TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng

Bình chọn: Bạn thấy truyện này thế nào?

Trang 3 của 23 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 112

Chủ đề: Khoa kỹ vấn đạo

  1. #11
    Ngày tham gia
    Jun 2017
    Bài viết
    182
    Xu
    0

    Mặc định Chương 11: Trần Hàng

    Văn phòng khoa kinh tế, Đại học Đông Thành.

    - Trần Hàng, dạo gần đây có việc gì sao?

    - Không có gì, chỉ là cảm thấy trong người hơi khó chịu một chút thôi.

    Trần Hàng né tránh câu hỏi quan tâm của người đồng nghiệp. Thật ra gần đây gia đình hắn xảy ra chuyện lớn, cha hắn gây ra tai nạn, đối phương bị gãy xương sườn, đâm vào phổi, tên này gia đình có chút thế lực, đe dọa sẽ bỏ tù cha hắn, vu cho cha hắn uống rượu gây tai nạn nghiêm trọng, nếu nhà Trần Hàng không bồi thường 500 triệu đồng thì hãy đợi trát của tòa đi.

    Gia cảnh nhà Trần Hàng rất bình thường, ba mẹ đều là công nhân nhà máy dệt, hắn cũng chỉ là một giảng viên nho nhỏ thành ra nghe như vậy rất hoang mang không biết làm thế nào, mấy hôm nay công an còn thường xuyên mời cha hắn lên đồn lấy khẩu cung. Vụ này là cha hắn bị oan, lỗi là thuộc về đối phương nhưng ai bảo nhà hắn thấp cổ bé họng không có quan hệ thì phải chịu. Gia đình hắn bây giờ không biết xoay sở đâu ra tiền để đưa cho người ta, cả ngày người trong nhà nét mặt đều phiền muộn, nếu không có tiền cha hắn có thể sẽ phải đi tù vài năm, mẹ hắn vì điều này mà lo lắng, mấy hôm trước bệnh tim tái phát phải nhập viện điều trị.

    Trần Hàng đi ra khỏi văn phòng khoa, tiến về hàng ghế trong khuôn viên phía trước ngồi xuống. Hắn muốn tĩnh tâm một chút nghĩ xem có cách nào giải quyết được không. Vừa ngồi xuống không lâu, hắn chợt nghe bên cạnh một âm thanh:

    - Xin chào, em ngồi đây được không?

    Trần Hàng ban đầu cho là một sinh viên nhưng nhìn lại hóa ra chỉ là một cậu bé mười lăm, mười sáu tuổi. Hắn khẽ dịch chuyển về một đầu ghế rồi nói:

    - Em ngồi đi.

    - Cảm ơn!

    Gặp nụ cười thân thiện của cậu bé, Trần Hàng lên tiếng bắt chuyện

    - Nhà em ở gần đây à?

    - Không, em qua đây chơi thôi. Anh là sinh viên ở nơi này à?

    - À không, anh là giảng viên ở đây.

    - Ồ, nhìn trẻ quá, anh hẳn rất tài giỏi đi.

    Nghe cậu bé khen mình, Trần Hàng có chút phiền muộn, tài giỏi gì đâu, nhà có chút chuyện ta cũng không có năng lực xử lý đây. Hắn nói:

    - Cũng bình thường thôi. Em tên là gì?

    - Lý Đông. Còn anh?

    - Trần Hàng.

    Lý Đông mỉm cười gật đầu, thực ra hắn đã biết người này. Đây chính là một trong những cự đầu thương nghiệp trong tương lai, đứng đầu một chuỗi thương mại hàng điện tử. Kiếp trước là người cùng ngành, Lý Đông rất hiểu người này. Nghe nói cha hắn vì gây tai nạn, không có tiền đền bù người ta bị bức vào tù mấy năm, vì lẽ đó hắn quyết tâm nghỉ việc bứt ra ngoài làm ăn, lăn lộn gần chục năm tạo dựng nên cả một tập đoàn lớn.

    Hôm nay Lý Đông là tới tìm hắn, Lý Đông phải tranh thủ thời cơ khi Trần Hàng còn chưa có ý định ra kinh doanh, kéo người này về dưới trướng, đây sẽ là một viên mãnh tướng thực sự của hắn.

    - Trần Hàng, anh công tác ở khoa nào?

    - Kinh tế công nghiệp

    - Là ngành rất có liên quan đến sản xuất công nghiệp phải không?

    Trần Hàng thấy Lý Đông nói chuyện hơi khác thường, không giống như một đứa trẻ mới tò mò hỏi:

    - Uhm, một phần là như vậy. Em là học ở đâu?

    - Năm nay em vừa lên cấp 3, học trường chuyên của tỉnh.

    - Ồ, vậy chúng ta cũng là đồng học đấy, em học ngành gì?

    - Vật lý

    - Nhà khoa học tương lai đây, cố gắng lên.

    Hai người trò chuyện vui vẻ một hồi, thấy đã thân mật hơn, Lý Đông gặng hỏi:

    - Lúc nãy em nhìn thấy anh ở đây một mình, khuôn mặt có chút bất an. Có chuyện gì à?

    Trần Hàng hơi bất ngờ, cậu bé này cũng thật nhạy cảm, hắn cũng không hiểu sao khi ngồi cạnh Lý Đông, Trần Hàng bỗng cảm thấy rất là dễ chịu, rất muốn nói chuyện cùng, hắn buột miệng:

    - Nhà anh gần đây xảy ra chút chuyện.

    - A, vấn đề là gì?

    Lý Đông chợt mấp máy nghĩ không phải là thời điểm cha hắn gặp rắc rối chứ? Nếu là vậy thì có cơ hội để lôi kéo Trần Hàng rồi.

    Trần Hàng cũng không hi vọng Lý Đông có thể giúp được gì, chỉ chậm rãi kể lại tình hình với Lý Đông, coi như là tâm sự với một người lạ cho đầu óc đỡ nặng nề, xong chuyện ai đi đường nấy không liên quan đến nhau. Trần Hàng bây giờ vẫn còn chưa phải là Chủ tịch Trần Hàng sau này có thể hô mưa gọi gió, cùng lắm hắn bây giờ chỉ là một tên trí thức đang bị khó khăn cuộc sống áp bách mà thôi, hắn còn cần va chạm xã hội, có thời gian rèn rũa trưởng thành.

    Nghe Trần Hàng kể xong, Lý Đông thầm nghĩ “ Quả đúng là như vậy”

    - Anh Trần Hàng, Chuyện này em có thể giúp anh.

    Trần Hàng ngạc nhiên hỏi.

    - Em nói đùa, em còn nhỏ thế giúp thế nào được anh?

    - Anh biết Cơ khí điện Dân doanh Đông Thành chứ?

    - Uhm, nghe cũng hơi quen tai… À, có phải là nhà máy sản xuất máy cày cải tiến và máy phát điện không, gần đây Anh thấy một số chương trình tin tức có đưa tin, là một hiện tượng công nghiệp của tỉnh. Mà chuyện này thì liên quan gì đến em?

    - Nhà máy đó là do em thành lập.

    - A…

    Trần Hàng có chút suy nghĩ không theo kịp lời nói của Lý Đông. Sau một lúc, hắn nói:

    - Cậu bé, chuyện này em cũng đừng đùa cợt đi, Anh nhớ chủ doanh nghiệp là một người tên là Mạnh Thành, là một người trung niên.

    - Ha ha, Anh Trần Hàng, anh không biết, em là một trong hai đại cổ đông, Chú Thành là đứng tên điều hành. Em còn chưa đủ tuổi thành niên để đứng tên đăng ký doanh nghiệp nên tạm thời sử dụng chứng minh thư của cha em gọi là Lý Hải, nếu Anh có quan hệ, tra cứu qua Cục công thương một chút là sẽ biết ngay.

    Trần Hàng nửa tin nửa ngờ nói:

    - Em nói chuyện này với Anh là có ý gì?

    - Em muốn giúp Anh.

    - Em muốn giúp Anh?

    - Đúng.

    - Vì sao?

    - Em muốn anh giúp đỡ.

    - A, em muốn Anh làm gì?

    - Cùng em gây dựng sự nghiệp.

    - Cụ thể?

    - Mở công ty sản xuất pin công nghệ cao.

    Lần này thì Trần Hàng sợ rồi, hắn không thể tin những lời này phát ra từ một cậu bé, chuyện này thật quá hoang đường, Trần Hàng gặng hỏi:

    - Anh và em là lần đầu tiên gặp mặt, tại sao em lại chọn Anh? Emhiểu năng lực của Anh sao?

    - Nói thực ra, khi nghe Anh giới thiệu tên rồi nói cùng trường cấp 3 với em, em đã biết Anh là ai rồi. Ngày còn học cấp 3 Anh cũng khá nổi tiếng đi, liên tục 3 năm giành giải Toán học cấp quốc gia, tốt nghiệp xuất sắc chương trình đào tạo liên kết của Học viện Kinh tế Quốc gia và Trường Đại học Quản trị Kinh doanh Brusseles-Bỉ, về nước được mời về trở thành giảng viên chính thức trẻ tuổi nhất của Đại học Đông Thành. Anh nói em nói có đúng không?

    Lý Đông kiếp trước nắm rất rõ lý lịch của người này, báo đài cũng thường hay đề cập, việc tìm hiểu một chút thông tin của cự đầu trong ngành cũng là một việc nên làm, do đó hắn không xa lạ gì Trần Hàng.

    - Được rồi, cứ cho là như vậy nhưng Anh cũng chỉ là một tri thức mới ra khỏi trường, em tại sao lại tin tưởng Anh như vậy?

    - Là cảm giác, khi gặp Anh, em tin tưởng Anh là người có năng lực, chỉ là chưa có cơ hội thôi.

    Trần Hàng có chút xúc động như gặp được tri kỷ, nhưng hắn vẫn nói:

    - Em thấy đó, đến một chút chuyện của gia đình Anh còn chưa giải quyết được đây.

    - Anh không nghe nói “Một đồng tiền làm khó anh hùng” sao? Ai chẳng có lúc khó khăn, khởi đầu vất vả trăm bước khó đi.

    Nghe Lý Đông nói chuyện, Trần Hàng dần cảm thấy Lý Đông quả là một cậu bé không tầm thường, rất có thể những lời hắn nói là thật. Hắn thăm dò:

    - Được, vậy em tính thế nào giúp Anh.

    - Chuyện này cũng không có gì rắc rối, chẳng phải là tiền sao? Em có thể ra giúp Anh, coi như anh nợ em, sau này có rồi hoàn trả.

    - Nhưng đối phương đòi 500 triệu đấy

    - Không có vấn đề gì, Anh cho em số tài khoản, nội trong sáng nay tiền sẽ đến tay.

    Trần Hàng có chút mộng, mọi chuyện đơn giản như vậy, phải biết chuyện này khiến hắn đau đầu cả tuần nay. Nhân sinh thật nhiều bất ngờ, tùy tùy tiện tiện gặp một cậu bé lại không ngờ là người đứng sau một doanh nghiệp ăn nên làm ra, lại còn được hắn mời hợp tác, thật không có gì là không thể. Trần Hàng bây giờ cũng không có cách nào khác cũng đành phải chọn tin tưởng Lý Đông:

    - Được, nếu em thật giúp Anh qua được ải này, Anh sẽ giúp em làm việc.

    - Tốt, một lời đã định.

    Lý Đông đưa tay bắt tay Trần Hàng, phải biết người này ản giấu năng lực trưởng thành rất là mạnh, người bình thường không đơn giản có thể trở thành một cự đầu, lần này Lý Đông đã có cơ hội được vị mãnh tướng này.

    Sau khi có số điện thoại, địa chỉ liên lạc và số tài khoản của Trần Hàng, Lý Đông gọi điện về cho Mạnh Thành yêu cầu ngay lập tức chuyển thẳng 500 triệu vào tài khoản của Trần Hàng, số tiền này sẽ tính vào số tiền bán công nghệ sau này. Lý Đông giờ cũng đã mua một khoản Nokia để tiện cho việc liên lạc, hắn cũng chưa đủ tuổi mở tài khoản nên không có tiền lưu tại ngân hàng, đành phải nhờ Mạnh Thành, Mạnh Thành không hỏi một lời gật đầu đáp ứng, hắn biết Lý Đông hẳn là có chuyện cần làm.

    Buổi chiều, khi nhận được điện báo tiền đã về trong tài khoản, Trần Hàng mới thật sự tin tưởng những lời Lý Đông nói. Trần Hàng thở dài, tiền cũng đã nhận thì phải làm việc cho Lý Đông rồi. Hắn cũng tự nhủ, Lý Đông này quả là kỳ nhân, có khi theo hắn biết đâu lại có một phen sự nghiệp, không cần phải khổ sở khi gặp những khó khăn như này, Lý Đông tầm tuổi đó mới gặp hắn một lần, nói lấy ra 500 triệu đồng giúp hắn thì lấy ra được ngay, năng lực và khí phách như vậy khiến một tri thức được đào tạo bài bản như Trần Hàng cũng có chút tự ti không bì kịp, lại có chút cảm động tìm được tri âm.

    Trần Hàng cầm tiền giải quyết việc gia đình, bên kia nhận được bồi thường cũng không gây thêm phiền phức gì, phải biết bọn hắn cũng không hi vọng gì nhận được số tiền đó, chỉ là tiện miệng nói ra dọa nạt thôi, không ngờ Trần Hàng thật có thể đưa ra được. Số tiền này thừa đủ bọn họ chi trả tiền thương tật còn dư ra một số lớn, còn kiện cáo gì nữa. Cha mẹ Trần Hàng có thắc mắc hỏi hắn, hắn chỉ nói là mượn được của một người bạn, không tính lãi, có thể từ từ trả cũng được, cha mẹ hắn mới tạm yên tâm. Sau khi yên ổn chuyện gia đình, Trần Hàng gọi điện tìm Lý Đông hỏi hắn khi nào thì Công ty hoạt động, cần hắn làm những công tác gì. Lý Đông chỉ yêu cầu Trần Hàng sớm giải quyết nốt công việc ở trường rồi nộp đơn xin nghỉ, sau đó sẽ có việc cho hắn. Trần Hàng đáp ứng, một tuần sau hắn đã cầm trong tay quyết định chấm dứt công tác, việc này cũng gây nên một trận xáo trộn trong khoa, dù sao Trần Hàng là rất có triển vọng, tương lai có thể được đề bạt lên phó chủ nhiệm đây.

    Những ngày kế tiếp, Trần Hàng và Lý Đông đi tìm thuê địa điểm mở Công ty, tìm luật sư lo thủ tục mở doanh nghiệp. Tiền mặt trong tay Lý Đông là số tiền từ vụ giả mua công nghệ máy phát điện, số tiền này đủ đáp ứng cho hắn dùng trong giai đoạn này, về phần tài chính phát triển sau này có lẽ cần phải bán xong công nghệ máy phát rồi hãy nói.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Hỏa Trung Lư, ngày 13-07-2017 lúc 14:40.
    ---QC---


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    crazyboy74,lehoangnam9,sai1000,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Jun 2017
    Bài viết
    182
    Xu
    0

    Mặc định Chương 12: Pin Nano

    Đăng ký kinh doanh mất nửa tháng thì đến tay, Lý Đông dùng chứng minh thư của cha hắn đứng tên làm chủ sở hữu, Tổng Giám đốc là Trần Hàng cũng là người đại diện theo pháp luật thực hiện các nghiệp vụ giao dịch của Công ty. Lý Đông đặt tên doanh nghiệp mới là Công ty TNHH Công nghệ mới Đông Thành, địa điểm sản xuất là một nhà máy cũ bỏ hoang tại vùng ngoại thành, chất lượng nhà xưởng còn khá tốt, diện tích bao gồm cả kho bãi khoảng 5.000 m2, giá thuê 100 trđ/năm, hai năm thỏa thuận lại một lần, mỗi lần tăng giá tối đa 10%, thanh toán tiền theo năm.

    Trong thời gian này Lý Đông cũng nhận được tin từ Mạnh Thành, phía đối tác Mishubishi đã đồng ý mức giá mà Cơ khí Điện Đông Thành đưa ra, điều này cũng làm nên một trận oanh động trong giới kinh doanh cả nước. Hai bên đã ký xong hợp đồng chuyển nhượng, phía Nhật cũng đã thanh toán một nửa hợp đồng, chờ quá trình chuyển giao công nghệ hoàn tất sẽ thanh toán nốt phần còn lại. Do biết Lý Đông cần gấp tiền để triển khai nghiên cứu, Mạnh Thành rất hào sảng chuyển toàn bộ số tiền này sang tài khoản của Cty Công nghệ mới Đông Thành. Mạnh Thành cũng biết khi Lý Đông muốn tiến hành hợp tác nghiên cứu khoa học thì phải có pháp nhân đứng ra ký kết mới đảm bảo, không thể giao dịch dưới hình thức cá nhân nên việc Công ty Công nghệ mới ra đời cũng không làm Mạnh Thành có quá nhiều ngạc nhiên.

    Khi tận mắt nhìn thấy 20 triệu USD vào tài khoản, lúc này Trần Hàng mới ý thức được mình đang hợp tác với một người khủng bố cỡ nào, phải biết bây giờ hắn mới 16 tuổi thôi. Mới cách đây không lâu Trần Hàng còn vì 500 triệu đồng mà lo lắng đến phát sầu thì bây giờ trong tay hắn vốn lưu động đã tính bằng đơn vị trăm tỷ, thật là vận đổi sao dời, hắn tự chủ chắc chắn phải đi theo bước chân của Lý Đông, tiến tới một chân trời mới.

    Có tiền, mọi thứ dễ dàng hơn nhiều. Ban đầu Trần Hàng tìm một đơn vị tu sửa lại văn phòng và nhà xưởng. Sau đó hắn tìm về một người quen có kinh nghiệm làm trưởng phòng hành chính nhân sự, tiến hành tuyển dụng trên quy mô lớn. Công ty Công nghệ mới Đông thành là doanh nghiệp mới nhưng có số vốn đăng ký ban đầu rất cao, lại cho lương gần như gấp đôi trên thị trường nên được nhiều tầng lớp lao động tinh anh chú ý, nộp đơn ứng tuyển. Các vị trí lần lượt có người vào chỗ: bộ phận quản lý cấp cao, hành chính, kế toán, quản đốc, kỹ sư, công nhân kỹ thuật, bảo vệ… Trần Hàng lại căn cứ theo các máy móc mà Lý Đông yêu cầu tiến hành ký kết mua sắm hoặc ủy thác nhập khẩu, theo lời Lý Đông, chậm nhất đến cuối năm Công ty phải hoàn thành xong nhà xưởng và nhân sự để sang năm bắt đầu sản xuất.

    Trần Hàng như trở thành một người khác, thoát thai hoán cốt, không bị áp lực gạo tiền đè lên đầu, tâm trí trở nên sáng suốt, hắn vận dụng mô hình doanh nghiệp và quản trị kinh doanh đã từng được đào tạo vào trong thực tế, ban đầu cũng có chút vướng mắc, chập chùng không phù hợp nhưng có thể tiến hành khắc phục dần. Về điểm này Lý Đông cũng để Trần Hàng được tự do hành động, hắn biết con người này năng lực phát triển rất nhanh và mạnh nhưng cần cho hắn thời gian.

    Lý Đông cũng đã bước vào năm học mới, ngày tựu trường hắn gặp lại Trương Ngọc, nàng líu ríu hỏi hắn trọ học ở đâu, lớp có bao nhiêu người, đã quen đường xá chưa… nàng còn ghi cho hắn địa chỉ liên lạc hẹn Lý Đông hôm nào tới thăm. Theo Trương Ngọc nói nàng là ở tại nhà dì, cách chỗ Lý Đông ở khoảng 2 cây số, khi Lý Đông cho Trương Ngọc số di động nàng tỏ ra khá ngạc nhiên, phải biết thời gian này điện thoại di động cũng không phổ biến trong giới học sinh, mà theo Trương Ngọc nhà Lý Đông cũng không khá giả gì. Nghĩ là nghĩ vậy nhưng Trương Ngọc vẫn khá vui vẻ, cũng không bận tâm thêm hắn từ đâu lấy tới điện thoại, quan trọng là nàng sẽ dễ dàng liên lạc với hắn hơn, không như trước kia mỗi lần tới nhà tìm hắn thì đều không gặp được.

    Thời gian sau đó, ngày ngày Lý Đông an tâm cắp sách đến trường, thi thoảng chỉ điểm cho Trần Hàng một số vấn đề, thời gian còn lại thì tập trung soạn thảo tài liệu thiết kế pin điện. Lần trở về thăm nhà trước khi nhập học, hắn cũng đã cho người sang phòng trọ thuê ở trung tâm huyện chuyển toàn bộ máy tính và thiết bị lên thành phố thành ra không cần mua sắm một bộ mới.

    Sinh hoạt của Lý Đông cứ như vậy bình lặng trôi qua, Trương Ngọc cũng đã một vài lần ghé thăm nhà hắn, nàng rất thích khu vườn và hàng rào có giàn hoa leo, còn đùa hắn muốn chuyển đến đây ở cùng. Ngược lại với Lý Đông, Công nghệ mới Đông Thành khí thế vô cùng bận rộn, máy móc thiết bị liên tục được đưa về lắp đặt, đội ngũ kỹ sư, công nhân bận rộn tiếp nhận, học tập kỹ thuật vận hành sản xuất, bảo dưỡng từ nhà sản xuất.

    Thông thường vật liệu nano được chế tạo bằng hai phương pháp: phương pháp từ trên xuống (top-down) và phương pháp từ dưới lên (bottom-up). Phương pháp từ trên xuống là phương pháp tạo hạt kích thước nano từ các hạt có kích thước lớn hơn; phương pháp từ dưới lên là phương pháp hình thành hạt nano từ các nguyên tử.

    Phương pháp từ trên xuống có nguyên lý là dùng kỹ thuật nghiền và biến dạng để biến vật liệu thể khối với tổ chức hạt thô thành cỡ hạt kích thước nano. Đây là các phương pháp đơn giản, rẻ tiền nhưng rất hiệu quả, có thể tiến hành cho nhiều loại vật liệu với kích thước khá lớn (ứng dụng làm vật liệu kết cấu). Trong phương pháp nghiền, vật liệu ở dạng bột được trộn lẫn với những viên bi được làm từ các vật liệu rất cứng và đặt trong một cái cối. Máy nghiền có thể là nghiền lắc, nghiền rung hoặc nghiền quay (còn gọi là nghiền kiểu hành tinh). Các viên bi cứng va chạm vào nhau và phá vỡ bột đến kích thước nano. Kết quả thu được là vật liệu nano không chiều (các hạt nano). Phương pháp biến dạng được sử dụng với các kỹ thuật đặc biệt nhằm tạo ra sự biến dạng cực lớn(có thể >10) mà không làm phá huỷ vật liệu, đó là các phương pháp SPD điển hình. Nhiệt độ có thể được điều chỉnh tùy thuộc vào từng trường hợp cụ thể. Nếu nhiệt độ gia công lớn hơn nhiệt độ kết tinh lại thì được gọi là biến dạng nóng, còn ngược lại thì được gọi là biến dạng nguội. Kết quả thu được là các vật liệu nano một chiều (dây nano) hoặc hai chiều (lớp có chiều dày nm). Ngoài ra, hiện nay người ta thường dùng các phương pháp quang khắc để tạo ra các cấu trúc nano.

    Phương pháp từ dưới lên có nguyên lý là hình thành vật liệu nano từ các nguyên tử hoặc ion. Phương pháp từ dưới lên được phát triển rất mạnh mẽ vì tính linh động và chất lượng của sản phẩm cuối cùng. Phương pháp từ dưới lên có thể là phương pháp vật lý, phương pháp hóa học hoặc kết hợp cả hai.

    Phương pháp vật lý là phương pháp tạo vật liệu nano từ nguyên tử hoặc chuyển pha. Nguyên tử để hình thành vật liệu nano được tạo ra từ phương pháp vật lý: bốc bay nhiệt (đốt, phún xạ, phóng điện hồ quang). Phương pháp chuyển pha: vật liệu được nung nóng rồi cho nguội với tốc độ nhanh để thu được trạng thái vô định hình, xử lý nhiệt để xảy ra chuyển pha vô định hình - tinh thể (kết tinh) (phương pháp nguội nhanh). Phương pháp vật lý thường được dùng để tạo các hạt nano, màng nano, ví dụ: ổ cứngmáy tính.

    Phương pháp hóa học là phương pháp tạo vật liệu nano từ các ion. Phương pháp hóa học có đặc điểm là rất đa dạng vì tùy thuộc vào vật liệu cụ thể mà người ta phải thay đổi kỹ thuật chế tạo cho phù hợp. Tuy nhiên, chúng ta vẫn có thể phân loại các phương pháp hóa học thành hai loại: hình thành vật liệu nano từ pha lỏng (phương pháp kết tủa, sol-gel,...) và từ pha khí (nhiệt phân,...). Phương pháp này có thể tạo các hạt nano, dây nano, ống nano, màng nano, bột nano,...

    Phương pháp kết hợp là phương pháp tạo vật liệu nano dựa trên các nguyên tắc vật lý và hóa học như: điện phân, ngưng tụ từ pha khí,... Phương pháp này có thể tạo các hạt nano, dây nano, ống nano, màng nano, bột nano,...

    Công nghệ mà Lý Đông áp dụng là phương pháp hóa học, sản phẩm pin mà hắn thiết kế được cấu tạo bởi các siêu tụ điện dẻo, gồm những ống nano carbon siêu nhỏ. Thông thường, ống nano carbon là vật liệu cách điện, nhưng nó sẽ thành những siêu tụ điện khi được bọc bên ngoài một lớp vật liệu dẫn điện hai chiều. Lớp vật liệu này khác với thông thường khi có thể cho phép các điện tử (electron) vượt qua một cách nhanh chóng từ lõi đến vỏ, từ đó tạo nên nguồn năng lượng cực lớn. Vật liệu này có thể được tạo thành từ các phương pháp tổng hợp hóa học đơn giản, rất phù hợp với trình độ của năng lực kỹ sư nhà máy hiện tại.

    Theo dữ liệu mà hắn nắm được, loại pin chuẩn bị sản xuất này cho thời lượng gấp 20 lần so với pin Li-ion, chỉ cần sạc trong vài giây là đủ để dùng cho cả tuần. Tuổi thọ của nó cũng rất cao, 30.000 lần sạc và ổn định theo thời gian, khác với pin Li-ion thường mất dần năng lượng sau mỗi lần sạc. Với nguồn năng lượng lớn nhưng kết cấu nhỏ hơn so với pin Li-ion, pin siêu tụ này có thể có mặt trên những mẫu smartphone siêu mỏng, các thiết bị đeo thông minh, máy bay không người lái….

    Thấm thoắt, năm 2002 đã đi đến tháng cuối cùng, Lý Đông đã hoàn thành bộ nguyên lý hoạt động và thiết kế pin, thực hiện chuyển giao cho Trần Hàng, Trần Hàng cũng có hỏi Lý Đông về nguồn gốc của tài liệu, Lý Đông chỉ trả lời là hắn có phòng nghiên cứu bí mật tại nước ngoài, bắt đầu từ bây giờ các sản phẩm công nghệ của Công ty sẽ do phòng nghiên cứu này phát triển, việc của Công ty là tiếp tục cung cấp tài chính cho nó hoạt động. Nghe được tin tức này, Trần Hàng lại một lần nữa kinh hãi, hắn lại có nhận thức mới về Lý Đông, không biết năng lực của tên tiểu tử này thật sự là lớn bao nhiêu đây, ngay cả phòng nghiên cứu bí mật ở nước ngoài đều có, thật là yêu nghiệt.

    Lý Động dự định thành công tạo ra sản phẩm đầu tiên sẽ tiến hành đăng ký thương hiệu và sở hữu công nghiệp, sau đó sẽ gửi đi các tổ chức kiểm nghiệm quốc tế đánh giá. Lý Đông tin chắc kết quả đi ra sẽ gây oanh động toàn bộ thị trường pin công nghiệp, đơn hàng sẽ ồ ạt mà đến, việc còn lại của hắn chỉ là tổ chức sản xuất cho hiệu quả. Khác với các sản phẩm trước, pin nano có hàm lượng công nghệ rất lớn, đặc biệt Lý Đông áp dụng những công nghệ vượt thời đại nên hắn yên tâm sẽ không có đơn vị nào có khả năng sao chép, ít nhất là trong mười năm tới. Có lẽ sản phẩm này ra đời, rất nhiều sản phẩm công nghiệp sẽ thay đổi theo và có lẽ từ bây giờ, Lý Đông sẽ bắt đầu thay đổi thế giới. 

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Hỏa Trung Lư, ngày 13-07-2017 lúc 14:41.

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    crazyboy74,lehoangnam9,sai1000,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Jun 2017
    Bài viết
    182
    Xu
    0

    Mặc định Chương 13: Trận bóng

    Gần đây, Lý Đông phát hiện ra một hiện tượng lạ. Mỗi khi hắn thiền định, một luồng khí nóng liên tục từ hư không xông thẳng từ đỉnh đầu xuống rồi cuộn tròn trong đan điền, hắn cảm giác được luồng khí này có quỹ tích cố định, quay chín vòng theo chiều kim đồng hồ rồi lại chín vòng ngược lại. Mỗi một vòng quay theo chiều kim đồng hồ cả cơ thể như được khai mở, một trường năng lượng mang theo cảm giác tươi mát tràn vào kích phát tế bào, cơ bắp hắn như trương lên, khi luồng khí quay ngược lại, tế bào xả ra năng lượng như là thải độc, rất dễ chịu.


    Chưa hết, Lý Đông tiếp tục phát hiện một hiện tượng đáng kinh ngạc khác, đó là mỗi khi hắn tập trung nhìn một ai hoặc vật gì đó tốc độ của chúng trở nên chậm hơn rất nhiều, xe ô tô chạy trên đường nhìn như người đi bộ vậy, tốc độ phản ứng của hắn trở nên rất nhanh, khả năng nghe âm thanh càng ngày càng xa, có thể phát hiện tiếng cánh bướm vỗ từ khoảng cách 20-30m. Lý Đông tưởng hắn sắp thành siêu nhân rồi, tuy nhiên thử mọi cách thì ngoài tăng trưởng giác quan hắn cũng không có năng lực phi thiên độn địa gì khác, có điều với hắn như vậy cũng đủ rồi, hắn cũng không muốn trở thành thần thánh gì. Thực ra Lý Đông không biết, hắn đã bước đầu có được một phần nhỏ năng lực của công năng Thiên nhãn thông và Thiên nhĩ thông rất lợi hại, đặc biệt là công năng thiên nhãn thông, nếu Lý Đông tu luyện nhiều hơn thì sẽ thăng cấp thành công năng Dao thị có thể nhìn xuyên vạn vật hoặc đạt tới cảnh giới cao nhất là Túc mệnh thông nhìn thấu các tầng không gian, thấy được tương lai quá khứ của vạn vật. Có điều, những thứ này rất là xa vời, là dành cho bậc đại sư, cần một quá trình tu luyện lâu dài chuyên nhất, tu tâm dưỡng tính, xa lánh dục vọng, những việc này Lý Đông gần như là không làm được. Do đó các bài tập này chỉ có một chút cải thiện giác quan cho hắn mà thôi, vậy cũng đã mang lại hiệu ích phi thường rồi.


    Các bài tập ngoài tăng cường giác quan còn làm cơ thể Lý Đông phát triển vượt bậc, gần một năm rưỡi trôi qua, cơ thể hắn đã tiếp cận một mét bảy tám, vai và lồng ngực nở rộng, vòng eo co lại nổi lên những múi bụng vững chắc, chân và bắp đùi thon dài hằn lên những đường cơ, tổng thể nhìn mạnh mẽ mà lại hài hòa. Trên khuôn mặt chữ điền, phía dưới hàng lông mày rậm là một đôi mắt sáng rực, thâm thúy có thần, sống mũi mọc cao như núi xanh nổi giữa đồng bằng, khuôn miệng vuông rộng với làn môi mảnh dài khiến hắn trông có gì đó vừa ấm áp rộng rãi vừa lạnh lùng nguy hiểm. Các bài tập công đã tác động lên bộ gien, cải tạo cơ thể hắn, nếu Lý Đông so sánh hắn với các hình ảnh đã biết về người Atlantis có lẽ hắn sẽ giật mình nhận ra mình đang biến đổi theo vẻ ngoài của họ, chủng tộc mà loài người từng coi là thần thoại. Công pháp này cũng chỉ có tác dụng trong thời kỳ trưởng thành, khi kết cấu cơ thể còn chưa ổn định, nếu Lý Đông trọng sinh muộn vài năm thì hắn cũng yên tâm sử dụng thân hình một mét sáu lăm như đời trước đi.


    Lớp của Lý Đông có hơn bốn mươi người, đa phần là con trai, cả lớp lác đác được vài nữ sinh. Điều này cũng phù hợp, dù sao vật lý cũng là môn khô khan, những khái niệm như từ trường, điện trở, ba pha, đoản mạch, cộng hưởng… gần như chưa bao giờ xuất hiện trong các câu chuyện của nữ sinh, lớp này âm suy cũng không có gì là lạ. Lý Đông học tập ở đây cũng tương đối điệu thấp, hắn không ồn ào, không xung phong giải bài, không tham gia nghiên cứu khoa học, cả ngày đóng vai một người trầm lặng, đến lớp chăm chú nghe giảng, ghi chép bài, hết giờ cắp sách về nhà, khi rảnh rỗi thì chơi thể thao với các bạn. Ở trường, Lý Đông cũng không chơi nhiều các môn vận động, hắn chỉ thích chơi bóng đá.


    Chiều nay, trên sân cỏ sau trường đang diễn ra trận đấu giữa hai lớp Lý Hóa, thời gian này, các trường học cũng không có nhiều kinh phí làm sân vận động, trường nào được đầu tư lắm mới xây được khán đài nho nhỏ ở hai bên đường biên dọc.

    Trận đấu hiện tại đã bước vào cuối hiệp 2:

    - Đông, chuyền qua đây.

    Lê Hải vừa tăng tốc vào khu vực 16m50 vừa gào lên giơ tay khua loạn về phía Lý Đông, hắn là tiền đạo của lớp Vật lý. Lý Đông thầm rủa:

    - Ngu ngốc

    Lý Đông đá ở vị trí tiền vệ tấn công, là ngòi nổ chủ công của toàn đội. Chân phải hắn khẽ vẩy, khéo léo đẩy bóng qua giữa hai chân cầu thủ đội bạn, sau đó nghiêng người vượt qua rồi dốc bóng chạy thẳng theo đường biên dọc. Dưới sức ép của Lý Đông, hậu vệ đội bạn dồn sang phía cánh phải để ngăn chặn, vô tình để lộ ra một khoảng trống cho Lê Hải, nhận ra cơ hội ngay lập tức Lý Đông co giò dùng má chân thực hiện cú chuyền bổng, một đường bóng như cầu vồng uốn qua toàn bộ cầu thủ đội bạn, chính xác rơi trước mặt Lê Hải vài bước chạy.

    - Chặn nó lại.

    Thủ môn đội bạn hét lên, một hậu vệ chạy về bọc một bên cầu môn, hậu vệ còn lại lao về phía Lê Hải. Lê Hải vội vàng lấy đà co chân sút,

    - Bộp…Vút…

    Đường bóng đi căng đét, đầy uy lực có thể xuyên phá bất kỳ thứ gì… nhưng chỉ tiếc theo ánh mắt của Lê Hải nó không gặp được mảnh lưới.

    - Không vào, không vào, may quá

    - Sặc, mẹ kiếp, đá kiểu gì thế, chân gỗ à, cơ hội mười mươi mà sút bắn chết cả chim. Thay người đi, hú hú!

    Phía ngoài tiếng cổ động viên la ó hỗn loạn. Lê Hải mặt đỏ rần, gào về phía cổ động viên đội nhà:

    - Bọn mày thì biết gì, giỏi vào mà đá, vừa rồi là cỏ trơn tao bị lỡ đà.

    Lê Hải bao biện.

    - Á, đá dốt còn cãi láo, rời sân đi.

    - Hừ hừ, bọn mày hãy đợi đấy, đợi lát nữa ngôi sao tao lập siêu phẩm cho chúng mày lác mắt ra nhé

    - Siêu phẩm với chả siêu sao, sao toàn ở trên trời đó, mày cứ sút vào nó nữa thì thua là cái chắc

    - Lắm mồm quá…

    Lê Hải hậm hực chạy về khu vực giữa sân vừa tự nhủ “ Mẹ kiếp, đen thế không biết”.


    Tỷ số bây giờ đang là 2-1, đội bạn tấn công khá sắc nét lại tập trung cánh trái bên đội Lý Đông, các vị trí của đội Lý Đông ở cánh này khá yếu, không có cầu thủ thuận chân trái, kỹ thuật cầu thủ bị giới hạn nhiều, không đánh chặn và bọc lót cho nhau kịp thời nên để đội bạn khai thác thành công, ghi được hai bàn. Cũng may, tại hiệp 1, Lý Đông ghi được một bàn từ cú sút phạt ngoài vòng 16m50 nên tỷ số mới không quá cách biệt. Lý Đông hoàn toàn dựa vào kỹ thuật và thể lực bình thường để chơi bóng, nếu hắn dùng năng lực tu luyện thì có khi chấp nguyên cả đội bạn cũng nên, như vậy không công bằng và mất vui.


    Đội bạn phát bóng lên, tiếp tục triển khai theo cánh trái, chẳng mấy chốc đã đưa áp sát ngoài vòng cấm địa, bóng được chuyền cho tiền đạo, người này có lẽ do hưng phấn từ hai bàn thắng trước nên hơi vội vàng tận dụng khoảng trống giữa hai hậu vệ dứt điểm ngay, cũng may bóng đi không thật sự khó bị thủ môn bắt được.


    Lý Đông thầm nghĩ “Hừ, bây giờ chỉ có hi vọng vào sức mạnh hàng công bù đắp cho hàng thủ, lấy bàn thắng đè bàn thắng thôi”.


    Bóng lại được phát lên, Lý Đông lùi xuống rất sâu để nhận bóng từ trung vệ, sau đó hắn dẫn bóng bứt tốc, Lý Đông giờ cao gần 1m8, cơ thể chứa đầy lực lượng như một quả lựu đạn, một khi phát lực thì tốc độ cũng là rất nhanh, hắn vượt qua một trung vệ của đội bạn, sau đó xoay người giật gót bóng qua tiếp một cầu thủ đánh chặn, dốc bóng thẳng khu vực 16m50

    - Ta ở đây, ta ở đây

    Lại một tiếng gào đinh tai nhức óc vang lên.

    Lý Đông tức giận:

    - Con heo này, ngươi không thể im lặng một chút sao.

    Thấy hậu vệ đội bạn đã kịp khép chỗ trống vị trí của Lê Hải, Lý Đông hơi chậm lại một nhịp, xoay sở bóng. Lúc này, cầu thủ đội bạn cũng đã kịp chạy về bọc lót, Lý Đông đành xoay người dẫn bóng chạy ngược về phía giữa sân, sau đó co chân truyền chéo lên sang cho Vũ Long, tiền vệ cánh trái. Bên này tương đối thoáng, Vũ Long nhận được bóng, dẫn bóng tiến thẳng về phía khung thành đội bạn, hậu vệ đối phương ngay lập tức bị thu hút sang phía đó. Lý Đông di chuyển vào khu vực phía trước khung thành đón sẵn, Vũ Long sau khi tiến gần khung thành khẽ xoay người chuyền ngược lại cho Lý Đông. Đường bóng khá bất ngờ, lúc này chỉ có Lý Đông và một cầu thủ ở đây, Lý Đông khẽ nhấc chân , thực hiện một loạt động tác đi và đảo bóng trong chớp mắt, qua mặt được cầu thủ này.

    - Oa, đẹp mắt quá đi

    Phía ngoài bỗng ồn ào một mảnh, trong đó bao gồm cả tiếng hô hào từ các cổ động viên nữ đội Hóa

    - Này, Tú Vi, các ngươi la hét cái gì đó, đó là cầu thủ đội Lý đấy

    Một cầu thủ dự bị đội Hóa hậm hực nói. Bên cạnh hắn là một thiếu nữ xinh đẹp, tóc buộc đuôi gà đôi mắt đen láy nhấp nháy tinh nghịch, khuôn mặt trứng ngỗng tinh tế của nàng nổi lên từng sợi lông măng nhỏ mịn, trên vầng trán thông minh, lưa thưa vài sợi tóc đen mảnh dính lại cùng những giọt mồ hôi. Nàng là Tú Vi, hoa khôi lớp Hóa.

    - A, xin lỗi, nhưng ai bảo người ta đá bóng hay quá, cũng thật đẹp trai đi,.

    - Hừ, mê trai, sao không sang đường biên bên kia đứng cổ vũ luôn đi.

    - Xì, mình cũng phải có tinh thần dân tộc chứ… À không phải dân tộc, là tinh thần đồng môn chứ…

    - Được rồi, đừng có lẫn lộn hàng ngũ nữa, giảm sĩ khí anh em…

    - Ha ha, mình sẽ cố gắng kiềm chế nha.

    - Hừ…

    Trên sân, diễn biến trận đấu vẫn vô cùng nhanh, khi Lý Đông đảo bóng qua người, hậu vệ đội bạn cũng đã kịp xoay người bọc lót, Lý Đông dẫn bóng chéo ra đường biên rồi bất ngờ nhếch mũi chân vẩy bóng chạy vào khoảng trống giữa hai cầu thủ đội bạn, bóng chạy tới vị trí của Lê Hải lúc này đã khá trống trải, gần như đối mặt với thủ môn.

    - Cơ hội

    - Nguy hiểm

    Lê Hải mừng rỡ tiếp bóng gào lên:

    - Hãy xem ta tỏa sáng đây, cú cứa lòng bàn chân phải huyền thoại….

    Hắn nghiêng lòng bàn chân, đẩy bóng vào góc phải khung thành, đường bóng lăn nhanh.

    - Bộp

    - Chết tiệt, là cột dọc…

    Lê Hải đần mặt ra, hắn là một tiền đạo dự bị, hôm nay tiền đạo chính nghỉ nên mới có cơ hội đá thay, hắn cứ ngỡ thời cơ của hắn tới rồi nhưng hỡi ôi, dự bị vẫn là dự bị, cầu môn sao mãi vô duyên...

    Bóng dội ngược ra, lăn tới chân một người, một cú sút hữu lực vung lên.

    - Vèo…. Bùng

    Mảnh lưới rung bần bật.

    - Vào rồi, hoan hô Lý Đông. Hòa rồi, hòa rồi…

    Tiếng reo hò nô nức cả một khoảng sân, cầu thủ đội Lý òa vào ôm Lý Đông chúc mừng. Sau bàn thắng, đội bạn lập tức đưa bóng lên giữa sân tiến hành giao bóng, đẩy nhanh sức ép lên phía cánh trái tìm kiếm bàn nâng tỷ số. Điều này buộc tiền vệ và tiền đạo của đội Lý phải lui xuống khá sâu, trận đấu giằng co thêm năm phút thời gian thì kết thúc. Tỷ số hòa là một tỷ số chấp nhận được với cả hai đội, thậm chí đội Lý Đông còn có cảm giác chiến thắng một chút, dù sao hôm nay đội Lý Đông cũng thiếu tiền đạo chủ lực đây.


    Trên sân, tại đường biên dọc của đội Lý.

    - Lý Đông, không biết bạn đá bóng khá quá nha.

    - Trương Ngọc, bạn tới khi nào thế?

    - Chiều nay mình lên thư viện trường, về ngang qua đây thì thấy lớp bạn thi đấu nên dừng lại xem.

    - À, ra thế. Đợi mình một chút rồi cùng về.

    Lúc này, Lê Hải đang gân cổ bao biện lỗi lầm với đồng đội, ngước mắt nhìn thấy Trương Ngọc, hai mắt hắn sáng lên:

    - Oa, mỹ nữ.

    Phải nói, Trương Ngọc từ ngày lên thành phố được dì ruột chăm chút cho ăn mặc theo người thành phố, thêm vào đó nàng phát dục cũng không tệ đã có mấy phần thành thục diễm lệ. Lê Hải như quên hết buồn bực vì bị bạn học chế nhạo, hắn hấp tấp lại gần Lý Đông:

    - Đông, ai đây? Thật xinh đẹp nha, không phải bạn gái ngươi chứ ?

    - Đừng nói bậy, đây là bạn cấp 2 với tao, Trương Ngọc, lớp Anh văn. Trương Ngọc, đây là Lê Hải, bạn cùng lớp Lý với mình.

    Lý Đông giới thiệu hai người với nhau, lớp Lý và Lớp Anh ở hai tòa nhà riêng biệt nên hai người cũng không quen mặt. Không hiểu sao khi Trương Ngọc nghe Lê Hải hỏi nàng có phải là bạn gái Lý Đông, nhịp tim bỗng tăng nhanh một chút, gò má phím hồng, lại có chút thích ý, len lén đưa mắt nhìn Lý Đông “Ừ, cũng đẹp trai đó, xếp vào danh sách ứng cử viên tiềm năng đi, ha ha”

    - Chào bạn Trương Ngọc.

    Lê Hải mở lời trước.

    - A chào bạn, Lê Hải. Vừa nãy mình cũng có xem đội bạn thi đấu đấy.

    Trương Ngọc tỉnh lại, vội vàng trả lời.

    Lê Hải hơi xấu hổ, ha ha gãi đầu nói:

    - Hôm nay ta bị đau chân, thành ra vinh quang bị Đông chiếm cả, không có dịp biểu diễn cho bạn xem.

    - Xì, ai ghi bàn cũng tốt mà.

    - Khác chứ, bạn không biết ghi bàn cũng có đẳng cấp à, mình mới là ngôi sao của đội, bàn thắng ghi mới là đẹp mắt nhất.

    Lê Hải đang khua chân múa tay khoe mẽ thì Vũ Long tiến tới vỗ vai hắn, sốt ruột nói:

    - Khoác lác gì đó, về thôi, không có không kịp xe buýt đâu, chậm lại phải đợi 30 phút đấy.

    Lê Hải và Vũ Long trọ học cùng nhau, hai người vốn là cùng quê lên đây, nghe Vũ Long giục, Lê Hải hơi chút tiếc nuối quay sang nói với Trương Ngọc:

    - Trương Ngọc, tiếc quá mình phải về rồi. Hẹn gặp bạn sau nhé!

    - Ừ, bye bye bạn.

    Trương Ngọc vẫy vẫy tay chào hắn. Khi nàng quay lại tìm Lý Đông thì đã thấy bên cạnh hắn từ bao giờ xuất hiện một cô bé xinh đẹp đang cười nói với hắn.

    - Chào bạn, Mình là Tú Vi lớp Hóa, bạn gọi là Lý Đông đúng không?

    - A, chào bạn, có chuyện tìm mình à?

    - Không có gì, mình chỉ là hâm mộ bạn đá bóng hay quá nên qua làm quen thôi.

    - Ồ, bạn nói làm mình hơi ngại. Nói vậy, bạn qua đây không sợ lớp mình phê bình à?

    - Ha ha, kệ bọn họ. Bạn có thấy ai cấm chỉ được thần tượng cầu thủ trong nước mà không được thần tượng cầu thủ nước ngoài không?

    - Ha ha, nghe cũng có lý đấy

    Nhìn hai người vui vẻ chuyện trò, Trương Ngọc bỗng dưng cảm thấy hơi khó chịu, nàng tiến tới bên cạnh Lý Đông, đứng nép vào gần hắn như muốn khẳng định chủ quyền, cười hỏi:

    - Hai người có chuyện gì vui thế?

    - À, Trương Ngọc, giới thiệu cho ngươi biết, đây là fan ta mới tuyển mộ, Tú Vi lớp Hóa

    - Xì…

    Tú Vi bật cười rồi nói:

    - Bạn là Trương Ngọc lớp Anh đúng không?

    Tú Vi là biết Trương Ngọc, ở trường các bạn trong lớp vẫn đùa hai nàng là “Nhị Kiều” của Khối 10. Tú Vi cũng không phải quá để ý cái danh hiệu này nhưng trời sinh nữ nhân hay có lòng so sánh sắc đẹp, hai lớp lại ở cùng một tòa nhà nên cũng để ý và biết Trương Ngọc.

    - Đúng rồi, chào bạn Tú Vi

    - Trương Ngọc, bạn với Lý Đông có vẻ thân thiết đi?

    Tú Vi tò mò nói.

    Trương Ngọc định nói mình và Lý Đông chỉ là bạn học sơ trung nhưng có cảm giác có chút không ổn, như vậy quan hệ cũng hơi thiếu thân thiết, nàng buột miệng nói:

    - Coi như thanh mai trúc mã đi

    - A, ra là vậy

    Tú Vi hơi có chút mất mát nói.

    Lý Đông thì lại có chút mộng, từ khi nào hắn và Trương Ngọc thành thanh mai trúc mã rồi, đúng là hai người học cùng nhau từ nhỏ nhưng quan hệ cũng không phải là như thế mới đúng chứ. Lý Đông định lên tiếng đính chính nhưng nghĩ nàng nói vậy cũng không hẳn là sai, thôi kệ nàng đi, đính chính khéo gây ra nàng tức giận.

    Lúc này, Trương Ngọc quay sang Lý Đông, kéo kéo tay áo hắn:

    - Lý Đông, không phải ngươi còn phải trở về tắm rửa sao? Còn một thân mồ hôi đấy?

    - À, đúng, vậy chúng ta về thôi.

    Lý Đông vẫy vẫy tay chào Tú Vi:

    - Tú Vi, chào bạn nhé, bọn mình phải về.

    - Hai người cùng đường à?

    - Uhm, cũng gần nhà nhau. Gặp bạn sau!

    - Ừ chào hai bạn.

    Tú Vi nheo nheo nhìn theo bóng lưng hai người, trong đôi mắt tinh nghịch của nàng như nhấp nháy nghi vấn lại như thấp thoáng ý cười.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Hỏa Trung Lư, ngày 13-07-2017 lúc 14:42.

  6. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    crazyboy74,sai1000,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Jun 2017
    Bài viết
    182
    Xu
    0

    Mặc định Chương 14: Nhân sinh

    Trên đường, Lý Đông và Trương Ngọc song song đạp xe cùng nhau. Ánh nắng chiều vàng vọt chiếu rọi trên đường phố, gió chiều miên man nhè nhẹ khiến làn tóc người thiếu nữ phấp phới dịu dàng. Hai người vừa đi vừa trò truyện, tiếng cười đùa lảnh lót vang vọng trên con phố vắng.

    - Lý Đông, bạn thật nhiều nhân duyên với mỹ nữ nha.

    - Này, bạn trêu mình à? Làm gì có ai đâu.

    - Không phải Tú Vi đó sao, còn có Lan Phương, còn có…

    Trương Ngọc định nói còn có mình nữa nhưng chợt dừng lại, nàng nghĩ ai lại tự đi khen mình bao giờ, mà lại còn tự nhận mình có nhân duyên với hắn thì không tốt lắm đâu, chẳng phải để Lý Đông chê cười mình sao

    - Bạn nói còn có ai?

    - À, còn có bạn gái tương lai của bạn nữa.

    - Ha Ha, sao bạn biết bạn gái tương lai của mình cũng là một mỹ nữ vậy. Lỡ đâu mình lấy phải một cô gái xấu ma chê quỷ hờn thì sao?

    - Hừ, bạn nói ai xấu ma chê quỷ hờn.

    Trương Ngọc hờn dỗi gắt Lý Đông, hắn còn chưa hiểu chuyện gì nghệt mặt ra nói:

    - Mình cũng không nói bạn mà.

    Trương Ngọc xấu hổ đỏ mặt, sao nàng lại cứ tự ám chỉ mình thế chứ, không được lần sau phải tránh nói những đề tài này.

    - Mình xin lỗi.

    - Bạn còn chưa trả lời sao bạn biết bạn gái mình tương lai là một mỹ nữ đâu.

    - À, mình đoán thôi.

    Trương Ngọc vội vã chuyển đề tài:

    - Lý Đông, mình đi ăn chè đi.

    - Được, nhưng mình vừa chơi bóng xong, mồ hôi ra hôi lắm

    - Hì hì, nhà dì mình có nuôi một con mèo, nó rất lười tắm, mình ngưởi mùi cũng quen rồi.

    Trương Ngọc trêu chọc.

    - Ha ha, được. Bạn không chê thì đi thôi.

    Hai người vừa đi vừa vui vẻ trò chuyện thẳng cho tới khi đến đầu ngõ phố nhà Lý Đông, sau đó bước vào một quán chè bưởi, quán này là hai người tình cờ phát hiện trong một lần Trương Ngọc rủ hắn đi dạo. Gọi hai cốc chè, đôi bạn tiếp tục với những câu chuyện trên trời dưới đất, từ lớp học, thầy cô, ba mẹ đến bộ phim truyền hình đang hấp dẫn rồi bài hát mới ra.

    Lý Đông bồi tiếp Trương Ngọc hơn nửa giờ đồng hồ, mỗi người gọi tới hai cốc chè, Trương Ngọc xoa xoa cái bụng nhỏ:

    - Chết rồi, ăn nhiều quá lát về không ăn được cơm, dì la chết.

    - Ha ha, cho chừa, ai bảo bạn tham ăn.

    - Hừ, mình không tham ăn, không phải nửa cốc sau của mình là bạn ăn hết sao?

    - A, đó là mình giúp bạn giảm cân thôi.

    - Hừ hừ, Bạn chê mình mập đúng không?

    - Không mập, chỉ hơi nhiều lipit thôi, ra chợ bán bớt đi thôi… A Đau… Trương Ngọc, mình sai rồi, làm ơn tha cho mình đi….

    Khi hai người ra khỏi quán thì đường đã lên đèn, Lý Đông hộ tống Trương Ngọc trở về nhà sau đó mới quay lại nhà mình. Tắm rửa xong, Lý Đông cũng chưa muốn ăn bữa tối ngay, hắn lững thững ra ngoài đi dạo, ánh đèn từ các cột cao áp rọi sáng cả con phố nhỏ, trên đó có những cụ già thong thả tập thể dục, lại có những bà mẹ trẻ vội vã đón con trở về nhà, tay còn cầm túi lớn túi nhỏ đồ ăn, mong về kịp để lo bữa cơm cho gia đình… cuộc sống thường nhật vẫn diễn ra với những sắc thái bình thường như vậy, có tấp nập lo toan, lại có thong thả bình tĩnh trôi qua… Đâu đó trong không khí còn thấp thoáng hương hoa tử đằng nhà ai thật là dễ chịu.


    Đi dạo chừng hơn nửa giờ đồng hồ, Lý Đông chợt thấy đói, hắn đang tuổi lớn, buổi chiều lại vận động nhiều nên tiêu hao thực phẩm khá nhanh. Lý Đông hơi đắn đo một hồi sau đó bước về hướng một quán phở, đây là quán mà lần đầu tiên Lý Đông lên tỉnh thành gặp, ăn cũng khá ngon. Bình thường hắn cũng không hay ăn ở khu vực này mà lựa chọn ở các quán gần trường do phải học cả hai buổi sáng chiều suốt các ngày trong tuần, cuối tuần thì thường thường Trương Ngọc, Mạnh Bàn hoặc Trần Hàng hẹn hắn, có lỡ bừa nào Lý Đông ngại ra ngoài pha bát mỳ ăn tạm bợ.


    Trần Hàng tuần nào cũng yêu cầu gặp Lý Đông để báo cáo tình hình hoạt động sản xuất của nhà máy. Bây giờ đã là tháng tư dương lịch, nhà máy đã vận hành sản xuất thử được bốn tháng. Từ cuối tháng trước, mẫu phẩm đầu tiên đã được sản xuất ra, đang trong quá trình thử nghiệm, hiệu chỉnh, kiểm tra, đánh giá chất lượng. Pin nano quả là không đơn giản, ngay cả khi có những hướng dẫn chi tiết, cụ thể, các giải pháp khắc phục khó khăn trong quá trình sản xuất đầy đủ thì để đưa được mẫu sản phẩm ra đời cũng là cả một quá trình gian nan.


    Vì bảo mật công nghệ, Công ty cũng không công bố sản phẩm sản xuất là gì, đồng thời, hắn rất chú trọng đầu tư máy móc, nếu có thể tự động được khâu sản xuất nào thì sẽ áp dụng tự động hoàn toàn, không có sự tham gia của con người, những khâu nào bắt buộc phải có sự điều khiển thì mới có sự xuất hiện của kỹ sư, tất nhiên bọn họ cũng phải ký cam kết bảo mật hoàn toàn những thông tin được biết nếu không sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự trước pháp luật.


    Máy móc từng khâu cũng chỉ sản xuất được từng phần chi tiết, kỹ sư tại bộ phận đó chỉ nắm được phần công việc mình phụ trách, không hiểu được tổng thể quy trình. Do đó ngay cả khi họ có đầy đủ các cấu kiện thì để sản xuất hoàn chỉnh sản phẩm thì vẫn còn cả bộ nguyên lý, nguyên tắc, cơ chế phối kết hợp thì mới có thể tạo ra sản phẩm. Việc hoàn thiện cuối cùng là do một dây chuyền chính xác và tinh vi có đầy đủ các công năng cần thiết như lắp ráp, tạo áp, đúc vỏ, hàn nhiệt, phơi lạnh, in ấn, … các chức năng này được thực hiện bởi các bộ phân rời rạc và có thể tháo lắp, thay đổi thứ tự thao tác trước sau. Lý Đông ký một hợp đồng bảo mật, thuê một Công ty lập trình độc lập với nhà cung cấp, tiến hành lập trình lại trên hệ điều hành mở để quy trình sản xuất phù hợp với thiết kế, theo đó tại khâu cuối này sẽ hoàn toàn tự động, chỉ có bảng điện tử báo tình trạng hoạt động của máy mà thôi.


    Hệ thống máy móc được quản lý khép kín, tách rời hoàn toàn với các bộ phận khác, được lắp camera theo dõi 24/24h, bảo an tuần tra liên tục, kỹ sư ra vào buộc phải khám xét nghiêm ngặt, chỉ được mang vào mang ra những thứ cho phép. Ngoài ra, vì phòng ngừa trường hợp xấu nhất, Lý Đông còn để Trần Hàng bố trí một con bài bí mật, đây chính là đòn đánh có thể khiến đối thủ vạn kiếp bất phục hoặc chí ít là gây ra tổn thương to lớn khó vãn hồi.


    Lý Đông bước vào quán phở, quán gần kín chỗ, hắn chỉ thấy bà chủ đang vội vã làm món cho khách, bèn gọi một đĩa phở xào sau đó tìm chỗ ngồi xuống. Quán nhỏ, chỉ khoảng hai mươi, hai lăm chỗ ngồi, Lý Đông tìm quanh mới còn được chỗ này. Chỗ gần quầy nấu nướng, nước phở không biết chủ quán pha chế như thế nào, bốc lên thơm nức rất hấp dẫn thực khách. Lý Đông khẽ nuốt nước bọt, thầm nghĩ “Dạo này tốn cơm quá, thật là dễ đói”.

    - Mẹ, con về rồi, để con giúp mẹ.

    Một tiếng nói mềm mại vang lên.

    - Ừ, con chuyển đĩa phở xào này cho cậu kia.

    - Vâng

    Vũ Nhung cởi áo khoác, cất vào kệ tủ gần cửa cùng với túi xách của nàng, khóa kín lại sau đó đi tới bưng đĩa phở xào chuyển tới trước mặt Lý Đông.

    - A, là cậu?

    - Ủa, là tôi thì làm sao?

    Lý Đông mỉm cười khó hiểu hỏi lại.

    - À, không có gì, phở xào của cậu đây

    Vũ Nhung hơi bối rối đặt thức ăn lên bàn của Lý Đông, trong lòng thì thắc mắc tên nhóc này cả năm nay không thấy qua sao giờ lại xuất hiện rồi.

    - Cảm ơn!

    Vũ Nhung trở về chỗ quầy hàng, mắt thì len lén liếc nhìn Lý Đông, nàng luôn không rõ tên nhóc này vì sao lại làm mình khó quên đến vậy, phải biết tính đến giờ nàng mới gặp hắn lần thứ hai đây, hắn có gì đặc biệt chứ, à mà không đúng, hắn hình như trở nên hấp dẫn hơn thì phải, cao to đẹp trai không ít nha, dắt đi cùng ra đường cũng không tệ đâu. Nghĩ tới đây như nhận ra có chút không thích hợp, Vũ Nhung xấu hổ tự mắng bản thân “Phi phi, Vũ Nhung ngươi thật không biết xấu hổ, nghĩ lung tung cái gì thế, hắn còn nhỏ tuổi đây”.

    Quán khi này cũng đã đầy chỗ, không có nhiều khách ra vào, bà chủ lúc này mới rảnh tay hỏi chuyện Vũ Nhung:

    - Nhung, việc thực tập của con thế nào? Có gặp khó khăn gì không?

    - Uhm, cũng tốt mẹ ạ. Công ty này là một công ty công nghệ lớn, nghe nói sắp sản xuất một sản phẩm công nghệ cao rất có tiềm năng. Con được phân về bộ phận nhân sự thực tập, chịu trách nhiệm chọn lựa hồ sơ đạt yêu cầu rồi sắp xếp và lên lịch phỏng vấn cho lãnh đạo.

    - Ồ, có vẻ rất triển vọng, con thấy phù hợp là được rồi.

    - Vâng, Tổng giám đốc là một người rất trẻ tuổi và năng động, làm việc rất có phương pháp. Có điều, con nghe lãnh đạo nói hắn cũng chỉ là người làm công, không phải ông chủ chân chính, đến giờ cả Công ty cũng không mấy người biết ông chủ thật sự là ai đây.

    - Chẹp, người ta có tiền nhưng không muốn lộ diện đấy, chỉ cần thuê người khác làm việc kiếm tiền cho mình là được.

    - Vâng, phúc lợi bên này đối với thực tập sinh cũng tốt, nhiều bạn cùng ngành với con đi thực tập phải tự túc tài chính, công ty không hỗ trợ gì còn suốt ngày gây khó dễ bắt bẻ, con nghe một người bạn của con tâm sự còn bị lãnh đạo dụ dỗ, sàm sỡ nên phải chuyển đơn vị thực tập. Ngược lại, bên con thì hỗ trợ toàn bộ chi phí ăn ở đi lại, ngoài ra hàng tháng còn được trợ cấp bằng ba mươi phần trăm nhân viên chính thức, cũng tương đương mỗi tháng con cũng có gần 2 chỉ vàng đó. Nếu thực tập tốt thì cơ hội được trở thành nhân viên chính thức cũng rất cao, dù sao để vào làm thực tập sinh cũng phải thi qua rất nhiều vòng rồi.

    - Công ty đó thật sự tốt như vậy à? Vậy thì con phải cố gắng làm việc chăm chỉ, hoàn thành tốt công việc nhé.

    - Vâng, mẹ yên tâm. Đây là công ty công nghệ cao rất triển vọng, ông chủ có vẻ lại là người rất phóng khoáng, làm việc ở đó chắc chắn sẽ có đãi ngộ tốt.

    - Ừ, mà Công ty tên là gì vậy con?

    - Công ty TNHH Công nghệ mới Đông Thành.

    Vũ Nhung rất hào hứng nói về công việc của mình, nàng rất thích công việc này, vừa phù hợp với chuyên môn đào tạo của nàng, môi trường chuyên nghiệp mà phúc lợi lại cao nữa, so với bạn bè nàng, nàng thấy mình thật là may mắn. Có điều Vũ Nhung không biết rằng, nhân duyên vốn thật là kỳ diệu, người ông chủ mà nàng đang khen ngợi là hào phóng hết lời thật ra lại chính là cậu thiếu niên đang ngồi cách nàng không bao xa kia, và hãy nhìn xem hắn còn đang rất chăm chỉ vét vét nốt sợi phở cuối cùng trên đĩa.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Hỏa Trung Lư, ngày 04-08-2017 lúc 10:43.

  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    crazyboy74,sai1000,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Jun 2017
    Bài viết
    182
    Xu
    0

    Mặc định Chương 15: Oanh động

    Cuối tháng 5, quá trình kiểm nghiệm đi đến hồi kết, Lý Đông để Trần Hàng tiến hành song song cùng lúc thủ tục đăng ký sở hữu công nghiệp và gửi mẫu pin sang cho các tổ chức kiểm nghiệm quốc tế đề nghị giám định chất lượng. Khi kết quả công bố đi ra vào giữa tháng 6, đã gây nên một trận oanh động, các tổ chức truyền thông, tạp chí công nghiệp, website của các hãng điện tử có liên quan đều rầm rộ đưa tin, đại diện của tổ chức kiểm nghiệm cũng đăng đàn xác nhận hiệu năng của sản phẩm pin mới. Tất cả đều đánh giá đây là một bước đột phá công nghệ mang tính cách mạng, một khi sản phẩm được đưa vào sản xuất thương mại sẽ thay đổi bộ mặt ngành pin năng lượng, tác động tích cực đến các sản phẩm công nghiệp khác, phải biết pin sẽ quyết định rất lớn tới thiết kế, khối lượng, hiệu năng, thời gian hoạt động của sản phẩm khác. Nhưng đối với các doanh nghiệp trong ngành, tin tức này đi ra thực sự là một cơn ác mộng, làm đảo lộn toàn bộ kế hoạch phát triển của bọn họ.


    Phòng họp Tổng bộ Tập đoàn Energizer Holdings, Inc, nước Mỹ

    - Các vị, mọi người hãy xem cái này đi.

    Người thư ký trẻ theo lệnh của vị chủ tịch phân phát tài liệu cho các thành viên đã ngồi chật kín trong căn phòng sang trọng. Nhìn sắc mặt người đàn ông cực kỳ căng thẳng, mọi người đều biết việc triệu tập khẩn cấp cuộc họp toàn bộ nhân sự cấp cao hẳn là có liên quan đến một sự vụ rất quan trọng, có thể ảnh hưởng to lớn tới sự phát triển của tập đoàn, theo đó bọn họ vội vã mở tài liệu ra xem.

    Căn phòng trôi qua năm phút đồng hồ im ắng lạ thường, chỉ thỉnh thoảng phát ra tiếng lật mở trang giấy. Lúc này vị chủ tịch chợt ngả người dựa lưng vào ghế mệt mỏi nói:

    - Được rồi, các vị, thứ mà các vị đang xem chính là thông tin về sản phẩm pin với công nghệ hoàn toàn mới. Theo đánh giá của các tổ chức kiểm nghiệm, loại pin chuẩn bị sản xuất này cho thời lượng gấp 50 lần so với pin alkaline cùng loại của chúng ta, thời gian sạc cực nhanh, không bị mất dần năng lượng qua các lần sạc, điều đáng kinh ngạc là nó có kích thước nhỏ hơn nhiều so với các sản phẩm hiện tại. Ta cũng vừa nhận được điện thoại từ Schick-Wilkinson Sword, họ nói có thể phải gỡ bỏ chúng ta khỏi danh sách các thương hiệu tiêu chuẩn gắn với sản phẩm của họ. Các vị, điều này có ý nghĩa gì chắc ta không cần nói chứ?

    - Thưa ngài, thông tin này có đáng tin không, theo ta thấy, hãng sản xuất ra nó cũng là một công ty nhỏ đến từ quốc gia có kỹ thuật rất lạc hậu, làm thế nào họ có thể tạo ra được công nghệ này với điều kiện như vậy? Liệu có sự nhầm lẫn hay thổi phồng nào không?

    Người phát biểu là Dwight D. Eisenhower, giám đốc nghiên cứu và phát triển sản phẩm (R&D Manager), hắn hoàn toàn không thể tin nổi một công ty vô danh lại có thể nghiên cứu cho ra đời một sản phẩm siêu việt kỹ thuật hiện tại như vậy.

    - Eisenhower, ngươi không cần nghi ngờ điều này. Sản phẩm này đã được một loạt các hãng kiểm nghiệm đánh giá, không thể có sai sót.

    - Thật không thể nào, bọn họ là làm thế nào ra được… Eisenhower thốt lên

    - Được rồi, nếu việc này đã là chắc chắn, các vị, vậy các ngài nói chúng ta nên phản ứng như thế nào?

    Căn phòng lại tiến vào trạng thái trầm mặc, chỉ có tiếng ro ro phát ra từ hệ thống thông gió. Mất chừng vài phút thời gian, Joseph L. Bristow giám đốc bộ phận phát triển chiến lược lên tiếng:

    - Thưa các vị, theo ý kiến của tôi, chúng ta cần ngay lập tức tìm mọi biện pháp mua lại công nghệ này hoặc tối thiểu phải đạt thành hiệp nghị hợp tác với công ty nắm giữ công nghệ. Việc này không thể chậm trễ nữa, sản phẩm pin alkaline của chúng ta sẽ nhanh chóng bị thay thế trên thị trường, hẳn các hãng khác cũng đang đau đầu tìm đối sách, chúng ta phải nhanh hơn họ một bước.

    - Vậy nếu họ không đồng ý bán hoặc hợp tác, muốn tự sản xuất, chúng ta cần làm thế nào? Chúng ta cần lấy cơ sở gì để thuyết phục họ?

    - Chủ tịch, vấn đề này ta có một đề nghị thế này…..

    Cả phòng họp chú ý lắng nghe Bristow phát biểu, có người vui mừng gật đầu, có người im lặng trầm tư, lại có người trên mặt có chút thất vọng, tiếc nuối, một bầu không khí ngũ vị tạp trần.

    Cùng lúc này, tại trụ sở Duracell® , Anh Quốc một cuộc họp tương tự cũng đang diễn ra:

    - CEO, sản phẩm này thật vượt trội so với pin Duracell®Prismatics và Duracell® Ultra Torches nhiều như vậy sao?

    - Đúng thế, thậm chí nó còn vượt trội nhiều lần dòng pin Li-ion mà chúng ta còn đang nghiên cứu. Ta muốn các vị cho giải pháp giải quyết tình hình này.

    Trầm mặc giây lát đã có người cho ý kiến:

    - CEO, chúng ta cần tổ chức liên kết với các đơn vị nắm được công nghệ vật liệu nano nghiên cứu sản phẩm pin này, ta không tin với trình độ công nghệ của chúng ta lại không đuổi theo kịp một công ty ở khu vực có kỹ thuật lạc hậu như vậy.

    - Lancaster, việc này không khả thi. Ngươi là lãnh đạo bộ phận nghiên cứu, ngươi hẳn biết việc nâng cấp hiệu ích và thu nhỏ kích thước pin khó khăn thế nào đặc biệt lại là pin siêu cấp như vậy. Hơn nữa theo thông tin đánh giá của giới chuyên gia, sản phẩm này của họ đã phá vỡ hàng loạt các rào cản kỹ thuật khó khăn đang gây đau đầu các nhà khoa học ở nhiều lĩnh vực, ta sợ rằng dù trong tình huống lạc quan nhất, không có thời gian ba hoặc năm năm chúng ta cũng không chế tạo ra nổi.

    Vị CEO kết thúc lời nói lại có một ý kiến khác cất lên:

    - CEO, ta vẫn là đồng ý với Lancaster, chúng ta cần phải chủ động trong nắm bắt công nghệ, việc tổ chức nghiên cứu ngay loại pin này về lâu dài là rất cần thiết, một nhà công nghiệp mà không có khả năng nghiên cứu đuổi theo những công nghệ mới thì nguy cơ bị loại bỏ cũng ở trước mắt. Về mặt khác, ta kiến nghị nên cân nhắc tới giải pháp thu mua công nghệ hoặc hợp tác sản xuất, nhưng ta không cho rằng việc này sẽ thuận lợi, công nghệ này liên quan tới vấn đề sống còn của tất cả các hãng nên cạnh tranh thu mua hoặc hợp tác sẽ rất lớn, không bằng…

    Người vừa phát biểu là Ralston Purin, phụ trách kinh doanh khu vực Châu Âu, khi hắn nói tới đây thì dừng lại, ánh mắt đảo một vòng quanh phòng họp, vị CEO hiểu ý, cất giọng nói:

    - Các vị, có ai có giải pháp nào không?

    Hơi dừng lại một chút, vị CEO lại nói:

    - Nếu không, các vị về suy nghĩ thêm biện pháp, sáng mai chúng ta sẽ lại tiến hành họp lại.

    Mọi người lục tục đứng lên rời khỏi phòng với tâm trạng nặng nề, chỉ còn trừ Ralston còn ngồi lại.

    - Được rồi, Ralston, ngươi có giải pháp gì, nói đi

    - CEO, theo ta, chúng ta không thể bị động phụ thuộc vào thái độ của công ty sở hữu công nghệ, nếu việc thu mua hoặc hợp tác không tiến hành được, chúng ta cũng không thể ngồi chờ đóng cửa hoạt động.

    - Vậy theo ý ngươi là…?

    Ralston tiến tới ngồi gần vị Eric Houston là CEO của Tập đoàn, hắn cố gắng hạ thấp thanh âm nói chuyện, Eric nhíu nhíu mày một hồi rồi nói:

    - Được, việc này giao cho ngươi, nếu thành công, vị trí Giám đốc tiêu thụ toàn cầu sẽ là của ngươi.

    - CEO yên tâm, ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ.



    Một tuần sau ngày công bố sản phẩm, Công ty TNHH Công nghệ mới Đông Thành, văn phòng Tổng Giám đốc

    - Đông, việc thu mua không nói nhưng vấn đề hợp tác thì thế nào?

    Lý Đông nheo nheo mắt nói:

    - Nếu như chúng ta từ chối toàn bộ đây?

    Trần Hàng mỉm cười nhìn Lý Đông rồi nói:

    - Em không suy nghĩ một chút, bọn họ đưa ra điều kiện khá hấp dẫn đấy, ví dụ như Energizer, họ đề nghị chúng ta chỉ cần giao công nghệ, phần sản xuất và tiêu thụ bọn họ hoàn toàn chịu trách nhiệm, lợi nhuận mỗi bên một nửa. Ngoài ra, họ còn đồng ý chi 800 triệu USD chi phí bổ sung cho chúng ta tái đầu tư nghiên cứu hạng mục khác.

    - Ha ha, hấp dẫn đấy, anh thấy thế nào? Động lòng sao?

    - Hừm, thực ra anh thấy có thể hợp tác một phần với họ. Dù sao chúng ta là Công ty nhỏ, việc đầu tư nhà máy đã làm cạn toàn bộ số tiền 20 triệu USD ban đầu, không có nhiều tài chính để mở rộng sản xuất. Chúng ta phát triển một mình sẽ trở thành công địch của hàng loạt các hãng lớn, họ sẽ không nằm yên chịu chết, sức ảnh hưởng của họ có thể gây ra những khó khăn không lường trước được cho chúng ta. Chúng ta hiện tại mới là một chồi non, dù là rất có tiềm năng trở thành một cây đại thụ nhưng trước hết vẫn cần phải dựa vào một cái cây lớn khác để tránh mưa tránh gió, trưởng thành hơn đã. Anh biết ý nghĩ của em, tương lai miếng bánh thị trường pin này sẽ rất lớn, lợi nhuận mang lại sẽ không chỉ là những con số như vậy nhưng đó là khi chúng ta có đủ năng lực để ăn nó, bây giờ thì chưa được.

    - Vậy ý anh là…?

    - Đồng ý hợp tác, vốn để xây dựng, nâng cấp mở rộng nhà máy là họ gánh chịu, tỷ lệ hồi báo của họ là 20% tổng lợi nhuận, công nghệ vẫn do chúng ta nắm giữ, việc sản xuất là chúng ta phụ trách.

    - Uhm, để em cân nhắc một chút.

    Lý Đông gõ gõ bàn làm việc, sau giây lát:

    - Tốt, anh nói cũng hợp lý, thông báo với bọn họ phương án tối đa chúng ta chấp nhận là như vậy. Ngoài ra, nói với họ chúng ta sẽ không thành lập công ty liên danh, việc đầu tư của họ chỉ coi như một khoản góp vốn hợp tác có phân chia lợi nhuận, không thành lập pháp nhân mới. Họ có quyền cử người đến Công ty chúng ta tham gia giám sát tài chính, đảm bảo phần lợi ích của họ.

    Trần Hàng mỉm cười hỏi:

    - Được, vậy em lựa chọn đối tác nào không?

    - Em nghĩ anh hẳn là có lựa chọn của mình rồi, hỏi em chỉ để tham khảo đúng không?

    - Ha ha, quả không qua mặt được em

    - Uhm, việc này anh cứ chủ động, em không tham gia sâu.

    - Tốt, Anh sẽ không làm em tổn thất đâu, ha ha

    - Ha ha

    Hai người nhìn nhau cười rộ, ở mức độ nào đó họ đã hiểu được con người của nhau. Cộng sự vốn là nên như vậy, đặc biệt là những người làm sự nghiệp lớn, sự thấu hiểu nhau sẽ làm nên sự gắn bó, tin cậy, sẵn sàng kề vai sát cánh cùng nhau trong mọi hoàn cảnh.


    Những ngày kế tiếp, sau khi thông báo hợp tác được đưa ra, các tập đoàn gần như ngay lập tức đưa ra đáp ứng, cơ hội chỉ có một nếu bỏ lỡ đồng nghĩa với việc đóng cửa nhà máy hoặc chí ít cũng phải trì trệ sản xuất mấy năm để tiếp tục nghiên cứu sản phẩm. 20% lợi nhuận nhìn như tỷ lệ có vẻ không cao nhưng phải biết sản phẩm này có tính chất độc quyền, không mất bao lâu thời gian sẽ lũng đoạn gần như toàn bộ thị trường pin công nghiệp, hiệu ích kinh tế mang lại chưa chắc đã thấp hơn so với kinh doanh hiện tại. Hợp tác có nghĩa là tiếp tục có nguồn tài chính duy trì hoạt động của tập đoàn, không phải dừng kinh doanh, đồng thời tranh thủ thời gian mấy năm này tự nghiên cứu phát triển sản phẩm, nếu thuận lợi vài năm sau có khi cũng đạt được các bước tiến công nghệ mới, khi đó có thể phát triển dòng sản phẩm riêng, khôi phục lại vị thế đã mất. Bây giờ lùi một bước trời cao biển rộng, sách lược này được thống nhất cao độ trong các tập đoàn, vấn đề họ lo lắng là Công nghệ mới Đông Thành sẽ lựa chọn ai đây?

    Vì để tranh thủ thời cơ, các đoàn đại biểu từ khắp nơi trên thế giới liên tục di chuyển tới Đông Thành để đưa ra các đề nghị hấp dẫn nhất, muốn đi trước đối thủ một bước. Tỉnh Đông Thành chưa bao giờ trở nên nhộn nhịp và hấp dẫn đầu tư nước ngoài như vậy, vì điều này mà lãnh đạo tỉnh cũng đã đến thăm hỏi và động viên cán bộ nhân viên Công ty, dù sao đây sẽ là chiến tích quan trọng để lãnh đạo báo cáo lên trên trong nhiệm kỳ của mình.

    Từng đoàn xe thương vụ rầm rộ ra vào, bộ phận hành chính, lễ tân và an ninh phải luôn trong trạng thái làm việc cường độ cao liên tục trong suốt hai tuần lễ để đón tiếp các phái đoàn. Đại biểu của các tập đoàn ban đầu còn mang thái độ nghi hoặc một Công ty như thế nào mới có thể tạo ra công nghệ phức tạp như vậy nhưng khi đến nơi nhìn thấy mô hình tổ chức sản xuất ngay ngắn, nghiêm ngặt, các bộ phận được phân công tổ chức chuyên nghiệp không khác gì một tập đoàn thu nhỏ thì không khỏi gật đầu, ít nhất về mặt tổ chức sản xuất là ở tiêu chuẩn rất cao, cứ án theo trình độ này thì việc tổ chức nghiên cứu bài bản để tạo ra công nghệ mới hẳn là cũng miễn cưỡng có thể hiểu đi.

    Vũ Nhung dịp này cũng được điều động tăng cường xuống bộ phận tiếp đón, nàng trẻ trung, xinh xắn lại thông thạo tiếng Anh và Nhật nên rất phù hợp với công việc này. Vũ Nhung cũng nhiệt tình đáp ứng, đây là cơ hội thể hiện tốt năng lực của mình, phải biết đây đều là các đối tác đến từ các tập đoàn lừng danh trên thế giới, toàn là các bậc cấp cự đầu, tiếp xúc với họ còn có thể học được nhiều điều. Vũ Nhung cũng cho rằng nếu thể hiện tốt, có khi sau dịp này lại được nhận vào làm nhân viên chính thức cũng nên.

    Đối tác được xếp theo lịch, nhiệm vụ của nàng là chào hỏi và hướng dẫn họ đến phòng họp đã được bố trí sẵn. Hôm nay là buổi đón tiếp đoàn khách cuối cùng, từ sáng sớm Vũ Nhung mặc trang phục trang trọng, trang điểm nhẹ đứng ở bộ phận lễ tân chờ sẵn, nhìn nàng bây giờ đã mấy phần thành thục của người đi làm, bớt đi mấy phần hồn nhiên của cô sinh viên đại học. Từ cửa ra vào, nàng bỗng thấy một bóng người, Vũ Nhung hơi sửng sốt:

    - A, làm sao tên nhóc này lại vào đây, an ninh sao lại để hắn vào được?

    Nghĩ xong, nàng vội vàng đi ra chặn cửa:

    - Này, em trai, sao cậu vào đây được?

    - Sao tôi lại không vào được?

    - Cậu biết đây là đâu sao?

    - Chẳng phải là Công nghệ mới Đông Thành sao?

    - A, vậy thế sao cậu lại vào được?

    - Này, mỹ nữ, có thể đừng hỏi một vấn đề hai lần được không? Tôi có thẻ an ninh đương nhiên là tôi vào được rồi, cô không thấy tôi đeo ở cổ đây sao?

    - Vậy cậu vào đây làm gì?

    - Tìm một người, gọi là Trần Hàng, vậy được chưa?

    - Ồ, cậu có hẹn trước sao? Mà Tổng giám đốc là gì của cậu?

    - Chậc, có hẹn trước, thế nào có cần tôi gọi điên cho anh ấy không?

    Vũ Nhung hơi do dự một chút, thấy Lý Đông không có vẻ nói dối đành gật đầu nói:

    - Được, để tôi dẫn cậu vào!

    - Tốt!

    Lý Đông vốn định từ chối, bảo nàng ở tại chỗ đón khách nhưng thấy thái độ nghi ngờ của nàng, có vẻ không yên tâm để hắn đi vào một mình nên đành đáp ứng.

    Vũ Nhung đi trước dẫn đường, nàng dẫn hắn đi vào lối đi riêng dành cho lãnh đạo, thông thường lối đi này chỉ có Trần Hàng và Lý Đông được qua lại, các lần trước là Trần Hàng trực tiếp ra đón nên cũng không ai ngăn cản Lý Đông, một số nhân viên thi thoảng bắt gặp hai người nhưng thấy Lý Đông còn khá trẻ đều nghĩ hắn là họ hàng của Trần Hàng, cũng không ai quá để tâm, mọi người đều có phần việc của mình cần làm.Vũ Nhung lại là cả ngày ở trong phòng kín nên cũng không biết chuyện này.

    Đưa Lý Đông đến nơi đến nơi nàng khẽ gõ cửa phòng, bên trong vang ra tiếng của Trần Hàng:

    - Mời vào!

    Vũ Nhung mở cửa đi vào, ấp úng nói:

    - Tổng Giám đốc, cậu thanh niên này nói là có hẹn trước với ngài.

    Trần Hàng đang xem tài liệu, khẽ ngước mắt, trên mặt lập tức nở nụ cười:

    - Tiểu chủ tịch, ngài đúng là thần long thấy đầu không thấy đuôi, ném cho ta một mớ công việc rồi biến mất gần hai tuần nay, hôm nay ngài đến đây có gì chỉ thị?

    “Tiểu chủ tịch? Ai là tiểu chủ tịch” Vũ Nhung nghi hoặc, chẳng lẽ Tổng giám đốc gọi tên nhóc này?.

    Lý Đông nhìn nhìn Trần Hàng mỉm cười ý nhị, Trần Hàng lúc này mới ý thức được trong phòng đang có người, lúc nãy là hắn mải mê đọc tài liệu quá nên khi thấy Lý Đông mới phản ứng có điều kiện, không chú ý là có người khác. Hắn nói:

    - Được rồi Vũ Nhung, ngươi ra ngoài trước. Ta và Lý Đông có chuyện cần nói.

    - Vâng, Tổng Giám đốc

    Vũ Nhung lễ phép lui ra ngoài, ra đến nơi nàng vẫn còn thắc mắc “Tên nhóc này là ai, tại sao Tổng Giám đốc xưng hô với hắn kỳ lạ như vậy, hừ hừ… tên kia lại còn không muốn trả lời trước mặt ta, dấu dấu diếm diếm… Mà ta cũng biết tên ngươi rồi Lý Đông, ai bảo ngươi năm lần bảy lượt xuất hiện trước mặt ta gây cho ta khó chịu, hừ hừ bí mật của ngươi ta sẽ từ từ bóc từng chút một”. Phụ nữ quả là một giống loài kỳ lạ, làm hay không làm cái gì cũng có thể đắc tội bọn họ, nếu Lý Đông biết suy nghĩ lúc này của Vũ Nhung thì không biết hắn sẽ có biết bao nhiêu oan uổng đây.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi Hỏa Trung Lư, ngày 13-07-2017 lúc 14:43.

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    crazyboy74,sai1000,
Trang 3 của 23 Đầu tiênĐầu tiên 1234513 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status