Trò chơi sinh tồnMong các bác góp ý
Tác giả: PQD
Chương 95: Giao thủ trên xe buýt
Nam đặt viên đá cuối cùng hoàn thành tụ tinh trận, bày trận xong còn cần một giai đoạn nữa mới có thể tích tụ tinh hoa thiên địa được, đây cũng là bước quan trọng nhất đó là kích hoạt. Tiểu trận chỉ cần bày xong, có đủ các yếu tố vật liệu cần thiết, khắc ám lộ là xong, đại trận kiểu này không chỉ cần ám lộ mà còn cần thêm chìa khóa khởi động nữa.
Lý do sư phụ bắt Nam phải luyện tập như điên, đổ đủ các loại tài nguyên vào Nam cũng vì bởi chìa khóa này. Chìa khóa khởi động trận pháp cũng vô cùng đơn giản chỉ cần có hai điều kiện là có thể khởi động trận pháp, điều kiện đầu tiên là có nội lực từ ám kình trở lên. Điều kiện thứ hai cũng phụ thuộc tương đối vào điều kiện thứ nhất đó là phải có cách cộng hưởng với trận pháp.
Điều kiện thứ nhất sinh ra bởi để cộng hưởng đến mức khởi động được trận pháp cần sử dụng một lượng nội lực tương đối lớn, dưới ám kình không cách nào đáp ứng đủ được. Điều kiện thứ hai một mặt cần có cách cộng hưởng hay cách vận chuyển nội lực phóng ra sao cho trận pháp vận chuyển mặt khác nội lực muốn vận chuyển được như ý thì phải đạt đến ám kình.
Nam thích tiểu trận hơn, bớt loằng ngoằng rắc rối, chỉ cần khắc ám lộ xong, đưa nội lực vào là tiểu trận có thể vận chuyển. Trận pháp dù đại hình hay tiểu hình đều ẩn chứa minh lộ và ám lộ. Minh lộ quá rõ ràng là những đường khắc, những vật thể hữu hình dùng để xây trận còn ám lộ là chỉ những đường không hiện rõ nằm ẩn mình phía dưới nền trận hay ẩn trong vật chứa mà chỉ có phá hủy hoàn toàn trận pháp, đào xới bên trong vật chứa hoặc nơi bày trận mới có thể nghiên cứu ra được.
Nam đi quanh trận pháp từ ngoài vào trong theo chiều kim đồng hồ, mỗi bước đi lại dùng ám kình đánh xuống nền đất khắc ám lộ, "Minh lộ dễ thấy, ám lộ khó thành" là câu cửa miệng của bất cứ người nghiên cứu trận pháp nào. Minh lộ phô bày giữa thanh thiên bạch nhật, nhìn qua là thấy, ám lộ lại phải liền mạch, không thể ngưng nghỉ, không thể sai sót. Chỉ cần khắc ám lộ hơi có chút đứt quãng là mọi công sức sẽ bị phá hủy hoàn toàn.
Nam khắc xong ám lộ thì ngồi xuống thở hồng hộc, nội lực tiêu tốn quá nhiều, mặc dù nội lực ám kình đã có thể tự vận chuyển bổ sung phần nào mệt mỏi nhưng liên tục phát lực hơn hai tiếng đồng hồ thì dù nội lực ám kình cũng chẳng bổ sung kịp nổi.
Nam chọn một gốc cây gần đó đả tọa phục hồi nội lực, mặc dù khu vực này đã có một vài sợi tinh hoa thiên địa phất phơ nhưng để phục hồi nội lực như vậy vẫn là chưa đủ. Nam cố gắng hấp thu được chút tinh hoa nào thì hấp thu, đến khi trời gần sáng nội lực cũng chỉ mới phục hồi được hai phần ba. Cơ thể cũng tương đối mệt mỏi. Nam nhìn trận pháp một thoáng, đêm mai là có thể kích hoạt rồi, tinh hoa thiên địa đang ngao du kia cứ chờ đấy, ông sẽ tóm sống chúng mày.
Nam trèo ra khỏi sân gôn rồi dùng khinh công lao vun vút ra đường cái, chuyến xe buýt sắp tới rồi.
***
Xe buýt hôm nay đông khách hơn mọi khi, bình thường giờ này chỉ có Nam đi xe buýt hôm nay lại có thêm một ông bác với khuôn mặt gian gian kiểu mặt chuột ngồi cùng một cô bé xinh xắn ngay ghế đầu. Nam đi xuống phía dưới chọn chỗ thoải mái để ngồi thì thấy hai ông bạn ăn trộm hôm qua đang ngồi trong góc.
Ông bạn gầy còm cánh tay còn tỏa ra mùi thuốc nhàn nhạt. Nam cười thầm, cứ bình tĩnh qua vài ngày ăn đau khổ nữa là ám kình sẽ tự tan, coi như sự trừng phạt nho nhỏ cho hành vi trộm cắp đi.
Hai tên trộm vừa thấy Nam lên xe liền co rúm vào một chỗ, ánh mắt có chút sợ sệt, biết sợ cũng tốt. Nam chọn vị trí giữa xe ngồi xuống, nhắm mắt mơ màng ngủ, đêm nào cũng mệt thế này thì quá khổ, xe buýt đóng cửa từ từ lăn bánh.
Nam vừa nghi được chốc lát thì cảm thấy có người ngồi xuống bên cạnh, chẳng lẽ tên ăn cắp hôm qua đau quá nên đến xin lỗi. Hơi hé mắt nhìn sang, là ông bác có khuôn mặt kiểu chuột vừa ngồi cùng cô bé xinh xắn lúc nãy. Nam không lên tiếng, hơi xích vào tạo khoảng cách với ông bác này.
- Cậu là sinh viên trọ ở gần đây à.
Ông bác mặt chuột đột nhiên hỏi, giọng nói hơi cao nếu không muốn nói là the thé. Nam đang buồn ngủ nhưng không thể thiếu lịch sự được nên đáp lời.
- Không ạ, cháu trọ trong thành phố, ra nhà bạn chơi thôi.
Ông bác im lặng chút xíu lại hỏi.
- Nghe giọng câu giống người tỉnh Y nhỉ.
Nam hơi quay sang bên cửa sổ.
- Vâng cháu người tỉnh Y, nhà cháu ở thành phố Y.
Ông bác nghiền ngẫm rồi chợt hỏi.
- Chẳng biết môn phái cậu tên là gì nhỉ.
Nam mơ màng trả lời.
- Cửu .....
Chưa nói xong liền tỉnh ngủ, quay sang nhìn ông bác.
- Bác nói môn phái gì cơ, cháu không hiểu.
Ông bác mặt chuột cười cười, xém chút nữa là biết được môn phái của Nam rồi một chữ cửu chưa khẳng định được gì nhiều, môn phái, bang hội tên có chữ cửu nhiều lắm, điểm thoáng qua cũng có đến bốn, năm môn phái cổ võ bắt đầu bằng chữ cửu như Cửu Tinh môn, Cửu Long bang,.... Lộ rồi thì nói thẳng thôi.
- Không phải giấu diếm nữa, hôm nay tôi đến đây để xin lỗi thay cho hai thằng đồ đệ của tôi.
Nam vẫn giữ thái độ không biết không hiểu, trả lời.
- Bác là ai vậy, nói gì cháu không hiểu, cháu liên quan gì đến đồ đệ bác đâu.
Ông bác mặt chuột vỗ trán.
- À quên mất, chưa giới thiệu với cậu tôi tên là Tý, trưởng môn Song Kim cổ võ môn.
Nói xong liền quay xuống phía hai tên trộm vặt hôm qua chỉ.
- Đó là hai thằng đệ tử không ra gì của tôi, môn phái chuyên nghề đào tường, khoét vách đi lại trên giang hồ kiểu gì cũng gặp nhau, mong cậu thứ lỗi cho chúng chuyện hôm qua.
Nam chửi thầm trong bụng, đánh không lại thì về gọi hội à. Tuy vậy môi vẫn nở nụ cười tươi tắn.
- Bác cứ đùa, thứ lỗi gì chứ.
Tý vẫn giữ thái độ niềm nở.
- Nào, vẫn biết khi bước chân vào giang hồ thời đại này cần phải giữ bí mật về cổ võ nhưng ta đã giới thiệu môn phái rồi cậu cũng nên giới thiệu đi chứ. Không là thành thất lễ lắm đấy.
Nam bắt đầu cảm thấy khó chịu, có lẽ ấn tượng xấu về hai tên trộm làm Nam chẳng muốn dây dưa gì mấy người này, cổ võ môn phái, mới nghe đã thấy có gì đó không ổn. Nam quay sang nhìn hai tên trộm vặt đang không ngừng thấp thỏm đằng sau. Rồi quay lại nhìn Tý.
- Cháu thật sự không hiểu bác nói gì.
Tý thở dài, xoa xoa tay.
- Thôi thì cậu không muốn nói chúng ta đành vận động chút vậy.
Vừa dứt lời lập tức tay trái của Tý đánh tới, đòn đánh nhanh như điện chớp. Nam không ngờ chưa hết câu Tý đã đánh tới, hơi chút luống cuống gạt đòn của Tý ra, tuy gạt kịp nhưng vai phải vẫn bị đánh trúng, cảm giác ê ẩm, tê tê của ám kình truyền tới giúp Nam nhận thức được thực lực của đối phương.
Nam lập tức vận nội lực, triệt tiêu ám kình Tý đánh vào cơ thể, nhân lúc Tý thu tay về, Nam phản đòn bằng một chưởng bồng bềnh như mây khói xuất ra từ tay phải. Tý cũng tương đối bất ngờ vì đòn đánh úp của bản thân xuất ra bất ngờ mà chẳng đạt được hiệu quả gì đáng kể. Thấy Nam đánh tới, chưa rõ chưởng pháp ra sao thì tốt nhất là không nên đón đỡ làm gì. Tý cúi người xuống né đòn đồng thời mau chóng đưa nội lực từ đan điền vào bàn tay phải.
Nam chưởng hụt cộng với diện tích chật hẹp không kịp thu chiêu đã thấy tay phải của Tý như một con độc xà lao đến nhắm tới ngực Nam. Không còn cách nào né kịp Nam, vội vàng dồn nội lực sang tay trái biến chưởng thành đao bổ xuống chặn đường tiến của con mãng xà do tay Tý tạo nên. Tý biến chiêu ngửa lòng bàn tay, cánh tay di động một cách phi lý từ hướng thẳng lên chuyển sang hình zích zắc đập vào lòng bàn tay Nam chặn đứng cú chặt của Nam.
Hai tay chạm nhau không hề phát sinh tiếng nổ hay gió bụi gì cả, tất cả chỉ đơn giản như một cái bắt tay đơn thuần. Tý và Nam nhìn nhau chằm chằm, hai mắt như tóe lửa, người ngoài nhìn vào còn lầm tưởng là bạn bè lâu năm chưa gặp bắt tay nhau cũng nên.
Người ngoài nhìn không ra, người trong cuộc thì kêu khổ cũng không xong. Nam và Tý đã chuyển từ việc giao đấu chiêu thức sang so đấu nội lực. So đấu chiêu thức còn có thể nhìn rõ thế thắng bại đôi bên còn so đấu nội lực thì không thể nhận biết được ai đang giành phần thắng cao hơn.
So đấu nội lực luôn là hành vi so đấu nguy hiểm nhất. Nội lực là thứ vô hình không giống như binh khí khác hữu hình có thể đón đỡ thậm chí né tránh còn nội lực một khi đã đấu là chỉ có đấu trực diện, không thể né tránh. Binh khí, quyền cước tấn công bên ngoài cùng lắm cũng chỉ gãy tay, đứt chân còn nội lực tấn công nội tạng một khi không cẩn thận có thể tàn phế hoặc chết như chơi.
Trong lòng Nam thầm kêu khổ, nội lực bản thân chỉ còn bằng hai phần ba bình thường khiến việc so đấu Nam rơi vào thế hạ phong, nội lực của Tý như hàng vạn cây kim nhỏ không ngừng tràn sang đánh phá còn nội lực của Nam lại giống như đám mây hết tụ lại tán, cố gắng cô lập tiêu diệt nội lực của Tý từng chút một.
Hai người nhìn chằm chằm vào nhau so đấu gần năm phút thì nội lực của Tý giảm dần, không phải Tý nhường nhịn hậu bối gì bởi so đấu nội lực nhường nhịn chỉ có con đường chết mà là do độ tinh thuần của nội lực Tý không bằng Nam. So với cùng đẳng cấp nội lực của Nam tinh thuần và cô đọng hơn rất nhiều, Tý bắt đầu yếu sức, khuôn mặt tái nhợt dần đi, hơi thở ngắn mà dồn dập, mồ hôi rịn ra đầy chán. Trái ngược với Tý, Nam chỉ tái một nửa so với ban đầu, hơi thở vẫn dài và đều đặn, càng ngày phần thắng càng nghiêng dần về phía Nam.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile