Gửi bởi
Vân Dịch Lam
Vài lời tản mạn về văn học Trung cũng như giới thiệu vài tác phẩm:
Nếu nói văn học như đồ uống thì văn học cổ điển lại tựa như lá trà. Trà có nhiều loại, có loại rẻ tiền cũng có loại đắt tiền. Có loại dù thơm tới mấy nhưng chỉ cần đi qua đầu lưỡi là không đọng cái gì. Có loại khiến người ta phải nhâm nhi từng chút mới phẩm ra vị ngon của nó. Có loại đắng chát kén người, cũng có loại ngọt lịm tới phát ngấy. Bất kể thế nào, đại đa số nước trà đều hướng tới tốt cho "sức khỏe" , đều hướng tới những giá trị từ đơn giản cho tới phức tạp. Nó có thể không cao siêu và tuyệt vời như những gì người ta tôn vinh, nhưng những giá trị nó đem lại không ai có thể phủ nhận.
Văn học mạng và thậm chí dòng tiểu thuyết Light của Nhật hiện nay thì giống như nước ngọt - thành phẩm rẻ, sản xuất đại trà, chế tác nhanh chóng. Có người yêu thích nó tôn vinh nó nhưng cũng có người khinh ghét chê bai nó. Nhưng bỏ qua cái tính muôn màu muôn vẻ thì nước ngọt, nói chung, đều tập trung thỏa mãn "cơn khát" của con người. Nói cách khác, nó đánh vào vị giác, nó thỏa mãn người uống, nó mang tới những mùi vị mà lá trà không thể đem tới được.
Nhưng tất nhiên, thịnh cực ắt suy. Trải qua giai đoạn đầu đầy đa dạng, bởi vì doanh thu, tính đa dạng dần bị thay thế bằng tính phổ biến. Và như một màn ảo thuật của David Copperfield, doanh thu của tiểu thuyết mạng cứ thế thẳng tắp bay lên. Vào cái thời kỳ đó, tu luyện là chủ đạo, giết chóc là hiển nhiên, ích kỷ là chân lý, ngựa giống là nhu cầu. Vào cái thời kỳ đó, những bộ truyện hướng tới tính nhân văn bị giết chết từng chút một. Vào cái thời kỳ đó, những bộ truyện không theo motip bị bỏ xó không ai quan tâm. Vào cái thời kỳ đó, những bộ đặt nặng tính phiêu lưu bị khinh ghét. Vào cái thời kỳ đó, nhân vật chính tốt bụng là tối kỵ. Đáng buồn là, dư hưởng của cái thời kỳ đó kéo dài cho tới tận ngày nay...
Rất may mắn, theo motip này dần thịnh hành, theo số lượng truyện vào miệng dần dần tăng, người ta bắt đầu nhận ra những yếu điểm của thể loại này. Người đọc bắt đầu khó tính hơn, đòi hỏi những câu truyện có kết cấu tinh vi hơn, nhân vật não có nhiều nếp nhăn hơn thậm chí là văn phong khá khẩm hơn. Nhờ vậy, bên cạnh thị trường khủng lồ của dòng Tiên Huyễn RPG có một góc nhỏ cho những dòng tiểu thuyết khác. Cái dòng mà nhân vật làm nền cho câu truyện chứ không phải câu truyện làm nền cho nhân vật.
Hơn 8 năm trước, tôi muốn đọc một câu truyện thú vị.
Vài năm sau đó, tôi chỉ cần một bộ truyện có Logic tàm tạm, một vài nhân vật có chỉ số thông minh đạt ngưỡng người thường là đủ.
Một hai năm sau, tôi lại muốn những nhân vật thông minh hơn nắm trong tay mọi việc.
Rồi sau đó, tôi lại muốn những nhân vật thông minh một cách nhân tính hóa chứ không phải kiểu thông minh trên giấy.
Cho tới bây giờ, tôi lại muốn tìm một câu truyện theo đúng nghĩa một câu truyện. Là truyện kể về nhân vật, về thế giới, về những gì mà tôi thấy hứng thú. Chứ không phải chuyện kể về một thằng ất ơ nào đó đạp đổ chư thiên vạn giới lên thành Sáng thế thần. Một thằng nhóc cấp 3 viết ra mấy cái kiến thức vật lý tưởng tượng rồi tự cho là đúng chê bai ngành khoa học hiện đại. Một vị "thần y" châm chọt 3 phát chữa khỏi ung thư. Một ông trùm bất động sản đè đầu cưỡi cổ cả thế giới với mớ kiến thức kinh doanh chép nguyên từ weibo. Đôi lúc tôi tự hỏi tác giả có cần cấy ghép dây thần kinh xấu hổ không, nếu được, chính tay tôi sẽ thực hiện ca đó giúp.
Cũng không tới nỗi xui xẻo, tiểu thuyết mạng, tuy chỉ là một phần nhỏ nhưng đã có những tiến bộ nhất định. Năm 2017, ta dễ dàng tìm thấy những câu truyện mà nhân vật có chỉ số thông minh tàm tạm, dễ dàng tìm thấy những câu truyện mang tính phiêu lưu nhiều hơn, tìm thấy những mảng văn học về đô thị ấm tình người hơn là ấm giường. Dù chỉ là một góc nhỏ, nhưng có thể nói đây là sự tiến bộ đang trân trọng của tiểu thuyết mạng.
Rất tiếc là dòng tiểu thuyết Light của Nhật lại nhảy vào vết xe đổ này.
Giới thiệu một vài bộ tiềm năng:
Vu Sư Tự Viễn Phương Xa - 巫师自远方来
Review nhẹ: Xây dựng một thế giới hợp lý - vô cùng hợp lý. Không có cảnh giới, đặt nặng tính phiêu lưu. Điểm mạnh của vu sư là tri thức chứ không phải lực lượng. Dàn nhân vật rất có điểm sáng, một "thiên tài", một "luyện kim sư", một "xuyên việt giả" bị tà thần lăm le cướp đi cơ thể. Truyện có kẻ điên vì dục vọng làm tất cả nhưng không có nhược trí cũng không có nhân vật bị gán cho hai chữ "thông minh". Nhược điểm rất lớn cũng là sai lầm của tác giả khi dàn nhân vật mới chỉ 14-15 tuổi, thậm chí có 12-13 tuổi.
Đương cái pháp sư nháo cách mạng - 当个法师闹革命
Review nhẹ: Vẫn là bối cảnh vu sư đối đầu giáo hội như truyện trên. Truyện có mục tiêu rõ ràng hơn nhưng giọng văn ít hấp dẫn hơn. Phần nhiều bởi vì theo thực lực nhân vật chính tăng trưởng, truyện từ hơi đè nén, căng thẳng chuyển sang nhẹ nhàng rất nhiều. Nhưng tổng thể mà nói rất đáng đọc.
Đại Minh yêu nghiệt - 大明妖孽最新章节
Review nhẹ: Truyện của Băng Lam Thần Hạ, tác giả của Tử Nhân Kinh - bộ truyện mà theo ý kiến chủ quan thậm chí có phần vượt qua cả kiếm hiệp cổ điển nếu không phải phần cuối viết quá loạn. Băng Lam Thần Hạ sở trường là viết truyện mang không khí đè nén, căng thẳng thậm chí gây ám ảnh. Tác giả thường viết ra những gì mình nghĩ về một thế giới hợp lý là như thế nào. Trong Tử Nhân Kinh, tác giả viết ra một thế giới "Kiếm Hiệp" thật sự trông như thế nào. Trong Bạt Ma, tác giả viết ra một thế giới "Tu đạo" thật sự trông như thế nào. Trong Nhụ tử đế thì lại là một hoàng triều "thật sự" như thế nào. Đại Minh Yêu Nghiệt - một bộ truyện đặc sắc nếu bạn muốn tìm một bộ truyện kỳ bí, ma mị.
Không định viết vào, vì đầu truyện có sự xuất hiện của 1-2 NPC nhược trí. Nhưng tổng quan bỏ đi thì quá tiếc:
Tịch Tĩnh Vương Miện - 寂静王冠
Review nhẹ: Đã có người comment trên fb review tương đối chính xác, bản thân người viết chỉ đề cử.