TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123
Kết quả 11 đến 14 của 14

Chủ đề: Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa - Georgia

  1. #11
    linkisback's Avatar
    linkisback Đang Ngoại tuyến Ni wen wo ai ni
    you duo shen
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Đang ở
    Con đường xanh màu lá
    Bài viết
    5,771
    Xu
    820

    Mặc định

    Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa

    Chương 10: Làm tiểu thư ②

    Editor: Linh


    "Hoan nghênh đi tới Si Mị —— đại tiểu thư của em."

    Khi đi vào hộp đêm Si Mị được trang hoàng cực kỳ tinh xảo này, các tiểu thư đủ kiểu đủ loại như đẹp trai, đáng yêu, xinh đẹp, ngây ngô đang chờ ở hai bên cửa đều hành một lễ nghi tiêu chuẩn, các loại âm thanh khác nhau hỗn tạp cùng một chỗ nhưng nghe lại rất hài hòa —— dưới sự hoan nghênh của những tiểu thư này, người mặc âu phục sớm tiến vào "Hình thức tiểu thư", tiểu thư Fukawa nện bước ưu nhã như thân sĩ, thanh nhã dẫn bạn gái bên người mình, cũng chính là Akiyama Mina, chậm rãi ngồi vào một chỗ ngồi trang nhã trong tiệm.

    "Đêm nay, em là của chị."

    Nhẹ nhàng dắt tay của Akiyama Mina, tiểu thư Fukawa nửa quỳ ở trên sàn nhà màu đen, rõ ràng là mặt lãnh đạm, nhưng lại có sự thâm tình rất nghiêm túc.

    "—— đại tiểu thư của em."

    Kỳ thực, đối với mỗi vị nữ tính mà tiểu thư Fukawa tiếp đãi, nàng đều nói những lời này đấy. Akiyama Mina đã tiêu phí một đoạn thời gian trong tiệm này rồi, đương nhiên là biết rõ chuyện này. Nhưng không thể phủ nhận, mỗi lần nghe vậy, trái tim của Akiyama Mina vẫn sẽ không nhịn được đập bình bịch.

    Đối với chuyện này, Akiyama Mina thật sự rất thích, phảng phất tiểu thư Fukawa nghiêm túc trước mắt kia chỉ thuộc về một mình nàng vậy.

    # Nói như thật ấy #

    —— Đã nói là 'phảng phất' a!

    "Luôn nói như vậy ~ có chán ngán hay không a ~" Mặc dù trong lòng cực kỳ mừng rỡ, nhưng tiểu thư Akiyama cũng không thẳng thắn thành khẩn biểu hiện phần vui vẻ này ra —— chỉ là, dáng tươi cười không cách nào ức chế kia của nàng đã khiến nàng bại lộ.

    Đối với chuyện này, tiểu thư Fukawa chỉ cười nhạt không nói.

    # Lúc này chỉ cần mỉm cười là được #

    —— tiểu thư Fukawa sớm đã có thể thuần thục hoàn mỹ ứng đối mọi tình huống.

    Kéo tiểu thư Fukawa đang mỉm cười đến bên người mình, Akiyama Mina nhìn đôi mắt trong suốt lẳng lặng nhìn mình kia, không khỏi tim đập nhanh, lập tức nghĩ đến hôm nay là ngày khai giảng của tiểu thư Fukawa, Akiyama Mina nghĩ là đã tìm được đề tài, hưng phấn nói: "Đúng rồi, Tsukikawa —— hôm nay là ngày khai giảng của em đúng không? Hôm qua nghe ông chủ nói ~ yêu, vì sao Tsukikawa không nói cho chị em học ở trường nào? Nếu không chị cũng có thể chúc mừng em a ~"

    —— nếu bị chị biết rõ thì thảm rồi.

    Trong ngoài không giống nhau, tiểu thư Fukawa duy trì hình tượng, nội tâm lại ném đá.

    Dù sao, hình tượng bản thể hoàn toàn khác với hình tượng tiểu thư.

    "Thôi, kệ ~" Không biết có phải là đoán được suy nghĩ trong lòng tiểu thư Fukawa hay không, Akiyama Mina phong tình chớp chớp mắt, sau đó đổi đề tài: "Vì chúc mừng học kỳ mới của em khai giảng, mở một chai Dunhill Old Master cho em, như thế nào?" Trong tiếng nói thành thục mang theo sự cám dỗ.

    Rượu đắt như thế, nói mua là mua a!

    # Thật là giàu đến không có nhân tính rồi #

    —— tiểu thư Fukawa cũng chỉ có thể spam, ném đá chênh lệch giàu nghèo, nhưng mà rượu càng quý thì công trạng của tiểu thư Fukawa càng tăng nhiều, không phải sao?

    Mặc dù rất vui vì công trạng của mình sắp tăng lên, nhưng vẫn cần uyển chuyển một chút đấy.

    "Em xin lĩnh tấm lòng của tiểu thư Akiyama, nhưng như vậy không quá tốt, đúng không? Quá tốn kém cho tiểu thư Akiyama rồi..." Nói đến đây, đôi mắt màu xanh thẳm của tiểu thư Fukawa nhìn chằm chằm vào mắt của Akiyama Mina, dường như, đôi mắt có thể nói chuyện kia đang không tiếng động nói gì đó vậy, "Hơn nữa, em chưa trưởng thành, cũng không thể uống rượu, nếu tiểu thư Akiyama uống say thì cũng không tốt." Bị nhìn chăm chú như thế, âm thanh trong trẻo lạnh lùng truyền vào tai kia cũng trở nên đặc biệt ấm áp.

    —— luân hãm.

    Trong nháy mắt, Akiyama Mina đã biết, mình không trốn thoát khỏi tiểu thư Fukawa đấy.

    Con mắt trong suốt cũng là một đại sát chiêu của người làm nghề tiểu thư công tử —— người có ánh mắt sạch sẽ vĩnh viễn là người được sủng ái, vì những người bị nhìn chăm bởi con mắt thuần túy có thể tôn lên linh hồn này sẽ kìm lòng không đậu mà cam nguyện bị nắm mũi dẫn đi, thậm chí không có câu oán hận nào.

    Mà Akiyama Mina ngày trước, chính là thua ở ánh mắt như thế.

    # Đương nhiên, hiện tại vẫn đang rơi vào tay giặc #

    —— cậu không spam nhảm thì cũng chẳng ai coi cậu là Alcarin!

    "Có gì đâu em ~"

    Cực kỳ thân mật ôm cổ tiểu thư Fukawa, mặt mũi tràn đầy dáng tươi cười, Akiyama Mina rất hưởng thụ cảm giác ném ngàn vàng vì người mình thích này.

    Đối với tiểu thư Akiyama đang phấn đấu trên thương trường để đạt được địa vị mạnh mẽ, thực ra tiền chỉ là giấy đốt là cháy —— vì hưởng thụ cảm giác mà lúc thường khó thể hội được, sao lại không thể ném ngàn vàng?

    Akiyama Mina nhẹ nhàng kề vào tai của tiểu thư Fukawa, nỉ non.

    "Lúc đầu chị còn định mở Remy Martin đó ~"

    # Quả nhiên, thổ hào không hiểu nhân tâm #

    Tiểu thư Fukawa âm thầm thán phục sự "Hào sảng" của tiểu thư Akiyama, đồng thời cũng không để lại dấu vết tránh né cặp môi thơm tản ra mị lực thành thục của Akiyama Mina kia, ánh mắt vẫn không có gợn sóng như cũ.

    Nhưng mà, trong hộp đêm này có rất nhiều thổ hào, cho nên tiểu thư Fukawa đã sớm nhìn nhiều nên quen.

    "Vậy thì... Cung kính không bằng tuân mệnh rồi." Lúc này, tiểu thư Fukawa cũng không tiếp tục khiêm nhượng —— khiêm nhượng quá độ sẽ đưa đến phản tác dụng. Dù sao, mọi người đều biết, đây chỉ là nơi để dùng tiền tạo giấc mơ mà thôi, nào có đạo lý cự tuyệt tiền? Cho nên khiêm nhượng một cách thích hợp mới là tốt nhất, nhiều quá thì lại là dối trá. Sau đó, nhẹ nhàng che giấu tròng mắt, tiểu thư Fukawa ưu nhã đứng lên, hơi chỉnh sửa âu phục của mình, rồi nhẹ nhàng giơ tay, âm thanh của tiểu thư Fukawa trong veo và thấu triệt: "Cho tiểu thư Akiyama một chai Dunhill Old Master."

    Trong nháy mắt, toàn trường yên tĩnh khoảng một giây.

    Đại khái là không ngờ tới tiểu thư Fukawa vừa đến đã gọi thứ đắt như vậy chứ?

    Nhưng tiểu thư Fukawa hoàn toàn không để ý phản ứng hơi ồn bên quầy hàng kia, vẫn duy trì phong độ như cũ, tiểu thư Fukawa thản nhiên ngồi xuống.

    "Đa tạ tiểu thư Akiyama cổ động."

    Trên Poker Face đoan chính xinh đẹp lộ một chút dáng tươi cười, tiểu thư Fukawa nói một câu cảm ơn Akiyama Mina.

    "Ghét ghê ~ giữa chúng mình thì cần gì nói cảm ơn ~"

    Đối với lời cảm ơn có chút khách khí này của tiểu thư Fukawa, Akiyama Mina cũng chẳng thấy có gì không đúng —— sau khi chỉ đích danh tiểu thư Fukawa nhiều lần như vậy, không chỉ tiểu thư Fukawa đã thăm dò rõ ràng tính cách của Akiyama Mina, Akiyama Mina cũng đã thăm dò rõ ràng tính cách của tiểu thư Fukawa. Nàng đương nhiên biết rõ, đây chỉ là tố dưỡng nghề nghiệp của tiểu thư Fukawa mà thôi.

    —— không hổ là tiểu thư mà mình vừa ý, không phải sao?

    Sau đó, không khỏi cảm thấy có chút tự hào, Akiyama Mina lại cười tít mắt ôm cánh tay của tiểu thư Fukawa, thỏa mãn sa vào trong mùi thơm thoang thoảng trên người tiểu thư Fukawa.

    Ngửi mùi thơm ngát như vậy, cảm thấy cả người đều như là không chân thực vậy...

    Trong lơ đãng, con mắt của Akiyama Mina dần dần trở nên mịt mù.

    "Hôm nay tiểu thư Akiyama gặp chuyện không vui gì hay sao?"

    Có sức quan sát rất bén nhạy, tiểu thư Fukawa rất nhanh phát hiện ngày hôm nay Akiyama Mina có vẻ hơi hoang mang.

    Có thể quan sát được biểu tình nhỏ bé của khách hàng cũng là một trong những tố dưỡng cơ bản của người làm tiểu thư công tử, bởi vì nghề này rất cần tâm sự giao lưu với khách hàng. Mà đối với các tiểu thư, bọn họ tuyệt đối không thể xem nhẹ bất kỳ cảm xúc của khách hàng —— dù sao trong lòng khách hàng, hộp đêm là nơi trị liệu tâm linh bị thương bằng giấc mơ, hoặc là nơi phát tiết những bất mãn trong lòng. Mà không thể nghi ngờ, tiểu thư Fukawa làm cực kỳ hoàn mỹ —— tựa ở trên bả vai của tiểu thư Fukawa, Akiyama Mina hơi sững sờ, sau đó, nàng lộ ra một dáng tươi cười hết cách.

    Vì cái gì lại nhạy cảm như thế?

    Trong lòng Akiyama Mina tràn đầy cảm giác không nói nên lời, đương nhiên, đây cũng không phải là cảm tình tiêu cực, chỉ có chút không thể tưởng tượng nổi mà thôi.

    "Quả nhiên... Chẳng có gì giấu được Tsukikawa a."

    Thu liễm dáng tươi cười, Akiyama Mina thở dài một hơi.

    Đúng lúc này, một vị áo đen nữ (công tác chủ yếu là nhân viên phục vụ, nhưng cũng là người bảo vệ các tiểu thư) cầm Dunhill Old Master tới, nửa quỳ cung cung kính kính đặt ở trên bàn, sau đó, Akiyama Mina dùng ánh mắt ra hiệu người áo đen này mở bình rượu ra, rót cho mình một ly đầy.

    "Uống như vậy có sao không? Ngày mai không cần đi làm ư?"

    Quan tâm khách một cách thích hợp cũng là một trong những tố dưỡng không thể thiếu của người làm tiểu thư, mặc dù tiểu thư Fukawa cũng chẳng thèm để ý.

    # Đàn bà phụ lòng #

    —— Này! Từ này quá quỷ dị a!

    "Ha ha ha ~ Tsukikawa, em nghĩ chị vẫn là học sinh không trưởng thành như em ư?" Bưng ly rượu thủy tinh vì chất lỏng lạnh giá mà bốc lên hơi nước, Akiyama Mina phát ra một tiếng cười như chuông bạc, hai chân mặc tất đen lười biếng gác lên nhau, hợp với váy ngắn nghề nghiệp kia tạo thành lĩnh vực tuyệt đối tuyệt không thể tả. Akiyama ngả ngớn nhấc cằm của tiểu thư Fukawa —— tiểu thư Fukawa cơ hồ có thể cảm thấy mùi rượu nhàn nhạt xen lẫn mị lực của phụ nữ thành thục đột nhiên nhào về phía mình, "Em có biết mỗi ngày chị phải uống bao nhiêu rượu khi xã giao không?"

    Quả nhiên, người phụ nữ này quá mức quyến rũ.

    Nếu không phải bản tâm (tiền?) của tiểu thư Fukawa rất kiên định, có lẽ sẽ bị cám dỗ cũng nói không chừng đấy?

    "Chút rượu này chỉ là vấn đề nhỏ nhé ~"

    Trực tiếp ngửa đầu uống cạn rượu trong ly, Akiyama Mina tựa vào trên bờ vai của tiểu thư Fukawa, im lặng không nói.

    Quả nhiên a quả nhiên...

    Trong lòng lặng lẽ thở dài, tiểu thư Fukawa cảm thấy đã nằm trong dự liệu rồi. Đã đi làm ở đây một thời gian, cho nên tiểu thư Fukawa cũng gặp không ít nữ tính như cá gặp nước ở chỗ làm việc. Nhưng những nữ tính này, đều không ngoại lệ không phải là người xuôi gió xuôi nước. Dù sao cũng là phụ nữ, ác ý của thế giới này đối với nữ tính rất nặng nề —— đặc biệt là các nàng còn đặt chân đến nơi mà đàn ông tự cho là địa bàn của mình. Ở chỗ làm việc, những nữ tính này luôn bị kỳ thị bởi giới tính, hơn nữa còn nhận đến đủ loại quấy rối...

    Đặc biệt là ở phương diện xã giao, nếu gặp phải khách hàng toàn ý đồ xấu, vậy thì thật là có nỗi khổ không nói được rồi.

    Vì vậy, rất nhiều nữ tính chính là khổ không thể tả.

    Cho dù Akiyama Mina dùng giọng đùa để nói ra, nhưng quả nhiên trong lòng nàng vẫn rất ủy khuất chứ?

    Dù sao, tiểu thư Akiyama trước mắt này cũng chẳng phải là nữ tính chỗ làm việc bình thường... Nàng là một vị nữ tính có địa vị hết sức quan trọng trong giới kinh doanh —— mà một ít người hẹp hòi sẽ không cho phép điều này. Sau đó, tiểu thư Fukawa lặng lẽ cầm bình rượu, nhẹ nhàng rót nửa ly cho tiểu thư Akiyama, tận lực thả chậm âm thanh, nói: "Chuyện gì cũng có thể nói với em nha."

    Thân là một vị tiểu thư, nội dung công tác liền bao gồm lắng nghe tất cả sự phát tiết có đạo lý hoặc không có đạo lý của khách hàng.

    Nhưng chỉ là lắng nghe mà thôi —— cũng không cần nói mấy lời dư thừa.

    Dù sao, đối với khách hàng quang lâm hộp đêm, các nàng chỉ cần một cái thùng rác để thổ lộ tất cả, hơn nữa sẽ không tiết lộ ra mà thôi.

    "Ha ha ha ~" Lại phát ra tiếng cười trong trẻo như chuông gió, Akiyama Mina hơi híp mắt, lười biếng nhìn tiểu thư Fukawa vẫn đạm mạc như cũ, trong đôi mắt màu nâu bốc lên sương mù lờ mờ của men say, "Tsukikawa a Tsukikawa... Nếu cứ quan tâm chị như vậy... chị sẽ không nhịn được ăn tươi em a~" Sau đó, không đợi tiểu thư Fukawa phản ứng, nàng liền trực tiếp bưng ly rượu tiểu thư Fukawa rót giúp mình lên, quý trọng nhấp một ngụm, Akiyama Mina như nói với tiểu thư Fukawa, lại như tự mình lẩm bẩm.

    —— "Nhưng nói chung cũng chẳng có gì a... Chỉ cần leo cao hơn nữa... Leo đến đỉnh cao nhất của thế giới kia là được rồi."

    # Dã tâm của nữ cường nhân #

    Tiểu thư Fukawa hết sức sáng suốt không đáp lời, lặng lẽ làm chỗ dựa tạm thời của Akiyama Mina.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Lần sửa cuối bởi linkisback, ngày 07-11-2016 lúc 15:05.
    ---QC---
    Hidden Content MU năm ấy chúng ta cùng theo đuổi Hidden Content


  2. Bài viết được 9 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    abc123123,cổ trùng tiểu mễ,contavoinongnan,Diệp Du,Linh Ngạo Thiên,Luciferht,ngtrungkhanh,Soujiro_Seita,Vô__Tình,
  3. #12
    linkisback's Avatar
    linkisback Đang Ngoại tuyến Ni wen wo ai ni
    you duo shen
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Đang ở
    Con đường xanh màu lá
    Bài viết
    5,771
    Xu
    820

    Mặc định

    Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa

    Chương 11: Làm tiểu thư ③

    Editor: Linh


    Khi đang duy trì hình tượng thanh nhã giao lưu với Akiyama Mina, tiểu thư Fukawa bỗng nhiên tiếp nhận một ánh mắt do một tiểu thư mặc tây trang ở đối diện lặng lẽ truyền tới.

    Nhưng chỉ cần một ánh mắt như vậy, tiểu thư Fukawa đã hiểu, nhẹ gật đầu.

    "Như vậy..." Cũng không chần chờ chút nào, tiểu thư Fukawa rất nhanh đứng lên. Sau khi chỉnh sửa âu phục của mình, tiểu thư Fukawa liền quay đầu cười áy náy với Akiyama Mina —— dù chỉ là nụ cười áy náy như vậy, nhưng đối với Akiyama Mina chắc hẳn đã đủ rồi... Sau đó, cực kỳ thân sĩ hơi hơi khom người, tiểu thư Fukawa uyển chuyển xin lỗi: "Tiểu thư Akiyama, xin thứ cho em thất lễ ly khai một lúc." Đương nhiên, Akiyama Mina ở đối diện lập tức kinh ngạc.

    Nhưng đó cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.

    Akiyama Mina rất nhanh thu liễm, đổi một bộ u oán, không hổ là nữ tính thành thục, mỗi đầu lông mày mỗi cái ánh mắt đều tràn đầy mị lực đặc biệt của nữ tính.

    "Ài ài ài ~ mới được một lúc mà? Tsukikawa, em thật sự phải đi sao?"

    Mặc dù biết tiểu thư Fukawa đã ngồi với mình ít nhất nửa giờ, nhưng Akiyama Mina cảm thấy, đối với mình, nửa giờ này cũng chỉ ngắn ngủi như ba phút mà thôi —— vì cái gì thời gian vui sướng luôn trôi qua nhanh như vậy?

    "Em sẽ quay lại."

    Tiểu thư Fukawa lại cười áy náy lần nữa, sau đó nhìn về một bên, nhẹ nhàng búng tay một cái —— một giây sau, một tiểu thư có tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần từ bên kia đi tới. Tiểu thư này hành lễ với Akiyama Mina, dáng tươi cười trên khuôn mặt sạch sẽ kia lộ ra cực kỳ sáng lạn, âm thanh thuộc về cô gái không vang cũng không nhẹ, vừa vặn làm người ta nghe được cực kỳ thư thái: "Lúc Tsukikawa đại nhân không ở đây, để em đến nói chuyện với ngài nhé?" Nói xong, vị tiểu thư này còn nghịch ngợm chớp chớp mắt.

    Akiyama Mina nhìn thoáng qua tiểu thư Fukawa vẫn vẻ mặt đạm bạc như cũ, nhẹ nhàng gật đầu.

    —— quả nhiên, trong lòng của tiểu thư Akiyama đều là Tsukikawa đại nhân a.

    Vị tiểu thư này thấy biểu hiện vô ý thức của Akiyama Mina, không khỏi cảm khái một tiếng, quả nhiên mị lực của lão đại nhà mình thật lớn.

    Mà thấy Akiyama Mina đã gật đầu ngầm đồng ý người thuộc phe mình đến thay thế vị trí của mình, tiểu thư Fukawa cũng không lo lắng, dưới sự chỉ dẫn của một vị áo đen nữ, nàng bảo trì hình tượng lãnh đạm đi về phía một vị nữ tính đã chỉ đích danh mình ở bên kia.

    # Đầu có thể rơi, máu có thể chảy #

    # Không thể ném hình tượng #

    —— Đó đại khái đã coi như là một trong những thiết tắc không thể phủ nhận của giới tiểu thư.

    ...

    Một buổi tối, một tiểu thư không thể chỉ tiếp đãi một khách hàng, chứ đừng nói những tiểu thư rất nổi tiếng kia rồi.

    Đặc biệt là No. 1 trong tiệm như tiểu thư Fukawa —— hay còn có thể nói là "Cô nương đầu bài trong thanh lâu trứ danh" —— mỗi ngày đều có khoảng tám đến mười lăm người chỉ đích danh, hơn nữa theo thời gian đi làm càng ngày càng dài, tên tuổi càng lúc càng lớn, dựa vào kỹ xảo tiếp khách, khách hàng cũng sẽ là chỉ nhiều không ít. Nói cách khác, hiện tại, vào mỗi tối, tiểu thư Fukawa ít nhất phải lượn quanh giữa tám vị nữ tính, hơn nữa không thể lãnh đạm bất kỳ vị nào, có lẽ về sau, số lượng tiếp đãi mỗi ngày còn sẽ cao hơn.

    May mà là đầu bài trong hộp đêm này, nàng cũng có chút quyền lực đặc thù rồi.

    Thí dụ như, hiện tại, tiểu thư Fukawa sớm đã có phe cánh của mình, cho nên mới có đủ người giúp mình xoa dịu khách hàng khi mình không ở.

    Về phần "Phe cánh" là cái gì?

    Vậy thì phải liên quan tới minh tranh ám đấu bên trong tiệm.

    Tóm lại, trong hộp đêm "Si Mị" này chia thành hai phe cánh lớn: "Phái Tsukikawa" do tiểu thư Fukawa cầm đầu, và "Phái Fuuka" do Fuuka cầm đầu, quan hệ giữa hai phái cũng không hòa thuận. Thuận tiện nhắc tới, Fuuka chính là No. 2 trong tiệm này, cho nên đương nhiên cũng thủy hỏa bất dung với No. 1 là tiểu thư Fukawa. Vốn chán ghét phiền toái, tiểu thư Fukawa cũng chẳng muốn để ý kẻ như hồ ly vẫn luôn đối chọi gay gắt với nàng này, nhưng rất bất đắc dĩ, những khách hàng của tiểu thư Fukawa quá hung mãnh, cho nên tiểu thư Fukawa không muốn cầm đệ nhất cũng khó a...

    Khục khục, tiểu thư Fukawa cam đoan mình tuyệt đối không định khoe khoang —— đây là sự thật, hiểu không?

    # Giải thích chính là che giấu #

    # Spam-kun sớm đã xem thấu hết thảy #

    —— tạm biệt thế giới này a, spam quấy rối.

    Kỳ thực, tranh đấu vì vị trí đệ nhất là hoàn toàn không có ý nghĩa a...

    # Bởi vì đấu tranh cũng không có tiền #

    Sửa sang âu phục, điều chỉnh dung nhan của mình tới trạng thái tốt nhất, tiểu thư Fukawa nhìn về phía ảnh chụp của mình đang treo ở vị trí No. 1 trên vách tường màu trắng kia, mà ở ngay dưới chính là No. 2 Fuuka —— khác với cái tên nhẹ nhàng khoan khoái kia (Fuuka = Phong Hoa), Fuuka trông cực kỳ diêm dúa lẳng lơ quyến rũ, có thể dùng "Phong hoa tuyệt đại" để hình dung nàng.

    Hơn nữa, ở trên người nàng, một bộ âu phục vốn nên nghiêm túc lại cực kỳ gợi cảm —— quả nhiên, trời sinh là một hồ ly tinh quyến rũ người khác chứ?

    Đương nhiên, "Fuuka" chỉ là nghệ danh trong hộp đêm mà thôi.

    Tiểu thư Fukawa rất ác ý suy đoán, kỳ thực tên thật của Fuuka chắc chắn có liên quan tới hồ ly, bằng không sao nàng luôn lộ ra một bộ hồ ly?

    Tuyệt đối chính là như vậy.

    "Hôm nay em vẫn mặt chết như cũ a, Tsukikawa."

    Âm thanh hơi trầm thấp lại mang một ít từ tính vĩnh viễn là gợi cảm mê người, có thể làm tai người mang thai, lại tăng thêm chủ nhân của nó là một hồ ly tinh phong nhã hào hoa, đương nhiên lực sát thương càng lớn. Không nhịn được, tiểu thư Fukawa thầm than một hơi, tròng mắt màu lam lãnh đạm quét tới, quả nhiên, chính là Fuuka —— khác với tiểu thư Fukawa luôn cẩn thận cài cúc áo trên âu phục, Fuuka luôn mở vài cái cúc áo phía trên ra, cố ý lộ ra xương quai xanh xinh đẹp tinh xảo của mình, bộ ngực đẫy đà mềm mại cũng như ẩn như hiện.

    —— tóm lại tên này chính là một hồ ly tinh lúc nào cũng quyến rũ người khác.

    Đi một con đường hoàn toàn khác với tiểu thư Fukawa.

    "Hôm nay chị cũng vẫn mát mẻ như mọi khi."

    Chẳng muốn phản ứng, tiểu thư Fukawa cũng chỉ tùy ý nói —— dù sao giờ là tháng tư, thời tiết vẫn chưa ấm áp, dù trong tiệm luôn mở điều hòa, nhưng nhìn nàng cứ để lộ thịt như vậy... Tiểu thư Fukawa vẫn không nhịn được hơi run, thật đúng là cảm động lây.

    "Ha ha ha..."

    Che miệng cười run cả người, Fuuka nhẹ nhàng bước lên vài bước, dựa vào chênh lệch thân cao giữa mình và tiểu thư Fukawa, cực kỳ ngả ngớn nhấc cằm của tiểu thư Fukawa, mắt xếch màu vàng nhìn thẳng tròng mắt không nổi sóng của tiểu thư Fukawa.

    "Sao hôm nay lại đến? Chị ước gì em vĩnh viễn không đến a."

    Đôi môi tươi đẹp hơi nhếch lên, rõ ràng là một khuôn mặt quyến rũ, nhưng lại tràn đầy ý khiêu chiến.

    # Đệ nhất và đệ nhị trong tiệm lại yêu nhau tương tàn #

    # Từ xưa cạnh tranh ra cơ tình #

    Rõ ràng là bầu không khí trong tiệm đã hạ xuống điểm đóng băng, nhưng các tiểu thư, các áo đen, thậm chí các khách hàng đều không cảm thấy kinh ngạc, vẫn vui vẻ uống rượu mua vui, nhìn xem tiết mục ngày nào cũng diễn ra này —— các nàng đều coi đây là một vở kịch hay để nhìn. Mà tiểu thư Fukawa đương nhiên biết là mình đã bị người khác vây xem như mấy con khỉ, sau đó, nàng rất bình tĩnh đẩy tay của Fuuka ra, cực kỳ đơn giản nói: "Khách đang chờ, chị đừng làm rộn, Fuuka."

    Trong nháy mắt đó ——

    Phốc!!

    Một ít khách hàng cảm xúc kịch liệt suýt nữa phun rượu trong miệng mình ra ngoài.

    Chữ "Đừng làm rộn" này hoàn toàn hủy họa phong rồi!!

    Rất rõ ràng, không ngờ tới tình huống sẽ phát triển như vậy, Fuuka hơi sửng sốt vì lời nói của tiểu thư Fukawa, nhưng dựa vào ba giây này, tiểu thư Fukawa đã trực tiếp thoát khỏi Fuuka đáng ghét đang quấn quít mình, đi về phía khách hàng của mình.

    Mà phục hồi tinh thần lại, phát hiện tiểu thư Fukawa đã ly khai, Fuuka cũng không phiền muộn, trái lại còn che miệng bật cười lên.

    —— Dù rất tùy ý, nhưng hồ ly tinh diêm dúa lòe loẹt cười vẫn khiến trong lòng người nghe tê dại.

    "Tốt... Rất tốt ~"

    Cực kỳ phong tình vạn chủng khoanh tay ở trước ngực, khiến bộ ngực càng căng tròn —— suýt nữa làm mù mắt mọi người. Fuuka nhìn bóng lưng của tiểu thư Fukawa, mắt xếch màu vàng tràn đầy sóng gợn, nhưng không hiểu sao trong đó lại tràn đầy hào hứng.

    "Chị trước sau gì cũng lột cái mặt nạ cấm dục kia của em."

    Nàng rất muốn nhìn, ở bên dưới cái mặt nạ đó, Tsukikawa đến cùng có biểu tình gì?

    Thật là khiến người ta mong đợi, không phải sao?

    # Có yêu khí #

    Tiểu thư Fukawa bỗng cảm thấy sởn hết cả gai ốc.

    "Sao thế, Tsukikawa? Thân thể không thoải mái sao?"

    Đối diện là một đại tiểu thư nhà giàu có tu dưỡng cực tốt đang cực kỳ quan tâm nhìn chăm chú mình, làn thu thuỷ trong suốt được gia đình bảo hộ rất kỹ kia đang thâm tình nhìn một mình mình —— phảng phất trên thế giới này, mình chính là người quan trọng nhất của nàng vậy. Tình cảm như vậy làm tiểu thư Fukawa rất đau đầu, nhưng không có cách ngăn cản, chỉ có thể cam đoan mình sẽ phụng bồi nàng đến ngày nàng tỉnh ngộ... Nhẹ nhàng hé miệng cười nhạt, tiểu thư Fukawa lắc đầu, âm thanh cực kỳ khinh đạm nói: "Không sao, trời lạnh, lần sau mặc nhiều hơn a."

    Cho nên nói, không thể sinh cảm tình với một tiểu thư a.

    Tiểu thư Fukawa nhìn đại tiểu thư lạc đường này, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ... Đừng mất phương hướng ở nơi muôn màu muôn vẻ này a, tất cả đều không phải thật.

    Quả nhiên, tiểu thư Fukawa vẫn thích tiếp đãi khách hàng thành thục hơn —— tựa như Akiyama Mina. Khách hàng thành thục bao giờ cũng hiểu, đây chỉ một trò chơi RPG mà thôi, các nàng có thể cam nguyện sa vào trong trò chơi này, nhưng sau khi trò chơi kết thúc, các nàng có thể cực kỳ lý trí bứt ra...

    Mà vị ở trước mắt này, xem ra là không biết cách phân rõ những điều này.

    Bất đắc dĩ đỡ trán, tiểu thư Fukawa nhìn đại tiểu thư ánh mắt ngày càng nóng bỏng đang đến gần mình.

    —— hơn nữa vị đại tiểu thư thân ái này...

    —— Ham muốn chiếm hữu thật mạnh a.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Lần sửa cuối bởi linkisback, ngày 08-11-2016 lúc 18:07.
    Hidden Content MU năm ấy chúng ta cùng theo đuổi Hidden Content

  4. Bài viết được 9 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    abc123123,cổ trùng tiểu mễ,contavoinongnan,Diệp Du,Linh Ngạo Thiên,Luciferht,ngtrungkhanh,Soujiro_Seita,Vô__Tình,
  5. #13
    linkisback's Avatar
    linkisback Đang Ngoại tuyến Ni wen wo ai ni
    you duo shen
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Đang ở
    Con đường xanh màu lá
    Bài viết
    5,771
    Xu
    820

    Mặc định

    Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa

    Chương 12: Làm tiểu thư ④

    Editor: Linh


    Khoảng ba giờ sáng, tiểu thư Fukawa rốt cuộc tan việc.

    Lúc này, tiểu thư Fukawa đã có thể thở một hơi rồi...

    Hôm nay, tổng cộng có mười người chỉ đích danh nàng —— mặc dù đã quen với tiết tấu công tác này, nhưng tiểu thư Fukawa vẫn cảm thấy lượn quanh giữa nhiều phụ nữ như vậy thật vô cùng đau dạ dày a! Khách hàng như Akiyama Mina còn đỡ, mặc dù hơi dính, nhưng ít nhất cũng chỉ đùa giỡn chiếm tiện nghi trong lời nói hoặc ngẫu nhiên cám dỗ mà thôi, nhưng nếu là khách hàng như vị đại tiểu thư kia, vậy thì sẽ tìm đủ loại lý do hiếm thấy để chấm mút rồi, còn sẽ nói một cách hoa mỹ là tăng cảm tình, thật là mệt a.

    Dù sao cũng là con nhà giàu, bị các bậc cha chú trong nhà làm hư rồi, nên nàng mãnh liệt coi mình là trung tâm.

    Nhưng mà loại khách này vẫn chưa đủ để làm cho tiểu thư Fukawa e sợ tránh không kịp, nguy hiểm nhất vẫn là những người phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng kia!

    Trên thực tế, chỉ trong một ngày hôm nay, ngoài sáng trong tối, tiểu thư Fukawa đã không biết bao lần tránh thoát những bàn tay heo ăn mặn kia —— phải biết, trên thẻ điện từ thân phận của tiểu thư Fukawa vẫn là một thiếu nữ chưa trưởng thành! Cấp bách với một người chưa thành niên như vậy, chẳng lẽ đám phụ nữ này không biết viết hai chữ 'xấu hổ' như thế nào sao?

    Hơn nữa ——

    Quả nhiên, mùa xuân chính là mùa động dục sao?

    Tiểu thư Fukawa luôn cảm thấy gần nhất...

    Hình như càng ngày càng có nhiều người nói rõ ngoài sáng hoặc ám chỉ trong tối muốn đi thuê phòng với nàng, đúng không? Rõ ràng ngay từ đầu đã nói sẽ không phát triển đến quan hệ như vậy, quả nhiên đám người này vẫn chưa hết hi vọng sao? Tiểu thư Fukawa bất đắc dĩ lau trán cho đỡ nhức đầu —— dù tiểu thư Fukawa nghèo khó như vậy, nhưng loại chuyện như bán đứng thân thể này thì nàng cũng xin kiếu. Hơn nữa, chẳng lẽ những người này đều quên, Si Mị đã viết rõ không cho phép các tiểu thư xảy ra quan hệ thể xác với khách hàng sao?

    # Người không động dục uổng làm người #

    —— ha ha, đi ra, cam đoan không đánh chết cậu.

    Dù gặp khá nhiều chuyện đáng ghét khi làm việc, nhưng tiền lương cao như thế, tiểu thư Fukawa không đành lòng vứt bỏ a.

    # Thà tiền bất khuất #

    Tiểu thư Fukawa, đây là nói cậu chứ?

    Về phần vì sao khách trong tiệm hung mãnh như thế, tiểu thư Fukawa cũng hiểu đại khái đấy.

    Hộp đêm Si Mị này là hộp đêm nổi tiếng xa gần của Kabukicho thế hệ này, cho nên dù hộp đêm là nơi bình dân quang lâm, nhưng khách đến Si Mị hầu hết đều có máu mặt. Các nàng, hoặc là có địa vị cao ở quan trường, hoặc là hô phong hoán vũ trên thương trường.

    Ngay cả phương diện xã hội đen, cũng có vài khách hàng như vậy.

    —— dù sao cũng là mặt tiền cửa hàng của sinh hoạt ban đêm, đương nhiên cũng có liên quan với phương diện này.

    Mà những người có thân phận địa vị này, bản thân còn là một vị nữ tính —— như vậy, trên con đường leo tới vị trí này, các nàng nhất định đã ăn đủ loại tội, hơn nữa còn sẽ vì đủ kiểu đủ loại nhân tố mà kiềm chế bản tính của mình. Đối với các nàng, "Hộp đêm" là một nơi có thể hoàn toàn phóng thích bản ngã của mình... Hơn nữa, tục ngữ nói: "Người kiềm chế luôn biến thái như vậy", trong mấy vị nữ tính này cũng chẳng có ai là tâm lý bình thường, cơ hồ toàn bộ đều sẽ bị kiềm chế thành tâm lý biến thái. Mà làm sao để thổ lộ phần biến thái này ra?

    —— đương nhiên chính là tự trả tiền để tìm tiểu thư "Tiêu khiển" rồi.

    Nếu tiểu thư Fukawa thật sự bị kim tiền cám dỗ mà đi thuê phòng với các nàng... Vậy thì tiểu thư Fukawa phải sớm chuẩn bị ngày mai không đến lớp được nhé.

    Bạn nói đây là chứng vọng tưởng bị hại của tiểu thư Fukawa?

    Không không không, tuyệt đối không phải.

    Tiểu thư Fukawa rất vững tin nói cho bạn, dù trong tiệm có quy định văn bản rõ ràng, nhưng là No. 1 trong tiệm, mạng lưới tình báo của tiểu thư Fukawa cũng là không thể coi thường, nàng đương nhiên biết rõ trong tiệm này có tiểu thư xảy ra quan hệ thể xác với khách hàng đấy. Tỷ như "Dùng thể xác đến trao đổi sự ủng hộ của khách với mình", mặc dù bất nhập lưu nhưng đều là quy tắc ngầm, chỉ cần không xúc phạm tới quy tắc bản chất nhất của vòng tiểu thư công tử, làm lão đại, tiểu thư Fukawa cũng mắt nhắm mắt mở rồi.

    Tóm lại, giống như No. 5 trong tiệm, tiểu thư hệ đáng yêu "Hijo". Bởi vì gia cảnh bần hàn cộng thêm nợ nần chồng chất, nàng không thể không thay phiên quan hệ với mấy vị khách hàng nữ để kiếm tiền —— thuận tiện nhắc tới, Hijo là thuộc về "Phái Tsukikawa" đấy.

    Sau đó, ngày thứ hai, ở trong phòng nghỉ, tiểu thư Fukawa thấy Hijo vẻ mặt trắng bệch không có huyết sắc đang dùng thuốc mỡ bôi lên những vết thương trên thân thể mình.

    Tiểu thư Fukawa tin tưởng, nếu là nhấc quần áo nàng lên... Vậy thì thật đúng là thê thảm không nỡ nhìn!

    # Không tử vong trong trầm mặc #

    # Thì sẽ biến thái trong kiềm chế #

    Chân lý này cũng quá đáng sợ chứ?

    Lúc đó, tiểu thư Fukawa đã khắc sâu hiểu được điểm này, cho nên hiện tại, tiểu thư Fukawa tuyệt đối sẽ không rơi vào kết quả giống Hijo.

    —— dù tiểu thư Fukawa còn nghèo khó hơn Hijo!

    Hơn nữa, như hình tượng "Hệ cấm dục" mà tiểu thư Fukawa bày ra lúc này... Càng sẽ đưa tới ham muốn thi ngược của những nữ tính biến thái này. Đừng nhìn các nàng vẫn cười đùa, nói không chừng kỳ thực đều đang nghĩ làm sao để lột mặt nạ cấm dục của tiểu thư Fukawa xuống, trở thành người đầu tiên nhìn thấy biểu tình không đồng dạng của tiểu thư Fukawa —— nếu chinh phục được một thiếu nữ đẹp hệ cấm dục, vậy thì tuyệt đối chính là một việc tràn đầy cảm giác chinh phục. Dù các nàng đều là nữ tính, nhưng loại người như các nàng đều có bệnh chung là theo đuổi cảm giác chinh phục sung túc.

    Tốt a, lạc đề hơi xa rồi, tóm lại hiện tại là giờ tan tầm.

    Bình tĩnh đứng trong phòng nghỉ, tiểu thư Fukawa nhìn khuôn mặt hơi lười biếng vì mệt mỏi của mình ở trong gương, không khỏi nhắm mắt lại, bất đắc dĩ cười cười.

    "Hôm nay nhập học thế nào?"

    —— bỗng nhiên, một âm thanh cực kỳ bình thản từ sau lưng truyền tới.

    Tiểu thư Fukawa mở ra đôi mắt màu xanh thẳm, thấy một vị nữ tính mặc âu phục có khuôn mặt nghiêm túc đang đứng ở sau lưng mình —— Vị này không phải là tiểu thư, mà là ông chủ đại nhân của "Si Mị". Nhìn khuôn mặt nghiêm túc tương tự tiểu thư Fukawa kia là biết, nàng cũng từng là một tiểu thư hệ cấm dục.

    "Có ảnh hưởng đến việc học không?"

    Âm thanh trầm thấp tràn đầy từ tính thật sự là vô cùng bình thản, hoàn toàn chẳng có chút quan tâm nào, nhưng tiểu thư Fukawa lại biết rõ, ông chủ đại nhân là một người ngoài lạnh trong nóng.

    Có thể nói lời có sắc màu ấm như vậy, đã đủ để người khác trợn mắt há hốc mồm.

    Dù sao... khuôn mặt kia, so với nói là "Đạm mạc", còn không bằng nói là "Mặt tê liệt" càng chuẩn hơn...

    Ông chủ từng nói, tuổi thật của nàng sắp đầu ba rồi. Nhưng trên khuôn mặt không có nếp nhăn nào kia lại không nhìn ra điểm này, dù ở khóe mắt có một vết đao nhàn nhạt, nhưng hoàn toàn không ảnh hưởng mị lực của nàng, ngược lại càng tăng thêm mấy phần khí chất ác liệt. Hơn nữa, nghe người khác đồn, vết đao này được lưu lại lúc ông chủ đại nhân còn làm tiểu thư ở một hộp đêm nào đó, về sau xảy ra vài chuyện, nàng rời cửa tiệm kia rồi mở một hộp đêm, không làm tiểu thư nữa mà làm ông trùm giấu mặt.

    Nghe nói trong đó còn có rất nhiều gút mắc, nhưng cũng không nhiều người biết nội tình.

    Hơn nữa, có vẻ như mị lực ngày xưa của ông chủ đại nhân quá lớn, đến giờ vẫn còn một ít khách hàng cuồng dại chuyên môn đuổi theo nàng tới nơi này.

    Nhưng ông chủ mặt tê liệt lại có chút lãnh huyết, không tiếp đãi các nàng, mặc cho các nàng tới lui tự nhiên.

    Trước kia, ông chủ đại nhân đến cùng xảy ra chuyện gì?

    Tiểu thư Fukawa không biết, cũng không muốn đi truy cứu, dù sao nàng chỉ cần làm tốt công tác của mình là được —— nói một cách khác, tiểu thư Fukawa chú ý mình thôi đã mệt vcl rồi.

    "Hoàn toàn không sao."

    Đối mặt sự quan tâm của ông chủ đại nhân, tiểu thư Fukawa khó được lộ ra nụ cười không phải là nụ cười nghề nghiệp, mà là dáng tươi cười chân thành từ nội tâm.

    "Ừ, vậy thì tốt." Đối mặt dáng tươi cười của tiểu thư Fukawa, khuôn mặt nghiêm túc của ông chủ vẫn không thay đổi chút nào, nàng chỉ nhẹ gật đầu, nhưng như vậy cũng đã là chuyện khó được —— đại khái là bởi vì tiểu thư Fukawa quá giống mình ngày xưa, nên ông chủ đại nhân mới có thể phá lệ chiếu cố tiểu thư Fukawa a... Đương nhiên, cũng có thể là vì tiểu thư Fukawa vẫn là một thiếu nữ chưa trưởng thành. Tóm lại, ông chủ đại nhân có khí chất lạnh thấu xương tiếp tục nói chuyện: "Ngày mai sẽ có người mới tới, em dẫn nàng a."

    "Người mới?"

    Không kìm lại được, tiểu thư Fukawa hơi chớp chớp lông mày.

    Cũng không phải vì có người mới mà kinh ngạc, mà là trước kia ông chủ đại nhân chưa bao giờ để nàng đi dạy dỗ người mới, dù sao mấy tháng trước, tiểu thư Fukawa cũng chỉ là một người mới mà thôi.

    # Dạy hư học sinh #

    —— kéo ra ngoài, đại hình hầu hạ!

    Rõ ràng tiểu thư Fukawa chỉ hơi thay đổi biểu tình mà thôi, nhưng ông chủ đại nhân lại nhìn ra cảm xúc trong lòng của tiểu thư Fukawa.

    "Đừng xem nhẹ mình —— chỉ cần một tháng đã leo lên No. 1 của tiệm chúng ta, hai tháng đã thành Tứ Thiên Vương của Kabukicho, em đã có đủ năng lực đi dạy dỗ người mới... Mà người mới ngày mai tới cũng là học sinh chưa trưởng thành giống em, cho nên để em dạy dỗ là tốt nhất."

    Mặc dù ông chủ đại nhân nói nhiều như vậy, nhưng âm thanh vẫn quá khinh đạm a.

    Mà đối với việc ông chủ có thể nhìn thấu chính mình, tiểu thư Fukawa cũng không cảm thấy kinh ngạc.

    Dù sao, mặc dù nghề nghiệp tiểu thư này cũng bất nhập lưu, nhưng lại rất chú ý kỹ xảo quan hệ nhân tế —— cần nắm chắc đủ loại người đủ kiểu tính cách, càng cần luyện kỹ xảo đặc thù chỉ nhìn biểu tình là có thể lĩnh hội hàm nghĩa trong đó, dù sao chỉ có như vậy mới có thể làm khách vui. Mà ông chủ đại nhân đã từng là truyền kỳ của giới tiểu thư, có năng lực như vậy cũng không kỳ lạ, chi bằng nói, nếu ông chủ không nhìn ra thì tiểu thư Fukawa mới có thể cảm thấy kinh ngạc chứ? Nếu cho tiểu thư Fukawa thời gian, nàng tin tưởng, dưới sự trợ giúp của hệ thống, nàng cũng sẽ đăng phong tạo cực như ông chủ.

    # Đầu tiên là tiền đâu #

    —— không có tiền thì sao! Nợ tiền, tôi lớn nhất!

    "Nếu ông chủ yêu cầu, vậy thì em không dị nghị."

    Không sao cả nhún vai, tiểu thư Fukawa chỉnh sửa âu phục một chút theo thói quen, sau đó liền xoay người đi ra ngoài.

    "Như vậy, em tan việc."

    Mà ông chủ đại nhân cũng nhẹ gật đầu, bày tỏ biết rõ.

    Lặng lẽ đưa mắt nhìn tiểu thư Fukawa rời đi, đôi mắt thâm thúy do từng trải của ông chủ đại nhân kia không nhìn ra là đang nghĩ gì.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Hidden Content MU năm ấy chúng ta cùng theo đuổi Hidden Content

  6. Bài viết được 9 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    abc123123,cổ trùng tiểu mễ,contavoinongnan,Diệp Du,Linh Ngạo Thiên,Luciferht,ngtrungkhanh,Soujiro_Seita,Vô__Tình,
  7. #14
    linkisback's Avatar
    linkisback Đang Ngoại tuyến Ni wen wo ai ni
    you duo shen
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Sep 2012
    Đang ở
    Con đường xanh màu lá
    Bài viết
    5,771
    Xu
    820

    Mặc định

    Câu Chuyện Nghèo Khó Của Tiểu Thư Fukawa

    Chương 13: Rơi vào sương mù

    Editor: Linh


    Mặc âu phục công tác, tiểu thư Fukawa đi ra cửa tiệm đã quạnh quẽ xuống.

    Nàng không trực tiếp đổi quần áo trong tiệm như những người khác, dù sao, năng lực đổi quần áo bằng một phím là không thể để người khác biết —— đối với học sinh không trưởng thành như tiểu thư Fukawa, sợ nhất là tư ẩn của mình bị lộ, dẫn tới những khách hàng cuồng nhiệt ưa thích theo dõi kia phát hiện nơi ở hoặc trường học của mình.

    Có lẽ, những tiểu thư khác cũng giống như vậy, bị loại khách hàng cuồng nhiệt này ngồi chỗm hổm chờ.

    Nhưng dù sao các nàng đều là người trưởng thành, độ ảnh hưởng hiển nhiên là nhỏ hơn tiểu thư Fukawa.

    Hơn nữa, lại giả thuyết, tiểu thư trưởng thành như các nàng, lúc ban ngày đều sẽ đi hẹn hò với khách hàng. Cho nên, nếu đã có một thời gian để gặp mặt ổn định, vậy thì các nàng cũng sẽ không bị khác hàng ngồi chỗm hổm chờ, dù sao khách hàng cũng phải dè dặt a.

    Nhưng là ——

    Tiểu thư Fukawa lại khác.

    Đầu tiên, là một học sinh không trưởng thành, vào bạn ngày, tiểu thư Fukawa không thể hẹn hò với khách hàng. Dù là cuối tuần, tiểu thư Fukawa cũng có kiêm chức khác, cho nên hoàn toàn không có thời gian giao lưu cảm tình với khách hàng —— không không không, đừng nói là không có thời gian, kỳ thực cho dù có thời gian, tiểu thư Fukawa cũng sẽ không muốn ở một mình với những người phụ nữ như lang như hổ kia chứ? Cho nên, đã tiểu thư Fukawa không muốn, vậy thì các khách hàng chỉ có thể đi tìm tiểu thư Fukawa, đúng không?

    Nếu các nàng biết tiểu thư Fukawa là học sinh trường nào...

    Chậc chậc chậc, vậy thì chắc chắn, trường học đó tuyệt đối sẽ bị làm cho chướng khí mù mịt đấy!

    # Từ đó lại không có ngày an bình #

    Không chỉ như thế, nếu trường học biết tiểu thư Fukawa làm công trong hộp đêm, hơn nữa còn gây ra phiền toái ghê gớm như vậy...

    —— Nàng! Tuyệt! Đối! Sẽ! Bị! Đuổi! Học! Đấy!

    # Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy ngất ngư rồi #

    Dù với sự trợ giúp của hệ thống vạn năng, không trưởng thành mà làm công ở hộp đêm cũng chưa chắc là không thể, nhưng đó chỉ là biện pháp lén lút mà thôi, nếu bày ở ngoài sáng, vậy thì các giáo viên sẽ dạy tiểu thư Fukawa cách làm người. Cho nên, tiểu thư Fukawa không thể nói tên thật của mình.

    —— địa chỉ tư nhân và vị trí trường học thì càng đừng nghĩ!

    Không thèm đếm xỉa những ánh mắt cung kính và sợ hãi chung quanh, tiểu thư Fukawa cực kỳ nhã nhặn đi ra Kabukicho.

    Nhìn khí chất là có thể thấy chênh lệch giữa tiểu thư Fukawa và những tiểu thư này.

    Mặc dù lực cảm giác phi thường nói cho nàng biết, hôm nay không có ai theo dõi, nhưng vì đã từng suýt bị mắc lừa, tiểu thư Fukawa cũng không dám buông lỏng cảnh giác, trực tiếp quẹo vào một hẻm nhỏ âm u không có camera, sau một giây, một thiếu nữ học sinh trung học mặc quần áo thường đi ra —— dưới cái nhìn của người ngoài, hai người chỉ là bất ngờ gặp nhau trong hẻm nhỏ, sau đó lẫn nhau giao thoa mà thôi, hoàn toàn không nghĩ tới hai người này là một người.

    Không chỉ là quần áo khác nhau, mà ngay cả kiểu tóc, màu tóc, khí chất đều hoàn toàn bất đồng.

    Dù thân cao tương đồng, người nào sẽ nghĩ tới chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy?

    Bởi vì đã hơn nửa đêm, trên con đường không có người nào, ngay cả những tên côn đồ cắc ké kia cũng không thấy. Điều này làm cho tiểu thư Fukawa đang mong đợi "Phí nấu ăn di động" cảm thấy đáng tiếc, thở dài một hơi.

    Quả nhiên, mấy ngày trước làm hơi quá đáng mà?

    Nhưng không đúng a ——

    Tiểu thư Fukawa không cảm thấy mình làm quá đáng, rõ ràng, so với lúc ở thành phố cũ, mình đã an phận hơn nhiều rồi. Tiểu thư Fukawa chỉ đánh một hắc bang nho nhỏ không nổi tiếng một trận, sau đó thu chút "Tiền lẻ" trên người bọn họ mà thôi a... Rõ ràng hoàn toàn không mở tiểu kim khố của bọn họ —— bằng không thì hệ thống đã dạy tiểu thư Fukawa cách làm người rồi. Chẳng lẽ người khác đã phát hiện, "Truyền thuyết đô thị" ở thành phố kia đã đi tới nơi này?

    Không không không, không thể, không thể... Dù sao đó chỉ là "Truyền thuyết đô thị" mà thôi, chắc cũng chẳng có ai tin mới đúng.

    Vô luận thế nào, tiểu thư Fukawa đều không cảm thấy là mình sai.

    # Tôi không sai #

    —— lại tạo một FLAG ghê gớm nữa.

    Thấm thoát, tiểu thư Fukawa đã về tới khu nhà trọ của mình. Nàng ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên, cả khu đều đã tắt đèn, cực kỳ yên tĩnh, làm cho tiểu thư Fukawa vô ý thức rón rén đi lên lầu. Lấy chìa khóa mở cửa phòng ra, tiểu thư Fukawa cũng không bật đèn, trực tiếp đi về phía phòng ngủ của mình.

    # Bởi vì không có tiền để trả tiền điện #

    Thật sự là quá mệt mỏi a...

    Vì quá mệt, tiểu thư Fukawa cũng chẳng muốn tắm lâu, chỉ tùy ý dùng vòi sen để rửa mùi nước hoa trên người mình. Nhìn khuôn mặt lôi thôi lếch thếch lại cực kỳ tinh xảo đang hơi ngẩn ngơ trong gương, tiểu thư Fukawa không khỏi nghĩ đến, có rất nhiều người nhớ kỹ bộ túi da này —— đặc biệt là đại tiểu thư càng ngày càng khó chơi kia. Nhưng vậy thì sao? Tiểu thư Fukawa không có tim không có phổi chỉ lo lắng nửa giây, sau đó quên sạch, trực tiếp bổ nhào lên giường.

    Ừ, bộ dáng không nhúc nhích kia rất giống cương thi trong phim.

    Lúc này, tiểu thư Fukawa đã đói bụng đến mức người người oán trách rồi, dù sao lúc ở hộp đêm nàng cũng không ăn gì, chỉ tượng trưng uống một chút nước trái cây mà thôi.

    Tiểu thư Fukawa hơi u oán nghĩ, vì sao tiểu thư không phụ trách "Tam bồi"?

    Bồi ăn, bồi uống, bồi xxx —— dù tiểu thư Fukawa không muốn xxxx, nhưng rất muốn ăn ngon mà! Đồ ăn miễn phí thật là quá tốt a.

    "Tiểu thư" nhiều nhất chỉ là bồi uống, hơn nữa tiểu thư còn sẽ khích lệ người khác uống nhiều để gia tăng công trạng của mình. May mà tiểu thư Fukawa có thể dùng lý do "Không trưởng thành không thể uống rượu" để chối từ, bằng không tiểu thư Fukawa chắc chắn sẽ bị quá chén ngất ngây. Không nói những thứ khác, vào lúc này, thân phận không trưởng thành này thật là dễ sử dụng...

    Tiểu thư Fukawa đột nhiên cảm thấy, hệ thống cũng không quá biến thái.

    # Tỉnh đê! #

    # Hệ thống chính là biến thái a! #

    Trong lúc mơ mơ màng màng, tiểu thư Fukawa cuối cùng ngủ thiếp đi.

    ...

    "Không muốn dậy ——"

    Rốt cuộc, sáng ngày thứ hai, di chứng sai khi làm việc ở hộp đêm đã không chịu nổi tịch mịch đi ra —— ngủ chưa đủ, muốn nằm ỳ.

    "Vì cái gì ——"

    "Vì cái gì trên thế giới này sẽ có thức dậy ——"

    Cò quay như thế cũng không thể che giấu sự thực là cậu sắp đi muộn nha.

    Tiểu thư Fukawa, đã cậu có sức ở đây gào rú, vì sao không có sức dậy? Chẳng lẽ cậu còn là trẻ con ư? Tiểu thư Fukawa thân ái.

    Cảm nhận âm thanh dòng điện "Tư tư" đang vang lên trong đầu, trong nháy mắt, tiểu thư Fukawa da đầu tê dại —— Nếu đi muộn... hệ thống-kun quỷ súc này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình đấy. Sáng sớm đã chơi điện giật PLAY, ai chịu nổi? Dù không vừa lòng thế nào thì cũng không nên làm vậy chứ? Gãi gãi tóc, tiểu thư Fukawa đành phải bất đắc dĩ rời giường, chuẩn bị đi học. Trong lúc đánh răng giá rẻ, tiểu thư Fukawa lấy điện thoại ra, nhìn thời gian.

    —— Tám giờ mười lăm phút.

    Ai nha nha, thời gian này có chút nguy hiểm a...

    Đến lúc này, tiểu thư Fukawa vẫn có tâm tư trêu chọc sự thực là mình dậy trễ.

    Nhưng trên thực tế, tiểu thư Fukawa đã tăng tốc độ.

    —— nói đùa!

    —— đến muộn là bị giật điện đấy!

    # Thiếu nữ bất lương cũng muốn làm học sinh ba tốt #

    Nhanh tay nhanh chân mặc xong đồng phục mùa xuân, chải tóc tốt, tiểu thư Fukawa từ trong tủ lạnh lấy một lọ sữa bò ngọt ra, sau đó chạy ra nhà trọ —— đương nhiên là phải khóa kỹ cửa. Bởi vì thể năng không giống người thường, cho nên tốc độ chạy cực kỳ kinh người. Trong thời gian dự định, tiểu thư Fukawa đã chạy đến cửa trường học rồi.

    Nhưng không ngờ, nàng lại gặp thiếu nữ song đuôi ngựa màu hồng hôm qua.

    # Sau đó, hai người rơi vào bể tình #

    —— Nếu quấy rối tiếp, cậu sẽ bị ghi vào sổ đen đấy.

    Nhìn bộ dáng lười nhác một bên chạy một bên ngáp của tiểu đáng yêu song đuôi ngựa màu hồng kia, tiểu thư Fukawa liền có thể biết rõ, đoán chừng tối hôm qua tiểu đáng yêu này cũng không ngủ.

    Bộ dáng mơ mơ màng màng, quả nhiên là một cô bé rất đáng yêu nha, tràn đầy lực con gái.

    # Hoàn toàn khác với tiểu thư Fukawa nha #

    —— Thật có lỗi vì mình không đáng yêu a! Tiểu thư Fukawa trợn mắt.

    Đương nhiên, tiểu thư Fukawa biết tiểu đáng yêu này không thể đi làm tiểu thư hộp đêm như mình, dù sao chẳng có học sinh trung học bình thường nào (quả nhiên cậu không bình thường) sẽ đi làm ở hộp đêm để kiếm tiền tiêu. Đối phương là người quét dọn của WCO, vậy thì chắc đêm qua đi làm nhiệm vụ... Quả nhiên nhiệm vụ buổi tối rất chán ghét chứ? Tiểu thư Fukawa cũng thấm sâu trong người... Nhìn tiểu phấn hồng song đuôi ngựa đang trợn mắt với điện thoại của mình kia, tiểu thư Fukawa phảng phất thấy được chính mình lúc mới gia nhập WCO.

    Sau đó, tiểu thư Fukawa tự cho là rất có phong phạm tiền bối, tự mãn gật gật đầu.

    Đáng tiếc, dù buổi tối không có nhiệm vụ, nhưng lại có công tác.

    —— cho nên, tiểu thư Fukawa, dù cậu tưởng nhớ thanh xuân như thế nào thì cũng chẳng có tác dụng gì a.

    Dường như cảm thấy còn một người khác sắp đến muộn giống mình, tiểu phấn hồng song đuôi ngựa lập tức thu liễm hành vi không có hình tượng kia, sau đó, nàng quay đầu, ngọt ngào cười cười với tiểu thư Fukawa, nhưng kỳ thực lại nghĩ, người này chính là kẻ âm u hôm qua, không phải sao? Quả nhiên là một thiếu nữ bất lương a, đến muộn cũng là chuyện thường... Đang len lén ném đá, tiểu phấn hồng vô ý thức không để ý chính mình cũng "Sắp đến muộn". Nói cách khác, thiếu nữ, ném đá người khác chính là ném đá mình a.

    Không để ý dáng tươi cười lấy lòng của tiểu phấn hồng, tiểu thư Fukawa trực tiếp quay đầu, không thèm đếm xỉa.

    Quả nhiên, dáng tươi cười của tiểu phấn hồng trực tiếp cứng lại.

    —— này này này!

    —— quá bất lương a! Cười lại sẽ chết à!

    Thì thầm cam đoan lần sau không đánh chết cậu, không thèm đếm xỉa người đảm đương đáng chết của mình kia đang càn rỡ cười nhạo mình mặt nóng dán mông lạnh, tiểu phấn hồng song đuôi ngựa hận hận nhét điện thoại vào túi, chuẩn bị chạy nước rút trong năm phút cưối cùng này.

    # Sau đó, hai người rơi vào bể tình #

    —— cho nên nói câu này đã spam rồi a!!




    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Lần sửa cuối bởi linkisback, ngày 15-11-2016 lúc 19:01.
    Hidden Content MU năm ấy chúng ta cùng theo đuổi Hidden Content

    ---QC---


  8. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Diệp Du,Luciferht,ngtrungkhanh,Vô__Tình,
Trang 3 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status