng để chỉ một vài trung tâm khí lực hay là các huyệt đạo trên cơ thể người. Đan điền, từ Hán Việt có nghĩa là “ruộng trồng đan dược” , là nơi khí lực dễ tập trung hay có thể tập trung khí lực nhiều nhất, mạnh nhất. Đan điền không đơn giản như mọi người vẫn nghĩ là chỉ có ở phần bụng mà thực ra trên cơ thể người có đến ba bộ vị được gọi là đan điền. Vì vậy tùy theo môn phái và tùy theo mục đích sử dụng mà có các dị biệt về huyệt đạo.
Thứ nhất là thượng đan điền: Trùng với huyệt Ấn đường (giữa 2 chân mày) còn gọi là “Đan Điền thần”. Nghiên cứu về Đan Điền được dùng ban đầu trong Đạo giáo. Tuy nhiên vì có nhiều môn phái, sách vở khác nhau nên thuật ngữ “đan điền” có thể được dùng không nhất quán bởi các môn phái khác nhau.
Thứ hai là trung đan điền: Trùng với huyệt Đản trung (chính giữa đường nối 2 đầu ti, cắt ngang đường dọc theo xương ức) còn gọi là “Đan Điền khí”. Và cuối cùng là hạ đan điền: Còn gọi là “Đan Điền tinh”, vị trí bắt đầu ngang với huyệt Khí hải (nằm trong khoảng trên đường chính trung, dưới rốn 1,5 thốn – khoảng 3 cm) và huyệt Mệnh môn (tại cột sống, ngang với thắt lưng). Khi Đan Điền được chủ động kích hoạt, bộ vị của nó hoàn toàn nằm ở giữa và phía trên bụng dưới. Có môn phái thì nói nó nằm trên huyệt Thần khuyết (rốn).
Do khác biệt giữa các môn phái nên để xác định đan điền một người ở đâu tương đối khó bởi với mỗi môn võ công, khi hấp thụ tinh hoa thiên địa mỗi môn phái lại có vị trí tụ khí khác nhau. Xong muốn phá hủy đan điền một người lại đơn giản hơn nhiều.
Với mỗi người luyện cổ võ, ba vị trí huyệt đan điền đều được sử dụng song tùy từng giai đoạn võ công khác nhau thì huyệt đan điền nào được sử dụng cũng khác nhau. Với giai đoạn võ học ban đầu gồm sinh kình, minh kình và ám kình (âm kình) thì hạ đan điền được sử dụng là chính. Cái tên nói lên tất cả, đan điền tinh tức là đan điền chứa đựng và được rèn luyện bởi tinh hoa thiên địa.
Đến giai đoạn thứ hai, hậu thiên cảnh trung đan điền được kích hoạt và sử dụng song song với hạ đan điền, cái tên đan điền khí ám chỉ việc tinh hoa thiên địa được chuyển hóa hoàn toàn thành nội lực, nội khí của bản thân. Vô vàn người luyện võ phấn đấu cả đời cũng không thể kích hoạt trung đan điền, bước chân vào cảnh giới võ giả thực thụ.
Đến cảnh giới võ thuật thứ ba tiên thiên cảnh cảnh giới mơ ước của hàng vạn vạn người luyện cổ võ. Cảnh giới này thượng đan điền được kích hoạt tinh hóa khí, khí hóa thần nếu ở những cảnh giới trước người luyện võ vẫn phải phụ thuộc vào tinh hoa thiên địa bên ngoài thì đan điền thần lại có thể tự sinh sôi nội lực không ngừng không còn bó buộc vào ngoại giới nữa.
Nhưng dù ở cảnh giới nào đi chăng nữa cũng thể phá vỡ luật thép dưới hậu tiên dùng hạ đan điền, hậu thiên chú trọng trung đan điền và tiên thiên phụ thuộc vào thượng đan điền. Huyệt đan điền dù khó tìm đến mấy nhưng ở cảnh giới nào thì dùng đan điền đó, nếu nói về y học bắt buộc phải tìm đúng huyệt còn muốn phá hủy thì chỉ cần đánh phá một khu vực chung nơi huyệt đan điền phải cư trú là xong.
Đó cũng chính là điều người che mặt đã thực hiện, khiếu huyệt một người thực ra cũng chẳng lớn mấy, huyệt lớn nhất cũng chỉ bằng đầu ngón tay út, huyệt nhỏ thì như đầu kim. Bàn tay người đánh xuống bao trùm lên khu vực khiếu huyệt là quá đủ để chấn nó tan tác thành ngàn mảnh.
Một chưởng đánh xuống, lập tức kẻ khiêu chiến trợn tròn mắt, con ngươi như muốn lồi ra khỏi hốc mắt, bằng thứ ngôn ngữ pha trộn giữa bất ngờ, hoảng loạn và sợ hãi gã thốt lên.
- Ngươi, ngươi.....
Kẻ khiêu chiến ngất đi, lần này là ngất thật sự. Những sinh viên đang theo dõi trận chiến đến lúc này mới nhận ra diễn biến bất ngờ trên sân đấu. Vài sinh viên thô lỗ buông lời thóa mạ kẻ khiêu chiến sử dụng mưu hèn kế bẩn, một vài sinh viên nữ thì hú hét lên trước chiến thắng rõ như ban ngày của người che mặt còn phần đa là đứng dậy vỗ tay.
Người che mặt đứng dậy, không còn chút lòng thương cảm nào với kẻ thù, bản thân động lòng chắc ẩn kiểm tra thương thế cho kẻ khiêu chiến lại bị hắn lấy oán trả ơn thậm chí suýt mất mạng, điều đó khiến hắn xứng đáng phải nhận kết cục hiện tại. Ngó thấy một số sinh viên đang leo khỏi lan can khán đài xuống sân, khỏi cần nói cũng biết là tiết mục tung hô chúc mừng, người che mặt đột ngột quay lưng rồi tung mình lao ra cửa trước sự ngỡ ngàng của mọi người. Vài sinh viên gần cửa nhanh chóng đuổi theo nhưng người che mặt đã biến mất trước khi họ kịp ra ngoài.
***
- Ông chủ, cho thêm rổ rau với đĩa thịt bò nhé.
Tuấn hô to rồi quay lại tiếp tục mò mẫm trong nồi lẩu, Tuấn chắc chắn trong nồi vẫn còn một quả trứng lộn, món này Kiều thích phải vớt bằng được cho cô ấy. Nam gắp thêm một gắp rau cải rồi suýt xoa vì ăn phải miếng ớt cay.
- Ngon chứ hả, tôi đã nói là quán này vừa rẻ vừa ngon mà.
Nam vừa làm ngụm coca giảm cay vừa nói.
- Uhm... công nhận hơn đứt mấy quán gần trường, vừa đắt mà nước không ngon như thế này.
Tuấn vừa múc trái trứng lộn tìm mãi mới thấy vào bát Kiều vừa trả lời. Nhân lúc Kiều đứng dậy ra ngoài nghe điện thoại Tuấn hỏi nhỏ.
- Sao lúc nãy ông không đứng lại để mọi người chúc mừng tẹo.
Nam đặt đũa xuống nghiêm túc nói.
- Tôi coi ông là bạn mới nói, ông phải quên chuyện tôi ra mặt đấu với thằng kia đi, ông không hiểu chuyện gì xảy ra đâu. Nhớ lấy, không được để lộ chút xíu nào lộ ra là to chuyện ngay đấy.
Tuấn thấy Nam tỏ thái độ nghiêm túc mới đặt muôi múc xuống, hỏi lại.
- Chuyện nghiêm trọng thật à, lúc vào cấp cứu vào thằng kia có sao đâu, bác sĩ cũng bảo là gãy mấy cái xương sườn thôi cũng giống Trí nứt xương sườn vậy, nghỉ ngơi là khỏi mà.
Nam nghiêm giọng.
- Chuyện này tôi có nói ra ông cũng không hiểu được đâu, chỉ cần ông biết là chuyện vốn đơn giản đã trở thành chuyện nghiêm trọng không đùa được nữa rồi. Tôi nghiêm túc cảnh cáo ông, nhớ lấy lời tôi, lộ ra là nguy hiểm đấy thậm chí hại cả đến Kiều, không đùa đâu.
Tuấn tỏ vẻ thắc mắc về lý do nhưng nghe Nam nói vậy cũng không hỏi kỹ thêm nữa, gật đầu.
- Được rồi, tôi sẽ cẩn thận không nói cho người thứ ba biết.
Nam gật đầu, tuy không được tin tưởng lắm vào Tuấn, một người khó lòng bảo mật như Tuấn thì mấy chuyện kiểu này không chắc chắn được. Nam đã lôi Kiều ra rồi, có lẽ Tuấn sẽ cẩn thận không để lộ chuyện. Thôi thì đành đi bước nào hay bước đó vậy.
***
Quay lại thời điểm hơn một tiếng trước.
- Minh kình, ít nhất cũng là chấn mộc cảnh, thua cũng không oan.
Nam vừa lẩm bẩm xong thì Tuấn bật dậy trước sự vỡ òa của cả phòng chung, vội vàng chạy xuống đường biên. Nam đang suy nghĩ về chiêu thức kẻ khiêu chiến vừa sử dụng, một chưởng bề ngoài đơn giản nhưng dưới con mắt của Nam nó chứa không dưới ba bốn biến hóa.
So về nội lực, chắc chắn kẻ khiêu chiến đang nghênh ngang dưới kia không bằng Nam, chiêu thức gã xuất ra vẫn mang theo âm thanh xương cốt, nội mạch bị nội lực va vào, chính là cái âm thanh ì ùng tuy bị sự ồn ào của phòng chung lấn át nhưng không thoát khỏi đôi tai Nam.
Nhưng so về chiêu thức, có lẽ Nam chỉ ngang cơ với kẻ khiêu chiến, không phải chiêu thức của Nam không tinh diệu song chiêu thức của kẻ khiêu chiến mang tính chất tiêu diệt nhiều hơn trong khi chiêu thức của Cửu Vân môn chủ yếu nắm lấy hai chữ bình hòa thiếu đi sự sát phạt quyết đoán. Nam đoán nếu không dựa vào nội lực chỉ so chiêu thức có lẽ Nam cũng chỉ ngang cơ với kẻ khiêu chiến mà thôi.
Đang trong dòng suy nghĩ cách thức phá giải chiêu thức của kẻ khiêu chiến thì Tuấn thì lình chạy lên ngồi phịch xuống bên cạnh cắt ngang việc suy nghĩ của Nam. Tuấn ghé sang nói nhỏ vào tai Nam.
- Ông xuống đây tôi nhờ tẹo.
Nói rồi Tuấn huých huých vai Nam rồi đứng dậy đi trước, Nam nhíu mày một giây rồi cũng đứng dậy đi theo.
Đến khu vực thay đồ của vận động viên Tuấn cẩn thận kiểm tra, đến khi chắc chắn không có ai mới đóng cửa phòng thay đồ lại rồi nói.
- Nam này tôi có tính là bạn bè với ông không.
Nam gật đầu.
- Ông là bạn tôi.
Từ buổi uống rượu trên cầu vượt đi bộ Nam đã nhận thấy Tuấn không phải là người xấu, tính cách có chút xíu công tử của con nhà có tiền nhưng vẫn có thể coi là tốt tính. Thời gian hơn một tháng tiếp xúc với nhau quá đủ để Nam nhận thức được tính cách của Tuấn, nhất là vài buổi đi uống rượu tâm sự Nam đã coi Tuấn là bạn mình.
Tuấn gãi gãi đầu, hơi ngần ngại một chút nói.
- Ông, ....
Nam khó hiểu.
- Tôi làm sao cơ?
Tuấn hít sâu mấy hơi rồi nói một.
- Câu lạc bộ võ của tôi thua rồi, mà câu lạc bộ còn lại còn yếu hơn bọn tôi nữa, coi như tôi nhờ ông đi, ông lên đấu với tên kia được không. Tôi biết võ công ông rất cao ông lên đấu thì tên kia thua chắc. Không thì coi như vì thể diện cho trường được không.
Nam hơi ngờ vực.
- Tôi không nghĩ ông là người nhiều chuyện có tâm thái lo chuyện bao đồng vậy đâu.
Tuấn hơi đỏ mặt, ngượng ngập một hồi rồi nói.
- Hôm nay chị họ tôi cũng tới trường, hôm trước tôi lỡ khoe khoang với chị câu lạc bộ võ của trường mạnh ra sao. Tôi cũng chỉ hơi ba hoa chút thôi, nào ngờ bà ấy đến thật.
Tuấn ôm đầu ảo não.
- Tại hôm đó tôi có chút cồn nên khoác lác, ông hiểu mà có bà chị gái lâu lâu không gặp ai chẳng khoác lác lấy le tí chút chứ.
Nam lắc đầu ngán ngẩm. Cái tính ba hoa chích chòe này của Tuấn Nam chẳng lạ gì nữa. Mỗi khi có bia rượu vào là chém đủ thứ chuyện toàn nói một thành ba có khi thành năm thành mười chứ chẳng đùa
- Thôi được rồi, để tôi giúp ông vậy, nhưng tôi không muốn lộ mặt ra cho cả trường biết đâu.
Tuấn vui mừng.
- Tôi biết ngay là ông sẽ giúp tôi mà, ông cố thắng giúp tôi, tôi mời ông ăn cả tháng cũng được. Còn chuyện lộ mặt ông để tôi.
Vừa nói Tuấn vừa nhìn quanh, vơ tạm một bộ quần áo của ai đó trong phòng thay đồ khoác lên Nam, lấy thêm cái khẩu trang y tế đeo lên mặt Nam và thế là người che mặt đã chuẩn bị sẵn sàng để ra sân.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile