Hệ thống giang hồ trong Thương Hải
Đã là truyện kiếm hiệp thì phải có một thế giới giang hồ trong nó, bài viết này giới thiệu về thế giới giang hồ trong Thương Hải, hệ thống phân cấp cùng những nhân vật “máu chiến nhất” (cho đến hiện tại, nhưng chắc trong chuyện không thể “sinh” ra môn phái nào lợi hại hơn được nữa.)
Trong Thương Hải thì giang hồ gồm hai thế lực chủ yếu là Đông Đảo và Tây Thành, ngoài ra còn có Kim Cương Môn (thực ra cũng chỉ có 1-2 người thôi), miễn cưỡng tính thêm thì còn có chùa Tam Tổ.
Xuất hiện trước tiên trong chuyện là người của Tây Thành.
1. Tây Thành:
Tây Thành là tên chỉ một ngôi thành tên là “Đế Chi Hạ Đô”, là một tòa thành “rộng lớn khoáng đạt trên núi Côn Lôn”, nhưng người giang hồ so sánh nó với Đông Đảo nên có tên như trên.
Tổ sư của Tây thành tên là Lương Tư Cầm, thường được gọi là Tư Cầm tiên sinh, là một người trí dũng vô song, không màng danh lợi đã từng giúp cho Chu Nguyên Chương lấy được thiên hạ nhưng sau chỉ vì sáu chữ “Hạn hoàng quyền, Ức nho thuật” không thể làm được mà ôm mối hận chết đi trên đỉnh Côn Lôn. Trước khi chết đi Tư Cầm tiên sinh đã đốt đi công sức của cả đời mình, lấy ra tám bức họa tượng chia cho tám đệ tử còn nói thêm “Bát đồ hợp nhất, thiên hạ vô địch”, cũng chỉ vì lời nói này của tiên sinh mà đệ tử đời sau của Tây Thành đánh nhau không ít lần, chẳng hiểu Tư Cầm tiên sinh tài trí như thế mà lúc đó còn hồ đồ như vậy, chẳng lẽ già quá hóa lú lẫn rồi sao?
Trong Tây Thành có bát bộ giữ tám bức họa tượng tổ sư, trên mỗi họa tượng thực ra cũng chỉ có một dòng tám chữ viết lộn xộn thôi. Tám bộ này là “Thiên, Địa, Phong,Lôi, Sơn, Trạch, Thủy, Hỏa” đều là do Chu Lưu Lục Hư công một phân thành tám chia cho tám người.
Trong bát bộ thì danh xưng là: “Nhất trí, nhất sinh, nhị thủ, tứ công”, nghĩa là: “Nhất trí chỉ Thiên bộ, người đứng đầu Thiên bộ trí thức tối cao, chính là mưu chủ của Tây Thành, nhất sinh chỉ Địa Bộ, người đứng đầu Địa bộ thường là nữ, thường được gọi là Địa mẫu, tương truyền y thuật cực cao, có khả năng sinh vạn vât. Nhị thủ chỉ Sơn, Trạch lưỡng bộ hai bộ này thường trấn hạ Đế Hạ Chi Đô, ít khi rời khỏi núi Côn Luân.Khiến cho Đông Đảo đau đầu nhất là tứ công Thủy, Hỏa, Phong, Lôi chủ về công kích, hai trăm năm qua cao thủ Đông Đảo chủ yếu mất mạng về tay những bộ này.”
1.1. Thiên bộ: Người đứng đầu là Trầm Chu Hư, biệt hiệu là Trầm Thiên Toán, hay bị gọi là “lão Trầm què”, do hai chân bị phế phải ngồi xe lăn, võ công của Thiên Bộ thâm sâu rộng lớn, nổi tiếng có “Thiên La liễu chỉ kiếm”, trận thế Thiên La, võ công Tinh La Tán Thủ truyền từ Lương Tiêu lại. Ngoài ra Thiên Bộ còn có Lục đại kiếp nô nổi danh thiên hạ. Thiên bộ xứng danh với chữ “trí” vậy.
1.2. Địa bộ: Đứng đầu là Địa Mẫu Ôn Đại, chưa xuất hiện trong truyện nhưng là người có ơn với nhiều người (Tả Phi Khanh, Cốc Thần Thông,…) Nhân vật của Địa bộ xuất hiện nhiều nhất là Tiên Bích, võ công có khả năng điều khiển đất, thực vật, y thuật cao minh, xưa nay thường là người điều hòa các mâu thuẫn ở trong Tây Thành. Trong địa bộ còn có một đệ tử phản bội là Diêu Tình.
1.3. Sơn bộ: Bộ chủ biệt danh Tướng Quân, được tác giả miêu tả:“chỉ thấy xa xa có một hán tử khổng lồ đi đến, người cao cả trượng như một ngôi tháp sắt, bắp thịt cuồn cuộn lộ ra dưới vạt áo bằng vải xanh, râu đầy mặt cứng như cương châm dựng đứng lên khi ông ta trợn mắt, khóe miệng ngậm một cái tẩu thuốc bằng đồng thau to bằng cánh tay người, đầu tẩu thuốc ánh hồng lấp lóe, khói trắng như mây từ lỗ mũi khổng lồ kia ngoằn nghoèo phun ra.”.Võ công của Sơn bộ hung mãnh, da thịt dày, đã từng đánh nhau với Lục Tiệm, tuy thua nhưng cũng khả quan nhưng cần kết hợp với Trạch bộ mới phát huy hết uy lực. Có chiêu ném đá khí lực rất lớn. Ngoài ra còn có chiêu dùng …mông tấn công, “không gì là không phá được.”
1.4. Trạch bộ: Bộ chủ họ Sa biệt danh Hãm Không luôn đi cùng với Tướng Quân, người tuy nhỏ nhưng võ công cũng cao cường, ở trong bùn là sở trường, tác giả miêu tả: “ông già nhỏ bé ngồi trên vai trái, ông ta gầy bé quắt queo, râu tóc lưa thưa, ngậm một cái tẩu thuốc bằng bạc trắng thở ra cũng chẳng khác gì sương mù.”, “ông già đó hình dáng giống như Sa Thiên Hoàn nhưng thân thể lại gầy nhỏ hơn nhiều, mặt mày cũng có vẻ chính trực lẫm liệt hơn.”. Tính tình hơi quái dị nhưng là người tốt, đã từng thua dưới tay Lục Tiệm tuy Lục Tiệm đã chịu không ít khổ sở.
1.5. Thủy bộ: Chỉ xuất hiện một nhân vật nhưng đã chết, có trận thế “(quên tên)…” dùng thây người làm thành những chiến binh vô cùng âm độc. Nói chung vì luyện bí thuật quá độc ác nên đã bị Vạn Quy Tàng tận diệt.
1.6. Hỏa bộ: Sau khi Vạn Quy Tàng giả chết là bộ có thực lực nhất, nhưng vì dồn ép những bộ kia quá lên cuối cùng bị phục kích chết hết, chỉ còn mỗi mình Ninh Bất Không là bộ chủ mù lòa. Võ công ứng vào chữ “hỏa”, có tuyệt chiêu bí truyền Mộc Phích Lịch dùng thân gỗ làm thuốc nổ, Chu Lưu Hỏa Kình hừng hực đáng sợ. Nói thêm, Ninh Bất Không cũng là người cơ trí, lão đã tự xưng về cơ trí cả Trung Nguyên chỉ kém một người (lúc này Vạn Quy Tàng đã chết), ám chỉ cơ trí chỉ sau Trầm Chu Hư. Ninh Bất Không là người hành sự quyết đoán, độc ác, lắm mưu nhiều kế, ngoài ra còn đặc biệt giỏi sáu tư quẻ Chu Dịch, trong truyện khi lão đã bói thì ít (chưa bao giờ) sai.
1.7. Phong bộ: Bộ chủ Tả Phi Khanh, võ công ứng vào chữ “phong”, biệt danh Phong Quân Hầu. Võ công lừng danh có Phong Điệp Chi Thuật( thuật điều khiển bướm gió), khinh công lừng danh thiên hạ, đã từng không phân thắng bại về khinh công với Địch Hy trong Ngũ Tôn của Đông Đảo, ngoài ra còn có khả năng bay lượn nhờ một cái ô, khả năng truy tung giỏi nhất thiên hạ. Tả Phi Khanh là người không thích náo nhiệt, xưa nay chỉ có Ngu Chiếu, Tiên Bích là bạn, từng vì Tiên Bích mà đấu với Ngu Chiếu một trận bất phân thắng bại. Tả Phi Khanh cũng là người tài hoa hơn người. Võ công phối hợp với Lôi bộ thi triển Phong Lôi chuyển sinh có thể trị thương rất tốt. Nhận xét về võ công của họ Tả: “Phong Quân Hầu tính tình lạnh nhạt nhưng lại lưu luyến những điều nhỏ nhặt, không đủ chí tiến thủ nên mạnh về đánh vào chỗ yếu của kẻ địch nhưng không thể tìm chiến thắng trong nguy hiểm.”
1.8. Lôi bộ: Bộ chủ Ngu Chiếu, biệt danh Lôi Đế Tử, tính tình nóng nảy, ham thích uống rượu, đã từng kết huynh đệ với Cốc Chẩn. Võ công thành danh thì có Lôi Âm Điện Long có dương, có âm. Đối thủ bình sinh là Diệp Phạm, hai người đánh đã mười trận mà không ai chiếm được phần hơn. “Lôi Đế Tử tình tình cứng rắn rõ ràng nhưng lại lỗ mãng, còn võ công thì hùng mạnh có thừa mà không đủ tinh tế.” Tình cảm với Tiên Bích không đi đến đâu chỉ vì võ công Lôi Âm Điện Long không được gần nữ sắc.
Ngoài ra trong Tây Thành còn có kì tài Vạn Quy Tàng từ trong kinh doanh mà ngộ ra được thiên đạo, luyện được Chu Lưu Lục Hư công thống nhất Tây Thành tận diệt Đông Đảo, nhưng lại bị võ công phản lại không thể dùng được võ công. Tuy mới thoát khỏi kiếp nạn này nhưng chưa xuất hiện trở lại.
Tây Thành ngoài những nhân vật kể trên ra thì cũng không còn ai đáng kể.
(*) Chu Lưu Lục Hư, hoặc Châu Lưu Lục Hư công là một, do dịch giả dịch khác nhau?
(còn nữa)