Đau thương trắc trở khiến người thở dài
Kiếp phù sinh sao mãi bám đu
Đời người trong trẻo hơn vẩn đục
Ấy vậy ta lại trọn vẩn đục
Nếu không vẩn đục sẽ bị đào thải a.
Đau thương trắc trở khiến người thở dài
Kiếp phù sinh sao mãi bám đu
Đời người trong trẻo hơn vẩn đục
Ấy vậy ta lại trọn vẩn đục
Nếu không vẩn đục sẽ bị đào thải a.
Thích hay không thích ta đâu cần
bởi vì tâm hồn ta vốn cô đơn.
Làm bạn với trăng và gió
Cho nỗi buồn bớt tiêu tan.
Chốn cũ người đi không trở lại
Tiêu điều thân xác đã xác xơ
nhìn vào đời ta , ta ngẫm lại
Tâm ta ở đâu đâu , có ở đây đâu.
Gò bó làm chi ta mệt mỏi
Gió lớn thổi to ta kiệt sức
Buông mình đưa đẩy theo trường lực
Tâm hồn không sợ hãi cũng chẳng buông tay.
Cô đơn cô độc xuất cuộc đời
Nhìn vào vạn vật ta hờn trách
Cái gì cũng có đôi có cặp
Mình ta mình ta với cô đơn.
Chợt lặng im ta nhìn lại
tâm ta ở đây với ta đây.
Mang tâm theo gió bay
Sương mù giăng khắp chốn
người đời nghĩ ta cô quạnh
Nhưng ta cô thân chứ đâu phải tâm.
Tâm ta cùng ta đi khắp nơi
Vượt thác lũ đến mọi miền
phá xiềng xích đi du ngoạn
Cảnh đời đẹp khắp mọi miền ta đi.
Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)