TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 15 của 23 Đầu tiênĐầu tiên ... 51314151617 ... CuốiCuối
Kết quả 71 đến 75 của 111

Chủ đề: Chị Gái Yêu Tôi - Sơ Luyến Thôi Xán Như Hạ Hoa

  1. #71
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Đang ở
    Biên Hòa
    Bài viết
    12,416
    Xu
    4,004

    Mặc định


    Chương 70: Cảm giác kịch cung đấu khiến cho người ta khổ sở
    Editor: 21302766




    Chương 70: Cảm giác kịch cung đấu khiến cho người ta khổ sở

    Cuối cùng, giá bán đấu giá '' Grosse Fuge'' đạt đến 20 triệu nhân dân tệ.

    Khi giá đấu đạt đến 15 triệu, Tần Mi Vũ đã dừng báo giá, cho dù đồ vật mà mình nhìn trúng, Tần Mi Vũ luôn có một loại cảm giác nhất định phải có được, nhưng khi hoài nghi việc đấu giá ''Grosse Fuge'' phía sau ẩn giấu một chút động cơ nhằm vào nàng, Tần Mi Vũ không muốn đi phối hợp.

    Dù vậy, Tần Mi Vũ như cũ thuộc về Top 3 người xếp hạng đấu giá, có thể cùng người ủy thác gặp mặt, có cơ hội dùng 15 triệu mua được bản thảo ''Grosse Fuge'', nguyển bản có thể đấu giá 20 triệu.

    Khi một người phụ nữ tráng kiện thông tri Tần Mi Vũ, có thể đến phòng nghỉ hậu trường gặp mặt người ủy thác, Tần Mi Vũ cười nhạn một tiếng,'' Ta có thể để cho phụ tá thay thế ta sao?''

    Người nữ tráng kiện có chút ngoài ý muốn, theo bộ đàm báo cáo sau đó, vẻ mặt lập tức ngạo mạn vô cùng :'' Xin lỗi, ngươi đã không có thành ý, vậy thì khong cần thiết.''

    Nói xong, người nữ tráng kiện quay người rời đi, cùng hai vị đấu giá khác hướng đến phòng nghỉ hậu trường.

    Tần Mi Vũ không còn hứng thú chú ý vật phẩm đấu giá còn lại, đi ra phòng đấu giá.

    ''Ngươi làm sao đến 15 triệu thì không đấu rồi?'' Tần Tĩnh có chút kỳ quái hỏi thăm, hắn biết em gái mình rất có hứng thú đối với vật này, giá cả 20 triệu cũng không tính quá bất hợp lý, coi như quá giá một phần, cũng không quan trọng, đối với vật mà mình thích, không thể một mực tính toán so sánh giá cả.

    Tần Mi Vũ nói ra:'' Nếu như đối phương nhằm vào ta, như vậy coi như ta chỉ đấu tới giá là 15 triệu, ta vẫn có thể được phần bản thảo này, ta làm gì phải đấu giá tiếp?''

    Tần Tĩnh càng thêm kì quái, '' Vậy tại sao sau đó ngươi không đi gặp mặt người ủy thác?''

    ''Cũng tương tự như việc thăm dò thôi, xem ra ý tứ đối phương cũng không cần phải bán cho ta, có thể là ta đa nghi.''Tần Mi Vũ thờ ơ nói.

    ''Ngươi thật là . . .'' Tần Tĩnh lắc đầu thở dài, '' Bây giờ ngươi suy nghĩ nhiều như vậy ?''

    Nghĩ nhiều? Nghĩ ít, chỉ sợ chết thế nào cũng không biết . . . Tần Mi Vũ biết hiện tại mình không có thể gặp phải dạng tao ngộ kia giống chồng, nhưng từ một ngày kia trở đi, Tần Mi Vũ liền biết phải bảo vệ tốt bản thân cùng Phi Tử, nàng liền muốn có thất khiếu linh lung tâm.

    Tần Mi Vũ cùng Tần Tĩnh đi vào thiên sảnh, nhất thời thưởng thức một đoạn điệu nhảy clacket sau đó, đạt được tin tức Hoa Tranh Y, Tần Tĩnh nhìn trúng đàn Violon nên đấu xuống, còn có một khung dương cầm Beisen Dove chính đang đấu giá, dương cầm khảm nạm một viên kim cương lớn, cùng hơn 9000 viên pha lê Swarovski.

    ''Ca, ta cảm thấy ngươi nên đối tốt với Hoa Tranh Y một chút, chí ít ở vật chất nên thỏa mãn nàng.'' Tần Mi Vũ vừa cười vừa nói.

    ''Ngươi đối với nàng có hứng thú như thế?'' Tần Tĩnh ngược lại có chút hứng thú, Tần Mi Vũ luôn lãnh đạm, đối với chính mình cùng Nghiêm Vũ Nhàn cũng sẽ không quá nhiều quan tâm, hôm nay, đây là lần thứ hai nàng nói tới chủ đề về Hoa Tranh Y.

    ''Thợ thủ công phương Tây càng ngày càng ưa thích đem kim cương cùng pha lê khảm nạn lên bất kỳ vật gì, ta thật khôn rõ, bọn hắn làm ra những thứ này, rốt cuộc là bán dương cầm hay là bán kim cương. . . Nói thật ra, dương cầm kiểu này, ta chướng mắt, kim cương cùng pha lê như vậy, ta cũng chướng mắt.'' Tần Mi Vũ dừng một chút, '' Thế nhưng, Hoa Tranh Y rõ ràng cảm thấy cái này là đồ tốt, nghĩa là trên phẩm vị của nàng, còn thói quen cho rằng kim cương cùng pha lê là biểu tượng mộng ảo của phụ nữ, nếu có một ngày, ngươi tặng một cái bồn tắm lớn nạm đầy kim cương cùng pha lê, ta cảm thấy nàng liền sẽ không lại cho rằng ta cũng sẽ thấy hứng thú đối với vật như vậy.''

    ''A, nguyên lai ngươi cảm thấy nàng xem thường phẩm vị của ngươi.'' Tần Tĩnh chắp hai tay sau lưng, hơi chút suy nghĩ, ''Nói lên Hoa Tranh Y, ta ngược lại thật ra nhớ tới Chu Lý.''

    "Chu Lý?" Tần Mi Vũ nhíu nhíu mày, chợt hờ hững tiếp tục đi về phía trước,'' Thế nào?''

    ''Bởi vì Chu Lý đã từng mỉa mai Hoa Tranh Y, sau này Hoa Tranh Y tiến vào văn phòng tổng giám đốc, nàng tựa hồ dự định báo mối thù một tiễn này, thế nhưng nàng giống như đã nhìn lầm người, Chu Lý cũng không thèm để nàng vào mắt.'' Tần Tĩnh cười nhạt một tiếng,'' Phụ nữ a, đều để ý nhỏ nhặt như vậy.''

    "Ngay cả người và ta, Chu Lý còn không để vào mắt, nàng làm sao lại để ý tới Hoa Tranh Y là người tâm phúc của chủ tịch văn phòng gì đó?'' Tần Mi Vũ thở dài một hơi, còn tốt không phải Chu Lý vừa làm ra sự tình khiến người ta phiền lòng. . . Lần trước Tần Tĩnh đi tìm Chu Lý, Tần Mi Vũ cũng không gọi điện thông tri Chu Lý, bởi nàng biết, coi như Tần Tĩnh xác nhạn Chu Lý nhằm vào Nghiêm Vũ Nhàn, chỉ sợ Tần Tĩnh cũng sẽ không đổi sắc mặt.

    Tần Mi Vũ không cho rằng tại trong mắt anh trai, Nghiêm Vũ Nhàn so với em rể của hắn càng có phân lượng, có bản chất gì khác nhau.

    Hai người tán gẫu, cuối cùng Hoa Tranh Y còn là chụp xuống bộ dương cầm kia, khi nhìn thấy Hoa Tranh Y, trên mặt nàng rõ ràng còn ửng đỏ, còn sót lại sự hứng phấn quá độ.

    "Tần tổng, chụp xuống rồi, đấu giá rất kịch liệt, giá tiền sau cùng là 13 triệu.'' Hoa Tranh Y đè xuống lồng ngực nói ra, mặc dù Tần Tĩnh chẳng qua để nàng làm chủ, đấu giá món đồ kế tiếp dùng để tặng cho Phi Tử, nhưng cái này dù sao cũng là bản thân Hoa Tranh Y một lần quyết định con số lớn như thế.

    13 triệu a. . . Cứ như vậy theo bảng hiệu nhỏ trong tay mình lần lượt giơ lên, cuối cùng tốn ra, bao nhiêu người cả một đời, mấy đời đều khó có khả năng tiêu hết nhiều tiền như vậy? Mà nàng chỉ dùng vài phút ngắn ngủi mà thôi, loại khẩn trương kia, cảm giác hạnh phúc đến đầu váng mắt hoa, cảm giác đem tiền tại thật sự xem như co số, để Hoa Tranh Y cảm thấy máu trào dâng khắp người, nhất là những người hâm mộ xung quanh, sợ hãi, thán phục, ánh mắt có lẽ mặc cảm, càng làm cho gương mặt Hoa Tranh Y đều có chút vui đến đỏ choét.

    Ngẫm lại, khi Tần Mi Vũ đấu giá nhẹ như mây gió, Hoa Tranh Y tận lực để cho mình thận trọng, nàng biết loại nước chảy mây trôi kia của Tần Mi Vũ đến từ lực lượng hào môn tài phiệt, đó mới là cái mà Hoa Tranh Y hướng tới, cũng rất nguyện ý bắt chước, nàng còn thật không có cách nào để trái tim mình theo con số lớn như vậy mà nhảy đập không ngừng.

    "Ngươi muốn chuẩn bị cho nàng một cái bồn tắm lớn nạm đầy pha lê kim cương.'' Tần Mi Vũ mi mắt cong cong, vòng eo lay động, quay người rời đi.

    "Nàng nói cái gì?" Hoa Tranh Y có chút chẳng biết thế nào, nàng cũng không phải là đồ đần, mặc dù nhược điểm giữ lại trong tay Tần Mi Vũ, nhưng Tần Mi Vũ nếu muốn vạch trần nàng, vậy thì căn bản không cần nói cho nàng, thế nhưng nàng không dò rõ ý đồ chân chính của Tần Mi Vũ, cái này khiến Hoa Tranh Y không thể không phí hết tâm tư đi phỏng đoán bất kỳ câu nói nào của Tần Mi Vũ.

    "Không có gì. . . Ta đang nghĩ, buổi tối hôm nay, chúng ta có thể cùng nhau tắm uyên ương.'' Tần Tĩnh ôm eo Hoa Tranh Y, nói ra.

    Trên mặt Hoa Tranh Y toát ra vẻ đỏ ửng ngây ngô, nhíu chặt lông mày ,rất không chịu nổi Tần Tĩnh đùa giỡn,'' A. . . Không được . . . Ta không quen . . .''

    "Nào có người giống như ngươi, ban đêm không cho phép bật đèn, ngay cả cùng nhau tắm rửa cũng không được. . ." Tần Tĩnh ngược lại rất ưa thích loại ngượng ngùng cùng thận trọng này, cho dù trên thực tế là nàng ôm ấp yêu thương tới, nhưng hiện tại ngượng ngùng cùng thận trọng, vô luận thật giả, đều là một loại tình thú làm cho đàn ông yêu thích, không phải sao?

    Hoa Tranh Y lườm hắn một cái, giữ im lặng, chỉ là siết thật chặt lòng bàn tay của mình.

    "Thế nào?" Tần Tĩnh quan tâm nhìn xem con mắt ướt át của Hoa Tranh Y.

    "Ta. . . Ta biết ta lúc đầu là chủ động. . . Có loại ý nghĩ kia. . . Nhưng, nhưng ta thật. . ." Nước mắt Hoa Tranh Y chảy xuống, "Ta chỉ là không muốn để cho ngươi xem nhẹ ta. . . Nếu như ngươi chán ghét ta như vậy, ngươi để ta thế nào đều được. . ."

    "Ta làm sao lại xem nhẹ ngươi, không thể nào, ta biết ngươi là cô gái biết phấn đấu. '' Tần Tĩnh hôn mắt Hoa Tranh Y một cái, ''Ngoan, đừng khóc. Ta đùa với ngươi thôi, buổi tối hôm nay ta còn có chút việc, chính ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi."

    ''Ừm.'' Hoa Tranh Y kéo chặt cánh tay Tần Tĩnh, lẳng lặng dựa vào hắn, buổi tối hôm nay, nên đi gặp người bạn trai cũ kia, đến bây giờ có lẽ còn đang đau buồn mối tình đầu của mình, không thể nào hiểu được hiện thực, đàn ông ngây thơ có chút ngu xuẩn, nhưng bọn hắn cũng rất là nguy hiểm, loại đàn ông này,vì cái mà bọn hắn xem trọng gọi là tình yêu, rất dễ làm ra chút chuyện phiền toái.

    Tần Mi Vũ rời đi trung tâm nghệ thuật, trung tâm nghệ thuật kiến trúc chủ thể cùng quảng trường đều xuất phát từ tay nhà thiết kế kiến trúc nổi danh : Trần Thi, làm môn đồ Antoni Gaudi, Trần Thi đem tính thần bí, tính truyền kỳ, cùng phong cách trang kí hoa văn tượng trưng phát dương quang đại, Tần Mi Vũ một bên suy nghĩ, nhà mới của mình ở Châu Âu có phải hay không cũng muốn dung nhập loại phong cách có cảm giác mãnh liệt đánh vào thị giác này, một bên chờ Hoa Tranh Y cùng Tần Tĩnh đi tới.


    Đầu lông mà có chút nhếch lên, khéo mắt quét nhìn, tựa hồ cảm giác được cái gì, Tần Mi Vũ quay đầu.

    Luna cũng xoay đầu lại, ánh mắt hai người phụ nữ đụng nhau.

    Luna híp mắt lại, trong tròng mắt màu xanh thẳm không có chút cảm xúc nào, khéo môi Tần Mi Vũ hơi nhếch lên, lễ phép gật đầu, cũng không tránh đi ánh mắt đối phương.

    Bầu trời Trung Hải sáng sủa hiếm thấy, gió nhàn nhạt thổi qua, bàn cờ lớn trắng đen xen kẽ trên quảng trường, rất dễ để cho người ta sinh ra một loại cảm giác khoảng cách không gian xa xôi, Tần Mi Vũ đứng ở trước suối phun Lục mang tinh, hiếu kỳ thân phận của đối phương, còn có sự sắc xảo loáng thoáng lộ ra ngoài, đối phương tựa hồ là một người phụ nữ có góc cạnh rõ ràng, nhưng cá tính cũng phức tạp.

    Tần Mi Vũ chú ý tới, máy bay trực thăng đáp xuống bên cạnh người nữ này, là máy bay trực thăng chuyên dụng, thuộc về phòng phân phối đỉnh cấp của khách sạn Bạch Nguyệt, của trung tâm tài chính đế quốc An Tú.

    Đối phương chậm rãi đi tới, Tần Mi Vũ duy trì nụ cười nhàn nhạt, nàng có thể cảm giác được, người nữ này tựa hồ đè nép một loại cảm xúc nào đó, cái này khiến cho Tần Mi Vũ càng thêm tò mò.

    "Ngươi tốt. . ."

    "Ba!"

    Một tiếng bạt tai thanh thúy quanh quẩn tại trên không quảng trường của trung tâm nghệ thuật Trung Hải.




    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Tuy thân là con người, lại vọng cầu thiên đạo, tất có tai họa bất ngờ, nhưng con người chúng ta vốn đi về phía trước, mặc dù đường xá nhiều kiếp nạn, nhưng bước chậm đi về phía trước, thì vẫn có ngày sẽ thành công. Nhân gian thương thiên, vốn không phân biệt, đạo bất đồng, lại có duyên.


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  3. #72
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Đang ở
    Biên Hòa
    Bài viết
    12,416
    Xu
    4,004

    Mặc định


    Chương 71: Phụ nữ đánh nhau, đàn ông xen vào là không sáng suốt
    Editor: 21302766




    Chương 71: Phụ nữ đánh nhau, đàn ông xen vào là không sáng suốt

    Cánh quạt máy bay trực thăng xoay tròn phát ra tiếng vang ''Hô hô'', cũng không thể che lại một tiếng bạt tai này, làm cho nhóm người thấy kinh hãi.

    Chân Tần Tĩnh nâng lên rồi hạ xuống, Hoa Tranh Y không tự chủ được ôm sát cánh tay Tần Tĩnh, sau khi kinh ngạc, có chút cảm giác không biết tên, hưng phấn và vui vẻ.

    Tần Mi Vũ bị đánh một bạt tai!

    Hoa Tranh Y chưa từng nghĩ tới sẽ tận mắt chứng kiến cảnh tượng như vậy, nàng thậm chí chưa từng nghĩ qua, Tần Mi Vũ thế mà cũng bị người ta kiên quyết, không chút do dự, không hề cố kỵ mà hung hăng vung một bạt tai!

    Nguyên lai, trên thế giới này thì ra vẫn có người có thể làm vậy, nguyên lai, giống như nữ vương cao cao tại thượng, Tần Mi Vũ, cũng sẽ có thời khắc bị người vũ nhục như vậy.

    Hoa Tranh Y nghĩ tới đây, lại không tự chủ được sinh ra mấy phần bi ai, bởi vì khi nàng tưởng tượng ra cảnh như vậy, trong lòng nàng lại là một trận do dự cùng khiếp sợ, chẳng lẽ đây là chính mình tự ti từ trong xương?

    Suối phun từng đoạn từng đoạn lên cao, tựa hồ vĩnh viễn không có điểm dừng.

    Tất cả mọi người trên quảng trường ngắn ngủi đình trệ sau đó, Lầm Chi Ngôn đây ra cửa xe Phantom, thuận tay rút ra dù che mưa trong cửa xe.

    Bảo ân bố trí tại các nơi cấp tốc lao đến, bọn hắn nguyên bản ứng đối đủ loại tình huống đột phát, cảnh giác bất kỳ người nào tới gần Tần Mi Vũ, chỉ là. . . Chỉ là cũng không ai nghĩ tới, tựa hồ một phụ nữ thân phận bất phàm như nhau, thế mà lại không hề có lý do, không chút nào báo trước liền giơ tay cho Tần Mi Vũ một bạt tai.

    Tần Mi Vũ cảm giác được gò má trái đau rát, không hiểu thấu mà tức giận nhìn chằm chằm vào người phụ nữ trước mắt, nàng hoàn toàn không quen biết người phụ nữ này.

    Bàn tay Luna lại nâng lên một lần nữa, rất hiển nhiên, một bạt tai tuyệt đối là không đủ.

    Chỉ là Tần Mi Vũ không có giật mình quá lâu, không chút do dự tiếp theo đưa tay.

    ''Ba!''

    Lại là một bạt tai, nhưng là Tần Mi Vũ hung hăng đập bàn tay trên gương mặt Luna, Tần Mi Vũ tuyệt đối sẽ không bị một bạt tai liền bị đánh cho hồ đồ, thế mà dám công khai định một bạt tai lại vỗ xuống, ngươi dám đánh tới, coi ta không dám ác hơn đánh trở lại? Ngươi cho rằng ngươi là ai!

    Năm vết ngón tay đỏ tươi nháy mắt xuất hiện trên má trái Luna.

    Khóe miệng Luna hiện lên một tia sưng đỏ, cảm giác được giữa môi lưỡi có chút mùi tanh, lạnh lùng nhìn xem Tần Mi Vũ, quả nhiên là một phụ nữ tàn nhẫn.

    Nam nữ bảo tiêu cường tráng theo trên phi cơ trực thăng, trên Audi Q7 ở bãi đỗ xe bước nhanh chạy tới, Tần Mi Vũ bụm lấy gò má, nhìn xem nữ bảo tiêu ban đầu thông tri bản thân tiến về hậu trường xông về chính mình, ánh mất co rụt lại, một tia hàn mang đâm về con mắt Luna.

    ''STOP!''

    Họng súng đen nhánh chống tại trên trán nữ bảo tiêu, Lâm Chi Ngôn quát một tiếng chói tai, lập tức để bọn bảo tiêu đối diện xông tới dừng bước.

    Xung quanh, bảo tiêu trên Land Rover lao xuống, cấp tốc đem một đám người Luna vây quanh, ngay cả phi công phối trí trực thăng của khác sạn Bạch Nguyệt cũng bị áp giải xuống dưới.

    Lâm Chi Ngôn khống chế được tràng diện, bức lui bảo tiểu của đối phương vây tới, mở dù đem Tần Mi Vũ che xuống, ''Phu nhân, ngươi về trong xe trước?''

    Trên mặt Tần Mi Vũ cũng có năm dấu ngón tay đỏ tươi, đối với thân phận của nàng mà nói, tiếp tục đứng ở chỗ này, không hề nghi ngờ là mười phần mất mặt, Lâm Chi Ngôn cân nhắc đến điểm này, mới có thể lấy ra dù che mưa giúp nàng che lấp một thoáng.

    ''Đem nàng đưa tới trong xe.'' Tần Mi Vũ thu hồi ánh mắt nhìn Luna, hướng trong xe đi đến.

    Lâm Chi Ngôn hộ tống Tần Mi Vũ vào trong xe, đóng cửa xe, trên mặt đất phát ra tiếng vang dội mà trầm ổn của giày da sáng loáng, đi đến trước người Luna, Lâm Chi Ngôn trầm giọng nói: ''Mời!''

    ''Cái này nhất định là hiểu lầm!'' Lý Sát thở hồng hộc chạy tới, hắn có một số việc nên chậm trễ . . . Đối với phòng đấu giá mà nói, hắn mới thật sự là người ủy thác, cuối cùng, ''Grosse Fuge'' cũng không có thành giao, hắn nhất định phải làm chút thủ tục hủy bỏ ủy thác, không nghĩ đi tới thì thấy được tình cảnh như vậy, hắn biết Luna muốn gặp Tần Mi Vũ, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới, Luna nhìn thấy Tần Mi Vũ lần đầu tiên, thế mà lại là một bạt tai không chút do dự.

    "Hiểu lầm! Lý Sát, ngươi nhất định phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng!" Tần Tĩnh giận không kềm được lao đến, nắm lấy cổ áo Lý Sát.

    "Tần. . . Tần tổng, có chuyện gì từ từ nói. . .Ta tin cái này nhất định là hiểu lầm, ta cam đoan cho ngươi một cái giải thích hợp lý.'' Lý Sát gấp đến đầu đầy mồ hôi, xem ra nhất định phải cấp tốc liên hệ lãnh sự quán nước Mỹ trú tại Thượng Hải, có lẽ còn nên thông tri một chút lãnh sự quán I-ta-li-a, đây không phải nước Mỹ, đối phương nhưng là địa đầu xà, lực lượng an toàn bên người Luna có mạnh đến đâu, cũng không có khả năng đối kháng trực tiếp với đối phương, cảnh vệ bọn hắn đại biểu quyền thế nước Mỹ có thể không chút do dự rút úng ở trước côn chúng, thế nhưng ở Trung Quốc là không thể sánh nổi.

    Lý Sát là người am hiểu Trung Quốc đúng nghĩa, hắn khó mà thoải mái việc người ngọai quốc trên mảnh đất này nắm giữ nhiều đặc quyền cùng quyền lợi hơn so với người nước nhà, nhưng hắn bây giờ vui vẻ tiếp nhận, cũng nguyện ý lợi dụng đặc quyền cùng quyền lợi như vậy, chỉ là cái kia vẻn vẻn là dưới tình huống bình thường, hiện tại đối mặt hắn chính là Tần Mi Vũ, Tần gia phía sau Tần Mi Vũ cũng Nghiêm gia là môn phiệt đứng đầu trong rất nhiều phe phái nhóm quyền lực của Trung Quốc.

    Lý Sát không muốn biết một bạt tai này cái giá phải trả lớn đến đâu, vẻn vẹn chỉ nhận lỗi hiển nhiên không có khả năng giải quyết được vấn đề, nếu như sự kiện lần này tiến thêm một bước càng trở nên gay gắt, rất có thể toàn bộ đầu tư Nhạc Trợ đều sẽ phải gánh đả kích mang tính hủy diệt.

    Đầu tư Nhạc Trợ, trình độ liên kết chặt chẽ cùng các nhóm lợi ích và những giai tầng quyền lực này, hoàn toàn không đủ dể trở thành lực lương mà Lý Sát cho rằng có thể trợ giúp tiểu thư Luna đối kháng trực tiếp công ty thương thương mại An Tú.

    Nếu như chỉ là thủ đoạn trên cạnh tranh buôn bán, tiến hành chèn ép cùng trả thù, Lý Sát cảm thấy còn dễ giải quyết, nhưng hắn quá rõ ràng, trên mảnh đất này, quy tắc chân chính cùng lực lượng đều từ một bàn tay ẩn hình tên là'' Hệ thống chính trị'' nắm giữ, công ty thương mại An Tú có lẽ vẫn chưa như tài phiệt Nhật Bản, ở trong nước có được lực ảnh hưởng vượt qua chính phủ, nhugw muốn chi phối lực lượng chính trị đối phó đầu tư Nhạc Trợ, khó khăn tuyệt đối không quá lớn.

    "Ta không cần giải thích, người đàn bà này là ai!" Tần Tĩnh còn không đến mức xông đi lên động tay với một phụ nữ, người dám đối với Tần Mi Vũ động thủ, tuyệt không đơn giản, hiện tại hắn nhất định phải biết rõ ràng thân phận của đối phương, địa vị cùng động cơ, như vậy hắn có thể có đủ sách lược chế định mà ứng đối, từ trên sự kiện này mà tối đại hóa lợi ích mưu đạt của mình.

    "Ngươi là ai?" Luna khẽ nâng cằm lên, giày cao gót 8 cm, để Luna vốn nắm giữ dáng người bàn T cao như người mẫu, càng thêm lộ ra vênh váo hung hăng, rất hiển nhiên nàng chưa từng hối hận, cũng không có lo lắng, thâm chí ngay cả ý tứ xin lỗi cũng không có một tia.

    ''Ta là Tần Tĩnh, giám đốc điều hành công ty thương mại An Tú.'' Tần Tĩnh nhìn sang Lý Sát, hắn đã ý thức được người đàn bà này hơn phân nửa liền là người sở hữu ''Grosse Fuge'', cũng chính là cao tầng công ty nước Mỹ của đầu tư Nhạc Trợ, Tần Tĩnh nhất định phải để nàng biết được nàng đang cùng ai trò truyện.

    "Chưa từng nghe qua. . . Giám đốc điều hành của công ty thương mại An Tú không phải là Vương An sao?" Luna cười xùy một tiếng, bừng tỉnh đại ngộ mà tự hiểu, "Ngoài ra? Vậy thì chính là làm công."

    Vẻ mặt Tần Tĩnh âm trầm như nước, người nữ này nói xong cũng quay người đi đến xe Tần Mi Vũ, tư thế này hiển nhiên nàng cho rằng không cần thiế hướng một thằng làm công giải thích nàng là ai, hắn không có tư cách này.

    Tần Tĩnh trong lòng kìm nén một đám lửa, chẳng lẽ xông lên giải thích với nàng chính mình không phải người ngoài, chính mình nắm giữ cổ phần của công ty thương mại An Tú? Gánh không nổi cá nhân này, cần phải giải thích xuống, đó chỉ có thể nói hắn hiện tại thật không đủ tư cách đối thoại cùng đối phương.

    Người có tư cách chân chính, không cần giới thiệu bản thân có thân phận gì, càng không cần tận lực chứng minh mình có lực lượng thế nào, nếu như Vương An ở chỗ này, Vương An chỉ cần nói ra tên của mình, chỉ sợ căn bản không cần nói ra chức vị của bản thân, thái độ đối phương liền sẽ khác biêt.

    Tần Tĩnh hắn đứng ở chỗ này, nhưng đối phương căn bản không biết, cũng khinh hượng chức vị của hắn, thậm chí một chút hứng thú cũng không có.

    Vị trí đồng dạng, người khác ngồi lên, hiệu quả cùng lực ảnh hưởng lại hoàn toàn khác biệt, lần đầu Tần Tĩnh bởi vì thân phận giám đốc điều hành mà cảm giác được khuất nhục.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Tuy thân là con người, lại vọng cầu thiên đạo, tất có tai họa bất ngờ, nhưng con người chúng ta vốn đi về phía trước, mặc dù đường xá nhiều kiếp nạn, nhưng bước chậm đi về phía trước, thì vẫn có ngày sẽ thành công. Nhân gian thương thiên, vốn không phân biệt, đạo bất đồng, lại có duyên.

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  5. #73
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Đang ở
    Biên Hòa
    Bài viết
    12,416
    Xu
    4,004

    Mặc định


    Chương 72: Bụng dưới của phụ nữ, sẽ bạo lộ tuổi tác cùng bí mật khác
    Editor: 21302766



    Chương 72: Bụng dưới của phụ nữ, sẽ bạo lộ tuổi tác cùng bí mật khác

    Trong xe, Tần Mi Vũ đem rượu đỏ từ trong khối băng lấy ra, dùng một tấm khăn lụa bọc lại khối băng rồi thoa lên gương mặt, đau nhức thoáng giảm xuống, cảm giác lành lạnh lại làm cho nàng rùng mình một cái.

    Luna ngồi cạnh Tần Mi Vũ, đồng dạng cũng làm vậy.

    ''Ngươi trăm phương ngàn kế an bài cũng ta gặp mặt, chính là vì cho ta một bạt tai?'' Tần Mi Vũ cũng không nhìn Luna, chỉ là nhìn phía trước, mày có chút nhíu lại.

    Luna nghiêng đầu nhìn xem Tần Mi Vũ, không nhìn thấy dấu đỏ trên gương mặt, phụ nữ nhíu mày tồn tại thứ mà mình thấy càng thương xót càng quyến rũ động lòng người, cũng khó trách, phụ nữ như vậy, làm cho đàn ông cho dù sau khi bị nàng tổn thương, cũng rất khó đối với nàng sinh lòng oán hận.

    "Đúng vậy, một tát này là Vương An thiếu ta, hắn đã chết rồi, tự nhiên là ngươi tới trả lại.'' Luna thu liễm cảm xúc, mặc dù một tát này rất kích thích, nhưng nàng nhất định phải để cho sự xúc động của mình, kết quả trở nên có lợi cho mình, mà không chỉ là vì phát tiết ghen ghét trong lòng, để sự tình càng trở nên hỏng bét.

    Luna cảm thấy mình đã bị thua thiệt, đã bị thua thiệt rồi, vậy thì nhất định phải ở phương diện khác đạt được đền bù, đây chính là thầy giáo của mình nói, nguyện ý ăn thiệt thòi, chỉ là vì đạt được càng nhiều hơn.

    Nếu như chuyên đơn giản như vậy mà Luna đều làm không được, không có cách nào thay đổi thế cục hiện tại, vậy chỉ có thể nói, thầy giáo của mình cũng quá thất bại đi . . Đệ tử không xong, đương nhiên là trách thầy giáo, Luna nhớ lên dấu ở sau người đàn ông kia, trong lòng sinh ra từng tia từng ý nghĩ ngọt ngào, ánh mắt nhìn Tần Mi Vũ dần dần có chút khinh miệt.

    Luna xem thường người đàn bà này, vẫn luôn là vậy.

    Tần Mi Vũ đình chỉ động tác xoa mặt, ngoài ý muốn mà nhìn Luna, thậm chí so với việc bị Luna đánh một bạt tai càng thêm kinh ngạc, nàng chỉ biết là đối phương sớm bắt đầu sắp đặt nhằm vào mình, phỏng đoán qua rất nhiều khả năng, cũng tuyệt đối nghĩ không tới lý do của Luna là vì cái này.

    "Vương An vì cái gì thiếu ngươi một cái tát?'' Tựa hồ cảm giác được khối băng trong khăn lụa tan chảy, Tần Mi Vũ đặt xuống, im lặng một lát rồi hỏi, nhẹ nhàng thốt ra cái tên này, nàng là gì của hắn?

    Trong lòng Tần Mi Vũ lặng lẽ sinh ra một tia kinh sợ đợi chờ, vô luận người phụ nữ này là yêu hay hận Vương An, chít ít, tình cảm nàng đối với Vương An hẳn là chân thực a? Chân thực yêu hoặc hận.

    ''BITCH tiếng Trung nói thế nào?'' Luna hỏi.

    "Kỹ nữ." Tần Mi Vũ tức giận đáp lại. Kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của nàng.

    "Ta nói ngươi là kỹ nữ, sau đó Vương An cho ta một cái tát." Luna sờ gương mặt của mình, trong ánh mắt như trước hoàn toàn chứa đầy khinh miệt.

    "Ngươi cảm thấy từ hiểu biết của ngươi thật sự mà xem, ta chính là kỹ nữ?'' Tần Mi Vũ cười lạnh, quay đầu đi, ánh mắt trống rỗng đờ ra nhìn chằm chằm phía trước, ngay lập tức thu liễm lại sự hối hận vô nghĩa, lần nữa quay đầu, không để ý chút nào mà nhìn xem Luna.

    "Quay đầu nghĩa là che giấu cảm xúc, ngươi có bí mật gì sợ ta phát hiện?'' Luna hé miệng, có chút tò mò nhìn nàng,'' Ngươi là kỹ nữ, chẳng lẽ không đúng?''

    ''Ta phải cảnh cáo ngươi, cái này trong tiếng Trung là vũ nhục vô cùng nghiêm trọng, nếu như lập lại lần nữa từ ngữ này, tự gánh lấy hậu quả.'' Tần Mi Vũ nhìn xem dấu tay trên gương mặt Luna, cười nhạo nói: "Bị vợ chồng chúng ta mỗi người quạt một bạt tai, cảm giác thế nào? Thoải mái sao, đồ con hoang!"

    "Vợ chồng các ngươi? Ngươi là vợ hắn thì ngon a!'' Luna lập tức giận không kiềm được, lại lần nữa phất tay quạt qua.

    Tần Mi Vũ đã sớm có đề phòng, chặn tay Luna, thuận tay đem khối băng bọc trong khăn lụa đập vào đầu Luna.

    "A. . ." Luna bị đau, giận quá hóa cười, lần đầu nàng bị người đối đãi thô bạo như thế, không chút do dự nhặt lên một bình rượu đỏ trong tủ lạnh, liền hướng Tần Mi Vũ đánh tới.

    Nàng đã sớm đối với người đàn bà này tràn ngập lửa giận,'' Ở Trung Quốc cổ đại, chồng chết rồi, vợ hắn muốn chôn cùng, hiểu không?''

    "Bố con điên!" Tần Mi Vũ không nghĩ tới người đàn bà này hung tàn như thế, bình rượu đỏ đập tới như vậy, chảy máu đầu còn là nhẹ, vội vàng tránh đi.

    Trên bờ vai truyền đến một hồi đau đớn, bình rượu đỏ đập lên vai Tần Mi Vũ, Tần Mi Vũ vừa sợ vừa giận, nguyên bản cho rằng mình đã hoàn toàn khống chế được người của Luna, Luna hẳn không có lá gan làm loại chuyện điên cuồng như vậy, làm sao biết được cô nàng Luna này chính là loại người giống như Chu Lý, hoàn toàn không dùng tới lý trí để nói!

    Luna dùng sức quá mạnh, chai rượu đỏ rơi xuống sàn xe, Tần Mi Vũ thừa cơ nắm lấy tóc Luna, gắt gao đem đầu Luna ấn xuống.

    Luna cũng không cam chịu yếu thế, tóc Tần Mi Vũ dài tới eo, Luna không cách nào nâng cánh tay lên, nhưng cũng có thể nhân cơ hội nắm lấy tóc bên hông Tần Mi Vũ quấn quanh tay mình, dùng sức lôi kéo.

    "Thả ta ra!"

    ''Ngươi, con kỹ nữ này . . .''

    ''Con điên!''

    Quyết đấu giữa nữ nhân với nhau, cuối cùng không hề nghi ngờ là kéo tóc, Luna cùng Tân Mi Vũ uốn éo đánh nhau, phần còn lại của buồng sau xe Rolls-Royce Phantom rất rộng rãi, hoàn toàn có thể để các nàng dốc sức thi triển.


    Rốt cuộc dáng người Luna cao hơn một chút, hai chân gắt gao kẹp lấy vòng eo Tần Mi Vũ, Tần Mi Vũ không phải dạng vừa, bóp lấy cổ Luna.

    Luna không thể thở nổi, đành phải hai chân ra, nhấc đầu gối lên, thúc về bụng dưới Tần Mi vũ.

    Tần Mi Vũ bị đau, chỉ có thể buông cổ Luna ra, hai người rốt cục tách ra, nhưng Tần Mi Vũ không tính rằng cứ như vậy mà buông tha nàng, duỗi tay liền tóm lấy cổ áo Luna, nặng nề kéo một cái, áo Luna lập tức bị xé vỡ, lộ ra bộ ngực mềm mại cùng bụng dưỡi trắng nõn trơn mềm.

    Quần áo của phụ nữ bị kéo xé nát, hiển nhiên có thể khiến nàng càng thêm không có lý trí một chút, Luna gắt gao trừng mắt nhìn Tần Mi Vũ, giả bộ đưa tay kéo tóc Tần Mi Vũ lần nữa, Tần Mi Vũ vội vàng quay đầy ngăn lại, Luna thừa cơ đem váy Tần Mi Vũ cũng kéo xuống, lộ ra hai chân thon dài.

    "Dừng tay..." Tần Mi Vũ rốt cục kêu dừng, nàng ý thức được, nếu tiếp tục đánh xuống, hai người đều sẽ trở thành trò cười.

    Luna thở phì phò, không có trả lời Tần Mi Vũ, nhưng cũng không có tiếp tục, thể lực Tần Mi Vũ tốt như vậy , tính dẻo dai mạnh mẽ cùng sự nhẫn nại đều để cho nàng thật bất ngờ, lôi kéo lâu như vậy, Tần Mi Vũ lại không nói lời nào, không chút do dự xoay tay lại, phụ nữ bình thường dưới loại tình huống này, đều là kèm theo tiếng thét điên cuồng.

    Trong xe phong quang vô hạn, đầu tóc Luna rối bời, nội y kéo xuống nghiêng lệch, bộ ngực đầy đặn theo nhịp thờ của nàng run run rẩy rẩy, một chút màu đỏ nửa chặn nửa che, hai chân Tần Mi Vũ chăm chú mà khép sát vào, cảm giác giống như xử nữ còn màng mỏng giữa hai chân chưa từng cắm vào, hồn nhiên không giống một thiếu phụ thành thục.

    Tần Mi Vũ nhìn chằm chặp bụng dưới Luna, trong mắt có ngọn lửa thiêu đốt, ''Quan hệ ngươi cùng Vương An rốt cuộc là thế nào!''

    ''Trên sinh ý, chúng ta là đối thủ cạnh tranh, hắn để gia tộc bọn ta, trên sinh ý tổn thất hơn 10 tỷ đôla Mỹ!'' Luna tiếp tục kế hoạch của mình, ha hả cười lạnh, ''Hắn chính là tên ngu ngốc, việc buôn bán của hắn để ngươi nắm giữ, sớm muộn ta sẽ để cho công ty của hắn phá sản toàn bộ!''

    ''Ha Ha . . .Ha Ha. . .'' Biểu cảm trên mặt Tần Mi Vũ dần dần lỏng xuống, không biến sắc mà cười lạnh.



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi 21302766, ngày 02-04-2017 lúc 23:35.
    Tuy thân là con người, lại vọng cầu thiên đạo, tất có tai họa bất ngờ, nhưng con người chúng ta vốn đi về phía trước, mặc dù đường xá nhiều kiếp nạn, nhưng bước chậm đi về phía trước, thì vẫn có ngày sẽ thành công. Nhân gian thương thiên, vốn không phân biệt, đạo bất đồng, lại có duyên.

  6. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  7. #74
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Đang ở
    Biên Hòa
    Bài viết
    12,416
    Xu
    4,004

    Mặc định


    Chương 73: Người thứ ba không có chút tự giác nào, khiến người vợ tràn ngập phẫn nộ
    Editor: 21302766



    Chương 73: Người thứ ba không có chút tự giác nào, khiến người vợ tràn ngập phẫn nộ

    ''Hắn là một gã đàn ông không có mắt, coi trọng người đàn bà như ngươi, ta nói, ngươi là kỹ nữ. . . Ngươi cùng Đặng Văn Địch khác nhau chỗ nào?'' Luna đối mặt với Tần Mi Vũ, cười lạnh, tiếp tục không chút để ý nào mà trào phúng,''Chỗ mà ngươi mạnh hơn Đặng Văn Địch ngay tại đây, thời điểm ta mắng Đặng Văn Địch là kỹ nữ, nàng không dám cho ta một bạt tai. Thế nhưng ta cảm thây ngươi càng giống như đã làm kỹ nữ, còn muốn lập đền thờ!''

    ''Tiếng Trung của ngươi không sai, cho nên ta nghĩ ngươi sơm đã biết nghĩa của từ BITCH trong tiếng Trung. . . Tiện thể ta nói cho ngươi, ở Trung Quốc, không có phong tục chồng chết, vợ hắn phải chôn cùng, nhưng chúng ta có thói quen gọi kẻ cướp chồng là kỹ nữ!'' Đầu lông mày Tần Mi Vũ cau lên, nhà dương cầm ưu nhã, cũng không có nghĩa là sẽ không biết nói lời thô tục, trong giọng nói lạnh nhạt mà tỉnh táo của nàng, càng phát ra chanh chua,'' Kỹ nữ!''

    ''Những lời này của ngươi có ý gì?'' Luna cảnh giác lên, cảm giác có chút không đúng, có loại cảm giác nhược điểm của mình bị Tần Mi Vũ nắm trong tay, ánh mắt của nàng lạnh lẽo mà cường ngạnh như vậy, hoàn toàn không có chột dạ, phản phất chỉ là lẳng lặng mà nhìn đối phương biểu diễn, chờ đợi một kích trí mạng đem đối phương vạch trần.

    ''Ta không cho rằng một người hiểu được kim văn thể đại triện trong Trung văn sẽ kém đến chỗ nào. . . Ngươi thế nào hướng ta giải thích, ngươi đem tên của gã đàn ông mà ngươi cho rằng ngu ngốc, dùng văn thể triện xăm tại trên bụng mình?'' Tần Mi Vũ đè nén lửa giận, dù vậy vẫn ung dung ngồi về vị trí của mình, cái hình xăm này để nàng cực kỳ nổi nóng, bất cứ ai nhìn thấy những phụ nữ khác, đem tên của chồng mình xăm ở gần vị trí tư ẩn, cũng sẽ có loại tâm tình này.

    Luna cúi đầu xem xét, lập tức cắn môi hối hận không kịp!

    Nếu như. . . Nếu như Luna không cho Tần Mi Vũ một cái tát, nếu như không có chủ động tiếp xúc với Tần Mi Vũ trước, nếu như không có cùng Tần Mi Vũ nổi lên xung đột, để nàng nhìn thấy cái hình xăm này, Luna có thể nghĩ ra rất nhiều lý do, nhưng hiện tại, đề tài của hai người đều xoắn xuýt trên thân Vương An, nàng lại biên cố sự, không chỉ là đang vũ nhục trí thông minh của Tần Mi Vũ, càng là vũ nhục trí thông minh của mình.

    Luna cầm khăn lụa bọc lấy khối băng, ấn trên bụng, chậm rãi một hồi, sau đó vứt bỏ khăn lụa.

    Tần Mi Vũ nghi ngờ mà nhìn động tác của Luna, hình xăm trên bụng Luna bất ngờ đã biến mất vô ảnh vô tung.

    "Chẳng lẽ ngươi sẽ nói là ta hoa mắt a?'' Tần Mi Vũ nhìn chằm chằm Luan, nói ra.

    ''Thực tế, cái hình xăm này sẽ ở lúc phụ nữ đạt đến cao trào mới xuất hiện ra.'' Khóe miệng Luna hơi vểnh lên.

    Tần Mi Vũ cắn chặt răng, hàm răng trắng tuần như sứ chăm chú mà cắn hợp lại với nhau, tức giận nhìn xem Luna, kỹ nữ!

    ''Ta dĩ nhiên không phải cùng ngươi đánh nhau một phen, liền sẽ sinh ra cao trào, kỳ thật cái đó khi thân thể vận động kịch liệt, sinh ra phát nhiệt, dòng máu gia tốc chảy xuôi liền sẽ hiển hiện ra.'' Luna không xác định mà nhìn Tần Mi Vũ, thoáng có chút nghi ngờ nói:'' Ngươi biết nữ tính cao trào là một loại cảm giác gì sao?''

    "Ha ha, kỹ nữ mới cần phải biết." Tần Mi Vũ phiền chán mà nhìn xem Luna, trên gương mặt hiện ra ửng đỏ nhàn nhạt, lại có người có thể không biết xấu hổ như vậy mà phun ra loại từ ngữ này, Tần Mi Vũ không thể nào hiểu được vì sao rất nhiều đàn ông cùng phụ nữ đều trầm luân trong nhục dục, theo Tần Mi Vũ, loại sự tình này sẽ chỉ làm người ta thống khổ cùng buồn nôn!

    "Ngươi cùng Vương An không có sinh hoạt tình dục? Chẳng lẽ ngươi kỳ thật là đồng tính luyến?" Luna hoảng sợ bụm lấy bộ ngực của mình nói ra, phảng phất lo lắng bị Tần Mi Vũ chiếm tiện nghi.

    ''Chúng ta có con rồi!'' Tần Mi Vũ nhớ tới con gái của mình, phiền muộn trong lòng lập tức tiêu tán rất nhiều, mặc dù thực tế là những việc nam nữ kia không có tất yếu đáng giá lưu lại trong trí nhớ, nhưng dù sao có thể mang đến dũng khí chèo chống chính mình tiếp tục cố gắng sống sót, dũng cảm mà đối diện hết thảy xấu xa.

    ''Cho ta làm mẹ nuôi của Vương Phi Tử, thế nào?'' Luna rất có hứng thú nói ra.

    "Cút!" Tần Mi Vũ giận dữ mắng mỏ, người này còn biêt liêm sỉ hay không?

    "Được rồi, ta phải đi, ta phải để người mang đến cho ta một bộ quần áo, ngươi cần không?'' Luna hỏi.

    ''Quan hệ của ngươi cùng Vương An rốt cuộc là thế nào?'' Tần Mi Vũ không thể không biết đáp án của vấn đề này, mà Luna lại không có trả lời nàng.

    "Hắn là bạn trai cũ của ta, thế nhưng về sau hắn phát hiện người mà hắn thật sự yêu cũng không phải là ta, trong lòng của hắn một mực chứa một người đàn bà không đáng để hắn nỗ lực, sau đó hắn vứt bỏ ta về nước, cùng người đàn bà kia một chỗ, kêt hôn, sinh con. . . Như vậy mà thôi.'' Luna trầm mặc một lát, lạnh lùng nhìn xem Tần Mi Vũ, '' Ngươi hẳn phải biết một người phụ nữ bị vứt bỏ, đối với gã đàn ông kia có cỡ nào oán hận, dù hắn đã chết.''

    "Ta là vợ của hắn, vô luận ngươi muốn làm cái gì, ta cũng sẽ không để ngươi đạt được.'' Tần Mi Vũ đè lại ngực, trái tim ở nơi đó lo âu đau buốt, vậy mà nàng bao giờ cũng kiên cường xa so với hình dáng nàng một chút, '' Ta phải nói cho ngươi, hắn làm đúng, ta so với ngươi càng đáng để hắn nỗ lưc hơn.''

    Luna nhịn không được cười lên, phảng phất nghe được chuyện cười rất đáng cười, nhẹ nhàng lắc đầu, chẳng thèm ngó tới, nhấn xuống nút Call, để trợ lý chuẩn bị hai bộ quần áo đưa tới.

    Tần Mi Vũ giữ im lặng, quật cường nhìn qua ngoài cửa sổ, không thèm để ý bất kỳ thái độ mỉa mai nào mà Luna cố ý tiết lộ ra ngoài.

    Lúc Luna đi ra xe Tần Mi Vũ, hội đấu giá đã kết thúc, đám người xa xa đứng xem nhanh chóng tăng nhiều, mấy chiếc xe cảnh sát lấp léo tia sáng, đối với loại tranh chấp ngoại sự này, lãnh đạo chính phủ luôn luôn là cấp tốc phản ứng.

    Lãnh sự quán nước Mỹ trú tại Trung Hải, cùng lãnh sự quán I-ta-li-a, đang thương nghị cùng Lý Sát, cục trưởng cục công an thành phố Trung Hải Triệu Khang Thiệu, vẻ mặt nghiêm nghị, hắn đã nhận được mấy cuộc điện thoại đến từ chính phủ thành phố cùng đại lão thị ủy, hắn biết mình nhất định phải đứng về phía nào, thế nhưng nhìn hai vị lãnh sự đối diện, chỉ cảm thấy đau đầu vô cùng, không sợ người ngoại quốc ở Trung Quốc gây sự, chỉ sợ những người nước ngoài có chính phủ nước ngoài làm chỗ dựa, động một chút lại đưa ra kháng nghị, xử lý không tốt một cái, hắn liền phải xuống đài, nhưng hắn không đến lại không được, cái tầng tranh chấp này, ngay cả hắn đều ép xuống không được, lại càng không cần phải nói phân cục phía dưới hắn.

    Cũng không thể nói là ủng hộ chính phủ nước ngoài, Trung Quốc cùng quốc gia tư bản chủ nghĩa phương Tây có bản chất khác nhau, chính phủ Trung Quốc có thể lựa chọn vì nâng đỡ xí nghiệp quốc gia mình mà lựa chọn từ bỏ, nhưng trong những quốc gia phương Tây này, những nhà tư bản lớn kia chính là chỗ dựa của chính phủ, không có lý nào những nhà tư bản lớn này xảy ra vấn đề ở nước ngoài, chính phủ của bọn hắn sẽ không đứng ra.

    Hai vị lãnh sự đều chạy tới, đủ để chứng minh người cùng Tần gia nổi lên xung đột, không phải là tiểu nhân vật gì, tám chín phần người là nhân vật trọng yếu trong những ông trùm của công ty đa quốc gia.

    "Ta nhất định sẽ kháng nghị, ta cảm thấy Lu. . .Tiểu thư Luna. . .'' Lãnh sự quán nước Mỹ trú tại Trung Hải, lãnh sự Weibo Fu là một người mũi cao, âm mũi của ông ta có chút nặng, thấp giọng :'' Là tiểu thư Luna a? Ta cảm thấy chính là quốc gia của chúng ta, đang bảo thủ tổn thất tỷ lệ thất nghiệp cao, không cần thiết lại đến Trung Quốc đầu tư, vì bọn họ sáng tạo việc làm, Lý Sát, ngươi biết gần nhất quốc hội thông qua một hạng dự luật sao? Ta cảm thấy các ngươi có thể chú ý một cái . . . Cho tới bây giờ ta chưa nghe nói qua việc một nhà đầu tư nước Mỹ bị đánh một tát, chúng ta nhất định phải làm áp lưc!''

    Không chỉ là biểu hiện của bộ phận quan viên Trung Quốc đối đãi với đầu tư bên ngoài, giống như chó ngửi thấy mùi xương liền nũng nịu, lăn qua lăn lại cái bụng.

    ''Là tiểu thư Luna ra tay trước . . .. Đối phương là chủ tịch công ty thương mại An Tú . . . Công ty thương mại An Tú ở nước Mỹ nước Ý có hạn mức đầu tư vô cùng lớn, chuyện này chúng ta chỉ có thể hiệp thương, không thể cưỡng ép tạo áp lực.'' Lý Sát có chút lúng túng nhắc nhở, phía bên mình không có thực lực nghiền ép đối phương a.

    Weibo Fu cùng Lorenzo hai mặt nhìn nhau, chuyện lại là như vậy, thật là phiền toái lớn rồi !

    "Tiểu Mi, nàng có xin lỗi ngươi không?" Nhìn thấy Tần Mi Vũ đi ra, Tần Tĩnh vội vàng xông tới.

    Tần Mi Vũ và Luna đều đội mũ vành rộng có khăn trùm đầu che mặt, che lại vết thương trên mặt, Tần Mi Vũ nhìn thoáng qua Luna, lạnh lùng nói :'' Chỉ là một hiểu lầm thôi, không sao.''

    "Không sao?" Tần Tĩnh ngẩn người, hai người kia rốt cuộc đã làm gì trong xe? Hắn chú ý hai người phụ nữ đều đã đổi quần áo, không khỏi làm người ta sinh ra nhiều điểm khả nghi cùng suy đoán.

    Tần Mi Vũ gật nhẹ đầu, cũng không muốn nói cho Tần Tĩnh cuộc đối thoại giữa mình và Luna trong xe.

    ''Té ra ngươi là một trong tam cự đầu của công ty thương mại An Tú a, thất kính thất kính." Luna cười một tiếng, đưa một tấm danh thiếp tư nhân cho Tần Tĩnh, '' Có thời gian có thể nói một chút hợp tác, ta rất có tiền nha!''

    Tần Tĩnh mỉm cười, nhận lấy tấm danh thiếp kia, "Vô cùng chờ mong hợp tác."

    Dường như chưa từng có cảm giác vũ nhục tới từ đối phương, Tần Tĩnh nụ cười thở phào nhẹ nhõm,trong lòng không khỏi xem thường, người Mỹ quả nhiên là như thế, vô luận đã từng phát sinh qua loại xung đột cùng bẩn thỉu gì, chỉ cần đến thời khắc truy cầu lợi ích, bọn hắn liền có thể vô sỉ thả xuống thận trọng cùng ngạo mạn, lập tức biến thành bạn cũ cùng ngươi quen biến nhiều năm như thế, muốn nói người Trung Quốc thói đời khéo đưa đẩy, cùng bọn hắn trở mặt so ra, thật muốn hàm súc nhiều lắm.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi 21302766, ngày 02-04-2017 lúc 23:35.
    Tuy thân là con người, lại vọng cầu thiên đạo, tất có tai họa bất ngờ, nhưng con người chúng ta vốn đi về phía trước, mặc dù đường xá nhiều kiếp nạn, nhưng bước chậm đi về phía trước, thì vẫn có ngày sẽ thành công. Nhân gian thương thiên, vốn không phân biệt, đạo bất đồng, lại có duyên.

  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,Vô__Tình,
  9. #75
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Đang ở
    Biên Hòa
    Bài viết
    12,416
    Xu
    4,004

    Mặc định


    Chương 74: thở gấp như khóc như rên, giống như một ống sáo dọc
    Editor: 21302766




    Chương 74: thở gấp như khóc như rên, giống như một ống sáo dọc

    Người trong cuộc song phương phát sinh xung đột đều không có ý tiếp tục truy cứu, người bên ngoài tự nhiên cũng không có lý do đem sự kiện khếch đại lên, đương nhiên, bọn hắn đều sẽ cho rằng là bởi vì mình đến, ở một mức độ nào đó tạo nên áp lực hữu hiệu thúc đẩy giải quyết hòa bình.

    Luna trở lại khách sạn, bắt đầu phát tin nhắn.

    ''An quân thân yêu, hai người phụ nữ ngươi yêu nhất, hôm nay ra tay đánh nhau, như người đàn bà chanh chua vì danh phận cùng việc ngươi càng yêu ai hơn một chút, đánh lẫn nhau, ta nghĩ ngươi chưa từng nghĩ qua cảnh tượng như vậy.''

    Luna sờ lên gương mặt của mình, bác sĩ đã đang trên đường đến, thế nhưng mấy ngày này chỉ sợ không có cách nào ra ngoài gặp người.

    "Ta thật sự đáng tiếc, thế mà ngươi không ở hiện trường . . . Tại trong cảnh tượng lý tưởng của ta, cuối cùng ngươi nên đem chúng ta đều cởi sạch, để chúng ta cong mông lên, dùng roi quất mông nàng đỏ bừng, đương nhiên, ngươi phải đánh ta nhẹ một chút !''

    "Ta suýt chút nữa bại lộ quan hệ giữ ta và ngươi, may mà ta có đủ cơ trí, ta không xác định là nàng sẽ tin tưởng cố sự mà ta bịa, nhưng chít ít không để nàng cảm thấy ta sẽ vì ngươi mà liều lĩnh, trọng yếu nhất chính là, Tần Tĩnh nhất định sẽ tin tưởng ta và Tần Mi Vũ thế bất lương cập, nếu có một ngày hắn cần lôi kéo một minh hữu để đối phó em gái của mình, thì ta kịp thời xuất hiện, tự nhiên có thể dung nhập vào kế hoạch của hắn, thật sự là chờ mong a! Vô luận là Tân Tĩnh hay là Tần Mi Vũ, cho đến bây giờ vẫn không đoán được mục đích thực sự của ta, đấy chính là cái ưu thế mà ngươi nói : thợ săn nấp ở bên cạnh bẫy rập chờ con mồi sao?''

    "So sánh với Tần Tĩnh, ta cảm thấy vợ trước của ngươi mới thật sự là người khó đối phó, nàng ẩn nhẫn mà quyết đoán, tàn nhẫn mà tuyệt không nương tình, ta vẫn một mực quan sát tâm tình của nàng, nhưng là nàng không có nói cho ta biết cái gì. Cho nên ta cũng không thể xác định trong kế hoạch nhằm vào ngươi kia, nàng rốt cuộc đóng vai nhân vật gì. Cứ việc đang lúc hoài nghi quan hệ ngươi và ta, nàng biểu hiện ra tức giận, nhưng mà ta cũng không thể xác định được, loại tức giận này là đối với yêu ngươi, hoặc là vẻn vẹn vì thân phận người vợ mà cảm nhận được vũ nhục phản bội.''

    Phát xong tin nhắn, Luna há to miệng, lập tức cảm giác được khéo miệng truyền đến một trận đau nhói, thật sự là kỳ quái, vì cái gì lúc bàn ta của hắn nặng nề rơi trên cặp mông của nàng, cảm giác được lại là không hiểu hưng phấn cùng mong chờ?

    Chẳng lẽ chỉ là bởi vì bộ vị bị đánh không giống? Không đúng, vẻn vẹn bởi vì nàng yêu hắn, Luna nghĩ vậy, thở dài một hơi, An quân, hôm nay hầu gái của ngươi thế mà cả gan làm loạn, ngươi thế nào không tới giáo huấn nàng một chút đâu? Dù là bị roi đánh ra từng đầu vết máu cũng không quan trọng.

    Bác sĩ của Luna chạy đến vì nàng xử lý dấu tay trên gương mặt thời điểm, một người phụ nữ khác gặp đãi ngộ giống nàng, cũng đang làm chuyện giống vậy.

    Chuyên gia chăm sóc mặt cùng bác sĩ tư nhân cấp tốc chế định phương án trị liệu, sau nửa giờ xử lý, vết sưng đỏ trên gương mặt Tần Mi Vũ đã tiêu tán rất nhiều, vừa vặn chỉ còn lại dấu tay nhàn nhạt.

    Tần Mi Vũ nhìn một chút tin tức mới nhận được, mang mũ dạ chuẩn bị rời đi.

    Phu nhân, ngươi tốt nhất đừng gặp gió.'' Chuyên gia chăm sóc nhắc nhở.

    "Ngươi có thấy người bị đánh một tát, sau đó bị hủy dung chưa?'' Tần Mi Vũ không để ý chút nào nói ra.

    "Cái này thật không có."

    Tần Mi Vũ gật nhẹ đầu, nàng biết mình thân kiều nhục quý, nhưng trên bản chất mà nói, Gen người đều là không khác nhau lắm, công năng khôi phục tổ chức thân thể của người khác có thể chữa trị thiệt hại, nàng tổng sẽ không có loại công năng này.

    Tần Mi Vũ lựa chọn một chiếc Chevrolet Suburban, thân xe mặc dù to lớn vô cùng, nhưng ở trong nước Chevrolet một mực định vị trong thị trường cấp thấp, đối lập khiêm tốn rất nhiều.

    Đi đến ngoài khác sạn Mỹ Lâm, Tần Mi Vũ dừng xe tắt máy, một bên lưu ý lấy điện thoại, một bên lưu ý lấy phía trước.

    Một lát sau, sau khi thu đến một cái tin tức, Tần Mĩ Vũ thấy được Lý Bân Siêu. . . Bạn trai cũ Hoa Tranh Y đi tới trước khách sạn.

    Tần Mi Vũ tắt đi đèn trong xe, nhắm mắt nghỉ ngơi.

    Lý Bân Siêu nhìn thoáng qua chiếc Chervolet mày đen cách đó không xa, chợt quay đầu đi, nhìn thấy một chiếc taxi dừng bên cạnh mình, lộ ra nụ cười run run có chút mịt mờ.

    Hoa Tranh Y bước xuống xe, lặng lẽ nhìn xem Lý Bân Siêu.

    "Ngươi càng ngày càng đẹp." Lý Bân Siêu cảm giác trong cổ họng có chút dắng chát không đè nén được, nhìn trước mắt Hoa Tranh Y ngày càng xinh đẹp, nàng đã thoát khỏi mộ tia ngây ngô cuối cùng trong trường học, biến thành cô nàng ưu nhã đẹp đẽ mà thành thục, cái túi da cá sấu màu vàng ký hiệu ''H'' phú quý bức người kia, Lý Bân Siêu không ăn không uống một năm tròn cũng không mua nổi, trang sức, quần áo, giày trên người nàng, không một cái nào không lộ ra hương vị xa xỉ, liền ngay cả mùi trên người nàng, cũng không còn là nước hoa giá rẻ hòa lẫn mùi thơm cơ thể, loại mùi vị Lý Bân Siêu quen thuộc kia, trở nên rất lạ lẫm.

    "Ngươi vẫn là như cũ." Hoa Tranh Y ôn nhu cười một tiếng, nàng biết hắn thích xem mình cười như thế, ôn nhu như nước.

    "Ta đặt trước một phòng. Chúng ta vào trò chuyện đi.'' Lý Bân Siêu chỉ về khách sạn đằng trước.

    Hoa Tranh Y do dự một chút, chỉ là đã tới, cũng không định lại rầy rã chuyển chỗ, khách sạn Mỹ Lâm là một nhà khách sạn năm sao, gian phòng nơi này giá không rẻ, xem ra Lý Bân Siêu thật sự là bỏ hết tiền vốn, chỉ là lúc trước sao lại không có phần tâm tư này, để bạn gái mình nhận thức một cái sinh hoạt xa hoa? Quả nhiên đàn ông chỉ có mất đi mới hiểu được trân quý sao?

    Vào phòng, Hoa Tranh Y phát hiện lại là một cái phong xếp, thở dài một hơi, có chút oán trách nói:'' Cái khách sạn này một đêm muốn một tháng tiền lương của ngươi a? Hiện tại ngươi một người rồi, liền có thể xài tiền bậy bạ?''

    ''Ta tự xin đến học bổng, qua mấy ngày liền muốn xuất ngoại.'' Lý Bân Siêu bỗng nhiên kích động lên, nắm chặt tay Hoa Tranh Y:''Tiểu Y, chúng ta hợp lại đi! Chúng ta có thể cùng ra nước ngoài, đến nước ngoài đi sinh sống!''

    "Không thể nào." Hoa Tranh Y không có tránh thoát, lại kiên quyết lắc đầu, nàng làm sao có thể từ bỏ vốn có hiện tại, bồi tiếp hắn đi địa phương không biết tương lai mà xông xáo? Đối với bản thân trước kia mà nói, ra ngước ngoài liền là ước mơ lớn nhất, thế nhưng xuất ngoại thì thế nào? Có được một tấm bằng chứng nhận tốt nghiệp ưu tú nước ngoài có lợi ích gì, trong công ty thương mại An Tú, có bao nhiên giám đốc điều hành cùng quản lý chi nhánh có thâm niên, có cái nào không phải nắm giữ trình độ cùng kinh nghiệp đủ để kiêu ngạo, thế nhưng bọn hắn thấy mình vẻ mặt còn không phải thân cận ấm áp. . . Nếu như mình thật chỉ là một người vừa tốt nghiệp non nớt, căn bản cũng không có tư cách để bọn hắn chủ động nói chuyện, thậm chí không có cơ hội cùng bọn hắn ngồi cùng một thang máy.

    Hiện tại, bọn hắn sẽ giúp nàng nhấn nút thang máy, sẽ tán dương phẩm vị của nàng, sẽ thưởng thức sự mỹ lệ của nàng, vô luận là có hay không chân thành, bọn hắn đều phải làm như thế, bởi vì ai cũng biết nàng có thể kéo lên cánh tay Tần Tĩnh.

    Buông xuống tất cả những thứ này, không nói đến phấn đấu bao nhiêu năm cũng chưa chắc có thể thu được địa vị bây giờ, coi như cuối cùng được đến thân phận địa vị cùng tài phú giống như hiện tại, lãng phí thanh xuân sao giờ ? Tuổi tác quý báu nhất của phụ nữ cũng không cách nào vãn hồi.

    "Ta cũng biết. . ." Lý Bân Siêu cúi đầu nhìn thảm trải mềm mại, trong tay là bàn tay bạn gái ấm áp êm ái như trước, chỉ là bàn tay của nàng từ nay về sau lại sẽ chỉ được một gã đàn ông khác thưởng thức, thậm chí đã ở rất nhiều đêm, cỗ thân thể nổi bật này từng thuộc về mình, sẽ chỉ ở dưới người đàn ông khác mà uyển chuyển rên rỉ.

    Nàng có hay không vẫn sẽ ở thời điểm cao trào, gắt gao nắm lấy cái chăn, giữa cổ họng phát ra thở gấp như khóc như rên, giống như một chiếc sáo tre dọc, mở mắt ra bên trong, tràn đầy nước mắt, lại là mị nhãn như tơ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi 21302766, ngày 02-04-2017 lúc 23:35.
    Tuy thân là con người, lại vọng cầu thiên đạo, tất có tai họa bất ngờ, nhưng con người chúng ta vốn đi về phía trước, mặc dù đường xá nhiều kiếp nạn, nhưng bước chậm đi về phía trước, thì vẫn có ngày sẽ thành công. Nhân gian thương thiên, vốn không phân biệt, đạo bất đồng, lại có duyên.

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,Vô__Tình,
Trang 15 của 23 Đầu tiênĐầu tiên ... 51314151617 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status