TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 57 1231151 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 282

Chủ đề: Thần Võ Thiên Đế - Tâm Mộng Vô Ngân - 神武天帝 - EDIT

  1. #1
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định Thần Võ Thiên Đế - Tâm Mộng Vô Ngân - 神武天帝 - EDIT

    THẦN VÕ THIÊN ĐẾ (神武天帝)
    TÂM MỘNG VÔ NGÂN (心梦无痕)



    GIỚI THIỆU
    Lục Vũ, truyền kỳ Thánh Hồn Thiên Sư đệ nhất Thần Võ Thiên Vực bị thê tử và huynh đệ của mình liên thủ ám hại, mấy trăm năm sau sống lại trên người một thiếu niên. Sống lại kiếp này, Lục Vũ muốn tự tay giết chết đôi cẩu nam nữ kia, dùng võ nghịch thiên, trở lại Thiên Vực, dung luyện vạn pháp, xưng tôn thiên địa!

    Truyện mới của Tâm Mộng Vô Ngân.
    Chuyển ngữ chất lượng cao nên sẽ đăng chương hơi chậm, mọi người thông cảm.
    Theo đánh giá của mình thì truyện hay, map rộng nhưng nhiều khả năng NV9 sẽ có rất nhiều gái bu (đặc trưng truyện của Vô Ngân rồi).

    Tụ Linh cảnh » Linh Vũ cảnh » Nguyên Vũ cảnh » Thiên Vũ cảnh.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Thảo luận & góp ý truyện Thần Võ Thiên Đế.
    Lần sửa cuối bởi Xinh Xinh, ngày 15-03-2017 lúc 20:55.
    ---QC---


  2. Bài viết được 93 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,aaaaza,aolong,ayahayate,az09,babylong10,bacloc,bangbeng,bibobibolove,boyvt_10,buitienphat,camap,caohuuphuc,caovan,chuoicvc,chuoisu03,Con nhà nghèo,congckm,conkhingu,daukho94,demondance,Dikz,doicom123,dolekim,garungrobi,gautruc01,giang2011,Gintoki,guiliano,haiduong22_07,hellflame4168,hellsing,hiepyhp,hoangche,huan1995hn,hungkinh,KỷYênNhiên,khanh1202,koolmaster,kun30489,lacloit,lamson_jsc,lamtrung34,lien_huong,liutiu88,loki_devil,longbai76,lordboo192,Lotus,Luuhuong,member1111,meocaott,minhlonghh,namhien123,namphuongara,nghiencuusinh,nghi_khac,noknowanyone,novae_lily,petomo,phachle,phamzika,Phathien,phongvu9x,plhpk81,roseghost,ruoigiabattu,ruouthit,S7Song,sexylove,sleep,solamsatthu,t1111t,ta0thubg,tanvuspkt,tathanhbao1996,tbluong,thach hao,thanh281292,Thủy Nguyệt,thuongde7,tqbq88,tr4nng0cm4i,tranxuat,trung1223,Vô__Tình,Vạn Cổ Vĩnh Hằng,vo duy trung,voccatymer,xitrumscn,ynhi123,Độc Cô Phong,_zhuxian_,
  3. #2
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 01: Linh hồn trùng sinh

    Edit: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    “Tiện nhân, ngươi dám phản bội ta!”

    “Tống Lăng Vân, tên súc sinh nhà ngươi, ta coi ngươi như anh em thân tình, tự ta bồi dưỡng ngươi thành Vô Song Chiến Thần, nhưng không ngờ ngươi lại câu kết với tiện nhân kia hãm hại ta, thành quỷ ta cũng không tha cho ngươi đâu!”

    Lục Vũ đột nhiên mở to mắt, lập tức ngồi dậy, hai mắt ngập tràn phẫn nộ và sát khí, hai tay siết chặt lại.

    “Ủa, đây là đâu? Rõ ràng ta đã tan thành tro bụi trong Hắc Ngục rồi mà, sao giờ còn sờ sờ ra đây nhỉ?”

    “Chẳng lẽ ta sống lại rồi?”

    Hoàn cảnh lạ lẫm khiến Lục Vũ nhanh chóng tỉnh táo lại, ký ức trong quá khứ dần hiện ra trong đầu.

    Lục Vũ vốn là Thánh Hồn Thiên Sư của Thần Võ Thiên Vực, khai sát ra thuật tiến hóa võ hồn trước nay chưa từng có, đưa chức nghiệp hỗ trợ Hồn Thiên Sư lên đến đỉnh cao chói lói, trở thành Thánh Đế cấp Hồn Thiên Sư đầu tiên từ xưa đến nay của Thần Võ Thiên Vực, gọi tắt là Thánh Hồn Thiên sư!

    Vinh dự chí cao kia dùng để gọi người vạn cổ đệ nhất nhân trong lĩnh vực Hồn Thiên sư.

    Ngay lúc Lục Vũ phong quang đắc ý nhất, đứng trên đỉnh cao nhất thì bị người khác phản bội phá tan mọi thứ.

    Cả đời Lục Vũ có ba chuyện hắn luôn lấy làm kiêu ngạo. Kiều thê mỹ mạo vô song, huynh đệ thần dũng vô địch, sự nghiệp thành công, ba chuyện mà vô số người tha thiết ước ao thì hắn đều đạt được, nhưng hắn lại không đoán được kết cục.

    Lục Vũ trưởng thành không thuận lợi lắm, nhưng khi khai sáng ra thuật tiến hóa võ hồn thì cuộc đời hắn liền thay đổi, giúp hắn cưới được một trong thập đại mỹ nữ của Thần Võ Thiên Vực là Mã Như Nguyệt làm vợ, giết qua vô số người.

    Về sau, Lục Vũ lại quen với Tống Lăng Vân, hai người đối xử chân thành, trở thành hảo huynh đệ.

    Thân là Hồn Thiên sư, Lục Vũ tận sức nghiên cứu thuật tiến hóa võ hồn, đồng thời tốn hơn nửa đời tinh lực lên người kiều thê và huynh đệ của mình.

    Thực ra, võ hồn của Mã Linh Nguyệt và Tống Lăng Vân chỉ khoảng Địa cấp tam phẩm trở xuống, thành tựu tuyệt đối có hạn.

    Nhưng nhờ thuật tiến hóa võ hồn mà Lục Vũ tự mình sáng chế ra, hắn đã giúp võ hồn của hai người nâng từ Địa cấp tam phẩm lên Thiên cấp bát phẩm, trờ thành chí cường giả của Thần Võ Thiên Vực.

    Tống Lăng Vân đạt được danh hiệu Vô Song Chiến Thần, còn Mã Linh Nguyệt được mọi người gọi là Thiên Nguyệt tiên tử.

    Vì kiều thê và huynh đệ, Lục Vũ hao tổn rất nhiều tâm huyết, dốc lòng hoàn thiện thuật tiến hóa võ hồn để nâng cao võ hồn của hai người họ lên lĩnh vực chí cao là Thiên cấp cửu phẩm.

    Nhưng Lục Vũ không thể ngờ được rằng, ngay khi hắn trả một cái giá rất đắt nghiên cứu chế tạo thành công thì Mã Linh Nguyệt và Tống Lăng Vân lại quay lưng phản bội hắn, cướp đi thành quả nghiên cứu suốt đời của hắn, giam hắn trong Hắc Ngục.

    Lục Vũ từ tuốt trên cao té xuống vực thẳm, hắn không thể nào tin nổi.

    Một người là thê tử mà mình yêu thương nhất, một người là huynh đệ mà mình tin tưởng nhất, hai người lại cấu kết phản bội mình.

    “Mã Linh Nguyệt, Tống Lăng Vân, ta nhất định sẽ khiến cho các ngươi hối hận!”

    Lục Vũ nghiến răng nghiến lợi, ngũ quan vạn vẹo, mỗi lần nghĩ đến chuyện này thì hắn không thể nào giữ nổi bình tĩnh.

    Lúc trước, Mã Linh Nguyệt gả cho Lục Vũ, từng oanh động Thần Võ Thiên Vực, được xưng là điểu ti nghịch tập (ám chỉ những người đàn ông có xuất thân thấp kém vừa nghèo vừa lùn vừa xấu lại cưới được vợ trẻ xinh đẹp tài giỏi) truyền kỳ nhất.

    Nhưng sao Lục Vũ biết được, Mã Linh Nguyệt là nhìn trúng thuật tiến hóa võ hồn chứ không phải là bản thân hắn.

    Sau để chứng minh ánh mắt độc đáo của mình, Mã Linh Nguyệt nhờ thuật tiến hóa võ hồn mà trở thành một chí cường giả.

    Mà Tống Lăng Vân vốn là sư huynh của Mã Linh Nguyệt, hai người sớm có tư tình nên hè nhau lừa Lục Vũ, xưng huynh gọi đệ với hắn.

    Lúc mà Lục Vũ hoàn thiện hoàn toàn thuật tiến hóa võ hồn, Mã Linh Nguyệt và Tống Lăng Vân đột nhiên trở mặt, nhốt Lục Vũ.

    Sau đó dựa vào thành quả nghiên cứu của Lục Vũ, tự nâng võ hồn của bản thân từ bát phẩm lên Thiên cấp cửu phẩm.

    Một khắc này, Mã Linh Nguyệt và Tống Lăng Vân mới hoàn toàn yên tâm, giam Lục Vũ vào trong Hắc Ngục, đồng thời phá hủy nơi này.

    Từ đây, Lục Vũ hôi phi yên diệt, Mã Tống hai người liên thủ xưng đế, quét ngang Thần Võ Thiên Vực, đây chính là kế sách vẹn toàn hoàn mỹ của bọn họ.

    Nhưng mà người tính không bằng trời tính, Lục Vũ chết đi sống lại, đây là chuyện mà Mã Tống hai người không thể ngờ đến.

    “Trời xanh cho ta sống lại, ta nhất định sẽ khiến các ngươi hối hận!”

    “Kiếp trước, ta có mắt không tròng, không nhìn rõ người. Kiếp này, ta muốn tuệ nhãn thức kim (mắt sáng như sao), độc đoán càn khôn.”

    “Kiếp trước, võ hồn của ta trời sinh yếu nhược, không giỏi chiến đấu. Kiếp này ta muốn dùng võ định trời, quét ngang vô địch.”



    Lời nói hùng hồn, bá khí vô địch.

    Lục Vụ biến hận thù trong lòng trở thành động lực, hắn muốn báo thù rửa hận.

    Song sau khi hắn dung hợp ký ức của khối thân thể này, biết rõ tình huống của nó, không khỏi thở dài.

    Thiếu niên mà linh hồn hắn sống lại này cũng tên là Lục Vũ, mười sáu tuổi, tạp dịch ngoại môn Thanh Sơn tông, vẻn vẹn chỉ mới nhất trọng cảnh, ngay cả võ hồn cũng chưa thức tỉnh.

    Một thế này Lục Vũ vốn là nhân sĩ Ngô thành, một trong tây bộ thất thành của Thiên Nguyệt quốc, phụ thân Lục Chiến là người đứng đầu một thành, thân phận không thấp.

    Lục Vũ là thiếu thành chủ, vốn cơm áo không lo, nhưng lúc trẻ hắn gặp phải quái bệnh, phụ thân trăm phương ngàn kế cứu mới sống hắn, nhưng lưu lại mầm bệnh khiến hắn gần như thành phế nhân.

    Ba năm trước, Lục Chiến nghe trên Tuyết Phong sơn có linh dược có thể cải thiện thể chất của Lục Vũ, bèn dẫn hắn tới Thanh Sơn tông, sau đó một mình đi tìm linh dược.

    Kết quả phụ thân đi không trở lại, chức thành chủ bị người khác đoạt, thiếu thành chủ Lục Vũ hữu danh vô thực nên bị ức hiếp ở Thanh Sơn tông.

    Không thể nào thức tỉnh võ hồn nên không thể trở thành đệ tử ngoại môn của Thanh Sơn tông.

    Ba năm vừa đến liền sẽ bị đuổi ra khỏi cửa, Thanh Sơn tông không nuôi phế nhân.

    Ngày mai là ngày thức tỉnh võ hồn mỗi tháng diễn ra một lần, Lục Vũ tự biết mình không thể thức tỉnh được võ hồn, cộng thêm có người đồn phụ thân đã chết nên hắn mất hết can đảm, ngay cả người yêu cũng bỏ hắn mà đi.

    Do bị đả kích liên tục nên Lục Vũ chán nản, không muốn bị mọi người ức hiếp mỗi ngày nữa nên lựa chọn tự tử.

    Hồi ức đến tận đây, Lục Vũ trong mắt hàn quang lăng lệ.

    “Người yêu vứt bỏ, nàng là chê ngươi không có tiền đồ, so với ta bị người phản bội, cái kia cũng không tính là chuyện gì. Từ hôm nay trở đi, ai dám xem thường Lục Vũ, hắn liền đem hối hận không kịp!|

    Xoay người xuống giường, Lục Vũ hai chân hơi nha, cảm giác toàn thân không có tí sức lực nào.

    “Thân thể này thật sự là … a … có độc, xem ra trận quái bệnh năm xưa còn nguyên do khác.”

    Lục Vũ trong mắt hàn quang nổ bắn ra, lãnh đạm nói: “Thiên U tán, khó trách thân thể suy yếu, tu luyện ba năm chỉ mới mở mạch nhất trọng cảnh giới, ngay cả võ hồn… không đúng…”

    Lục Vũ dừng lại, đột nhiên phát hiện trong huyệt thần hồn có một vệt bóng mờ.

    Đây chẳng phải là võ hồn à, không ngờ lại thức tỉnh rồi.

    “Chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ… ta hiểu được… linh hồn trùng sinh, võ hồn thức tỉnh.”

    Lục Vũ là Thánh Hồn Thiên Sư, đối võ hồn hiểu rõ xưa nay chưa từng có, trong nháy mắt liền hiểu hết thảy.

    “Chỉ cần có võ hồn, ta liền có thể khinh thường thiên địa!”

    Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Lục Vũ phóng xuất hư ảnh trong huyệt thần hồn hiện ra.

    Đó là một cái cây chỉ có hai lá, thuộc thời kỳ nảy mầm, hết sức yếu ớt, thiếu khuyết chất dinh dưỡng.

    “Lại là tĩnh võ hồn, còn Hoàng cấp nhất phẩm, chẳng lẽ đây là số mệnh mà ta không thể thoát khỏi?”

    Lục Vũ cười lạnh, trong mắt lộ ra tự tin, cũng không có chút nào nhụt chí.

    Kiếp trước, hắn là tĩnh võ hồn, lần này trùng sinh lại là tĩnh võ hồn, vừa vặn lại đi đường năm xưa, tái tạo Đế Vương hồn!

    “Sống lại một đời, ta quân lâm thiên hạ!”

    Lục Vũ ánh mắt kiên định, hắn là Hồn Thiên sư, dù là phế võ hồn hắn cũng có thể khuấy thiên địa, xưng hùng vạn thế!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. Bài viết được 162 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,aaaaza,adung,angels,annguyen7682,aolong,B&T,bangbeng,beyeu008,bibobibolove,boynghich,camap,camap_14,caohuuphuc,caovan,choncon,chuchuotden,chuoicvc,chuoisu03,chutuocst,Con nhà nghèo,congckm,congthattinh,conkhingu,cs46kid,cvphu,cyon,Daigai_1982,dangnhuduan,danieldangz,dauchanlangtu1,daukho94,demondance,Dikz,doanhmay,dolekim,dollar3206,dombz,dotiensy,dzungdev,ga122,ghenhj,giang2011,giangkheo,Gintoki,guiliano,haiduong22_07,hellflame4168,hellsing,hiepyhp,hieusol,hieu_beogam,hoangche,hoanlamthao,Hoàng Giang,hongliendang,honyhony,huan1995hn,Humannity,hung1608,hungkinh,huycan,hvktqs1234,ian2222,jabba,KỷYênNhiên,khanh1202,KIEMKHACH 01,kitty2003,koolmaster,kphan,lacloit,lalala2004,lamtac1981,lamtrung34,langtu3399,lengthdong,lien_huong,likeadevil,liutiu88,loccoc,longbai76,longkhau,lordboo192,Lotus,loveland,lpcuong0411,Luuhuong,meocaott,minhlonghh,minhvu2504,mogemthathu,mopie,mucdinhnguyen,namhien123,nghengo,nghiencuusinh,nghi_khac,ngoclonglong,ngocthuan72,nmtung19939698,noknowanyone,petomo,Phathien,phongvu9x,plhpk81,pnhuy,puccagaru,Quangtrung,richardchicopee,roseghost,ruoigiabattu,ruouthit,S7Song,saintduren,samuen,SethGungnir,sexylove,shadow314,sleep,solamsatthu,son hung,songvu71,Sonnhan,swolf,t1111t,ta0thubg,taandta,Tam Thiếu Gia,tathanhbao1996,Tử Dạ,tbluong,thach hao,thandia,thanh281292,thaptu,Thủy Nguyệt,theking1,thienhavodoi,thienlang1987,thienlong1988,thuongde7,todoty,toinhaydo,tomhaly,tomnhi,tqbq88,tr4nng0cm4i,tranxuat,travinh19,trucchap,trung1223,tuchienday,Vô__Tình,vo duy trung,voccatymer,xibo,xiugun,xuan can,ynhi123,Độc Cô Phong,_zhuxian_,
  5. #3
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 02: Thăng cấp võ hồn

    Edit: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    Chiến Hồn đại lục dùng võ hồn ngạo thế, người tu luyện chỉ cần thông qua võ hồn hấp thụ thiên địa linh khí, mở võ mạch, tăng thực lực lên.

    Võ hồn chia làm nguyên vũ hồn, khí vũ hồn, thú võ hồn và tĩnh võ hồn, chia làm bốn cấp từ cao xuống thấp là Thiên Địa Huyền Hoàng, mỗi cấp chia làm cửu phẩm.

    Tĩnh võ hồn là chỉ võ hồn loại thực vật, thú võ hồn là chỉ võ hồn loại động vật, khí vũ hồn chia làm hai loại lớn là binh phí và pháp khí, nguyên vũ hồn là hiếm thấy nhất, bao gồm các loại vũ hồn đặc thù như âm dương ngũ hành, phong vũ lôi điện.

    Nói như vậy, vừa thức tỉnh võ hồn thuộc về ấu niên kỳ, đẳng cấp tương đối yếu kém, sẽ có một cái trưởng thành kỳ, nhưng tăng lên rất có quy luật.

    Hoàng cấp nhất phẩm võ hồn sau khi trưởng thành chỉ có thể tăng lên tối đa là Hoàng cấp cửu phẩm, Huyền cấp nhất phẩm võ hồn sau khi trưởng thành tối đa chỉ có thể đạt tới Huyền cấp cửu phẩm.

    Cứ thế suy ra, võ hồn chỉ có thể tăng lên phẩm giai trong cấp đó chứ không thể tăng vượt cấp.

    Nói cách khác, Huyền cấp võ hồn vĩnh viễn không thể tăng lên thành Địa cấp võ hồn, đây chính là hạn chế của võ hồn.

    Hoàng cấp nhất phẩm võ hồn, sau trưởng thành tối cao có thể trưởng thành là Hoàng cấp cửu phẩm, Huyền cấp nhất phẩm võ hồn sau khi thành niên nhưng tối cao đạt tới Huyền cấp cửu phẩm.

    Cứ thế mà suy ra, võ hồn chỉ có thể ở đồng cấp trung thành dài, không cách nào tấn thăng vượt cấp.

    Nói cách khác, Huyền cấp võ hồn là vĩnh viễn cũng vô pháp trưởng thành là Địa cấp võ hồn, đây chính là hạn chế của võ hồn.

    Bởi vì võ hồn có một cái trưởng thành kỳ, làm sao gia tốc võ hồn nâng cao đẳng cấp liền trở thành suy tính quan trọng của vô số người.

    Dưới bối cảnh như thế, Hồn Thiên sư theo thời thế mà sinh, cái kia là một cái chức nghiệp phụ trợ, chuyên môn trợ giúp người khác bồi dưỡng võ hồn, gia tốc võ hồn trưởng thành, tiết kiệm thời gian tinh lực.

    Kiếp trước, Lục Vũ liền là một cái Hồn Thiên sư, nhưng hắn phá vỡ hạn chế võ hồn không thể tăng vượt cấp, khai sáng thuật tiến hóa võ hồn, để Hoàng cấp võ hồn có thể tiến hóa thành Huyền cấp võ hồn, Huyền cấp võ hồn có thể tiến hóa thành Địa cấp võ hồn, Địa cấp võ hồn có thể tiến hóa thành Thiên cấp võ hồn, từ đó chấn nhiếp Thần Võ Thiên Vực, trở thành Thánh Đế cấp Hồn Thiên sư số một trong lịch sử.

    Bây giờ, Lục Vũ trùng sinh, mặc dù vẫn là tĩnh võ hồn, nhưng tâm cảnh của hắn sớm đã không giống với kiếp trước.

    Năm đó, hắn vì đôi cẩu nam nữ kia hao tổn tận tâm huyết, thành toàn người khác, ủy khuất mình.

    Bây giờ, hắn không ngu thế nữa, hắn muốn võ lâm thiên hạ, chúa tể càn khôn!

    Cười ngạo nghễ, Lục Vũ thu hồi tạp niệm, bắt đầu tu luyện.

    Tĩnh võ hồn không có sức sát thương lớn, nhưng là có tính phụ trợ rất mạnh, phần lớn Hồn Thiên sư đều là tĩnh võ hồn.

    Thú võ hồn linh hoạt biến hóa, có được sức bộc phát rất mạnh, có thể tăng phúc chiến lực, cho nên thiện chiến đấu hung ác, uy lực kinh người.

    Võ hồn của Lục Vũ là một cây cỏ, mặc dù thức tỉnh, nhưng bởi vì Lục Vũ thể chất suy yếu, dinh dưỡng không đầy đủ, dẫn đến võ hồn cũng rất suy yếu.

    “Ta là Hồn Thiên sư, chuyện này cũng chả có gì to tát, chỉ bất quá giai đoạn trước sẽ hơi chậm một chút.”

    Lục Vũ ngồi dưới đất, mặt đất rất ẩm ướt, nhưng hắn lại không để ý.

    Tĩnh võ hồn cắm rễ dưới đất, chủ yếu hấp thủ chất dinh dưỡng của đại địa để tăng cấp, rễ cây có thể không ngừng kéo dài, tiếp xúc trực tiếp từ thân tới đất mới có thể phát huy hiệu quả đến cực hạn.

    Trong huyệt thần hồn của Lục Vũ, võ hồn cây cỏ tại khẽ đung đưa, hấp thụ linh khí trong bùn đất, hóa thành tia linh lực yếu ớt đi khắp toàn thân.

    Lục Vũ cảm nhận được một cỗ nhiệt khí đang di chuyển qua lại trong võ mạch của hắn, không ngừng khuếch trương võ mạch, gia tăng dung lượng, để toàn thân hắn xương cốt chấn động không ngừng, trở nên cứng cáp hơn.

    Luồng khí nóng kia càng ngày càng mạnh, bắt đầu trùng kích võ mạch thứ hai, nhưng lại bị Lục Vũ cưỡng ép đè xuống.

    “Trước bồi nguyên cố bổn (bồi dưỡng thân thể & tinh thần).”

    Thân là Hồn Thiên sư, Lục Vũ cũng không vội tại mở võ mạch thứ hai, hắn muốn võ hồn khỏe mạnh hơn trước.

    Một canh giờ sau, võ hồn yếu ớt của Lục Vũ rực rỡ hẳn lên, trở nên cường đại một chút, tốc độ hấp thu linh khí cũng theo đó tăng lên.

    Lúc này, Lục Vũ bắt đầu trùng kích võ mạch thứ hai.

    Linh lực trong cơ thể Lục Vũ không ngừng tích lũy, xông quan mở huyệt, muốn mạnh mẽ xông mở võ mạch, nhưng lúc tới điểm giới hạn thì bị Lục Vũ kìm lại.

    Lục Vũ thân thể nhoáng một cái, khóe miệng rỉ máu tươi, nhưng hắn không hề từ bỏ, tiếp tục trùng kích lần thứ hai.

    Sau đó không lâu, linh lực lần nữa đạt tới điểm đột phá, lúc tới điểm giới hạn thì bị Lục Vũ kìm lại lần nữa, lực phản phệ chấn động khiến hắn thổ huyết ngã xuống đất.

    Tiếp tục!

    Hành động khác thường của Lục Vũ khiến mọi người khó hiểu, rõ ràng là hắn muốn mở thêm võ mạch nhưng lại muốn áp chế chúng, rốt cuộc tại sao lại vậy?

    Khi tới điểm giới hạn lần thứ ba, Lục Vũ đột nhiên hét lớn một tiếng, miệng hộc máu tươi, cả người đột nhiên ngã xuống, trong miệng mũi tất cả đều là máu đen.

    Thành công!

    Rốt cuộc Lục Vũ mở thành công võ mạch thứ hai, linh lực cuồn cuồn gột rửa kinh mạch của hắn, lạc trôi tàn độc ra ngoài cơ thể.

    Thân là Hồn Thiên sư, Lục Vũ có tạo nghệ rất sâu ở nhiều lĩnh vực như đan đạo, dụng độc, luyện khí, biết cách dùng lực ít nhất phát huy ra hiệu quả lớn nhất.

    “Cơ thể hết độc, cả người khỏe hẳn, ta sẽ quật khởi nhanh thôi!”

    Lục Vũ xoay người ngồi dậy, trong mắt tràn đầy tự tin.

    Lục Vũ xoay người mà lên, trong mắt tràn đầy tự tin.

    Tiếp tục tu luyện!

    Lục Vũ nắm chặt hết thảy thời gian, diệt hết tàn độc trong cơ thể, thể chất rõ ràng chuyển biến tốt đẹp, mỗi một tế bào đều trở nên sinh động, dần mạnh mẽ khi được linh lực tẩm bổ.

    Sau hai canh giờ, Lục Vũ thân thể chấn động, võ mạch thứ ba bị giải khai, trực tiếp đến cảnh giới tam trọng mạch.

    Một khắc này, võ hồn cỏ nhỏ trong huyệt thần hồn lóe lên tia sáng nhạt, mọc ra chiếc lá thứ ba, hư ảnh trở nên ngưng thật rất nhiều.

    “Hoàng cấp Nhị phẩm, ha ha… tấn thăng…”

    Lục Vũ đại hỉ, nửa ngày thời gian, võ hồn liền từ Hoàng cấp nhất phẩm tăng lên Hoàng cấp nhị phẩm, tốc độ này tuyệt đối kinh người.

    “Cứ theo đà này thì tăng tới Hoàng cấp cửu phẩm hẳn là… không đối…”

    Lục Vũ đột nhiên biến sắc, hắn là Hồn Thiên sư nên hiểu rõ tính trưởng thành & biến hóa của võ hồn.

    Vũ hồn của mình mặc dù chỉ là trưởng thành một bước nhỏ, nhưng tốc độ này cũng vượt ra khỏi quy luật tự nhiên.

    Lục Vũ tử quan sát kỹ võ hồn trong huyệt thần hồn, ba chiếc lá đều rất non nớt, ở trong giai đoạn sinh trưởng, nhưng trên chiếc lá thứ ba lại có một ấn ký nhạt màu, nhìn qua tựa như là một cái ao.

    “Chuyện này… sao… có thể?”

    Lục Vũ hoảng sợ kinh hô, trong đầu nổi lên một đoạn cố sự.

    Kiếp trước, hắn bị Mã Linh Nguyệt, Tống Lăng Vân đôi cẩu nam nữ kia phản bội, giam trong Hắc Ngục, chung một chỗ với Hắc Ngục Cuồng Tôn.

    Hắc Ngục Cuồng Tôn là thiên kiêu số một Thần Võ Thiên Vực, có được Thiên cấp cửu phẩm tuyệt thế võ hồn, nhưng hắn cũng giống như Lục Vũ, bị người mình yêu thương nhất phản bội, võ hồn gần như hủy diệt.

    Là một Thánh Hồn Thiên Sư, khi biết tao ngộ của Hắc Ngục Cuồng Tôn thì Lục Vũ hết sức bất bình, nguyện dùng sở học cả đời để điều trị võ hồn của đối phương, tiến tới đỉnh phong một lần nữa.

    Võ hồn của Hắc Ngục Cuồng Tôn là một cái ao, chính là Thiên cấp cửu phẩm võ hồn trong truyền thuyết - Vạn Pháp Trì, dung luyện vạn pháp, không chế vạn đạo, thành tựu sự nghiệp bất hủ.

    Đáng tiếc, Hắc Ngục Cuồng Tôn bị người ám toán, Vạn Pháp Trì vỡ vụn, trở thành phế nhân.

    Lục Vũ dùng hết mọi cách, dung hợp tĩnh võ hồn của mình với Vạn Pháp Trì để vá lại, trong quá trình đó cũng đạt được đột phá rất lớn, lĩnh ngộ được chân lý tối cao tiến hóa võ hồn.

    Khoảnh khắc Lục Vũ thành công, Mã Linh và Tống Lăng Vân đột nhiên giá lâm tự tay hủy diệt Hắc Ngục, giết sạch tất cả những người bên trong.

    Về sau, Lục Vũ trùng sinh, nhưng hắn không thể ngờ được Vạn Pháp Trì vốn thuộc về Hắc Ngục Cuồng Đạo lại vì dung hợp với tĩnh võ hồn của hắn mà trùng sinh cùng một chỗ với hắn, đi tới một kiếp này.

    “Vạn pháp nơi tay, ta nắm thiên hạ! Mã Linh Nguyệt, Tống Lăng Vân, các ngươi ngàn tính vạn tính nhưng vẫn khó thoát báo ứng!”

    Lục Vũ cười to, tĩnh võ hồn luôn là nỗi bận tâm trong lòng hắn, bây giờ dung hợp với võ hồn Thiên cấp cửu phẩm Vạn Pháp Trì, bước về một lĩnh vực hoàn toàn mới.

    Đây là thành tựu cao nhất của Lục Vũ, ngay cả Mã Linh Nguyệt lẫn Tống Lăng Vân đều không biết, bây giờ nó lại trở thành át chủ bài mạnh nhất của hắn.

    Võ hồn cây cỏ nhanh chóng trưởng không thể tách khỏi Vạn Pháp Trì, chi tiếc cụ thể thì Lục Vũ còn cần phải quan sát thêm, nhưng tâm tình của hắn lúc này lại hưng phấn đến tột độ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. Bài viết được 152 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,aaaaza,adung,angels,annguyen7682,aolong,B&T,bangbeng,beyeu008,bibobibolove,blackst0rm,bopbii,boynghich,camap,camap_14,caohuuphuc,caovan,choncon,chuchuotden,chuoisu03,chutuocst,Con nhà nghèo,congckm,cs46kid,cvphu,cyberkrin,cyon,Daigai_1982,dangnhuduan,danieldangz,dauchanlangtu1,daukho94,demondance,dolekim,dollar3206,dombz,dotiensy,dzungdev,echbeo,ga122,ghenhj,giang2011,giangkheo,Gintoki,guiliano,haiduong22_07,Hận Thiên Nhai,hellflame4168,hellsing,hieusol,hieu_beogam,hoangche,hoanlamthao,hongliendang,huan1995hn,Humannity,hung1608,hungkinh,huycan,hvktqs1234,ian2222,jabba,Jasmin,KỷYênNhiên,khanh1202,KIEMKHACH 01,kitty2003,koolmaster,kphan,lacloit,lamtac1981,lamtrung34,langtu3399,lengthdong,lien_huong,likeadevil,liutiu88,loccoc,longbai76,longkhau,lordboo192,Lotus,loveland,lpcuong0411,Luuhuong,meocaott,minhlonghh,minhvu2504,mogemthathu,mopie,mucdinhnguyen,namhien123,nghiencuusinh,ngocthuan72,noknowanyone,petomo,phongbom,phongvu9x,pnhuy,Quangtrung,richardchicopee,roseghost,ruoigiabattu,ruouthit,S7Song,samuen,SethGungnir,sexylove,sg_vt2006,shadow314,sleep,solamsatthu,son hung,songvu71,swolf,t1111t,ta0thubg,taandta,tathanhbao1996,Tử Dạ,tbluong,thach hao,thandia,thanh281292,Thủy Nguyệt,theking1,thienhavodoi,thienlang1987,thienlong1988,thuongde7,tieudaotu_666,toinhaydo,tomhaly,tomnhi,tqbq88,tr4nng0cm4i,travinh19,trucchap,trung1223,truongnt,tuchienday,Vô__Tình,Vạn Cổ Vĩnh Hằng,vo duy trung,voccatymer,vungtroicuabo,winter02,xiugun,xuan can,ynhi123,Độc Cô Phong,_zhuxian_,
  7. #4
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 03: Giết gà dùng dao mổ trâu

    Edit: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    Thanh Sơn tông ở phía tây của Thiên Nguyệt quốc, là một trong bốn đại tông mua của đế quốc, chia làm hạch tâm, chân truyền, nội môn, ngoại môn đệ tử.

    Ngoại viện chia làm hai khu vực lớn, một là khu vực hoạt động của ngoại môn đệ tử, hai là khu vực hoạt động của tạp dịch ngoại môn.

    Người có thể thức tỉnh võ hồn sẽ trở thành ngoại môn đệ tử, còn người không thức tỉnh được võ hồn thì làm tạp dịch.

    Hôm nay là ngày thức tỉnh võ hồn diễn ra một lần mỗi tháng, những tạp dịch nào trong ba năm không thể thức tỉnh võ hồn đều bị đuổi đi.

    Buổi sáng, giờ thìn.

    “Nhìn kia, Lục Vũ tới, gia hỏa này hôm nay khẳng định sẽ bị đuổi ra khỏi cửa.”

    “Một phế vật luôn bị mọi người ức hiếp, thân thể yếu kém, hắn thức tỉnh được võ hồn mới là chuyện lạ.”

    “Thật hoài niệm cuộc sống ức hiếp hắn khi trước, hắn giận mà chẳng dám nói gì chỉ biết biểu lộ ủy khuất, thật là một tên phế vật.”

    Trên quảng trường ngoại viện, rất nhiều ngoại môn để tử và ngoại môn tạp vụ đều đang cười nhạo Lục Vũ, biểu lộ chán ghét, ánh mắt khinh bỉ.

    Ba năm ở ngoại viện là ba năm Lục Vũ luôn bị mọi người ức hiếp.

    Lúc đầu thì hắn còn phản kháng, liều mạng đánh lại những người ức hiếp mình, đáng tiếc là thân thể hắn quá yếu, bất lực không thể phản kháng.

    Nghe thấy những lời trào phúng của mọi người, Lục Vũ híp mắt lại.

    Người hiền bị bắt nạt, ngựa hiền bị người cưỡi.

    Đây là một thế giới tôn sùng võ đạo, người không có thực lực chỉ có thể bị người khác ức hiếp.

    Đột nhiên, một thân ảnh ngăn cản đường đi của Lục Vũ.

    “Lục Vũ, ngươi mạnh dạn tới đây để rước nhục vào người à?”

    Đỗ Thuận, mười sáu tuổi, dáng người cao hơn Lục Vũ một chút, tam trọng mạch, thức tỉnh võ hồn được một năm, thường xuyên đi ức hiếp Lục Vũ.

    “Tránh ra!”

    Lục Vũ thần sắc hững hờ, ngữ khí lộ ra mấy phần lăng lệ.

    “Ngươi nói cái gì, dám kêu ta tránh ra, lớn mật.”

    Đỗ Thuận trừng mắt Lục Vũ, mặt tỏ vẻ không vui.

    “Cút!”

    Lục Vũ mắt sắt lẽm khiến Đỗ Thuận như bị ảo giác uy hiếp vô hình, cảm thấy kinh ngạc.

    “Tên súc sinh nhà ngươi cũng dám chống đối ta trước mặt mọi người, hôm nay trừ phi chui qua háng ta, băng không thì đừng hòng đi qua được một bước.”

    Đỗ Thuận nỗi trận lôi đình, mặc dù cảm giác được Lục Vũ dường như biến thành một người khác, nhưng chớp mắt liền bị cơn giận che mờ lí trí, giận dữ mắng mỏ.

    Ở gần đấy, tất cả mọi người cảm thấy ngạc nhiên.

    “Tên tiểu tử này sao tự nhiên to gan vậy?”

    “Hay trước đó hắn bị thứ gì đó kích thích trở nên ngu ngốc nên mới đi trêu chọc Đỗ Thuận không?”

    “Lớn gan thì ích gì, hắn tự gây họa rồi.”

    Lục Vũ nhìn quanh, từng gương mặt tươi cười khi thấy người khác gặp họa, hắn chẳng thèm để ý.

    “Tránh ra!”

    Lục Vũ cảnh cáo lần thứ hai.

    Đỗ Thuận khinh thường nói: “Không có cửa đâu, trừ phi ngươi bò qua!”

    Bắt ta bò qua háng ngươi?

    Lục Vũ cười lạnh, thật sự là lão hổ không phát uy, ngươi xem ta là mèo bệnh.

    “Không lăn bò thì ta liền tiễn ngươi đi một đoạn.”

    Lục Vũ bước ra một bước, đánh một quyền tới trước ngực Đỗ Thuận.

    “Ngươi còn dám động thủ?”

    Đỗ Thuận nhe răng cười, không thèm để tâm đến quyền kình của Lục Vũ, tiện tay đánh ra một chương ngăn lại.

    “Tên ngu Lục Vũ này lại dám đánh với Đỗ Thuận, thật không tự lượng sức mình.”

    “Đỗ Thuật đã mở ra tam trọng mạch, một quyền cũng nặng tới bốn trăm cân, Lục Vũ chỉ mới nhất trọng mạch sao đỡ nổi, ngu như heo.”

    “Chắc tức quá hóa điên, tính liều đây mà.”

    Mọi người trào phúng nhục mạ, đều cảm thấy Lục Vũ điên rồi.

    Lục Vũ thần sắc lạnh lùng, thân thể lùi ra sau, một quyền mới nãy chỉ để thăm dò thôi, song phương đều là tam trọng mạch, nhưng thân thể Đỗ Thuận cao to cường tráng hơn nên sức lực mạnh hơn Lục Vũ nhiều.

    “Quỳ xuống nhận lỗi!”

    Đỗ Thuận đấm ra một quyền, tự tin vô cùng, trong lòng đang nghĩ cách ức hiếp Lục Vũ.

    Nhất trọng mạch cũng dám khiêu khích mình, thật muốn chết.

    Lục Vũ cười lạnh, ánh mắt trong nháy mắt trở nên lạnh lùng vô ình, hắn là Thánh Hồn Thiên Sư, dù hiện tại cảnh giới không cao nhưng vẫn có thể hạ gục được Đỗ Thuận một cách dễ dàng.

    Xoải bước, lượn vòng, nghiêng người, ra quyền, Lục Vũ làm liền một mạch tránh được công kích của Đỗ Thuận, một quyền lao tới ngay trước mặt đối phương.

    Đỗ Thuận kinh hãi tột độ, gắng sức nghiêng đầu né tránh nhưng chậm đi nửa nhịp.

    “A... A...”

    Âm thanh đau đớn thê lương xé nát tâm can nghe như tiếng heo bị giết.

    Một quyền nặng bốn trăm cân của Lục Vũ đánh nát sống mũi Đỗ Thuận khiến đối phương tràn máu mũi, ngã ra sau hai trượng, máu me đầy mặt, hai mắt đầy lệ.

    Xung quanh, vô số người kinh ngạc há mồm trợn mắt, không thể tin nổi.

    “Ta bị hoa mắt thì phải, hay ta đang mơ nhỉ?”

    “Đỗ Thuận tam trọng cảnh lại bị Lục Vũ đánh ngã. Xong, xong, lúc trước ta còn ức hiếp hắn, giờ thì chết chắc rồi.”

    “Thảm rồi, thảm rồi, chắc là Lục Vũ đã thăng lên nhị trọng mạch, thậm chí là tam trọng mạch rồi, sau này chúng ta nên làm sao đây?”

    Giây phút này, rất nhiều ngoại môn đệ tử sợ hãi, những tên lúc trước từng ức hiếp Lục Vũ thì càng hoảng sợ hơn.

    Cảm nhận được biến hóa của mọi người xung quanh, Lục Vũ không khỏi cười lạnh, đám người này thật là sợ mạnh hiếp yếu.

    Lục Vũ nhanh chân bước tới chỗ thức tỉnh võ hồn, lên tiếng chào hỏi ngoại môn trưởng lão phụ trách thức tỉnh võ hồn, sau đó leo lên tế đàn bắt đầu nếm thử.

    Xung quanh, rất nhiều ngoại môn đệ tử nhìn Lục Vũ, âm thầm nghị luận sôi nổi.

    “Các ngươi nói xem tên Lục Vũ này có hy vọng thức tỉnh võ hồn không?”

    “Với những gì mà hắn biểu hiện trong lần giao chiến với Đỗ Thuận vừa rồi, e rằng thể thức tỉnh được đấy.”

    “Ta nhớ sáng hôm qua hắn còn bị người ta đánh cho một trận mà, sao hôm nay lại như biến thành người khác rồi thế?”

    Trên tế đàn, từng luồng linh lực dao động tràn vào trong cơ thể Lục Vũ, tiến thẳng tới huyệt thần hồn.

    Quá trình thai nghén võ hồn, mở huyệt thần hồn, đánh thức võ hồn gọi là thức tỉnh võ hồn.

    Lục Vũ vốn không cần phải làm như thế, nhưng hắn vẫn muốn nếm thử, mục đích là để hấp thu linh lực trên tế đàn để cường hóa võ hồn.

    Thân là ngoại môn tạp dịch, Lục Vũ không có tài nguyên gì trong người cả, nên hắn phải nắm chắc mỗi cơ hội mà mình có.

    Thức tỉnh võ hồn cần trận pháp và tế đàn kết hợp lại, trận pháp có thể cung cấp năng lượng cho tế đàn, cho nên với Lục Vũ thì đây là một cơ hội rất tốt để tu luyện.

    Lục Vũ đang áp chế võ hồn, toàn lực hấp thu linh lực trên tế đàn, mãi đến khi gần hết thời gian quy định mới thả võ hồn ra.

    “Nhìn kia, không ngờ hắn thức tỉnh được võ hồn!”

    Rất nhiều ngoại môn đệ tử kinh ngạc hô lên, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

    Ngoại môn trưởng lão cũng cảm thấy ngạc nhiên không thôi, vốn tưởng Lục Vũ sẽ thất bại, ai ngờ hắn lại thành công ngay lúc hết giờ.

    “Hoàng cấp nhị phẩm, thảo hồn.”

    Ngoại môn trưởng lão tuyên bố võ đẳng cấp võ hồn của Lục Vũ, dẫn tới một hồi nghị luận.

    “Hoàng cấp nhị phẩm cũng không tệ, chỉ tiếc lại là thảo hồn.”

    “Thảo hồn này không thể lên được Võ Tông, chỉ có tác dụng khi người sở hữu là một Luyện Đan sư mà thôi.”

    “So với thú võ hồn thì võ hồn của hắn chỉ để làm nền thôi.”

    Mọi người cũng không coi trọng Lục Vũ, dù hắn đã thức tỉnh võ hồn thành công trở thành ngoại môn đệ tử, nhưng tĩnh võ hồn từ đầu đến cuối đều bị mọi người kỳ thị.

    Lục Vũ lạnh lùng cười một tiếng, không thèm để ý, hắn là Hồn Thiên sư, bất kỳ võ hồn gì ở trong tay hắn cũng đều có thể nghịch thiên cải mệnh!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 139 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,adung,angels,annguyen7682,aolong,B&T,bangbeng,beyeu008,bibobibolove,blackst0rm,bopbii,boynghich,camap,camap_14,caohuuphuc,caovan,choncon,chuchuotden,chuoicvc,chutuocst,Con nhà nghèo,congckm,cs46kid,cvphu,cyon,Daigai_1982,dangnhuduan,danieldangz,demondance,Dikz,dolekim,dollar3206,dombz,dotiensy,echbeo,ga122,ghenhj,giang2011,giangkheo,Gintoki,guiliano,haiduong22_07,hellflame4168,hellsing,hieusol,hieu_beogam,hoangche,hoanlamthao,hongliendang,huan1995hn,Humannity,hungkinh,huycan,hvktqs1234,ian2222,jabba,Jasmin,KỷYênNhiên,khanh1202,KIEMKHACH 01,kitty2003,koolmaster,kphan,lacloit,lamtac1981,lamtrung34,langtu3399,lengthdong,lien_huong,likeadevil,liutiu88,loccoc,longbai76,longkhau,lordboo192,loveland,lpcuong0411,Luuhuong,meocaott,minhlonghh,minhvu2504,mopie,mucdinhnguyen,nghiencuusinh,ngocthuan72,noknowanyone,petomo,phongbom,phongvu9x,pnhuy,Quangtrung,roseghost,ruoigiabattu,ruouthit,S7Song,samuen,sexylove,sg_vt2006,sleep,solamsatthu,son hung,songvu71,Sonnhan,swolf,t1111t,ta0thubg,taandta,tathanhbao1996,Tử Dạ,tbluong,thach hao,thanh281292,Thần Nam,Thủy Nguyệt,theking1,thienhavodoi,thienlang1987,thienlong1988,thuongde7,tieudaotu_666,toinhaydo,tomhaly,tomnhi,tqbq88,tr4nng0cm4i,travinh19,trucchap,trung1223,truongnt,tuchienday,Vô__Tình,vo duy trung,voccatymer,vungtroicuabo,xibo,xiugun,xuan can,ynhi123,Độc Cô Phong,
  9. #5
    Xinh Xinh's Avatar
    Xinh Xinh Đang Ngoại tuyến Con nhà nghèo
    Ngoan hiền học giỏi

    Trạng nguyên
    Con nhà người ta
    Ngân thủ phi vũ
    Ngày tham gia
    Jun 2010
    Đang ở
    Biển trời mênh mông
    Bài viết
    13,114
    Xu
    1

    Mặc định

    Chương 04: Tiếu lý tàng đao

    Edit: Con nhà người ta
    Nguồn: www.tangthuvien.com

    Giữa trưa, Lục Vũ và những đệ tử thức tỉnh võ hồn khác cùng đi theo trưởng lão tới ngoại viện đăng ký, buổi chiều sẽ phân từng người theo từng loại võ hồn đến các tông trong môn.

    Trên Chiến Hồn đại lục, thú võ hồn chiếm tỉ lệ 90%, tĩnh võ hồn chiếm khoảng dưới 10%, khí vũ hồn thì hiếm như phượng mao lân giác, nguyên vũ hồn gần như trăm năm khó gặp một lần.

    Nội ngoại môn Thanh Sơn tông đều phân chia Võ tông, Đan tông, Hồn tông, Tĩnh tông.

    Võ tông chỉ thu nhận đệ tử sở hữu thú võ hồn, là chủ lực của một phái, số người nhiều nhất, cao thủ nhiều như mây.

    Đan tông nhưng đệ tử sử dụng thú võ hồn và tĩnh võ hồn, mục đích là bồi dưỡng Luyện Đan sư.

    Hồn tông điều kiện hà khắc, chỉ lấy tĩnh võ hồn, trọng điểm bồi dưỡng Hồn Thiên sư.

    Tĩnh tông thì là chỗ giành cho những đệ tử không thể gia nhập Đan tông lẫn Hồn tông, thân phận thấp nhất tứ tông, thuộc loại vô dụng mà bỏ thì lại tiếc.

    Sau khi ăn xong, Lục Vũ đứng một mình trên quảng trường ngoại viện, không một đệ tử nào dám đứng chung với hắn, tất cả đều ở đằng xa chỉ trỏ, đàm luận Lục Vũ.

    Lục Vũ không quan tâm, ba năm bị ức hiếp, không bạn bè sớm tập thành thói quen cho hắn.

    Thức tỉnh võ hồn, nhân sinh thay đổi, Lục Vũ đang suy nghĩ con đường tương lai, bên tai lại vang lên trận trận tiếng kinh hô.

    Ở một phía khác của quảng trường, lúc này có ba người đi tới.

    Người cầm đầu mười bốn mười lăm tuổi, toàn thân áo trắng, trên mặt khóe miệng khẽ nhếch, nụ cười kia cho người ta một loại cảm giác âm lãnh.

    Sau người đàn ông đó là hai thiếu niên mặc áo xanh khoảng mười sáu mười bảy tuổi, thân hình cao lớn, mặt tươi cười, bộ dáng a dua nịnh hót.

    “Là Ngô Anh kiệt, nghe nói hắn vừa mới tấn thăng thành nội môn đệ tử, ngày mai sẽ tới nội viện báo danh.”

    “Hai ngày trước hắn vừa mới tròn mười lăm tuổi, nghĩ không ra nhanh như vậy liền tấn thăng làm nội môn đệ tử, ta nhớ hắn đến Thanh Sơn tông mới hơn một năm đi, đơn giản chính là thiên tài a.”

    “Ngô Anh Kiệt đến từ Ngô thành, cha hắn một năm trước đoạt được chứng thành chủ, hắn là thiếu thành chủ hàng thật giá thật. Hắn tới đây chỉ sợ là nhắm tới Lục Vũ… hắc hắc… có trò hay để xem rồi.”

    Xung quanh, rất nhiều đệ tử đang nghị luận, bộ dáng tươi cười trên nỗi đau của người khác, thỉnh thoảng quay đầu nhìn xem Lục Vũ, không che giấu chút nào vẻ chán ghét và sự khinh bỉ trong lòng.

    Lục Vũ ngẩng đầu chán ghét nhìn Ngộ Anh Kiệt đang tự phụ kiêu ngạo kia.

    “Lục Vũ, nghe nói ngươi đã thức tỉnh võ hồn, ta cố ý tới chúc mừng ngươi trước đấy.”

    Ngô Anh Kiệt một mặt mỉm cười, đáy mắt lại hiện lên một tia âm lãnh.

    Xung quanh, đám đệ tử đứng xem đều sững sờ, vốn cho rằng Ngô Anh Kiệt đến cười nhạo Lục Vũ nhưng không ngờ lại tươi cười chúc mừng như thể hai người là bạn tốt của nhau.

    Lục Vũ biểu lộ hờ hững, lạnh lùng nói: “Tĩnh võ hồn có cái gì đáng giá chúc mừng?”

    Ngô Anh Kiệt ánh mắt khẽ biến, trong lòng không vui, nhưng tiếu dung không giảm, ha ha cười nói: “Chí ít không cần bị đuổi ra khỏi cửa, có thể tại Thanh Sơn tông tiếp tục tu luyện, ngày khác nhất định có thể trở nên nổi bật.”

    Lục Vũ nhíu mày, tên Ngô Anh Kiệt tiếu lý tàng đao, đến tột cùng trong lòng hắn có mưu đồ gì?

    “Ngươi lo lắng ta bị đuổi ra khỏi tông môn, trở lại Ngô thành, uy hiếp đến chức thành chủ của phụ thân ngươi à.”

    Ngô Anh Kiệt miệng cười đờ ra, nhưng chớp mắt liền khôi phục bình tĩnh.

    “Ngươi nghĩ gì lạ thế, ta thật tâm đến chúc ngươi mà, đồng thời cũng muốn giúp ngươi.”

    Lục Vũ cười lạnh, quỷ mới tin lời nói này?

    Ngô thành đổi chủ, phụ thân Lục Chiến của Lục Vũ không rõ sống chết, một năm trước phụ thân của Ngô Anh Kiệt lại đoạt đi chức thành hẳn là bị không ít người phản đối.

    Lục Vũ mặc dù chỉ là một tên phế nhân, nhưng một khi hắn trở lại Ngô thành, chắc chắn sẽ được bộ hạ cũ của Lục Chiến ủng hộ, từ đó gây thêm chuyện, dẫn phát mâu thuẫn.

    Phụ thân Ngô Anh Kiệt mới đoạt được chức thành chủ có một năm nên thế cục tất nhiên bất ổn, hắn không muốn Lục Vũ bị đuổi khỏi tông môn nên mới vui vẻ tới đây chúc mừng đối phương.

    “Giúp ta?”

    Lục Vũ trong lòng sáng tỏ, thu hồi vẻ căm thù, bây giờ Ngô Anh Kiệt thế là nội môn đệ tử, vạch mặt trước mặt mọi người thì người thua thiệt là mình.

    Ngô Anh Kiệt thấy sắc mặt Lục Vũ tốt lên, khẽ cười nói: “Chiều nay chẳng phải ngươi sẽ được phân môn sao? Ngày mai ta đi nội viện báo cáo, nhưng trước khi đi có thể giúp ngươi đả thông quan hệ. Tứ tông ngoại môn, với tình huống của ngươi khả năng cao sẽ bị phân đến Tĩnh tông, không thể tới được Võ tông. Nhưng ta có thể giúp ngươi trăm phần trăm tới được Võ tông, chỉ cần sau này ngươi cố gắng, đồng dạng có thể một bước lên mây.”

    Lục Vũ sững sờ, tiến vào Võ tông, hắn thật đúng là không có nghĩ qua vấn đề này, bởi vì chuyện đó căn bản không thể xảy ra.

    “Vì sao lại giúp ta?”

    Ngô Anh Kiệt cười nói: “Bởi vì chúng ta đều đến từ Ngô thành.”

    Vỗ vỗ vai Lục Vũ, Ngô Anh Kiệt tiêu sái quay người dẫn hai ngoại môn đệ tử rời đi.

    Lục Vũ nhìn bóng lưng Ngộ Anh Kiệt xa dần, trên mặt lộ ra hơi khí lạnh.

    “Mặc kệ ngươi có âm mưu gì, ta cũng sẽ không để ngươi như ý.”

    Lục Vũ sống hai kiếp sao có thể bị một đứa trẻ mười lăm tuổi như Ngô Anh Kiệt lừa dối được?

    Mặc dù tạm thời chưa đoán ra ý đồ của Ngô Anh Kiệt, nhưng Lục Vũ vẫn phải đề cao cảnh giác.

    “Lão đại, lúc nãy ngươi diễn tuồng gì thế? Chẳng phải nói muốn đối phó Lục Vũ à, sao lại chúc mừng hắn, còn tốn công phí sức giúp hắn vào Võ tông nữa?”

    Trương Đại Lực vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, sau khi rời khỏi quảng trường liền nhịn không được cất giọng hỏi.

    Ngô Anh Kiệt cười lạnh nói: “Ngươi biết cái gì, đối phó Lục Vũ đơn giản lắm, một ngón tay của ta cũng đủ bóp chết hắn rồi, nhưng như thế sẽ bị mọi người chỉ trích. Ta lập tức phải đi nội môn báo danh rồi, lúc này há có thể để lại nhược điểm?”

    Một bên, Lý Tiểu Ba nói: “Coi như ngươi không tiện xuất thủ, cũng có thể để chúng ta âm thầm ra tay a, sao phải nịnh nọt dẫn hắn tới Võ tông?”

    Ngô Anh Kiệt cười nói: “Đây chính là chỗ cao minh của ta, ta ở ngoại môn Võ tông có sức ảnh hưởng rất lớn, chỉ cần Lục Vũ tiến vào Võ tông, hắn sẽ như cá trong chậu, chắc chắc phải chết. Cha ta cướp đoạt chức thành chủ phí không ít sức lực, bây giờ còn nhiều người phản đối, nếu như ta giết chết Lục Vũ thì phụ thân ta sẽ dễ thở hơn. Bởi vậy, Lục Vũ chết là chuyện hợp tình hợp lý, không bị mọi người nghi ngờ.”

    Trương Đại Lực khen: “Lão đại thực là thông minh tuyệt đỉnh.”

    Lý Tiểu Ba cười nói: “Lục Vũ đáng thương lại không biết gì, cảm động đến rơi lệ nhưng nào biết được đã bị lão đại đưa vào trong, cuối cùng sẽ chết không có chỗ chôn.”

    Ngô Anh Kiệt cười to, tính cách âm lãnh hắn thích nhất là dùng âm mưu quỷ kế.

    Buổi chiều giờ mùi ba khắc, đệ tử đến ngoại viện báo cáo tập hợp trên quảng trường, chờ phân tông.

    Đột nhiên, từ xa truyền đến những tiếng hô trầm thấp khiến Lục Vũ chú ý.

    “Nhìn kìa, cô ta… thật đẹp a…”

    Nơi xa, một nam một nữ chậm rãi đi đến, hai người như kim đồng ngọc nữ trong tranh, nam anh tuấn cao sang, nữ mỹ lệ thoát tục, ai cũng hâm mộ.

    Lục Vũ quay đầu nhìn lại, gương mặt bình tĩnh của hắn dần lộ lên vẻ phứt tạp, khuôn mặt quen thuộc kia, thân ảnh tiêu hồn kia, dù đã sớm bỏ hắn mà đi, nhưng tại thời điểm này, hắn vẫn có chút lưu luyến.

    “Là nội môn đệ tử Vân Nguyệt Nhi, một trong tam đại mỹ nữ của Thanh Sơn tông!”

    “Nghe nói nàng ta và Lục đến từ cùng một nơi, trước kia tình cảm thắm thiết, đáng tiếc Lục Vũ là một tên phế vật, mà Vân Nguyệt Nhi thiên tư xuất chúng nhanh chóng trở thành nội môn để tử nên liền chia tay hắn.”

    “Lần này có trò hay để nhìn, bạn gái ngày xưa giờ thành nữ thần, còn đi cùng một sư huynh tuấn tú phi phàm, ta thấy tên Lục Vũ kia hẳn là không còn mặt mũi nào mà nhìn người đâu.”

    Những tiếng cười nói giễu cợt liên tục vang lên bên tai, tất cả đang cười trên nỗi đau của hắn, hận Lục Vũ sao không biết xấu hổ mà chết đi.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 142 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,adung,angels,annguyen7682,aolong,B&T,bangbeng,beyeu008,bibobibolove,blackst0rm,bopbii,boynghich,camap,camap_14,caohuuphuc,caovan,choncon,chuchuotden,chuoicvc,chutuocst,Con nhà nghèo,congckm,congthattinh,cs46kid,cvphu,cyon,Daigai_1982,dangnhuduan,danieldangz,dauchanlangtu1,demondance,Dikz,dolekim,dollar3206,dombz,dotiensy,dzungdev,ga122,ghenhj,giang2011,Gintoki,guiliano,haiduong22_07,hellflame4168,hellsing,hieusol,hieu_beogam,hoangche,hoanlamthao,hongliendang,huan1995hn,Humannity,hung95,hungkinh,huycan,hvktqs1234,ian2222,jabba,Jasmin,KỷYênNhiên,khanh1202,kitty2003,koolmaster,kphan,lacloit,lamtac1981,lamtrung34,langtu3399,lengthdong,lien_huong,likeadevil,liutiu88,loccoc,longbai76,longkhau,longnguyen_tb,lordboo192,loveland,Luuhuong,meocaott,minhlonghh,minhtamnguyet,minhvu2504,mopie,mucdinhnguyen,nghiencuusinh,ngoclonglong,ngocthuan72,noknowanyone,petomo,phongvu9x,pnhuy,Quangtrung,roseghost,ruoigiabattu,ruouthit,S7Song,samuen,sexylove,sg_vt2006,sleep,solamsatthu,son hung,songvu71,Sonnhan,swolf,t1111t,ta0thubg,taandta,tathanhbao1996,Tử Dạ,tbluong,thach hao,Thần Nam,Thủy Nguyệt,theking1,thienhavodoi,thienlang1987,thienlong1988,thuongde7,tieudaotu_666,todoty,toinhaydo,tomhaly,tomnhi,tqbq88,tr4nng0cm4i,travinh19,trucchap,trung1223,truongnt,tuchienday,Vô__Tình,ventus,vo duy trung,voccatymer,vungtroicuabo,xitrumscn,xiugun,xuan can,ynhi123,Độc Cô Phong,
Trang 1 của 57 1231151 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status