TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 33

Chủ đề: [ Võ Hiệp ] Sóng Gió Giang Hồ [ Tam Hoàng Hệ Liệt ] - Ngọc Kỳ Lân

  1. #6
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định





    Chương 5:

    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 14-11-2020 lúc 21:05.
    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Biển Truyện,
  3. #7
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định





    Chương 6: Chân Tướng.

    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân



    Trăng tròn.

    Mọi người trong làng đều tập trung ở dưới lâu đài Bát Vương Gia, 50 con người đột nhiên phát sinh dị biến.

    Cơ thể dân làng căng phồng lên, quần áo rách toạc, lông lá bắt đầu mọc đầy người họ, móng tay móng chân lẫn răng đều mọc dài ra hoá thành móng vuốt răng nanh sắc bén.

    Dân làng ngửa mặt lên nhìn mặt trăng gào thét, cuối cùng họ hoá thành hình dạng nửa người nửa thú.

    Dị biến khiến bọn Tam Hoàng phải chấn kinh, Tuyết Dạ Linh Băng há hốc mồm: "Chuyện gì đang xảy ra vậy? Bọn họ... bọn họ..." Thoa Thoa vừa ôm Lục Thiên Hoa vừa vỗ về Tuyết Dạ Linh Băng, nàng kinh lịch giang hồ phong phú nhưng chuyện người hoá thú là chuyện lần đầu tiên gặp.

    Quỷ Thần Tịch Dịch cũng ôm chặt lấy ba người Thoa Thoa, Yến Phi mặt không đổi sắc còn Vương Tiểu Hổ chỉ ngáp mấy cái, Từ Tử Lăng quay đầu lại hỏi Bát Vương Gia: "Chuyện này hy vọng vương gia giải thích rõ ràng!"

    Bát Vương Gia thở dài một tiếng rồi nói: "Chuyện kể ra thì dài..."

    Trước đây ở đây có tất cả 4 ngôi làng của Lý Gia, Trần Gia, Trịnh Gia và Hạ Hầu Gia, một hôm 3 ngôi làng Trần Gia, Trịnh Gia và Hạ Hầu Gia đột nhiên biến mất, kể cả người lẫn làng.

    Bát Vương Gia đang ẩn cư nhưng vẫn bị Hiên Viên Hoàng Đế vời về giải quyết, mặc dù không biết nguyên do nhưng ông vẫn dẫn Hắc Bạch Công Tử và 1000 thân binh tinh luyện đến Lý Gia Trang.

    Khi đến Lý Gia Trang điều tra suốt bảy ngày Bát Vương Gia vẫn chưa điều tra được gì, trong Lý Gia Trang không ai biết chuyện gì cả, 3 gia trang với hơn 2000 nhân khẩu cùng gần 1500 căn ấp đột nhiên biến mất, không lẽ bốc hơi khỏi mặt đất?

    Đến ngày thứ 8, 5 trong 1000 thân binh của Bát Vương Gia đột nhiên biến mất, sau 3 ngày thân binh của ông mất tích 20 người. Tìm kiếm khắp nơi không có, Lý Gia Trang cũng không ai nhìn thấy họ.

    Bát Vương Gia đến ngày thứ 12 đã đưa ra một quyết định: thử vận may. Ban đầu ông cắm quân ở ngoài Lý Gia Trang bây giờ ông cùng Hắc Bạch Công Tử và 10 thân binh vào làng xin ngủ nhờ.

    Đêm đến ông và Hắc Bạch Công Tử trốn trong tủ còn 10 thân binh ngủ trên giường. Chờ đến canh ba vẫn chưa có động tịnh gì Bạch Công Tử suýt nữa ngủ gật thì một tiếng động vang lên, cánh cửa phòng khẽ mở, mười mấy dân làng mang theo gươm dao thận trọng bước đến chỗ 10 thân binh đang ngủ.

    Dân làng đa phần là nông dân nhưng chỉ với một đường dao đã cắt đứt cổ họng 10 thân binh không khác gì đồ tể chuyên nghiệp, cảnh tượng tiếp theo khiến Bát Vương Gia và Hắc Bạch Công Tử suýt nữa nôn mửa.

    Dân làng dùng dao mổ lợn chặt đứt từng phần cơ thể 10 thân binh sau đó chia nhau rồi đưa lên miệng nhau rau ráu, bọn họ toàn thân đầy máu trông khác gì những con thú hoang đang đói khát, da thịt lẫn máu vương vãi khắp nơi bốc mùi tanh tưởi.

    Bát Vương Gia phải nuốt xuống những thứ ông suýt nữa nôn ra, sau khi định thần lại ông đạp cửa tủ xông ra ngoài, Tam Thốn Nhân Gian Đao xuất vỏ, sát khí dữ dội thổi bay nóc nhà, dân làng bị khí thế của Bát Vương Gia dọa đến quỳ xuống khóc lóc xin tha mạng.

    Ngày hôm sau Bát Vương Gia bắt hết tất cả người trong gia trang ra giữa làng sau đó tiến hành tra khảo Lý Trang Chủ Lý Tứ Tứ, Lý Tứ Quý khai bọn họ là một bộ tộc ở trên núi có tập tục ăn thịt người, sau khi gặp thiên tai đã di cư đến đây, gặp người của 4 gia trang đã không kiềm chế được sát hại và ăn thịt hết bọn họ sau đó giả làm người của Lý Gia Trang, ăn thịt người là tập tục của bọn họ nhất thời khó lòng sửa được sau đó quỳ lạy mong Bát Vương Gia tha tội chết, nguyện làm thân trâu bò báo đáp.

    Bát Vương Gia cũng không biết giải quyết thế nào bèn dùng bồ câu đưa thư xin ý chỉ của Hiên Viên Hoàng Đế, bồ câu đưa thư phải bốn ngày mới có hồi âm, vào ngày thứ 4 hồi âm chuyển đến thì xảy ra dị biến, chính là cảnh tượng mà bọn Tam Hoàng thấy, Bát Vương Gia tạm gọi họ là Thú Nhân.

    Thú Nhân mất hết lý trí nhưng sức mạnh bạo tăng, thậm chí có thể nói là vô địch ngoài ra tốc độ cũng tăng vọt còn da thịt thì cứng như sắt thép đao kiếm không đả thương được.

    Thú Nhân điên cuồng tấn công Bát Vương Gia và thân binh, họ đã kiên cường chống trả đến cuối cùng chỉ còn Bát Vương Gia và Hắc Bạch Công Tử còn sống nhưng cũng chỉ là chút hơi tàn.

    Đến lúc thập tử nhất sinh viện binh của Hoàng Triều Hội đột nhiên xuất hiện, khí thế lẫm liệt ép lui đám Thú Nhân.

    Viện quân là 1 trong Tam Thanh, 4 trong Thập Đại Tướng Quân, Thập Nhị Thiên Cang Thiên Tướng, Tứ Đại Thiên Vương và 2000 quân tinh nhuệ, có thể nói đây gần như là toàn bộ sức mạnh của Hoàng Triều Hội.

    Nhưng tất cả đều bị 50 Thú Nhân sát bại, Linh Bảo Thiên Tôn bị trọng thương, 4 trong Thập Đại Tướng Quân chết 2 người, 12 Thiên Tướng bị diệt sạch, Tứ Đại Thiên Vương may mắn còn sống 2 người còn 2000 quân không một ai sống sót.

    Sức mạnh của Thú Nhân không từ nào có thể diễn tất bằng 2 từ: khủng bố!

    Sinh tử quan đầu, một trong Thập Đại Tướng Quân Thần Toán Tướng Quân Gia Cát quyết định hy sinh bản thân tạo thành "Thiên Y Trận Pháp" giam giữ đám Thú Nhân bên trong. Thiên y vô phùng, Thiên Y Trận Pháp không có ai bị giam có thể thoát ra ngoài nhưng người bên ngoài lại có thể đi vào tuy nhiên người đi vào sẽ chỉ đến được một địa điểm nên đám Vương Tiểu Hổ không tìm thấy ai vì từ đầu đến cuối bọn họ chỉ đi vào một ngôi nhà trống, hơn nữa Thiên Y Trận Pháp không thể bị phá kể cả người thi triển nó và quan trọng nhất là trận pháp có thời gian tồn tại là vô hạn dù người thi triển trận pháp chết trận pháp vẫn tồn tại, điều này cực kỳ cần thiết để giam giữ Thú Nhân.

    Tuy nhiên kỳ lạ là không hiểu tại sao khi bọn Vương Tiểu Hồ vào làng lại có vài liên kết trận pháp tạm thời bị phá bỏ nên bọn họ có thể đến tửu điếm và lâu đài Bát Vương Gia.

    Sau khi giam giữ được Thú Nhân Bát Vương Gia nhận lệnh ở lại giám sát đám Thú Nhân.

    Sau 4 tháng giám sát Bát Vương Gia rút ra được 3 kết luận:

    Một, người trong làng chỉ hoá Thú Nhân vào ngày trăng tròn, mỗi tháng một lần, đến sáng ngày mai sẽ trở về thành người.

    Hai, khi trở thành người dân làng sẽ không nhớ ký ức hoá thú nên họ cũng không biết trăng tròn họ sẽ hoá Thú Nhân.

    Và cuối cùng, dân làng hoá thành khá nhiều loại thú khác nhau ví dụ sư tử, hổ, báo, voi, trâu, ngựa, rắn vân vân khi hoá Thú Nhân sẽ không còn ý thức con người mà sẽ sống như những con thú hoang dã, đánh nhau tranh giành lãnh thổ và con cái, thậm chí ăn thịt lẫn nhau khi không có thức ăn vân vân.

    Tuy nhiên xảy ra vài vấn đề nhỏ, thỉnh thoảng vẫn có khách vãng lai đi vào ngôi làng và họ đều bị dân làng ăn thịt nên Bát Vương Gia đã huy động toàn bộ nhân lực xây dựng một toà thành xung quanh ngôi làng ngoài tránh người vô tội bị ăn thịt còn đề phòng Thú Nhân thoát khỏi trận pháp, sức mạnh Thú Nhân vượt xa lẽ thường nên cẩn tắc vô áy náy, nhưng cả Thiên Y Trận Pháp cũng không giam được thì một toà thành có đáng là bao?

    Toà thành vừa được xây dựng xong thì bọn Vương Tiểu Hổ đến và diễn biến thành ra như bây giờ.

    Chân tướng vượt xa tưởng tượng bọn Vương Tiểu Hổ nhất thời không thể tiếp nhận nổi, Bát Vương Gia nói tiếp:

    "Thú Nhân gần như vô địch, mọi người bây giờ tuyệt đối không được vào làng..."

    Lời ông còn chưa dứt thì một tiếng bịch vang lên, hình như vừa có thứ gì đó rớt xuống ngôi làng.

    Quỷ Thần Tịch Dịch dở khóc dở mếu: "Tứ tỷ, hình như lão đại bay xuống dưới làng rồi!"

    Tất cả mọi người đều chết lặng, bọn họ biết Vương Tiểu Hổ điên khùng nhưng điên khùng tới mức này thì không từ ngữ nào có thể diễn tả nổi.

    Vương Tiểu Hổ làm việc gì cũng theo một nguyên tắc: tuỳ hứng! Y có hứng thú với Thú Nhân lập tức nhảy từ lâu đài cao hơn 30 trượng xuống làng mà vẫn oan toàn tiếp đất.

    Thú Nhân trong cơn đói khát thấy thịt người điên cuồng lao tới xâu xé Vương Tiểu Hổ, Vương Tiểu Hổ gầm lớn thị uy đánh ra một quyền Khai Thiên Tịch Địa vào một Thú Nhân Hổ. Thú Nhân Hổ trúng trọng quyền văng ngược ra sau xô ngã một vài Thú Nhân khác đang lao tới.

    Quyền của Vương Tiểu Hổ mạnh nhưng Thú Nhân mạnh hơn, Thú Nhân Hổ chỉ ngã ra sau đó lập tức tiếp tục lao tới, Vương Tiểu Hổ chỉ có tiến không lùi liên tục đánh ra Khai Thiên Tích Địa, Phiên Giang Đảo Hải, Di Sơn Canh Điền, Hùng Hỏa Liệu Nguyên nhưng đều như gãi ngứa cho đám Thú Nhân.

    Quyền cước vô dụng ngay cả Vương Tiểu Hổ cũng bị ép lui ra sau, sắc mặt y cực kỳ khó coi gào lớn: "Phi! Lăng! Tụi mày công đứng ở đó làm gì?"

    Một Thú Nhân Sư Tử cao hai trượng lao tới vồ lấy cổ Vương Tiểu Hổ. Hai tiếng nổ vang lên, thối và chưởng từ sau lưng Vương Tiểu Hổ đánh văng Thú Nhân Sư Tử ra sau cứu nguy cho Vương Tiểu Hổ, thối
    của Từ Tử Lăng và chưởng của Yến Phi.

    Chỉ cần Vương Tiểu Hổ gặp nguy hiểm Yến Phi và Tử Tử Lăng sẽ ngay lập tức xuất hiện.

    Đám Thoa Thoa và Bát Vương Gia ở trên cũng thở phào nhẹ nhõm, Thoa Thoa nói to xuống: "Lão đại bây giờ không phải lúc để điên đâu! Lão nhị lão tam mau đưa lão đại lên đây!"

    Vương Tiểu Hổ bẻ tay răng rắc: "Lên là lên thế nào? Tam Hoàng để ở đây thì một lũ Thú Nhân có..." Chữ "là gì" chưa kịp nói ra thì đầu
    Yến Phi và Tử Tử Lăng đã bị hai bàn tay vuốt sắc túm lấy lôi đi rồi bị dộng lún sâu vào trong tường thành.

    Bát Vương Gia ở trên cao ôm đầu khụyu xuống: "Điều ta lo sợ nhất cuối cùng đã xảy ra, bọn chúng đã tiến hoá!"

    Một Thú Nhân cao lớn xuất hiện đứng trước mặt Vương Tiểu Hổ, Thú Nhân Sư Tử, Lý Trang Chủ Lý Tứ Quý.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 18-02-2019 lúc 13:30.

    ꧁༺Tương Tư Vị Liễu༻꧂
    ┊  ┊  ┊  ┊
    ┊  ┊  ┊  ★
    ┊  ┊  ☆
    ┊  ★


  4. #8
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định




    Chương 7: Thức Tỉnh.

    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân



    Một thú nhân Sư Tử đứng trước mặt Vương Tiểu Hổ, thú nhân này không chỉ có dáng đứng thẳng mà còn chắp hai tay ra sau lưng.

    Thú nhân Sư Tử tuy vẫn nửa người nửa thú nhưng hình dáng có nhiều phần giống người hơn, mặt người trừ mũi đen sư tử và lông hai bên má, trên mặt không có lông như thú nhân sư tử khác, tóc là bờm vàng óng dài tận hông. Cơ thể cơ bắp cũng giống người trừ lông mao mọc khắp cơ thể và móng tay móng chân là móng vuốt.

    Tuy nhiên thú nhân Sư Tử này cơ thể nhỏ hơn thú nhân khác, những thú nhân khác đều cao khoảng mười thước còn thú nhân Sư Tử này chỉ cao khoảng tám thước.

    Và điều đặc biệt nhất là thú nhân Sư Tử này biết nói:

    "Xin chào! Vương Tiểu Hổ ngươi có còn nhớ ta không? Ta chính là trưởng làng Lý Tứ Quý đây!"

    Tất cả đều kinh ngạc, Thoa Thoa sắc mặt nghiêm trọng quay sang hỏi Bát Vương Gia:

    "Tiến hoá mà vương gia đề cập lúc nãy chính là việc này?"

    Bát Vương Gia ôm đầu, khó khăn trả lời nàng:

    "Đúng vậy! Ta từ lâu đã nghiên sinh vật, theo ta dự đoán khi điều kiện môi trường thay đổi thì sinh vật cũng sẽ thay đổi theo để sống sót, thú nhân cũng vậy. Sau nửa năm quan sát ta nhận thấy thú nhân dần dần thích nghi được với trận pháp, chúng thay đổi miệng, răng cũng như móng vuốt để đào hang hoặc tạo ra các màng mỏng nối liền tay với cơ thể để có thể bay hoặc chân phát triển hơn bình thường để nhảy xa mặc dù bọn chúng chưa thoát ra được nhưng càng lúc chúng càng thích nghi thậm chí có tư duy biết suy nghĩ. Điều ta lo sợ nhất chính là khi hoá thú nhân chúng có trí tuệ như con người khi đó chúng dù trở về dạng người vẫn sẽ có ký ức về việc hoá thú nhân nếu như vậy sẽ là thảm họa đối với nhân loại!"

    Thoa Thoa mím môi, sự việc phát triển ngoài khả năng kiểm soát của nàng, việc bây giờ là phải rời khỏi đây càng sớm càng tốt. Thoa Thoa nói vọng xuống:

    "Lão đại lão nhị lão tam mọi người lập tức lên đây, bây giờ chuyện này chúng ta không lo liệu nổi nữa rồi! Chúng ta phải lập tức rời khỏi đây!"

    Vương Tiểu Hổ vẫn thản nhiên nhún vai:

    "Muội lúc nào cũng làm quá lên, chúng ta vẫn chưa xong việc mà!" Vương Tiểu Hổ quay sang Lý Tứ Quý hỏi:

    "Ta có chút bất ngờ, một lão già béo ú như ngươi hoá thú lại trở thành trai trẻ. Những gì ông ta nói có đúng không?"

    Quả thực diện mạo bên ngoài của Lý Tứ Quý đã thay đổi hoàn toàn, khuôn mặt già nua béo tròn đã trở thành thiếu niên mười tám mười chín tuổi và thon gọn như mỹ nam, thân thể mập ú thấp lùn cũng trở nên cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn.

    Sinh tử quan đầu Vương Tiểu Hổ vẫn ngoan cố khiến Thoa Thoa không khỏi tức giận, Quỷ Thần Tịch Dịch vỗ vai Thoa Thoa:

    "Tứ tỷ không cần phải tức giận, lão đại thản nhiên như vậy chắc chắn có cách giải quyết!"

    "Chỉ sợ đại bá là sỉ diện hão hại cả đám chết chung!"

    Lục Thiên Hoa bất mãn nói.

    Lý Tứ Quý trả lời:

    "Hắn ta nói chỉ đúng một nửa. Khi ở trạng thái này chúng ta vừa có sức mạnh của... các ngươi gọi là gì ấy nhỉ? À đúng rồi thú nhân! Chúng ta vừa có sức mạnh của thú nhân vừa có trí tuệ của nhân loại nhưng hắn ta nói sai rồi, trạng thái này của bọn ta không phải là tiến hoá mà thức tỉnh. Hình dạng này là hình dạng ban đầu của bọn ta!"

    "Cái gì?" Mọi người đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.

    "Bộ tộc của chúng ta tên là Á Lệ Tư tồn tại từ thời đại các vị thần đến nay, chúng ta thờ phụng các vị thần vào một ngày các vị thần đã nghe thấy lời thỉnh cầu của bọn ta nên đã giáng trần trao cho chúng ta [Chúc Phúc]. Chúc Phúc có sức mạnh vô địch nhưng uy lực quá lớn cơ thể phàm nhân không chịu nổi đã hoá thành hình dạng nửa người nửa thú như hiện giờ. Thời gian trôi qua chính bọn ta cũng quên mất đoạn ký ức cổ xưa mà trở thành một lũ nhân loại bẩn thỉu ăn thịt người tuy nhiên vì [Chúc Phúc] vẫn còn bên trong cơ thể nên vào ngày trăng tròn ngày mà thần linh đã giáng lâm bọn ta sẽ trở về hình dạng thật bị lãng quên hàng trăm triệu năm nay! Ta, Cùng Hung Cực Ác hôm nay cuối cùng cũng lấy lại ký ức, nguyện dâng cơ thể này cho các vị thần vĩ đại, tận tình hủy diệt nhân loại sâu mọt ra khỏi đại địa!"

    Lý Tứ Quý, tên thật là Cùng Hung Cực Ác hai tay bắt chéo trước ngực, ngửa mặt lên trời gào rú.

    "Ngươi đang kể chuyện cổ tích? Ngươi nghĩ ta là trẻ con ba tuổi tin vào mấy câu chuyện vớ vẩn của ngươi? Nhân loại bẩn thỉu? Bọn ngươi cũng là con người lại đi chê con người? Thật tức cười!"

    Vương Tiểu Hổ đương nhiên không tin, những người khác bán tín bán nghi vì một nửa câu chuyện đang hiện rõ trước mắt.

    "Chúng ta là sứ giả của thần linh! Là những thực thể tiến hoá vượt trội hoàn toàn lũ vượn người các ngươi! Nhân loại rác rưởi các ngươi sao có thể so sánh với bọn ta?"

    Cùng Hung Cực Ác gào lớn.

    "Đúng là thằng điên! Phi! Lăng! Hai đứa mày còn định để tao nghe thằng cha già này nói nhảm đến bao lâu nữa?"

    Vương Tiểu Hổ cũng không chịu thua kém gào lớn.

    "Biết rồi! Khổ lắm nói mãi!" Yến Phi và Từ Tử Lăng đang bị thú nhân Hổ và thú nhân Sói bóp đầu trả lời Vương Tiểu Hổ. Chỉ tích tắc sau đó hai thú nhân bị đánh bay xa đến tận chỗ Cùng Hung Cực Ác đang đứng.

    Yến Phi và Từ Tử Lăng lập tức đứng sau lưng Vương Tiểu Hổ vừa yểm trợ vừa tăng thêm khí thế cho y.

    Hai thú nhân đứng dậy dựa vào hình dáng có lẽ cũng là thú nhân thức tỉnh như Cùng Hung Cực Ác hơn nữa khuôn mặt rất quen, là Lý Xuân và Lý Hạ. Cùng Hung Cực Ác đưa tay giới thiệu:

    "Xin giới thiệu đây là con trai cả và thứ của ta, tên cũ chắc các ngươi đã biết còn tên thật của chúng là Huyết Nhục Hoành Phi và Thiên Địa Vô Dụng!"

    Cùng Hung Cực Ác nói tiếp:

    "Nếu các ngươi không tin ta thì sao không để bọn chúng chứng minh nhỉ? Ví dụ như [Chúc Phúc] chẳng hạn?"

    "Cầu còn không được!"

    Vương Tiểu Hổ đưa tay khiêu khích.

    Cùng Hung Cực Ác gật đầu ra lệnh, Huyết Nhục Hoành Phi và Thiên Địa Vô Dụng được phụ thân ra lệnh lập tức xông lên, bên này Yến Phi và Từ Tử Lăng cũng nghênh chiến.

    Yến Phi không chút chậm trễ, hai tay tụ hai luồng lốc xoáy Thất Đại Hận cùng lúc khoan mạnh vào ngực Huyết Nhục Hoàng Phi.

    Chiến Khải Thần Công tuy không cứng rắn bằng các loại ngạnh công cùng tề danh nhưng lại nổi tiếng linh hoạt, linh hoạt ở đây là khí kình hộ trạo bên ngoài có thể di chuyển dễ dàng. Từ Tử Lăng tụ hết khí kình hộ trạo vào hai quyền đầu, song quyền đánh mạnh từ trên xuống đầu Thiên Địa Vô Dụng.

    "Tụi mày chết chắc!" Vương Tiểu Hổ mừng thầm nhưng diễn biến tiếp theo khiến ai cũng bất ngờ.

    Song thủ Huyết Nhục Hoành Phi chuyển sang màu xanh lam, hắn thản nhiên đưa hai bàn tay đỡ lấy mũi hai luồng lốc xoáy, hai luồng lốc xoáy liền bị đóng băng, tốc độ băng phong quá nhanh chỉ trong tích tắc Yến Phi cũng bị băng phong. Nhiệt độ băng cực lạnh, da thịt Yến Phi ngay lập tím tái, nếu không thoát băng phong thì một khắc nữa toàn thân chàng sẽ thối rữa, chết chắc.

    Thiên Địa Vô Dụng búng tay một cái bắn ra một quả cầu lửa màu cam, hoả cầu vừa chạm vào Chiến Khải hộ trạo liền nổ tung, Chiến Khải hộ trạo tầng tám cũng tan nát, lửa bắn ra từ hoả cầu cháy bùng lên nuốt chửng Từ Tử Lăng. Lửa cam vô cùng nóng, tuyến phòng thủ cuối cùng của chàng là hộ thân khí kình cũng vỡ tan, Từ Tử Lăng chỉ còn cách lăn lộn trên mặt đất để dập lửa nhưng vô dụng, chỉ trong một khắc nữa thôi chàng sẽ biến thành con heo quay.

    "Các ngươi cũng biết võ công?" Vương Tiểu Hổ há hốc mồm.

    "Đúng là ngu ngốc! Võ công chẳng qua là mấy bài tập thể dục thể thao con người các ngươi tự đem ra ảo tưởng, thứ bọn nó vừa sử dụng chính là [Chúc Phúc]. [Chúc Phúc] là năng lực thần linh vĩ đại ban tặng cho chúng ta, nhờ [Chúc Phúc] mà chúng ta có thể điều khiển các nguyên tố trong tự nhiên ví dụ con cả của ta sở hữu chúc phúc [Thuỷ Tề] điều khiển nguyên tố Nước còn con thứ của ta sở hữu chúc phúc [Hoả Diệm] điều khiển nguyên tố Lửa à quên vẫn còn một đứa nữa..."

    Cùng Hung Cực Ác mỉm cười tà ác, Từ Tử Lăng biến sắc vội vàng thét lớn:

    "Mọi người ở trên cẩn thận!"

    Keng! Keng!

    Không kịp nữa rồi hàng rào bằng sắt ở cửa lâu đài đã bị những chiếc lông vũ sắc bén như đao kiếm chém đứt nhưng mọi người vẫn bình an.

    Bởi vì Quỷ Thần Tịch Dịch vẫn còn ở đó, chỉ cần Quỷ Thần Tịch Dịch còn ở đó thì mọi người chắc chắn an toàn.

    "Chặn được lông vũ của ta mà không sứt mẻ? Đúng là thú vị!"

    Một thú nhân Chim Ưng lơ lửng trên không trung, y ngoại trừ tóc bằng lông vũ, đôi cánh mọc sau lưng cùng đuôi và toàn thân phủ lớp lông vũ thì những thứ đều giống con người. Y cũng là một thú nhân đã thức tỉnh.

    "Giới thiệu với mọi người đây là con trai út của ta, Ác Quán Mãn Doanh! Nó là thú nhân duy nhất có thể bay và sở hữu chúc phúc [Cuồng Phong] điều khiển nguyên tố Gió!"

    Cùng Hung Cực Ác có vẻ rất tự hào về ba đứa con của mình.

    "Khi Á Lệ Tư bọn ta thức tỉnh, bọn ta là đại diện cho sự hoàn hảo! Không thứ gì có thể đánh bại bọn ta!"

    Cùng Hung Cực Ác dang hai tay ra gào thét rúng động cả trời đất.

    "Hoàn hảo!" "Hoàn hảo!" ... Các thú nhân khác chưa thức tỉnh nhưng cũng hưởng ứng Cùng Hung Cực Ác gào rú, khí thế đại thạnh.

    Sự tình càng lúc càng phát triển theo chiều hướng khó tin, Thoa Thoa vốn bình tĩnh cũng phải toát mồ hôi.

    Bát Vương Gia hoàn toàn suy sụp, ông liên tục lẩm bẩm:

    "Hết rồi! Hết thật rồi!"

    Thoa Thoa đột nhiên lên tiếng:

    "Không! Chúng ta vẫn còn hy vọng, tôi có một cách diệt trừ thú nhân dù cách này hơi nguy hiểm!"

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 04-07-2020 lúc 08:04.

  5. #9
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định


    Chương 8:

    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 14-11-2020 lúc 21:06.

  6. #10
    Ngày tham gia
    May 2014
    Bài viết
    1,098
    Xu
    1,592

    Mặc định



    Chương 9:

    Tác giả: Ngọc Kỳ Lân

    Lần sửa cuối bởi Ngọc Kỳ Lân, ngày 14-11-2020 lúc 21:07.

    ---QC---


Trang 2 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status