TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 29 của 34 Đầu tiênĐầu tiên ... 192728293031 ... CuốiCuối
Kết quả 141 đến 145 của 166

Chủ đề: Đại đạo tặc

  1. #141
    Ngày tham gia
    May 2017
    Bài viết
    178
    Xu
    3,500

    Mặc định

    ĐẠI ĐẠO TẶC



    Tác giả : Ngân Chíp
    Biên tập : Ngân chíp






    Chương 137.

    Uyển Nhi rời đi, căn phòng lại trở nên tĩnh mịch, cũng là lúc để hắn suy ngẫm về những chuyện đã qua.

    Từ lúc trở về từ Constatinople, Hắn vẫn tự nhủ sẽ giúp Tư Cầm trở thành nữ hoàng đạo tặc? Sau đó khiêu chiến với kẻ thần bí để cứu thoát cô cô của hắn, cuối cùng là trả nợ mối thù diệt quốc.

    Nhưng để làm được những điều đó, hắn cần phải mạnh hơn tất cả thánh nhân trên đời, một điều mà trước nay hắn chưa từng suy xét.

    ...

    Uyển Nhi mang bát cháo đến, thấy hắn gác tay lên trán, dáng vẻ ưu sầu này của hắn có lẽ ngàn năm khó gặp.

    - Ngươi đang nghĩ gì vậy? Vẫn muốn biết tung tích của đám người kia ư?

    Mặc dù nàng đoán sai bét nhưng hắn vẫn gật đầu.

    - Ta đoán chuyện này liên quan đến trận chiến giữa liên minh Tư Cầm và Thiên võng.

    Uyển Nhi mặc dù không hiểu gì về trận chiến này, nhưng nàng vẫn hỏi.

    - Cứ cho là thế đi, vậy thì liên quan gì đến ngươi ?

    Hắn bấy giờ mới nhớ ra, lần trước gặp nàng hắn vẫn luôn xưng mình là Bạch Ưng, lấy nghề nghiệp là sát thủ, bây giờ xem ra lại phải gạt nàng diễn kịch nữa rồi.

    - Thì ... ta nhận tiền của Tư Cầm để giết Bạch Ngọc Hà, lần này Ngọc Hà cô ta cũng có mặt trong đám bảo tiêu, chính là một cơ hội tốt.

    Uyển Nhi đập bộp vào ngực hắn.

    - Tốt cái gì mà tốt, ngươi dám hạ thủ cô ta ngay giữa một rừng bảo tiêu chắc?

    Sau đó nàng lại chuyển sang giọng mỉa mai.

    - Mà ngươi nhìn lại mình đi, nếu thuộc hạ của ta không sớm ra tay, chỉ sợ bây giờ ngươi đã bị người ta chặt ra thành mấy trăm mảnh rồi, còn nằm đó mà mơ với mộng.

    - Ngươi thì hiểu cái gì, tuy lúc đó ta bị thương, nhưng vẫn kịp lấy đi một phần nội lực của Thủy Linh, bọn chúng muốn giết được ta... chờ kiếp sau đi.

    - Ngươi không phải già mồm, là ai lúc đó đã phun ra một đống máu tươi ấy nhỉ? Là ta chắc?

    - Được rồi, được rồi ! Thì ngươi đã cứu ta, giờ giúp thêm một việc nữa được không, sau này ta tất sẽ báo đáp.

    - Việc gì nữa?

    - Ngươi cho người truyền tin, bảo Tư Cầm hoãn ngày tuyên chiến với Thiên Võng lại.

    - Ngươi với Ả rốt cuộc có quan hệ gì? Làm sao bọn chúng phải nghe lời ngươi ?

    - Ta nói rồi, Ả chính là người đã thuê ta hành thích Bạch Ngọc Hà, giờ Tư Cầm mà chết, ai sẽ trả tiền cho ta.

    Uyển Nhi chỉ vào mặt hắn.

    - Giảo biện, đúng là giảo biện, bây giờ ngươi đâu đã giết được ai mà đòi lĩnh thưởng.

    - Sớm muộn gì ta cũng giết được thôi, mau truyền tin đi.

    Uyển Nhi vênh mặt lên trời chống đối.

    - Ngươi nhờ vả mà cứ như ra lệnh ý nhỉ?

    - Thế tóm lại, ngươi có giúp hay không?

    - Có !

    Nói xong, bàng dẫm chân bỏ đi, lúc sau mới quay lại cùng một tấm vải.

    - Ngươi xem, viết thế này được chưa?

    - Được rồi, đem đi cùng với vật này nữa.

    Hắn tháo từ trên cổ xuống một chiếc vòng đưa cho Uyển Nhi.

    - Nhưng làm thế nào mới có thể gặp được Tư Cầm?

    - Ngươi đến bến thuyền Tháp Lý Mộc, ở đó có một lão già đánh cá, lão ta thực chất chính là người đưa thư.

    - Ngươi cũng rành quá nhỉ.

    Uyển Nhi rời khỏi căn phòng, trong lòng cảm thấy đằng sau chuyện này nhất định có bí mật nào đó mà nàng chưa biết, tỷ như tại sao bọn họ lại chọn chiếc vòng cổ này làm tín vật, hơn nữa Tư Cầm đường đường là thủ lĩnh của một tổ chức sát thủ, tại sao phải thuê một người ngoài như hắn.

    Chi bằng lần này nàng sẽ tự mình tìm hiểu.


    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi ngân chíp, ngày 05-07-2018 lúc 22:32.
    ---QC---


  2. #142
    Ngày tham gia
    May 2017
    Bài viết
    178
    Xu
    3,500

    Mặc định

    ĐẠI ĐẠO TẶC



    Tác giả : Ngân Chíp
    Biên tập : Ngân chíp


    Topic góp ý - bình luận : http://www.tangthuvien.vn/forum/show...8#post20807458



    Chương 138 .

    Tại sa mạc Taklamakan.

    Tà cùng đoàn người đã sắp tiến vào cửa hầm Abyss, bọn họ có ít nhất một ngày để nghỉ ngơi trước khi bước vào trận chiến với Tư Cầm.

    Dòng sông Tarim (sông Thanh Tịnh, Anahita) phía trước chính là danh giới giữa Hòa Điền với vương quốc của người Niya, Tà hẳn vẫn còn nhớ câu chuyện mà nàng từng được nghe mười năm về trước, trong lòng không khỏi xúc động.

    - Phụ thân, người đã bao giờ đến vương quốc của người Niya chưa?

    Độc vương thấy nữ nhi của hắn hỏi một câu vớ vẩn, đành giả vờ như không hề nghe thấy, hoặc chính xác hơn thì hắn không muốn nói về tộc người đó.

    Tà chống cằm quan sát nét mặt của phụ thân, rồi lại nhìn xuống Thủy Linh.

    - Phụ thân, thế còn Thánh địa Băng tộc, người từng đến đó chưa?

    Độc vương lấy tay khua khua, nhìn qua còn tưởng hắn đang đuổi ruồi đuổi muỗi, thực chất là đuổi nữ nhi của hắn.

    Nàng phủi quần bước ra, trong miệng còn không ngừng chù ẻo Thủy Linh.

    Bên ngoài, Edward đang tựa lưng vào một mỏm đá, đôi mắt nhìn về nơi nào xa thẳm.

    Tà bước đế hỏi.

    - Huynh có tâm sự gì ư?

    Hắn lẳng lặng lắc đầu.

    - Không có gì, Băng tộc công chúa sao rồi?

    Tà xị ra như không muốn trả lời.

    - Huynh thấy đó, Ả ta là thánh nhân, không chết được đâu.

    Nói đến hai từ ''thánh nhân'' cũng chính là nói đến sự khác biệt lớn nhất giữa nhân tộc và thánh nhân, cho dù là tuổi thọ, sinh lực, nội công đều có sự khác biệt rất lớn.

    Đây là những thứ mà dù cho hắn có đánh đổi bằng tất cả những gì đang có cũng không thể nào đạt được, trong lòng không khỏi cảm thán với ông trời.

    - Tên kia có phải cũng là thánh nhân.

    - Cái này muội không chắc lắm, nhưng phải thừa nhận hắn sống còn dai hơn đỉa, sợ là đến cả muội cũng không thể sánh bằng.

    - Có phải hắn cũng sống được ngàn năm như muội?

    Tuy không trực tiếp nói ra nhưng Tà có thể đoán được phần tâm tình này của hắn, tiếc rằng tình cảm nam nữ đâu phải cứ cầu là được, càng không thể dùng thời gian để tính toán hơn thua, nàng chỉ có thể lặng lặng rời đi, không trao lại cho hắn một chút hi vọng nào.





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi ngân chíp, ngày 18-07-2018 lúc 17:09.

  3. #143
    Ngày tham gia
    May 2017
    Bài viết
    178
    Xu
    3,500

    Mặc định

    ĐẠI ĐẠO TẶC



    Tác giả : Ngân Chíp
    Biên tập : Ngân chíp


    Topic góp ý - bình luận : http://www.tangthuvien.vn/forum/show...8#post20807458



    Chương 139.

    Bên kia hầm Abyss chính là cao nguyên Parmi, nơi mà Chấn Phong trước đó đã từng liều mình lao vào vòng vây của La Võng để cứu nàng, nhưng chỉ sau vài ngày nữa thôi, giữa nàng và hắn phải chăng sẽ chỉ còn thù hận?

    Nàng cưỡi Hổ tinh dạo bước trên đồng cỏ Hung Nô, thi thoảng lại cúi đầu xuống tâm sự vài câu.

    - Ngươi có biết không, ta còn nhớ lần đầu tiên gặp hắn, lúc đó hắn mặc bộ y phục màu đen, chỉ để lộ ra đôi mắt lạnh lùng sắc bén.

    - Ngày ấy, hắn dám âm mưu hành thích hoàng đế, tự biến mình trở thành kẻ thù của Trường An, cũng là kẻ thù của ta.

    - Nhưng chỉ cần hắn nguyện ý trở về cuộc sống đời thường, ta có thể vì hắn mà đứng ra bảo vệ, thậm chí có thể cho hắn một cuộc sống giàu sang không ai sánh được, nhưng ... hắn nào có thèm để ý.

    - Nói về tiền bạc, ta biết hắn từng cướp được vô vàn châu báu, nói về sức mạnh, tiềm năng của hắn tuyệt đối không kém Phụ Thân ta, nói về sự ngu khờ, hắn là nhất, nói về sự vô tình hắn cũng là nhất, ta còn có thể hứa hẹn gì với hắn đây?

    Rồi nàng lại thở dài.

    - Hắn giết người vô số, nhưng cũng không phải là kẻ đại gian đại ác, càng không phải là ngụy quân tử, thứ duy nhất mà hắn thiếu ....

    Nói đến đây, nàng cũng chẳng rõ rốt cuộc phải thêm thứ gì thì hắn mới có thể biến thành người tốt, rồi nàng lắc đầu.

    - Không thể nào đâu, hắn đã hết thuốc chữa rồi ...

    ...

    Chiều hôm sau, Uyển Nhi đã đến được bến thuyền Tháp Lý Mộc, phóng tầm mắt nhìn ra phía bờ bên kia, quả thật có một lão khọm già đang chèo lái một con thuyền nhỏ.

    Nàng đưa tay vẫy nhưng lão chẳng thèm để ý, cuối cùng đành phải cầm một cây cung bắn về phía con thuyền.

    Còn tưởng lão sẽ phát hiện ra, nhưng rồi vẫn chẳng có gì thay đổi.

    - Khỉ thật, ta còn tưởng những kẻ bạc đầu như hắn đều là cao thủ, hóa ra cũng chỉ là một tên đánh cá.

    Lời vừa dứt thì có tiếng ai đó vọng lại từ xa.

    - Lũ tiểu bối vô tri, mũi tên lạc của các ngươi đã làm hỏng khung cảnh nên thơ này rồi.

    Nàng đưa mắt nhìn quanh, nơi đây ngoài nàng và lão, rốt cuộc còn có ai đang giả thần giả quỷ?

    Trong lúc nàng dò xét xung quanh, một lão già tóc trắng đã lướt đến trước mặt nàng.

    - Các ngươi muốn gì ở ta?

    Uyển Nhi ngẩn người nhìn vào đôi chân của lão.

    - Làm sao ... Làm sao lão già ngươi có thể đi trên mặt sông được vậy?

    Lão ngửa mặt lên trời cười sằng sặc.

    - Ngu đần, chút bản lĩnh này cũng không hiểu nổi mà lại dám tới đây khiêu khích lão phu, đúng là tự tìm đường chết.

    Uyển Nhi lắc đầu tỏ vẻ hối tiếc.

    - Không ngờ lão già ngươi đường đường là một cao thủ, lại chịu ở nơi này làm kẻ đưa thư, thật là uổng phí.

    Nghe đến hai từ '' đưa thư '' , lão quát lên.

    - Sao ngươi biết ?

    Uyên Nhi cười khinh khích.

    - Không thì ta tới đây gặp lão làm gì? Lão tưởng mình thú vị lắm hả?

    Nói rồi, nàng lôi ra một mảnh vải.

    - Cái này gửi cho Tư Cầm, còn chiếc vòng cổ này là tín vật.

    Lão đứng chờ một lúc rồi mới cầm lấy chiếc vòng cổ, còn mảnh vải thì mở ra đọc ngay tại chỗ.

    Uyển Nhi liền dật lại hỏi.

    - Có phải thư của ngươi đâu mà đòi đọc.

    Lão hếch mõm lên cười nửa vời.

    - Ta chỉ xem nó có độc hay không, sau đó mới đưa đến tay thủ lĩnh.

    - Nếu có độc thì lão đã sớm chết rồi.

    - Tiểu cô nương, ban nãy ta đã thấy ngươi cầm nó một lúc, nếu như có độc thì ngươi còn phải chết trước ta.

    Nàng bực mình ném phựt mảnh vải xuống nước, rồi quay lại chỉ vào mặt lão.

    - Nếu đã biết không có độc, tại sao lão già ngươi còn muốn thử ta, đứng là ngụy biện... làm ta tốn công đến tận đây ...

    Nàng phất tay áo bỏ đi, thậm chí còn chẳng thèm nói hết câu.

    Giờ lão mới nhặt mảnh vải lên đọc kỹ lần nữa, khuôn mặt dần trở nên ngưng trọng.

    - Ngươi đứng lại đã ! Ta muốn hỏi về tên Chấn Phong, tại sao tên tiểu tử đó không tự mình đến đây, có phải hắn đã xảy ra chuyện gì rồi không ?

    Thấy lão nhắc đến một cái tên lạ hoắc, nàng có chút tò mò.

    - Chấn Phong? Hắn liên quan gì?

    - Vậy kẻ nào đã nhờ ngươi đưa chiếc vòng này ?

    - Thì ... là Bạch Ưng. Ngươi cùng hắn chẳng phải đã từng găp nhau rồi còn gì.

    - Bạch Ưng ư? Ha ha ha !

    - Cười? Có gì đáng cười? Mà ta thấy võ công của lão cũng không tệ, tại sao không trực tiếp đi giết ả công chúa đó kia, còn phải mất công thuê hắn làm gì?

    - Thuê ? Hắn nói với ngươi như thế?

    - Chẳng nhẽ không phải?

    Lão lắc đầu cười khổ.

    - Ta vốn ở đây để chờ hắn đến, xem ra đã có chuyện thật rồi.

    Nói đến đây Lão không kéo dài thời gian thêm nữa, liền đẩy nàng ngã xuống rồi cướp lấy con ngựa.

    - Ta mượn !

    Nàng bị hắn đẩy sấp mặt xuống đất, cảm giác uất ức trào lên.

    - Lão già khốn kiếp, ta vì hắn mới không chấp chuyện với lão, lại tưởng ta sợ hả !

    ...


    Kẻ mà nàng chửi là '' khốn kiếp '' thật ra chính là Leo, sự đệ của Tư Cầm, hắn thời gian trước được giao nhiệm vụ quan sát phiến lãnh thổ này, hôm đó đã cảm thấy có điều gì bất ổn, chỉ là không thể xác định được nguyên do cụ thể ở đâu.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi ngân chíp, ngày 11-11-2018 lúc 10:36.

  4. #144
    Ngày tham gia
    May 2017
    Bài viết
    178
    Xu
    3,500

    Mặc định

    ĐẠI ĐẠO TẶC



    Tác giả : Ngân Chíp
    Biên tập : Ngân chíp


    Topic góp ý - bình luận : http://www.tangthuvien.vn/forum/show...8#post20807458




    Chương 140.

    Leo cưỡi ngựa lướt trên mặt nước rồi biến mất phía bên kia sông, đám thuộc hạ một lần nữa lại tròn mắt nhìn theo.

    Uyển Nhi thì ngược lại, nàng thậm chí còn phỉ nhổ đằng sau lưng lão.

    - Trở về ta sẽ bảo phụ thân cạo trọc đầu lão, xem lão còn dám giở trò trước mặt ta nữa hay không !

    ...

    Tại một căn phòng trong thung lũng Liễu gia trang, Băng Vân đang tận dụng tối đa các kỹ năng hồi phục, trên người hắn hiện có một vết chém của Bạch Thủy Linh, một vết đâm của Edward và một vết cứa của Độc vương, mặc dù hiện tại đã có thể đi lại nhưng tuyệt đối không thể ra tay được với ai.

    Uyển Nhi trở về, thấy hắn ngồi trước thềm, đôi mày nàng nhíu lại.

    - Ngươi khỏe cũng nhanh đó nhỉ?

    - Đương nhiên, ta là ai chứ hả? Thư ngươi đã gửi chưa?

    - Gửi rồi, nhưng hình như bọn họ rời đi từ trước khi ta đến.

    Băng Vân hét toáng lên.

    - Rời đi rồi ư! Làm sao ngươi biết?

    - Thì lão già thối kia nói thế, cả liên mình chỉ còn mình lão ở lại, bảo là đang đợi tên Chấn Phong nào đó.

    - Hiểu rồi, giờ ta phải đi ngay.

    Nói xong, hắn lê từng bước về phía con ngựa.

    Uyển Nhi hỏi vọng theo.

    - Ngươi bị thương như vậy còn muốn đi đâu?

    - Ngươi có nghe ta nói không hả?

    - Tên điên này, mau đứng lại cho ta !

    Nàng kéo hắn ngã xuống đất, rồi hắn lại đẩy nàng ra, cuối cùng con ngựa hí lên rồi bỏ chạy.

    Uyển Nhi quay sang chất vấn.

    - Ngươi rõ ràng không đơn thuần chỉ là sát thủ do bọn họ thuê ? Rốt cuộc ả Tư Cầm kia cùng ngươi có quan hệ thế nào? còn cả lão già ở bến thuyền Tháp Lý Mộc nữa? Đừng có nói với ta ngươi là người của chúng.

    - Không phải việc của ngươi ! Ta sẽ tự đi lấy con ngựa khác.

    - Ngươi mà đi, ta sẽ không đưa thuốc giải, đừng quên ta đã hạ độc ngươi.

    - Ta không quan tâm, độc của ngươi ta đã giải từ lâu rồi.

    Giờ thì Nàng cũng hết cách với hắn rồi.

    - Vậy ta sẽ đi cùng ngươi.

    Một tên thuộc hạ cản nàng lại.

    - Tiểu thư, chúng ta cả đêm qua đã không ngủ rồi, giờ làm sao tiếp tục lên đường được.

    Uyển Nhi phảy tay.

    - Lần này các ngươi không cần đi cùng, quay về đi.

    - Nhưng ...

    - Ý ta đã quyết, không cần nói thêm! .

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi ngân chíp, ngày 13-03-2018 lúc 15:56.

  5. #145
    Ngày tham gia
    May 2017
    Bài viết
    178
    Xu
    3,500

    Mặc định

    ĐẠI ĐẠO TẶC



    Tác giả : Ngân Chíp
    Biên tập : Ngân chíp


    Topic góp ý - bình luận : http://www.tangthuvien.vn/forum/show...8#post20807458



    Nàng chuẩn bị một chiếc xe ngựa, bên trong chứa đầy thảo dược. Băng Vân ngồi kế bên, miệng còn đang nhai một miếng đùi gà.

    - Bạch Ưng, ta muốn hỏi ngươi một chuyện?

    - Chuyện gì?

    - Tên thật của ngươi có phải là Chấn Phong không?

    - Phải !

    - Ngươi và lão già kia là cùng một tổ chức?

    - Phải !

    - Vậy là trước giờ ngươi vẫn luôn lừa ta.

    - Phải !

    Thấy hắn thừa nhận một cách trơ trẽn như vậy, nàng lại có chút đau lòng.

    - Sớm biết như thế, ngày đó ta đã mặc cho ngươi chết rồi !

    Nói xong, nàng trưng cái bản mặt không vui ra nhìn hắn, rồi quay phắt đi nhìn chỗ khác.

    Băng Vân khoác lấy cổ nàng an ủi.

    - Ngươi đã giúp ta nhiều như vậy, sau này chỉ cần là việc ngươi muốn, ta sẽ gắng sức để làm.

    - Điều ta muốn? Chỉ sợ ngươi làm không nổi.

    - Nói thử xem !

    - Ngươi có thể gia nhập tổ chức của ta không?

    Hắn cười lắc đầu nhưng sau đó hỏi thêm.

    - Nếu gia nhập, ta sẽ được gì?

    - Ngươi có thể làm thủ lĩnh.

    - Nhưng mà ngươi từng nói, kẻ nào muốn kế thừa vị trí đó, sẽ phải thành thân với ngươi còn gì?

    - Chẳng lẽ ngươi không muốn?

    - Ta đã thành thân với Siren rồi.

    - Siren? Là ai?

    - Nàng ấy là người cá, sống trên biển Mác-Ma-ra

    - Có phải là đám hải yêu nữ mà nhân tộc chúng ta vẫn xem như vật phẩm?

    - Đúng, nhưng ta chưa bao giờ coi nàng ấy là vật phẩm.

    Nghe đến đây, Uyển Nhi không còn muốn nói thêm gì nữa, nàng nhìn ra ngoài kia, Bầu trời Hổ Huyệt lúc này đã ngả sang màu trắng, từng bông tuyết lướt qua khe cửa rồi vướng lại trên bờ vai bé nhỏ của nàng.

    Băng Vân đưa mắt ngắm nhìn chăm chú, từ đôi mi mỏng dính cho đến bờ môi đỏ thắm như hoa.

    Lúc này, nàng cũng quay người lại, vô tình đụng phải ánh mắt sâu như biển của hắn.

    - Cục băng như ngươi mà cũng có lúc biết nhìn người ta như vậy ư?

    - Ngủ đi, ta bây giờ không có tâm trạng để đùa đâu.

    Nàng bị hắn lấy chăn vùi kín cả người, song vẫn cố ngoi đầu ra để tựa vào ngực hắn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Cái này vẽ hỏng nên bôi thêm ít đỏ

    Lần sửa cuối bởi ngân chíp, ngày 06-08-2018 lúc 11:13.

    ---QC---


Trang 29 của 34 Đầu tiênĐầu tiên ... 192728293031 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status