TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12
Kết quả 6 đến 10 của 10

Chủ đề: Tu Tiên Giả Tại Mỹ Sủng Giới

  1. #6
    Ngày tham gia
    Jan 2015
    Bài viết
    69
    Xu
    0

    Mặc định

    Xa xa khỏi biệt viện của Thiên Sinh, hắn căn thẳng thoát khỏi vài tên canh gác lẻn đến nơi này, đây chính là nơi Thiên Sinh trước mất đi đôi tay, đúng thế là nơi Thánh hoa sinh sống.
    Theo như những gì sách cổ mô tả cộng thêm kiến thức của sót lại của linh hồn chủ thể Thiên Sinh hắn còn không nhận ra đây là thứ gì sao, rõ ràng là Thần hồn hoa thứ có thể cải thiện thần hồn a, “ Mẫu cẩu thứ ngay cả Độ kiếp kì còn muốn trân quý ngay cả mạng sống cũng phải liều có được, mấy tên ngu muội rõ ràng là lại để dùng đột phá thần hồn của chúng lên mức thấp dẫn động Động Hoa” Thiên Sinh khinh thường mà thầm nghĩ.
    Thứ gì khó tu luyện nhất chính là thần hồn a, công pháp thần hồn trân quý, linh dược thần hồn lại càng quý đến không thể hiếm hơn nữa, ít nhất 2000 năm độ kiếp kì của hắn vẫn chưa lần nào diện kiến dung nhan của Thần hồn hoa a.
    Phía bên ngoài nơi Thần hồn hoa sinh sống được bao quanh bởi sương mù kì dị, đây là trận pháp, Thiên Sinh khịt mũi khinh thường, thứ này sao có thể coi là trận pháp, rõ ràng là đem đến tu giới của hắn cũng chỉ miễn cưỡng là sơ cấp trận pháp, mà sơ cấp trận pháp là như thế nào, chỉ cần có ít kiến thức căn bảng luyện khí kì tầng 1 đã nắm vững a, huống chi là độ kiếp kì như hắn, tầm mắt còn không đặt ở đây.
    Tuy có hơi khác so với trận pháp nơi hắn tu luyện nhưng vạn giang chảy về một hướng, chung quy đều là một.
    Thiên Sinh thầm nghĩ mà bước vào sương mù không chần chừ, sau vài bước léo lắt né sát trận hắn đã tiến đến mắt trận. Nơi đây linh khí so với bên ngoài còn nồng nặc hơn mang theo một tia đại đạo mơ hồ khiến ngay cả Thiên Sinh cũng phải nhíu mày.
    “Đây không phải là tầm thường thần hoa”, hắn lại nhớ đến hơn 500 năm trước khi hắn bị Lãnh Nguyệt Băng giết.
    Bên trong một tòa cổ mộ nguy hiểm chập chùng, lúc này hắn là độ kiếp tầng 3
    -Lãnh Nguyệt Băng nương tử, ngươi xem mảnh giấy này thêu đóa hoa thật đẹp, nhưng ngôn ngữ khá là khó hiểu, ta nhìn vào lại như chẳng thể ghi nhớ được cả hình dạng của chữ.
    Lãnh Nguyệt Băng nhíu mày nhìn mảnh giấy thô ráp vẽ đóa hoa trắng rồi nói:” đây là đóa hoa của thế giới.
    Thiên Sinh nghe thế nhíu mày, hắn là độ kiếp kì a, thứ gì chưa gặp qua, thứ gì là đóa hoa thế giới, không để Thiên Sinh hiếu kì hỏi, Lãnh Nguyệt Băng tiếp lời: tương truyền tiên giới có vị nhân vật rất mạnh…..rất mạnh khi hắn chết đi thần hồn hóa về thiên địa, mọc ra Sinh Tiên Hoa, Sinh Tiên Hoa ẩn chứa Thần hồn ngộ tu đại đạo một thời của vị đại nhân vật đó.
    Thiên Sinh nghe thế cũng không để ý mà hỏi: không phải thành tiên là bất tử hay sao.
    Nghe thế Lãnh Nguyệt Băng khẽ nhếch môi khinh thường để ý tới hắn tiếp tục bước đi vào phía trước.
    ……..Quay lại thực tại, dựa vào hình ảnh ấy hắn có thể xác nhận đây chính là Sinh Tiên Hoa chứ không phải là thần hồn hoa như hắn nghĩ trước đó.
    “Có nguy hiểm” Thiên Sinh sinh thẩm lẩm nhẩm, hắn cảm nhận khí tức đóa hoa rất mãnh liệt, nếu so với khí tức của Lãnh Nguyệt Băng có thể tiêu diệt hắn Độ kiếp kì tầng 6 một cách nhẹ nhàng còn mãnh liệt hơn, nhưng không phải là áp bức, tia khí tức này chỉ giống như phụ thân uy nghiệm trước mặt hài tử.
    “Liều! cầu phú quý trong nguy hiểm” Thiên Sinh lẩm bẩm, chân cất bước lên bậc thang nơi Sinh Tiên Hoa nở rộ.
    Càng bước đến gần Sinh Tiên Hoa hắn càng cảm thấy khi tức càng mãnh liệt nhưng không có ý không ngang cản hắn, khi Thiên Sinh chạm tay đến Sinh Tiên hoa một luồn sáng bắn lên không trung xuyên thẳng trận pháp.
    Thiên Sinh mơ hồ như muốn ngất đi, khi hắn mở mắt bản thân đã ở trong một nơi đầy mây sáng chói, đây là nơi nào khác? Căn bản chính là thức hải của hắn a, hắn kiếp trước hắn nội thị bản thân không biết bao lần làm sao có thể quên được.
    -Tiểu hài tử! một giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm vang lên.
    Hắn bất ngờ ngước mặt, phía trước hắn là một lão áo trắng, bên ngoài có vầng sáng che đậy bản thân khiến Thiên Sinh khó có thể nhìn rõ mặt hắn.
    -Lão đầu, ngươi là người tu tiên, tuy không cảm nhận được chân khí lưu chuyển ở lão đầu nhưng dựa vào trực giác cho hắn biết được điều đó.
    -Tu tiên giả? Không khác mấy lắm. Lão đầu cười đáp.
    -Lão đầu, ngươi làm gì ở trong đóa hoa này. Thiên Sinh thắc mắc hỏi, nều là thần hồn của người tu tiên, hắn có thể tự tạo thân thể hoặc cả đoạt xá, lẽ nào..
    Thiên Sinh nghĩ thế mà mồ hôi đổ ra, hắn bây giờ không phải là độ kiếp kì a. Lão đầu như hiểu hắn, cười nhẹ mà nói: Tiểu hài tử chớ lo, nếu ta muốn đoạt xá ngươi, ngươi không thể nào ngăn cản.
    -Không dài dòng, ta đến từ nơi nào hẳn ngươi cũng có phần suy đoán, nơi đó đã từng xảy trận chiến rất lớn, ảnh hưởng đến 3600 vực quanh nơi đó, ta không cần ngươi làm gì, nhớ lấy khi đến được nơi đó, phần truyền thừa của ta ngươi ắt tự rõ. Nói đoạn lão đầu hóa cơn gió biến mất.
    Thiên Sinh tỉnh dậy tai bên đài, đóa Thần Hoa biến mất từ lúc nào, cơ thể hắn dường như có sức sống hơn, ẩn hiện không phải là thể xác mà là linh hồn, nếu hắn muốn có thể thả thần thức xuyên qua cả bên ngoài trận pháp, xa xa phải đạt tới 10 trượng, thật bất khả tư nghị, luyện khí kì tầng 1 bất quá chỉ có thể thả thần thức đến 1 trượng 5 a.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---


  2. #7
    Ngày tham gia
    Jan 2015
    Bài viết
    69
    Xu
    0

    Mặc định

    Ba nghìn sáu trăm vị giới, rất rộng lớn, tuy Thiên Sinh trước đây không có tâm chí hùng bá nhưng cũng là người không chịu thua ai, thì ra bản thân hắn bất quá chỉ nằm ở vị giới thấp nhất, theo những gì kí ức truyền thừa từ lão đầu nơi hắn tu luyện trước kia, lẫn nơi đây gọi là hạ vị giới, là sinh linh tầng thứ thấp nhất, tiên giới mà hắn mong đạt được thuộc về tầng thứ trung vị giới, bên trên nữa là cao cấp vị giới…

    Ánh mắt của Thiên Sinh lúc này sáng lóe như minh chứng của sự kiên định, ban đầu hắn chỉ đặt tầm mắt tại tiên giới, nhưng từ kí ức của lão đầu để lại làm cho hắn muốn vươn lên xa hơn nữa, không chỉ là trung vị giới còn là cao cấp vị giới bá chủ.

    Để làm được hắn buộc phải gia tăng cảnh giới của mình, luyện khí kì mười hai cảnh, mỗi cảnh giới đả thông 10 kinh mạch, dùng linh khi rột rửa chất nhơ bẩn từ kinh mạch nhưng bất đồng với kiến thức tu luyện của lão đầu đưa ra, Theo lão đầu trước phải đả thông 120 kinh mạch sau là rèn luyện kinh mạch, khiến cho thực lực vượt xa cùng cảnh giới.

    Thấy thế Thiên Sinh nhíu mày, phương thức tu luyện của vị giới bên trên thật kì quái, nếu ngay từ luyện khí tầng một làm sao có thể có khả năng đả thông trước một trăm hai mươi mạch trước khi bược vào luyện khí tầng hai, dù có khả năng thật sự cơ thể có thể chịu nổi hay sao.

    “Trên lí thuyết thật sự có thể, nếu không thế, Lãnh Nguyệt Băng không thể tại Độ kiếp tầng ba có thể chống lại hắn Độ kiếp tầng sáu được, đạt đến độ kiếp một bước như thiên địa huống chi là ba bước. Lãnh Nguyệt Băng thì ra ngươi cũng chỉ hơn ta chừng ấy, xem xem nếu gặp lại tại trung vị giới ta không cho ngươi quỳ dưới gấu quần của bản tôn không được a” nghĩ tới viễn cảnh xa xa mà Thiên Sinh thầm cười.

    Hắn có vẻ như lột xác từ lão già trầm ổn thành thiếu niên tranh cường háo thắng.

    “những phương thuốc cần để giúp luyện khí đả thông một trăm mười một mạch cần Sinh thể hoa, Sinh cốt hoa, Sinh tạng hoa, những thứ này nên lấy từ đâu tới a” nhìn thấy kí ức lão đầu để lại mà Thiên Sinh lắc đầu ngao ngán.

    -Thiếu gia! Thiếu gia! Phu nhân trở về aa… Ngư Nhi la hét mà đẩy cửa vào.

    Thiên Sinh bất ngờ, mẫu thân hắn, mẫu thân của thân xác Thiên Sinh mới này, tự là Trân Nguyệt, rất yêu thương hắn, nàng là linh động trung kì, vì hắn không ngại nguy hiểm tiến vào u ám sâm lâm kiếm hòng kiếm được Sinh thể hoa.

    “ sinh thể hoa, đúng chính là nó” Thiên Sinh nghĩ đến mà mững rỡ, rõ ràng mẫu thân cái thân xác mới này đưa lửa giữ ngày tuyết rơi mà.

    -Nàng đâu, mẫu thân ta tại nơi đâu, mau mau dẫn đường. Thiên Sinh hối thúc Ngư Nhi, cái này không gấp gáp không được a, tiền đồ của hắn đấy.

    Nhìn thấy thiếu gia mình quan tâm phu nhân như thế, Ngư Nhi cũng mừng thầm không uổng công phu nhân không ngại nguy hiểm mà kiếm được thần được cho thiếu gia nga. Không biết nếu Ngư Nhi và mẫu thân hắn nghe được lời trong lòng Thiên Sinh có hay không mà đánh chết hắn a.

    Rời khỏi phòng hắn, theo chân Ngư Nhi, Thiên Sinh tiến đến phòng mẫu thân hắn ở phía tây, đây là trang viên tao nhã, trồng rất nhiều hoa và cây cỏ, tiến đến gian phòng càng là bày biện rất đơn sơ nhẹ nhàng, ngược lại mẫu thân Thiên Sinh hắn nhưng là ngươi tập võ đáng lẽ ra phải nóng như lửa, nào thích cỏ cây lại có thì giờ trang trí phòng chứ nhỉ? Thiên Sinh thầm ngẫm mà kì lạ tò mò với phu nhân của Bá Hoa, mẫu thân tiện nghi của hắn.

    Qua đến giang phòng thứ hai, có hai người đang ngồi, một nam một nữ, nam thì rõ ràng la phụ thân hắn vẻ mặt rất ân cần hỏi hang, người còn lại hiển nhiên là mẫu thân tiện nghi.

    Rất đẹp, rất mĩ lệ là những gì Thiên Sinh có thể hình dung, mẫu thân hắn đang lẽ phải độ tam tuần nhung vẻ ngoài như thiếu phụ nhị tuần, phong nhã, nhẹ nhàng, nào có cốt cách của người tập võ, huống chi là tiến đến u ám sâm lâm.

    Thiên Sinh tiến đến quỳ xuống mà nói:”mẫu thân, người không sao chứ, hai nhi rất lo lắng”. Thiên Sinh chảy nước mắt, vẻ mặt lo lắng.

    Đúng là chỉ có vài giọt nước mắt, hắn hận không thể chảy như suối để mẫu thân tiện nghi thấy tấm lòng của hắn a.

    Trân Nguyệt thấy hài tử của mình như thế cũng cảm động, lại nhìn cánh tay hắn nước mắt cũng rơi xuống:” Hài tử! mẫu thân khiến ngươi chịu khổ”.

    Nhìn thấy vẻ mặt cùng nước mắt của Trân Nguyệt bản thân Thiên Sinh cảm thấy ấm áp, cái cảm giác này mấy nghìn năm rồi chưa cảm nhận được, bỗng lúc này xuất hiện làm hắn cảm thấy thoải mái trong lòng. Bản thân hắn tự kiên định, hắn đã xem nơi này như ngôi nhà của mình rồi.

    Thiên Bá Hoa nhìn hai mẫu tử mà lòng cũng thấy rung động, bản thân hắn là gia chủ mặt người cứng rắn, nhưng tình thương dành cho Thiên Sinh không kém Trân Nguyệt tí nào cả.

    “Mau đừng trễ nãi đại sự, mau dùng Sinh thể hoa phục thể cho Thiên Sinh”, Thiên Bá Hoa nghiêm mặt quát. Nghe thế Trân Nguyệt liền đem chiếc hộp trên bàn mở ra lấy từ bên trong ra một bông hoa màu đỏ.
    Trân Nguyệt hói thúc Thiên Sinh: “ Mau mau lại đây hài tử, để ta phục dụng sinh thể hoa lên ngươi”.

    “A! không cần phí hoài vậy chứ, đối với người tu tiên như hắn mất đi bộ phận vẫn có thể phục hồi sau này, bây giờ bản thân không thê kiếm đâu ra sinh thể hoa luyện Độ Mạch Đan”Thiên Sinh thầm nghĩ, thấy Trân Nguyệt định dập nát sinh thể hoa làm thuốc Thiên Sinh liền ngăn cản.

    “A mẫu thân, không cần mau đưa hài nhi thứ này còn có tác dụng khác”.

    Thiên Bá Hoa nghe thế liền quát:” Hồ đồ, hài tử hồ nháo, mau mua để mẫu thân ngươi làm thuốc”.

    “Làm thuốc, nghiền nát sinh thể hoa, dù có làm thuốc cũng không ai nghiền nát như thế” đối với suy nghĩ ấy bản thân Thiên Sinh khinh thường nhưng hắn đâu biết tại nơi đây luyện đan sư là chức nghiệp rất hiếm có vạn người không có một, đâu ra kiếm người luyện đan cho hắn, giả sử tìm được chắc gì là người ta đã chịu luyện cho hắn.

    “Mẫu thân nghe hài nhi, hài nhi tìm được trên sách cổ có thể phục dụng sinh thể hoa tốt hơn” Thiên Sinh gấp đến độ mặt đỏ, đây là tiền đồ của hắn a, hắn còn phải cho Lãnh Nguyệt Băng quỳ dưới háng đấy.

    Trân Nguyệt nghe thế liền đưa hộp chứa sinh thể hoa cho Thiên Sinh, Thiên Sinh mừng rỡ chạy tót ra ngoài quay về phòng, hắn ở đây phút giây nào liền gấp phút đó a.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  3. #8
    Ngày tham gia
    Jan 2015
    Bài viết
    69
    Xu
    0

    Mặc định

    Luyện Đan yêu cầu cơ bản của tất cả người tu chân nhưng Độ Mạch Đan thật sự không đơn giản, đây có thể coi là tiên đan đấy, bản thân Thiên Sinh hắn kiếp trước cũng chỉ là Độ kiếp kì mà thôi có thể luyện được tiên đan, sao không bảo a miu đánh chết a cẩu xem, nghe có vẻ được hơn đấy.
    Lục lọi kí ức để lại của lão đầu, thật có một cách chính là “Tự nhiên Trận” trong vòng một chung trà có thể hội đủ linh khí của trăm nghìn vạn dăm xung quanh đạt đến một độ cao linh khí nhất định giúp cho người tu luyện phục đụng.


    “Quả là cộng rơm cứu mạng a!”. Lần đầu Thiên Sinh có ý nghĩ dùng thân báo đáp lão đầu, không biết nếu hắn còn sống nghe được có ghê tởm chết thêm một lần hay không.
    “Phì vẫn còn thiếu những hai nguyên liệu, nơi bất đồng dược liệu bất đồng”, Thiên Sinh thầm nghĩ mà thở dài vẫn còn những hai thứ nữa là Sinh cốt hoa và sinh tạng hoa.

    Thiên Sinh như điên lao đầu vào tìm kiếu tư liệu, liên tục dùng lưỡi mà lật trang giấy, nếu đến đô thị có thể xem để nhiều mỹ nữ bb lớn xem là soái ca, chết mất tác giả lại nhầm truyện mất rồi.

    Đặc tính và vẻ ngoài đây là cách nhận diện tốt nhất dược liệu với bất đồng cách gọi, ngôn ngữ. Sinh Cốt Hoa nơi đây mang tên Cốt hoa, mọc trên thân của cường giả Tinh Đế chết đi, nghe thế Thiên Sinh như chết đứng, đấy là tồn tại loại nào, là ngang bằng với hắn trước lúc xuyên đấy, những bậc cao cấp tu luyện giả như thế nào dù chết dư uy vẫn còn, một luyện khí kì muốn đạo mộ độ kiếp kì không tính tới bẫy dư uy của hắn đủ đem đánh chết không thể chết hơn a.

    “Haizz” lắc đầu thở dài, Thiên Sinh xem đến tư liệu thứ hai. Sinh tạng hoa nơi đây gọi là Thực minh hoa, hấp thu tự nhiên chi lực tự sinh tự dưỡng, là món dược liều dùng để rèn luyện cơ thể ở cấp độ Động Hoa, đây là dược liệu giá trị không lớn nhưng cũng thuộc dạng quý hiếm đấy.
    Tương lai cường giả sao mà mờ mịt, cái ngày Lãnh Nguyệt Băng quỳ dưới gối xem ra còn dài a.

    “Thiếu gia”, đang nằm trên giường thở dài bỗng Ngư Nhi tiểu thị nữ đáng yêu của hắn đẩy cửa bước vào.

    Nàng mặt mày hớn hở, mặt đỏ vì gấp, hơi thở nóng lan tràn khiến Thiên Sinh khó kiềm chế, hắn hận không sinh ra hai tay để ôm nàng a.
    “Rắm thối, bản tôn cũng đường đường là Độ kiếp kì, tính tình tuy không phải là người tốt nhưng vẫn chưa có ý nghĩ với nữ nhân chưa phát dục a, nói đến chưa phát dục nhìn tiểu mi mi của nàng xem như có thể hợp cách đấy” Thiên Sinh lắc đầu rồi lại nhìn Ngư Nhi với ánh mắt thèm thuồng.

    Thấy Thiên Sinh nhìn như thế nàng tim đập càng rộn ràng giọng làm nũng mà kêu lên “Thiếu gia”.

    “Mẹ nó, đây không phải là cho dầu vào lửa sao, bản thân khi chưa đạt đến Độ kiếp phi thăng không thể thất thân đây là quy tắc của công pháp hắn tu luyện, dù là có ý nghĩ xấu với Lãnh Nguyệt Băng nhưng hắn vẫn không làm đấy, đương nhiên phần là vì không đánh lại nàng rồi” Thiên Sinh nghĩ mà thầm cười, tính ra hắn là lão xữ nam hai nghìn năm tuổi đấy.

    -Được rồi có chuyện gì hay sao Ngư Nhi! Thiên Sinh nghiêm mặt nói, gì chứ hình tượng cao thủ Độ kiếp vẫn phải giữ hắn nào có thể mất đi dáng vẻ đạo mạo.
    -Là đã đến đại hội mười lăm năm đại tái, các tinh anh dưới Linh Hoa có thể tham gia chiến đấu đấy, bây giờ là đến phần báo danh rút thăm. Nói đoạn Ngư Nhi lại kéo hắn đi thật mau. Thật khó tin a, dù gì hắn cũng là luyện khí kì tầng một hậu kì nàng ta sao có thể kéo hắn dễ dàng như thế.

    Luyện Võ Trường của Gia Tộc Thiên vẫn dáng vẻ như thế, nay lại càng đông đúc người hơn lúc trước vào tầm khoảng trăm người đa phần là các anh tài thiếu nữ độ mười bốn mười lăm. Phí trước bậc thang dẫn đến chính điện có một cái bàn lớn có nhiều người xếp hàng xem chừng là đến báo danh.
    Thiên Sinh liền ý định tiến đến xếp hàng, Ngư Nhi liền kéo hắn lại mà nói:” Thiếu gia bến đấy là chơi người trong gia tộc phu thuộc nơi đăng kí của thiếu gia ở bên này”, nàng chỉ tay mà bảo.
    Phía bên phải cũng có một cái bàn đăng kí, nhưng ít người hơn hẳn chỉ có 5 người đang xếp hàng, hắn vội tiến lại.
    “Hừ! Tàn phế vật ,ngươi định tham gia thi đấu đấy à. Một giọng nói khinh khỉnh vang lên.

    Thiên Sinh nhíu mày nhìn đến người xếp hàng cuối đang giương mắt nhìn hắn, tên áo xanh này không phải là Thiên Vũ hay sao, Thiên Sinh càng mặc kệ, hắn chẳng muốn giao lưu với những tên thấp kém này.

    “Ngươi có nghe ta nói gì không đấy”,Thấy Thiên Sinh không đáp hắn liền vung tay ý đồ tát Thiên Sinh, tuy có trận đấu ngang tay với Thiên Nhất nhưng bản thân hắn cũng là Động Hoa đè bẹp tên tàn phế này ắt đã đủ a.
    Thiên Sinh nhíu mày, bản thân hắn không chấp nhặt chuyện nhỏ, xem ra tiểu nhân vẫn là tiểu nhân, Thiên Sinh định ra chưởng đánh văng Thiên Vũ liền có một bàn tay nhỏ cản lại.

    “Thiên Vũ ngươi đừng quá đáng”, Giọng nói phát ra từ một cô nương tầm mười bốn, dáng vẻ phảng phất thiếu nữ trưởng thành, xem chừng thêm ba năm nữ tuyệt đối là đại mỹ nữ.

    -Ngọc Nhan! Thiên Vũ khẽ kêu, hắn rút tay mà hậm hực đi, cả hai đều là Động Hoa vả lại đây là ứng cử viên trở thành sủng nữ của hắn lại dám bên vực tên phế vật, để xem trận chiến phối sủng nữ một tháng sau để xem nàng làm thế nào.
    -Ngươi không sao chứ, thiếu nữ áo hồng khẽ hỏi, vẻ mặt quan tâm.

    Nhìn thấy nàng trái tim của Thiên Sinh đập mạnh,” phản ứng là do thân thể Thiên Sinh mới này, xem chừng đây là người mà hắn ái mộ” Thiên Sinh nhíu mày thầm nghĩ. Nàng là Lộ Ngọc Nhan có vẻ kì lạ khi dòng chính gia tộc lại có người khác họ, thật ra nàng được lục trưởng lão cứu giúp mà nhận làm đệ tử.
    -Cám tạ! ta không sao. Kiềm nén phản ứng quen thuộc của thân thể, mặt Thiên sinh lạnh nhạt mà lướt qua nàng đến bàn báo danh.

    Thấy Thiên Sinh như thế vẻ mặt của Ngọc Nhan buồn bã, tim đau như cắt, từ lúc nhỏ được lục trưởng lão cứu vể là lúc nàng 4 tuổi, tại nơi này ngoài lục trưởng lão Thiên Sinh chính là thanh mai trúc mã cùng nàng quen thuộc, từ lúc khai Động Hoa nàng trở thành tâm điểm của gia tộc còn hắn chỉ là phế vật đã khiến cả hai có một bức tường khó vượt qua

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #9
    Ngày tham gia
    Jan 2015
    Bài viết
    69
    Xu
    0

    Mặc định

    Ngày hôm sau đến vòng sơ loại, vòng này chỉ dành cho người phụ thuộc khác họ trong gia tộc những người là con chau của gia tộc hay tinh anh trong gia tộc không cần phải tham gia, đương nhiên Thiên Sinh cũng không cần phải tham gia.

    Lúc này diễn võ trường đông đúc người lên đến gần vài trăm, phía trước có nhiều võ đài bán kính rất rộng là nơi so tài. Nhìn các thiếu niên nam nữ trẻ trung mang đầy nhiệt huyết bản thân Thiên Sinh cảm khái “ năm đó hắn bất quá cũng như vậy đấy”.

    Vòng sơ loại diễn ra rất náo nhiệt, đài phía bắc có một thiếu niên cơ thể rắn chắc, da màu đồng, Thiên Sinh nhìn mà há mồm:”Này này hắn mà có thể là mười sáu tuổi dưới hay sao, thêm vào mười tuổi cũng không ai nghi ngờ đấy”.

    Thấy Thiên Sinh bất ngờ, một đệ tử Ất liền giải thích:”Ngươi thế là không biết rồi, hắn là cháu họ của đại trưởng lão, chính là trời sinh thần lực, là con hắc mã của khóa này đấy”.

    “Phì! Lừa ai chứ , tên này rõ ràng là ngoài nhị tuần, tính gạt qua khỏi ánh mắt hắn”. Thiên Sinh phỉ nhổ mà thầm nghĩ.

    “Bản tôn chính là mặc kệ, thật sự là có ai đánh ngang tay lại hắn sao”, Thiên Sinh thầm nghĩ mà không khỏi sung sướng, hắn chính là như thế, tâm khí cao ngạo nhưng nếu thực sự đối mặt hắn sẽ không coi thường bất cứ ai, sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực đó là quy tắc của hắn, không biết bao nhiều người tu vi cao hơn vì khinh suất mà bỏ mình Thiên Sinh hắn mới không mắc sai lầm cỏn con như vậy.

    Lại tiến đến võ đài ở hướng nam, đấy lại là mỹ nữ áo vàng, vẻ ngoài tú lệ, tuy chỉ mới độ mười sáu nhưng dáng vẻ thì không thể chê vào đâu được, mỹ nữ là niềm yêu thích, Thiên Sinh hắn mới phải bỏ thời gian đi ngắm đấy, dù thật sự là bình hoa xem nàng múa kiếm vẫn rất được a.

    Đối mặt với thiếu nữ áo vàng là một thiếu niên mắt xếch, miệng cười dâm đãng mà nói:” Tiểu bì nương, ngươi đối không lại ta đâu”.

    Chưa để nàng đáp những tên đệ tử xung quanh đã phỉ nhổ, đệ tử ất nói:” Phi! Hồ Tam ngươi mau cút xuống nhận thua”. Đệ tử giáp lại còn lớn tiếng hơn, trực tiếp khiêu khích:” Hồ Tam, mau mau quỳ xuống, cỡ ngươi cũng đòi ăn thịt thiên nga”.

    Tên Hồ Tam mới mặt kệ đấy, đối mặt với hắn là Lâm Anh Nhi đây căn bản chính là nữ thần trong ánh mắt của lũ đệ tử bật thấp của gia tộc khác họ đấy, dù thế nhưng chắc chắn nàng không thể nào đánh lại hắn rồi, đương nhiên phải thu lại một ít lãi tức, chiếm chút tiện nghi, nghĩ thế Hồ Tam thầm cười dâm đãng.

    Lâm Anh Nhi nhìn nụ cười chán ghét của Hồ Tam, tay vận khí vào kiếm lao đến, Hồ Tam bình tĩnh không gấp gáp dường như thiếu nữ trước mắt đã là con mồi mà hắn xác định.

    Thật vậy Lâm Anh Nhi múa kiếm trong rất đẹp nhưng trong mắt Thiên Sinh lại như trẻ con quơ kiếm, căn bản không được tích sự gì, xem chừng nàng phải chịu thiệt rồi.

    Dợi khi Lâm Anh Nhi áp sát Hồ Tam đưa trảo thủ tiến về phía trước hòng bắt được cặp nhũ của Lâm Anh Nhi, Lâm Anh Nhi thấy thế thầm kêu:” Vô Sỉ!”, chốc lại vung kiếm cắt đến tay của Hồ Tam. Thấy Nữ Thần bị khinh nhục quần chúng phía dưới cũng kích động phỉ nhổ tên Hồ Tam lớn mật.

    Né khỏi kiếm chiêu của LÂm Anh Nhi, Hồ Tam ngay lập tức thi trảo thủ bắt lấy cổ tay cầm kiếm, tay kia? Đương nhiên là phải chiếm tiện nghi, quần chúng phía dưới còn gấp hơn cả Lâm Anh Nhi, “làm sao bây giờ chứ, đấy là cặp nhũ trư của nữ thần đấy”, tên đệ tử giáp nhìn mà than thở, hắn làm sao dám can thiệp còn không phải sợ gia quy hay sao.

    Thiên Sinh thì nhàn nhã tháo giầy khiến cho tên kế bên phải thốt lên:” này! Lần cuối ngươi rửa chân là lúc nào thế”.

    “Phi! Bản tôn lúc trước dù không rửa chân vẫn không thiếu Nguyên Anh đến liếm chân cho hắn, hắn vẫn không thèm đấy” Thiên Sinh thầm nghĩ mà phỉ nhổ, chân thì mau lẹ vung về phía trước ngay lập tức từ chân hắn phóng ra một luồng khí kình trong suốt lao đến tay Hồ Tam khiến cho hắn ngay lập tức hét lên, Lâm Anh Nhi tranh thủ cơ hội ngay lập tức chém đến trước ngực Hồ Tam khiến hắn văng khỏi võ đài.

    Trọng tài thấy thế lập tức tuyên bố:” Lâm Anh Nhi thắng!”. Quần chúng đệ tử lại còn hồ hởi, riêng Lâm Anh Nhi nhíu mày, mọi người không để ý nhưng nàng thì có, rõ ràng khi tay của Hồ Tam tiến đến rõ ràng là có người giúp nàng.

    “Bản tôn đúng là bác ái, ông trời lại hiểu ý sặp đặt anh hùng cứu mỹ nhân, nhưng nàng lại không biết a, lỗ rồi, lỗ rồi, lần sau phải lấy lại từ nàng một ít tiện nghi. Thiên Sinh hắn chưa làm việc không công bao giờ đấy, nhất là cặp nhũ trư của nàng rõ ràng so với cùng lứa lớn hơn nhiều a” Thiên Sinh mỉm cười thú vị, bản mặt hắn lúc này so với Hồ Tam không khác là mấy , nếu Hồ Tam lúc này thấy được cũng phải thốt lên tri kỉ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  5. #10
    Ngày tham gia
    Jan 2015
    Bài viết
    69
    Xu
    0

    Mặc định

    ai đọc qua đọc lười post qua quá http://mht.vn/thread/5769/tu-tien-gi...sung-gioi.html

    ---QC---


Trang 2 của 2 Đầu tiênĐầu tiên 12

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status