TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 8 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 37

Chủ đề: Ta là một con Goblin - gelu567890

  1. #6
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 4: Phía bên này đồi

    Một trong những lí do bức thiết khiến Gatrix cần phải gây dựng lại ma hải, là bởi trong số các phép sơ cấp, có một phép rất thú vị, đó là Tăng tốc. Đây là một phép thuật thuộc hệ gió, nguyên lý giảm bớt trọng lực tác động lên cơ thể, đồng thời thúc đẩy cơ thể di chuyển nhanh hơn, thành ra người được thi phép sẽ cảm thấy cơ thể vừa nhẹ nhàng lại nhanh chóng như một cơn gió. Tất nhiên, do là phép thuật sơ cấp nên thời gian cũng như hiệu quả của nó rất là hữu hạn. Các pháp sư thông thường sẽ gia trì một chút phép thuật này lên đồng đội khi họ chuẩn bị tung đại chiêu, hoặc bỏ lên chính mình để tẩu vi thượng sách. Có điều với Gatrix thì...

    - Tăng tốc! Tăng tốc! Tăng tốc!

    Gatrix liên tục ném phép thuật xuống giống như thể ma lực của hắn là vô tận vậy! Phép thuật giống nhau sẽ không cho hiệu quả cộng dồn, nhưng nó làm mới lại thời gian hiệu lực, hơn nữa tốc độ tiêu hao của thần chú chỉ cần không vượt quá tổng ma lực tối đa của tất cả các ma hải gộp lại thì Gatrix hoàn toàn có thể coi như mình có vô hạn năng lượng. Nhờ lẽ đó, hắn có thể gia tăng rất nhiều hiệu suất tìm tòi khám phá địa hình chung quanh.

    Phía Bắc và Nam của cánh rừng kéo dài quá xa, tới mức dù Gatrix đã đếm được mặt trời mọc bảy lần mà vẫn chưa thoát được khu rừng, hắn liền từ bỏ. Với tốc độ hiện tại của hắn, bảy ngày vừa rồi hắn phải đi hàng vạn bước chân rồi mà vẫn chưa thấy một dấu hiệu gì là đã tới biên giới cánh rừng, thế nên Gatrix quyết định thay đổi chiến thuật. Hắn dự định lẻn qua phía bên kia đồi, xem có thể tìm hiểu được gì ở nền văn minh lạ lẫm nơi thượng lưu không.

    Lần này cả đi cả về tốn của hắn khoảng mười bảy ngày. Khi những con Goblin thấy Gatrix trở lại, chúng đã biểu hiện ra một cảm xúc mà Gatrix hoàn toàn không ngờ tới, đó là vui mừng! Khi cả bầy Goblin ùa ra vây quanh hắn, khi Eleisa ôm chầm lấy hắn, nước mắt tuôn trào, Gatrix chết đứng!

    Hắn cứ ngỡ rằng bầy Goblin đã quên hắn rồi. Suy cho cùng, Gatrix cũng chỉ là một Goblin, bình thường như bao con Goblin khác, và nếu hắn chết đâu đó trong khu rừng này thì cũng chỉ là một chuyện rất thông thường, diễn ra hàng ngày không chỉ ở đây mà trên toàn thế giới.

    Nhưng cái cảm giác này... thật sự là cay mắt! Tự đáy lòng hắn dâng lên một chút ấm áp! À đấy, thì ra hắn cũng vẫn còn có tư cách được nhớ tới! Gatrix bật cười, cúi mặt lén gạt đi mồ hôi trên mắt, đưa tay xoa xoa mái tóc đỏ của Eleisa.

    - Xin lỗi! Lần sau ta sẽ đưa em theo!

    Mặc dù ngôn ngữ không thông, nhưng tâm ý của Gatrix rất là rõ ràng, vậy nên Eleisa rốt cục ngừng khóc. Cô bé nở nụ cười toe toét, làm Gatrix có chút giật mình. Chẳng phải hắn cũng từng có nụ cười như vậy sao?

    "Anh có nghe thấy những bài hát vang khắp thế gian này không?"

    Lời nói của nàng thoảng qua bên tai hắn, gợi lại những kỉ niệm xưa cũ. Tình cảm đã mất đi, nhưng không hiểu sao trái tim hắn vẫn cứ có chút khó chịu với chúng. Có lẽ đó là lí do hắn muốn chôn thật sâu ký ức xuống tận đáy lòng?

    Sao cũng được, hắn có một mái nhà chào đón, và một cuộc đời mới để sống, tuy hơi ngắn một chút, nhưng thôi vậy cũng được!

    Trong những ngày kế tiếp, Gatrix dắt theo Eleisa đi khắp nơi trong khu rừng, khám phá vô số các chủng loài sinh vật cùng thực vật khác nhau. Cậy vào việc sở hữu phép thuật vô hạn, Gatrix liên tục lấy thân thử thuốc, tất nhiên chỉ là liều lượng cực nhỏ thôi. Mấy cái trúng độc mặt tái mét chỉ là chuyện vặt, ảo giác cũng không có gì đặc sắc, nhiều loại nấm còn khiến hắn biến dị hẳn hoi, ví dụ như teo nhỏ hóa khổng lồ các thứ luôn. Tiện đây, bên trong cánh rừng này có không dưới hai trăm loài sinh vật có trí tuệ, là loài, không phải cá thể nhé! Con sâu béo nằm trên Cánh đồng nấm là một minh chứng tiêu biểu. Mặc dù nó rất yếu, lại cực kì giàu đạm - đừng hỏi tại sao Gatrix biết, nhưng khả năng kéo thù hận của chúng nó phải nói là cực kì sắc bén đấy! Chỉ cần bị chúng nó xì xào, cho dù không hiểu ngôn ngữ, chỉ dựa vào biểu cảm, hành động, cách chúng nó cười khẩy - Gatrix cảm thấy cực kì ức chế, thế là hắn phát hiện ra chúng rất giàu dinh dưỡng, hoàn toàn có thể dùng làm lương thực dự trữ...

    Hắn cũng ghi chép lại đa phần công dụng của các loại thực vật mình nếm phải - tuy nhiên nó chỉ dừng ở mức sơ cấp như có độc hay không, tác dụng lên cơ thể như thế nào. Đó là bởi Gatrix có toàn quyền điều khiển cơ thể của mình. Mỗi một sinh vật chỉ có thể phát huy tối đa 10% bộ não của mình, cùng với một phần nhỏ bộ phận cơ thể. Không, chúng ta không điều khiển từng thớ cơ, mà điều khiển theo nhóm, giả dụ não bộ truyền tín hiệu xuống chân là di chuyển, vậy thì từng sợi cơ tạo thành một bó, từng bó kết thành nhóm cơ bắt đầu co duỗi, để chân/chi bước lên. Chúng ta không thể chủ động, nhắc lại là, chủ động điều khiển từng thớ cơ được. Chưa kể, những hành động mang tính phản xạ không điều kiện, những hành động vô thức - dạ dày co bóp khi đói, ớn lạnh, tiết mồ hôi v...v đều không có cách nào chủ động điều khiển được. Chúng ta không thể ra lệnh cho dạ dày ngừng co bóp, cơ thể không bài tiết mồ hôi, nó thuộc về phần bị ẩn của não.

    Song Gatrix có thể làm được điều này. Hắn có thể điều khiển từng phân tử trên cơ thể, trong điều kiện giới hạn của cơ thể, mỗi hành động của hắn đều đạt tới hiệu suất cao nhất mà hắn có thể nghĩ tới. Nói như vậy là bởi Gatrix mới là một sinh vật tầng bảy, còn khướt mới có thể đạt tới cấp độ hoàn mỹ, nên không thể nói hắn đã tối ưu cơ thể đến không tì vết được, mà chỉ dừng ở mức trong phạm vi hiểu biết của hắn mà thôi. Sở dĩ hắn có thể làm được điều này, là bởi hắn học một bộ võ công. Lúc đó hắn vô tri nghĩ rằng nó rất đơn giản, nhưng giờ ngẫm lại, đúng là chỉ có thần mới đủ sức sáng chế ra một bộ công pháp vô lý kiểu đấy mà thôi! Chính vì có khả năng điều khiển cơ thể, lại khống chế tốt liều lượng hấp thụ, nên Gatrix có thể quan sát đại khái tác dụng của từng loại thực phẩm nạp vào trong dạ dày.

    Suốt thời gian này, Gatrix cũng bắt đầu thành công trong việc phổ cập những tri thức đầu tiên cho bộ tộc này. Hiện tại hắn mới chỉ dừng ở mức chế tạo cho họ công cụ từ đá như giáo, dao, cuốc, búa, rìu và đặc biệt quan trọng là ba lô chứa đồ. Các Goblin trước đến giờ khi đi săn bắt thừa dựa vào tập kích, số lượng để đánh gục con mồi, sau đó hò dô ta xách về hang. Mỗi lần như vậy họ lại tốn một lượng thời gian không ngắn để chở thực phẩm về hang, sau đó lại tiếp tục đi săn, vậy nên hiệu suất thảm không thể tả. Tuy nhiên, khi được nâng cấp công cụ cất chứa lẫn vũ khí, sản lượng lương thực của cả đàn đã tăng lên đáng kể.

    Kế đó, Gatrix cũng dạy bọn họ cách để bảo quản thực phẩm. Một số cách đơn giản nhất có thể kể tới là treo thịt lên hong khói, sau đó bọc trong những loại lá to bản đem cất đi. Gatrix cũng tự tay khắc một trận pháp sơ cấp, có tác dụng hạ nhiệt độ trong khu vực đó xuống cực thấp, qua đó kéo dài thời gian phân hủy của đồ ăn. Bản thân trận pháp này cũng có tiêu hao, nhưng do Gatrix chọn một khu vực vốn nằm rất sâu phía trong hang, nơi nhiệt độ lúc nào cũng khá thấp, nên chung quy lại hắn chỉ cần vài tuần sạc năng lượng cho nó một phát là được.

    Có điều để có thể dạy các Goblin cách xây dựng các công trình cơ bản thì còn cần thêm nhiều thời gian nữa. Cá nhân hắn có thể xây nên những tháp gỗ, thậm chí là cả một căn nhà, song điều đó không thúc đẩy các Goblin phát triển được. Bởi tri thức cơ bản của họ còn chưa tích lũy đủ để có thể tiến hành những hoạt động phức tạp đến như thế. Thôi thì tạm thời Gatrix cứ để yên như vậy, bởi bản thân hắn cũng cần có thời gian đi tìm hiểu mọi thứ xung quanh.

    Khi đã khám phá đại khái khu rừng này, Gatrix bắt đầu tò mò, đặt tầm mắt sang phía bên kia ngọn đồi. Quãng đường sẽ không quá dài, cỡ hai ngày đi đường bình thường - hắn có thể băng sang phía bên kia quả đồi chỉ trong nửa ngày nếu như kết hợp Tăng tốc.

    Thế nhưng, nếu cứ tằng tằng mà băng sang phía bên kia như thế thì quả thật là ngớ ngẩn! Ít nhất hắn cũng cần chuẩn bị một số thứ đã! Đầu tiên, hắn cần phải dấu hình dạng của mình đi. Có trời mới biết phía bên kia là chủng tộc gì, có thân thiện với Goblin không. Nhỡ đâu đó là một đám quái vật vô cùng thù hằn và kích động, sẵn sàng xé xác sinh vật không cùng chủng tộc ngay khi nhìn thấy thì sao? Gatrix tự tin rằng nếu hắn vẫn còn thân thể cũ thì chí ít sẽ không bó tay bó chân sợ đầu sợ đuôi như này, nhưng thân thể hiện tại... Gatrix chán chẳng buồn nhận xét nữa! Thế nên, một chiếc áo choàng đen ẩn dấu khí tức có lẽ sẽ giúp được phần nào cho hắn. Thật may là hôm trước Gatrix có vớt được một chiếc cờ đen rất to trôi dạt trên dòng suối. Tất cả những gì hắn cần phải làm là cắt và khâu nó thành một chiếc áo choàng trùm kín người, khâu thêm một ít phù văn đặc thù là được.

    Phù văn là một loại ngôn ngữ đặc thù, dùng để mô tả các sự vật hiện tượng trong vũ trụ. Nói cách khác nó là ngôn ngữ cổ xưa nhất trong vũ trụ này, và khi Gatrix mượn con mắt của thần nhìn trong thoáng chốc, hắn đã nhớ được một vài kí tự này. Cấu trúc ra một loại pháp tắc cực kì phức tạp thì Gatrix xin bó tay, chứ chỉ là mấy cái pháp tắc linh tinh như "không bao giờ bị nhìn xuyên thấu" "không bị rơi" thì thoải mái. Hơn nữa, những pháp tắc này cũng chỉ là phiên bản yếu bớt, chỉ áp dụng được với các sinh vật cấp thấp, chứ nếu có một sinh vật từ tầng thứ ba trở lên tiếp cận thì Gatrix sẽ bị lộ ngay.

    Sau khi đã trang bị gọn gàng, Gatrix kiểm tra lại toàn thân một lần cuối trước khi lên đường. Ba lô chất một lượng lớn thịt khô, đủ để hắn thỏa mãn cơn đói trong khoảng một tuần. Một bi đông đựng đầy nước, một con dao đá sắc nhọn, áo choàng phủ kín người, mọi thứ đều đã đủ! Hắn ngoái lại, đưa tay vẫy tạm biệt cả đàn, cùng với một nữ Goblin với mái tóc đỏ rực. Eleisa lèo nhèo đòi đi theo hắn, song lần này Gatrix muốn đi tìm hiểu một xã hội văn minh phát triển đầy đủ, nên hắn cuối cùng vẫn ép Eleisa phải ở lại bầy, tất nhiên không thể thiếu các loại đồ ăn thức uống dỗ dành!

    Hắn khẽ huýt sáo, cảm nhận những tia nắng tinh nghịch trêu đùa hắn qua những kẽ tán lá. Không biết phía bên kia đồi sẽ là cái gì đây!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 17-02-2018 lúc 23:19.
    ---QC---
    Chán chả đăng chiện nữa


  2. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    darkshadow,Darkzergling,Soujiro_Seita,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 5: Phía bên kia

    Có thể nói, cánh rừng rậm giống như một bức bình phong bí ẩn, giấu đi vô số các chủng tộc khác nhau khỏi ánh mắt tham lam của những kẻ phía bên kia ngọn đồi. Khi Gatrix bước chân lên đỉnh đồi và ngoái lại, hắn có thể cảm nhận rõ rệt điều ấy. Giả định như khu rừng này không tồn tại, như vậy tầm mắt của hắn sẽ kéo xa tít tắp, ít nhất theo hắn ước lượng phải tới cả vạn bước chân. Việc vẽ bản đồ là để dạy cho tộc Goblin, còn thực chất Gatrix đã lập nên một bản đồ lập thể ba chiều bên trong đầu rồi. Nếu muốn, hắn hoàn toàn đủ sức chỉ rõ vị trí từng chủng tộc mà hắn đã tiếp xúc đang ẩn nấp dưới tấm màn xanh thẳm bên dưới kia.

    Gatrix nắm lên một nắm cỏ, đưa lên mũi hít ngửi. Đất rất rắn, không thích hợp để phát triển các loại cây lương thực, ngoại trừ loài có sức sống mạnh mẽ như cỏ dại. Thế nên, hiển nhiên khu đồi này sẽ được dùng để làm bãi chăn thả các loại sinh vật ăn cỏ nuôi lấy thịt, chí ít theo như những gì Gatrix quan sát được. Dựa vào đâu? Tất nhiên là dựa vào từng đống phân bốc mùi thối hoắc đang bị các loại côn trùng bu lấy rồi chứ sao!

    Về phía bên này ngọn đồi, nằm ngay dưới chân hắn, là một ngôi làng nhỏ, với số lượng nhà vào tầm năm mươi căn lớn nhỏ khác nhau. Và hiển nhiên, có một dòng suối vắt ngang qua ngôi làng, chia nó thành hai nửa tạm gọi là Đông và Tây đi. Gatrix dựa theo tri thức cũ, gọi vị trí mặt trời mọc là phía Đông, lặn là phía Tây. Nếu bên trái hắn là phía Tây thì mặt hắn sẽ nhìn về hướng Bắc và lưng tựa vào Nam. Còn cụ thể ở đây phân biệt địa lý ra sao thì hắn không biết rồi.

    Dù là có tầm nhìn khoáng đạt, song Gatrix vẫn cần phải tiến gần hơn mới có thể quan sát rõ được các đặc điểm giúp hắn nhận biết đại khái nền văn minh của ngôi làng này đến đâu. Hắn không dám quy chụp cho cả thế giới này, bởi biết đâu người dân ở đây có trình độ phát triển cao hơn hoặc thấp hơn hẳn so với trung bình thì sao? Thế nên khi Gatrix đọc các loại tiểu thuyết xuyên qua thế giới khác ở Tòa Thành Trắng, hắn thường xì mũi coi thường là vậy - mặc dù hắn cũng nhận ra, đây là quy chụp, nhưng người mà, không mang cảm tính, không chủ quan còn gọi là "người" sao?

    Về cơ bản, những ngôi nhà ở đây đều được xây nên từ gỗ, với phần mái lợp tranh - một loại cỏ phơi khô đem rải đều trên giàn mái gỗ đã dựng sẵn. Nếu phủ đủ kín thì chúng sẽ ngăn được nước mưa dột vào nhà, còn tất nhiên, mái bị "thủng" là chuyện rất bình thường đấy! Lại nói, với kiểu kiến trúc học thô sơ như vậy thì rất hiển nhiên là những ngôi nhà kiểu này không thể nào xây cao được, giỏi lắm được hai tầng là cùng. Nguyên lý cụ thể mời hỏi các kiến trúc sư!

    Thế nhưng, cũng vẫn tồn tại những công trình "hạc trong bầy gà"! Ví dụ như một tòa nhà với kiến trúc mái vòm kinh điển mà Gatrix dự đoán là nhà thờ. Căn nhà này được xây nên từ đá trắng cùng một loại hỗn hợp kết dính để khô, và móng được đào khá chắc chắn, nên mới dám vươn cao đến như vậy. Đại khái dùng hình thể Gatrix làm căn cứ, thì cần khoảng bảy đến tám "hắn" đứng lên vai nhau mới chạm tới đỉnh vòm được. Ngoài nhà thờ - nhấn mạnh là Gatrix dự đoán, còn có hai khu nhà nữa cũng được xây cao và to. Một nơi không cần nghĩ cũng biết là quán rượu hoặc quán trọ gì đó. Nhìn vào những khúc gỗ bạc sờn to ngang người hắn xếp chồng lên nhau, Gatrix có thể hiểu tại sao quán trọ này có thể xây tới tận ba tầng rồi! Chỗ còn lại, Gatrix dự rằng đó là nhà của trưởng làng, hoặc quý tộc nào đó, vì nó cũng dùng nguyên liệu giống như khu nhà thờ, lại còn trang trí nước sơn rất đẹp! Ít nhất ở tất cả những công trình Gatrix tiếp xúc trong ngôi làng này, không có chỗ nào dùng "nước sơn màu"!

    Như vậy, mức độ văn minh của ngôi làng này cụ thể như nào? Lúc Gatrix đi đường vòng từ đỉnh đồi xuống, hắn căn cứ vào ấn tượng ban đầu về bề ngoài của ngôi làng này để đưa ra hai giả thiết. Một là, người dân ở đây vừa mới phát triển lên thời kì này, như vậy không có gì để nói rồi. Một tình huống khác, tình huống mà Gatrix rất không muốn nó diễn ra nhưng khả năng cực cao tồn tại, là bởi ở cái thế giới này chiến tranh nhiều quá nên kéo luôn văn minh chậm phát triển! Và khi tiến vào trong làng, hắn đã có thể xác nhận điều ấy.

    Ở cái thế giới này, tồn tại phép thuật, như hắn và gã Goblin thầy tế là một ví dụ. Nếu như Goblin có thể dùng được phép, thì chắc sinh vật ở đây chắc cũng phải dùng được, hoặc là họ có một vũ lực ngang với siêu nhân, mới có thể đẩy loài Goblin phải trốn chui trốn nhủi trong những cánh rừng sâu. Song khi tiến vào làng, hắn xác nhận rằng người dân ở đây đa phần không có phép thuật, sức mạnh cũng không siêu nhiên gì - phần lớn những thứ họ bê được, hắn cũng bê được. Tiện đây, sinh vật nơi này có thể coi là loài người, dựa theo vẻ bề ngoài là vậy. Da trắng, tóc vàng hơi hung, mắt thì đủ màu, dáng người cũng không có bộ phận nào kì lạ so với những "người" mà hắn từng gặp ở các thế giới khác. Tất nhiên có lẽ quy tắc các thế giới khác nhau, nếu người ở đây mà bị ném tới Valoran có khi hít thở không được lăn ra chết luôn tại chỗ cũng không phải là điều gì đáng ngạc nhiên! Hiện tại hắn tạm gọi sinh vật với hình dạng này là người cái đã, phân biệt với chủng tộc da xanh của hắn là Goblin.

    Như đã nói, loài người ở đây phổ biến là bình thường, sức khỏe hơi lớn loài Goblin một chút, có trí tuệ, tương đối thân thiện với nhau - còn với chủng tộc khác thì Gatrix không chắc rồi. Dù sao thì cả buổi hắn chỉ trùm áo choàng đen đi dạo khắp nơi nên cũng không có vấn đề gì. Ngôi làng này hơi hẻo lánh, song không phải là không có khách vãng lai, trong số đó không thiếu kẻ cổ cổ quái quái, nên người dân ở đây cũng quen với việc có một kẻ trùm kín mít đi khắp nơi rồi. Quen là một chuyện, cảnh giác lại là chuyện khác nhé!

    Nói đến đây lại nảy sinh ra một vấn đề! Ở thế giới không có phép thuật, không có đấu khí các thứ, tạm gọi là thế giới bình thường, thì các sinh vật trí tuệ hoặc là bị hủy diệt, hoặc là phát triển theo hướng văn minh cơ khí, cái này là quy luật Gatrix quan sát được qua con mắt thần linh, tạm thời coi là đúng đi. Như vậy ở đây là một thế giới có phép thuật và đấu khí - Gatrix phát hiện ra nó trong lúc đang tu luyện lại công pháp của mình, tác dụng cụ thể có dịp chúng ta lại nói. Nếu thế, thì biết đâu văn minh ở đây phát triển theo hướng ma pháp thì sao? Ví dụ như bóng đèn giờ không chạy bằng điện, mà dùng phép thuật truyền nguyên tố lửa vào là sáng chẳng hạn. Hay xe chạy bằng phép thuật mang nguyên tố gió v...v Được rồi, thực tế là rất phũ phàng!

    Đầu tiên nói tới mùi mà Gatrix ngửi thấy ngay khi bước gần ngôi làng đi đã. Đó là một hỗn hợp ngai ngái thum thủm của cứt khô và nước đái đọng lâu ngày phơi nắng. Lí do rất đơn giản, người dân ở đây không có hệ thống cống thoát nước! Chỉ riêng điều này thôi đã đủ để Gatrix đánh giá văn minh của ngôi làng này mới chỉ dừng ở bước "đại khái thoát khỏi ngu muội, biết xây nhà trú nắng mưa". Tất nhiên xây một hệ thống cống thoát nước không đơn giản chút nào, vậy nên nó cũng là một mốc rất giá trị để đánh giá tri thức của một chủng tộc đến đâu rồi.

    Kế tiếp, hắn nhìn thấy xe kéo gỗ. Đây là loại xe hai bánh, với phần trên như một cái hộp mở nắp, ở dưới có hai bánh xe cũng đẽo gọt từ gỗ, ngoài ra còn đính thêm hai thanh đòn hướng song song về phía trước. Chỉ cần đem một loại sinh vật khỏe mạnh cột hoặc nắm lấy hai thanh đòn này, là có thể kéo xe di chuyển rồi. Nói ngắn gọn, thô sơ vô cùng! Nếu nơi đây phổ biến văn minh ma pháp, thì chí ít trên thân xe này nên được khắc một loại bùa chú giảm bớt sức nặng của xe đi, để người/vật kéo đỡ mệt. Cũng có thể là do người dân nơi đây quá nghèo không tạo được loại xe đó, hoặc ma pháp ở thế giới này chưa vận dụng được linh hoạt như vậy.

    Nói về ánh sáng, phía ngoài mỗi ngôi nhà đều treo một cái móc. Trên cái móc là một loại đèn lồng làm từ thủy tinh - điểm này rất đáng nghiền ngẫm, bởi thủy tinh cũng không phải một thứ thuộc "nguyên liệu thô sơ" rồi. Bên trong cây đèn có một sợi bấc - đại khái là một đầu dây thừng ngâm trong chất lỏng dễ cháy, một đầu nhô ra để cháy. Theo nguyên lý thẩm thấu, chất lỏng dễ cháy sẽ dịch chuyển từ đầu ướt của sợi bấc lên đầu khô, và ưu tiên bị cháy trước sợi bấc. Qua đây, Gatrix cũng khẳng định được một định luật vật lý nữa mà hắn biết tồn tại trên thế giới này. Nói đùa, trước khi Gatrix nhìn thấy hiện tượng thẩm thấu, làm sao hắn dám khẳng định quy tắc của thế giới này là có "thẩm thấu"? Kéo hơi xa, đại khái thì đèn ở đây dùng một thứ gì đó dễ cháy để phát sáng, chứ không phải là nguyên tố lửa như hắn tưởng tượng.

    Có điều, cho dù là phép thuật chưa phát triển tới, hay người dân quá nghèo không mua được, thì đều khẳng định một luận điểm của Gatrix, đó là có thứ gì đó kiềm hãm không cho thế giới này phát triển. Ngoại trừ ngu si bẩm sinh ra thì chỉ còn một nguyên nhân cuối cùng, đó là "Kẻ mạnh làm chủ". Đây là một nguyên tắc mà Gatrix gọi là "thú vật", bởi nếu như dùng cơ bắp có thể giải quyết mọi vấn đề, thì kết cục cũng chỉ có chiến tranh và sau đó là bóng đêm ngu muội bao phủ cả chủng tộc. Người dân ở đây nhìn tương đối sinh khí, khỏe mạnh, không có biểu hiện chịu đó, thế nên đây chắc là kết cục tiếp theo của chiến tranh - sau đói khổ là ngu muội. Dù cho lương thực có thể trồng tiếp, nhưng tri thức mất đi do chiến tranh thì cực kì khó để khôi phục lại.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 22-02-2018 lúc 23:00.
    Chán chả đăng chiện nữa

  4. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,OrdinaryMagician,Soujiro_Seita,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 6: Tiếng gọi nơi hoang dã (1)

    Gatrix tựa lưng vào thành một cột lò sưởi, đưa tay xoa bóp bàn chân có chút mỏi của mình. Hiện tại hắn có thể đường hoàng chui ra khỏi lớp áo choàng được rồi, vì trời đã tối. Ở một thời đại cổ điển kiểu như này, khi trời tối sẽ giống như một lọ mực đen bị lật ngược lại vậy! Màn đêm chảy xuống khắp nơi, bao bọc mọi thứ khỏi tầm mắt của những kẻ yếu đuối, và tấu lên khúc nhạc chào mừng thợ săn tiến vào thời kì sinh động. Tất nhiên, ở nơi đây, lửa vẫn mang tính nóng và tỏa sáng - tại sao lại nói vậy, vì Gatrix từng nhìn thấy một pháp tắc của lửa cho phép nó hút nhiệt cùng ánh sáng vào, tạo nên cái lạnh vô cùng.

    Nhờ những ánh đèn leo lét nơi hiên nhà và bệ cửa sổ mà người dân vẫn có thể sinh hoạt được bên trong không gian ấm cúng an toàn, nơi họ gọi là nhà của mình. Những người lớn cặm cụi cúi mặt ăn một thứ bánh chấm với nước canh nấu đặc. Lũ trẻ thường dùng bữa rất nhanh - hoặc là chúng ăn ít hoặc chúng chẳng thèm ăn luôn, trẻ con mà! Gatrix có thể cảm nhận được bầu không khí có phần đặc sệt này, và hắn cũng hiểu tại sao lại như vậy. Người ta lặng im là bởi vì ban ngày đã tiêu hao hết tinh lực của họ. Người ta lặng im còn bởi sự mê man đối với tương lai bất định - đa phần là tối tăm mịt mù đấy! Bởi như đã nói, ở cho dù là thế giới nào, trừ phi trí tuệ bị bóp méo, nhược bằng không sẽ có sự phân hóa giữa kẻ mạnh và người yếu. Những người dân ở đây đã được định sẵn vai người yếu, bất kể họ muốn hay không. Xuất phát điểm của họ không bằng những vương tôn quý tộc, có cố gắng cũng không có trí tuệ làm điểm tựa, nên thành tựu của bọn họ sẽ rất có hạn. Dùng một câu tổng kết ngắn gọn thì con vua rồi lại làm vua, con nông dân thì chỉ mãi làm nông dân thôi!

    Mà thôi, mỗi nhà mỗi cảnh, dù sao cũng không phải chuyện hắn cần quan tâm! Gatrix đưa tay vào bên trong áo choàng, lôi ra một khối thịt khô, đưa lên miệng nhai. Thật tiếc là hắn không hiểu bất cứ từ ngữ gì - ai nói xuyên qua thế giới khác mặc định phải hiểu ngôn ngữ vậy? Do không có cách nào giao tiếp mà không bạo lộ thân phận, nên tất cả những gì hắn biết mới chỉ dừng ở đánh giá khái quát về trình độ sản xuất của nơi đây.

    Thực ra với tư cách một sinh vật cấp độ bảy, ngang với đại thiên sứ tổng quản trong Kinh Thánh, thì Gatrix dư sức "giải mã" ngôn ngữ. Chỉ cần cho hắn một thời gian, hắn có thể quy nạp những âm lặp lại nhiều lần, suy diễn ra cấu trúc, kết hợp với ngữ cảnh nữa. Song thời gian nào có đợi ai! Như hôm nay hắn có thể trót lọt đi khắp nơi là vì người ta còn nghi ngại về một kẻ lạ mặt xuất hiện trong làng, hơn nữa kẻ lạ mặt này chỉ đi loanh quanh sau đó "biến mất" khỏi tầm nhìn - thật ra là hắn trốn vào chuồng thú cưỡi. Nếu như mai hắn vẫn lang thang ở đây thì khả năng cao là sẽ có người tiến tới hỏi thăm, lúc đó thì mệt lắm!

    Tiện thể, thú cưỡi ở thế giới này là một loại sinh vật bốn chân khá giống con trâu, ngoại trừ việc sừng của nó mọc trên trán hướng về phía trước như dê, thôi thì cứ gọi nó là "trâu" đi. Trâu rất khỏe, sức kéo của chúng ngang với ít nhất sáu người đàn ông trưởng thành khỏe mạnh. Tất nhiên do chúng khỏe vậy nên không thể có chuyện chúng ăn cỏ được - năng lượng không tự sinh ra và mất đi... nhỉ? Gatrix đã nghĩ vậy đấy, cho tới khi hắn nhìn thấy con trâu đó dùng năng lượng gió để nhấc từng bó cỏ khô đưa vào miệng! Sau một hồi lục lọi tri thức, Gatrix biết được loài trâu này chắc hẳn là dòng dõi của một ma thú nào đó. Ma thú khác với thú vật bình thường ở chỗ, chúng hấp thụ năng lượng nguyên tố trong không khí, cô đọng thành một viên gọi là ma hạch đặt ở trong hộp sọ. Ví dụ như con trâu này là ma thú hệ gió chẳng hạn. Do ma thú có thể vận dụng năng lượng trong ma hạch và bổ sung từ không khí, nên việc trâu ăn cỏ trở nên hợp lý hơn rồi đấy!

    Nếu như có thể, Gatrix rất muốn biểu hiện thân phận Goblin ra xem kết quả sẽ như nào, nhưng xung quanh ngôi làng này toàn là bình nguyên, phần đồi núi phía sau cũng không thích hợp để chạy trốn, thành ra Gatrix đành gác ý tưởng đó lại. Hắn giải quyết nốt chỗ thịt, phủi phủi quần áo, sải bước dài trên con đường lát sỏi nhẵn. Cả ngôi làng này chỉ có một con đường đá duy nhất cắt ngang qua làng, còn phần lớn vẫn là đất nện. Hắn tự hỏi, vào những ngày trời mưa thì ở đây sẽ kinh khủng đến nhường nào nhỉ!

    Là một sinh vật có khả năng nhìn tốt trong bóng đêm, lại có thêm những vì sao bầu bạn, nên Gatrix không mấy khó khăn để vượt qua ánh mắt nơi đường chân trời của ngôi làng. Như vậy sáng hôm sau có kẻ nào hứng lên đi quan sát cũng sẽ không thấy một bóng hình nho nhỏ đang phóng với tốc độ ngang vật cưỡi phi nước đại nơi xa xăm. Khả năng cao là người đó sẽ chỉ coi như có một kẻ mạnh nào đấy chạy ngang qua đây, song Gatrix muốn tránh xa rắc rối. Cho dù tỷ lệ là rất nhỏ, giả sử như có một kẻ rất mạnh, tò mò đuổi theo hắn chẳng hạn, hắn cũng phải tránh! Gatrix có thể cảm nhận tốt phép thuật, song đấu khí là một loại hệ thống mới lạ và rắc rối, hắn không quen thuộc với nó, nên hắn không có cách nào phân biệt được kẻ nào mạnh hay yếu. Ngôi làng kia chắc chắn phải có một người mạnh mẽ chống đỡ, bởi cho dù là ở đâu, nếu dám lập một khu dân cư ở nơi hẻo lánh, thì bạn phải có năng lực đối đầu với thú dữ và lũ kẻ cướp cái đã!

    Càng đi về phía Tây, không khí càng trở nên nóng khô. Thảm thực vật cũng bắt đầu thay đổi, với lớp cỏ xanh mượt nhưng ngắn lùn dần bị thay thế bởi từng hàng cỏ bông lau cao vút. Có lẽ hắn đang hướng về phía khu vực Xích đạo hoặc Chí tuyến nào đó... không đúng! Gatrix lập tức phủ nhận kết luận này! Những quy tắc vật lý hắn tạm thời xác nhận thì không tính, nhưng nếu như hắn định quy nạp một quy luật địa lý thì cần phải cẩn trọng, bởi chưa chắc thế giới này đã là hình cầu. Dưới con mắt của thần, không dưới một lần hắn đã xác nhận sự tồn tại của những thế giới hình không phải cầu, mà thậm chí hình dẹt cũng có!

    Cứ như vậy, Gatrix tiếp tục tiến về hướng Tây thêm tầm ba ngày đường nữa, nhưng chẳng phát hiện thêm được gì. Ngoại trừ một vài tiếng để ngủ, còn lại thời gian trong ngày của gã chỉ dùng để lao đi với tốc độ tương đương với một con hươu. Trong khu rừng nguyên sinh đó có rất nhiều loại động vật để Gatrix dùng làm vật tham chiếu, nên hắn dự kiến rằng ngôi làng này sẽ là khu dân cư duy nhất trong phạm vi bảy đến mười ngày đi đường. Nói cách khác, nếu như giả sử có xích mích, thì những người dân ở đó sẽ là đối thủ duy nhất mà bộ tộc của hắn cần phải giải quyết.

    Nói thì nói vậy, song Gatrix không dám làm gì liều lĩnh. Đầu tiên hắn không rõ liệu thế giới này có tồn tại quy tắc quái dị nào không? Ví dụ các vùng đất sẽ không tồn tại cố định, mà thỉnh thoảng lại dịch chuyển sang hẳn khu vực mới, giống như một miếng xếp hình bị tách khỏi bức tranh và nhét sang chỗ khác vậy! Hoặc liệu rằng ngôi làng có khả năng gọi cứu viện nào đó có thể đến với tốc độ cực nhanh hay không? Hơn nữa, giữa tộc đàn của hắn với loài người tạm thời chưa có xung đột gì. Gatrix hi vọng rằng tình trạng này sẽ tiếp tục duy trì, chí ít là tới khi hắn làm rõ về hệ thống vũ lực ở nơi đây cái đã.

    Rời bỏ trảng cỏ vàng, hắn hướng về phía Đông Bắc, rẽ theo một đường vòng cung né qua ngôi làng để quay trở lại cánh rừng. Với một người không hiểu biết, việc ngao du đây đó một mình giữa thiên nhiên hoang dã là một cái gì đó cực kì lãng mạn lại phong trần. Xách ba lô lên và đi, ai cũng nói được! Song nếu như ném họ vào rừng, kể cả chu cấp cho trang thiết bị đầy đủ nhất, thì khả năng cao là đến ngày thứ ba chúng ta sẽ ngộ độc thực phẩm, thương hàn hoặc ngã trẹo chân rồi chết trong miệng một vài loài thú nào đó.

    Tất cả những vấn đề đó đối với Gatrix đều chỉ như xe nhẹ đường quen mà thôi! Với kinh nghiệm nhiều năm lang bạt khắp các vùng đất ở Valoran, cho dù là lột trần hắn giữa thiên nhiên, hắn vẫn dư sức tìm được cách sinh tồn. Dùng một câu nói cực kì nổi tiếng của vị tiền bối nào đó thì "Các bạn biết không, xx có lượng đạm giàu gấp năm lần thịt yy"! Có điều Gatrix chưa thật sự cần phải tới mức ấy! Nguồn thức ăn của hắn rất sẵn có. Ví dụ như từng bầy chim đen trên trời chẳng hạn. Loài sinh vật này trông giống chim, và có tỏa ra một chút ma lực mang theo nguyên tố gió, khá là dễ hiểu phải không. Dưới con mắt Gatrix thì động tác của chúng chậm như rùa, trong khi vị trí thì lòe lòe sáng như ánh đèn vậy, nên hắn chỉ cần cầm một viên đá có vẻ chắc tay, vận dụng phép Cường hóa phần vai cùng cổ tay, rồi bụp, gã lại có một bữa thịt chim tươi mới.

    Ngày thứ sáu kể từ khi hắn hướng trở lại nhà. Hóa ra hoang dã còn hung hiểm hơn rất nhiều so với những gì hắn tưởng tượng. Đầu tiên hãy nói về chuyện ngủ nghỉ. Là một sinh vật sinh hoạt về ban ngày, loài Goblin tất nhiên có thói quen ngủ đêm - nói như vậy không phải là vì chúng không nhìn được trong đêm, mà bởi trong đêm các thợ săn quá mạnh so với năng lực sinh tồn của chúng. Tuy nhiên ở ngoài nơi đồng không mông quạnh này, làm gì có khu vực an toàn nào để ngủ! Thắp lửa trại cũng là một ý không tồi, nếu như các động vật săn mồi biết sợ lửa! Gatrix đếm được tổng cộng bốn loài khác nhau điều khiển lửa còn giỏi hơn bất cứ nghệ nhân nào hắn từng nhìn thấy trong các rạp xiếc ở Tòa Thành Trắng, còn uy lực thì phải ngang với bộc phá!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 26-02-2018 lúc 23:07.
    Chán chả đăng chiện nữa

  6. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,OrdinaryMagician,Soujiro_Seita,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 7: Tiếng gọi nơi hoang dã (2)

    Thắp lửa giữa đêm có thể xua tan rất nhiều các loại côn trùng khác nhau, song việc bị ghé thăm bởi Rắn lửa, Linh cẩu rực cháy không phải chuyện để cười đâu! Cho dù là Gatrix cũng phải phí rất nhiều công sức mới có thể hạ gục chúng, mà đấy là bởi hắn có kĩ thuật cùng kinh nghiệm chiến đấu của một sinh vật tầng bảy, nên mới đủ sức san lấp khoảng cách về sức mạnh. Hắn dám khẳng định, nếu như thế chỗ hắn là một sinh vật nào đó chỉ mạnh tương đương hoặc hơn hắn đôi chút, thì vẫn cầm chắc cái chết!

    Chưa kể, bên trong bóng tối còn tồn tại những thứ không sạch sẽ, Gatrix cảm nhận được như vậy. Trên con đường hắc ám, hắn tự nhận là đã đi được tương đối xa, nên hắn có thể nhận thấy được những thứ không thể gọi tên, nỗi kinh hoàng vô danh lẩn khuất trong tấm màn đen kịt, nơi ánh trăng màu xanh biển mộng mơ cũng không thể rọi sáng. Chúng thò bàn tay dưới hình thù những cái bóng kì quái ra, hướng về phía ngọn lửa, từ từ và chậm rãi, với quyết tâm bóp chết đốm sáng duy nhất trong màn đêm. Nếu như chạm phải một sinh vật sống, những chiếc bóng này sẽ lập tức rụt trở lại màn đêm, để lại cảm giác ớn lạnh gai hết đốt sống lưng lên sinh vật khốn khổ mang tên Gatrix. Dưới hai loại áp lực như vậy, giấc ngủ của kẻ lữ hành sẽ rất khó đảm bảo, dẫn tới càng nhiều vấn đề hơn.

    ...

    Cái nắng trong thơ văn được miêu tả rất đẹp, nào là giọt nắng mỡ màng chảy trên bệ cửa sổ, tinh nghịch lọt qua khe lá. Thực tế, ánh nắng giữa trảng cỏ giống như nắng nơi ruộng đồng vậy, thiêu đốt như đổ lửa, khiến người ta mất nước rất nhanh. Gatrix đưa miếng vải lên quệt mồ hôi trên trán, kéo vành mũ rơm xuống sát mặt hơn. Ngay từ những ngày đầu phải đối mặt với vấn đề nhiệt độ, Gatrix đã khắc phục bằng cách bện ngay một chiếc mũ, với nguyên liệu là những cành cỏ lau sẵn có.

    Chiếc mũ cản được ánh nắng, còn về vấn đề nhiệt độ thì Gatrix chỉ việc ngưng tụ ra một ít chùy băng đặt bên trong chiếc áo choàng là được. Hơi lạnh sẽ cân bằng bớt nguồn nhiệt bên ngoài, giúp hắn không đến nỗi đột quỵ mà chết. Nhưng việc bài tiết mồ hôi thì không có cách nào cứu được! Phép thuật ngưng tụ ra nước không thể tính là nước được, bởi khi uống chúng vào, nước sẽ bị phân hủy rất nhanh trở lại thành các hạt phép thuật, không có cách nào thay thế vai trò của nguồn nước tự nhiên được!

    ...

    Thời gian đẹp nhất ở Trảng cỏ vàng là vào lúc ban chiều. Lúc này, ánh nắng đã dần tắt, chỉ còn lấp ló những rạng đỏ rực nơi đằng cuối chân trời, ẩn sau từng tầng mây bông dày. Những ngọn cỏ đung đưa, ngã rạp xuống khi những nguyên tố gió thổi mạnh xuống thế gian này, rồ lại vùng lên đầy mạnh mẽ bất khuất, hô vang tiếng hét chiến trận mà sinh vật không tài nào hiểu được. Có đôi khi, Gatrix đứng bần thần suốt một buổi như vậy, chỉ để ngắm nhìn cảnh hoàng hôn giữa cánh đồng mênh mông bát ngát này, cảm nhận làn gió mát luồn qua lớp áo choàng, gột rửa đi những mệt mỏi phong trần suốt một ngày dài di chuyển. Chỉ khi thế gian ngập tràn trong một màu xanh ngọc ảo mộng của ánh trăng, khi những tiếng hú săn mồi của các loài động vật dạ hành vang lên, thì Gatrix mới lại tiếp tục cất bước.

    Gatrix không sợ bóng tối. Như đã nói, hắn đi được rất xa trên con đường nghệ thuật hắc ám, nên những thứ nhãi nhép ở khu vực này còn chưa đủ khiến Gatrix để mắt. Nếu muốn, hắn có thể di chuyển thoải mái trong màn đêm mà không lo bị tấn công bởi những chiếc bóng tưởng tượng. Có điều, hắn xua tan được bóng tối, nhưng cơ thể hắn thì không có cách nào đấu lại từng đàn thú trong đêm được. Hắn cần lửa, mà một khi có lửa thì "chúng" lại tồn tại dưới hình thức hắn không có cách nào xua tán ngoại trừ dùng cơ thể ra chặn cả!

    ...

    Là một thế giới tồn tại những nguồn sức mạnh bí ẩn, nên nơi đây, sinh vật có thể phát triển vượt xa những quy tắc mà Gatrix từng thấy trước khi nhìn qua con mắt của thần. Lấy ví dụ như loài sinh vật khổng lồ trông giống bò rừng đang gặm cỏ trước mặt hắn đây. Hình thể của nó đại khái tương đương với hai cái quán trọ ở ngôi làng Gatrix đã từng đi qua... chồng lên nhau! Sáu chi của nó to, vững chắc như những thân cây cổ thụ vài chục năm tuổi, nện rung cả mặt đất mỗi khi nó bước đi. Trên thân của nó mọc đầy lông, thứ lông cứng cứng, màu vàng giống như cỏ bông lau phơi khô. Hai cái sừng của nó uốn cong, vươn cao lên đầy ngạo nghễ, thách thức những kẻ ăn thịt dám tiếp cận nó. Gatrix đoán rằng, để đánh gục một con bò khổng lồ này chắc chắn phải cần nhiều hơn một hai thợ săn thiên nhiên, bởi chỉ cần đứng từ xa thôi, Gatrix cũng cảm nhận được nhịp đập của mặt đất đang rung lên theo mỗi nhịp tim của nó.

    Nó rất mạnh mẽ, Gatrix khẳng định, song tự nhiên thì luôn công bằng. Loại sinh vật khổng lồ như thế này lại là động vật ăn cỏ, và có tốc độ (ở trạng thái hòa bình) là rất chậm! Rất rất chậm! Hắn nhìn cái hàm của nó đưa lên đưa xuống thôi mà cũng phát mệt luôn rồi! Nhưng điều này lại rất hợp lý, bởi ở bằng việc thả chậm tốc độ, Bò lông cỏ sẽ tiết kiệm được năng lượng duy trì thân thể vượt mức của nó.

    Tại sao phải nói là trạng thái hòa bình, bởi khi bị chọc giận, chúng sẽ tiến vào chế độ cuồng loạn. Cảnh tượng lúc đó phải nói là vô cùng đẹp mắt, kinh hồn táng đảm! Dùng một từ ngắn gọn để mô tả thì chắc chắn sẽ là "tận thế"! Cụ thể thì Gatrix không nói nữa, song nhìn vào mười mấy con Báo sấm sét chết tan xác rải rác xung quanh Bò lông cỏ, dù cho con bò đó đã bị thương rất nặng, Gatrix cũng không dám nghĩ nhiều! Một con Báo sấm sét đủ để hắn vác ba lô chạy dài, đây hơn một tá, lại còn khắc hệ, mà vẫn bị Bò lông cỏ đập chết tươi!

    ...

    Đã hai tuần trôi qua kể từ khi Gatrix rời khỏi nhà. Việc đi đường vòng tỏ ra tốn thời gian hơn hắn tưởng, bởi ở một khu vực hoang trống như địa hình trảng cỏ này, việc mất phương hướng là điều cực kì dễ xảy ra. Gatrix vẫn có thể dựa vào mặt trời để xác định đại khái vị trí, song con đường hắn đi có thẳng hay chếch về một chiều nào đó thì hắn đành chịu rồi! Giống như một người nhắm mắt bước đi vậy, dù họ tưởng mình đang đi thẳng, song thực ra họ đang bước theo đường vòng mà không hay.

    Là một nhà du hành có thâm niên, dĩ nhiên là Gatrix phải hiểu cách đọc cũng như dựa vào sao trời để tính toán phương hướng. Vấn đề ở chỗ, sao trời ở đây chẳng có quy luật gì cả! Mỗi ngày vị trí của những ngôi sao lại thay đổi lung tung hết cả lên. Nếu như thế giới này có nghề nghiệp Chiêm tinh sư (người bói sao trời), thì Gatrix nguyện dâng ra hai đầu gối xin quỳ!

    Vài hôm trước vừa có một vụ mưa tầm tã bao trùm khắp cả trảng cỏ, nên tạm thời Gatrix chưa phải lo về vụ nước uống. Về phần giữa đồng không mông quạnh, hắn tìm đâu ra chỗ trú, cái này thì cũng đơn giản thôi. Đầu tiên hắn dùng phép thuật tạo nên một mô đất nhô cao, rồi ngồi lên trên đó. Kế tiếp, hắn liên tục điều khiển nguyên tố nước bao quanh bản thân, xua đuổi những giọt mưa tránh xa khỏi hắn!

    Trong cái quãng thời gian mưa trắng mù đất trời như thế, lòng của Gatrix như tĩnh lại, tách biệt khỏi với tiếng mưa rào ầm ầm ngoài kia. Nhiều khi, ngồi ngắm mưa cũng có cái thú của nó, nhất là khi chúng ta đảm bảo được bản thân sẽ không dính mưa. Hắn nhìn những con Bò lông cỏ ngẩng đầu rống lên sung sướng, nhìn lũ Thằn lằn gai nấm nháo nhác đào đất trốn sâu xuống, chỉ để lộ ra những chiếc gai hình nấm nhô lên trên bề mặt. Rồi hắn lại thấy đám linh cẩu, báo săn co giò cắm đầu chạy thục mạng về ổ, tìm cách tránh khỏi cơn nguyền rủa và ban ơn của trời đất này. Hắn như hiểu ra điều gì đó, rồi lại chẳng nắm bắt được! Cái cảm giác trốn tìm này hắn đã trải nghiệm một lần rồi, ở đâu ấy nhỉ?

    Bực tức, Gatrix đứng bật dậy, ngắt đi vòng tuần hoàn ngăn nước mưa. Ngay lập tức, hắn bị một cái chày vừa lạnh vừa ẩm ướt vụt thẳng vào người! Gatrix co gập cả người lại trước sức ép đột ngột từ cơn mưa. Mất một lúc hắn mới gồng lại được người thẳng dậy. Nước mưa rơi xuống người hắn vừa nặng vừa đau rát, nhưng nó cũng khiến đầu óc hắn trở nên thanh tỉnh hơn rất nhiều. Lần đầu tiên, Gatrix nghiêm túc suy nghĩ lại lẽ sống của mình ở thế giới này.

    Thuở ban đầu, hắn mê man, mất phương hướng khi đã giải khai bế tắc trong lòng.

    Rồi tiếp tới, hắn ghi nhận sự chân thành của Eleisa. Từ khi nào không biết, trong lòng hắn đã biết lo lắng cho đàn Goblin, cho cô bé tóc đỏ lúc nào cũng quấn lấy hắn.

    Mọi thứ đột ngột tối om đi. Trước mặt hắn chỉ còn hai con đường lóe sáng. Hắn biết hai con đường này đại biểu cho cái gì. Một con đường, hắn sẽ tiếp tục duy trì trạng thái giả vờ hồ đồ này, vật vật vờ vờ sống qua vài năm, tuổi thọ cạn và xuôi tay nhắm mắt. Còn con đường bên kia, hắn không biết nó sẽ dẫn tới đâu, nhưng chắc chắn thái độ cà lơ phất phơ này của hắn sẽ phải thay đổi. Hắn sẽ phải chăm chú hơn, nhìn thật kĩ thế giới này, dùng hết sức để thay đổi cuộc sống của những Goblin bất tri bất giác đã chiếm một chỗ trong lòng hắn. Cái cảm giác rối bời ban nãy là tất yếu, nó thể hiện sự mâu thuẫn bên trong hắn đã lên tới cực điểm! Bất kể là hắn chọn con đường nào, Gatrix thời điểm này cũng sẽ có một sự lột xác về tâm linh.

    Hắn mở to hai mắt ra. Vẻ mờ đục lờ đờ đã bị chém đứt, để lộ ra hai con ngươi đen trắng phân minh, sắc bén như đao kiếm, tinh ranh như hồ ly. Khí chất của hắn cũng hoàn toàn thay đổi! Nếu như trước kia Gatrix giống như một bộ xác sống di động vật vờ không mục đích, thì bây giờ cả người hắn như một thanh bảo kiếm giấu trong vỏ, thoạt nhìn thì cực kì vô hại, song khi kiếm ra khỏi vỏ thì máu ắt phải đổ!

    Trên tay hắn là một con dao thẳng, bề mặt khắc rất nhiều cổ ngữ kì lạ. Chất liệu của lưỡi dao không rõ, bởi chẳng có thứ kim loại nào lại chìm sáng đến như vậy! Giống như ánh sáng chiếu vào nó đều bị hấp thụ bằng sạch, chỉ để lại một ấn tượng nhạt nhòa trong mắt người nhìn vậy. Gatrix trìu mến vuốt ve con dao - mặc dù ngoại hình của nó đã thay đổi so với lần cuối cùng hắn sử dụng, song chỉ bằng trực giác, hắn vẫn biết được nó là người bạn cũ của hắn!

    - Chúng ta lại gặp mặt rồi, ông bạn già!

    Hắn nhớ trong trận chiến cuối cùng ở Valoran, lưỡi dao đã gãy tan trước cây thương của Jarvan. Thật không ngờ, giống như hắn, nó cũng được tái sinh lại, trốn bên trong linh hồn hắn, nuôi dưỡng lại bản thân, để rồi ngay tại đây, một lần nữa, nó giúp hắn chém đứt những phiền muộn vấn vương trong lòng.

    - Lần trước ta gọi ngươi là Vô cực, đại biểu cho ý chí của ta không thể bị ngăn cản! Lần này, cảm ơn ngươi đã giúp ta chặt bỏ nỗi sầu muộn, ta sẽ gọi ngươi là Hồng trần nhé!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 01-03-2018 lúc 23:31.
    Chán chả đăng chiện nữa

  8. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,OrdinaryMagician,Soujiro_Seita,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 8: Nhuốm hồng trần

    Cái gọi là tuần, thực chất do Gatrix dựa theo lệ ước ở thế giới cũ của hắn để chia ra, gọi là bảy ngày, chứ hắn cũng không rõ ở nơi đây họ phân chia thời gian như thế nào. Nếu đếm số lần mặt trời mọc thì Gatrix đã bước sang ngày thứ hai mươi ba rời khỏi hang. Hiện tại trước mặt hắn là một dãy đồi núi trập trùng, kéo dài từ phương Nam tới tít mù đất Bắc, vạch ra một ranh giới thiên nhiên giữa hai chủng tộc Goblin cùng con người.

    Gatrix biết, nhìn núi chết ngựa, có nghĩa là mắt thường nhìn thì tưởng đường gần, thực tế quãng đường xa đủ để ngựa mệt muốn chết, nên hắn tiếp tục duy trì tốc độ bình thản của mình. Hắn không có gì phải gấp. Suy cho cùng thì, khoảng thời gian gần đây nhất của hắn khá là... ác liệt! Có được một cuộc hành trình ngắn ngủi như thế này giúp tâm hồn mỏi mệt của hắn được xoa dịu rất nhiều. Ngẫm mà xem, một mình giữa thiên nhiên bao la hùng vĩ, quan sát phép tắc mạnh được yếu thua, nguyên lý sinh tồn của muôn loài, được tự mình trải nghiệm cảm giác bị một đàn linh dương chân dài truy đuổi - những điều này các cư dân ở ngôi làng hắn đi qua, có lẽ là cả đời cũng không bao giờ gặp phải!

    Hắn không nói lẽ sống nào là đúng, cái nào là sai. Mỗi người đều phải tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời của mình. Những người nông dân cả đời an phận cúi mặt nơi ruộng đồng, để đổi lấy gì? Con cái của họ sẽ lại tiếp tục cái vòng luẩn quẩn đó, lớn lên theo cha ra ruộng, theo mẹ bếp núc nhà cửa, rồi dựng vợ gả chồng. Đối với họ, cuộc sống như vậy là đủ, thà nghèo mà yên bình!

    Còn Gatrix thì khác! Kể cả ở thế giới ban đầu, hay là khi lạc sang Tòa Thành Trắng và Valoran, hắn đều có một ý chí vươn lên rất mạnh mẽ. Không bàn tới tính đúng sai, chỉ nói về động lực, thì Gatrix luôn luôn là một kẻ cầu tiến. Hắn không bao giờ thỏa mãn với những gì đang có. Nếu như lĩnh vực của hắn cần quá nhiều tài nguyên để vượt qua lực cản, mà hiện tại hắn chưa đáp ứng được, thì Gatrix sẽ không ngồi chờ! Hắn sẽ tiếp tục nghiên cứu các lĩnh vực khác bổ trợ cho lĩnh vực hắn quan tâm chính, để cùng nhau thúc đẩy sự vật phát triển.

    Chỉ có duy nhất ở thế giới này - Avalon, hắn mới mất phương hướng. Nhưng sư tử thì vẫn là sư tử, cho dù có khoác lên một lớp da cừu thì trái tim bất khuất của nó vĩnh viễn không bao giờ buông bỏ. Đặc biệt là khi bây giờ, hắn đã có một mục tiêu minh xác, một mục đích để tồn tại!

    Sao tự dưng Gatrix lại lôi một đống triết lý vào đây? Ấy là bởi xung quanh hắn đang có sáu con sói xám bao quanh! Cái này gọi là hịch tướng sĩ, tự lên tinh thần chứ sao!

    Thực ra hắn đã biết mình bị một thứ gì đó bám đuôi từ mấy ngày trước rồi, nên hắn đã chủ động cắt đuôi nó. Tất cả những phương pháp hắn có thể làm, như tạo dấu vết giả đánh lạc hướng, ngâm mình trong mưa để tẩy mùi... song kết quả như hắn thấy, có vẻ không hiệu quả lắm. Hắn cũng không rõ lũ sói này lần theo hắn kiểu gì, nhưng địch đã đến tận cửa thì phải đánh thôi!

    Gatrix nhanh chóng rút hai lưỡi dao ra cầm chắc trên tay. Hồng trần hắn cầm ở tay thuận, còn tay trái dùng dao đá cầm ngược làm phụ. Trong tiểu thuyết, thường hay mô tả nhân vật chính cầm dao ngược chém tứ phương ngầu lòi bá cháy, thực tế dao chiến nói chung vốn được thiết kế là để đâm chứ không dùng để chém. Cầm ngược tay thì khi đâm sẽ rất khó, trong khi nếu dùng để chém, lưỡi dao thiết kế theo phương thẳng lại không quá phù hợp để tạo nên những vết cắt sâu. Nguyên tắc vật lý thôi, không giải thích!

    Lũ sói từ tốn di chuyển vòng quanh hắn, tạo thành một chiếc gọng thu nhỏ dần. Chúng chưa có hành động tấn công nào, có thể là do Gatrix vẫn đang dấu mình dưới tấm áo choàng đen cũ sờn phất phơ trong gió. Trong mắt sinh vật, thứ gì to hoặc cao thường đồng nghĩa với nguy hiểm, giống như khi bị chó rượt, nếu cầm một cành cây để ngang mặt, sẽ khiến cho con chó thấy chúng ta "to" lên và sợ chạy mất chẳng hạn!

    Trong thực chiến, nếu gặp số đông, quy tắc đầu tiên là tuyệt đối không được để bị bao quanh! Bởi phần lớn các chủng tộc không có khả năng tác chiến phía sau lưng được! Tất nhiên đấy là lý thuyết, còn thực tế nếu như đã bị mai phục từ trước như thế này thì lại chuyện khác! Trong tình huống như này, Gatrix buộc phải mở một đường máu, thoát khỏi vòng vây của chúng, rồi sau đó vừa đánh vừa lùi, tìm cách hạ gục từng con một.

    Cũng may đây là lũ sói xám, chứ nếu hắn bị vây bởi hai con Báo sấm sét trở lên thì bộ truyện đến đây chắc chắn là kết thúc! Báo sấm sét là một loài sinh vật ăn thịt, di chuyển trên tứ chi, thể trọng rất nặng, tốc độ rất nhanh, lại còn có khả năng điều khiển nguyên tố sấm sét cường hóa thêm bản thân. Một lần Báo sấm sét đột kích, sức mạnh của nó gây ra thực chất gồm tận ba bộ phận. Phần thứ nhất là lực cào của móng vuốt, phần thứ hai là động năng sinh ra khi cả cơ thể nó dùng tốc độ cực nhanh đâm vào đối thủ, và thứ ba là tổn thương do sấm sét!

    Gatrix yểm lên bản thân phép thuật Tăng tốc, Da thịt rắn chắc, rồi dùng tốc độ nhanh nhất vọt về phía con sói trông có vẻ nhỏ nhất. Trong mắt hắn không có bất cứ một sự sợ hãi hay do dự nào, ánh mắt tập trung vào đối thủ trước mắt. Tay trái hắn giơ lưỡi dao đá lên phía trước thủ thế, tay phải thu lại súc lực chuẩn bị đâm ra.

    Lũ sói tỏ ra rất kích động khi thấy Gatrix sử dụng phép thuật. Mũi chúng thở phì phò, dãi rớt lòng thòng. Khi thấy con mồi đột ngột phát động tấn công, cả bầy cũng lập tức làm ra phản ứng! Chỉ thấy ba con sói gần với Gatrix nhất cùng nhau lao lên tập kích hắn, trong khi ba con khác tạo thành một vòng tròn thứ hai bao bên ngoài lược trận.

    Gatrix quan sát qua khóe mắt, thấy được có một con sói trông to lớn nhất, mắt phải có một vết sẹo dài cắt qua khiến nó bị mù một bên, đang ngồi chỗm hỗm quan sát. Nhưng hắn không có thời gian phân tâm nữa, bởi cái mùi hôi thối từ miệng con sói xám phía trước đã đập thẳng vào mặt hắn rồi! Gatrix đưa lưỡi dao đá lên chặn ngang miệng nó, mượn lực xoay người về bên phải, vọt ra đằng sau con sói. Hắn không quên đưa thanh Hồng trần lên vạch nhẹ một đường trên cổ con sói hớ đà.

    Máu nóng vọt ra dài cả thước, nhuốm đỏ một mảng đất phía trước! Con sói khốn khổ chưa chết ngay, bởi sinh mệnh của nó quá cường hãn! Nhưng cổ bị cắt khiến nó không thở được, còn máu thì cứ tiếp tục chảy. Nó chỉ biết nằm giãy đành đạnh ở đó, cho tới khi con đầu đàn bước tới cắn nát cổ nó.

    Phía sau lưng Gatrix, một con sói bao ở vòng thứ hai đánh úp tới. Hắn không nao núng, lập tức co chân bật nhảy lên về phía sau, nhẹ nhàng tránh thoát, sau đó rơi xuống chính xác trên lưng con sói xám. Trước khi nó kịp phản ứng, lại một lần nữa Hồng trần cắm ngập cổ họng nó! Con thứ hai!

    Đột nhiên Gatrix cảm thấy một cái gì đó cực kì nguy hiểm đang lao tới. Hắn không kịp nghĩ ngợi, vội vàng nhảy khỏi xác con sói, đạp mạnh về phía sau. Chỉ một giây sau, chỗ hắn đứng ban nãy bỗng nổ tung, khói bụi bay mù mịt. Nơi đó, con sói đầu đàn đang đứng, chân đập một lỗ cực to trên mặt đất!

    - Cái gì thế? Superwolf à? Động vật cũng có đấu khí sao?

    Tất nhiên con người và Goblin có bình thường, đấu sĩ và pháp sư, thì động vật cũng có loài bình thường, loài có phép thuật và giờ là loài có đấu khí rồi! Suy cho cùng thì, tất cả con người, Goblin hay sói xám cũng đều chỉ là động vật mà thôi! Có khác biệt thì ở trí tuệ giữa các chủng loài đã phát triển đến mức nào!

    Trải qua một thời gian mày mò, Gatrix đại khái hiểu được đấu khí như một dạng năng lượng sống do cơ thể ở thế giới này sinh ra, có tác dụng cường hóa cơ thể lên trong một khoảng thời gian nào đó, còn về những chuyện khác thì hắn chưa nghiên cứu được. Ngay lập tức, Gatrix cũng sử dụng đấu khí yếu ớt trong cơ thể. Tốc độ của hắn vốn được gia tăng bởi phép thuật, giờ lại tiếp tục được khuếch đại thêm nhờ đấu khí, khiến cho cơ thể hắn đạt tới một trạng thái đỉnh cao khác biệt hoàn toàn với bộ dạng yếu đuối ban nãy.

    Có điều tốc độ tiêu hao đấu khí như thế này khiến Gatrix lạnh cả lòng! Hắn cần phải tốc chiến tốc thắng con sói đầu đàn này!

    Không bỏ phí thêm một giây nào, Gatrix co giò lao về phía con sói đầu đàn. Con sói ngẩn ra, không tin được thứ ruồi muỗi kia dám lao tới đánh trực diện với nó! Khoảnh khắc tiếp theo, con sói tan biến trong không khí, chỉ để lại tiếng gió gào thét xé rách, cùng bốn lỗ thủng sâu hoắm trên mặt đất! Bất kể là về khí thế hay biểu hiện, con sói đầu đàn đều vượt xa Gatrix!

    Hai hình bóng đụng vào nhau, tạo ra một tiếng động nghe tê cả răng. Giống như hai người đang chạy với tốc độ cực nhanh đâm sầm vào nhau nơi góc đường vậy, chỉ tiếc đây không phải là một bộ tiểu thuyết tình yêu lãng mạn gì, nên chỉ có máu tươi vương vãi tung tóe thôi! Gatrix bị đánh vọt ra, rơi bình bịch mấy vòng xuống đất. Khi hắn lóp ngóp đứng dậy, mặt mũi hắn đã be bét toàn là máu rồi! Lực phản chấn khiến cho đầu óc hắn bị sốc nhẹ, buộc hắn phải ọc ra mấy ngụm máu tươi. Cả người hắn mỏi nhừ, tê rần.

    So với Gatrix, phía bên kia con sói đầu đàn trông có vẻ tốt hơn nhiều. Nó vẫn như vậy, cao ngạo và dữ tợn, chỉ là một bên miệng trái của nó bây giờ bị rạch nát đến tận gần cổ! Máu tươi nhuộm đỏ thắm lớp lông xám phía bên hàm bị thương của nó. Nếu như không phải Gatrix bị đánh bay ra thì lưỡi Hồng trần đã xé toang một bên cổ của nó rồi!

    Nhưng có mất cũng có được! Sở dĩ Gatrix bị đánh bay và chấn thương như hiện tại, chứ không phải là nát vụn xương cốt toàn thân như con sói dự kiến, là bởi thời điểm trước khi va chạm, Gatrix nhảy khỏi mặt đất. Lúc này hắn như một quả đạn pháo, mất đi khả năng mượn lực từ mặt đất, song đổi lại nếu như lực đánh của con sói vượt quá thừa nhận của hắn, thì nó sẽ triệt tiêu lực lao tới của "viên đạn Goblin" và đánh bay về phía sau, như những gì Gatrix vừa trải qua. Nếu như không phải Gatrix nhảy lên, mà tiếp tục cắm chân xuống đất thừa nhận lực lao tới của con sói, thì giờ này hắn đã chết chắn rồi!

    Gatrix ném cán con dao bằng đá đi - giờ này đã vỡ lởm chởm chỉ còn mỗi phần cán. Lúc ban nãy, khi tiếp cận, hắn đã kê con dao này vào hàm con mãnh thú, để nó không khép miệng được, sau đó mượn lực xông của con sói kết hợp với bản thân định chặt đôi cổ họng nó ra. Chỉ có điều đấu khí của con sói giống như một chiếc búa tạ, vụt thật mạnh vào người hắn, khiến cho hắn không thể không bị đánh văng đi!

    Phía bên kia, con sói đầu lĩnh cũng nhổ ra một ít đá vụn cùng mấy cái răng, cúi đầu hằm hè nhìn hắn. Ba con sói còn sống cũng tạo thành một vòng vây khép chặt phía sau lưng Gatrix. Hiệp hai chuẩn bị bắt đầu!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 04-03-2018 lúc 00:23.
    Chán chả đăng chiện nữa

    ---QC---


  10. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,Soujiro_Seita,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
Trang 2 của 8 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status