TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12
Kết quả 6 đến 7 của 7

Chủ đề: Tu Thần Ngoại Truyện - Tiểu Đoàn Thám Hoa - 修神外传

  1. #6
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Đang ở
    Biên Hòa
    Bài viết
    12,416
    Xu
    4,004

    Mặc định


    Chương 3204: Công Thâu Dịch Minh
    Editor: 21302766



    Chương 3204: Công Thâu Dịch Minh

    Công Thâu Dịch Hinh vốn là có chút ngượng ngùng, nói xong lời cuối cùng, tinh thần lại có chút phấn chấn, nhịn không được bật cười, tựa như món đồ chơi mà mình cất giấu rất lâu rốt cục để người khác thấy được một dạng.

    "Oanh..."Đầu của Công Thâu Minh Hồ thật giống như bị chùy sắt trọng kích, sắc mặt tái nhợt, không biết là mình nên nói cái gì, hoặc làm những gì nữa.

    "Vãn bối Công Thâu Dịch Minh, gặp qua Tiêu chân nhân!" Mắt thấy Công Thâu Dịch Hinh tôn sùng Tiêu Hoa như vậy, Công Thâu Dịch Minh mặc dù nghi hoặc trong lòng, lại cũng không dám thất lễ, cung kính thi lễ.

    "Đứng dậy đi!" Tiêu Hoa nhàn nhạt phất tay, đáp nói, " Tiêu mỗ cùng Dịch Hinh chính là bạn cũ, ngươi cũng không cần phải khách khí."

    "Đa tạ Tiêu chân nhân!" Công Thâu Dịch Minh nhìn thấy Tiêu Hoa khí độ như thế, lòng nghi ngờ ngược lại cũng mất hơn phân nửa. Mà bầu khí trong toàn bộ đại điện có chút quỷ dị. Dù sao có không ít người nhìn thấy Công Thâu Minh Hồ nhục nhã Mạc Gian Ly, mà lúc này hai nữ tử của Công Thâu thế gia này được Công Thâu Minh Hồ gọi là cô cô, vậy mà gọi Tiêu Hoa là tiền bối, điều này thật đem mặt của Công Thâu Minh Hồ giẫm xuống đất.

    "Tiêu chân nhân..." Đột nhiên, Công Thâu Dịch Minh tựa như nghĩ tới điều gì, cung kính nói, "Tĩnh Dạ thúc tổ của Công Thâu thế gia ta ngay ở dưới lầu, chân nhân có thể hay không di chuyển đi gặp một lần?"

    "Việc này..." Tiêu Hoa do dự một chút, rồi trả lời, " Tiêu mỗ cùng Công Thâu thế gia... Những người khác không phải rất quen thuộc, không quá phù hợp chứ?"

    "Không sao, không sao..." Nghe được Tiêu Hoa nói không quen với những người khác, Công Thâu Dịch Hinh vội vàng kêu lên, "Tiêu chân nhân, Tĩnh Dạ thúc tổ nhà ta cũng tinh tu một phần Đạo môn công pháp, lão nhân gia ông ta đã là Nguyên lực Thất phẩm Đại tông sư, chỉ kém một tia liền có thể đặt chân vào Văn thánh, chân nhân nếu là nghe được thúc tổ chỉ điểm một phần, nói không chừng tu vi càng là thành công tiến thêm một bước !"

    Tiêu Hoa nhìn chung quanh một chút thần tình của đám Nho tu, biết đám người Công Thâu Dịch Hinh vừa đi, những Nho tu này sẽ lại vây tới, thế là hắn gật đầu nói: "Nếu như vậy, Dịch Hinh cô nương mời đi trước dẫn đường!"

    "Tốt! Tiêu chân nhân mời..." Công Thâu Dịch Hinh cùng Công Thâu Dịch Minh nhìn nhau một cái, trong mắt đều là mang theo vui sướng, bước nhanh hướng đến bậc thang. Tiêu Hoa quay đầu nhìn xem Mạc Gian Ly, cười nói: "Mạc tiên hữu. Đi thôi, theo ta xuống dưới, ta còn có chuyện muốn hỏi ngươi!"

    "Cái này... Tốt!" Mạc Gian Ly nghe được tu vi của Tiêu Hoa so với Nguyên lực Ngũ phẩm đều muốn lợi hại hơn, càng thêm hồ đồ rồi . Bất quá, hắn cũng không dám thất lễ, đáp ứng một tiếng vội vàng theo gót! Ngược lại là Công Thâu Minh Hồ mà Công Thâu Dịch Hinh đặc biệt đi lên tìm , lúc này bị bỏ ở nơi này, Công Thâu Dịch Hinh cùng Công Thâu Dịch Minh trước khi đi đều đem hắn quên mất.

    Công Thâu Minh Hồ chần chờ một chút. Mặc dù trên mặt có vẻ xấu hổ, nhưng vẫn là vội vàng đi theo thân hình của Mạc Gian Ly, đi ra đại điện, Công Thâu Tĩnh Dạ đã ở phía dưới chờ hắn rồi, hắn cũng không dám thất lễ.

    Mấy người vừa mới biến mất, toàn bộ đại điện lại là "Oanh" lên tiếng nghị luận, mặc dù không biết trước đây bọn hắn đang nói cái gì, nhưng hôm nay đề tài câu chuyện của bọn hắn sợ là chỉ có Tiêu Hoa Tiêu chân nhân rồi!

    Tiêu Hoa theo Công Thâu Dịch Hinh cùng Công Thâu Dịch Minh hướng đến bậc thang, Công Thâu Dịch Hinh cùng Công Thâu Dịch Minh đi ở phía trước, hai người thấp giọng nói gì đó. Ngẫu nhiên, còn vụng trộm quay đầu nhìn xem Tiêu Hoa, sau đó hé miệng cười nhẹ, lộ ra rất hưng phấn, Tiêu Hoa bất đắc dĩ nhìn nhìn, hắn cũng không tiện nghe lén, bất quá Công Thâu Dịch Hinh cùng hắn kết giao cũng chính là ở động phủ Thương Lãng Tử, chắc hẳn hai người nói về kinh hiểm tại thời điểm đó, Tiêu Hoa một bên hướng về phía hai người khách khí gật đầu, một bên cũng thấp giọng hỏi Mạc Gian Ly tình huống liên quan tới Khê quốc . Còn Công Thâu Minh Hồ thì đi theo sau lưng bốn người. Xa xa liền lấy, tựa như một cái đuôi.

    Lâu tầng mà Công Thâu thế gia ở cách nơi đây không gần, trong Trích Tinh Lâu cũng không có cấm chế phi hành. Bất quá đám người vì tỏ lòng tôn kính, nếu không phải có sự tình trọng yếu khẩn cấp. Cũng đều không phi hành, đám người Công Thâu Dịch Hinh từng bước đi xuống, đại khái đi chừng thời gian uống cạn tuần trà, lượt qua mấy trọng lâu các, lúc này mới đi ra chỗ cầu thang. Dọc theo đường đi, chỗ nấc thang xuôi ngược không ít đệ tử thế gia. Không ít người đều cùng Công Thâu Dịch Hinh chào hỏi, hiển nhiên danh tiếng của Công Thâu Dịch Hinh chính là như lời của Cô Tô Thu Địch, ở trong thế gia quả là cực kỳ vang dội.

    Rất nhiều đệ tử thế gia đối với Tiêu Hoa cùng Mạc Gian Ly gần như là không nhìn, Tiêu Hoa tự nhiên cũng không rảnh nhìn sắc mặt của bọn hắn, hắn nhíu mày nghe Mạc Gian Ly giảng thuật, đến lúc này, hắn cũng minh bạch nguyên do sự tình. Mạc Gian Ly cùng Khâu Kiến, Lý Mạc Danh cùng Cát Đông từ cứu nạn thiên tai ở Khê quốc quay về sau đó, bởi vì có công, đạt được khen ngợi. Mạc Gian Ly càng là đạt được tưởng thưởng bồi dường công pháp tầng thứ cao hơn.

    Chỉ là, cái khen thưởng này còn không có hoàn toàn chứng thực, bởi vì Phật quả của Nam Vô Quan Thế Âm Bồ Tát Trường Sinh trấn, toàn bộ Khê Quốc đô thành Dự Châu, thậm chí nơi tiêu điểm của cửu Châu Tàng Tiên đại lục. Liền sau đó, đừng nói là công tích về việc Tiêu Hoa xuất thủ đại chiến Giang Thắng không có ai nhấc lên, ngay cả công lao cứu hộ bách tích Trường Sinh trấn, cứu nạn thiên tai của đám người Mạc Gian Ly cũng đều bị gạt bỏ, thậm chí càng có Nho tu đem sự tình Trường Sinh trấn Nam Vô Quan Thế Âm Bồ Tát chứng quả, quy tội cho Sùng Vân tông đối với sự phát triển của Phật tông duy trì xem xét bất lợi, không có tận lực làm chức trách mà một môn phái Nho tu phải làm, đặc biêt là lúc Trường Sinh trấn ẩn ẩn có xu thế trở thành đệ nhất trấn của Phật tông ở Tàng Tiên đại lục, Nho tu đối với Sùng Vân tông làm khó dễ, muốn Sùng Vân tông phụ trách việc này, đưa ra biện pháp xử lý.

    Dưới loại tình huống này, Sùng Vân tông chỉ có thể đem đám người Chu Tuấn Phong cùng Thái An tiên sinh của Trường Sinh thư viện, còn có Mạc Gian Ly cùng Khâu Kiến, Lý Mạc Danh, Cát Đông đẩy ra, dù sao Chu Tuấn Phong phụ trách Trường Sinh thư viện, mà bốn người Mạc Gian Ly đi qua Trường Sinh trấn, cũng đều tự thân trải qua tràng sự kiện có thể xưng là cột mốc lịch sử kia.

    Trách phạt là nhất định, trừng phạt cũng là nhất định, hết thảy đều muốn cho Nho tu Dự Châu một câu trả lời thỏa đáng, xử trí của Chu Tuấn Phong cùng Thái An tiên sinh liền không cần nói tỉ mỉ, Mạc Gian Ly thân là dẫn đầu đám người Khâu Kiến, cũng không muốn ba người khác vì thế mà chịu tội, cho nên đem tội của bốn người đều gánh xuống. Còn tốt, thân là chưởng môn Sùng Vân tông, Thượng Quan Phi Vũ mặc dầu không ngăn cản được áp lực của Nho tu Dư Châu, nhưng ở trên sự tình xử trí Mạc Gian Ly, vẫn là có khoan dung, cũng không có quá mức làm khó xử Mạc Gian Ly, chỉ đem hắn khu trục khỏi Sùng Vân tông.

    Mạc Gian Ly rời đi Sùng Vân tông, cũng không có ẩn danh đổi họ đi đầu vào môn phái khác, chỉ ở một nơi thư viện không nổi danh làm giáo thụ. Cũng tính là nhân họa đắc phúc, quẳng mất vinh hoa cùng phiền hà, một lần nữa trở về bình tĩnh, Mạc Gian Ly say mê thư sách, tìm được thời cơ đột phát Hạo khí Trường hà, tu vi cũng như Trường hà ào ào trôi chảy, từ đó tới cảnh giới Văn sư.

    Nhưng mà, qua Văn sư chi cảnh, Mạc Gian Ly lại cần công pháp Nho tu cao thâm hơn, Hạo Khí Trường hà tuy nhiên là công pháp mà Tàng Tiên đại lục lưu truyền phổ biến nhất, nhưng đến Văn sư sau đó, cũng đều thuộc về cơ mật của các phái, tu sĩ không có môn phái rất khó chiếm được. Mạc Gian Ly đành phải đến Trích Tinh Lâu tìm kiếm công pháp thích hợp.

    Sau này, bởi vì cơ duyên xảo hợp, Mạc Gian Ly đã trải qua khảo nghiệm của Trích Tinh Lâu, liệt vào một trong những người được lựa chọn tiến vào Tinh Nguyệt Cung. Cùng Tiêu Hoa khác biệt chính là, Mạc Gian Ly có hiệp nghị cùng Trích Tinh Lâu, hắn sẽ nghe theo an bài của Trích Tinh Lâu mà tham gia thịnh hội của Tinh Nguyệt Cung, và Trích Tinh Lâu sẽ cung cấp cho Mạc Gian Ly điều kiện tu luyện.

    Có cơ hội này về sau, việc tu luyện của Mạc Gian Ly lại thuận lợi hơn rất nhiều, đây đến hơn 200 năm, tiến cảnh cũng là khả quan. Thẳng đến Tinh Nguyệt phát hiện Tinh Nguyệt Cung có khả năng xuất hiện ở Thiên Yêu Thánh cảnh, một đám tu sĩ Mạc Gian Ly cũng đều được Trích Tinh Lâu đưa đến Thiên Yêu Thánh cảnh. Cho nên, đừng nói là không biết sự tình Bích Tinh Du, cho dù là sự tình của Thần Ma huyết trạch, Mạc Gian Ly cũng đều không biết.

    Về phần Sùng Vân tông, khi Trường Sinh trấn trở thành đệ nhất trấn của Phật tông, thì đã rơi vào trong mắt chúng Phật tử, bị chú định trở thành trung tâm của bi kịch. Mặc dù Sùng Vân tông đã làm nhiều cố gắng, đuổi Mạc Gian Ly, trừng phạt Chu Tuấn Phong, đồng dạng làm nhiều lần thỏa hiệp, toàn bộ Sùng Vân tông giống như bèo trôi trong mưa gió, đau khổ giãy dụa. Nhưng mà, ở Trường Sinh Trấn, trụ trì Liễu Thiện của Tiểu Kim Tự không có bất kỳ tu vi gì, không hiểu thấu bị tập sát về sau, Sùng Vân tông cũng trụ không được nữa, sự kiện này mặc dù đè sập một gốc cỏ cuối cùng của Sùng Vân tông, đồng dạng cũng là thiên kiếp mà một Sùng Vân tông nho nhỏ không cách nào ngăn cản, Sùng Vân tông bị diệt môn bởi Phật tử không biết từ đâu mà tới! !

    Phật tử diệt môn đến cùng là Phật tông hay là Nho tu, đến cùng là làm cho hả giận hay là giá họa, giống như theo cái chết của Liễu Thiện, không có kết luận gì, không có ai biết chân tướng. Toàn môn Sùng Vân tông bị diệt, so với Liễu Thiện chết còn thê thảm hơn, Liễu Thiện chết cuối cùng dẫn đến tiên phật suýt chút nữa đại chiến, từ đó dẫn ra cực lạc cầu kinh. Nhưng Sùng Vân tông diệt rồi. . . Thật như bèo bọt, rơi vào trong mưa gió không ai thèm để ý.

    Ngoài trừ Mạc Gian Ly lên tiếng nói với Tiêu Hoa, nếu không còn ai sẽ nhớ tới 200 năm trước kia, một môn phái Nho tu nho nhỏ không chút thu hút gì ?

    Nhìn đến Công Thâu Dịch Hinh cùng Công Thâu Dịch Minh bước chân chậm dần, Tiêu Hoa dứt khoát ngừng lại, nhìn xem Mạc Gian Ly nói ra: ''Gian Ly, Tiêu mỗ... Vừa tới Trường Sinh trấn, liền đụng phải sự tình sông Liêu, đồng dạng cũng gặp được Nho tu có chính khí trường hà như ngươi , Tiêu mỗ đối với ngươi có ấn tượng vô cùng tốt! Sự tình sông Liêu... Quấn lên căn nguyên, có quan hệ với một người đệ tử của Tiêu Mỗ! Như vậy đi, xem như đền bù, ngươi sau đó... Liền theo Tiêu mỗ đi! Tiêu mỗ..."

    Nói đến chỗ này, Tiêu Hoa lại có chút do dự, hắn vốn muốn nói là thu Mạc Gian Ly làm đồ đệ. Thế nhưng mà, hắn lại có một loại dự cảm, đồ đệ thì hắn cũng không thể thu tùy ý! Lúc trước hắn thu Uyên Nhai, Phó Chi Văn, Liễu Nghị, Vương 靕 Phi, Ô Thiên, Thường Viện, Giang Hồng cùng Du Trọng Quyền làm đệ tử nội môn, nhưng đến Liễu Khư, Ô THiên vì truy cầu của bản thân, lựa chọn lưu ở thượng giới, đệ tử nội môn của Tiêu Hoa dừng ở bảy người!

    Sau này hắn lại thu Lê Tưởng, Hùng Nghị, Lan Điện Tử, Thường Vũ, Hiên Tùng Tử cùng Kính Đình chân nhân làm đệ tử ngoại môn, ở Bích Tinh Du, Tiêu Hoa thu ngạo Ngạo Trảm Thiên cùng Hư Đình Tử làm đệ tử ngoại môn, nhưng cũng chính là ở Bích Tinh Du, Thường Vũ vẫn lạc, lòng trung thành của Lan Điện Tử bị hoài nghi, đệ tử mặt ngoài của Tiêu Hoa lại là rơi vào số 7.

    Có lẽ là bởi vì vừa mới thể ngộ qua Nhân quả chi thủ, Tiêu Hoa sinh ra cảnh giác, cảm giác rằng bản thân thu đồ đệ con số chỉ là 7, không thể thu nhiều, nếu như hắn thu Mạc Gian Ly, vậy sẽ phải vượt qua số 7, cho dù Lan Điện Tử thật có vấn đề, Mạc Gian Ly đã đem con số đệ tử cuối cùng chiếm cứ rồi.

    Thế nhưng là, cảnh giới của Mạc Gian Ly đến nay chỉ là Văn sư Nguyên lực tứ phẩm, lấy thực lực của Tiêu Hoa lại chỉ điểm cho đệ tử Nho tu có cấp bậc thấp như vậy, hắn sợ là không có quá nhiều thời gian. Vả lại danh ngạch đệ tử cuối cùng của Tiêu Hoa, trong lòng Tiêu Hoa kỳ thực đã có nhân tuyển rồi. Cho nên, Tiêu Hoa có chút do dự. (Chưa xong còn tiếp.)




    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Tuy thân là con người, lại vọng cầu thiên đạo, tất có tai họa bất ngờ, nhưng con người chúng ta vốn đi về phía trước, mặc dù đường xá nhiều kiếp nạn, nhưng bước chậm đi về phía trước, thì vẫn có ngày sẽ thành công. Nhân gian thương thiên, vốn không phân biệt, đạo bất đồng, lại có duyên.


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    luanvu,Soujiro_Seita,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Apr 2014
    Đang ở
    Biên Hòa
    Bài viết
    12,416
    Xu
    4,004

    Mặc định


    Chương 3205: Lại gặp thù cũ
    Editor: 21302766




    Chương 3205: Lại gặp thù cũ

    ''Tâm ý của tiền bối, vãn bối tâm lĩnh!'' Mạc Gian Ly cười nói, " Vãn bối chính là Nho tu, đi theo tiền bối sợ là không tiện. Vả lại vãn bối chính là đệ tử Sùng Vân tông, cùng Tiên Phật tranh chấp ở Trường Sinh trấn có quan hệ, đồng dạng sẽ cho tiền bối mang đến phiền phức..."

    "Ha ha..." Tiêu Hoa cười to, nói ra, " Ngươi không nói lời này, Tiêu mỗ còn có chút do dự, nếu ngươi đã đem cố kỵ trong lòng nói ra, Tiêu mỗ làm sao lại để cho ngươi thất vọng? Tiêu mỗ có lẽ không có thời gian dạy cho ngươi công pháp Nho tu, nhưng Tiêu mỗ nhớ kỹ ngươi hẳn là có tu luyện kiếm pháp Nho tu, mỗi một đệ tử của Tiêu mỗ đều tinh thông kiếm pháp, Tiêu mỗ cảm thấy để cho hắn thu ngươi làm đồ, làm đệ tử Tạo Hóa Môn!"

    "Tạo Hóa Môn? ?" Mạc Gian Ly sững sờ, hắn có chút không dám tin vào tai mình, kêu đáp, " Tiền bối lúc nào thì bái nhập môn phái Nho tu rồi? Vãn bối thật giống như chưa nghe nói qua có một môn phái Nho tu nào gọi là Tạo Hóa Môn cả!"

    Đang lúc hai người nói chuyện, Công Thâu Minh Hồ đã chạy tới đằng sau hai người, Tiêu Hoa nhìn Công Thâu Minh Hồ một chút, cất bước hướng đi lầu các, trong miệng đáp lời: "Việc này cứ quyết định như vậy đi, đợi đến lúc chúng ta ra khỏi Minh Nguyệt Cung, Tiêu mỗ liền dẫn ngươi đi gặp hắn!"

    "Tiền bối. . ." Mạc Gian Ly vội vàng đuổi theo, nghĩ muốn nói thêm gì nữa, đáng tiếc Tiêu Hoa vừa cười vừa nói, "Ngươi không cần nói thêm cái gì, nếu là ngươi nhìn thấy đệ tử của Tiêu mỗ, cảm thấy không thích hợp. Vậy thì không có sao, ngươi lại cự tuyệt cũng không muộn!"

    Tiêu Hoa cũng không nghĩ rằng, đối mặt với Du Trọng Quyền và Thường Viện đã Nguyên lực thất phẩm, Mạc Gian Ly sẽ có lý do cự tuyệt.

    "Được. . . được rồi!" Đối mặt với Tiêu Hoa võ đoán, Mạc Gian Ly cũng là bất đắc dĩ, hắn hơi hơi đáp ứng chút, đi theo sau lưng Tiêu Hoa. Bất quá, suy nghĩ của hắn nhưng cùng Tiêu Hoa khác biệt, hắn không quá tin tưởng là đệ tử của Tiêu Hoa, có thể có dạng tu vi gì xuất chúng. Đương nhiên, hắn cũng không có phàn nàn vì cái gì mà Tiêu Hoa không tự mình thu hắn làm đệ tử. Mạc Gian Ly là người biết cảm ân, từng trải qua khu trục và trôi dạt khắp nơi, Tiêu Hoa đối với hắn ôn hòa một chút thôi, hắn đều cảm thấy đó là một loại hưởng thụ.

    Chuyển qua khúc quanh hành lang. Đối diện là một cung điện không lớn, Công Thâu Dịch Hinh và Công Thâu Dịch Minh đi đến trước cổng cung điện, đặc biệt còn quay đầu nhìn một cái. Đợi đến khi nhìn thấy Tiêu Hoa và Mạc Gian Ly đi tới, hai người nhìn nhau cười một tiếng. Bước nhanh tiến vào.

    Mà đợi đến lúc Tiêu Hoa tiến vào cung điện, chính là nhìn thấy một người Nho tu trẻ tuổi có vóc dáng cao lớn , tướng mạo có chút tương tự với Công Thâu Dịch Hinh. Người Nho tu này trên mặt mỉm cười, nhìn xem Tiêu Hoa, bên cạnh hắn, Công Thâu Dịch Hinh đang là dùng tay kéo kéo cánh tay của hắn, tựa như tiểu cô nương một dạng, đang làm nũng nói gì đó. Mà Nho tu hai bên nơi này, lại ngồi vây quanh một ít nam nữ có Nguyên lực khoảng chừng ngũ, lục phẩm. Những nam nữ này không ai là không phong độ hiên ngang, chung linh nội tú, quả là rồng phượng trong loài người.

    Khỏi cần nói, người ấy chính là Công Thâu Tĩnh Dạ mà Công Thâu Dịch Hinh nói tới, là Nguyên lực thất phẩm đại tông sư. Nhìn xem Công Thâu Tĩnh Dạ ngồi vững vàng trên ghế, tư thế đang chờ đợi mình bái kiến, Tiêu Hoa cười khổ, hắn thật sự là đem đá đập chân mình rồi! Hắn vốn là ghét bỏ Chúc Khanh hắn ta đối với mình cung kính, muốn tìm cảm giác bình dị gần gũi, nhưng chưa từng nghĩ tới, vừa mới đụng phải Mạc Gian Ly. Còn chưa kịp ôn chuyện, liền bị Công Thâu Minh Hồ nhục nhã, nhân gia Công Thâu Dịch Hinh qua tới, cho hắn giảng hòa, ngay sau đó liền muốn đi theo nàng bái kiến một trưởng bối Nguyên lực thất phẩm.

    Công Thâu Dịch Hinh cô ta vốn là có ý tốt. Dù sao được tiền bối có cấp bậc cao chỉ điểm hoặc là chiếu cố đều là một loại cơ duyên, là tu sĩ tầm thường thì Công Thâu Dịch Hinh còn khinh thường đi giới thiệu đâu! Thế nhưng mà, hết lần này tới lần khác, Công Thâu Dịch Hinh gặp phải Tiêu Hoa đang cải trang vi hành, một nhân tộc Đạo môn Đại Thừa Đại tông sư làm sao có thể chịu quyền của một hậu bối mà đi gặp qua Nho tu.

    ''Lễ pháp a lễ pháp. . .'' Tiêu Hoa thở dài,'' Lễ pháp Nho tu tuy nhiên là có chút cổ hủ, nhưng trên bản chất, chính là một loại trật tự, cũng chính là Từ Chí thân vì Tiên giới chưởng hình sử đến duy trì. Hôm nay Tiêu mỗ có chút càn rỡ!''

    Nghĩ đến đây, Tiêu Hoa hơi hơi thằng người. Muốn đem cảnh giới của mình hiển lộ ra. Nhưng mà ngay vào lúc này, đằng sau hắn lại truyền đến một tiếng kêu hưng phấn, ''Dịch Minh, ngươi cũng tới Thiên Yêu Thánh cảnh rồi? Ta vừa mới tiến vào Trích Tinh Lâu, liền nghe đến Công Thâu thế gia các ngươi cũng tới, ta liền nghĩ đi đâu rồi, ngươi là Hậu tiến chi tú (ưu tú hơn thế hệ trước) của Công Thâu thế gia, hành trình Tinh Nguyệt Cung lần này, làm sao có thể không có ngươi đây? Ngươi nhìn một chút. . . Đây là ta tìm cho ngươi Diễn Lôi Mộc, tất nhiên sẽ đối với việc tu luyện Ngũ Khí Chính Lôi của ngươi có hữu dụng!''

    ''Ha Ha. . .'' Tiêu Hoa không cần xoay người, cũng không cần quay đầu, càng không cần dùng thần niệm đi dò xét, chỉ bằng vào giọng nói này, Tiêu Hoa liền cười, hắn rõ ràng nhận biết, đây chẳng phải là Đoan Mộc Tình, ngày đó ở trong Đồng Trụ quốc Trích Tinh Lâu, cùng hắn kết xuống ân oán sống chết sao! !

    Đêm hôm đó, Tiêu Hoa giá huấn qua Đoan Mộc Tình và Đoan Mộc Khâu, cũng ngay trước mặt của Đoan Mộc Tình nói qua, muốn nhìn một chút cái gọi là thế gia Nho tu còn có hay không công chính, công bằng cùng công lú! Mà rõ ràng Đoan Mộc Tình cũng nói, hắn không hề tin cái gì công chính, công bằng cùng công lý? Hắn để Tiêu Hoa chờ lấy công lý của hắn.

    Mà sau đó, ngay ở thời điểm Tiêu Hoa cơ hồ quên lãng, hắn rốt cuộc đã đợi được công lý của Đoan Mộc thế gia, đó chính là ở trong động phủ Thương Lãng Tử, bị Đoan Mộc Lượng Sanh truy sát! Đoan Mộc Lượng Sanh tính là một hán tử có chút nhiệt huyết, nhưng hắn dù sao cũng là con cháu của Đoan Mộc thế gia, mặc dù hắn thưởng thức Tiêu Hoa, cũng không thể không hạ sát thủ. Tốt là ở thời điểm này, thực lực Tiêu Hoa tất nhiên hơi kém với Đoan Mộc Lượng Sanh, nhưng nếu là bỏ chạy thì không thành vấn đề, cho nên hắn vẫn là từ trong ''Công Lý'' của Đoan Mộc thế gia chạy trốn được, Đoan Mộc Lượng Sanh kia cũng bởi vì đạt được cơ duyên ở trong động phủ Thương Lãng Tử, lại không có tìm Tiêu Hoa phiền phức nữa.

    Để Tiêu Hoa nằm mộng cũng nghĩ không ra chính là, bản thân vừa từ Hồng Hoang đại lục trở về Tam đại lục, còn chưa đạp một bước nào vào Tàng Tiên đại lục đâu, rất nhiều Nhân quả trước đây thế mà xuất hiện ở chỗ này, hắn không chỉ gặp được Mạc Gian Ly và Công Thâu Dịch Minh, càng là gặp được người mà mình hầu như quên mất : Đoan Mộc Tình.

    Đột nhiên, Tiêu Hoa lại có một loại dự cảm xấu:'' Mụ nội nó, không thể nào! Chẳng lẽ là. . . Thuật bói toán của Từ Chí thần diệu như vậy, Tinh Nguyệt Cung đây quả nhiên là thời điểm mà hai người bọn hắn ra ngoài, trở về Tiên giới lần cuối cùng, Tiêu mỗ. . . Thì có cơ hội lựa chọn sao? Nếu không, nhiều thù củ của Tiêu mỗ như vậy, làm sao có thể đều xuất hiện ở chỗ này?''

    Đương nhiên, ý niệm này cũng bất quá là lóe lên một cái rồi biến mất, hắn lại có chút minh ngộ, cũng không phải là thù cũ của mình, mà là cơ duyên của Tinh Nguyệt Cung. Bởi vì Tinh Nguyệt Cung xuất hiện, nhiều thế gia của Tàng Tiên đại lục đều sẽ phái ra đệ tử cần cơ duyên đến Tinh Nguyệt Cung đây, không chỉ riêng con cháu thế gia có ân oán với mình, mà là con cháu thế gia có ân oán lẫn nhau, đều sẽ có cơ hội đến Tinh Nguyệt Cung này, bọn hắn cũng sẽ ở thời điểm thích hợp. . . Tháo gỡ ân oán với nhau! ! !

    Đang lúc Tiêu Hoa suy nghĩ, trong miệng Đoan Mộc Tình đã hưng phấn nói xong câu nói, thẳng tiến vượt qua Tiêu Hoa, vượt lên một bước, tới trước mặt Công Thâu Tĩnh Dạ, khom người nói: '' Thế thúc tổ, vãn bối Đoan Mộc Tình của Đoan Mộc thế gia, bái kiến thế thúc tổ!''

    Công Thâu Tĩnh Dạ vốn là đang chờ Tiêu Hoa chào hỏi, nhưng Đoan Mộc Tình đột nhiên xuất hiện, đoạt lấy đầu gió Tiêu Hoa, Công Thâu Tĩnh Dạ cũng không tốt ở trước mặt làm phật ý Đoan Mộc thế gia, đem ánh mắt từ trên thân Tiêu Hoa thu hồi, đưa tay ra hiệu đáp,'' Đứng lên đi, nơi đây là Trích Tinh Lâu, không cần quá mức khách khí!''

    ''Hừ. . .'' Công Thâu Dịch Hinh nhưng lại không nguyện ý cho Đoan Mộc Tình sắc mặt tốt gì, hừ lạnh một tiếng, nói, '' Bất quá chỉ là bàng chỉ của Đoan Mộc thế gia, còn dám tự xưng là con em thế gia? Cũng không sợ Thiên Chi lão tổ của Đoan Mộc thế gia quở trách ngươi sao?''

    ''Việc này. . .'' Đoan Mộc Tinh đối mặt với Công Thâu Dịch Hinh quả thực không dám nói gì.

    ''Dịch Hinh. . .'' Khóe miệng của Công Thâu Tĩnh Dạ hơi nhếch lên, hắn đối với tính cao ngọa của Công Thâu Dịch Hinh biết rất rõ ràng, cũng biết chỗ mà nàng trách cứ Đoan Mộc Tình cũng đều có lý, bất quá hắn cũng chỉ có thể quát lớn một tiếng, nói '' Đoan Mộc Tình kể ra cũng là thế gia đệ tử, có mấy lời là ngươi không thể tùy tiện nói!''

    ''Hừ, thúc tổ, ngươi cho rằng ta nguyện ý nói ra à!'' Công Thâu Dịch Hinh lạnh lùng nói, ''Nếu như hắn không quấn lấy Dịch Minh tỷ tỷ, cho dù là ta nhìn thấy hắn, cũng chỉ coi hắn làm một con cóc! Hắn cũng không trở về tìm tấm gương mà xem, bản thân không chỉ là con cháu bàng chi của Đoan Mộc thế gia, càng là một kẻ vừa mới đặt chân vào luyện Khí Hóa Thần Văn sư, hắn thế nào có thể xứng với Dịch Minh tỷ tỷ? Vả lại, một trăm năm trước, Dịch Minh tỷ tỷ đã nói rõ ràng với hắn, không hi vọng lại nhìn thấy hắn! Nhưng mà hắn đâu? Nhìn thấy Dịch Minh tỷ tỷ tính cách có chút mềm, từng bước ép sát, ở trước mặt trưởng bối biểu hiện ra một bộ mặt si tình, muốn chiếm được đồng tình. Không phải chỉ là một khúc Diễn Lôi mộc sao? Có gì đặc biệt hơn người, đáng giá hắn gióng trống khua chiêng như vậy, thích hợp ngay mặt thúc tổ tặng cho Dịch Minh tỷ tỷ sao? Lòng lang dạ thú bực này, thúc tổ không tiện nói ra, ta nói ra!''

    ''Dịch Hinh. . .'' Công Thâu Dịch Minh ở bên cạnh tựa hồ cũng có chút không đành lòng, kéo kéo ông tay áo của Công Thâu Dịch Hinh nói,'' Chớ ở ngay trước mặt mọi người nói ra, như vậy không được!''

    ''Có gì mà không được! Liền là người như ngươi, khắp nơi vì người ngoài suy nghĩ, mới rơi vào tình cảnh lúng túng bực này! Hiện tại, không ít thế gia đệ tử đều biết thằng này đang theo đuổi tỷ tỷ, cho dù là có đệ tử ưu tú muốn cầu hôn, sợ cũng là xấu hổ! Sợ phật ý mặt mũi của Đoan Mộc thế gia!'' Công Thâu Dịch Hinh nhìn rõ ràng tâm tư của Đoan Mộc Tình, nói trúng tim đen,'' Mà trên thực tế, Đoan Mộc thế gia cũng không biết dự định của thằng này!''

    "Không đến mức vậy!" Trên mặt của Công Thâu Dịch Minh ửng đỏ, thấp giọng nói ra.

    Tiêu Hoa vốn là đối với Công Thâu Dịch Hinh nhanh mồm nhanh miệng không thích lắm, nhưng lúc này nghe được lại là đại khoái nhân, hắn cười cười dừng bước chân, nhiều hứng thú nhìn xem.

    Đoan Mộc Tình đương nhiên không biết Tiêu Hoa ở chỗ này, trên mặt của hắn hơi có vẻ tái nhợt, thấp giọng nói: '' Công Thâu tiền bối, vãn bối biết tu vi của mình nông cạn, xuất thân cũng không như tiền bối, cho nên từ góc độ tiền bối đến nhìn, cách làm vãn bối xác thực là như thế! Nhưng mà, vãn bối có thể không chút khách khí cùng tiến bối nói, cùng chư vị Công Thâu thế gia đệ tử nói, thậm chí vãn bối cũng có thể không thẹn nhìn trời nói, đối với đất nói. Yêu. . . Là không có giới hạn, cũng không chia phẩm giai, bất luận thực lực gì!

    Có lẽ Dịch Minh cô nương cảm thấy vãn bối không thích hợp, nhưng từ khi vãn bối nhìn thấy Dịch Minh cô nương một khắc kia trở đi, đã xem nàng như tiên tử của mình. Xưa nay vãn bối không dám nghĩ nhiều, bởi vị sợ nghĩ nhiều hơn, sẽ để cho ấn tượng kia ảm đạm, vãn bối chỉ có thể ở lúc hoa đăng mơi lên, nhàn nhạt suy tưởng, hi vọng bóng đêm có thể để cho ấn tượng này thêm lâu dài hơn! Ván bối cũng biết vãn bối không xưng với Dịch Minh cô nương, nhưng vãn bối nguyện ý làm một người trong rất nhiều người ái mộ Dịch Minh cô nương, hi vọng con đường tu luyện của nàng có thể thuận buồm xuôi gió, vãn bối nguyện ý đem hết thảy bản thân lấy ra.''

    (chưa xong còn tiếp. )


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Tuy thân là con người, lại vọng cầu thiên đạo, tất có tai họa bất ngờ, nhưng con người chúng ta vốn đi về phía trước, mặc dù đường xá nhiều kiếp nạn, nhưng bước chậm đi về phía trước, thì vẫn có ngày sẽ thành công. Nhân gian thương thiên, vốn không phân biệt, đạo bất đồng, lại có duyên.

    ---QC---


Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status