TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Xem kết quả Bình chọn: Bạn thấy truyện này thế nào?

Người bình chọn
1. Bình chọn này đã đóng
  • Hay

    1 100.00%
  • Bình thường

    0 0%
  • Tạm được

    0 0%
  • Dở

    0 0%
Trang 8 của 29 Đầu tiênĐầu tiên ... 67891018 ... CuốiCuối
Kết quả 36 đến 40 của 144

Chủ đề: [Võng du] Trò chơi sinh tồn

  1. #36
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 35: Tuyết tới chơi nhà
    Mong các bác góp ý





    (Chương này trích một bài nghiên cứu trên mạng về men gốm cổ của người Việt Nam ta, đồ gốm của người Việt ta cũng không thua gì bên tàu, nổi tiếng khắp Á, Âu. Cảm thấy tự hào )

    Sau một đêm trằn trọc suy nghĩ hết từ tỉnh sang mơ, từ mơ lại quay về tỉnh cuối cùng Nam cũng nhớ ra được phần nào cách chế tạo men gốm đã được giáo sư giảng cho.
    Cùng với những sáng chế ra men tài tình và độc đáo từ ngàn xưa, mà đến nay vẫn là đỉnh cao khó tới, tổ tiên người Việt chúng ta đã làm ra được không ít loại gốm tuyệt hảo, rất nổi tiếng ở trong nước và nước ngoài.
    Trong suốt hàng trăm năm, các nghệ nhân, các nhà khoa học Việt Nam và quốc tế đã cố sức nghiên cứu, tìm hiểu để phát hiện ra những bí quyết trong sản xuất gốm cổ nước ta.
    Các kết quả khảo cổ học, dân tộc học cùng việc thu thập kinh nghiệm kỹ thuật gia truyền, kể cả đóng góp của các phòng thí nghiệm, các cuộc thực nghiệm... đến nay đã hé mở ra cho chúng ta những hiểu biết bước đầu vô cùng quan trọng về kỹ thuật gốm sứ, trong đó có thành tựu chế men gốm của dân tộc.
    Men gốm cổ của Việt Nam có hai loại chính là "men trong" và "men đục". Và từ hai loại men cơ bản này, có thể pha chế ra hàng loạt thứ men có màu sắc, đặc tính khác nhau bằng những nguyên vật liệu tự nhiên sẵn có.
    Men gốm cổ truyền của ta đều sử dụng nguyên liệu tự nhiên có sẵn và dễ kiếm. Đó là phù sa sông Hồng, đất đồi núi (màu vàng, màu đỏ thẫm, màu nâu...), tro, đất sét trong, đất sét xanh, vôi, v.v...
    Chất liệu chính để chế men gốm là tro. Làng gốm Bát Tràng xưa kia dùng "tro Quế", "tro Lường" ở Nam Hà làm men. Đó là loại tro đốt từ của gỗ cây sùng, cây dâng lân và cây cứt sắt.
    Khoảng trên 100 năm trước đây, Bát Tràng dùng cả tro trấu để chế men. Người ta trộn trấu với vôi bột và đem đốt cháy đến độ vừa thành tro đen, không đốt quá vì đất cháy lâu sẽ thành tro màu trắng, không chế men được.
    Tro trấu đen này được giã nhỏ, rây kỹ. Bột nhỏ mịn từ trấu và vôi cũng đem dùng như "tro Quế", "tro Lường" nói trên. Muốn có men màu vàng thì lấy phù sa sông Hồng, hoặc đất màu vàng (thổ hoàng) pha với bột tro, pha đất sét trắng với bột tro sẽ được men màu sữa hay men ngà, pha son hay đất đỏ với bột tro tạo ra men nâu.
    Hai chất bột tro và bột đất hoặc bột đá trộn đều với nhau, quấy và lọc thật kỹ thành một thứ bột gọi là "dị" tựa như nước sữa, không màu hay có màu tùy theo cách pha chế.
    Đây chính là men, dùng để tráng lên"xương" gốm, sứ. Người ta cũng dùng nó để trang trí. Các men màu (bột dị màu) khác nhau được dùng để vẽ trên xương gốm sứ hay để tráng từng bộ phận của đồ gốm theo yêu cầu mỹ thuật cần thể hiện.
    Nhớ láng máng cách chế tạo men gốm là một chuyện, chế tạo được men gốm thành công lại là vấn đề khác. Vấn đề đầu tiên nảy sinh là không có trấu.
    Vôi bột thì sẵn có rồi, nhờ phước của thùng hỗ trợ mà Nam đã có vôi bột, một trong hai nguyên liệu chính để chế tạo men theo cách cổ. Cái còn lại cần là trấu thì bó tay hoàn toàn. Trong cả cánh rừng này muốn tìm được cây lúa là hoàn toàn bất khả thi bởi điều kiện khí hậu không phù hợp.
    Thôi thì đã méo mó ta dùng cách méo mó vậy, Nam đánh liều sử dụng thứ tro hầm bà làng từ các đống lửa đã đốt trộn cùng thứ đất sét vàng đã được phơi khô và nghiền nhỏ.
    Sau khi làm được thứ hỗn hợp sền sệt màu nâu nâu thì nhúng phôi bát đĩa thẳng vào rồi đem đi nung luôn, được thì được không được cũng chịu thua.
    Sau một ngày chăm chỉ đốt lò Nam gặt thái được thành quả là một bộ bát đĩa với màu sắc nâu không ra nâu, vàng không ra vàng lại còn pha chút đen đen. Bên cạnh đó lớp vỏ ngoài khá sần sùi chứ không được mịn màng như đồ gốm sứ bình thường.
    Mặc kệ, có mà dùng đã là tốt lắm rồi, không thể được voi còn đòi luôn hai bà Trưng tiện thể vớ luôn cái cồng được.
    Kể từ đó mỗi khi ăn uống Nam lại lôi mấy thứ bát đĩa ra sử dụng một cách vui vẻ, ít nhất đây cũng là thứ do chính tay Nam tạo ra, là sản phẩm tâm huyết của Nam
    ***
    Kể từ khi tạm biệt Tuyết tại khoảng rừng trước đến giờ đã gần hai mươi ngày nhưng Nam vẫn chưa thấy Tuyết tìm tới.
    Nam khá là mong mỏi được gặp lại Tuyết, mong muốn giao tiếp xã hội là điều đã là con người ai cũng muốn làm. Chẳng ai muốn suốt ngày lủi thủi một mình cả.
    Nhất là khi gặp được đồng hương ở nơi bao quanh chỉ có cây với rừng như thế này thì sự mong mỏi gặp người khác, được dùng ngôn ngữ mẹ đẻ giao tiếp càng mãnh liệt.
    Sau một hồi tưới tắm cho khu vườn hiện đã xuất hiện đầy trồi non của khoai tây Nam rảnh rỗi chạm vào vòng tay xem bảng thông báo.
    Cấp độ của Nam tăng lên 17 từ lúc nào không hay, Nam cũng khá bất ngờ về việc bản thân tự nhiên lên cấp, mở thông tin hệ thống lên kiểm tra xem kinh nghiệm ở đâu ra mà lên cấp.
    Nhìn bảng thông báo xổ ra mà giật mình, hai mươi mấy yêu cầu xác định vị trí đến từ cả Tuyết và Samson, chẳng trách tại sao Tuyết không đến gặp Nam. không cho xác định vị trí thì tìm Nam trong cả khu rừng này khác gì mò kim đáy bể.
    Thông báo mới nhất về xác định vị trí là của Tuyết, yêu cầu cách đây hai ngày, muộn còn hơn không, chọn đồng ý rồi Nam chuyển qua xem phần tăng kinh nghiệm.
    Sau khi chọn hình thức sinh tồn hỗ trợ, mỗi khi Nam trồng cấy không chỉ kỹ năng chuyên biệt được kinh nghiệm mà kinh nghiệm để tăng cấp cũng được hưởng một lượng kinh nghiệm không nhỏ nên chỉ gần hai chục ngày Nam đã lên cấp độ 17
    Chuyển qua thông tin môi trường, phía dưới bảng xuất hiện một ô mới, nhóm sinh tồn, với tám ô nhỏ trong đó bốn ô có hình Nam, Tuyết và hai anh em song sinh còn ô có hình Hank bị đánh một dấu X màu đỏ
    Ngắm Tuyết trong hình khác xa so với đời thật, có lẽ do môi trường sinh tồn nên trông Tuyết có vẻ nhếc nhách hơn so với trong ảnh, còn ảnh của Nam thì không cần nhắc đến làm gì, khuôn mặt vẫn thộn thộn giống như chụp ảnh thẻ.
    Bảng thông tin hệ thống nhấp nháy xanh báo hiệu có thông báo mới, Nam chuyển sang đọc, Tuyết đã xác nhận việc xác định vị trí của Nam.
    Đó là một dấu hiệu tốt, chứng tỏ Tuyết sắp sửa tới đây, Nam sắp có người trò chuyện rồi.
    Mang tâm trạng hồi hộp đến tận hai ngày hôm sau mà chưa thấy Tuyết đến khiến Nam dần dần cảm thấy chán nản. Có lẽ Tuyết sẽ không đến, chắc do Nam không chấp nhận xác định vị trí sớm chăng.
    Sáng ngày thứ ba khi Nam đang lịch bịch chạy về gần đến nhà thì thấy bóng ai đó đi vào trong nhà.
    Nam giật mình rồi nhanh chóng núp vào bụi cây gần đó, thoáng suy nghĩ một chút, trên tay xuất hiện cây lao đá rồi nhẹ nhàng hết sức có thể từ từ tiếp cận nhà.
    May sao trong lúc rảnh rỗi Nam đã xây một cái tường bao hình vuông cao đến ngực ở quanh nhà, bức tường này trở thành vật che chắn cực tốt cho Nam tiếp cận cửa nhà mà không bị phát hiện.
    Cố gắng điều hòa hơi thở nhẹ nhàng, Nam tiến sát cổng, tay nắm chắc cây lao, chỉ cần có người xuất hiện ở cửa là Nam sẽ phóng thẳng cây lao tới, bài học xương máu Hank tặng cho Nam đến giờ vẫn còn khắc sâu trong lòng.
    Trong nhà không vang lên tiếng động gì, chẳng lẽ bóng người đó đã phát hiện Nam tiếp cận nên ẩn nấp trong nhà chờ Nam sơ hở sẽ lao ra cho Nam một kích trí mệnh
    Hai lòng bàn tay Nam ướt đẫm mồ hôi vì hồi hộp, khuôn mặt đỏ bừng lên vì kích động, Nam cúi thấp người, nhẹ nhàng đi tới đứng sát bên cạnh cửa
    Nam chợt thấy dưới cổ lành lạnh, đánh mắt xuống thì thấy một con dao đã kề sát cổ Nam
    Nam hoảng sợ mặt cắt không còn giọt máu, hai tay buông thõng thả cây lao đang cầm trên tay xuống, trán đổ mồ hôi lạnh toát vì sợ.
    - Đừng làm hại tôi, muốn gì tôi sẽ đưa hết
    Chợt tiếng cười như chuông bạc vang lên sau lưng Nam, tiếng cười này có vẻ hơi quen quen, trong trẻo dễ nghe.
    Con dao kề sát cổ đang tỏa ra hơi lạnh đáng sợ đột nhiên biết mất, tiếng nói vang lên bên tai Nam
    - Hóa ra đây là đạo đón khách của Nam à, dùng gậy gộc đón khách đúng là đặc biệt nhỉ
    Nam mừng húm, Tuyết đã tới
    ***
    Bên đống lửa Nam xiên hai con cá to béo đã được làm vảy, mổ ruột sạch sẽ từ từ nướng chín dưới nhiệt độ của đống lửa tỏa ra. Bên cạnh Nam là hai cái đĩa Nam đã làm trên đó bày sẵn một ít quả mọng.
    Đặc biệt nhất là cái nồi đất đang bốc khói nghi ngút trên đống lửa, trong đó một con cá được nấu cùng một vài cây nấm và một ít rau dại.
    Không gian càng thêm đặc biệt bởi ngồi bên đống lửa không chỉ có Nam mà còn có một bóng hồng xinh đẹp, không ai khác đó là Tuyết
    Sáng nay sau khi phát hiện người sau lưng mình là Tuyết ba hồn bảy vía của Nam mới quay về cơ thể, lắp bắp xin lỗi mấy câu, Nam nhặt lao thu vào kho chứa đồ rồi mời Tuyết vào lán ngồi.
    May sao hôm trước vảo rừng kiếm củi Nam phát hiện một cây to bị đổ dể tiện cho việc lao động và nghỉ ngơi Nam đã lấy cây gỗ về về làm ghế ngồi tạm. Bỏ một phen công phu đẽo gọt, chặt vót các kiểu Nam cũng làm được ba cái ghế tròn vừa đủ người ngồi.
    Phút ngần ngại ban đầu nhanh chóng qua đi với mấy câu hỏi mang đầy tính trách móc của Tuyết.
    - Sao Nam không cho phép Tuyết xác định vị trí?
    - Ờ thì do Nam cũng không biết - Nam gãi đầu
    - May cho Nam là Tuyết mấy hôm nay cũng rảnh, nếu không xin lỗi nhé khỏi tới
    - Nam xin lỗi, à Tuyết ăn sáng chưa, ăn tạm chút cá nhá
    Nam nhanh chóng lấy ra mấy con cá bắt được ven hồ, bản thân có lỗi mà.
    - Biểu hiện như thế còn tạm được, không phải cùng là người Việt Tuyết cũng chẳng thừa hơi tới chỗ Nam - Tuyết bất mãn lẩm bẩm.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    HAPPY NEW YEAR - 2017
    ---QC---


  2. #37
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 36: Lời mời từ Tuyết
    Mong các bác góp ý





    Gặp đồng hương nơi rừng rậm hoang vu này quả là một điều rất đỗi may mắn đối với Nam nên Nam không thể để phí cơ hội được nói chuyện này được.
    Sau bữa sáng, Nam dọn một đĩa quả mọng, đun một nồi nước rồi dùng bát thay cốc, ngồi trong lán cùng Tuyết vừa uống nước vừa trò truyện, chủ yếu là Nam hỏi, Tuyết trả lời.
    Qua câu chuyện Nam mới biết Tuyết đã tham gia trò chơi một lần rồi, đây là lần thứ hai Tuyết tham gia sinh tồn, điều đó giải thích khối lượng kiến thức về thế giới trò chơi này của Tuyết.
    Nam khá tò mò về khái niệm trận doanh trong thế giới này nên điều đầu tiên Nam hỏi tới là về vấn đề này và được Tuyết giải thích khá cặn kẽ.
    Về các trận doanh thì trong thế giới trò chơi này người chơi tự tham gia các trận doanh để đảm bảo cơ hội sinh tồn lớn hơn song những người chơi thường chọn trận doanh theo khu vực địa lý và tôn giáo để tham gia.
    Có tám trận doanh chủ đạo là: Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, quang, ám và tự do.
    Kim trận doanh chủ yếu là những người chơi sinh tồn thuộc khu vực châu mỹ, với biểu tượng là một con đại bàng màu vàng kim.
    Mộc trận doanh chủ yếu là những người chơi sinh tồn thuộc khu vực châu phi, với biểu tượng là một cái cây bao báp màu xanh lá
    Thủy trận doanh cũng là trận doanh của Tuyết là những người chơi thuộc khu vực châu á, với biểu tượng là một chú cá heo xanh nước biển
    Hỏa trận doanh chủ yếu là những người chơi thuộc khu vực châu âu với biểu tượng là một con rắn màu đỏ
    Thổ trận doanh là những người chơi thuộc châu lục duy nhất còn lại, châu đại dương.
    Còn hai trận doanh quang và ám lại phân chia theo tôn giáo của những người chơi sinh tồn, quang trận doanh chủ yếu là những người theo công giáo, trong đó có không ít các chức sắc tôn giáo của các dòng tu tin thờ vào chúa trời. Dĩ nhiên biểu tượng của trận doanh này là một thiên thần.
    Ngược lại ám trận doanh lại là những người thuộc hệ phái tin thờ quỷ dữ, trước đây vốn không có ám trận doanh nhưng khi quang trận doanh do các tín đồ thờ chúa được lập ra thì kéo theo sự xuất hiện của ám trận doanh và lẽ tất yếu biểu tượng của trận doanh này là quỷ Satan, ông chủ của địa ngục.
    Trận doanh tự do là trận doanh đặc biệt nhất, tất cả sắc tộc, tôn giáo, quốc gia đều có thể tham gia trận doanh này, đây cũng là trận doanh lớn mạnh nhất với các thành viên đến từ khắp năm châu, đủ mọi tôn giáo, tín ngưỡng.
    Trận doanh này càng đặc biệt hơn khi nó là trận doanh lâu đời nhất trong thế giới sinh tồn với biểu tượng là một cánh tay cầm kiếm giơ lên.
    Nói về quan hệ thì chẳng có trận doanh nào là đồng minh cũng như đối địch với nhau vĩnh viễn, nhưng hiện tại đang có các cặp trận doanh đối địch nhau là quang và ám, kim và mộc, thủy và hỏa, hai trận doanh thổ cùng tự do trung lập không giúp đỡ cũng không đối địch với trận doanh nào.
    Tuy nói rằng quan hệ đối địch song các thành viên trong các trận doanh cũng không thể luôn có quan hệ đối địch với nhau bởi khi tham gia vào thế giới trò chơi, không thể biết được sẽ gặp những nguy hiểm gì, do đó khi cần trận doanh đối địch cũng có thể là bằng hữu.
    Trong khi trò chuyện, Tuyết có nói tới Hank đồng thời thông báo tin dữ là Hank đã qua đời. Nam mặc dù rất muốn chia sẻ về cái chết của Hank với Tuyết, ít nhất cũng kiếm được người an ủi bản thân nhưng đã kìm lòng mà giữ bí mật không nói ra.
    Lý trí không cho phép Nam làm thế, Nam rất sợ sự việc cướp đoạt lại xảy ra như lần trước, tình huống sẽ thay thế giữa Hank truy sát Nam thành Tuyết truy sát Nam mất.
    Hiện giờ trong mắt Tuyết, Nam mới chỉ là người chơi mới, cấp bậc không cao, nhưng mọi chuyện có thể thay đổi nếu biết Nam đã tăng lên đến cấp độ 17
    Kẻ mang ngọc luôn có tội, không biết Tuyết sẽ phản ứng như thế nào khi biết Nam đã tước đoạt toàn bộ kinh nghiệm cũng như kho chứa của Hank, Nam cũng không muốn biết điều đó bởi khi điều đó xảy ra nguy cơ hai người trở mặt với nhau là rất cao.
    Theo lời Tuyết, Hank là người Úc, thuộc trận doanh Thổ, với biểu tượng là con sư tử màu nâu đất. Nhưng theo Nam nhớ, khi Nam chạm vào vòng tay của Hank thì biểu tượng xuất hiện là con rắn màu đỏ đất mới đúng.
    Suýt chút nữa Nam nói ra vấn đề biểu tượng của Hank nhưng may sao kìm lại đúng lúc, Nam đang giả bộ không biết đến cái chết của Hank, giờ mà buột miệng nói ra khác gì lạy ông tôi ở bụi này.
    - Căn nhà này là của ai vậy?
    Tuyết vừa ngắm nghía ngôi nhà vừa hỏi Nam
    - Của Nam chứ còn của ai nữa, Nam xây toàn bộ đấy
    Nam trả lời đầy tự hào
    Tuyết nhìn Nam một lượt từ đầu đến chân rồi nhìn lại sang ngôi nhà, biểu hiện khá kì quái hỏi
    - Nam cấp độ bao nhiêu rồi
    Nam gãi gãi đầu, không thể nói cấp độ thật được, như thế sẽ bị nghi ngờ ngay. Chẳng có ai vụt một cái tăng cả chục cấp như vậy được
    - Ờm, Nam mới lên cấp mười
    - Sao mấy hôm trước Nam bảo mới cấp bốn hay năm gì cơ mà
    Tuyết quay sang hỏi đầy nghi ngờ
    - Ờ thì Nam cũng không xem kỹ cấp độ mấy, mấy hôm trước mới lên mười
    Nam khá là bối rối về vụ cấp độ này, nên trả lời lập lờ nước đôi, vừa có ý bảo bản thân không chú ý cấp độ nên trả lời hôm trước không được chính xác, đồng thời khẳng định việc lên cấp độ của bản thân gần đây thôi chứ không phải ngay sau khi gặp Tuyết.
    - Nói thật nhé, Tuyết đến đây không phải để chơi không đâu, còn một việc quan trọng nữa muốn nói với Nam
    Tuyết quay lại ghế ngồi, nhìn khá là nghiêm túc
    - Việc gì thế, Tuyết nói đi
    Nam cũng ngồi xuống ghế đối diện hỏi, trong lòng tương đối hoang mang, chẳng lẽ Tuyết đoán ra việc Hank bị Nam tước đoạt nên mới đến
    Tuyết chờ Nam hỏi xong liền nói
    - Tuyết đến muốn mời Nam tham gia Thủy trận doanh
    Nhìn thoáng qua nét mặt của Nam, Tuyết nói tiếp
    - Mỗi một trận doanh đều cần có các thành viên mới có thể tồn tại và phát triển được, không có thành viên mới gia nhập thì trận doanh đó coi như là yếu kém không thể cạnh tranh với các trận doanh khác được, Nam hiểu điều đó chứ
    Nam gật đầu trả lời
    - Nam hiểu, nhưng liên quan gì đến chuyện này
    Tuyết tiếp lời
    - Liên quan chứ, Trận doanh càng có nhiều thành viên thì khả năng chiếu cố nhau trong thế giới sinh tồn càng cao đồng thời tỉ lệ tồn tại trong thế giới càng tăng nên nhiệm vụ của các thành viên trong trận doanh là tìm kiếm những người chơi mới như Nam để mời tham gia trận doanh phù hợp với trận doanh mình.
    Nam cười tếu táo
    - Nên Tuyết thành nhà vận động vận động Nam chứ gì
    Tuyết cũng mỉm cười đáp
    - Đúng thế, giờ Tuyết phát hiện ra Nam nên phải mời Nam tham gia trận doanh chứ. Thật ra theo kế hoạch Tuyết sẽ đến thuyết phục Nam trước đến khi Nam lên cấp mười mới đưa ra lời mời.
    Tuyết vén sợi tóc vướng trước trán, nhìn Nam với ánh mắt như một nhà tuyển dụng nhìn sinh viên xin việc
    - Giờ Nam lên cấp mười rồi, quá đủ điều kiện nên Tuyết đỡ mất công đi lại nhiều, sao Nam đồng ý gia nhập trận doanh không.
    Nam nghĩ ngợi một chút cẩn thận hỏi
    - Gia nhập trận doanh thì cần những điều kiện gì? có phải cống hiến gì không?
    Tuyết kiên nhẫn giải thích
    - Gia nhập trận doanh cũng không có điều kiện gì quá nặng nề cả, chỉ cần cấp độ từ mười trở lên và bản thân đồng ý là gia nhập được. Còn cống hiến ý Nam là cống hiến khi gia nhập hay sau khi gia nhập
    Nam trả lời
    - Cả hai Nam đều không hiểu, Tuyết giải thích cả được không
    Tuyết cũng đoán Nam sẽ nói thế nên trả lời luôn
    - Khi gia nhập thì không cần cống hiến gì cả, Nam còn nhận được một món quà từ kho trận doanh nữa, đừng hỏi Tuyết là quà gì, quà được chọn ngẫu nhiên từ kho. Khi Nam gia nhập rồi chỉ cần mỗi khi tham gia trò chơi trở về cống hiến một ít vật phẩm thu được từ thế giới trò chơi cho trận doanh là được
    Nam nghe đến quà cáp nên cũng xuôi xuôi, nhưng vẫn cẩn thận hỏi thêm
    - Còn gì nữa không
    Tuyết lại tiếp tục dụ dỗ
    - Còn nhiều cái lợi nữa chứ, thứ nhất Nam sẽ được các thành viên khác trong trận doanh trợ giúp và bảo vệ trong thế giới trò chơi cũng như ngoài thế giới thật, thứ hai có thể trao đổi cách thức sinh tồn, đồ đạc, cũng như nhiều thứ khác với các thành viên khác trong trận doanh cũng như trận doanh khác không đối địch với giá cả phải chẳng
    Tuyết uống một ngụm nước trong bát thấm giọng rồi tiếp tục
    - Bên cạnh đó trận doanh cũng có phần thưởng cho Nam khi có đóng góp như tìm kiếm được thêm thành viên hay góp cho trận doanh một số thứ đặc biệt.
    Tuyết đứng lên nhìn Nam hỏi
    - Sao Nam nghĩ thế nào
    Nam ngẫm nghĩ những lợi ích đạt được cũng như yêu cầu khi tham gia. Cũng không có gì là quá đáng cả, một tập thể muốn vững mạnh tất nhiên cần có sự đóng góp của các thành viên.
    Nam trả lời
    - Có thể cho Nam suy nghĩ kĩ rồi mới trả lời được không
    Tuyết ngồi xuống ghế, khí thế hơi giảm xuống một chút nhưng cũng không thúc ép Nam
    - Ừ, là Tuyết vội vàng, Nam cứ suy nghĩ kĩ đi rồi trả lời Tuyết
    Dường như nghĩ ra thêm điều gì đó Tuyết lại hỏi
    - Quên mất, Nam đã chọn loại hình sinh tồn chưa
    Nam hơi đỏ mặt vì ngại loại hình sinh tồn yếu ớt bản thân được nhận, đang định trả lời thì Tuyết chen vào
    - Từ từ, để Tuyết đoán nhé, loại hình sinh tồn của Nam là người hỗ trợ đúng không
    Nam cười khổ gật đầu
    - Tuyết đoán đúng rồi đấy, Nam là người hỗ trợ
    Nghe xong câu trả lời của Nam mắt Tuyết lấp lánh, môi nở nụ cười như nắm chắc phần thắng trong tay, Nam nhìn Tuyết cười mà mù mờ chẳng hiểu mô tê gì cả.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi phamquangduy, ngày 09-01-2017 lúc 21:59.

  3. #38
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 37: Lựa chọn
    Mong các bác góp ý





    Bắt gặp ánh mắt của Tuyết khiến bản tính tò mò của Nam nổi lên tuy vậy Nam vẫn cảm thấy khá tự ti với loại sinh tồn của bản thân
    Bao nhiêu loại sinh tồn mạnh hơn như chiến sĩ hay thợ săn không chọn lại chọn loại hình người hỗ trợ, loại hình yếu nhất trong các loại hình.
    - Ý Tuyết là gì? Nam không hiểu
    Tuyết vẫn giữ ánh mắt đầy chắc chắn trả lời
    - Nói thế nào nhỉ, thế này nhé Nam vừa nghe Tuyết nói đến tám trận doanh trong thế giới sinh tồn này rồi đúng không
    Nam gật đầu
    - Ừ cái này Tuyết vừa nói mà
    - Thế thì Nam cần phải biết thêm một điều nữa về Thủy trận doanh, Thủy trận doanh có những điều kiện ưu đãi tốt nhất cho người hỗ trợ đấy
    Tuyết tỉ mẩn giải thích
    - Thủy trận doanh còn được gọi là trận doanh hỗ trợ bởi vì số lượng người hỗ trợ tham gia trận doanh nhiều nhất so với các trận doanh còn lại, tham gia Thủy trận doanh Nam có điều kiện học hỏi kinh nghiệm của nhiều người hỗ trợ hơn. Không có gì quý báu hơn kinh nghiệm Nam hiểu không
    Nam tỏ vẻ đã hiểu, hỏi lại Tuyết
    - Thế Tuyết là loại người sinh tồn nào
    Tuyết hơi đỏ mặt, ngần ngừ một chút rồi trả lời
    - Tuyết là thợ săn, nhưng mà Thủy trận doanh đúng là cái nôi cho người hỗ trợ đấy, Nam cứ suy nghĩ đi.
    Tuyết đứng dậy đi ngắm nghía xung quanh, một mặt để Nam có thời gian suy nghĩ mặt khác là để giải tỏa sự ngần ngại của bản thân. Đang ngó nghiêng cái lò nung của Nam thì Nam trả lời
    - Nam đồng ý gia nhập trận doanh Thủy
    Tuyết vỗ tay, vui vẻ quay lại nói
    - Tuyết đoán chắc Nam sẽ đồng ý mà
    Tuyết chạm vào vòng tay người chơi, thao tác gì đó trên bảng lựa chọn rồi đưa vòng tay lên trước mặt Nam nói
    - Nam chạm vòng tay vào đi
    Nam làm theo lời Tuyết đưa vòng tay của bản thân lên chạm vào vòng tay của Tuyết, ngay lập tức một bảng thông báo hiện lên
    - Tham gia trận doanh sinh tồn. Đồng ý/ Không đồng ý
    Nam chọn đồng ý, hình một chú cá heo màu xanh nước biển hiện lên trên vòng tay của Nam
    Tuyết thấy thế mỉm cười nói
    - Chào mừng Nam đến với Thủy trận doanh
    ***
    Để ăn mừng sự kiện Nam tham gia Thủy trận doanh, Tuyết bỏ ra hai miếng thịt cùng một ít rau rừng, quả rừng làm một bữa liên hoan nho nhỏ
    Trong khi ăn Tuyết ngỏ lời
    - Nam xây ngôi nhà này mất nhiều thời gian không
    Nam vừa nhồm nhoàm ăn vô cùng mất hình tượng vừa trả lời
    - Cũng không mất mấy đâu, độ mười lăm ngày thôi
    Tuyết đặt bát đũa xuống nói
    - Tuyết muốn đặt Nam xây cho Tuyết một ngôi nhà, giá cả thế nào
    Nam cũng dừng đũa hỏi lại
    - Tuyết không làm nhà ở à, mà giá cả là sao
    Tuyết nghĩ thầm "làm như ai cũng xây nhà không bằng, muốn tát cho một phát quá", tuy lòng nghĩ thế nhưng vẫn bình tĩnh đáp
    - Tuyết không xây nhà, giá cả thì có nhiều loại lắm có thể trả bằng hiện vật cũng có thể trả bằng tiền, tùy Nam chọn
    Nam nghĩ ngợi một chút, bản thân xây một ngôi nhà cũng không tốn bao nhiêu công sức, nguyên vật liệu đều là thứ sẵn có, chỉ cần bỏ công sức một chút là được.
    Bên cạnh đó kỹ năng xây dựng của Nam cũng chưa có chút xíu tiến triển nào, xây ngôi nhà cho Tuyết chắc chắn sẽ tăng được không ít kinh nghiệm, nhưng vấn đề giá cả phải nghiên cứu kỹ càng mới được
    Bản thân Nam cũng không biết đưa ra cái giá như thế nào mới là hợp lý, tốt nhất là chơi thái cực quyền, đưa đẩy cho Tuyết ra giá là đẹp nhất
    Nam trả lời
    - Thế này nhé, Nam sẽ xây cho Tuyết một ngôi nhà còn vấn đề giá cả thì khi Tuyết nhận nhà cho Nam một cái giá hợp lý là được, mình cùng trận doanh mà lại cùng dân tộc nữa, phải tin nhau chứ.
    Tuyết cũng đồng ý với ý kiến của Nam nên đáp luôn
    - Ok thế khoảng bao nhiêu ngày nữa Tuyết đến nhận nhà được, nói trước nhà phải tương tự như nhà của Nam, Tuyết để ý rồi xây bên cạnh nhà Nam luôn cũng được, khoảng đất bên cạnh kia cũng phù hợp đấy
    Vừa nói Tuyết vừa chỉ khoảng đất có vài cây nhỏ lưa thưa bên cạnh nhà Nam, Nam nhìn theo đáp
    - Khoảng đất kia cũng được, tầm hai mươi ngày nữa Tuyết đến nhận nhà là được.
    Nam khá tự tin với khả năng xây dựng của bản thân nên đáp tương đối chắc chắn.
    Kết thúc buổi liên hoan mừng Nam gia nhập trận doanh, Tuyết tạm biệt đồng thời hẹn hai mươi ngày nữa quay lại, Nam cũng đảm bảo một lần nữa thời gian xây dựng rồi tiễn Tuyết ra cổng.
    Quay lại dọn dẹp, tưới tắm cho khu vườn sau nhà xong Nam mở bảng kỹ năng chuyên biệt kiểm tra mới phát hiện độ thuần thục của kỹ năng xây dựng không biết từ lúc nào đã tăng lên 10%.
    Nam đoán 10% tăng lên này nhờ việc xây tường rào mà có. Tăng lên được cũng là điều tốt, chỉ sợ không tăng lên chứ không sợ tăng nhiều.
    Nhờ có buổi gặp mặt với Tuyết mà Nam thấy thư thái hơn hẳn, chắp tay sau lưng lững thững quay vào nhà vừa đi vừa thổi sáo bài hát ưa thích, Nam thấy trong lòng vui vẻ hơn nhiều.
    Sáng hôm sau, sau khi kết thúc công việc thường nhật luyện tập và chăm sóc cho vườn cây, Nam bắt đầu khảo sát thực địa khu vực cạnh nhà chuẩn bị cho việc xây dựng
    Khu đất này hơi dốc xuống nên đòi hỏi Nam phải xử lý xong phần đất nền mới có thể xây dựng được, việc này cũng không khó, chỉ cần dùng đất đá xung quanh đắp lên là được.
    Tốn hai ngày đắp nền khiến thời gian xây dựng của Nam bị co lại khá nhiều, vốn dĩ xây dựng chỉ cần khoảng hai mươi ngày lại có khả năng phải kéo dài ra. Muốn xong kịp thời gian Nam không thể không tăng tốc độ và cường độ lao động.
    Được cái đã có kinh nghiệm xây dựng căn nhà trước cùng với sự giúp đỡ của kho chứa đồ nên việc chuẩn bị nguyên vật liệu được giảm bớt thời gian đáng kể.
    Ngày xây dựng thứ mười đến đêm vòng tay lại sáng lên báo hiệu sự xuất hiện của thùng hỗ trợ, Nam đấu tranh tư tưởng giữa việc đi kiếm đồ hỗ trợ với việc nghỉ ngơi để làm việc chán chê mới đưa ra quyết định không đi kiếm thùng hỗ trợ
    Hôm sau, đang lúi húi đục lỗ ở xà thì Nam giật bắn mình khi có tiếng người hổn hển cùng tiếng loạt xoạt vang lên từ sau lưng, nhanh chóng lôi cây lao đá trong kho ra Nam tiến lại tìm nơi phát ra tiếng động
    Tiếng động phát ra từ một bụi cây rậm rạp sau lưng Nam, đứng cách bụi cây khoảng một mét Nam cẩn thận đưa mũi lao ra phía trước, gạt cành lá sang bên và nói
    - Ai đó, ra đây đi
    Không có tiếng đáp lời càng khiến Nam cẩn thận hơn, lùi lại một đoạn nhặt vài viên đá ném vào bụi cây, vẫn không có tiếng người trả lời, Nam lấy hết dũng khí tiến tới
    Chim bị bắt trượt thì sợ cành cong, từ vụ bị Hank truy đuổi đâm ra Nam vô cùng cẩn thận khi tiếp xúc với người chơi khác, thậm chí ngày Tuyết đến chơi Nam còn phải cẩn thận ẩn nấp mới dám tiến lại gần nhà
    Cẩn thận gạt cành lá sang bên, đập vào mắt Nam là một người đàn ông da trắng người bê bết máu đang nằm ngửa mặt lên trời, hai mắt nhắm tịt cả người không ngừng run rẩy
    Dùng mũi lao chọc chọc thử thấy người đàn ông không có phản ứng gì, chỉ hơi khẽ rên rỉ, Nam thưc sự muốn giúp người đàn ông kia nhưng sự sợ hãi việc người đàn ông có thể tấn công bản thân cũng xuất hiện kèm theo
    Thôi thì cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, người Việt ai chả có lòng thương người, Nam kiểm tra thêm một lượt xác định người đàn ông này không có khả năng gây nguy hiểm cho bản thân mới dám tiến tới bên cạnh
    Kiểm tra mạch, vẫn đập, chỉ có vẻ hơi yếu ớt, hơi thở khá yếu có lẽ do mất máu. Lý do mất máu cũng lồ lộ ra đấy, một loạt vết thương giống như vết răng động vật ở bắp đùi và lưng người đàn ông.
    Nam xốc nách người đàn ông kéo về phía nhà mình, tiếng xột xoạt lại vang lên, Nam ngay lập tức thả người đàn ông xuống cây lao đá xuất hiện trong tay hướng về phía âm thanh.
    Từ sau gốc cây xuất hiện một cặp mắt đầy hoang dã, đôi tai dựng thẳng, lông xám, hằm răng trắng ởn sắc nhọn, mẹ nó là chó sói
    Nam sợ hãi lùi lại, chó sói bản chất là một động vật ăn thịt một kẻ săn mồi đáng sợ, và tương ứng với nó đó là sự liên quan mật thiết với sự nguy hiểm, phá hoại, gian ác.
    Con sói từ sau gốc cây từ từ tiến tới phía Nam và người đàn ông
    Hình thể của nó khiến Nam thật sự sợ hãi. một con sói xám to lớn. Chiều cao của nó phải đến gần thắt lưng Nam, hàm răng sắc nhọn, cả người toát lên hơi thở giết chóc.
    Chó sói là loài động vật ăn thịt đáng sợ với kỹ năng săn mồi sắc bén, nỗi khiếp sợ của bất cứ ai khi ở trong rừng bởi sự dẻo dai và tính hoạt động theo bầy đàn cùng với phương pháp tấn công cắn xé liên tiếp con mồi cho đến chết.
    Con sói dừng lại cách Nam khoảng bốn mét và bắt đầu phát ra tiếng gầm gừ đáng sợ, chắc chắn là con sói làm nhiệm vụ trinh sát rồi, tiếp sau nó sẽ là cả bầy sói
    Nam cố gắng trấn an bản thân phải thật bình tĩnh sói có thể cảm nhận được sự sợ hãi hoặc lo lắng của con mồi và luôn muốn làm nạn nhân hoảng loạn trước khi tấn công, sự hoảng loạn khiến chúng hung hăng hơn.
    Nam giơ cây lao đá ra phía trước, đồng thời tránh nhìn vào mắt con sói việc nhìn vào mắt một con chó sói hung dữ có thể khiến nó cảm nhận được sự lo lắng của bản thân Nam. Bên cạnh đó, nó có thể coi đó là hành động khiêu khích và có thể tấn công bất kỳ lúc nào.
    Con sói không có dấu hiệu dịu lại, có lẽ mùi máu từ người đàn ông đã đánh thức bản năng hoang dã đáng sợ của nó.
    Con sói tiếp tục gầm gừ và tiến lại gần Nam thêm một chút, cơn sợ hãi bắt đầu lan tỏa khắp người Nam khi liên tiếp có tiếng động loạt xoạt vang lên phía sau con sói, bầy sói đã tới.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #39
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 38: Bầy sói điên cuồng
    Mong các bác góp ý





    Hình tượng con sói là một mô típ phổ biến trong thần thoại của các dân tộc trên toàn lục địa Á-Âu và Bắc Mỹ tương ứng với mức độ lịch sử phân bố của môi trường sống của những con sói. Trong một số ngôn ngữ châu Âu, sói tương ứng với sói xám được coi là chó sói thực sự.

    Sói xám là kẻ săn mồi dẻo dai, chúng săn mồi theo bầy đàn nên hiệu quả săn mồi của chúng rất cao. Sói xám rất dai sức, có thể săn bám mồi liên tục trong thời gian dài lên đến 3 giờ và chạy nhanh tới 65 km/h.

    Vừa chạy chúng vừa hú để gọi đồng bọn và cũng là để con mồi kinh khiếp, tự gục ngã. Loài sói thường cất tiếng hú để giao tiếp với đồng loại, tiếng hú của chúng to và kéo dài, rất đáng sợ.

    Là động vật khá hung dữ. Đặc biệt khi đói và khan hiếm thức ăn, chúng có thể liều lĩnh tấn công vào các trang trại hay bản làng để bắt gia súc làm thức ăn và có thể tấn công con người bất kì lúc nào.

    Đó đúng là cái Nam đang phải đối mặt, mới đầu chỉ là một con sói đơn lẻ, nhưng tiếp sau nó là mười con sói cùng loại, mười một con sói tương đương với mười một cơn ác mộng.

    Nam dần rơi vào tình huống xấu nhất có thể xảy ra, ngoại trừ con sói đầu tiên đứng nguyên nhìn chằm chằm vào Nam mười con sói còn lại từ từ di chuyển thành một vòng tròn bao vây Nam vào giữa

    Giây phút này Nam chỉ muốn bỏ chạy, mặc xác người đàn ông kia, nhưng việc bỏ chạy không những bất khả thi mà còn có thể gây thêm nguy hiểm cho Nam bởi khi bỏ chạy Nam sẽ thành mục tiêu di động cho lũ sói đuổi giết

    Nam cố vận dụng hết mọi nơ ron thần kinh để tìm cách thoát thân

    Xung quanh đều là rừng, không có nơi ẩn nấp an toàn, không có nơi nào để cố thủ, mặc dù Nam cách nhà không xa nhưng để chạy được đến nhà cũng cần một thời gian nhất định

    Nam không tin bản thân mình có thể chạy nhanh hơn bầy sói được

    Lũ sói đã bố trí xong vòng vây và bắt đầu từ từ áp sát Nam

    Người đàn ông dưới đất có lẽ đã tỉnh và bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ tối nghĩa

    Nhìn những vết thương trên người ông ta chắc chắn là do lũ sói gây ra rồi, Nam trở nên căng thẳng cực độ, Nam không muốn sẽ trở thành nạn nhân của lũ sói như người đàn ông này.

    Ông ta còn gắng gượng chạy được đến đây nhưng Nam thì sao, có lẽ Nam sẽ thành thức ăn trong bụng lũ sói mất

    Trong kho chứa đồ cũng không có thứ vũ khí nào có lực sát thương đủ lớn để xua đuổi bầy sói, chỉ có một ít cây gỗ làm xà nhà, vôi bột cũng không có nhiều chẳng đủ để che mắt cả chục con sói, cây rìu đá cũng chẳng thể giúp Nam bổ được bao nhiêu con sói

    Con dao đá bên thắt lưng lại quá ngắn, Nam không muốn chiến đấu giáp lá cà với lũ sói hung dữ này

    Nam nhớ tới vũ khí năng lượng hóa, giờ có thứ vũ khí như của Hank thì tốt quá, từ khi đạt được thứ kĩ năng đặc biệt này Nam đã không ít lần thử nghiệm nhưng chưa một lần tạo được thành công

    Nhìn Hank làm ra cây kim năng lượng có vẻ khá đơn giản nhưng đến phiên Nam thì nó trở thành một bài toán hóc búa, Nam thử mọi cách từ nghĩ đến, đập tay như Hank làm đều không ăn thua

    Tiếng grừ đầy đáng sợ vang lên phía sau làm Nam không giữ nổi bĩnh tĩnh nữa, một con sói đã áp sát Nam từ phía sau.

    Nam bước lùi lại đâm mạnh cây lao đá về phía trước

    Tiếng người đàn ông rên rỉ to hơn, chắc Nam đã giẫm vào ông ta, nhưng bây giờ ông ta có kêu trời cũng không còn quan trọng nữa bởi Nam đã đâm trượt

    Con sói lao đến như một bóng ma màu xám với bộ hàm sắc nhọn, Nam dường như cảm nhận được hơi thở chết chóc của con sói ngày một gần hơn

    Trong tích tắc đó, bản năng sinh tồn của Nam trỗi dậy thúc đẩy Nam phải có hành động tránh né cú vồ

    Nam lách mình sang bên cạnh đè lên người đàn ông để tránh cú vồ của con sói

    Nam tránh được rồi, có lẽ vì tránh mũi lao của Nam nên cú nhảy của con sói không đủ lực, không đủ nhanh, giúp Nam tránh được một kiếp

    Con sói vồ trượt nhưng vẫn để lại một đường móng vuốt lên lưng Nam, cảm giác đau đớn xộc đến rất nhanh làm Nam hiểu bản thân đã bị thương.

    Con sói đầu tiên vốn đứng bất động bất ngờ lao tới như thay thế cho đồng bọn sau cú vồ trượt, giờ Nam không thể né được nữa, cây lao đá đã văng khỏi tay sau pha lách người tránh cú vồ vừa rồi.

    Cái miệng đầy răng nhọn hoắt của con sói đã đến rất gần, mùi tanh tưởi xộc đến làm đầu óc Nam càng thêm hoảng loạn

    Nam nhắm tịt mắt, hai tay ôm lên đầu, thế là hết, Nam sẽ chết ở nơi này.

    Một giây, hai giây, năm giây

    Sao con sói chưa cắn tới, đáng lẽ nó phải đớp vào tay, vào người Nam rồi chứ

    Nam mở hé mắt, trước mặt Nam không phải là bộ mặt hung dữ của con sói, mà là một màn sáng màu xanh nước biển

    Người đàn ông Nam đang nằm đè lên đã tỉnh, một tay của ông ta giơ thẳng lên trời, lòng bàn tay mở rộng, từ lòng bàn tay một quầng sáng nhu hòa liên tục phát ra

    Nam nhìn sang bên lũ sói chúng vẫn vây quanh nhưng không thể vượt qua được màn sáng xuất phát từ tay người đàn ông, có vài con sói đang cào vào màn sáng

    Một con sói nhảy bổ lên nhưng khi va vào màn sáng giống như va phải một bức tường đàn hồi bật ngược lại

    Có lẽ chúng không muốn từ bỏ con mồi ngay trước mặt nên càng cố gắng tấn công màn sáng, răng, móng vuốt liên tục cào, cắn vào màn sáng nhưng không suy chuyển nổi màn sáng nhìn như mỏng manh này

    Người đàn ông thều thào

    - Mo...ve

    Mặc dù dốt tiếng Anh nhưng mấy từ cơ bản Nam vẫn biết, hiểu ý người đàn ông muốn Nam tránh ra, Nam ngồi sang bên cạnh người đàn ông

    Màn sáng chợt rung động, tuy nhỏ nhưng Nam vẫn có thể nhận ra, tay người đàn ông khẽ run, chẳng cần nói cũng biết ông ta đang lả dần đi

    Nam vội vàng lay người đàn ông, Nam không muốn chui vào bụng sói

    Người đàn ông mở mắt, cố chống tay còn lại xuống đất

    - Help me.....get up

    Cái này vẫn hiểu được, Nam vội vàng đỡ người đàn ông ngồi dậy và cho ông ta dựa vào mình

    - W...ater

    Nước, nước Nam vội vàng lấy vài quả mọng còn sót lại trong kho chứa đồ bóp nước chảy vào miệng người đàn ông

    Có lẽ nước giúp ông ta tỉnh táo hơn phần nào, ông ta vịn vào Nam đứng dậy, loạng choạng muốn bước đi, ngắt quãng thều thào

    - We must go ..... now

    Nam loáng thoáng hiểu rằng ông ta muốn cả hai phải di chuyển ngay, nhưng hướng đi của ông ta ngược hướng với hướng nhà Nam

    Nam vội vàng xốc nách ông ta kéo theo hướng nhà Nam, bức tường bao quanh nhà Nam quá đủ để bảo vệ cả hai, chỉ cần lấy những cây gỗ làm xà trong kho ra chắn cửa thì đảm bảo lũ sói không thể vào được

    Mặt khác ở nhà Nam còn có lửa, thú hoang lúc nào cũng sợ lửa, ngọn lửa sẽ giúp Nam xua đuổi lũ sói

    Nam cố nặn hết khả năng ngoại ngữ của bản thân vừa kéo người đàn ông theo hướng nhà mình vừa nói

    - No, no.... this way

    Người đàn ông đã yếu lắm rồi, không đủ sức bước đi chứ đừng nói tới việc kéo Nam đi hướng ngược lại nên buộc phải bước theo Nam

    Cánh tay phát ra màn sáng của ông ta vẫn giơ thẳng lên trời đồng thời màn sáng vẫn được duy trì mặc dù đang có dấu hiệu mờ dần đi

    Nam biết khi màn sáng biến mất cũng là lúc lũ sói ập vào tấn công cả hai bởi mười một con sói vẫn chưa từ bỏ ý định tấn công Nam và người đàn ông mà giữ nguyên tình trạng bao vây xung quanh không ngừng di động theo.

    Khi thấy ngôi nhà của Nam hiện ra trước mắt, người đàn ông bỗng chốc khỏe hẳn lên, có lẽ ý chí cầu sinh đã thành động lực đốt cháy những năng lượng cuối cùng trong cơ thể giúp ông ta có thêm sức mạnh

    Lũ sói có lẽ cũng biết rằng khi Nam cùng người đàn ông vào được nhà thì khả năng chúng mất đi con mồi là rất cao nên bắt đầu tấn công điên cuồng

    Gần như con trước vừa tấn công màn sáng xong thì con sau ập tới, con nhảy lên vồ, con lao tới húc, con cố gặm màn sáng nhưng mọi loại tấn công đều không có hiệu quả bởi màn sáng vẫn đứng sừng sững bảo vệ sự an toàn cho hai người trong nó

    Một con sói có vẻ là sói đầu đàn hú lên một tràng dài, dường như để đáp lại tiếng hú của nó số sói còn lại cũng tru lên theo, từ phía sau Nam cũng nghe vọng tới một loạt tiếng hú nữa

    Con sói đầu đàn đã gọi thêm đồng bọn tới, mười một con sói đã làm Nam cùng người đàn ông trật vật đến vậy trong khi phía sau số tiếng hú báo hiệu ít nhất cũng phải hai chục con sói nữa đang tiến tới làm Nam thấy lạnh cả sống lưng

    Nam cùng người đàn ông chỉ còn cách nhà khoảng mười mét, lũ sói tấn công điên cuồng, mặc dù màn sáng có thế bảo vệ cho cả hai nhưng sự tấn công của lũ sói cũng bắt đầu phát huy hiệu quả

    Màn sáng khi mới xuất hiện trông dầy dặn chắc chắn bao nhiêu bây giờ trở nên mỏng manh, yếu ớt bấy nhiêu, màn sáng không thể hất ngược lũ sói khi tấn công vào nữa mà chỉ khiến chúng trượt xuống bên cạnh

    Khi hai, ba con sói cùng tấn công màn sáng có một số chỗ còn bị lõm vào

    Tình huống càng ngày càng trở nên xấu hơn đối với Nam và người đàn ông khi một con sói đã xuyên chân qua màn sáng sau một cú vồ

    Nam vội vàng lấy cây rìu đá trong kho chứa đồ ra bổ thẳng vào cái chân đã thò vào trong màn sáng đang không ngừng quờ quạng của con sói

    Dòng máu tanh tưởi từ vết bổ của Nam vào chân con sói càng khiến lũ sói thêm điên cuồng , hung tính của lũ sói càng tăng cao đồng thời càng điên cuồng tấn công màn sáng

    Chỉ ba, bốn mét nữa thôi là đến cửa nhà.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi phamquangduy, ngày 11-01-2017 lúc 23:29.

  5. #40
    Ngày tham gia
    Oct 2010
    Bài viết
    191
    Xu
    2,952

    Mặc định

    Trò chơi sinh tồn
    Tác giả: PQD

    Chương 39: Nam cũng điên cuồng
    Mong các bác góp ý





    Khoảng cách bốn mét đối với trẻ em là vài chục bước, đối với người trưởng thành cũng chỉ là vài bước đơn giản nhưng đối với Nam bây giờ nó trở nên xa xôi đến đáng sợ

    Bầy sói vẫn không ngừng điên cuồng tấn công vào màn sáng bao quanh Nam và người đàn ông

    Đúng là mua dây buộc mình, mang rơm dặm bụng mà, Nam vừa cố gắng dìu người đàn ông tiến tới phía trước vừa thầm tự trách bản thân nhiều chuyện

    Mặc dù tò mò là bản tính của con người, ai cũng mang sự tò mò cả đôi khi sự tò mò giúp con người tìm ra những điều mới lạ thậm chí đối với một số thiên tài như những nhà khoa học chẳng hạn thì tò mò còn giúp họ có những phát minh để đời

    Nhưng đối với tình huống này sự tò mò lại hại chết người

    Nam tự trách bản thân tại sao lại lùng sục trong lùm cây khi có tiếng động làm cái gì để bây giờ bản thân lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan như bây giờ

    Bầy sói tấn công ngày một dữ dội hơn, đặc biệt là khi có sự góp mặt của bọn sói mới, có lẽ bọn này là sói trẻ, như ngôn ngữ hiện đại là "trẻ trâu", đã trẻ lại còn trâu nên tấn công càng tợn, càng hung hăng

    Tiến thêm được một mét đối với Nam và người đàn ông lạ bây giờ trở thành một bước tiến lớn, mỗi cú vồ, cú húc của lũ sói lại khiến màn sáng dao động mạnh hơn

    Màn sáng bây giờ mỏng manh lắm rồi, Nam không chắc nó còn chịu nổi bao lâu nữa, chỉ mong rằng nó chịu đựng được đến khi Nam và người đàn ông vào được đến nhà

    Tiếng sủa, tiếng tru của lũ sói làm không gian trở nên ồn ào, một cái đầu sói xuyên qua màn sáng, điên cuồng cắn loạn trong không khí

    Nam vung rìu đá bổ thẳng vào đầu con sói, ngày trước cắt tiết một con gà cũng khiến Nam sợ hãi, Nam sợ hãi cảnh tượng máu me, sợ hãi việc nhìn thấy một sinh mạng đang sống sờ sờ mà sự sống từ từ trôi đi trước mắt

    Nhưng bây giờ mọi thứ đã khác, cảm giác dòng máu ấm nóng, mang theo mùi vị tanh tanh cùng màu đỏ thẫm của máu đập vào mắt làm Nam thấy phấn khích

    Khi đối mặt với nguy hiểm, đa số động vật có một cơ chế phòng vệ tự nhiên. Trong tình huống bị đe dọa hay căng thẳng, cơ thể tiết ra hormone có cách gọi khác là “máu điên”

    Nam cảm nhận được máu điên của bản thân đang chạy rần rần trong huyết quản, mọi thứ rõ ràng hơn rất nhiều, bản thân như uống thuốc thần tăng lực mạnh mẽ hơn bao giờ hết

    Máu điên sẽ kích hoạt tất cả các cơ chế và bản năng sinh tồn của động vật. Nó đưa cơ thể vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, nâng cao sự phát sinh năng lượng, kích hoạt và cảnh báo tất cả các cơ chế cảm nhận và đóng những chức năng ít quan trọng hơn.

    Nó làm tăng lượng đường trong máu, tăng nhịp tim và huyết áp. Nó kích thích phát sinh năng lượng. Nó đưa cơ thể vào trạng thái năng lượng tối ưu để đạt đến năng lực thể chất cao hơn mức bình thường.

    Mạnh tay nhổ lưỡi rìu đang dính lủng lẳng trên đầu con sói, Nam vung rìu chặt mạnh vào chân một con sói khác vừa chui được vào màn sáng

    Tiếng con sói kêu lên thê thảm càng làm Nam phấn khích hơn rất rất nhiều, vung rìu bổ thẳng vào cái miệng đã chui được hai phần ba vào trong màn sáng của con sói, tiếng kêu của nó tắt lịm thay vào đó là một dòng máu đỏ rực không ngừng chảy ra

    Ba mét nữa thôi, bước chân Nam không còn nặng trình trịch như trước mà nhẹ nhàng hơn rất nhiều

    Sói ư, chúng mày chỉ là lũ dã thú ta là con người, là bá chủ, con nào cản đường tao con đó phải chết!

    Câu nói này liên tục vang lên trong đầu kích thích bước chân Nam bước tới, kích thích đôi tay Nam vung rìu

    Cảm giác tước đoạt một sinh mạng hóa ra là như vậy, đơn giản quá, chỉ cần lưỡi búa đập vào đầu hay chặt vào cổ là sinh mạnh đó sẽ ra đi

    Cán cây rìu đá gãy mất rồi, cú táp đến từ con sói vừa lao đầu qua được màn sáng bị Nam dùng cán rìu chặn lại, chặn được cú táp nhưng cán rìu không chịu nổi cũng gãy rời ra

    Không sao, Nam rút con dao đá từ bên hông đâm từ dưới lên vào cổ họng con sói, con sói cũng không chịu kém trước khi ánh mắt trở nên vô hồn bởi cái chết cũng kịp cắn vào bắp tay Nam

    Cơn đau kéo đến không làm Nam sợ hãi mà càng kích thích hung tính trong Nam

    Nhổ con dao đá rồi thuận tay đâm bồi cho con sói thêm một nhát, không cần thu con dao về, cứ để nó cắm trên cổ con sói, Nam lật tay lấy một thanh gỗ làm dùng làm xà dài tầm hai mét trong kho chứa đồ ra

    Dài thêm một tấc là lợi thêm một tấc, ngắn đi một phân là hiểm thêm một phần cây gỗ trong tay Nam trở thành một hung khí sát thương tầm xa rồi

    Nam đập mạnh cây gỗ về phía một con sói đang lao đến, lạ lùng là màn sáng không ngăn cản cây gỗ, chỉ có lũ sói không thể lao vào Nam lại có thể đập từ trong ra, thế này khác gì một bên đứng yên để người khác đánh

    Một mét cuối cùng Nam dùng cây gỗ quật túi bụi cũng khiến một con sói quy tiên cùng một con sói khác trọng thương thoi thóp thở

    Màn sáng cuối cùng cũng không chịu nổi sự tấn công dồn dập của bầy sói mà sụp đổ, từ trên đỉnh màn sáng từ từ, từ từ vỡ vụn như thủy tinh

    Nam đẩy mạnh người đàn ông qua cửa nhà, bức tường Nam xây lúc rảnh rỗi này cao đến ngang với tầm mắt Nam tức là ít nhất cũng phải một mét sáu lăm, một mét bảy mươi vượt ngoài tầm nhảy của lũ sói

    Cả người Nam bây giờ toàn máu như một tên đồ tể ham giết chóc, quét ngang cây gỗ một vòng đánh dạt lũ sói lùi ra phía sau Nam cũng lao vội qua cửa

    Áp lực khiến cơ thể Nam sản sinh sức mạnh không tưởng nhưng cũng khiến cho toàn thân Nam trở nên căng cứng, các cơ bắp căng như dây đàn.

    Thời điểm phải chiến đấu để chạy vào nhà khiến dòng máu điên trong Nam nổi lên giúp Nam cảm thấy tỉnh táo hơn bao giờ hết. Nhưng vấn đề là sau một hồi chiến đấu dài, liên tục, mọi sức mạnh trong máu sẽ nhanh chóng cạn hết.

    Thời điểm vào được sau bức tường Nam cảm thấy mệt mỏi hơn bao giờ hết. May mắn sao áp lực đến vào một thời điểm thích hợp, không quá sớm, nếu không Nam sẽ gục ngã trước khi bước qua được của hay còn được gọi là “hụt hơi”

    Cuộc chiến vẫn chưa kết thúc, mặc cho cơ thể phản đối, toàn thân kháng nghị, mọi cơ bắp đều đau mỏi, Nam vội vàng xuất hết đống gỗ, đá trong kho chứa đồ ra chặn trước cửa, gỗ cũng chỉ vài thành làm xà, đá cũng không nhiều

    Nam không cần phải tích trữ những thứ luôn có sẵn xung quanh bởi kho chứa đồ cũng chỉ có không gian hạn chế không phải là vạn năng bạ gì đều chứa hết vào

    Đống gỗ, đá không cao đến được thắt lưng Nam không đủ để chặn lũ sói điên cuồng muốn lao vào

    Nam không còn đủ sức chống cự bầy sói nữa, mệt mỏi quá rồi, Nam không muốn buông tay để mặc cho số phận nhưng một khi cơn mệt mỏi kéo đến bản thân Nam cũng không thể làm được gì cả ngoài bó tay chịu trói

    Trời không tuyệt đường người, thời điểm Nam ngồi gục xuống cũng là lúc một đống gỗ, đá khác bay qua đầu Nam và đáp chuẩn xác lên trên đống gỗ đá Nam vừa lấy trong kho ra tạo thành một bức tường chắn cao quá đầu người

    Nam ngẩng lên nhìn, người đàn ông lạ mặc dù nằm thở hổn hển nhưng vẫn kịp lấy gỗ, đá từ trong kho ra hỗ trợ Nam

    Tuy rằng bức tường gỗ, đá này cao đấy, to đấy nhưng lại thoai thoải, bọn sói vẫn có thể trèo lên được, vẫn chưa đủ an toàn cho Nam và người đàn ông

    Vận hết chút sức lực còn lại trong cơ thể, Nam đứng dậy dìu người đàn ông vào trong nhà, ngôi nhà Nam xây không có cánh cửa để đóng, đó cũng là một điều tai hại cho tình huống này

    Cái khó ló cái khôn, Nam đưa người đàn ông vào trong nhà trước rồi vội vàng thu đống đất là nguyên liệu làm đồ đất nung vào trong kho chứa đồ, đống đất này Nam vận chuyển từ dưới suối lên để tiện cho việc chế tạo bây giờ trở thành giải pháp để Nam tự bảo vệ mình

    Đến trước cửa, thoáng một giây suy nghĩ, Nam thu cả chum nước uống vào kho chứa đồ rồi chui vào nhà

    Một vài con sói đã vượt qua bức tường gỗ, đá tạm bợ đang tiến về phía Nam, Nam quay lưng nhìn ra ngoài, những con sói vượt qua tường đang điên cuồng lao đến

    Nam nở một nụ cười chiến thắng rồi trước ánh mắt điên dại của lũ sói xuất đống đất sét cao hơn cả bản thân trong kho chứa đồ ra chặn trước cửa

    Trước khi tầm mắt hoàn toàn bị che khuất Nam vẫn nhìn thấy một con sói điên cuồng, bất chấp tất cả nhảy tới muốn vồ Nam, nhưng cái nó nhận được là một đống đất khổng lồ nặng đến cả trăm cân đè thẳng lên nó, ép nó xuống dưới đất

    Sống rồi, sống rồi, Nam vui mừng muốn phát khóc, tình huống vừa qua thật sự quá nguy hiểm, may mắn Nam đã vượt qua được.

    Đứng trong nhà Nam vẫn nghe thấy tiếng chó sói hú lên từng hồi, tiếng móng vuốt cào vào bức tường đất của căn nhà, tiếng rên rỉ của những con sói bị thương.

    Tấn công nữa đi, cào cấu nữa đi, Nam tuyệt nhiên không sợ hãi khi đã bước được vào nhà.

    Ngôi nhà này khi xây Nam dùng đá làm cốt, đất làm vỏ, dù lũ sói có tấn công kiểu gì cũng không thể nhanh chóng phá vỡ được. Mà có phá vỡ được cũng chỉ là một lỗ nhỏ, càng tạo điều kiện con Nam tấn công từ trong ra.

    Thời điểm này coi như là tạm an toàn, để ý vết thương trên lưng và trên tay vẫn còn chảy máu, Nam lấy từ trong kho chứa đồ ra một ít thuốc kháng sinh, lu nước chuyển vào trong kho là một chủ ý tuyệt vời

    Dùng nước rửa qua vết thương, vết thương không quá sâu nên máu nhanh chóng được cầm lại, uống hai viên kháng sinh lại dùng kháng sinh rắc lên trên vết thương, lúc này Nam mới để ý đến người đàn ông đang nằm dưới sàn nhà.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 8 của 29 Đầu tiênĐầu tiên ... 67891018 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status