TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 17

Chủ đề: Liên Minh Huyền Thoại: Bàn Tay Của Chúa - T/g: Tam Thiên Vật Vong Tẫn (Mới nhất: Chương 17)

  1. #1
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Icon1 Liên Minh Huyền Thoại: Bàn Tay Của Chúa - T/g: Tam Thiên Vật Vong Tẫn (Mới nhất: Chương 17)

    LIÊN MINH HUYỀN THOẠI
    BÀN TAY CỦA CHÚA
    Dịch từ nguyên tác: 上帝之手 (Thượng đế chi thủ)
    Tác giả: 三千勿忘尽 (Tam Thiên Vật Vong Tẫn)




    --- o0o ---

    Chương 01: Thế giới ảo

    Dịch: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    “Bạch Kình, anh già rồi, không thích hợp xuất hiện trên sân đấu nữa đâu!”

    Trong một phòng họp trang trí xa hoa, Bạch Hoa trầm mặc nhìn khuôn mặt có phần điên cuồng của Trương Triệt ở phía đối diện. Hắn không thể ngờ được cậu bé với gương mặt ngây thơ hay cười ngày nào hay đứng đằng sau hắn, người đệ tử mà hắn dốc lòng truyền dạy những kỹ xảo trong giao chiến tay đôi lẫn đoàn chiến lại có một mặt như hôm nay.

    “Tại sao?”

    Sau khi im lặng một lúc lâu, Bạch Hoa mới cất giọng hỏi.

    “Tại sao ư? Bạch Kình anh đối xử với tôi rất tốt, nhưng anh biết tôi cần điều gì không? Tôi không cần kỹ xảo tay đôi hay đoàn chiến của anh, thứ tôi cần đơn giản là vị trí xuất phát trong đội hình chính thức mà anh đã chiếm lấy trong suốt năm năm qua. Ba năm anh dạy tôi cũng là ba năm anh đè ép tôi. Cái nghề game thủ chuyên nghiệp này liệu được bấy nhiêu lần ba năm chứ? Anh già rồi nên hãy nhường lại cơ hội cho những người trẻ tuổi hơn, anh hiểu ý tôi chứ?”

    Trông thấy Bạch Hoa bình tĩnh như thường, giọng Trương Triệt mỗi lúc một lớn hơn.

    “Câu lạc bộ cũng có ý này sao?” Bạch Hoa thấy quản lý Lôi Minh không lên tiếng gì, bất giác cất tiếng hỏi.

    “Đúng vậy, cậu hãy nhường lại vị trí đi…”



    Bạch Hoa hít một hơi thật sâu, cảm giác trong đầu như có vô số dây nhỏ thắt chặt những sợi thần kinh khiến hắn như muốn đập đầu tự tử.

    Ngày hôm qua câu lạc bộ chính thức thông báo về việc hắn không còn là thành viên của đội tuyển nữa, thậm chí còn giải phóng hợp đồng luôn để cho Trương Triệt thuận lợi thay thế hắn.

    Tiếp đó, Bạch Hoa chỉ nhớ rõ bản thân đi uống rượu tới hơn nửa đêm cùng người trả tiền lương cho hắn, rồi sau đó thì say không biết trời trăng mây gió gì nữa.

    Hiện tại, sau khi tỉnh dậy, đập vào mắt hắn là một phòng ngủ tồi tàn đơn sơ, bốn bức tường màu trắng lỗ chỗ tróc sơn, chiếc giường hắn đang nằm đỏ sẫm màu cũ kỹ, nơi đầu giường thì chi chít những dòng chữ đã bị mờ. Thế rồi, hắn nhanh chóng bị thu hút bởi giọng nói phát ra từ trên chiếc TV cũ kỹ phía đối diện.

    “Tiếp theo là bản tin thể thao điện tử trong ngày. Chiều hôm qua, tại hội nghị Desert diễn ra ở Las Vegas - Mỹ, Ủy ban thể thao điện tử đã công bố ba mươi hai nước thành viên trực thuộc, sau cùng trong cuộc bỏ phiếu quyết định bộ môn điện tử nào sẽ xuất hiện tại đại hội thể thao Olympic diễn ra 2 năm sau đó, game Liên Minh Huyền Thoại do công ty Riot Games điều hành và phát triển từ 2 năm trước đã giành chiến thắng trước game Chiến Thần với số phiếu áp đảo là 30/32.”

    “Ủy ban thể thao điện tử? Thế vận hội Olympic… A… đau… đau quá…”

    Tin tức lạ lẫm xuất hiện trên TV nhanh chóng khiến hắn tỉnh người, nhưng hắn còn chưa kịp suy nghĩ gì thêm thì vô vàn mảnh vỡ tin tức tràn vào đầu khiến hắn như muốn điên lên.

    Bạch Hoa lập tức nằm xuống, cố gắng không để đầu óc suy nghĩ đến bất cứ chuyện gì nữa cả.



    Khoảng mười phút sau, Bạch Hoa khẽ lắc đầu nhìn chiếc TV phía đối diện đang phát những tin tức game như cũ, nói : “Không ngờ mình lại xuyên đến một thế giới khác, cũng tốt, những chuyện đã qua thôi cứ cho nó qua luôn vậy!”

    Ngay lúc hắn muốn trốn tránh tất cả thì ông trời lại tặng cho hắn một khởi đầu mới, dù rằng đây là một thế giới rất khác, dẫu sao thì hắn cũng chẳng thể thay đổi lại như cũ được.

    Mười phút ban nãy đã giúp hắn hiểu sơ qua thân phận bản thân ở thế giới này, hắn, hay nói đúng hơn là thân xác mà hắn chiếm lấy này cũng tên là Bạch Hoa, đang là học sinh lớp 12 chuẩn bị thi vào đại học, lúc hắn được hai tuổi rưỡi thì mẹ hắn bỏ đi vì nhà nghèo, năm hắn mười lăm thì cha hắn đi tiếp bước nữa nhưng đáng tiếc là mẹ kế của hắn lại bệnh liên miên, một nửa số tiền mà cha hắn vất vả kiếm được mỗi ngày đều giành để mua thuốc chữa bệnh cho mẹ kế của hắn. Nhưng dẫu sao thì người mẹ kế này cũng rất tốt, chẳng qua là đứa con riêng của người mẹ kế này lại hay bắt nạt chủ nhân cũ của thân xác này, bây giờ người đó đang học đại học tại Thượng Hải.

    “Tiểu Hoa, sao thế con, đầu lại đâu à? Bằng không thì con nghỉ việc ở tiệm net đi, đừng để nó ảnh hưởng đến việc học, dù gì cũng còn 3 tháng nữa là thi tốt nghiệp rồi.”

    Ngay khi Bạch Hoa đang sắp xếp lại mớ tin tức vừa lạ vừa thân quen trong đầu mình thì nghe thấy có giọng nói, tiếp theo đó, thì mẹ kế của hắn, Triệu Bảo Lỵ mở cửa phòng ra nhìn hắn, cất giọng với vẻ lo lắng.

    “Mẹ… con không sao!”

    “Mẹ biết rồi, đến giờ rồi đó, mau dậy đi con!”

    Ngay khi Bạch Hoa không biết nên tiếp lời mẹ mình như thế nào nữa thì nghe có tiếng nói truyền lên từ dưới lầu, một đoạn ký ức ngắn rõ ràng lại hiện ra trong đầu hắn.

    “Dạ, vậy con đi học đây!”

    Bạch Hoa thoáng nhìn qua Triệu Bảo Ly rồi cầm lấy cái cặp trên bàn chạy như bay ra khỏi phòng.

    Ở dưới lầu, ngay trước cửa cư xá là người bạn thân từ nhỏ đến giờ của hắn, Dư Huy. Hai người không chỉ là hàng xóm của nhau mà còn học chung lớp, thậm chí ngồi cùng bàn. Chắc lại cả hai đều là con nhà nghèo nên quan hệ rất thân thiết.

    Dư Huy thấy Bạch Hoa đang đi xuống thì gắt: ”Nhanh không thôi muộn mày, chiều nay có tiết tin học, đến lúc đó tao sẽ làm bài giúp mày. Khỉ thật, mày yếu môn này mà tao không giúp thì cũng chả có ai giúp để mày qua môn đâu con.”

    “Biết rồi mày!”

    Lúc này Bạch Hoa chả có tâm tư đâu nghe những lời lảm nhảm của Dư Huy, hắn chỉ ậm ừ đáp cho qua chuyện. Trước mặt hắn là cư xá cũ kỹ bị nước mưa giội rửa, cách cánh cổng không xa là cái thùng đựng đầy rác có rất nhiều con côn trùng bay tới bay lui, xa xa là những cụ già rôm rả ngồi buôn chuyện bên chiếc bàn được chế lại từ chiếc máy tập thể hình đã hỏng hóc.

    Nơi này không lộng lẫy gì, cũng chẳng gọn gàng sạch sẽ mấy so với câu lạc bộ mà hắn ở trong kiếp trước, nhưng chẳng hiểu sao lúc này lòng hắn lại nhẹ nhõm lạ.

    “Tuyển thủ chuyên nghiệp ư, nó sẽ chỉ còn là một đoạn ký ức mà thôi!”

    Bạch Hoa mỉm cười nhanh chóng bước theo Dư Huy ở đằng trước.



    Hai mươi phút sau, Bạch Hoa nhìn ngôi trường trung học trước mặt, hoài niệm lại một thời đi học của nhiều năm trước.

    Kiếp trước, hắn đem cả tuổi thanh xuân của mình giành cho thể thao điện tử, lớp 11 hắn đã nghỉ học, mãi cho đến khi hắn bị đá khỏi câu lạc bộ, dù sở hữu biết bao vinh quang nhưng hắn cũng không hề đi học lại.

    Xem ra kiếp này mình phải giành thời gian để thể nghiệm kiếp sống học sinh thôi.

    “Diêm Tùng, cậu sắp lên hạng Vàng hả?”

    “Thêm 2 ván thắng nữa là tao lên hạng rồi, chiều nay tiết 3 là tiết tin tao sẽ chơi 1 ván cho tụi mày xem.”

    ”Ghê đấy, tao còn chưa lên tới cấp 30 nên chưa đánh xếp hạng được. À mà tối qua tao nghe nói Trúc Nhược Yên đã lên hạng Vàng rồi đấy. Không thể tin một đứa con gái không những có học lực luôn trong top 3 của lớp lại chơi game hay nhất lớp, đã thế lại xinh nữa chứ, ai theo cho nổi.” Một đứa bạn trong lớp ca thán.

    Bạch Hoa đi theo Dư Huy đến chỗ ngồi, nhìn khung cảnh quen thuộc bên cạnh, nghe tiếng phàn nàn này, ký ức trong đầu lại tuôn ra như thác đổ.

    Bạch Hoa mới vừa ngồi xuống bàn thì Dư Huy đột nhiên nói: “À nãy quên nói cho mày biết, tối qua lớp trưởng lớp mình lên hạng Vàng rồi.”

    Nghe đứa bạn thân mình nhắc tới Trúc Nhược Yên, những tin tức liên quan đến cô lớp trưởng này nhanh chóng hiện ra trong đầu Bạch Hoa.

    Trúc Nhược Yên, lớp trưởng lớp 302, xếp hạng học lực luôn trong top 3 của lớp, và cũng là hoa khôi của lớp luôn. Mà điều khiến cho tất cả nghẹn họng là một tháng trước, sau khi một cô bạn của Trúc Nhược Yên kiểm tra thông tin thành tích tài khoản của cô lớp trưởng thì khả năng chơi game cực hay của cô lớp trưởng lại được lan truyền. Chỉ không ngờ mới tháng trước cô nàng còn đang ở hạng Bạc mà bây giờ đã lên Vàng rồi. Nửa tháng không tính là nhanh, nhưng theo như những gì mà bạn của lớp trưởng kể lại thì Trúc Nhược Yên chỉ chơi 2 game mỗi ngày, không nhiều hơn. Mỗi ngày 2 game, nửa tháng là 30 game, chỉ có 30 game mà từ Bạc lên Vàng thì quả là thăng hạng quá nhanh.

    Bạch Hoa ngẩng đầu nhìn qua hàng đầu tiên của tổ 3, lúc này Trúc Nhược Yên đang ngủ sấp trên bàn học, nhìn từ đằng sau chỉ thấy được mái tóc dài đen đang rủ xuống của cô mà thôi. Nhưng trong trí nhớ của hắn thì cô nàng là một mỹ nữ, dù vóc dáng của nữ sinh lớp 12 chưa nảy nở hoàn toàn so với một cô gái trưởng thành nhưng những thứ cần lồi cần lõm đều đã hiện hiện rõ rồi.

    RENG! RENG! RENG!

    Tiếng chuông ngân lên báo hiệu cho buổi học sắp bắt đầu.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Mã:
    - Mình cũng hay chơi game này nên thích thì mình dịch thôi.
    - Các thuật ngữ trong truyện mình sẽ cập nhập (nếu cần).
    - Tốc độ dịch thì cũng tùy tâm trạng của mình thôi nên không hứa trước gì được.
    - Các bạn cũng có thể góp ý, sửa lỗi chính tả các chương dịch giúp mình ở phần comment bằng tài khoản facebook ở bên dưới.
    Lần sửa cuối bởi Xinh Xinh, ngày 07-01-2017 lúc 19:35.
    ---QC---


  2. Bài viết được 12 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    dong_ta,gautruc01,Gintoki,loilongsam,MrazShooters,NAMKHA,phiêu!,S7Song,Thần Lười,Thần Nam,Tiếu Ngạo Nhân,Vô__Tình,
  3. #2
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 02: Từ game thủ chuyên nghiệp đến trông tiệm net

    Dịch: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    Lớp 302, khi mọi người hoàn thành xong tiết thứ nhất mệt nhoài, chuẩn bị bắt đầu tiết thứ hai thì Diêm Tùng bất ngờ thốt lên: “What the… Hai tiết cuối chiều nay sẽ tổ chức thi thử à, vậy còn tiết tin học thì sao?”

    “Tiết tin sẽ dời sang ngày mai, chuyện này đâu phải xảy ra lần đầu đâu mà sao các trò lại nháo lên thế hả?”

    Lúc sắp bắt đầu tiết thứ hai, thầy giáo dạy môn ngoại ngữ ôm một chồng giấy thi thử bước vào tỏ vẻ muốn mượn tiết để thi thử.

    Chỉ trong chốc lát, trong phòng 302 vang lên những tiếng thở dài đầy ngao ngán của các học sinh. Trong giai đoạn ôn tập căng thẳng cuối cấp này, đa số học sinh đến trường đều mong đến phòng máy tính để giải tỏa căng thẳng, đặc biệt là chơi game Liên Minh Huyền Thoại đang nổi như cồn khắp thế giới, nếu không phải sắp thi đại học tới nơi rồi thì hẳn sẽ có rất nhiều học sinh nghỉ học đi chơi game đấy. Vậy mà hiện tại, thầy giáo dạy môn ngoại ngữ lại muốn tổ chức thi thử, tiết tin chiều nay phải dời lại.

    Về phần Bạch Hoa, hiện tại hắn chẳng buồn ngẩng đầu nhìn lên bục giảng mà đang cầm bút chì hí hoáy ghi lên giấy những hình ảnh trong trí nhớ.

    Thời gian một tiết học để để hắn triệt để dung hợp trí nhớ của thân thể này, qua đó có một số hiểu biết nhất định về thế giới hiện tại.

    Kiếp trước, game Liên Minh Huyền Thoại ra đời và phát triển được 6 năm, còn ở thế giới này nó mới chỉ xuất hiện được hai năm, mà trong nước thì chỉ mới phát hành game hồi năm ngoái. Tuy nhiên ở thế giới này hắn lại chỉ mới nghe qua tên game Liên Minh Huyền Thoại thôi chứ chưa chơi thử nên không thể nắm chắc được điều gì.

    “Mày đang vẽ cái đéo gì thế?”

    Cử động của Bạch Hoa nhanh chóng bị Dư Huy phát hiện ra, thế nhưng hắn không thèm trả lời lại, sau đó cất ngay tờ giấy lại trước khi bài thi được phát xuống. Hắn hiểu, sau khi thi xong hắn cần phải lên mạng tra cứu rõ ràng game Liên Minh Huyền Thoại ở thế giới này mới được.

    Buổi thi thử môn ngoại ngữ, Bạch Hoa dựa theo những ký ức cũ mà hoàn thành bài thi này được khoản bảy tám phần, đây là thành tích tốt nhất mà hắn có thể đạt được nhờ ông trời ban tặng cho hắn. Theo như cách tính điểm của thế giới này thì những ngày tới hắn chỉ cần ôn sơ qua thôi cũng có thể đạt đủ điểm đậu tốt nghiệp.

    Mười phút trước khi kết thúc tiết thứ 3, Bạch Hoa liền nộp bài thi, cũng là người nộp bài đầu tiên. Trong ký ức của hắn thì tan trường rồi sẽ rất chán, chẳng có gì để làm nữa cả.

    Thấy thế, những bạn học của hắn trong lớp 302 đều ngạc nhiên, thầy dạy ngoại ngữ cũng tương tự, nhưng ánh mắt của người khi nhìn về Bạch Hoa lại hiền hòa, hiển nhiên là học sinh học khá tốt thì làm gì cũng đều ổn.

    Tiếp đó, Bạch Hoa quay lại chỗ ngồi rồi mang cặp rời khỏi phòng.

    Sau khi về đến nhà, đồ ăn trưa đã được Triệu Bảo Lỵ dọn sẵn cả rồi. Thực lòng mà nói thì mẹ hắn nấu ăn rất có nghề, Bạch Hoa cảm thấy những món do bà nấu còn ngon hơn đầu bếp trong câu lạc bộ kiếp trước làm ra.

    Sau khi ăn xong, hắn ngồi nghỉ một lát rồi nằm ngủ.

    Ở thế giới này, nhà của Bạch Hoa rất nghèo, mà mỗi tháng lại tốn thêm nhiều tiền thuốc men cho mẹ kế Triệu Bảo Lỵ nữa nên đã nghèo lại càng nghèo.

    Vì muốn kiếm tiền sinh hoạt cho cuộc sống sinh viên sau này, đầu năm mười hai hắn đã xin vào trông net buổi khuya cho một quán cafe internet ở gần nhà, thế nên sau khi ăn tối xong hắn liền đi ngủ để có đủ sức đi làm khuya.

    Cybercafé Demacia (*), một trong những quán internet cafe tấp nập mở gần trường trung học, máy tính ở đây cũng thuộc dạng tiên tiến nhất.
    (*) cybercafé, cà phê internet hay quán cà phê trực tuyến, là một nơi cung cấp dịch vụ truy cập internet cho khách hàng, thường có thu phí và được kinh doanh dưới hình thức quán cà phê.

    0 giờ sáng, Bạch Hoa đẩy cửa kính bước vào.

    Trong quầy, một cô gái ăn mặc hợp mốt thấy Bạch Hoa đến đúng giờ, ngáp một cái rồi nhìn thoáng qua đồng hồ, miệng khẽ lầm bầm: “Ồ, tới rồi đó hả Bạch Hoa, đúng giờ đấy nhóc. Chỉ về đây, tối qua bị tên khốn kia giày vò đến chết, đến giờ rồi còn khó chịu hơn nữa chứ.”

    Nghe thế, Bạch Hoa đang bước tới quầy thiếu chút nữa ngã nhào. Hắn nghiêng người nhìn thoáng qua cô gái “chịu chơi” không lớn hơn hắn bao nhiêu này, cô ta với tay lấy túi sách rồi bước nhanh ra khỏi tiệm.

    Bạch Hoa khẽ lắc đầu đặt cặp xuống, hắn không đứng luôn tại quầy mà đi quanh tiệm một lần. Bây giờ là 0 giờ, số người online trong quán cybercafé Demacia cũng không còn nhiều, trong phòng bình thường chỉ còn lại khoảng 1/3 người mà thôi, đây hẳn là số con dân sẽ cày đêm tại tiệm đây.

    Liên Minh, Liên Minh, vẫn là Liên Minh Huyền Thoại.

    Bạch Hoa đi từ máy đầu tiên đến máy cuối cùng, trong phòng tổng cộng còn khoảng 30 máy đang hoạt động, 27 máy trong số đó đang chơi Liên Minh, 2 máy chơi game Chiến Thần còn lại 1 máy thì mở phim xem.

    “Đừng đánh em nữa anh ơi, đừng, tha cho em một mạng đi, lát nữa em trả tiền thay cho.”

    “Mẹ kiếp, chạy nhanh đi anh ơi, Tryndamere nó có chiêu cuối Từ chối tử thần mà, sao anh đánh lại nó được? Hả? Anh không biết kỹ năng của đối phương là gì à? Thua rồi, Tryndamere đó anh, một trong những tướng mạnh nhất game Liên Minh đó, anh chưa gặp nó lần nào hả? Mà thôi giờ gặp rồi đó, sau này thấy nó tiếp cận mình thì đừng dại đứng lại tay đôi nhé.”

    ”Đệt, tướng cấp 2, AD team bạn là tướng cấp hai, cẩn thận đi.”

    Mặc dù đêm đã khuya, trong phòng chỉ còn lại 1/3 máy online nhưng những tiếng hô của người chơi vẫn vang lên liên tục.

    Quán cybercafé Demacia chia làm phòng bình thường, phòng giành cho khách hút thuốc và khu lầu hai.

    Bạch Hoa chỉ dạo quanh phòng bình thường một lát rồi nhanh chóng bật một chiếc máy tính, sau đó mở thư mục game lên, Liên Minh Huyền Thoại nằm ngay vị trí đầu tiên.

    Click... click...

    Ngay sau đó, một giao diện hết sức quen thuộc hiện ra trước mặt Bạch Hoa. Sau khi đăng nhập xong, hắn nhấp chuột chọn ô xác nhận.

    Liên Minh Huyền Thoại ở thế giới này khác thế giới trước kia ở chỗ là không chia làm nhiều máy chủ con mà chỉ có một máy chủ mẹ, tương tự như máy chủ Hàn Quốc và máy chủ Âu Mỹ. Hiển nhiên điều này quan hệ rất lớn đến tốc độ đường truyền trong nước được cải thiện. Thế nên dù game Liên Minh đang có sức hút rất lớn trong nước, mỗi ngày có không biết bao nhiêu người chơi đăng ký tài khoản nhưng đến giờ cũng chưa nghe ai than phiền gặp phải tình trạng lag giật gì.

    Bạch Hoa mở game, vào mục cửa hàng, hắn rất ngạc nhiên khi phát hiện ra Kiếm Của Hội Kín, một trang bị đã đã bị loại bỏ trong mùa 6 của game ở kiếp trước.



    “Xem ra phiên bản game Liên Minh ở thế giới này hơi khác một chút so với thế giới trước, không ngờ vẫn còn tồn tại Kiếm Của Hội Kín, nhưng mà hầu như mọi thứ không khác nhau là mấy. Hả? Mở khóa nghĩa là gì nhỉ?”

    Bạch Hoa di chuột đến chỗ biểu tượng tướng Yasuo thì ngoài việc thấy mình chưa đủ tiền để mua con tướng này ra còn có một dòng trạng thái mở khóa.

    “Xem ra mình phải truy cập website game.”

    Ký ức thế giới này không giúp được gì nhiều nên hắn chỉ đành lên web để tra cứu.

    “Chào mừng anh hùng đã đến với Summoner's Rift.”

    Bạch Hoa vừa vào web Liên Minh, một đoạn trailer quảng cáo game hiện ra ngay trước mặt. Hắn tập trung tinh thần xem hết đoạn trailer, những đoạn giới thiệu lập tức xuất hiện.

    “Liên Minh Huyền Thoại (viết tắt: LMHT, tiếng Anh: League of Legends, viết tắt tiếng Anh: LoL) là một trò chơi video đấu trường trận chiến trực tuyến nhiều người chơi (MOBA - Multiplayer Online Battlefield Arena) được Riot Games xây dựng trong mười năm, trong một năm xuất hiện tại Trung Quốc, game đã chiếm 96.7% thị trường internet cafe, qua đó trở thành game trực tuyến được ưa thích nhất tại đây.

    So với những game MOBA truyền thống khác, Liên Minh Huyền Thoại có tổng cộng 131 tướng khác nhau, mỗi vị tướng sở hữu những kỹ năng cũng như cách chơi hoàn toàn khác biệt. Với số lượng tướng lớn như vậy, để đảm bảo người chơi không tiếp xúc quá sớm với những tướng có độ khó thao tác cao, Riot Games liền phân chia ba chấp bậc từ thấp đến cao cho những vị tướng này.

    Theo đó, những người mới tập chơi có thể mua ngay những vị tướng cấp thấp dễ thao tác để chơi, còn những vị tướng cần kỹ năng thao tác cao thì yêu cầu người chơi phải hoàn thành một số nhiệm vụ nhất định để mở phong ấn, sau khi hoàn thành xong mở khóa thì mới có thể mua được vị tướng đó để sử dụng trong các trận đấu. Căn cứ theo số liệu thống kê thì hiện tại mới chỉ có gần mười người mở khóa hết toàn bộ 131 tướng ,trong đó có những vị tướng yêu cầu thao tác rất cao như Azir - Hoàng Đế Sa Mạc, Riven - Kẻ Lưu Đày, Zed - Chúa Tể Bóng Tối…”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Xinh Xinh, ngày 07-01-2017 lúc 19:35.

  4. Bài viết được 11 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    dong_ta,gautruc01,Gintoki,Kurosaki Ichigo,MrazShooters,NAMKHA,phiêu!,S7Song,Thần Nam,Tiếu Ngạo Nhân,Vô__Tình,
  5. #3
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 03: Điểm danh vọng (IP)

    Dịch: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    Bên dưới website là bảng tốp mười tuyển thủ chuyên nghiệp Liên Minh Huyền Thoại trên toàn thế giới do Riot Games bình chọn. Bạch Hoa chỉ lướt sơ qua, hắn không nhận ra một ai cả, cũng chẳng có hứng muốn biết.

    “Vẫn phải chơi thử một ván cho biết thôi, mới hôm qua còn đánh xếp hạng mà hôm nay lại có cảm tưởng như đã lâu lắm rồi chưa chơi chứ.”

    Bạch Hoa lắc đầu, tắt web rồi mở lại màn hình game Liên Minh. Thế nhưng hắn nhanh chóng cười trừ, bởi trong màn hình máy tính, tài khoản ”Bạch Bách Bại” của hắn mới chỉ cấp 12, không đủ cấp để tham gia thi đấu xếp hạng.

    “Anh gì ơi, cho 1 chai Reb Bull nhé, đêm nay không thắng nổi chuỗi lên Bạc thề không ngủ.” Một người chơi trong phòng lớn giọng.

    Bạch Hoa gãi đầu đứng lên, khó chịu đáp: “Năm đồng!”

    Tài khoản này chưa đạt được cấp 30, chẳng lẽ hắn phải đánh từ từ lên ư?

    Lúc nãy hắn xem qua giới thiệu cũng không thấy nhắc gì tới thẻ x2 kinh nghiệm như trong kiếp trước, thậm chí chỉ có thể sử dụng IP(*) kiếm được qua mỗi ván chơi để mua tướng chứ không thể nạp tiền để mua được.
    (*) IP viết tắt của influence point, có thể hiểu nôm na là điểm danh vọng, được coi như là đơn vị tiền tệ chính trong game Liên Minh Huyền Thoại. Sau mỗi trận đấu, người chơi sẽ được nhận một lượng điểm IP nho nhỏ, tích cóp qua từng trận đấu để có thể mua được các tướng yêu thích, ngọc bổ trợ, hoặc trang ngọc cho mình.

    Sau khi lấy một chai Red Bull trong tủ lạnh ra đưa cho một người chơi đang đánh chuỗi lên Bạc liền quay lại chỗ ngồi, hắn click cửa hàng xem lại lần nữa, quả nhiên không có thẻ x2 kinh nghiệm, có thể nạp tiền đổi lấy RP(*) nhưng cũng chỉ dùng để mua trang phục (skin) và thẻ đổi tên.
    (*) RP viết tắt của Riot points là một đơn vị tiền tệ trong game Liên Minh Huyền Thoại, dùng để mua các vị tướng và trang phục mà bạn ưa thích. Bạn có thể nạp tiền vào để được số điểm RP tương ứng.

    Trong mục hỏi đáp trên website cũng có người hỏi khi nào thì xuất hiện thẻ x2 kinh nghiệm, dùng RP mua tướng. Thế nhưng Tencent (nhà phân phối Liên Minh Huyền Thoại tại Trung Quốc) lại trả lời rằng hiện tại chưa xuất hiện những thứ đó để đảm bảo cân bằng cho game.

    Bạch Hoa vẫn nuôi tiếp hy vọng, hắn mở mục giao dịch lên.

    Hm, tài khoản cấp 30 giá 300 đồng.

    “Được lắm!”

    Bạch Hoa giơ ngón tay thối lên không trung khinh bỉ tên nào treo bán tài khoản cấp 30 này, sau đó mở lại cửa sổ game, chấp nhận đau khổ cày tài khoản cấp 12 của mình lên 30.

    Qua 0 giờ thì tiếng ồn bên trong quán dần giảm đi, trừ âm thanh gõ phím lách cách ra thì những người gào thét lúc trước cũng im lặng hẳn. Bạch Hoa cũng lặng thinh vừa xem tin tức liên quan đến game Liên Minh, vừa đối chiến cùng một đối thủ cũng chưa đạt cấp 30 như hắn.

    “Ê, biết chơi không thế? AD sao mang dịch chuyển?”

    “Tụi mày điên à, rừng thì không đi mà top lại có tới 2 thằng, thế sao thắng nổi.”

    “Thôi GG, mất mẹ 3 trận thắng liên tiếp của tao rồi, Master Yi không đi rừng, AD thì mang dịch chuyển.”

    Vừa vào game, Bạch Hoa lặng yên nhìn kênh chat hiển thị những dòng trò chuyện “sôi nổi” của đồng đội.

    Tài khoản này mới cấp 12 nên tự nhiên cũng chỉ có vài vị tướng, ván này hắn chọn Ashe, một tướng mà hệ thống cho sẵn.

    Còn chưa bắt đầu chơi mà hỗ trợ (support) và người đi đường giữa (mid) đã chửi hắn rồi.

    Vì để sau khi biến về bệ đá cổ có thể nhanh chóng quay trở lại đường nên hắn không mang phép bổ trợ hồi máu mà sử dụng phép dịch chuyển.

    “AD lại không mang hồi máu thì đánh sao? Chắc ta bỏ của chạy lấy người quá mọi người ơi, anh họ ta dạy là khi AD mình gà thì thân là một người chơi ở vị trí hỗ nên bỏ lại mà đi các đường khác.”

    “Được đó, hay cậu lên đây hỗ trợ cho tui đi, Lux của tui mạnh lắm!”

    Trận đấu còn chưa chính thức bắt đầu mà người đi đường giữa với người chơi hỗ trợ đã nhất trí đi chung 1 đường, còn AD thì cho tự lực cánh sinh.



    RẦM!!!

    Hai mươi phút sau, căn cứ của đội bạn nổ tung hóa thành những mảnh thủy tinh báo hiệu cho trận đấu kết thúc.

    “Đại thần, ta sai rồi, thêm bạn được không?”

    “Cha à, rốt cuộc con cũng tìm được người rồi, đừng bỏ con nhé, mấy năm nay Bảo Bảo khổ sở lắm, huhu!”

    “Unbelievable, 32-0, ngài là tuyển thủ chuyên nghiệp hả? Đại thần.”

    Sau khi kết thúc ván đấu, cột tin tức góc dưới bên phải liên tục hiện lên những dòng thông báo yêu cầu kết bạn. Bạch Hoa không quan tâm đến những thông báo này, lại bắt đầu một ván mới.

    Hai trận sau đó cũng diễn ra tình cảnh tương tự. Vì dể đảm bảo lên cấp một cách nhanh chóng nhất, Bạch Hoa đều hoàn thành trận đấu trong khoảng 20 phút, sau mỗi trận đấu lại có những thông báo yêu cầu kết bạn được gửi đến.

    Lại qua hai ván nữa, trên màn hình hiển thị tài khoản của hắn thăng lên một cấp.

    “Oa!” Duỗi lưng, đến 2 giờ, Bạch Hoa đã đánh xong 5 ván.

    Hắn nhìn quanh, lúc này đã có một số người không thức nổi bắt đầu dựa ghế mà ngủ, dù sao thì hiện tại đã khuya quá rồi.

    Lúc này ở trên lầu hai của Demacia cybercafé cũng là an tĩnh như dưới lầu, từ 0 giờ trở đi thì càng yên tĩnh hơn. Trong một căn phòng nào đấy tại đây, một cậu trai bẩn thỉu với vẻ mỏi mệt, tơ máu hiện rõ trong mắt đang hưng phấn gõ từng con phím: “Ôi mẹ ơi, ngày mai chọn tôi thật sao? Tôi được chọn thật à!”

    “Đúng thế, cảm ơn cậu đã ủng hộ Kiếm Vũ Hồng Trần. Ngoài ra cần phải nhắc nhở cậu hai chuyện, một là tài khoản của cậu nhất định phải có tướng Fiora, hai là nếu như Fiora bị cấm thì cậu phải thoát khỏi cấm chọn của ván đó để chắc chắn rằng Kiếm Vũ Hồng Trần không bị trừ điểm. Tóm lại tài khoản của cậu đã được chúng tôi ghi nhận, hẹn mai gặp lại.”

    Cậu trai kích động tắt ô cửa sổ chat cùng Kiếm Vũ Hồng Trần, tìm một người bạn trong danh sách bạn bè rồi gõ: ”Ê mậy, Kiếm Vũ Hồng Trần chọn trúng tao rồi, tối mai tao sẽ được đánh xếp hạng chung với người ta đó.”

    “Thật hả? Chúc mừng mày nhé, hên quá đấy con. Hay mai tao gọi bọn Phi Tử tới tiệm net cổ vũ cho mày nhé, mở ngay máy ở tầng một luôn đi. Cứ nghĩ tới chuyện được đánh xếp hạng chung với Kiếm Vũ Hồng Trần, người chơi Fiora giỏi nhất nước thì lại thấy lâng lâng.”

    “Haha, được, nhưng tài khoản của tao không có Fiora, thiếu 1000 IP nữa mới mua được, mà từ giờ đánh tới tối mai chắc cũng đủ.”

    Cậu trai thấy bạn mình khen như thế thì càng thêm đắc ý, hăng hái chat.

    “Đánh từ giờ đến tối mai luôn hả? Hình như hôm nay mày đã chơi nguyên ngày rồi mà? Mày không sợ đột tử à?”

    “Vậy phải làm sao bây giờ? Không có Fiora sao tao đánh chung được?” Cậu trai bất đắc dĩ trả lời.

    “Mày không phải chơi ở tiệm net sao? Hay mày thuê người trông tiệm net đánh hộ mày đi, dù sao cũng chỉ là đánh kiếm IP thôi, đánh tành tành cũng được, chừ mày cứ đi ngủ để họ đánh hộ, tới mai mày hãy đánh lại.”

    “Mợ kiếp, hay mày, sao tao lại không nghĩ ra nhỉ…”



    Trong phòng game, Bạch Hoa tiếp tục một ván mới, thoáng nhìn qua đồng hồ thì thấy đã 2 giờ 30 phút sáng.

    Tài khoản của hắn tăng kinh nghiệm rất nhanh, sắp đạt cấp 14.

    “Anh gì ơi, anh trông tiệm net gì đó ơi?”

    Bạch Hoa lặng thinh nhìn lên lầu hai, rủa thầm không biết ai thiếu ý thức giờ này rồi còn gọi ý gọi ới, sau đó hắn chậm rãi đứng dậy.

    “Gì thế?”

    Bạch Hoa đi lên lầu hai, bước tới một gian phòng, bên trong là một cậu trai trẻ tóc tai bù xù mà nhìn qua là biết người này đã chơi liên tục ở đây lâu rồi. Thấy hắn tới, cậu trai liền thao thao: “Anh gì này, giờ tôi muốn ngủ một lát, tài khoản của tôi còn thiếu một ít IP, không biết anh có thể đánh giúp tôi mấy ván cày IP được không?”

    Bạch Hoa nhìn cậu trai nghiện net đang muốn hắn cày IP hộ này, không nhịn được mà bật thốt lên: “Chỉ có thể mua tướng bằng IP… Đúng rồi, game Liên Minh ở thế giới này không thể dùng RP để mua tướng được.”

    Thế nhưng không mua được tướng cũng là chuyện của ngươi chứ liên quan gì hắn, dù gì hắn cũng là người trông coi tiệm net cao quý, sao có thể đi cày hộ IP cho một hội viên của tiệm kia chứ?

    Hừ, đừng mơ. Bạch Hoa quả quyết cự tuyệt: “Thật xin lỗi, tôi còn bận việc…”

    “Tôi đưa anh một trăm đồng! Tới sáng tôi sẽ đổi lại!”

    “Tôi cũng hay giúp đỡ người khác lắm, anh bạn chờ tôi mươi giây nhé!”

    Thấy cậu trai này mở bóp lấy tiền, Bạch Hoa không nói hai lời liền vịn vào lan can trên lầu hai rồi hét xuống dưới: “Tôi lên lầu hai trông tiệm, ai muốn uống Red Bull thì 5 đồng một chai, đem tiền để trước quầy là được, mọi người chú ý nhé, có camera quan sát kiểm tra đấy, đừng ham lợi nhỏ mà bị cảnh sát bắt giam đấy.”

    Dưới lầu, những người còn thức đang chơi game khẽ ngừng lại trong chốc lát rồi tiếp tục chằm chằm vào màn hình máy tính.

    “Ok rồi anh bạn, mọi chuyện xong xuôi.”

    Bạch Hoa nhìn chằm chằm bóp của cậu trai, bên trong có mấy tờ tiền đỏ in hình chủ tịch Mao (100 đồng), hắn nuốt nước bọt nói: “Anh bạn, thật ra tôi là một cao thủ đấy, bằng không thì anh đưa tôi thêm chút tiền, tôi sẽ đánh xếp hạng giúp anh, đảm bảo xứng với số tiền anh bỏ ra đấy.”



    “Cao thủ? Anh á? Tưởng tôi điên à? Nếu anh là cao thủ sao còn ở đây trông tiệm net hả? Anh chỉ cần cày IP cho tôi là được rồi, tài khoản của tôi còn thiếu 1000 IP nữa là mua được Fiora rồi. Ngày mai tôi sẽ đánh xếp hạng với Kiếm Vũ Hồng Trần, người chơi Fiora giỏi nhất nước đó, anh tuyệt đối đừng có đánh xếp hạng, tài khoản của tôi sắp xuống Đồng rồi, lỡ xuống là coi như tôi mất trắng 1000 đồng để được đánh cùng người ta đấy.”

    Từ Thế Kiệt cạn lời nhìn người trông tiệm net trẻ tuổi còn đang đi học trước mặt mình, lông tơ còn chưa mọc ở đó xưng mình là cao thủ đồ.

    Nhưng dù sao thì cũng chỉ là đánh thường, thành tích thấp cũng chả sao, dù gì cũng chỉ là kiếm cho đủ IP mà thôi.

    “Vậy cứ thế đi, anh bạn hãy đánh giúp tôi, nhớ chỉ chơi đánh thường thôi nhé, tôi chợp mắt một lát, khi nào trời sáng thì gọi tôi dậy là được.” Từ Thế Kiệt nói xong liền ngã người ra ghế da, sau khi thấy Bạch Hoa ngồi xuống thì cũng dần dần nhắm mắt ngủ.

    “Khỉ họ, khi nói thật lại đếch ai tin, dẫu sao gia cảnh của thân xác này quá nghèo, bằng không với mức tiền lương tiền thưởng kiếp trước của ta cũng không đến nổi vì 100 đồng này mà đi đánh thường giúp người ta.”

    Bạch Hoa vừa nói vừa nhìn 100 đồng trong tay, sau đó cẩn thận cất nó vào trong túi.

    Tiền lương hắn kiếm được từ việc trông tiệm net là 1000 đồng, để giành sau này lên đại học trả học phí, tiền ăn tiền ở nhiều thứ, bây giờ giúp người khác đánh vài ván đánh thường liền kiếm được thêm 100 đồng ngu gì không làm.

    “Xem ra mình cần phải đưa ra quyết định, chiếu theo tốc độ này thì trang phục hẳn sẽ phất lên, tìm người làm chương trình, cày thuê cũng là một khoản kiếm tiền kha khá.”

    Bạch Hoa nghĩ thầm, sau đó mở mục kiểu đấu chọn đánh thường.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Xinh Xinh, ngày 07-01-2017 lúc 19:35.

  6. Bài viết được 10 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    dong_ta,gautruc01,Gintoki,Kurosaki Ichigo,MrazShooters,phiêu!,S7Song,Thần Nam,Tiếu Ngạo Nhân,Vô__Tình,
  7. #4
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 04: Hai người xếp hạng cao nhất lớp 302

    Dịch: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    “Anh bạn, tôi đi đây, năm tiếng đánh được cho cậu 13 trận đấy.”

    Bảy rưỡi sáng, Bạch Hoa nhìn màn hình nhà chính đối phương nổ tung, ngáp một cái rồi gọi cậu trai bên cạnh dậy, sau đó mơ màng bước xuống lầu.

    Lúc 7 giờ thì người coi tiệm net ca sáng đã đến, Bạch Hoa xuống lầu chào một tiếng liền mang cặp rời đi.

    Ở trên lầu hai, Từ Thế Kiệt vuốt mắt ngồi xuống, đầu tiên hắn nhìn số IP có trong tài khoản.

    “5620, thiếu 700 nữa, đánh đến tối chắc kịp!”

    Thấy số IP, Từ Thế Kiệt rất hưng phấn, lập tức chat với bạn của hắn: “Ê Ngọa Tào, còn thức không mày, nhanh đánh với tao đi, thiếu 700 nữa thôi là đủ tiền mua Fiora rồi.”

    “Sao mày dậy sớm thế? Người trông tiệm net đánh giúp mày rồi à?”

    “Ừ, nó cày thêm giúp tao 600 IP… Ủa, sao nhiều người thêm bạn tao thế này?”

    Từ Thế Kiệt đang trò chuyện với Cơ Hữu, mắt liếc nhìn qua danh sách bạn bè thì thấy bên dưới có khoảng 43 thông báo yêu cầu thêm bạn.

    “Haha, có khi nào người trông tiệm net tối qua là cao thủ không?” Cơ Hữu nhanh chóng trả lời.

    Từ Thế Kiệt thấy vậy, nhếch miệng gõ: “Cao thủ mẹ gì, cao thủ sao lại tới trông tiệm net chứ, chắc là chơi gà quá bị người ta thêm bạn để truy sát thôi.”

    “Khục khục, hay mày nhìn qua lịch sử đấu thử xem, dù sao cũng chỉ chơi đánh thường thôi, chắc không sao đâu, thứ mày cần là IP để mua Fiora kia mà.” Cơ Hữu nhanh chóng đáp.

    Từ Thế Kiệt không đành lòng nhấp chuột mở trang lịch sử đấu xem thử, thế rồi hắn lập tức sửng sốt.

    Lịch sử đấu hiện ra trên màn hình máy tính thuần một màu xanh lá cây, đại biểu của những trận thắng. AD(*) Ashe 34/0, Xin Zhao 29/0, Lux 37/1, Caitlyn 31/0…
    (*) AD hay còn gọi là ADC (Attack damage carry), chỉ người chơi vị trí xạ thủ trong game.

    Xem toàn bộ lịch sử đấu, tổng cộng 13 trận, không có trận nào không đồ sát, không trận nào không phải nghiền ép, đến ngay cả người chơi Fiora hay nhất nước cũng chưa từng có chỉ số KDA(*) cao đến thế.
    (*) KDA viết tắt của Kills/Deaths/Assists (Giết/Chết/Hỗ Trợ), là chỉ số được tính bằng công thức (Giết + Hỗ Trợ)/Chết.

    “Thật… là cao thủ!” Từ Thế Kiệt ngơ ngác nhìn màn ảnh, nửa ngày sau mới thốt lên được một câu.



    Rời khỏi tiệm net, Bạch Hoa mua cho mình một chiếc bánh bao hấp, một bịch sữa đậu nành, trong đầu suy tư.

    Máy chủ Trung Quốc mới chỉ lập ra được một năm, nhưng thể thao điện tử ở thế giới này rất phát triển, hơn xa thế giới trước kia của hắn, cho nên trình độ người chơi theo như Bạch Hoa đoán là đại khái khoảng mùa 2 đến giữa mùa 3 ở thế giới trước kia. Mà máy chủ Hàn Quốc và máy chủ Âu Mỹ được lập ra sớm hơn máy chủ Trung Quốc nên khả năng trình độ ở những khu vực này còn cao hơn nữa. Nhưng hắn cũng chẳng cần phải lo lắng đến chuyện này, kiếp này hắn cũng không định trở thành game thủ chuyên nghiệp mà là nung nấu trong đầu một kế hoạch to lớn hơn, luôn ấp ủ trong lòng hắn bấy lâu nay.

    Lúc tới lớp hắn cũng đã kịp thanh lý xong chiếc bánh bao lẫn bịch sữa đậu nành.

    Các học sinh trong lớp 302 đang rất phấn khởi, bởi chiều qua giờ tin học bị giờ ngoại ngữ chiếm lấy để tổ chức thi thử nên hôm nay giờ tin sẽ diễn ra. Hôm qua mọi người đá mong ngóng, lại bị giờ ngoại ngữ chặn ngang nên bây giờ càng chờ mong hơn.

    “Diêm Tùng, tối qua mày lên hạng Vàng chưa? Mày phải cố luôn phần nam sinh chúng ta đấy, không thể chỉ để lớp trưởng, một nữ sinh đứng ở hạng Vàng một mình thế được!” Ở hàng đầu tiên của tổ hai, rất nhiều nam sinh vây quanh Diêm Tùng hỏi thăm tình hình, giọng u oán của một nam sinh trong số đó vang lên.

    “Ai u, mấy cậu không biết ngại là gì à? Bình thường hay khoác lác ta đây lợi hại thế này thế nọ, mở phong ấn được mấy vị tướng cấp hai, rồi thì tinh thông cả năm vị trí, nhưng rốt cuộc chẳng ai bằng được lớp trưởng tụi mình.”

    Một nữ sinh có gương mặt bầu bĩnh ngồi cạnh Trúc Nhược Yên nghe thấy đám nam sinh rôm rả bèn khịt mũi coi thường.

    “Tào Lỵ cậu chớ vội đắc ý, với thực lực của Diêm Tùng thì sớm muộn gì cũng lên được hạng Vàng thôi.” Nam sinh lúc trước than thở đỏ mặt tía tai giải thích, tựa như không phải đang nói tới người khác mà là chính hắn vậy.

    “Thế á? Coi như Diêm Tùng lên hạng Vàng thì cũng chỉ xếp thứ hai thôi, vả lại cậu ấy cũng đã lên hạng đâu mà?”

    “Chỉ cần thắng một game nữa là thăng hạng rồi, tiết tin hôm nay mình sẽ chơi thử xem có lên được hay không.”

    Diêm Tùng là người nổi bật nhất trong đám nam sinh lớp 302, được đám người tung hô cũng có cảm giác thoải mái, thế nhưng Tào Lỵ châm chọc liên tục nên hắn cũng hơi khó chịu.

    “Tập trung học đi, chuyện đó chờ đến khi tới tiết tin học rồi nói sau.”

    Trúc Nhược Yên bỗng nhiên nói, giọng của nàng rất trong, tựa như chim vàng anh hót bên tai vậy. Kiếp trước Bạch Hoa nghe quen nhiều giọng nữ nên với hắn thì giọng này hẵng còn chút non nớt, nhưng chắc chắn rằng giọng của cô nàng rất êm tai.

    Trúc Nhược Yên ngồi ở đằng trước nghe thấy Tào Lỵ ngồi bên cạnh cùng đám nam sinh Diêm Tùng lời qua lời lại càng lúc càng lớn, sợ bọn họ làm lớn chuyện nên đành phải cất giọng nguyên ngăn.

    “Hừm, mình không thích cãi nhau với đám nam sinh các cậu, có giỏi thì đạt hạng cao hơn lớp trưởng đi rồi nói.” Tào Lỵ tức lắm, nhưng nghe bạn mình nói thế thì phán một câu rồi im lặng ngồi xuống.

    Dư Huy nhìn chằm chằm bọn Trúc Nhược Yên và Diêm Tùng, hâm mộ nói: “Ai, giá như tao cũng lên hạng Vàng thì tốt biết mấy.”

    Bạch Hoa thoáng nhìn qua Dư Huy, trêu chọc: “Vàng thôi mà, cần gì phải hâm mộ đến thế.”

    “Fuk, Vàng thôi mà, thằng ngu mày còn chưa đạt cấp 30 nữa mà cũng dám nói á. Mày tưởng đạt được hạng Vàng dễ lắm à, tao chơi từ khi Liên Minh ra mắt tại nước mình đến giờ mà mới chỉ Đồng I, rớt chuỗi lên Bạc liên tục không biết bao nhiêu lần đây này.” Dư Huy tức giận.

    Bạch Hoa khẽ cười, từ khi ra mắt máy chủ đến giờ còn ở hạng Đồng, mặc dù hắn biết game Liên Minh phát triển kéo theo trình độ người chơi khẳng định sẽ được nâng cao lên, nhưng không ngờ chơi cả mùa giải mà vẫn Đồng, chỉ có thể nói thiên phú của Dư Huy quá kém.

    Tiết ngữ văn đầu tiên của buổi học nhanh chóng kết thúc, cách kỳ thi tốt nghiệp còn có ba tháng nên những bài thi thử như thế này xảy ra thường xuyên.

    “Cuối cùng cũng hết tiết, GO GO GO, đi tới phòng máy tính đi.”

    Chờ đến khi hết tiết thứ hai, mọi người trong lớp đã nháo nhào cả lên, chờ khi tiếng chuông reng thì cả đám đi tới phòng máy tính như ong vỡ tổ.

    “Đi thôi, tao bày mày chơi.” Dư Huy cũng hưng phấn theo đám bạn đi tới phòng máy tính.

    Sau khi Bạch Hoa bước vào phòng máy tính, nhìn thấy những chiếc máy vi tính mới bên trong, hắn kinh ngạc thốt lên: “Mấy chiếc máy tính này sao còn mới keng thế?”

    Thể thao điện tử ở thế giới này rất phát triển, hàng năm sản nghiệp liên quan đến nghành nghề này đạt tới mấy trăm tỷ, điều này dẫn đến các trường học từ cấp 1 đến cấp 3 lẫn đại học đều chú trọng đào tạo bồi dưỡng nhân tài thể thao điện tử. Chính vì vậy, mặc dù các máy vi tính trong phòn tuy không phải là những thứ tốt nhất nhưng tuyệt đối không đến nổi cũ, cứ mỗi hai năm lại thay đổi máy chủ một lần.

    “Chơi 1 ván đi Diêm Tùng, nếu thắng thì lên luôn hạng Vàng rồi.”

    “Lớp trưởng cũng chơi 1 ván đi, hay là ngồi đối diện với Diêm Tùng ấy, cùng coi họ đánh như thế nào ở hạng Vàng.”

    Do cả Trúc Nhược Yên lẫn Diêm Tùng đều có ảnh hưởng rất lớn với mọi người trong lớp nên khi họ mở máy tính thì cảm đám liền vây quanh.

    Với rất nhiều người chơi Liên Minh, khi được tận mắt nhìn thấy những cao thủ chơi là chuyện rất tuyệt vời, đây cũng là nguyên nhân chính khiến nghề game thủ dù ở kiếp trước hay kiếp này luôn luôn hot.

    “Nhược Yên cũng định chơi à? Hay là tụi mình chơi chung một ván đi, chỉ còn một trận thắng nữa là mình lên hạng rồi, tuyệt đối không làm tạ cho cậu đâu, thế nào?” Ngay lúc Diêm Tùng đăng nhập tài khoản mang tên “Diêm Vô Song” thì hắn liền mở miệng đề nghị, khiến tất cả mọi người ngạc nhiên.

    Trúc Nhược Yên nghe vậy hiển nhiên cũng hơi ngạc nhiên, nàng ngoảnh lại nhìn Diêm Tùng, ở cạnh cô, Diêm Tùng đã online.

    “Cậu định nhờ lớp trưởng kéo lên hả Diêm Tùng? Còn đánh chung nữa chứ, có giỏi thì hãy đánh một mình lên hạng đi.” Tào Lỵ ngồi bên trái Trúc Nhược Yên tỏ vẻ khó chịu. Lúc này nàng muốn thấy cảnh Diêm Tùng xấu mặt, nên sao có thể để hắn đánh chung với bạn mình được.

    Thế nhưng Trúc Nhược Yên lại không nghĩ gì nhiều, gật đầu nói: “Mọi người đều là bạn học của nhau, chẳng sao đâu, cậu thêm bạn mình đi.”

    “Được, yên tâm, mình chắc chắn sẽ không làm tạ đâu, mình chơi AD nhé.”

    Diêm Tùng mừng rơn khi thấy Trúc Nhược Yên đồng ý, hắn liếc qua màn hình máy tính của cô nàng thì thấy tên tài khoản là Trúc Lâm Yên Vũ.

    “Á đù, lớp trưởng đồng ý đánh xếp hạng chung với Diêm Tùng luôn?” Dư Huy ngồi cạnh Bạch Hoa đang chuẩn bị bắt đầu chơi, nghe thấy hai người nói sẽ đánh chung liền ngừng lại.

    Bạch Hoa nhìn người bạn của mình, khẽ cười nói: “Thôi mày qua bển xem đi, tao ngồi đây tham khảo mấy con tướng cũng được..”

    “Ừ vậy đi, lần sau tao sẽ hướng dẫn mày, còn chừ cứ ráng lên cấp 30 đã tính sau. Tao qua kia xem tụi nó đánh một lát, hạng Vàng chắc toàn cao thủ.”

    Cùng lúc đó, sau khi Diêm Tùng thêm bạn Trúc Nhược Yên xong thì hai người bắt đầu chọn đánh xếp hạng đôi, chờ mấy giây liền có game.

    Lập tức trong phòng máy, trừ một số người chơi game để mưu cầu danh lợi cho bản thân thì còn hơn một nửa nam sinh lẫn nư sinh đứng sau Diêm Tùng và Trúc Nhược Yên.

    “Mẹ kiếp, mày định chơi Vayne hả Diêm Tùng?”

    “Tướng cấp hai? Có thể mở khóa được Vayne thì ít nhất thực lực cũng đã đạt đến một trình độ nhất định nhỉ? Tao nghe nói giải khóa con tướng này cần phải hoàn thành những thao tác mà máy tính yêu cầu mới có thể nhận được nó đó.”

    Sau khi kết thúc các lượt cấm, mọi người đứng sau Diêm Tùng thấy hắn xác nhận đánh AD bằng Vayne - Thợ Săn Bóng Đêm thì nhao nhao kinh hãi.

    Trúc Nhược Yên cũng giống thế, nàng giỏi nhất là chơi AD, tiếp theo là support (hỗ trợ). Trận này Diêm Tùng đã chơi AD thì nàng chỉ có thể chơi hỗ trợ. Nhưng nàng lại không ngờ Diêm Tùng chọn Vayne đi AD.

    Chỉ có một số tướng đi AD bị hạn chế, dù Vayne chỉ là tướng cấp hai, không khó bằng tướng cấp 3 như Draven, nhưng thực tế cho thấy nếu không chơi thuần thục tướng này thì cả game sẽ chỉ là cục tạ.

    “AD team bạn là Caitlyn.”

    Ngay lúc này thì AD đội bên kia cũng đã được chọn, lập tức có người mở miệng nói.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Xinh Xinh, ngày 07-01-2017 lúc 19:35.

  8. Bài viết được 9 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    dong_ta,Gintoki,Kurosaki Ichigo,MrazShooters,phiêu!,S7Song,Thần Nam,Tiếu Ngạo Nhân,Vô__Tình,
  9. #5
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 05: Thắng liền nhận được 500 đồng?

    Dịch: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    Sau một hồi cân nhắc xem xét đội hình đối phương, Trúc Nhược Yên nói: “Vậy mình chơi Morgana hỗ trợ nhé!”

    “OK, yên tâm, mình không feed đâu.” Diêm Tùng tự tin đáp.
    (*) feed, chỉ những người liên tục để tướng của họ bị đối thủ giết chết khiến kết quả toàn đội bết bát, thậm chí là thua cả trận.

    Diêm Tùng đã tập luyện gần một tháng trời mới có thể mở khóa tướng Vayne cấp 2 này, dù Caitlyn ở team kia là khắc chế cứng của Vayne thì hắn vẫn hết sức tin tưởng vào bản thân.



    “Cẩn thận, cẩn thận, Jarvan tới, Jarvan IV tới rồi!”

    Trong phòng máy tính, những tiếng ồn la hét chói tai từ đám học sinh liên tục vang lên.

    Hai người đánh xếp hạng đôi, Diêm Tùng chơi AD Vayne còn Trúc Nhược chơi hỗ trợ Morgana, đối mặt với họ là Caitlyn và Nami.

    Khi trận đấu mới chỉ bắt đầu được ba phút thì Jarvan IV (tướng đi rừng của team đối địch) đã xuất hiện mang theo bùa đỏ dưới chân.
    (*) bùa đỏ: một loại bùa vừa giúp bản thân vị tướng tăng tốc độ hồi máu lẫn tăng sát thương kèm làm chậm đối thủ trong thời gian 3 giây, bùa có tác dụng trong vòng 2 phút.

    Ngay sau đó, đối phương sử dụng 2 kỹ năng là E - Hoàng kì Demacia và Q - Giáp long kích để tiếp cận Vayne.

    Ầm…

    Ở đằng sau hắn, Hoa Tường Dương nổi danh "mỏ nhọn" lập tức khẩn trương hô to. Diêm Tùng vừa thấy Jarvan IV , theo bản năng hắn liền thực hiện kỹ năng Q - Nhào lộn của Vayne để tránh né. Thế nhưng sau khi hắn xài Q xong thì liền căng thẳng, bởi hoàng kì mà đối phương cắm xuống lại ở ngay chỗ mà Vayne nhào lộn. Chỉ trong chớp mắt, Vayne bị hất tung lên không trung, Caitlyn lập tức đặt một cái bẫy ngay dưới chân hắn, đồng thời Nami cũng sử dụng kỹ năng Q - Thủy ngục của mình ở ngay tại điểm đó.

    "Không ngờ Jarvan IV lại hất tung được Vayne, xong, thao tác của Diêm Tùng xem ra sai lầm rồi"

    Hoa Tường Dương đứng đằng sau đám Dương Tùng thấy Vayne bị Jarvan IV hất tung lên rồi đối diện với 2 hiệu ứng khống chế khác của đội bạn thì không khỏi đắc ý nói.

    “Lại dính Thủy ngục của Nami, phen này xong rồi, huống chi Jarvan còn có bùa đỏ nữa.”

    Hoa Tường Dương thấy máu của Vayne sắp tới đáy, nói liên hồi.

    “Thật đáng tiếc, giá mà khi nãy từ từ dùng Q là được rồi.”

    “Ừ, Diêm Tùng xài kỹ năng Q quá sớm so với quy định.”

    “Chắc tại trận đấu mới bắt đầu nên Diêm Tùng hơi khẩn trương một chút dẫn đến sai lầm thôi.”

    Mọi người dường như bị Hoa Tường Dương ảnh hưởng, liên tục lên giọng phán xét.

    “Tụi mày không im lặng được à?”

    Vayne trong tay Diêm Tùng liên tục dính phải 3 hiệu ứng không chế cứng từ Jarvan IV, Caitlyn lẫn Nami nên không ngoài suy đoán, dù Morgana sử dụng phép kiệt sức lẫn bản thân hắn sử dụng phép hồi máu nhưng vẫn không thoát khỏi cảnh lên bảng đếm số.

    Diêm Tùng nghe thấy đám bạn đằng sau mồm năm miệng mười oán trách liền quay đầu nói đầy vẻ giận dữ. Thấy vậy, đám người đứng đằng sau liền im lặng.

    Trúc Nhược Yên ngồi bên cạnh Diêm Tùng thấy vậy khẽ chau mày nhìn thoáng qua Jarvan IV và Caitlyn phía đối diện trên màn hình, nàng cảm thấy hai người này là lạ, thao tác của họ rõ ràng giống như một cao thủ.



    “Không đánh hạng cao thủ mà lại bảo anh mày đánh với bọn gà mờ hạng Bạc hạng Vàng này, chẳng hay ho gì cả.”

    Cùng lúc đó, tại một tiệm internet cafe cao cấp ở Thượng Hải, một thanh niên tóc đỏ tay gõ phím liên tù tì đang khống chế tướng Jarvan IV giết đối thủ xong rời khỏi đường dưới (bot lane).

    “Ngày mai sẽ đi thi đấu thử việc (*), nếu trúng tuyển thì nhiều khả năng anh mày không về được, chú em cày rank giúp gấu anh nhé.” Một người đàn ông tướng mạo thô kệch nói với thanh niên tóc đỏ.
    (*) thi đấu thử việc kiểu như là bạn sẽ đánh một vài trận đấu để người ta kiểm tra khả năng thi đấu của bạn, nếu phù hợp họ sẽ chọn bạn vào đội hình.

    “Ngày mai đi à? Đội nào anh?” Thanh niên tóc đỏ giật mình hỏi.

    “Thiên Hạ!”

    “Ok anh Mạc, trước hết em xin chúc mừng anh, à ván này ráng giải quyết xong trong 20 phút nhé.”

    Thanh niên tóc đỏ rít một hơi thuốc, mắt nhìn bản đồ nhỏ ở góc dưới bên phải màn hình phảng phất như đang nhìn những con heo chờ bị chọc tiết.



    “Ôi đệt, lại là J4 (viết tắt của Jarvan IV), Diêm Tùng lại bị nó giết tiếp, sát thương con này gây ra cao thật.”

    Trong phòng máy tính, Bạch Hoa khẽ ngước mặt lên. Hắn đang xem tin tức trên màn hình máy tính, nhưng đám bạn đứng sau Diêm Tùng ở phía đối diện hắn lại la hét liên tục, từ trong những giọng nói đó hắn nghe được tình hình không tốt của Diêm Tùng hiện tại.

    Quả thực đúng như những gì Bạch Hoa đang nghĩ, trong trận đấu mà Diêm Tùng đánh chung với Trúc Nhược Yên, chỉ trong 5 phút mà người đi rừng Jarvan IV của đội đối thủ đã có được 3 mạng.

    Tới phút thứ 6 thì J4 lại xuất hiện ở đường dưới. Lúc này, sau khi Vayne trong tay Diêm Tùng và Caitlyn đội bạn vừa cấu máu nhau xong thì J4 đột nhiên từ bụi cỏ chạc ba ở gần bức tường EQ tới, Hoàng kỳ Demacia kết hợp với Giáp long kích đã hất tung Vayne lên không trung.

    “Mau, mau sử dụng phép tốc biến.”

    Hoa Tường Dương đứng ở sau căng thẳng la lên, thật giống như chính hắn đang chơi Vayne vậy.

    RẦM!

    Mà dù hắn không nói thì ngay khi Vayne rơi từ không trung xuống, Diêm Tùng cũng liền sử dụng tốc biến.

    DEMACIA!

    Thế nhưng trên màn hình, ngay sau khi Vayne tốc biến, J4 liền tung mình lên cao rồi rơi sầm xuống đất thực hiện kỹ năng R - Đại địa chấn khiến cho máu của Vayne cạn hết.

    Jarvan IV của đội bạn đã cấp 6.

    Người chơi Diêm Vô Song đã bị giết chết.

    “Lại chết nữa, 4/0 rồi, thằng J4 này mạnh quá, gank (*) ba đường đều ăn mạng cả ba.”
    (*) gank là thuật ngữ ám chỉ người đi rừng di chuyển đến các đường giúp đỡ người chơi ở đường đó giành được chiến công.

    “Đây là thực lực của cao thủ rank Vàng sao? Thực quá kinh khủng, quả thực đẳng cấp quá khác biệt với chúng ta.”

    “Diêm Tùng đã chết 2 mạng rồi, trận này không khéo lại thua.”

    Đám bạn trong lớp 302 đứng sau Diêm Tùng vốn muốn xem bạn mình và Trúc Nhược Yên đánh phối hợp như thế nào, nhưng đến khi nhìn thấy J4 team địch mạnh thế thì không khỏi giật mình.

    Trận đấu chỉ mới bắt đầu được 6 phút mà đội bạn đã dẫn trước 4-0 rồi, Jarvan đội bạn gank 3 lane đều khiến cả 3 nát hết.

    “Jarvan IV quá nhanh quá nguy hiểm, Diêm Tùng thì lại gà, ăn quái cũng khó khăn do bị Caitlyn đội bạn ép quá, lại chết những 2 mạng, thế này thì kỹ thuật cao sao được.”

    Diêm Tùng nhìn màn hình xám trắng trước mặt, lại nghe lời phê phán vang lên ở sau lưng bèn không chịu được mà cả giận: “Tại tao bị nó gank liên tục thôi, thêm thằng J4 này hẳn là hạng cao lắm chứ không phải chỉ hạng Vàng đâu. Với lại con Caitlyn nó khắc chế Vayne mà, sao đánh cho lại được.”

    “Thôi tập trung đánh tiếp đi, trận này đã thua đâu mà.” Trúc Nhược Yên chau mày, đau đầu nhìn Diêm Tùng cãi nhau với đám bạn, khi chơi game nàng ghét nhất là thấy cảnh cãi nhau này. Nhưng nàng cũng hiểu, những gì Diêm Tùng nói mới nãy hoàn toàn chính xác, người chơi rank Vàng bình thường đâu có ghê như con J4 này đâu.

    “Ừ, thôi giờ tụi mình ôm trụ farm (*) lính đi.” Diêm Tùng nén giận đề nghị.
    (*) farm là giết và canh kết thúc lính hoặc quái rừng.

    Ở phía đối diện Diêm Tùng, Bạch Hoa lại có chút hâm mộ nhìn đám bạn học xung quanh mang bộ dáng kích động bàn tán rôm rả này. Hắn cũng đã từng phấn khích ngồi trước màn hình máy tính chơi game cơ mà. Lúc đó, hẳn là thời điểm mà hắn mới tiếp xúc đến trò này, hoặc cũng là khi hắn dần chơi game hay hơn…

    Bạch Hoa không rõ lắm, thế nhưng hắn nhớ rất rõ là khi mà bản thân đạt được vị trí thi đấu chính thức trong một đội tuyển thì bản thân đã không còn niềm vui hân hoan này nữa, nó đã vơi đi nhiều.

    “Trẻ tuổi thật tốt.” Bạch Hoa than thở, tiếp tục đọc tin tức.

    “Thôi đi cha.” Một nam sinh ngồi cạnh Bạch Hoa khinh bỉ liếc hắn rồi lại tiếp tục vùi đầu vào màn hình game, đánh túi bụi với máy.



    “Lại chết rồi, Garen ở đường trên đã chết.”

    Một phút sau, Hoa Tường Dương đứng sau Diêm Tùng thở dài ca thán, ai không biết lại tưởng như chính hắn đang chơi nữa chứ.

    Trên màn hình, J4 lại lên đường trên một lần nữa, giúp Volibear đội nhà giành được mạng thứ hai.

    “20 GG nhé!”
    (*) GG nghĩa là good game - chơi tốt lắm. Khi một đội gõ GG, có nghĩa là họ tán thưởng những gì đối phương đã làm được, khi một người nói GG, tức là đối thủ của anh ta thi đấu rất tốt. Và thường là người thắng sẽ nói GG trước người thua, nếu như họ có thời gian. Đó là một hành động thể hiện tinh thần cao thượng khi thi đấu, thắng không kiêu, thua không khinh đối thủ. Và nó còn tránh cho một cuộc ẩu đả sau khi thi đấu. Tuy nhiên ở Việt Nam thì nhiều người lại con GG có nghĩa là đầu hàng. Điều này là hoàn toàn sai lầm và thể hiện một sự thiếu hiểu biết không hề nhẹ ở đây. Ở đoạn này, nguyên văn là “20 phút đầu hàng nhé” nhưng mình gõ thành 20 GG cho nó theo phong trào ở Việt Nam.

    “Đội bạn mạnh hơn đội chúng ta quá xa.”

    Trong lúc Diêm Tùng và Trúc Nhược Yên đang trao đổi chiêu thức với cặp đôi đường dưới đội địch, đồng đội của hai người thấy mới phút thứ 7 mà đã thua 0-5, thế trận gần nát cả rồi nên gõ lên màn hình mấy dòng chữ như trên.

    “Nếu mình xanh thì game này có thể gỡ được.”
    (*) xanh, ám chỉ là ăn được nhiều mạng, có tiền mua được nhiều đồ thì sẽ mạnh hơn những người khác.

    Diêm Tùng thấy đồng đội liên tục chat có ý định bỏ cuộc liền cắn răng gõ một dòng. Thế nhưng hắn cũng hiểu được, trận này, trình độ hai đội quá chênh lệch nên khả năng thắng gần như là con số 0.

    “Gì? Có người xuống hả?”

    Phút thứ 8, khi đang đánh nhau thì Diêm Tùng đột nhiên thấy một dấu chấm than đỏ lòm hiện ra ngay trước mặt, hắn giật mình không thôi.

    “Cẩn thận, J4 xuống đó.”

    Ngay lúc đó, Trúc Nhược Yên lên tiếng nhắc nhở, con mắt (*) cắm ở bụi cỏ chạc ba đã phát hiện ra J4.
    (*) mắt, một trang bị kiểm soát tầm nhìn trong game.

    RẦM!

    Dù J4 biết được đối phương đã phát hiện ra mình nhưng hắn vẫn lao tới bằng combo EQ, ngay sau đó dùng luôn R.

    “Xong, xong rồi, sát thương của J4 cao quá.”

    Hoa Tường Dương hô lên như khẳng định lần này chắc chắc phải chết.

    Jarvan đội bạn sử dụng EQ để rút ngắn khoảng cách rồi đóng thẳng Đại địa chấn lên người Vayne. Mà ngay lúc đó, Nami ở phía đối diện cũng sử dụng luôn R - Sóng thần, Caitlyn cũng dùng luôn R - Bách phát bách trúng lên người Vayne.

    Mặc dù Trúc Nhược Yên điều khiển Morgana buff khiên đen che chắn cho Vayne, thế nhưng Vayne đã dùng Nhào lộn né tránh R của Nami cũng không thể nào tránh được phát đánh thường của J4 lẫn Caitlyn, trong nháy mắt máu đã mất đi 3/4.

    Lúc này, Vayne lại bị nhốt trong lồng Đại địa chấn của J4, lại dính thêm Bách phát bách trúng của Caitlyn, một phát nổ đầu, rút đi hết số máu còn lại của Vayne.

    Trúc Nhược Yên thở dài, mặc dù nàng đã sử dụng R - Trói hồn rất kịp thời nhưng nó cũng chỉ có tác dụng trong 3 giây, sau đó Vayne vẫn phải chết, sau đó nàng chỉ đành dùng Q - Khóa bóng tối trói Nami lại để chạy thoát.

    “Lại chết, đường dưới coi như nát.”

    Hoa Tường Dương thoáng nhìn qua Diêm Tùng đang ngồi thẫn thờ trước màn hình xám trắng, nói với vẻ đầy tiếc hận: “Cậu chơi Vayne dở quá, mới 8 phút đã chết 3 mạng rồi, trận này coi như lớp trưởng bị cậu kéo xuống hố.”

    “Im miệng hộ cái được không hả?”

    Sau khi bị đối phương giết 3 lần, lại thêm Hoa Tường Dương ở phía sau thêm mắm dặm muối liên tục khiến Diêm Tùng giận muốn bể phổi. Hắn quay phắt lại đùng đùng: “Mày ngon thì vô chơi nè, tao nhường lại đó, nếu mày thắng được trận này thì tao cho mày 500 đồng.”

    “Thắng thì đưa tao 500 đồng á? Thiệt không?”

    Hoa Tường Dương nghe thấy Diêm Tùng nói thế liền nuốt nước miếng. Hắn biết gia đình đối phương khá giàu, nhưng nhìn thế cục trận đấu hiện tại, cộng với trình độ hạng Đồng của mình thì dù cho chơi ngay trận đấu bắt đầu cũng không thể nào thắng nổi chớ nói chi là bây giờ mới đụng tới.

    Diêm Tùng thấy gương mặt kích động của Hoa Tường Dương nhanh chóng xìu lại thì nhếch môi khinh bỉ, quay sang nói với tất cả đám bạn học: “Cả tụi mày nữa, giỏi thì lên chơi thay tao đi, thắng thì tao đưa cho 500 đồng, còn không thì đừng có đứng sau càm ràm, con mẹ nó.”

    Mặc dù 500 đồng là một số tiền rất lớn, thế nhưng mọi người biết bản thân không thể xoay chuyển nổi cục diện bết bát hiện tại, giờ mà vô chơi chẳng khác nào tự mất mặt, vậy nên không ai dám nói tiếp.

    “Thắng liền nhận được 500 đồng hả, cậu nói thật chứ?”

    Nhưng lúc này, đám bạn học khẽ giật mình nhìn người đối diện mới đứng lên cất tiếng nói.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Xinh Xinh, ngày 07-01-2017 lúc 19:35.

    ---QC---


  10. Bài viết được 8 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    dong_ta,Gintoki,Kurosaki Ichigo,MrazShooters,phiêu!,S7Song,Tiếu Ngạo Nhân,Vô__Tình,
Trang 1 của 4 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status