TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 2 12 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 9

Chủ đề: [vô cp] công đức bộ-dữ mạt

  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    418
    Xu
    2,635

    Mặc định [vô cp] công đức bộ-dữ mạt

    TÊN TRUYỆN: CÔNG ĐỨC BỘ
    TÁC GIẢ: DỮ MẠT

    Thể loại: Hiện đại, hệ thống, huyền nghi, ảo tưởng tương lai, thăng cấp lưu sảng văn
    DỊCH: SESSION YURA
    NGUỒN: www.tangthuvien.com

    “Trái Đất mới chỉ trải qua 4,4 tỉ năm, Hệ Ngân Hà 14 tỉ năm. Mà trong vũ trụ có rất nhiều, nhiều không đếm xuể những thiên hà tương tự.”

    “Dù cho có tái hiện chiến công truyền kỳ, dù cho có hé lộ thanh danh hiển hách, há có thể sánh bằng trời đất bao la cùng với dòng thời gian không có điểm dừng?”

    “Khát vọng thật sự của tôi , không phải thế tục này nọ...Từ vực thẳm cho tới Sa mạc Gobi, từ ngân hà đến vũ trụ, tôi muốn dùng đôi mắt này quan sát, dùng đôi tay này cảm nhận…. Tôi quyết định, tôi sẽ đi đến tất cả mọi nơi tôi có thể nghĩ tới.”

    “Tôi nghĩ, thế giới này vẫn còn rất nhiều bí mật.”

    Thể loại tác phẩm: Hệ thống thăng cấp
    Không não tàn! Không thánh mẫu! Không nghẹn khuất!
    Có âm mưu! Có nhiệt huyết! Có cơ hữu!

    Tác giả yếu ớt nói: cố gắng ngày càng trung…

    Đặc biệt nhắc nhở: 2 chương đầu khá sơ sài, vì bảo đảm phần sau sẽ lưu sướng thành văn nên tác giả tạm thời không sửa. Những người đã đọc các chương đầu có ý định quay đầu (drop) phải kiên trì đến chương năm nha!

    Nội dung nhãn hiệu:

    Nhân vật chính: Dung Viễn┃ Diễn viên phụ: Oản Đậu(Đậu Hà Lan), Kim Dương, Chu Vân Trạch, Tiêu Tiêu, u Dương Duệ, Chu Tĩnh ┃ cái khác: Công Đức quyển, quang não
    Ngân bài biên tập đánh giá:

    Trị ác dương thiện đạt công đức, khi thiện túng ác đoạt công đức.
    Dung Viễn không bố thí, không cầu xin, hành hậu thế mà tuyệt hậu thế, độc lai độc vãng, lãnh tâm lãnh phế. Thế nhưng chỉ vì một quyển 《 Công Đức bộ 》 đột ngột xuất hiện đã khiến cuộc đời hắn rẽ sang hướng khác. Hắn cứu vớt người đời, thay đổi thế giới, chỉ vì một mục tiêu duy nhất, không phải tiền tài, mỹ nhân, càng không phải quyền thế, tình yêu, mà chính là được tự do, được tung hoành ngang dọc trong cả cái vũ trụ này, để hiểu biết mọi tri thức của thế giới, không gì có thể ngăn cản hắn, kể cả không gian và thời gian.

    Bài này logic chặt chẽ, não động thanh kỳ, thúc đẩy theo tình tiết, từng bước hé lộ vô số mảnh ghép kỳ diệu, vẽ nên một khung cảnh vô cùng huyền bí với những thân tình, hữu tình, xã hội, đất nước, nhân tính, bản sắc cá nhân, các loại xung đột và quyết đấu gay cấn ly kỳ, cực kỳ đáng giá.


    Cố sự về một học sinh trung học bình phàm [không hề], đơn thuần[đùa à], thiện lương[xuống mau] lập khế ước với một Công Đức quyển. Đây là thăng cấp văn.


    Tác giả đề cử:


    1, Nam chủ, thẳng, có ái muội(chỉ không có CP)


    2,Hệ thống Công đức chỉ là một công cụ, sẽ không lừa gạt, bóc lột, đùa bỡn main


    3, Main là phần tử phản động = =, dù có Công đức quyển bên người nhưng không có nghĩa hắn sẽ biến thành một người thiện lương, dịu dàng chu đáo!


    NHẮC NHỞ: CHẬM NHIỆT VĂN = =

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Đây là lần đầu tiên mình dịch truyện cho nên ắt hẳn sẽ có rất nhiều thiếu sót, mong rằng các vị tiền bối có thể góp ý để mình rút kinh nghiệm và sửa chữa bản dịch hoàn thiện tác phẩm này vì nó thật sự rất hay.
    Thân ái và quyết thắng!
    Lần sửa cuối bởi Session Yura, ngày 26-01-2017 lúc 09:09.
    ---QC---
    "I'll follow you out of the dark
    I tried it my way but I keep fallin' apart
    I'll follow you with all of my heart
    I'm tired of my ways cause I keep fallin' – I'm fallin' apart"


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    NAMKHA,ronkute,Xinh Xinh,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    418
    Xu
    2,635

    Mặc định


    CÔNG ĐỨC BỘ
    ↀ CHƯƠNG 1 ↀ
    ↀ CÔNG ĐỨC QUYỂN ↀ

    DỊCH: SESSION YURA

    《 Đại thừa nghĩa chương . mười công đức nghĩa tam môn phân biệt 》
    Công, tức công năng, có thể phá vỡ sinh tử, có thể được Niết Bàn, có thể độ chúng sinh, danh chi vi công. Công này là thiện hạnh gia đức, cố vân công đức.


    Buổi sáng ồn ào náo nhiệt nơi khu phố nhỏ, người đi làm kẻ đến trường, kể cả lũ chó lũ mèo lẫn bọn trẻ con rong chơi, họ như chạy nạn mà đổ xô tứ phía. Trong không khí ngập tràn mùi xăng dầu nồng nặc, loáng thoáng nghe thấy tiếng còi xe inh ỏi ngoài đường cái.

    Nhưng đối với người dân ở đây, sự yên tĩnh cuối cùng cũng trở lại, bây giờ họ đã có thể thả lỏng.

    Mặt trời dần lên cao, ánh nắng ban trưa chói chang xuyên qua những kẽ lá xanh um tươi tốt như muốn nướng cháy vạn vật, lũ côn trùng chim thú cũng trở nên mệt mỏi và mất tinh thần, chúng kêu vài tiếng đứt quãng rồi trốn vào bụi cây rậm rạp, sau đó mất hút.



    Dung Viễn đã là học sinh cấp ba, thế nhưng hắn không định đến trường. Chăn còn chất đống bừa bãi trên giường, trên lưng ghế dựa bên kia treo cái quần đùi, T shirt thì chấm đất. Balo ném ở cạnh cửa ngay góc tường, mấy quyển sách cùng sách tham khảo rớt cả ra ngoài theo miệng túi.

    Trên bàn hắn sách vở được sắp xếp ngay ngắn chỉnh tề, bên trong ống đựng bút nào bút máy, bút bi, bút chì, thước đo, cục tẩy, băng dán đều được phân loại kỹ càng, quy củ cứ như xếp hàng duyệt binh. Trên giá sách thì đủ loại từ điển đến tiểu thuyết, từ luận văn đến bách khoa toàn thư, từ CD Listening đến CD Games, cho đến chậu xương rồng nhỏ hắn trồng 3 năm hay món đồ chơi ven đường cùng với trang sức sặc sỡ, vậy mà không hề bừa bộn mà nom thuận mắt cực.
    Dung Viễn khoanh chân ngồi bất động trên giường, một tay chống má, ánh mắt lướt qua lại căn phòng, cố gắng tìm hiểu không đúng ở chỗ nào. Hắn đã duy trì trạng thái này kể từ lúc tỉnh dậy đến tận trưa.

    Chuyện là, sáng sớm thức dậy, Dung Viễn chợt phát hiện 3 điều:


    Thứ nhất, thời gian của hắn bị mất 3 ngày. Rõ ràng lúc hắn đặt lưng xuống vẫn là thứ Sáu, thậm chí hắn còn chuẩn bị sẵn kế hoạch cho 2 ngày kế tiếp, sắp xếp theo thứ tự thời gian rồi ghi nhớ cho thật kỹ mới an tâm đi ngủ. Nào ngờ vừa mở mắt ra đã là thứ Ba.

    Thứ hai, hắn mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nhẹ (Obsessive-Compulsive Disorder – OCD) cũng có chút khiết phích, có thói quen sắp xếp mọi thứ theo đúng thứ tự đã định sẵn, trông phải ngay ngắn gọn gàng. Tuyệt đối không hề giống như bây giờ – quần áo túi xách bị ném lung tung, cực kỳ mất trật tự. Hơn nữa, nếu hắn nhớ không lầm thì – mà số lần hắn nhớ lầm còn nhỏ hơn xác suất sao Hỏa va chạm với Trái Đất – cái áo thun kia cùng với cái quần đùi đó không phải là bộ hắn mặc đến trường hôm thứ Sáu.
    –Lý do rất đơn giản, trường học đã quy định, khi đi học phải mặc đồng phục áo trắng quần xanh truyền thống.

    Thứ ba, dưới gối hắn bỗng nhiên có một quyển sổ cũ kỹ, khổ A5, gáy sổ được đóng bằng chín vòng lò xo màu vàng kim, giấy mỏng mà dẻo dai, cứng cáp trơn nhẵn, bìa màu xanh nhạt, ba chữ “Công đức quyển” màu đen được viết theo kiểu chữ lệ*.

    Dung Viễn có thể khẳng định, hắn chưa bao giờ gặp chỗ nào bán một món đồ như thế này, hoặc nói, quyển sổ này không hề có ở bất cứ đâu.

    Hơn nữa, quyển Công đức này chất giấy trắng tinh tinh tế, chạm vào có cảm giác như mặt nước mềm mại bóng loáng, nhưng bất kể là gấp lại, đem đi nhúng nước hay thảy vào lửa đều không hề bị phá hủy hoặc biến dạng, thậm chí dù có nhiễu mực lên cũng bị thấm hút sạch trơn. Dung Viễn đã thử rạch ngón tay nhỏ vài giọt máu, kết quả vẫn y hệt, không có một dấu vết nào.

    Quyển sổ này không thể viết lên, dường như hoàn toàn trống rỗng.

    Sở dĩ dường như là bởi chỉ trang đầu tiên có nội dung: hình chiếu của hắn đang mặc bộ quần áo bị ném trên ghế, chiếm hơn phân nửa trang. Phía bên phải là chuỗi các số liệu dày đặc, ngoài các thông số thông thường như chiều cao, cân nặng, số đo 3 vòng vai – ngực – bụng, còn có số đo hộp sọ, chiều dài cổ, mi tâm, độ dày môi, chiều dài ngón trỏ (=.=) blah blah, chi tiết đến phát hờn. Không chỉ có vậy, khi hắn chạm vào tấm ảnh sẽ chiếu ra các số liệu của các cơ quan trong cơ thể, từ đầu đến chân không sót cái chi. Đặc biệt khi chạm 3 lần, các con số này sẽ biến mất, thay vào đó là chuỗi số liệu –
    [ Sức mạnh: 15.375]

    [ Tốc độ: 7.013]

    [ thể chất: 5.953]

    [ trí lực: 4.367]

    Phía dưới tấm ảnh là ngắn ngủi mấy dòng chữ:
    [ Danh tính: Dung Viễn ]

    [ Giới tính: Nam ]

    [ Tuổi: 17]

    [ Huyết thống:] kế bên là một vết bẩn màu đỏ tươi, Dung Viễn nghi ngờ đó là máu hắn

    [ Công đức: -178500000]

    Dung Viễn nhìn chằm chằm con số cuối cùng kia hồi lâu, sau đó tỉ mỉ đếm từng chữ số.

    –Hắn chưa bao giờ nghi ngờ nhãn lực lẫn chỉ số IQ của bản thân, nhưng hắn vẫn đếm đi đếm lại.

    Đếm đến lần thứ ba.

    Đếm tận 3 lần cũng đủ rồi, Dung Viễn kết luận, dãy số này không phải ảo giác.

    Âm một trăm bảy mươi tám triệu năm trăm nghìn giá trị công đức.

    Ha ha.

    Không lẽ Công đức quyển này tính điểm dựa trên tỷ suất hối đoái* của Zimbabwe ư?[đất nước có tỷ lệ lạm phát cực kỳ cao, mấy nghìn tỷ đôla Zimbabwe chỉ mua được 2 ổ bánh mỳ]

    Xét thấy các thuộc tính thần kỳ cùng với các số liệu chính xác đến 3 chữ số hàng đơn vị – mặc dù chưa rõ có sai lệch gì không – Dung Viễn đối với con số âm này dù có nghi hoặc vẫn cẩn thận hồi tưởng lại nhân sinh mười bảy năm của mình.

    Hắn là một đứa trẻ mồ côi bị cha mẹ vứt bỏ, từ bé đã lớn lên cùng với một ông lão đã hơn 60 mà vẫn không có con cháu. Ông cũng đã yếu dần,tự chăm lo bản thân còn khó khăn nói gì đến chăm trẻ. Vì thế mà tuy rằng điều kiện kinh tế cũng thuộc dạng khá giả,thế nhưng tuổi thơ của Dung Viễn cũng đã trải qua nhiều sóng gió. Hắn từ lúc biết nói đã đi chửi người ta, vừa biết đi đã ẩu đả với người khác. May mà hắn cũng đẹp trai lại còn thông minh, thành tích học tập đứng đầu không có đối thủ từ mẫu giáo đến cấp II. Một cậu bé vừa đẹp trai vừa học giỏi, thử hỏi ai lại không đặc biệt khoan dung và yêu thích, cho nên nói hắn đau khổ cũng không hẳn, ngược lại còn được mọi người đồng tình trợ giúp.

    Dung Viễn biết rõ hắn cũng không phải một người tốt lành gì. Lừa tiền, gây sự ẩu đả linh tinh không nói, kể cả trừng mắt tất báo[kiểu như 2 thằng trừng mắt lại thấy ghèn trong mắt nhau, quê quá lao vô đánh ấy] đều đã trải qua. Nhưng dù sao hắn vẫn thấy mình rất vô tội rất lương thiện, chủ yếu đều là “ăn miếng trả miếng”, tay chưa từng dính máu, còn thường xuyên nhường ghế xe bus, đỡ bà cụ té xỉu trên lộ, giúp bé con qua đường, nhặt được của rơi cũng không tạm thời bỏ túi mà giao cho cảnh sát, tuân thủ luật pháp, thậm chí còn không vượt đèn đỏ… hắn thấy mình ít nhất vẫn là công dân tốt, còn tốt hơn cả ối người.


    Cho nên —


    Âm một trăm bảy mươi tám triệu năm trăm nghìn giá trị công đức?


    A, sao có thể?


    Quả nhiên là tỷ suất hối đoái Zimbabwe phải không?


    Ngay lúc Dung Viễn vừa nghĩ như vậy, Công đức quyển trong tay hắn đột nhiên phát nóng, thầm nghĩ không ổn. Hắn vội mở Công đức quyển ra, chợt thấy bìa trong vốn trống trơn lại có ngọn lửa màu đen bùng cháy, tựa như con rắn đen tuyền tàn sát điên cuồng, lan tràn ra… một lát sau, ngọn lửa lụi tàn, những dòng chữ hiện ra từ vết tích:

    Quy tắc thứ nhất: Công đức của Khế ước giả có giá trị âm khi reset. Khi Khế ước giả mới bắt đầu sẽ có giá trị âm, cho phép dùng điểm công đức đổi lấy sinh mệnh hoặc xóa nợ điểm, sinh mệnh tương đương 10 điểm/ngày. Nếu như trong vòng 24 giờ không đủ điểm để đổi lấy sinh mệnh và Khế ước giả vẫn là giá trị âm, Khế ước giả sẽ bị xóa bỏ.

    Quy tắc thứ hai: Không được phép cho thấy sự tồn tại của Công đức quyển với bất kỳ sinh vật nào bằng bất kỳ hình thức nào. Vi phạm quy tắc sẽ giải trừ khế ước. Nếu khi đã giải trừ khế ước mà điểm của Khế ước giả vẫn là âm thì Khế ước giả sẽ bị xóa bỏ.

    Quy tắc thứ ba: Khi Khế ước giả đặt Công đức quyển lên một tập sách bất kỳ trong khoảng 50min, Công đức quyển sẽ có vẻ ngoài cùng với nội dung tương tự với tập sách đó đối với người khác không phải Khế ước giả. Nếu không (để riêng 1 mình), Công đức quyển sẽ là một quyển sổ trống, chỉ có Khế ước giả mới có thể thấy được nội dung.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    *Kiểu chữ Lệ: hay còn gọi là Lệ thư, xuất hiện từ thời Chiến quốc. Đặc điểm của lệ thư là có hình chữ nhật, nét ngang hơi dài và nét thẳng hơi ngắn nên chữ có chiều ngang rộng hơn cao.
    Lần sửa cuối bởi Session Yura, ngày 29-06-2017 lúc 16:22.
    "I'll follow you out of the dark
    I tried it my way but I keep fallin' apart
    I'll follow you with all of my heart
    I'm tired of my ways cause I keep fallin' – I'm fallin' apart"

  4. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    NAMKHA,Xinh Xinh,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    418
    Xu
    2,635

    Mặc định

    CÔNG ĐỨC BỘ
    ↀ CHƯƠNG 2 ↀ
    ↀ Mất Công Đức, Được Công Đức ↀ

    DỊCH: SESSION YURA

    Đại thừa nghĩa chương quyển 9 ( đại tứ tứ · bát cửu cửu hạ ): 》
    “Gọi công đức, công tức công năng, thiện có tư nhuận công phúc lợi, cố danh gọi công; công này là thiện hạnh gia đức, gọi là công đức.”

    Quy tắc thứ nhất: Công đức của Khế ước giả có giá trị âm khi reset. Khi Khế ước giả mới bắt đầu sẽ có giá trị âm, cho phép dùng điểm công đức đổi lấy sinh mệnh hoặc xóa nợ điểm, sinh mệnh tương đương 10 điểm/ngày. Nếu như trong vòng 24 giờ không đủ điểm để đổi lấy sinh mệnh và Khế ước giả vẫn là giá trị âm, Khế ước giả sẽ bị xóa bỏ.】


    Dung Viễn nhìn trân trối hai chữ “Xóa bỏ”, bàn tay đang cầm Công Đức quyển bất giác run rẩy.

    –Xóa bỏ? Nói cách khác, trong vòng 24 giờ, nếu hắn không nghĩ ra được biện pháp đạt 10 điểm công đức để chi trả theo như quyển sách rách nát này, hắn sẽ bị xóa bỏ?

    –Chưa kể việc này không thể chỉ trong ngày một ngày hai, trước khi tiêu hết âm một tỷ bảy triệu tám trăm năm mươi ngàn hắn phải luôn kiếm được ít nhất 10 điểm công đức để trả cho mạng sống rồi còn tìm biện pháp kiếm thật nhiều điểm công đức để tiêu cho hết chuỗi con số âm kia, nếu không thì ngay cả giải trừ khế ước cũng không được?

    –Suy cho cùng thì tại sao hắn lại gặp phải chuyện này cơ chứ?Công đức quyển kia từ đâu xuất hiện? Vì sao lại kí khế ước với hắn? Rốt cuộc thì có chuyện gì xảy ra trong 3 ngày hắn bị mất cơ chứ? Hơn nữa điểm công đức của hắn sao lại khoa trương như thế? Hắn đã làm nên chuyện gì?

    Phút chốc trong đầu Dung Viễn chỉ toàn nghi vấn, hắn đang phẫn nộ cực kỳ nên không thể bình tĩnh mà suy ngẫm. Công đức quyển trên tay hắn bị quăng mạnh ra xa, đưa tay lên che trán, nhắm mắt lại, cố gắng bình ổn bản thân.

    Ban đầu cũng nghĩ rằng đây chẳng qua là chiêu trò lừa đảo tinh vi, kiểu như một dạng《 Buổi diễn của Truman*.》, biết đâu còn có người lấy việc quan sát hắn qua màn hình làm thú vui. Nhưng, thứ nhất, Dung Viễn xác định mình chỉ là một bình dân, không đáng để phí công bày trò lừa gạt gì; Thứ hai, theo như những gì Công đức quyển cung cấp, hắn cũng không nắm giữ điều kiện gì để tổ chức nào hoặc quốc gia nào mơ ước; Thứ ba, mạng người dù sao cũng chỉ có một, cho dù tất cả đều là giả thì lừa đảo dù sao vẫn tốt hơn bị lấy mạng sống ra đùa giỡn nhiều.

    Cho nên trước mắt, nhiệm vụ cấp bách là phải nhanh chóng tìm ra biện pháp kiếm được 10 điểm công đức trước thời hạn, sau đó mới tính toán tiếp.

    Muốn kiếm được công đức hẳn là cũng không khó lắm, đơn giản nhất là đi làm vài việc tốt. Nhưng vấn đề quan trọng nhất là thời hạn 24 giờ tính từ thời điểm nào? Nếu là từ lúc hắn mới đọc được quy tắc khế ước thì vẫn còn dư thời gian; nhưng nếu ngay từ lúc hắn ký khế ước…Có quỷ mới biết hắn ký từ bao giờ? Có lẽ chỉ còn 1 giờ hay thậm chí chỉ 1 phút trong sau hắn sẽ bị xóa bỏ.

    Cho nên hiện tại thời gian rất quan trọng với hắn. Nếu không muốn chết phải kiếm cho được 10 điểm công đức càng nhanh càng tốt. Dù chỉ sớm một giây thôi cũng khiến cho hi vọng sống sót của hắn tăng thêm một phần.

    Nghĩ đến đó, Dung Viễn lập tức nhảy xuống từ trên giường, chộp lấy quần áo trong tủ, vội vội vàng vàng mang giày vào, đem Công đức quyển nhét vào balo rồi lao ra cửa.

    Trong lúc chạy xuống lầu, Dung Viễn vừa tự hỏi vấn đề thứ hai mới nghĩ ra: hắn cũng không rõ Công đức quyển tính điểm như thế nào. Nếu như cứu một mạng người tính một điểm công đức thì coi như khả năng hoàn thành nhiệm vụ gần như vô hạn bằng 0.

    Lại nói tiếp, Công đức quyển “xóa bỏ” như thế nào? Lỡ như kiểu Final Destination** bất ngờ tạo ra vô số tình huống hay sự cố đẩy hắn vào chỗ chết, liệu có cơ may thoát được không? Hay là Công đức quyển sẽ trong nháy mắt phóng điện cao thế hay sóng siêu âm linh tinh này nọ để giết hắn? Hoặc là giống 《 Vô hạn khủng bố》, đột ngột bạo tạc(1 skill của Trịnh Xá)?

    Nếu thủ đoạn xóa sổ hắn dựa trên khoa học kỹ thuật hay sự cố bất ngờ thì hắn còn có khả năng tìm cách trốn thoát; Nhưng nếu đúng là sức mạnh siêu nhiên thì đúng là không may cho hắn tí nào.
    — Vì vậy không thể cầu may. Phải đảm bảo sống sót trước cái đã, mấy cái kia tính sau.

    ...

    Nhà của Dung Viễn nằm ở khu phố Thái An thuộc thành phố A, không phải khu vực hẻo lánh gì mà vị trí vừa vặn gần trung tâm thành phố. Khu phố Thái An đã được xây dựng từ rất sớm, khi đó thành phố A hãy còn rất lạc hậu, phần lớn người dân không có khái niệm khu vực, nhiều người thậm chí vì giá nhà ở rẻ mà thường lựa chọn ở vùng ngoại ô—tất nhiên khi đó vùng ngoại ô cũng là khu vực thuận lợi, vì nguyên nhân đó doanh nghiệp tư nhân của ông chú Dung Viễn được đặt tại đây.

    Mặc dù chỉ có hơn 70 ha, kết cấu cổ lỗ sĩ, trang hoàng sơ sài, mưa gió ăn mòn qua năm tháng lưu lại dấu vết trên tường lầu, thế nhưng khu phố này vẫn giữ cái màu xanh giữa những quảng cáo khoác lác các thể loại xa xỉ phẩm, quốc tế hóa, khu dân cư sang trọng(tức là không để phù phiếm che mắt). Trong khu phố khắp nơi đều có thể thấy được vài cây đại cổ thụ có tuồi đời vài thập niên thậm chí cả trăm năm, gian đất trống giữa những ngôi nhà lầu cũng không cần phải phân cách bằng bãi đỗ xe hay dùng để lắp đặt các thiết bị thể dục thể thao mà tất cả đều là các loại hoa cỏ cây cối, cùng với bộ bàn ghế đá bởi các hộ gia đình xung quanh, khá giống với một khu vườn sinh thái thu nhỏ.

    Khu phố Thái An yên tĩnh mà hài hòa, nhưng vừa bước ra đường cái cứ như lọt vào thế giới khác—nhìn khắp tứ phía xe cộ qua lại vô số, hai bên đường đều là các loại cửa hàng, nơi này so với nơi kia càng khoa trương hơn với những đồ vật trưng bày màu mè sặc sỡ phía sau tấm kính. Lối đi bộ ồn ào nhốn nháo với đông nghịt người qua lại, tiếng còi xe rầm rộ đinh tai nhức óc.

    Bởi vì những tạp âm khó chịu này mà Dung Viễn bình thường rất khi ra ngoài, nhưng lúc này hắn lại gặp may, vừa ra khỏi nhà đã gặp được một người ăn xin.

    Đó là một người đàn ông nhìn qua sẽ khiến người ta nảy sinh lòng thương cảm. Hắn chỉ cao bằng nửa người bình thường, chân chỉ đến đùi, cả người đầy bụi bẩn, mái tóc cực dài, che khuất hơn nửa mặt, “ngồi” trên một tấm ván gỗ thô sơ có gắn bánh xe, dùng hai tay đẩy để di chuyển. Trước mặt hắn đặt một cái bát tráng men vừa cũ lại vừa bẩn.

    Dung Viễn đi đến, lấy một tờ tiền đặt vào trong chén, người ăn xin chậm rãi trượt tới, giọng nói trầm thấp mà khổ sở, “Cảm ơn.”

    Dung Viễn cũng không để ý, lấy Công đức quyển ra lật lật, trên giấy lại không có gì thay đổi.

    –Là vì hắn chỉ nghĩ đến công danh lợi lộc cho nên mới không có điểm công dức? Hoặc điểm công đức này quá nhỏ cho nên lập tức bỏ qua?

    Dung Viễn không tin, thả tiếp mười tờ, người ăn xin kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thấp giọng nói, “Cám ơn”, đưa tay lấy mười tờ tiền kia nhét vào túi áo.

    Công đức quyển vẫn không có bất cứ phản ứng gì.

    Dung Viễn dứt khoát rút ra hai tờ 100 bỏ vào bát, cảm thấy Công đức quyển trong tay phát nóng, thầm vui vẻ, vội mở ra. Chỉ thấy trên trang thứ hai hiện lên mấy dòng chữ:


    [ Khế ước giả : Dung Viễn ]

    [Công đức hiện có: -1]

    [ Công đức có thể trao đổi: 0]

    [ Ghi chép tiến trình: Cổ vũ không làm mà hưởng, thúc đẩy Lý Phúc Thụy kiên quyết đi ăn xin, công đức -1]


    Công đức -1?

    Ha ha.

    Dung Viễn *bộp* thoáng cái rút lại 200 đồng từ tay tên ăn xin, lườm mắt nhìn hắn một cái, diện vô biểu tình nói, “Đùa ông một chút”.

    Mặc kệ cái người ăn xin có tên Lý Phúc Thụy sau lưng phản ứng như thế nào, Dung Viễn xoay người đi mất, điểm công đức vì trêu đùa người khác mà lại trừ tiếp một điểm, hắn hoàn toàn bình tĩnh trở lại. Tuy rằng xóa bỏ vẫn còn là uy hiếp đáng kể, song Dung Viễn đã phát hiện phương pháp trì hoãn nó.

    Muốn đạt được điểm công đức, hẳn là giúp người thật sự cần thiết—không phải cái loại giả vờ ăn xin kia cũng như lợi dụng đồng tình cùng thương hại của người khác để thỏa mãn lòng tham, mục tiêu của hắn là người bị vây trong hoàn cảnh khốn cùng, khát vọng bức thiết có người vươn tay trợ giúp.

    Hắn đi qua đi lại trên đường, trước kia chưa từng chú ý đến người đi đường, bây giờ quan sát kỹ lưỡng lại phát hiện được rất nhiều “Mục tiêu”.

    Cách đó không xa tại ngã tư đường, có một ông lão chống gậy chần chừ nhìn dòng xe ào ào lao tới như nước chảy, mỗi khi đèn xanh sáng lên đều run lẩy bẩy nhích từng bước, song chợt lại có ô tô quẹo từ bên phải inh ỏi lao tới trước mặt. Ông lão không thể không lùi lại vài bước, lại chờ, chờ tới khi chiếc xe đi qua, đèn đỏ cũng sáng.

    Bỗng cánh tay ông được nắm chặt lấy, chỉ thấy một thiếu niên tóc đen đỡ lấy tay ông cười nói, “Ông ơi, để cháu dẫn ông qua.”

    Thiếu niên có ánh mắt trong veo sáng sủa, nụ cười nhàn nhạt mà chân thành, vừa lễ phép vừa có phần gần gũi. Dòng nước ấm áp chảy vào lòng làm xoa dịu cảm giác cô tịch trơ trọi của ông, các nếp nhăn dãi gió dầm mưa lâu ngày đều dãn ra, cười vô cùng hòa ái ôn tồn.

    “Ngoan! Ngoan! Đứa trẻ ngoan.” Ông bắt lấy tay Dung Viễn, nói liên tục.

    Dung Viễn cười cười, không nói tiếp. Chờ đến lúc đèn xanh sáng lên, đỡ ông lão đi qua bên kia đường, lại nhìn theo hắn liên tục cảm tạ rồi chậm rãi rời đi. Dung Viễn mở Công đức quyển ra, chỉ thấy sau 2 con số “-1” cuối cùng cũng đã xuất hiện số dương.

    [Giúp đỡ Dương Ái Quốc trong lúc khó khăn thuận lợi đi qua đường, công đức +1]

    Chỉ trong 2 giờ đồng hồ, Dung Viễn đã nhặt táo do sơ ý mà rơi đầy trên đất giúp người bán hàng rong, mua cho 3 đứa trẻ khóc lóc ầm ĩ kẹo hồ lô và kem ly ăn vặt, đưa một cô bé bị thương do té cầu thang đi bệnh viện, thay phát tờ rơi cho một sinh viên đi WC gấp trong 5 phút, chỉ đường cho du khách, còn có lục lọi thùng rác tìm phần thức ăn trong cơm hộp.(?)

    Hiện công đức và công đức có thể trao đổi đều là 8, ngoài ra quy tắc trên bìa lại xuất hiện thêm một cái:

    [Quy tắc thứ tư: điểm Công đức có thể thông qua từ trợ giúp người bị vây trong tình cảnh khốn cùng, số điểm đạt được có liên quan đến mức độ khó khăn của người được trợ giúp]

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    *“The Truman Show”là một bộ phim khoa học viễn tưởng hài kịch Mỹ năm 1998 do Jim Carey thủ vai Truman. Bộ phim kể lại cuộc đời của một người thanh niên ban đầu không biết rằng có một chương trình truyền hình được phát sóng trực tiếp theo thời gian vào đồng hồ để hàng tỷ người trên toàn thế giới xem. Kịch bản phim là một kịch bản đặc biệt của Nicol The Truman Show, lấy cảm hứng từ một tập phim trong “The Twillight Zone” có tên là “Dịch vụ Đặc biệt”
    ** Final Destination: loạt phim thuộc thể loại kinh dị, phần 1 nói về một nhóm học sinh “lừa gạt thần chết” bằng cách ngăn ngừa một vụ nổ máy bay nhưng sau đó từng người phải trả một cái giá rất đắt bằng mạng sống của mình. .Cốt truyện có những điểm tương đồng với một tập phim trong loạt phim truyền hình The Twilight Zone mang tên Twenty-Two.Trong “Vô hạn khủng bố” cũng có arc Final Destination.
    Lần sửa cuối bởi Session Yura, ngày 26-01-2017 lúc 09:53.
    "I'll follow you out of the dark
    I tried it my way but I keep fallin' apart
    I'll follow you with all of my heart
    I'm tired of my ways cause I keep fallin' – I'm fallin' apart"

  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    NAMKHA,Xinh Xinh,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    418
    Xu
    2,635

    Mặc định

    CÔNG ĐỨC BỘ
    ↀ CHƯƠNG 3 ↀ
    ↀ Xoát điểm ↀ

    Người dịch: Session Yura

    Thắng man bảo quật quyển thứ nhất( đại tam thất-nhất nhất trung):
    ”Ác tẫn viết công, thiện mãn xưng đức. Người có đức, ắt đắc thành; thành quả tu nghiệp, cố danh ghi công đức.”

    ------------------------------
    Chỉ trong vòng 2 giờ, Dung Viễn đạt được 10 điểm công đức, vì tên ăn xin kia mà trừ bớt 2 điểm, hắn bây giờ còn 8 điểm công đức nhưng vẫn chưa tìm được mục tiêu tiếp theo.

    Không phải trên đường không có ai có thể trợ giúp, rất nhiều là đằng khác. Tỷ như đằng kia có một cô gái trẻ cách đó 5 6 mét: cô vừa cõng đứa bé vừa đeo cái túi sách lớn phía trước, tay phải thì kéo cái vali cùng với vài cái túi nhựa, tay trái còn có thêm cái túi du lịch to tướng; trông cô gần như bị đống đồ trên người đè bẹp, có thể coi là một đối tượng cực kỳ cần được giúp đỡ. Theo như 2 giờ kinh nghiệm của Dung Viễn, giúp cô mang đồ đạc đồng thời hộ tống cô cũng đạt được mục đích, hẳn là 2 điểm công đức. Nhưng vấn đề là hắn không biết cô đi đến đâu và xa đến mức nào, cũng không biết phải mất bao nhiêu thời gian cho việc đó, nếu không bất đắc dĩ, Dung Viễn sẽ không phí thời gian vào mục tiêu này.

    Hay là 2 thanh niên đi tới cùng lúc với hắn kia, bọn họ nãy giờ vẫn luôn quan sát người qua đường, Dung Viễn còn thấy họ nhân lúc người ta không để ý mà chỉa mất di động hoặc ví; Cơ mà hắn cũng không định ra tay làm công dân tốt, bởi vì hắn đã chứng kiến 2 người này giao dịch với vài tên giang hồ bặm trợn, có thể là có tổ chức. Chỉ bằng cái thây hiện tại của hắn thì cũng như cố quá thành quá cố thôi.

    Đi qua đi lại, Dung Viễn chợt nhớ tới cái gì đó, lấy Công đức quyển xem thì quả nhiên, quy tắc thứ tư có viết: 【 Điểm Công đức có thể thông qua từ trợ giúp sinh mệnh bị vây trong tình cảnh khốn cùng, số điểm đạt được có liên quan đến mức độ khó khăn của sinh mệnh được trợ giúp 】, phải trợ giúp là “Sinh mệnh bị vây trong tình cảnh khốn cùng” chứ không phải “người bị vây trong tình cảnh khốn cùng”.

    Dung Viễn suy ngẫm về từ này một chút, ánh mắt chợt lóe.

    Trong thành phố Thanh Hải có rất nhiều hộ gia đình nuôi chó mèo, thế nhưng số lượng chó mèo hoang lại càng nhiều hơn. Dung Viễn đến siêu thị trong thành phố mua túi thức ăn cho vật nuôi, hễ thấy chó hoang mèo hoang đi kiếm ăn thì ném cho 2 miếng bánh, lập tức có vài con cảnh giác, chúng đứng vây quanh hắn thăm dò một hồi rồi mới bắt đầu cẩn thận ăn.

    【 Cho chó cỏ Trung Hoa đang đói khát ăn, công đức +1 】

    【 Cho mèo lông xoắn đang đói khát ăn, công đức +1 】

    【 Cho mèo tai cụp đang đói khát ăn, công đức +1 】

    【 Cho chó Dachshund đang đói khát ăn, công đức +1 】



    Trong lúc Dung Viễn đang “cứu vớt” động vật nhỏ, hắn cảm thấy Công đức quyển trong người mình chợt nóng lên. Nhìn đám động vật nhỏ tới đây ngày càng nhiều, hắn đổ tất cả số thức ăn còn lại trong túi xuống đất, thoát ra khỏi vòng vây của chúng rồi đi đến ngồi xuống băng ghế dành cho người qua đường, mở Công đức quyển ra xem.

    Đầu tiên là số quy tắc lại nhiều thêm hai cái:

    Quy tắc thứ năm: có thể dùng điểm công đức để đổi lấy vật phẩm nhưng điểm đã đổi không thể hoàn lại. Vật phẩm từ bên ngoài không thể đổi thành điểm công đức. 】

    Quy tắc thứ sáu:khi đổi điểm công đức thành vật phẩm, chỉ có đạo cụ khoa học kỹ thuật cao cấp của Khế ước giả mới có thể chuyển giao cho người khác sử dụng, bằng không chỉ có mỗi Khế ước giả sử dụng được.】


    Nội dung trang đầu tiên không thay đổi, trang thứ hai lại có thêm mấy chữ:

    Khế ước giả: Dung Viễn 】

    Điểm công đức hiện tại: 23 】

    Công đức có thể đổi: 23 】


    Phía sau lại là một hàng ghi chép được mất công đức, Dung Viễn còn phát hiện thêm chức năng【 Lựa chọn 】, 【 Cancel 】sắp có.

    Trang thứ ba chỉ có một tiêu đề bắt mắt: 【 Ghi chép trao đổi】, trang thứ tư nhìn cứ như trang chủ TaoBao* hoặc JD**: góc tư phía trên bên trái là logo【 Giao dịch công đức thành công】, phía dưới là phân loại sản phẩm; bên phải là 【 Công đức của tôi】, 【 Giỏ hàng】, 【 Sản phẩm đã mua】, 【 Lưu trữ】, 【 Tìm sản phẩm】chờ thanh toán; Chỉ có điều là các trang ấy thì đầy những hình ảnh quảng cáo sản phẩm. Còn của hắn, vì điểm quá ít cho nên chỉ toàn một màu xám xịt, không xem được nó là cái gì. Giao dịch công đức chiếm nửa trang nhưng có rất ít hạng mục có thể xem được.

    Dung Viễn chỉ có thể thấy được 3 hạng mục khi nhìn phân loại sản phẩm : 【 Giá trị cơ bản】, 【 vật tư sinh hoạt】, 【 Vũ khí】. Ngón tay hắn di chuyển đến【 Giỏ hàng】ở góc bên phải phía trên.

    Trang giao dịch nháy mắt biến thành một hàng hai cột, tổng cộng có 5 trang quảng cáo sản phẩm, mỗi cái đều có ít nhất 2 hình ảnh lớn nhỏ bao gồm tên sản phẩm, khái quát công năng cùng với điểm công đức cần thiết.

    Cái đầu tiên cũng chính là cái Dung Viễn đang cần nhất---

    Giản đồ cơ thể người, bên cạnh viết:

    Tên sản phẩm: Trị sinh mệnh

    Khái quát công năng: Kéo dài tuổi thọ cho Khế ước giả

    Giá : 10 công đức/ ngày

    Dung Viễn lập tức đổi lấy 2 ngày, sau đó lại cảm thấy trang trước có hơi khác thường, hắn lật lại trang đầu tiên thì kinh ngạc khi phát hiện phía sau số liệu tuổi tác có thêm dòng chữ: 【 Thời gian còn lại: 46:26:37

    Con số 37 kia giảm dần theo thời gian.

    ---Hóa ra đây là thời gian đếm ngược của sinh mệnh của hắn sao? Hắn chỉ còn khoảng 42 mấy giờ để sống thôi đó hả?

    Hai mươi công đức, đúng ra là 48 giờ sinh mệnh, sao lại còn có 42 giờ? Dung Viễn nhìn vào cuốn sách, từ lúc hắn tỉnh dậy đến bây giờ mới có hơn 6 giờ. Tính mạng của hắn đã bắt đầu đếm ngược từ lúc đó rồi sao? Trong vòng 24 giờ tiếp theo nếu không kiếm thêm 10 điểm công đức nữa hắn sẽ bị xóa bỏ?

    Nhìn dãy số liệu kia, Dung Viễn trái lại thở phào nhẹ nhõm, sợi dây thừng vẫn luôn đeo trên cổ cuối cùng cũng lơi lỏng đi, cảm giác lo âu sợ hãi chờ đến thời khắc mệnh cùng cũng không bao trùm hắn. Thời gian 2 ngày cũng đủ để hắn làm nhiều việc.

    Hắn lại lật sang trang khác, phát hiện còn 3 điểm công đức có thể dùng để mua đồ dùng sinh hoạt, ví dụ như dụng cụ nhà bếp, rau củ quả, rượu, quần áo, nước lọc, đồ chơi, đồ trang điểm, trang sức các thứ. Rất nhiều thứ có thể có trị giá đến mấy ngàn vạn NDT mới mua nổi trong khi giao dịch công đức chỉ trả bằng thù lao chăm sóc thú nuôi thôi, đây quả là món hời lớn. Nếu như nguời sở hữu Công đức quyển là một tên phá của phỏng chừng sẽ sung sướng nhảy cẫng lên sau đó điên cuồng mua sắm.

    Song đối với Dung Viễn thì tiền bạc chỉ dùng để thỏa mãn nhu cầu sinh hoạt thường ngày là đủ, hắn cũng không hứng thú với xa xỉ phẩm, ngay cả ưu đãi có thể đổi lấy vàng bạc châu báu thật cũng không quan tâm, những nội dung ẩn chưa mở ra trong giao dịch công đức có sức hấp dẫn hắn hơn.

    Không biết tức là kỳ bí, hay đại biểu cho vô tận khả năng, chỉ cần tưởng tượng nội dung phía sau tấm màn màu xám thôi mà Dung Viễn đã cảm thấy da đầu run rẩy, dường như có dòng điện chạy thẳng lên não, nỗi hưng phấn khiến tóc gáy hắn dựng thẳng lên.

    Cho nên hắn sẽ không lãng phí điểm công đức lên đống đồ vô dụng kia mà tích góp mọi khả năng nhiều nhất có thể để mở bằng được vật phẩm màu xám. Hơn nữa còn phải đổi lấy thật nhiều Trị sinh mệnh, để tránh tình huống ngoài ý muốn không thể thu thập điểm công đức ít nhất phải đổi được 100 điểm.

    Về phần âm một tỷ bảy trăm triệu tám trăm năm mươi ngàn điểm kia nếu như muốn triệt tiêu hoàn toàn-----kể cả việc tính điểm công đức hóa ra lại dễ dãi hơn so với dự đoán của hắn rất nhiều, nhưng dù sao đó cũng không phải là mục tiêu có thể hoàn thành trong thời gian ngắn. Cho dù chỉ triệt tiêu đến âm 100 điểm, chỉ cần không dùng công đức đổi lấy sinh mệnh thì vẫn bị xóa bỏ, cho nên nhiệm vụ này thật ra cũng không cấp bách hoàn thành. Dung Viễn xếp nó vào mục tiêu lâu dài.

    “Ư ử--“ một chú chó nhỏ cọ nhẹ giày Dung Viễn, hắn vừa ngẩng đầu thì thấy số bánh quy còn sót lại không biết đã bị chúng ăn xong tự bao giờ, kế bên còn có vài con rầu rĩ, một số thì tiếc rẻ liếm ướt sàn xi-măng.

    Con chó cọ hắn là con màu vàng, thằng nhóc thông minh kia dường như biết hắn là người cho chúng ăn, nó ngồi xổm nhìn hắn bằng ánh mắt đáng thương, một đôi mắt đen láy tựa như viên đá quý đen sáng ngời ứa nước.

    Dung Viễn có hơi khó hiểu. Thật ra hắn vốn cũng không có duyên với động vật mấy, chúng nhìn thấy hắn không sủa thì cũng chạy trốn mất, chưa nói gì đến đám động vật hoang dã đề phòng với cả nhân loại. Hiện tại thì, không kể đến chúng lại dễ dàng chấp nhận thức ăn hắn cho, không chỉ lưu luyến không rời mà còn xin hắn thêm thức ăn, hắn chưa từng gặp phải tình huống kỳ lạ này bao giờ.

    --Chẳng lẽ Công đức quyển còn công hiệu có thể tăng sức hút với động vật của hắn sao?

    Chỉ trong vòng một ngày đối mặt với ngần ấy tình huống, Dung Viễn đã quen với điều đó rồi. So với đã bỏ thời gian tốn công sức giúp đỡ người ta lại còn bị hỏi này hỏi nọ, kiếm chút điểm từ những sinh vật đơn thuần có phải đơn giản nhanh chóng đỡ lo hơn không, có thể nói rằng phản ứng của chúng cũng rất vừa ý hắn.

    Dung Viễn vét hết tất cả tiền trong người, để dành lại một ít mua chai nước và cái bánh bao, đi mua thức ăn cho vật nuôi loại rẻ nhất, cuối cùng hắn mang 2 cái túi nhưa to tướng rời tiệm thú nuôi dưới ánh mắt kỳ thị của chủ tiệm.

    Hôm nay nhóm động vật hoang vùng lân cận khu phố Thái An được chiêu đãi một bữa ăn thịnh soạn, tuy rằng chỉ là thức ăn cho thú nuôi giá rẻ, hương vị không ngon cũng không đủ dinh dưỡng còn có mùi kỳ lạ, nhưng đối với chúng nó thì có thể ăn một bữa no căng như này không hề dễ dàng. Không biết chúng truyền tin như thế nào mà cả đám chó mèo hoang chỗ quảng trường cũng góp vui, để tránh người đi đường vây xem Dung Viễn phải lùa bọn chúng đến nơi rừng cây rậm rạp vắng người, ngoài ra còn đến chỗ máy ATM rút một số tiền rồi quét sạch tất cả đống thức ăn cho vật nuôi.

    ______

    Trăng đã nhô cao, trong rừng lấp ló bóng dáng đen đen qua lại kèm theo tiếng trầm trầm phát ra từ đám động vật, người nào không biết mà đi vào có nước tè ra quần, mà thành phần nhân loại duy nhất trong đám động vật lại đang cực kỳ sung sướng.

    Dung Viễn vận động thân thể cứng ngắc sau một hồi ngồi lâu, nhìn quanh thì số thức ăn cho thú nuôi hắn mua đã gần như bị ăn sạch, chỉ còn vương vãi vài vụn bánh cùng với bao bì. Hội thú non đã được ăn no thỏa thích, chúng hoặc chơi đùa với nhau hoặc ưỡn cái bụng tròn trĩnh lên trời mà ngủ, ngoài ra có nhiều con ăn xong đã rời đi do đây không phải địa bàn của chúng. Hắn thu dọn toàn bộ túi ném vào thùng rác, kết thúc một ngày gần như vơ vét cả ngân hàng.


    Tác giả có ý kiến: nhiều người không hiểu chó mèo hoang sao lại có giống mèo búp bê tai cụp quý hiếm như vậy? Dữ Mạt tỏ vẻ có thể, ví dụ bệnh tật, tàn tật, tính tình hung hang, hoàn cảnh sinh ra không tốt, lạc chủ,… Từ từ, chẳng phải có rất nhiều nguyên nhân sao?
    Tất nhiên quan trọng nhất là lúc tác giả viết văn không biết ngoài chó cỏ thì giống chó mèo nàocó khả năng bị vứt bỏ


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    TaoBao, JD.com: trang web bán hàng online của TQ, tương tự với Amazon hay Alibaba bên Mỹ
    Lần sửa cuối bởi Session Yura, ngày 26-01-2017 lúc 09:56.
    "I'll follow you out of the dark
    I tried it my way but I keep fallin' apart
    I'll follow you with all of my heart
    I'm tired of my ways cause I keep fallin' – I'm fallin' apart"

  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    NAMKHA,Xinh Xinh,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Bài viết
    418
    Xu
    2,635

    Mặc định

    CÔNG ĐỨC BỘ
    ↀ CHƯƠNG 4 ↀ
    ↀ Không cần vốn vẫn được vạn lời ↀ

    Người dịch: Session Yura

    Cảnh đức truyền đăng lục cuốn thứ ba:
    Lương Võ Đế hỏi Bồ Đề Đạt Ma, “Trẫm từ khi lên ngôi, dựng chùa, viết kinh, độ tăng không thể thắng kỷ, có gì không công đức?” Sư đáp:”Vẫn không công đức.”

    --------------------------------------
    135 điểm công đức đã vào tay Dung Viễn nhờ vào bữa tiệc dành cho chó mèo vô gia cư.

    Lập tức mở hạng mục sản phẩm mới ra, … Lướt qua hạng mục đắt đỏ hào nhoáng thì chủ yếu là 【 Sức mạnh [Power] 】, 【 Tốc độ[Speed] 】, 【 Thể chất[Strength] 】, 【 Trí lực[Intellingence] 】 bốn loại thuộc tính cơ bản, mấy cái này trông như thuộc tính nhân vật cơ bản trong game nhưng thật ra lại khác, kể cả tính năng “hồi máu”. Trong game có thể dễ dàng buff thuộc tính nhân vật cơ bản từ mấy chục lên cả trăm máu, nhưng trong công đức thương mại chỉ tăng lên từ từ.

    Sức mạnh】 hiện tại là 15, cần 10 công đức để tăng trị số trong lần thứ nhất, lần thứ hai 11, lần ba 12, cứ thế tiếp tục tính, với Tốc độ cũng giống vậy. Thể chất thì khá đắt, lần đầu 10 công đức, lần hai 15, lần ba 20 , theo đó mà tính.

    Trí lực 】 là thuộc tính khắc khe nhất, lần đầu 10 công đức chỉ có thể đổi 0.001 trị số, sau 3 nghìn lần đổi, tức là thuộc tính tăng lên 3 thì 100 công đức tương ứng 0.001 trị số. Đến khi lên đến con số 10 thì chỉ 0.001 trị số tốn tận 1000 công đức. Kể từ đó hễ tăng 10 công đức thì giá cả cũng tăng lên 10 lần.

    Dung Viễn nhẩm tính, nếu hắn định tăng trị số 【 Trí lực 】 đến 100 thì cần đến 1111.1111102933 ngàn tỷ công đức… So sánh với hơn âm 1 tỷ điểm công đức của hắn thậm chí còn không bằng con số lẻ, chỉ là phù du mây bay.

    ---Xin cho hỏi, nhiều công đức như rứa thì còn cần gì Thượng Đế? Như Lai Phật Tổ đi đâu?? Còn Tam Thanh Đạo Tổ???

    Cuối cùng Dung Viễn vẫn quyết định đổi lấy 3 điểm 【 Tốc độ 】, 10 điểm sinh mệnh. Mua thuộc tính cơ bản khác với sự bình thản của giao dịch sinh mệnh, khi hắn chọn Xác nhận thì chợt thấy những chùm sáng nhỏ lòe lòe tượng trưng cho 【 Tốc độ 】 --- là một hình nhân trong tư thế chạy-- hiện lên, tựa như đom đóm trôi nổi trong không trung. Dung Viễn thử bắt lấy chúng, những chùm sáng ấy đã tan biến trên đầu ngón tay hắn. Sau đó có một cảm giác kỳ dị lưu chuyển trong người hắn, dường như là có một dòng điện đang liên tục tẩy rửa thân thể hắn, mỗi tế bào cứ như bị kim châm nhói đau.

    Cảm giác này đương nhiên không dễ chịu chút nào, Dung Viễn cắn răng chống đỡ, may mà chỉ kéo dài khoảng ba đến năm phút. Hắn quơ quơ cánh tay lại đá đá chân, trừ mồ hôi nhễ nhại cả người thì cơ thể hình như nhẹ nhõm hơn---hắn cũng không rõ đây có phải chỉ là ảo giác hay không.

    Nhìn 5 điểm công đức còn lại, Dung Viễn lướt đến trang danh mục hàng hóa, có hơi do dự.

    Hắn vốn cũng không muốn phí phạm công đức vào vật tư sinh hoạt hoặc xa xỉ phẩm, cũng không cần thiết mấy, nhưng bây giờ lại có chút dao động.

    Mất cả buổi chiều lẫn buổi tối, hắn đã bỏ ra một ngàn đồng được 135 điểm công đức, trung bình 7.5 đồng ứng với 1 điểm công đức.

    Mà trong công đức thương mại, 1 điểm công đức có thể mua được 1 carat kim cương cao cấp với giá ít nhất bốn năm mươi ngàn; 2 điểm công đức có thể mua được 1kg vàng, theo như giá vàng hiện tại tương đương với 300 ngàn.

    Nói trắng ra, chỉ cần chăm vài chục con chó hoang hắn đã có thể tậu căn biệt thự ở trung tâm thành phố Thanh Hải; chưa kể xoát phân thêm lần nữa giống như hồi chiều hắn cũng trở thành triệu phú.

    Giá cả và vật phẩm có sự chênh lệch lớn như vậy, cho dù là ai cũng phải tay run chân nhũn, một giao dịch vô lỗ vạn lợi như vậy kể cả Dung Viễn có cố gắng giữ bình tĩnh như thế nào đi chăng nữa thì tim hắn cũng đang nổi trống dồn dập. Hắn đấu tranh mãnh liệt, cuối cùng vẫn không chịu nổi mà dùng 1 điểm công đức mua một cái vòng tay vàng cổ.

    Dù sao 1kg vàng vẫn rất thu hút người khác, chiếc vòng kích cỡ trung bình là ổn rồi, tuy rằng có hao hụt chất lượng nhưng lại an toàn hơn nhiều, hắn có thể lấy cớ là di vật tổ tiên sẽ không có ai nghi ngờ. Hơn nữa nó cũng không nhẹ, có gì thì hắn có thể đem đi bán lấy vài ngàn,

    Tâm tình hưng phấn thúc đẩy Dung Viễn muốn nhanh chóng hành động, cho nên suốt cả đêm hắn lăn qua lộn lại không ngon giấc, lúc thì nghĩ nên lấy cớ như thế nào, dùng biểu cảm ra sao mới qua mặt được ông chủ tiệm vàng, lúc lại nghĩ nếu gặp trúc trắc thì nên làm gì; một hồi nghĩ nên mua nhà ở đâu, lát thì tưởng tượng khi hắn trở thành triệu phú… Đại não vốn đang ở trong trạng thái hưng phấn tột độ, đến tận tờ mờ sáng vì quá mệt mỏi mà ngủ mất nửa giờ. Khi buổi sáng sớm nơi khu phố được báo hiệu bằng sự ồn ào huyên náo của những con người học tập làm việc, Dung Viễn lập tức bật dậy như lên dây cót, vội sửa soạn một chút, nhét vòng vào túi rồi mới ra ngoài.

    Hắn thức dậy hơi sớm quá, tiệm vàng gần nhà nhất cũng phải nửa tiếng nữa mới mở cửa. Dung Viễn đi qua đi lại quanh tiệm vàng hơn 10 vòng, thấy có người cảnh giác mà nghi ngờ quan sát hắn, cái đầu lửa nóng cũng nguội bớt, quay lại nhìn cánh cửa khép chặt của cửa hàng, quyết định chờ đến lúc mở cửa hẵng đến.

    ----Hm… Hay là đi mua tóc giả và mắt kính đi…. Cải trang một chút.

    Dung Viễn đi men theo con đường, vô tình đi lên một cây cầu nhỏ, hắn đi cũng mệt rồi, dựa vào lan can nghỉ ngơi một lát, ngón tay gõ nhịp trên lan can, thỉnh thoảng lại kiểm tra thời gian, mong sao cho thời gian trôi qua thật nhanh.

    Lại cúi đầu nhìn đồng hồ, Dung Viễn lơ đễnh liếc mắt xuống mặt nước dưới cầu thì không khỏi sửng sốt.

    ---Oát đờ? Hình bóng phản chiếu trong nước kia…. Là hắn sao?

    Hắn cúi thật thấp xuống, cố gắng nhìn rõ hình bóng kia.

    Tóc rối tung, hồi sáng quên chải chuốt đây mà; trên mặt còn có vệt kem đánh rang không rửa sạch; áo T-shirt vốn sạch sẽ lại có vết bẩn lớn, đen xì như nhớt, bình thường hắn nhìn thôi cũng đã thấy ghét bỏ nhưng bây giờ không biết đã mặc bao lâu; hơn nữa----hắn cúi đầu nhìn xuống chân---tất không cùng đôi, giày bám đầy đất bẩn.

    Quan trọng nhất là, hình bóng kia trên mặt có nét ửng hồng khả nghi, ánh mắt điên cuồng mà mơ màng, vẻ hưng phấn khác thường khiến người ta cảm thấy tên này não có vấn đề, dây thần kinh trung ương của hắnchắc chắn sẽ đứt phựt bất cứ lúc nào.

    Một cơn gió nhẹ thổi qua, trên mặt nước gợi sóng làm hình bóng kia vỡ tan. Nhưng Dung Viễn vẫn chưa hoàn hồn, ánh mắt lại dần khôi phục vẻ lý trí lãnh tĩnh.

    Cuối cùng, hắn nhắm mắt lại, lấy cái vòng vàng từ balo ra, suy nghĩ một chút, dùng khăn giấy cẩn thận lau đi vân tay cả trong lẫn ngoài trên vòng rồi thả xuống, hắn chỉ đứng đó nhìn món đồ mang theo bao ảo tưởng cùng dã vọng*[dã tâm + dục vọng giàu sang, “bõm”, rơi xuống nước.

    Chút không nỡ và không cam tâm còn sót của Dung Viễn cũng từ từ nhạt đi theo sự ổn định dần dần của từng sóng gợn trên mặt nước.

    Hắn đi tới vòi nước công cộng gần đó, vặn vòi mức tối đa, để cho dòng nước lạnh lẽo “Ào ào” chảy trên đầu, cái lạnh khiến hắn không khỏi giật mình, đại não còn mơ ngủ vì không đủ giấc cũng tỉnh hẳn. Chốc lát sau, Dung Viễn mới lấy rửa tay rửa mặt, khóa vòi, lắc cái đầu sũng nước, lau những giọt nước còn sót trên mặt, sâu sắc hiểu được mình của buổi chiều ngày hôm qua đến bây giờ rõ là ngu ngốc.

    Hắn nên sớm nghĩ tới… Loại giao dịch 1 vốn 4 lời không làm mà hưởng chính là cạm bẫy nguy hiểm.

    Nói cách khác, đây chính là khảo nghiệm dành cho Khế ước giả của Công đức quyển.

    Một khi hắn bán đi vòng tay vàng này thì chuyện gì sẽ xảy ra?

    Lần đầu tiên được cho không vinh hoa phú quý mà không tốn bất cứ cái gì hắn tất nhiên là sẽ như con nghiện Heroin, không thể kiểm soát, không thể tự cảnh cáo mình thu tay mà sẽ liên tục mua tiếp lần thứ hai, thứ ba, thứ tư,…

    Sau đó, mỗi khi gặp phải khó khăn tài chính đều sẽ dùng Công đức quyển giải quyết.

    Kể từ đó hắn sẽ hoàn toàn ỷ lại vào sức mạnh của Công đức quyển cho dù là khó khăn gì

    Càng ngày, thậm chí sinh hoạt hằng ngày cũng sẽ phụ thuộc vào Công đức quyển, đồ ăn thức uống, quần áo, nước uống, đồ dùng, đi lại, thuốc men,… Những thứ này, hắn tin chắc rằng công đức thương mại sẽ cung cấp vật phẩm tốt hơn cũng thực dụng hơn nhiều so với ngoài đời thực.

    Càng nhiều thì sơ hở cũng càng lớn, lời nói dối cho dù có hoàn hảo đến mức nào cũng sẽ khiến cho người sinh nghi, tương ứng, trực giác của bản thân sẽ yếu dần, vận may, lòng tham, tư duy, phản ứng vân vân đều sẽ ăn mòn lý trí không chừa, từ từ suy đồi thành con rối của Công đức quyển.

    Sẽ có một ngày, khi đó Công đức quyển thần kỳ này hoàn toàn bị phơi bày với người khác. Lúc đó hắn sẽ ra sao?

    Vậy thì, Công đức quyển với sự xuất hiện bất thình lình này, liệu có còn đồng hành với hắn, thay hắn chống đỡ nữa không?

    Vấn đề này không có đáp án, Dung Viễn cũng không thể mường tượng ra, nhưng hắn biết, nếu là hắn biết có người xung quanh hắn đang sở hữu bảo bối như thế này nhất định phải có cho bằng được bất chấp thủ đoạn.

    Ngay cả hắn còn nghĩ như vậy thì trông cậy gì vào việc tin tưởng vào lương tâm đạo đức con người hay mong rằng chỉ số IQ toàn nhân loại chỉ là 50 sẽ không phát hiện bí mật của hắn.

    “Thực tiễn đã chứng minh: lợi nhuận đạt 50% thì nó sẽ bí quá hóa liều, nếu lợi nhuận 100% thì nhà tư bản bất chấp pháp luật, còn lợi nhuận 300% thì có treo cổ nó lên, nó vẫn làm.”— by Engels.

    Lợi nhuận của Công đức quyển đâu chỉ là 300%?

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Session Yura, ngày 16-01-2017 lúc 21:28.
    "I'll follow you out of the dark
    I tried it my way but I keep fallin' apart
    I'll follow you with all of my heart
    I'm tired of my ways cause I keep fallin' – I'm fallin' apart"

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    NAMKHA,Xinh Xinh,
Trang 1 của 2 12 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status