Trần Nguyễn Kim Long: "Thằng Cà Chua thúi viết bao nhiêu năm tiểu thuyết tiên hiệp rồi mà trình độ chẳng tiến bộ hơn được chút nào. Chẳng có cảm ngộ được gì về tư tưởng phật, đạo, nho của tiền nhân, chỉ biết miêu tả như một trò chơi đánh quái lên cấp nhàm chán, thật rẻ tiền quá đi!
Ai xem truyện của tất cả các tác giả viết tiên hiệp gần đây, cũng thấy được mỗi người bọn họ đều có cảm nhận của riêng mình về "đạo", về pháp tắc, về phương hướng tu luyện sao cho hợp lý, dù chỉ là hợp lý trong thế giới quan của riêng họ. Nhưng thế giới quan của thằng Cà Chua này lại xây dựng dựa trên cơ sở là một bộ phim hay một trò chơi điện tử thì phải?! Nó chưa bao giờ dám dành thời gian miêu tả dù chỉ một chút thôi, về quá trình cảm ngộ, tu luyện sao cho hợp lý trong các lĩnh vực đan, trận, phù, khí,...
VD: Muốn học luyện đan phải học y thuật, phải thuộc Thần Nông bách Thảo kinh, Hoàng Đế nội kinh,...phải hiểu cấu tạo đan lô, đan đỉnh, là thư tính (4 chân) hay hùng tính (3 chân) để luyện đan đúng vào thời khắc nào trong ngày (tý, ngọ,...) thì sẽ có dược tính thế nào?
Hay muốn học trận pháp trước phải biết phong thủy kiến trúc, phải học địa lý thiên văn, phải bố trí theo lục giáp kỳ môn, phải tinh thông cơ quan cạm bẫy, sau đó căn cứ tài nguyên, long mạch, địa khí, sơn thể, tìm ra trận nhãn, dùng phép cửu cung thần toán thôi diễn ra đủ loại biến hóa, lại phối hợp thiên địa nhân tam tài, dùng trận kỳ hay cơ quan phát động,....cuối cùng dùng trận bàn để theo dõi diễn biến toàn cục,..
Hay muốn họa phù thì phải tinh thông thư pháp họa kỹ, đạt tới đại tông sư cảnh giới, sau đó phối hợp chu sa (khai thác trong các linh thạch khoáng), mao bút (lông của các loài yêu thú, tiên thú), phù chỉ (giấy vẽ bùa lại phân thành nhiều màu đại diện cho pháp lực từ cao xuống thấp như kim, thanh, bạch, tử, hồng, hoàng), sau đó họa lên phù văn chính là một loại thượng cổ phù triện do Hoàng Đế học được tiên thiên bát quái và Kinh Dịch từ Hà Đồ Lạc Thư (1 trong 10 đại tiên thiên linh bảo) mà sáng tạo nên, từng được Đại Vũ trị thủy năm xưa dùng đến, có thể tương tác với quỷ thần, thượng thông cửu tiêu, hạ thấu hoàng tuyền, lại có đủ loại quỷ thần dẫn lối mở đường, có chí cao vô thượng quyền năng....Sau đó còn phải dùng pháp ấn của tiên gia (1 trong 3 dòng Thượng Thanh, Ngọc Thanh, Thái Thanh huyền môn chính tông đạo thống truyền thừa, thuộc hàng tiên ban hẳn hoi) đóng dấu vào lá bùa, thì mới có hiệu lực, được thiên địa pháp tắc thừa nhận, lúc này mới xem như hoàn thành xong 1 lá bùa vậy...
Nói đến đây chắc các bạn cũng hiểu, truyện của thằng Cà Chua này quá thiếu chiều sâu, quá nông cạn, như con nít chưa học bò đã học chạy, tiến cảnh nhanh như gió nhưng thiếu căn cơ trầm trọng, ko biết mô tả hay ko dám mô tả những kiến thức của mình về các lĩnh vực như trên, chính là lấp liếm che dấu cho sự thiếu sót trong kiến thức ngoài đời của tác giả. Chắc tác giả chưa bao giờ nghiên cứu về huyền học, về đạo đức kinh, âm phù kinh,...thậm chí võ thuật, kinh mạch huyệt vị, y thuật dược lý cũng chưa từng xem qua, nên truyện mới nhạt nhẽo nông cạn và ấu trĩ đến mức này vậy...!".
Vị đạo hữu này, một ý kiến rất thú vị a...