TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 8 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 37

Chủ đề: Ta là một con Goblin - gelu567890

  1. #11
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 9: Tinh hạch

    Gió vẫn thổi lồng lộng. Trời cao trong xanh, mát mẻ trong cái ngày cuối xuân. Trên cánh đồng cỏ, một màu xanh mượt mát mắt um tùm trải dài mãi, tạo nên một bức tranh phong cảnh bình dị hài hòa, nếu như vứt đi mấy cái xác sói cùng một gã quỷ lùn da xanh loắt choắt!

    Con sói đầu đàn chậm rãi bước về bên trái, giấu đi vết thương đang nhỏ máu tí tách trên miệng nó. Gatrix cũng bước về bên trái, duy trì khoảng cách với con sói, vẽ thành một vòng tròn. Ba con sói phía sau hắn không thèm để vào mắt, nếu chúng dám tấn công luôn thì càng tốt!

    Con đầu đàn bắt đầu đạp đất xông tới. Tốc độ của nó trở nên chậm hơn rất nhiều so với ban nãy. Gatrix cau mày, con sói này khôn phết! Nó biết duy trì tốc độ vừa phải để tránh bị hắn mượn lực trả sát thương. Nếu như vậy khi nó tiếp cận hắn, sẽ là một trận đấu so về kĩ thuật cùng sức mạnh, chứ không còn là tốc độ phản ứng nữa.

    Khi chỉ còn cách Gatrix sáu bước chân, con sói bật tới, miệng há ngoác, để lộ ra hàm răng trắng lởm chởm nhọn hoắt. Gatrix nhào sang một bên, né đi cú vồ của nó. Hắn không dám đón đỡ đợt tấn công vừa rồi, vì con sói không dùng đấu khí để tăng tốc nữa, vậy thì hoặc là nó cường hóa cơ thể, hoặc là tăng thêm sức mạnh. Bất kể là trường hợp nào Gatrix đều không có khả năng chống lại, thế nên hắn phải tránh mũi nhọn đi và tìm cơ hội.

    Ngay khi Gatrix ngẩng mặt lên, một con sói bao bên ngoài đã xồ tới há mõm định tợp hắn. Do Gatrix đang ở tư thế ngồi xổm nên miệng con sói vô tình nằm đúng ngang mặt hắn. Gatrix lập tức bật ra phía sau, chân phải mượn lực từ bụng sút thẳng lên phía trên, thẳng vào hàm dưới con sói. Con sói bị sút lên trên cao, rơi độp xuống đất rú ẳng ẳng.

    Trong đồng tử của Gatrix xuất hiện một bóng chân đầy vuốt sắc đang ngày một to dần. Hắn lăn người sang phải, né đi đòn đánh lén của con sói đầu đàn, đồng thời đạp mạnh tứ chi xuống đất, hất vọt cơ thể lên trên không. Vẫn đang trong tư thế lộn ngang, hắn thò tay cầm ngược chuôi Hồng trần, đâm thẳng xuống cuống họng một con sói nằm trên đường bay. Cầm dao ngược đúng là rất khó sử dụng, bởi nó chỉ phát huy tác dụng mạnh nhất khi kết hợp với những nhịp xoay tròn! Cũng là nguyên tắc vật lý thôi!

    Đột nhiên hắn ngửi thấy một mùi tanh nhè nhẹ trong không khí! Vừa chạm đất, Gatrix liền nhảy ngay lên trên không, hai chân dạng về hai bên. Tích tắc sau, một bóng trắng mang theo gió gào thét xé thủng chỗ hắn đứng. Nếu như không phải Gatrix phản ứng đủ nhanh thì giờ hắn đã bị cắn chết rồi!

    Thứ súc sinh gian trá! Gatrix thầm mắng. Nó còn biết đổi tác dụng của đấu khí cho phù hợp với tình hình thực tế nữa! Hai con sói còn lại căn đúng thời cơ hắn đang lơ lửng trên không bèn lao tới, mỗi con tấn công một hướng.

    Nãy giờ nói thì nhiều, nhưng thực tế trận đánh này diễn ra rất nhanh, kể từ lúc Gatrix bị tập kích cho tới giờ chỉ mới mấy chục cái hô hấp, liên miên bất tận như giông bão! Nguy hiểm trong đó thì không cần phải nói, chỉ cần Gatrix bước sai một nhịp, phản ứng chậm một chút, thì giờ bộ truyện này cũng đã kết thúc rồi!

    - Tao bực rồi đấy nhé!

    Gatrix gào lớn. Trên tay hắn mọc ra một quả cầu lửa, ném vào mồm một con sói. Con còn lại đang chạy bỗng dưng bị vấp ngã! Nó lộn nhào về phía Gatrix, và lưỡi Hồng trần nhanh chóng vạch một đường trên bụng nó đúng lúc nó lăn ngang qua người Gatrix. Dạ dày ruột gan của nó phòi ra, máu văng tứ tung, miệng gào thảm thiết. Gatrix không thèm liếc mắt nó một lần. Hắn yểm phép Sức mạnh lên cánh tay phải, vung tay ném Hồng trần vào hốc mắt con sói đang bị lửa đốt xém hết lông trên đầu. Ngay khi lưỡi dao vung ra, Gatrix cũng tiếp tục dồn hết tài nguyên xuống hai chân để truy cầu tốc độ cao nhất, phóng theo lưỡi dao.

    Lưỡi dao đâm ngập vào hốc mắt con sói, chọc thủng não bộ của nó, khiến nó chết ngay tức khắc! Vài hô hấp tiếp theo, một bàn tay xanh lét chộp lấy cán dao, rút ra huơ về phía sau. Nơi đó có một cái miệng đỏ ngòm ngòm như máu đã há sẵn, nhưng lưỡi Hồng trần khiến nó buộc phải cắn chặt răng, khóa lưỡi dao trong mồm nó.

    Gatrix nằm dưới đất, phía trên là con sói đầu đàn - con sói cuối cùng trong đàn, đang giằng co với lưỡi dao trong tay hắn. Lưỡi của Hồng trần rất cứng, chừng này còn chưa đủ khiến nó bị mẻ chứ đừng nói là cắn đứt. Song độ sắc của con dao kém xa so với Vô cực! Hồi còn ở Valoran, Nike cầm trên tay Vô cực chém sắt như chém bùn, đánh khắp thiên hạ chỉ thua các loại vũ khí của sinh vật cấp độ bảy thôi.

    Gatrix không đo được tiêu chuẩn ở thế giới này, nhưng nếu bàn về sức mạnh thì hắn chắc chắn hiện tại mình đang là một sinh vật tầng một, và con sói này cũng vậy. Tất nhiên cả hai nằm ở đâu trong tầng một thì nhìn Gatrix đang bị con sói đè lên đánh ắt biết! Đối thủ chỉ là sinh vật cấp một mà lưỡi Hồng trần không thể xé vụn được, chứng tỏ sức mạnh của lưỡi dao đã bị suy yếu đi quá nhiều!

    Con sói vung vẩy đầu, cố gắng hất lưỡi dao ra khỏi tay Gatrix. Nếu cứ tiếp tục như thế này thì Gatrix sẽ lọt vào hoàn cảnh xấu, thế nên tay trái của hắn quờ quạng chung quanh, chộp được một cục đá, bèn đập mạnh nó vào đầu con sói. Nhưng con sói đã dùng đấu khí để cường hóa sức mạnh cùng cường độ cơ thể của nó, nên hòn đá đập chẳng có một chút tác dụng nào.

    Tay phải của Gatrix bắt đầu mỏi nhừ vì vung vẩy quá nhiều! Đột nhiên hắn nghĩ ra một kế! Hắn tạo ra một quả bóng nước, bắn thẳng vào mũi con sói. Hắn căn đúng nhịp hít vào của nó để làm phép, khiến cho con sói bị sặc nước, buộc phải lùi lại ho khan liên tục. Không để lỡ cơ hội, hắn nhào tới, túm chặt lấy con sói, tay phải dùng Hồng trần đâm liên tiếp vào cổ họng nó.

    Da thịt của nó cứng kinh người! Dù Gatrix cố hết sức song mỗi lần cũng chỉ đâm được vào một đoạn nhỏ. Con sói nhanh chóng thoát khỏi trạng thái sặc nước, bắt đầu lắc mình quyết hất Gatrix xuống. Lần này nếu hắn ngã thì hắn chết chắc! Biết vậy nên Gatrix liều chết dùng tay trái ghì lên cổ nó, tay phải tiếp tục đâm, còn miệng thì cắn chặt vào tai phải của nó.

    Màn đấu vật nguyên thủy đẫm máu này chỉ kết thúc khi con sói thôi vùng vẫy. Thân hình đồ sộ của nó đổ phịch xuống, đè Gatrix tí tắc thở! Dùng nốt chút sức tàn, hắn hất xác con sói ra khỏi người, nằm dạng tè he thở hồng hộc. Trải qua trận đánh vừa rồi, hắn gãy mất mấy cái xương, còn ngoài da thịt bị rách thì thôi khỏi nói. Bây giờ mà đến thêm một con sói nữa thì hắn đành chịu chết!

    Nằm một lúc để hồi phục chút thể lực, Gatrix từ từ ngồi dậy, thi triển phép Hồi phục lên mình. Những vết rách trên da thịt bắt đầu lành lại, cùng với đó là những đốt xương bị gãy và rạn nứt. Cơn đói khủng khiếp ập tới, hò hét đòi hắn trả tiền chữa bệnh cho cái cơ thể yếu ớt này. Hắn run run cắt một miếng thịt của con sói đầu đàn, dùng phép Cầu lửa nướng chín, sau đó bỏ vào mồm nhai tọp tẹp. Khi hắn đã ăn hết một cái đùi sói thì cơ thể hắn mới hồi phục hoàn toàn.

    - Mẹ kiếp, tao với mày có thù oán gì mà phải không chết không ngớt chứ!

    Gatrix bực tức đạp cái xác con sói một cái. Chợt hắn sực nhớ ra, hắn đang muốn nghiên cứu kết cấu cơ thể các loài sinh vật trên Avalon, đặc biệt là loài có khả năng đặc thù. Trước mặt của hắn có sẵn tiêu bản rồi, mổ xẻ thôi chứ còn chờ gì nữa! Những lần trước bị Linh cẩu rực cháy tập kích, hắn chỉ đánh đuổi được chúng nó chứ không tóm được con nào cả. Chỉ có lần này bị lũ chó sói óc... chó này cắn riết không tha, hắn mới thu được một bộ xác tương đối hoàn chỉnh thế này.

    Về cơ bản, kết cấu sinh học của bầy sói này không có gì vượt quá thường thức của Gatrix. Những khí quan cơ bản đảm bảo vận hành sự sống đều có đủ. Chỉ khi hắn mở hộp sọ của con sói đầu đàn ra mới thấy một thứ mới lạ. Bộ não của con sói nằm trên một khối đá trong suốt màu xanh ngọc rất đẹp. Hắn nhẹ nhàng cầm viên đá ra, lau sạch máu và não còn dính trên đó, ngắm ngía đủ kiểu. Hắn cảm nhận được một loại năng lượng nhu hòa đang chảy bên trong khối đá, có chút đồng điệu với nguyên tố gió nhưng không phải là hạt phép thuật. Đây hẳn là kết tinh của đấu khí, hệ gió! Điều này lý giải tại sao tốc độ của nó lại khủng khiếp đến như vậy, còn sức mạnh với cường độ da thịt thì không quá mạnh mẽ! Nếu như nó thuộc hệ đất thì thôi trận này khỏi cần đánh, vì Gatrix không phá phòng thủ của nó được, còn nó thì lại không đuổi kịp tốc độ hắn!

    Gatrix đưa viên đá lên soi dưới ánh mặt trời. Những tia nắng xuyên qua viên đá, chiếu nên một thứ ánh sáng ấm áp dễ chịu trên mặt hắn, không nóng mà có chút mát mẻ.

    - Có lẽ con bé sẽ rất thích thứ này đây!

    Gatrix tự giễu, đi tới chiếc ba lô hắn quẳng xuống từ đầu, nhét viên đá vào trong. Hắn khoác tay nải lên vai, thu thập một chút chiến trường, rồi tiếp tục rảo bước hướng về phía dãy đồi. Phía sau lưng hắn, xác của lũ sói nằm vất vưởng khắp nơi, phơi thây dưới ánh dương quang. Rất nhanh, một đàn chim bay tới, hào hứng thưởng thức bữa tiệc trời ban cho chúng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 04-03-2018 lúc 20:53.
    ---QC---
    Chán chả đăng chiện nữa


  2. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,phamquangdung,Soujiro_Seita,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 10: Thầy thuốc


    Do hắn đi lệch về phương Bắc, nên hiện tại sau khi băng qua hàng đồi xanh mượt rợp trong cỏ lùn, Gatrix phải xuôi thêm một đoạn về phía nam mới có thể trở lại hang được. Trên đường đi, hắn tiện tay thu thập một ít hoa cỏ, kết thành một chiếc vương miện rực rỡ đầy màu sắc, tỏa hương thơm ngan ngát khoan khoái lòng người. Hi vọng món quà nhỏ này có thể dỗ yên con bé!

    Lần này rời đi dễ có hơn ba mươi ngày, chủ yếu là do hắn vòng quá xa về phía bắc. Một thời gian không gặp lại những đồng bào, không hiểu trong lòng Gatrix bỗng dưng cảm thấy có gì đó là lạ. Nó giống như một thứ cảm xúc hắn từng có, rồi đánh mất đâu đó trên con đường lạc lối, và giờ vô tình tìm lại được. À, ra thế, đây là cảm giác bồn chồn náo nức khi sắp được về lại nhà sao?

    Bảo sao hắn cảm thấy con đường này bỗng trở nên dài hơn lạ thường! Nhưng Gatrix không tăng thêm tốc độ. Hắn đi chậm lại, nghiền ngẫm thứ cảm xúc mới mẻ này, như một nhà ẩm thực chậm rãi nhai nuốt một món ăn kì lạ mà thân quen. Cứ thế, Gatrix duy trì trạng thái vừa bồn chồn vừa khắc chế này, vượt qua thêm một ngày hành trình bên trong rừng.

    Rừng rậm là hang ổ của tộc Goblin này, nên hắn có cảm giác an toàn hơn nhiều khi giấu mình đi dưới tán lá cây. Đứng giữa đồng không mông quạnh cũng có cái thú của nó, song chỉ có ở giữa rừng rậm, thân xác Goblin của hắn mới thật sự buông lỏng. Từng nhành cây, ngọn cỏ, từng tiếng động, dấu chân đều được Gatrix ghi tạc, xử lý với tốc độ cực nhanh, rồi chuyển tín hiệu xuống cho cơ thể để hắn lao đi trong rừng mà không bị trở ngại dù chỉ là một giây.

    Những tán cây dần thưa thớt, và ngừng hẳn khi gặp một khu đất trống. Cuối đoạn đường ấy là một vách núi, với miệng hang to lớn đen ngòm. Giờ này chắc là bầy Goblin đực đang tỏa ra đi kiếm mồi. Không biết các Goblin có còn duy trì thói quen ăn chín uống sôi không! Cái trận pháp của hắn giờ chắc là hết năng lượng rồi nhỉ? Hi vọng các Goblin nhớ mang đồ ăn ra, chứ không thì đồ ăn để đó chỉ có hỏng hết! Đủ các loại ý nghĩ phức tạp đan xen xẹt qua xẹt lại trong đầu hắn! Gatrix lắc đầu, xua đi tạp niệm, rồi bước chân ra khỏi tán cây.

    Hắn đã trở về!

    ...

    Trên bờ suối tràn ngập cỏ xanh và hoa tươi, một nàng Goblin đang ngồi duỗi chân, tay vòng qua đầu gối, mắt đăm đăm nhìn về phía ngọn đồi xa xăm. Gatrix đã bắt cô không được phép theo đuôi hắn, nếu không hắn sẽ không còn yêu quý cô nữa. Eleisa không muốn như thế, nên cô phải ngồi đây, chờ cho tới khi hình bóng nhỏ bé quen thuộc ấy lấp ló phía lưng đồi, hoặc khi mặt trời tắt nắng, thì mới chịu trở lại hang.

    Nhờ những hướng dẫn của Gatrix, sản lượng lương thực kiếm được của đàn Goblin tăng lên trông thấy, và phương pháp hun khói bọc lá cũng tỏ ra rất hiệu quả trong việc bảo quản thực phẩm. Thành ra, kể cả hôm nào bầy Goblin đực không kiếm được nhiều đồ ăn lắm thì chí ít cũng không có Goblin nào bị đói cả. Chính vì thế, sau Gatrix, dù bầy Goblin lại sản sinh ra một cục nợ mới mang tên Eleisa, nhưng họ vẫn đủ sức nuôi được cô.

    Hôm nay, như mọi ngày, Eleisa ngồi thần người ra trên bờ cỏ, chờ đợi Gatrix quay trở lại. Các loài chim và côn trùng bị quyến rũ bởi mùi hương thơm đặc trưng của Goblin nữ, nhảy múa xung quanh cô nàng da xanh với mái tóc rực lửa, tạo nên một bức tranh đẹp mắt thơ mộng vô ngần! Chỉ tiếc là nhân vật chính của nó lại mang theo vẻ đượm buồn, khiến cho ý cảnh của bức tranh bị phá hỏng. Như một nhà thơ từng nói, người buồn cảnh có vui đâu bao giờ, ghép vào đây thật là chuẩn xác!

    Bỗng nhiên, trên đầu Eleisa có thứ gì đó đè lên. Nó rất nhẹ, gần như không có sức nặng, nhưng đủ khiến Eleisa rời khỏi trạng thái thất thần. Cô ngẩng mặt lên, và nhìn thấy một gương mặt vô cùng thân quen, gương mặt cô nhớ tới hàng đêm. Trên mặt gã Goblin đó nở một nụ cười nhẹ nhàng, như muốn nói "Này cô nhóc, ta về rồi đấy!".

    Giống như người ta lật bàn tay, như họa sĩ đại tài điểm mắt vẽ rồng, bức tranh phong cảnh "người đẹp nơi hoang dã" vốn không hoàn hảo, giờ bỗng như bừng sáng lên trước sự rạng rỡ của Eleisa. Cô nở một nụ cười đầy ngạc nhiên, trong mắt ngập nước, nhào tới ôm chầm lấy Gatrix. Gatrix đưa tay lên vuốt nhè nhẹ dọc theo lưng Eleisa, để cô tựa đầu vào vai hắn khóc lớn. Chẳng có bất cứ gì ngăn cách giữa hai bọn họ, cả hai có thể nghe rõ tiếng tim đập của nhau, thông qua làn da trần chạm sát nhau. Khung cảnh này khiến Gatrix nhớ lại lần đầu hắn trải qua lễ giao phối của đàn Goblin. Lúc đó cả hai cũng trong tư thế này, và cũng là Gatrix đóng vai người an ủi nàng chim non này. Gatrix mỉm cười giễu cợt, mở miệng thì thầm vào tai cô.

    - Ta xin lỗi, Eleisa! Ta đã trở lại rồi đây!

    Dù cho không hiểu một từ nào Gatrix đang nói, nhưng có nhiều khi, cảm xúc không cần bất cứ ngôn ngữ nào để diễn đạt hết! Chỉ cần người này dùng sự chân thành để bày tỏ, thì cảm xúc của người đó vẫn có thể truyền đạt hoàn hảo đến người bên kia. Gatrix cảm thấy vòng tay của Eleisa ôm vòng quanh người hắn siết càng thêm chặt, giống như cô bé sợ rằng, nếu như cô buông tay, Gatrix sẽ lại tiếp tục tan biến như một bọt nước giống lần trước vậy.

    ***

    Khó có ai gặp Medina mà có thể ghét cô được. Mái tóc của cô màu cam sáng chói như ánh mặt trời, tết thành hai cái đuôi ngựa lúc lắc gần tai. Trên mặt cô vẫn còn phơn phớt vết tàn nhang chưa kịp phai hết sau khi dậy thì. Nói bảo Medina có đẹp không thì cũng không hẳn, dùng một từ công tâm thì gọi là trên trung bình, nên đám tàn nhang đó cũng không làm ảnh hưởng gì đến sự hài hòa trên mặt cô. Thay vào đó, nó lại càng khiến cô nàng cứng đầu này thêm bừng bừng sức sống!

    Một ngày của Medina rạng rỡ như chính nụ cười của cô vậy. Kể từ khi mặt trời ló dạng, cho tới khi những ngọn đèn đất được chong lên, tiếng cười và tiếng hát của cô vang lên ở khắp các ngóc ngách của ngôi làng nhỏ bé. Chỉ có những hôm đặc biệt, khi Medina băng qua dãy đồi, tiến vào Khu rừng hắc ám để hái thuốc, thì cuộc sống của người dân làng Đầu Heo mới tạm lắng xuống.

    Medina là một thầy thuốc gia truyền con nối. Ở cái thời đại còn lạc hậu như thế này, có đủ các loại phương pháp chữa bệnh hiếm lạ cổ quái tồn tại, ví dụ như tắm bằng nước tiểu để khử trùng, hay khoan não để chữa bệnh thần kinh chẳng hạn! Thật may là Medina không phải phường lang băm bịp bợm như vậy! Cô được tổ tiên truyền lại kiến thức y học đàng hoàng về cấu tạo cơ thể con người, một số triệu chứng bệnh phổ biến, và cách nhận dạng những cây thuốc mọc nơi hoang dã.

    Xét trên bối cảnh, tỷ lệ người thường thức tỉnh thiên phú đấu khí hay pháp thuật là rất nhỏ, việc người dân thường mắc bệnh là điều không thể tránh khỏi! Họ có một số lựa chọn tùy thuộc vào điều kiện kinh tế, ví dụ như tự dùng đấu khí để chữa trị, uống thuốc hay đến nhà thờ cầu xin các cha sứ ban phước lành chữa khỏi vết thương, với một số tiền "tự nguyện" không nhỏ lắm để cung phụng thần linh. Như đã nói, không phải ai cũng tu luyện được đấu khí, nên việc uống thuốc chữa bệnh là cách phổ biến, cũng như kinh tế nhất một người bình thường có thể tiếp cận. Còn tất nhiên, nếu đó là những bệnh rất nặng, tai nạn cụt tay cụt chân, nguyền rủa trúng tà vân vân thì cắn răng đi nhà thờ đi!

    Medina là một cô gái có cá tính mạnh và rất cố chấp. Cho dù là những người khó tính nhất, những người tin rằng mình bị bệnh do số, phải cúng con ma con quỷ để nó thôi ám mình, rốt cuộc cũng phải thỏa hiệp dùng thử thuốc của cô, và khi chúng tỏ ra hiệu nghiệm tức thời, thì số lượng người hâm mộ của Medina sẽ lại nhảy thêm một số! Nhưng cứng quá dễ gãy, như những người già trong làng thường dạy cô vậy! Sẽ có một ngày sự cố chấp đó hại cô, sống là phải biết tiến lùi hợp lý... và đủ các loại đạo lý khác, song Medina đều bỏ ngoài tay. Bất kể người trong làng khuyên ngăn ra sao, cảnh báo về sự nguy hiểm của Khu rừng hắc ám, Medina vẫn cứ tiếp tục công cuộc hái thuốc của mình. Mỗi khi bị cằn nhằn, cô chỉ quay đầu lại, nở nụ cười chói lòa như ánh dương quang của mình.

    - Thay vì phải mua thuốc với giá đắt đỏ ở những thị trấn khác, chúng ta có sẵn một nguồn thuốc khổng lồ ở ngay sau lưng mà!

    Hôm nay, Medina lại xách giỏ lên đường hái thuốc. Dụng cụ của cô rất đơn giản, một chiếc giỏ đan từ sợi dây leo phơi khô, quần áo dài che kín người để tránh bị côn trùng tấn công, một chiếc cuốc để xới cả rễ cây thuốc lên. Thực ra Medina không phải là một cô gái thuần túy cứng đầu như mọi người tưởng! Trái lại, cô là một người cực kì cẩn trọng, bởi chỉ có cẩn trọng mới khiến cô có thể ra vào Khu rừng hắc ám nhiều lần đến như vậy. Phải biết rằng, trong khu rừng tồn tại không dưới hai mươi chủng loài sinh vật am hiểu phép thuật, và chỉ cần là một phép sơ cấp như Cầu lửa thôi cũng đủ để nổ Medina thành tro bụi rồi. Mỗi khi tìm được cây thuốc cần thiết, cô thường bứng cả rễ lên, mang về và gieo trồng ở khu vườn sau nhà. Hi vọng của Medina là có thể tạo nên một vườn thuốc đủ lớn và đa dạng để cô không cần phải mạo hiểm trèo đèo lội suối vào rừng nữa. Song mục tiêu là vậy, chứ thực tại thì còn xa vời lắm!

    ...

    Hai mắt Medina tỏa sáng! Cô nhanh chóng cúi xuống, dùng tay nhẹ nhàng cào chỗ đất bao quanh một gốc cây có màu xanh ngọc, với lá có hình dạng trông như một giọt nước vậy. Tên của nó là cây Nước mắt của rồng. Truyền thuyết về nó thì nhiều, nhưng cái Medina quan tâm nhất là loại cây này khi kết hợp thêm với một số loại thuốc phụ gia, có thể tạo thành thứ thuốc chữa bệnh đau khớp của người già. Thứ này rất khó tìm, và Medina mới chỉ nhìn thấy nó qua những chữ mô tả trong sách mà thôi! Quả nhiên nó đẹp đúng y như lời đồn!

    Đột nhiên Medina thấy mát lạnh hết cả da đầu! Cô ngẩng lên, và thấy trước mắt là một loại sinh vật giống vượn, lông ngắn màu nâu, mặt vàng như nghệ, răng nanh nhọn nhô ra như ác quỷ. Đây là Khỉ mặt vàng, một loại quái vật yêu thích ăn óc của sinh vật sống. Chết tiệt, mất cảnh giác quá! Khỉ mặt vàng ngoài sở thích ăn óc, còn cực kì thích ăn các loại cây thuốc quý hiếm. Hiển nhiên nó thủ sẵn ở đây là để đợi cho Nước mắt của rồng phát triển thành thục rồi mới ăn sạch!

    Medina thò tay vào trong chiếc túi sau lưng, ném ra một nhúm bột màu trắng đỏ, rồi lập tức co giò bỏ chạy. Loại bột này là hỗn hợp của nhiều loại cây mang tính cay nóng, đem phơi khô rồi xay ra. Khi tiếp xúc với dịch thể, chúng sẽ phát huy toàn bộ đặc tính "nóng bỏng" của mình, khiến cho sinh vật nào trúng chiêu bị đau đớn không thôi!

    Con Khỉ mặt vàng không ngờ kẻ loài người trước mặt lại ti tiện gian trá đến thế! Hai mắt, mũi và mồm của nó bỏng rát, chảy dịch ròng ròng, khiến nó gào khóc thảm thiết! Nhưng dù sao nó cũng là một sinh vật mạnh mẽ. Thứ bột đó có thể khiến nó đánh mất năng lực cảm nhận một lúc ngắn, song khi tác dụng của nó bị đào thải ra, Khỉ mặt vàng sẽ rất nhanh truy lùng được Medina! Và đến lúc đó, con khỉ thầm hứa, nó sẽ dùng cách ăn chậm rãi nhất, đau đớn nhất để hành hạ kẻ loài người ti tiện đó!

    Medina cắm đầu chạy, hướng thẳng về phía bìa rừng. Khỉ mặt vàng không biết bơi, nên nếu cô lội qua được con suối thì cô coi như thoát! Song hành với việc rừng cây ngày một sáng sủa, thì tiếng gào thét rống giận của con khỉ cũng dần dần bám sát sau lưng Medina rồi! Mười bước, năm bước, ba bước, một bước! Medina phóng vọt qua bụi cây, tắm mình dưới ánh nắng ấm áp của thiên nhiên.

    Và trái tim của cô chìm xuống đáy vực!

    Phía trước cô, có hai con Goblin đang ngồi nghỉ ngơi!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 11-03-2018 lúc 22:27.
    Chán chả đăng chiện nữa

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 11: Nỗi thống khổ của Medina


    Từ phía sau những tán lá rậm rạp, một cánh tay thô to lông lá thò ra, túm lấy mái tóc màu cam rối bời xơ xác của Medina. Con khỉ gào lên đắc thắng, hú hét trong khi cố gắng kéo Medina trở lại bên trong cánh rừng.

    Thế là hết! Medina nhắm mắt. Một giọt lệ bi thương rớt khỏi khóe mắt cô, mang theo bao nhiêu hối hận nuối tiếc của sinh mạng với cuộc đời này. Với sức lực của cô, việc thoát khỏi con Khỉ mặt vàng là bất khả thi! Cô muốn liều chết vùng vẫy lần cuối, nhưng hai chân của con khỉ đã quặp chặt quanh người cô, hai tay thì bám vào những cành cây kéo cả hai lùi về phía sau.

    - Cứu tôi với! Có ai không?

    Medina hét to, tìm kiếm một kì tích. Nơi này là ngọn đồi sau làng, tiếng của cô chắc chắn không thể nào băng qua một ngày đường, xuyên qua nguyên một dãy đồi để tiến vào tai ai đó được. Nhưng Medina cứ rống to! Đây là bản năng sinh tồn thôi! Khi sinh mạng bị đặt vào tuyệt cảnh, nó có thể bùng phát ra những hành động nếu dùng logic để đánh giá thì phải gọi là cực kì ngớ ngẩn!

    Đột nhiên một trong hai con Goblin đứng lên. Trông nó rất khác biệt với lũ Goblin được mô tả trong sách. Dáng người của nó thẳng, tràn ngập tự tin, chứ không lấm la lấm lét như các Goblin khác. Cơ bắp nó săn chắc, trải đều khắp cơ thể - Medina sực nhớ ra, đây chẳng phải là tỷ lệ vàng về kết cấu cơ bắp mà các tổ tiên của cô đã tiên đoán sao? Và cái bộ phận lủng lẳng giữa hai chân nó, Medina vừa ngượng đỏ mặt, vừa tò mò không thôi! Cô chưa bao giờ chứng kiến "hiện vật", chỉ biết được cấu tạo của nó ghi bên trong sách. Hóa ra thứ này khi có máu dồn xuống sẽ cứng lên sao? Nếu Gatrix mà đọc được suy nghĩ cô ta thì hắn chắc phải ngã nhào mất, chết đến đít rồi còn ngắm nghía lung tung được!

    Con Goblin đực vung tay với tốc độ cực nhanh, Medina còn chưa kịp thấy rõ chuyện gì xảy ra, đã nghe thấy tiếng con Khỉ mặt vàng gào lên thảm thiết phía sau lưng. Tóc của cô bỗng thả lỏng, và Medina không bỏ lỡ cơ hội. Cô co giò chạy một mạch, tìm cách tránh xa khỏi con Khỉ mặt vàng. Song cô cũng có chủ ý tránh nốt khỏi cặp Goblin bí ẩn kia, nên Medina chạy chếch sang một bên, hướng thẳng tới dòng suối.

    Bỗng có một thứ gì đó va mạnh từ bên hông cô, khiến cô ngã bổ nhào. Con Goblin còn lại đã chạy vọt tới, đè chặt cô lại. Medina hoảng loạn vùng vẫy! Cô nhớ tới những câu truyện về bầy Goblin khi bắt được phụ nữ sẽ lôi về hãm hiếp, sinh con cho chúng! Chẳng lẽ cô sắp trở thành một cái máy đẻ của thứ sinh vật kinh tởm này? Nghĩ tới cảnh sống không bằng chết đó, Medina càng cố gắng chống trả tợn, song thân ảnh phía trên cô rất khỏe. Nó giữ chặt hai cánh tay cô, ấn mạnh xuống đất, cúi mặt xuống gần sát cô. Chóp mũi của cả hai chỉ cách nhau có một đoạn ngắn tí!

    Đến lúc này, Medina mới nhìn rõ thứ gì đang ngồi trên bụng mình. Thề có thần linh trên cao, Medina chưa bao giờ thấy một đôi mắt đẹp đến như vậy! Đồng tử của con Goblin này không mang sắc đen hay hung hung như người dân trong làng, mà tóe lên sắc đỏ diễm lệ như chính mái tóc dài đang xõa trên mặt cô vậy. Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, và Medina thấy được một linh hồn vô cùng trong suốt, tràn ngập tò mò và không hề có bất cứ ác ý nào. Khi ngực cô cảm thấy sức nặng, cô mới nhận ra đó là một con Goblin cái! Lại một lần nữa, Medina không thể không liếc mắt nhìn xuống bộ ngực của nữ Goblin này. Tại sao lại có sự bất công đến vậy chứ, Medina bực tức!

    Chợt một tiếng hét đau đớn cắt đứt mạch suy nghĩ có phần hơi bị bá đạo của Medina! Cô quay sang, và thấy con Khỉ mặt vàng đang quỳ gục trên mặt đất, còn con Goblin đực đứng phía sau nó, đưa tay xuống cổ họng con khỉ và vạch một đường đẫm máu! Con khỉ kêu ằng ặc không thành tiếng, đổ sập xuống đất, còn con Goblin đực ngẩng đầu, nhìn về phía cô. Nó muốn gì đây, Medina rối bời! Con Goblin bước lại gần, còn nữ Goblin này vẫn đang đè chặt không cho cô bỏ chạy.

    Con Goblin đực ra hiệu cho đồng bạn buông cô ra, sau đó dùng tốc độ cực nhanh đâm ba nhát liên tiếp xuống rẻo đất nơi cô nằm, theo thứ tự là thái dương, cổ họng và sát bên sườn của cô. Nó dùng minh họa rất thực tế để nói với cô rằng, nếu như cô dám làm điều gì thiếu suy nghĩ, cô sẽ chết trước cả khi nhận ra mình đã bị đâm!

    Cảm thấy hài lòng khi cô tỏ ra an phận, con Goblin gật gù, tìm một chỗ cách cô một đoạn, ngồi xuống. Trong một thoáng, cả hai chỉ trừng to mắt nhìn nhau. Dường như giống với việc cô tò mò về sự tồn tại của một cá thể Goblin đặc biệt như này, nó cũng đang quan sát cô, tìm hiểu về một chủng tộc hoàn toàn mới lạ. Có điều cô không thích cảm giác này! Giống như cô bị nó dùng ánh mắt lột trần truồng ra vậy!

    Con Goblin đột nhiên phá vỡ sự im lặng! Nó đưa tay lên miệng, vẽ thành một dấu X, rồi nhún vai nghiêng đầu. Thấy cô chưa hiểu, nó mở miệng, nói một thứ ngôn ngữ rất kì lạ...

    Khoan đã! Medina bàng hoàng! Con Goblin này vừa "nói", phải không? Hãy nói với cô đây chỉ là một giấc mơ đi! Từ bao giờ mà Goblin, sinh vật ngu si đê hèn thấp kém lại diễn sinh ra được trí tuệ như thế này?

    Con Goblin lần này chỉ vào mặt mình, và lặp lại ba lần một cụm từ. Nếu cô không nghe nhầm thì đó là Gatrice? Gachich? Nó im lặng, như thể chờ cô làm ra phản hồi. Medina không biết nên làm như nào, nên cô đành thận trọng chỉ vào nó và run run rẩy rẩy lặp lại.

    - Ga...a...tri...ce?

    - Gatrix!

    - Gatri...ce?

    - Gatr...ix!

    Màn phát âm này kéo dài qua vài lần luyện tập, cuối cùng cũng chấm dứt khi Medina phát âm chính xác tên của con Goblin. Như vậy con Goblin đực là Gatrix, còn con lại là...

    - Eleisa!

    Giống như Gatrix có khả năng đọc suy nghĩ của cô, con Goblin căn rất chuẩn xác thời gian, chỉ vào nữ Goblin với mái tóc đỏ xinh đẹp đang ngồi cạnh nó và nói tên. Lần này thì Medina rất nhanh đã phát âm đúng. Thế rồi cả hai lại nhìn cô lom lom, như muốn nói "bọn này đã giới thiệu bản thân xong rồi, giờ đến cô đấy".

    Gặp quỷ rồi! Medina lè lưỡi. Song người bước qua mái hiên thấp không thể không cúi đầu, Medina cũng đành tự đưa tay đặt lên ngực và nói.

    - Medina!

    Gatrix lặp lại một lần tên của cô, cẩn thận nhấm nuốt nó, rồi nó gật gật gù gù. Nó quay sang, dạy cho Eleisa cách phát âm tên của cô đầy kiên nhẫn! Điều này làm Medina sợ đến toát mồ hôi hột! Goblin đã đản sinh ra một cá thể sở hữu trí tuệ, và cá thể này đang muốn phổ cập tri thức cho những con Goblin khác. Chỉ tiếc là một dân nữ như cô không có cách nào suy nghĩ phức tạp hơn chuyện này có thể kéo theo hậu quả gì, mà cũng chẳng đến lượt cô! Dù sao trời sập thì còn có những vị này vị kia gánh đấy, làm gì đến lượt một con bé thầy thuốc nhà quê phải quan tâm!

    Sau một lúc, Eleisa rốt cuộc cũng đọc thành công tên của cô. Cô bé nở nụ cười rạng rỡ, liên tục lặp lại tên Medina, rồi lại chỉ vào nó và nói Eleisa. Một phần trong Medina cảm thấy hơi rờn rợn, nhưng một phần khác của cô lại vô cùng tò mò về hai Goblin này, đặc biệt là khi họ không tỏ ra một chút ác ý nào, ngoại trừ lúc đầu Gatrix đe dọa cô. Là một người cực kì cố chấp, một khi Medina đã hứng thú với chuyện gì, thì cô sẽ phải theo đuổi nó đến cùng! Thật may là ngày xưa cô hứng thú với y thuật chứ không phải thiên văn, chứ không thì cô giờ này chắc là mù lòa vì nhìn mặt trời quá lâu rồi!

    Gatrix đứng dậy, bước về phía cô. Điều này làm trái tim Medina đập có chút nhanh lên! Nó muốn làm gì đây? Những suy nghĩ về việc Goblin cướp giết hiếp lại tràn về, bóp nghẹt tâm trí khốn khổ của nàng thầy thuốc miệt vườn. Nhưng Gatrix chỉ đứng đó, đưa tay ra hướng về phía cô. Nó nhoẻn miệng cười - Medina thề, rõ ràng là nó cười! Và đó cũng là một nụ cười rất lạ! Nó chân thành, song lại mang theo cái gì đó đắng chát chua cay. Cô không biết nó đưa tay ra là có ý gì, có điều ánh mắt của nó như muốn cổ vũ cô nắm lấy tay nó vậy, nên Medina dùng tốc độ chậm rì rì đưa tay lên nắm lấy bàn tay chai sạn màu xanh lá đó. Trong suốt cả quá trình, Gatrix tỏ ra cực kì kiên nhẫn, cho tới tận khi cô đặt cả bàn tay lên tay nó, nó mới nhẹ nhàng nắm lấy và từ tốn kéo cô ngồi dậy.

    Lòng bàn tay nó rất ấm và mềm! Medina lại "phiêu".

    Gatrix và Eleisa bước về phía khu rừng, đưa tay ra hiệu cho cô đi theo. Cả hai nhanh chóng mất dạng sau tán lá xanh rì, bỏ Medina đứng tẩn ngẩn tần ngần ở bờ suối. Trong lòng Medina đang có hai luồng tư tưởng đấu tranh kịch liệt. Một luồng đại diện cho thái độ của người bình thường, nó yêu cầu cô dùng tốc độ nhanh nhất băng qua dòng suối, chạy về làng để tìm kiếm sự giúp đỡ. Luồng còn lại, là sự cứng đầu của Medina. Nó như một lời mời gọi của ma quỷ, dùng giọng nói du dương dụ dỗ cô sa đọa. "Chỉ đi theo ngó một tí thôi!" "Bọn họ đã cứu mình mà!" "Nếu họ muốn bắt mình thì cần gì phải lừa!" "Phải nhanh chân lên, không thì mất dấu họ bây giờ!"

    Medina nhắm mắt, nghiến chặt răng, như muốn làm ra một quyết định hệ trọng lắm. Cuối cùng, cô mở to mắt! Bên trong cặp mắt đen lay láy đó, chỉ còn lại sự quyết tâm hừng hực! Medina hít thật sâu, bước theo hướng đi của hai con Goblin kì lạ nhất mà cô từng gặp trong đời.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 07-03-2018 lúc 23:13.
    Chán chả đăng chiện nữa

  6. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 12: Học tập tri thức mới

    Medina là một cô nàng mạnh mẽ đầy sức sống. Vậy nên một khi vượt qua được nỗi sợ hãi rối bời ban đầu, cô bắt đầu mở miệng hỏi liên tục, cho dù giao tiếp giữa hai chủng tộc không thật sự quá thuận lợi! Cái này khá là bình thường! Cho dù là người khác, khi giao tiếp với động vật, thỉnh thoảng vẫn buột miệng nói ra lời, ví dụ như "mày muốn gì, muốn ăn cái này hay cái kia" dù chắc chắn là thú nuôi của người đó không hiểu được "muốn" nghĩa là gì.

    Medina cũng vậy. Khi cô lần theo được dấu vết của Gatrix và Eleisa - bọn họ cố tình để lại những vết vạch lá rất rõ ràng, cô liền hỏi.

    - Bây giờ chúng ta đang đi đâu vậy? Các ngươi tại sao lại cứu ta? Các ngươi là ai? Có phải Goblin cũng có trí tuệ hay không?

    Gatrix không hiểu Medina đang nói cái gì, nhưng nghe cô ta cứ vo vo ve ve bên tai thì cũng rất là khó chịu, thế nên hắn làm động tác đưa ngón tay lên môi suỵt khẽ. Kết hợp với biểu cảm khó chịu, không khó để Medina nhận ra Gatrix muốn cô câm miệng!

    - Trời đất ơi, ngươi còn biết cả phương pháp giao tiếp hình thể kiểu như này sao?

    Hai mắt của Medina sáng lòe lòe đầy ngạc nhiên. Rất hiển nhiên, phản ứng của Gatrix khiến cho kết quả đi ngược với dự kiến của hắn.

    Gatrix thở dài. Hắn hoàn toàn có thể dí Hồng trần vào cổ cô ta để khiến Medina ngậm mồm, nhưng điều này sẽ làm ảnh hưởng rất nhiều đến kế hoạch của Gatrix. Cho nên hắn đành xụ mặt tiến nhanh về phía trước, buộc Medina phải co giò đuổi theo.

    Về lý thuyết, hình thể của Gatrix và Eleisa không sai biệt lắm so với Medina. Loài Goblin thông thường có chiều cao tương đương nhau và xấp xỉ một thiếu nữ loài người. Nó có nghĩa là, sải chân của cả hai không thể nào chênh lệch tới mức, một bên chỉ cần bước nhanh thì bên kia đã phải co giò đuổi theo được! Thế nhưng đấy là khi xét trên đất bằng! Còn trong những hoàn cảnh hiểm trở như địa hình rừng rú thế này, muốn bước nhanh được như Gatrix và Eleisa thì phải có kĩ thuật, mà Medina không thể nào thông thạo được phương thức di chuyển trong rừng được như hai con Goblin. Dù sao thì cô cũng chỉ loanh quanh ở mé rừng, nơi cây cối mọc còn khá thưa thớt và thú dữ ít lởn vởn.

    - Chúng ta sắp đến nơi chưa?

    Medina hỏi ngắt quãng, miệng thở hồng hộc, tay tựa vào một gốc cây gần đó. Việc dốc hết sức đuổi theo bước chân của Gatrix khiến cho cô không kịp nghỉ ngơi, chứ đừng nói tới việc làm phiền Gatrix bằng những câu hỏi nhảm nhí của mình. (Để tránh phải ... quá nhiều, về sau những đoạn ngắt quãng sẽ ghi chú ngắn gọn)

    Gatrix cúi xuống, nhìn ngắm xung quanh, sau đó nhanh tay lẹ mắt nhặt lên một vài thứ. Chỉ khi đưa tới gần mặt Medina, cô mới nhận ra đó là chỗ thuốc mình mới hái. Ban nãy bị con Khỉ mặt vàng truy đuổi, cô vội quá đánh rơi cả giỏ thuốc. Như vậy ban nãy Gatrix lần theo dấu vết truy ngược về đây sao?

    Thấy Medina mừng rỡ nhưng vẫn thận trọng cầm lấy cây thuốc từ tay Gatrix, hắn gật đầu hài lòng. Kế tiếp hắn nhặt chỗ cây thuốc còn lại lên bỏ vào chiếc giỏ đứt một quai vứt chỏng chơ gần đó, nhấc lên đưa cho Medina. Đúng lúc này, hắn thấy một cuốn sách! Ban nãy nó bị chiếc giỏ đè lên hắn không thấy được.

    - A đó là sách gia truyền của nhà ta!

    Medina nhảy dựng lên, với tay định vồ lấy cuốn sách, song chỉ nắm được không khí! Gatrix đã nhanh tay kéo cuốn sách ra phía sau. Khi Medina bước tới đưa tay túm cuốn sách thì hắn lại né sang bên trái, cô ta vồ bên trái thì hắn lại uốn éo qua phải. Nói tóm lại, cho dù Medina dùng hết tất cả sức lực cũng không có cách nào lấy lại được cuốn sách trong tay Gatrix. Hắn trơn trượt như một con cá da trơn vậy!

    Mặc cho Medina đang gào thét tức tối, khói xì ra từ tai, Gatrix vẫn thanh thản lướt nhanh qua cuốn sách. Đúng như hắn dự kiến, mớ giun loằng ngoằng viết trên đó hắn không hiểu cho dù chỉ là một chữ. Tuy nhiên có một số thứ khiến hắn rất lưu tâm! Đó là những bản vẽ kết cấu cơ thể sinh vật! Kết hợp với những loại cây đa phần mang tính chữa thương mà Gatrix nhặt lên ban nãy, không khó để hắn suy đoán ra, cô gái hắn vừa cứu là một người làm về y học. Có lẽ là thầy thuốc, có lẽ là phụ tá! Và đặc biệt quan trọng là cô ta biết chữ! Điều này càng khiến giá trị của Medina trong mắt hắn tăng lên.

    Đột nhiên Gatrix dừng lại! Hành động đột ngột này khiến Medina bất ngờ bị mất đà! Theo quán tính, người cô đổ nhào về phía trước. Mắt thấy mình chuẩn bị hôn thân mật với mặt đất, Medina sợ quá nhắm tịt mắt, chờ đợi một cơn đau chảy nước mắt ập tới. Thế nhưng một cánh tay mạnh mẽ cứng chắc đã vòng qua eo cô, giữ không cho Medina ngã sấp mặt.

    - Cảm ơn!

    Medina có chút ngượng ngùng vùng khỏi cánh tay của Gatrix, vuốt vuốt lại quần áo tóc tai. Nãy giờ cô chơi giành đồ với Gatrix nên giờ mồ hôi ướt khắp người rồi, chưa kể bên trong rừng, nhiệt độ và độ ẩm cũng cao nữa, thành ra giờ cả người cô cứ dính dính rất khó chịu. Gatrix giơ tay lên chỉ vào mũi, rồi làm động tác quay mặt sang một bên. Rồi hắn lại lấy hai tay đưa lên chắn trước mặt. Ý tứ của hắn rất rõ ràng: "Ban nãy sao không quay mặt sang một bên hoặc đưa tay lên đỡ"

    Medina ngượng chín cả mặt! Vừa rồi gấp quá, cô không kịp phản ứng! Thẹn quá hóa giận, Medina hét lớn, chìa tay ra.

    - Trả lại ta cuốn sách đây! Ngươi có hiểu nó đâu, cầm làm gì! Thứ này rất quan trọng với ta, làm ơn trả lại được không?

    Giọng của Medina yếu dần, cuối cùng chuyển thành van xin, vì cô biết có đánh cũng không đánh lại thằng này. Gatrix lật ra một trang, chỉ vào một chữ, há mồm nhưng không phát ra tiếng. Động tác này khiến cô rất khó hiểu! Medina cau mày, hỏi lại.

    - Chỗ đó có vấn đề gì sao?

    Gatrix lắc lắc đầu. Hắn chỉ lại vào kí tự đó, thốt lên.

    - Na?

    - Hả?

    - Di?

    - Không, đó là "liên"... Khoan đã! Trời đất! Ngươi muốn học chữ sao?

    Medina biểu lộ "không thể tin được", nhìn chòng chọc vào Gatrix, miệng há hốc. Con Goblin trước mặt gật đầu, rồi lại chỉ vào kí tự tiếp theo.

    ...

    Như đã nói, với khả năng của một sinh vật tầng bảy, việc giải mã một ngôn ngữ là điều không hề khó khăn, đặc biệt là khi thứ ngôn ngữ đó được dùng để giao tiếp phổ thông, nghĩa là nó phải đảm bảo đủ quy tắc đơn giản dễ dùng. Dưới sự trợ giúp của Medina, chỉ trong ba ngày, Gatrix đã nắm vững cách sử dụng ngôn ngữ của vương quốc này. Tất nhiên có những thứ không phải ngày một ngày hai có thể giải quyết đấy!

    - Medina, có một con sâu róm đang đỗ trên đầu cô kìa?

    Medina hét toáng lên, hất hất con sâu ra khỏi đầu, làm tóc cô bay tán loạn lên. Sau khi thấy con sâu rơi xuống đất, cô mới thở phào, quay ra quở trách Gatrix.

    - Lần sau cậu làm ơn nhấc nó ra giùm tôi được không? Cầm vào con sâu đó nó nhẽo nhẽo ghê tay lắm! Với cả, chúng tôi dùng từ "bò" chứ không nói "đỗ"!

    - Ta sẽ ghi nhớ điều này!

    Gatrix gật đầu nghiêm túc. Tay hắn vẫn không ngừng phanh thây một sinh vật có ba chân nhưng không hề có tay. Medina gọi nó là con kiềng, một loài chuyên ăn côn trùng, với cái lưỡi rất dài.

    Khi Gatrix đưa ra đề nghị Medina dạy cho hắn học chữ, cô nàng cũng rất thừa cơ bắt hắn hỗ trợ cô hoàn thành bộ sưu tập sinh vật học của mình. Cụ thể, Gatrix sẽ giúp Medina tóm lấy những loài mà Medina thấy hứng thú, sau đó hai tên "sát nhân biến thái" này sẽ xé xác nạn nhân ra - đây là dùng góc nhìn của các sinh vật trong rừng. Và đương nhiên, Gatrix có quyền từ chối nếu như hắn cảm thấy đối tượng rất nguy hiểm hoặc khó để bắt.

    Thông qua Medina, Gatrix có một cái nhìn đại khái về các sinh vật trên lục địa này, mà nghĩ lại thì hắn thu hẹp xuống còn "khu vực này" thôi! Dù sao kiến thức của Medina chủ yếu đến từ sách, còn bản thân cô ta cũng không đi đâu xa được, nên những thông tin mà Medina cung cấp cũng chỉ mang tính tham khảo là chính.

    Loài người ở đây có chiều cao phổ biến là một mét chín với nam và một mét bảy với nữ. Mét là đơn vị đo lường của vương quốc này, không phải là thứ mét ở Tòa thành trắng hay Valoran. Họ cũng cần ăn uống hít thở, và khí quan thì giống như những gì Gatrix biết.

    Về quá trình sinh sản, thì phần lớn người bình thường cần phải mang thai tám đến mười tháng không giống nhau. Điểm đặc biệt là, nếu đứa con sinh ra càng mạnh mẽ, thì người mẹ mang thai càng lâu, và càng cần nhiều dưỡng chất tẩm bổ. Nếu như người mẹ không được đáp ứng đủ dinh dưỡng, thì một là hai mẹ con cùng chết, hai là đứa con sẽ bị ép sinh non, chặt đứt một phần thiên phú của nó. Đây cũng là lí do mà tại sao các cậu ấm cô chiêu ở nơi này càng làm càn - họ có một nguồn di truyền tốt đẹp từ bố mẹ tổ tiên - những người mạnh mẽ lập công với vương quốc và được ban tước lộc. Họ lại được nuôi dưỡng đầy đủ tài nguyên, được tiếp cận với những công pháp, phép thuật cao cấp, trong khi phần lớn người bình thường còn không có mà học! Điều này tạo ra một chênh lệch cực lớn giữa họ và thường dân. Mà cái gọi là thế giới quan, tức là cái nhìn chủ quan của một cá thể với thế giới hiện hữu chung quanh, phải được xây dựng trên nền tảng những gì cá thể đó đang có. Không thể bảo một con hổ phải nói năng nhỏ nhẹ, khép nép với một con thỏ được, dù rằng chúng đều đang sinh sống dưới lãnh thổ của loài rồng. Hổ vẫn sẽ ăn hiếp thỏ, cũng như quý tộc hà hiếp bá tánh vậy, bởi vì trong tầm mắt của họ, những mâu thuẫn xảy ra đều có thể giải quyết được bằng vũ lực và áp chế, vậy thì tội gì lại phải đi đàm phán?

    - Tôi có một chút thiên phú với phép thuật hệ mộc, nhưng chắc là đời này tôi không có duyên với nó rồi!

    Medina trả lời đắng chát.

    - Ta có thể thấy điều đó rõ như ban ngày!

    Gatrix không thèm ngẩng đầu lên. Medina cứng họng, định há miệng phản bác, nhưng trước khi cô kịp nói gì, thì một vật đen bỗng bay tới! Cô đưa tay tóm lấy - đó là một viên tinh hạch màu xanh lá nhu hòa, không phải rực rỡ cuồng bạo như viên tinh thạch trên cổ Eleisa.

    - Viên đá này ẩn chứa nhiều năng lượng hệ mộc. Cô có thể mang theo nó bên người, nó sẽ giúp cho tinh thần cô thanh tỉnh lâu hơn, và khi cần, nếu như cô để nó lại gần những cây thuốc cô trồng, chúng sẽ phát triển nhanh hơn. Tuy nhiên, năng lượng của viên đá này có hạn, nên đừng hi vọng gì nhiều!

    - Ta biết cô không vui khi ta nói vậy, Medina, nhưng cô phải hiểu, có những chuyện không phải chúng ta muốn là có thể thay đổi! Thế giới này không xoay quanh bất cứ ai hết, mà nó tồn tại độc lập khách quan. Thay vì cố gắng theo đuổi một cánh cửa đang đóng, cô nên thử dừng lại và ngắm nhìn xung quanh xem! Biết đâu cô sẽ thấy những thứ mới mẻ hơn, những cơ hội mới luôn sẵn sàng chào đón cô nếu như cô tìm chúng. Không phải ai cũng sẽ thành ông này bà nọ, đó là một thực tiễn đáng buồn! Có những người sinh ra đã ở vạch đích, có những người làm cả đời không bằng một quý tộc tiêu một phút. Nếu như cứ cố gắng lại gần mặt trời, cô sẽ tan chảy đấy!

    Medina lặng thinh một lát. Mắt cô nhìn chòng chọc vào viên đá màu xanh lá dịu nhẹ trên tay, rồi cô lập tức bật lại.

    - Tôi không nghĩ là một con Goblin có thể sâu sắc đến như vậy cơ đấy! Tôi cứ nghĩ đám Goblin ngày ngày chỉ biết đào hang thôi chứ!

    - Chú ý lời nói, cô bé! Đầu tiên, kì thị chủng tộc không phải là một thứ đáng tự hào gì! Và thứ hai, ta cũng không hẳn là một Goblin. Cô có thể hiểu, ta là một tồn tại cao cấp hơn rất nhiều, nhưng vì nhiều lí do mà giờ ta kẹt trong thân xác này.

    Hai mắt Medina tỏa sáng rực rỡ.

    - Như vậy trước đây ngài là một hoàng tử đẹp trai tài giỏi của vương quốc nào đó, bị trúng lời nguyền của phù thủy nên mới bị biến thành Goblin sao? Ngài đã biết cách nào để giải lời nguyền chưa? Một nụ hôn của trinh nữ chăng? Nếu ngài không chê...

    Medina không kịp kết thúc hết chuỗi oanh tạc của mình khi một bàn tay xanh lét đã thò tới bịt miệng ngăn cho cô không phát thành lời. Medina tức giận, kéo tay Gatrix ra, thở phì phì.

    - Cô đọc ít truyện cổ tích thôi cô nhóc! Mà lảm nhảm nãy giờ, cô đã vẽ xong chưa?

    - Chờ một chút, một chút nữa... rồi xong! Cảm ơn Gatrix!

    - Cô nên gọi ta một tiếng ngài... mà thôi bỏ đi, chỉ là cái tên, quan trọng gì đâu!

    Gatrix nhún vai, nhúng hai tay be bét máu vào quả bóng nước bay lơ lửng bên cạnh. Điều này làm Medina hâm mộ không thôi! Theo như những gì cô biết thì một người chỉ có một loại thiên phú phép thuật là cùng, còn như cô quan sát Gatrix thì hắn ta biết ít nhất là sáu bảy loại nguyên tố phép thuật khác nhau rồi, thật sự là tức đỏ mắt! Ngay khi tâm trí Medina lại đang phiêu dạt đi đâu đấy thì hai bàn tay nhỏ nhắn đột ngột thò ra chộp vào ngực cô khiến Medina giật mình không thôi.

    - Eleisa! Đã bảo bao nhiêu lần là không được chạm vào ngực chị rồi mà!

    Medina tức tối quát lớn, kéo cô nàng Goblin sau lưng ra. Kể từ khi trao đổi kiến thức về cách sinh sản, Eleisa bỗng nhiên trở nên hứng thú mãnh liệt với cơ thể của các động vật khác, đặc biệt là Gatrix và Medina. Gatrix thì cô ta không chạm vào nổi, nên chỉ còn có nàng thầy thuốc Medina chịu khổ dưới "độc thủ" của Eleisa. Đừng nhìn hành động vồ ngực mà tưởng là xong, cái thời điểm mới nghiên cứu, không chỉ một lần Eleisa tìm cách lột sạch quần áo của Medina ra, buộc cho Gatrix phải can thiệp liên tục.

    Và một điều cực kì quan trọng nữa, đó là thái độ người dân ở đây với loài Goblin là "thù địch"!

    - Thằng ngu nào dám phát biểu Goblin đực bắt phụ nữ về hãm hiếp đẻ con cho chúng vậy? Hai loài sinh vật khác nhau hoàn toàn mà đẻ ra được con lai sao? Mà cứ cho là có trường hợp đẻ con lai đi, thế thì xác suất là bao nhiêu? Liệu có đủ để tạo ra số lượng Goblin khủng khiếp như thế này không?

    Gatrix càng nói càng to, đến câu cuối thì hắn gần như gào lên rồi. Medina rụt đầu lè lưỡi không dám nói gì. Bởi vì mới chỉ vài ngày trước, cô vẫn còn tin Goblin đực bắt phụ nữ về hãm hiếp đấy! Nhưng sau khi được Gatrix giải thích, cô đã hiểu nỗi thống khổ thường xuyên của loài Goblin. Cho nên nếu như có ai đó xui xẻo bị đám Goblin bắt được, khả năng cao là họ sẽ gặm tới xương trắng mới thôi!

    Đột nhiên Medina chột dạ!

    - Này... có khi nào anh sẽ ăn tươi tôi không?

    Gatrix ngừng bài diễn thuyết lại, nhìn Medina bằng một cái nhìn nghiền ngẫm.

    - Cô biết đấy, dạo này bộ tộc của ta thích ăn thịt chín với canh hầm lắm! Nhìn da dẻ cô trông cũng hồng hào nõn nà, thịt chắc là mềm ngọt lắm đây!

    Kết quả là hắn ăn nguyên cuốn sách vào mặt! Gatrix có thể né được, song có đôi lúc, giả ngu một chút để giải tỏa căng thẳng cũng không có gì là sai!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 12-03-2018 lúc 20:45.
    Chán chả đăng chiện nữa

  8. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Oct 2009
    Bài viết
    3,446
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 13: Lại vào làng

    - Medina này, cô nghĩ sao nếu như tuần sau ta lại cải trang vào làng cô?

    Đó là một buổi chiều mát mẻ, với nắng hồng lấp ló sau những cục bông gòn trắng xốp lơ lừng. Song với Medina, nó còn hơn cả sét đánh giữa trời quang!

    - Anh... anh bị điên à? Anh không nhớ tôi đã nói về thái độ của chúng tôi đối với Goblin rồi sao? Mà khoan, lại là như thế nào? Anh đã lẻn vào làng chúng tôi rồi sao?

    - Cái đấy là tất nhiên! Ta phải chuẩn bị trước thông tin cho mọi tình huống chứ!

    Gatrix chính trực đường hoàng trả lời. Điều này khiến cho Medina lạnh cả lưng! Như nhìn ra lo lắng trong mắt Medina, Gatrix đưa tay lên gạt gạt.

    - Yên tâm, ta sẽ không bao giờ chủ động khiêu khích loài người đâu. Ta chỉ muốn cho người Goblin nơi đây được sống an toàn khỏe mạnh, chỉ vậy thôi! Tuy nhiên nếu như bị tấn công, lúc đó thì Gatrix ta sẽ cho bọn họ biết tại sao máu lại màu hồng!

    Dù giọng nói rất hời hợt, nhưng Medina có thể cảm nhận được sát khí ngút trời ẩn giấu bên trong những lời nói ấy. Cảm giác dẫn Gatrix đến quan sát đồng bào mình khiến cho Medina cứ thấy là lạ thế nào đó. Cái này có phải là bán nước trong truyền thuyết không?

    - À đấy, Medina, cô có biết một loài sói lông xám, săn theo bầy ở khu vực bình nguyên tít tắp đằng kia không?

    Biết rằng nếu cứ tiếp tục chủ đề này cũng không phải là ý kiến tốt, nên Gatrix mau chóng chuyển dời sự chú ý của Medina.

    - Lông xám, khu vực bình nguyên gần đây... a đúng rồi, là Sói phù thủy! Anh gặp phải chúng rồi sao?

    - Ồ, cái tên thú vị đấy! Tại sao lại đặt tên chúng như thế?

    - Bởi vì bọn sói này có khả năng đánh hơi ra các nguyên tố phép thuật trong không khí. Chỉ cần trong người anh có lượng năng lượng phép thuật tích lũy đủ lớn, thì chúng sẽ săn đuổi anh cho tới chết mới thôi. Tôi cũng không rõ vì sao chúng lại thích săn giết sinh vật phép thuật đến vậy nữa!

    Gatrix nhướn mày, ghi nhớ những thông tin này. Đây không phải là một thế giới hộp cát như Tòa thành trắng, sinh vật tồn tại phải có lí do của nó. Tự nhiên đản sinh ra Sói phù thủy, chuyên săn lùng phép thuật, vậy thì chúng phải đóng một vai trò nào đấy bên trong chuỗi thức ăn. Song thông tin còn chưa đủ, hắn cũng không dám kết luận điều gì.

    ***

    Trải qua nhiều lần hứa hẹn, cộng với việc Gatrix hoàn toàn có thể tự mình lẻn vào làng một lần nữa nếu hắn thật sự muốn, nên cuối cùng Medina cũng đành liều một lần.

    - Anh phải đảm bảo bản thân không được lộ ra khỏi áo choàng trong suốt quá trình, à và không được rời khỏi tôi một bước nữa!

    - Rồi rồi cô gái! Đây là lần thứ tư cô nhắc lại điều này rồi đấy!

    - Nhưng tôi vẫn thấy lo lắng quá!

    Gatrix trùm chiếc áo khoác lên người - hắn nhờ Medina mang theo quần áo cũ của cô đến, cắt thành một tấm áo choàng vải đay. Về phần màu sắc thì một chút bùa phép đơn giản là nhuộm xám được rồi, dù sao nó cũng không phải việc gì quá phức tạp.

    - Nếu như họ hỏi tại sao anh lại phải trùm áo kín mít thì sao?

    - Cứ bảo họ ta là một pháp sư!

    Qua lời kể của Medina, Gatrix biết được một số thường thức trên khắp lục địa - là lục địa, không phải vương quốc. Nơi hắn đang đứng là một ngôi làng nhỏ tên là Targe, dân cư vào độ hai ngàn người. Theo như Medina thì đây chỉ nên gọi là một trại tập trung vì quá thô sơ, còn ở những làng mạc tiêu chuẩn thì dân số phải lên tới cả chục ngàn người. Những thành phố lớn thì nhân khẩu thậm chí lên tới hàng chục triệu. Điều này khiến Gatrix không thể không trố to mắt. Dựa vào trình độ sản xuất nơi đây kết hợp với kiến thức từ Medina, hắn biết thế giới này đại khái đang trải qua giai đoạn Trung Cổ, và có lẽ sẽ còn kéo dài nữa bởi khoa học ở đây không phải hướng phát triển duy nhất - còn tồn tại đấu khí và phép thuật nữa mà.

    Ở nền văn minh Trung Cổ mà lập ra những làng mạc quy mô hàng vạn người, còn thành trì thậm chí lên tới cả chục triệu - đùa gì vậy, một số nền văn minh phát triển hơn thế còn phải đánh vật với việc có hơn chục triệu dân trong một khu vực kìa! Miệng người quá đông lại tập trung chắc chắn sẽ gây áp lực nặng nề lên xã hội - y tế, giáo dục, hệ thống nước thải và việc làm nếu như không tăng lên cho phù hợp với mật độ dân số thì chắc chắn dẫn tới tệ nạn.

    Về phần các pháp sư và đấu sĩ, là những người sở hữu phép thuật hoặc đấu khí, thì tỷ lệ sinh ra một người như vậy không cao. Trung bình một vạn người có thể sinh ra một đấu sĩ, còn pháp sư thì phải dùng đơn vị chục triệu. Tức là một thành trì chỉ có thể sinh ra được một pháp sư mà thôi, đấy là còn chưa xét thiên phú.

    Chính vì hiếm có khó tìm nên các pháp sư thường rất kiêu ngạo, coi trời bằng vung. Thực ra họ đúng là có thực lực để làm điều đấy. Một pháp sư sau khi đốt cả tấn tài nguyên để bồi dưỡng nên, hoàn toàn có thể vặn gãy cả một chiến trường nếu muốn. Điều này khiến cho các thế lực vừa hận vừa yêu cái nghề nghiệp này! Một mặt, họ phải cân nhắc xem có đủ tiền bạc để đào tạo ra pháp sư cấp cao hay không. Mặt khác, nếu họ không chịu bỏ tiền, như vậy giả sử nếu nước khác tuyên chiến, và họ có pháp sư cấp cao, vậy thì hoàng đế nên chuẩn bị sẵn sàng tinh thần xin hàng đi là vừa.

    Tất nhiên, Gatrix không giả mạo được pháp sư cấp cao, nhưng nếu chỉ là pháp sư cấp thấp đi lòe thiên hạ thì hắn làm thoải mái. Các pháp sư cũng phân thứ bậc, nhưng cái này Medina không rõ lắm. Dù sao cô cũng chỉ đọc sách nhiều, nhớ những cái thông thường, chứ bảo nhớ tất cả các chi tiết thì làm khó cô quá.

    - Nhưng còn...

    - Nào nào Medina! Đừng sợ đầu sợ đuôi như một con thỏ nhát gan vậy chứ! Cô có biết, thực ra cái gọi là đột nhập căn cứ địch đi do thám, thành bại phần lớn nằm ở tâm lý gián điệp không? Chỉ cần tâm cô bình tĩnh, vậy thì cho dù có đi ngang qua một đội kiểm tra, cũng sẽ chẳng ai đột ngột giữ cô lại đâu. Song nếu mắt la mày lét, thái độ cẩn trọng - không cần phải nghĩ cũng biết đội vệ binh sẽ tóm cô ngay tức khắc, kể cả có sai thì thả ra sau cũng được!

    Medina nghe xong những lời ấy, có hơi thở dài một chút. Đột nhiên cô trừng lớn mắt!

    - Thế chẳng phải anh nói chúng ta là gián điệp à? Như vậy tôi là kẻ phản bội loài người mất rồi!

    Gatrix mắt trợn trắng ngã rầm xuống.

    ***

    Đó là một buồi sáng sớm mùa xuân. Khí trời mát mẻ, thậm chí còn có chút se lạnh vất vưởng từ đêm trước chưa kịp tan, dù mặt trời đã bắt đầu dựng sào. Trong làng, dòng người đã bắt đầu đi lại tấp nập. Những người đàn ông khuân theo từng bọc hàng nặng nề, chất lên xe đẩy, mau chóng tới điểm tập kết để các thương lái chuyển đi bán. Các bà các chị thì tay xách nách mang từng thúng quần áo nặng nề bốc mùi ra phía dòng suối, nhanh chân tìm một chỗ thoải mái để giặt giũ quần áo. Lũ trẻ con nô đùa, hò hét, cầm trên tay những món đồ chơi kì lạ mà thô sơ của chúng - có đôi khi chỉ là những hòn sỏi, viên đá, dăm ba cành gỗ. Ở cái thời kì nghèo khó lạc hậu như thế này, thì trí tưởng tượng chính là tài sản lớn nhất của một đứa trẻ!

    Gatrix lúc này đang trùm kín mít trong lớp áo choàng đen - hắn vớt được một bộ quần áo cũ trôi theo dòng nước. Với khả năng của Gatrix thì việc sửa lại bộ quần áo này cũng chẳng phải là cái gì quá khó, tất nhiên hắn không thể quên "phụ gia" thêm một số cổ ngữ cho thuận tiện khi sử dụng. Dưới góc nhìn của một người ngoài, cụ thể là Medina, thì chỉ có quái thai ngâm dấm mới dám mặc một bộ đồ vừa dày vừa nặng lại kín từ đầu đến chân vào thời tiết này. Chỉ khi nào cô ta có cơ hội được khoác lên tấm áo đó thì Medina mới biết được rằng, bên trong mát rười rượi chứ không hề bí bách như cô tưởng!

    - Tôi vẫn nghĩ đây là một ý tưởng tồi! Nhỡ đâu ai đó phát hiện ra chúng ta thì sao!

    - Tự tin lên nào cô gái! Hãy coi ta như một người bạn cô mới quen, một nhà du hành lang bạt khắp nơi, tham quan những phong cảnh mới mẻ. Và cô, là một người hướng dẫn viên du lịch, giới thiệu cho ta về cảnh sắc ngôi làng này!

    Gatrix vỗ nhẹ cẳng tay Medina, sau đó hiên ngang bước về phía trước, bỏ lại Medina vẫn đang sợ quýnh phía sau.

    Càng vào sâu bên trong trấn, khung cảnh càng thay đổi. Những ngôi nhà trở nên kiên cố, đẹp đẽ hơn. Từ những ngôi nhà tranh vách lá, chúng chuyển sang tường đá, tường gạch trộn cả vữa. Tuy nhiên Gatrix để ý thấy những ngôi nhà ở đây không xây quá cao, cùng lắm chỉ ba tầng, tương đương với sáu con Goblin đứng trên vai nhau. Thay vào đó họ mở rộng diện tích của ngôi nhà - một cách rất hợp lý để giải quyết bài toán đào móng không sâu. Mặc dù đa phần các ngôi nhà đều có màu sắc xám xịt hoặc nâu sờn của đá và gỗ, thế nhưng có một vài công trình rất nổi bật, bởi chúng có màu sơn. Ở cái nền văn minh tương đối giống thời kỳ Trung Cổ này, sơn không phải là thứ người dân bình thường có thể tiếp cận, thế nên Gatrix có thể thu hẹp phạm vi suy đoán của hắn lại.

    Ví dụ như cái khu kiến trúc sơn trắng toát, trên mái gắn tượng một lão già với chòm râu sư tử nào đó đang giơ tay hẳn là nhà thờ - thần linh ở đây được tạc khắc rất là lực lưỡng theo tỷ lệ cơ bắp rất đẹp, khiến cho Gatrix không khỏi liên tưởng tới lĩnh vực toán học của thế giới này. Còn tòa nhà mái sơn đỏ kia hẳn là tòa thị chính, vì có rất nhiều người ra ra vào vào nơi đó, hí hoáy viết và nộp những mảnh giấy da cho đám công nhân béo núc ních ngồi sau dãy bàn gỗ.

    - Này này, chờ tôi với!

    Medina chạy tới, thở hồng hộc. Nãy giờ Gatrix có chút hào hứng nên hắn quên mất không thả chậm tốc độ để Medina bắt kịp, buộc cho cô nàng phải cắm đầu chạy một mạch tới giờ. Gatrix hơi ngại, lấy ra một chiếc khăn tay đưa cho Medina.

    - Xin lỗi, là ta không chú ý! Cầm lấy lau mặt đi này, yên tâm khăn sạch đấy!

    - Tôi cũng không phải lo cái đó!

    Medina giật lấy cái khăn, làu bàu trong lúc đưa tay lên lau mồ hôi. Không thể không nói, đúng là tướng do tâm mà sinh! Medina nếu bảo là một cô gái xinh đẹp thì chắc chắn không phải, nhưng cái sức sống cô tỏa ra sẽ luôn vô hình chung hấp dẫn tất cả mọi ánh mắt! Ở một số nơi người ta gọi đó là nét duyên ngầm, còn Gatrix thì định nghĩa nó là tố chất lãnh đạo, hay mị lực bẩm sinh. Nếu như Medina muốn, cô hoàn toàn có khả năng trở thành thủ lĩnh của mọi người, thậm chí ngồi vào ghế trưởng thôn cũng không phải là điều gì khó tưởng tượng. Song đến cái lúc ấy, thì sự hồn nhiên ngây thơ này liệu có còn? Gatrix cười khẽ tự giễu, hắn yêu quý sự trong sáng của nàng mặt trời làng Brun, thế nên trong thâm tâm hắn hi vọng Medina có thể giữ mãi tiếng cười chuông bạc reo này.

    - Được rồi, để tạ lỗi, ta sẽ mời cô một món ăn vặt! Thịt xiên nướng, hoa quả nhúng đường, bánh kẹo các kiểu cô cứ việc chọn!

    - Là anh nói đấy nhé! Mà tôi muốn hai món... à không ba món!

    Gatrix lắc nhẹ đầu, đưa tay lên xoa xoa mái tóc có chút ướt bết vì mồ hôi.

    - Ừ, thì ba món!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi gelu567890, ngày 04-04-2018 lúc 00:21.
    Chán chả đăng chiện nữa

    ---QC---


  10. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Darkzergling,Tam Thiếu Gia,Xinh Xinh,
Trang 3 của 8 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status