Xa xa khỏi biệt viện của Thiên Sinh, hắn căn thẳng thoát khỏi vài tên canh gác lẻn đến nơi này, đây chính là nơi Thiên Sinh trước mất đi đôi tay, đúng thế là nơi Thánh hoa sinh sống.
Theo như những gì sách cổ mô tả cộng thêm kiến thức của sót lại của linh hồn chủ thể Thiên Sinh hắn còn không nhận ra đây là thứ gì sao, rõ ràng là Thần hồn hoa thứ có thể cải thiện thần hồn a, “ Mẫu cẩu thứ ngay cả Độ kiếp kì còn muốn trân quý ngay cả mạng sống cũng phải liều có được, mấy tên ngu muội rõ ràng là lại để dùng đột phá thần hồn của chúng lên mức thấp dẫn động Động Hoa” Thiên Sinh khinh thường mà thầm nghĩ.
Thứ gì khó tu luyện nhất chính là thần hồn a, công pháp thần hồn trân quý, linh dược thần hồn lại càng quý đến không thể hiếm hơn nữa, ít nhất 2000 năm độ kiếp kì của hắn vẫn chưa lần nào diện kiến dung nhan của Thần hồn hoa a.
Phía bên ngoài nơi Thần hồn hoa sinh sống được bao quanh bởi sương mù kì dị, đây là trận pháp, Thiên Sinh khịt mũi khinh thường, thứ này sao có thể coi là trận pháp, rõ ràng là đem đến tu giới của hắn cũng chỉ miễn cưỡng là sơ cấp trận pháp, mà sơ cấp trận pháp là như thế nào, chỉ cần có ít kiến thức căn bảng luyện khí kì tầng 1 đã nắm vững a, huống chi là độ kiếp kì như hắn, tầm mắt còn không đặt ở đây.
Tuy có hơi khác so với trận pháp nơi hắn tu luyện nhưng vạn giang chảy về một hướng, chung quy đều là một.
Thiên Sinh thầm nghĩ mà bước vào sương mù không chần chừ, sau vài bước léo lắt né sát trận hắn đã tiến đến mắt trận. Nơi đây linh khí so với bên ngoài còn nồng nặc hơn mang theo một tia đại đạo mơ hồ khiến ngay cả Thiên Sinh cũng phải nhíu mày.
“Đây không phải là tầm thường thần hoa”, hắn lại nhớ đến hơn 500 năm trước khi hắn bị Lãnh Nguyệt Băng giết.
Bên trong một tòa cổ mộ nguy hiểm chập chùng, lúc này hắn là độ kiếp tầng 3
-Lãnh Nguyệt Băng nương tử, ngươi xem mảnh giấy này thêu đóa hoa thật đẹp, nhưng ngôn ngữ khá là khó hiểu, ta nhìn vào lại như chẳng thể ghi nhớ được cả hình dạng của chữ.
Lãnh Nguyệt Băng nhíu mày nhìn mảnh giấy thô ráp vẽ đóa hoa trắng rồi nói:” đây là đóa hoa của thế giới.
Thiên Sinh nghe thế nhíu mày, hắn là độ kiếp kì a, thứ gì chưa gặp qua, thứ gì là đóa hoa thế giới, không để Thiên Sinh hiếu kì hỏi, Lãnh Nguyệt Băng tiếp lời: tương truyền tiên giới có vị nhân vật rất mạnh…..rất mạnh khi hắn chết đi thần hồn hóa về thiên địa, mọc ra Sinh Tiên Hoa, Sinh Tiên Hoa ẩn chứa Thần hồn ngộ tu đại đạo một thời của vị đại nhân vật đó.
Thiên Sinh nghe thế cũng không để ý mà hỏi: không phải thành tiên là bất tử hay sao.
Nghe thế Lãnh Nguyệt Băng khẽ nhếch môi khinh thường để ý tới hắn tiếp tục bước đi vào phía trước.
……..Quay lại thực tại, dựa vào hình ảnh ấy hắn có thể xác nhận đây chính là Sinh Tiên Hoa chứ không phải là thần hồn hoa như hắn nghĩ trước đó.
“Có nguy hiểm” Thiên Sinh sinh thẩm lẩm nhẩm, hắn cảm nhận khí tức đóa hoa rất mãnh liệt, nếu so với khí tức của Lãnh Nguyệt Băng có thể tiêu diệt hắn Độ kiếp kì tầng 6 một cách nhẹ nhàng còn mãnh liệt hơn, nhưng không phải là áp bức, tia khí tức này chỉ giống như phụ thân uy nghiệm trước mặt hài tử.
“Liều! cầu phú quý trong nguy hiểm” Thiên Sinh lẩm bẩm, chân cất bước lên bậc thang nơi Sinh Tiên Hoa nở rộ.
Càng bước đến gần Sinh Tiên Hoa hắn càng cảm thấy khi tức càng mãnh liệt nhưng không có ý không ngang cản hắn, khi Thiên Sinh chạm tay đến Sinh Tiên hoa một luồn sáng bắn lên không trung xuyên thẳng trận pháp.
Thiên Sinh mơ hồ như muốn ngất đi, khi hắn mở mắt bản thân đã ở trong một nơi đầy mây sáng chói, đây là nơi nào khác? Căn bản chính là thức hải của hắn a, hắn kiếp trước hắn nội thị bản thân không biết bao lần làm sao có thể quên được.
-Tiểu hài tử! một giọng nói nhẹ nhàng trầm ấm vang lên.
Hắn bất ngờ ngước mặt, phía trước hắn là một lão áo trắng, bên ngoài có vầng sáng che đậy bản thân khiến Thiên Sinh khó có thể nhìn rõ mặt hắn.
-Lão đầu, ngươi là người tu tiên, tuy không cảm nhận được chân khí lưu chuyển ở lão đầu nhưng dựa vào trực giác cho hắn biết được điều đó.
-Tu tiên giả? Không khác mấy lắm. Lão đầu cười đáp.
-Lão đầu, ngươi làm gì ở trong đóa hoa này. Thiên Sinh thắc mắc hỏi, nều là thần hồn của người tu tiên, hắn có thể tự tạo thân thể hoặc cả đoạt xá, lẽ nào..
Thiên Sinh nghĩ thế mà mồ hôi đổ ra, hắn bây giờ không phải là độ kiếp kì a. Lão đầu như hiểu hắn, cười nhẹ mà nói: Tiểu hài tử chớ lo, nếu ta muốn đoạt xá ngươi, ngươi không thể nào ngăn cản.
-Không dài dòng, ta đến từ nơi nào hẳn ngươi cũng có phần suy đoán, nơi đó đã từng xảy trận chiến rất lớn, ảnh hưởng đến 3600 vực quanh nơi đó, ta không cần ngươi làm gì, nhớ lấy khi đến được nơi đó, phần truyền thừa của ta ngươi ắt tự rõ. Nói đoạn lão đầu hóa cơn gió biến mất.
Thiên Sinh tỉnh dậy tai bên đài, đóa Thần Hoa biến mất từ lúc nào, cơ thể hắn dường như có sức sống hơn, ẩn hiện không phải là thể xác mà là linh hồn, nếu hắn muốn có thể thả thần thức xuyên qua cả bên ngoài trận pháp, xa xa phải đạt tới 10 trượng, thật bất khả tư nghị, luyện khí kì tầng 1 bất quá chỉ có thể thả thần thức đến 1 trượng 5 a.
TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile