TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 12 của 14 Đầu tiênĐầu tiên ... 21011121314 CuốiCuối
Kết quả 56 đến 60 của 67

Chủ đề: Thiên Đường Kinh Khủng - Ba Ngày Ngủ Hai

  1. #56
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    82
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 55: Tỏi Vô Song Thiên ( 9 )
    --o0o--
    Tác giả: Ba Ngày Ngủ Hai
    Editor: Hoconkut3


    "Cái trò gì vậy?" Phong Bất Giác nói: "Tiến sĩ mà nhiệm vụ yêu cầu phải cứu kỳ thật mới là nhân vật phản diện?" Trong đầu hắn đã nhanh chóng suy luận, kết hợp với nhiệm vụ, lại thêm một bước suy diễn, mấy giây sau, ánh mắt của hắn nổi lên biến hóa vi diệu: "Không lẽ Ashford là thủ phạm giết người đầu độc a... Chẳng lẽ chân tướng nội dung cốt truyện là sau khi hắn chạy ra khỏi phòng thí nghiệm liền lên tầng cao nhất của cao ốc dùng trang bị nào đó đối với toàn thành phát tán virus biến thể? Cho nên virus lập tức ở trong thành thị nổ ra mà khuếch tán, dẫn đến lão tử đến bây giờ một người sống sót cũng không phát hiện qua?" Hắn nhịn không được mắng: "Thằng này là tiến sĩ Curtis Connors (The Lizard) chắc!"

    Lúc này chỉ có một mình hắn ở đây, gần hắn cũng không có thiết bị giám sát và điều khiển đang làm việc cho nên hệ thống đối với vài câu thô tục này không có ngăn lại hoặc cách âm.

    "Đợi chút..." Phong Bất Giác bỗng ý thức được cái gì: "Hai vị kia... Phan Phượng cùng Hoa Hùng rốt cuộc là thần thánh phương nào? Vậy mà vừa vào cao ốc liền lao thẳng tới nhiệm vụ chính tuyến, cứ như bọn hắn vốn đã biết rõ không cần đến sở nghiên cứu dưới lòng đất cũng có thể qua cửa." Hắn nghĩ: "Dựa theo lẽ thường mà nói, hướng đi nội dung cốt truyện hẳn là... Sau khi các người chơi tiến vào cao ốc, trước tiên tới sở nghiên cứu, tìm được huyết thanh, đánh tiểu BOSS và vân vân, sau đó phát hiện dấu vết tiến sĩ Ashford là nhân vật phản diện để lại, tiếp theo lại căn cứ manh mối cùng gợi ý mà giết lên lầu... Nhưng hai người này đến tột cùng đang làm trò gì? Trực tiếp vạch trần thân phận BOSS, sau đó dùng vũ lực đánh tới khi nó hiện nguyên hình sao?

    Tiểu Thán còn chưa chết, cơ bản có thể xác định hắn đang cùng hai người này cùng một chỗ hành động, nhưng hắn không thích, cũng không am hiểu đi sai khiến người khác, càng không có lý do gì sẽ sai khiến họ đi lên lầu. Huống chi đối phương còn là người chơi thực lực siêu quần, vốn rất không có khả năng nghe chỉ huy của hắn.

    Cho nên... Hai người kia là căn cứ ý chí của mình tiến về phía trước, hơn nữa bọn họ hoàn toàn chính xác..."

    Phong Bất Giác càng nghĩ càng cảm thấy sự kiện kịch bản này không đúng, hắn tập trung tinh thần, bình phục thoáng một phát tâm tình hơi có chút hưng phấn quá độ, lấy ra Winchester, lắp đạn vào, lao ra cửa mà đi.

    Lúc trước thăm dò quá vội vàng, nhưng hắn trong lúc vội vàng vẫn tự động đem tất cả lộ tuyến đều ghi tạc lại trong đầu, lại nói tiếp còn có thi thể Zombie với tư cách biển báo giao thông, cho nên Phong Bất Giác chạy về thang máy với tốc độ rất nhanh.

    Dựa vào tăng phúc sức chạy của Tước Sĩ Chi Vũ, hắn ở dưới tình huống hầu như không hao tổn thể năng, dùng tốc độ người chơi khác phải dốc sức liều mạng chạy như điên mới có thể đạt tới hướng về đích.

    Mười phút sau, Phong Bất Giác liền trở về thang máy đi mặt đất cùng tầng 1. Lúc hắn ly khai nơi này đi rất gấp, không có đem thi thể chồng chất trước cửa thang máy thanh lý, cho nên giờ phút này cửa thang máy vẫn như cũ bị kẹt không có đóng lại. Hắn bỏ ra hơn ba phút đem bảy tám cỗ thi thể chắn trong thang máy kéo vào hành lang, sau đó liền đi lên về tới tầng 1 cao ốc, vừa lúc ở trong hành lang gặp được Vương Thán Chi.

    "Hắc! Tiểu Thán!" Phong Bất Giác kêu hắn một tiếng.

    Tiểu Thán quay đầu: “Ôi chao! Giác ca, vì sao ngươi lại từ đằng sau ta..."

    "Đừng nói nhảm." Phong Bất Giác đã cắt lời hắn, đi về phía trước, bên cạnh đó từ trong bọc hành lý xuất ra một ống huyết thanh kháng độc đưa lên: "Uống."

    "Món gì thế?" Tiểu Thán vừa hỏi vừa nhận huyết thanh, nhìn một chút thuộc tính vật phẩm: "Làm sao ngươi tìm được cái này?"

    "Ta vừa rồi đi sở nghiên cứu dưới lòng đất." Phong Bất Giác trả lời.

    "À? Vậy thì hai người còn lại..." Tiểu Thán còn chưa nói xong, Phong Bất Giác đã biết rõ hắn muốn hỏi điều gì, trực tiếp trả lời: "Bọn họ là chết ở địa phương khác."

    Hai người chẳng qua là trao đổi vài câu liền lên đường hướng tầng cao nhất cao ốc đi lên, trên đường đi bọn hắn đem kinh nghiệm của mình cùng tình hình cụ thể đều đều cáo tri đối phương.

    Tự thuật của Tiểu Thán chính là bằng chứng cho suy luận của Phong Bất Giác, lại khiến cho hắn càng thêm hoài nghi hai người [Vô Song Thượng Tướng Phan Phượng] cùng [Thiên Nhân Trảm Hoa Hùng] này có vấn đề. Đối với Phong Bất Giác mà nói, thực lực hai người này kỳ thật vẫn còn trong phạm vi có thể tiếp nhận, nhưng vấn đề là ở hành động của bọn hắn. Bọn hắn dưới tình huống không tiến hành bất luận hành vi thu thập manh mối nào liền trực tiếp lên tầng cao nhất đi tìm Ashford. Cái này hoặc là "vận khí" kinh người, hoặc là chính là bọn họ trước đó đã nắm giữ một ít tin tức người chơi bình thường không cách nào thu hoạch được.

    Phong Bất Giác đi theo Tiểu Thán một đường đến tầng 51. Khi đến tầng 47, bọn hắn đều là đi theo lộ tuyến Tiểu Thán cùng hai người Phan hoa tiến lên vừa rồi, bốn tầng về sau này Tiểu Thán không có đi qua, bất quá căn cứ thi thể quái vật trên đường, bọn hắn vẫn như cũ có thể truy theo bước chân người đi trước.

    Lúc tiếp cận tầng cao nhất, Phong Bất Giác hỏi: "Lúc ngươi lần thứ nhất theo chân bọn họ đi lên có đi qua đường cũ hay là gặp đường cụt hay không?"

    "Ân..." Tiểu Thán nhớ lại, "Thật không có a." Hắn lập tức nói: "Bất quá lộ tuyến chúng ta lúc ấy đi còn có tới tới lui lui nữa a, thay đổi vài cái thang máy, còn có mấy tầng muốn vượt qua thì phải đi thẳng lên, đổi nhiều cầu thang khác nhau mà đi." Hắn dừng thoáng một phát: “Ôi chao! Không sai a... Làm sao mà bọn hắn có thể biết rõ ở tầng nào đổi thang..."

    "Cả lộ tuyến cũng biết a..." Phong Bất Giác trầm ngâm nói.

    Hai người trong lúc nói chuyện đã đi tới tầng 52.

    Từ thang lầu tiến đến, trước mắt vượt qua một cái hành lang, trong hành lang cứ cách khoảng 10m liền bày một cái chậu hoa lớn, đối diện là một mặt tường thủy tinh, trên thủy tinh trong suốt có tiêu chí Allerbmu. Có thể chứng kiến bên trong là một khu làm việc chiếm diện tích rất lớn, cái không gian này đem cả tầng lầu đều mở ra. Bên trong khu làm việc có rất nhiều phòng ngăn cách, bày biện đều rất bình thường, bàn công tác, ghế dựa, máy tính, máy đun nước, vật lẫn lộn... Hai đầu tất cả khu vực cuối có mấy cái văn phòng riêng lẻ.

    Nhìn qua, tầng này xác thực như tầng dưới cùng trên sơ đồ ghi: "Khu vực làm việc", không hơn.

    Bọn hắn ở trong hành lang đi về phía trước một đoạn, thông qua một cái cửa tự động bước vào bên trong khu làm việc rộng lớn, tại tầng này chưa trông thấy bất luận vết máu hoặc dấu hiệu Zombie hoạt động nào. Đó cũng không phải là điềm tốt, mà là dấu hiệu có quái vật cấp BOSS hoạt động.

    Phong Bất Giác vừa quét mắt một vòng, còn chưa kịp triển khai bất luận điều tra gì chỉ cảm thấy dưới chân chấn động, vang lên bên tai một tiếng ầm vang. Đoạn trần nhà phía trước mấy chục thước bỗng ầm ầm vỡ ra, một con quái vật hình người vẻ ngoài dị dạng từ trên nóc phá đỉnh mà vào, làm một mảng xi-măng lớn BA~ BA~ BA~ BA~ nện lên trên mặt đất, chỗ trần nhà sụp đổ lập tức có một đoàn bụi đậm đặc xuất hiện.

    Sau đó, lại có hai bóng người cũng theo lỗ thủng nhảy xuống. Không cần nói, khẳng định đó chính là hai vị đại thần Phan Phượng cùng Hoa Hùng.

    Ở trong khói bụi cuồn cuộn chỉ thấy ba đạo thân ảnh giết thành một đoàn, búa quang thương ảnh giao thoa, tầng tầng vén. Khi thì có thể nghe thấy tiếng vang phốc phốc sinh ra do binh đao phá thịt, mặt đất cũng dần dần bịt kín một tầng máu đen.

    Giáp công như vậy chừng một phút, bụi mù dần tản đi, quái vật kia mắt thấy khó có thể chống đỡ, lại quay đầu hướng về phía tường thủy tinh cao phóng đi. Hai người Phan Hoa cũng biết nó muốn chạy, bọn hắn đương nhiên không muốn lại để cho nó đào tẩu, nếu không kế hoạch ở chỗ này chấm dứt kịch bản liền bị ngâm nước nóng.

    Hoa Hùng cúi người chạy đến bên cạnh trước mặt quái vật, xoay người quét qua, đẩy, đầu thương trực chỉ đầu quái vật, thân thương hóa thành hư ảnh gấp rút mà đi. Phan Phượng bởi vì vũ khí nặng hơn, tốc độ cũng chậm hơn một đường, hắn chỉ đành mãnh liệt tiến thêm một bước, lấn đến gần mục tiêu, Khai Sơn Trường Phủ nhắm ngay phía sau lưng quái vật kia đánh xuống.

    Hai người này theo đuổi không bỏ, từng bước ép sát đã khiến cho Ashford biến dị thể kia đến bước đường cùng. Lúc này nó vì thoát đi, không tiếc cứng rắn trúng một thương. Đầu thương từ mắt trái quái vật xuyên vào, xuyên qua ót, mang theo một đống dịch thể.

    Nhưng loại thương thế này vẫn như cũ không đủ để khiến cho biến dị thể này bỏ mình, nó dùng quyền hướng về phía trước cuộn người lại chọi cứng một kích này, thành công tránh được đòn búa bổ của Phan Phượng, đi vào bên cạnh tường thủy tinh. Sau đó nó dùng xương của cặp khuỷu tay răng cưa nổi bật của mình mãnh kích thủy tinh dày đặc kia. Sau khi phá ra một vết nứt, toàn bộ thân hình cuộn thành hình tròn, phá cửa sổ mà ra, bay ra bên ngoài cao ốc.

    Phan Phượng Hoa hùng vọt tới biên giới bức tường, cúi đầu nhìn qua thân ảnh cấp tốc hạ xuống của biến dị thể, khi nó sắp hạ xuống liền dùng giác hút cùng dịch nhờn trên thân thể leo lên tường, sau đó nhanh chóng đáp xuống mặt đất, trốn ra tầm mắt của hai người.

    "Cắt... Vẫn để nó chạy." Phan Phượng nói.

    "Quả nhiên... Dưới tình huống không có người chơi khác cùng đi, hai chúng ta trực tiếp đánh BOSS sẽ dẫn đến trí tuệ nhân tạo kia cùng phản ứng phát sinh biến hóa." Hoa Hùng đáp.

    "Nhị vị." Âm thanh Phong Bất Giác tại phía sau bọn họ vang lên, lại khiến cho hai vị này lập tức cả kinh.

    Bọn hắn quay đầu đi, thấy được ánh mắt bất thiện của Phong Bất Giác cùng vẻ mặt không hiểu của Vương Thán Chi.

    "Có thể giải thích một chút cho ta được không..." Phong Bất Giác trực tiếp hỏi: "Rốt cục các ngươi là ai?"

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,
  3. #57
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    82
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 56: Tỏi Vô Song Thiên ( 10 )
    --o0o--
    Tác giả: Ba Ngày Ngủ Hai
    Editor: Hoconkut3


    "Hỏng bét..." Phan Phượng thấp giọng nói.

    "Bị hắn nghe được..." Hoa Hùng cũng thấp giọng nói.

    "Ta hiện tại cách các ngươi có vài mét, hạ giọng nói chuyện có tác dụng gì a?" Phong Bất Giác nói.

    "Ân... Ha ha... Là như thế này..." Phan Phượng đang muốn đáp lời.

    Phong Bất Giác ngắt lời nói: "Trước khi ngươi cười ha hả biên lời nói dối ra, ta tuyên bố trước một phát, ta cũng không cho rằng các ngươi là người chơi mở auto, bởi vì hành vi của các ngươi căn bản không giống. Các ngươi hiển nhiên là nhân viên của công ty Mộng, có phải là GM (Edt: game master) hay không ta không biết, bất quá ta nghĩ công tác của các ngươi cũng không thích hợp để đem ra ngoài ánh sáng." Tầm mắt của hắn rất nhanh quét qua hai người Phan Phượng cùng Hoa Hùng, ám chỉ điều muốn nói hắn kế tiếp chính là trọng điểm: "Đem tình huống nói thật cho chúng ta biết, chúng ta có thể phối hợp công tác của các ngươi, hơn nữa sau khi kịch bản kết thúc ta sẽ giữ bí mật tất cả, nếu không... Ta rất có thể đem sự tình hôm nay não bổ một phen, thêm mắm thêm muối, chia làm mười mấy đoạn, dùng tiểu thuyết theo chương trên tất cả các diễn đàn lớn phát ra đồng thời kết hợp với yêu sách."

    "Ách... Ngươi trước tiên chờ một chút..." Hoa Hùng trả lời: "Để chúng ta thương lượng một chút."

    "Xin cứ tự nhiên." Phong Bất Giác nói một câu, quay người cách xa bọn hắn một khoảng cách.

    Hai người kia ly khai tường thủy tinh bị vỡ, đi vào một góc văn phòng, xì xào bàn tá. Chừng năm phút sau, bọn hắn lại trở về.

    Phan Phượng mở miệng với Phong Bất Giác cùng Tiểu Thán nói: "Được rồi, các ngươi muốn biết cái gì?"

    "Thân phận của các ngươi là gì, đang thi hành công việc gì, nội dung cốt truyện kịch bản này đến tột cùng là cái gì?" Phong Bất Giác nhanh chóng hỏi, hắn sớm đã nghĩ kỹ những thứ này.

    "Ngươi đoán không sai, chúng ta là nhân viên quản lý trò chơi." Hoa Hùng nói: "Chúng ta vào trong kịch bản này để xử lý một thứ số liệu rác rưởi được gọi là 'Diễn Sinh Giả'." Hắn dừng thoáng một phát: "Về phần nội dung cốt truyện kịch bản này... Các ngươi cũng thấy, vừa rồi chúng ta truy kia chính là biến dị thể tiến sĩ Ashford. Nội dung cốt truyện đại khái là như thế này... Người Ashford này có chút tâm tình phản nhân loại, hắn từ trong sở nghiên cứu lén lấy virus Z ra ngoài, sau đó đem virus này kết hợp với một loại nguyên dịch đặc thù khác, ở trên mái của cao ốc này dùng một loại trang bị để phóng ra, lây nhiễm cho toàn bộ người trong thành phố."

    "Cho nên chỉ có Zombie bên trong sở nghiên cứu là Zombie bình thường, mà phía ngoài tức thì biến thành mấy con Zombie Huyết Lang chẳng giống ai kia sao?" Phong Bất Giác nói tiếp.

    "Kỳ thật Zombie Huyết Lang với tư cách là virus biến thể, trong thiết lập là mạnh hơn Zombie bình thường đấy. Tuy bây giờ nhìn như chúng rất phế, bất quá đến buổi tối, nếu như không có tỏi, người chơi cấp bậc như các ngươi rất khó để cùng những quái vật này đấu đấy." Hoa Hùng nói.

    "Chúng ta lúc trước gặp phải mấy con Zombie Người Sói kia lại là sao a?" Tiểu Thán hỏi.

    "Dựa theo quá trình kịch bản, hệ thống cũng sẽ ở trong cao ốc sắp xếp mấy cái tiểu BOSS đấy." Phan Phượng trả lời: "Trên thiết lập tương quan của Zombie Người Sói có ghi 'Người lây virus biến thể có xác suất cứ mười vạn người (Edt: 10 vạn có 5 số 0) thì có ba biến thành biến dị thể cường đại mà ổn định hơn' ."

    Phong Bất Giác nói: "Thứ các ngươi có thể xem có rất nhiều a...... Tư liệu quái vật, có mấy cái lộ tuyến qua cửa, FLAG khi nào gây ra, địa đồ kịch bản có lẽ đều xem được."

    "Không chỉ như vậy, tọa độ người chơi, trạng thái hiện tại, kỹ năng bên trong thanh kỹ năng, năng lực danh hiệu... bất cứ lúc nào chúng ta đều có thể ở trong menu tra được." Phan Phượng nói: "Ta nhớ ngươi vừa rồi có lẽ đã bị lây nhiễm a, bằng sức một mình đi sở nghiên cứu tìm được huyết thanh giải độc sao, ngươi thật đúng là được a."

    Phong Bất Giác nói: "Quá khen, bất quá... Ta nghĩ có một tin tức các ngươi tra không được." Hắn dừng thoáng một phát: "Chính là 'Diễn Sinh Giả' các ngươi nhắc tới đúng không?"

    Hoa Hùng thở dài: "Nếu có thể tra được, chúng ta sẽ không phí một phen công phu, nghĩ cách trước đem kịch bản thông qua."

    Phong Bất Giác nói: "Sau khi hoàn thành điều kiện qua cửa, những người chơi bình thường như chúng ta đều bị truyền ra ngoài, mà các ngươi lại có thể bỏ qua thời gian truyền tống. Cho nên... Khi chúng ta ly khai kịch bản đạt được tổng kết ban thưởng, công tác của các ngươi kỳ thật giờ mới bắt đầu. Đã không có người chơi quấy nhiễu, các ngươi có thể buông tay buông chân, ở trong thế giới kịch bản đã chấm dứt truy tìm và xử lý Diễn Sinh Giả."

    "Ah... Rất lợi hại nha, mới mấy câu đã có thể phỏng đoán đến nước này." Hoa Hùng nói.

    "Ta đối với tình huống nhị vị cùng cái kịch bản này cũng đã không còn hứng thú gì." Phong Bất Giác thò tay vuốt gáy, ngẩng đầu sờ nhẹ xương cổ: "Xin nói kỹ cho ta một chút về Diễn Sinh Giả a."

    "Các ngươi cho dù có biết cũng không có ý nghĩa, bởi vì căn bản không có khả năng giúp đỡ được cái gì." Phan Phượng nói: "Nếu đổi là ta, ước gì GM mang theo chính mình nhanh nhanh tìm được biến dị thể Ashford đã chạy trốn kia, sau khi tiêu diệt thoải mái mà cầm ban thưởng qua cửa."

    "Làm ơ giải thích kỹ một chút về chân tướng có quan hệ tới Diễn Sinh Giả." Phong Bất Giác mặt mỉm cười nói: "Bằng không thì ta rất có thể sẽ nhịn không được ghi hai phong thư ngôn từ sắc bén mà lại cực kỳ kích động gửi cho Tích Bộ Thiếu Gia cùng Tên Thật Khó Đặt, nói cho bọn hắn biết... Bởi vì công ty trò chơi có một ít sai lầm kỹ thuật mới khiến cho các ngươi bị một loại đại quái vật mạnh mẽ vốn không nên tồn tại ở trong kịch bản này giết chết."

    "Ta nói... Sao ngươi biết bọn họ là bị Diễn Sinh Giả giết chết?" Phan Phượng hỏi.

    "Đơn giản mà đem đáp án cùng vấn đề liên kết lại mà thôi." Phong Bất Giác nói.

    Hai người Phan Hoa đối với câu trả lời này chẳng qua là có cảm giác như muốn khóc...

    "Ân... Khục khục, được rồi." Hoa Hùng nói ra: "Nói cho các ngươi biết cũng không sao, kỳ thật sự tồn tại của Diễn Sinh Giả sớm muộn gì đều bị các người chơi phát giác đấy, tuy nhiên xác suất người chơi gặp phải chúng rất nhỏ. Công ty đang chuẩn bị tại giai đoạn Open Beta ra tài liệu văn bản liên quan, dùng từ ngữ tương đối thích hợp để thuyết minh một chút." Hắn hướng bốn phía nhìn quanh một phen, sau đó nói: "Các ngươi cùng ta tới đây." Nói xong cũng mở rộng bước chân, dẫn ba người hướng một máy pha cà phê đi đến.

    Hắn đi vào một căn phòng gần máy pha cà phê nhất, cầm lấy một lon cà phê trên bàn công tác thập phần dễ làm người khác chú ý, mở nắp lên, chỉ vào bột cà phê ước chừng còn có ba phần tư ở bên trong nói ra: "Giả thiết tất cả số bột cà phê này đều là số liệu." Hắn giơ ngón trỏ tay phải lên, "Trong đó có một viên bột phấn, là thứ số liệu rác rưởi không bị khống chế mà hệ thống cần thanh trừ đấy." Hắn dừng thoáng một phát, nói: "Mà một viên bột phấn ở trong lon cà phê này không ngừng vận động, thay đổi vị trí." Hắn nhìn Phong Bất Giác cùng Vương Thán Chi: "Làm sao để các ngươi có thể đem nó chính xác lựa ra?"

    "Không thể nào làm được." Phong Bất Giác lập tức trả lời.

    "Đúng vậy, không có khả năng." Hoa Hùng nói tiếp, hắn lập tức đem tay vươn vào trong bình, nắm một đống bột cà phê ở lòng bàn tay: "Thứ duy nhất hệ thống có thể làm chính là ngay tức thì một thời cơ trôi qua, đem tổ số liệu cùng với tất cả các số liệu của khu vực chung quanh nắm lấy giống như nắm ở trong tay." Hắn thoáng giơ lên nắm đấm, bột cà phê từ giữa ngón tay của hắn chậm rãi rơi xuống: "Thế nhưng, một nắm bột cà phê trên tay của ta này, cần tiêu hủy chỉ có một viên bột phấn mà thôi, những bột phấn khác đều có tác dụng đấy, ta không có khả năng vì thanh trừ một viên bột phấn, đem toàn bộ bột đều bỏ đi. Hơn nữa ta không thể đem đống bột này nắm trong tay quá lâu, bởi vì viên ta muốn tiêu diệt kia tùy thời có thể theo giữa kẽ tay mà chạy đi."

    "Cho nên... Hệ thống dùng những số liệu này tạo ra kịch bản." Phong Bất Giác nói: "Lại khiến cho Diễn Sinh Giả từ số liệu biến thành quái vật, do các ngươi giết chết hoặc đánh tan khiến cho nó mất đi năng lực chống cự cùng chạy trốn, sau đó hệ thống có thể tại lúc thanh lý kịch bản tiến hành thanh trừ."

    Hoa Hùng nói: "Chính là như thế." Hắn cầm một ly tới, lại tìm một ít đường, "Cái ly này chính là kịch bản vỏ ngoài. Người chơi các ngươi cũng giống như đống đường này." Hắn chỉ ly, "Khi các ngươi sắp xếp kịch bản, nghe được thông báo hệ thống [Số người đoàn đội ngẫu nhiên sinh ra: sáu người]..." Hắn đem bột cà phê trong tay ném vào trong ly: "Số liệu đã bị quăng vào trong vỏ rồi, bất quá giai đoạn này chúng vẫn chỉ là các loại nguyên tố trụ cột, chẳng hạn như không khí, nước, vận, bùn đất..." Hắn đem sáu khối đường lấy được trong tay: "Tiếp theo, tính cả các ngươi sáu gã người chơi, tới cửa ra vào kịch bản này, ngay lúc nghe được câu kia: [Tiểu đội của bạn đã tiến vào đội ngũ, đang tìm cá nhân hoặc đội ngũ khác đã sẵn sàng]..." Hắn ném hai khối đường đi, nói "Trong đó có hai người bị ta cùng Phan huynh thay thế rồi. Hai người kia sẽ lập tức bị phân phối đến kịch bản đang đợi khác, mà bản thân bọn họ chắc chắn sẽ không phát giác được loại thay đổi này."

    Phan Phượng nói tiếp: "GM Chúng ta thường là hai người một tổ tiến hành chờ lệnh, một khi có dấu hiệu Diễn Sinh Giả bị nhốt lại tại kịch bản nào đó sắp bắt đầu, chúng ta sẽ cắm vào đội ngũ kia. Người chơi bị chúng ta thay thế, bình thường đều là tổ đội hai người, hoặc là hai gã người chơi một mình."

    "Nếu gặp tổ đội năm người hoặc là sáu người thì sao?" Tiểu Thán xen vào hỏi.

    "Với đội năm người mà nói, chúng ta cũng chỉ có thể thay thế người chơi đi riêng, đơn phái một người đi vào. Về phần đội sáu người thì hoàn toàn không có biện pháp, bọn hắn phải tự mình đối mặt với Diễn Sinh Giả. Bất quá từ Open Server đến nay vẫn chưa có đội sáu người nào gặp phải Diễn Sinh Giả." Phan Phượng trả lời: "Thuận tiện nói một chút, số lượng số liệu hệ thống 'bắt' được chỉ có thể dùng để tạo ra kịch bản hình thức sinh tồn gồm sáu người đoàn đội, cho nên các ngươi không cần lo lắng tại kịch bản hai đến năm người hoặc là hình thức khác gặp Diễn Sinh Giả."

    "Cái kia chẳng phải có nghĩa là kịch bản đoàn đội sáu người rất nguy hiểm hay sao?" Tiểu Thán cả kinh nói.

    "Làm sao sẽ có nhiều Diễn Sinh Giả như vậy tồn tại." Phan Phượng cười nói: "Cái loại số liệu hệ thống không thể khống chế này có tỉ lệ xuất hiện cỡ một phần vạn ức (Edt: vạn ức = nghìn tỷ, 12 số 0 á @.@), trong khảo thí nội bộ công ty, hai tổ Server hình thức giấc ngủ cùng không phải giấc ngủ liên tục vận hành ba mươi ngày, tổng cộng cũng chỉ xuất hiện qua mười lần dấu hiệu Diễn Sinh Giả."

    "Tóm lại, khi các ngươi nghe được câu [Kịch bản đang được tạo ra]..." Một bên Hoa Hùng lúc này đem đường cũng ném vào ly, thêm nước ấm lấy được từ máy pha cà phê vào, bột cà phê cho vào lúc trước lập tức biến thành chất lỏng, "Những nguyên tố kia sẽ dựa theo cấp bậc của các ngươi, thực lực chiến đấu, khuynh hướng sở trường, biểu hiện... ngẫu nhiên tạo ra một cái kịch bản hết thảy bình thường, như nội dung cốt truyện, thế giới quan các thứ đồ cũng đều là vào lúc này mà tạo ra đấy. Mà Diễn Sinh Giả, cũng xen lẫn trong kịch bản này, cùng nguyên tố số liệu nào đó kết hợp cũng đồng thời hóa hình."

    Phong Bất Giác nghĩ nghĩ, hỏi: "Như vậy... thực lực Diễn Sinh Giả đến tột cùng mạnh bao nhiêu?"

    "Ha ha..." Phan Phượng nở nụ cười: "Ngươi cũng thấy được thực lực hai chúng ta a."

    "Có thấy..." Phong Bất Giác nói.

    "Có biết tại sao phải hai người một tổ đến thanh lý Diễn Sinh Giả không?"

    "Một người có khả năng sẽ bị giết chết ư..." Phong Bất Giác nói tiếp.

    Phan Phượng nói: "Biết rõ là tốt rồi. Ngươi đừng xem chúng ta bây giờ cấp biểu hiện là mười ba, nhưng chúng ta dùng là tài khoản GM, năng lực chiến đấu thực tế so với đẳng cấp cao hơn khoảng mười cấp. Dù là như thế, vẫn như cũ không thể nói là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, như BOSS vừa rồi, nó từ trên lầu nhảy xuống chạy trốn, chúng ta liền bất lực rồi. Chúng ta nếu nhảy theo thì giống với người chơi là cũng chết."

    Tiểu Thán hỏi: "Công ty của các ngươi vì cái sao không đem năng lực nhân vật của nhân viên quản lý chỉnh cao một chút a? Ví dụ như nhìn là cấp mười ba, kỳ thật có thực lực cấp 50."

    Hoa Hùng đem cái kia ly cà phê giơ lên trước mặt hắn: "Hai khối đường có thể bỏ vào trong cái chén này, hai quả dưa hấu có thể bỏ vào sao?"

    "Ah..." Tiểu Thán gật đầu, coi như đã hiểu.

    "Tài khoản của hai chúng ta chắc là sẽ không thăng cấp đấy, là chuyên môn phụ trách khu vực từ cấp năm đến cấp mười bốn, khu vực khác do nhân viên quản lý tương tự như chúng ta, có chiến lực siêu cường vượt qua đẳng cấp." Phan Phượng nói: "Các ngươi hiện tại đã biết rõ Diễn Sinh Giả, về sau nếu gặp lại... Tuy loại xác suất này gần như bằng không, nhưng vạn nhất gặp phải, mời các ngươi phối hợp nhân viên quản lý hiện trường công tác, hướng người chơi khác giữ bí mật."

    "Ta rất muốn biết..." Phong Bất Giác như có điều suy nghĩ nói: "Diễn Sinh Giả... Nếu như ở trong kịch bản tránh được các ngươi đuổi giết thì sẽ như thế nào?"

    Hai người Phan Hoa nghe thế, đều là thần sắc biến đổi.

    Phong Bất Giác lại nói: "Các ngươi cũng thừa nhận, một nhân viên quản lý rất có thể không đối phó được một Diễn Sinh Giả, điều này nói rõ trước kia đã xuất hiện những chuyện tương tự a? Loại tình huống này... Nhân viên quản lý một người săn đuổi, kết quả bị Diễn Sinh Giả tiêu diệt."

    Hoa Hùng nói: "Kịch bản kia bình thường sẽ bị phong bế, một lần nữa biến thành số liệu, mà số liệu Diễn Sinh Giả may mắn còn sống sót sẽ trở nên càng mạnh hơn nữa, càng giảo hoạt..."

    "Giảo hoạt?" Phong Bất Giác nghi ngờ nói.

    "Diễn Sinh Giả có trình độ nhất định về tự chủ trí tuệ, tổng cộng bị chia làm bốn cấp. Nói như vậy, nhân viên quản lý chúng ta đi xử lý đều là Diễn Sinh Giả cấp 4 yếu nhất. Trí tuệ nhân tạo hơi cao hơn cái loại tổng BOSS tương đối thông minh trong kịch bản, chiến lực tức thì hơi mạnh hơn tổng BOSS của kịch bản.

    Một khi phát sinh tình huống kịch bản chấm dứt mà Diễn Sinh Giả vẫn còn sống, Diễn Sinh Giả thật sự sẽ như lời ta vừa mới nói, càng mạnh hơn nữa, càng giảo hoạt. Rất có thể tăng lên cấp 3. Dưới tình huống bình thường, 97% Diễn Sinh Giả cấp 4 có thể do một gã nhân viên quản lý xử lý, nhưng Diễn Sinh Giả câp 3 nhất định phải cần hai gã nhân viên quản lý mới có thể đối phó, xác xuất một người xử lý thành công ở dưới 50%."

    Phong Bất Giác nói: "Loại cao cấp hơn thì sao?"

    "Chưa thấy qua." Hoa Hùng trả lời: "Nói thật, cả nghe cũng chưa từng nghe qua, Diễn Sinh Giả cấp 2 chỉ tồn tại trên lý thuyết. Kỳ thật Diễn Sinh Giả câp 3 đến nay mới chỉ xuất hiện có 1 con. Tại giai đoạn trò chơi đưa vào hoạt động, xác suất Diễn Sinh Giả cấp 3 xuất hiện sẽ hơi tăng lên. Đương nhiên, dù cho tăng gấp 10 lần thì xác suất cũng cực kỳ bé nhỏ."

    "Ân... Đã minh bạch, như vậy, cứ để cho chúng ta đi lĩnh giáo thoáng một phát, số liệu rác rưởi cấp 4 ở bên trong kịch bản này mạnh như thế nào a..." Phong Bất Giác cười nói.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,
  5. #58
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    82
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 57: Tỏi Vô Song Thiên ( 11 )
    --o0o--
    Tác giả: Ba Ngày Ngủ Hai
    Editor: Hoconkut3


    "Ta nói vị tiểu ca này, lời ta vừa nói ngươi coi như không à?" Phan Phượng mở to hai mắt nhìn nói: "Đã nói tất cả Diễn Sinh Giả đều rất mạnh rồi, ngươi lĩnh giáo cái gì nha? Muốn chết à? Ngươi theo chúng ta trước tiên đối phó nhiệm vụ chính tuyến, sau đó liền rời khỏi kịch bản được không?"

    "Theo lời các ngươi, Diễn Sinh Giả cấp 4 tại kịch bản này cũng chỉ có trí tuệ nhân tạo và sức mạnh mạnh hơn một chút so với loại BOSS Ashford này mà thôi." Phong Bất Giác nói: "Được thì giết có sao đâu?"

    "Vấn đề là các ngươi không cần phải giúp chúng ta giết nó." Hoa Hùng nói.

    Tiểu Thán ở một bên bày ra vẻ mặt biểu lộ khiếp sợ, hắn cũng hướng phía Phong Bất Giác nói: "Đúng vậy a! Chúng ta không cần phải đi giết a!"

    "Các ngươi sở dĩ nói không cần là vì... Nếu người chơi đi giết Diễn Sinh Giả thì đều không tính là phụ tuyến hoặc 【Ẩn Tàng nhiệm vụ】, cũng không có trợ giúp đối với đầu mối chính, nhưng lại sẽ chịu mạo hiểm rất lớn đúng không?" Phong Bất Giác nói.

    Ba người kia gật đầu, trăm miệng một lời nói: "Đúng vậy."

    "Bỏ đẳng cấp sở trường, giá trị kỹ xảo, khả năng thu lợi bên ngoài qua một bên, các ngươi đều xem nhẹ một thứ 'trò chơi' có thể mang lại cho người chơi đấy. Thứ trọng yếu nhất ở đây là gì?" Phong Bất Giác hỏi.

    "Ách... Cái gì?"

    "Niềm vui thú a...." Phong Bất Giác cười nói: "Các ngươi cũng nói, cơ hội người chơi gặp được Diễn Sinh Giả cực kỳ bé nhỏ, rất có thể sẽ không có lần thứ hai. Nhưng mấy thứ như kịch bản đoàn này, ta nghĩ xếp mấy lần chả được, chết một lần có làm sao đâu?" Hắn dừng thoáng một phát, nói tiếp: "Khó có cơ hội gặp được Diễn Sinh Giả, vậy mà ta lại ở một bên nhìn hai GM diệt sạch nhiệm vụ chính tuyến, sau đó bị tống khỏi kịch bản, vậy cũng quá chán a? Cho dù ta bình thường đi sắp cái kịch bản, giữa đường bị quái giết so với cái này còn có nghĩa hơn a...."

    Tiểu Thán ngẩng đầu bốn mươi lăm độ nhìn lên trời: "Bị ngươi nói như vậy... ta đột nhiên cảm thấy không đi truy sát tên... Diễn Sinh Giả đó hình như là một loại tổn thất a...."

    "Đúng vậy a, bao nhiêu người căn bản cả gặp còn không gặp được đấy, mặc dù chúng ta chết ở trong tay nó thì như thế nào?" Phong Bất Giác nói, "Tựu giống với ngươi đã phá đảo Contra một vạn lần, vậy mà đột nhiên tại màn cuối gặp một BOSS ác ma, khi đó dù cho chết ngươi cũng sẽ không nghĩ tới việc đi vòng qua hoặc không đánh a."

    "Ah ah! Dường như rất có lý...!" Tiểu Thán hưng phấn mà nói.

    "Tư tưởng tiểu tử này có chút không bình thường a......" Phan Phượng nói khẽ với Hoa Hùng.

    "Đâu chỉ không bình thường, quả thực là thân (biến) sĩ (thái) a..." Hoa Hùng cũng thấp giọng trả lời.

    "Hai người các ngươi lại đứng gần như vậy thấp giọng nói chuyện! Đây cũng có rắm dùng a?" Phong Bất Giác hô.

    ... ...

    Năm giờ chiều, cửa hàng súng.

    Phong Bất Giác cùng Vương Thán Chi đang tra xét hiện trường tử vong.

    Tích Bộ Thiếu Gia cùng Tên Thật Khó Đặt sớm đã hóa thành bạch quang biến mất. Người chơi sau khi bị giết chết, thi thể chắc chắn là sẽ không ở lại kịch bản đấy. Cũng tương tự, nếu người chơi bởi vì bị nhiễm virus mà biến dị, như vậy khi thời hạn biến dị đến, người chơi sẽ hóa thành bạch quang biến mất, vị trí hắn cuối cùng ở sẽ tạo ra một quái vật Zombie bình thường tương ứng.

    Tóm lại, công ty trò chơi sẽ không để cho thi thể người chơi dùng bất luận hình thức gì giữ lại ở trong kịch bản. Người chơi hoặc là liền hóa thành bạch quang ly khai, hoặc là vẫn còn sống.

    Không có thi thể, rất khó trực quan mà suy luận ra quá trình Diễn Sinh Giả hành hung, nhưng Phong Bất Giác đi chung quanh cái ghế sô pha bị xé mở hơn nữa bị nhuộm đỏ bởi mảng lớn vết máu làm ra một ít suy luận: "Bọn hắn ngồi ở đây, ghìm súng, riêng phần mình phụ trách đề phòng một hướng." Hắn nói xong, mình cũng ngồi lên trên ghế sa lon: "Bởi vậy phụ cận ghế sô pha có tương đối nhiều vỏ đạn, hướng vết máu quái vật tràn ra cũng chứng minh điểm ấy." Hắn nhìn qua cái hướng Tiểu Danh khi còn sống phụ trách kia: "Diễn Sinh Giả từ bên kia tới đây..." Hắn nói xong, đứng lên, đi thẳng về phía trước, đi thẳng đến phía trước ngã tư đường, lại vòng trở lại, trong lúc đó một mực cúi đầu quan sát mặt đất: "Diễn Sinh Giả bề ngoài hẳn là nữ, ít nhất ở xa thoạt nhìn là thế, nó không hề giống quái vật, có lẽ còn là một mỹ nữ..."

    "Cả điều này gươi cũng đoán được?" Tiểu Thán hỏi.

    "Những vết máu trên mặt đất này rất hữu dụng, chỉ cần tại con đường này đi qua, rất khó đrẻ không lưu lại dấu giày." Phong Bất Giác ngồi xổm xuống, nhìn mặt đất nói: "Ở đây có một loạt dấu vết do giày cao gót lưu lại, vô cùng rõ ràng." Hắn ngẩng đầu lên nói: "Mà trên con đường này tất cả thi thể Zombie, vô luận là nam hay nữ đều không mang cái giày cao gót nào cả." Hắn giải thích nói: "Nói rõ chủ nhân của dấu chân này, giờ phút này cũng không ở chỗ này. Nó giết chết hai gã người chơi, sau đó liền rời đi rồi."

    Phong Bất Giác đứng lên, lại đi vài bước, "Cách ghế sô pha khoảng mười bước, dấu chân gián đoạn, đây chính là khoảng cách nó khởi xướng tấn công." Hắn một đường đi vào bên cạnh ghế sô pha: "Nơi đây, có một dấu giày, ngay phía trước ghế sô pha là nơi nàng đứng yên lúc động thủ." Hắn quay đầu lại nhìn mười bước bên ngoài: "Cách gần 7m, nhảy lên liền tới cũng đã chứng minh nó cũng không phải là cái loại quái vật Zombie Huyết Lang chậm chạp này."

    Hắn lại chuyển qua một bên khác của ghế sô pha, "Giết người xong, nàng liền từ một hướng khác rời đi, đợi đi được một khoảng cách, sau khi đạp lên vết máu mới, lại để lại một ít dấu vết."

    "Giác ca." Tiểu Thán hỏi: "Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta... Chẳng lẽ mang giày cao gót thì cứ nhất định là mỹ nữ sao?"

    Phong Bất Giác trả lời: "Ngươi nhìn dấu chân lúc nó đến." Hắn lại đi tới những dấu chân kia: "Những dấu chân này đều là 'đi' để lại đấy, không phải 'chạy' càng không phải là cái loại 'di chuyển' của Zombie này." Hắn chỉ trên mặt đất: "Từ biên độ bước chân cùng độ sâu vết máu suy đoán, thân nàng cao khoảng 1m65, thể trọng cũng không nặng, hơn nữa dáng đi có thể nói là thướt tha sính đình."

    "Nói không chừng là loại quái vật đi với tư thế diêm dúa lẳng lơ thì sao." Tiểu Thán nói tiếp.

    "Một con quái vật mang giày cao gót, hoặc là một nam nhân mang giày cao gót... Không nhanh không chậm mà hướng ngươi đi tới, ngươi còn có thể an tọa tại trên ghế sa lon đợi nó tới gần trong mười bước không?" Phong Bất Giác hỏi.

    "Ân..." Tiểu Thán nghĩ, dường như cũng có lý.

    "Nếu như bề ngoài Diễn Sinh Giả nhìn từ xa là quái vật, Tên Thật Khó Đặt kia khẳng định sẽ sớm nổ súng." Phong Bất Giác nói tiếp: "Kế tiếp sẽ có hai loại khả năng, loại thứ nhất, Diễn Sinh Giả bắt đầu chạy, xông lại khởi xướng tiến công."

    "Theo dấu chân mà xem, đã có thể bài trừ loại này đi nha." Tiểu Thán nói.

    Phong Bất Giác nói: "Loại khả năng thứ hai... Diễn Sinh Giả tiếp tục bảo trì bước tiến của nó, chậm rãi đi tới, sau đó khởi xướng tiến công." Hắn dừng thoáng một phát: "Nói như vậy... Tên Thật Khó Đặt cùng Tích Bộ Thiếu Gia cũng sẽ không tiếp tục dừng lại ở trên ghế sa lon rồi, bọn hắn có đầy đủ thời gian đứng lên triệt thoái về phía sau, sửa thành vừa lui vừa đánh."

    "Có lẽ bọn hắn bị siêu năng lực nào đó của quái vật đính tại trên ghế sa lon không thể động?" Tiểu Thán nói.

    "Thay vì giải thích như vậy, không bằng trực tiếp phủ nhận giả thiết 'bề ngoài nhìn như quái vật'." Phong Bất Giác nói.

    "Điều này cũng đúng..." Tiểu Thán nói: "Như vậy, liền giả thiết bề ngoài Diễn Sinh Giả là nhân loại giới tính nữ, làm sao xác định đó là một mỹ nữ?"

    "Nói 'mỹ nữ' là trực giác của ta mà thôi." Phong Bất Giác nói: "Cũng có thể có tướng mạo thường thường a..."

    "Cắt..."

    Phong Bất Giác cười cười, nói tiếp: "Cho nên, chuyện đã xảy ra là... Bọn hắn ngồi ở chỗ này, thấy một người phụ nữ trông không hề giống quái vật, nhẹ nhàng bước liên tục, chân thành mà đến." Hắn nói xong, lại ngồi xuống trên ghế sa lon: "Lúc Diễn Sinh Giả tiếp cận đến khoảng mười bước, hai người rốt cục phát hiện một ít dị thường, chắc hẳn lúc này đã phát động chống cự. Thế nhưng, tại khoảng cách này mới ý thức được nguy hiểm đã quá muộn, Diễn Sinh Giả lập tức bay lên mà đến, chiến đấu giải quyết xong." Hắn vuốt da ghế sa lon bị xé toang: "Dấu vết quả thực như sói lớn hành hung, hơn nữa mười bước kia ngoại trừ mấy cái dấu chân cuối cùng, hoàn toàn không có dấu hiệu gia tốc hoặc là đạp sâu hơn."

    "Điều này cho thấy cái gì?" Tiểu Thán hỏi.

    "Dưới tình huống ngươi không chạy lấy đà mà nhẹ nhàng nhảy về phía trước, có thể nhảy bao xa?" Phong Bất Giác nói.

    "Tối đa 2m a."

    "Diễn Sinh Giả này ít nhất có thể nhảy 6m."

    "Ân..."

    "Sau khi nhảy xong đoạn khoảng cách này, nó liền dùng vũ khí nào đó hình trảo hoặc tay của mình, rất nhanh xé nát thân thể hai người, ghế sô pha dưới người bọn họ cũng đồng thời gặp nạn." Phong Bất Giác nâng quai hàm nói: "Đại khái đã nói lên những thứ này a."

    Tiểu Thán ngẩng đầu, đối với Phan Phượng cùng Hoa Hùng đang mai phục tại trên mái nhà một tòa kiến trúc cách đó không xa hô: "Hai vị đại ca! Các ngươi quan sát nhanh một chút a...!"

    Hai người kia đến để ý cũng không có để ý tới hắn, tiếp tục nói chuyện phiếm...

    Phong Bất Giác nói: "Yên tâm, không phải bọn hắn đã nói rồi sao, chỉ cần Diễn Sinh Giả xuất hiện ở trong bán kính 1 km là bọn hắn liền nhận được thông báo hệ thống, hơn nữa có thể từ trên bản đồ kịch bản thấy được tọa độ mục tiêu."

    "Ta nói cái hệ thống này cũng thật sự là vòng vo, trực tiếp đem tọa độ Diễn Sinh Giả phát cho bọn hắn không phải xong rồi sao?" Tiểu Thán nói ra.

    "Cho nên mới nói Diễn Sinh Giả là 'số liệu không thể điều khiển' a... Chắc chắn chúng có đặc tính chống cự truy tìm của hệ thống và loại cản trở nào đó. Nếu thật sự có thể làm được như ngươi nói, hệ thống trực tiếp dùng sấm sét đem Diễn Sinh Giả đánh chết không phải càng dứt khoát sao? Còn cần GM động thủ sao?" Phong Bất Giác nói: "Lại nói tiếp... Lời hai người này nói, kỳ thật chúng ta cũng không thể tin hoàn toàn a..."

    Thần sắc Tiểu Thán biến đổi: "Cái gì? Bọn hắn chẳng lẽ trên phương diện nào đó lừa gạt chúng ta?"

    "Cũng không giống vậy, những điều bọn hắn nói có lẽ đều là thật." Phong Bất Giác nói: "Thế nhưng... bọn hắn chẳng qua cũng chỉ là hai gã viên chức mà thôi, làm sao ngươi biết tất cả tin tức về Diễn Sinh Giả mà cao tầng công ty Mộng đã thông báo với bọn hắn đều là sự thật..."


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,
  7. #59
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    82
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 58: Tỏi Vô Song Thiên ( 12 )
    --o0o--
    Tác giả: Ba Ngày Ngủ Hai
    Editor: Hoconkut3


    "Máu trong thùng gần như vẫn đầy." Phong Bất Giác lại đi tới bên cạnh thùng đựng đá: "Xem ra Diễn Sinh Giả cũng không cần những thứ này, mục đích nó tới đây đơn thuần là để giết chết hai người chơi."

    Tiểu Thán nói tiếp: "Vậy tại sao nó không có tới giết chúng ta? Không phải Cấp của chúng ta là thấp nhất sao?"

    "Lý do không đến giết ngươi rất dễ để giải thích. Vị trí ngươi cách hai gã GM hẳn là gần nhất đấy, nó tới giết ngươi thì phải mạo hiểm tiến vào phạm vi dò xét của hai người kia." Phong Bất Giác nói: "Lúc mới bắt đầu kịch bản, ba người ta, Tích Bộ Thiếu Gia, cùng Tên Thật Khó Đặt đều có thể làm mục tiêu. Nhất là ta, cấp thấp, lại hành động một mình, cho dù bị giết chết, GM cũng có thể có thể ngộ phán là do Zombie Huyết Lang làm.

    Thế nhưng... Ở đoạn thời gian tuyệt hảo để săn giết kia, Diễn Sinh Giả cũng không có đối với ta ra tay, cũng không có đi tìm hai người khác. Mãi cho đến lúc ta và ngươi cùng hai gã GM đều đang ở trong cao ốc Allerbmu, nó mới tới đây ra tay. Cho nên..."

    Phong Bất Giác nói đến đây, ngẩng đầu, cao giọng đối với Phan Phượng Hoa Hùng hô: "Này! Nhị vị tướng quân, Diễn Sinh Giả lúc mới bắt đầu kịch bản có phải là có một thời gian ngắn không cách nào hoạt động không a?"

    Hoa Hùng cúi đầu, ở trên sân thượng hô xuống: "Không phải không có cách nào hoạt động mà là chưa chuyển hóa xong." Hắn lập tức hỏi: "Còn nhớ ly cà phê kia không?"

    "Sao?" Phong Bất Giác đáp.

    "Số liệu bình thường liền giống như cà phê mau tan, gặp nước ấm liền hòa tan, nhưng viên bột phấn Diễn Sinh Giả kia cần thời gian dài hơn mới có thể hòa tan." Hoa Hùng trả lời: "Dưới tình huống bình thường, chúng ta mang theo người chơi rất nhanh đem kịch bản đánh tới độ sắp qua cửa thì Diễn Sinh Giả mới vừa vặn hóa hình xong, xuất hiện ở trong kịch bản." Hắn dừng hai giây rồi lại nói: "Bất quá lần này gặp con này có tốc độ tạo ra thật là nhanh."

    "Ra là thế..." Phong Bất Giác chợt nhớ tới cái gì, lại nói: "Đúng rồi, các ngươi làm sao biết mục tiêu là cấp 4? Lúc sắp xếp tiến vào kịch bản nhận được thông báo hệ thống? Hay là ở trong menu GM có thể xem được?"

    "Sau khi 'tiếp xúc' qua nó mới có thể ở trong menu nhìn được cấp bậc của nó." Phan Phượng trả lời, "Dùng vũ khí cận chiến đánh trúng một phát là được."

    "Đợi một chút..." Phong Bất Giác nói: "Nói cách khác, việc các ngươi nói Diễn Sinh Giả này cấp 4 chỉ là đoán thôi sao?"

    Phan Phượng cùng Hoa Hùng nghe vậy nhìn nhau thoáng một phát, cùng nhau nở nụ cười: "Ha... Chúng ta lúc trước nói với ngươi Diễn Sinh Giả có bốn cấp, ngươi coi là gì a? Ta đi đâu mới tìm được Diễn Sinh Giả cấp 3 a? Công việc của chúng ta chính là đem tất cả Diễn Sinh Giả cấp 4 thanh trừ hết. Trừ phi chúng ta thất bại nhiều lần, hoặc là Diễn Sinh Giả cấp 4 may mắn mà liên tục gặp được đội sáu người, nếu không Diễn Sinh Giả cấp 3 căn bản sẽ không sinh ra đời."

    Phong Bất Giác cười khan một tiếng: "Được rồi, hi vọng các ngươi đúng."

    Phan Phượng hỏi: "Ta nói, Phong tiểu ca, ngươi ở phía dưới xem hiện trường thấy thế nào? Có cho ra kết luận gì hữu dụng không?"

    "Ân..." Phong Bất Giác hai tay cắm trong túi quần, đi qua đi lại nói: "Ngoại hình Diễn Sinh Giả là phụ nữ nhân loại, thân cao khoảng 1m65, hình thể hơi gầy, có thể lập tức xuất ra, hoặc là từ cơ thể duỗi ra một loại vũ khí hình trảo chiều dài khoảng 20 cm. Tốc độ cùng lực lượng so với biến dị thể tiến sĩ Ashford mà chúng ta thấy được ở trong cao ốc Allerbmu chênh lệch cũng không lớn.

    Từ phương diện tin tức mà nói, các ngươi chỉ có thể ở trong phạm vi dò xét truy tung tọa độ của nó, nhưng nó lại thủy chung nắm giữ được vị trí của các ngươi. Đồng thời, nó cũng biết chuẩn xác vị trí của từng người chơi. Bởi vậy đem chúng ta làm mồi dụ tác chiến là không thể thực hiện được, chỉ cần các ngươi ở phụ cận, nó liền sẽ không tiếp cận chúng ta.

    Trí tuệ nhân tạo của Diễn Sinh Giả này đến tột cùng cao bao nhiêu ta tạm thời cũng không cách nào kết luận, từ tình huống trước mắt mà xem, nó hoàn toàn biết mình 'nên' làm gì, mục đích của nó là sinh tồn cùng tiến hóa, mà điều kiện tất yếu để đạt thành cái mục tiêu này chính là để cho người chơi cùng GM toàn bộ ly khai kịch bản.

    Đứng ở lập trường suy tính của nó mà nói...

    Đầu tiên, nó sẽ không ngăn cản các ngươi lợi dụng ưu thế nhân viên quản lý đẩy nhanh việc qua cửa, bởi vì qua cửa liền có nghĩa là toàn bộ người chơi sẽ rời khỏi, đối với nó mà nói như vậy ngược lại bớt việc.

    Tiếp theo, điều kiện tiên quyết để bảo đảm an toàn, ví dụ như khi các ngươi không ở gần chúng ta, Diễn Sinh Giả cũng không ngại tự tay diệt trừ một vài người chơi, có lẽ điều này có thể trợ giúp nó phát triển? Ta không biết..."

    Hắn nói đến đây, dừng bước lại: "Mặt khác có một điểm khiến ta tương đối chú ý là quan hệ giữa nó cùng quái vật. Diễn Sinh Giả đến tột cùng có gặp quái vật công kích, hay là có thể cùng quái vật tiến hành câu thông, ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại có thể cải biến phương hướng nội dung cốt truyện hay không, nhiệm vụ chính tuyến hệ thống cho ra có thể chịu ảnh hưởng hay không, những thứ này ta không có biện pháp xác định.

    Tóm lại... Nếu như ta là Diễn Sinh Giả kia, kết hợp tình huống thực tế của kịch bản này, đại khái có ba loại phương án có thể lựa chọn."

    Phong Bất Giác lại ngồi xuống ghế sa lon, cúi đầu, dùng hai ngón tay nhẹ nhàng gõ cái trán: "Ân... Thượng sách, dùng bản thân với tư cách mồi nhử, tại một thời cơ thích hợp, ví dụ sau khi như bầu trời tối đen cố ý tiến vào dò xét phạm vi của các ngươi, đem bọn ngươi dẫn tới địa điểm đặc biệt, liên hợp với biến dị thể Ashford cùng Zombie Huyết Lang phiên bản ban đêm đem bọn ngươi vây lấy." Hắn ngẩng đầu, lấy tay sờ lên cái mũi: "Ta biết rõ các ngươi có thể xem FLAG, tư liệu quái vật cùng bản đồ kịch bản, nhưng không có cách nào chứng kiến tọa độ mỗi một con quái vật. Điểm ấy không khó phỏng đoán, bởi vì lúc trước các ngươi thông qua FLAG nội dung cốt truyện tìm được tiến sĩ Ashford. Mà khi sau khi nó biến dị trốn đi, nhị vị liền khó tìm được nó rồi." Hắn trầm giọng nói: "Giả sử Diễn Sinh Giả này có thể tìm tới biến dị thể Ashford và cùng hắn tiến hành trao đổi, hơn nữa nó cũng có đầy đủ trí thông minh, như vậy nó nhất định sẽ lợi dụng quái vật để đạt mục đích.

    Cách trên đối với Diễn Sinh Giả mà nói là lựa chọn có xác xuất thành công cao nhất."

    Lúc này, hắn dùng ngón tay chỉ xa xa, lại hướng Tiểu Thán đưa mắt liếc qua một cái. Tiểu Thán quay đầu nhìn lại, phát hiện hướng kia có một con Zombie Huyết Lang đang tới gần, hắn biết rõ ý Giác, vì vậy liền cầm gậy bóng chày đi qua.

    Lúc Tiểu Thán đang đánh quái, hai người Phan Hoa đã từ trên nóc lầu nhảy xuống, bởi vì Phong Bất Giác vừa rồi đã nói mai phục vô dụng cho nên bọn hắn liền không ở trên đó hóng gió nữa.

    "Trung sách mà nói... chính là đem biến dị thể Ashford giết chết." Phong Bất Giác đối với hai vị GM nói tiếp: "Nếu như nó làm như vậy, ta cùng Tiểu Thán sẽ vì qua cửa mà ly khai kịch bản, tiếp theo Diễn Sinh Giả sẽ đến đối phó với các ngươi, hoặc tiếp tục cùng các ngươi chơi trò mèo vờn chuột, dù sao tối đa 8-10 giờ, các ngươi sẽ bởi vì hạn chế cabin trò chơi mà phải logout. Đương nhiên, với tư cách một tổ số liệu, nó rất có thể căn bản không có khái niệm 'thế giới thực' này, cũng không biết loại quy tắc này." Hắn dừng thoáng một phát: "Nếu chọn cách này..., đã nói lên Diễn Sinh Giả không có cách nào cùng quái vật tiến hành trao đổi, vì phòng ngừa nhân tố không ổn định biến dị thể cùng người chơi làm rối nó mới làm vậy. Đồng thời cũng cho thấy, Diễn Sinh Giả này cho rằng dưới tình huống lấy một địch hai có tỷ lệ tương đối cao có thể giết chết các ngươi."

    Tiểu Thán lúc này đã gõ chết con quái vật kia hướng về bên này trở về rồi.

    "Về phần hạ sách nha... Khả năng không lớn." Phong Bất Giác nói: "Hạ sách chính là tùy tiện chọn thời gian xông tới, trực tiếp hướng bốn người chúng ta phát động công kích." Hắn nói: "Tuy hạ sách cũng không phù hợp với hình thức hành động của Diễn Sinh Giả từ đầu tới giờ, nhưng nếu như nó thật sự cứ như vậy giết tới, nhất định là có nguyên nhân nào đó, ví dụ như... Sau khi nó ăn tươi não Ashford đột biến thành một loại quái vật rất mạnh, từ đó có đủ tự tin giết được bốn người chính ta."

    Nghe Phong Bất Giác phân tích xong, Phan Phượng cùng Hoa Hùng đều là nửa miệng mở rộng, dùng một loại ánh mắt giống như thấy yêu quái nhìn hắn: "Xin hỏi các hạ đến tột cùng là đang làm nghề gì?"

    "Đại..." Phong Bất Giác vừa chuẩn bị lớn tiếng nói ra một trong những đáp án hắn thường dùng...

    Tiểu Thán trực tiếp chen miệng nói: "Nghề tự do!"

    Phong Bất Giác nhún nhún vai, đem xâu chuyện kéo về quỹ đạo, nói với hai vị GM: "Chúng ta vẫn nên thảo luận một chút làm sao để ứng đối ba loại tình huống này a. Ngoại trừ loại tình huống thứ hai, ta cùng Tiểu Thán đều có thể phát huy chút tác dụng đấy."

    "Việc hai gã người chơi cấp mười bốn và mười hai kia bỏ mình đã nói rõ rất nhiều vấn đề à nha? Chính ngươi cũng thông qua suy luận đã có cái khái niệm đối với thực lực Diễn Sinh Giả, chẳng lẽ ngươi thật sự cho rằng hai người các ngươi có thể giúp chúng ta sao?" Phan Phượng nói: "Ta biết ngươi là người chơi rất có năng lực, hơn nữa ngươi cũng rất có ý tưởng, cũng không phải người 'bị trò chơi đùa bỡn'. Nếu như ta không phải GM, luận trình độ trò chơi tám phần không cao bằng ngươi. Nhưng đối mặt tồn tại ngư Diễn Sinh Giả này, thứ cần chẳng qua là khả năng chiến đấu, những thứ khác đều không sánh bằng đấy."

    "Là các ngươi quá coi thường thực lực người chơi." Phong Bất Giác mang ngữ khí thoải mái mà nói: "Tựa như các ngươi nói, xác xuất thành công GM một mình săn giết Diễn Sinh Giả cấp 4 là trên 95%. Như vậy, nếu dùng thực lực GM các ngươi đến cân nhắc... tại kịch bản đẳng cấp này, thực lực Diễn Sinh Giả kém không nhiều lắm, tương đương với một người chơi chưa tới hai mươi cấp a, huống chi nó chẳng qua là AI, không phải người.

    Tích Bộ Thiếu Gia cùng Tên Thật Khó Đặt bị nháy mắt giết chết là vì chủ quan, nếu như bọn hắn trước tiên đem Diễn Sinh Giả coi là cường địch, dùng súng ống, kỹ năng... cùng hắn triển khai quần nhau, chẳng lẽ còn bị nháy mắt giết chết sao? Ta nghĩ bọn hắn ít nhất có thể đối với nó tạo thành thương tổn nhất định a, thậm chí có khả năng thành công đào tẩu.

    Ta thế nhưng là rất chờ mong có thể còn sống mắt thấy quá trình săn giết Diễn Sinh Giả, hơn nữa tham dự, cho nên..." Hắn dừng lại một chút: "Tạm thời cho rằng, Diễn Sinh Giả này chọn thượng sách có độ khó lớn nhất đối với chúng ta, chúng ta nên ngẫm lại nên ứng đối như thế nào..."

    ... ...

    Mặt trời lặn phía tây, hoàng hôn buông xuống.

    Màn đêm tới rồi, trong thành phố này, phảng phất mỗi một tia không khí đều trở nên lạnh như băng, làm cho máu của người ta dường như có thể đông lạnh.

    Đám Zombie Huyết Lang hai mắt đều đã biến thành màu đỏ như máu, động tác của bọn nó vẫn chậm chạp như Zombie vậy, nhưng khứu giác của bọn chúng so với ban ngày đã càng thêm linh mẫn. Một khi ngửi được mùi con mồi, bước tiến của bọn nó liền đột nhiên nhanh hơn, thậm chí sẽ cúi người dùng tứ chi để chạy. Lực lượng, tốc độ, trình độ hung bạo kia đều có cách biệt một trời một vực so với trạng thái ban ngày. Giờ phút này Zombie Huyết Lang so với Zombie bình thường ít nhất mạnh hơn gấp đôi.

    Dưới bóng đêm, hai bóng người hăng hái mà đi.

    Phía sau bọn hắn đã có hơn năm mươi con Zombie Huyết Lang đang đuổi theo.

    20 phút trước, Diễn Sinh Giả xuất hiện trong phạm vi dò xét của hai vị nhân viên quản lý, mà nó chẳng qua là tại cự ly xa du đãng quanh quẩn, cũng không có ý địng tiến thêm một bước tiếp cận bọn họ. Điều này phù hợp với suy luận tình huống xấu nhất của Phong Bất Giác.

    Giờ phút này, hai người Phan Phượng cùng Phong Bất Giác đang dùng một loại tốc độ chạy trốn còn nhanh hơn vài phần so với tốc độ Zombie Huyết Lang đuổi theo, trên y phục của hai người cũng đều dính không ít máu tươi mà khi lure quái không thể không dính...


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,
  9. #60
    Ngày tham gia
    May 2015
    Bài viết
    82
    Xu
    0

    Mặc định


    Chương 59: Tỏi Vô Song Thiên ( 13 )
    --o0o--
    Tác giả: Ba Ngày Ngủ Hai
    Editor: Hoconkut3


    Phan Vô Song múa đại phủ đi phía trước mở đường, Phong Bất Giác đi theo psau hắn, tùy thời dùng Winchester phối hợp xạ kích. Zombie Huyết Lang từ chính diện hoặc hai cạnh giết tới, chỉ cần đến một khoảng cách nhất định cũng có thể tạo thành uy hiếp về cơ bản đều bị bọn hắn trực tiếp nháy mắt giết.

    Diễn Sinh Giả đối với tình huống này lại là có chút bất ngờ rồi, nó vốn tưởng rằng có thể dễ dàng bảo trì tại phạm vi biên giới mà dò xét hai gã GM đang chạy, nhưng không nghĩ tới một tên GM trong đó dẫn đầu đuổi theo, cùng đồng hành với hắn vậy mà lại là một gã người chơi. Hơn nữa tốc độ của hai người này so với nó dự đoán nhanh hơn rất nhiều.

    Không chỉ là Diễn Sinh Giả, giờ phút này cả Phan Phượng đối với thực lực Phong Bất Giác cũng lau mắt mà nhìn. Hắn biết rõ, một người chơi cấp thấp lại có thể theo sát sau lưng một gã nhân viên quản lý, thong dong mà ứng đối quái vật không ngừng đánh úp lại, thực ra không dễ như vậy.

    Phan Phượng biết rõ hiệu quả [Tước sĩ chi vũ], hắn có thể điều tra trang bị cùng kỹ năng của người chơi, nhưng hắn cũng không cho rằng, đổi một người khác đeo vào món trang bị này, cầm khẩu Shotgun thì liền có thể làm được như Phong Bất Giác.

    Phong Bất Giác xử lý tình huống đột phát rất tỉnh táo, tinh chuẩn, chính xác, lại để cho Phan Phượng có ấn tượng vô cùng sâu sắc. Chỉ khi không ngừng đối mặt với quái vật đột kích, tốc độ chiến đấu như ánh sáng, khoảng cách gần cùng hắn kề vai chiến đấu, hắn mới minh bạch cái loại cảm giác này.

    Một đường đi tới, Phong Bất Giác chưa thất thủ qua dù chỉ một lần. Hắn không đổi ưu tiên công kích quái vật có uy hiếp lớn nhất mà có khoảng cách gần nhất; hắn đối với khả năng của mình có một cái nhận thức rất khách quan, chỉ cần giữ cò súng thì chắc chắn trúng mục tiêu. Hắn cũng không tận lực ngắm chính xác bộ phận, luôn chọn góc độ cùng vị thích hợp nhất để xạ kích, cho nên hắn không trượt phát nào.

    Phan Phượng dưới sự phối hợp của Phong Bất Giác áp lực lúc tiến lên có thể nói là nhỏ đi rất nhiều, ngay từ đầu hắn còn rất để ý Zombie Huyết Lang đánh về phía hai người, lo rằng mình không để ý, Phong Bất Giác sẽ bị tiêu diệt. Bất quá sau khi đã được một đoạn, hắn phát hiện loại băn khoăn này hoàn toàn là dư thừa. Phong Bất Giác chẳng những có thể chiếu cố (edt:chăm sóc) tốt bản thân, có khi còn có thể giúp hắn một chút.

    Tại loại chính xác như máy móc với hiệu suất cao này, Phan Phượng có thể không lo âu tập trung đối phó với quái vật đánh úp chính diện. Bởi vậy, tốc độ đuổi theo của hai người này tương đối nhanh, khiến cho Diễn Sinh Giả cũng không thể không chạy nhanh hơn.

    Truy đuổi giằng co hơn hai mươi phút, bọn hắn đi tới trước một sân vận động. Sau khi Diễn Sinh Giả trốn vào trong tòa kiến trúc này liền đình chỉ di động, xem ra biến dị thể tiến sĩ Ashford đã ở gần đó.

    "Quả nhiên không ngoài sở liệu của ta, địa điểm được chọn là trong loại kiến trúc cỡ lớn này." Phong Bất Giác nói. Lúc trước hắn đã mang lên [Con măt thù hận], hơn nữa đem Winchester cầm trong tay, dọn không gian bọc hành lý để tích đạn.

    "Được rồi, ngươi lại đoán đúng một việc nữa." Lúc Phan Phượng nói chuyện, hắn quay đầu lại nhìn đường đi bên ngoài sân vận động, tuy bọn quái vật đuổi theo sau đã bị kéo xa một khoảng cách nhưng theo xu thế trước mắt, không lâu sau đó chỗ này cũng sẽ bị vây chật như nêm cối.

    Cùng lúc đó, Hoa Hùng cùng Tiểu Thán cũng sắp chạy tới.

    Bốn người chia làm hai tổ truy kích là chủ ý của Phong Bất Giác, lúc Diễn Sinh Giả tiến vào phạm vi dò xét, bọn hắn bắt đầu áp dụng phương án của hắn. Hai người Phan Phong đem máu đã chuẩn bị từ trước thoa lên người, một bên truy kích Diễn Sinh Giả, một bên hướng quái vật ven đường tiến hành dụ dỗ.

    Mà Hoa Hùng cùng Tiểu Thán thì khoảng ba phút sau mới xuất phát. Tuy GM tra không được tọa độ của quái vật, nhưng tọa độ người chơi thì lại có thể tùy thời nắm giữ đấy, cho nên Hoa Hùng mang theo Tiểu Thán thong dong mà dọc theo lộ tuyến hai người Phan Phong đã đi mà đuổi theo. Khi đó, Zombie Huyết Lang còn sống hoặc có thể di chuyển khẳng định đều đuổi theo mùi máu tươi rồi. Trên đường cùng lắm là còn một ít quái vật đã bị Phong Bất Giác cùng Phan Phượng đánh cho mất đi năng lực hành động.

    An bài như vậy, kỳ thật chủ yếu là vì Phong Bất Giác muốn chiếu cố cho Vương Thán Chi mà xếp đặt đấy. Nếu như là bốn người cùng một chỗ truy kích, tốc độ của Tiểu Thán rất có thể theo không kịp, dù cho đuổi kịp thì thể năng của hắn cũng tiêu hao quá sức. Hơn nữa bốn người cùng nhau đi về phía trước, vô luận là xếp thành một hay hai hàng thì khi bị tập kích Tiểu Thán nhất định sẽ trở thành một nhược điểm.

    Một vấn đề khác chính là, nếu như bốn người cùng đuổi theo thì có bôi máu hay không cũng đều giống nhau. Zombie Huyết Lang vào ban đêm có khứu giác rất linh mẫn, cứ vậy chạy sẽ giống như lure quái. Mà như bây giờ chỉ bôi ở trên người hai người, căn cứ độ ưu tiên của mục tiêu quái vật đuổi giết, chúng đều sẽ hướng phía Phong Bất Giác cùng Phan Phượng đi. Hoa Hùng cùng Tiểu Thán có thể dưới tình huống không tiêu hao quá nhiều giá trị thể năng mà nhẹ nhàng theo sát phía sau đại đội quái vật mà đến. Đợi sau khi đến địa điểm mai phục của Diễn Sinh Giả, mọi người lại hội họp, chuẩn bị chiến đấu.

    Quá trình phân hai đội truy kích như thế này nếu so với bốn người cùng một chỗ đuổi theo thì nhanh hơn nhiều, hơn nữa ngược lại càng thêm an toàn. Nếu thật sự có cái gì ngoài ý muốn, thì có chết cũng chỉ chết mình Phong Bất Giác mà thôi, còn lại Phan Phượng đã thoa máu, dù chỉ còn một mình nhưng cũng sẽ không trong thời gian ngắn bị những quái vật này tiêu diệt.

    Mà bước thứ hai của kế hoạch này, chính là sau khi đuổi đến địa điểm mai phục của Diễn Sinh Giả, nghĩ cách ngăn cản đống Zombie Huyết Lang kia.

    "Bọn hắn đang tới gần." Phan Phượng nói. Hắn có thể xem xét tọa độ người chơi, cho nên so với Phong Bất Giác càng rõ ràng hơn vị trí của Hoa Hùng cùng Tiểu Thán: "Cũng may quái vật cũng không có tích góp từng tí một thành vách tường dày quá." Hắn một bên nói, một bên múa Khai Sơn Phủ, đồ sát đám Zombie Huyết Lang đang từ trên đường chạy tới đánh về phía mình.

    "Điều này đã nằm trong tính toán. Nếu phân hai đội chạy đến thì so với bốn người cùng chạy sẽ nhanh hơn không ít, xác suất bị vây giữa đường cũng thấp hơn nhiều." Phong Bất Giác một bên trả lời một bên nổ súng, lần lượt đánh hạ một con lại một con quái vật.

    Không bao lâu, ở phía xa chừng mười thước, thân hình Hoa Hùng xuất hiện ở phía trước, trong tay hắn thương hoa tứ trán, thương ảnh như long phi xà tẩu, mở ra một đường máu, mang theo Tiểu Thán tới gần, cùng hai người Phan Phong một chỗ.

    Bốn người vừa đánh vừa lui tới trước cửa vào sân vận động, đứng ở trên một cầu thang rộng chừng mười mấy thước, dùng xu thế từ trên cao nhìn xuống ngăn cản đám Zombie Huyết Lang có số lượng càng ngày càng nhiều.

    "Tọa độ Diễn Sinh Giả ở ngay sau chúng ta, trong sân vận động này." Phan Phượng nói, "Nếu dựa theo Phong tiểu ca phỏng đoán, biến dị thể có lẽ cũng ở bên trong."

    Hoa Hùng nói tiếp: "Các ngươi nhất định phải làm đến vậy sao?"

    "Chuyện cho tới bây giờ đã không còn đường sống vẹn toàn rồi. Nếu như ta muốn đổi ý, từ lúc tọa độ Diễn Sinh Giả xuất hiện, ta có thể buông tha cho kế hoạch này. Để hai ngươi thoa máu đem quái dẫn đi, ta cùng Tiểu Thán tại phụ cận tìm một chỗ trốn đi là được." Phong Bất Giác trả lời: "Nếu như quyết định muốn tham gia thì liền làm đến cùng."

    "Đúng vậy a, đã tới đây là không có đường lui rồi." Tiểu Thán lúc này lại không hề khẩn trương hay sợ hãi. Hắn đứng ở chỗ cao, mượn ánh trăng, nhìn bóng đen vọt tới giống như thủy triều phía xa, nội tâm lại cảm nhận được một tia bình tĩnh. Trong vài giây này, hắn đột nhiên có chút hiểu được loại tâm tính của những tướng sĩ thời cổ xem cái chết nhẹ tựa lông hồng kia rốt cuộc là như thế nào rồi. Ở trên một cái chiến trường ngươi chết ta sống, lúc ngươi thấy binh lực so với bên ta mạnh hơn gấp 20, thậm chí 200 lần, dùng thế không đỡ được mà xung phong liều chết giết tới, dù cho ngươi biểu hiện nhu nhược thì cũng không thay đổi gì cả.

    "Vậy thì động thủ đi." Phan Phượng nói.

    Tiểu Thán ngồi xổm bên cạnh cửa chính, lấy thuốc nổ đã chuẩn bị sẵn từ trong bọc hành lý ra, kéo mở kíp nổ, ném xuống mặt đất. Lúc đang chạng vạng tối, sau khi bọn hắn tìm tòi trong thành phố hơn 1h liền tìm được chất nổ có uy lực lớn nhất có thể. Chỉ có một cái, hơn nữa giải thích uy lực vật phẩm hiện ra là bình thường, muốn trong thực chiến dùng cái này tạc BOSS chính là chui vào đầm rồng hang hổ, nhưng dùng ở chỗ này lại rất phù hợp.

    "OK rồi." Tiểu Thán nói.

    Bốn người bọn họ lập tức lui vào trong sân vận động. Sau khi chạy được một khoảng cách, thuốc nổ được kích hoạt. Theo một tiếng vang thật lớn, cửa vào ầm ầm sụp đổ, khối vụn của kiến trúc "tạm thời" phủ kín thông lộ này, chặn lại một mảnh Zombie Huyết Lang mênh mông bên ngoài sân vận động kia.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    21302766,
Trang 12 của 14 Đầu tiênĐầu tiên ... 21011121314 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status