Chương 157.
Tiểu Dung kéo nàng đến trước mặt Tư Cầm nói.
- Sư tỷ, chúng ta bắt đầu thôi.
Tư Cầm gật đầu để cho nàng chạm một tay lên người, tay kia đặt vào Ngọc Hà, huyết khí theo đó cuồn cuộn chảy sang.
Bạch Uyên nhìn cảnh tượng quen thuộc này thì hốt hoảng hét lên.
- Tiểu Dung! Hắn ... thế mà hắn lại đem hắc yểm thuật truyền cho ngươi? Đúng là tên khốn kiếp mà!
- Im miệng! Hắn truyền cho ai không đến lượt ngươi phán xét.
Tư Cầm chặn lưỡi Bạch Uyên lại, khiến nàng uất ức bò lăn ra đất ăn vạ.
...
Mấy hơi thở trôi qua, Ngọc Hà toàn thân vô lực, ngã bịch xuống đất.
Tiểu Dung thấy vậy cũng mặc kệ, nàng quay sang chỗ Tư Cầm hào hứng nói.
- Sư tỷ, thành công rồi, đây chính là Hắc Yểm Thuật tầng thứ nhất.
- Rất tốt, xem ra cái mạng của ta còn có thể duy trì thêm vài năm nữa, chừng đó là đủ rồi.
- Tỷ thật sự tin tên kia có thể mạnh hơn cả Elisa? Chỉ trong vài năm?
- Không tin cũng phải tin, nếu ngay cả Elisa hắn cũng không bằng thì còn nói gì đến cơ hội trở về thế giới này, lúc đó ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tiểu Dung thở dài.
- Tỷ yên tâm, nếu hắn dám lười biếng, ta sẽ ...
Nàng còn chưa nói hết câu, một bóng trắng đã xuất hiện, cắt ngang lời nói của nàng.
- Sẽ làm sao? Đừng có quên ta mới là chủ của ngươi.
Tiểu Dung bị hắn chặn họng, nhưng nàng chỉ lườm qua một cái, rồi chẳng mặn chẳng nhạt đáp lại.
- Ta biết, nhưng ngươi cũng đừng quên ta đã được sư tỷ ủy thác.
- Ủy thác cái gì?
- Canh chừng ngươi.
- Hơ ...!
Băng Vân lạo vụt đến véo má nàng.
- Canh chừng ta? Dựa vào ngươi?
Rồi hắn nâng người nàng lên.
- Từ bao giờ bên cạnh ta lại mọc thêm một cái bà lão thế này, ngươi tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn làm thị nữ cho ta.
- Cái gì mà thị nữ! Thả ta xuống !
- Không thích, ta cứ muốn giữ ngươi thế này đấy.
Còn định trêu chọc Tiểu Dung thêm lát nữa thì có một ánh mắt tràn đầy uất ức đang nhìn hắn.
- Uyên, nhìn ta làm gì?
Bạch Uyên gào lên.
- Ngươi sao lại đem Hắc Yểm Thuật truyền cho nó, rõ ràng không để ta trong mắt mà. Bây giờ ta không muốn ngươi nữa, ta sẽ đẻ trứng.
Nàng thút thít đến nỗi ai nhìn đều cảm thấy đáng thương.
Tiểu Dung đập bộp vào chán Băng Vân rồi đáp xuống đất.
- Ngoan, hắn là đang chọc tức ngươi đó. Hắc Yểm Thuật này, ngày mốt nhất định sẽ dạy lại cho ngươi.
Bạch Uyên dụi mắt, hí hửng đáp.
- Ngươi nói thật đấy chứ?
- Đương nhiên rồi, sau này còn cần ngươi dùng Hắc Yểm Thuật chế ngự độc trên người Tư tỷ nữa mà.
- A ... Nói vậy là các ngươi muốn bỏ ta lại đây chữa trị cho cái con tiện nhân kia?
Nàng lại lăn ra đất ăn vạ.
- Ta không chịu ! Ta muốn đi cùng hắn cơ !
- Ngoan! Hắn sẽ sớm trở ...
- Đừng có hòng thuyết phục ta, lần này ta nhất định phải đi theo hắn.
Không biết phải dỗ dành thế nào, Tiểu Dung đành nhìn sang tên mặt lạnh bên cạnh.
- Đây, phần của ngươi đó, tự giải quyết đi!
Băng Vân cười rồi xòe đôi cánh cuốn lấy Bạch Uyên, bọn họ cùng nhau phóng đến gốc cây đại thụ gần đó.
Tiểu Dung nhìn theo rồi hờ hững quay đi.
Dưới đất, Ngọc Hà vẫn nằm bất động, hai hàng nước mắt lặng lẽ rơi xuống, nàng chính là đang đau lòng vì tên kia chẳng thèm để ý gì đến an nguy của nàng, hắn rõ ràng là đang mặc kệ nàng sống chết.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile