TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 15

Chủ đề: Trùng Sinh Chi Siêu Cấp Chiến Hạm - Thải Hồng Chi Môn

  1. #6
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 5: Rốt cuộc bắt được

    Editor: Luciferht





    Sau khi làm công nhân vệ sinh vũ trụ hơn nửa tháng, Tiêu Vũ nhận ra một chân lý: sao chổi đều là thứ ngoài mạnh trong yếu.

    Nếu như chỉ lấy riêng thể tích để xem xét, những sao chổi ở lân cận ngôi sao có thể xem như thiên thể lớn nhất trong vũ trụ. Đuôi sao chổi khi kéo dài ra, chiều dài lớn nhất có thể đạt tới hơn 1 tỷ km, giống như một cây chổi cực kỳ khổng lồ quét ngang không gian vũ trụ một cách cực kỳ oai nghiêm. Nhưng khi dựa sát vào rồi mới có thể cảm nhận được... thứ này yếu ớt đến cỡ nào.

    Ở trong đuôi sao chổi bay hơn nửa tháng, Tiêu Vũ mới thu thập chưa đủ 5000 gram nước, vật chất bên trong sao chổi mỏng manh thế nào đã có thể biết được. Hiệu suất thu thập như vậy để Tiêu Vũ phiền muộn vô cùng. Nếu Tiêu Vũ lúc này mà còn có tóc... hắn nhất định sẽ nắm tóc mình giật xuống để phát tiết phiền muộn.

    Tiêu Vũ hiện tại đang ở phía trên mặt phẳng hoàng đạo, hoặc là nói ở vị trí 30.000 km phía dưới. Dù sao trong không gian vũ trụ cũng không có phân chia trên dưới, nên nói trên hay dưới đều có thể.

    Thật ra mặt phẳng hoàng đạo chỉ là một cái mặt bằng giả tưởng. Có thể lý giải đơn giản thế này: phần lớn quỹ đạo di chuyển của hết thảy hành tinh trong hệ hành tinh đều ở trên một cái mặt bằng, cái mặt bằng này chính là mặt phẳng hoàng đạo.

    Nơi này đã tương đối tới gần quỹ đạo lúc trước của Trái Đất rồi. Thông qua kính viễn vọng quang học, Tiêu Vũ đã có thể nhìn thấy phía trước có vô số thiên thạch loại nhỏ đen như mực, tỏa ra ánh sáng khiến người khác lạnh lẽo mà rung động trong lòng.

    Tiêu Vũ đã làm xong điều chỉnh quỹ đạo rồi, hắn tính toán trước tiên sẽ bay theo đám thiên thạch di chuyển quanh Mặt Trời một thời gian lại tính tiếp. Dù sao thu thập vật liệu mới là quan trọng nhất, mặc dù tốc độ thu thập quả thật hơi chậm một chút.

    Mặt kính kính viễn vọng quang học từ từ quét qua, chợt có một bóng dáng rất bình thường lọt vào tầm mắt Tiêu Vũ.

    Đó là một tảng thiên thạch có hình dạng bất quy tắc, dài chừng 30m, rộng 7-8m, cao 5-6m. Là tia sáng phản xạ tản mạn tới từ thiên thể lân cận chiếu sáng nó, sau đó ánh sáng lại bị Tiêu Vũ bắt lấy được.

    Giống như có linh tính mách bảo, Tiêu Vũ lập tức tiến hành phân tích đơn giản đối với tảng thiên thạch này. Quả nhiên, kết quả phân tích ngay tức khắc làm cho hắn nâng cao tinh thần.

    Kết quả phân tích cho thấy tảng thiên thạch này là do 30% nước, 69% sắt, cùng với nguyên tố nitơ, silic, hydro, oxy, kali vi lượng tạo thành. Ở trong một ít nguyên tố vi lượng này lại lấy hydro và oxy chiếm đa số.

    - Đây là... đây là món quà trời cao ban tặng cho ta sao?
    Trong lòng Tiêu Vũ lập tức hưng phấn không thôi.

    Thể tích của tảng thiên thạch này ước chừng có 400m khối, khối lượng cao tới hơn 3 nghìn tấn, cho dù hydro và oxy chỉ chiếm 0,1% khối lượng của nó thì tổng cộng cũng có hơn 6 tấn rồi. Nhiên liệu nhiều như vậy, đã có thể làm rất nhiều việc rồi.

    Nhất là phía trên còn có hơn 900 tấn nước. Số nước này sau khi tới gần Mặt Trời, hoàn toàn có thể mượn nhờ sự ion hóa của Mặt Trời điện phân nước thành hydro và oxy, đây cũng là một khoản thu vào cực lớn. Còn có hơn 2000 tấn sắt kia, đã đủ để Tiêu Vũ sửa chữa lại toàn bộ phi thuyền.

    - Bắt được nó! Nhất định phải bắt được nó! Trong chớp mắt Tiêu Vũ đã hạ quyết tâm.
    Lúc này, thiên thể che ở trước thân nó đột nhiên dời đi, ánh sáng Mặt Trời lập tức chiếu lên trên thân nó.

    Ở dưới sức nóng của Mặt Trời, nước, hydro và oxy trạng thái rắn ở bề mặt thiên thạch bắt đầu nhanh chóng bốc hơi. Bề mặt hỗn độn của nó bắt đầu xuất hiện từng luồng suối phun, vô số vật chất trạng thái khí phun trào ra, toàn bộ thân hình của nó lập tức bị bao phủ trong lớp sương mù mênh mông trắng xóa, lưu lại phía sau một cái đuôi thật dài.

    Tiêu Vũ nhìn xem mà trong lòng gấp gáp:
    - Những thứ này đều là bảo bối của ta nha, cũng không thể để nó lãng phí vô ích như vậy.

    Tiêu Vũ lập tức điều khiển phi thuyền chắn ngang giữa thiên thạch và Mặt Trời, sau đó dùng tấm pin năng lượng mặt trời của mình hấp thu hơi nóng của nó. Đã không có ánh sáng mặt trời chiếu xạ, nhiệt độ chỉ có vài K* trong không gian vũ trụ lập tức mang nó làm lạnh, cái đuôi màu trắng thật dài lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy tan mất.
    (*) Độ K hay còn được gọi là độ không tuyệt đối (-273,15°C) 1K bằng 1°C. Công thức chuyển đổi giữa độ K và °C là:
    K = °C + 273,15.
    °C = K - 273,15.

    Trong lòng Tiêu Vũ thở phào một hơi, bắt đầu tính toán nên làm thế nào mới có thể đem món quà trời cao ban tặng cho mình chân chính thu vào trong túi.

    Khi một chiếc bánh kem to lớn với hương vị ngọt ngào được bày ở trước mặt, Tiêu Vũ liền có động lực tràn đầy đi chế tạo dao nĩa, nên hắn cũng không tiếp tục lo lắng về tiêu hao năng lượng nữa. Hắn lập tức điều khiển người máy dọn sạch phòng nguyên liệu, thậm chí còn tháo dỡ bỏ một ít thiết bị không quan trọng, xem như tận dụng phế thải.

    Phòng chế tạo thiết bị là nơi trừ phòng điều khiển trung tâm ra được bảo vệ nghiêm mật nhất. Ở nơi này, Tiêu Vũ đã thu gom các loại máy móc cơ sở nhất quan trọng nhất, để đảm bảo mình có đủ năng lực chế tạo sau khi thu được năng lượng. May mắn là phòng chế tạo thiết bị ở trong lần va chạm kinh khủng lần trước cũng không có bị hư hại quá lớn.

    Nhờ có robot làm việc quên ăn quên ngủ, một cái máy bắn trảo nối liền với phía sau dài chừng 300m rất nhanh đã được chế tạo ra.

    Khoảng cách hiện giờ giữa Tiêu Vũ với tảng thiên thạch chỉ có mấy ngàn mét. Khoảng cách thế này nếu tính theo đơn vị thiên văn đã xem như sắp chạm vào nhau rồi, nhưng với Tiêu Vũ thì nó vẫn còn hơi xa một chút. Tiêu Vũ không có cách nào, chỉ có thể điều khiển phi thuyền cực kỳ cẩn thận, lại điều chỉnh công suất động cơ xuống mức thấp nhất, từng chút từng chút, từng mét từng mét từ từ bay tới gần khốithiên thạch này.

    Thật ra làm thế này đã là rất mạo hiểm, bởi vì khoảng cách mấy ngàn mét đã là khoảng cách ngắn nhất để Tiêu Vũ điều khiển phi thuyền chạy trốn. Nếu vượt qua giới tuyến này, một khi có thiên thạch khác đâm vào tảng thiên thạch này làm cho nó va về phía hắn, như vậy hắn căn bản không có thời gian để né tránh, chỉ có thể nhắm mắt chờ chết.

    - Liều ăn nhiều, mẹ nó, chỉ cần làm xong chuyện này là có thể ăn ngon mặc đẹp rồi.
    Trong lòng Tiêu Vũ đã quyết ý, nhưng hành động của hắn lại trở nên càng thêm cẩn thận.

    Thời gian dần trôi qua, khoảng cách đã rút ngắn đến 2000m.... 1000m.... 500m....

    Ngay tại thời điểm sắp nhìn thấy thắng lợi, một cái bóng đen kịt bất ngờ xông vào trong tầm mắt Tiêu Vũ. Tiêu Vũ không khỏi giật mình, liền nhìn thấy thiên thạch này dùng tốc độ trung bình mỗi giây mấy trăm mét đâm vào trên tảng thiên thạch mục tiêu của hắn, làm mục tiêu của hắn tóe lên một luồng ánh lửa, sau đó bắt đầu quay cuồng. Nguyên nhân vì sức nóng do va chạm, nước trạng thái rắn, khí cacbonic, hydro cùng với oxy lại bắt đầu phun trào kịch liệt, biến thành một đoàn sương mù khổng lồ.

    Không chỉ như thế, mục tiêu của hắn còn bị lần va chạm này làm thay đổi quỹ đạo, hướng về phương hướng phía trước hắn bay đi, chỉ trong chớp mắt đã mất đi tung tích.

    Tiêu Vũ vừa tức vừa vội, không khỏi nguyền rủa thiên thạch đã gây rắc rối cho hắn một ngàn lần. Nguyền rủa xong rồi lại bắt đầu nâng cao tinh thần, xoay chuyển kính thiên văn khắp nơi tìm kiếm tung tích tảng thiên thạch mục tiêu của hắn.

    Chẳng qua hắn cũng rõ, bởi vì phản lực của khí thể phun trào cùng với tâc dụng quán tính vốn có, nó bay không được bao xa. Quả nhiên, sau khi tìm kiếm được hai giờ, hắn rốt cuộc tại phương hướng mặt phẳng hoàng đạo khoảng cách mình chừng 600km đã tìm được nó.

    Tiêu Vũ không dám tăng tốc độ của mình lên quá nhanh, chỉ dám đem tốc độ trung bình giữa mình và tảng thiên thạch duy trì trong khoảng 50 m/s, cũng chính là 180 km/s, từ từ tới gần nó.

    Nếu ở trên Trái Đất thì tốc độ 180 km/s đã có thể xem là nhanh như tia chớp, nhưng ở nơi này, dù mang so với ốc sên cũng đã là đề cao hắn rồi. Tiêu Vũ lại bay trọn hơn ba giờ, mới bay tới gần bán kính 3000m của nó một lần nữa.

    - Mẹ nó, nếu lại có thứ không có mắt nào lại dám phá hư chuyện tốt của lão tử, lão tử liều mạng hao phí năng lượng cũng phải dùng súng laser tiêu diệt mày.
    Âm thầm hạ quyết tâm, sau đó Tiêu Vũ bắt đầu cẩn thận từng li từng tí tới gần nó.

    Khoảng cách càng ngày càng gần thì tâm thần Tiêu Vũ cũng càng lúc càng căng cứng. Rốt cuộc, khoảng cách đã thu nhỏ lại đến 280m, khoảng cách này đã trong phạm vi bắt lấy của phi trảo Tiêu Vũ chế tạo. Tiêu Vũ điều chỉnh họng súng nhắm chính xác vào mục tiêu, sau đó quyết đoán hạ lệnh phóng ra.

    Phản lực do phi trảo phóng ra làm cho phi thuyền của Tiêu Vũ xuất hiện lắc lư một lát, chính lần lắc lư này đã làm ảnh hưởng đến độ chính xác của phi trảo. Phi trảo tựa như một mũi tên nhọn bay vút thẳng ra ngoài, nhưng không có trúng mục tiêu là tảng thiên thạch mà lại lướt qua khoảng không khoảng cách tảng thiên thạch tầm 50m.

    Tiêu Vũ cũng không nhụt chí, hắn điều khiển máy móc thu hồi phi trảo trở về, sau đó sửa đổi tham số phản lực lại một lần rồi tiếp tục phóng ra.

    Lại thất bại nữa, phi trảo từ khoảng không bên cạnh thiên thạch 20m bay vụt qua.

    Tiếp tục sửa chữa tham số phản lực, lại tiếp tục phóng ra.

    Rốt cuộc lần này Tiêu Vũ cũng thành công, phi trảo đã chuẩn xác bắn trúng vị trí trung tâm của thiên thạch. Phi trảo sắc nhọn đâm xuyên qua bề mặt hỗn độn của thiên thạch, sau đó xòe ra bên trong thiên thạch, đem nó liên kết chắc chắn với phi thuyền của Tiêu Vũ.

    Thiên thạch đã bị ngoại lực va chạm lập tức bay về hướng ngược lại, dây thừng cường độ cao bị kéo căng ra, mà phi thuyền của Tiêu Vũ dưới sự lôi kéo của thiên thạch cũng bay theo sau nó.

    Ở trong hoàn cảnh mất trọng lực chính là kì diệu như vậy, sẽ phát sinh rất nhiều sự việc phá vỡ lẽ thường mà ta biết. Nếu như ở trên Trái Đất, ngươi hướng về một tảng đá phóng ra phi trảo, cho dù ngươi bắt được tảng đá thì nó cũng sẽ không trốn về hướng ngược lại. Nguyên nhân trong này là vì có lực hút của Trái Đất.

    Thế nhưng hiện giờ là đang ở trong không gian vũ trụ, ở đây cũng không có lực hút của Trái Đất, nên thiên thạch một khi chịu lực lập tức sẽ xuất hiện phản ứng. Nó gặp phải lực va đập từ phi trảo, tất nhiên sẽ bay về hướng ngược lại. Tình huống này tựa như là Tiêu Vũ dùng một sợi dây buộc chặt lên người mình và phần đuôi tên, sau đó lại dùng cung bắn mũi tên đi, sau đó mình cũng bị mũi tên đó kéo theo.

    Tình huống thế này đã sớm được Tiêu Vũ dự tính tới, cho nên hắn không hề hoảng loạn chút nào. Tiêu Vũ cũng không dám cưỡng chế dừng lại phi thuyền, bởi vì làm vậy thì lực tác động sẽ vượt qua sức chịu lực của dây thừng, dây thừng sẽ đứt đoạn. Hắn chỉ có thể dùng sức từng chút từng chút một, sau đó dựa vào thời gian để giảm bớt động năng của thiên thạch.

    Hao phí trọn ba giờ với bay theo nó hơn một ngàn km Tiêu Vũ mới chế ngự được tảng thiên thạch này, sau đó, Tiêu Vũ kéo theo thiên thạch này bay về hướng ngược lại với mặt phẳng hoàng đạo.

    Tựa như một con sư tử, dù ở trong đàn bò lặng lẽ bắt được một con bò con nhưng vẫn không dám ăn uống ở dưới sự vây quanh của đàn bò, mà là tha con bò con tới nơi cách xa đàn bò mới bắt đầu ăn uống bình thường. Tiêu Vũ cũng không dám ở ngay chỗ này bắt đầu bữa tiệc lớn của mình, bởi vì nơi này quá nguy hiểm.

    Hao phí mất ba ngày, Tiêu Vũ mới mang theo tảng thiên thạch kéo đến chỗ cách xa mặt phẳng hoàng đạo 40.000 km, lúc này trong tầm mắt đã không có tung tích của những thiên thạch khác. Nhìn xem bữa tiệc lớn ngon miệng ở trước mặt, Tiêu Vũ không khỏi rống lên vì hưng phấn:
    - Ăn cơm! Ăn cơm!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Có một số việc, có thể làm, nhưng không thể nói.
    Có một số việc, có thể nói, nhưng không thể làm.
    Có một số việc, không thể nói, cũng không thể làm.


  2. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Gintoki,raycaster,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  3. #7
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 6: Xuất phát tới Mặt Trời

    Editor: Luciferht





    Bởi vì bức xạ của ánh sáng Mặt Trời làm nên sự thăng hoa vật chất, nên trong quá trình di chuyển của mấy ngày nay khối lượng của thiên thạch đã giảm đi 10%. Tiêu Vũ đau lòng vô cùng, vì vậy sau khi đã đến chỗ mục đích, hắn ngay lập tức chuẩn bị bắt đầu bữa cơm.

    Sau khi dùng bản thân che lại ánh nắng, Tiêu Vũ điều khiển tời kéo dây thừng ngoài phi thuyền không ngừng hoạt động, lấy tốc độ chừng 1 m/s kéo thiên thạch qua chỗ của mình.

    Hoặc là nói bản thân Tiêu Vũ bị thiên thạch kéo qua cũng được, bởi vì ở trong không gian vũ trụ, bất kỳ cách nói ai dựa gần vào ai đều là vô nghĩa đấy. Tiêu Vũ lấy tốc độ 20 km/s bay về hướng Mặt Trời đang đứng yên, cũng có thể nói thành Mặt Trời lấy tốc độ 20 km/s bay về hướng Tiêu Vũ đang đứng yên, hai loại cách nói đều là giống nhau đấy.

    Đã qua trọn nửa giờ sau, Tiêu Vũ mới thu nhỏ khoảng cách giữa mình và thiên thạch tới còn 1m. Sau đó, sau khi Tiêu Vũ dùng một sợi dây thừng liên kết chắc robot và thân thuyền, hắn lập tức điều khiển robot vận chuyển từng cái máy móc đã cố định tốt lên trên thiên thạch.

    Cố định lại những cái máy móc này là cần thiết đấy. Nguyên nhân bởi vì khối lượng quá nhỏ, nên tốc độ thoát của viên thiên thạch này cơ hồ có thể không cần tính. Chính là nói chỉ cần có một chút lực tác động, những máy móc này sẽ lập tức vượt quá tốc độ thoát của thiên thạch, mà tổn thất như vậy lại không phải là chuyện Tiêu Vũ hiện giờ có thể chịu đựng nổi đấy.

    Robot điều khiển khéo léo những máy móc này tại nơi thiên thạch đưa lưng về phía Mặt Trời dựng lên một mặt lưới thu thập. Sau khi lưới thu thập được lắp xong, Tiêu Vũ lại đem tất cả máy móc thu về phi thuyền, sau đó từ từ kéo ra khoảng cách với tảng thiên thạch, lại vô cùng cẩn thận nhích ra từng chút từng chút để ánh sáng mặt trời chiếu lên trên thiên thạch.

    Ngay lập tức, các loại nước, hydro, oxy trạng thái rắn trên thiên thạch bắt đầu phun trào, hóa thành từng mảng sương trắng lơ lửng trôi về phía sau, nhưng bị lưới thu thập mà Tiêu Vũ đã sớm dựng lên giữ lại, lại thông qua thiết bị chứa đựng đằng sau lưới thu thập chứa đựng lên.

    Nhìn thấy hết thảy công việc đều tiến triển thuận lợi, trong mắt Tiêu Vũ cơ hồ muốn hiện ra những ngôi sao nhỏ.

    - Nước này, hydro này, oxy này, đều đến với ca đi thôi.
    Tiêu Vũ lặng lẽ lẩm bẩm những lời chẳng hề có liên quan gì với nhau, trong lòng cực kỳ hưng phấn.

    Sau khi các thiết bị chứa đựng đã được thu thập đầy, Tiêu Vũ lập tức di chuyển thân thuyền chặn lại ánh sáng mặt trời lần nữa, sau đó lại kéo gần khoảng cách rồi điều khiển robot vận chuyển số nguyên liệu thu thập được lên thuyền.

    Thấy được thành quả lao động của chính mình, đèn chỉ thị của Tiêu Vũ không ngừng lấp lóe vì quá kích động.

    - Trọn vẹn hơn 100 kg hydro lỏng và oxy lỏng nha! Thêm hơn 3 tấn nước nữa!
    Thu hoạch thế này làm cho Tiêu Vũ hài lòng hết sức. Hắn lập tức mang số hydro lỏng và oxy lỏng thu thập được đi xử lý một chút, lọc các tạp chất trong đó ra. Sau khi phù hợp yêu cầu rồi lại mang số năng lượng này truyền vào bên trong động cơ.

    - Cảm giác năng lượng đầy đủ thật tốt quá.
    Tiêu Vũ không nhịn được phải cảm thán, sau đó lại càng thêm nhiệt tình.

    Trải qua mấy ngày bận rộn không ngừng, Tiêu Vũ mới mang toàn bộ số nước, hydro, oxy trên thiên thạch thu thập hết vào trong túi của mình. Nhìn tảng thiên thạch chỉ còn lại có kim loại và đá vụn, thể tích đã giảm bớt hơn một nửa, khối lượng cũng đã giảm bớt một nửa, Tiêu Vũ bắt đầu suy nghĩ, nên làm thế nào mới có thể hoàn toàn lợi dụng tất cả số nguyên liệu còn dư lại này.

    Năng lực sản xuất kim loại hiện giờ của Tiêu Vũ cũng không mạnh. Nguyên nhân vì ban đầu muốn giảm bớt khối lượng, tiết kiệm không gian nên Tiêu Vũ cũng không có mang theo khí cụ sản xuất kim loại cỡ lớn, mà chỉ mang theo khí cụ loại nhỏ tất yếu. Vốn hắn tính toán chờ sau khi đáp xuống Europa, hoàn cảnh xung quanh an ổn xuống sẽ chậm rãi nghiên cứu phát triển. Nhưng bây giờ, kế hoạch lúc trước nói không chừng phải thay đổi một chút rồi.

    Tiêu Vũ đã ước lượng qua, phần lớn vật chất còn dư lại của thiên thạch này đều là thép thành phẩm chất lượng tốt, còn là loại thép đặc chủng đạt đến tiêu chuẩn chế tạo tàu con thoi. Mặc dù đã trải qua Trái Đất nổ tung khiến cho chất lượng của những vật liệu này nhận lấy một chút ảnh hưởng, nhưng chỉ cần hơi gia công một chút, lập tức sẽ có thể khôi phục lại nguyên dạng.

    Loại thép thế này dù lấy trình độ khoa học kỹ thuật hiện giờ của Tiêu Vũ muốn gia công ra đều rất khó khăn, nên hắn thật sự không nỡ bỏ qua cho số vật liệu này.

    - Đây có lẽ là dấu vết còn sót lại của một xưởng gia công sắt thép nào đó trên Trái Đất rồi.
    Tiêu Vũ tự hỏi:
    - Không có biện pháp, hao phí chút thời gian thì hao phí đi. Dù sao bây giờ đã bổ sung năng lượng, cũng có thể chống đỡ một đoạn thời gian.

    Sau khi đã có quyết định, Tiêu Vũ liền mang khí cụ gia công kim loại được mình bảo vệ nghiêm mật nhất vận chuyển ra, cùng lúc làm hai việc. Một bên xây dựng ngay tại chỗ, một bên bắt đầu cắt thiên thạch ra thành từng khối rồi vận chuyển vào trong phi thuyền cất kỹ.

    Tiêu Vũ đã nhận ra điểm yếu trong phát triển của mình, đó là số lượng robot thật sự quá ít... mới có một con. Nói cách khác, nếu như chiếc robot này bị hư hao thì Tiêu Vũ sẽ mất đi phần lớn năng lực hành động. Tuy nói những khí cụ còn lại vẫn có thể do Tiêu Vũ thao tác vận hành, nhưng chúng không khéo léo bằng robot, có rất nhiều công việc chỉ có robot mới làm được. Nếu đã đến tình huống đó thì Tiêu Vũ liền thật sự chết rồi, mặc cho trong đầu hắn có kỹ thuật cao cấp cỡ nào, hay công nghệ chế tạo khí cụ tiên tiến cỡ nào đều vô dụng. Đã không có năng lực hành động, ai sẽ tới chấp hành đây?

    Cho nên mượn nhờ số thép đặc chủng của nơi này, lại đem những thiết bị máy móc không cần dùng đến mà lại không có tác dụng quá lớn tháo dỡ một phen, sau khi gom góp đủ vật liệu, Tiêu Vũ bắt đầu chế tạo con robot thứ hai.

    Chế tạo con robot thứ hai đã hao phí thời gian 5 ngày của Tiêu Vũ. Sau khi hoàn thành công đoạn cuối cùng, Tiêu Vũ nhìn cái Tứ Bất Tượng ở trước mắt, trong lòng cười khổ không thôi.

    Bởi vì vật liệu hạn chế, nên con robot trước mặt hắn thoạt nhìn càng giống con quái thú do một đống sắt vụn đen thùi lùi chắp vá mà thành. Ví dụ như xác ngoài gồ ghề kia, ví dụ như màu sắc tối đen như mực kia, ví dụ như những sợi dây điện rối bù lộ ra ngoài kia, ví dụ như....

    Chẳng qua tuy bộ dáng có chút xấu xí, nhưng chức năng không thiếu một cái nào. Thậm chí, nhờ có tri thức tích lũy trong thời gian này của Tiêu Vũ, chức năng của con robot này so với con robot đầu tiên còn tân tiến hơn một chút.

    Sau khi con robot thứ hai được chế tạo hoàn tất, công việc khai thác vận chuyển thiên thạch cũng đã hoàn thành gần một nửa. Đã có sự tham gia của con robot thứ hai, hiệu suất công tác của Tiêu Vũ lập tức tăng lên gấp đôi.

    Nhìn thấy một ít nguyên liệu còn thừa lại, Tiêu Vũ suy nghĩ một lát liền hạ quyết tâm, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho xong... lại chế tạo thêm một con robot.

    Vì vậy, Tiêu Vũ thao túng để một con robot tiếp tục thu thập nguyên liệu thiên thạch, còn con robot kia thì bắt đầu "sinh sôi nảy nở".

    Nhìn thấy từng khối thép chất lượng cao không ngừng được đưa vào trong phi thuyền của mình, Tiêu Vũ rất muốn bắt chước một vị hoàng đế, than thở một tiếng:
    - Anh hùng trong thiên hạ đều nằm trong lòng bàn tay trẫm.

    Ngay tại thời điểm khai thác thiên thạch tiến hành được hai phần ba, con robot thứ ba cũng "sinh ra" rồi, năng lực hành động của Tiêu Vũ lại được tăng cường thêm một bước dài. Vì vậy, Tiêu Vũ để cho một con robot tiếp tục thu thập nguyên liệu, còn hai con robot khác thì bắt đầu điều khiển máy móc tiến hành gia công vật liệu, bắt đầu sửa chữa thân thuyền.

    Ở trong sự kiện Mặt Trăng đụng vào Sao Mộc, Tiêu Vũ thật ra đã bị hư tổn rất nghiêm trọng, lúc này xem như rốt cuộc cũng có cơ hội để nghỉ dưỡng sức.

    Tiêu Vũ gia cố lại thân tàu một lần nữa, sửa chữa thiết bị và các đường dây bị tổn hại, thiết kế lại tấm pin năng lượng mặt trời, tăng dầy lớp cách nhiệt,... cuối cùng để cho phi thuyền của hắn từ trận doanh dân chạy nạn về lại với giai cấp bình dân. Phi thuyền lúc này tuy còn chưa khôi phục lại lúc còn nguyên vẹn, nhưng các loại chức năng cũng đã khôi phục được 8-9 phần.

    Tiêu Vũ ở chỗ này trước sau đã dừng lại hơn hai tháng. Chờ sau khi các công tác chuẩn bị đều đã hoàn thành, Tiêu Vũ lại tính toán ra quỹ đạo an toàn nhất để bay tới Titan, hắn liền dứt khoát rời khỏi nơi này, bay thẳng về hướng Mặt Trời.

    Trải qua phi hành dài dòng hơn nửa tháng, một hành tinh đặc biệt sáng ngời tiến vào tầm mắt Tiêu Vũ.

    Đó là Sao Kim, sao đại diện cho nữ thần tình yêu, sao Venus.

    Tiêu Vũ thở dài một tiếng, nhớ tới khỏng thời gian đẹp đẽ khi còn ở trên Trái Đất của mình. Sao Kim, mấy ngàn năm nay không biết có bao nhiêu văn nhân mặc khách làm thơ ca ngợi qua nó, khen ngợi qua nó.

    - Nếu đã đến, vậy thì đi quan sát nó một chút đi, cũng thuận tiên ước lượng lần này Mặt Trăng va chạm Sao Mộc đã mang đến cho Sao Kim ảnh hưởng thế nào.
    Tiêu Vũ đã quyết định chủ ý, ở dưới tình huống không ảnh hưởng đến toàn bộ hành trình sẽ hơi điều chỉnh quỹ đạo một chút, bay về phía Sao Kim.

    Ở trong lịch sử du hành vũ trụ của loài người, vị trí xếp hạng của Sao Kim cũng không cao lắm, bởi vì hoàn cảnh trên Sao Kim quả thật là quá ác liệt rồi.

    Tuy tầng mây dày đặc đã mang đến hệ số phản xạ cực cao cho Sao Kim, để cho nó trở thành ngôi sao sáng nhất mà trên Trái Đất có thể quan sát được, nhưng tầng mây dày dặc như vậy cũng đã mang đến hiệu ứng nhà kính cực kỳ nghiêm trọng cho nó. Nhiệt độ bề mặt trung bình của Sao Kim đạt tới hơn 400 độ C, hơn nữa mưa axit hoành hành, dung nham dưới mặt đất tàn phá khắp nơi, hoạt động địa chất cực kỳ tích cực.

    Từ lịch sử du hành vũ trụ của loài người bắt đầu tới nay, từng tới qua mặt ngoài của Sao Kim cũng chỉ có rải rác vài thiết bị vũ trụ mà thôi.

    Nhưng diện mạo lúc này của Sao Kim lại làm cho Tiêu Vũ không khỏi kinh hãi.

    Tầng mây dày đặc của Sao Kim rõ ràng đã biến mất hơn phân nửa, hẳn là đã bị gió Sao Mộc thổi bay mất, chuyện này cũng có nghĩa nhiệt độ bề mặt Sao Kim sẽ chậm rãi giảm xuống. Tiêu Vũ tính toán thử, ra được kết quả là ở vài chục ngàn năm sau nhiệt độ bề mặt Sao Kim có thể sẽ chỉ còn khoảng 100 độ C.

    Sự kiên cường của sự sống đã được chứng minh, ngay cả ở núi lửa sâu dưới đáy biển mấy ngàn mét, hay ở dưới áp lực cao, nhiệt độ cao vẫn còn có vi khuẩn có thể sinh tồn, nghĩ đến nhất định sẽ có một ít sự sống có thể thích nghi được với hoàn cảnh của Sao Kim. Những sự sống này sẽ ở trên Sao Kim sinh sôi nảy nở, phát triển tiến hóa, ở trong thời gian dài dằng dặc sau đó thậm chí còn có thể tiến hóa ra sự sống có trí tuệ.

    - Nếu như Sao Kim thật sự tiến hóa ra sự sống có trí tuệ, vậy khi họ nhìn lên sao trời thì không biết có cũng giống như loài người hay không? Cũng sinh ra nguyện vọng phát triển ra ngoài vũ trụ? Mà khi họ phát hiện ra di tích văn minh trong vành đai thiên thạch Trái Đất lại sẽ có suy nghĩ thế nào?
    Tiêu Vũ yên lặng nghĩ đến.

    - Sự tồn tại của Hệ Mặt Trời vốn chính là một cái kỳ tích, mà sự sống, cuối cùng cũng sẽ tìm được lý do cho sự tồn tại của chúng. Sao Kim, chúc ngươi may mắn!

    Tiêu Vũ ở khoảng không cách Sao Kim 3000km xẹt qua, nhìn xem bóng dáng đang nhỏ đi dần của Sao Kim, phát ra một tiếng cảm thán.

    Mang dữ liệu thu thập được từ Sao Kim lưu trữ vào trong ổ cứng xong, Tiêu Vũ quay lại, ngắm nhìn quả cầu lửa khổng lồ đang lơ lửng trong không gian vũ trụ, không có lúc nào mà không tỏa ra nhiệt độ và ánh sáng khổng lồ, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra một luồng hào hùng.

    Xuất phát tới Mặt Trời!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Có một số việc, có thể làm, nhưng không thể nói.
    Có một số việc, có thể nói, nhưng không thể làm.
    Có một số việc, không thể nói, cũng không thể làm.

  4. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Andromeda,Gintoki,raycaster,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  5. #8
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 7: Quay lại Sao Mộc

    Editor: Luciferht





    Thời điểm khi tới gần Mặt Trời Tiêu Vũ mới rõ ràng một chuyện: những hiểu biết trước kia của mình về Mặt Trời thật sự là quá nông cạn rồi, mà nếu chỉ tìm hiểu từ trên sách vỡ cũng sẽ vĩnh viễn không thể chân chính cảm nhận được sự vĩ đại của Mặt Trời.

    Lúc này khoảng cách giữa Tiêu Vũ và Mặt Trời là 60 triệu km, vẫn còn ở ngoài quỹ đạo Sao Kim.

    60 triệu km, coi như là Sao Mộc, nếu ở vào khoảng cách lớn như vậy cũng bất quá chỉ là một chấm sáng mà thôi, nhưng Mặt Trời ở khoảng cách này lại lớn như là một cái cối xay.

    Nơi này không có không khí, cho nên cũng không có phản xạ tản mạn. Trên bầu trời tối đen như mực đang treo ngang một quả cầu lửa khổng lồ, có vô tận nhiệt độ và ánh sáng từ trên thân nó tỏa ra. Tiêu Vũ đo thử nhiệt độ lúc này của lớp cách nhiệt, đại khái khoảng 400 độ C.

    Luồng hạt điện tích mang năng lượng cao mạnh mẽ được thổi bay ra từ vùng thượng quyển của Mặt Trời, cường độ của nó so với lúc trắc nghiệm ở trên Trái Đất cao hơn không chỉ mười lần.

    - Đây chắc là ảnh hưởng do Sao Mộc gây ra rồi.
    Tiêu Vũ cho ra suy đoán như vậy, sau đó quyết đoán xóa bỏ ý nghĩ tiếp tục tới gần, lại điều chỉnh lại quỹ đạo một chút, thay đổi thành vờn quanh quỹ đạo của nó.

    Đây là lần tiếp cận Mặt Trời nhất từ khi sinh ra tới nay, hoặc ũng có thể là trong cả cuộc đời này của Tiêu Vũ. Nếu lần này không phải vì muốn mượn lực hút của Mặt Trời để gia tốc, hắn tuyệt đối sẽ không tới chỗ nguy hiểm thế này.

    Mức độ chênh lệch giữa khối lượng của Mặt Trời và Epsilon Eridni cũng không quá lớn, cả hai có sự tương tự rất lớn. Dù sao, trong lúc rảnh rỗi Tiêu Vũ đã phân chia ra một ít năng lực tính toán, sau đó bắt đầu tiến hành phân tích đối với số liệu thu thập được từ Mặt Trời.

    Những số liệu này có thể giúp Tiêu Vũ tiến hành suy đoán đại khái hoàn cảnh của hệ sao Epsilon Eridani, cũng quyết định lấy những hành động sau khi đến hệ sao Epsilon Eridani của hắn.

    Kế hoạch ion hóa của Tiêu Vũ cũng được chính thức triển khai vào thời điểm này. Ở trong quá trình khai thác lúc trước, Tiêu Vũ tổng cộng thu thập được ước chừng 900 tấn nước. Mà 900 tấn nước này ước chừng trong chuyến du hành vòng quanh Mặt Trời dài bốn tháng sẽ hoàn toàn trở thành hydro và oxy, trở thành nhiên liệu của hắn.

    900 tấn nhiên liệu, đã vượt qua mức dự trữ ở thời điểm cao nhất của Tiêu Vũ rồi. Đã có đầy đủ nhiên liệu, Tiêu Vũ rốt cuộc có thể trải nghiệm cảm giác của nhà giàu mới nổi thử một lần. Mấy hạng mục công việc được cùng nhau thực hiện, toàn lực khởi công; khả năng chịu tải của CPU cũng được mở công suất lớn nhất, bắt đầu toàn lực phân tích số liệu có được từ Sao Mộc; cùng lúc, kế hoạch "sinh sản" robot cũng chính thức mở ra. Hai con robot đang toàn lực chế tạo đời sau, con còn lại thì đang tiếp tục sửa chữa những chỗ chi tiết của phi thuyền.

    Khi tất cả đều phát triển theo phương hướng tốt đẹp như đang suy nghĩ, lúc này Tiêu Vũ mới thả lỏng tinh thần.

    Thời gian 4 tháng thoáng cái đã trôi qua, vị trí của Tiêu Vũ từ một bên này của Mặt Trời di chuyển đến một bên khác. Theo phi thuyền càng lúc càng cách xa Mặt Trời, tốc độ phi thuyền ở dưới tác dụng của lực hút Mặt Trời sẽ chậm rãi giảm xuống. Nhưng nếu như đã ý định thoát khỏi lực hút Mặt Trời, Tiêu Vũ tự không có khả năng không hề chuẩn bị từ sớm.

    Trên thực tế, từ nửa tháng trước Tiêu Vũ đã bắt đầu chậm chạp gia tốc, đem vận tốc trung bình từ 20 km/s gia tốc đến 40 km/s, và còn đang tiếp tục gia tốc. Dự tính sau khi lướt qua quỹ đạo Sao Hỏa, tốc độ của Tiêu Vũ sẽ đạt đến 60 km/s, vượt qua tàu vũ trụ có tốc độ nhanh nhất trước kia của nhân loại - Voyager 1.

    Sắp tới, Tiêu Vũ sẽ dùng tốc độ này bay thẳng đến khu vực cách Sao Thổ 100 triệu km, sau đó bắt đầu chậm rãi giảm xuống tốc độ, cuối cùng đáp xuống Titan.

    "Mọi thứ đều vẫn còn quen thuộc như lúc đến!" Lại một lần ở khoảng cách Sao Hỏa 30.000 km xẹt qua, nhìn xem hanh tinh đã gặp phải thảm họa khổng lồ cũng kiên cường cung cấp che chở mình, trong lòng Tiêu Vũ có vô vàn cảm khái.
    - Tốt rồi, rốt cuộc sắp xuyên qua vành đai tiểu hành tinh, bước ra một bước mới rồi!
    Trong lòng Tiêu Vũ tràn đầy niềm tin.

    Trước đó, vào thời điểm lần đầu tiên định bay xuyên qua vành đai tiểu hành tinh, Tiêu Vũ đã bị sự kiện Mặt Trăng va chạm Sao Mộc ép buộc phải thay đổi quỹ đạo, may mà hắn cũng không có bị đả kích trí mạng. Hắn tựa như một con gián đánh không chết, sau khi ở quỹ đạo Trái Đất đã nhận được trợ cấp, hắn liền giống như Hồ Hán Tam lại trở lại một lần nữa.

    Lần này, không có bất kỳ thứ gì có thể ngăn cản được bước chân của Tiêu Vũ.

    Vành đai tiểu hành tinh xác thực có rất nhiều tiểu hành tinh, tổng số lượng ước chừng đạt đến một triệu viên hoặc là càng nhiều nữa. Nhưng nếu đem chúng phân bố ở trong không gian khổng lồ, như vậy mật độ của chúng rất đáng để suy ngẫm rồi.

    Trên thực tế, nếu như không phải do cố ý lựa chọn mục tiêu, thời điểm ngươi bay xuyên qua vòng đai tiểu hành tinh căn bản sẽ tìm không thấy bóng dáng của bất kỳ tiểu hành tinh nào, thoạt nhìn nơi này cũng trống trải bình thường như không gian vũ trụ khác. Cho nên, chỉ cần không phải loại xui xẻo đặc biệt vô cùng, bình thường đều không cần lo lắng sẽ bị tiểu hành va phải ở nơi này.

    Tiệu Vũ quả nhiên vượt qua nơi này một cách bình yên vô sự, sau đó ở dưới tác dụng lực hút của Sao Mộc được gia tốc đến 65 km/s, dùng tốc độ cao nhất lao nhanh về chỗ mục tiêu của mình.

    Ở đây khoảng cách Mặt Trời ước chừng 300 triệu km, khoảng cách quỹ đạo Sao Mộc ước chừng 480 triệu km, khoảng cách quỹ đạo Sao Thổ ước chừng 1,1 tỷ km.

    May là Sao Mộc và Sao Thổ, còn có Tiêu Vũ hiện giờ đều đang ở cùng một phương vị với Mặt Trời, nếu không, đã thiếu đi lực hút của Sao Mộc gia tốc, Tiêu Vũ còn phải tốn thêm không ít thời gian.

    Chỉ trong chớp mắt lại là ba tháng trôi qua.

    Lúc này, khoảng cách giữa Tiêu Vũ và Sao Mộc cũng đã rút ngắn đến chưa đủ 30 triệu km. Mắt thấy càng ngày càng gần Sao Mộc, Tiêu Vũ bắt đầu suy nghĩ tới một vấn đề rất quan trọng, vấn đề này chính là: có nên bay tới gần Sao Mộc để quan sát một chút hay không?

    Tiêu Vũ đã hoàn thành việc phân tích số liệu có được từ Sao Mộc, trước mắt đang ở giai đoạn cần thí nghiệm và nghiệm chứng. Mà ở trước lúc Tiêu Vũ từ trong thí nghiệm đạt được số liệu mới, nghiên cứu phản ứng nhiệt hạch của hắn sẽ không có khả năng lại tiến thêm một bước rồi. Tuy Tiêu Vũ nắm chắc đến 90% xác định đáp án cuối cùng liền ở ngay trong mấy cái giả thiết của mình, nhưng tóm lại vẫn có một chút khả năng sẽ phát sinh vấn đề.

    Nhưng nếu vào lúc này ở khoảng cách gần quan trắc Sao Mộc một chút, lại thu thập nhiều số liệu hơn một chút đây? Có phải là chắc chắn sẽ càng lớn hơn một chút hay không? Dù sao, sau khi tới Sao Thổ rồi còn muốn quay lại Sao Mộc cũng không phải là chuyện đơn giản.

    Nhưng mức độ nguy hiểm trong đó cũng không cần nói rõ. Tuy sự kiện Mặt Trăng va chạm Sao Hỏa đã trôi qua một năm, nhưng thời gian một năm ở trong thước đo thiên văn cũng chỉ như cái chớp mắt, ảnh hưởng do va chạm lớn như thế không có khả năng trong thời gian ngắn đã an ổn lại. Nói không chừng trên quỹ đạo Sao Mộc đang có vô số mảnh vỡ vệ tinh bay tán loạn khắp nơi, cũng nói không chừng từ trường Sao Mộc đã xảy ra biến dị, sẽ khiến cho tất cả thiết bị phi thuyền ngừng hoạt động.

    Tiêu Vũ cắn răng, cau mày nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn quyết định tiến lên nhìn một chút.

    Có được lòng hiếu kỳ và khát cầu tri thức mãnh liệt là cơ bản tu dưỡng của một nhà khoa học. Mà Tiêu Vũ là nhà khoa học kiệt xuất nhất, không hề nghi ngờ lòng hiếu kỳ của hắn càng mãnh liệt đến mức có thể giết chết 500 con mèo. Hắn quyết định đi Sao Mộc là có hai cái lý do. Lý do thứ nhất, đến khoảng cách gần Sao Mộc quan trắc một phen xác thực có trợ giúp đối với nghiên cứu kỹ thuật phản ứng nhiệt hạch của hắn. Lý do thứ hai chính là Tiêu Vũ quả thật rất tò mò, rất muốn nhìn thử xem bộ dáng hiện giờ của Sao Mộc là thế nào.

    - Cho dù muốn nhìn, cũng phải vì an toàn của mình suy nghĩ một chút. Hừm, đại khái còn có 5 ngày nữa sẽ tới Sao Mộc, có thể thừa khoảng thời gian này gia cố lớp chống phóng xạ của phi thuyền dày thêm một chút. Còn nữa, nhiều nhất cũng chỉ có thể tới gần Sao Mộc 200.000 km, không thể tới gần hơn nữa. Đúng vậy, không được tới gần hơn nữa.

    Tiêu Vũ yên lặng chỉ huy tám con robot - trong khoảng thời gian du hành mấy tháng này, số lượng robot đã tăng lên 5 con - bắt đầu gia cố lớp chống phóng xạ dày thêm một lần nữa. Cùng lúc, hắn cũng đem máy đếm Geiger, máy đo từ, hệ thống radar phòng va chạm, hệ thống tham trắc quang học tất cả hệ thống mở đến công suất tối đa. Khẩu súng laser duy nhất cũng được mang ra, chuẩn bị sẳn sàng bắn nát những thiên thạch hông kịp né tránh.

    Sau khi làm xong vạn toàn chuẩn bị, Tiêu Vũ yên lặng nhìn xem Sao Mộc đang dần biến lớn, bên trong tâm trạng khẩn trương lại mang theo một chút chờ đợi.

    Các tầng mây mang tính tiêu chí của Sao Mộc đã biến mất không thấy. Tiêu Vũ biết rõ, nguyên nhân chuyện này là do bị Mặt Trăng va chạm quấy hỗn loạn. Thậm chí Vết Đỏ Lớn nổi danh của Sao Mộc cũng bị tai vạ lây trong vụ va chạm này, tung tích biến mất hoàn toàn.

    Gần rồi, gần hơn rồi... khoảng cách giữa Tiêu Vũ và Sao Mộc đã gần hơn đến 2 triệu km. Khoảng cách này đã tương đối gần rồi, nhưng Tiêu Vũ vẫn không chút do dự bay tiếp về phía trước. Cứ bay thẳng thế này, đại khái 8 giờ sau khoảng cách giữa Tiêu Vũ và Sao Mộc sẽ đạt đến mức giới hạn, chính là 200.000 km, sau đó sẽ rời xa Sao Mộc.

    Thời gian quan trắc tốt nhất chỉ có 16 giờ, nên lúc này các loại thiết bị Tiêu Vũ mang theo đã được mở đến công suất lớn nhất, dùng hết khả năng để thu được càng nhiều số liệu từ Sao Mộc.

    Nhiều thiết bị như vậy cũng chỉ chiếm dụng chưa đến 30% năng lực tính toán của CPU, nên Tiêu Vũ có rất nhiều tinh lực để ngơ ngác ngắm nhìn Sao Mộc, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.

    - Quả thật... quá đồ sộ rồi!
    Tiêu Vũ thì thào tự nói lấy.

    Sau lưng Tiêu Vũ là vành đai Sao Mộc đồ sộ, mơ hồ có thể nhìn thấy tung tích của Europa và Callistro*, phía trước là Sao Mộc to lớn khổng lồ.
    (*)Vệ tinh lớn thứ hai của Sao Mộc và là vệ tinh lớn thứ ba trong Hệ Mặt Trời.

    Toàn thân Sao Mộc lúc này bày ra một màu vàng nâu hỗn độn, mặt ngoài nó thỉnh thoảng lại xuất hiện từng luồng khí xoáy khổng lồ mà mắt thường cũng có thể thấy được. Tiêu Vũ không hề nghi ngờ uy lực của chúng nó. Nếu như ném phi thuyền của hắn vào trong đó, đoán chừng chưa đến 0,1 giây thì đã bị xé thành từng mảnh nhỏ.

    Ở nơi hai cực của nó có vô số luồng cực quang huyền ảo bay loạn khắp nơi, kích thước khổng lồ hơn không biết bao nhiêu lần so với cực quang trên Trái Đất.

    Nếu dùng Sao Mộc khổng lồ để làm bối cảnh, phi thuyền của Tiêu Vũ liền giống như một con muỗi nhỏ bé ở trong đó.

    Lúc này Sao Mộc đã chiếm cứ toàn bộ tầm mắt của Tiêu Vũ, hắn dường như có thể nhìn thấy vô số tia chớp đang điên cuồng tàn phá bừa bãi trên Sao Mộc, bất kỳ một tia chớp nào trong đó đều mạnh hơn mấy trăm lần so với tia chớp mạnh nhất trên Trái Đất. Tia chớp thật dài ở trong tầng mây Sao Mộc tàn phá bừa bãi, vạch phá tầng mây, phóng thích ra năng lượng không gì so sánh được.

    Tình cảnh như vậy, khiến cho Tiêu Vũ chỉ cần nghĩ tới đã cảm thấy cả người nhiệt huyết sôi trào.

    200.000 km.

    Đột nhiên một cảm giác tim đập nhanh kỳ lạ truyền vào trong tinh thần của Tiêu Vũ, hắn rùng mình một cái, liền từ trong ngây ngốc phục hồi thần trí. Ngay sau đó, Tiêu Vũ lập tức cảm giác được một luồng số liệu để cho trái tim hắn gần như ngừng đập.

    - Tại sao cường độ phóng xạ đột nhiên tăng lên nhiều như vậy? Tại sao nhiệt độ vỏ ngoài đột nhiên lại tăng cao đến 200 độ C? Tại sao tất cả thiết bị đột nhiên đều gặp phải quấy nhiễu?

    Tiêu Vũ giận dữ rống lên, lập tức bắt đầu kiểm tra nguyên nhân.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Lúc nào rảnh thì làm tiếp
    Có một số việc, có thể làm, nhưng không thể nói.
    Có một số việc, có thể nói, nhưng không thể làm.
    Có một số việc, không thể nói, cũng không thể làm.

  6. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Andromeda,raycaster,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  7. #9
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 8: Kế hoạch bắt nguồn phóng xạ

    Editor: Luciferht





    Từ đằng xa mấy trăm ngàn km, trông Sao Mộc giống như một con quái thú to lớn đang yên lặng nhìn chăm chú vào nơi này, vẫn hỗn độn trước sau như một. Xa xa, Sao Mộc khổng lồ vẫn đang di chuyển lặng lẽ, hơn 60 vệ tinh ở trong đó chìm nổi, Tiêu Vũ từ trong hệ thống Sao Mộc tìm không thấy bất cứ nhân tố nào có khả năng gây ra phóng xạ mạnh như vậy.

    Nếu không phải nhờ trước khi đến đây Tiêu Vũ đã cố ý gia cố qua lớp cách nhiệt và lớp chống phóng xạ, sợ là ngay trong chớp mắt này hắn đã bị lần dị thường này khiến cho toàn bộ thiết bị đều ngừng hoạt động, bộ điều khiển trung tâm hư tổn, trực tiếp chết đi luôn.

    Nhưng dù là như vậy, Tiêu Vũ cũng bị làm cho cực kỳ không dễ chịu. Trên phi thuyền đã có vài chỗ tóe ra tia lửa rất nhỏ, nếu như xử lý trễ thì rất có thể sẽ khiến cho mất khống chế quy mô lớn, đến lúc đó liền nguy hiểm rồi.

    Hơn ngàn cái bộ cảm biến được lắp khắp phi thuyền bắt đầu toàn lực thu thập dữ liệu. Máy đếm geiger, máy đo từ, quang phổ kế, máy phân tích phổ các loại thiết bị kiểm tra đo lường cũng được toàn lực khởi động. Vô số dữ liệu truyền vào trong não Tiêu Vũ, bắt đầu phân tích.

    Gần hư chỉ trong chớp mắt Tiêu Vũ liền có được kết luận.

    - Không có chuyển sang màu đỏ? Cũng không có chuyển sang màu xanh? Sao có thể như vậy? Kết luận này khiến cho Tiêu Vũ nghĩ thế nào cũng nghĩ không thông.

    Nếu đã có phóng xạ, vậy tất nhiên cũng sẽ có nguồn phóng xạ. Mà căn cứ vào hiệu ứng Dopper, khi nguồn phóng xạ rời xa thì bước sóng phóng xạ sẽ xuất hiện hiện tượng dịch chuyển đỏ; ngược lại, khi nguồn phóng xạ tới gần thì sẽ xuất hiện dịch chuyển xanh. Nhưng kết quả quan trắc lúc này của Tiêu Vũ là: không có chuyển đỏ, cũng không có chuyển xanh.

    Điều này cho thấy phóng xạ không có khả năng là tới từ Sao Mộc, bởi vì Tiêu Vũ lúc này đang rời xa Sao Mộc, hoặc là nói Sao Mộc đang rời xa Tiêu Vũ. Nếu như phóng xạ là tới từ Sao Mộc, bằng không Tiêu Vũ phải nên quan trắc đến chuyển đỏ mới đúng.

    Như vậy cũng chỉ có một khả năng, đó là nguồn phóng xạ giữ vững đồng dạng tốc độ với phi thuyền Tiêu Vũ, bất kể là tốc độ hay phương hướng đều không khác chút nào. Hoặc là nói... nguồn phóng xạ đang ở ngay trên phi thuyền.

    Tiêu Vũ lập tức bắt đầu vòng kiểm tra đo lường thứ hai.

    - Mức độ phóng xạ trong phi thuyền yếu hơn bên ngoài đến mấy chục lần, bộ cảm biến ngoài phi thuyền đo lường được phóng xạ cũng cao nhất, chẳng lẽ phóng xạ tới từ bên ngoài phi thuyền? Không đúng, hoặc là nói phóng xạ đang bám vào ngay vỏ ngoài?

    Tiêu Vũ lập tức khởi động máy cảm biến quang học, kiểm tra tỉ mỉ vỏ ngoài phi thuyền, có thể phía trên vỏ ngoài phi thuyền không hề có bất kỳ thứ đồ gì không thuộc về phi thuyền.

    - Đến cùng là chỗ nào xảy ra vấn đề!
    Tiêu Vũ lòng như lửa đốt, tình huống thế này nếu kéo dài thêm lát nữa khả năng sẽ phát sinh sự cố nghiêm trọng. Nhưng Tiêu Vũ đã dùng hết thủ đoạn, lại không thể tìm ra vấn đề ở đâu dù chỉ một chút.

    - Tỉnh táo, nhất định phải tỉnh táo.
    Tiêu Vũ kiềm nén sự hoảng loạn trong lòng.
    - Sóng to gió lớn như Mặt Trăng Sao Mộc đụng nhau ta đều có thể vượt qua được, ta cũng không tin mình lại lật thuyền trong mương.

    Ngay lúc này, máy đếm Geiger lại điên cuồng báo động lần nữa, lại có một nguồn phóng xạ bị quan trắc ra. Không giống lần trước, lần này Tiêu Vũ quan trắc được rõ ràng là chuyển sang màu xanh, điều này cho thấy nguồn phóng xạ đó đang nhanh chóng di chuyển tới gần mình.

    Sau khi xác định phương vị, Tiêu Vũ lập tức đem thiết bị dò xét quang học nhắm ngay chỗ đó. Nhưng mà, lọt vào trong tầm mắt chỉ có Sao Mộc khổng lồ đang tự quay chậm rãi, nhiều nhất cũng chỉ có vài viên thiên thạch đang di chuyển dựa theo quỹ đạo của mình một cách thong dong. Ngoài những thứ này, đã không có bất cứ thứ gì khác.

    Thế nhưng phóng xạ vẫn đang tăng cao dần dần, Tiêu Vũ cơ hồ muốn mở miêng văng tục.

    - Đến cùng là thứ gì? Là thứ gì?
    Tiêu Vũ phiền muộn không thôi, suy nghĩ thế nào cũng không thể hiểu thấu.

    Đột nhiên, máy phân tích phổ biểu hiện nguồn phóng xạ chuyển xanh này biến mất rồi. Cùng lúc đó, cường độ phóng xạ vỏ ngoài phi thuyền cũng cao hơn gấp đôi so với vừa rồi.

    Điều này cho thấy nguồn phóng xạ đã ngừng chuyển động.

    - Chẳng lẽ lại có thêm một nguồn phóng xạ đã bám vào vỏ ngoài phi thuyền của ta?
    Tiêu Vũ không khỏi cho ra phán đoán như vậy. Nhưng mặc kệ hắn tìm thế nào, ở trong phạm vi bước sóng mà mắt thường có thể nhìn thấy được đều không tìm thấy bất kỳ vật thể nào có khả năng phóng xạ.

    Dựa theo cường độ phóng xạ lúc này để tính toán, nếu lại tới hai nguồn phóng xạ như thế này thì lớp chống phóng xạ của Tiêu Vũ chống đỡ không được rồi. Đến lúc đó, tất cả máy móc, thiết bị, mạch điện trong phi thuyền sẽ phải chịu hư tổn nghiêm trọng, thậm chí là hư tổn không thể sửa chữa.

    - Hử?
    Ngay ở thời điểm Tiêu Vũ nóng lòng không thôi, hắn lại nhận ra được một điểm chấn động không giống bình thường.

    Hắn cảm giác được cường độ nguồn phóng xạ hơi tăng cao một chút, tựa như là nguồn phóng xạ đang cố gắng chui qua lớp chống phóng xạ, muốn chui vào trong phi thuyền.

    - Thứ này còn có suy nghĩ của mình ư? Không lẽ là sinh vật?
    Tiêu Vũ giật mình, lập tức liên thông điện cho một ít đường dây bên dưới lớp chống phóng xạ. Ở dưới tác dụng của trường điện từ, cái cảm giác bị thẩm thấu mới biến mất.

    Tiêu Vũ lúc này đã vượt qua khoảng cách gần nhất với Sao Mộc, hiện giờ hắn đang lấy vận tốc 58 km/s rời xa Sao Mộc.

    - Sao Mộc chỗ này quá quỷ dị rồi. Dù sao ta cũng đã thu thập được đầy đủ số liệu quan trắc, vẫn là tranh thủ thời gian chạy, thoát khỏi nguy hiểm trước lại nói sau.
    Tiêu Vũ quyết định xong chủ ý, lại gia tốc thêm 10 giây, tiêu hao hết mấy tấn nhiên liệu đem tốc độ tăng lên đến 63 km/s.

    Tuy nhiên, Tiêu Vũ lại nhận thấy được nguy hiểm, hắn lại quan trắc được hiện tượng chuyển xanh tượng trưng cho nguồn phóng xạ đang nhanh chóng tới gần mình. Lúc này đây, là hai nguồn phóng xạ khác nhau.

    - Mẹ nó, thế này là muốn bố mày chết rồi! Tiêu Vũ biến đổi sắc mặt, dưới sự hoảng loạn cũng bất chấp việc mình căn bản là không hề nhìn thấy những thứ này, chỉ biết lấy súng laser ra, nhắm ngay phương vị quan trắc được nguồn phóng xạ tiến đến, sau đó dùng công suất lớn nhất bắn ra từng tia laser.

    Tia laser lóe lên liền biến mất. Cùng lúc đó, ở trong thiết bị quan trắc của Tiêu Vũ cũng hiển thị có một nguồn phóng xạ chuyển xanh đã biến mất, hơn nữa cường độ phóng xạ của nguòn phóng xạ này cũng giảm xuống 2%.

    - Thứ này thật là quỷ dị!
    Tiêu Vũ âm thầm thở phào một hơi. Nhưng chỉ chớp mắt sau đó, nguồn phóng xạ kia lại chuyển xanh xuất hiện lần nữa.

    Tựa như chỗ đó có một sinh vật không thể nhìn thấy, khi nó bị Tiêu Vũ công kích bằng súng laser thì dừng lại một chút, sau đó lại tiếp tục lao về phía hắn.

    - Thật đúng là đã kỳ lại quái!
    Tiêu Vũ mắng một câu, sau đó tiếp tục dùng súng laser bắn về vị trí đó.

    Một phát súng này cũng không có làm cho cường độ của nó giảm xuống. Tiêu Vũ kiểm tra số liệu, mới phát hiện thứ này không ngờ đã thay đổi vị trí, tránh thoát công kích của súng laser.

    Tiêu Vũ rùng mình trong lòng, lập tức xoay chuyển họng súng, lần nữa nhắm ngay nguồn phóng xạ kia. Nhưng nguồn phóng xạ kia lại né, Tiêu Vũ lại nhắm bắn, giống như một người cảnh sát đang không ngừng nhắm bắn một tên trộm cướp đang không ngừng lẩn trốn.

    Dưới sự công kích không ngừng nghỉ của Tiêu Vũ, thiết bị quan trắc hiển thị cường độ của nguồn phóng xạ này cũng đang không ngừng giảm xuống. Chỉ là, dù cường độ không ngừng giảm xuống nhưng chuyển xanh cũng không có biến mất.

    Xạ kích liên tục khoảng ba phút, tiêu hao gần một tấn nhiên liệu, rốt cuộc nguồn phóng xạ này cũng biến mất trong thiết bị quan trắc của Tiêu Vũ.

    - Thật là gặp quỷ rồi!
    Tuy đã tiêu diệt mất một nguồn phóng xạ, nhưng Tiêu Vũ vẫn không dám có chút chủ quan, lại thay đổi phương hướng của súng laser nhắm ngay nguồn phóng xạ khác rồi bắt đầu xạ kích. Bốn phút sau, khi nguồn phóng xạ ở một chỗ khác cũng hoàn toàn biến mất, Tiêu Vũ mới thở phào một hơi.

    Tiêu Vũ bắt đầu suy nghĩ, đây rốt cuộc là thứ gì.

    Đầu tiên, thứ này là nhìn không thấy đấy. Tuy nhiên lại có thể thông qua máy đếm Geiger phát hiện ra sự hiện hữu của nó, lại có thể thông qua chuyển xanh và chuyển đỏ để xác định phương hướng cùng với tốc độ của nó, còn có thể dùng súng laser để giảm xuống cường độ của nó, cho đến khi tiêu diệt nó.

    - Nó là... sinh vật trên Sao Mộc?
    Thời gian dần trôi qua, trải qua phân tích, một ý nghĩ gần như không tưởng xuất hiện trong đầu Tiêu Vũ.

    Có thể chủ động tấn công Tiêu Vũ, còn có thể né tránh xạ kích của súng , tất cả điều này cho thấy, thứ này là có được ý thức bản thân đấy.

    Điều này hoàn toàn phá vỡ những hiểu biết trước kia đối với hai chữ "sự sống" của Tiêu Vũ. Trong suy nghĩ của hầu hết mọi người bao gồm cả Tiêu Vũ, sự sống là có thể nhìn thấy sờ được đấy. Coi như là con virus cực kỳ nhỏ bé chỉ có kết cấu DNA cơ bản, cũng có thể lộ ra hình thể ở dưới kính hiển vi điện tử.

    Như vậy, nên làm sao phân loại một loại tồn tại có ý thức của mình, có thể tự do di chuyển nhưng lại không có một chút trọng lượng, hoàn toàn trong suốt, không phát ra cũng không phản xạ bất kỳ ánh sáng nào mà mắt thường có thể nhìn thấy, cả người chính là một nguồn phóng xạ. Loại tồn tại này nên làm sao phân loại?

    Thời gian đã không cho phép Tiêu Vũ có cơ hội để suy nghĩ rồi, bởi vì hắn quan trắc được ở 300.000 km phía trước, trong khu vực một viên vệ tinh của Sao Mộc đã xuất hiện trên trăm cái nguồn phóng xạ, hơn nữa, bọn chúng đều biểu hiện chuyển xanh cực kỳ mãnh liệt. Điều này cho thấy chúng đang tiến về phía Tiêu Vũ với vận tốc vô cùng kinh khủng, vận tốc tới gần của hai bên gần như cao đến 150 km/s.

    Với vận tốc như vậy, chỉ cần nửa giờ nữa hai bên sẽ chạm mặt với nhau.

    Lớp chống phóng xạ hiện nay của Tiêu Vũ tối đa chỉ có thể ngăn cản bốn cái nguồn phóng xạ, nếu như trên trăm cái nguồn phóng xạ mà cùng nhau bám vào vỏ ngoài phi thuyền.... như vậy lớp vỏ ngoài của hắn sẽ bị hòa tan ngay lập tức, toàn bộ mạch điện phi thuyền sẽ chập mạch, mô-đun điều khiển trung tâm cũng lập tức tê liệt.

    Như vậy có nghĩa Tiêu Vũ cũng sẽ triệt để chết đi, cho dù sau này mô-đun điều khiển trung tâm được sửa chữa để khởi động lại lần nữa, Tiêu Vũ cũng không thể sống lại rồi.

    Bởi vì một khi mô-đun bị hỏng, tinh thần ý thức của Tiêu Vũ sẽ biến thành một đoạn code cố định trong thiết bị lưu trữ, đã mất đi ý thức bản thân.

    - Bà mẹ nó!
    Tiêu Vũ chửi bậy một câu, rốt cuộc mặc kệ việc năng lượng tiêu hao, tăng công suất súng laser lên mức cao nhất rồi nhắm về vị trí kia, sau đó bắt đầu xạ kích.

    Súng laser gần như lấy tốc độ tiêu hao mỗi phút 1 tấn nhiên liệu để bắn ra tia laser, tuy nhiên dù là vậy, Tiêu Vũ cũng phải mất gần 2 phút mới có thể hoàn toàn tiêu diệt được một nguồn phóng xạ. Lấy hiệu suất như vậy để tính toán, thời điểm khi bọn họ đón đầu gặp nhau hắn tối đã cũng chỉ tiêu diệt được 15 cái nguồn phóng xạ.

    Có thể vẫn còn có hơn 90 cái nguồn phóng xạ sót lại đây?

    - Như thế không ổn rồi!
    Bộ não của Tiêu Vũ bắt đầu vận chuyển hết công suất. Trong chớp mắt, có vô số kế hoạch hiện ra, được Tiêu Vũ kiểm tra độ khả thi của từng cái, sau đó từng cái lại bị bỏ qua.

    Rốt cuộc, có một cái kế hoạch vượt qua được bài kiểm tra độ khả thi.

    - Chỉ có thể làm như vậy rồi! Đã thế, thử một lần đi, dù sao cũng tốt hơn so với ngồi chờ chết.

    Tiêu Vũ thở dài một tiếng, bắt đầu điều khiển robot cải tạo một cái rương kim loại nhỏ, cho nó bám vào trên vách trong phi thuyền.

    - Như vậy... bắt đầu đi, kế hoạch bắt nguồn phóng xạ!


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Nhá hàng phát rồi lặn tiếp.

  8. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Andromeda,Hư Không Nhất Tuyến,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Dec 2016
    Đang ở
    dưới địa ngục
    Bài viết
    12,278
    Xu
    3,334

    Mặc định


    ----------------------
    Chương 9: Ta nhất định sẽ trở lại
    ----o0o----
    Tác giả: Thải Hồng Chi Môn
    Editor by: Minh Tâm
    Thời gian: 99 : 99 : 99



    Tiêu Vũ tắt đi phần lớn thiết bị, còn các thiết bị rất quan trọng không cách nào tắt đi tựa như CCM đều được dùng vật liệu chống phóng xạ chất lượng cao che lại. Sau đó điều khiển súng laser tùy tiện nhắm vào một nguồn phóng xạ trong đó, liền bắt đầu xạ kích.

    Xạ kích kéo dài 30 giây, trong quá trình nguồn phóng xạ này né tránh, ngừng lại đã kéo ra khoảng cách gần 2000 km với đại bộ đội nguồn phóng xạ. Sau đó, Tiêu Vũ thay đổi mục tiêu nhắm chuẩn vào một nguồn phóng xạ khác, lặp lại hành động lúc nãy.

    Ở dưới sự thao túng có chủ ý của Tiêu Vũ, những nguồn phóng xạ đã tách ra đại bộ đội đều lẫn nhau duy trì khoảng cách, hơn nữa cường độ phóng xạ cũng đã yếu đi với mức độ khác nhau. Cũng ở trong mười phút ngắn ngủi này Tiêu Vũ liền tiêu hao hơn trăm tấn nhiên liệu, làm cho hắn thấy đau lòng không thôi.

    Nhưng mà nhiên liệu tiêu hao như vậy cũng rất đáng giá đấy, bởi vì ở dưới tình hình thế này, Tiêu Vũ đã không cần lo lắng tình huống tất cả nguồn phóng xạ cùng lúc nhào lên sẽ xảy ra.

    Chờ sau khi Tiêu Vũ chuẩn bị xong hết thảy mọi việc, nguồn phóng xạ khoảng cách gần hắn nhất đã chưa đủ 3000km rồi. Căn cứ vào tính toán, tối đa chỉ cần 30 giây nữa Tiêu Vũ và nguồn phóng xạ tiên phong này sẽ chạm mặt nhau.

    Tiêu Vũ bắt đầu yên lặng chờ đợi thời khắc gặp nhau đó.

    Ở dưới tác dụng quán tính, phi thuyền nhanh chóng tiến về phía trước. Phía trước, có trên trăm cái nguồn phóng xạ mạnh mẽ tạo thành đội ngũ cũng đang rất nhanh tiếp cận về hướng Tiêu Vũ.

    Ở trong chớp mắt khi song phương tiếp xúc nhau, cái nguồn phóng xạ kỳ dị này lập tức điên cuồng bám vào trên phi thuyền giống như con ruồi ngửi thấy mùi mật ong, dốc sức liều mạng muốn chui vào trong phi thuyền. Trong chớp mắt nhiệt độ vỏ ngoài phi thuyền liền tăng lên hơn 200 độ C, hơn nữa vẫn còn đang tiếp tục tăng lên không ngừng.

    Tiêu Vũ cắn răng, ở thời điểm nguồn phóng xạ tiếp theo sắp tới gần thì vỏ ngoài phi thuyền đột nhiên mở ra một cái lỗ thủng, vị trí lỗ thủng này vừa vặn đối ứng với cái rương kim loại nhỏ đã được Tiêu Vũ chuẩn bị lúc trước.

    Cái rương kim loại nhỏ này dày 20cm, ngoại trừ phần mặt tiếp giáp với vỏ phi thuyền, những mặt còn lại đều sử dụng vật liệu chịu nhiệt, chống phóng xạ cường độ cao để chế thành.

    Nếu chỉ đơn thuần lấy khả năng chịu nhiệt và chống phóng xạ để so sánh, cái rương này cao hơn không chỉ gấp trăm lần so với vỏ ngoài phi thuyền.

    Vì vậy, nguồn phóng xạ chợt tìm được lối vào kia hoan hô dũng mãnh tiến vào trong, sau đó, bị một lớp hàng rào càng thêm chắc chắn là rương kim loại nhỏ này chặn lại, cũng sẽ không thể tiến thêm chút nào nữa.

    Một cái nguồn phóng xạ đã bị nhốt ở trong rương, kế đó chính là cái tiếp theo.

    Mọi thứ giống hệt như trong dự tính, nguồn phóng xạ này cũng thuận lợi bị nhốt vào trong rương.

    Tuy những nguồn phóng xạ này biểu hiện ra điểm đặc thù chỉ sinh vật mới có, nhưng dường như chúng cũng không có trí tuệ, mà là chỉ biết dựa vào bản năng để hành động. Ít nhất, chúng còn chưa biết phán đoán phía trước có phải là cái bẫy hay không.

    Cũng chính vì chúng không có trí tuệ nên kế hoạch của Tiêu Vũ mới có thể phát huy tác dụng.

    Thời gian dần qua, tất cả nguồn phóng xạ đều đã tiến vào cái rương này. Nhận thấy nhiệt độ vỏ ngoài phi thuyền đang nhanh chóng giảm xuống, cường độ phóng xạ cũng đang nhanh chóng yếu đi, Tiêu Vũ thở phào một hơi, lần nữa mở ra những thiết bị đã bị tắt đi lúc nãy.

    Kế hoạch bắt nguồn phóng xạ thành công.

    Lúc này, Tiêu Vũ cự ly Sao Mộc đã có 600.000 km.

    Trong lòng Tiêu Vũ thở phào một hơi thật dài, vừa điều khiển phi thuyền nhanh chóng rời xa Sao Mộc, vừa điều khiển thiết bị bắt đầu phân tích nguồn phóng xạ kỳ quái đã biểu hiện ra một ít đặc thù của sinh vật này.

    Lúc này, những nguồn phóng xạ này đang chen chi chít vào trên vách trong rương kim loại nhỏ, không chịu rời đi dù chỉ một giây, tựa như bên ngoài cái rương có thứ gì đó hấp dẫn lấy chúng.

    - Thông qua những sự việc trước đó, có thể sơ bộ xác định chúng có được bản năng tương tự như của sinh vật. Về phần trí tuệ, hẳn là không có rồi, bằng không chúng sẽ không ngu ngốc như thế. Như vậy, trước tiên giả thiết chúng là sinh vật. Nhưng mà, trên phi thuyền của ta đến cùng có đồ vật gì đã hấp dẫn đến chúng đây?

    Tiêu Vũ lặng lẽ tự hỏi:
    - Ở trước khi Trái Đất bị hủy diệt, con người cũng từng phóng qua mấy con tàu thăm dò Sao Mộc, nhưng mà đều không có gặp được loại sinh vật kỳ quái này. Nói cách khác, những sinh vật này là ở gần đây... đúng rồi, tình huống khả năng nhất là, ở Mặt Trăng va vào Sao Mộc về sau mới sinh ra đấy.

    Tiêu Vũ chậm rãi phân tích lấy, từng cái từng cái manh mối thoáng hiện trong óc.

    - Đến cùng có đồ vật gì mà trên Sao Mộc không có nhưng phi thuyền của ta lại có? Nhất định là vật như vậy đã hấp dẫn chúng đến, khiến chúng giống như một đám ruồi ngửi thấy mùi mật điên cuồng tuôn về phía ta.

    Tiêu Vũ đã xác định phỏng đoán này.

    - Mà kệ nó, cứ nhốt chúng lại trước rồi tính sau. Chờ sau khi đến Sao Thổ và thành lập nên căn cứ vững chắc, lại nghiên cứu cũng không muộn.

    Cuối cùng cũng vượt qua được nguy cơ lớn thế này, Tiêu Vũ có cảm giác như lại được thấy ánh mặt trời, đồng thời cũng cảm nhận càng thêm rõ ràng một đạo lý: Vũ trụ vô cùng vô tận, ngay cả ở trong một Hệ Mặt Trời nhỏ bé thế này đều có được nhiều tồn tại không thể giải thích như thế, nên khi đối mặt với tự nhiên vĩ đại mà luôn duy trì lòng kính sợ thì sẽ tốt hơn.

    Hơn nữa, Tiêu Vũ cũng biết mình đã không còn là sinh vật duy nhất trong Hệ Mặt Trời rồi. Ít nhất, trong rương kim loại trên phi thuyền mình thì có trên trăm "sinh vật" đang làm bạn với mình.

    Vừa ước tính mức độ thiệt hại lần này gặp phải, Tiêu Vũ vừa chậm rãi tăng tốc cho phi thuyền. Đột nhiên, Tiêu Vũ chợt phát hiện ra một động tĩnh bất thường.

    "Hử?" Tiêu Vũ mang thiết bị dò xét nhắm ngay cái rương có chút kỳ quái, khi nhìn thấy số liệu được phản hồi trở lại, hắn cảm thấy kinh ngạc không thôi.

    Vốn có hơn trăm nguồn phóng xạ đã biến mất không thấy, thay vào đó là một nguồn phóng xạ mạnh mẽ hơn gấp trăm lần so với mỗi nguồn phóng xạ lúc trước.

    Những nguồn phóng xạ này lại kết hợp thành một thể.

    Bất quá cũng may mắn, cho dù chúng kết hợp thành một thể, tổng cường độ phóng xạ của nó cũng không hề mạnh hơn so với lúc phân tán, ngược lại giống như còn yếu đi một chút. Cho nên cái rương này vẫn có thể tiếp tục dùng để nhốt chúng.

    Tuy nhiên Tiêu Vũ lại nhận ra được một chút biến hóa đặc dị. Vật liệu kim loại của cái rương ở dưới sự ảnh hưởng của nguồn phóng xạ quái dị này, dường như đã xảy ra một chút biến hóa.

    Tiêu Vũ căng thẳng trong lòng, lập tức triển khai phân tích đối với cái rương.

    Tựa hồ... mật độ của nó biến lớn hơn môt chút, kết cấu phân tử cũng tỉ mỉ hơn một chút. Hơn nữa, nhiệt độ bên ngoài cái rương đang từ từ giảm xuống, cường độ phóng xạ có thể đo được bên ngoài rương cũng đang dần yếu đi. Chuyện này có nghĩa có phần lớn nhiệt độ và phóng xạ đã bị ngăn cản lại trong rương, cũng có nghĩa, vật liệu kim loại tạo thành cái rương bởi vì một ít nguyên nhân đặc biệt nào đó, khả năng cách nhiệt và khả năng chống phóng xạ đều đã nhận được tăng cường.

    Tieu Vũ chấn động tinh thần, lập tức điều khiển robot cắt xuống một phần vật liệu từ trên vách ngoài rương, mang đi phòng thí nghiệm bắt đầu xét nghiệm.

    Thí nghiệm rất nhanh liền cho ra kết quả. Kết quả cho thấy, ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, tính năng cách nhiệt cùng với tính năng chống phóng xạ của những vật liệu kim loại tạo thành cái rương, mỗi loại đã tăng cao 50% và 45%. Cùng lúc, tính dẻo dai và tính năng kháng đả kích của nó cũng có một lần bay vọt.

    - Ngược lại là không có ngờ tới, những thứ kỳ lạ này còn là bảo bối nha.
    Tiêu Vũ không nhịn được thở dài vì kinh ngạc. Sự thần kỳ của tạo hóa, vũ trụ lại mang đến rung động cực lớn cho hắn thêm lần nữa.

    Trước đó, hạn chế Tiêu Vũ triển khai lữ hành vũ trụ chân chính thì có nguyên nhân của hai phương diện: vấn đề về động lực và vấn đề về vật liệu khoa học kỹ thuật. Vấn đề về động lực đã có đầu mối, chỉ cần công phá hàng rào phản ứng nhiệt hạch có điều khiển, vấn đề động lực cũng sẽ được giải quyết hoàn mỹ. Mà bây giờ, Tiêu Vũ cũng đã thấy được cơ hội giải quyết vấn đề về vật liệu khoa học kỹ thuật.

    Tuy hiện giờ chỉ là thấy được một điểm manh mối, cách khoảng cách hoàn toàn giải quyết còn rất xa, nhưng mà ít nhất đã thấy được hi vọng. Có thể nói thế này, nếu như Tiêu Vũ không thể giải quyết mất vấn đề vật liệu khoa học kỹ thuật, hắn vĩnh viễn đều sẽ nằm ở tình huống chỉ cần một viên thiên thạch nhỏ liền có thể lấy mạng của hắn. Dùng trạng thái như vậy để đi triển khai du hành vũ trụ động chút là mấy trăm mấy ngàn năm, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.

    Hơn nữa, nếu Tiêu Vũ không giải quyết vấn đề kỹ thuật vật liệu, phi thuyền của hắn sẽ mãi mãi duy trì ở quy mô nhỏ, hơn nữa mãi mãi không thể trực tiếp đáp xuống hành tinh. Nếu không, chỉ cần hơi tới gần hành tinh, lực hút của nó sẽ xé nát trọn cái phi thuyền của Tiêu Vũ. Hơn nữa, liền coi như đã đáp xuống hành tinh, Tiêu Vũ cũng mãi mãi không thể bay lên lại. Đây chính là vấn đề trói buộc của kỹ thuật vật liệu.

    Nhưng hiện nay, kỹ thuật vật liệu cũng đã nhận được hi vọng giải quyết, Tiêu Vũ làm sao có thể không phấn chấn được chứ?

    - Đây chính là "có mất tất có được", hiện nay xem ra, kế hoạch du hành vũ trụ của ta có hi vọng rất lớn rồi.
    Tiêu Vũ phấn chấn nghĩ tới:
    - Chỉ chờ đến đáp xuống Titan rồi, sau đó thành lập căn cứ quy mô lớn, nghiên cứu ra tất cả công nghệ kỹ thuật mới. Sau đó lại chế tạo một chiếc phi thuyền vũ trụ mới, xuất phát tới Epsilon Eridani.

    Honnw nữa, Tiêu Vũ cũng đang cân nhắc có nên quay lại Sao Mộc, lại thử bắt lấy thêm một ít nguồn phóng xạ kỳ lạ thế này. Dù sao, đã có tính chất tăng lên tính năng vật liệu, giá trị của những nguồn phóng xạ lập tức trở nên không còn bình thường.

    Ngay ở thời điểm đang rục rịch trong lòng, Tiêu Vũ đột nhiên quan sát thấy được một đám nguồn phóng xạ còn mạnh mẽ hơn gấp trăm lần so với trên trăm nguồn phóng xạ khi nãy. Không những thế, chúng còn đang biểu hiện chuyển xanh.

    Chuyển xanh, cũng tỏ vẻ chúng đang tới gần Tiêu Vũ. Vận tốc hiện giờ của Tiêu Vũ, đối với Mặt Trời đã đạt đến 60 km/s, đối với Sao Mộc thì đạt đến vận tốc 70 km/s. Mà căn cứ suy tính, vận tốc của đám nguồn phóng xạ này đối với Sao Mộc ít nhất cũng có 80 km/s.

    Ít nhất đều có 10.000 cái đơn thể nguồn phóng xạ nha! Với cường độ phóng xạ như vậy, mặc cho Tiêu Vũ có kế hoạch thế nào, dự phòng thế nào đều không có một chút tác dụng. Nếu như bị những nguồn phóng xạ này đuổi kịp, Tiêu Vũ tuyệt đối sẽ lập tức bị tan chảy mất, sau đó trở thành một viên thiên thạch lang thang ở trong không gian vũ trụ mênh mông, cho đến khi bị hủy diệt.

    Tiêu Vũ bị dọa đến hồn lìa khỏi xác, lập tức vứt ra sau đầu kế hoạch quay lại Sao Mộc bắt thêm một ít nguồn phóng xạ, lần nữa tăng tốc, hướng về phía Sao Thổ lao nhanh đi như tia chớp.

    Nhìn thấy chuyển xanh dần dần biến mất, sau khi xác định mình đã thoát khỏi truy đuổi của những sinh vật Sao Mộc quái dị, Tiêu Vũ ổn định tâm trạng một chút, oán hận nghĩ thầm:
    - Dù sao lão tử đã bắt được một ít nguồn phóng xạ. Chờ sau khi tới Titan, nghiên cứu ra kỹ thuật phản ứng nhiệt hạch có điều khiển, lại đột phá hạn chế kỹ thuật vật liệu, lão tử nhất định sẽ trở lại bắt sạch bọn mày.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Andromeda,
Trang 2 của 3 Đầu tiênĐầu tiên 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status