TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Kết quả 1 đến 4 của 4

Chủ đề: Tu La Thiên Đế - Thí Nghiệm Chuột Bạch - EDIT

  1. #1
    guiliano Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Thông Ngữ học đồ
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    5,147
    Xu
    1,000

    Mặc định Tu La Thiên Đế - Thí Nghiệm Chuột Bạch - EDIT

    Tu La Thiên Đế
    修罗天帝




    _๑۩۞۩๑_Link_๑۩۞۩๑_

    Thể loại: Đông phương huyền huyễn
    Tác giả: Thí Nghiệm Chuột Bạch
    Tình trạng: Đang ra



    Giới thiệu:

    Tám năm trước, Lôi Đình Cổ Thành một đêm kinh biến, thiếu thành chủ Tần Mệnh giải vào Thanh Vân Tông làm nô, 20 vạn dân chúng đuổi vào Đại Thanh Sơn làm nô.

    Tám năm sau, Tôi Linh nhập Vũ, Tu La thức tỉnh, thiếu niên bất khuất nghịch thiên quật khởi.

    Cho ta một thanh đao, có thể phá thương khung, cho ta một thanh kiếm, có thể chỉ trời cao. Kim lân há là vật trong ao, nhất ngộ phong vân liền hóa Long.

    Khi Tu La, Bất Tử Vương, Lôi Đình Chiến Tôn, Cổ Hải Man Hoàng...mỗi người phong hào rơi vào trên thân Tần Mệnh , thiếu niên một thân ngông nghênh này đạp trời mà đi, dẫn dắt một đám bạn thân hồng nhan, ngạo chiến bát hoang, quét ngang lục hợp, soạn nhạc một khúc vui buồn lẫn lộn nhiệt huyết hành khúc.
    Cảnh giới: Linh Vũ , Huyền Vũ , Địa Vũ, Thánh Vũ, Thiên Vũ, Hoàng Vũ, Tiên Vũ

    -Truyện cùng tác giả:

    • Võ Thần Phong Bạo

      Chiến Thần Niên Đại



    Rảnh rỗi lập cái topic. Còn chừng nào edit, tốc độ ra sao thì hên xui . Khuyến mãi 1 chương đầu đã xong để test thoai

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi guiliano, ngày 03-03-2017 lúc 13:16.
    ---QC---
    Em chỉ là giấc mộng thoáng qua thôi------------------------
    --------------------------Khi anh tỉnh thì mộng đã tan rồi .............


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Thiên Lôi,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  3. #2
    guiliano Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Thông Ngữ học đồ
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    5,147
    Xu
    1,000

    Mặc định

    Chương 01: Tần Mệnh
    ----o0o----
    Tác giả: Thí Nghiệm Chuột Bạch


    "Vì sao bắt ta lui ra? Lần chọn lựa này của Vũ Tông các là với tất cả đệ tử bình thường của Thanh Vân tông, tất nhiên bao quát ta - Tần Mệnh!" Tần Mệnh đứng đối diện với nữ trưởng lão xinh đẹp, lãnh ngạo ở trên đài cao. Nhưng kết quả của sự kiên trì của hắn là ánh mắt lạnh lùng của nữ trưởng lão , là một ít tiếng cười nhạo ở dưới đài.

    "Đừng tự tìm khó xử cho mình, lùi xuống." Nữ trưởng lão quát lạnh lần thứ ba.

    "Ta, Tần Mệnh, tiếp thu vòng sát hạch thứ nhất ! Trưởng lão Sở Hoa , xin mời?" Tần Mệnh không để ý ánh mắt của mọi người, vừa đúng mực.

    "Không biết tốt xấu!" Nữ trưởng lão hừ lạnh, khí thế võ đạo tràn đầy trên tay bao phủ Tần Mệnh, giống như một tảng đá nặng trăm cân giáng xuống từ trên trời, lần lượt đập vào trên người hắn.

    Tần Mệnh rên khẽ nhưng vẫn kháng cự ngoan cường mà đứng ở giữa đài cao. Hắn liếc nhìn lư hương cách đó không xa, chỉ cần có thể kiên trì thời gian nửa nén hương xem như là thông qua vòng sát hạch thứ nhất. Sau đó tham gia tiếp vòng thi đấu khiêu chiến, tranh giành ba mươi tiêu chuẩn tiến vào Vũ Tông các.

    Nữ trưởng lão phát lực mà nét mặt không hề có một chút cảm xúc. Khí thế phóng thích ra chồng chất từng tầng một, một lát sau liền tăng tới ba trăm cân.

    Tần Mệnh cắn chặt hàm răng, vẫn chống lại ngoan cường như cũ, không nhúc nhích.

    Lúc này, tiếng cười nhạo dưới đài dần biến thành kinh ngạc, vậy mà hắn chống chịu được?

    Nữ trưởng lão nhìn Tần Mệnh một cách lạnh lùng, khí thế thả ra càng ngày càng mạnh, giống như từng tảng đá một liên tục đập xuống lên người Tần Mệnh.

    Ba trăm cân? Bốn trăm cân? Năm trăm cân? Sáu trăm cân. . .

    Tần Mệnh vững vàng mà đứng, quật cường mà chịu đựng, con mắt nhìn chòng chọc vị trưởng lão ở trước mặt. Nhưng khi lực lượng lên tới tám trăm cân đè nặng bao phủ toàn thân, thân thể của hắn bắt đầu run rẩy, hai mắt bắt đầu ửng hồng, khóe miệng chảy ra tia máu đỏ tươi.

    "Mệnh là cái gì? Đây chính là mệnh của ngươi." Ánh mắt nữ trưởng lão khinh thường, chuẩn bị kết thúc trò hề này.

    Nhưng mà. . .

    "Mệnh của ta không tới phiên ngươi đến quơ tay múa chân." Một luồng khí sáng đỏ từ trong cơ thể Tần Mệnh bộc ra, thổi bay cát bụi dưới chân. Hai chân hắn đang rung động, thân thể cũng run rẩy, theo luồng khí xung kích, một mảnh hồ quang đột nhiên bùng lên trên toàn thân.

    "Linh lực hiện ra ở ngoài?" Toàn trường ồ lên, vô số thiếu nam thiếu nữ giật mình che miệng lại.

    "Linh lực hiện ra ở ngoài , Tôi Linh nhập Vũ, hắn vậy mà đột phá cảnh giới Tôi Linh?"

    "Lôi? Linh lực của hắn vậy mà có thể ngưng tụ thành lôi?"

    "Khá lắm, thiên phú quả nhiên kinh người!"

    Sắc mặt đám đệ tử tinh anh ở xa xa dồn dập thay đổi , ánh mắt kinh ngạc, thật không thể tin! Nhưng nhìn Tần Mệnh trước mặt quật cường kiên trì, lại lắc đầu tiếc hận. Đây là tội gì? Ngươi rất rõ ràng ngươi không thể thông qua lần kiểm tra này, thì không nên đến đây tự rước lấy nhục, đây là mệnh, mệnh của ngươi.

    Các thiếu niên thiếu nữ dưới đài lắc nhẹ đầu, cuộc kiểm tra ngày hôm nay là với đệ tử bình thường toàn tông để tranh cử tiêu chuẩn tiến vào Vũ Tông các. Nơi đó là bảo địa của Thanh Vân tông, bên trong trưng bày lượng lớn võ pháp. Bình thường chỉ mở ra đối với đệ tử tinh anh, nhưng nửa năm sẽ mở ra một lần cho đệ tử bình thường. Với bọn họ thì đây một hồi cơ duyên, hơn ngàn người tranh nhau tiến vào bên trong.

    Cơ hội quý giá như vậy , người người đều muốn tranh thủ, làm sao có khả năng tặng cho con trai một kẻ có tội như ngươi?

    Dù cho ngươi rất ưu tú! Ưu tú hơn phần lớn mọi người!

    Nhưng vậy thì sao? Ngươi là con trai kẻ có tội, ngươi là đến chịu khổ, không phải đến để rèn luyện.

    Nữ trưởng lão nhìn Tần Mệnh, có chút thương tiếc trong mắt, nhưng nhiều hơn lại là lạnh lẽo: "Một lần cuối cùng, ngươi từ bỏ hay không?"

    "Không có khả năng! Ta có thể kiên trì nửa nén hương liền có thể thông qua kiểm tra! Thông qua kiểm tra, ta liền có thể đi vào vòng thứ hai." Tần Mệnh quật cường chịu đựng áp lực nặng nề, hồ quang chói mắt tán loạn toàn thân. Hắn liếc nhìn lư hương trên võ đài, nhanh lên, mau tới thời gian.

    Nhưng mà...

    Tay phải đang giơ ngang của nữ trưởng lão đột nhiên nắm chặt, một luồng sóng khí có thể thấy rõ ràng tràn ra từ thân thể nàng, uy thế bàng bạc giống như tòa núi nhỏ đập vào trên người Tần Mệnh.

    "Phốc!" Trong kẽ răng Tần Mệnh ứa ra máu tươi, nằm nhoài trên mặt đất, cả khuôn mặt đỏ ửng, khí huyết trong cơ thể sôi trào.

    "Không thông qua!"

    Nữ trưởng lão ở trên cao nhìn xuống, tuyên cáo vận mệnh của Tần Mệnh .

    "Ngươi..." Tần Mệnh nằm trên mặt đất, thở dốc kịch liệt .

    Dựa theo quy củ kiểm tra, vị trưởng lão làm giám khảo cần phóng thích khí thế để áp chế người khiêu chiến. Bình thường nàng chỉ dùng khoảng hai phần mười khí thế là đã đủ để kiểm tra tiềm lực cùng nghị lực của người khiêu chiến. Người khiêu chiến chỉ cần kiên trì qua nửa nén hương xem như là biểu hiện ưu tú và thông qua, nhưng trong nháy mắt vừa rồi, chắc chắn nàng phóng ra đến bảy tám phần mười khí thế của mình.

    Một cường giả cảnh giới Địa Vũ như ngươi, ức hiếp một cái cảnh giới Linh Vũ như ta?

    Con đường tu luyện võ pháp chia cảnh giới thành Linh Vũ, Huyền Vũ, Địa Vũ, Thánh Vũ, Thiên Vũ, Hoàng Vũ, Tiên Vũ ... Trước khi tiến vào cảnh giới Linh Vũ cần trải qua quá trình Tôi Linh dài dằng dặc, chỉ có hoàn thành Tôi Linh mới có thể ngưng tụ thành linh thể tiến vào cảnh giới Linh Vũ.

    Mỗi cái cảnh giới đều có khác biệt một trời một vực, có khoảng cách khó có thể vượt qua. Với những đứa trẻ chưa đầy mười lăm tuổi như bọn hắn, có thể kiên trì thời gian nửa nén hương trước hai phần mười khí thế của một cường giả cảnh giới Địa Vũ đã là cực hạn. Thế nhưng nữ trưởng lão lại mạnh mẽ tập kích, rõ ràng là không cho Tần Mệnh bất cứ cơ hội nào.

    "Nhận mệnh đi, không nên cướp thứ không thuộc về ngươi, càng không nên tới nơi ngươi không nên tới. Không thông qua vòng thứ nhất, ngươi không có cơ hội tham gia vòng khiêu chiến thứ hai. Bước xuống, trở lại nhà kho của ngươi an phận làm tôi tớ." Nữ trưởng lão xoay người muốn đi khỏi.

    Trong tiếng hô kinh ngạc vang lên toàn trường, Tần Mệnh bật người dậy, nắm chặt nắm tay phải đánh về phía nữ trưởng lão: "Vòng thứ hai! Tiếp quyền!"

    Khiến người ta kinh ngạc chính là sấm sét toàn thân hắn lại hội tụ đến trên nắm tay, tỏa ra ánh sáng mạnh. Mới bước vào cảnh giới Linh Vũ tuyệt đối không làm được điều này.

    Hừ! Nữ trưởng lão đột nhiên xoay người lại, lách qua bên người Tần Mệnh, bàn tay thò ra thành chưởng đánh vào trên bụng hắn.

    Tần Mệnh phun máu bay ngược lại, rơi xuống phía dưới đài, nảy lên năm ba lần mới dừng lại.

    "Lẽ nào là tầng hai Linh Vũ?" Rất nhiều người thử đoán thực lực của Tần Mệnh, tầng một tuyệt đối không thể đem linh lực ngưng tụ đến trình độ này. Tiểu tử này đúng là một thiên tài, có thể dựa vào tự mình tìm tòi mà đạt đến trình độ này. Thậm chí lúc này bọn hắn đang nghĩ nếu như Tần Mệnh không phải là con của một kẻ có tội, nếu như có thể được Thanh Vân tông chăm chú bồi dưỡng, hắn sẽ mạnh bao nhiêu? Đáng tiếc là lại sinh không đúng nhà!

    Tần Mệnh giãy giụa đứng lên, lại phun ra một ngụm máu tươi, lảo đà lảo đảo. Trong bụng đau rát cực kì, giống như có ngọn lửa hừng hực đang thiêu đốt.

    Đám người xung quanh tản ra, không có ai tiến lên giúp hắn, ngược lại có mấy cái thiếu niên quái đản hiện ra vẻ mặt khuếch đại đánh giá Tần Mệnh.

    "Ai nha nha, Tần Mệnh thiếu thành chủ vừa biểu diễn tư thế chụp ếch cho chúng ta? Đến đến đến, mọi người vỗ tay nào, pha biểu diễn này rất đúng tư thế a."

    "Nhìn xem ngươi có bao nhiêu lợi hại, còn dám đánh lén trưởng lão."

    "Này thì cuồng! Này thì ngạo! Đáng đời!"

    "Không phải ngươi rất ngạo sao? Không phải ngươi rất trâu bò sao? Làm sao bây giờ đứng cũng không vững? Có muốn ta dìu ngươi không?"

    "Ngươi đến là để làm con tin, ngoan ngoãn chuộc tội cho cha mẹ của ngươi, chuộc tội cho hai mươi vạn người Lôi Đình Cổ thành của ngươi."

    ... ...

    Tần Mệnh đột nhiên ngẩng đầu, con mắt đỏ hồng quét về phía bọn họ.

    Mấy tên đệ tử kia cảm thấy trong lòng run run lập tức câm miệng, ngay cả ánh mắt đều không dám nhìn thẳng. Bình thường bọn họ tranh đấu với Tần Mệnh không ít, nhưng đa số đều là bị đánh sưng mặt mũi, trong lòng có bóng tối.

    Nữ trưởng lão đi xuống đài kiểm tra, đối mặt với Tần Mệnh, âm thanh lạnh như băng giống như khuôn mặt của nàng: "Lăn trở về nhà kho, đàng hoàng an phận làm tôi tớ. Thanh Vân tông không thể bồi dưỡng ngươi, sau này càng không được tham gia bất kỳ cuộc kiểm tra nào."

    Tần Mệnh trì hoãn một chút, vỗ vỗ bụi bặm trên người, vậy mà nhếch miệng nở nụ cười rất tự nhiên, nhưng trong miệng tràn đầy máu tươi lại trông rất đáng sợ: "Một ngày nào đó, ta sẽ đạt được địa vị ta nên có ở Thanh Vân tông, không thấp hơn ngươi, chúng ta cùng chờ xem."

    Nữ trưởng lão vỗ vai Tần Mệnh: "Nếu như ngươi thật sự thông minh thì cần phải nhận rõ hiện thực, ngoan ngoãn mà chuộc tội cho cha mẹ của ngươi."

    Tần Mệnh hất tay của nàng ra, nhanh chân rời đi. Dáng vẻ của hắn bây giờ vô cùng đáng sợ, đoàn người dồn dập tránh ra, không dám chặn đường. Nhưng đi chưa được mấy bước, đối diện đi tới mấy vị thiếu niên thiếu nữ mang vẻ quý phái.

    Dẫn đầu là một tên thiếu niên đẹp trai nhưng lại ra vẻ cao ngạo. Tên hắn là Triệu Liệt , rất có địa vị trong đám đệ tử bình thường, cũng là đệ tử thân truyền định sẵn của vị nữ trưởng lão này. Không phải do hắn quá ưu tú, mà do chị gái của hắn đã là ái đồ tâm phúc của bà ta.

    Tranh cử Vũ Tông các năm nay vừa vặn do vị nữ trưởng lão này làm giám khảo, vì lẽ đó Triệu Liệt nhất định có thể thông qua kiểm tra, có thể đi vào Vũ Tông các.

    "Đây không phải thiếu thành chủ Tần Mệnh của chúng ta sao? Ngươi cũng tới tham gia kiểm tra?"

    Triệu Liệt đứng ở trước mặt Tần Mệnh , giả vờ quan tâm đánh giá, nhưng sự trào phúng trong ánh mắt hắn càng nhiều. Trước đây bị Tần Mệnh đánh rất nhiều lần, nhưng từ hôm nay trở đi, vận mệnh của hai người đã thay đổi. Ta sắp tiến vào Vũ Tông các tiếp thu truyền thừa võ pháp mạnh mẽ, còn muốn trở thành đệ tử thân truyền của trưởng lão. Mà ngươi? Tiếp tục rúc ở trong nhà kho của ngươi làm tôi tớ đi.

    Tần Mệnh không thèm để ý, đi thẳng về phía trước

    Triệu Liệt đưa tay ngăn cản: "Tâm tình của thiếu thành chủ Tần Mệnh không tốt? Tại sao tâm tình của ta lại rất tốt nhỉ?"

    Tần Mệnh đột nhiên quay đầu, giơ tay ra vẻ muốn đấm, dáng vẻ vô cùng dữ tợn.

    Sắc mặt Triệu Liệt thay đổi, hoảng loạn lùi về sau hai bước dưới ánh mắt nhìn trừng trừng của mọi người.

    Nhưng Tần Mệnh chỉ giơ tay lau máu tươi ở khóe miệng, cười gằn: "Đệ tử thân truyền? Đừng bị dọa đái trong quần. Tránh ra."

    Nữ trưởng lão nhìn thấy cảnh này, lông mày nhíu lại, rất không bằng lòng với biểu hiện của Triệu Liệt.

    Triệu Liệt tất nhiên chú ý tới vẻ mặt của nàng, khuôn mặt đỏ bừng bừng muốn xông qua đánh một trận nhưng lại bị người ở bên cạnh kéo một cái, kiểm tra quan trọng mà hơn một ngàn người đang nhìn nữa, sau đó lại thu thập Tần Mệnh.

    Triệu Liệt nhìn bóng lưng Tần Mệnh rời đi, trong lòng giận dữ, bây giờ là lúc mấu chốt hắn biểu hiện mình, lại bị mất mặt. Hừ hừ, sau đó lại tính sổ với ngươi.

    Tần Mệnh rời khỏi sân kiểm tra đi về nhà kho của Thanh Vân tông.

    Dọc đường người đến người đi, các đệ tử của Thanh Vân tông vừa cười vừa nói, thoải mái lại náo nhiệt. Nhìn thấy Tần Mệnh miệng đầy máu tươi, bước chân lảo đảo đều đã thấy quen. Có người không quan tâm, có người đồng tình, có người lắc đầu. Còn có kẻ xa xa trào phúng, ngoan ngoãn làm đầy tớ mới là việc một kẻ có tội như ngươi phải làm, mà ngươi lại thường thích gây họa. Với tính cách này mà ngươi có thể sống đến hiện tại cũng có thể xem như là kỳ tích.

    Cũng không biết tại sao cha ngươi lại đặt tên cho ngươi thế này, Tần Mệnh? Ha ha, đây là số mệnh a!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Lần sửa cuối bởi guiliano, ngày 03-03-2017 lúc 13:19.
    Em chỉ là giấc mộng thoáng qua thôi------------------------
    --------------------------Khi anh tỉnh thì mộng đã tan rồi .............

  4. Bài viết được 5 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,Khói,Thiên Lôi,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  5. #3
    guiliano Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Thông Ngữ học đồ
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    5,147
    Xu
    1,000

    Mặc định


    Chương 02: Sinh Sinh Quyết
    ----o0o----
    Tác giả: Thí Nghiệm Chuột Bạch


    Từ lâu, Tần Mệnh đã quen với ánh mắt của các đệ tử trong Thanh Vân tông. Đồng tình cũng thế mà trào phúng cũng thế, hắn đều rất thản nhiên. Sinh hoạt ở đây tám năm, Tần Mệnh vẫn giống như là một người khách qua đường, không hòa nhập vào nơi này, trong Thanh Vân tông lại càng không muốn tiếp nhận hắn.

    Hắn lê thân thể trở đau xót uể oải trở về nhà kho gửi tạp vật của Thanh Vân tông.

    Chỗ này là nơi ở của hắn trong tám năm qua, nằm ở trên một ngọn núi thấp gần bên ngọn núi chính của Thanh Vân tông. Nhà kho rất lớn, trước đây có năm người ở nhưng đến hiện tại chỉ còn hai người trông coi.

    Một cái là kiên cường Tần Mệnh và một ông lão chán chường.

    Bọn họ thuộc về tầng thấp nhất của Thanh Vân tông, sống nương tựa lẫn nhau rất nhiều năm.

    Tần Mệnh trở lại nhà kho, ở trước cửa sắt dùng sức chùi khuôn mặt, lộ ra nụ cười điềm đạm giống như thường ngày.

    "Lão gia tử, ta đã trở về."

    Tần Mệnh đẩy ra cửa sắt, búng tay cái tách, giống như không có gì xảy ra.

    Lão nhân tóc trắng xóa ngồi yên lặng ở dưới gốc cây già phía xa, chỗ đó có một ngôi mộ lẻ loi. Lão nhân mỗi ngày đều sẽ ngồi ở nơi đó, yên lặng tưởng niệm người đã khuất.

    Một kẻ cô đơn một mình, một người thì kiên cường có chút bướng bỉnh. Hai tính cách hoàn toàn khác nhau nhưng lại sinh hoạt chung một chỗ hòa thuận nhiều năm, nói đến cũng phải một cái chuyện lạ.

    Tần Mệnh ngâm nga một điệu hát dân gian, đến trong nhà kho thay một thân quần áo sạch. Không ảo não, không có cảm giác thất bại và cũng chẳng có oán hận ai. Nói là thất bại nhiều nên quen thì chẳng thà nói rằng hắn đang cố gắng tỏ ra lạc quan, một kiểu lạc quan ở dưới sự kiên trì và cứng cỏi, vẫn như vậy, tám năm.

    Lão nhân lẳng lặng ngồi bên ngôi mộ lẻ loi nơi xa, giống như không hề nhìn thấy Tần Mệnh bị thương. Lão đặt toàn bộ sự chú ý của mình lên trên ngôi mộ và cây hoa ngọc lan đang dập dờn bên cạnh. Ngày nào cũng thế, ngoài việc dọn dẹp sơ nhà kho, ăn một chút gì, ông lão chính là ngồi ở chỗ đó bồi tiếp ngôi mộ.

    "Ngày hôm nay ăn cơm muộn tí, ta luyện một chút trước đã."

    Tần Mệnh nói với ông lão rồi ngồi xếp bằng ở trên ghế đá, khí tức vững vàng, hấp thu sinh khí mỏng manh trong trời đất, điều dưỡng thân thể đang đau xót.

    Hiện tại hắn vận chuyển không phải võ pháp, mà là một bộ hấp thu khí kì diệu—— Sinh Sinh Quyết!

    Bình thường mà nói, các võ giả theo đuổi suốt đời đều là hấp thu năng lượng trong trời đất, ngưng tụ thành linh lực trong cơ thể, thông qua võ pháp đặc biệt hiện ra lực chiến đấu mạnh mẽ. Người đời đều công nhận năng lượng trong trời đất chính là trạng thái hoang dại, bản nguyên của linh lực.

    Nhưng hiện tại Tần Mệnh bắt giữ cũng không phải năng lượng, mà là sinh khí, sinh mệnh khí!

    Bộ thôn khí kỳ diệu lại hiếm thấy này đến từ chính lão nhân phía xa kia.

    Từ khi Tần Mệnh bị giam ở Thanh Vân tông làm đệ tử bình thường, bị đưa đến nhà kho để làm nô bộc, ông lão đã ở đây. Dường như không có ai biết lai lịch của lão, mà cũng chả có ai quan tâm đến một lão già nát rượu như thế. Tính tình ông lão rất cổ quái, rất ít nói chuyện với Tần Mệnh chứ đừng nói là những người khác. Nhưng vào một đêm mưa năm năm trước, khi Tần Mệnh máu me khắp người bò trở lại, lão bất ngờ nói ra một bộ khẩu quyết, bị Tần Mệnh nhớ kỹ trong lòng.

    "Sinh cơ phiêu miểu, tự do trong trời đất, không đầu không cuối."

    "Bắc đẩu thừa khí, vận hóa bốn mùa, điều đình bát phương. Thiên địa tương giao, vạn vật sinh hóa, đến nơi đến chốn, tuần hoàn vãng lai."

    "Bốn mùa mà sinh, ngày đêm mà thành."

    "Tinh khí là vật, du hồn là biến."

    "Tra lai lịch, xem vận hành, nếu có thể sáng tỏ đi tới, thì lại có thể xảo thêm vận trù, xu vượng tránh suy."

    Tần Mệnh nghiên cứu tìm tòi gần ba năm, cuối cùng tìm hiểu thông suốt, cũng thấu hiểu đạo lí, vận dụng thành thạo.

    Chính bởi phương thức thôn khí kỳ diệu này mà thương thế của Tần Mệnh có thể khỏi hẳn ở trong thời gian ngắn nhất, để hắn có thể ngoan cường sống đến hiện tại ở dưới sự hãm hại của Thanh Vân tông.

    Ông lão không nói ra lai lịch của bộ khẩu quyết này, Tần Mệnh cũng không hỏi tới.

    Tu dưỡng gần hết ngày, khí huyết cùng thương thế của Tần Mệnh đều khôi phục hơn nửa, cảm giác đau đớn đã gần như biến mất.

    Hiệu quả thần kì của Sinh Sinh Quyết.

    Hoàng hôn, Tần Mệnh thấy sắc trời đã muộn nên dừng tu luyện, đến trong nhà kho làm cơm nước, đặt ở trên bàn gỗ đơn sơ phía ngoài.

    "Lão gia tử, ăn cơm."

    Tất cả đều là chút rau dại thông thường, mỗi ngày đều không khác mấy. Nhưng Tần Mệnh vẫn làm ra nhiều món không giống nhau, bày biện bốn món trên bàn.

    Lão nhân quay đầu lại nhìn món ăn một chút, có thể là nhìn vẻ ngoài ngon miệng, cũng có thể là do một ngày không ăn nên đói bụng, hắn phủi phủi bụi bặm trên người, ngồi xuống chậm rãi ăn, cũng không nói lời nào.

    "Lão gia ngài ăn, ta luyện thêm chút nữa." Tần Mệnh thì ăn lung tung hai miếng rồi tiếp tục ngồi xếp bằng trên ghế đá nuốt khí sinh mệnh.

    Hắn phải hóa giải thương thế nhanh một chút, không thể lưu lại mầm họa.

    Ông lão nếm lần lượt hết các món, cảm giác hương vị không tồi, đem bốn dĩa món ăn đều kéo đến trước mặt mình, bắt đầu chậm rãi ăn.

    Khẩu vị của hắn ngày hôm nay giống như rất tốt.

    "Tần công tử?" Một thiếu nữ trắng nõn xinh đẹp gõ gõ cửa sắt rồi đi vào.

    "Thải Y." Tần Mệnh cười khẽ chào: "Mấy tháng không thấy, lại xinh hơn."

    "Mấy tháng không thấy, ngươi lại gây sự, không để người ta bớt lo. Nguyệt Tình sư tỷ để ta mang ít thuốc cho ngươi." Thiếu nữ lắc lắc giỏ trúc nhỏ trong tay, thuận tiện chào lão gia tử một tiếng nhưng không được phản ứng. Lão nhân vẫn tiếp tục ăn cơm, thiếu nữ cũng không thèm để ý, bước nhanh đi tới trước mặt Tần Mệnh, bước chân nhẹ nhàng: "Ta xem một chút vết thương thế nào rồi."

    "Không sao, tốt lắm rồi, không cần lo lắng."

    "Tốt thật? Ngươi sao phải khổ thế chứ? Biết rõ bọn họ sẽ không để cho ngươi thông qua." Thiếu nữ đem giỏ trúc nhỏ đặt ở bên cạnh Tần Mệnh, dáng dấp nàng thuần khiết, tươi tắn mỹ lệ, trắng nõn mềm mại giống như hoa sen mới nở, nhìn xem rất hoạt bát rộng rãi. Nhưng sắc mặt tái nhợt của Tần Mệnh vẫn để cho trên mặt nàng treo đầy lo lắng, trách cứ hắn kích động.

    "Cơ hội bày ở nơi đó, không thử xem làm sao biết có được hay không."

    "Cái đó mà là cơ hội gì, ngươi làm sao lại không hiểu đây? Có Đại trưởng lão bọn họ đè lên ở nơi đó, các trưởng lão khác sẽ không muốn gây phiền toái. Ta biết ngươi lo lắng cho thân nhân của ngươi, muốn đạt được địa vị để cải thiện tình cảnh của bọn họ. Nhưng ngươi càng cứng đối cứng như vậy, bọn họ càng chèn ép ngươi. Ngươi liền không thể thả xuống tư thái được hay sao?" Thải Y đau lòng dáng vẻ sắc mặt tái nhợt của Tần Mệnh.

    "Thả xuống tư thái làm chó? Vẫy đuôi cầu xin? Khẩn cầu bố thí? Tần Mệnh ta làm không được."

    Thải Y mấp máy miệng nhỏ hồng hào, không có nhiều lời nữa. Trước đây cũng đã khuyên không biết bao nhiêu lần, ngay cả Nguyệt Tình sư tỷ cũng từng khuyên, nhưng có tác dụng gì đâu? Nàng mở giỏ trúc ra, bên trong có hai bình thuốc thanh ứ điều khí, còn có ít bánh ngọt tinh xảo, nàng nói nhỏ: "Đoán xem là ai làm."

    "Cám ơn Nguyệt Tình giùm ta, không cần lo lắng cho ta. Những năm qua ta không phải sống rất tốt sao?" Tần Mệnh cầm lấy bánh ngọt nhét vào trong miệng thưởng thức, vừa ăn vừa gật đầu: "Là tay nghề của Nguyệt Tình, hương vị rất tốt."

    "Ngươi mà gọi là sống tốt hả? Chật vật cả ta đều đau lòng. Ba ngày hai trận đánh nhau, không phải ngươi đánh người khác đến vỡ đầu chảy máu, chính là người khác đánh ngươi thành máu me đầy người. Rõ ràng bọn họ là cố ý gây sự, ngươi có thể tránh được thì tránh chứ."

    "Người yếu không chết được tử tế, kẻ mạnh không sống được tốt, ta muốn làm kẻ mạnh! Vĩnh viễn là kẻ mạnh!"

    "Ai nói?"

    "Phụ thân ta." Vẻ mặt của Tần Mệnh thoáng âm u, nhưng tiếp theo lại thoải mái, cầm lấy một cái bánh ngọt thưởng thức.

    Thải Y há miệng, cẩn thận nhìn một chút sắc mặt của Tần Mệnh: "Ngươi... hận bọn họ sao? Ta không ý tứ gì khác, chính là người khác đều nói bọn họ kỳ thực là..."

    "Hận? Tại sao ta muốn hận. Bọn họ sẽ không vứt bỏ ta, sẽ không vứt bỏ người thân."

    "Xin lỗi, ta nói nhầm." Thải Y biết đụng tới chuyện cũ thương tâm của Tần Mệnh.

    "Ta không sao rồi, yên tâm đi."

    "À, Nguyệt Tình sư tỷ bảo ta nhắc nhở ngươi, ngươi lặng lẽ mấy tháng rồi đột nhiên thể hiện công khai thực lực cảnh giới Linh Vũ, sẽ đưa tới rất nhiều sự chú ý, sẽ có nhiều người chèn ép ngươi hơn, ngươi phải chuẩn bị tâm lý."

    "Ta có sợ sao? Tám năm, rốt cục để ta đột phá cảnh giới Linh Vũ. Đây chỉ là bắt đầu, ta sẽ trở nên càng mạnh hơn, để cao tầng của Thanh Vân tông chân chính coi trọng ta. Một ngày nào đó ta sẽ giải cứu thân nhân cùng hai mươi vạn thành dân của ta." Tần Mệnh tùy ý nói, nhưng sự kiên định lộ ra trong giọng nói chỉ có hắn mới hiểu được.

    "Ngươi đừng gấp gáp như vậy, tám năm còn nhẫn nại được huống hồ hiện tại? Sắp tới nếu như thật sự cảm giác có ai muốn hại ngươi, liền đến chỗ Nguyệt Tình sư tỷ, chúng ta không thể cứu Lôi Đình Cổ thành, nhưng nhất định có thể bảo vệ ngươi..."

    "Oành! !"

    Cổng sắt nhà kho bị đạp mở, Triệu Liệt mang theo tuỳ tùng của hắn nghênh ngang đi vào.

    "Triệu Liệt! Ngươi tới đây làm gì!" Thải Y buồn bực, dọa ta một hồi.

    Triệu Liệt cũng không bất ngờ việc Thải Y ở đây: "Đây không phải Thải Y sư muội sao? Đã lâu không thấy, ta đều không nhận ra."

    "Ta đang hỏi ngươi đây, ngươi tới nơi này làm gì?"

    "Triệu Liệt ta muốn đến nơi nào đều phải báo cáo cho ngươi?"

    "Ở đây không hoan nghênh ngươi, đi ra ngoài!" Thải Y rất rõ ràng bọn họ tới là muốn làm gì.

    "Nơi này là nhà ngươi sao?" Triệu Liệt lộ ra nụ cười xấu xa, mấy cái tuỳ tùng cũng không khách khí cười khà khà.

    "Ngươi..."

    Tần Mệnh ngồi ở trên ghế đá không đứng dậy, vừa ăn bánh ngọt vừa nói: "Không nên tức giận vì đám rác rưởi."

    "Tội dân Tần Mệnh, ngươi vừa nói cái gì? Dám nói lại một lần nữa?" Triệu Liệt đi về phía bọn họ.

    "Mấy năm nay đã nói rất nhiều lần. Làm sao, nghe phát nghiện?"

    Thải Y vội vàng nhắc nhở: "Tần Mệnh, bây giờ hắn không phải là Triệu Liệt trước đây nữa."

    "Ta cũng không phải là ta trước đây." Tần Mệnh ẩn nhẫn hơn hai tháng, liên tục đột phá, hôm nay mặc dù bị Sở Hoa trưởng lão nhục nhã, thế nhưng thực lực đã không còn là cảnh giới Tôi Linh như trước nữa.

    "Thật sao?" Triệu Liệt ra hiệu cho đám tuỳ tùng đóng cổng sắt lại, cười khẽ đứng ở trước mặt Tần Mệnh, hạ tầm mắt quan sát hắn.

    Tần Mệnh nhíu mày liếc nhìn hắn một chút, đứng dậy trên ghế đá, cao hơn Triệu Liệt một cái đầu, đổi thành hắn cúi đầu quan sát Triệu Liệt."Có việc?"

    Khí thế của Triệu Liệt vừa được nhấc lên lại yếu đi, hắn tức giận: "Tần Mệnh, ta không hiểu một kẻ tội dân như ngươi lấy đâu ra cảm giác ưu việt!"

    "Có chuyện thì nói, không có chuyện thì cút."

    "Ta muốn khiêu chiến ngươi!" Triệu Liệt không muốn phí lời, chỉ muốn tàn nhẫn mà đánh Tần Mệnh một trận để hả cơn giận. Khí thế của hắn nhất định, hai tay càng tuôn ra liệt diễm, cháy hừng hực.

    Linh lực hiện ra bên ngoài, cảnh giới Linh Vũ!

    "Không gặp hai tháng, Linh Vũ tầng mấy?" Tần Mệnh liếc nhìn hỏa diễm trên tay hắn, cũng không có bất ngờ.

    "Linh Vũ! Tầng ba!" Triệu Liệt ưỡn ngực hào hùng. Hắn biến mất lâu như vậy là do được trưởng lão Sở Hoa mở tiêu chuẩn đặc biệt, là cơ hội mà chị của hắn tranh thủ cho hắn. Khổ luyện ở chỗ của trưởng lão Sở Hoa, được chú tâm chỉ đạo, thăng liền hai tầng từ mới vào cảnh giới Linh Vũ tiến vào tầng ba.

    Đám tùy tùng kia đều kiêu ngạo giùm cho Triệu Liệt.

    "Tần Mệnh ngươi nghe cho rõ, Triệu Liệt sư huynh đã thông qua cuộc kiểm tra ngày hôm nay, còn là người đứng thứ nhất. Được trưởng lão Sở Hoa ban thêm cho một cây Linh Châu thảo!"

    "Ngươi biết Linh Châu thảo là cái gì sao? Đó là trung phẩm linh thảo!"

    "Mười ngày sau, Triệu Liệt sư huynh sẽ tiến vào Vũ Tông các, tiếp thu truyền thừa võ pháp càng mạnh hơn. Khả năng sau đó không chỉ là đệ tử thân truyền, còn khả năng trở thành Kim Linh đệ tử. Mà ngươi? Tiếp tục ở trong nhà kho này làm việc vặt đi, ha ha."

    "Từ nay về sau, ngươi chỉ có thể đứng ở phía sau mà nhìn theo bóng lưng của Triệu Liệt sư huynh, ha ha."

    Vẻ mặt Tần Mệnh rốt cuộc có chút chấn động, Linh Châu thảo sao? Ánh mắt của hắn liếc nhìn túi thêu đeo bên hông Triệu Liệt.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Bonus thêm chương 2 xong lặn
    Lần sửa cuối bởi guiliano, ngày 03-03-2017 lúc 13:22.
    Em chỉ là giấc mộng thoáng qua thôi------------------------
    --------------------------Khi anh tỉnh thì mộng đã tan rồi .............

  6. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,Khói,Vô__Tình,Xinh Xinh,
  7. #4
    guiliano Đang Ngoại tuyến Tiếu Ngạo Giang Hồ Thông Ngữ học đồ
    Ngày tham gia
    Oct 2011
    Bài viết
    5,147
    Xu
    1,000

    Mặc định


    Chương 03: Linh Châu thảo
    ----o0o----
    Tác giả: Thí Nghiệm Chuột Bạch


    "Nghe nói ngươi tự tìm tòi tiến vào cảnh giới Linh Vũ? Rất kiêu ngạo? Rất tự hào? Ngày hôm nay ta muốn để ngươi rõ ràng, ngươi căn bản không ở cùng cấp bậc với ta, ngươi với ta... không phải một cái mệnh!" Khí thế của Triệu Liệt dâng lên, bước chân lao nhanh tới, sau hơn mười bước thì bay vút lên đến sau lưng Tần Mệnh, tựa như nước chảy mây trôi mà lại mang theo khí thế mãnh liệt. Khóe miệng hắn cười gằn, giơ quyền lên đánh tới sau gáy của Tần Mệnh.

    Liệt diễm sôi trào rừng rực ở trên quyền phải của Triệu Liệt.

    Hắn không chỉ muốn đánh bại Tần Mệnh, mà còn muốn hành hạ Tần Mệnh thật tàn nhẫn. Hắn đã chờ đợi giây phút này từ rất lâu rồi.

    "Được! Được!"

    "Đẹp đẽ!"

    "Phế bỏ hắn!"

    Đám tùy tùng dồn dập kích động, hoan hô một cách càn rỡ.

    "Triệu Liệt, ngươi quá mức rồi!" Thải Y vội vã định ra tay ngăn cản.

    Thế nhưng trong chớp mắt, Tần Mệnh đột nhiên xoay người, tay phải đang nắm chặt đột nhiên mở ra, sấm sét tán loạn ở trong lòng bàn tay và năm ngón, tinh mang chói mắt.

    Oành! !

    Bàn tay phải xòe ra vậy mà chặn lại được hỏa quyền của Triệu Liệt, sấm sét cùng hỏa diễm đan vào nhau tán loạn, không nhượng bộ chút nào.

    Tần Mệnh vẫn không nhúc nhích, hai chân vẫn đứng vững vàng ở trên ghế đá.

    Triệu Liệt lộ ra vẻ kinh ngạc, làm sao có thể? Hắn rất tin tưởng với đòn tập kích của mình, hắn là tầng ba Linh Vũ, Tần Mệnh chỉ là tầng hai mà thôi?

    Cái miệng nhỏ của Thải Y khẽ nhếch lên, cũng khó mà tin nổi. Tầng ba? Ta tại sao không biết!

    Bàn tay phải đang xòe ra của Tần Mềnh nắm chặt lấy hỏa quyền của Triệu Liệt, giống như kìm sắt kẹp chặt lấy xương ngón tay hắn.

    "Ngươi..." Triệu Liệt đột nhiên tỉnh ngộ.

    Tần Mệnh chớp mắt một cái, khóe miệng cong lên, đề khí toàn thân, phần eo phát lực, trong chớp mắt nhún chân vọt lên, cầm lấy nắm đấm của Triệu Liệt quay cả người hắn theo đà xoay chuyển rồi đập xuống mặt đất.

    Oành một tiếng to, cả người Triệu Liệt ép sát trên mặt đất, cánh tay gần như bị Tần Mệnh bẻ thành bánh quai chèo. Vài giây sau tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt mới vang vọng cả nhà kho.

    "A... A a... Tay của ta..."

    "Sư huynh!"

    "Tiện dân! Thả ra!"

    Đám tùy tùng kia thất kinh, dồn dập đánh tới.

    "Rất xin lỗi, ta cũng là tầng ba Linh Vũ! Ngươi nói rất nhiều, ngươi xác thực không ở cùng đẳng cấp với ta." Tần Mệnh nắm lấy Triệu Liệt quăng quật lung tung trong nhà kho, vừa chạy vừa đập giống như đập một cái bao bố , chỉ có điều tiếng kêu của cái bao bố này có chút thảm thiết, làm cho tình cảnh càng thêm khuếch đại.

    Sức mạnh của Tần Mệnh lớn vô cùng, lực bộc phát càng kinh người hơn.

    Không chờ đám tuỳ tùng kia xông lại, Tần Mệnh xoay tròn Triệu Liệt tại chỗ ba vòng rồi đột nhiên buông tay quăng tới cổng sắt nhà kho.

    Ầm ầm ầm vài tiếng lớn, Triệu Liệt bị quẹt ra vài đường máu, gục ở trên mặt đất.

    Thậm chí Thải Y phải lấy tay che miệng khi nhìn thấy cảnh này.

    "Tội dân! Ngươi sẽ gặp rắc rối lớn..." Một đám tuỳ tùng đang hùng hùng hổ hổ xông lại, Tần Mệnh trừng mắt nhìn lạnh một cái, quát to một tiếng: "Cút!"

    Năm cái nam nữ cùng giật mình, vậy mà đứng lại tại chỗ.

    Triệu Liệt giãy dụa đứng lên, đang muốn nổi điên thì thình lình phát hiện Tần Mệnh đang bước nhanh tới chỗ hắn: "Tần Mệnh... Ngươi đừng tới đây... Đừng tới đây... Quân tử động khẩu không động thủ, có chuyện từ từ nói, đừng tới đây... Có nghe hay không, ngươi đừng có tới đây..."

    Tần Mệnh đứng ở trước mặt hắn, lắc lắc cái cổ, lắc cánh tay, khớp xương cả người phát ra tiếng kêu rôm rốp."Đau không?"

    "Đau! Đau thật! Đừng như vậy... Chúng ta nhận thức nhiều năm như vậy... Không đến mức... Thật không đến mức..." Triệu Liệt vừa sợ lại vừa hoảng, làm sao có khả năng? Chuyện gì xảy ra? Làm sao Tần Mệnh cũng là tầng ba Linh Vũ?

    "Cái gì trong này? Linh Châu thảo sao? Đưa cho ta đi." Tần Mệnh gỡ xuống túi thêu đeo bên hông Triệu Liệt.

    "Ngươi..." Triệu Liệt suýt chút nữa nhảy dựng lên.

    "Hả?"

    "Được được được!"

    "Đa tạ." Tần Mệnh ước chừng túi thêu, lấy ra từ bên trong một cây linh thảo xanh biếc ướt át lấp lóe ánh huỳnh quang, quả nhiên là trung phẩm linh túy Linh Châu thảo.

    Hắn chưa từng dùng loại bảo bối này nhưng tuyệt đối rõ ràng giá trị của nó.

    Triệu Liệt giãy giụa kéo rộng khoảng cách với Tần Mệnh, trong lòng muốn sụp đổ. Hắn hao tâm tổn trí nghĩ tất cả các biện pháp mới tăng lên tới tầng ba Linh Vũ, Tần Mệnh làm sao có thể làm được?

    Lúc này đám tùy tùng mới bu lại đây nâng hắn lên.

    "Sư huynh, không đúng a, hắn làm sao có thể tăng lên nhanh như vậy?" Bọn họ đều rất khó tin tưởng thực lực của Tần Mệnh.

    "Thải Y, là các ngươi đang giở trò!" Triệu Liệt đem cơn giận chuyển sang Thải Y. Đại trưởng lão đã từng hạ lệnh, tất cả mọi người trong Thanh Vân tông không được cung cấp linh túy cùng võ pháp cho Tần Mệnh, càng không được chỉ đạo về võ đạo cho hắn, đây là trừng phạt mà Tần Mệnh phải chịu. NhưngTần Mệnh đột nhiên bước vào tầng ba Linh Vũ, đằng sau nhất định có vấn đề.

    Thải Y hất đầu rất đáng yêu: "Có thì sao, không có thì sao? Nhìn ngươi đi, dựa vào tỷ tỷ mới tiến vào tầng ba Linh Vũ. Thiên phú như thế này tiến vào Vũ Tông các cũng sẽ không có tiền đồ. Không muốn nói ngươi, ngươi lại còn kéo lên."

    "Ngươi..."

    "Đừng tưởng có cái tỷ tỷ phong tao là có thể hung hăng ở trước mặt người khác, tỷ tỷ của ngươi ở Thanh Vân tông còn không có chỗ xếp hạng."

    "Được! Rất tốt! Các ngươi chờ đó cho ta!" Triệu Liệt mang người rời đi, trước khi đi còn rất không cam lòng quay đầu lại ngắm nhìn túi thêu trong tay Tần Mệnh, trái tim như rỉ máu!

    "Sau đó nhớ đến thường xuyên, nhưng đừng quên mang lễ vật." Tần Mệnh xua tay tiễn khách.

    "Đừng hung hăng! Ngươi rồi sẽ hối hận!"

    "Ha ha, ngu đần này tặng không Linh Châu thảo cho ta." Tần Mệnh cười ha ha ngồi vào ghế đá nghiên cứu Linh Châu thảo. Còn cái gì 'Ngươi chờ ta', 'Ta muốn phế bỏ ngươi', 'Có phục hay không' …, tám năm qua hắn đã sớm nghe chán.

    "Tần Mệnh, ta nghe được rồi!" Triệu Liệt thiếu chút nữa lại xông ngược về.

    "Ta chính là nói cho ngươi nghe."

    Triệu Liệt vừa muốn phát điên thì bị mấy đệ tử bên cạnh mau chóng đè lại, lôi kéo rời đi. Tên biến thái này vậy mà là tầng ba Linh Vũ, không trêu chọc nổi, mau mau rút.

    "Tần công tử, ngươi tầng ba Linh Vũ?" Thải Y không thể tin được. Hai tháng trước Tần Mệnh vẫn chưa thể lộ ra linh lực ở ngoài, làm sao đột nhiên lại đạt tới tầng ba? Tuy nói Tần Mệnh trong mấy tháng này xuất quỷ nhập thần, có chút quái lạ, nhưng cũng không đến nỗi tăng nhanh như vậy.

    "Năm ngày trước đột phá tầng ba."

    "Làm sao ngươi làm được?"

    "Mơ mơ hồ hồ liền đột phá."

    "Ta mới không tin đây." Thải Y nhìn Tần Mệnh là lạ, trong lòng rất cảm khái. Những người kia chèn ép hắn tám năm, cuối cùng vẫn bị hắn lật người. Hắn không được người ngoài trợ giúp, không có trưởng lão chỉ đạo, hoàn toàn dựa vào tìm tòi nỗ lực của bản thân. Hắn có thể hoàn thành cảnh giới Tôi Linh tiến vào Linh Vũ đã rất đáng sợ, bây giờ lại tiến vào tầng ba Linh Vũ, ngay cả nàng đều cảm thấy chuyện có chút kỳ lạ.

    "Hai tháng tăng lên tầng ba, không tính khuếch đại đi, đây chỉ là ba tầng sơ kỳ của cảnh giới Linh Vũ mà thôi."

    "Làm sao không khuếch đại, năm đó ta cũng dùng hai tháng mới tới ba tầng sơ kỳ của cảnh giới Linh Vũ. Nhưng đó là có trưởng lão tự mình dạy dỗ, còn có võ pháp phụ trợ."

    "Đừng tự ti, dung mạo của ngươi xinh đẹp, bây nhiêu liền được rồi."

    Thải Y le lưỡi."Liền ngươi biết nói."

    " Dùng Linh Châu thảo như thế nào mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất?"

    "Cứ ăn trực tiếp là được rồi. Sở Hoa trưởng lão ra tay thật là hào phóng, thế mà cho Triệu Liệt trung phẩm linh túy."

    Linh túy chia làm hạ phẩm trung phẩm cùng thượng phẩm. Đệ tử bình thường theo lệ mỗi tháng được phân phát vài cây hạ phẩm linh túy, đương nhiên là thân phận nô bộc giống như Tần Mệnh sẽ không có. Trung phẩm linh túy là thứ mà chỉ những đệ tử thân truyền mới có tư cách hưởng dụng đến. Còn thượng phẩm linh túy thì Kim Linh đệ tử đều chưa chắc có vài cây.

    Thanh Vân tông ở việc phân phối tài nguyên chấp hành nghiêm ngặt quy tắc dựa theo đẳng cấp của đệ tử để làm.

    "Vậy ta không khách khí." Tần Mệnh thật sự chưa từng dùng qua hạ phẩm linh túy nên rất chờ mong hiệu quả của nó.

    "Bây giờ ngươi ở cảnh giới Linh Vũ, càng về sau càng cần linh túy, nếu không chúng ta chuẩn bị một ít cho ngươi?"

    "Không cần, ta sẽ tự nghĩ biện pháp." Trước đây Nguyệt Tình đã lén lút cho hắn rất nhiều thứ, kết quả sau khi bị phát hiện là bị phạt cùng nhau. Từ đó về về sau trừ phi là thuốc nước phổ thông và thức ăn, hắn sẽ không nhận đồ Nguyệt Tình tặng. Càng quý giá càng không thể nhận, hắn không muốn lại gây phiền toái cho Nguyệt Tình.

    "Hiện tại tỷ tỷ Triệu Mỹ của Triệu Liệt đã là tầng sáu Linh Vũ, ngươi chú ý một chút, có thể trốn liền trốn. Ta về trước đây, nhớ ăn bánh ngọt lúc còn nóng." Thải Y nói lời từ biệt với Tần Mệnh thuận tiện cũng chào lão nhân.

    Lão nhân cũng ăn xongrồi, lại yên lặng trở lại ngồi bên cạnh ngôi mộ.

    Tần Mệnh đem chút bánh ngọt còn lại đặt lên bàn đá cho lão nhân. Hắn ngồi xếp bằng trên ghế đá lần thứ hai, ăn vào Linh Châu thảo rồi bắt đầu luyện hóa linh lực tinh khiết bên trong.

    Không có võ pháp? Thực ra hắn có, là học trộm, chỉ là không ai biết.

    Không có ai chỉ đạo? Hắn có thiên phú, biết tự tìm tòi, dám tự thử nghiệm.

    Không thể vào Diễn võ trường mài dũa? Hắn khiêu chiến người có thể khiêu chiến khắp cả Thanh Vân tông.

    Hắn có cái gì? Thiên phú cùng nghị lực!

    Chính là dựa vào nghị lực cùng với học trộm và tự tìm hiểu, Tần Mệnh vẫn chính mình hoàn thành cảnh giới Tôi Linh, bước vào cảnh giới Linh Vũ.

    Thế nhưng chính Tần Mệnh cũng cảm giác được thực lực mình sau khi tiến vào cảnh giới Linh Vũ tăng lên quá nhanh, dường như dễ dàng hơn so với những người khác. Hai tháng, tầng ba? Tăng lên có chút khoa trương. Tần Mệnh nghĩ tới nghĩ lui rồi nghĩ tới Sinh Sinh Quyết. Nghiên cứu dài tới ba năm, hai năm mới thấu hiểu. Tuy rằng làm mất rất nhiều thời gian và tinh lực của hắn, nhưng chỗ tốt đạt được là vô cùng lớn, sinh mệnh khí đến từ trong thiên địa tựa hồ đang cải tạo hắn, để thể chất của hắn ở thời khắc quan trọng nhất của thời kỳ thiếu niên tiến hành lột xác càng vi diệu hơn.

    Đây là suy đoán của chính Tần Mệnh, cũng đã từng hỏi lão nhân nhưng lão nhân chỉ im lặng.

    Linh lực bên trong Linh Châu thảo đúng là cuồn cuộn, ít nhất có thể so với hơn trăm hạ phẩm linh túy. Tần Mệnh luyện hóa đến tận đêm khuya, mới đem toàn bộ chúng nó biến thành linh khí trong cơ thể mình. Dược hiệu đặc biệt bên trong Linh Châu thảo cũng đang tẩm bổ thân thể bị thương của Tần Mệnh, trợ giúp chúng nó khép lại.

    Tần Mệnh mới đột phá đến tầng ba Linh Vũ năm ngày trước, một cây Linh Châu thảo càng để hắn vững chắc cảnh giới này. Hắn rõ ràng có thể cảm nhận được linh lực trong cơ thể dồi dào rất nhiều.

    Linh thảo quả nhiên là thứ tốt, lúc nào có thể lại được thêm một cây?

    Trưởng lão Sở Hoa chắc là muốn dùng cây Linh Châu thảo này giúp Triệu Liệt ổn định cảnh giới, đồng thời để hắn ở Vũ Tông các đột phá đến tầng bốn. Như vậy chính nàng có mặt mũi, cũng có thể tránh cho người khác nói nàng lấy chuyện công làm việc tư, chọn cái truyền nhân vô dụng.

    Đáng tiếc lại tiện nghi cho Tần Mệnh.

    Tần Mệnh uốn éo thân thể đã muốn cứng ngắc, trăng sao giữa trời sáng rực như nước. Xa xa có thể nghe được bên trong Thanh Vân tông còn có người đang luyện võ, thế nhưng nhà kho này lại rất yên tĩnh.

    Lão nhân vẫn yên lặng ngồi bên ngôi mộ như cũ. Ngôi mộ có bia nhưng trên bia mộ lại không có chữ.

    "Lão gia tử, đến trong buồng ngủ đi, đừng để bị cảm lạnh."

    Mi mắt lão nhân giật giật, dường như từ trong suy nghĩ trở lại hiện thực, hắn nhíu mày nhìn Tần Mệnh một chút. Đêm nay, trong ánh mắt của hắn giống như có thêm vài phần đặc biệt, ít nhất không còn trống rỗng vô hồn như trước.

    "Nếu không ta lấy cái thảm bông đến cho ngươi?"

    Tần Mệnh đang muốn rời khỏi, một đạo âm thanh hờ hững có chút khàn khàn như từ thăm thẳm bay tới: "Âm dương liền khiếu, tinh hồn xuyên vị, miễn cưỡng dịch khí."

    "Cái gì?" Tần Mệnh quay đầu lại.

    Lão nhân quay lưng với hắn, yên lặng nói nhỏ: "Sinh khí nhập thể, xoay quanh chuyển lên, như sừng dê mà lên..."

    "Sinh Sinh Quyết?" Trong lòng Tần Mệnh chấn động, lẽ nào là một phần khác của Sinh Sinh Quyết.

    "Mang chín trong một, tả ba hữu bảy, hai bốn là vai, sáu tám là chân, năm nằm trong đó. Dương ở bốn chính, âm quy bốn ngung, năm ở giữa, điều đình âm dương. Trên ứng Bắc đẩu, dưới ngự bát phương."

    "Giảm và tăng biến hóa, ở tận trong đó."

    Sinh Sinh Quyết? Đoạn thứ hai của Sinh Sinh Quyết! Tần Mệnh cảm thấy vui mừng kinh ngạc, quá đột nhiên, quá hưng phấn. Năm năm trôi qua, rốt cuộc cũng có đoạn thứ hai của Sinh Sinh Quyết. Hắn đối với lão nhân cúi đầu thật sâu để cảm tạ, lập tức ngồi trở lại ghế đá, đọc thầm nhiều lần nhớ kỹ ở trong đầu.

    Đoạn này lẽ nào liên quan với phương thức vận khí ở bên trong cơ thể?

    Trước đây tu luyện đoạn Sinh Sinh Quyết thứ nhất chỉ là dạy hắn làm sao hấp thu sinh khí trong thiên địa, làm sao ngấm vào trong thân thể, ngoài ra không có giới thiệu gì khác. Tần Mệnh còn xoắn xuýt sinh mệnh khí có thể hay không vận chuyển ở trong kinh mạch giống như linh khí đây, hiện tại có thể xem là có phương pháp.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Lần sửa cuối bởi guiliano, ngày 03-03-2017 lúc 13:26.
    Em chỉ là giấc mộng thoáng qua thôi------------------------
    --------------------------Khi anh tỉnh thì mộng đã tan rồi .............

    ---QC---


  8. Bài viết được 4 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    adbn,Khói,Vô__Tình,zoroaniki,

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status