TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 23 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 111

Chủ đề: Chị Gái Yêu Tôi - Sơ Luyến Thôi Xán Như Hạ Hoa

  1. #11
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 10: Bởi vì nó mềm giống như con sâu
    Editor: Luciferht



    Vương Tiểu Mạt cũng không cảm thấy mình đã làm sai cái gì. Đối với nàng thì đây là em trai do chính mình nhặt trở về, cũng giống như cái còi của nàng, đều là bảo bối cần lúc nào cũng phải mang theo bên người, tự nhiên không cho phép người khác khi dễ. Trước kia mình nhặt trở về mèo với chó luôn bị ba ba mụ mụ đuổi đi, may là em trai cuối cùng đúng là em trai, rốt cục có thể ở lại làm bạn với mình, điều này làm cho Vương Tiểu Mạt vô cùng vui mừng.

    Lý Vân cũng nghĩ như vậy, nàng cảm thấy con trai và con gái của mình một chút cũng không có sai, hơn nữa còn dặn dò con gái, nhất định không được để người khác khi dễ em trai.

    Nhưng Vương Trung Thái lại không cho là như vậy. Con nít cãi nhau ầm ĩ không có gì, nhưng bất kể là mình có đạo lý hay không, Triệu Đại Đồng đều bị Vương Tiểu Mạt làm cho mặt mũi đầy máu, nhìn qua rất dọa người. Lại suy bụng ta ra bụng người, nếu đứa nhỏ nhà mình bị biến thành như vậy, khẳng định cũng sẽ đau lòng muốn chết. Cho nên Vương Trung Thái còn là mua một ít trái cây và thuốc bổ, dẫn theo Vương Tiểu Mạt đi xin lỗi.

    “Một bé trai lại bị bé gái đánh khóc, xấu hổ quá xấu hổ quá!” Vương Tiểu Mạt vừa vào cửa liền nói như vậy.

    Vương Trung Thái xấu hổ không thôi, thấy hối hận vì đã mang theo nàng cùng nhau tới đây, sớm biết rằng tính tình của con gái bảo bối này chính là như vậy.

    Cha mẹ Triệu Đại Đồng vốn cũng rất đau lòng, chỉ là ngại ngùng đi làm lớn chuyện của mấy đứa nhỏ, lại nhìn thấy Vương Trung Thái lại đây, còn mang theo trái cây và thuốc bổ, khúc mắc trong lòng cũng biến mất. Làm người lớn đương nhiên không có khả năng sẽ đi so đo với Vương Tiểu Mạt, khách sáo một hồi, Vương Trung Thái vẫn là để lại mấy thứ hắn mang đến. Lại an ủi Triệu Đại Đồng một chút, khen Triệu Đại Đồng bình thường cử chỉ lễ phép gặp người đều biết chào hỏi này đó, phụ huynh hai bên khích lệ đứa nhỏ của nhau, sau đó chuyện này cứ như vậy trôi qua, vốn chính là việc nhỏ.

    “Đứa nhỏ này làm sao lại như vậy? Hôm nay nếu không phải em trai con lanh lợi, con cho là mình thật đánh thắng bé trai bảy tám tuổi?” Vương Trung Thái nhớ tới quá trình lúc đó mà hàng xóm hình dung, vừa buồn cười vừa tức giận.

    Vương Tiểu Mạt phồng má lên, lại hờn dỗi cắn môi trở về phòng mình.

    Vương An đi vào phòng Vương Tiểu Mạt, phát hiện nàng đang yên lặng ngồi ở trên giường, miệng ngậm còi, nhưng không có thổi.

    Nên làm sao để dỗ cho bé gái vui vẻ đây? Lúc mình ôm Vương Phi Tử, chỉ cần tùy tiện chọc nàng là nàng sẽ vui vẻ cười, nhưng là Vương Tiểu Mạt lại không giống. Tuy rằng cũng đều là bé gái, nhưng đã năm tuổi Vương Tiểu Mạt, suy nghĩ ở trong lòng cũng nhiều hơn, đã không có khả năng Vương An cười với nàng, nàng cũng sẽ cười rộ lên theo.

    “Vương Tiểu Mạt, chúng ta đi xem phim hoạt hình đi.” Vương An nghĩ nghĩ nói.

    “Không xem!” Vương Tiểu Mạt lớn tiếng nói, còi từ miệng nàng rớt xuống dưới, lại lập tức cầm lấy ngậm vào trong miệng.

    “Vậy chúng ta đây chơi trò chơi đi?” Vương An cau mày, hắn phát hiện muốn dỗ cho một bé gái vui vẻ, so với chế định một kế hoạch buôn bán cho một lĩnh vực xa lạ còn phải khó khăn, đồng dạng không có đầu mối, không biết nên xuống tay từ nơi nào.

    Lần này Vương Tiểu Mạt trước tiên cầm còi của mình, sau đó mới hô to một tiếng “không chơi”, lại lập tức ngậm còi vào miệng lại.

    “Vậy ngươi muốn thế nào mới có thể vui vẻ?” Đã qua hơn một năm ở chung này, từ bên trong sự quan và chăm sóc của cô bé lộ ra tình cảm chân thành tha thiết mà tinh khiết, làm cho Vương An đã quen việc lục đục với nhau, có một loại cảm giác ấm áp an nhàn thoải mái. Cứ việc hắn không có khả năng xem nàng thành chị gái, nhưng là không thể nghi ngờ hắn vô cùng thích Vương Tiểu Mạt.

    “Trừ phi...... Trừ phi......” Vương Tiểu Mạt nhả ra còi, hơi cúi đầu trong chốc lát, “Trừ phi em để cho ta chơi với tiểu đệ đệ của em!”

    Vương An thay đổi sắc mặt. Hắn bây giờ đã biết được vì cái gì lúc trước khi Vương Tiểu Mạt lần đầu tiên nhìn thấy hắn, liền tách hai chân hắn ra đi sờ tiểu đệ đệ của hắn. Thì ra ở trong lòng Vương Tiểu Mạt, em trai có một thứ mà chính mình không có, cho nên khi nhìn thấy Vương An có tiểu đệ đệ, Vương Tiểu Mạt liền cho rằng hắn là em trai của nàng, nên mới ôm hắn bỏ chạy. Nhưng hắn không nghĩ tới vào lúc này, nàng cư nhiên lại đưa ra loại yêu cầu này.

    “Việc này không được!” Vương An cự tuyệt không chút do dự. Tuy rằng lúc hắn đang ngụy trang làm một bé trai, cơ hồ là không có bất kỳ sơ hở. Nhưng chỉ riêng lúc đối mặt với Vương Tiểu Mạt, tâm tính hắn lại càng tiếp cận chân thật nhất chính mình, tâm lý vẫn như cũ là một người trưởng thành, làm sao có khả năng để cho nàng chơi đùa nơi đó được, như vậy không phải là biến thái sao?

    “Vì cái gì? Món đồ chơi của ta đều có thể cho em chơi mà!” Vương Tiểu Mạt cảm thấy ủy khuất không thôi, thứ mình mình cũng có thể nhường cho em trai. Có ăn ngon nhường cho em trai, có trò chơi tốt cũng nhường cho em trai, nhưng mà mình chỉ muốn chơi đùa với tiểu đệ đệ của nó một chút mà thôi, cũng không phải muốn lấy luôn của nó.

    “Đây không phải món đồ chơi.” Vương An cũng không biết làm sao giải thích với nàng.

    “Có thể chơi chính là món đồ chơi!” Tư duy của Vương Tiểu Mạt chính là định nghĩa bản chất đơn giản trực tiếp như vậy, Vương Tiểu Mạt hơi có chút đắc ý:“Kỳ thật ta vẫn thường xuyên đùa, buổi sáng rời giường ta leo lên giường của ba mẹ đùa tiểu đệ đệ của em!”

    Vương Tiểu Mạt một mình ngủ một phòng, còn Vương An thì phải ngủ chung với Vương Trung Thái và Lý Vân. Lý Vân cho rằng con trai từng bị chịu khổ, cho nên cần phải yêu thương gấp đôi mới được.

    Vương An vỗ vỗ cái trán, bất đắc dĩ hỏi:“Ngươi vì cái gì lại thích chơi nó?”

    “Bởi vì nó mềm, giống như con sâu!” Vương Tiểu Mạt giải thích nói, sau đó điên cuồng thổi còi lên. Âm thanh chối tai quanh quẩn ở trong phòng, chờ tiếng còi mất đi, nàng mới mất hứng nói:“Hơn nữa ta không có!”

    “Vậy chúng ta đi bắt sâu chơi đi, ta biết một cây to có sâu!” Vương An cuối cùng tìm được chuyện khiến Vương Tiểu Mạt cảm thấy hứng thú.

    Khi hai chị em về tới nhà, Vương Tiểu Mạt lại bị mắng một chút. Bởi vì trên ngón tay nàng có ba chỗ bị sâu lông đốt, trên trán Vương An cũng bị đốt một chút, sưng lên một cục to đùng.

    Tuy là lại bị mắng, nhưng Vương Tiểu Mạt rất là vui vẻ. Bởi vì em trai vốn sẽ không bị đốt, nhưng nó vì giúp Vương Tiểu Mạt cưỡng chế lấy đi sâu lông nên mới bị đốt.

    Bởi vì hai người đều có chút dơ dáy, trên người còn dính lá cây và thảo căn, Lý Vân đưa Vương Tiểu Mạt và Vương An cùng nhau đuổi vào phòng tắm, làm cho hai chị em tắm chung với nhau.

    “Để con tắm rửa giúp em trai!” Vương Tiểu Mạt xung phong nhận việc nói.

    “Con sẽ chơi bong bóng xà phòng nên tự mình thoa lên người trước đi, mụ mụ tắm cho em trai xong sẽ tắm cho con!” Lý Vân cũng không yên tâm, bởi vì có một lần Vương Tiểu Mạt ôm Vương An vào trong phòng tắm, kết quả hai người đều ngã sấp xuống bồn tắm lớn, làm Lý Vân hoảng sợ.

    Vương Tiểu Mạt vô cùng tiếc nuối, chính mình ngồi vào băng ghế nhỏ, nhìn nhìn con giun nhỏ của em trai, lại nhìn nhìn chỗ đó của mình, không khỏi có chút tức giận bất bình. Vì cái gì chính mình lại không có, Triệu Hiểu Đồng con em gái ngu xuẩn của Triệu Đại Đồng còn nói sau này nó sẽ mọc ra. Mẹ đều lớn như vậy rồi cũng chưa có mọc ra, bởi vậy có thể thấy được, cô bé là không có thứ đó.

    Tắm rửa xong, Lý Vân làm cho hai bảo bối chính mình thơm ngào ngạt, cho chỗ bị sâu lông đốt quá thoa lên nước hoa, làm cho hai chị em ngoan ngoãn ngồi ở trên sô pha xem TV, sau đó chính mình mới đi tắm rửa.

    Vương Tiểu Mạt quay đầu lại, không ngừng dùng nước miếng xoa lên chỗ bị đốt trên trán Vương An. Tóm lại ngày hôm sau chính nàng thì tiêu sưng, nhưng Vương An vẫn còn có một ít dấu vết. Hơn nữa tối hôm đó nàng còn bị Lý Vân hoài nghi có phải đã nếm qua nước hoa hay không, vì trong miệng nàng cũng có hương vị của nước hoa.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 12-11-2016 lúc 20:56.
    ---QC---


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,linkisback,Vô__Tình,
  3. #12
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 11: Có thể đi nhà trẻ rồi
    Editor: Luciferht





    Vương An qua xong sinh nhật 4 tuổi, Lý Vân liền chuẩn bị mang hắn đưa đến nhà trẻ, nhưng là việc lựa chọn nhà trẻ làm cho Lý Vân cực kỳ buồn rầu. Bởi vì nàng cảm thấy con trai mình là thần đồng, nếu ở nhà trẻ bình thường sẽ rất ủy khuất nó, cho nên mấy ngày nay Lý Vân đều đang nghiên cứu những nhà trẻ đánh cờ hiệu “quốc tế”, “song ngữ” linh tinh này đó.

    Thừa dịp Lý Vân và Vương Tiểu Mạt đang ngủ trưa, Vương An ngồi ở trước máy tính, bắt đầu phát bưu kiện cho Shanna.

    “Vô cùng biết ơn trong hai năm này em đã quan tâm tới công ty xây dựng Chúng Thái. Nó hiện giờ vẫn chỉ là một nhà công ty nhỏ giống như cửa hàng tạp hoá, muốn cho em đầu tư nó nhưng không gây nên chú ý là cực kỳ khó khăn. Nhưng là ta tin tưởng em, nếu ngay cả chút việc nhỏ ấy em đều làm không được, chỉ có thể nói rõ ánh mắt của ta thật sự quá kém.

    Trung Quốc ở trong lúc lơ đãng đã muốn bắt đầu dùng tư thái không thể cản trở tiến hành công nghiệp hoá đại quật khởi. Cứ việc sau sự kiện 911 lĩnh vực nhà cao ốc sẽ bắt đầu héo rút, nhưng là thị trường Trung Quốc sẽ không bị ảnh hưởng. Ở trong mười năm tiếp theo, sẽ có quá nửa số nhà cao ốc xếp hạng trước trăm của thế giới sinh ra ở Trung Quốc. Ta hi vọng mười năm sau công ty Xây dựng Chúng Thái sẽ có thể đón lấy công trình xây dựng có cấp bậc một tỷ trở lên. Hơn nữa có thể ở trong đầu tư kiến thiết tính cả nước lấy được lợi ích, nó cần chính là đầu tư và nhân tài, phương diện này là chuyên môn của em, em phải làm tốt.

    Bố cục của tập đoàn Mitsui bắt đầu ở mấy chục năm trước, đã chân chính bắt đầu ảnh hưởng các lĩnh vực sắt thép, ô tô, hải vận, thuyền vâng vâng,.. Không thể không nói đây là sự thật làm cho người ta thật đau lòng lại bất đắc dĩ. Được lợi ích từ giá cả quặng sắt, phí dụng của hải vận trong tương lai sẽ không ngừng tăng lên, cùng với lĩnh vực chế tạo thuyền máy cũng bồng bột phát triển, tập đoàn An Tú trong mười năm tới vẫn sẽ như cũ dùng tốc độ không thể tưởng tượng phát triển. Có chế độ hội nghị cổ đônghoàn thiện cùng với cao tầng ổn định làm cho tập đoàn An Tú cũng sẽ không vì ta rời đi mà ở trong khoảng thời gian ngắn xuất hiện vấn đề, này cũng là nguyên nhân làm một số người dám yên tâm lớn mật xuống tay với ta.

    Tập đoàn An Tú không còn là công ty em cần cung cấp giúp đỡ, nó là đối thủ cạnh tranh của em. Em cần dùng hết mọi biện pháp thẩm thấu vào trong đó, hơn nữa dựa vào điều này hấp thụ càng nhiều lợi nhuận. Tập đoàn Mitsui dựa vào Nippon Steel & Sumitomo Metal Corporation ("NSSMC") thao túng công ty Baosteel, cùng với ảnh hưởng trong ngành sắt thép ở Trung Quốc. Bố cục khống chế toàn bộ sản nghiệp liên thượng du và hạ du, đó chính là tư liệu học tập của em...... Làm một người nước Mỹ, ta tin tưởng em cũng giống như rất nhiều người khác đều cho rằng từ sau 1997 năm, kinh tế Nhật Bản bại lộ ra chỗ thiếu hụt cho bọn em không còn coi trọng hình thức buôn bán của người Nhật Bản nữa. Em phải bỏ đi loại thành kiến này, mang ánh mắt của mình nhìn ra thế giới bên ngoài nước Mỹ, chú ý tài liệu về phương diện này.

    Thuận tiện nói một câu, biểu hiện của em ở trong hai năm này xem như tạm được, cũng có thể nói trên cơ bản không có điểm sáng gì, ta có chút thất vọng. Nhưng là suy nghĩ đến em vẫn trước sau như một bảo trì trung thành, ta vô cùng vui mừng, điểm này đã đủ để bù lại thất vọng em mang cho ta vì hành vi ngu xuẩn định trường kỳ đầu tư bất động sản mượn nợ trái phiếu của em. Cách Lehman Brothers xa một chút, chính như vào đầu thế kỷ trước gia tộc Tát Khắc Tư rời đi Goldman Sachs, Goldman Sachs chấm dứt tuần trăng mật với Lehman Brothers, em cũng cần mau chóng chấm dứt hết thảy nghiệp vụ với nhà công ty này. Phòng điền sản và thị trường chứng khoán của Trung Quốc mới là trọng điểm trong bước tiếp theo của em, những việc em làm hiển nhiên đã quá mức bảo thủ, ta sẽ nói cho em vào lúc nào thì nên rời khỏi, chăm chỉ câu thông với ta mới là việc em cần làm.

    Ta rất rõ ràng, thái độ trêu tức và trào phúng năng lực của ta đối với em làm cho em cực kỳ khát vọng chứng minh chính mình. Nhưng mà ta muốn nói cho em hiểu, hết thảy việc em làm đều là phí công, bất kể em có vĩ đại như thế nào đi nữa, ở trong mắt ta cũng không quá là chuyện bình thường nên làm mà thôi. Trái ngược, sự trung thành của em mới là thứ ta coi trọng nhất, tiểu Shanna yêu dấu của ta, ta yêu em, chúc ngủ ngon...... Mặt khác, ta để lại địa chỉ thông tin trao quyền cho em, có thể tìm được ở trang thứ 165,45,89, từ giờ trở đi em có thể có được càng nhiều quyền tự chủ hơn nữa .”

    Hiện tại đã là năm 2003, trong thời gian hai năm này Vương An cũng không thường xuyên thông qua bưu kiện điện tử trao đổi với Shanna, trên cơ bản đều là Shanna làm ra quyết định đầu tư sau đó mới hướng Vương An xin cố vấn và hồi phục. Phần lớn thời gian Vương An cũng sẽ không can thiệp, chẳng sợ hắn biết rõ quyết định của nàng là sai lầm.

    Shanna là một trong số ít người mà Vương An có thể tín nhiệm, tuy rằng hắn cũng bảo lưu lại một ít thủ đoạn khống chế. Nhưng là hắn tin tưởng sẽ không có cơ hội gì cần sử dụng thủ đoạn khống chế này để cam đoan an toàn của số tài chính hắn giao cho nàng.

    Shanna ở Trung Quốc cũng có người đại diện của mình, dùng để tiến hành một ít nghiệp vụ đầu tư. Trong hai năm này chính là thông qua người đại diện hướng công ty Xây dựng Chúng Thái tiến hành đầu tư, cũng chính là công ty của Vương Trung Thái.

    Vương Trung Thái trước kia chỉ là có được một đội ngũ thi công, chỉ là một chủ thầu mà thôi, nhưng ở sau khi được đến đầu tư, mới bắt đầu hướng về công ty chính quy tiến lên. Tuy rằng đối với việc chính mình được một nhà công ty đầu tư có bối cảnh nước ngoài chú ý tới, Vương Trung Thái cảm thấy có chút không hiểu ra sao. Chỉ là đối phương cũng rất quy củ, vô cùng nghiêm túc đưa ra hợp tác, điều kiện không tính hà khắc cũng không có hào phóng làm cho người khác khó tin, nên Vương Trung Thái không có lý do gì không tiếp thụ đối phương giúp. Tuy rằng đối phương đưa ra một loạt yêu cầu phương diện đối với kết cấu công ty, đưa vào hoạt động, thay đổi thiết bị và quy hoạch tương lai làm cho Vương Trung Thái cảm thấy mờ mịt mà đau đầu, nhưng là Vương Trung Thái cũng không phải một người đàn ông không có dã tâm không có lý tưởng sự nghiệp. Hắn biết kế hoạch của đối phương là muốn mang công ty Xây dựng Chúng Thái tạo thành công ty công trình kiến trúc, cho nên trong hai năm này hắn luôn luôn ở tận lực phối hợp hợp tác. Tuy không có nhận mấy cái, nhưng là việc xây dựng công ty vẫn luôn được tiến hành từng bước.

    Vương Trung Thái trong hai năm này đều vô cùng bận rộn, cho nên việc giáo dục bọn nhỏ và công việc nhà đã hoàn toàn giao cho Lý Vân. Cũng may Vương Tiểu Mạt sẽ khai giảng học năm nhất, mà Vương An cũng rất bớt lo, nên Lý Vân cũng không cảm thấy vất vả, trong nhà thậm chí còn không cần mời bảo mẫu.

    Lúc này vấn đề Lý Vân quan tâm duy nhất chính là Vương An sắp vào nhà trẻ. Trung Hải vào giữa tháng bảy tháng tám rất là nóng bức, Lý Vân chạy thăm không dưới mười cái nhà trẻ, hoặc là địa điểm quá xa, hoặc là phương diện đồ dùng không tốt, hoặc là cảm thấy trình độ tiếng Anh hoặc là tiếng phổ thông của giáo viên giảng bài còn không bằng con trai chính mình, cứ vậy mãi cho đến sắp vào tháng chín tháng còn chưa có quyết định ra.

    Nhà trẻ mà Vương An muốn vào đương nhiên là nhà trẻ Thừa Chí do quỹ giáo dục An Tú quản lý. Chỉ là nhà trẻ đó thuộc nguyên bộ phúc lợi của tập đoàn An Tú, cũng không cho người ngoài biết, lại càng không đối ngoại mở ra nhận người. Nhưng theo Vương An quan sát ở trong hai năm này đã chú ý tới, không còn đê điều giống như lúc Vương An một người nắm trong tay tập đoàn An Tú, hiện giờ tập đoàn An Tú bắt đầu thong thả trồi lên mặt nước, đem xúc tu và hình dáng của mình triển lộ ở trước mặt công chúng. Cho dù dân chúng bình thường còn chưa quen thuộc, cũng không biết cuộc sống hằng ngày của mình và quái vật lớn này là cùng một nhịp thở, nhưng bởi vì rất nhiều tư liệu được mở ra và cố ý tiết lộ, rất nhiều người có tâm đều đã bắt đầu cảm thấy lạnh người vì quy mô khổng lồ và tài phú của tập đoàn này.

    Một tập đoàn khổng lồ như vậy mặc kệ là đê điều hay là cao điệu, thấy thế nào đều cảm giác chẳng liên quan gì tới việc Vương An vào nhà trẻ, nhưng Vương An lại không cho là như vậy.

    Rút dây động rừng, người chưởng khống cùng với nhận thức thống nhất của hội nghị quản lý quyết định toàn bộ phong cách và phương hướng đưa vào hoạt động của tập đoàn An Tú, cùng với tư thái khi đối mặt công chúng xã hội, bởi vậy cũng sẽ dẫn phát một loạt điều chỉnh từ trên xuống dưới. Vì đón ý nói hùa tính cách và nhu cầu của vị cấp trên nào đó, các ngành và phân công ty tầng dưới chót tất nhiên sẽ làm ra phản ứng tích cực tích cực. Vương An vô cùng rõ ràng hiệu suất vận chuyển và hiệu suất xử lý tin tức trong tập đoàn An Tú, huống chi hắn thấy được rồi một bộ phận hành vi văn hóa quan trọng của tập đoàn. Tân nhiệm chủ tịch quỹ giáo dục An Tú đã tiếp nhận một tiết mục thăm hỏi trên TV, rộng rãi tuyên truyền về nội bộ văn hóa và chính sách phúc lợi của công ty, điều này hiển nhiên là một loại hành vi công quan hình tượng trong lòng công chúng.

    Khách quan mà nói, Vương An cho rằng hành vi cố ý lấy lòng và đón ý nói hùa tâm lý nhu cầu công chúng đối với công ty lớn tập đoàn lớn là một việc không có chỗ gì thậm chí còn vô cùng rắc rối, hơn nữa còn mất nhiều hơn được. Nhưng nếu lợi dụng tốt điểm này, ít nhất có thể giải quyết vấn đề để hắn tiến vào nhà trẻ Thừa Chí.

    Như vậy thì hắn sẽ có thể nhìn thấy Vương Phi Tử, sau đó cùng người bạn nhỏ Vương Phi Tử trở thành bạn tốt, đạt được lời mời dự tiệc vào lúc sinh nhật năm tuổi của nàng.

    Vương An rời đi máy tính, ánh mắt có chút khô sáp khó chịu. Hai năm không thấy, tiểu bằng hữu Vương Phi Tử, ngươi đã trưởng thành sao?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 12-11-2016 lúc 21:03.

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,linkisback,Vô__Tình,
  5. #13
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 12: Ta chưa bao giờ cho người khác cơ hội độc lập tự hỏi
    Editor: Luciferht



    Trung Hải làm một đô thị lớn lấy mục tiêu trở thành trung tâm tài chính quốc tế, nhưng ở lĩnh vực TV lại không có tương ứng thi thố tích cực. Ít nhất đài truyền hình Trung Hải từ sau tháng 10 năm 2003 mới chính thức thành lập, lạc hậu rất nhiều so với các đài truyền hình đứng đầu. Vương An tiến nhập trang web của đài truyền hình Trung Hải nhìn một chút, thấy nó đơn sơ rối tinh rối mù, cũng may ít nhất còn có thời gian phát ra và phát lại của tiết mục.

    Vương An xác định một chút chính mình không có nhớ lầm thời gian phát lại, sau đó đi mở ra TV, lại chạy đến trong phòng đánh thức Lý Vân.

    “Mụ mụ, đi xem TV với con đi!” Vương An lôi kéo cánh tay Lý Vân nhỏ giọng nói, hắn cũng không nghĩ đánh thức Vương Tiểu Mạt...... Tuy rằng vào buổi tối Vương Tiểu Mạt sẽ ngủ một mình, nhưng là giấc ngủ trưa còn là thường xuyên ngủ cùng mụ mụ.

    “Bảo bối, con xem một mình đi...... Mẹ muốn ngủ tiếp!” Lý Vân tỉnh lại ngáp một cái.

    Lý Vân thấy không lay chuyển được Vương An, đành rời giường cùng nhau xem TV với Vương An. Vương An tùy tiện chuyển sang vài truyền hình, lẩm bẩm một tiếng “không hề có phim hoạt hình”, sau đó liền ngừng lại ở kênh truyền hình Trung Hải, sau đó bắt đầu lấy khối rubik ra chơi.

    Lý Vân cũng không chú ý nhìn tiết mục gì, nàng buồn ngủ nhắm mắt lại, mới chợp mắt được một lát thì chợt nghe được Vương An hô lên:“Mụ mụ, nhà trẻ này thật tốt!”

    Nhà trẻ? Từ này lập tức kích thích đến chỗ Lý Vân chú ý nhất. Lý Vân xoa xoa ánh mắt, nhìn chằm chằm TV, tiết mục đang ở giới thiệu nhà trẻ do quỹ giáo dục An Tú trực tiếp quản lý.

    “...... Mỗi một vị giáo viên mầm non của nhà trẻ đều có thể đầy đủ tiến hành trao đổi không có chướng ngại với giáo viên tiếng Anh chuyên nghiệp, thậm chí còn có giáo viên chuyên dạy tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đức và tiếng Nhật, có thể nói nơi đây là nhà trẻ ở quốc nội có hình thức dạy học ngôn ngữ chuyên nghiệp nhất. Trừ bỏ ngôn ngữ cùng với khai phá trí lực, trước học vỡ lòng, đối với các mặt thiên phú của trẻ nhỏ khai phá và dẫn đường, nhà trẻ Thừa Chí cũng sẽ tận hết sức lực. Tỷ như đàn dương cầm mà giáo viên dạy đàn diễn tấu trong phòng học, chọn dùng chính là đàn dương cầm Steinway có giá trị vượt qua năm mươi vạn nhân dân tệ, học sinh sẽ có đàn dương cầm loại nhỏ được chuyên môn đặt chế, thích hợp cho trẻ nhỏ từ 3 đến 6 tuổi sử dụng, hơn nữa có thể cam đoan mỗi một vị học sinh trong lúc đi học đều là một thầy một trò...... Bây giờ chúng ta sẽ đi phỏng vấn một chút Lưu sư phụ, là bếp trưởng của căn tin ......”

    “Nước máy của nhà trẻ chúng tôi đều có thể dùng để uống trực tiếp, đương nhiên sẽ có cung cấp riêng các loại nước dùng để uống, tuyệt đối còn sạch sẽ và vệ sinh hơn cả nước khoáng mua từ chợ. Sữa của chúng tôi toàn bộ đều là sữa mới đã trải qua diệt khuẩn, hơn nữa còn sẽ căn cứ vào thể chất của mỗi đứa nhỏ mà phối hợp ra các món ăn dinh dưỡng khác nhau, phải biết là trường học chúng tôi thì có năm vị chuyên gia về dinh dưỡng. Nếu là đứa nhỏ tới từ các quốc gia Âu Mỹ, chúng tôi còn có thể vì các em đặc biệt chế tác thức ăn phù hợp với khẩu vị người phương tây, đương nhiên cũng có các loại Nhật Bản...... Nhằm vào bọn nhỏ tràng vị, đã được trải qua đặc biệt lựa chọn......”

    Lý Vân chưa từng nghĩ tới qua lại sẽ có nhà trẻ tốt đến như vậy, trong lòng chỉ nghĩ phải mang đứa nhỏ của mình đưa vào nhà trẻ này, thế cho nên nàng căn bản không có nghe đến phía sau về giới thiệu nhà trẻ Thừa Chí chỉ tuyển nhận đối với nhân viên cao cấp nội bộ.

    “Con trai, ta nhất định phải đem con đưa vào nhà trẻ này.” Lý Vân hạ quyết định quyết tâm nói. Sau đó lập tức đi đánh thức Vương Tiểu Mạt, định mang theo con trai và con gái cùng đi nhìn xem nhà trẻ này.

    Sau khi đánh thức Vương Tiểu Mạt, Lý Vân mới phát hiện chính mình căn bản không biết nhà trẻ này ở nơi nào, hỏi thăm vài người bạn một chút, bọn họ cũng không biết địa chỉ của nhà trẻ này.

    “Con vừa nãy giống như nghe được, hình như nằm ở đường Tây Uyển ba cái ngã tư vùng duyên hải đi trước năm trăm mét gì đó.” Đài truyền hình vừa rồi đương nhiên không có nói, nhưng Vương An làm sao sẽ không biết? Dù sao Lý Vân cũng không thể xác định đài truyền hình có nói hay không.

    “Con ta quả nhiên rất giỏi.” Đối với trí nhớ của con trai mình Lý Vân đã sớm tin tưởng vô cùng, không nghi ngờ chút nào. Lập tức lôi kéo Vương Tiểu Mạt còn đang buồn ngủ mông lung và Vương An, cùng nhau xuống lầu.

    Nhìn Lý Vân khi cười rộ lên khóe mắt lộ ra nhàn nhạt nếp nhăn, cảm giác kiêu ngạo tự đáy lòng trong ánh mắt cưng chìu, Vương An không khỏi suy nghĩ mình có thật sự cần phải tính toán như như vậy hay không? Chẳng sợ trực tiếp nói cho Lý Vân để nàng biết có một cái nhà trẻ như vậy, hắn muốn đi vào, vậy thì thế nào? Có cần phải dụ cho Lý Vân tự mình đề xuất sao? Lấy tình cảm của Lý Vân đối với mình cùng tình cảm của mình đối với Vương Phi Tử, có cái gì khác nhau sao? Vương An chợt nắm chặt tay Lý Vân.

    Vương Trung Thái đang đi khảo sát công việc. Vì làm cho công ty có thể có được năng lực thi công cao ốc, hắn chuẩn bị mua một cái cần trục tháp có độ cao tối đa khoảng một trăm năm mươi mét. Tuy rằng chi phí chỉ có mấy chục vạn, nhưng đối với Vương Trung Thái trước kia mỗi năm có thể kiếm cái hơn mười hai mươi vạn đã rất tốt thì đây tuyệt đối là một vụ làm ăn lớn cần tự mình xem qua.

    Vương Trung Thái để chiếc Santana của hắn ở lại trong nhà, Lý Vân cũng biết lái xe, mang theo hai đứa nhỏ liền khởi động xe chạy tới đường Tây Uyển.

    Bây giờ chính là thời gian báo danh của nhà trẻ, sau khi Lý Vân lái xe tiến hành một chút thủ tục đơn giản, liền trực tiếp tiến vào nhà trẻ. Tìm bảo vệ cửa hỏi nơi báo danh, sau đó liền đi thẳng về hướng văn phòng hiệu trưởng.

    Đúng như Vương An đã dự liệu vậy, ở sau khi hắn triển lãm trình độ ngôn ngữ của mình, được đến trả lời thuyết phục là có thể suy nghĩ một chút, ngoại lệ để cho Vương An tiến vào nhà trẻ Thừa Chí.

    Nhưng Lý Vân vẫn có chút lo lắng, nàng thật sự rất thích nhà trẻ này. Sàn nhà đều là sàn chuyên dụng dùng để phòng trẻ nhỏ té bị thương, bất kỳ góc cạnh nào có khả năng làm bị thương trẻ nhỏ đều được dùng vật liệu mềm mại co dãn bọc lại; món đồ chơi đều là loại khó có thể tách ra hơn nữa còn không có linh kiện nhỏ vụn, phòng ngừa xuất hiện tình huống trẻ nhỏ nuốt vật lạ xảy ra. Những chi tiết này đã đầy đủ thuyết minh đây là một nhà trẻ có chất lượng tốt làm cho phụ huynh có thể yên tâm.

    Lý Vân đương nhiên cũng biết, muốn tiến vào nhà trẻ này vấn đề không phải là tiền, gia cảnh của mỗi một đứa nhỏ nơi này cũng không phải nhà có thể so với.

    Lý Vân lại càng thêm khát vọng có thể đưa Vương An đi vào, nàng gọi điện thoại cho Vương Trung Thái, xem chồng mình có người quen có thể nói giúp hay không. Nhưng mà sau khi Vương Trung Thái gọi điện thoại cho nhiều người vẫn không có biện pháp, thậm chí có bằng hữu còn nói cho hắn, liền ngay cả quan hệ với ủy ban giáo dục của thành phố Trung Hải cũng vô dụng. Nhà trẻ kia chính là nguyên bộ phúc lợi nội bộ của người ta, nếu không phải là con cái của cao tầng nào đó trong công ty, nghĩ cũng không cần nghĩ.

    Đối phương nếu đã đồng ý sẽ một chút, Lý Vân còn chưa có hoàn toàn thất vọng.

    Vương An lại phải bình tĩnh rất nhiều, tập đoàn An Tú dùng tư thái từ đê điều đến cao điều đối mặt công chúng, ý nghĩa họ cần càng nhiều mở rộng và đắp nặn hình tượng. Bản thân các trường học do quỹ giáo dục An Tú phụ trách chính là một loại thủ đoạn hấp dẫn nhân tài, có thể làm cho đứa nhỏ của mình tiến vào trường học cùng loại với nhà trẻ Thừa Chí, sẽ sắp trở thành mục tiêu phấn đấu của rất nhiều tuổi trẻ vợ chồng tuổi trẻ. Bởi vì điều này tượng trưng cho thành tựu và trình độ tán thành của mình ở trong toàn bộ đại tập đoàn.

    Biểu hiện đầy đủ coi trọng cùng với đãi ngộ có thể cho mà tập đoàn An Tú dành cho vĩ đại nhân tài, đề cao sức hấp dẫn và độ gắn kết đối với nhân tài. Không hề nghi ngờ đây là nhiệm vụ chủ yếu nhất của quỹ giáo dục An Tú, căn cứ vào điều này tự nhiên sẽ làm ra rất nhiều tuyên truyền truyền thông.

    Các cha mẹ đều theo thói quen cho rằng, nếu ở chung một chỗ với đứa nhỏ càng ưu tú, đứa nhỏ nhà mình cũng sẽ từ trong đó học tập được càng nhiều thứ tốt, do đó đạt được tiến bộ. Mà một nhà nhà trẻ có thần đồng như Vương An vậy, không thể nghi ngờ cũng sẽ gia tăng năng lực chiêu sinh của nhà trẻ, tiến tới ảnh hưởng đến sức hấp dẫn của tập đoàn An Tú đối với nhân tài.

    Vương An có thể nghĩ đến, hiệu trưởng nhà trẻ Thừa Chí tự nhiên cũng có thể nghĩ đến vấn đề này, huống chi Vương An còn nói mấy câu. Dùng “con ở TV nhìn thấy nhà trẻ của các chú” Những lời này khẳng định loại tuyên truyền này, dùng “Ba ba nói nếu không phải ba đã tự mình mở công ty, nhất định sẽ nguyện ý tới làm việc cho công ty các chú” Ám chỉ sách lược của đối phương có tác dụng, lại dùng một câu “Các cô chú hàng xóm đều thích đứa nhỏ của bon họ chơi chung với con, bởi vì con là một người bạn vô cùng ưu tú” Ám chỉ chính mình có thể mang đến chỗ tốt cho nhà trẻ, như vậy bảo đảm đối phương sẽ còn suy nghĩ đến càng nhiều chỗ khác nữa.

    Vương An cảm thấy đối phương trên thực tế đã muốn có ý nguyện như vậy, chẳng qua không chiêu thu học sinh bên ngoài là quy củ do Vương An chính mình định ra tới, hiệu trưởng cần báo cáo cho chủ tịch quỹ giáo dục An Tú mới dám đồng ý.

    Tân nhiệm lãnh tụ luôn muốn tạo dựng quyền uy cùng với biểu hiện địa vị của chính mình, thông qua phủ định điều lệ chế độ do tiền nhiệm lưu lại, không thể nghi ngờ là phương pháp mau lẹ nhất, rất nhanh có thể đầy đủ để cho người khác hiểu được lúc này ai mới là người nắm quyền. Vương An có thể khẳng định, hiện giờ nội bộ tập đoàn An Tú nhất định đã có âm thanh và hành động xóa đi vết tích của Vương An, tỷ như bât giờ tập đoàn An Tú tích cực đối mặt công chúng, cao điệu đón ý nói hùa, đặt ở trước kia là Vương An tuyệt đối không cho phép.

    Như vậy lúc này quỹ giáo dục An Tú sẽ quyết định tuyển nhận một đứa trẻ từ bên ngoài vào học, tất nhiên sẽ làm cho người nào đó mang đến một loại khoái cảm rằng Vương An đã muốn bất lực, đối với tập đoàn không còn có sức ảnh hưởng. Lại suy nghĩ tới việc này đồng thời cũng sẽ mang vào một ít hiệu quả tích cực, như vậy quyết định cuối cùng nhất định sẽ là đồng ý tuyển nhận Vương An.

    Bất luận kẻ nào có quyết định gì, kỳ thật cũng không có thể chân chính độc lập tự hỏi, tư duy con người vẫn luôn bị lịch duyệt bản thân, kinh nghiệm, hoàn cảnh, ám chỉ từ bên ngoài ảnh hưởng. Rất nhiều lúc tự cho rằng đây là quyết được làm ra sau khi suy nghĩ chu toàn và tỉ mỉ điều tra, thường thường chẳng qua là do một người nào đó hi vọng ngươi làm ra quyết định như thế mà thôi.

    Còn ngươi vẫn hồn nhiên không biết.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 12-11-2016 lúc 07:55.

  6. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,linkisback,Vô__Tình,
  7. #14
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 13: Lệ Chi viên
    Editor: Luciferht



    Đường Tây Uyển, Lệ Chi viên.

    Khí hậu của Trung Hải cũng không thích hợp sản xuất quả vải, nhưng chỉ trồng thì không có vấn đề, khu vườn vải ở đường Tây Uyển này có thể là vườn vải lớn nhất Phúc Kiến lấy bắc. Hàng năm vào cuối mùa xuân đầu hè, có vô số hoa vải nở rộ thành từng mảnh, mùi thơm tràn ngập luôn làm cho người ta muốn dừng chân lại để thưởng thức cảnh xuân về hoa nở cùng với biển.

    Có rất ít người biết, toàn bộ hết thảy cây vải ở nơi này đều có cùng một chủng loại : Phi tử tiếu.

    Ở sâu trong vườn vải, trên triền núi dựa lưng vào suối nước nóng cỏ liên miên phập phồng, có một trang viên kiến trúc thật lớn được hợp thành từ rất nhiều biệt thự có phong cách khác nhau, đằng trước có một guồng nước đặt ở trên dòng suối chuyển động, ở trên cổng chào cổ hương cổ sắc treo ba chữ thư pháp ôn nhu “Lệ Chi viên”.

    Cũng có rất ít người biết, hội nghị cổ đông của tập đoàn An Tú cũng được xưng hô thành hội nghị Lệ Chi viên.

    Bóng đêm giống như một cuộn tranh thủy mặc được bày ra, dần dần triển lộ ra càng ngày càng nhiều cảnh sắc. Khi một vệt sáng cuối cùng của ánh mặt trời biến mất, những tia sáng ánh trên mặt biển cũng ẩn đi, ánh trăng mông lung rốt cục bắt đầu không kiêng nể gì bày ra vẻ đẹp giống như một phụ nữ gợi cảm của mình.

    Âm thanh du dương của đàn piano thiếu đi vài phần trong trẻo, lại nhiều thêm một chút như khóc như tố của ống tiêu. Trên ban công nhìn ra bờ biển, có một cô gái mặc đồ đen đang ngồi ở phía trước một chiếc đàn piano hình tam giác màu trắng.

    Những ngón tay thon dài trắng nõn non mềm giống như được tạo thành từ ngà voi, ánh trăng dừng ở trên phím đàn, tựa như là những tinh linh đang nhảy múa với ngón tay của nàng vậy. Bộ váy dài màu đen bao vây lấy dáng người nổi bật, dưới làn váy dài lộ ra gót chân rất tròn như bánh trôi vừa mới nấu, mượt mà mà mê người; năm đầu ngón chân tinh xảo lộ ra ở phía trước giày cao gót, lại im lặng hoàn không giống với năm ngón tay đang nhảy múa kia của nàng..

    Có lẽ nữ thần trong mộng của rất nhiều người cũng chỉ đến như thế - tao nhã, cao quý, lại có thể diễn tấu khúc nhạc dương cầm êm tai. Giữa gương mặt của nàng luôn ngưng tụ nét đẹp không giống người thường, ở trên da thịt trắng nõn và ngũ quan hoa mỹ ngũ của nàng không thể tìm thấy một chút tỳ vết nào.

    Tần Mi Vũ, là vị quả phụ giàu có nhất Trung Quốc.... hoặc có lẽ là trên toàn thế giới. Nàng rất ít công khai lộ diện, một người sắp bị công chúng quên đi như nàng từng được dự vì nữ nghệ sĩ piano có hi vọng đạt được thành tựu “đại sư cấp thế giới” nhất của Trung Quốc...... khi nàng còn là một thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa.

    Tần Mi Vũ khóe mắt nhìn thoáng qua phía xa xa, trực tiếp dừng lại ở một chiếc nhà xe di động được sơn hình mèo máy Doraemon và nhóc Maruko, ánh mắt vẫn như cũ dừng ở trên phím đàn, tiếp tục đạn tấu khúc nhạc.

    “Nếu em nguyện ý, vẫn như cũ có thể tham gia cuộc thi đàn dương cầm này, theo đuổi con đường nghệ thuật của em.”

    Một nam tử trẻ tuổi mặc trường bào bằng gấm màu đen có thêu hoa văn, bưng một ly rượu vang đỏ vừa đi tới. Dáng người gã thon dài, khuôn mặt có năm sáu phần tương tự Tần Mi Vũ, một bộ kính mắt màu đen làm cho đôi mắt của gã có vẻ lõm xuống thật sâu, ở trong bóng đêm thấy không rõ lắm thần thái trong đó.

    Tần Tĩnh, tổng giám đốc điều hành tập đoàn An Tú.

    “Anh đang kể chuyện cười ư?” Tần Mi Vũ tiếp nhận rượu vang đỏ, từ ghế ngồi dường cầm đứng lên nhìn Tần Tĩnh, “Nếu em đi tham gia trận đấu, có mấy giám khảo dám nói em đàn không tốt? Lại có vài người dám yên tâm thoải mái nhận số điểm cao hơn em?”

    “Em không có bị nhiều người biết như em đã tưởng tượng, em cũng không phải siêu sao gì, không phải chỉ cần dùng tên giả là được rồi? Chẳng lẽ em định buông tha cho điều chính mình vẫn theo đuổi? Phải biết rằng đa số người ở vào tuổi này của em, mới bắt đầu chuẩn bị bước vào đại học.” Tần Tĩnh mỉm cười nói.

    “Bất kể là âm nhạc, còn là hội họa, lại hoặc là gây dựng sự nghiệp kinh doanh, đơn giản chỉ là thực hiện khát vọng trong lòng, miêu tả đi ra cảm giác mà mình muốn biểu đạt, tuy thủ đoạn không giống nhau, nhưng mục tiêu cuối cùng đều là giống nhau. Nếu một khi đã như vậy, piano cũng tốt, quản lý công ty cũng tốt, không có gì khác nhau.” Tần Mi Vũ không quan tâm nói.

    "Ảnh hưởng của hắn đối với em quá sâu.” Tần Tĩnh đỡ kính mắt, mặt không chút thay đổi quay đầu nhìn về biển rộng thâm thầm xa xa. Loại giải thích kèm theo không cần người khác nhận đồng tự cho là đúng này, không hề nghi ngờ là phong cách của Vương An.

    “Anh ấy là của chồng em.” Tần Mi Vũ im lặng không nói.

    “Đúng rồi, hôm nay nhà trẻ Thừa Chí bên kia có đứa nhỏ tới báo danh, bất quá không phải con cháu của cao tầng tập đoàn chúng ta. Nhưng đứa nhỏ này cực kỳ thông minh, trao đổi trụ cột bằng tiếng Nhật, tiếng Đức, tiếng Anh, tiếng Pháp đều không có vấn đề, giải toán cộng trừ nhân chia đơn giản cũng vô cùng nhanh chóng. Dựa theo tiêu chuẩn thí nghiệm của phòng nghiên cứu chúng ta, chỉ số thông minh của nó ít nhất thuộc loại cấp s, thậm chí khả năng còn cao hơn.” Tần Tĩnh hiển nhiên không nghĩ tiếp tục về chủ đề Vương An.

    “Như thế thì lại thế nào? Trên thế giới này đứa trẻ thông minh có rất nhiều. Nhà trẻ Thừa Chí sẽ không tiếp thu báo danh từ bên ngoài.” Tần Mi Vũ vô cùng nghiêm túc khoát tay áo, nàng chưa bao giờ để ý cái gì thiên tài, bởi vì nàng đã gặp qua người kiệt xuất nhất trong đó.

    “Anh cảm thấy có thể cho nó tiến vào, ít nhất lần này có thể phá lệ. Phi Tử cũng sắp đi nhà trẻ, chuyện này mọi người đều biết. Có thể tưởng tượng bạn học của nàng khẳng định khi ở nhà cũng đã được dặn dò nên làm sao ở chung với Phi Tử, phải làm thế này thế này để lấy lòng nàng, không thể đối với Phi Tử làm như vậy như vậy...... Dưới loại tình huống này, Phi Tử làm sao còn có thể quen được bạn bè thật sự? Cho nên có một đứa nhỏ tới từ bên ngoài, lại còn là đứa nhỏ ưu tú như vậy, nếu nó có thể trở thành bạn của Phi Tử, đối với trưởng thành của Phi Tử khẳng định sẽ có chỗ tốt.” Tần Tĩnh khuyên nhủ.

    Ngay cả đứa nhỏ ở nhà trẻ cũng bị ép dạy lục đục với nhau? Tần Mi Vũ trầm mặc một lát, chiếc nhẫn kim cương lóng lánh hào quang trên ngón tay ngọc cũng mê người giống như của ánh mắt nàng. Tần Mi Vũ nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu vang đỏ, trên môi tỏa ra sáng bóng ướt át, khóe miệng hơi cong, mang theo một tia trào phúng như có như không:“Đây coi như là một loại phương pháp xóa đi dấu vết của Vương An đi? Có phải khi ngay cả cái quy củ này cũng bị phế bỏ, có thể làm cho anh cảm giác ảnh hưởng của Vương An đã hoàn toàn bị tiêu trừ, anh ấy đã không thể can thiệp anh làm bất cứ chuyện gì hay không?”

    “Anh không phải có ý này.” Tần Tĩnh chỉ cảm thấy đặc biệt khó chịu với nụ cười trào phúng nơi khóe miệng nàng , “Vương An thì thế nào? Em không cần phải luôn nhớ thương hắn, hắn đã chết rồi, chúng ta không cần việc gì đều phải dựa theo phương thức của hắn đi làm. Anh cũng có thể làm rất tốt.”

    “Ca, anh không cần uổng phí công sức, hết thảy những gì anh làm ở trong mắt em chẳng khác gì chuyện học theo Hàm Đan cả.” Tần Mi Vũ hơi nâng lên cằm, dư quang khóe mắt thản nhiên đảo qua Tần Tĩnh, “Vì Phi Tử, có thể cho đứa nhỏ kia nhập học. Nhưng là em muốn nói cho anh biết...... Anh không cần phải đi so sánh mình với Vương An.”

    Nàng cũng không có nói hết lời của mình, gã dù sao cũng là anh trai của nàng. Rất nhiều người ngu xuẩn ngay ở chỗ bọn họ không có tự mình hiểu lấy, thiết lập một cái mục tiêu mà chính mình căn bản không thể thực hiện, sau đó bởi vì không thể đạt thành mục tiêu mà âm thầm oán hận.

    Bât kể nàng có tình cảm thế nào đối với Vương An, cũng không thể chối bỏ được sự vĩ đại và thành tựu của Vương An.

    Tần Tĩnh nhìn bóng lưng Tần Mi Vũ biến mất ở sau rèm cửa, đẩy đẩy kính mắt của mình, bóng lưng của nàng ngay cả hắn đều cảm thấy có chút xa lạ. Dù sao nàng đã không phải thiếu nữ đi theo phía sau mình và Vương An của năm đó, hoặc là chính mình lúc trước hẳn là không nên để cho nàng và Vương An quen biết nhau.

    Nhưng mà đó đã là chuyện của quá khứ, Tần Tĩnh nhìn biển lớn tựa hồ có thể cắn nuốt hết thảy ở phương xa, nở nụ cười không tiếng động. Hắn không bằng Vương An? Vậy thì thế nào, Vương An đã chết, bây giờ hắn mới là tổng giám đốc điều hành của tập đoàn An Tú, một ngày nào đó hắn sẽ hoàn toàn nắm trong tay đế quốc buôn bán khổng lồ này. Hắn có rất nhiều thời gian để kinh doanh, mọi người sẽ dần quên mất Vương An, mọi người luôn hay quên, không phải sao?

    Quên nói với nàng, chiếc motorhome ở dưới lầu là sau này dùng để đưa Phi Tử đến trường, Tần Tĩnh vẫn cảm thấy làm thân thiết quan hệ với cô cháu gái nhỏ, là một chuyện vô cùng quan trọng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Thời Chiến Quốc, dân quận Hàm Đan nước Triệu, nổi tiếng về thuật đi bộ. Người nước Yên hâm mộ, sang học thuật đó, nhưng đã không học được, lại quên cả cách đi bộ của chính mình, trở nên đi đứng lạch bạch tức cười. Câu trên ngụ ý chớ nên đua đòi rởm.

    [SPOILER] Lệ chi [/SPOILER]
    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 12-11-2016 lúc 21:51.

  8. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,linkisback,Vô__Tình,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Đang ở
    Biên Hòa
    Bài viết
    12,416
    Xu
    4,004

    Mặc định

    Quyển thứ nhất lang ngựa tre tới
    ----------------------
    Chương 14 Mi Vũ·trăng non
    ----o0o----
    Tác giả: 心静凉
    Editor: 21302766
    Thời gian: 01 : 17 : 43

    Chương 14 Mi Vũ·trăng non

    Thời gian đổi mới: 2013- 06- 25

    Tần Tĩnh ở lại dùng xong bữa tối sau đó ly khai, Lệ Chi Viên lớn vô cùng, ngoại trừ lầu chính có phong cách Rococo hiện đại, còn có mười mấy tòa biệt thự nhỏ và một khu vườn truyền thống Trung Quốc, đến đêm nơi đây liền phá lệ vắng vẻ, có một loại cảm giác trống rỗng, Tần Tĩnh sẽ thỉnh thoảng tới Lệ Chi Viên cùng một đôi cô nhi quả phụ dùng cơm.

    Thế nhưng Tần Tĩnh cho tới bây giờ không ở chỗ này qua đêm, dù cho phòng khách nơi này lắp ráp tiện nghi sang trọng, cũng không thua kém nơi ở của hắn.

    Tần Mi Vũ xuống lầu, đi tới ga ra.

    \ "Phu nhân, ngươi còn muốn dùng xe sao? \" ngày hôm nay phụ trách túc trực ga ra chính là Lệ Chi Viên Bộ an ninh môn phụ trách ga ra cùng với kiểm tra đo lường sửa chữa xe cộ : chủ nhiệm phụ trách.

    Tần Mi Vũ gật đầu, chỉ chỉ trong góc một chiếc xe được che phủ với lớp bạc chống bụi.

    Chủ nhiệm phụ trách có chút kỳ quái, chiếc xe này đưa tới rất lâu rồi, thế nhưng Tần Mi Vũ còn chưa lái qua một lần, chiếc xe này là viên trưởng tặng quà sinh nhật cho nàng, sự tình vào năm 2001, theo đơn đặt hàng được định chế chỉnh sửa, đợi chiếc xe này đi tới gara Lệ Chi Viên thì, viên trưởng cũng đã qua đời.

    Sống tại Lệ Chi Viên, cũng như là người trực tiếp phục vụ Lệ Chi Viên, luôn có thói quen gọi Vương An là viên trưởng, bởi vì bọn họ là là người tiếp cận với hắn nhất, cái này để cho bọn họ tiếp xúc với người làm khác ngành của thương xã An Tú thời điểm, luôn có một loại cảm giác ưu việt nhàn nhạt .

    Tựa như trên triều đình hoàng cung cổ, cảm giác của nội thần đối với ngoại thần.

    Xốc lên bạt chống bụi, thân xe màu tại ánh đèn chiếu xuống chiết xạ ra ánhquang chói mắt, phảng phất như lưu quang hiện lên, một cỗ lực lượng mênh mông kiềm nén nơi đó , bộc lộ bên dưới đường nét sắc bén, tựa hồ chỉ cần nhẹ nhàng đạp chân ga, nó sẽ giống như dã thú đi săn trong đêm tối, rít gào, lao nhanh đi, dùng tốc độ chấn nhiếp toàn bộ xung quanh.

    Lamborghini, lionel messi vt.

    \ "Chiếc xe này rất khó lái, phu nhân ngươi cẩn thận một chút. \" chủ nhiệm phụ trách cẩn thận nhắc nhở, nơi đây có rất nhiều xe sang đẳng cấp thế giới, cho dù là lionel messi vt, cũng không có chiếm giữ vị trí đặc biệt khác biệt, hắn hết sức quen thuộc tính năng xe nơi đây, tất phải nhắc nhở nàng, đây không phải là một chiếc xe dễ lái, so với chiêc SUV mà nàng quen lái cũng không phải cùng một cảm giác.

    Tần Mi Vũ gật đầu, chủ nhiệm phụ trách xoay người đi, đưa lưng về phía cửa xe.

    Tần Mi Vũ lúc này mới ngồi vào trong xe, nàng mặc một chiếc váy dù là ngồi hoặc là đi cũng dễ dàng lộ hàng , mặc dù trải qua chỉnh sửa, nó vẫn như cũ không thích hợp là loại váy mà nữ sĩ thưởng thức, vẫn lộ vẻ kiêu ngạo khó thuần.

    Lionel messi vt chậm rãi chạy ra ga ra, tại trong Lệ Chi lâm dần dần gia tốc, dọc theo quốc lộ quanh biển , động cơ phát ra tiếng gầm rú, xuyên thủng lớp lớp sóng biển, quanh quẩn trên không trung Lệ Chi Viên.

    Tốc độ xe dần dần chậm lại, lionel messi vt dừng lại ở trước một tòa hải đăng, đây là một tòa hải đẳng ngắm cảnh siêu cao, từ đáy tháp đến đỉnh lầu ngắm cảnh, đi thang máy liền cần 30 giây.

    \ "Ta tại sao muốn xây ngọn hải đăng này ư? Ngươi xem trên bản đồ thi công, nơi này là Lệ Chi Viên, nơi này chính là nhà trẻ Thừa Chí. Chúng ta đứng ở mái nhà, cầm kính viễn vọng, có thể chứng kiến Phi Tử tại trong vườn trẻ làm cái gì. \ "

    Tần Mi Vũ không có đi ra khỏi xe, ngọn hải đăng này sau khi xây xong Vương An cũng chưa tới một lần, do là hắn đã chết. Tần Mi Vũ cũng chưa từng tới, do là Phi Tử còn chưa có lên nhà trẻ. . . Hoặc là còn có một chút nguyên do khác.

    Hắn để lại quá nhiều đồ vật trên thế giới này, cải biến quá nhiều đồ vật, vì quốc gia này, vì thế giới này làm nhiều chuyện như vậy. . . Biến hóa khi mất đi Vương An? Chỉ là khiến người ta lãng quên hắn mà thôi, nhưng mà vết tích hắn lưu lại ở thế giới này, lại không người nào có thể xóa đi.

    Tần Mi Vũ ngơ ngác nhìn đèn pha, dần dần có chút mệt mỏi, dựa lưng vào ghế nhắm hai mắt lại.

    \ "An ca ca. . . Đừng đi. . . \ "

    Tần Mi Vũ từ trong mộng giựt mình tỉnh lại, mãnh liệt mà nắm chặt tay lái, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, hồi lâu sau mới bình tĩnh trở lại, trên khóe mắt và gương mặt có chút lành lạnh, nguyên lai là gió biển thổi làm ướt mắt.

    Vỗ vỗ cái trán, nhìn ngoài cửa kính thân ảnh đơn bạc đón lấy sóng biển, Tần Mi Vũ mới phát hiện trên người mình nhiều hơn một cái áo khoác.

    \ "Ngủ trước gió biển thổi, dễ cảm lạnh. \ "

    Tần Mi Vũ cầm áo khoác đi xuống xe, \ "Chu Lý, đến đây lúc nào? \ "

    Đem áo khoác trả lại cho Chu Lý, Tần Mi Vũ nhìn gò má của nàng, Tần Mi Vũ vẫn chưa rõ ràng Vương An vì sao luôn có thể đem một vài người không thu hút cho khám phá ra, tựa như trước mắt Chu Lý, nghiên cứu ảo giác ở Trung Quốc hầu như một mảnh trống không thời điểm, ở lại dưới sự ủng hộ Vương An, lại làm cho Chu Lý ở lại nước Mỹ thành lập một phòng thí nghiệm hóa học, thực nghiệm và nghiên cứu xấp xỉ hai trăm loại phương pháp hợp thành chất gây ảo giác phenylethylamine, theo Vương An chết đi, phòng thí nghiệm hóa học của nàng mất đi nguồn vốn, phòng thí nghiệm cũng bị ban kiểm soát thuốc mê của Mỹ tra xử, đồng thời hủy bỏ tư cách nghiên cứu quản chế dược vật của nàng, Chu Lý ở nước Mỹ không nổi nữa, chỉ có thể trở về Trung Quốc. . . Đáng tiếc ở chỗ này nàng cũng không có đất dụng võ, vẫn vô công rồi nghề.

    Đương nhiên, đây chẳng qua là quá khứ, hiện tại Tần Mi Vũ vì nàng thành lập một phòng thí nghiệm mới, nhưng không tiếp tục nghiên cứu hạng mục ảo giác.

    \ "Vừa tới, vật mà ta muốn, ngươi mang tới chưa? \" Chu Lý nói ra.

    Tần Mi Vũ từ túi xách tùy thân lấy ra một xấp tài liệu, giao cho Chu Lý, đây là báo cáo kiểm tra một lần toàn thân của Vương An ba ngày trước khi chết .

    Chu Lý không chỉ là chuyên gia chế tạo và nghiên cứu gây ảo giác, trong lĩnh vực nghiên cứu về bệnh tâm thần và thần kinh cũng rất xuất sắc, sau khi Vương An qua đời, Chu Lý liền tìm kiếm lại phần báo cáo kiểm tra sức khỏe này. Hạng mục kiểm tra thân thể có rất nhiều, cho nên có thể cung cấp cho Chu Lý đặc biệt cặn kẽ về dữ liệu tình trạng sức khỏe Vương An, Chu Lý vẫn cho rằng bằng dữ liệu sinh lý, hoàn toàn có thể phán định trạng thái tinh thần của một người, ví dụ một người tự sát, trước khi hắn tự sát bởi tâm tình uất ức hoặc là chịu bi thương, sẽ đưa tới một chút chỉ số sinh lý và tiêu chuẩn , dưới trạng thái đó sinh ra sai lệch, thông qua chỉ số sai lệch này , có thể phân tích ra người tự sát là đã bị đe dọa, hoặc uất ức, hoặc là nguyên nhân do sợ hãi, mà cuối cùng lựa chọn tự sát, hoặc là căn bản không phải tự sát.

    Đương nhiên, loại nghiên cứu này cũng không có được giới khoa học và giới pháp luật, cùng với hệ thống pháp y tán thành, Chu Lý hai năm qua tập trung vào hệ thống và nghiên cứu kỹ càng, mục đích của nàng không phải muốn vì bản thân thành lập thảnh tựu học thuật gì, chỉ là muốn chứng minh Vương An không có khả năng tự sát, giống như nàng dựa vào nhận thức đối với hắn mà không phải là khoa học cho ra kết luận như thế.

    \ "Thông qua phần báo cáo này, ta hoàn toàn có thể chứng thực Vương An không phải tự sát. \" Chu Lý rất có lòng tin nói.

    \ "Ta cung cấp cho ngươi phần báo cáo này, chỉ là dựa vào quan hệ trước kia của người và hắn, cũng không phải là muốn ngươi đi sử dụng nó làm một chút gì. Ngươi chỉ là một nhà khoa học, ngươi cũng không biết, trọng điểm không phải tự sát hay là bị giết, mà là hắn đã chết. Vô luận ngươi xuất ra kết quả như thế nào, ngươi đều không thể thay đổi gì. \" Tần Mi Vũ lắc đầu, thần sắc ảm đạm, bình tĩnh mà ung dung , gần như là hờ hững, \ "Cho nên, hắn chính là tự sát. \ "

    Chu Lý cười lạnh một tiếng, nhìn Lionel messi vt màu đen của Tần Mi đi xa, dưới ánh trăng ,bóng xe màu đen như đường cong trơn bóng, Chu Lý nâng lên gọng kính đen, gió biển lất phất thổi lên quần áo nghiên cứu của nàng, loại nữ nhân may mắn và khoe khoang , tự kỷ và kiêu ngạo này, vĩnh viễn cũng sẽ không như Vương An , hiểu được một nhà khoa học chấp nhất mà không thèm để ý phạm tội, là đáng sợ cỡ nào.

    Chu Lý ngẩng đầu lên, trên bầu trời treo một vầng trăng tròn vành vạnh, ánh trăng nhưng lại nhức mắt như thế.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Lần sửa cuối bởi 21302766, ngày 12-11-2016 lúc 09:14.
    Tuy thân là con người, lại vọng cầu thiên đạo, tất có tai họa bất ngờ, nhưng con người chúng ta vốn đi về phía trước, mặc dù đường xá nhiều kiếp nạn, nhưng bước chậm đi về phía trước, thì vẫn có ngày sẽ thành công. Nhân gian thương thiên, vốn không phân biệt, đạo bất đồng, lại có duyên.

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Luciferht,Vô__Tình,
Trang 3 của 23 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status