TINH THẦN BIẾN
Quyển 14 - Tân đích quân chủ
Chương 42 - CẢI TẠO TIÊN PHỦ
Dịch: bé nemo
Biên dịch: bi_an
Biên tập: bi_an
Nguồn: www.tangthuvien.com
Chương 42: Cải tạo tiên phủ
Khi bảy mươi hai đế cấp cao thủ rời khỏi cửa vào Mê Thần điện về bẩm báo các thủ lĩnh thì bản thân Tần Vũ lại một lần nữa đi xuyên qua cấm chế ảo thuật của thần, tiến vào sân bên trong Mê Thần điện.
-Tần Vũ?
Trên mặt Phúc bá lộ chút kinh hãi:
-Mới có vài ngày ngươi đã quay lại, chẳng lẽ ngươi đã có được biện pháp khai mở “Khí Vật điện” rồi sao?
Tần Vũ lập tức xua tay cười nói:
-Đâu thế được, mới có vài ngày, ta làm sao tiến bộ nhiều như vậy. Lần này ta đến là vì có một việc muốn Phúc bá người giúp đỡ.
Phúc bá mỉm cười nói:
-Ta đã nói mà, ngươi là người kế thừa duy nhất của Mê Thần điện, chỉ cần ta có thể làm được, thì ta sẽ giúp ngươi.
Tần Vũ nóng lòng dò hỏi:
-Không biết Phúc bá đối với trận pháp cấm chế có thành tựu đến đâu?
Sở dĩ Tần Vũ đến lần này là để có thể gia tăng sự an toàn cho phụ vương và những người khác. Hắn đã nghĩ đến Thanh Vũ tiên phủ, nhưng có lẽ cấm chế của Thanh Vũ tiên phủ đối với cửu cấp tiên đế mà nói, lại là quá yếu. Do đó Tần Vũ mới tìm đến Phúc bá.
Theo những gì chủ nhân Mê Thần điện nói, muốn luyện khí thì về mặt trận pháp tất phải có đủ thành tựu. Mà kẻ theo chủ nhân Mê Thần điện nhiều năm là Phúc bá, Tần Vũ cho rằng chắc cũng rất am hiểu cấm chế của thần.
Tần Vũ không cần Phúc bá nghiên cứu kỹ càng đối với trận pháp, chỉ cần thêm vài đạo cấm chế của thần vào Thanh Vũ tiên phủ. Hắn tin tưởng nếu như vậy, Huyền Đế cũng sẽ phải từ bỏ việc phá cho được Thanh Vũ tiên phủ.
-Trận pháp cấm chế?
Phúc bá vuốt râu mỉm cười:
-Tần Vũ ngươi cũng biết, ta không có linh hồn, không có cách nào cảm nhận được không gian pháp tắc. Bình thường nhàm chán cũng nghiên cứu một chút trận pháp hỗn tạp. Về đạo học trận pháp cấm chế, ta không thể tính là “đại gia”, nhưng tại thần giới cũng có thể coi là không tồi.
Phúc bá theo chủ nhân Mê Thần điện rất nhiều năm, nhân vì thân thể là được chủ nhân Mê Thần điện luyện chế thành nên năng lượng trong người có thần giới năng lượng thạch cung ứng, hắn không cần phải tu luyện. Cho nên gần như đã dồn đại bộ phận tinh lực đặt ở trên phương diện trận pháp. Đối với lý giải cấm chế trận pháp, Phúc bá tuyệt đối có thể coi là một cao thủ.
Nhưng Tần Vũ lại không nghe ra Phúc bá đang khiêm nhường :
-Đủ rồi đủ rồi, ta không cầu Phúc bá người lợi hại đến thế, chỉ cần có thể tạo chút ít về cấm chế của thần mà lực phòng ngự cao là được.
Tần Vũ vội nói, đồng thời huơ tay lấy ra một hạt châu.
-Phúc bá, đây là một tòa Tiên phủ đã biến thành hạt châu, ta muốn mời Phúc bá giúp bố trí chút cấm chế phòng ngự ở Tiên phủ này.
Tần Vũ liền nói ra mục đích của mình.
Phúc bá nghi hoặc nhìn Tần Vũ nói:
-Tần Vũ, ngươi làm thế để làm gì, chẳng lẽ với lực công kích hiện tại của ngươi, ở Tiên Ma Yêu giới lại còn người có thể uy hiếp ngươi sao?
-Không, ta là vị phụ thân cũng với các huynh đệ của ta thôi.
Tần Vũ đáp:
-Ta lo rằng sau khi ta phi thăng Thần giới, mấy người họ sẽ gặp phải công kích của một số người, do đó mới nghĩ tới sắp đặt một Tiên phủ để bảo vệ bọn họ.
Phúc bá hiểu ra liền vỗ vai Tần Vũ, tự tin nói:
-Tiên Ma Yêu giới? Ha ha… A Phúc ta tốt xấu gì cũng đã đi theo chủ nhân chứng kiến rất nhiều cục diện của các thế hệ, bình thường kết giao cũng đều là cao thủ thiên thần. Trận pháp cấm chế ta dù không giỏi nhưng cũng có thể tùy tiện bố trí vài cái mà thần nhân bình thường sẽ không phá được.
Tần Vũ lập tức vui mừng khôn xiết. Đến cả thần nhân nói chung cũng không phá được trận pháp cấm chế thì nào có sợ bọn người Huyền đế?
-Cảm ơn Phúc bá.
Tần Vũ đưa Thanh Vũ tiên phủ thu nhập vào bên trong Khương Lan giới, đồng thời nói:
-Phúc bá, nơi này quá hẹp, theo ta đến Khương Lan giới để tiện cho việc bố trí trận pháp cấm chế nhé.
Khuôn viên sân không lớn mà muốn bố trí cấm chế tất phải cần biến về bộ dạng bản thể của Thanh Vũ tiên phủ.
Phúc bá là quản gia của Mê Thần điện, còn mình thì là người kế thừa duy nhất của Mê Thần điện. Để cho Phúc bá biết được sự tồn tại của Khương Lan giới, Tần Vũ cũng không lo lắng.
-Khương Lan giới?
Phúc bá không khỏi kinh ngạc, rồi lại mỉm cười:
-Nghe tựa như là không gian thần khí. Lạ thật, lạ thật. Được rồi, để ta đi xem sao.
Tâm ý Tần Vũ chợt động, cả người Phúc bá trong tình trạng không phản kháng tiến vào trong Khương Lan giới.
Trong đệ nhất không gian của Khương Lan giới.
Trên bãi cỏ bỗng xuất hiện một tòa cung điện, chính là Thanh Vũ tiên phủ. Nhưng Tần Vũ và Phúc bá chỉ đứng giữa không trung.
Phúc bá ngạc nhiên nhìn bốn phương tám hướng, cảm thấy Khương Lan giới này ẩn chứa nguyên linh khí, không khỏi than thở:
-Thật là lợi hại, không ngờ có thể để nguyên linh khí của ngoại giới vào được bên trong thần khí. Hơn nữa xem ra thì thế giới này cũng không hề có giới hạn. Người luyện chế ra không gian thần khí này… thực lực tuyệt không dưới chủ nhân của ta.
Phúc bá còn không biết Khương Lan giới thực ra phân làm ba không gian. Mỗi không gian có tốc độ thời gian trôi khác nhau. Nếu Phúc bá biết bên trong Khương Lan giới thời gian có thể biến đổi thì chắc y sẽ càng khiếp sợ hơn.
-Được rồi, đã lâu không bố trí trận pháp, trong lòng có chút ngứa ngáy.
Phúc bá mỉm cười đồng thời bay về hướng Thanh Vũ tiên phủ:
-Tần Vũ, bỏ tất cả các cấm chế cũ đi.
Rõ ràng Phúc bá căn bản không để trong mắt cấm chế mà Nghịch Ương tiên đế bố trí khi trước.
Tần Vũ không khỏi cười xòa:
-Phúc bá đúng là Phúc bá, quản gia của đệ nhất cao thủ luyện khí ở Thần giới, thật không thể đánh giá thấp a.
Lập tức Tần Vũ bỏ đi tất cả cấm chế của Thanh Vũ tiên phủ. Lúc này Thanh Vũ tiên phủ không có bất kỳ cấm chế nào, mặc cho Phúc bá bố trí.
-Tại Tiên Ma Yêu giới cũng không cần cấm chế quá lợi hại, cho nên thoải mái hơn chút.
Hai tay Phúc bá duỗi thẳng ra, mười ngón tay đồng thời bắn ra mười đạo quang hoa. Mười đạo quang hoa hoặc giao nhau, hoặc dung hợp, hoặc hình thành một phù hiệu khác thường, cuối cùng tạo thành một cái lưới quái dị bao phủ hoàn toàn Thanh Vũ tiên phủ, hòa nhập vào bên trong Thanh Vũ tiên phủ.
-Cấm chế phòng ngự, công kích, ảo thuật đều giống nhau.
Phúc bá nhẹ gật đầu rồi sau đó nhắm hai mắt lại, mười ngón tay trên hai tay khi thì búng ra, khi thì bấm thành ấn quyết, trận pháp cấm chế liền dung nhập vào trong Thanh Vũ tiên phủ.
Khoảng nửa canh giờ trôi qua.
Tần Vũ từ đầu đến cuối ở bên cạnh yên lặng quan sát, nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận, bản thân căn bản xem không hiểu. Tiên đế cao thủ bố trí cấm chế, hắn còn có thể miễn cưỡng nhìn ra. Còn Phúc bá bố trí, nhìn thì rất nhẹ nhàng đơn giản nhưng Tần Vũ lại không hiểu gì cả. Vì sao mấy cái phù hiệu ấn quyết kỳ lạ ấy lại kết hợp với nhau thì tạo thành được cấm chế thần.
-Xong rồi.
Phúc bá mỉm cười bay về bên cạnh Tần Vũ.
Tần Vũ vội hỏi:
-Phúc bá, cấm chế Thanh Vũ tiên phủ này là như thế nào?
Phúc bá tự tin đáp:
-Ta tịnh không sử dụng quá nhiều tâm lực và năng lượng, chung quy năng lượng của ta là có từ thần linh tinh phách. Ta đồng thời bố trí ba cấm chế thần, một làm cấm chế công kích, một làm cấm chế phòng ngự, một làm cấm chế ảo thuật. Cấm chế ảo thuật này, ít nhất là mạnh hơn so với cái cấm chế cấp thấp nhất bên ngoài Mê Thần điện.
Phúc bá nói ra điều này, Tần Vũ không khỏi cười mát. Cấm chế ảo thuật của Mê Thần điện, nếu không có Mê Thần đồ quyển thì cho đến nay có lẽ sẽ không ai có thể tiến vào được a. Mà cái đó chỉ là loại thấp nhất của cấm chế ảo thuật. Hiện tại Phúc bá đã bố trí cấm chế ảo thuật thần phổ thông, uy lực lại càng mạnh hơn.
Phúc bá lại nói thêm:
-Cấm chế phòng ngự mà thần nhân bình thường không thể phá được này so với cái phong ấn mà ngươi dùng thần thương ‘Tàn tuyết’ phá hủy thì khả năng phòng ngự mạnh hơn nhiều. Nếu ngươi dùng thần thương Tàn tuyết, toàn lực thi triển thì chắc là có thể phá được.
Tần Vũ nở nụ cười hài lòng. Cấm chế phòng ngự có uy lực loại này, làm sao mà hắn không hài lòng chứ?
Phúc bá thật thà nói:
-Về cấm chế công kích, đối tượng tấn công chỉ có thể là người ở bên trong Thanh Vũ tiên phủ. Cấm chế không cách gì công kích được người ở bên ngoài. Lực công kích… không quá mạnh, nhưng cửu cấp tiên đế nói chung chắc cũng không thể đỡ nổi. Nếu là người có thiên thần khí hoặc hồng mông linh bảo thì sẽ khó nói.
Tần Vũ lại không để tâm chút nào:
-Cấm chế công kích? Ha ha, chắc là không cần dùng. Ta sẽ nhắc nhở phụ vương không để bất kỳ người ngoài nào tiến vào trong.
Tần Vũ cười nói:
-Hơn nữa thiên thần khí và hồng mông linh bảo, tại Tiên Ma Yêu giới cũng không có mấy người có được.
Nói đến đây, Tần Vũ nghĩ đến Yêu giới tam hoàng, tam đại quân chủ của Ám Tinh giới.
Truyền thừa chi bảo của Bằng Ma Hoàng và Long Hoàng, uy lực rõ ràng hơn thần khí, hẳn là thiên thần khí hoặc giả là hồng mông linh bảo. Còn truyền thừa chi bảo của tam đại quân chủ Ám Tinh giới chắc cũng vậy, là thiên thần khí hoặc hồng mông linh bảo.
Tam đại cấm chế thần thêm vào Thanh Vũ tiên phủ khiến Tần Vũ vô cùng khích động. Cảm kích từ biệt Phúc bá xong, Tần Vũ liền trực tiếp rời khỏi Mê Thần điện.
Lần này, sở dĩ Tần Vũ muốn phá bỏ phong ấn, thứ nhất là muốn trấn nhiếp các phương thế lực, thứ hai là ‘thông hành lệnh bài’ mà tam đại quân chủ của Ám Tinh giới đưa cho lúc trước chứa đựng năng lượng quá ít, nên không mở được nhiều lần phong ấn. Do đó, Tần Vũ chỉ có thể phá phong ấn để ra vào.
Mà phong ấn Tần Vũ lựa chọn phá vỡ là phong ấn ở cửa vào của Yêu giới.
Rời khỏi Mê Thần điện, Tần Vũ liền phi hết tốc lực tới Ngư Dương tinh.
Tại Ngư Dương tinh thuộc Lưu Tuyền tinh hệ. Bên trong một phòng ở trang viện hào hoa của Tần gia chỉ có ba người Tần Vũ, Tần Đức và Tần Phong.
-Vũ nhi. Thanh Vũ tiên phủ ấy liệu có thực sự như con nói không?
Tần Đức nghi ngờ nhìn Tần Vũ. Tần Vũ đi mất mấy ngày nay, bọn Tần Đức, Tần Phong cũng đoán già đoán non rút cục hắn đi làm gì, không nghĩ khi quay lại, Tần Vũ lại cho bọn họ một kinh ngạc thật lớn.
Tần Phong cũng nhìn Tần Vũ hỏi:
-Tiểu Vũ, có cấm chế lợi hại như vậy sao? Không thể như thế.
-Đại ca, phụ vương cứ yên tâm, lần này con đi là để mời một vị cao thủ Thần giới hỗ trợ. Cấm chế trên bề mặt chính là cấm chế thần, uy lực rất lớn, thậm chí người của Tiên Ma Yêu giới sẽ không thể vào được.
Tần Vũ khẳng định vô cùng chắc chắn:
-Phụ vương, người mau chóng luyện hóa nguyên linh tinh phách -- -- hạch tâm của Thanh Vũ tiên phủ này. Sau này Thanh Vũ tiên phủ sẽ thuộc về phụ vương người quản lý.
Tần Đức vui mừng nhìn Tần Vũ nói:
-Vũ nhi, nói thật, phụ vương hiện tại quả thực có chút bối rối a.
Vừa nói Tần Đức vừa tự cười nhạo:
-Cấm chế thần, ta thật không dám nghĩ tới.
Nói rồi Tần Đức lại than thở vài tiếng. Là người cha, thấy nhi tử phi thường như vậy, lần nào cũng vượt quá sự tưởng tượng của ông ta, vậy có thể nói gì được đây? Chỉ có thể tự hào về con mình thôi.
-Phụ vương, tiểu Vũ, con nghĩ… chúng ta sẽ chuyển Thanh Vũ tiên phủ đến một tinh cầu khác, đại bộ phận người Tần gia chúng ta cũng chuyển đi. Về Ngư Dương tinh, chỉ cần lưu lại vài người là được. Biết tiểu Vũ ngươi và Huyền đế có ân oán nên ta không cách gì cảm thấy yên tâm được.
Tần Phong lên tiếng.
Tần Vũ nghe xong, trầm ngâm một chốc rồi nói:
-Dạ, con đồng ý. Lưu Tuyền tinh hệ này là địa bàn của Huyền Đế, mà ở phía tây của nó có một tinh hệ là “Sí Dương tinh hệ”, đó lại là địa bàn của Viêm Hoàng ở Tiên giới. Đến nơi đó sẽ an toàn hơn.
-Được, quyết định sẽ tới một tinh cầu ở Sí Dương tinh hệ.
Tần Đức cũng gật đầu tán thành.
Sau đó Tần Đức liền bắt đầu luyện hóa nguyên linh tinh phách.
Tại một tòa cung điện bài trí trang nhã thuộc về Huyền đế trong Cửu Diễn.
Tông chủ Cửu Diễn tông khom người nói:
-Bệ hạ, hôm nay tuyệt đại đa số người của Tần gia nọ đã rời khỏi Ngư Dương tinh. Theo như tin tức của những nữ đệ tử gả cho nhà họ Tần thì bọn họ đến Ngụ Đức tinh trong Sí Dương tinh hệ.
-Ngụ Đức tinh.
Khóe miệng Huyền đế khẽ nhếch, ánh mắt lộ vẻ vui mừng:
-Quả nhiên giống như ta nghĩ. Gã Tần Vũ ấy đúng là e ngại ta mới đem gia tộc của hắn chuyển tới chỗ ấy.
Huyền đế quay sang nhìn tông chủ Cửu Diễn tông nói:
-Mặc dù tuyệt đại đa số người trong Tần gia đã rời đi rồi nhưng không phải còn có một bộ phận ở lại sao. Hãy làm ra vẻ như trước kia đối đãi những người này của Tần gia cho tốt. Những chuyện còn lại ngươi không cần phải quản, ngươi có thể lui ra rồi đó.
-Tuân lệnh, bệ hạ.
Trong lòng tông chủ Cửu Diễn tông mặc dù luôn mê hoặc không hiểu rút cục Huyền đế muốn làm cái gì nhưng từ trước tới giờ hắn không hề hỏi câu nào.
Huyền đế khẽ cười, nhẹ giọng nói:
-Tần Vũ, làm sao ngươi biết được căn bản ta không muốn sát hại cả nhà ngươi. Nhưng ngươi làm như vậy chứng tỏ trong lòng rất kiêng kỵ ta, xem ra... kế hoạch của ta chắc sẽ thành công.
Tại Ngụ Đức tinh, thuộc Sí Dương tinh hệ.
Ở nơi này, Tần Vũ đã mua một dãy núi, bao gồm cả mấy tòa cung điện trên đó. Bằng vào tài lực hiện tại của Tần Vũ, muốn mua một dãy núi thực sự là dễ dàng và đơn giản vô cùng.
Những tòa cung điện này trở thành nơi cư ngụ của người nhà Tần gia, còn Thanh Vũ tiên phủ lại được an bài trong hẻm núi thuộc dãy núi. Khi bình thường, vài thành viên trọng yếu của Tần gia cư trú trong Thanh Vũ tiên phủ. Đồng thời Tần gia cũng đã mua vài ngàn người hầu tại Ngụ Đức tinh.
Nhóm người Hầu Phí, Hắc Vũ, Bạch Linh và Hắc Đồng cũng đã đi ra khỏi Khương Lan giới. Bọn họ cùng ở Tần gia. Chung quy người nhiều hơn, nên những ngày này trôi qua cũng thoải mái.
Thoáng cái đã nửa năm trôi qua.
“Xuy...”
Đầu thương đen tuyền xé rách không gian, mang theo khí thế không thể địch nổi, phảng phất như thiên thần giáng hạ lôi điện trực tiếp đâm Tần Vũ. Nhưng tay phải Tần Vũ chỉ khẽ phất lên, một luồng nhu kình liền phá vỡ chiêu này.
-Hắc Vũ, kinh thiên nhất côn khó luyện thế nào, thì kinh thiên nhất thương của đệ cũng khó luyện như vậy.
Tần Vũ an ủi.
Bằng vào nhãn quang của Tần Vũ, tất nhiên có thể phán đoán một thương đó của Hắc Vũ vẫn còn chưa đạt đến tinh túy của kinh thiên nhất côn.
-Đại ca, đệ không nhịn được nữa. Đại Viên Hoàng đó hơn người ở chỗ có kinh thiên tam côn, nhưng không phải hắn tương đương với Bằng Ma Hoàng sao? Hơn nữa lực phòng ngự Hắc Vũ chiến giáp của đệ tuyệt đối vượt qua thượng phẩm thần khí. Thân pháp của đệ cũng chiếm ưu thế hơn rất nhiều so với Đại Viên Hoàng. Xuyên Vân thương của Lan thúc cho cũng có uy lực rất cao. Đệ chắc có thể giết được Bằng Ma Hoàng.
Hắc Vũ có phần khát khao. Mối thù giết cha hại mẹ, không đội trời chung!
-Tốc độ của đệ còn chưa bằng Bằng Ma Hoàng đâu.
Tần Vũ than thở một tiếng. Thấy biểu tình của Hắc Vũ, Tần Vũ hiểu được không thể khuyên nhủ gã liền nói ngay:
-Được rồi, đệ đã yêu cầu như vậy, ta đáp ứng cho đệ đi tìm Bằng Ma Hoàng báo thù.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
----- Bài viết này được bi_an thêm vào sau 5 phút và 48 giây -----
TINH THẦN BIẾN
Quyển 14 - Tân đích quân chủ
Chương 43 - NHĨ ĐÀO ĐẮC LIỄU MẠ?
Dịch: bé nemo
Biên dịch: bi_an
Biên tập: bi_an
Nguồn: www.tangthuvien.com
Chương 43: Ngươi trốn được sao?
Hắc Vũ và Tần Vũ tranh chấp nhưng Hầu Phí ở bên cạnh từ đầu chí cuối đều không nói gì, lộ vẻ có chút u buồn.
-Phí Phí, đệ sao vậy?
Tần Vũ nhìn Hầu Phí nghi hoặc. Bình thường Hầu Phí luôn luôn vô tư, rất ít khi trầm mặc u sầu như thế này.
Hầu Phí cười nhăn nhó nói:
-Tạp Mao Điểu, ngươi vừa nói muốn báo thù nên ta mới nghĩ... tốt xấu gì ngươi cũng biết tin tức về phụ mẫu ngươi rồi, nhưng ta? Đến hiện tại ta còn không biết gì về phụ mẫu, hoặc có thể nói... ta có cha mẹ không?
Từ lúc hiểu chuyện, Hầu Phí luôn đi theo Lan thúc. Mặc dù Lan thúc trên danh nghĩa là sư tôn của gã nhưng lại thực sự ít khi dạy dỗ gã. Hầu Phí cũng luôn vô ưu vô lự, chỉ là đôi lúc cũng nghĩ ngợi về thân thế của mình.
Hắc Vũ thở dài nói:
-Hầu tử, đừng thương tâm nữa. Ngươi là Hoả tình thuỷ viên, không phải do trời đất sinh ra, khẳng đinh có cha có mẹ. Ngươi không biết tin tức về phụ mẫu, từ đó thấy phụ mẫu ngươi có khả năng vẫn sống, tóm lại vẫn còn tốt hơn ta một chút.
Hắc Vũ nhìn sang Tần Vũ nói:
-Đại ca, từ nhỏ đệ luôn ở cùng với huynh, coi huynh như thân nhân của mình, nhưng dù thế nào cũng không thể giấu được sự thật thân phụ thân mẫu của đệ bị Bằng Ma Hoang giết hại.
Hắc Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt loang loáng dữ tợn tiếp lời:
-Vào lúc này, đệ muốn bằng vào thân thủ của mình giết chết Bằng Ma Hoàng Tông Duyên báo thù cho phụ mẫu. Hiện tại đệ chỉ lo một điều là... Bằng Ma Hoàng ấy sẽ ỷ vào tốc độ chạy chốn, không chịu giao chiến sống còn với đệ!
Hắc Vũ không khỏi nhíu mày lại. Hắn vẫn tự biết rằng tốc độ của mình không sánh kịp với Bằng Ma Hoàng.
Tần Vũ an ủi nói:
-Điều đó đệ yên tâm.
-Đại ca, huynh muốn nói?
Hắc Vũ và Hầu Phí nghi hoặc nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ gật đầu cười nói:
-Bằng Ma Hoàng đó bất luận thế nào đều sẽ phải giao tranh chính diện với đệ, về điểm ấy đệ cứ yên tâm.
Nửa tháng sau, bằng bộ dạng biến ảo, ba huynh đệ Tần Vũ đi đến hạch tâm tinh cầu của bộ tộc Phi cầm của Yêu giới, đó là Hắc Ô tinh.
Ba huynh đệ Tần Vũ sóng vai nhau đứng giữa không trung Hắc Ô tinh.
-Đại ca, thế nào đây?
Hầu Phí, Hắc Vũ đều nhìn Tần Vũ.
Thần thức của Tần Vũ lúc này hoàn toàn bao phủ lấy Hắc Ô tinh, thậm chí thăm dò cả những gì bên trong địa hạch của nó. Không có thứ gì trên Hắc Ô tinh có thể thoát ra khỏi sự dò xét của Tần Vũ.
Tần Vũ nhíu mày nói:
-Không có, Bằng Ma Hoàng căn bản không ở Hắc Ô tinh.
Hầu Phí và Hắc Vũ cũng đều nhíu mày thốt lên:
-Không ở đây à?
Ánh mắt Tần Vũ nhìn về Hoàng thành ở phía xa xa, trong lòng băn khoăn tự hỏi. Trong tình huống bình thường, Bằng Ma Hoàng sẽ không rời khỏi Hoàng thành Hắc Ô tinh, nhưng hiện tại hắn đã bỏ đi, chín mười phần là vì chuyện của ba huynh đệ gã. Chuyện gã dùng một thương phá vỡ phong ấn đó cũng có thể là một nguyên nhân.
Tần Vũ đột nhiên nói:
-Các đệ hãy đợi ở đây một lát, ta đi Hoàng thành một chuyến.
Dứt lời, cả người Tần Vũ hạ xuống, lập tức biến mất, rồi xuất hiện ở ngoài cửa Hoàng thành. Lúc này ở cửa đông Hoàng thành thông đạo đang mở, có người chuẩn bị đi ra.
Chỉ thấy không gian ở quanh thông đạo đó bỗng nhiên bị méo mó, khi những tên thủ vệ Hoàng thành đang kinh ngạc thì không gian lại khôi phục lại như thường. Nhưng Tần Vũ đã nhân cơ hội tiến vào trong Hoàng thành.
Đứng trên con phố đông đúc, Tần Vũ nhìn về hoàng cung ở phía trước.
-Chà, hiện nay Ngao Khô là kẻ có công lực cao nhất trong Hoàng thành, chắc là hắn rồi.
Tần Vũ mỉm cười, thân hình liền biến mất trên con phố.
Trong mật thất tại hoàng cung.
Ngao Khô đang trầm tĩnh tu luyện, năm đó cùng Tần Vũ giao thủ, hắn bị Tần Vũ không nhân nhượng phá đi một bản tôn. Điều này khiến thực lực Ngao Khô giảm đi một nửa, vài năm nay hắn luôn nỗ lực tu luyện để khôi phục lại. Cho tới giờ, thực lực của hắn cũng sẽ sớm trở lại trình độ như năm đó.
“Tần Vũ, ngươi đã huỷ của ta một đại bản tôn, thù này nhất định phải báo!” Ngao Khô trừng mắt, trong lòng tràn ngập sự thù hận. Nhưng hắn lại biết tin tức trước đó vài ngày, Tần Vũ một thương đã phá huỷ phong ấn ở cửa vào Mê Thần điện.
Bằng thực lực của Ngao Khô, cừu hận này căn bản không thể báo được.
-Ngao Khô, đang suy nghĩ gì thế?
Một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên ở phía sau, đó chính là giọng nói từng nhiều lần xuất hiện trong mộng của hắn. Ngao Khô ngay lập tức quay người lại.
Chỉ thấy Tần Vũ đang mỉm cười đứng trong mật thất.
-Tần Vũ, ngươi...
Nhất thời Ngao Khô không biết nói gì cho phải.
-Không có thời gian để lãng phí với ngươi.
Tần Vũ lạnh nhạt cười một tiếng. Ngao Khô vừa nhận thấy Tần Vũ cười thì cả trời đất đều bắt đầu xoay chuyển, đầu óc trở nên mơ hồ, sau đó... không biết chuyện gì nữa.
Ma đạo bí kỹ - mê hồn.
Bằng vào tu vi linh hồn của Tần Vũ hiện tại, thi triển ra đối với Ngao Khô thì vô cùng dễ dàng.
Tần Vũ trực tiếp hỏi:
-Ngao Khô, Bằng Ma Hoàng Tông Duyên đi đâu rồi?
-Trước khi rời khỏi Hắc Ô tinh, người nói nếu có việc quan trọng, thì ta truyền tấn cho người là được. Chỗ người ở hiện nay không có ai biết.
Tần Vũ nghe thấy câu trả lời như thế, trong lòng không khỏi tức giận.
Đột nhiên mắt Tần Vũ sáng bừng, rồi hỏi:
-Truyền tấn là truyền tấn như thế nào? Là dùng truyền tấn mật trận hay là không?
Biết được bọn chúng dùng truyền tấn mật trận hay không cũng có thể hiểu Bằng Ma Hoàng bỏ đi khoảng cách bao xa.
-Bệ hạ nghiêm lệnh ta phải sử dụng truyền tấn mật trận, nửa tháng một lần báo cáo tình huống. Nhưng có một lần mà ta không sử dụng truyền tấn mật trận, bệ hạ vẫn nhận được truyền tấn của ta.
Ngao Khô không suy tính nói hết mọi chuyện.
Nghe hắn trả lời như vậy, Tần Vũ mỉm cười: “Nghiêm lệnh dùng truyền tấn mật trận? Không phải là mê hoặc người khác sao? Không sử dụng truyền tấn mật trận cũng vẫn nhận được tin, xem ra Bằng Ma Hoàng này hẳn là rời không xa Hắc Ô tinh, chắc chỉ ở cùng tinh vực này thôi.” Trong lòng Tần Vũ vạn phần chắc chắn.
“Được rồi, về phần Ngao Khô khả ái này, chuyện đồng loã giết hại Bạch Hinh, sẽ để ngươi lại cho Tiểu Hắc, Bạch Linh xử trí.” Trong lòng Tần Vũ chợt động, liền đem Ngao Khô thu vào trong tầng thứ nhất của Khương Lan giới.
Ba huynh đệ Tần Vũ bắt đầu tìm kiếm các tinh cầu xung quanh Hắc Ô Tinh. Bằng vào phạm vi dò tìm thần thức hiện nay của Tần Vũ, tốc độ dĩ nhiên là rất nhanh. Một tinh vực này, Tần Vũ không ngừng nghỉ dò tìm, đến ngày thứ sáu thì... cuối cùng cũng phát hiện ra tung tích của Bằng Ma Hoàng.
Đó là một tinh cầu hoang vu. Tinh cầu này tương đối gần Hằng tinh, nhiệt độ bề mặt rất cao, nơi đó chỉ có cát đá hoang vu, căn bản không tồn tại sự sống. Lúc bình thường thì không có người ở đây.
Nhưng ở trong lòng tinh cầu hoang vu này lại có một cái động. Bên trong đang có người lặng lẽ tu luyện.
Ở trên bề mặt tinh cầu hoang vu đó, ba huynh đệ Tần Vũ nhìn nhau mỉm cười.
Hầu Phí hắc hắc cười nói:
-Đại ca, cho tới giờ linh hồn của Bằng Ma Hoàng cũng chỉ ở cảnh giới bát cấp yêu đế nên đệ và Tạp mao điểu đều có thể dễ dàng phát hiện ra hắn.
Tần Vũ gật đầu đồng ý. Ánh mắt Hắc Vũ tràn đầy tia lạnh lùng, trầm giọng nói:
-Cha mẹ, con chưa từng gặp các người. Nhưng con biết, cho dù các người phải chết cũng muốn phá vỡ không gian, bảo vệ tính mạng của con. Hôm nay, con sẽ vì cha mẹ báo thù.
-A!
Một tiếng kêu lớn thê lương vang lên từ miệng Hắc Vũ. Tiếng kêu vang đến cùng cực như vậy không ngờ hình thành nên gợn sóng không gian có thể rõ ràng nhận thấy. Làn sóng đó lấy Hắc Vũ làm trung tâm, lan toả ra bốn phương tám hướng.
Nắm chặt ‘Xuyên Vân thương’, thân hình Hắc Vũ nhanh chóng lao vào lòng đất theo một đường chênh chếch.
Hắc Vũ ngang nhiên xuyên qua lòng đất tạo ra một đường hầm. Mục tiêu của đường hầm đó chính là nơi Bằng Ma Hoàng Tông Duyên lánh đến. Trong quá trình xuyên nhập lòng đất, diện mạo Hắc Vũ cũng bắt đầu thay đổi hẳn. Lớp lông vũ màu đen lạnh lẽo nhọn hoắt hiện ra bên ngoài, gã bắt đầu chuyển đổi về hình dạng chiến đấu.
-Có người?
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên đang tĩnh tu thì vì tiếng kêu cao vút kia đột nhiên giật mình tỉnh lại, mở to hai mắt. Trong thoáng chốc, yêu thức của hắn phát hiện ra một luồng khí tức kinh khủng đang nhanh chóng lao tới.
Không chần chừ, thân hình Tông Duyên bay lên trời cao tạo nên một tiếng ‘Hô’.
‘Bùng!’ những tiếng nổ mạnh không ngừng, Tông Duyên trực tiếp phá tan trùng trùng nham thạch, chạy ra bên ngoài.
-Muốn chạy sao?
Lộ tuyến của Hắc Vũ đột nhiên thay đổi, nghiêng mình dốc hết tốc lực bay lên. Những chỗ thân thể đi qua, lớp lông vũ bên ngoài sắc bén như thượng phẩm thần khí dễ dàng xé rách những trở ngại phía trước.
Bằng Ma Hoàng bay lên đang đứng trên không, toàn thân loé lên kim quang, chiếc mũ vàng trên đầu càng chói mắt.
Hắn không hề chạy!
Thân là Bằng Ma Hoàng, tuyệt đối không thể không giao thủ lập tức bỏ trốn. Dù sao Bằng Ma Hoàng hắn cũng là một trong những người mạnh ở Tiên Ma Yêu giới. Trong lòng hắn tò mò tự hỏi: “Rốt cuộc người này là ai?”
-Bùng!
Cát đá bắn tung ra, người đến cuối cùng cũng lộ dạng.
Lông vũ màu đen hình thành nên lân giáp, một khối vảy đen trên trán càng tăng thêm vẻ lạnh lùng, cặp mắt tràn ngập thù hận tựa như phun ra ngọn lửa phẫn nộ.
-Hắc Vũ?
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên ngạc nhiên thốt lên.
Hắn kinh hãi phát hiện ra người mà mình nhìn không thấu trước mặt lại là Hắc Vũ! Hắn thật nhìn không ra. Chẳng lẽ hơn ba ngàn năm ngắn ngủi mà Hắc Vũ đã đạt tới cửu cấp yêu đế rồi sao?
Hắc Vũ nghiến răng nói:
-Chết đi!
Như núi lửa bộc phát, một thương đó ẩn chứa phẫn nộ đến cùng cực của Hắc Vũ. Xuyên Vân thương màu đen vào lúc đó tựa như biến thành một thứ binh khí phẫn nộ khát máu, xé rách không gian, thoáng chốc đã tiến đến trước người Bằng Ma Hoàng.
-Hừ!
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên cười lạnh một tiếng, hai tay giơ lên tạo thành một tầng kim sắc che phủ.
-Bùng!
Chỉ thấy một luồng sóng kình khí khủng khiếp tràn nhập bốn phương tám hướng, một lần giao thủ của hai người khiến toàn bộ tinh cầu hoang vụ rung chuyển. Ở vào cấp bậc của bọn họ, huỷ diệt một tinh cầu cũng là chuyện rất dễ dàng.
Trường thương của Hắc Vũ chỉ khẽ chấn động. Mũ vàng trên đầu Tông Duyên phút chốc sáng bừng, còn kim sắc trên bề mặt hai tay của hắn cũng bị chấn động một trận. Sắc mặt Tông Duyên biến đổi, cả người bay về phía sau, phiêu dật vạch nên một hình cánh cung lùi ra phía xa xa. Tông Duyên đứng ở nơi đó nhìn Hắc Vũ, ánh mắt lộ vẻ khó tin.
-Hắc Vũ, từ khi nào ngươi trở nên mạnh như vậy? Hơn nữa, thương này là thượng phẩm thần khí à?
Tông Duyên một hơi hỏi liền mấy chuyện.
-Đáng chết, không được hỏi lằng nhằng.
Hắc Vũ nghiến răng nói, sau đó lại lao vào truy sát.
“Một thương vừa rồi đã đến mức cực hạn mà truyền thừa chi bảo có thể chịu. Nếu dùng tuyệt chiêu thì có thể đấu một trận, nhưng ...Hắc Vũ đó còn có huynh đệ!” Tông Duyên liếc về phía xa. Trong không gian nơi xa xa quả nhiên có một người vẫn luôn quan sát trận chiến, đó chính là Tần Vũ.
Một thương của Tần Vũ phá vỡ phong ấn ở cửa vào Mê Thần điện. Đó chính là phong ấn mà ngay cả bọn người Long Hoàng cũng không làm gì được. Lực công kích của Tần Vũ rất rõ ràng là mạnh hơn Long Hoàng, nên cho dù thế nào Tông Duyên cũng không dám đấu với gã.
Chạy!
Thân hình phiêu dật của Tông Duyên vạch ra những đường cong đẹp mắt, cả người thoáng chốc đã trốn xa tít tắp.
“Hừ, luận tốc độ ngươi có thể là đối thủ của ta sao? Lực công kích mạnh thì có tác dụng gì, có công kích được tới người ta đâu.” Trong lòng Tông Duyên cười lạnh, hắn tràn ngập tự tin với tốc độ của mình. Tông Duyên không dám dùng Đại Na Di để di chuyển, bởi vì chịu ảnh hưởng của trận chiến vừa rồi.
Nhưng Tông Duyên đột nhiên phát hiện phía trước xuất hiện một đạo côn ảnh, bóng côn rất nhanh, lực công kích cũng tuyệt đối không dưới một thương vừa rồi của Hắc Vũ. Tông Duyên hắn căn bản né không được, phải dùng song thủ chặn lại như lần trước.
Hắc bổng đấu với song thủ màu vàng!
-Bùng!
Hai tay Tông Duyên chấn động tê dại, lồng ngực trào lên một ngụm máu vọt tới yết hầu.
-A, bản Hầu gia đã sớm đợi ở bên này, ngươi lại muốn chạy trốn à. Ha ha...
Hầu Phí cầm trong tay hắc bổng cười lớn nói. Kỳ thật Tần Vũ và Hầu Phí ở hai bên, bọn họ đều dùng linh hồn chi lực để quan sát.
Một khi Bằng Ma Hoàng chạy trốn, bọn họ liền dựa vào linh hồn chi lực chú ý và người ở gần sẽ ra tay chặn lại.
-Hừ, thực lực không tồi nhưng tốc độ thì sao?
Thân hình Tông Duyên trong nháy mắt hoá thành tàn ảnh, liên tục đu đưa, thoáng chốc đã thoát khỏi Hầu Phí, lập tức bay về phía bầu trời.
-Tên khốn, có bản sự thì đừng chạy!
Hầu Phí giận dữ.
Nhìn Hầu Phí hùng hổ đuổi không kịp phía sau, Tông Duyên cảm thấy tự đắc ý: “Ba huynh đệ gã Tần Vũ ấy so ra ai cũng mạnh, nhất là gã Tần Vũ, nhưng tốc độ.... đều không bằng được ta.”
Đang lúc Tông Duyên cảm thấy mình tiến vào khu vực không gian tĩnh lặng, khi chuẩn bị sử dụng Đại Na Di thì...
“Chuyện gì vậy?” Tông Duyên kinh hãi. Lúc này hắn cảm thấy mình phảng phất như lún vào vũng bùn, tốc độ tự hào thoáng chốc giảm hàng chục lần, không gian xung quanh tựa như tồn tại ý thức áp bức hắn.
Bấy giờ, một bóng người đột ngột xuất hiện ở trước mặt hắn.
-Tần Vũ?
Tông Duyên thấy hắc y thanh niên trước mắt, trong lòng không khỏi dấy lên sợ hãi. Nếu nói trong ba huynh đệ Tần Vũ, người mà hắn không muốn giao thủ nhất, chính là Tần Vũ trước mắt! Một người mà có thể dùng một thương là phá vỡ được phong ấn ở cửa vào Mê Thần điện, thì sẽ không ai muốn giao thủ với hắn.
-Ngươi không phải rất nhanh sao? Ngươi không phải rất giỏi chạy sao? Ngươi chạy đi a.
Tần Vũ nhẹ giọng thách thức.
Cảm giác bồng bềnh phiêu dật như trong quá khứ đã mất hẳn, hiện tại toàn thể không gian đều uốn éo đàn áp mình. Tông Duyên biết tốc độ mà mình ngạo thị nhất căn bản đã vô dụng rồi.
“Cái này, cái này là sao nhỉ?” Tông Duyên nỗ lực phi hành cực nhanh, nhưng ở một bên Tần Vũ chỉ nhẹ nhàng bước đi là có thể vượt qua hắn. Sắc mặt Tông Duyên đỏ bừng, vã cả mồ hôi trên trán.
Lúc này, tốc độ của Hầu Phí và Hắc Vũ cũng nhanh hơn nhiều so với Tông Duyên, thoáng chốc bay đến bên Tần Vũ.
Ba huynh đệ sóng vai mà đứng, nhìn Bằng Ma Hoàng đang trong hoảng loạn thất thố.
Bằng Ma Hoàng Tông Duyên cảm nhận áp bức xung quanh, lại nhìn ba huynh đệ Tần Vũ trước mắt. Hắn bỗng cảm thấy – tựa như mình đã không còn đường lui.
-Tên khốn, không phải ngươi có thể chạy thoát sao? Ngươi chạy tiếp đi.
Hầu Phí châm chọc hỏi, một đạo bổng ảnh nện xuống. Bằng Ma Hoàng Tông Duyên muốn tránh né, nhưng hiện tại hắn lại mất đi sự linh hoạt như trước, một bổng đó giáng vào giữa đầu hắn.
-Bốp!
Một tiếng vang lên vô cùng rõ ràng.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile