TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 15

Chủ đề: Trùng Sinh Chi Siêu Cấp Chiến Hạm - Thải Hồng Chi Môn

  1. #1
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định Trùng Sinh Chi Siêu Cấp Chiến Hạm - Thải Hồng Chi Môn



    Sống lại thành tàu chiến siêu cấp

    Tác giả: Thải Hồng Chi Môn

    Editor: Luciferht

    Tình trạng: Hoàn thành


    Giới thiệu:

    Một tuần lễ trước khi Trái Đất bị hủy diệt, Tiêu Vũ mang linh hồn của mình dung hợp vào trong CCM của một chiếc phi thuyền vũ trụ, tranh thủ lúc Trái Đất còn chưa bị hủy diệt chạy trốn ra ngoài.

    Sau khi dung hợp với máy tính, ngoài việc có được năng lực tính toán vốn có của máy tính, hắn còn có được khả năng sáng tạo và năng lực học hỏi mạnh mẽ của con người. Vì vậy, chiếc phi thuyền vũ trụ đơn sơ mà Tiêu Vũ đang cư trú đã bắt đầu không ngừng phát triển. Từ động cơ hóa học phát triển thành động cơ hạt nhân, lại từ động cơ hạt nhân phát triển đến động cơ chính phản vật chất, trong quá trình này, thể tích và khối lượng phi thuyền cũng không ngừng tăng lên.

    Tùy theo khoa học kỹ thuật không ngừng phát triển, Tiêu Vũ cũng thử nghiệm chế tạo một hạm đội vũ trụ siêu cấp chân chính có khả năng tấn công, phòng ngự, thăm dò, đổ bộ, thu thập,... nhiều chức năng làm thành một thể.
    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 01-01-2017 lúc 21:53.
    ---QC---
    Có một số việc, có thể làm, nhưng không thể nói.
    Có một số việc, có thể nói, nhưng không thể làm.
    Có một số việc, không thể nói, cũng không thể làm.


  2. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aaaaza,Andromeda,Gintoki,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  3. #2
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 1: Trái đất nổ tung

    Editor: Luciferht





    Thông qua thiết bị theo dõi trên phi thuyền, Tiêu Vũ được tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình hủy diệt của Trái Đất.

    Mới vừa rồi, ở tâm Trái Đất đã xảy ra một vụ nổ khổng lồ. Vụ nổ lần này làm Trái Đất vỡ tan thành vô số mảnh vỡ, luồng năng lượng giải phóng từ vụ nổ khiến tốc độ của mặt trăng tức khắc tăng lên đến 137 km/s. Căn cứ tính toán, mặt trăng sẽ bay thẳng ra khỏi Hệ Mặt Trời và trở thành một hành tinh lang thang trong vũ trụ.

    Mà trên quỹ đạo vốn có của Trái Đất sẽ xuất hiện một vành đai tiểu hành tinh cực kỳ to lớn, đồng thời toàn bộ Hệ Mặt Trời cũng sẽ trở thành một chiến trường vũ trụ. Dự tính trong vài triệu năm tới, tất cả các hành tinh lớn trong hệ Mặt Trời đều sẽ gặp phải oanh kích không ngừng nghỉ từ Trái Đất.

    Có vô số dữ liệu quan trắc liên tục truyền vào trong não Tiêu Vũ, cuối cùng hắn thở dài một tiếng, sau đó tăng tốc độ phi thuyền lên mức tối đa rồi bay vào Hệ Mặt Trời.

    Trên thực tế vào mười năm trước khi tai nạn xảy ra, Tiêu Vũ thân là nhà khoa học kiệt xuất nhất của nhân loại, đạt được danh hiệu tiến sĩ và hơn 20 tấm huy chương giải Nobel của hơn 20 ngành học thuyết như: vật lý lý thuyết, vật lý hạt, vật lý học thiên thể, khoa học và kỹ thuật vật liệu, cơ giới hóa xây dựng, thiên văn học, hóa học, computer,... cũng đã phát hiện ra những dấu hiệu này. Chẳng qua lời cảnh báo của Tiêu Vũ lại bị xã hội loài người chối bỏ, còn bị mọi người không ngừng chế giễu. Tất cả mọi người đều cho rằng Tiêu Vũ điên rồi, thậm chí có nhà khoa học kích động hướng về màn ảnh truyền thông hô to:
    - Tôi không biết Tiêu Vũ là bằng vào chứng cớ gì mà đưa ra kết luận như vậy. Là nhờ giấc mơ đêm qua sao? Trái Đất sẽ hủy diệt? Quả thật chính là chuyện cười! Ngay cả các bạn nhỏ ở trường mẫu giáo cũng biết Trái Đất sẽ vẫn tiếp tục bình an tồn tại.

    Tiêu Vũ cười cay đắng về sau, cũng nghĩ thông suốt rồi. "Cho dù xã hội loài người tiếp nhận lời cảnh báo của hắn, lấy trình độ khoa học kỹ thuật hiện này của nhân loại cũng không có biện pháp nào có thể ngăn cản quá trình hủy diệt này. Thay vì để cho xã hội loài người sinh hoạt trọng tuyệt vọng, còn không bằng để bọn họ vượt qua khoảng thời gian cuối cùng này một cách hạnh phúc sẽ tốt hơn."

    Vì vậy Tiêu Vũ chủ động giảm bớt sự hiện diện của mình trong giới khoa học, hơn nữa còn ở trong hai năm đầu tiên tích lũy được số tài sản khổng lồ, một lần hành động đoạt lấy vị trí người giàu nhất thế giới, sau đó bắt đầu kế hoạch của mình.

    Dựa vào tri thức khoa học vượt qua xã hội hiện tại ít nhất 20 năm, Tiêu Vũ hao phí tám năm còn lại chế tạo ra chiếc phi thuyền vũ trụ chân chính đúng nghĩa đầu tiên của nhân loại, hơn nữa còn đã lắp ráp hoàn tất trên quỹ đạo Trái Đất. Sau đó dựa vào thiết bị do mình chế tạo tách linh hồn của mình ra, thông qua thiết bị gửi đi, gửi đến thiết bị điều khiển trung tâm trong phi thuyền và dung hợp với nó, sau đó lập tức tăng tốc thoát khỏi lực hút Trái Đất, phóng ra không gian bên ngoài.

    Tiêu Vũ đã thí nghiệm qua, tinh thần của nhân loại - hay nói là linh hồn - ở dưới điều kiện đặc thù là có thể trường tồn vĩnh viễn đấy. Hơn nữa vứt bỏ thân thể mang tinh thần dung hợp với máy tính còn có một chỗ tốt khác, chính là có thể tiết kiệm đi khoảng không gian không gian khổng lồ dùng để chứa nước và thức ăn cùng với hệ thống duy trì sự sống.

    Đây chính là toàn bộ quá trình của sự việc rồi!

    - Có vẻ như ta là nhân loại cuối cùng trong vũ trụ này rồi.
    Tình huống trước mắt làm cho Tiêu Vũ không biết nói gì:
    - Không đúng, giống như thuần túy dùng trạng thái tinh thần để tồn tại như ta đã không thể xem là nhân loại rồi.

    - Nhưng mà cảm giác khi có được năng lực tính toán khổng lồ, tinh lực vô hạn cùng với tuổi thọ vô hạn đúng là rất tuyệt!
    Tiêu Vũ tỉ mỉ cảm thụ mỗi một chi tiết mới trên thân thể của mình, không khỏi phát ra cảm thán.

    Thân thể mới của Tiêu Vũ có chiều dài 30m, chiều rộng 20m và cao khoảng 5m. Chỉnh thể phi thuyền được phân chia thành từng khu vực như: phòng chứa vật liệu, phòng gia công vật liệu, phòng thí nghiệm, phòng chế tạo thiết bị, phòng máy chủ điều khiển, đường hầm sửa chữa, còn có một người máy được chế tạo cực kỳ tinh xảo có nhiệm vụ quét dọn tu sửa hằng ngày cho cả chiếc phi thuyền.

    Trong vũ trụ mênh mông vô bờ này, một chiếc phi thuyền nho nhỏ đang gấp rút tiến lên, tốc độ đại khái đạt đến 33 km/s. Cho dù như thế, nếu nó muốn bay tới hành tinh khí khoảng cách mình gần nhất là Sao Mộc cũng phải mất hơn 200 ngày.

    Không sai, trạm thứ nhất mà Tiêu Vũ muốn tới chính là Sao Mộc, bởi vì Sao Mộc là nơi có nhiên liệu hạt nhân gần như vô hạn. Tuy bởi vì đủ loại nguyên nhân nên Tiêu Vũ đã lựa chọn nhiên liệu hóa học làm động lực cho phi thuyền của mình, nhưng chờ sau khi mình có thể nghiên cứu ra lò phản ứng nhiệt hạch, hắn sẽ lập tức thăng cấp hệ thống động lực thành động lực hạt nhân.

    Nhìn từ kính thiên văn, phương hướng chỗ Trái Đất đã biến thành một cái màn ánh sáng khổng lồ, Tiêu Vũ biết rõ, nó là do nước biển trên Trái Đất bị Mặt Trời chiếu bốc hơi hình thành. Theo thời gian những thứ này sẽ dần tróc bong ra, sau đó rơi lả tả ở trong không gian vũ trụ mênh mông bao la bát ngát, toàn bộ quá trình có thể sẽ tiếp diễn hơn triệu năm.

    Còn vô số mảnh vỡ được hình thành từ Trái Đất bị nổ vỡ, trong khoảng thời gian tới sẽ có một phần phóng về hướng Mặt Trời, một phần sẽ phóng ra ngoài không gian bao la, phần còn lại thì sẽ chậm rãi dung hợp lại trong lúc va chạm với nhau, cuối cùng hình thành một hành tinh mới. Đương nhiên, khối lượng của hành tinh mới này sẽ nhỏ hơn rất nhiều so với lúc ban đầu.

    -Haizzz!
    Trong lòng Tiêu Vũ lặng lẽ thở dài một hơi. Nhìn thấy quê hương của mình cứ thế mà bị chôn vùi, lại nhớ tới hơn 7 tỷ người đã chết đi trong nháy mắt, trong lòng hắn cảm thấy cực kỳ khó chịu.

    - Đáng tiếc là ta không có năng lực để cứu mọi người... Chẳng qua vụ nổ này hình như có chút kì quặc, giống như là có lực tác động kì quặc nào đó điều khiển vậy.
    Tiêu Vũ khởi động khả năng tính toán không lồ của mình, dựa theo logic suy tính nhưng không có nhận được chút kết quả nào, nên không thể không bỏ qua ý nghĩ này.

    - Vũ trụ mênh mông, nơi đâu mới là nhà đây?
    Tâm trạng Tiêu Vũ có chút sa sút, chỉ là ngay tích tắc hắn liền điều chỉnh lại tâm trạng:
    - Lấy năng lực tính toán hiện tại của ta, tốc độ phát triển khoa học kỹ thuật của một mình ta đã có thể vượt qua tốc độ phát triển so với toàn bộ nhân loại rồi. Thậm chí tại sau khi ta tìm được vật liệu mới, chế tạo ra máy tính mới càng mạnh mẽ hơn thì tốc độ này còn có thể nhanh hơn nữa. Như vậy, bắt đầu thăm dò những ảo diệu của vũ trụ vô ngần này thôi!

    Nghĩ tới chuyện này, trong lòng Tiêu Vũ lập tức phấn chấn trở lại.

    Đúng lúc này, phương hướng chỗ Trái Đất có một chấm sáng dẫn đến sự chú ý của Tiêu Vũ. Kính thiên văn được trang bị ngoài phi thuyền lập tức xoay chuyển đến góc độ phù hợp, nhắm ngay hướng chấm sáng đó.

    Bởi vì chấm sáng này rất lớn, lại thêm khoảng cách giữa nó và hắn không quá xa, nên Tiêu Vũ rất dễ dàng liền xác định được khối lượng của thiên thể này.

    - Là Mặt Trăng ah... Hiz-khazzz... không đúng.
    Trong đầu Tiêu Vũ bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ không tốt, hắn lập tức lấy tham số quỹ đạo, tham số chất lượng, tham số tốc độ,... các loại tham số vận chuyển của các hành tinh trong hệ Mặt Trời đưa vào một cái công thức, năng lực tính toán mạnh mẽ thoáng cái liền tính toán ra kết quả.

    - Làm sao có thể trùng hợp như vậy? Làm sao có thể trùng hợp như vậy? Làm sao có thể trùng hợp va vào nhau? Lấy tốc độ hiện giờ của Mặt Trăng hẳn là trực tiếp xẹt qua Sao Mộc rồi bay ra ngoài không gian mới đúng! Quỹ đạo của chúng nó làm sao có thể trùng hợp trùng lặp với nhau được?

    - Ông trời của con ơi... ông đang đùa con đấy ư, thế này không phải là muốn con chết sao?
    Tiêu Vũ trợn mắt há mồm nhìn xem kết quả, trong lòng không ngừng chửi ầm lên.

    - Trời ạ! Lẽ nào ta thật sự muốn trở thành nhân chứng cho sự kiện va chạm đồ sộ nhất từ trước tới nay trong Hệ Mặt Trời ư?

    Tiêu Vũ bất lực kêu lên.

    Kết quả tính toán chuẩn xác nói cho hắn biết, bằng tốc độ hiện tại của Mặt Trăng, đại khái 50 ngày sau Mặt Trăng sẽ trực tiếp va chạm chính diện vào.... Sao Mộc - hành tinh lớn nhất Hệ Mặt Trời.

    Thông thường giữa hai vật thể kích thước cấp độ hành tinh thì việc va chạm chính diện rất hiếm khi xảy ra. Khả năng lớn nhất là Mặt Trăng sẽ bị Sao Mộc bắt trở thành vệ tinh của mình, sau đó quỹ đạo của nó dần dần thu nhỏ lại, đến một khoảng cách nào đó thì Mặt Trăng sẽ bị xé ra thành nhiều mảnh nhỏ rồi lần lượt đâm vào Sao Mộc.

    Thời điểm phát sinh va chạm có thể sẽ xảy ra sau mấy chục ngàn năm nữa, nhưng quỹ đạo của Mặt Trăng hết lần này tới lần khác lại trùng hợp như vậy, quỹ đạo lại trùng hợp trực tiếp va chạm chính diện với nhau.

    - Trình độ khoa học kỹ thuật, trình độ thiết bị của ta vẫn còn nằm ở giai đoạn đầu, làm sao có thể tránh thoát sự kiện va chạm lừng lẫy vũ trụ như vậy đây trời?
    Tiêu Vũ kêu gào thảm thiết.

    700 nghìn năm trước, đường kính của ngôi sao băng khiến cho khủng long tuyệt chủng cũng chỉ mới 10km mà thôi. Mà đường kính của Mặt Trăng đây? Là hơn 3.400km đấy!

    Sao Mộc có đường kính gần 140.000km! Lúc trước, khi các mảnh vỡ của sao chổi Shoemaker-Levy 9 va chạm sao Mộc, đường kính mỗi mảnh vỡ cũng chỉ tầm 2km thì tổng năng lượng bộc phát ra lúc va chạm cũng đã vượt qua 40.000 tỷ tấn TNT! Tốc độ của các mảnh vỡ sao chổi Shoemaker-Levy 9 lúc đó là 210.000 km/h, mà bây giờ tốc độ của Mặt Trăng là hơn 400.000 km/h.

    Va chạm như vậy sẽ bộc phát ra bao nhiêu năng lượng? Tiêu Vũ không dám đi tính toán. Nhưng hắn có thể khẳng định, đến lúc đó lượng vật chất phun trào và bùng nổ bức xạ do va chạm tạo thành tuyệt đối sẽ quét ngang toàn bộ Hệ Mặt Trời. Vành đai tiểu hành tinh sẽ bị trực tiếp thổi tan, vành đai thiên thạch vừa được hình thành trên quỹ đạo Trái Đất cũng sẽ bị thổi loạn triệt để, dự tính có một khối lượng nhất định sẽ bắn đến tận Mặt Trời. Nếu như mảnh vỡ quá lớn sẽ trực tiếp đánh vỡ tầng đối lưu của Mặt Trời, tạo thành quá trình thất thoát vật chất cực lớn cho Mặt Trời, khiến Mặt Trời trở nên già đi sớm hơn.

    Nói cách khác, lần va chạm này có khả năng sẽ hủy diệt toàn bộ Hệ Mặt Trời, cho dù hủy diệt không được thì toàn bộ Hệ Mặt Trời cũng sẽ biến thành giống như địa ngục.

    Tiêu Vũ lúc này càng thêm hoài nghi lần này Trái Đất bị hủy diệt là kết quả do tính toán âm thầm của thế lực nào đó, nếu không làm sao có chuyện trùng hợp tới như vậy.

    - Mẹ nó, trước nghĩ biện pháp tránh thoát giai đoạn va chạm mãnh liệt nhất cái đã. Nếu như bị bức xạ do va chạm tạo thành bao trùm mất, chỉ bằng trình độ khoa học kỹ thuật hiện nay của ta thì cả chiếc phi thuyền tuyệt đối sẽ bị hòa tan ngay tức khắc, cho dù cách xa nhau vài tỷ km cũng vô dụng.

    Trong lúc Tiêu Vũ âm thầm kinh hãi cũng không quên toàn lực khởi động năng lực tính toán khổng lồ của mình.

    Mô-đun điều khiển trung tâm* do Tiêu Vũ tự mình thiết kế chế tạo này có trình độ khoa học kỹ thuật siêu việt nhân loại ít nhất 20 năm, khả năng tính toán của nó cơ hồ tương đương với Thiên Hà-2 - siêu máy tính nhanh nhất Trái Đất, nhưng tiêu hao của nó chỉ bằng 1/10000 so với Thiên Hà-2.
    (*)Central Control Module (CCM).

    Trong nháy mắt, vô số tham số quỹ đạo, tham số tốc độ,... các loại tham số được tính toán, vô số đèn chỉ thị nhanh chóng lập lòe. Đến nửa giờ sau, Tiêu Vũ mới hồi phục lại thần trí.

    - Chỉ có làm như thế rồi! Hừm, như vậy đoán chừng sẽ có 50% tỷ lệ bình an vượt qua khoảng thời gian đầu của vụ va chạm mãnh liệt nhất này, chẳng qua... năng lượng của ta dự trữ không đủ rồi.
    Trong lòng Tiêu Vũ âm thầm kêu khổ.

    - Thay đổi quỹ đạo tiến về sao Hỏa, dự tính 20 ngày sau sẽ tới quỹ đạo Sao Hỏa, sau đó giữ vững vị trí trốn ở phía sau Sao Hỏa, dùng sao Hỏa để làm tấm khiên, hẳn là có thể vượt qua được tai nạn lần này. Sau đó... Sao Mộc là không thể dừng chân rồi, vậy thì đi Sao Thổ đi. Titan* cũng không tệ, trên đó dự trữ lượng lớn mêtan có thể dùng làm nhiên liệu. Chỉ là chất oxy hoá vẫn là một vấn đề làm đau đầu, không có chất oxy hoá mêtan cũng không thể cháy. Mặc kệ rồi, tới đâu hay tới đó, dù sao ta bây giờ cũng sắp chết rồi.
    (*)Hoặc Saturn VI là vệ tinh lớn nhất của Sao Thổ vệ tinh lớn thứ hai trong Hệ Mặt Trời, sau vệ tinh Ganymede của Sao Mộc.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 01-01-2017 lúc 11:42. Lý do: Edit sai.@.@
    Có một số việc, có thể làm, nhưng không thể nói.
    Có một số việc, có thể nói, nhưng không thể làm.
    Có một số việc, không thể nói, cũng không thể làm.

  4. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aaaaza,Andromeda,endlove,Gintoki,phammanh05,raycaster,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  5. #3
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 2: Mặt Trăng và Sao Hỏa đâm vào nhau

    Editor: Luciferht





    Đây chính là kế hoạch của Tiêu Vũ, nhưng kế hoạch này lại có một sơ hở rất lớn, đó là vấn đề số lượng nhiên liệu tiêu hao trước khi tới được Titan.

    Lấy trình độ khoa học kỹ thuật trước mắt của nhân loại, phương thức phóng ra phi thuyền vũ trụ đều là dùng lực đẩy của hỏa tiễn để đạt đến tốc độ vũ trụ cấp 2. Sau khi thoát khỏi lực hút của Trái Đất, phi thuyền vũ trụ chủ yếu là dựa vào quán tính để phi hành, nhiên liệu được mang theo cũng chỉ dùng để tăng giảm tốc độ lúc cần thiết. Đương nhiên, chiếc phi thuyền của Tiêu Vũ sẽ không giống bình thường.

    Phi thuyền của Tiêu Vũ là được lắp ráp ở trên quỹ đạo ngoài Trái Đất, sau đó dựa vào nhiên liệu đã được chuẩn bị từ trước thoát khỏi lực hút Trái Đất, bay ra ngoài không gian. Mặc dù ngày từ đầu hắn đã dùng hết khả năng mang theo càng nhiều nhiên liệu, cùng với hiệu suất sử dụng nhiên liệu cũng đã được tối ưu hóa, nhưng để thoát khỏi lực hút của Trái Đất cũng phải mất đến 35% nhiên liệu, lại tải qua mấy lần tăng tốc, số nhiên liệu hiện giờ nhiều nhất chỉ còn lại 60%.

    Mà số nhiên liệu cần để duy trì trốn phía sau Sao Hỏa cũng không phải là số lượng nhỏ. Hơn nữa, sau khi bay tới quỹ đạo Sao Hỏa cần giảm tốc độ, thoát khỏi lực hút Sao Hỏa cần tăng tốc độ, bay tới quỹ đạo Titan lại cần giảm tốc độ, những thứ này đều cần tiêu hao không ít nhiên liệu.

    Kế hoạch ban đầu của Tiêu Vũ chính là bay thẳng đến Europa*, bởi vì Europa là nơi có khả năng tồn tại nước dưới dang chất lỏng ngoại trừ Trái Đất trong hệ Mặt Trời. Đã có nước trạng thái lỏng, lại nhờ hoàn cảnh đặc thù của nơi này cùng với một số kỹ thuật đặc biệt, hắn có thể thu thập được hydro lỏng và oxy lỏng làm nhiên liệu, sau đó chuyên tâm nghiên cứu kỹ thuật phản ứng nhiệt hạch. Chờ sau khi hoàn toàn nắm giữ kỹ thuật động cơ nhiệt hạch, lại từ trên Sao Mộc thu thập đầy đủ nhiên liệu cho phản ứng nhiệt hạch, Tiêu Vũ lập tức rời đi Hệ Mặt Trời, bay ra vũ trụ bên ngoài. Nhưng kế hoạch tốt đẹp này đã bị sự kiện Mặt Trăng va vào Sao Mộc quấy nhiễu mất.
    (*)Europa là vệ tinh thứ sáu, tính theo quỹ đạo từ trong ra ngoài của Sao Mộc.

    Rơi vào đường cùng, Tiêu Vũ đành phải điều chỉnh phương hướng phun ra của động cơ, sau đó thay đổi quỹ đạo bay về phía Sao Hỏa.

    Thoáng cái gần mười ngày trôi qua. Ngay trong khoảng thời gian này, Mặt Trăng đã lướt qua quỹ đạo của Sao Mộc, nó giống như một con thú khổng lồ nổi cơn điên nhanh chóng lao thẳng về phía Sao Mộc, máy quay của Tiêu Vũ cũng đang mật thiết chú ý tới Mặt Trăng.

    Lại thêm 20 ngày thoáng chốc trôi qua, lúc này Sao Hỏa đỏ rực đã xuất hiện trong tầm mắt Tiêu Vũ.

    Trải qua giảm tốc, tốc độ phi thuyền Tiêu Vũ hạ xuống còn 4000 m/s, nhưng lần giảm tốc này cũng tiêu hao ít nhất 5% nhiên liệu, làm cho Tiêu Vũ đau lòng đến nhếch miệng.

    Nhưng việc tiêu hao này là cần thiết đấy, vì nếu không nhanh chóng giảm tốc độ thì phi thuyền sẽ bay thẳng qua Sao Hỏa. Chỉ có giữ vững tốc độ vào khoảng 4000m/s thì mới có thể bị Sao Hỏa hấp dẫn, theo đó tiến vào vờn quanh quỹ đạo Sao Hỏa.

    Sau khi thành công tiến vào quỹ đạo vận chuyển vờn quanh Sao Hỏa ở độ cao cách 3000km, Tiêu Vũ bắt đầu chậm rãi quay tròn vòng quanh nó, lặng lẽ chờ đợi thời khắc va chạm khủng khiếp tiến đến.

    Độ cao này là khoảng cách thích hợp nhất mà Tiêu Vũ trải qua tính toán tỉ mỉ cho ra kết quả. Ở độ cao này, sẽ có thể đem phi thuyền hoàn toàn giấu kín ở phía sau Sao Hỏa trong lúc va chạm bộc phát ra năng lượng, mà lúc thoát khỏi lực hút Sao Hỏa cũng có thể giúp số năng lượng cần tiêu hao giảm đến mức thấp nhất.

    Phi thuyền của Tiêu Vũ lúc này đang lấy Sao Hỏa làm tâm hình tròn để tiến hành chuyển động tròn. Lấy tốc độ hiện giờ của phi thuyền, không tới hai giờ là có thể vờn quanh Sao Hỏa một vòng.

    Mặt Trăng còn chưa đánh tới Sao Mộc thì các thiên thạch đến từ Trái Đất đã bắt đầu "ghé thăm" Sao Hỏa rồi. Thời gian gần đây, mật độ và chất lượng của sự kiện vẫn thạch va chạm phát sinh trên Sao Hỏa đã tăng lên một cách rõ rệt. Nhìn thấy trên Sao Hỏa thỉnh thoảng lại bộc phát ra từng mảng tia chớp, trong lòng Tiêu Vũ bất giác dâng lên một nỗi lo vô hình.

    Bề mặt những khối vẫn thạch tới từ Trái Đất kia rõ ràng còn có đặc thù thuộc về sinh mệnh tồn tại. Ví dụ như khối thiên thạch có chiều dài 300m, chiều rộng 50m này, có thể thấy được rõ rệt bề ngoài bóng loáng sáng ngời của nó. Tiêu Vũ phỏng đoán đây hẳn là một khối thiên thạch được cấu thành chủ yếu từ sắt thép.

    Tiêu Vũ trông mà thèm thuồng không thôi, rất muốn mang khối này bỏ vào trong túi, dù sao sau này muốn cải tạo phi thuyền cũng cần phải có lượng lớn vật liệu. Nhưng sự thật phủ phàng lại làm cho hắn thất vọng rồi. Đừng nói là khối thiên thạch có thể tích khổng lồ như vậy, coi như nó là một khối thiên thạch nho nhỏ thì hắn cũng không có năng lực bắt lấy. Bởi vì dưới tốc độ nhanh như vậy, một viên thiên thạch nhỏ bé đã tương đương với một viên lựu đạn rồi, mà hắn vào lúc này lại không chịu nổi những đả kích ngoài ý muốn này.

    Đây cũng là khối vẫn thạch to nhất trong khoảng thời gian này. Lúc trước, sự kiện Tunguska trên Trái Đất đã được phỏng đoán là do một viên vẫn thạch có đường kính khoảng 30m đâm vào Trái Đất, sau đó nổ tung trong tầng khí quyển tạo thành. Năng lượng bộc phát ra trong lần nổ tung đó có cường độ tương đương với hơn một ngàn quả bom nguyên tử Hiroshima, mà khối thiên thạch bằng sắt thép hiện giờ lại có khối lượng và thể tích lớn hơn mấy lần so với trước kia.

    May mắn là thời điểm phát sinh va chạm phi thuyền của Tiêu Vũ vừa lúc đang mặt khác của Sao Hỏa. Nhưng dù như thế, thông qua kính viễn vọng quang học hắn cũng quan trắc được đến khối vẫn thạch này này đã tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với Sao Hỏa.

    Sóng xung kích khổng lồ khiến độ lệch tâm của Sao Hỏa tăng lên 0,2%, ở ngay sau điểm bị va chạm đột ngột mọc lên một ngọn núi cao đến 10.000m. Cùng lúc đó, vô số ngọn núi lửa vốn đã ngừng hoạt động trên Sao Hỏa cũng đã bắt đầu phun trào trở lại, bụi mù dày đặc gần như bao trùm toàn bộ mặt ngoài Sao Hỏa. Lớp băng khô vĩnh cửu ở hai cực cũng bị hòa tan, trên Sao Hỏa bất ngờ xuất hiện cơn mưa mà trăm ngàn năm cũng không thể thấy. Đồng thời, vài lần động đất kịch liệt gần như cải biến toàn bộ bề mặt của Sao Hỏa.

    Tiêu Vũ lúc này càng cảm thụ sâu sắc câu nói "Toàn bộ Hệ Mặt Trời là một kết cấu chỉnh thể tinh xảo, chỉ cần có một mắt xích trong đó xuất hiện vấn đề thì sẽ ảnh hưởng đến hết thảy những thứ còn lại."

    Trái Đất nổ tung không chỉ là chuyện của riêng Trái Đất, mà sự nổ tung của nó nhất định sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ Hệ Mặt Trời, hơn nữa còn là ảnh hưởng cực lớn, không thể xem nhẹ.

    Chứng kiến toàn bộ chuyện này, trong lòng Tiêu Vũ chợt dâng lên nỗi thương cảm vô danh, bất chợt sinh ra cảm giác thố tử hồ bi:
    - Biến đổi mạnh mẽ như vậy, cho dù trên Sao Hỏa có sinh vật sống thì có lẽ cũng đã chết sạch rồi!

    Ngoại trừ cần linh hoạt né tránh những mảnh vỡ tung tóe do vụ va chạm trên Sao Hỏa vài lần vụ va chạm phát sinh trên Sao Hỏa lần này cơ bản không có tạo thành hưởng gì cho Tiêu Vũ. Nếu như có, chính là khiến hắn phải suy nghĩ về kết quả của việc Mặt Trăng đâm vào Sao Mộc.

    Nghĩ tới nghĩ lui, không ngờ Tiêu Vũ lại bắt đầu mơ hồ có chút chờ mong về vụ va chạm lần này:
    - Va chạm có mức độ thế này, không dám nói là toàn bộ Dải Ngân Hà, nhưng ít nhất ở trong Hệ Mặt Trời này cũng có thể xem là hiếm có chứ? Không ngờ ta có thể tận mắt chứng kiến sự kiện lớn thế này, cuộc đời này coi như không có sống uổng phí rồi.

    Bất giác đã trôi qua hơn 20 ngày, khoảng cách thời điểm va chạm trong dự đoán chỉ còn lại có mười ngày.

    Tiêu Vũ đã bắt đầu từ từ giảm xuống tốc độ của mình, cũng tương ứng, vì để tránh cho sẽ bị lực hút của Sao Hỏa hút xuống bề mặt của nó, hắn không thể không tăng mạnh công suất của động cơ hướng về Sao Hỏa. Rốt cuộc, tại trước một ngày vụ va chạm xảy ra, Tiêu Vũ cũng đem phi thuyền cố định ở mặt sau Sao Hỏa.

    Tiêu Vũ hiện giờ cùng với trọng tâm của Sao Hỏa và trọng tâm Sao Mộc đại khái đang tạo thành một đường thẳng tắp, như vậy có thể né tránh mức độ tối đa ảnh hưởng đến từ Sao Mộc.

    Xuất phát từ tâm lý tìm kiếm mới lạ, Tiêu Vũ thật sự không cam tâm bỏ qua cơ hội tận mắt chứng kiến vụ va chạm khổng lồ này, vì vậy, hắn đã sớm mang một cái vệ tinh nhỏ trên phi thuyền phóng cho nó vờn quanh quỹ đạo Sao Hỏa. Cứ như vậy, cho dù hắn trốn ở mặt sau Sao Hỏa cũng có thể thông qua tiếp sóng chứng kiến hình ảnh chúng va chạm.

    Lấy quỹ đạo hiện tại để tính toán thì khoảng cách giữa Sao Hỏa và Sao Mộc bây giờ là chừng 500 triệu km, cũng chính là nói, hơn nửa giờ sau khi chạm xảy ra thì hình ảnh cùng với ảnh hưởng của vụ va chạm mới truyền tới nơi này.
    (*) Tốc độ của ánh sáng (trong chân không) là 299.792,458 m/s.

    Dựa vào số liệu nhận được từ lần quan trắc sau cùng, trong lòng Tiêu Vũ bắt đầu yên lặng đếm ngược.

    Trên thực tế, vào lúc này va chạm hẳn là đã xảy ra rồi, chẳng qua hình ảnh vụ va chạm vẫn chưa vượt qua được khoảng cách 500 triệu km để truyền tới đây. Tưởng tượng tới hình ảnh cực kỳ kinh người đó, trong lòng Tiêu Vũ không khỏi càng thêm rạo rực.

    - 10, 9, 8,... 2, 1!

    Thời gian hoàn toàn đúng như đã dự đoán, Tiêu Vũ thấy được một cảnh tượng vượt quá trí tưởng tượng.

    Trong không gian, ánh sáng đến từ Mặt Trời có lẽ đã bị những mảnh vỡ của Trái Đất che lại, nên Hệ Mặt Trời lúc này trông rất tối.

    Tuy nhiên, ngay trong một mảnh đen kịt tại chân trời bao la bát ngát kia, bỗng nhiên xuất hiện một nguồn sáng cực kỳ to lớn, mà cường độ của nguồn sáng này cơ hồ muốn vượt qua Mặt Trời mười mấy lần! Nguồn sáng khổng lồ này lập tức chiếu sáng toàn bộ Hệ Mặt Trời.

    Hình ảnh này chỉ xuất hiện trong chớp mắt, sau đó tín hiệu lập tức đứt đoạn. Tiêu Vũ biết rõ, là do vệ tinh nhỏ đó đã bị phóng xạ kinh khủng tới từ Sao Mộc hòa tan mất.

    Mà Tiêu Vũ còn chưa kịp phục hồi lại tinh thần từ trong khiếp sợ, liền cảm nhận được ảnh hưởng to lớn do Mặt Trăng và Sao Mộc va chạm mang đến.

    Nguồn sáng, nguồn nhiệt mạnh mẽ cùng với tia phóng xạ năng lượng cao trực tiếp quấy cho Sao Hỏa long trời lở đất.

    Những va chạm trước đó của các vẫn thạch sắt thép đến từ Trái Đất đã khiến cho vô số hạt bụi bao phủ toàn bộ tầng khí quyển Sao Hỏa, để cho toàn bộ Sao Hỏa bị bao phủ bên trong bóng tối. Năng lượng mạnh mẽ tới từ Sao Mộc tập kích tới, tia phóng xạ năng lượng cao trực tiếp đun nóng tầng khí quyển vốn đã vô cùng hỗn loạn của nó, nén khí quyển của nó tạo thành một vòi rồng siêu lớn. Sức gió mạnh mẽ đến mức mang một ít đá vụn quét bay tới trong quỹ đạo của nó.

    Đối mặt sức mạnh to lớn thế này của vũ trụ, Tiêu Vũ không dám nhúc nhích chút nào, chỉ biết yên lặng trốn đằng sau Sao Hỏa, yên lặng quan sát hết thảy những thứ này.

    Tiêu Vũ bắt đầu cảm thấy may mắn vì đã làm ra quyết định chính xác, nếu không có tìm được tấm khiên lớn như Sao Hỏa, chỉ sợ mình lúc này đã biến thành một vũng nước thép.

    Bước chân của tia phóng xạ năng lượng cao không hề dừng lại chút nào, sau khi xẹt qua quỹ đạo Sao Hỏa, nó tiếp tục dùng tốc độ ánh sáng phóng thẳng về hướng quỹ đạo Trái Đất.

    Trên quỹ đạo Trái Đất lúc này là một đám sao chổi đang tập hợp, chúng nó ở dưới tác dụng của áp suất ánh sáng, nhiệt độ cùng với hạt năng lượng cao của Mặt Trời nên đều kéo theo một cái thật dài ở phía sau. Nhưng sau khi năng lượng mạnh mẽ từ Sao Mộc quét tới, vô số ngôi sao chổi lập tức bị đánh tan, tựa như trong chớp mắt đó Mặt Trời đã tháo xuống chiếc khăn che mặt, phát sáng lên. Nhưng chỉ một giây sau, năng lượng đến từ Sao Mộc đã tạm thời vượt qua năng lượng của Mặt Trời, sau đó thổi bay những ngôi sao chổi kia về hướng Mặt Trời.

    Thông qua cường độ ánh sáng của Sao Mộc mà sao chổi phản xạ, Tiêu Vũ đã suy tính ra độ sáng đại khái của Sao Mộc vào thời khắc này.

    Giờ phút này, độ sáng tuyệt đối của Sao Mộc chắc chắn đã vượt qua Mặt Trời không chỉ mười mấy lần! Nói cách khác, nếu đặt Sao Mộc và Mặt Trời ở cùng một khoảng cách, độ sáng vào lúc này của Sao Mộc có thể cao hơn Mặt Trời đến mười mấy lần.

    Đó là sức mạnh to lớn vĩ đại đến cỡ nào!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile





    Tốc độ vũ trụ cấp 1 nếu vận tốc đủ lớn để trở thành vệ tinh của một hành tinh nào đó: Với Trái Đất là 7,9 km/s
    Tốc độ vũ trụ cấp 2 nếu đủ lớn để trở thành vật thể bay xung quanh Mặt Trời: khoảng 11,2 km/s
    Tốc độ vũ trụ cấp 3 nếu đủ lớn để thoát ra khỏi lực hấp dẫn của Mặt Trời: khoảng 16,6 km/s
    Tốc độ vũ trụ cấp 4 nếu đủ lớn để thoát ra khỏi lực hấp dẫn của dải Ngân Hà: 525 km/s
    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 01-01-2017 lúc 11:41. Lý do: Edit lại.
    Có một số việc, có thể làm, nhưng không thể nói.
    Có một số việc, có thể nói, nhưng không thể làm.
    Có một số việc, không thể nói, cũng không thể làm.

  6. Bài viết được 6 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aaaaza,Andromeda,Gintoki,raycaster,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  7. #4
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 3: Gió Sao Mộc

    Editor: Luciferht





    Thông qua kinh viễn vọng, Tiêu Vũ quan trắc thấy những mảnh vỡ hình thành từ Trái Đất nổ tung bắt đầu xuất hiện chấn động hỗn loạn, có một ít mảnh vỡ dần dần rời khỏi quỹ đạo ban đầu sau đó bay về phía Mặt Trời, nhưng những mảnh vỡ đó cuối cùng vẫn không có rời khỏi quỹ đạo quá xa. Tiêu Vũ thầm thở phào nhẹ nhõm, thấy may mắn vì Mặt Trời có thể tránh thoát tai nạn, cũng may mắn vì mình đã tránh thoát một kiếp. Bức xạ năng lượng cao bộc phát chính là như vậy, uy lực mạnh mẽ, tới cũng nhanh và đi cũng lẹ.

    Tiêu Vũ cũng không có từ mặt sau Sao Hỏa bay ra, bởi vì bức xạ năng lượng cao bộc phát cũng chỉ là lớp xung kích thứ nhất mà thôi, đằng sau nó vẫn còn một lớp nữa.

    Đó chính là luồng hạt điện tích năng lượng cao, hay còn được gọi là gió Mặt Trời, cực quang trên Trái Đất chính chính là sản phẩm của quá trình tương tác giữa các hạt điện tích đến từ Mặt Trời và từ trường trên Trái Đất.

    Khi vết lóa Mặt Trời bùng phát, sau khi cường độ của các hạt điện tích năng lượng cao đạt đến cao nhất, nó thậm chí có thể ảnh hưởng đến đường truyền vệ tinh, khiến cho hệ thống điện bị tê liệt. Sự cố mất điện diện tích lớn nhất của nước Mỹ vào thế kỷ 20 chính là do vết lóa Mặt Trời bùng phát tạo thành đấy.

    Cho nên dùng đầu gối để suy nghĩ cũng có thể đoán được, luồng hạt điện tích năng lượng cao đến từ Sao Mộc lần này tuyệt đối vượt qua Mặt Trời rất nhiều lần. Dù sao, Mặt Trời phun trào là tại tình huống bình thường phóng ra, còn tình huống lúc này của Sao Mộc.... có trời mới biết nó đã thay đổi đến trình độ nào.

    Tốc độ của luồng hạt điện tích năng lượng cao chậm hơn rất nhiều so với tốc độ ánh sáng, đại khái ở khoảng 4 triệu km/h. Dựa theo tốc độ này, ước chừng 5 ngày sau sẽ tới được quỹ đạo Sao Hỏa.

    Điều đáng lo nhất chính là Tiêu Vũ hiện tại phải dựa vào thiết bị điện tử để sinh tồn. Mặc dù bây giờ còn đang núp ở đằng sau Sao Hỏa, nhưng không ai có thể nói chắc, lần gió Sao Mộc bùng phát này sẽ tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng cho Tiêu Vũ.

    Đợt nguy cơ thứ nhất xem như tránh thoát rồi, nhưng trong lòng Tiêu Vũ lại bị rót đầy lòng tò mò. Nghĩ tới nghĩ lui, hắn rốt cuộc quyết định lấy ra một phần từ trong số nhiên liệu còn thừa không nhiều để thay đổi quỹ đạo một chút, quan trắc Sao Mộc.

    Vừa từ đằng sau cái bóng cực lớn của Sao Hỏa bay ra, Tiêu Vũ lập tức xoay chuyển kính thiên văn nhắm ngay hướng Sao Mộc.

    Từ trên quỹ đạo Sao Hỏa quan trắc Sao Mộc, nếu nhìn bằng mắt thường thì chỉ có thể nhìn thấy một đốm sáng, không thể thấy được bất kỳ một chi tiết, tỉ mỉ nào. Tuy nhiên kính viễn vọng quang học trên phi thuyền Tiêu Vũ đã trải qua cải tiến đặc biệt, hơn nữa nơi này so với trên Trái Đất lại gần hơn mấy chục triệu km, cho nên chất lượng hình ảnh mà hắn thu được không hề chênh lệch với kính thiên văn vũ trụ Hubble.

    Vừa nhìn, Tiêu Vũ lại bị sợ ngây người thêm lần nữa.

    Toàn bộ bề mặt đối diện với Mặt Trời của Sao Mộc đều biến thành màu đỏ sậm, tựa như là đang chảy máu. Có vô số luồng khí xoáy đang điên cuồng tàn phá bừa bãi trên đấy, thậm chí ngay cả quỹ đạo các vệ tinh của nó đều gặp phải ảnh hưởng.

    Trục tự quay của Sao Mộc bị lần va chạm này làm nghiêng thêm 3° so với trước kia.

    Trong lúc Tiêu Vũ cẩn thận quan trắc hình ảnh này, cùng lúc đó, hết thảy thiết bị quan trắc trên phi thuyền đều được khởi động, dùng hết khả năng để thu thập số liệu. Loại dữ liệu này cực kỳ quý báu, nó có tác dụng tham khảo rất quan trọng đối với việc phát triển khoa học kỹ thuật sau này của Tiêu Vũ.

    Quan trắc một giờ sau, Tiêu Vũ đột nhiên phát hiện một vấn đề rất quan trọng: Tại sao trên khu vực va chạm của Sao Mộc đã xảy ra hiện tượng phản ứng nhiệt hạch?

    Trong lòng Tiêu Vũ không khỏi giật thót một cái, sau đó hắn lập tức bỏ qua hết thảy mọi tính toán dữ liệu râu ria, dùng toàn bộ năng lực để tập trung phân tích hiện tượng này.

    Thời gian chậm rãi trôi qua, thông qua việc quan trắc Sao Mộc, lý luận vốn vẫn còn thiếu sót trong lòng hắn bắt đầu được chậm rãi hoàn thiện - lý luận về phản ứng nhiệt hạch.

    Thiên nhiên vĩ đại có phương thức đặc biệt của riêng nó, thông qua sự kiện Mặt Trăng va chạm Sao Mộc nó đã dạy cho Tiêu Vũ một bài học, dạy cho hắn tri thức về phản ứng nhiệt hạch.

    Sớm nhất có thể ngược dòng tìm hiểu đến công thức vô cùng nổi tiếng - E=mc2 - của Einstein. Từ rất sớm nhân loại đã bắt đầu thăm dò đối với năng lượng hạt nhân, ví dụ điển hình nhất chính là bom hydro. Chẳng qua bom hydro là thuộc về phản ứng nhiệt hạch không thể điều khiển, dùng để làm vũ khí thì còn được, còn lại thì không cần bàn. Cho nên muốn lợi dụng tốt nguồn năng lượng vĩ đại là năng lượng hạt nhân này, nhất định phải tìm kiếm được phương pháp điều khiển phản ứng nhiệt hạch.

    Bản thân Tiêu Vũ là người đứng đầu giới khoa học, hắn tự nhiên cũng rất có nghiên cứu đối với kỹ thuật này, tuy nhiên ngay cả hắn cũng không thể giải quyết vấn đề này.

    Nhưng hiện tại, thông qua quan sát người thầy là tự nhiên vĩ đại này, Tiêu Vũ cảm thấy mình có lẽ đã có biện pháp giải quyết vấn đề này.

    Vấn đề lớn nhất gặp phải khi nắm giữ phản ứng nhiệt hạch là không có loại vật liệu nào có thể làm vật chứa cho phản ứng nhiệt hạch trong lò phản ứng hạt nhân Bởi vì lúc xảy ra phản ứng, độ nóng sẽ đạt tới vài chục triệu đến trăm triệu độ C, mà trong số những vật liệu nhân loại đã biết thì không có loại vật liệu nào chịu được nhiệt độ như vậy.

    Vì vậy nhân loại đề xuất hai loại phương pháp: điều khiển bằng từ trường và điều khiển bằng laser. Dựa vào từ trường hoặc là quán tính để ước thúc phản ứng nhiệt hạch của lò phản ứng hạt nhân, khiến cho nó có thể ổn định truyền năng lượng ra bên ngoài. Chỉ là hai loại phương pháp này vẫn còn ở giai đoạn lý luận.

    Tiêu Vũ chính là chuyên môn nghiên cứu phương pháp điều khiển bằng từ trường đấy.

    Sao Mộc có từ trường rất mạnh, nên từ trường của nó đã biến điểm va chạm thành một lò phản ứng hạt nhân, đem những năng lượng đang lan tỏa ra ngoài ước thúc ổn định trong đó.

    Đây là phương pháp giảng dạy hiệu suất nhất, súc tích nhất.

    Cũng giống như ngươi không biết gấp máy bay giấy, nếu trực tiếp ngươi đó một chiếc máy bay giấy đã gấp sẵn, sau đó yêu cầu ngươi nghiên cứu ra cách gấp lại không cho phép ngươi tháo nó ra, ngươi có thể sẽ cảm thấy rất khó khăn vì không có đầu mối. Nhưng nếu có một người làm mẫu cách gấp một lần cho ngươi, có khả năng rất lớn ngươi sẽ lập tức học được cách gấp.

    Mà ngay lúc này, đại tự nhiên đang ở trước mặt Tiêu Vũ làm mẫu gấp chiếc "máy bay giấy" phản ứng nhiệt hạch một lần cho hắn xem.

    Nếu bây giờ Tiêu Vũ còn có ánh mắt, con mắt của hắn nhất định đã biến thành màu đỏ; nếu Tiêu Vũ còn có thể hô hấp, lúc này hô hấp của hắn nhất định đã cực kỳ dồn dập. Bởi vì không có bất kỳ người nào càng có thể cảm nhận được tầm quan trọng của phản ứng nhiệt hạch hơn Tiêu Vũ.

    Đã có phản ứng nhiệt hạch có thể điều khiển, cũng đại biểu cho việc di chuyển trong vũ trụ đã không còn là mơ ước, đại biểu cho nguồn năng lượng đã không còn là chiếc gông xiềng hạn chế sự phát triển của khoa học kỹ thuật.

    - Ước mơ du hành vũ trụ của ta rốt cuộc đã có hi vọng rồi!
    Tiêu Vũ xúc động đến muốn khóc.

    Tiêu Vũ liên tục quan trắc năm ngày, dùng hết khả năng để thu thập lấy dữ liệu về phản ứng nhiệt hạch, sau đó ở trước lúc luồng hạt điện tích năng lượng cao trong dự đoán lan truyền tới lại trốn về đằng sau Sao Hỏa. Đã có những dữ liệu quan trắc này, việc Tiêu Vũ phá giải nan đề phản ứng nhiệt hạch cũng chỉ còn là vấn đề thời gian, sớm hay muộn mà thôi.

    - Xây dựng hạm đội vũ trụ khổng lồ! Rời đi Hệ Mặt Trời! Chinh phục Dải Ngân Hà!
    Trong lòng Tiêu Vũ đang điên cuồng gào thét vì hưng phấn.

    Sau khi Tiêu Vũ trốn đến mặt sau Sao Hỏa được 5 giờ, luồng hạt điện tích năng lượng cao rốt cuộc đã tới quỹ đạo Sao Hỏa. Kết quả không hề nghi ngờ là mang tính tai nạn đấy.

    Cho dù đã có tấm khiên lớn như Sao Hỏa che chở, Tiêu Vũ vẫn bị ảnh hưởng từ gió Sao Hỏa, khiến phi thuyền của hắn trong chớp mắt có một nửa thiết bị bị hư tổn, năng lực tính toán của CCM của hắn cũng giảm xuống chỉ còn 30% so với thời điểm tốt nhất.

    Dòng hạt điện tích mang năng lượng cao có năng lực tróc bong rất mạnh, mà cường độ từ trường lại chẳng đáng kể gì. Nói cách khác, Sao Hỏa ở trước mặt luồng gió Sao Mộc mạnh mẽ này là gần như không có năng lực chống cự.

    Cơ hồ là trong chớp mắt, tầng khí quyển dơ bẩn của Sao Hỏa đã bị tróc bong gần như toàn bộ, dung nham đang điên cuồng phun trào dưới đất Sao Hỏa tức khắc trực tiếp lộ ra trong không gian vũ trụ.

    Ở dưới sức thổi mạnh mẽ không gì sánh được của gió Sao Mộc, cả Sao Hỏa đều trở thành một ngôi sao chổi cực kỳ to lớn. Nó quay về hướng Mặt Trời kéo theo cái đuôi thật dài, trong đó còn mang theo vô số vẫn thạch, hoàn toàn bao trùm phi thuyền nhỏ của Tiêu Vũ ở bên trong.

    - Mẹ nó đấy! Như vậy không phải à trêu chọc ta sao?
    Tiêu Vũ nhìn thấy một màn này, dưới sự kinh hãi không nhịn được bật chửi ầm lên.

    30% năng lực tính toán còn lại của CCM được phát động đến mức cao nhất, động cơ cùng với thiết bị radar cũng được khởi động hết công suất, tốc độ tiêu hao của nguồn năng lượng đã đạt đến tình trạng khiến Tiêu Vũ như đang chảy máu trong tim.

    - Ta vừa mới nhận được kỹ thuật nòng cốt mấu chốt nhất trong phản ứng nhiệt hạch có điều khiển, tương lai tốt đẹp đang chờ ta, ta không thể chết đi vào lúc này được!

    Chính tín niệm này đã chống đỡ Tiêu Vũ vượt qua đợt càn quét dài đến 3 ngày của gió Sao Mộc. Khi Tiêu Vũ rốt cuộc được thở dốc một hơi, thời điểm đối với phi thuyền nhỏ của mình làm kiểm tra toàn thân, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một luồng đắng chát.

    - Hư hại nghiêm trọng đến vậy ư.
    Tiêu Vũ bất đắc dĩ thở dài.

    Gió Sao Hỏa tan mất rồi, đuôi sao chổi của Sao Hỏa cũng đã bắt đầu trở nên ảm đạm dần, chẳng qua quá trình này khả năng còn phải tiếp tục trong thời gian rất dài. Tiêu Vũ thậm chí phỏng đoán ra được kết quả cuối cùng: các vật chất ở đuôi sao chổi Sao Hỏa sẽ dần rơi xuống quỹ đạo của nó, sau đó hình thành một cái vành đai xung quanh nó.

    Sao Hỏa cũng sẽ trở thành hành tinh đầu tiên có vành đai thể rắn trong Hệ Mặt Trời.

    Lại nhìn về quỹ đạo Trái Đất, những mảnh vỡ có thể tích lớn nhất cũng không có bị gió Sao Mộc thổi bay về Mặt Trời, đây xem như là một hiện tượng tốt. Bởi vì nếu chuyện này thật sự xảy ra, vành nhật hoa Mặt Trời sẽ bị đâm ra một cái lỗ thủng lớn, vật chất bên trong Mặt Trời sẽ phun trào ra, luồng gió Mặt Trời vô cùng vô tận sẽ quét ngang toàn bộ Hệ Mặt Trời, đến lúc đó, Hệ Mặt Trời chắc chắn sẽ biến thành địa ngục hơn cả những địa ngục.

    Nếu thật sự tới tình trạng đó, Tiêu Vũ quả thật không nghĩ ra mình nên làm thế nào mới có thể tìm được đường sống rồi.

    Sự kiện lần này lấy Trái Đất nổ tung làm mở đầu, cũng là mở đầu cho đại tai nạn cao trào "Mặt Trăng va vào Sao Mộc" đã qua. Ít nhất, sức ảnh hưởng của Sao Mộc đối với bên ngoài đã giảm xuống đến thấp nhất, về sau sẽ là những ảnh hưởng chậm chập mà lâu dài đối với toàn bộ Hệ Mặt Trời.

    Trong tai nạn lần này, bị ảnh hưởng nhiều nhất vẫn là các hành tinh đất đá, còn ba hành tinh khí khổng lồ khác ngoài Sao Mộc là: Sao Thổ, Sao Thiên Vương, Sao Hải Vương lại không có bị ảnh hưởng quá lớn. làm cho Tiêu Vũ chú ý nhất là Titan, bởi vì thời điểm xảy ra va chạm nó vừa đúng lúc vận hành đến đằng sau Sao Thổ nên đã tránh thoát được một kiếp, hoàn cảnh vốn có cũng không bị cải biến quá lớn.

    Nhưng hiện giờ có một vấn đề rất nghiêm trọng, đó là nhiên liệu trên phi thuyền nhỏ của Tiêu Vũ không đủ rồi.

    Không chỉ như thế, toàn bộ thân tàu đã bị rách tung tóe, trăm ngàn lỗ thủng. Rất nhiều module cũng xuất hiện hiện tượng rò rỉ điện, vì phòng ngừa nó sẽ tạo thành thiệt hại càng lớn, Tiêu Vũ không thể không tạm thời ngắt nguồn điện cung ứng của các module. Thậm chí phòng chứa nguyên liệu bị trực tiếp phá hủy, các loại linh kiện dự bị, nguyên liệu được cất giữ bên trong đều bị thổi bay không còn gì hết, còn có một mảng thân tàu cũng bị xé rời ra. Nhưng còn may là hệ thống định vị vẫn hoạt động bình thường, con quay hồi chuyển cũng không có trục trặc, nếu không, Tiêu Vũ sợ là muốn mất phương hướng trong vũ trụ mênh mông này.

    - Lẽ nào loài người của kỷ nguyên mới như ta sẽ bị mắc kẹt vĩnh viễn trên Sao Hỏa đến khi năng lượng cạn kiệt, sau đó lặng lẽ chết đi hay sao?
    Trong lòng Tiêu Vũ không khỏi than vãn.

    Năng lượng vô hạn đang ở ngay Titan chờ đợi Tiêu Vũ! Chỉ cần tới được Titan, năng lượng ở đó nhiều tới mức dù Tiêu Vũ cầm lấy đi làm nổ cả hành tinh đều dùng không cạn.

    Tiêu Vũ bắt đầu khẩn trương suy nghĩ, suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể rời khỏi quỹ đạo Sao Hỏa, tới được Titan.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 01-01-2017 lúc 11:40.
    Có một số việc, có thể làm, nhưng không thể nói.
    Có một số việc, có thể nói, nhưng không thể làm.
    Có một số việc, không thể nói, cũng không thể làm.

  8. Bài viết được 6 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    aaaaza,Andromeda,Gintoki,raycaster,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  9. #5
    Luciferht's Avatar
    Luciferht Đang Ngoại tuyến Hồn Cô Đơn Tùy Gió Phiêu Lãng
    Lập Dị Thành Phật
    Phiên Ngữ Trung Cấp
    Ngày tham gia
    Jun 2011
    Đang ở
    Vực sâu không đáy
    Bài viết
    2,917
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 4: Công nhân vệ sinh vũ trụ

    Editor: Luciferht





    Nhiên liệu phi thuyền trên ý nghĩa được chia làm hai bộ phận: bộ phận thứ nhất là nhiên liệu, Tiêu Vũ chọn dùng chính là hydro lỏng; một bộ phận khác là oxy hóa, hắn chọn dùng chính là oxy lỏng.

    Nhiên liệu nhất định phải tăng thêm chất oxy hóa mới có thể đốt cháy, sau đó sinh ra động lực. Nhưng hiện giờ trên phi thuyền Tiêu Vũ đã không còn thừa bao nhiêu nhiên liệu, ngược lại là chất oxy lỏng lại còn rất nhiều.

    Dưới tình huống này, nếu như Tiêu Vũ còn có thể điều khiển phi thuyền bay tới Titan, lấy số mêtan gần như là vô hạn của Titan hoàn toàn có thể thay thế hydro lỏng trở thành năng lượng tiêu hao hiện tại của Tiêu Vũ. Mà chờ sau khi hắn nghiên cứu chế tạo ra thiết bị phản ứng nhiệt hạch, Sao Thổ bên cạnh chính là nguồn năng lượng phản ứng nhiệt hạch dùng mãi không hết của hắn.

    Đến lúc đó, Tiêu Vũ sẽ có năng lượng để sửa chữa phi thuyền, cũng có năng lượng để triển khai toàn bộ công suất khôi phục năng lực tính toán mạnh mẽ. Thậm chí, hắn còn có năng lượng để khai thác khoáng vật để chế tạo thiết bị mới, phi thuyền mới.

    Có thể thực tế lại để cho Tiêu Vũ không khỏi than thở. Titan đúng là ở chỗ đó, năng lượng vô hạn cũng là ở chỗ đó, nhưng lại chỉ vì năng lượng của hắn không đủ mà không thể bay tới được.

    -Hydro lỏng hydro lỏng, ta cần hydro lỏng!
    Tiêu Vũ cơ hồ muốn điên cuồng hét lên vì phiền muộn.

    Thật ra nếu Tiêu Vũ lục soát kĩ thêm một chút, số nhiên liệu còn dư lại của hắn vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ đạt tới tốc độ thoát khỏi Sao Hỏa, rời đi quỹ đạo của nó. Nhưng nếu làm như vậy, năng lượng còn dư lại chỉ có thể duy trì CCM được chín tháng.

    Thời gian 9 tháng nhìn như rất dài, nhưng nếu đem so với thời gian du hành vũ trụ dài dòng buồn chán thì nó cũng chỉ là chớp mắt liền trôi qua thôi.

    Cho dù Tiêu Vũ không để ý tới hậu quả, dựa vào năng lượng còn dư lại miễn cưỡng thoát khỏi trường hấp dẫn của Sao Hỏa, tốc độ du hành của hắn tối đa cũng chỉ có thể đạt đến 6 km/s. Dựa theo tốc độ như vậy, muốn bay tới Titan đại khái cần tới 7 năm. Cũng chính là nói, bay chưa được nửa đường thì hắn đã chết mất rồi.

    Kết quả như vậy Tiêu Vũ tuyệt đối không thể tiếp nhận đấy, nên hắn đã bắt đầu tính toán một cách tỉ mỉ, ý đồ tính toán ra một giải pháp khác.

    - Nếu như không trực tiếp bay thẳng đến Titan mà trước tiên bay về hướng Mặt Trời, sau đó mượn lực hút của Sao Kim và Mặt Trời để tăng tốc, tốc độ của ta đại khái có thể đạt đến 8 km/s. Hơn nữa càng đến gần Mặt Trời thì tốc độ sẽ càng nhanh, nếu như vậy, ta chỉ cần hai tháng đã có thể tới được quỹ đạo Trái Đất. À, đúng rồi! Trong vành đai thiên thạch của Trái Đất hiện giờ có rất nhiều sao chổi, có lượng lớn nước bị bốc hơi. Nếu như ta có thể thu thập được một ít nước, sau khi tới gần Mặt Trời, ta có thể mượn nhờ tác dụng điện ly của Mặt Trời đem nước phân tách thành oxy và hydro, như vậy ta liền có được năng lượng rồi.

    Tiêu Vũ lấy lại tinh thần, tại trong không gian tuyệt vọng tối tăm hắn rốt cuộc thấy được một tia ánh sáng hi vọng.

    - Thời điểm tới gần Mặt Trời tốc độ nhanh nhất sẽ đạt tới 26 km/s, sau đó lượn quanh Mặt Trời một vòng, lại tiếp tục mượn lực hút của Sao Thủy để tăng tốc, lúc đó Sao Kim vừa vặn chuyển động đến phía sau Mặt Trời nên sẽ không tính nó vào rồi. Tiếp theo là lực hút của Sao Hỏa, Sao Mộc coi như không tính, ta tốt nhất vẫn là cách xa nó một chút. Bất quá cho dù từ ngoài mấy chục triệu km xẹt qua Sao Mộc, nó ít nhất cũng có thể đem tốc độ của ta tăng thêm 3-4 km/s, cứ như vậy....

    Tiêu Vũ cẩn thận tính toán, trong lòng càng lúc càng hưng phấn.

    - Nếu như hướng về phía Mặt Trời bay đi, vờn quanh Mặt Trời một vòng mới đi Sao Thổ, mặc dù lộ trình so với trực tiếp bay tới Sao Hỏa từ khoảng 1,3 tỷ km tăng lên đến khoảng 1,9 tỷ km, nhưng tốc độ của ta cũng tăng lên, có thể tiết kiệm được ít nhất 5 năm trở lên. Hơn nữa, từ chỗ Trái Đất ta có thể thu thập được oxy lỏng và hydro lỏng, nếu khoảng cách gần Mặt Trời số năng lượng Mặt Trời thu thập được cũng là một con số rất khả quan. Bởi như vậy, nhiên liệu cũng sẽ nhận được bổ sung.

    - Chính là có một điểm rất đáng lo lắng.
    Tiêu Vũ yên lặng tính toán:
    - Khu vực quỹ đạo Trái Đất hiện giờ hỗn loạn vô cùng, ta cần đề phòng bị thiên thạch tập kích. Còn có Mặt Trời, nó khẳng định cũng đã bị Sao Mộc ảnh hưởng, cường độ của gió Mặt Trời đoán chừng đã mạnh lên gấp mấy lần, đây cũng là một nguy hiểm tiềm ẩn.

    - Mà thôi, thời điểm đến quỹ đạo Trái Đất vẫn là rời khỏi mặt phẳng hoàng đạo đi, thu thập nước ít một chút cũng không sao, an toàn quan trọng nhất. Về phần Mặt Trời... sẽ không lướt qua quỹ đạo Sao Thủy rồi. Mặc dù tốc độ sẽ chậm một chút, nhưng hệ số an toàn lớn hơn rất nhiều, hơn nữa đối với yêu cầu lớp cách nhiệt cũng giảm xuống rất nhiều.

    - Được rồi, quyết định như vậy đi!
    Sau khi Tiêu Vũ có quyết định, lại kiểm tra bản thân thêm một lần cuối, xác định cả kế hoạch đã không có sơ hở quá lớn, hắn lập tức cắn răng khởi động động cơ phi thuyền.

    Việc này tương đương với đang đánh cược, bởi vì chỉ có trời mới có thể biết phía trước sẽ có nguy hiểm gì đang đợi hắn. Chỉ là nếu đánh cược một lần thì còn có 30% cơ hội sống sót, còn không đánh cược... liền đồng nghĩa với ngồi chờ chết. Tiêu Vũ thật sự không cam lòng ngay tại thời điểm kỹ thuật phản ứng nhiệt hạch đạt được đột phá, tương lai tươi sáng đang chờ đợi hắn lại phải chết đi, nên dù thế nào hắn cũng muốn liều mạng một lần.

    Quả thật là nhân tố bất lợi trong đó có quá nhiều rồi. Không nói đến ở trong hành trình dài dằng dặc các thiết bị có thể sẽ phát sinh trục trặc, cũng không nói có thể sẽ bị sao băng tập kích, hoặc không thể thu thập đầy đủ được số lượng nước.... chỉ nói đến lớp cách nhiệt của phi thuyền. Thời điểm ban đầu chế tạo phi thuyền, lớp cách nhiệt là dùng để đối phó với ma sát tầng khí quyển lúc phi thuyền hạ xuống, cũng không phải được thiết kế để đối phó với nhiệt độ cao của Mặt Trời.

    Chẳng qua đã đến tình trạng như vậy thì cũng chỉ có thể nhắm mắt bước tiếp, không được cũng phải được, dù sao nếu tiếp tục phấn đấu thì ít nhất còn có hi vọng sống sót. Tiêu Vũ tuyệt đối không cam lòng chính mình dưới cơ duyên xảo hợp, trải qua trăm cay ngàn đắng mới mang linh hồn và CCM dung hợp với nhau, thật vất vả mới lấy được tánh mạng vô hạn, năng lực tính toán cực kỳ mạnh mẽ và tinh lực vô hạn, lại ở thời điểm ước mơ du hành vũ trụ của mình còn chưa được thực hiện thì phải chết đi thế này.

    Ngắm nhìn Sao Hỏa đang dần thu nhỏ đi, trong lòng Tiêu Vũ lặng lẽ nói:
    - Sao Hỏa lão đại ca, cám ơn ngài đã che chở mưa gió mạnh mẽ như vậy cho tiểu đệ. Đợi sau này khi khoa học kỹ thuật của tiểu đệ phát triển hơn, nhất định sẽ quay lại giúp ngài cải tạo một phen. Để xem... hay là cải tạo thành hành tinh xanh, lại thả lên một ít động vật, cải tạo ngài thành một nơi tiên cảnh.

    Yên lặng cầu nguyện xong, Tiêu Vũ dứt khoát đóng lại kinh viễn vọng. Dưới tình tình thế này, có thể tiết kiệm được năng lượng bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

    Ngay sau đó, Tiêu Vũ đem phần lớn bộ phận công năng không cần dùng tới của CCM cũng đóng lại, chỉ để lại một số hệ thống nhất định phải có như hệ thống hướng dẫn, hệ thống cảnh báo va chạm... rồi bắt đầu hành trình dài dằng dặc không thấy tương lai.

    Hiện giờ Sao Hỏa cách quỹ đạo Trái Đất ước chừng 80 triệu km, như vậy phải hai tháng sau Tiêu Vũ mới có thể dựa tới gần quỹ đạo Trái Đất. Đã tiến hành cuộc du hành khoảng cách dài như vậy, nhưng cuối cùng lại phải quay về điểm xuất phát, kết quả này khiến hắn phiền muộn không thôi.

    Trong này còn liên quan đến vấn đề vận tốc tương đối. Ví dụ, trong lúc Tiêu Vũ đang chuyển động quanh Sao Hỏa thì hắn cũng đang theo sau Sao Hỏa cùng nhau chuyển động quay quanh Mặt Trời, tốc độ trong lúc này đại khái là 25 km/s. Thời điểm Tiêu Vũ rời khỏi Sao Hỏa bay về phía Mặt Trời, nếu ở Sao Hỏa nhìn, sẽ thấy hắn là xuôi theo đường quỹ đạo bay thẳng ra ngoài đấy. Nhưng nếu nhìn từ vị trí Mặt Trời, lại thấy Tiêu Vũ đang dọc theo một đường vòng cung để bay tới. Nguyên lý trong đó giải thích ra rất phức tạp, tóm lại, tốc độ tới gần Mặt Trời của Tiêu Vũ là 8 km/s, sau đó sẽ ở dưới lực hấp dẫn của Mặt Trời dần dần gia tốc, cuối cùng ước chừng sẽ phải mất hai tháng để tới được quỹ đạo Trái Đất.

    Ngoại trừ việc để cho người máy trong phi thuyền chuẩn bị một ít công việc cần thiết để thu thập nước, tiêu hao năng lượng còn lại đã bị giảm xuống mức thấp nhất, thậm chí Tiêu Vũ kể cả muốn phân tích một chút số liệu đạt được từ Sao Mộc cũng không thể. Dưới sự phiền muộn, ngoại trừ phân ra một ít hiệu suất CCM cho robot sử dụng, Tiêu Vũ cả ngày đều ngẩn người nhìn ra không gian vũ trụ đen như mực.

    Đã không có ngăn cách từ tầng khí quyển, bầu trời đêm hiện ra vô cùng rõ ràng. Tiêu Vũ ở trong vô số ngôi sao đã tìm được tung tích của Epsilon Eridani.

    Epsilon Eridani là ngôi sao đã được xác nhận có hành tinh gần Hệ Mặt Trời nhất, khoảng cách Hệ Mặt Trời ước chừng 10 năm ánh sáng, nó cũng là nơi đặt chân tiếp theo trong kế hoạch du hành vũ trụ của Tiêu Vũ. Bởi vì Epsilon Eridani đã được xác nhận là có một hành tinh khí khổng lồ có khối lượng ước chừng 1,5 lần Sao Mộc, nó có thể cung cấp cho Tiêu Vũ nhiên liệu phản ứng nhiệt hạch đầy đủ. Ở xung quanh Epsilon Eridani còn có hai vành đai tiểu hành tinh, nó cũng có thể cung cấp cho hắn đầy đủ nguyên liệu chế tạo.

    - Epsilon Eridani a, chuyến du hành vũ trụ vượt hệ sao đầu tiên trong tương lai của loài người a!
    Tiêu Vũ nhìn chằm chằm vào bóng dáng Epsilon Eridani trong lòng thì thào tự nói, không nhịn được bắt đầu tưởng tượng tới cảnh tượng sau khi đặt chân lên hệ sao Epsilon Eridani.

    Nhìn một hồi lâu, Tiêu Vũ mới thu hồi lại tâm tư, than thở một tiếng tràn đầy chua xót:
    - Nếu hành trình tới Mặt Trời lần này không thuận lợi, đừng nói là đi tới hệ hành tinh Epsilon Eridani, mà ngay cả việc ta có thể sống sót hay không đều là vấn đề đây.

    Trong chuyến du hành dài dằng dặc lần này, thời gian đã trôi qua hơn một tháng. Thiên thạch trong không gian vũ trụ bắt đầu xuất hiện ngày một nhiều.

    Quỹ tích di chuyển của phi thuyền lúc này đã lệch ra khỏi quỹ đạo Mặt Trời, mà quỹ tích di chuyển của hành tinh trên cơ bản đều nằm ở trong quỹ đạo Mặt Trời. Cho dù là Trái Đất đã nổ tung, nhưng phần lớn mảnh vỡ của nó cũng đều ở trên mặt phẳng hoàng đạo.

    Cho nên rời khỏi mặt phẳng hoàng đạo, xác suất nguy hiểm có thể gặp phải sẽ được giảm đến mức thấp nhất.

    Trong khoảng thời gian hơn một tháng này, Tiêu Vũ điều khiển robot lợi dụng số vật liệu còn sót lại hoàn thành một chiếc lưới lọc, dùng để thu thập vật chất như hạt băng, bụi bặm trong không gian.

    Bởi vì định lý bảo toàn momen động lượng, nên cho dù Trái Đất đã nổ tung thì phần lớn mảnh vỡ của nó vẫn sẽ dọc theo quỹ đạo ban đầu di chuyển quanh Mặt Trời, hơn nữa tốc độ cũng sẽ không có thay đổi quá lớn. Trong mấy ngày này, vì Tiêu Vũ đang cố ý điều khiển quỹ tích di chuyển của mình dựa sát vào quỹ tích di chuyển của Trái Đất, cho nên vận tốc chuyển động tương đối giữa Tiêu Vũ và những hạt băng, bụi bặm này cũng không tính là nhanh, tốc độ đại khái chỉ có 200 m/s. Nhưng dựa vào cường độ của tấm lưới lọc này đã đủ từng chút từng chút bắt lấy chúng rồi.

    Có thể kết quả lại để Tiêu Vũ không nhịn được phải than vãn trong lòng.

    Từ lúc lưới lọc mở ra đến giờ đã qua 24 tiếng đồng hồ, nhưng tổng khối lượng vật chất thu được chưa đủ 1000 gam. Trong đó, lượng nước chiếm chưa đến 30%.

    - Chân muỗi dù nhỏ cũng là thịt, từ từ tới vậy.
    Tiêu Vũ vừa điều khiển quỹ tích bản thân dựa sát vào quỹ đạo Trái Đất, vừa làm công việc của nhân viên vệ sinh vũ trụ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Luciferht, ngày 01-01-2017 lúc 11:39.
    Có một số việc, có thể làm, nhưng không thể nói.
    Có một số việc, có thể nói, nhưng không thể làm.
    Có một số việc, không thể nói, cũng không thể làm.

    ---QC---


  10. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Andromeda,Gintoki,raycaster,Vô__Tình,Xinh Xinh,
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status