TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 3 123 CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 14

Chủ đề: [Hiện đại] BẠN GÁI TÔI LÀ MỸ NHÂN NGƯ

  1. #1
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Đang ở
    Huế
    Bài viết
    248
    Xu
    0

    Icon12 [Hiện đại] BẠN GÁI TÔI LÀ MỸ NHÂN NGƯ

    BẠN GÁI TÔI LÀ MỸ NHÂN NGƯ



    Tác giả: Dạ Văn Sơn
    Editor: Renly ≧^◡^≦

    Số chương: 488
    Anna đứng trước mặt Lâm Tử Phong, dùng ngón tay khẽ niết đôi môi đỏ tươi của mình, miệng phát ra một câu tiếng Nhật bản xứ không thể nào tiêu chuẩn hơn.

    Lâm Tử Phong nghe thấy lời cô nói thì hoàn toàn đờ đẫn, cô là muốn cùng tôi diễn? Nếu cô vào vai thỏ sắc lang thì tôi đây chẳng phải là ...?

    Con bà nó!!!

    Nguồn convert: http://truyencv.com/ta-ban-gai-la-mot-my-nhan-ngu/
    Nguồn gốc: http://www.biqugezw.com/20_20401/
    ≥^.^≤ Mình edit rất cùi mới vào nghề nên đang tập tành làm thôi có sai sót mong thứ lỗi cho v_v
    Lần sửa cuối bởi hồly_đángyêu_2210, ngày 06-11-2017 lúc 12:21.
    ---QC---


  2. #2
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Đang ở
    Huế
    Bài viết
    248
    Xu
    0

    Icon12 Chương 1: Nhặt được một đại mỹ nữ

    Chương 1: Nhặt được một đại mỹ nữ


    Ánh trăng, bờ cát, một thành phố ven biển phồn hoa.

    Lâm Tử Phong một mình đi trên bờ cát, tâm tình buồn bực, trong đầu không ngừng lặp lại một màn ban nãy.

    ”Cái gì? Cậu muốn tôi làm bạn nhảy của cậu?” Một khuôn mặt trái xoan tràn đầy kinh ngạc, Diêu Mộng Kỳ cô được gọi là đệ nhất hoa hậu giảng đường, thật không ngờ rằng trước mặt nữ thần cậu ta có động tác lớn như thế. ”Nhưng, nhưng tôi đã có bạn nhảy rồi.” Diêu Mộng Kỳ uyển chuyển từ chối nói.

    Lâm Tử Phong nhất thời cảm thấy như một thùng nước đá từ trên đầu giội xuống, lạnh lẽo thấu xương, duy trì chờ mong vài ngày thoáng cái đã biến mất, trên thực tế anh sớm đã nghe ngóng, hoa hậu giảng đường Diêu Mộng Kỳ trước mắt chưa có đồng ý lời mời của bất luận ai cả.

    Lâm Tử Phong không nói hai lời xoay người rời đi, phía sau truyền đến tiếng cười nhạo của chị em của hoa hậu giảng đường không chút che dấu thanh âm nào: “Chỉ bằng cậu ta cũng muốn theo đuổi Kỳ Kỳ của chúng ta cùng đi nhảy? Thật sự là tức cười đến chết rồi, ha ha.. .”

    ”Ngay cả, đội trưởng đội bóng rổ, Đông Sơn thiếu gia mời, Kỳ Kỳ chúng ta cũng còn đang suy nghĩ có hay không đáp ứng, cậu ta muốn cái gì vậy hả.”

    ”Câu nói kia nói làm sao ấy nhỉ? Cóc mà đòi ăn thịt... Thiên - nga!”

    ”Ha ha, ha ha...”

    ”Các cậu nói nhỏ một chút, lỡ cậu ta nghe thấy được...”

    Lâm Tử Phong căn bản chưa đi xa, tự nhiên những lời kia đều nghe lọt vào tai.

    Thực ra trước đây anh tự nhận có kế hoạch hoàn hảo, đầu tiên, bất động thanh sắc mời Diêu Mộng Kỳ làm bạn nhảy của mình, chờ cô ấy đáp ứng xong, ở bên trong vũ hội tràn đầy không khí lãng mạn, cùng với các bạn học phía dưới chứng kiến, hướng về phía Diêu Mộng Kỳ thổ lộ tình cảm.

    Như vậy cô ấy chắc chắn không cách nào từ chối được, vì vậy Diêu Mộng Kỳ liền thuận lý thành chương trở thành bạn gái của mình rồi, trên TV không phải đều diễn như vậy sao?

    Nhưng không nghĩ tới là, Lâm Tử Phong còn chưa có thực hiện được bước đầu tiên, cũng đã tuyên bố thất bại. Anh thuận tay nhặt lên cái vỏ sò trên bờ cát, hướng ra xa ném đi giống như phát tiết, mắt thấy vỏ sò tại 10m ở chỗ đó BA~ một tiếng rơi vào trong nước.

    Bùm một chút, ở chỗ mặt biển bỗng nhiên xuất hiện một cái bọt nước khổng lồ bắn tung tóe, mà một cái vỏ sò nho nhỏ hoàn toàn không có khả năng ném ra được như vậy!

    Đột nhiên ánh mắt Lâm Tử Phong sáng ngời, sau khi bọt nước biến mất, anh thấy được một ngấn nước kéo dài rất nhanh hướng về phía bên phải đằng trước, ở trên mặt biển vẽ ra một độ cong uốn lượn hướng gần tới bờ.

    ”Bà mẹ nó, trong nước còn có người trốn?” Trên mặt Lâm Tử Phong xuất hiện một nụ cười xấu xa. Ở chỗ bãi cát này trôi qua không có bị mở rộng, tuy nhiên phóng mắt nhìn lại cách đó không xa là đèn đuốc sáng trưng phố xá náo nhiệt, nhưng ở đây ánh trăng u ám ít ai lui tới, là một một nơi rất thích hợp để hẹn hò.

    Bởi vậy, ở gần đây thường xuất hiện những tình nhân sẽ tới nơi này làm chút ít chuyện tình lén lút, cũng vì vậy trên bờ cát đã tạo ra một số lượng rác rưởi, mà không phải bình nước suối, mà là các loại nhãn hiệu đủ loại cỡ áo mưa!

    Lâm Tử Phong thường xuyên đến bãi cát giải sầu, gặp được qua không ít cảnh tượng ướt át, nhưng đêm nay ở dưới nước như vậy có thể làm chuyện này quả nhiên sáng tạo, thật có thể nói là mở rộng tầm mắt.

    Lâm Tử Phong không khách khí đi theo hướng ngấn nước di chuyển đến, anh rất muốn nhìn một chút rốt cuộc là cao nhân nào có tài nghệ cao siêu như vậy.

    Hơn nữa, bản thân mình còn chưathổ lộ đã bị thất tình, đối với cao nhân có khuôn mặt dễ nhìn đang ân ái anh cũng không coi vào đâu, quả đúng là trời không tha cho. Hôm nay đụng tới mình, chỉ có thể coi là bọn họ không may!

    Dễ nhận thấy rằng đôi cẩu nam nữ kia có kỹ năng bơi dưới nước rất tốt, bơi khoảng 10m cũng không có thấy bọn họ ngẩng đầu hít thở không khí. Có lẽ, bọn họ đã phát hiện ra ý đồ của Lâm Tử Phong, đột nhiên cái ngấn nước đột nhiên tăng tốc độ, chuyển động bên cạnh một mỏm núi đá phía sau bờ.

    ”Còn muốn chạy?” Lâm Tử Phong mở ra điện thoại, bấm cái nút thu video, bước chân rất nhanh đi hướng mỏm núi đá phía trước, trong nội tâm tính toán, nếu đem cái đoạn video phát lên diễn đàn trường học, ngày mai khẳng định sẽ nổi nhất trung học!

    Quả nhiên, ở phía sau mỏm đá truyền đến tiếng động sột soạt, vì muốn tăng thêm cảm giác thần bí, Lâm Tử Phong cố ý chậm rãi tới gần mỏm đá phía sau xem xét tình hình.

    Trên màn hình điện thoại di động vừa vặn ghi lại một cảnh ướt át trên bãi cát, không ngờ có một đường vòng cung uốn lượn, hướng lên trên nữa là một đôi chân bởi vì bất an nên có chút cong lại!

    Bởi vì tâm tình Lâm Tử Phong kích động, tay cầm lấy điện thoại có chút run rẩy, anh cưỡng chế bình phục lại tâm trạng, tiếp tục hướng cameras lên quay phim.

    Theo hình ảnh nhìn lên là đôi chân có làn da trắng nõn bóng loáng, cân xứng không có một chút thịt thừa, không thể không nói đôi chân đẹp rất là khó gặp.

    Trong lòng Lâm Tử Phong yên lặng tán thưởng một phát, tiếp tục không khách khí hướng di động về phía trên, đập vào hình ảnh là đầu gối, đôi chân thon dài, mảnh khảnh vòng eo thon..., vân...vân, đợi một lát, hình như bên đối phương chỉ có một người, hơn nữa trạng thái hiện tại là, không mảnh vải che thân!

    Lâm Tử Phong cuống quít lấy tay ra điện thoại, bản thân nhắm mắt lại xác nhân lần nữa, quả thật đối phương là một người nửa ngồi dụa lưng vào tảng đá phía sau, một đầu tóc dài ướt sũng dừng ở trước ngực trọng yếu của mình. Ánh trăng chiếu rọi ở khuôn mặt của cô lên, ẩn ẩn tản mát ra một mảnh vầng sáng nhạt màu trắng.

    Đẹp quá! Từ đáy lòng Lâm Tử Phong sợ hãi thán phục, một đôi mắt nhìn thẳng vào đối phương, như bị một loại nam châm hút không dời ra.

    Lâm Tử Phong thề, anh từ trước tới nay chưa từng gặp qua một người lớn lên xinh đẹp như vậy, coi như là trên TV minh tinh so với cô cũng thua kém ba phần. Từ bên ngoài nhìn vào, bộ dạng cũng mười sáu mười bảy tuổi, cùng mình không kém bao nhiêu.

    Lúc này, cô gái mở to đôi mắt thật to cũng đồng dạng nhìn Lâm Tử Phong, trong ánh mắt vừa kiều mị lại vừa thẹn thùng.

    ”Cô, áo quần của cô đâu? Tôi giúp cô đi lấy.” Lâm Tử Phong có chút cà lăm nói, bên tai bởi vì máu toàn thân dâng lên đã có chút hiện hồng.

    Cô gái không nói gì, chỉ là mở trừng hai mắt, nhẹ nhàng lắc đầu.

    ”Áo quần của cô không thấy rồi hả?” Lâm Tử Phong lại hỏi một câu, trách không được cô gái trốn ở dưới nước, có lẽ là bởi vì ham chơi, nên áo quần của cô có lẽ bị nước biển cuốn đi.

    Lâm Tử Phong đem mình áo cởi, nghiêng đầu đi, đưa cho tựa ở trên mặt đá cô gái, dù sao nhìn chằm chằm vào thân thể của đối phương xem thật sự quá không lễ phép rồi, càng quan trọng hơn nguyên nhân là, Lâm Tử Phong sợ chính mình nhìn nữa cái mũi cần phải phún huyết không thể.

    Hôm nay Lâm Tử Phong mặc chính là một cái áo sơ mi trắng, sau khi cô gái mặc quần áotử tế, đi tới trước mặt của anh. Áo sơ mi hơi lớn một tí so với cô gái, chẳng quá chính là bởi vì như thế, bả vai cô hơi lộ ra, vạt áo sơ mi vừa vặn che đi nơi quan trọng của cô, nhìn qua như một cô gái thành phố biết cách ăn mặc đẹp.

    Lâm Tử Phong ánh mắt lơ đãng nhìn đến áo sơ mi chỗ cúc áo trên cùng, lúc này gió thổi tới, áo sơ mi màu trắng tinh đang chậm rãi giơ lên...

    Đột nhiên, cô gái phát ra tiếng hô khinh sợ, ánh mắt của cô nhìn phía trước mặt biển, sức nhìn đạt được ra xa ở hai bên kia có gợn sóng quay cuồng.

    Cô gái bước chân, muốn hướng tới phố xá sầm uất chạy tới, Lâm Tử Phong không rõ ràng cho lắm một tay túm lấy cô lại, vội vàng hỏi: “Cô phải về nhà sao? Để tôi đưa cô trở về.”

    Lâm Tử Phong có thể lo lắng cô gái như vậy đêm hôm khuya khoắt đi một mình, vả lại, số điện thoại còn chưa biết, sao có thể cứ để cô như vậy rời đi?

    Cơ thể cô gái khưng lại, ánh mắt của cô nhìn về phía đèn đuốc sáng trưng của thành phố phía trước, nét mặt tràn đầy mờ mịt, dường như không biết mình sẽ đi đâu.

    ”Nhà của cô ở đâu?” Lâm Tử Phong cố hỏi một câu.

    Cô gái quay mặt lại, con mắt trong suốt nhìn về phía anh lắc đầu.

    Lâm Tử Phong trong nội tâm buồn bực, cô bé này như thế nào ngay cả mình nhà ở đâu cũng không biết? Không phải là đầu óc có vấn đề chứ?

    Lâm Tử Phong lui một bước, ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới cô gái, một gia đình gia đình bình thường không ai lại để cho một cô gái đêm hôm khuya khoắt tới biển chơi nước, việc này chỉ sợ không có đơn giản như vậy.”Nếu không tôi mang cô đi cục cảnh sát? Nói không chừng hiện tại người nhà của cô đã ở đó tìm cô đấy.” Lâm Tử Phong đề nghị nói.

    Cô gái nghe được hai chữ cảnh sát, thì đột nhiên lắc đầu, một đôi xanh nhạt tựa như bàn tay nhỏ bé cực lực đong đưa, ánh mắt người vô tội lại để lộ ra khẩn cầu thần sắc.

    Bởi vậy, Lâm Tử Phong nghĩ tới một giải thích tương đối hợp lý, cô gái này tám chín phần mười là người nhập cư trái phép. Cô mới sợ hãi cảnh sát như vậy, vì vậy vào đêm khuya lại xuất hiện ở trong nước biển.

    Đối với vùng bãi biển này là một khu Hồng Kông vô cùng phát đạt, cô gái rất có thể là nhập cư trái phép Hồng Kông.

    Xem ra hiện giờ cô gái không có nhà để về, đương nhiên Lâm Tử Phong cũng không có khả năng đưa cô đến cục cảnh sát, biện pháp duy nhất chỉ còn lại có...

    ”Vậy, trước tiên mang cô về nhà của tôi?” Lâm Tử Phong có chút không biết làm gì nói, dù sao cũng không thể cho một cô gái nhỏ chưa chồng lưu lạc đầu đường chứ!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi hồly_đángyêu_2210, ngày 27-10-2017 lúc 08:45.

  3. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    huytamgames,
  4. #3
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Đang ở
    Huế
    Bài viết
    248
    Xu
    0

    Icon6 Chương 2: Sống cùng một nhà

    Chương 2: Sống cùng một nhà

    Nghe được Lâm Tử Phong nói như vậy, đầu tiên cô gái nhíu lông mày, cũng không có trả lời.

    Đứng trước vẻ mặt ngây thơ của cô gái, bỗng nhiên Lâm Tử Phong có cảm giác như đang dụ dỗ thiếu nữ vị thành niên, trên mặt xuất hiện vẻ mặt khó xử. Cũng may sau vài giây cô gái suy nghĩ, liền gật đầu thật mạnh, một đôi mắt trợn to trên mặt viết đầy sự hưng phấn.

    ”Khụ”, Lâm Tử Phong ho nhẹ một tiếng, chỉ vào ngôi nhà thấp ở phía trước nói rằng: ”Nhà của tôi là ở chỗ này, hãy đi theo tôi.”

    Cô gái ngoan ngoãn đi theo phía sau Lâm Tử Phong, không có đi cùng bên người Lâm Tử Phong, mỗi bước đi của cô đều bước rất nhỏ, thân thể lung la lung lay, nhìn qua giống như một đứa trẻ hai tuổi vừa mới học bước đi không bao lâu.

    Lâm Tử Phong nhớ ra hai chân cô gái vẫn để trần, liền lấy giày của mình cởi cho cô, sau 10’ đi đường hai người liền đến phòng trọ của Lâm Tử Phong.

    Đây là một thôn có chút cũ nát trong thành, người nhà Lâm Tử Phong đều làm buôn bán bên ngoài địa phương, anh vì đến trường gần một chút lại khỏi cần trọ ở trường, vào năm nhất trung học liền thuê căn phòng ở phụ cận này. Mặc dù hoàn cảnh cũng không khá lắm, trong có vẻ ồn ào nhưng được cái yên tĩnh, lại so với tiền thuê với khu nhà trọ bên cạnh tiện nghi hơn một nữa, đối với một học sinh trung học mà nói đã không tồi.

    ”Nơi này chính là chỗ tôi ở “, Lâm Tử Phong dừng ở trước một ngôi nhà ba tầng:“ Tầng một tầng hai là chủ cho thuê nhà ở, tôi ở tại tầng ba.”

    Cô gái ngẩng đầu nhìn ánh đèn lấp lóe trên tầng nhà, trên vẻ mặt tràn đầy kinh dị. Lâm Tử Phong nhìn đồng hồ, vừa vặn mười giờ đúng, bình thường này chủ nhà Lưu bá đã nằm ngủ rồi.

    Hi vọng đừng bị ông phát hiện, Lâm Tử Phong trong lòng nghĩ, mang theo cô gái rón rén đi lên bậc thang như một kẻ trộm, không nghĩ tới mới vừa lên một nửa, thanh âm quen thuộc của Lưu bá liền từ phía sau anh truyền đến.

    ”Tiểu Phong, trễ như vậy mới vừa về sao? “ Lúc ban đầu giọng nói Lưu bá còn bình thường, nhưng khi ông thấy trước mắt lúc này là một cô gái mặc áo sơ mi trắng, vẻ mặt trong nháy mắt cứng lại đi.

    ”Thằng nhóc ngươi, lông còn chưa mọc đủ, liền dám mang nữ sinh về hả?” Đột nhiên Lưu bá hỗn hển nói.

    Mặc dù Lưu bá chỉ là chủ cho thuê nhà, nhưng bình thường đối với Lâm Tử Phong rất chiếu cố, ông cũng có một đứa con trai đang học ở trung học, cho nên đối với Lâm Tử Phong có điểm quan tâm chăm sóc.

    ”Lưu bá, không phải... Không phải như bác đã nghĩ đâu... “ Lâm Tử Phong muốn giải thích, nhưng lại không thể thân phận đặc thù cô gái nói lộ ra.

    ”Cậu xuống đây cho ta! “ Lưu bá như đang khiển trách con trai của mình.

    Lâm Tử Phong đi xuống tầng bị Lưu bá kéo đến bên cạnh,“Cô bé cũng học ở Nhất Trung?”

    ”Ách, coi là vậy đi. “ Lâm Tử Phong hàm hồ trả lời.

    ”Thằng nhóc ngươi không tồi nha, xinh đẹp như vậy, chắc là đệ nhất hoa khôi trung học đi!?” Vẻ mặt nghiêm túc Lưu bá xoay tới 180 độ.

    Vỗ một cái lên bả vai Lâm Tử Phong, trên mặt hoàn toàn là một bộ làm cho gọn gàng vào thần tình.

    Đương nhiên Lâm Tử Phong biết rõ, đệ nhất hoa khôi trung học là Diêu Mộng Kỳ, cũng không phải là cô gái trước mắt, bất quá so với ngoại hình xinh đẹp, hoa khôi Diêu Mộng Kỳ lại không bằng.

    ”Cầm, có thể nói chuyện yêu đương nhưng đừng hại con gái người ta”, Lưu bá nhét một vật vào trong tay Lâm Tử Phong.

    Nhờ ánh đèn hành lang vừa thấy, cái bao nhựa hình tứ phương, bất ngờ viết ba chữ, Durex...

    Nhất thời mặt Lâm Tử Phong xám lại, Lưu bá liền đối với anh làm cái nháy mắt, vẻ mặt rõ ràng là đang nói, đại thúc ta biết!

    Lâm Tử Phong cũng không thể cự tuyệt ý tốt của Lưu bá, không thể làm gì khác hơn là lấy Durex cất vào túi áo mình, mang theo cô gái đi tới gian phòng tầng ba của mình.

    Lần đầu tiên ở cùng một cô gái xa lạ cùng một phòng, Lâm Tử Phong nghĩ có chút xấu hổ, liền thuận tay mở TV, băng tần tin tức hoạt náo viên thanh âm làm cho không khí trong phòng dịu đi một chút.

    Cô gái dường như đối với tất cả mọi vật đều rất tò mò, cô một lúc sờ dụng cụ, một lúc chơi một cái ly thủy tinh cực kỳ thông dụng nhất, ngay cả trên bàn uống trà kéo giấy đều có thể gây nên hứng thú của cô. Bất quá hấp dẫn nhất với cô, vẫn là cái TV không ngừng chuyển đổi cảnh, cùng với một đám nhân vật sống động trong TV.

    ”Muốn uống coca không? “ Lâm Tử Phong hỏi một câu, nhưng cô gái hiển nhiên không có nghe được, nàng lúc này đang mở to một đôi mắt to, không nháy mắt nhìn chằm chằm màn hình TV không rời mắt.

    Lúc này hai chân cô gái cuộn mình ở trên sô pha, vạt áo sơ mi chỉ che đậy một phần bắp đùi của cô, vừa mơ hồ nghĩ tới phía dưới cái áo sơ mi trong suốt của cô gái kỳ thực không có mặc thứ gì, Lâm Tử Phong cảm giác được một lúc khô miệng khô lưỡi.

    Anh đứng dậy từ trong tủ lạnh rót hai ly coca, ly coca của mình đã uống vài ngụm, giải khát chút khô rát của bản thân, một ly khác đặt ở phía trước cô gái.

    Sự chú ý của cô gái rốt cục di chuyển đến trên người Lâm Tử Phong, cô nhìn thấy một màn động tác Lâm Tử Phong uống coca, nhất thời trên mặt lộ ra biểu tình hoảng sợ, hai tay liên tục xua tay.

    “Cô không thích uống coca? “ Lâm Tử Phong có chút kỳ quái hỏi, hiển nhiên anh hiểu lầm ý của cô gái.

    Đối với cô mà nói, tất cả nước màu đen đều nguy hiểm và có độc, ở trong khu vực đại dương cô thường đối với loại nước này tránh không kịp. Cho nên nhìn thấy Lâm Tử Phong đang uống nước màu đen, trong lòng hoàn toàn không cách nào lý giải.

    Nhưng Lâm Tử Phong trong lúc nói chuyện lại bưng ly lên uống một ngụm, trên mặt còn có biểu tình hưởng thụ, làm cho cô gái không khỏi đối với ly nước trước mắt sinh ra hiếu kỳ.

    Cô ly khai trong biển một đoạn thời gian, thân thể đã có dấu hiệu khô rát, nước đối với cô mà nói không thể nghi ngờ là một loại mê hoặc khó có thể kháng cự lại.

    Cô nuốt nước miếng một cái, rốt cục lấy hết dũng khí bưng lên ly nước trước mặt, cô đem môi để sát vào nhắm mắt lại, làm cho một phần nước màu đen chảy vào trong miệng mình.

    Cô uống một ngụm, một ngụm coca bị cô uống vào, cảm giác lạnh như băng, có hương vị ngọt ngào, đặc biệt sau khi uống hết, lại có bọt khí xuất hiện từ trong miệng mình cùng chóp mũi, trong nháy mắt để cho cô cảm nhận được toàn thân đều đều cực kỳ thoải mái!

    Hai mắt cô sáng ngời, cứ lấy ly nước của mình uống hưng phấn nói rằng:“Uống - quá- trời - rồi!”

    Lâm Tử Phong một lúc đã bị cô chọc cười, chỉ là một ly coca mà thôi, cô liền như là phát hiện được một đại lục mới, bất quá Lâm Tử Phong rốt cục nghe được cô nói chuyện, mặc dù nói không quá thuận lợi, nhưng thanh âm ôn nhu êm ái, so với trong giọng nữ radio của bác chủ nhà nghe còn tốt hơn nhiều.

    Kế tiếp, cô rất nhanh đem toàn bộ những ly coca uống hết, sau khi uống xong, mắt còn nhìn chằm chằm cái ly trên tay Lâm Tử Phong, dường như xem đây là một bàn mỹ vị của bữa tiệc lớn.

    Lâm Tử Phong cười khổ một cái, từ trong tủ lạnh đem cả chai coca ra, bày tại trước mặt cô. Đây chính là chai coca 2.5 lít có dung lượng lớn nhất, lúc sau xuất hiện một bình nước màu đen ra, cô gái hưng phấn trực tiếp từ trên ghế salon nhảy dựng lên.

    Lâm Tử Phong giúp cô rót ly thứ hai, cô gái không kịp chờ đợi tiếp nhận, hai ba ngụm liền đem một ly coca đầy uống hết, tiếp lấy ly thứ ba, ly thứ tư...

    Lâm Tử Phong mắt thấy trong bình coca rất nhanh giảm đi, mà cô không hề có một chút ý muốn nào dừng lại, đến cuối cùng cô trực tiếp bưng chai coca, đem hết thảy coca toàn bộ một hơi uống vào, cũng từ trong miệng phát ra một thanh âm thỏa mãn, hà ~~.

    Vẻ mặt Lâm Tử Phong như xem một biểu diễn đặc sắc, đột nhiên anh ý thức được, chính mình mang về cô gái này mặc dù rất xinh đẹp, nhưng là ' mười phần là kẻ tham ăn rồi!

    Trong chốt lát lại nhìn TV, thời gian đã gần mười một giờ rồi, Lâm Tử Phong rốt cục vẫn nói ra câu muốn nói kia, lại không thể nói ra miệng:“Này, cô tắm trước,ha là, tôi tắm trước?”

    Nếu như những lúc bình thường, 11:00 Lâm Tử Phong đã tắm rửa xong lên giường, nhưng ngày hôm nay nam nữ cùng ở một phòng, anh vẫn không biết xấu hổ nói tới việc tắm rửa này.

    Lúc nói lời này, tay Lâm Tử Phong không cẩn thận chạm vào cái đồ vật hình vuông trong túi áo, đúng vậy Lưu bá chuẩn bị cho anh Durex, tim đập một trận tăng nhanh, tắm, bao cao su... Bà mẹ nó, chuyện này không đúng, quan hê nam nữ chúng ta chính là trong sáng!

    ”Tắm - tắm - sao? “ cô gái ấp a ấp úng nói rằng:“Nơi đây cũng - có thể - tắm?”

    Bỗng nhiên Lâm Tử Phong ngẩng đầu:“Đương nhiên có thể, tôi tới nói cho cô biết dùng như thế nào “, anh đem cô gái dẫn tới phòng tắm, bên trong có một cánh cửa kính cùng nha vệ sinh ngăn cách.”Vòi nước chuyển bên trái là nước nóng, chuyển bên phải là nước lạnh, còn có cái này là tắm vòi sen, đè nén xuống đây là tắm rửa.”

    Mặc dù bề ngoài phòng trọ nhìn qua không được tốt lắm, nhưng đồ dùng bên trong đều rất đầy đủ, ngay cả bồn tắm đều có trang bị, chỉ bất quá đồ dùng Lâm Tử Phong cho tới bây giờ cũng không có sử dụng qua.

    ”Cô tắm vòi sen hay là bồn tắm? “ Lâm Tử Phong hỏi,“Nếu như sử dụng bồn tắm, tôi dùng vòi phun giúp cô dội nước trước.”

    Kỳ thực bề ngoài bồn tắm nhìn có vẻ rất sạch sẽ, chỉ có đều Lâm Tử Phong nhớ tới tối hôm qua chính mình đứng ở trong bồn tắm một bên tắm một bên làm việc, một hồi chột dạ...

    Cô gái không thể chở đời được đem anh đẩy đi ra:“Tôi - biết - rồi, anhtrước - đi ra ngoài - đi!. “ ầm một tiếng sau khi đóng cửa, cô gái hưng phấn ngồi xổm ở bồn tắm bên cạnh, nhìn mực nước dần dần cao lên, bàn tay nhỏ bé kìm lòng không được ở trong nước quậy...

    ”Bây giờ phát một bản tin, thành phố S nổi lên mưa to cảnh báo màu đỏ, dự tính 23: 10 bắt đầu sẽ có mưa xuống mạnh mẽ, cùng đi kèm gió to trên cấp mười, mong người dân làm tốt phòng bị...”

    Lâm Tử Phong ngồi ở trên sô pha, vừa nhìn tin tức, vừa nghe trong phòng tắm thỉnh thoảng truyền ra tiếng nước rào...rào..., trong lòng một trận ngứa ngáy, thì ra có mỹ nữ ở trong nhà mình tắm là loại cảm giác này, Lâm Tử Phong âm thầm nghĩ, bất quá mới vừa rồi còn yên lành, làm sao lại đột nhiên mưa to rồi?

    Anh quay đầu nhìn về ngoài cửa sổ nhìn, sấm sét vang dội, mây đen dày đặc, quả nhiên là một cảnh tưởng mưa lớn.

    Đột nhiên, đùng một cái, trong phòng tắm truyền ra một âm thanh bọt nước lớn, nghe vào không chút nào giống tiếng bình thường khi tắm làm ra.

    Tâm trạng Lâm Tử Phong căng thẳng, lập tức từ ngồi sang trạng thái đứng lên, lẽ nào cô bé kia trong bồn tắm ngã xuống?

    Việc này có thể lớn, có thể nhỏ, nếu như không có đụng tới chỗ nào vậy còn tốt, chỉ sợ ngã một cái đập lấy đầu có thể không xong rồi.

    Lâm Tử Phong bước nhanh vọt tới, cách bên cửa phòng tắm đập vừa hỏi,“Làm sao vậy? Cô có khỏe không? “

    Nhưng bên trong phòng tắm không có truyền ra tiếng đáp trả, trong đầu Lâm Tử Phong không tự chủ được nổi lên một kết quả xấu nhất, không để ý tới có khả năng cô lúc này thân thể trần truộng, đẩy cửa ra, xông vào!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi hồly_đángyêu_2210, ngày 27-10-2017 lúc 08:43.

  5. #4
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Đang ở
    Huế
    Bài viết
    248
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 3: Ăn nhầm long châu


    Trong phòng tắm có một tầng hơi nước mông lung, Lâm Tử Phong xuyên qua ngọn đèn mơ hồ nhìn thấy trong bồn tắm đầu cô gái lộ ra, sau khi tầm mắt hai người ngắn ngủi giao nhau, Lâm Tử Phong nghe được cô gái phát ra một tiếng hét chói tai.

    ”Ah ~~!”

    Đúng lúc tiếng hét còn chưa dừng lại, ánh mắt cô gái nhìn chằm chằm về phía đèn trần phòng tắm, bỗng nhiên một tiếng bùm trong nháy mắt bóng đèn bị phá hủy, trước mặt Lâm Tử Phong trở thành một mảnh đen tối.

    ”Cô, cô đừng sợ, tôi đi tìm một bóng đèn tới đổi”, Lâm Tử Phong lật đật từ phòng tắm đi ra, giống như đang làm chuyện xấu gì đó, trong lòng thầm nghĩ, may là vừa rồi bóng đèn vô cùng kịp thời cháy, bằng không cô gái kia sẽ xử lí mình trở thành cái gì đây? Nhưng mà điều này cũng không có thể trách mình, chỉ là mình trước gõ cửa mới đi vào, tất nhiên không phải cố ý muốn xem...

    Lâm Tử Phong một bên trong lòng đấu tranh, một bên đang tìm kiếm toàn bộ bóng đèn dự bị, chỉ là vừa mới ở trong phòng tắm nhìn thấy một màn kia, thủy chung ở trong đầu anh xua đi không được.

    Bộ dạng cô gái ngồi trong bồn tắm mát lạnh, quá mức con mẹ nó dụ người rồi, chỉ tiếc vừa rồi chỉ thấy mặt cô và chỗ cổ một ít da tay, xuống chút nữa liền...

    Lâm Tử Phong thật vất vả mới tìm được bóng đèn, chấm dứt trong lòng mình ý nghĩ không đàng hoàng chạy nhảy, nghiêm trang đi về phía phòng tắm.

    ”Tôi muốn đi vào, cô bây giờ có tiện hay không?” Lâm Tử Phong đứng ở cửa miệng hỏi, một bộ dạng hết sức lịch sự, kỳ thật lúc này trong phòng tắm một mảnh đen như mực, cho dù anh công khai đi vào cái gì cũng đều nhìn không thấy.

    ”Anh, anh vào đi, tôi - quấn xong - khăn tắm rồi”, bên trong truyền ra tiếng trầm thấp của cô gái.

    Sau khi lấy được sự cho phép, Lâm Tử Phong cầm điện thoại di động đi vào, trên điện thoại di động mở ra chức năng đèn pin, Lâm Tử Phong nhìn thấy cô gái đang ngồi nghiêng bên cạnh bồn tắm.

    Cô mang khăn tắm màu trắng từ trước ngực của mình quấn thẳng đến lòng bàn chân, mặc dù cũng quá bao kín một chút, nhưng mà toàn bộ dáng điệu hoạt bát dưới tại khăn tắm hiện rõ không bỏ sót.

    ”Bóng đèn, như thế nào có thể - đột nhiên - nổ mất thế nhỉ?” cô gái nhìn Lâm Tử Phong đứng ở trên ghế hỏi.

    ”Có lẽ là do bên ngoài tại trời mưa to đi”, Lâm Tử Phong thuận miệng trả lời, thật ra chuyện này trong thôn điện áp bất ổn là chuyện bình thường, nếu không anh cũng không ở nhà chuẩn bị tốt bóng đèn thay thế rồi.

    Chẳng qua khi lúc anh tháo bóng đèn trong xuống, lại phát hiện dưới đáy bóng đèn tích tụ dấu vết một vũng nước, Lâm Tử Phong nhíu mày nói: “Tại sao bên trong nơi này lại có thể có nước?”

    Theo lý thuyết, cho dù bên ngoài dưới mưa to hay là hơi nước trong phòng tắm, thậm chí không thể làm bên trong bóng đèn lại có thể có nước đọng. Lúc trước vài lần thay đổi bóng đèn, Lâm Tử Phong phát hiện phần lớn là cầu chì bị đốt hủy, còn lần này rõ ràng ngay cả bóng đèn đều vỡ vụn luôn.

    ”Tôi, tôi cũng - chẳng biết nữa!” cô gái nói có chút bối rối.

    Lâm Tử Phong ha ha cười: “Cô đương nhiên chẳng biết rồi, chẳng lẽ tại cô tắm rửa còn có thể làm cho nước rửa đến bóng đèn ở bên trong sao?” trêu chọc xong vài câu, Lâm Tử Phong đã đổi bóng đèn lại, anh trước tiên lùi đến phòng tắm ở ngoài mới nhấn xuống chốt mở đèn điện.

    Nhìn thấy trong phòng tắm đèn sáng trưng, Lâm Tử Phong đứng ở cửa nói một câu: “Cô từ từ tắm rửa tiếp đi, không cần phải gấp.”

    Bên trong phòng tắm, cô gái ngẩng đầu nhìn về phía bóng đèn phát sáng một lần nữa, bàn tay nhỏ vỗ nhẹ lên trên bộ ngực của của mình, môi nhẹ nhàng vểnh lên thở ra một hơi, một bộ dạng lòng vẫn còn sợ hãi.

    Cô trong lòng lầm bầm, những đồ vật nhân loại có thể phát sáng này quả nhiên không thể đụng vào nước được, hoàn hảo chính mình vừa rồi phản ứng rất nhanh, mang một ít hơi nước trong không khí ngưng kết đến giữa đèn, bằng không...

    Cơ thể cô gái ngồi nghiêng bỗng nhúc nhích, khăn tắm chặt chẽ bao vây lấy giữ lòng bàn chân buông lỏng ra một khe hở, chỗ đó mơ hồ hiện ra một mảnh biển cả giống như ánh sáng rực rỡ màu xanh đậm...

    Thừa dịp cô gái còn chưa có tắm rửa xong, đột nhiên Lâm Tử Phong nhớ ra cần phải tìm cho cô một bộ đồ có thể đổi lại khi tắm, có thể là mình một đại nam nhân, nào có quần áo thích hợp cho cô gái mặc? Cả buổi trong tủ quần áo lục lọi, cũng tìm được một bộ còn có thể áo ngủ xuyên qua tạm đối phó một đêm, ngày mai sau khi tan học lại mang cô đi cửa hàng mua quần áo thôi.

    Đợi đến lúc Lâm Tử Phong mang áo ngủ chuẩn bị cho tốt, thì cô gái đã trùm khăn tắm đi ra. Lần này sẽ không có kín như vừa rồi, lộ ra một đôi chân trắng nõn, dưới chân đạp lấy dép lê cỡ lớn của mình, không kiêng kỵ ngồi ở bên cạnh mình chút nào.

    ”Cái này đưa cho cô áo ngủ, tôi còn chưa có mặc qua”, Lâm Tử Phong chỉ về phía sô pha đặt quần áo bên cạnh nói.

    Vẻ mặt cô gái nở một nụ cười tươi: “Tôi có đúng hay không - ở - gian phòng này?”

    Căn nhà này có hai phòng ngủ một phòng lớn một phòng nhỏ, lúc đầu ba mẹ Lâm Tử Phong muốn thuê khi ở đây, nhân tiện suy nghĩ đến nếu như để xem con mình còn có thể ở thêm mấy ngày, làm vài bữa cơm cho anh ăn. Nhưng mà trên sự thật, họ một năm cũng không tới được vài lần.

    Cô gái hướng tới trước chơi tính đại phát, sau đó đi thăm quan gian phòng, liền phát hiện gian phòng này rõ ràng chỉnh tề sạch sẽ nhiều hơn phòng ngủ không ai ở này, tuy rằng gian phòng diện tích ít đi một chút.

    ”Ừm, nếu như cô muốn ở phòng lớn, lần sau chúng ta có thể đổi lại”, Lâm Tử Phong hào phóng nói.

    Cô gái không nói gì thêm, ôm lấy áo ngủ đến gian phòng của mình thay quần áo. còn lại Lâm Tử Phong cầm một cái khăn tắm khác, đi tới trong phòng tắm còn lưu lại mùi hương cô gái xông đến tắm.

    Trong TV như cũ vẫn đột nhiên phát tin tức mưa to, thời gian một lúc đồng hồ ngắn ngủi, trên đường cái đã xuất hiện nước đọng sâu hơn 10 cm, có thể thấy được lần mưa to này, đúng là hiếm thấy.

    Cô gái mặc đồ ngủ đi đến trên ban công phòng khách, ánh chớp kia trong nháy mắt lóe ra, cô xem đến cùng đỉnh mây đen ngòm, cùng với khoảng cách mây đen bên trong, một đoạn rất nhanh di động từ đông sang tây tương tự cơ thể loài rắn.

    Cô gái mở trừng hai mắt, sợ tới mức liên tục lui lại sau mấy bước, trong miệng thì thào nói: “Anh ta như thế nào, nhanh như vậy liền theo tới đây? Chẳng lẽ là, cái vật nhỏ này, bại lộ vị trí của mình?”

    Cô gái mở ra bàn tay phải, lòng bàn tay chẳng biết lúc nào xuất hiện một hạt châu hiện ra, nó lớn cỡ ngón cái không sai biệt lắm, toàn bộ trong suốt sáng long lanh, bên trong có thể thấy được sự vật không biết tên đang từ từ di động. Lúc này xung quanh hạt châu trơn bóng chợt lóe ánh sáng hào quang lấp lóe, dường như đang hưởng ứng lời kêu gọi nào đó.

    Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Lâm Tử Phong một bên vừa lau tóc một bên vừa đi ra, cô gái không nghĩ tới anh nhanh như vậy đã tắm rửa xong rồi, trong tay lóe ra hạt châu trong khoảng thời gian ngắn không biết nên giấu nơi nào mới tốt, nhìn thấy trên bàn trà còn chưa có uống xong nửa ly coca, linh cơ vừa động ném hạt châu vào.

    Màu sắc coca đen nhánh nhan sắc vừa vặn che đậy ánh sáng hạt châu lóe ra che đậy kín lại đi, lúc cô gái còn đang âm thầm cao hứng sự thông minh của mình, đột nhiên nhìn thấy Lâm Tử Phong thuận tay nâng ly thủy tinh trên bàn trà nhỏ lên, uống hai lần ừng ực ừng ực, uống toàn bộ nửa ly coca vào!

    ”Anh, sao anh có thể - uống hết?” cô gái trợn mắt há hốc mồm, đoạt lấy ly nước trong tay Lâm Tử Phong, lật đi lật lại mà nhìn hồi lâu, cuối cùng không thể không thừa nhận viên hạt châu này quả thật bị anh uống vào trong bụng rồi.

    Lâm Tử Phong nào biết rằng chính mình uống một ly coca, cô gái sẽ có phản ứng lớn như vậy, không uống coca còn lại chẳng lẽ để không lãng phí sao? Nhưng chờ anh đảo mắt vừa thấy, lúc này trên bàn trà chai coca trống không, trong lòng nhất thời hiểu rõ. Cười an ủi: “Ngày mai tôi lại mua hai lon cola về, lại để cho một mình cô uống hết.”

    Cô gái miệng vểnh lên cao, trong chốc lát nhìn xem cái ly không trong tay, trong chốc lát nhìn bụng Lâm Tử Phong, biểu lộ trên mặt gần như muốn khóc lên.

    ”Aha ~”, Lâm Tử Phong ngáp một hơi thật dài, hôm nay xác thực có chút muộn rồi, sáng sớm ngày mai còn phải đến trường đây này, thuận tiện nói với cô gái: “Tôi đi ngủ trước, cô cũng sớm một chút nghỉ ngơi đi, ngủ ngon!”

    Đợi Lâm Tử Phong đóng cửa phòng, cô gái đặt mông ngồi co quắp trên sô pha, vùi mặt vào trong gối ôm, hai nắm tay nhỏ không ngừng đánh lên trên nệm sô pha: “Long châu của ta long châu, long châu...”

    Trên tầng cao nhất của nhà cư dân này, có một đoàn mây đen đặc biệt ép thấp, sấm sét vang dội ở bên trong, tai người khó phân biệt lời nói truyền ra.

    ”Tam thái tử, hơi thở long châu, dường như, dường như lại biến mất...”

    ”Biến mất? Không vừa mới còn ở nơi này sao?” Một thanh âm tức giận nói.

    ”Vừa rồi đúng là ở chỗ này, nhưng bây giờ, lại, lại không cảm nhận được”, tiếng nói có chút già nua, trong giọng nói tràn đầy không thể tránh được.

    ”Ngươi đúng là ngu xuẩn, thiệt thoì ngươi sống năm trăm năm, lại bị này tiểu tiện nhân vây quanh đùa bỡn. Lần trước ở điện Long Vương, lúc đó chẳng phải ngươi tha tiểu tiện nhân này chạy đấy sao?”

    ”Lão thần, lão thần xấu hổ...”

    ”Tiểu tiện nhân này không theo ta động phòng còn chưa tính, mà còn giữ sính lễ long châu của ta cũng mang đi, đây chính là báu vật mấy ngàn năm nay của điện Long Vương, nếu để cho ta bắt được tiểu tiện nhân này, thế nào cũng phải không thể không phơi nắng nàng thành cá khô!”

    ”Công chúa nhân ngư quả thật rất giảo hoạt, lão thần, lão thần nhất định sẽ bắt nàng trở lại.”

    ”Còn không đuổi theo cho ta? Nếu trong vòng ba tháng không có tìm về long châu, bản thái tử tự tay lột mai rùa ngươi!”

    ”Vâng, vâng...”

    ...

    Cô gái từ trên ghế salon chậm rãi ngồi dậy, vừa rồi đối thoại trong mây đen cô đều đã nghe được, trong lòng mây đen cất giấu rất nhanh tan thành mây khói: “Thì ra khi long châu tiến vào thân thể nhân loại, liền có thể ẩn dấu toàn bộ hơi thở, cái này xem như trong họa có phúc.”

    ”Như vậy đến một ngày, Tam thái tử đơn giản tìm không được chỗ ở của ta”, trên mặt cô gái lộ ra dáng cười thoải mái: “Loài Rồng quả nhiên như lời kể như vậy hung ác tàn bạo, lại muốn phơi nắng ta thành cá khô?” cô gái ngẫm lại thì cả người rùng mình một cái: “Xem ra ta đào hôn là quyết định đúng, đợi trận sóng gió này qua đi ta lần nữa trở lại trong biển cả, về phần bảo vật long châu này, đương nhiên vẫn là muốn lấy lại.”

    Cô gái nghiêng đầu nghĩ nửa ngày, dường như đang suy nghĩ cách từ trong bụng Lâm Tử Phong lấy ra long châu, sau mấy phút đồng hồ, ánh mắt cô gái sáng ngời: “Đúng, bắt đầu từ trong miệng hắn ta mút vào!”...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  6. #5
    Ngày tham gia
    Aug 2016
    Đang ở
    Huế
    Bài viết
    248
    Xu
    0

    Mặc định

    Chương 4: Lừa hoa khôi ôm


    Sau khi tất cả vấn đề đều nghĩ đến biện pháp giải quyết thích đáng, cô gái hết sức dễ dàng liền bắt đầu vui vẻ, cô cầm lấy điều khiển từ xa trên bàn trà, mỗi khi ấn vào, liền phát hiện trên TV thay đổi ra một hình ảnh hoàn toàn khác nhau.

    ...

    Ngày hôm sau, do tiếng chuông đồng hồ báo thức Lâm Tử Phong đang tỉnh dậy, trước kia mỗi khi đến lúc này, Lâm Tử Phong đều không nhịn được mà đè xuống đồng hồ báo thức, lại lần nữa lén ngủ thêm năm phút. Nhưng hôm nay, Lâm Tử Phong vừa mở mắt liền cảm thấy sảng khoái tinh thần, tinh thần ô cùng phấn chấn, một chút cũng không có cảm giác như thế nào ngủ cũng không ngủ đủ.

    Lâm Tử Phong từ trên giường ngồi dậy có chút khác thường, quan sát toàn thể bản thân mình, từ biểu hiện bề ngoài ra cũng không có nhìn ra cái gì khác lạ, nhưng mà Lâm Tử Phong lại cảm thấy cả người mình đều thật sự không giống với lúc trước.

    ”Chẳng lẽ là bởi vì tối hôm qua nằm mơ cái kia? “ Lâm Tử Phong lầm bầm lầu bầu nói, tối hôm qua anh vừa vào ngủ, sau liền nằm mơ thật dài, trong mơ, toàn thân bản thân đều ngâm mình chính giữa một suối nước nóng. Nhiệt lưu suối nước nóng thậm chí tiến vào đến bên trong thân thể của anh, bộ phận anh ở cánh tay, ngực, phần lưng, chân toàn thân chảy xuôi, dương như là bên trong cơ thể của anh có một cái tay nhìn không thấy đang xoa bóp, khỏi phải nói có bao nhiêu thoải mái.

    Hiện tại cảm giác anh tỉnh lại, cũng giống như là một dạng toàn thân vừa mới làm xoa bóp xong, từ đầu đến chân mỗi một chỗ đều được giãn ra, mơ hồ có một luồng khí lực dùng không hết.

    Lâm Tử Phong ra khỏi phòng, phát hiện trong phòng khách TV còn mở, tiết mục bị chỉnh thành kênh phim, ở trên đang phát chính là hàng loạt phim kinh điển Cổ Hoặc Tử.

    Lâm Tử Phong thăm dò xem thấy, cơ thể của cô gái cuộn mình trên ghê sô pha, trước ngực ôm lấy một gối ôm, còn đắm chìm trong giấc mơ của chính mình.

    Lâm Tử Phong từ trong phòng lấy ra một tấm thảm, nhẹ nhàng đắp lên cho cô gái, vừa tắt đi TV, đi xuống lầu chuẩn bị mua một ít điểm tâm sáng.

    Mới vừa đi tới tầng một, Lâm Tử Phong liền bị Lưu bá ngăn cản đường đi: “Tiểu tử thúi, cho ngươi Durex ngươi thật sự còn dám dùng hả?”

    Lâm Tử Phong nghe được không hiểu ra sao, đây cuối cùng là thế nào? Cái bộ đồ hoàn hảo ngày hôm qua đang nằm tốt trong cái túi quần đấy: “Lưu bá, nhường đường một chút, con còn chưa có ăn điểm tâm đây này.”

    ”Tiểu tử ngươi làm còn không dám thừa nhận, chính tai ta nghe được, một - tiếng - thét - kêu! “ Lưu bá cố ý đọc bốn chữ cuối cùng từ trong kẽ răng từng bước từng bước chen ra.

    ”Một tiếng thét chói tai? “ Lâm Tử Phong suy nghĩ một chút, đột nhiên nhớ ra tình cảnh tối hôm lúc chính mình xông vào phòng tắm, không nghĩ tới Lưu bá muộn như vậy chưa có ngủ, còn lưu tâm nghe lén động tĩnh trên lầu?

    ”Nga, tối hôm qua bóng đèn phòng tắm nổ, tiểu cô nương bị dọa cho nhảy dựng. “ Lâm Tử Phong không thể làm gì khác hơn là nói giải thích như vậy.

    ”Ta phi, bóng đèn nổ loại lý do này cũng biên ra được? Lưu bá thật sự là phục ngươi “, lúc này Lưu bá dùng bộ mặt của mình biểu lộ một chữ viết “Phục “: “Chẳng qua Lưu bá muốn khuyên ngươi một câu, đối đãi một cô gái, đặc biệt cô gái xinh đẹp như vậy, vẫn là thương hương tiếc ngọc một chút.”

    ”Lưu bá, con chưa, con thật không có... “ Lâm Tử Phong như trước vô lực mà giải thích.

    ”Được được, Lưu bá cũng là người từng trải, người trẻ tuổi huyết khí phương cương, cái này đều có thể lý giải. Nhưng dám làm không dám chịu, Lưu bá rất xem thường, “ Lưu bá liếc qua Lâm Tử Phong nói: “Nếu như muốn tiểu cô nương người ta tối hôm qua không có bị ngươi tàn phá, buổi sáng hôm nay có thể dậy không nổi? Này điểm tâm sáng, chỉ có một mình ngươi muốn ăn hả?”

    Bây giờ Lâm Tử Phong thật sự là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch, dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong: “Được rồi, con làm, Lưu bá, con thật sự làm! Bây giờ có thể cho con đi ăn điểm tâm sáng đi...”

    ”Ừ, lúc này mới giống một người nam tử hán! “ Lưu bá vỗ bả vai của Lâm Tử Phong nói: “Ăn nhiều một chút bổ sung thể lực, đừng chậm trễ ban ngày học tập.”

    Lâm Tử Phong: “...”

    Sau khi ăn điểm tâm sáng xong, Lâm Tử Phong vừa mua một phần mang về. Chẳng qua lúc chờ anh về đến nhà, cô gái còn ngủ trên ghế sô pha không có tỉnh lại, anh cũng chỉ đặt điểm tâm sáng giữ tốt ở trên bàn cơm, và phía trên để lại một tờ giấy, tiếp theo sửa sang lại cái túi xách liền đi đến trường.

    Chỗ ở Lâm Tử Phong mặc dù cách trung học đệ nhất không xa, nhưng cũng không phải bước một bước có thể đi tới, tàu điện ngầm phụ cận làm tàu điện ngầm cho năm một anh, ngồi hai trạm đường sau liền đi tới trước cửa lớn tường học.

    Nhìn điện thoại di động một chút, cách thời gian lên lớp còn có khoảng mười phút đồng hồ, Lâm Tử Phong giật túi đeo một cái, không chút hoang mang đi đến giáo viên.

    ”Ai ai, cô xem, người trên tấm ảnh có đúng hay không chính là cậu ta? “ Bên phải Lâm Tử Phong, một cấp nữ sinh thấp che miệng nhẹ giọng nói.

    Cùng cô đi song song là một người khác ngó một bên nhìn Lâm Tử Phong, khoa trương tại chỗ nhảy một cái: “Cậu ta chính là nhân vật nam chính bản tôn hả, dường như nhìn qua không tấm ảnh như vậy hèn hạ bỉ ổi nha.”

    ”Xuỵt xuỵt, chúng ta đi theo sau cậu ta, nhìn cậu ta rốt cuộc là học cái lớp nào đây, lại đi trên diễn đàn yêu sách! “ nữ sinh nửa che miệng đề nghị nói.

    ”Tốt tốt, cách cậu ta xa một chút, đừng làm cho cậu ta phát hiện. “ một âm thanh khác kích động trả lời.

    Lâm Tử Phong khắc chế xúc động bản thân muốn quay đầu nhìn, trong lòng có chút buồn bực, chính mình khi nào thì thành người nổi nhất trung học đệ nhất, ngay cả nữ sinh cấp thấp cũng biết mình? Còn có nhân vật nam chính, lại cái diễn đàn gì, chuyện gì đang xảy ra?

    Lâm Tử Phong vốn không muốn để ý tới mấy cái chuyện ù ù cạc cạc này, chính là nhìn thấy bạn học càng nhiều, nhìn thấy anh phản ứng lại càng lớn, bất luận nam sinh hay là nữ sinh, đều đối với anh chỉ chỉ trỏ trỏ, trên mặt lộ ra nụ cười quái dị.

    Trực giác nói cho anh biết đây không phải cái chuyện tốt gì, vừa rồi hắn nghe được nữ sinh cấp thấp nói diễn đàn reply, liền dùng điện thoại di động của mình mở ra form trường học.

    Browser vừa mới quét trang chủ phát ra, Lâm Tử Phong liền thấy được một dòng tiêu đề chiếm cứ đỉnh đầu diện tích diễn đàn lớn nhất: “Người theo đuổi vị thứ 108 bị Hoa khôi Diêu Mộng Kỳ vùi dập giữa chợ!”

    Tiêu đề phía dưới còn phối hợp với một tấm hình, đúng là vẻ mặt mình chờ mong mời hoa khôi làm bạn nhảy của mình, mà trên mặt hoa khôi tràn ngập kinh ngạc, đứng bên cạnh cô là hai nữ sinh còn lại không che dấu biểu lộ chán ghét chút nào.

    Lâm Tử Phong không thể không bội phục người chụp hình chụp trong nháy mắt kinh điển như thế, trước mặt hoa khôi và hai nữ sinh khác, khí chất ** hiện rõ của chính mình không thể nghi ngờ, trách không được một lúc trở thành người nổi nhất trung học đệ nhất.

    Cái bài viết này là đêm qua mới đăng lên, vừa vặn trong vòng một đêm, lượt xem liền vượt qua ba ngàn lần, diễn đàn phía dưới reply cũng có hơn bốn trăm cái. Lâm Tử Phong nhìn sơ lược qua một chút, bị reply cao viết tối đa, người này như thế nào cũng không vẩy nước bẩn hạ bản thân mình xuống, bây giờ 108 vị anh hùng tập trung lại xong, có thể hợp lại tấn công lên trên Lương Sơn!

    Lâm Tử Phong không nói gì mà lắc đầu, vừa nhấc mắt chứng kiến hoa khôi Diệu Mộng Kỳ và hai nữ sinh khác vừa vặn đi ở trước mặt của mình, thật sự là người xui xẻo uống nước lạnh cũng tê răng.

    Diêu Mộng Kỳ chú ý tới những bạn học khác quay về phía sau cô thì thầm to nhỏ, liền dừng bước xoay người lại nhìn qua, lúc này Lâm Tử Phong vừa vặn mới đưa di động dấu trở lại trong túi.

    ”Tôi nói bạn học này, cậu không phải lại muốn thổ lộ một lần nữa đi? “ Người nữ sinh cao bên cạnh Diêu Mộng Kỳ nói.

    Câu nói của cô vừa ra khỏi miệng, chung quanh rất nhanh vây tới một đám người xem náo nhiệt, ai cũng muốn nhìn trực tiếp hiện trường tình tiết máu chó trên diễn đàn một lần.

    ”Cậu ta gọi là cái gì nhỉ, giống như người vừa có trên diễn đàn yêu sách đấy”, người nữ sinh cao có phần hung hăng vênh váo: “Ơ, Lâm Tử Phong đúng không, tôi nói da mặt dù dày cũng phải có một mức độ, Kỳ Kỳ chúng ta làm sao có thể coi trọng cậu ta chứ!”

    Người nữ sinh cao nói xong giống như một ngọn lửa truyền khắp nơi, trong nháy mắt dẫn tới chung quanh phát ra một trận tiếng cười vang.

    Kỳ thật Diêu Mộng Kỳ vốn cùng với Lâm Tử Phong một lớp, bây giờ vừa tới gần thời gian đi học, vừa vặn bọn họ đi ở một trước một sau cũng là chuyện rất chi là bình thường, còn về phần thổ lộ lần nữa? Lâm Tử Phong không có nhớ lầm, anh thế nhưng chưa từng có cùng thổ lộ Diêu Mộng Kỳ qua.

    Lâm Tử Phong không nghĩ là giải thích qua, có lẽ đối với loại chuyện này, biện pháp giải quyết tốt nhất là mặc kệ. Lâm Tử Phong bước bên cạnh một bước, đang định từ trong đám người tụ tập rời đi.

    Đột nhiên anh nghe được phía sau truyền đến một thanh quen thuộc: “Cô gái xấu xí kia, cũng dám khi dễ anh Phong của ta hả?”

    Thanh âm này đưa tới chú ý của tất cả mọi người, bạn học chung quanh đều đứng nguyên một chỗ nhìn về hướng âm thanh, trên mặt của bọn hắn rất nhanh biến đổi thành cùng một dạng biểu lộ, con mắt trừng lớn đến mức cực điểm, miệng không tự giác mà đã thành một hình chữ O. Toàn bộ mọi người trầm mặc vài giây, sau đó mới có tiếng kinh hô to nhỏ vang lên.

    ”Trời ơi, nữ sinh này cũng quá đẹp đi!”

    ”Có ai biết cô ta không, cô học cái lớp nào thế? Như thế nào trước kia chưa từng có gặp qua hả?”

    ”Có thể là học sinh chuyển trường đi, nếu là trường học của chúng ta hả, đã sớm thành hoa khôi rồi!”

    ”Ừ, nói không sai, sắc đẹp cô ta với Diêu Mộng Kỳ cũng kém à.”

    Ở bên trong một loạt tiếng thán phục cô gái, đi tới trung tâm đám người, càng làm cho mọi người ngoài ý muốn chính là, trình độ cô gái xinh đẹp này vượt qua hoa khôi hiện tại Diêu Mộng Kỳ, rõ ràng ở trước mắt bao người bày tỏ hết sức tự nhiên khoác cánh tay ** của tên này, còn rất thân mật mà hỏi một câu: “Anh Phong, các cô ta là ai vậy?”

    Cô gái mỹ nữ này dĩ nhiên là tối hôm qua Lâm Tử Phong đưa về nhà, chẳng qua anh không ngờ cô gái rõ ràng tìm tới trường của mình: “Sao cô lại tới đây?”

    Miệng cô gái bĩu môi: “Đều tại anh, muốn đi ra ngoài cũng không nói cho người ta, vẫn là hỏi Lưu bá mới biết anh ở nơi này.”

    Lâm Tử Phong nhìn thấy cô gái đối với chính mình làm nũng, có chút mất tự nhiên sờ sờ đầu: “Buổi sáng lúc ra cửa, tôi xem cô đang ngủ say, nên không có đánh thức cô.”

    Hai người nói chuyện không khỏi làm đám người chung quanh một loạt xôn xao, vài tên bạn học nam sinh vừa mới bị cô gái câu đi hồn phách thiếu chút nữa đã nắm cổ tay tự sát, bọn họ không thể tin hai người kia thực ra đã ở chung!

    Cô gái cố ý đưa đầu tới gần ngực Lâm Tử Phong, nghiêng tai lắng nghe, miệng khẽ nhúc nhích phát ra một chuỗi cao tần mà máy định vị bằng sóng âm thanh của con người không thể nghe được, ý đò xác định viên long châu này vẫn ở bên trong bụng Lâm Tử Phong còn hoàn hảo không.

    Chẳng qua động tác như vậy, trong mắt người nhìn khác hoàn toàn giống như cặp đôithanh tú đang yêu, ngay cả hoa khôi Diêu Mộng Kỳ cũng bắt đầu đối với Lâm Tử Phong có phần ghé mắt, trong lòng thầm nghĩ, cô gái xinh đẹp kia thật là bạn gái anh?

    Lâm Tử Phong cảm thấy mình bị một đám chung quanh hiện ánh mắt ghen tị giết chết, liền nhẹ giọng đối với cô gái nói: “Chúng ta tới phía trước bên kia đi.”

    Máy định vị bằng sóng âm thanh trải qua thời gian ngắn ngủi định vị, cô gái phát hiện long châu trong cơ thể Lâm Tử Phong hoàn hảo như lúc ban đầu, trên mặt hiện ra một nụ cười sáng lạn.

    Chẳng qua trước khi rời đi, cô gái tự mình đi về phía trước đi vài bước, đứng ở trước mặt hoa khôi và hai nữ sinh khác, cô nhíu mày, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện ra biểu tình tức giận, nhìn qua bầu không khí có chút không ổn.

    Lâm Tử Phong không nghĩ tới còn sẽ có chuyện này xảy ra, đang muốn tiến lên kéo lại cô, đã thấy cô gái đột nhiên vung tay áo của mình, một tay nắm tay, một ngón tay chỉ phía trước ba người lớn tiếng nói: “Mấy cô gái xấu xí các người, nếu còn dám nói bậy anh Phong của ta, cẩn thận ta bẹp các ngươi đấy!”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


Trang 1 của 3 123 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status