Trò chơi sinh tồnMong các bác góp ý
Tác giả: PQD
Chương 35: Tuyết tới chơi nhà
(Chương này trích một bài nghiên cứu trên mạng về men gốm cổ của người Việt Nam ta, đồ gốm của người Việt ta cũng không thua gì bên tàu, nổi tiếng khắp Á, Âu. Cảm thấy tự hào )
Sau một đêm trằn trọc suy nghĩ hết từ tỉnh sang mơ, từ mơ lại quay về tỉnh cuối cùng Nam cũng nhớ ra được phần nào cách chế tạo men gốm đã được giáo sư giảng cho.
Cùng với những sáng chế ra men tài tình và độc đáo từ ngàn xưa, mà đến nay vẫn là đỉnh cao khó tới, tổ tiên người Việt chúng ta đã làm ra được không ít loại gốm tuyệt hảo, rất nổi tiếng ở trong nước và nước ngoài.
Trong suốt hàng trăm năm, các nghệ nhân, các nhà khoa học Việt Nam và quốc tế đã cố sức nghiên cứu, tìm hiểu để phát hiện ra những bí quyết trong sản xuất gốm cổ nước ta.
Các kết quả khảo cổ học, dân tộc học cùng việc thu thập kinh nghiệm kỹ thuật gia truyền, kể cả đóng góp của các phòng thí nghiệm, các cuộc thực nghiệm... đến nay đã hé mở ra cho chúng ta những hiểu biết bước đầu vô cùng quan trọng về kỹ thuật gốm sứ, trong đó có thành tựu chế men gốm của dân tộc.
Men gốm cổ của Việt Nam có hai loại chính là "men trong" và "men đục". Và từ hai loại men cơ bản này, có thể pha chế ra hàng loạt thứ men có màu sắc, đặc tính khác nhau bằng những nguyên vật liệu tự nhiên sẵn có.
Men gốm cổ truyền của ta đều sử dụng nguyên liệu tự nhiên có sẵn và dễ kiếm. Đó là phù sa sông Hồng, đất đồi núi (màu vàng, màu đỏ thẫm, màu nâu...), tro, đất sét trong, đất sét xanh, vôi, v.v...
Chất liệu chính để chế men gốm là tro. Làng gốm Bát Tràng xưa kia dùng "tro Quế", "tro Lường" ở Nam Hà làm men. Đó là loại tro đốt từ của gỗ cây sùng, cây dâng lân và cây cứt sắt.
Khoảng trên 100 năm trước đây, Bát Tràng dùng cả tro trấu để chế men. Người ta trộn trấu với vôi bột và đem đốt cháy đến độ vừa thành tro đen, không đốt quá vì đất cháy lâu sẽ thành tro màu trắng, không chế men được.
Tro trấu đen này được giã nhỏ, rây kỹ. Bột nhỏ mịn từ trấu và vôi cũng đem dùng như "tro Quế", "tro Lường" nói trên. Muốn có men màu vàng thì lấy phù sa sông Hồng, hoặc đất màu vàng (thổ hoàng) pha với bột tro, pha đất sét trắng với bột tro sẽ được men màu sữa hay men ngà, pha son hay đất đỏ với bột tro tạo ra men nâu.
Hai chất bột tro và bột đất hoặc bột đá trộn đều với nhau, quấy và lọc thật kỹ thành một thứ bột gọi là "dị" tựa như nước sữa, không màu hay có màu tùy theo cách pha chế.
Đây chính là men, dùng để tráng lên"xương" gốm, sứ. Người ta cũng dùng nó để trang trí. Các men màu (bột dị màu) khác nhau được dùng để vẽ trên xương gốm sứ hay để tráng từng bộ phận của đồ gốm theo yêu cầu mỹ thuật cần thể hiện.
Nhớ láng máng cách chế tạo men gốm là một chuyện, chế tạo được men gốm thành công lại là vấn đề khác. Vấn đề đầu tiên nảy sinh là không có trấu.
Vôi bột thì sẵn có rồi, nhờ phước của thùng hỗ trợ mà Nam đã có vôi bột, một trong hai nguyên liệu chính để chế tạo men theo cách cổ. Cái còn lại cần là trấu thì bó tay hoàn toàn. Trong cả cánh rừng này muốn tìm được cây lúa là hoàn toàn bất khả thi bởi điều kiện khí hậu không phù hợp.
Thôi thì đã méo mó ta dùng cách méo mó vậy, Nam đánh liều sử dụng thứ tro hầm bà làng từ các đống lửa đã đốt trộn cùng thứ đất sét vàng đã được phơi khô và nghiền nhỏ.
Sau khi làm được thứ hỗn hợp sền sệt màu nâu nâu thì nhúng phôi bát đĩa thẳng vào rồi đem đi nung luôn, được thì được không được cũng chịu thua.
Sau một ngày chăm chỉ đốt lò Nam gặt thái được thành quả là một bộ bát đĩa với màu sắc nâu không ra nâu, vàng không ra vàng lại còn pha chút đen đen. Bên cạnh đó lớp vỏ ngoài khá sần sùi chứ không được mịn màng như đồ gốm sứ bình thường.
Mặc kệ, có mà dùng đã là tốt lắm rồi, không thể được voi còn đòi luôn hai bà Trưng tiện thể vớ luôn cái cồng được.
Kể từ đó mỗi khi ăn uống Nam lại lôi mấy thứ bát đĩa ra sử dụng một cách vui vẻ, ít nhất đây cũng là thứ do chính tay Nam tạo ra, là sản phẩm tâm huyết của Nam
***
Kể từ khi tạm biệt Tuyết tại khoảng rừng trước đến giờ đã gần hai mươi ngày nhưng Nam vẫn chưa thấy Tuyết tìm tới.
Nam khá là mong mỏi được gặp lại Tuyết, mong muốn giao tiếp xã hội là điều đã là con người ai cũng muốn làm. Chẳng ai muốn suốt ngày lủi thủi một mình cả.
Nhất là khi gặp được đồng hương ở nơi bao quanh chỉ có cây với rừng như thế này thì sự mong mỏi gặp người khác, được dùng ngôn ngữ mẹ đẻ giao tiếp càng mãnh liệt.
Sau một hồi tưới tắm cho khu vườn hiện đã xuất hiện đầy trồi non của khoai tây Nam rảnh rỗi chạm vào vòng tay xem bảng thông báo.
Cấp độ của Nam tăng lên 17 từ lúc nào không hay, Nam cũng khá bất ngờ về việc bản thân tự nhiên lên cấp, mở thông tin hệ thống lên kiểm tra xem kinh nghiệm ở đâu ra mà lên cấp.
Nhìn bảng thông báo xổ ra mà giật mình, hai mươi mấy yêu cầu xác định vị trí đến từ cả Tuyết và Samson, chẳng trách tại sao Tuyết không đến gặp Nam. không cho xác định vị trí thì tìm Nam trong cả khu rừng này khác gì mò kim đáy bể.
Thông báo mới nhất về xác định vị trí là của Tuyết, yêu cầu cách đây hai ngày, muộn còn hơn không, chọn đồng ý rồi Nam chuyển qua xem phần tăng kinh nghiệm.
Sau khi chọn hình thức sinh tồn hỗ trợ, mỗi khi Nam trồng cấy không chỉ kỹ năng chuyên biệt được kinh nghiệm mà kinh nghiệm để tăng cấp cũng được hưởng một lượng kinh nghiệm không nhỏ nên chỉ gần hai chục ngày Nam đã lên cấp độ 17
Chuyển qua thông tin môi trường, phía dưới bảng xuất hiện một ô mới, nhóm sinh tồn, với tám ô nhỏ trong đó bốn ô có hình Nam, Tuyết và hai anh em song sinh còn ô có hình Hank bị đánh một dấu X màu đỏ
Ngắm Tuyết trong hình khác xa so với đời thật, có lẽ do môi trường sinh tồn nên trông Tuyết có vẻ nhếc nhách hơn so với trong ảnh, còn ảnh của Nam thì không cần nhắc đến làm gì, khuôn mặt vẫn thộn thộn giống như chụp ảnh thẻ.
Bảng thông tin hệ thống nhấp nháy xanh báo hiệu có thông báo mới, Nam chuyển sang đọc, Tuyết đã xác nhận việc xác định vị trí của Nam.
Đó là một dấu hiệu tốt, chứng tỏ Tuyết sắp sửa tới đây, Nam sắp có người trò chuyện rồi.
Mang tâm trạng hồi hộp đến tận hai ngày hôm sau mà chưa thấy Tuyết đến khiến Nam dần dần cảm thấy chán nản. Có lẽ Tuyết sẽ không đến, chắc do Nam không chấp nhận xác định vị trí sớm chăng.
Sáng ngày thứ ba khi Nam đang lịch bịch chạy về gần đến nhà thì thấy bóng ai đó đi vào trong nhà.
Nam giật mình rồi nhanh chóng núp vào bụi cây gần đó, thoáng suy nghĩ một chút, trên tay xuất hiện cây lao đá rồi nhẹ nhàng hết sức có thể từ từ tiếp cận nhà.
May sao trong lúc rảnh rỗi Nam đã xây một cái tường bao hình vuông cao đến ngực ở quanh nhà, bức tường này trở thành vật che chắn cực tốt cho Nam tiếp cận cửa nhà mà không bị phát hiện.
Cố gắng điều hòa hơi thở nhẹ nhàng, Nam tiến sát cổng, tay nắm chắc cây lao, chỉ cần có người xuất hiện ở cửa là Nam sẽ phóng thẳng cây lao tới, bài học xương máu Hank tặng cho Nam đến giờ vẫn còn khắc sâu trong lòng.
Trong nhà không vang lên tiếng động gì, chẳng lẽ bóng người đó đã phát hiện Nam tiếp cận nên ẩn nấp trong nhà chờ Nam sơ hở sẽ lao ra cho Nam một kích trí mệnh
Hai lòng bàn tay Nam ướt đẫm mồ hôi vì hồi hộp, khuôn mặt đỏ bừng lên vì kích động, Nam cúi thấp người, nhẹ nhàng đi tới đứng sát bên cạnh cửa
Nam chợt thấy dưới cổ lành lạnh, đánh mắt xuống thì thấy một con dao đã kề sát cổ Nam
Nam hoảng sợ mặt cắt không còn giọt máu, hai tay buông thõng thả cây lao đang cầm trên tay xuống, trán đổ mồ hôi lạnh toát vì sợ.
- Đừng làm hại tôi, muốn gì tôi sẽ đưa hết
Chợt tiếng cười như chuông bạc vang lên sau lưng Nam, tiếng cười này có vẻ hơi quen quen, trong trẻo dễ nghe.
Con dao kề sát cổ đang tỏa ra hơi lạnh đáng sợ đột nhiên biết mất, tiếng nói vang lên bên tai Nam
- Hóa ra đây là đạo đón khách của Nam à, dùng gậy gộc đón khách đúng là đặc biệt nhỉ
Nam mừng húm, Tuyết đã tới
***
Bên đống lửa Nam xiên hai con cá to béo đã được làm vảy, mổ ruột sạch sẽ từ từ nướng chín dưới nhiệt độ của đống lửa tỏa ra. Bên cạnh Nam là hai cái đĩa Nam đã làm trên đó bày sẵn một ít quả mọng.
Đặc biệt nhất là cái nồi đất đang bốc khói nghi ngút trên đống lửa, trong đó một con cá được nấu cùng một vài cây nấm và một ít rau dại.
Không gian càng thêm đặc biệt bởi ngồi bên đống lửa không chỉ có Nam mà còn có một bóng hồng xinh đẹp, không ai khác đó là Tuyết
Sáng nay sau khi phát hiện người sau lưng mình là Tuyết ba hồn bảy vía của Nam mới quay về cơ thể, lắp bắp xin lỗi mấy câu, Nam nhặt lao thu vào kho chứa đồ rồi mời Tuyết vào lán ngồi.
May sao hôm trước vảo rừng kiếm củi Nam phát hiện một cây to bị đổ dể tiện cho việc lao động và nghỉ ngơi Nam đã lấy cây gỗ về về làm ghế ngồi tạm. Bỏ một phen công phu đẽo gọt, chặt vót các kiểu Nam cũng làm được ba cái ghế tròn vừa đủ người ngồi.
Phút ngần ngại ban đầu nhanh chóng qua đi với mấy câu hỏi mang đầy tính trách móc của Tuyết.
- Sao Nam không cho phép Tuyết xác định vị trí?
- Ờ thì do Nam cũng không biết - Nam gãi đầu
- May cho Nam là Tuyết mấy hôm nay cũng rảnh, nếu không xin lỗi nhé khỏi tới
- Nam xin lỗi, à Tuyết ăn sáng chưa, ăn tạm chút cá nhá
Nam nhanh chóng lấy ra mấy con cá bắt được ven hồ, bản thân có lỗi mà.
- Biểu hiện như thế còn tạm được, không phải cùng là người Việt Tuyết cũng chẳng thừa hơi tới chỗ Nam - Tuyết bất mãn lẩm bẩm.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
HAPPY NEW YEAR - 2017