TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 19

Chủ đề: Võng du chi lão tử là Genji

  1. #6
    Ngày tham gia
    Jul 2017
    Bài viết
    24
    Xu
    0

    Mặc định

    Võng du chi lão tử là Genji

    Chương 05 : Nhiệm vụ tân thủ đầu tiên

    Chương 05 : Nhiệm vụ tân thủ đầu tiên

    “Ding ding, chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ Trốn! Trốn! Trốn!, người chơi được thưởng 200 EXP, 300G cùng với giai đoạn tiếp theo được nhận bởi Lão Thôn Trưởng, trước mắt nhiệm vụ đang được ẩn, xin mời người chơi đạt cấp độ 5 để mở khóa!”

    Phạm Huy nhẹ nhàng hít ra thở thêm vài ngụm không khí trong lành rồi lúc này mới bật người ra khỏi tường đứng thẳng, đến giờ chuyện gì xảy ra hắn sao còn không hiểu, rõ ràng bị hố. Khổ thân hắn vì nghĩ rằng lão thôn trưởng sẽ là cái người đứng đắn, vắt óc ra không nghĩ rằng hắn bị hố một trận tơi bời. Lúc nãy hắn thật sự bị dọa cho hồn bay phấp phới, tim quăng loạn xạ.
    Hắn mới nghĩ muốn hủy bỏ cái nhiệm vụ ẩn tàng hố chết người này nhưng hệ thống đáp lại chỉ xanh rờn một câu:

    “Nhiệm vụ duy nhất chỉ một người chơi nhận được cho nên thuộc tính trói chặt, không thể hủy bỏ!”

    Được, ổn, i’m fine. Phạm Huy khóc không ra nước mắt, mới vào trò chơi ngày những phút giây đầu tiên hắn đã dính phải cái hố sâu không đáy như thế này rồi, vận khí vô địch a.

    Phạm Huy cuối cùng liệt kê ra khu đông tây của thôn, phạm vi 100 mét đường kính quanh nhà Lý Miên Lạc sẽ là cấm địa của hắn, đi vào ắt sẽ tử nạn, phải là vậy.
    Hắn nhẹ nhàng bước đi ra khỏi ngõ, cúm rúm cúm rúm đi dựa vào thành tường, ngó đầu ra ngó trước ngó sau để tìm kiếm xem có phải Lý Miên Lạc còn đang đi tìm mình không? Thì bỗng có một bàn tay ở phía sau vươn ra đập bộp bộp vào vai hắn làm hắn giật nảy mình lên, đứng nhanh dựa thẳng tường, tim thăng tốc nhảy nhịp. Lúc này hắn quay lại mới nhìn ra người trước mắt mình, một người chơi nữ, nàng khuôn mặt cũng không tính tinh mỹ cỡ nào, cũng được bình thường, mái tóc dài che khuất một bên mắt trải xuống tận eo toát lên vẻ thành thục, mặc một chiếc áo vải cùng quần tân thủ thôn, đằng sau lưng đeo một cái gậy gỗ. Nàng mắt kia nhìn chăm chăm vô Phạm Huy, tay chỉ chỉ hắn hỏi:

    “Ngươi là ai? Làm gì ở đây lén lén lút lút giống đạo tặc vậy?”

    Vừa hỏi xong, nàng mới “ồ” lên một tiếng, lại cười nhẹ với hắn:

    “A, ta nhớ ra, ngươi là người vừa nãy bị một nữ đại hán tử đuổi theo đúng không?”

    Phạm Huy nhẹ nhàng thở ra một hơi, may không phải Lý Miên Lạc, hắn vuốt vuốt ngực của mình để thở thư thái một điểm, lúc này mới nói:

    “Ài, đừng nói nữa, ta đây là xui xẻo tiếp phải cái nhiệm vụ lừa đảo tính nghiêm trọng, ta muốn tố cáo hệ thống!”

    Người thiếu nữ kia che tay cười khúc khích, rồi nàng vươn tay ra phía trước, ý định muốn bắt tay Phạm Huy:

    “Nhận biết một chút a, ngươi mới chơi đúng không? Ta cũng mới chơi, tên là Nhược Tuyết, cấp độ 2 đây, ngươi tên là gì? Chúng ta làm hảo hữu được a?”

    Phạm Huy gãi gãi đầu cười ngây ngốc một cái, rồi đưa tay ra bắt lấy tay của thiếu nữ trước mặt, cũng đáp lời báo danh tính:

    “Ta cũng mới cấp độ 2, tên Phạm Huy, hân hạnh biết được ngươi!”

    Nhược Tuyết lúc này cũng bỏ tay ra, nàng gật gật đầu, rồi “úc” một tiếng, lúc này nàng mới nhớ ra chuyện quan trọng hơn bây giờ quên mất.

    “ y, xin lỗi, xin lỗi, Phạm Huy ca, ta quên mất còn phải đi tụ họp với bang hội, khi nào game ra chức năng hảo hữu ta sẽ thêm hảo hữu với ngươi, lúc đó nói chuyện nhiều điểm hơn a.”

    Nàng nói xong lại quay người chạy vội đi phía trước, Phạm Huy cũng nhìn nàng chạy đi xong mới quay người lại đi phía Nam thôn, lúc này hắn thật nghĩ đi tiếp cái nhiệm vụ tân thủ, nghe loáng thoáng có người nói nhận nó ở Thợ rèn trong thôn.

    Đến cửa hàng thợ rèn, hắn rảo bước bước vào trong, gặp một lão giả râu ria xồm xoàm, cơ bắp từng khối từng khối to, đang dùng sức huy động trong tay cái búa đập xuống, còn tay kia dùng kẹp kẹp lấy miếng sắt nóng bỏng đỏ hỏn lửa. Nhận thấy có người đến, hắn mới dừng động tác lại nhìn người trước mắt, một tiểu hỏa tử, hắn động hỏi:

    “Này, tiểu tử, ngươi đến đây có việc gì cần sao? Là mua bán hay rèn đúc dụng cụ?”

    Phạm Huy vừa bước vào trong cửa hàng, nghe lão hán tử nói thế, cũng vội vàng đáp lại:

    “Ta là đến nhận nhiệm vụ tân thủ a, chỗ ngài có gì cần ta giúp đỡ sao?”

    Lão giả không nói gì, tay buông xuống cây búa, rồi dùng tay kia cầm lấy chiếc khăn vắt ngang cổ lau lấy trên mặt mình mồ hôi. Xong xuôi lúc này hắn mới nói ra:

    “Có a, ngươi bây giờ ra khỏi thôn 200 mét về phía Đại Sâm Lâm, giết 20 con lợn rừng con, mang về cho ta 20 cân thịt về đây là được.”
    “Ding ding, người chơi nhận được nhiệm vụ, xin hỏi tiếp nhận hay không?”

    Nhiệm vụ tên - Giết lợn rừng

    Nội dung: Lão thợ rèn lười biếng chả buồn đi chợ, bữa trưa đang cần lấy mấy cân thịt làm thức ăn mặn, người chơi hãy đi ra ngoài săn lấy mang về cho lão thợ rèn.

    Yêu cầu : 0/20 kg thịt

    Phần thưởng : 200 EXP, 200G.

    Hắn nhìn cũng không nhìn, trực tiếp điểm kích dấu O - nhận nhiệm vụ, rồi chào lão thợ rèn một tiếng, lúc này mới quay đầu đi ra khỏi cửa hàng.

    Xác định phương hướng một điểm, hắn kích mở bản đồ ra, rồi mới đi theo hướng Đại Sâm Lâm.

    Ra khỏi thôn đi trước phương hướng Đại Sâm Lâm, khắp nơi đều là người chơi hò hét party nhau đi làm nhiệm vụ, lúc này người chơi cao cấp độ nhất cũng chỉ mới là cấp độ 6. Hắn đi nhanh đến khu vực có quái “Lợn rừng con” trước mắt.

    Đến nơi, nhìn lấy trên mặt đất từng con lợn rừng nhỏ đang ăn gặm cỏ trên mặt đất, hắn điểm kích xem thông tin.

    Tên : Lợn rừng con

    HP : 100/100
    Cấp độ : 1
    Kỹ năng : không.

    Hắn rút từ sau lưng thanh katana gỗ, cầm chắc chắc trong tay, vung vung chém xuống vài cái mãnh liệt tiếng gió vun vút để cảm giác thuận tay hơn.

    Diệu Linh lúc này còn đang nửa bay nửa nằm trên không quanh vai hắn, tay ôm túi hạt bí cắn cắn một điểm, trước mặt hiển thị một màn hình video, vừa cắn vừa cười nghiêng ngả. Nhìn thấy hắn đang vung vung tay thử kiếm, nàng lúc này mới buông xuống bay lên trước mặt hắn, lời nói vang lên:

    “Chủ nhân, hệ thống chiến đấu của Second World là tự do hoàn toàn, tốc độ ra đòn, tốc độ di chuyển cùng hệ thống né đòn cũng là tự do người chơi thực hiện, ví dụ ngoài đời ngươi dùng thanh kiếm này vụt nhanh như nào thì trong game vụt nhanh như thế, đây là mới đầu trò chơi, thế nhưng Second World có thể cho ngươi điểm phát triển nha, càng luyện thuận lợi, sức mạnh ngươi càng lớn, nhanh nhẹn ngươi càng cao, người càng có thể ra nhanh tốc độ hơn. Và tất nhiên cũng sẽ chạy nhanh hơn nữa, dù sao sức mạnh còn đó mà.”

    Phạm Huy gật gật đầu ra hiệu đã hiểu, Diệu Linh lúc này mới an tâm hưởng thụ cắn hạt bí xem phim drama tình cảm ướt át của mình thú vui tao nhã.

    Phạm Huy nhìn nhìn chằm chằm những con lợn rừng con trước mắt, lúc này chọn một cái mục tiêu. Bước đi nhanh về phía trước, trên tay kiếm giơ lên, bổ xuống một nhát vào đầu heo rừng.

    -13

    Thương tổn hiện ra, lợn rừng bị công kích, điên cuồng phẫn hận trực tiếp nhìn chằm chằm vào trước mặt người đánh nó, nó ấm ức nghĩ, bao năm nay lão tử ở đây ăn cỏ không ai dám đánh lão tử, ngươi lại dám vuốt nanh của lão trư ta đây sao? Xem lão tử sự lợi hại đây!

    Nói thì nói, phiếm vẫn phiếm, lợn rừng điên cuồng động bốn cặp giò, cặp sừng nghiêng về phía trước phẫn hận đâm thẳng tới. Nhưng sự thật tàn khốc, lợn rừng con chỉ là lợn rừng con, mới có thân cao 50 cm… chưa cả đến bắp đùi của Phạm Huy, hắn nhẹ nhàng né sang phải một cái, tiếp đó giơ cao kiếm chém từng nhát vào người lợn rừng cao, trái một nhát phải một nhát, liên tục liên kích. Vun vút rồi lại “bốp bốp” đánh vào người lợn rừng con kêu lên thâm can liệt phế, điểm thương tổn nhảy lên liên tục.

    -8
    -13
    -17


    Rồi hiển thị +8 EXP cho Phạm Huy.

    Đến khi HP về 0, lợn rừng con trực tiếp nằm trên mặt đất, lè lưỡi tắt thở đi về với vòng tay quan âm ôm ấp…
    Trước khi biến mất, nó rơi ra một cục thịt tươi mọng sắc, nhìn rất đẹp mắt.

    Phạm Huy nhặt lên, cục thịt tự động biến mất. Trong hành trang lại nhiều một cái hình biểu thịt tươi cùng thông tin

    Tên vật phẩm : Thịt ba chỉ lợn rừng con
    Công dụng : Có thể làm nguyên liệu vật phẩm nấu ăn cấp 1.

    Gật gật đầu, đúng như RPG khác, đánh quái rơi nguyên liệu là chuyện thường tình thôi. Hắn lại tiếp tục nhìn mục tiêu con lợn rừng con khác, tiếp tục hành trình Đồ trư độc ác của hắn.


    Mãi một lúc sau hắn mới đánh xong hơn 40 con lợn rừng, thu được 320 EXP, 300G, cùng với 20 miếng thịt tươi. Hắn chép bụng nghĩ, tỷ lệ rơi đồ cũng không phải cao lắm, khó khăn a.

    Diệu Linh một bên nhìn hắn mở cuộc đại đồ sát các bé trư manh manh, nàng mới đi đến bên tai Phạm Huy, thỏ thẻ lấy một câu:

    “Chủ nhân, giờ ngươi nghĩ nhìn bảng kĩ năng, sẽ có kinh hỉ lớn à nha.”

    Phạm Huy nghe thấy tiếng ỏn ẻn bên tai, nổi da gà tránh sang một bên mấy bước mới nói

    “Tiểu Linh, ngươi có thể ít làm dạng này sao? Thật là…”

    Diệu Linh cười hì hì nhìn lấy hắn, lại làm cái động tác dụ hoặc nhân sinh, phong tình vạn chủng nói, tay cầm lấy một bên váy, hơi vén vén lên một đoạn nhỏ.

    “Thật sao, chủ nhân? Ngươi không phải rất thích sao? Sao ta cảm thấy ngươi đang hưởng thụ lấy đâu.”

    Phạm Huy cảm giác đầu mình nóng lên, một mặt ôm lấy mũi, tưởng chừng như sắp chảy máu mũi đến nơi, hình ảnh quá dễ thương, quá đi vào lòng người rồi. Trên mạng qua màn hình may ra hắn mới thấy cảnh như này.

    “Tiểu Linh, chẳng nhẽ trợ năng cũng sẽ có tính cách giống ngươi sao? Chuyên dụ hoặc người chơi?”

    Diệu Linh không vui nhìn lấy hắn, hai tay ôm lấy trước ngực, làm đồi núi nhỏ trước mặt cong lên một điểm, ngoảnh mặt sang một bên, mắt nhắm nhưng miệng tỏ vẻ giận dữ nói:

    “Hứ, ta đây là độc nhất vô nhị. Không có trợ năng nào được như ta đâu. Nhiệt tình như lửa ta đây, là không có ai có thể theo.”

    Phạm Huy áy náy ngượng ngùng cười một câu, rồi lúc này mới nghĩ động đến bảng kĩ năng.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Jul 2017
    Bài viết
    24
    Xu
    0

    Mặc định

    Võng du chi lão tử là Genji

    Chương 06 : Kĩ năng bị động - Liên kích, người chơi cấp độ 10 đầu tiên sever.


    Chương 06 : Kĩ năng bị động - Liên Kích, người chơi cấp độ 10 đầu tiên sever.

    Phạm Huy mở bảng kĩ năng lên thì đã thấy ở bảng đã có một kĩ năng đã được hiện ra.

    Kĩ năng bị động - Liên kích ( 0/100 ) - cấp độ 1

    Công dụng : có tỷ lệ 12% phát động 2 đòn đánh liên tiếp trong tích tắc.

    Cooldown ( làm lạnh ) : 2 giây.

    Phạm Huy ngạc nhiên, không biết từ lúc nào mà kĩ năng này đã được mở khóa rồi, không lẽ là lúc chăm chú đánh lợn rừng con mở ra được?

    Diệu Linh nhìn chủ nhân của mình ngạc nhiên thế, cũng ý giải thích thoáng một phát với hắn:

    “Chủ nhân, tại cái lúc ngươi chăm chú đánh liên tục thì kĩ năng đã được mở khóa rồi, ta chỉ có thể chúc mừng ngươi mở ra được kĩ năng tốt mà thôi, lắm người đánh hoài còn không ra đâu.”

    Phạm Huy nghe vậy dùng tay chống cằm vuốt vuốt cằm, một mặt đăm chiêu trong mồm lại lẩm nhẩm:

    “Hôm nay ca vận khí tốt lắm đâu, chắc chắn tí nữa phải mua vé trúng thưởng mới được.”

    Dù sao cũng đã hoàn thành nhiệm vụ, hắn cũng không cần thiết ở chỗ này. Huống chi kinh nghiệm đã đủ hắn lên cấp độ 3 về trả nhiệm vụ tiếp thôi.

    Hắn động động nghĩ cái nhìn bảng số liệu, bảng số liệu hiện ra trước mặt hắn.

    Tên nhân vật : Phạm Huy

    Đẳng cấp : 03

    EXP : 120/800

    HP : 200/200
    MP : 140/140

    Sức mạnh (STR) : 7 - 24%

    Nhanh nhẹn (AGI) : 8 - 08%

    Sức khỏe ( VIT ) : 5 - 0%

    Trí tuệ ( INT ) : 5 - 0%

    May mắn ( LUK ) : 5 - 0%


    Sức tấn công vật lý ( ATT ) : 11-24
    Sức tấn công ma pháp ( MATT ) : 0 - 0

    Tỷ lệ bạo kích ( CRIT ) : 0%

    Sát thương bạo kích ( Dmg crit ) : 0%

    Tỷ lệ xuyên giáp ( Piercing chance ) : 0%

    Phòng thủ vật lý ( Weapon DEF ) : 9
    Phòng thủ ma pháp ( Magic DEF ) : 8

    Tỷ lệ đỡ đòn ( BLOCK ) : 0%

    Tỷ lệ né đòn ( AVOID ) : 0.15%

    Thiên phú đặc biệt - Liên kích tất sát : Mỗi một lần hạ sát được đối thủ, sẽ lập tức giảm 15 giây hồi chiêu của kỹ năng và kỹ năng tiếp theo đó sẽ không tốn năng lượng ( Mana point ) và Khi gây thương tổn 10 liên kích, sẽ đánh một dấu ấn lên người đối phương, đánh vào người đối phương sẽ hồi lại cho bạn 5% máu tối đa.

    Danh hiệu : Không có.

    Kĩ năng danh hiệu : Không có.

    Huy chương : Không có.

    Phạm Huy nhìn bên cạnh những điểm cộng cơ sở của mình có tỷ lệ % liền không hiểu ra sao, mới ngoái đầu lại nhìn đang vừa nằm vừa bay xem phim Diệu Linh mới hỏi:

    “Linh nhi, cái này % bên cạnh điểm cộng cơ sở là cái gì vậy?”

    Diệu Linh nhìn cũng không nhìn lại Phạm Huy, mồm liền trực tiếp nói một mạch:

    “Cái đó à, là giống kiểu thanh kinh nghiệm của cấp độ thôi chủ nhân, phải chăm chú luyện tập thì mới có được thành quả, thế nên dẫn trước cấp độ bằng cách nhờ người khác kéo lên chưa chắc đã là một ý kiến hay đâu mà, chỉ có thể tự thân vận động đi lên thôi. Second World vốn là hệ thống cân bằng, ở trò chơi này cái gì muốn mạnh lên cũng phải tự thân vận động hết á.”
    Phạm Huy nghe như vậy cũng cảm thấy hệ thống rất cân bằng, người chăm chỉ đánh quái làm nhiệm vụ sẽ không bao giờ yếu hơn người chỉ ở đằng sau dùng tiền nện vào nhờ người kéo phụ bản, kéo cấp độ.

    Tìm hiểu thoáng cái xong xuôi, hắn liền cầm theo 20 miếng thịt tươi đi về trong thôn trả nhiệm vụ.

    Đến trước cửa hàng rèn, hắn gõ gõ cửa rồi liền mở cửa trực tiếp đi vào. Lão thợ rèn vẫn thế, vẫn hung hăng đánh rèn đồ vật, thấy lại có người mở cửa, theo thường lệ ngẩng mặt lên nhìn xem khách nhân của mình. Thấy là cái tiểu hỏa tử lúc trước nhận nhiệm vụ, hắn bỏ xuống cây búa, lau lau cái tay rồi dùng giọng nói hữu lực ồm ồm nói:

    “Nha, xong rồi sao tiểu tử?”

    Phạm Huy cười gật gật đầu, bèn lấy ra hơn 20 miếng thịt tươi đưa cho lão thợ rèn, nghĩ hiện ra bảng nhiệm vụ, hắn ấn vào nhiệm vụ rồi trực tiếp ấn trả.

    “Ding ding, nhiệm vụ Giết lợn rừng đã hoàn thành, người chơi được thưởng 200 EXP, 200G.”

    Lão thợ rèn gật gật đầu, thu lấy hơn 20 cân thịt tươi, hắn nghĩ bữa hôm nay cũng chả cần phải lo nữa rồi, thu gọn đồ đạc một hồi lúc này hắn mới nói ra:

    “Tiểu tử, đến cửa hàng tạp hóa gặp cô nương Nguyễn Dương Lan nhé, hình như cô bé gặp vấn đề gì đó đang làm khó thì phải, nãy ta thấy cô bé cứ đi đi lại lại trước cửa hàng nhìn dáng vẻ rất sốt ruột.”

    Phạm Huy nghe thấy có nhiệm vụ dâng đến tận miệng, bận bịu cảm tạ lão thợ rèn, rồi đi ra khỏi cửa hàng vũ khí. Đi ra cửa hàng, đi xuống 100 mét trước mặt là cửa hàng tạp hóa, đúng như lão thợ rèn nói, trước mặt cửa hàng có một vị thiếu nữ đầu buộc một tấm vải, quần áo mặc nhìn ra vẻ cũ cũ từ lâu một phong cách vintage cổ điển, với tà váy xuồng dài đến gần mắt cá chân, đôi tay đang chăm chăm chắp vào nhau gõ gõ nhẹ vào chiếc cằm nhỏ gọn mềm mại ấy cùng đôi lông mày nhíu nhẹ vào nhau, toát lên vẻ làm người ta thương đau đâu.

    Phạm Huy đi đến lên trước mặt cô gái ấy, Dương Lan đang vẻ suy tư bối rối, nhìn cũng không nhìn trước mặt mình đang có người, cứ cúi đầu đi đi lại lại. Thoáng cái đụng vào trước ngực Phạm Huy, Dương Lan mới hoảng hốt kêu lên “A” một cái giật mình. Phạm Huy xùy cười nhìn lấy nàng, rồi giơ tay lên phía trước chào hỏi:

    “Chào ngươi, ngươi là Dương Lan cô nương phải không?”

    Dương Lan hoàn hồn lại, cũng lấy lễ phép cúi đầu đáp một cái đáp lại:

    “Vâng, ta là. Ngươi có việc gì sao vị ca ca này?”

    Phạm Huy cũng đáp lại lời nàng, liền dẫn ra lão thợ rèn bảo hắn rằng cô đang có việc gì khó khăn cần giúp đỡ không?

    Dương Lan thở dài một hơi, mặt buồn rầu kể ra:

    “Ài, chả là mẹ ta bị bệnh nặng, Dược Y nói thiếu nguyên liệu nên chưa có làm được thuốc, mà mẹ ta cần gấp ngay nên giờ ta không biết tìm ở đâu ra bây giờ, ca ca, nếu ngươi rảnh có thể giúp ta tìm vị thuốc “Mãng Hoa” từ Mãng hoa xà được không?”

    Tiếng hệ thống lại vang lên:

    “Ding ding, người chơi được đưa ra một nhiệm vụ, xin hỏi tiếp nhận hay không?”

    Nhiệm vụ tên : Tìm vị thuốc

    Nội dung : Mẫu thân của Nguyễn Dương Lan bị bệnh nặng, đang cần gấp “Mãng Hoa” làm vị thuốc, người chơi hãy đi thu nhập lấy từ “Mãng hoa xà”.

    Yêu cầu : 0/10 Mãng Hoa

    Phần thưởng : 500 EXP, 500G và 3 tấm thẻ giám định cấp 1.

    Phạm Huy nhận lấy nhiệm vụ, miệng cũng nói theo:

    “Cô nương yên tâm, ta nhất định sẽ mang vị thuốc về nhanh nhất có thể cho cô nương.”

    Dương Lan vui mừng quá dỗi, lại cúi đầu rồi cúi đầu cảm tạ Phạm Huy đã nhận giúp đỡ của nàng. Đôi mắt to tròn trong veo ấy nhắm lại cười rạng rỡ cùng nụ cười vui vẻ trên miệng khiến ai cũng không lỡ từ chối nàng.

    Phạm Huy gật gật đầu, lúc này mới quay người bước đi về hướng Đại Sâm Lâm, vì Mãng Hoa Xà ngay vòng ngoài bên trong, rất dễ tìm kiếm bãi quái.

    Nhưng đi được vài bước, lúc này trong thôn lại náo nhiệt hẳn lên. Vì thông cáo trên toàn sever, dòng chữ màu vàng chói lọi diễn biến:

    “Chúc mừng người chơi Ngô Lệ Tâm đã đạt cấp độ 10 đầu tiên của Second World.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Jul 2017
    Bài viết
    24
    Xu
    0

    Mặc định

    Võng du chi lão tử là Genji

    Chương 07 : Thập đại thế lực

    Chương 07 : Thập đại thế lực

    Toàn bộ người chơi xôn xao lên, có người hoan hô, có người thở dài than trời trách phận, có người thì trầm mặc ngẫm nghĩ nhìn lấy cái tên Ngô Lệ Tâm. Toàn bộ Second World có rất nhiều bang hội tụ tập, từ những MMORPG trước kia, hay các nhóm nhỏ với nhau tụ thành chung một bang hội. Cứ việc bây giờ chưa có “Kiến bang lệnh” nhưng cũng không cản trở việc họ kết bè kết phái với nhau.

    Điển hình nhất bao gồm thập đại thế lực đông đảo người nhất gồm 3 hội, 3 bang và 3 phủ:

    Thiên Minh Hội
    Hắc Long Hội
    Hoa Sắc Hội
    Chiến Thần Bang
    Cửu Liên Bang
    Bần Tang Bang
    Địa Trọng Phủ
    Hoan Tâm Phủ
    Vĩnh Trường Phủ

    Nhưng cũng có một thế lực kỳ lạ, vốn không đông đảo người tham gia, nhưng được cái toàn nhân là tài, toàn thân là tật nhóm. Tên của nhóm đó là : Thiên Địa Hội.

    Cố sự kể rằng nhóm từng có 3 người huynh đệ, người anh cả là Mưu sư lật trắng thay đen, lão nhị là Xe tăng hạng nặng, tank không điểm chết, còn lão tam lại là một pháp thần điên cuồng. Dần dà họ phát triển lên thành 10 người, cả 10 người đều là tài hoa trong lĩnh vực của họ. Họ quấy cái long trời lở đất một cái trò chơi vô cùng nổi tiếng trong giới MMORPG và đông đảo chỉ kém mấy phần so với Second World nhưng cuối cùng trò chơi kia sập đổ, sự tích mới được kết thúc.

    Ngô Lệ Tâm - là một nữ tử tài hoa, sắc đẹp vô song, tài hoa cũng theo kịp sắc đẹp của nàng. Là người cầm cờ mở ra Hoa Sắc Hội - một hội chỉ thu nhận phụ nữ làm thành viên, không nhận nam giới! Nhanh hơn tất cả mọi người nàng đều đã đạt được cấp độ 10, vậy phải biết nàng có trí như nào mới nhanh được như vậy.

    Sự kiện lần này, làm còn lại các bang hội mặt mày đau rát, bị một nữ tử leo lên trước cấp độ 10 là không thể chấp nhận với họ. Tin chắc không xa sẽ có một hồi chiến tranh quy mô lớn nhằm vào Hoa Sắc Hội

    Phạm Huy dùng tay xoa xoa vuốt vuốt cái cằm ra vẻ ngẫm nghĩ, Diệu Linh ngồi bên vai hắn nói:

    “Chủ nhân, ngài bị một nữ tử vượt trước rồi kìa, cảm thấy thế nào rồi? Trời ơi, một nam tử hán bị một nữ tử thân yếu tựa cành liễu nhỏ vượt lên trước mặt, bốp bốp vài cái đau rát mặt, hahaha~”

    Diệu Linh nói xong lấy tay che miệng cười khúc khích, cảm giác như kìm nén rất lâu vậy. Phạm Huy mặt âm trầm, đuôi mắt giật giật vài cái, một cái gần nổi lên trên mặt nghĩ cô nàng này càng ngày càng không đáng tin cậy, đâu có trợ năng nào lại trướng hùng phong người diệt uy thế mình như thế chứ?

    Phạm Huy nói thật ra sự kiện này chẳng đáng chú ý đối với hắn, bởi vì bây giờ hắn mới cấp độ 3, người ta cấp độ 10. Biết là khởi đầu trò chơi ai nhanh hơn người ấy có lợi, nhưng cũng phải xem xét đến điểm lợi thế của ngành nghề của mình, đầu game chậm rì rì, giữa giai đoạn đến cuối giai đoạn mới là lúc mình phát uy. Phạm Huy tự an ủi mình như vậy, lão tử nhẫn, không tin tà 10 năm sau không treo lên đánh cả nhà mấy tên đỉnh cao kia.

    Thế là hắn tiếp tục rảo bước đi làm nhiệm vụ, tiến về khu vực Đại Sâm Lâm săn quái.

    Đi đến đã thấy Đại Sâm Lâm trước mắt, hắn mới nhẹ nhàng đi vào, bên trong khu rừng là một mảnh thiên nhiên khí tức nhẹ nhàng thoáng mát, không nói nhưng trò chơi này thiết kế rất chi tiết, đến cả mùi vị cũng chân thật như vậy. Hắn đứng nhìn khung cảnh trước mặt, rồi vừa dạo bước vừa ngắm nghía xung quanh. Bỗng ở đằng sau hắn có tiếng “xì xì” rất rợn người, hắn xoay người, thấy trước mặt một con quái thú. Nhìn lên trên tên quái thú đó ghi “Mãng Hoa Xà”, lúc này nó đã nửa người bẻ cong một đường cong gấp khúc.

    Tên : Mãng Hoa Xà

    Cấp độ : 3
    HP : 250/250
    Kỹ năng - Nanh độc ( mỗi lần tấn công trúng kẻ địch, vết cắn tiêm độc lên thân thể địch nhân, gây mất 5 máu / 1 giây )

    Phạm Huy chăm chăm nhìn nó, biết lúc này nếu mình dị động một cái, sẽ gây lên nó công kích, bởi vì nó đã vào tư thế tấn công rồi. Phạm Huy nhìn một lúc, bỗng hắn cúi người nhanh lộn nhào một cái về phía sau, Mãng Hoa Xà giật mình cũng đi theo tấn công lên, đâm vào đúng chỗ Phạm Huy vừa đứng. Phạm Huy liền vội giơ kiếm lên xông về phía trước chém một nhát thật mạnh vào thân Mãng Hoa Xà, một con số thương tổn -21 hiện lên.

    Mãng Hoa Xà bị công kích đau điếng người, cong người một cái chữ S rồi vụt đến ý định công kích vào cổ Phạm Huy, hắn hấp tấp cầm lấy cây kiếm đỡ trước mặt, Mãng Hoa Xà tấn công vào đã bị cây kiếm chặn ngang họng.

    Phạm Huy liền dùng một tay đỡ đường sống kiếm, tay kia cầm chuôi dùng sức hất ra Mãng Hoa Xà. Mãng Hoa Xà bị hất ra đập vào mặt đất, một con số thương tổn -6 hiện lên, nó hơi quơ quơ cái đầu bị choáng nhẹ một cái.
    Phạm Huy thừa thế nhân dịp địch bệnh giết địch, hai tay cầm chắc kiếm, tiến lên chém một nhát vào thân, rồi hắn liền ngửa tay lại dùng kiếm chém từ dưới lên một nhát từ bên phải sang đập vào đầu Mãng Hoa Xà, xong lại chém tiến xuống một nhát vào thân cổ chỗ 7 tấc của nó.

    Phát động liên kích, hai dòng chữ thương tổn hiện lên, -21 -19 liên tục sát nhau. Mãng Hoa Xà bị đánh quá đau đớn, vội vàng dùng đuôi ý định quật Phạm Huy, Phạm Huy đang đánh hăng say bị kình lực từ một phía đập vào người, bay sang một bên. Hắn đập xuống mặt đất, khụ khụ ho vài tiếng rồi vội vàng đứng dậy, Mãng Hoa Xà lúc này vẫn còn đau đớn bên trong, hai mắt nó đỏ hoe nhìn kẻ trước mắt đã đánh nó, nó hận kẻ này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, dù gì mình cũng là một con xà cái…

    Phạm Huy lắc lắc cái cổ, hai tay lại cầm chắc kiếm, xông lên về phía Mãng Hoa Xà. Lần này Mãng Hoa Xà cũng đi lên theo tấn công, nó cong người rồi bắn một phát nhanh về phía Phạm Huy.

    Phạm Huy liền lách người né sang bên trái, hai tay đã nhanh giơ kiếm chém một nhát xuống thân Mãng Hoa Xà, nó bị chém lại đập mạnh xuống đất, Phạm Huy liền huy động kiếm chém liên tục vào thân nó, liên kích phát động hai ba lần về sau.

    Mãng Hoa Xà ngỏm củ tỏi!

    EXP + 20

    Phạm Huy giết xong, hô hô thở một ngụm, lấy tay xoa lấy cái trán đầy mồ hôi của mình, vì lâu lắm rồi hắn mới có cảm giác lại cách cầm kiếm, trận đánh này coi như giúp hắn lấy lại được cảm giác, bởi vì trước đây cấp ba hắn đã từng tham gia câu lạc bộ Kiếm đạo của trường, luyện chăm chỉ cuối cùng cũng dành được giải nhất huyện. Bây giờ hai năm chưa cầm kiếm, cảm giác không thuận tay cho lắm, kĩ thuật cũng kém hơn trước.

    Hắn ngó ngó xung quanh, bởi vì nếu một con Mãng Hoa Xà gần đây, vì Mãng Hoa một cọng bông cũng sẽ ngay sát cạnh, bởi vì Mãng Hoa là thức ăn yêu thích của nó.
    Đúng như vậy, ngay dưới gốc cây mà con Mãng Hoa Xà lúc nãy leo lên có một cọng bông hoa rất nổi bật, màu đỏ thẫm mang theo từng đường vân đen nhìn rất kỳ dị.

    Phạm Huy vội vàng đi đến bên cạnh, dùng tay ngắt lấy, bông hoa tự động biến mất, trong hành trang của hắn lại nhiều một bông hoa hình dáng tương tự, thông tin:

    Tên vật phẩm : Mãng Hoa
    Công dụng : Dược Liệu - có thể đi làm thuốc cấp độ 1.

    Hắn vội vàng thu dọn chỉnh đốn trang phục của mình, rồi tìm con Mãng Hoa Xà kế tiếp…

    Đánh giết mê say, từng con rồi lại từng con Mãng Hoa Xà chết trên tay hắn, càng đánh càng hăng, Phạm Huy đã tìm đủ 10 bông Mãng Hoa nhưng hắn không nghĩ về trả nhiệm vụ bây giờ, hắn định ở lại cày một thoáng cấp độ của mình cùng điểm cơ sở.

    Thoáng cái một tiếng trôi qua, hắn đã đánh giết tổng cộng 24 con Mãng Hoa Xà, kinh nghiệm + 480, cùng với hơn 500G.

    Lúc này hắn đang đi cẩn thận từng bước một, vì đánh giết nhiều, hắn cũng quen dần tập tính của bọn quái này, toàn kiểu treo cây lơ lửng rồi úp sọt, kiểu đánh rất khắm.

    Đúng lúc này, hắn vừa đi một bước, một tiếng “xì xì” nghe thanh âm hơi khác lạ, hơi lớn một điểm, lại hơi trọng khí một điểm, hắn mới chậm chậm quay người lại.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Jul 2017
    Bài viết
    24
    Xu
    0

    Mặc định

    Võng du chi lão tử là Genji

    Chương 08 : Mãng Hoa Xà Vương ( Tinh Anh )

    Chương 08 : Mãng Hoa Xà Vương ( Tinh Anh )

    Phạm Huy quay dần người lại đằng sau, nhìn trước mặt là một sinh vật vô cùng khủng bố. Hai bên mang nó xòe ra những cái mang nhọn nhìn vô cùng dữ tợn, bên trên thân điểm lốm đốm những hình tròn cùng hình bầu dục màu trắng viền đen cùng với cái thân dài khoảng chừng 5 mét, cặp răng nanh dài gấp đôi bình thường nhìn qua vô cùng sắc bén cùng với đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Phạm Huy, lưỡi nó cứ phun ra tạo nên những âm thành “xì xì” vô cùng kì dị.

    Phạm Huy lúc này đứng im hai tay cầm kiếm chuyển vào tư thế phòng thủ, hắn lúc này thực sợ. Điểm kích nhìn thông tin quái thú trước mắt, chỉ số vô cùng cao áp hắn mấy con phố liền.

    Mãng Hoa Xà Vương ( Con Đực ) ( Tinh Anh )

    Cấp độ : 5
    HP : 2000/2000
    Kỹ năng : - Nanh độc ( Gây sát thương độc mất 5 máu / giây )
    - Bóp nghẹt ( Dùng đuôi cuốn chặt lấy đối thủ, gây bóp nghẹt với lực sát thương vô cùng lớn )
    - Chớp nhoáng ( Dùng lực co lại thân, bắn ra với vận tốc cực nhanh, gây bất ngờ cho địch nhân )

    Phạm Huy lúc này biết mình chơi đùa vố lớn rồi, vận khí hôm nay có lẽ còn kéo dài rằng dặc, cái gì cũng đổ hết vào người hắn, đúng là không còn ai? Lão tử bây giờ hỏi còn có ai? Hắn chậm chạp di động từng bước sang phải, kiếm vẫn giữ tư thế thủ, chuẩn bị bất cứ tình huống nào diễn ra.

    Mãng Hoa Xà Vương bây giờ nhìn con mồi của mình di động, nó bắt đầu co lại toàn thân, nhìn từng khúc dồn co lại như nén hơi khí, rung rung theo một nhịp điệu nhất định. Phạm Huy tập trung nhìn hành động của nó, biết nó sắp tấn công, hắn đành cố giữ tinh thần của mình lên cao nhất, nhìn lại chỉ số của hắn lúc này.

    Tên nhân vật : Phạm Huy

    Đẳng cấp : 04

    EXP : 0/1400

    HP : 340/340
    MP : 170/170

    Sức mạnh (STR) : 10 - 12%

    Nhanh nhẹn (AGI) : 12 - 08%

    Sức khỏe ( VIT ) : 7 - 2%

    Trí tuệ ( INT ) : 5 - 0%

    May mắn ( LUK ) : 5 - 0%


    Sức tấn công vật lý ( ATT ) : 18 - 40
    Sức tấn công ma pháp ( MATT ) : 0 - 0

    Tỷ lệ bạo kích ( CRIT ) : 0%

    Sát thương bạo kích ( Dmg crit ) : 0%

    Tỷ lệ xuyên giáp ( Piercing chance ) : 0%

    Phòng thủ vật lý ( Weapon DEF ) : 13
    Phòng thủ ma pháp ( Magic DEF ) : 12

    Tỷ lệ đỡ đòn ( BLOCK ) : 0%

    Tỷ lệ né đòn ( AVOID ) : 0.35%

    Thiên phú đặc biệt - Liên kích tất sát : Mỗi một lần hạ sát được đối thủ, sẽ lập tức giảm 15 giây hồi chiêu của kỹ năng và kỹ năng tiếp theo đó sẽ không tốn năng lượng ( Mana point ) và Khi gây thương tổn 10 liên kích, sẽ đánh một dấu ấn lên người đối phương, đánh vào người đối phương sẽ hồi lại cho bạn 5% máu tối đa.

    Danh hiệu : Không có.

    Kĩ năng danh hiệu : Không có.

    Huy chương : Không có.

    Đến bên bảng kĩ năng nhìn sang, lúc này kĩ năng bị động - liên kích mới có 37/100 điểm thuần thục.

    Phạm Huy nhìn chỉ số, tăng lên khá nhiều, lúc này mới an tâm một phần xuống, nhưng tình cảnh của hắn lúc này khá nguy hiểm, không biết bất cứ lúc nào sẽ phát sinh ra chuyện gì, phải nghĩ kế sách.

    Mà Mãng Hoa Xà Vương thì không cho hắn cơ hội này, nó “xì” ra một tiếng rồi bắn cả người ra nhanh như một mũi lao mạnh mẽ. Phạm Huy mắt co rụt lại, vội vàng lăn sang một bên né tránh. Mãng Hoa Xà Vương đâm vào trong đất, hơi mê mang quơ quơ đầu, Phạm Huy trực tiếp dùng đấu sách lúc trước, bước nhanh gọn lên cầm thanh kiếm gỗ của mình vụt mạnh một phát vào thân của con quái thú.
    Rồi hắn thừa cơ lại nhanh vòng lại kiếm vụt thêm mấy phát nữa, liên kích ngược lại số may phát động hai lần, con số thương tổn nhảy lên liên tục

    -26
    -30
    -24
    -40
    -14
    -34
    -31
    -28

    Mãng Hoa Xà Vương - HP : 1773/2000

    Nó đau đớn rú lên một tiếng, cái đuôi nhanh như chớp quật vào người Phạm Huy, Phạm Huy kịp phản ứng, vội vàng lấy kiếm đỡ sang một bên, tay đỡ sống kiếm rồi bay ngược ra. Phạm Huy đập mạnh xuống đất lăn mấy nhát, hắn vội vàng đứng dậy. Ho khụ khụ mấy phát, máu từ miệng chảy ra, vội vàng nhìn HP của mình chỉ còn 300/340, đòn đánh lúc nãy 40 máu của hắn.

    Mãng Hoa Xà Vương mắt đỏ ngầu đầy cừu hận, tiếp tục cong người rồi bắn về phía Phạm Huy, hắn vội vàng né sang một bên, chưa kịp làm gì, lại một cái đuôi từ bên cạnh bay sang, hắn buộc phải bỏ công kích thân rắn chuyển sang bẻ người ra đằng sau, cái đuôi vút cái qua ngay trước mặt, hắn liền lấy đà lộn nhào cái ra đằng sau.

    Vừa tiếp đất, hắn liền bước nhanh ra mấy bước, dùng thân kiếm bổ vào đầu Mãng Hoa Xà Vương,
    Mãng Hoa Xà Vương cố gắng giãy dụa né tránh nhưng vẫn dính mấy đòn vào người. Phạm Huy khi công kích đủ hơn 10 phát, hắn thấy trên người con boss ở chỗ thân gần đầu có một dấu ấn màu đỏ nhìn vô cùng kì dị hình con rồng cuộn tròn xoay quanh, ở giữa là một viên thái cực xoay động in trên đó. Hắn vội vàng công kích vào cái ấn đó.

    Vút “bộp” một tiếng, một con số màu xanh lá cây +17 nhảy trên đầu hắn, HP hắn từ 300 lên 317/340.
    Đồng thời thương tổn nhảy lên từ con Mãng Hoa Xà Vương nhìn cũng choáng ngợp. -80!

    Mãng Hoa Xà Vương ré lên một tiếng đau đớn, nó co co quăng đuôi loạn xạ, Phạm Huy vội vàng né ra một bên, đồng thời hắn cũng không tin được thương tổn đó là hắn đánh ra.

    Diệu Linh lúc này mới nhú cái đầu từ trong vạt áo chỗ ngực hắn, nhẹ nhàng giải thích với hắn.

    “Đó là công dụng ẩn của thiên phú Liên Kích Tất Sát, cái ấn đó hiện lên ngay chỗ điểm yếu của địch nhân. Chỉ cần đánh đúng chỗ đó là có thể gây sát thương chí mạng. Đừng ngạc nhiên, thiên phú loại truyền thuyết thì công dụng cũng phải nghịch thiên chứ chủ nhân.”

    Phạm Huy gật gật đầu, Diệu Linh giải thích xong với hắn, cũng trốn vào bên trong ngực hắn, dù sao nàng lại rất thích nơi này, cảm giác rất ấm áp an tâm, nàng quyết định từ nay về sau đây sẽ là nơi ngủ của nàng. Còn chủ quyền đánh dấu lãnh thổ sau này lại làm vậy, lúc này chủ nhân của nàng còn đang bận bịu đâu!

    Phạm Huy nhìn trước mặt bạo tẩu Mãng Hoa Xà Vương, tay định cầm kiếm lao vào chém nó mấy nhát nữa thì cái đuôi nó bỗng rất linh hoạt, luồn lách đi sang một bên hắn nhanh như chớp, đầu đuôi uốn thanh hình móc câu.

    Phạm Huy biết đây nhất định là nó định bắt rồi bóp nghẹt mình, không thể để nó như ý. Hắn bèn dùng lực nhảy lên một cái, còn một tay cầm kiếm vội dùng sức vẩy đánh vào cái đuôi, khiến đuôi Mãng Hoa Xà Vương bật ra. Làm xong một loạt động tác, hắn tiếp đất lăn một cái, rồi bật nhanh tốc độ, đi vào trước mặt Mãng Hoa Xà Vương, rồi bổ kiếm liên tục. Điên cuồng đánh, điên cuồng chém, hắn lúc này cũng bạo tẩu, vào trạng thái tinh thần vô cùng thoải mái, cảm giác như được phát tiết.

    Tiếng bốp bốp liên tục hòa cùng tiếng kêu thảm thiết của Mãng Hoa Xà Vương. Nó cố gắng dùng đuôi móc vào người Phạm Huy nhưng đều không thành công.

    Cuối cùng, khi HP của Mãng Hoa Xà Vương về 0. Nó kêu ré lên một tiếng thảm thiết cực to, tần số db cũng đủ khiến Phạm Huy vội dùng tay che lấy đôi tai mình. Thật sự là nghiệt súc! Đến chết vẫn còn định hãm hại ta thành người điếc.

    Hình như hắn quên đây là game rồi thì phải…!

    Khi thi xác Mãng Hoa Xà Vương biến mất, để lại trên mặt đất ba món đồ, bốn bình dược, ba bình màu đỏ, một bình màu xanh quen thuộc. Hắn thu nhập hết rồi vội vàng rời khỏi nơi đây.

    Hắn biết tiếng kêu trước lúc chết của nó là một tiếng cảnh báo cùng thông báo cho đồng bạn nó.
    Tốt nhất là lượn khỏi đây gấp!

    Phạm Huy vội vàng chạy như bay ra khỏi Đại Sâm Lâm, đến cách một khoảng cách nhất định an toàn hắn mới dừng lại thở dốc. Rồi bình ổn dùng đôi tay chỉnh lại toàn bộ trang phục của mình, phủi phủi những bụi đất bên trên thân thể.

    Rồi hắn mới chọn phương hướng đi về lại thôn, giao trả nhiệm vụ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Jul 2017
    Bài viết
    24
    Xu
    0

    Mặc định

    Võng du chi lão tử là Genji

    Chương 09 : Nhiệm vụ tiếp theo, Thiết Diện Quỷ Mặt Nạ!

    Chương 09 : Nhiệm vụ tiếp theo, Thiết diện quỷ mặt nạ!

    Quay trở lại đến trong tân thủ thôn, Phạm Huy liền tìm đến ngay cửa hàng tạp hóa tìm Dương Lan trả nhiệm vụ, nhìn thấy lúc này Dương Lan đứng trước cửa hàng, hai tay chắp chắp trước ngực, đi đi lại lại dáng vẻ vẫn cứ như vậy hỗn loạn sốt ruột. Phạm Huy liền tiến đến.

    Dương Lan thật sự sốt ruột vì bệnh tình của em, chờ mãi vị thuốc cuối cùng vẫn chưa có, bỗng nàng nhìn thấy một người tiến đến gần mình, là Phạm Huy, nàng vội vàng buông hai tay đi đến trước mặt Phạm Huy, cúi đầu chào một cái rồi vội hỏi luôn:

    “A ca ca, ngươi mang tìm đủ 10 bông Mãng Hoa rồi sao?”

    Phạm Huy cười cười, đưa ra trước mặt nàng 10 bông Mãng Hoa, Dương Lan nhìn thấy đúng thật 10 bông kì dị màu đỏ huyết cùng những đường vân đen liền biết đây là Mãng Hoa rồi, nàng vội vàng cầm lấy rồi cúi đầu hai ba cái liên tiếp để cảm tạ Phạm Huy.

    “Cảm ơn ca ca, ngươi thật tốt, nhanh như vậy liền mang đến. Quên trước đó chưa hỏi tên ngươi, ngươi tên là gì vậy ca ca?”

    Phạm Huy cũng đi theo trả lời nàng: “ Ta tên Phạm Huy.”


    Lúc này tiếng hệ thống vang lên : “Ding ding, chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ - Tìm vị thuốc, thưởng 500 EXP, 500G cùng 3 tấm thẻ giám định cấp 1.”

    Dương Lan gật gật đầu tỏ ý đã biết, nàng nói với Phạm Huy bảo hắn chờ nàng ở đây một chút, nàng đi đưa dược liệu cho Y Dược tiên sinh, chốc nữa sẽ về.

    Phạm Huy cũng vẫy vẫy tay một cái ý bảo không cần để ý, cứ đi đưa thuốc đi bây giờ tính mệnh mẹ nàng quan trọng hơn. Dương Lan đi được một lúc, lúc sau quay lại dẫn theo một vị lão tiên sinh ăn mặc nho nhã, khuôn mặt rau ria mép, bên dưới lại có chòm râu quặp lên, nhìn tướng mạo cũng rất tốt ôn hậu hài hoa vì hai cặp mắt sáng thần lên.

    Hai người đi rất vội vàng đến cửa hàng tạp hóa, Dương Lan bèn giới thiệu Phạm Huy cho vị Y Dược trước mắt, lão thầy thuốc vội gật gật đầu chào hỏi hắn một cái rồi đi vào trong tiệm tạp hóa, Dương Lan áy náy cười với hắn một cái giải thích vì Y Dược Lão đang vội vàng vào bốc thuốc cho mẹ nàng nên mới như vậy, bình thường đều rất cởi mở niềm nở nói chuyện, tuyệt không như thế.

    Nàng mới Phạm Huy vào trong cửa hàng ngồi đợi, Phạm Huy theo chân nàng bước vào trong tiệm tạp hóa, rồi Dương Lan bảo hắn ngồi ở một cái ghế tựa chờ một lúc, nàng đi châm trà cho Phạm Huy, rồi ngồi ở một bên ghế khác, hai người cứ vậy tâm sự nói qua nói lại với nhau.

    Thời gian chầm chậm trôi quá, Thầy Y Dược lúc này mới từ bên trong nhà đi ra tiệm, đầu đầy mồ hôi liền lấy vạt tay áo lau thấm thấm vài cái. Dương Lan sốt ruột đứng từ ghế lên, tiến đến hỏi:

    “Y dược lão, mẹ ta nàng tốt rồi chứ? Thuốc có hiệu quả không?”

    Y Dược Lão vội vàng giơ tay vỗ vỗ vai nàng giúp nàng bình tĩnh rồi mới nói : “ Lúc này lão mẫu không sao rồi, tiếp đó cần phải ngày hai lần uống thuốc sáng và tối khuya, vài thang là tốt người lên ngay.”

    Đúng lúc này, bên ngoài cửa có tiếng bước chân vội vàng đi vào, Dương Lan, Phạm Huy cũng Y Dược Lão nhìn ra ngoài cửa thì thấy một tráng hán, tóc kiểu ngắn ngủi, diện mạo cương nghị, khiêng một con lợn rừng ở sau vai. Dương Lan vội vàng tiến đến nói:

    “Cha, mẫu thân không sao rồi, vị thuốc tìm được rồi!”

    Cha của Dương Lan tên Nguyễn Thiết Sơn, hắn lúc này vội vàng bỏ một con lợn rừng ở một bên, rồi vội hỏi:

    “Thật? Mẹ ngươi không sao rồi? Nàng là lúc nào được rồi hả?”

    Dương Lan vội vàng chỉ Phạm Huy, bảo hắn là người giúp gia đình ta tìm vị thuốc, Thiết Sơn thấy người trẻ tuổi trước mắt liền đi đến trước mặt Phạm Huy, cho hắn một cái gấu ôm vào người, tay vỗ vỗ, mồm liên tục nói: “Vị tiểu huynh đệ này, thật sự cảm ơn ngươi! Vô cùng cảm tạ!”

    Phạm Huy bị Thiết sơn lão cha cho cái gấu ôm đột ngột, hắn cảm giác như bị Mãng Hoa Xà dùng bóp nghẹt vào người vậy, vội vàng nói: “Dạ dạ, không có gì đâu, việc nhỏ một cái mà thôi. Thiết Sơn thúc, ngài lão có thể buông tay được không, ta sắp không thở nổi rồi!!”

    Thiết Sơn lúc này mới lúng túng buông thả tay ra, Phạm Huy thở phào lấy một hơi. Thiết Sơn chào hỏi bọn họ trong phòng mấy câu liền vội vàng đi vào trong nhà xem vợ mình, chỉ còn Dương Lan cùng Y Dược Lão bồi tiếp Phạm Huy.

    Phạm Huy ngó hệ thống đồng hồ, thấy cũng trôi qua hơn 1 tiếng rồi, liền đứng dậy chào hỏi mọi người là mình có việc cần phải rời đi trước. Dương Lan thấy Phạm Huy dáng vẻ như bận rộn cũng liền không giữ lại hắn, chào hỏi cảm tạ mấy câu liền cũng đi vào trong nhà.

    Phạm Huy vừa đi ra ngoài cửa tiệm tạp hóa, bên cạnh đã vang lên một câu:

    “Người trẻ tuổi, dừng lại đã.”

    Phạm Huy ngoảnh đầu lại thấy Y Dược Lão cũng theo sau hắn bước ra tiệm tạp hóa, liền dừng lại hỏi một câu:

    “Y Dược Lão, ngài có việc gì sao?”

    Y Dược Lão đi đến bên cạnh hắn, đối mặt hỏi thăm một câu rồi chợt làm một cái lễ cúi người nói: “Ngươi tìm thấy Mãng Hoa chắc hẳn đã biết khu vực của Mãng Hoa Xà, ta có một việc thật sự cần ngươi giúp đỡ một cái, ngươi có thể giúp ta được không?”

    Phạm Huy thế nào chịu nổi cái lễ này của Y Dược Lão, hắn vội vàng đỡ Y Dược Lão thẳng người dậy, rồi nói:

    “Ngài cần gì thế chứ, chỉ cần không phải việc quá khó khăn, ta liền có thể giúp đỡ ngài.”

    Y Dược Lão nghe hắn đáp ứng mình liền nói ra luôn không giữ lời: “Chẳng là ta bảo con trai ta vào lãnh địa của Mãng Hoa Xà tìm giúp ta mấy việc thuốc, hắn từ nhỏ học võ nên sức tự vệ không lo, ta mới yên tâm để hắn đi. Nhưng ai ngờ, đã mấy tháng rồi, hắn đi xong về sau liền bật âm vô tín. Ta chi tiền tìm mấy đội người sưu tầm tung tích hắn cũng không thấy gì. Nhưng sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Ta vẫn luôn trong lòng không yên, ở nhà mẹ hắn cũng lo lắng phát bệnh. Lần này thấy ngươi còn trẻ mà có thể xâm nhập vào lãnh địa Mãng Hoa Xà còn đi ra ta liền muốn nhờ ngươi vô đó tìm người. Tìm tới, nếu hắn đã chết, mong ngươi mang thi thể hắn về ta có thể an táng hắn…”

    Nói ra đến câu này, Y Dược Lão trên mắt liền nhợp nhòa lệ rơi, hắn lúc này lo lắng con trai mình đến mấy tháng nay cơm không ăn ngủ cũng không yên, lòng vẫn luôn bồi hồi mong chờ con trai hắn sẽ trở về với hắn cùng mẹ hắn.

    Tiếng hệ thống nữ lúc này lại vang lên một cái: “Ding ding, người chơi đã nhận được một ủy thác Ẩn tàng nhiệm vụ - Tìm con trai của Y Dược Lão! , xin hỏi có tiếp nhận hay không?”

    Phạm Huy nghe đến chuyện cảm động đến tâm can như vậy cũng liền tiếp nhận nhiệm vụ này không do dự. Hắn cầm tay Y Dược Lão vỗ vỗ mu bàn tay hắn vài cái rồi nói:

    “Y Dược Lão tiên sinh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ mang con trai về đến nhà.”

    Y Dược Lão nghe hắn nhận ủy thác của mình, cũng cảm động cảm tạ hắn mấy câu. Phạm Huy liền chào hỏi hắn rồi quay đầu bước đi ra tân thủ thôn.

    Bước đi được mấy mét, hắn mới nhớ ra trong hàng trang của mình còn ba món đồ, chưa kịp xem xét là gì đây, lúc đấy vội qua quơ vội vào người rồi chạy mất hút còn đâu thời gian xem nữa.

    Hắn bật hành trang lên, lúc này trong hành trang hắn có 6 món đồ từ nhiệm vụ và giết Mãng Hoa Xà Vương, kèm theo là 1000 điểm EXP và 1200G, theo thứ tự item là :

    “ Trang Bị - Mãng Xà Giáp ( ??? )
    Yêu cầu cấp độ : 3
    Phòng thủ : 10
    Công dụng : ???”

    “ Trang Bị - Thiết diện quỷ mặt nạ ( Tử )
    Yêu cầu cấp độ : 0
    Phòng thủ : 0
    Nhanh nhẹn : +4
    May mắn : +3
    Tốc độ đánh : +10%
    Tốc độ di chuyển : +5%
    Công dụng : - Đeo lên trên mặt, có thể ẩn tàng tên, đồng thời cũng sẽ thay đổi luôn thông tin cá nhân, khiến kẻ địch hơn hắn trong vòng 10 cấp không thể dò xét.”

    “ Đồ dùng - Tâm Mãng Hoa ( Lam )
    Yêu cầu cấp độ : 0
    Công dụng : Phục dụng ăn trực tiếp gây huyết khí nồng độ tăng cao, tăng thêm cho người sử dụng +2 điểm sức khỏe vĩnh viễn.”

    “Bình thuốc - Đỏ ( Sơ cấp )”
    Công dụng : Phục dùng có thể trong vòng 10 giây hồi 80 máu.”

    “Bình thuốc - Lam ( Sơ cấp )”
    Công dụng : Phục dùng có thể trong vòng 10 giây hồi 50 năng lượng.”

    “Thẻ giám định - Cấp 1
    Công dụng : Phục dùng có thể giám định công dụng trang bị chưa biết từ cấp 10 trở xuống.”

    Hắn nhìn ngắm một lúc sau, cảm thán một câu lại là vận khí xung thiên. Diệu Linh cũng tò mò nhìn lấy hành trang của hắn rồi òa lên một tiếng:

    “Quào, chủ nhân, 1 lam sắc cùng 1 tử sắc, vận khí của ngươi hôm nay rất tốt nha! Đồ đạc trang bị chia làm Hoàng, Hồng, Tử, Lam, Lục, Bạch sắc. Ta nói cho ngươi nghe một tin đồn là tỉ lệ rớt đồ trong trò chơi kém cỏi ít ỏi đến gây người người tức giận tức điên đây. Vậy mà ngươi đã có 1 lam cùng 1 tử rồi. Thế này sẽ gây người người nhổ nước bọt chết ngươi nha!”

    Phạm Huy nghe vậy vô lực nuốt nước bọt một tiếng, người người nhổ nước bọt? một cái tân thủ thôn chắc đủ dìm hắn bơi trong nước luôn chứ còn gì, cả sever thì chắc đủ dìm thành phố mất… Không được phải giấu kĩ, trân tàng không lộ trước mắt người là một đạo lí vô cùng đúng đắn từ đời cha ông đã bảo rồi, sẽ không sai!

    Hắn lúc này quay lại hành trang của mình, ý điểm sử dụng Thẻ giám định - cấp 1 vào Mãng Xà Giáp. Từ 3 tấm giảm xuống còn 2, Mãng Xà Giáp lóe sáng lên cái rồi từ không có màu sắc xung quanh, dần dần hiện lên một màu lam chói lòa mù mắt.

    “Trang bị - Mãng Xà Giáp ( Lam )
    Yêu cầu cấp độ : 3
    Phòng thủ : 12
    Sức khỏe : +3
    Nhanh nhẹn : +2
    Tỉ lệ đỡ đòn : +5%
    Công dụng : Giúp khi trúng công kích, có 10% loại bỏ 50 sát thương.”

    Quào, lại một bộ phòng thủ nữa, Phạm Huy cười haha rồi điểm kích mặc vào, trên thân hắn biến hóa từ một bộ giáp vải thành một bộ giáp da màu lam sắc, bên trên điểm điểm những hình tròn có viền đen nhìn vô cùng kì dị giống như da Mãng Hoa Xà vậy. Nhưng nhìn sang bên tay mình một cây kiếm gỗ, hắn liền cảm thấy nhụt chí, lúc này kiếm gỗ độ bền còn có 64%... Sắp gãy lìa rồi!

    Nhìn lại túi tiền của mình, tổng cộng từ lúc chơi đến giờ đã có 3300G, một số tiền nhỏ, hắn nghĩ nghĩ muốn đổi một cây vũ khí nên liền lại quay đầu tiếp đi về hướng tiệm vũ khí đi tới.

    P/s : Đệ tác cảm ơn vô cùng mọi người đã ủng hộ đệ, gần đến chương thứ 10 rồi, yeah :3

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    thanaret25,
Trang 2 của 4 Đầu tiênĐầu tiên 1234 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status