TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 9 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 41

Chủ đề: [Tu tiên Việt] Tiếu ngạo hoàng vũ

  1. #6
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 6: Tàng Thư Tháp
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: Nam Châu Thành
    Chương 6 - Tàng thư tháp

    Trên đường lát đá xám, Vương Hạo đang đi đến Thư tịch khu.

    Trên đường đi, Vương Hạo không ngừng suy nghĩ về những kiến thức mình được học trong ngày hôm nay rồi sau đó lại cố gắng nhớ lại những quyển sách mà mình đã từng đọc qua ở Địa cầu. Trên đường, có nhiều người nhận ra Vương Hạo, xì xầm bàn tán nhưng hắn chẳng thèm để tâm đến.

    Phế vật thì sao? Thiên tài thì sao? Cứ cố gắng rồi thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp. Vương Hạo nhủ thầm trong lòng.

    Mặc dù là người có số điểm khảo nghiệm cao nhất học viện nhưng cũng là người duy nhất trong học viện không có được thuộc tính chân nguyên. Hiển nhiên Vương Hạo chính là chủ đề bàn tán của mọi người.

    Thư tịch khu, là một tòa tháp nằm ở phía đông bắc của Đại học viện, nó là một tòa tháp với 4 tầng.

    Vương Hạo đang đứng trước tòa tháp, nhìn về phí tòa tháp Vương Hạo thấy trên cửa vào có một tấm bảng đề là “Tàng Thư Tháp”. Lúc này Vương Hạo thở mạnh một hơi rồi bước vào trong tháp.

    Trong tháp, Vương Hạo nhìn thấy một người trung niên ngồi ở cái bàn giữa tháp. Người này nhìn thấy Vương Hạo lúc đầu hơi ngạc nhiên nhưng sau đó lại trở nên bình thường.

    Bài trí trong tháp thì có một cái cầu thang uống lượng phía bên trái, một cái bàn bố trí tinh sảo ở giữa tháp để cho người quản lý tháp ngồi, xung quanh thì rất trống trải, sau lưng vị trí ngồi giữa tháp đối diện với cửa chính là một giá sách, phía bên phải thì có một cái bàn trà dài, mùi đàn hương thì thoang thoảng từ một cái tiểu đỉnh trên bàn trà dài bốc lên làm cho không khí ở trong này rất dễ chịu.

    Bước đến trước bàn, Vương Hạo đưa cho người trung niên thẻ bài thân phận của mình, người trung niên nhận lấy thẻ bài nhìn một chút xong thì trả lại cho Vương Hạo rồi nói:

    Thư tịch tháp là nơi chứa đựng các loại sách dành cho việc học hành và nghiên cứu của học viên học viện. Học viên vào cửa thì miễn phí nhưng khi xem sách thì phải tốn Tinh điểm học đồ hiểu rõ điều này chứ?

    Trung niên nhân tên là Dương Thường Trực, là một trong các vị Lão sư của học viện này. Dương lão sư chính là người trông coi Tàng thư tháp này.

    Học trò hiểu rõ, nhưng cũng mong Dương lão sư chỉ điểm cho học trò thêm. Vương Hạo lễ phép trả lời.

    Thấy sự lễ phép của Vương Hạo, Dương lão sư cảm thấy rất hài lòng.

    Dương lão sư nói tiếp “học đồ chỉ cần lựa chọn sách mà mình muốn đọc, tại vị trí đặt sách sẽ có lời giới thiệu về quyển sách đó, nếu học đồ muốn đọc thì chỉ cần lấy thẻ bài của mình quét qua cái khe tại vị trí để sách đó thì cấm chế sẽ được mở ra và học đồ có thể tùy ý lấy ra mà đọc. Tùy vào loại sách mà số tinh điểm cần thiết để đọc sẽ khác nhau”. Học đồ hiểu rõ chưa?

    Học trò đã rõ, cám ơn Dương lão sư đã giải thích.

    Sau khi cám ơn Dương lão sư, Vương Hạo tiến đến cầu thang để lên tầng 1.

    Học đồ chỉ nên đọc sách ở tầng 1 thôi, tầng 2 và tầng 3 là sách dành cho võ giả trung và cao giai, phí dụng đọc sách rất mắc. Dương lão sư dường như sực nhớ mà nhắc nhở Vương Hạo.

    Học trò đã hiểu, xin cám ơn Dương lão sư nhắc nhở. Nói xong Vương Hạo thi lễ rồi tiến lên tầng 1.

    Dương lão sư thấy Vương Hạo lễ phép như vậy hảo cảm đối với đứa học đồ này cũng tăng lên không ít. Mặc dù mang danh là người quản lý của Tàng thư tháp này, nhưng thực tế chẳng khác người giữ kho là mấy. Điều này làm cho Dương lão sư cảm thấy rất khó chịu về mặt mũi, và đôi khi có một số tên học đồ chẳng có chút tôn trọng, điều này khiến cho Dương lão sư ngày càng trở nên cáu gắt hơn. Nhưng hôm nay gặp được Vương Hạo, nhận được sự kính trọng từ tên học đồ này làm cho Dương lão sư rất vui. “Biết kính trọng người trên, khiêm tốn, có lẽ tên học đồ này cũng là một người đáng để ta đào tạo đấy chứ” Dương lão sư nhủ thầm trong lòng.

    Vương Hạo bước lên bậc thang cuối cùng thì tầng 1 của Tàng thư tháp đã hiện ra trong mắt. Tầng 1 diện tích cũng giống như tầng dưới, khoản 100 tất (~100m2 TG). Tòa tháp có hình bát giác, do đó các kệ được xếp làm tám dãy ngang theo hình cửu giác. Chính giữa tầng 1 chính là cầu thang thông lên tầng 2. Tầng này có 270 kệ để sách, mỗi kệ có 9 tầng, trên đó để đầy các loại sách.

    Vương Hạo thấy thế thì hơi ngạc nhiên nhưng sau đó cũng cảm thấy bình thường. Đại học viện là nơi nào? Tất nhiên là phải có nhiều sách rồi! Vương Hạo nhủ thầm trong lòng. Sau đó bước chậm tới kệ sách trước mặt mình, lướt sơ qua một số sách thì Vương Hạo cũng phải âm thầm thán phục, chủng loại sách được phân loại khá rõ ràng, lĩnh vực thì rất nhiều, mỗi một quyển sách là một lĩnh vực khác nhau. Có luyện khí, luyện đan, luyện dược, luyện thể, luyện thần, địa lý, lịch sử, văn thi, … cái gì cũng có, tuy vậy những quyển sách này chủ yếu là nhập môn và rất sơ lược về những vấn đề này. Do đây chỉ là tầng một, chủ yếu để cho những học đồ sơ cấp vào nghiên cứu mà thôi.

    Đi một vòng, nhìn qua các quyển sách trên các kệ, Vương Hạo cảm giác được rằng thứ mình cần tìm đọc có thể có ở đây, nhưng cụ thể nằm ở đâu thì hắn không biết. Dù sao thì số lượng sách ở đây vô cùng nhiều.

    Vương Hạo đang đăm chiêu vì số lượng sách ở đây quá nhiều so với tưởng tượng của mình do đó Vương Hạo cảm thấy hơi bối rối. Vương Hạo vô thức đi về phía cầu thang lên tầng 2, ở đây hắn nhìn thấy được một cái bảng hướng dẫn và phân loại sách trong tầng 1 này. Tới đây thì Vương Hạo mới vỗ trán mình một cái thầm than ngu ngốc. Tàng thư tháp lớn thế này, sách nhiều thế này nếu như không có hướng dẫn thì học đồ bọn hắn có thể nào mà tìm được đúng loại sách mình cần chứ.

    Nghĩ như vậy, Vương Hạo tập trung và cái bảng phía trước. Trên bản vẽ hình của tầng 1, trong đó chia ra là 9 dãy kệ sách, mỗi một dãy tương ứng với một thuộc tính chân nguyên, chia ra là Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ - Lôi - Phong - Quang - Ám. Mỗi một dãy ứng với một thuộc tính thì sẽ chứa đựng những kiến thức về thuộc tính đó.

    Đọc tới đây, Vương Hạo cảm thấy sự bối rối còn lớn hơn lúc nãy. Bởi vì Vương Hạo không biết được thuộc tính chân nguyên của bản thân là gì, như vậy thì sẽ phải lựa chọn loại sách nào để mà đọc đây? Bất chợt thở dài một hơi.

    Hết nửa ngày suy nghĩ, cuối cùng Vương Hạo quyết định sẽ lấy những quyển sách nhập môn cơ bản của cả 9 thuộc tính về nghiên cứu, theo sau đó là lấy luôn một quyển Võ giả sơ giai chú giải về nghiên cứu, đây chính là quyển sách mà giáo viên đã giảng buổi sáng. Trong đó có một đoạn mà khi hắn ở Địa cầu đã tìm được. Đây chính là mục đích của Vương Hạo khi đến Tàng thư tháp này. Tổng cộng Vương hạo lấy đi 10 quyển sách, tiêu tốn hết thảy 100 tinh điểm.

    Dương lão sư vẫn thần thanh khí thản ngồi ở bàn uống trà, thấy Vương Hạo đi xuống trên tay cầm 10 quyển sách thì cũng hơi ngạc nhiên, tuy vậy vẫn không nói gì, chỉ cười nhẹ với hắn.

    Dương lão sư, học trò lấy những quyển này. Vương Hạo đưa ra trước người mình mười quyển sách.

    Tốt, người trẻ tuổi cố gắng đọc sách sẽ rất là tốt. Dương lão sư nói.

    Dương lão sư, như vậy học trò lấy sách về là được phải không, có thời gian để trả lại hay không? Vương Hạo thắc mắc hỏi.

    Học đồ cứ lấy về, chỉ cần không đem sách rời khỏi đại học viện là được. Mỗi quyển sách chỉ được mượn bảy ngày mà thôi, hết thời gian thì quyển sách đó sẽ tự động về lại Tàng thư tháp, không cần mang trả. Nếu đem ra khỏi đại học viện thì sách sẽ tự động về Tàng thư tháp, Học đồ nhớ kỹ. Dương lão sư không nặng không nhẹ nói.

    Học trò đã rõ. Vương Hạo nghe kỹ rồi gật đầu trả lời Dương lão sư sau đó từ giả ra về.

    Cầm trên tay mười quyển sách, khóe miệng Vương Hạo có nét cười mỉm rồi hướng về khu nhà ở mà cất bước.

    Ánh chiều cũng đã buông xuống, lối đi được nhuộm bởi một màu đỏ nhạt của chiều tà.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Link watpad https://www.wattpad.com/story/125181...3%A0ng-v%C5%A9
    ---QC---


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Biển Truyện,Tiếu Ngạo Nhân,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    Hôm nay mình sẽ bổ sung một số dữ liệu về thời gian, không gian, đơn vị đo lường, đơn vị ...
    Thứ nhất về đơn vị đo lường: Mình tham khảo một số sách ghi chép về đơn vị đo lường cổ của Việt Nam mình rồi từ đó làm tròn tròn lại thành đơn vị cho bộ truyện.

    1. Thời gian
    - Năm = 12 nguyệt
    - Nguyệt = 30 nhật
    - Nhật = 12 canh
    - Canh = 2 giờ
    - Giờ = 12 khắc
    - Thời thần = 15 phút
    - Khắc = 5 phút
    - Phút = 60 giây
    - Giây = 1000 sát na

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    2. Diện tích:
    - Mẫu = 5000 m2
    - Điền = 500 m2
    - Tầm = 50 m2
    - Xích = 10 m2
    - Tất = 1 m2

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    3. Thể tích:
    - Vại = 100 lít
    - Đấu = 10 lít
    - Bình = 1 lít
    - Bát = 0,5 lít
    - Chén = 0,1 lít
    - Chung = 0,05 lít

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    4. Khối lượng
    - Tấn = 1000 kg
    - Tạ = 100 kg
    - Yến = 10 kg
    - Cân = 1 kg
    - Lượng = 100 g
    - Phân = 10 g
    - Ly = 1g

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    5.Khoảng cách
    - Dặm = 500m
    - Trượng = 30m
    - Bộ = 3m
    - Thước 30 cm
    - Phân 3 cm
    - Ly = 3 mm

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    6.Không gian
    - Hỗn độn hư không
    - Vật chất hư không
    - Hư không
    - Tinh không
    - Tinh vực
    - Địa vực
    - Đại lục (Đại lục Xích Quỷ)
    - Địa khu
    - Thánh thành
    - Hoàng thành
    - Đại thành
    - Phương thành Quyển 1 đang nói về Nam Châu Th
    - Tổng trấn
    - Trấn
    - Thôn
    - Gia

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    7.Hệ thống tu luyện
    Nhân tộc |Yêu tộc |Linh tộc |Ma tộc
    Võ giả |Sơ yêu |Sơ linh |Sơ ma
    Linh giả |Địa Yêu |Địa Linh |Địa ma
    Thần giả |Thiên Yêu |Thiên Linh |Thiên ma
    Hóa thần |Yêu Thần |Linh Thần |Ma Thần
    Thần Vương |Yêu Vương |Linh Vương |Ma Vương
    Thần Hoàng |Yêu Hoàng |Linh Hoàng |Ma Hoàng
    Thần Đế |Yêu Đế |Linh Đế |Ma Đế
    Vô thượng cảnh - Vong ngã chi cảnh

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


  4. #8
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 7: Bảo khí khu
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: Nam Châu Thành
    Chương 7 - Bảo khí khu

    Màn đêm yên tĩnh, tại khu nhà ở phía đông của Đại học viện, Vương Hạo đang ngồi trên giường của mình mà đọc mấy quyển sách mượn từ Tàng thư tháp.
    Cầm trên tay quyển sách Võ giả sơ giai chú giải, Vương Hạo đang chăm chú đọc. Gương mặt trẻ con còn non nớt của Vương Hạo lúc thì cau mày, lúc thì giãn ra, biểu tình như một ông cụ non vô cùng đặc sắc.
    Thời gian trôi về đêm, trời tối dần. Vương Hạo không biết được ở một nơi nào đó trong hư không, có hai người một nam và một nữ đang đứng nhìn vào tấm kính trôi nổi trong hư không trước mặt. Trong gương chính là hình ảnh của Vương Hạo đang ngồi đọc sách. Người nữ mặc áo màu xanh nhạt có hoa văn hình hoa sen màu hồng nhạt trông vô cùng thanh lệ hé môi cười, lời nói nhẹ nhàng với nam tử mặc áo trắng có thêu hình con rồng màu vàng nhạt “tên tiểu tử này cũng chăm chỉ quá”. Nam tử nhìn nàng với ánh mắt yêu thương rồi nói “Dẫu sao cũng đã trải qua hai đời, hắn có lẽ cũng sẽ có rất nhiều thắc mắc nha”. Sau đó lại nói tiếp “ta đưa tên tiểu tử này đến đây, ngoài vì dòng máu Lạc Hồng của hắn vô cùng thuần khiết thì cũng chính bởi hành động chấp nhận hy sinh để cứu thế giới của hắn”. Vị thiếu phụ này không nói gì thêm, đứng dựa vào người nam mà nhìn vào tấm kính.
    Vương Hạo ngủ lúc nào hắn cũng không biết. Hắn chỉ tỉnh giấc khi mà tên Hồng Nhân, thằng bạn thân và cũng là bạn chung phòng với hắn gọi hắn thức dậy để mà đến lớp học. Vương Hạo mơ màng tỉnh giấc, vệ sinh cá nhân rồi đến lớp. Trong đầu có một giấc mơ kỳ lạ. Hắn thấy hai người, rất mơ hồ, nên hắn cũng không suy nghĩ thêm nữa.
    Hôm nay Vương Hạo tiếp tục học về các vấn đề cơ bản của võ giả. Hôm qua hắn đã đọc quyển Võ giả sơ giai chú giải rồi nên hôm nay khi vào học, những gì giáo viên giảng giải thì hắn đều có thể nắm bắt được. Điều này làm cho Vương Hạo cảm thấy ngạc nhiên.
    Vương Hạo nhớ rõ ràng là hắn ngủ khi chưa đọc hết quyển sách và lúc hắn đọc thì hắn cũng không thể nhớ được hết quyển sách này, vậy mà tại sao hôm nay hắn có thể nhớ rõ ràng quyển sách này như vậy.
    Suy nghĩ đó trong đầu của Vương Hạo quanh quẩn, câu hỏi tại sao lập đi lập lại, rồi bất chợt Vương Hạo nhớ đến giấc mơ của mình, giấc mơ mà hắn nhìn thấy được hai người. Một người nam anh tuấn bất phàm mặc bộ đồ màu trắng có thêu hình con rồng màu vàng nhạt trên áo và một người nữ diễm lệ phi phàm mặc một bộ đồ màu xanh nhạt có thêu họa tiết hình hoa sen màu hồng nhạt mỉm cười với hắn.
    Vương Hạo nhớ trong giấc mơ hình như là người nam kia đã điểm ngón tay vào trán của mình, có lẽ vì điều này mà hắn có thể nhớ được hết quyển sách này chăng?
    Trong lòng Vương Hạo chợt giật mạnh, người nam mặc áo trắng kia có phải là người đã đưa hắn đến thế giới này hay không? Một câu hỏi bất chợt hiện ra trong đầu của hắn.
    Vương Hạo trong lòng trầm xuống, có lẽ chuyện này có khả năng rất lớn liên quan đến người thần bí nọ. Người thần bí nọ đã từng nói với hắn sẽ đến gặp hắn khi hắn được 14 tuổi. Có lẽ điều này là điều đáng chờ đợi nhất của Vương Hạo. Những rút mắt, những câu hỏi sẽ được giải đáp khi gặp được người này.
    Vì vậy, Vương Hạo liền bỏ chuyện này ra khỏi đầu, hắn tập trung nghe giáo viên giảng giải về các vấn đề tu luyện võ giả và kết hợp với quyển sách Võ giả sơ giai chú giải để lý giải thêm về những nghi vấn của mình trong tu luyện.
    Kết thúc buổi học, Hồng Nhân lại rủ hắn đi đến Bảo khí khu để lựa chọn bảo khí, vì khi học tới môn bảo khí thì mỗi người phải có một món bảo khí để có thể thực hành. Vương Hạo ngạc nhiên hỏi lại “hôm qua không phải mày đi mua rồi à, hôm nay rủ tao đi nữa làm gì?”
    “Hôm qua tao không có đi mua, hôm qua tao đi ngang qua diễn võ trường thấy mấy anh chị học đồ cấp cao đang tỷ thí nên ở lại xem và đánh cược, tao thắng được hơn một trăm tinh điểm đó mày” Hồng Nhân cười đắc chí.
    “Tao không nghĩ mày lại mê cờ bạc cá cược đó Nhân” Vương Hạo nói.
    “Chơi cho vui, chơi cho vui thôi. Thôi đi nhanh đi, tao muốn mua một món bảo khí về để luyện tập đây!” Nói xong Hồng Nhân khoát vai Vương Hạo đi nhanh về hướng Bảo khí khu.
    Bảo khí khu nằm ở khu đông của Đại học viện. Từ khu nhà học muốn đi đến được Bảo khí khu thì cũng phải mất hơn năm khắc (~25 phút - TG) đi bộ.
    Trên đường đi đến Bảo khí khu, Vương Hạo và Hồng Nhân đi ngang qua Cửu khúc tháp thì nhìn thấy rất nhiều người tụ tập ở đây. Thấy Vương Hạo nhìn nhìn thì Hồng Nhân cũng giải thích rằng mấy vị Học đồ có tu vi võ giả cấp đang báo danh để tiến vào trong Cửu khúc tháp mà thí luyện. Vương Hạo nghe xong cũng đánh giá một lượt rồi nói với Hồng Nhân “Tao muốn vào đó thí luyện được không Nhân?”
    Hồng Nhân trợn mắt nhìn Vương Hạo nói “mày điên à, mới vào học chưa được một tháng, vào đó làm gì?” rồi nói tiếp “mày quên là mỗi võ giả cuộc đời chỉ có ba lần cơ hội vào tháp đó thôi à?”
    Vương Hạo nghe vậy thì cười rồi vỗ lưng Hồng Nhân nói “tao giỡn thôi á, tao vào đó làm gì!” rồi cười ha ha… Ở thế giới này, hắn chỉ có người bạn duy nhất là Hồng Nhân này nên Vương Hạo cảm thấy rất thoải mái khi ở bên cạnh Hồng Nhân. Phản phất bóng dáng của người bạn này Vương Hạo tìm lại được người bạn của mình ở Địa cầu.
    Hồng Nhân cũng cười cười nói “tao quen mày lâu rồi nên biết mày mà, mày đâu có gan đến như vậy, mày làm gì chả có tính trước tính sau” nói xong Hồng Nhân cười lớn nói “đi thôi, đi nhìn mấy món bảo khí đi, hồi ở nhà tao muốn có một cái nhưng cha tao không cho, giờ phải mua một món mới được” nói xong Hồng Nhân đi nhanh mà không thèm đợi Vương Hạo trả lời.
    Lắc đầu đi theo Hồng Nhân, nụ cười vẫn ở trên môi của Vương Hạo. “Thằng này sao giống quá!” Vương hạo nói thầm trong lòng rồi cũng chạy nhanh theo.
    Bảo khí tháp là tòa tháp ba tầng giống như là Tàng thư tháp mà Vương Hạo đến hôm qua. Đứng trước Bảo khí tháp, Hồng Nhân và Vương Hạo không khỏi bất ngờ. Tụ tập trong Bảo khí tháp là rất nhiều Học đồ năm nhất như bọn họ. Ở dưới tầng một này tụ tập gần ba mươi người, đang chỉ chỉ trỏ trỏ vào các loại bảo khí được treo trên tường hoặc để trên bàn mà bàn tán.
    Trong Bảo khí tháp cũng được phân ra giống như là Tàng thư tháp, bảo khí tầng một là dành cho các võ giả sơ giai, tầng hai là trung giai và tầng ba là nơi dành cho cao giai võ giả. Tầng một là nơi có số lượng bảo khí nhiều nhất, với đủ chủng loại, hình dáng. Đa phần những bảo khí được bán ở đây là do Luyện khí khu của học viện luyện chế.
    Đi dạo một vòng bảo khí khu, Vương Hạo cùng Hồng Nhân ngạc nhiên với đủ loại bảo khí và cũng rất là hoang man, do dự vì không biết nên chọn loại bảo khí nào vì giá cả của chúng khá đắt, món rẻ nhất hai người bọn họ thấy cũng đã là 200 tinh điểm mà món mắc nhất cũng hơn 800 tinh điểm. Nhất thời hai người bọn họ cũng không biết phải làm sao.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Link watpad https://www.wattpad.com/story/125181...3%A0ng-v%C5%A9

  5. #9
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 8: Lôi hỏa kiếm - Hỗn độn châu
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: Nam Châu Thành
    Chương 8 - Lôi hỏa kiếm - Hỗn độn châu

    Vương Hạo nhớ lại nội dung được ghi về các loại bảo khí và cách sử dụng bảo khí được ghi trong quyển Võ giả sơ giai chú giải, sau đó mới hỏi Hồng Nhân “mày có thuộc tính là lôi hỏa, vậy thì tao nghĩ mày mua loại bảo khí nào có tính công kích đi, vì tao biết với thuộc tính của mày sẽ phù hợp với công kích các loại võ công thiên về sát thương và tốc độ”.

    Hồng Nhân nghĩ nghĩ rồi mới nói “tao cũng biết vậy, tao ngắm tới cái cây Lôi hỏa kiếm kia kìa, nhưng giá chát quá gần 800 tinh điểm” sau đó nói tiếp “với thuộc tính lôi hỏa của tao mà sử dụng cây kiếm này thì độ dung hợp sẽ đạt mức tối đa”. Nói xong liếc đôi mắt nhìn về phía cây kiếm treo ở giữa bức tường lôi hệ bảo khí.

    Vương Hạo nghe vậy liền cười rồi nói “mày đại gia mà sợ gì, mới ăn cá độ cả trăm tinh điểm mà ngại gì?”

    Hồng Nhân nghe Vương Hạo khích tướng, trầm ngâm một hồi cũng nói “khỏi khích đâu mày, anh mày không sợ nhục đâu” xong sau đó nói “nhưng mua thì nghèo luôn tháng này tinh điểm đâu mà sài”.

    Vương Hạo thấy vậy liền nói “lo gì, có tao mày không đói đâu” sau đó khuyên “mắc chút xíu nhưng mà nếu mày không mua bị người khác mua là mất cái bảo khí vừa tay đó, cơ hội chỉ đến một lần thôi, không có lần thứ hai đâu mà chần chừ.”

    Hồng Nhân nghe vậy cũng đồng ý, cắn răng tiến đến chổ đặt cây Lôi hỏa kiếm, lấy thẻ bài ra rồi cho vào khe quẹt một lần, ánh sáng cấm chế cây kiếm liền tan ra rồi Hồng Nhân vươn tay lấy thanh kiếm xuống khỏi giá. Cầm kiếm trên tay, Hồng Nhân không khỏi thích thú, chuyện bỏ ra gần 800 tinh điểm cũng không thèm để ý đến, cầm cây kiếm đưa qua cho Vương Hạo xem rồi cười tít mắt.

    Vương Hạo đưa tay cầm cây Lôi hỏa kiếm mà Hồng Nhân mới đưa qua, cảm nhận đầu tiên là cây kiếm rất nhẹ, tuy tổng thể trông cây kiếm rất to nhưng khi cầm lại không có cảm giác nặng, trên thân kiếm có đồ án hình tia sét và một đóa hoa lửa đan xen vào nhau trông vô cùng đặc biệt. Theo như giới thiệu thì thanh Lôi hỏa kiếm này chính là cây bảo khí đỉnh cấp trong cấp độ sơ giai võ giả. Vì thanh Lôi hỏa kiếm này chỉ có thể dung hợp được với người có thuộc tính Lôi - Hỏa nên dù là đỉnh cấp bảo khí nhưng vẫn không có ai tình nguyện bỏ ra gần 800 tinh điểm để đổi lấy nó, điều này lại vô tình tiện nghi cho Hồng Nhân.

    Trả thanh Lôi hỏa kiếm cho Hồng Nhân, Vương Hạo đã thấy Hồng Nhân nhanh lẹ lấy bao kiếm đeo sau lưng, sau đó lấy thanh Lôi hỏa kiếm để vào. Nhìn Hồng Nhân đeo thanh kiếm sau lưng mà thanh kiếm to muốn bằng hắn thì Vương Hạo cười suýt chút là phun vô mặt của Hồng Nhân. Nhìn dáng vẻ trông tức cười vô cùng, Hồng Nhân cao gần 5 thước (~1,40m - TG), thân hình thì hơi mập mạp mà thanh Lôi hỏa kiếm thì dài gần 4 thước (~1,2m -TG) nhìn tức cười vô cùng.

    Thấy Vuong Hạo nhìn mình cười, Hồng Nhân nổi giận mắm hắn một tiếng, lúc này Vương Hạo biết điều nên cũng đã dừng cười.

    Hồng Nhân chọn xong bảo khí cho mình rồi thì quay sang hỏi Vương Hạo “mày thuộc tính không rõ ràng như vậy rồi làm sao mà chọn bảo khí có thể dung hợp với mày mà sử dụng Hạo?” khuôn mặt mập mạp của Hồng Nhân cũng hiện lên chút lo lắng cho thằng bạn thân của mình.

    “Không cần lo, lúc nãy đi hết một vòng, tao cũng đã chọn được một món bảo khí mà tao nghĩ là nó thích hợp với tao rồi” Vương Hạo đáp lời Hồng Nhân âm thanh bình tĩnh không có vẻ gì là lo lắng. Vương Hạo khi nhớ lại chương nói về Bảo khí của quyển Võ giả sơ giai chú giải có nói về hỗn độn bảo khí, một loại bảo khí mà bất cứ người nào đều có thể sử dụng được, đây chính là bảo khí phổ thông nhất được nhiều người sử dụng nhất vì sự tiện lợi và uy lực của nó tùy theo tài liệu luyện chế và tinh lực của võ giả mà phát huy mạnh hay yếu. Đặc biệt của loại hỗn độn bảo khí là mức độ dung hợp của người sử dụng, nếu như sử dụng nó càng nhiều thì mức độ dung hợp sẽ càng tăng và từ đó, có thể bổ sung thêm tài liệu để nâng cấp bảo khí thành bảo khí cấp cao hơn. Tương truyền có người đã từng sử dụng hỗn độn bảo khí từ khi là một sơ giai võ giả đến khi tiến vào cảnh giới đỉnh phong võ giả thì hỗn độn bảo khí của người đó cũng được người đó luyện chế thành đỉnh phong bảo khí, tung hoành ngang dọc không đối thủ.

    Nghe Vương Hạo nói vậy, Hồng Nhân cũng nhíu nhíu mày mà suy nghĩ rồi như nhớ ra được gì đó thì vỗ tay một cái rồi cười hề hề nói “đúng là loại hỗn độn bảo khí này giờ là phù hợp với mày nhất” sau đó lại hỏi “ở đây có mấy món hỗn độn bảo khí, mày tính lấy loại nào?”

    Vương Hạo cười cười sau đó chỉ tay vào một món bảo khí hình cầu nằm ở cái bàn ở khu vực Ám bảo khí.

    Hồng Nhân nheo nheo mắt rồi nhìn về phía Vương Hạo chỉ, thấy một quả cầu đen xì nhưng lại không phải màu đen, nhìn kỹ thì thấy trong đó đủ loại màu trộn lẫn với nhau một các vi diệu. Trên bề mặt của bảo khí có khắc chín đồ án đan xen với nhau bao hết bề mặt của quả cầu.

    Quay sang nhìn Vương Hạo như xác nhận, Hồng Nhân hít một hơi mạnh rồi giơ ngón tay cái lên nói “Hạo, mày mạnh!” Lý do là ở cái giá tiền của món bảo khí này là 890 tinh điểm, đây chính là cái món bảo khí mắc nhất của tầng một này Hỗn độn châu.

    Vương Hạo như không có việc gì, lấy thẻ bài của mình ra rồi quét vào khe trước quả Hỗn độn châu này, sau đó tầng cấm chế tan biến, Vương Hạo vươn tay lấy quả Hỗn độn châu cầm lên tay, quan sát với vẻ mặt vô cùng thích thú và hài lòng.

    Cầm trên tay Hỗn độn châu, Vương Hạo lúc này mới quan sát kỹ hơn món bảo khí này. Bề mặt của Hỗn độn châu không phải trơn nhẵn mà nó có những vết hằng của chín đồ án đan xen nhau, tuy vậy nhìn từ xa thì lại thấy món bảo khí này có bề mặt trơn nhẵn trông vô cùng kỳ dị. Hỗn độn Châu chỉ to cỡ nắm tay nhưng khi cầm thì có cảm giác nặng hơn cả Lôi hỏa kiếm của Hồng Nhân. Lật tới lật lui quả Hỗn độn châu này thì Vương Hạo cũng hài lòng đem cất vào trong người.

    Lúc này Hồng Nhân như chết đứng, rồi nghĩ thầm “thằng này bá quá, quá bá đạo, nó còn tiêu tiền hay hơn mình, mạnh hơn mình nữa, ông trời a” thở dài một hơi quay sang nói với Vương Hạo “từ nay đến khi được phát lương, tao với mày nhịn đói Hạo à”.

    Vương Hạo lúc này cũng không có nói gì, chỉ cười cười với Hồng Nhân ra vẻ thần bí.

    Thấy màn này, Hồng Nhân không biết chuyện gì nên hỏi “mày có ý tưởng ác ôn gì à?”

    Vương Hạo nói “không có gì, tao nghĩ giờ đạt mục đích rồi thì về phòng nghỉ ngơi đi, chuyện gì ngày mai tính nhỉ?” nói xong không đợi Hồng Nhân phản ứng, Vương Hạo quay người đi ra cửa trở về khu nhà ở. Hôm nay thu hoạch vượt qua sự mong đợi của mình nên Vương Hạo trong lòng vô cùng hưng phấn.

    Hồng Nhân thấy cảnh này, không biết nói gì cũng đành cất bước theo sau Vương Hạo trở về.

    Khi đi ngang qua Luyện khí khu, ánh mắt của Vương Hạo chớp chớp như có điều suy nghĩ gì đó rồi sau đó lại tiếp tục bước trên đường về khu nhà ở phía đông. Đi đến khu vực Cửu khúc tháp thì lúc này thấy số người ở đây cũng đã giảm đi không ít, chỉ còn có vài người đứng đó để làm thủ tục, sắp xếp thời gian để tiến vào bảo tháp mà thí luyện.

    Đường không dài, đi đến trước phòng của mình, Vương Hạo cùng với Hồng Nhân hai người tiến vào phòng, sắc trời cũng đã dịu mát, một ngày nữa cũng sắp trôi qua.

    Hôm nay là ngày thứ hai mươi bọn Vương Hạo nhập học.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Link watpad https://www.wattpad.com/story/125181...3%A0ng-v%C5%A9
    Lần sửa cuối bởi tmtk001, ngày 09-11-2017 lúc 08:43.

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Biển Truyện,
  7. #10
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    Xin lỗi mọi người vì chương này ra trễ, do một số việc xảy ra nên mình ra chương trễ, xin mọi người thông cảm nhé. Mời đọc chương tiếp theo của Tiếu Ngạo Hoàng Vũ

    TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 9: Khống Bảo Chi Thuật
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: Nam Châu Thành
    Chương 9 - Khống bảo chi thuật

    Buổi sáng tại giảng đường lớp Học đồ sơ cấp (năm nhất)

    Để sử dụng bảo khí hệ hỏa đạt được sức mạnh lớn nhất thì điều kiện tiên quyết là người sử dụng bảo khí này phải có được chân nguyên hỏa thuộc tính. Và mức độ mạnh yếu đối với những người cùng sử dụng một loại bảo khí sẽ dựa vào điểm tinh nguyên của những người đó với nhau… Giáo viên đang giảng giải về việc sử dụng bảo khí. Hôm nay là ngày học về bảo khí, Hồng Nhân cùng Vương Hạo đang có mặt trong lớp và chú ý lắng nghe giáo viên giảng giải, gật gù có vẻ như là hiểu ra. Chợt Hồng Nhân quay sang hỏi Vương Hạo:

    “Hạo, mày không có thuộc tính gì rồi sao có thể dung hợp với bảo khí để có thể sử dụng tối đa sức mạnh của bảo khí bây giờ?”

    Vương Hạo lúc này vẻ mặt làm như không có gì quan trọng nói với Hồng Nhân

    “Chẳng cần lo làm gì, tao mạnh thì dù không dung hợp với bảo khí thì cũng mạnh à” nói xong cười nham nhở với Hồng Nhân.

    “Tao bó tay với mày rồi, tự cao tự đại vừa vừa chừa cho người ta sống với” Hồng Nhân nhăn cái mặt mở của mình rồi nói với Vương Hạo.

    Ha ha.. Vương Hạo cười một tiếng rồi không nói gì thêm nữa mà chăm chú nhìn lên chỗ giáo viên đang làm mẫu với món bảo khí mang hỏa thuộc tính trên bục giảng.

    Lúc này vị giáo viên có tên Võ Hồng Thanh, là một võ giả cấp 6 đang khu sử món bảo khí có hình dạng một cái vòng đeo tay màu vàng kim, nếu nhìn kỹ thì sẽ thấy trên chiếc vòng này có hoa văn hình một đóa hoa lửa trông vô cùng bắt mắt.

    Lúc này Võ lão sư tay đưa bảo khí lên trước người của mình, sau đó tập trung tinh thần, từ bàn bay đang cầm bảo khí truyền đến một luồn ánh sáng màu đỏ nhạt, rồi từ chổ hoa văn có hình đóa hoa lửa trên chiếc vòng hấp thụ thứ ánh sáng này sau đó chiếc vòng chuyển dần từ màu vàng kim sang màu đỏ. Từ chỗ đóa hoa lửa trên chiếc vòng đang hấp thu luồn ánh sáng màu đỏ nhạt từ tay của Võ lão sư đó bỗng nhiên bốc lên một ngọn lửa thật, rồi ngọn lửa từ từ lan ra bao bọc lấy cả chiếc vòng. Mà điều kỳ lạ là lúc này tay Võ lão sư vẫn đang còn nắm lấy chiếc vòng đưa lên phía trước của mình, vẻ mặt tự nhiên không có chút nào biến đổi mặc dù lúc này lửa trên chiếc vòng đã bao lấy bàn tay của mình.

    Đám học đồ còn đang ngạc nhiên vì bất ngờ nhìn thấy cảnh tượng này, thì Võ lão sư lại phất tay một cái, chiếc vòng bay lên trên không vượt quá đỉnh đầu của Võ lão sư thì dừng lại và không ngừng xoay tròn ở đó. Nhìn kỹ thì mọi người nhìn thấy được từ trên tay của Võ lão sư có một sợi dây như vô hình, mà sợi dây này rõ ràng là bằng loại ánh sáng mờ màu đỏ từ trên tay của Võ lão sư nối đến với chiếc vòng đang bốc lửa xoay vòng trên đầu. Nhìn đến đây, cả đám nhóc trong đó có cả Vương Hạo, Hồng Nhân hai mắt đều tỏa sáng, vẻ mặt hiện lên sự hâm mộ đối với Võ lão sư. Phải biết rằng chỉ có những trung giai đỉnh phong võ giả mới có thể sử dụng được tuyệt chiêu này.

    Đối với võ giả, Sơ giai võ giả thì chỉ có thể mượn nhờ thiên địa linh khí để chiến đấu, do đó thực sự dùng được để chiến đấu chẳng qua chính là sức mạnh nội tại của bản thân mình. Chỉ khi nào đột phá tiến vào trung giai võ giả thì lúc này mới thực sự có thể sử dụng thiên địa linh khí để chiến đấu, lúc này võ giả có thể hấp thụ thiên địa linh khí để cải tạo cơ thể ở mức độ thấp, chẳng qua cũng chỉ là ở mức độ làm cho cơ thể phù hợp hơn trong việc mượn nhờ thiên địa linh khí mà thôi.

    Đối với cao giai võ giả thì có thể sử dụng thiên địa linh khí cải tạo thân thể một cách mạnh mẽ, lúc này thiên địa linh khí sẽ được võ giả hấp thu và cải tạo cơ thể để cơ thể trở thành nguyên tố thể, thiên địa linh khí khi được hấp thu vào trong cơ thể sẽ được cơ thể tích trữ lại và chuyển hóa thành ngũ hành linh khí, không ngừng cải tạo cơ thể và giúp cho võ giả có thể tận dụng để chiến đấu và chữa thương.

    Trong võ giả, khi đạt đến cảnh giới đỉnh phong thì lúc này cơ thể võ giả đã trở thành nguyên tố thể, võ giả đã có thể khu sử thiên địa linh khí một cách tùy tâm, cảnh giới này võ giả khi hấp thu thiên địa linh khí thì phải chuyển hóa nó trở thành ngũ hành linh khí phù hợ với nguyên tố thể của bản thân và hấp thụ vào cơ thể, áp súc linh khí dần đến khi tạo được Linh Nguyên thì võ giả có thể đột phá và bước vào cảnh giới Linh Giả. Tuy đơn giản như thế nhưng rất nhiều người chỉ có thể dừng chân lại tại cảnh giới Võ giả đỉnh phong này.

    Tất cả thông tin này đề được ghi trong quyển Võ giả sơ giai chú giả mà Vương Hạo thuộc nằm lòng. Lúc này nhìn thấy Võ lão sư thi triển khống bảo thuật làm cho Vương Hạo nhớ đến những thông tin ghi trên sách mà không ngừng chắc lưỡi hâm mộ. Nhìn ra thì có vẻ như Võ lão sư gần đột phá trở thành một Cao giai võ giả rồi.

    Trong khi nhớ lại những thông tin trong sách, Vương Hạo cũng không rời mắt khỏi Võ lão sư người đang thi triển Khống bảo thuật trên bục giảng, lúc này Võ lão sư đang khu sử bảo khí hình chiếc vòng khia bay quanh cơ thể mình và không ngừng giảng giải những vấn đề về sử dụng bảo khí. Sau đó Võ lão sư thu hồi lại bảo khí của mình, lúc này chiếc vòng đã tắt lửa và trở về trong tay của Võ lão sư.

    Một lúc sau khi thu hồi bảo khí, trên mặt của Võ lão sư không khỏi lộ ra vài tia mệt mỏi. Có vẻ như do chưa đột phá vào cao giai võ giả mà sử dụng Khống bảo thuật nên có chút quá sức đối với Võ lão sư, nhưng điều này thì không ai phát hiện được ngoại trừ Vương Hạo.

    Giảng giải về việc sử dụng bảo khí thêm một thời gian nữa thì Võ lão sư cũng cho bọn nhóc thực hành. Sự háo hức hiển lộ trên khuôn mặt của đám nhóc, không ngoại trừ tên béo Hồng Nhân kia và cả Vương Hạo. Phải biết bọn chúng từ lúc mua được bảo khí tới giờ vẫn chưa có đem ra sử dụng lần nào.

    Cả lớp được Võ lão sư dẫn dắt đến thí luyện trường, khu vực thí luyện trường này là một khoảng sân rộng nằm giữa những khu học.

    Lúc này, Võ lão sư cho bọn nhóc, bao gồm cả Vương Hạo lấy bảo khí ra mà diễn luyện. Phía bên này, Hồng Nhân tay cầm Lôi Hỏa kiếm mới mua trên tay, mặt lộ vẻ dương dương tự đắc vì đây chính là một trong những món bảo khí đặc biệt nhất của Bảo khí tháp.

    Hồng Nhân mới cầm kiếm trên tay, vẻ măt đang đắc ý thì Võ lão sư đi đến, nhìn thấy Lôi Hỏa kiếm trên tay của Hồng Nhân, Võ lão sư chợt ngạc nhiên rồi lại như không có chuyện gì, nhìn Hồng Nhân rồi gật gật đầu, Hồng Nhân thấy Võ lão sư đến chổ của mình, lúc này vẻ mặt như lo như sợ điều gì đó nên tay rung rung, rồi không làm sao mà có thể kích thích được bảo khí.

    Lúc này Võ lão sư mới cười cười rồi nói “Học đồ thuộc tính Lôi - Hỏa, cũng là thuộc tính hiếm thấy, nếu như muốn sử dụng được hai thuộc tính này thì đầu tiên Học đồ nên luyện khống chế Hỏa thuộc tính trước sau đó hãy học khống chế thuộc tính Lôi. Lôi thuộc tính là một thuộc tính đặc biệt do đó học đồ cũng phải có kỹ năng đặc biệt để khống chế thuộc tính này…”

    “Dạ, học trò hiểu rõ, cám ơn Võ lão sư đã chỉ điểm.” Hồng Nhân nói.

    “Không có gì, chuyện này ta không nói thì học đồ cũng có thể đọc quyển Võ giả sơ giai chú giải mà biết thôi.” Võ lão sư gật đầu nói.

    “Dù sao thì vẫn cám ơn Võ lão sư nhắc nhở.” Nói xong Hồng Nhân cuối đầu với Võ lão sư.

    “Học đồ về nhớ đọc quyển sách này để có thể nâng cao kiến thức của mình về khống chế các thuộc tính của mình.” Võ lão sư nói xong thì bước đi, nhìn sang Vương Hạo thấy hắn đang cầm quả Hỗn độn châu thì mặt mày lúc này ngạc nhiên mà kinh hô “a” một tiếng.

    Vương Hạo thấy vậy liền cuối đầu hỏi “Võ lão sư có gì cần chỉ dạy thêm cho học đồ ạ”.

    “Không có gì, chỉ là ta thấy học đồ cầm món bảo khí này làm ta ngạc nhiên thôi. Trong mấy năm nay ta giảng dạy thì không có học đồ nào lựa chọn hỗn độn pháp khí cả.” Võ lão sư giải thích mà như không giải thích.

    “Võ lão sư cũng biết học trò là người không có khảo nghiệm ra thuộc tính gì, vì vậy bắt đắc dĩ phải chọn món bảo khí này thôi ạ” Vương Hạo cười khổ nói.

    “Cũng đúng, hỗn độn bảo khí có thể sử dụng với bất kỳ người nào, học đồ chưa biết được thuộc tính chân nguyên của mình, tuy vậy điểm thuộc tính của học đồ lại là 99 điểm, ta nghĩ việc sử dụng hỗn độn bảo khí này đối với học đồ cũng không có gì là khó khăn lắm đâu.” Võ lão sư nói.

    “Học đồ đã đọc quyển Võ giả sơ giai chú giải và cũng hiểu được chút ít về vấn đề này” Vương Hạo nói.

    “Ồ, ta không nghĩ học đồ có thể suy nghĩ được như thế này” Võ lão sư có vẻ ngạc nhiên nói.

    “Chẳng qua là tại học trò lúc ở nhà cũng rất thích đọc sách nên khi đến học viện vẫn giữ thói quen đó thôi ạ” Vương Hạo thành thật trả lời.

    “Học đồ nếu đã đọc qua quyển sách đó thì cứ căn cứ theo đó mà thực hành.” Lúc này Võ lão sư cũng không nói gì thêm, bước qua Vương Hạo đến bên cạnh một học đồ khác gần đó.

    Hồng Nhân đứng bên cạnh Vương Hạo nghe hắn nói mà không biết nói gì, khi Võ lão sư đi xa thì mở miệng hỏi “Hạo, mày đọc quyển sách đó hồi nào sao tao không thấy, sạo hả mày?”

    “Lúc mày đi cá độ thì tao đang đọc, sao mày thấy?” Vương Hạo trừng mắt mà trả lời Hồng Nhân.

    “Được, mày giỏi, về cho tao mượn quyển sách đó đọc nha” Hồng Nhân nói.

    “Được thôi, mày muốn đọc thì về phòng tao cho mượn.” Vương Hạo trả lời, sau đó nói “Giờ mày làm thử như lời Võ lão sư nói xem, đầu tiên sử dụng khống hỏa thuật rồi điều khiển hỏa thuộc tính để sử dụng cây kiếm này xem, mua tới tám trăm tinh điểm lận đó nha”

    Hồng Nhân nghe vậy, mắt giựt giựt mấy cái, mặt nổi lên vẻ tiếc tiền nhưng rồi lại hồi phục như cũ. Hồng Nhân làm theo các bước, cuối cùng thì thanh Lôi Hỏa kiếm trên tay của Hồng Nhân cũng chớp động một cái rồi hơi hơi đỏ lên sau đó lại bình thường. Mà lúc này nhìn mặt của hắn tái mét như là lao lực quá độ vậy. Chống kiếm ngồi thở dốc rồi nói “sao mà mệt quá vậy nè?”

    “Mày không xỉu là may rồi đó chứ, chưa đạt được võ giả cấp 1 mà làm được điều này cũng là thiên tài rồi đó, mày nhìn đi, xung quanh có ai làm được đâu” Vương Hạo nói xong rồi cười ha hả, Hồng Nhân không hiểu chuyện gì cũng liếc mắt nhìn xung quanh, thấy mấy đứa khác đứa nào mặt mày cũng nhăn nhăn vì cái bảo khí của bọn chúng không thấy nhúc nhích gì hết.

    “Hạo, tính ta tao cũng là thiên tài à?” nói xong Hồng Nhân cười ha hả

    “Tao không biết thiên tài không chứ mày là bạ tao chắc ăn mày sẽ không phải người bình thường rồi” nói xong mặt của Vương Hạo trở nên nghiêm nghị, sau đó nhịn không được cũng cười ha hả.

    Hồng Nhân thấy mặt của Vương Hạo nghiêm nghị thì cũng hơi giật mình nhưng khi thấy Vương Hạo cười thì cũng cười theo rồi nghĩ chắc là tên Vương Hạo lại chọc mình thôi, xong thì cũng không có nghĩ gì mà chăm chú nhìn vào cây Lôi Hỏa kiếm trên tay của mình với một vẻ mặt đầy kiêu ngạo.

    Nói lời này không phải là Vương Hạo đùa, mà hắn biết, hắn không phải người bình thường và khi mà Hồng Nhân có dính dáng tới hắn chắc chắn cũng sẽ không phải người bình thường. Nhưng điều này chỉ là suy nghĩ trong lòng của Vương Hạo, trước khi mọi chuyện được thông suốt, hắn cũng không muốn nghĩ nhiều đến nó. Sự chờ đợi của hắn về lời hẹn của người thần bí kia, tất cả mọi việc rồi sẽ được sáng tỏ và hắn sẽ biết được tại sao mình lại được tái sinh trong thế giới này và ở nơi này.

    Ở nơi nào đó trong tinh không, có hai người đang đứng song song mà ngắm nhìn vào tấm gương. Một hư ảnh kim rồng, một hư ảnh hồng sen quyện với nhau trong vùng không gian đó.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Link watpad https://www.wattpad.com/story/125181...3%A0ng-v%C5%A9
    Lần sửa cuối bởi tmtk001, ngày 20-11-2017 lúc 09:50. Lý do: thêm chi tiết cho truyện

    ---QC---


  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Biển Truyện,
Trang 2 của 9 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status