TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 1 của 9 123 ... CuốiCuối
Kết quả 1 đến 5 của 41

Chủ đề: [Tu tiên Việt] Tiếu ngạo hoàng vũ

  1. #1
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định [Tu tiên Việt] Tiếu ngạo hoàng vũ

    Chương giới thiệu

    Tiếu Ngạo Hoàng Vũ là một sáng tác mới được chính tôi viết.

    Truyện là một hành trình tìm về với cội nguồn dân tộc và tìm lời giải cho những bí ẩn lịch sử của Dân tộc Việt Nam.

    Tiếu Ngạo Hoàng Vũ Nội dung bộ tiểu thuyết nói về hành trình của Vương Hạo, một linh hồn được chuyển thế từ Địa Cầu năm 2036. Sau khi đã hy sinh bản thân để giải cứu nhân loại khỏi thiên thạch Apophis đã được Lạc Long Quân và Âu Cơ tuyển chọn để tiếp tục sứ mệnh của một truyền nhân Lạc Hồng tại Đại lục Xích Quỷ. Đại Lục Xích Quỷ tương truyền là mảnh vỡ của Côn Lôn Sơn, nơi tộc Thần Nông với ba vị Đế Oa, Đế Nghi, Đế Viêm sinh sống và cai quản sau biến cố bị vỡ và trôi nổi trong thâm không và thuộc về Tam Giới.

    Đại Lục Xích Quỷ tồn tại các tộc Nhân - Yêu - Ma - Linh cùng sinh sống và tranh giành lãnh địa.

    Hệ thống tu luyện:

    - Nhân tộc: Võ giả -> Linh giả -> Thần giả -> Hóa thần -> Thần vương -> Thần hoàng -> Thần đế

    - Yêu tộc: Sơ yêu -> Địa yêu -> Thiên yêu -> Yêu thần -> Yêu vương -> Yêu hoàng -> Yêu đế

    - Ma tộc: Sơ ma -> Địa ma -> Thiên ma -> Ma thần -> Ma vương -> Ma hoàng -> Ma đế

    - Linh tộc: Sơ linh -> Địa linh -> Thiên linh -> Linh Thần -> Linh vương -> Linh hoàng -> Linh đế





    5 giờ sáng, ngày 13 tháng 4 năm 2036.

    Thiên thạch Apophis đang tiến vào khoảng cách 30.250 km với Trái đất, tất cả mọi người trên thế giới đang chờ đợi và cầu nguyện cho lần ghé thăm này của thiên thạch chỉ là một lần nữa lướt qua trái đất mà thôi. Tuy rằng NASA đã thông báo và nâng mức độ nguy cơ của lần ghé thăm này của thiên thạch lên mức độ cực kỳ nguy hiểm và tất cả mọi người cần phải chuẩn bị tâm lý sẵng sàn đón nhận sự va chạm mang tính hủy diệt này. Tất cả các quốc gia trên thế giới đang nỗ lực để có thể đánh chặn thiên thạch Apophis khi nó tiến vào khoảng cách nguy hiểm với trái đất.

    Tại Mỹ, Nga, Trung Quốc đang chuẩn bị sẵng sàng sử dụng kho vũ khí hạt nhân của mình để tiêu diệt thiên thạch tại khoảng cách 10.000 km cách trái đất. Tuy vậy, trái đất cũng sẽ gánh chịu sự tàn phá khủng khiếp sau khi loạt vũ khí hạt nhân này phá vỡ thiên thạch mang lại.

    Tất cả mọi người trên thế giới đều đang căng thẳng chờ đợi và cầu nguyện mọi chuyện sẽ tốt đẹp và không có hậu quả nghiêm trọng nào xảy ra.
    -----
    Tại một nơi nào đó trong tinh không...

    Có một người thanh niên anh tuấn phi phàm, mặc bộ đồ trắng với áo bào có những đường viền hình rồng màu vàng, tay đặt sau lưng đang lẳng lặng đứng nhìn vào một tấm gương đang trôi nổi trước mặt của mình.

    Nhìn những hình ảnh này nếu có người đứng bên cạnh chắc phải thốt lên kinh ngạc vì hình ảnh trong chiếc gương chính là hình ảnh trên trái đất, hình ảnh những người đang cúng bái, cầu nguyện vị thần tối cao của họ. Nhìn vào có thể thấy được những người này bất đồng màu da, tôn giáo. Họ đang cầu nguyện vị thần tối cao của họ có thể giúp họ vượt qua được tình cảnh diệt vong phía trước.

    Bên cạnh người thanh niên là một người thiếu nữ cũng mặc một bộ đồ với chiếc áo choàng màu xanh nhạt thanh tao và trên đó ẩn hiện hình ảnh những đóa hoa sen màu hồng nhạt, dung mạo tuyệt thế xinh đẹp.

    Người này cất tiếng hỏi người thanh niên "tại sao huynh không ra tay để cứu giúp những người đó?"

    Người thanh niên anh tuấn kia chỉ thở dài "tự gây nghiệt không thể cứu a!" nói xong phất tay, tấm gương biến mất, đưa tay ôm thiếu nữ vào lòng, thổn thức nói "bọn họ điều là con dân của ta, lẽ nào ta thấy chết mà không cứu a!" nói tiếp "nhưng đây là việc mà Thiên đạo đã định ra rồi, ta không thể nào thay đổi được, có chăng qua lần này, hy vọng sẽ tìm được người thích hợp." Thanh y thiếu nữ thở dài nói "nhưng ta vẫn rất đau lòng". Nói xong hai người dần tan biến vào hư không.
    ---------------
    Trái đất thời điểm này, thiên thạch đã vào khoảng cách cực kỳ nguy hiểm, khoảng cách 30.000 km và việc thiên thạch Apophis va chạm với trái đất chỉ là vấn đề thời gian.
    Lúc này, tổ chức ESAVI đã nhóm họp và quyết định sẽ đánh nổ thiên thạch ở vị trí 10.000 km. Tuy mức độ thành công chỉ ở khoảng 20%, nhưng đây chính là hy vọng của nhân loại cho nên rất được quan tâm. Nếu như phương án đánh chặn không thành công thì sẽ có phương án thứ hai được triển khai. Phương án này cần phải có người hy sinh phá hủy thiên thạch. Cần một nhóm người lái phi thuyền tiếp cận thiên thạch, sau đó khoan sâu vào thiên thạch và đặt vào đó những quả bom có sức công phá cực lớn để làm cho thiên thạch nổ tung từ bên trong.
    Trong nhóm này có Ngôn, Ngọc Trung Ngôn là người Việt Nam duy nhất tham dự vào việc giải cứu thế giới. Ngọc Trung Ngôn là một trung niên 42 tuổi, tốt nghiệp ngành khoa học vũ trụ, và là một quân nhân trong quân đội nhân dân Việt Nam. Khi biết tin ESAVI đang tuyển người để thực hiện phương án hai trong việc bảo vệ trái đất thì Ngọc Trung Ngôn đã đăng ký tham dự và vượt qua được những thử thách để trở thành người thực hiện nhiệm vụ giải cứu trái đất.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile


    ...

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 1: Ngọc Trung Ngôn - Vương Hạo
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 1: Ngọc Trung Ngôn - Vương Hạo

    Bên bờ thác, sau khi thu công, Vương Hạo ngồi thẩn thờ nghĩ về việc hắn đang ở một thế giới kỳ lạ hắn không khỏi cảm khái. Chuyện cũng đã qua 12 năm, ngày mai chính là sinh nhật lần thứ 12 của hắn. Vương Hạo nhớ rõ ràng khi đưa hắn đến với thế giới này, Người thần bí đã từng nói sẽ đến đón hắn khi hắn được 14 tuổi. Nói về người thần bí này, hắn không cảm thấy xa lạ nhưng hắn lại không biết được người này là ai, hắn nhớ rõ ràng là khi hắn thực hiện nhiệm vụ phá hủy thiên thạch Apophis thì hắn phát hiện rằng mọi thứ vũ khí được trang bị đều không làm tổn hại gì đến thiên thạch này và cuối cùng hắn quyết định lao phi thuyền vào thiên thạch chỉ mong muốn thiên thạch chệch khỏi quy đạo một chút, dù rằng điều này hắn biết rõ ràng là vô vọng. Cuối cùng, thiên thạch có va vào Trái đất hay không thì hắn cũng không rõ ràng, hắn chỉ biết lúc đó hắn bị một sức ép khổng lồ lên cơ thể và hắn không thấy gì nữa ngoài một luồn ánh sáng trắng ngần đập vào cơ thể của hắn. Hắn mơ màng khi nghe được tiếng gọi của một người nào đó và người đó nói rằng sẽ đến đón hắn vào ngày sinh nhật lần thứ 14 của hắn. Vương Hạo không biết điều này có ý nghĩa gì, cho đến khi hắn có thể cảm nhận được cơ thể của mình thì hắn đã trở thành một đứa bé, hắn đã được tái sinh trong một cơ thể mới, nhưng ký ức của hắn vẫn còn nguyên vẹn, hắn nhớ rằng tên của mình là Ngọc Trung Ngôn, hắn là một nhà khảo cổ học người Việt Nam, hắn đã từng là quân nhân trong quân đội nhân dân Việt Nam, hắn là một giáo sư sử học và hắn là người đã nhận nhiệm vụ phá hủy thiên thạch Apophis.

    Có những điều kỳ lạ ở cái thế giới này mà Vương Hạo không thể lý giải được chính là sự tương đồng về lịch sử với nước Việt Nam mà hắn đã từng sống. Tuy nhiên, lịch sử của vùng đất này chỉ sai biệt từ khi Triệu Vũ Đế lên thay An Dương Vương và xác nhập các bộ lạc của Bách Việt vào bộ lạc Nam Việt, Triệu Đà đã thành lập nước Nam Việt. Theo đó, Triệu Vũ Đế Triệu Đà không phải là người Hán như là sử sách mà hắn đã từng được biết mà Triệu Vũ Đế chính là một thủ lĩnh của bộ lạc Nam Việt. Sau khi thành lập nước Nam Việt, Triệu Vũ Đế bắt đầu xây dựng lực lượng và tiến hành bắc phạt để dành lại đất đai của người Bách Việt, tìm lại vinh quang quá khứ của Xích Quỷ Quốc, chiến tranh kéo dài đến nay vẫn chưa hề kết thúc, Nam Việt vẫn đang tiến hành bắc phạt, hiện tại lãnh thổ phía bắc đã tới dãy Ngũ Lĩnh, quân đội Nam Việt vẫn đang chiến đấu để chiếm lại Hồ Động Đình.

    Cắt đứt những hồi tưởng của Vương Hạo là tiếng gọi của tên gia nhân Vương Tam theo lời mẫu thân hắn là Vương phu nhân gọi hắn về ăn cơm. Vương Hạo đành lắc đầu và cười nhạt về vấn đề này và cất bước đi về Vương Gia Bảo. Hắn biết vấn đề này sẽ sáng tỏ khi hắn gặp lại được người thần bí đã đưa hắn đến với thế giới này. Giờ đây hắn chỉ biết rằng hắn tên gọi là Vương Hạo, cha của hắn là Vương Long, là người đứng đầu Vương thị gia tộc. Vương thị gia tộc là một gia tộc lớn trong Nam Châu Thành. Địa bàn của Vương thị gia tộc gồm 2 ngọn núi với mỏ khoán được khai thác ngoài thành, một Phường thị tên là Gia Vương phường thị kinh doanh các loại dược liệu và khoán sản. Vương phủ nằm phía Tây nam của Nam Châu Thành. Trong thành còn có Lý thị gia tộc ở phía đông bắc, Trần thị gia tộc ở phía đông nam, Hồng thị gia tộc ở phía tây bắc. Tương tự Vương thị gia tộc, các gia tộc kia đều có phường thị riêng của mình và cũng mua bán một số sản vật, dược thảo và khoán vật đặc trưng của vùng Nam Châu này. Quản lý Nam Châu Thành là Thành chủ phủ ở trung tâm của Nam Châu Thành, đứng đầu là thành chủ Quang Nhân. Nam Châu thành là một thành thị bậc trung ở biên giới phía nam của nước Nam Việt, giáp với nước Khả Vệ ở phía tây và nước Sa Hà ở phía nam, phía đông giáp với Đông hải.

    Vương thị gia tộc có nhân khẩu hơn hai ngàn người, gia chủ hiện tại là Vương Long, võ giả cao giai sơ kỳ. Vương Hạo còn một người bác tên là Vương Lôi, một vị tam thúc tên là Vương Lực đều là võ giả trung giai trung kỳ, một vị tứ thúc tên là Vương Hưng võ giả trung giai hậu kỳ, một vị ngũ thúc tên là Vương Đông võ giả trung giai sơ kỳ và cuối cùng là lục thúc của hắn Vương Phong võ giả sơ giai hậu kỳ. Ngoài ra, gia gia của hắn là một võ giả cao giai hậu kỳ đang trùng kích lên võ giả đỉnh phong nên đang bế quan, chỉ khi nào gia tộc có chuyện an nguy đến tồn vong của gia tộc thì mới xuất quan để xử lý. Cao tầng còn các vị trưởng lão, là thúc thúc của cha hắn, đồng dạng cũng bế quan như ông nội của hắn. Chính nhờ vào lực lượng này mà ở trong vùng Nam Châu này, Vương thị gia tộc không bị các gia tộc khác xâm chiếm địa bàn của mình.

    Nói đến Vương Hạo, hắn hiện tại chỉ mới nhập môn võ giả, do chưa tới tuổi luyện võ nên hiện tại hắn chỉ mới học tâm pháp điều khí, dưỡng thần, hóa tinh nhằm nâng cao sức khỏe và thể chất mà thôi. Vương Hạo thân hình không cao lắm, so với lũ bạn đồng lứa hắn thuộc dạng thấp bé. Gương mặt của hắn do được thừa hưởng từ mẹ hắn nên hắn trông rất khôi ngô và có chút cương nghị của cha hắn, tổng hòa lên một bộ dáng khôi ngô so với đám trẻ con khác, dù sao gia đình của hắn cũng là một thế gia.

    Hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 12 của Vương Hạo, cũng là ngày làm lễ trưởng thành cho hắn. Theo phong tục ở nơi đây thì những đứa trẻ khi được 12 tuổi sẽ được cho là trưởng thành và sẽ được những người trưởng bối trong gia đình làm lễ trưởng thành và chúc phúc cho bọn chúng. 12 tuổi cũng là tuổi những đứa trẻ bắt đầu được đi học. Nơi học là các học viện ở trung tâm thành.

    Đầu tiên chúng sẽ được kiểm tra tư chất và nhập học tại Đại học viện. Đại học viện là nơi đào tạo cơ bản cho tất cả những đứa trẻ ở độ tuổi từ 12 đến 14 tuổi. Sau khi tới 14 tuổi, sẽ tiến hành kiểm tra tư chất phát triển của những đứa trẻ trong học viện. Theo sự phát triển của tư chất và nguyện vọng của những đứa trẻ này mà sẽ được Luyện khí học viện chuyên đào tạo những Luyện khí sư và Y Dược học viện chuyên đào tạo Dược sư tuyển chọn để đào tạo chúng trở thành Luyện khí sư hay là Dược sư. Ngoài ra, còn có Bách kỹ học viện là nơi hội tụ bách học tinh hoa, chỉ tuyển những đứa trẻ có tư chất và tài năng xuất chúng vào học. Những đứa trẻ không đạt yêu cầu sẽ tiếp tục học tại Đại học viện tới năm 18 tuổi, chúng sẽ được học những kỹ năng, nghề nghiệp phụ trợ. Sau khi ra trường, những đứa trẻ có thể tiếp tục con đường nghiên cứu của mình để có thể trở thành Luyện khí sư hhay Dược sư tùy vào sự nỗ lực và tạo hóa của mỗi người.

    Hôm nay, là ngày Đại học viện tuyển sinh, tất cả những đứa trẻ đủ 12 tuổi trong Nam Châu Thành đều được trưởng bối đưa đến để kiểm tra tư chất và nhập học. Vương Hạo được lục thúc của mình là Vương Phong đưa đến học viện để kiểm tra. Khi ra khỏi nhà, Vương Hạo nhìn thấy được sự quan tâm và chờ mong của cha, mẹ mình nên cũng rất hồi hộp. Vương Hạo không biết rằng rồi mình sẽ là loại tư chất gì, có làm cho cha mẹ thất vọng hay không. Bên cạnh hắn là lục thúc Vương Phong đang cười mỉm mà nhìn nét mặt âu lo của hắn. Nói ra thì lục thúc của hắn cũng không lớn hơn hắn bao nhiêu, năm nay cũng chỉ mới có 18 tuổi, đang theo học tại Y Dược học viện.

    An ủi mấy câu để cho Vương Hạo bớt căn thẳng thì xe ngựa cũng đã tới trung tâm của Nam Châu Thành.

    Nam Châu Thành cũng không lớn lắm, từ nhà hắn đến trung tâm thành cũng chỉ hơn 7 dặm (3,5km TG) đường mà thôi, xe ngựa kéo đi khoản 8 khắc (40 phút TG) là tới nơi. Đứng trước Đại học viện, Vương Hạo vô cùng ngạc nhiên và thích thú khi thấy rất nhiều đứa trẻ cùng trang lứa với mình. Từ khi đến thế giới này, lần đầu tiên Vương Hạo tiếp xúc với người ngoài Vương Phủ nên trông hắn rất lúng túng và đầy vẻ mặt chờ mong.

    Vương Phong thúc dục hắn đi nhanh vào trong quản trường của Đại học viện để thực hiện khảo nghiệm kiểm tra tư chất. Vương hạo vâng dạ rồi đi theo lục thúc của mình tiến vào trong quảng trường đầy ấp người.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Mọi người hãy theo dõi cuộc hành trình của Ngọc Trung Ngôn hay là Vương Hạo nhé!
    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Link trên Wed: https://truyen.tangthuvien.vn/doc-tr...-ngao-hoang-vu
    Lần sửa cuối bởi tmtk001, ngày 19-07-2021 lúc 15:23. Lý do: bổ chung phần giới thiệu truyện
    ---QC---


  2. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Tiếu Ngạo Nhân,tinhyeuhoaco,
  3. #2
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 2: Khảo nghiệm tư chất
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 2: Khảo nghiệm tư chất

    Nơi khảo nghiệm tư chất của học viên mới của Đại học viện Nam Châu Thành là ở giữa quản trường trung tâm của thành Nam Châu.

    Nơi này đang tụ tập rất đông những đứa trẻ bằng lứa với lại Vương Hạo, bọn chúng cứ nói nói đùa đùa với nhau trông không có vẻ gì là căn thẳng cả. Vương Hạo thấy vậy cũng thả lỏng bản thân hơn một chút.

    Trong đám trẻ đang đứng ở quảng trường trung tâm, Vương Hạo nhin thấy được Hồng Nhân, tên bạn nối khố của hắn đang đứng lóng ngóng ở phía xa cùng với một số đứa trẻ khác mà Vương Hạo quen biết.

    Nói về thế lực trong Nam Châu Thành này thì được chia ra làm năm thế lực. Thế lực chủ quản là của Thành chủ phủ, được sắc phong của triều đình trấn giữ thành. Bốn thế lực còn lại được chia làm hai phe gồm phe Lê - Trần và Vương - Hồng. Phe Lê - Trần chiếm địa bàn nửa thành đông và phe Vương - Hồng chiếm địa bàn ở nửa thành tây. Hai phe bốn thế lực đã tranh đấu với nhau nhiều năm nhưng không phe nào dành được ưu thế tuyệt đối, luôn ở thế giằn co lẫn nhau.

    Hồng Nhân là người của Hồng thị gia tộc, cai quản phía tây bắc của Nam Châu Thành, sản nghiệp cũng giống như những gia tộc khác, đều kinh doanh các mặt hàng dược liệu và khoán vật đặc trưng chỉ có ở ngoại ô tây bắc thành Nam Châu. Đây cũng là lý do không có một gia tộc nào có thể có được ưu thế tuyệt đối với các gia tộc khác trong việc tranh đấu vì ngoài quan hệ đối thủ còn là quan hệ phụ thuộc lẫn nhau về các loại dược liệu và khoán vật dành cho nhu cầu tu luyện của gia tộc mình.

    Ngươi đến lâu chưa? Hồng Nhân hào hứng hỏi Vương Hạo.

    Ta cùng lục thúc mới vừa đến đây thôi! Vương Hạo trả lời một cách nhẹ nhàng.

    Ngươi đến đây với ai? Vương Hạo hỏi Hồng Nhân. Sau đó đảo mắt tìm kiếm người đi cùng với hắn.

    Ta đi với đại bá của ta, người vừa mới đây nhưng giờ đi đâu mất rồi, ta cũng không biết nữa. Hồng Nhân gãi gãi đầu cười mà như mếu nói với Vương Hạo.

    Vương Hạo cười cười như hiểu chuyện gì rồi nói với Hồng Nhân về chuyện khảo nghiệm tư chất một lát nữa sẽ diễn ra. Hai đứa trẻ bàn luận say sưa như người lớn đang bàn chuyện quốc gia đại sự trông rất buồn cười, mà lục thúc của Vương Hạo đứng một bên không khỏi cười thầm.

    Thật ra Vương Hạo là một đứa con nít 12 tuổi nhưng mang linh hồn của một giáo sư gần 50 tuổi, chỉ vì một nguyên nhân không biết tên mà hắn lại luân hồi đến thế giới này và vẫn giữ nguyên được những kiến thức của kiếp trước. Việc này Vương Hạo không hề cho ai biết được sự bất thường của bản thân, hắn vẫn sống như một đứa trẻ, và khác chăng là hắn có vẻ chính chắn hơn những đứa trẻ cùng lứa tuổi mà thôi. Việc này được những bậc trưởng bối trong gia tộc rất hài lòng, họ cho rằng đứa trẻ này tâm chí thật kiên định và có trí tuệ cực cao.

    Đang nói chuyện với nhau một cách cao hứng thì cả hai bỗng dưng ngừng nói chuyện và trợn mắt nhìn một tên thiếu niên mặc bộ quần áo màu vàng nhạt đang cùng với một tên khác mặc bộ đồ màu vàng đậm hơn cùng với một vài đứa trẻ nữa đang nói cười đi ngang qua.

    Hai thiếu niên mặc áo màu vàng này chính là Lê Qui và Trần Nguyên là hai công tử của Lê thị gia tộc và Trần thị gia tộc, là gia tộc đối địch với gia tộc của Vương Hạo cùng Hồng Nhân tại Nam Châu Thành.

    Nhìn thấy Vương Hạo cùng Hồng Nhân, Lê Qui cùng với Trần Nguyên liền cùng với những thiếu niên kia tiến tới chào hỏi một cách rất khinh thường, điều này làm cho Vương Hạo cùng Hồng Nhân cùng mắng thầm.

    Hạo, Nhân hai ngươi khỏe. Lê Qui tiến đến chào.

    Hai ta tốt, mong hai ngươi cũng tốt. Hồng Nhân trả lời.

    Ngươi! Lê Qui trợn mắt nhìn Hồng Nhân.

    Ha ha, hai ta đương nhiên tốt rồi, chỉ sợ hai ngươi một lát nữa sẽ không tốt. Trần Nguyên bênh cạnh cười nói.

    Ngươi có ý gì ? Hồng Nhân liếc nhìn Trần Nguyên vẻ bất thiện.

    Ta chẳng có ý gì, chỉ hy vọng hai người các ngươi sẽ tốt để còn tham gia khảo nghiệm mà rước nhục với thiên hạ nữa chứ. Ha ha, phế vật thì mãi mãi là phế vật mà thôi, có cố gắng cũng chẳng hơn được đâu. Nói xong hắn cười lớn mấy tiếng rồi cùng với Lê Qui và đồng bọn đi mất.

    Vương Hạo nãy giờ đứng một bên vẻ mặt trầm ngâm, không phản ứng gì khiến cho Hồng Nhân thấy ngạc nhiên, hắn biết tên Vương Hạo này đâu thể nào im lặng như vậy được chứ. Hồng Nhân trong lòng nổi lên một trận kỳ quái, nhìn vẻ mặt thâm trầm của Vương Hạo một lần nữa.

    Không cần nhìn tao như thế đâu. Mày thấy kì lạ khi tao im lặng không nói gì với bọn chúng phải không ? Vương Hạo lên tiếng.

    Đúng vậy, mọi khi mày sẽ cho bọn nó một trận, mặc dù mày đánh chẳng lại bọn chúng nó. Ha ha Hồng Nhân nhớ đến điều gì đó rồi cười to, vẻ mặt như hiểu hiểu điều gì đó.

    Vương Hạo mặt tối sầm, huých cho hắn một cái làm cho Hồng Nhân chúi nhũi xém tí nữa là té sấp mặt.

    Hôm nay ngày là ngày kiểm tra tư chất của chúng ta, chẳng có lý do gì đi gây sự với bọn chúng. Vương Hạo nói, sau đó cất bước đi đến trung tâm quản trường nơi ghi danh để chuẩn bị tham gia khảo nghiệm tư chất.

    Tham gia khảo nghiệm tư chất, những đứa trẻ sẽ phải tham gia 2 vòng khảo nghiệm, ở đó bọn chúng sẽ thực hiện các bài kiểm tra về Sức mạnh và thuộc tính chân nguyên.

    Vòng đầu tiên : Tinh lực khảo nghiệm. Vòng này, bọn trẻ sẽ phải thực hiện bài kiểm tra về Sức mạnh, bọn chúng sẽ phải dùng hết sức mình để đánh vào Tinh lực khảo nghiệm bia. Dựa trên sức mạnh của cú đánh, Tinh lực khảo nghiệm bia sẽ cho biết được lực đánh của người khảo nghiệm, từ đó cho biết chỉ số sức mạnh của người được kiểm tra.

    Vòng thứ hai : Chân nguyên khảo nghiệm. Vòng này, bọn trẻ sẽ được kiểm tra thuộc tính chân nguyên. Những đứa trẻ sẽ được kiểm tra bằng Chân nguyên tinh thạch. Thuộc tính chân nguyên chia ra làm 9 loại gồm 5 thuộc tính cơ bản : Kim-Mộc-Thủy-Hỏa-Thổ và 4 thuộc tính đặc biệt là Quang-Ám-Phong-Lôi. Tùy vào mức độ sáng của Chân nguyên tinh thạch mà có được chỉ số chân nguyên của người được kiểm tra.

    Chân ngyên là bản chất của nguyên lực, thuộc tính chân nguyên chính là thuộc tính nguyên lực của mỗi người.

    Con người được cấu tạo từ 4 đại nguyên tố là Phong - Hỏa - Thủy - Thổ, do đó mỗi người trong cơ thể đều có 4 đại nguyên tố này. Tuy nhiên, mỗi một người lại có cấu tạo cân bằng từ 4 đại nguyên tố là hoàn toàn bất đồng do đó dẫn đến thuộc tính chân nguyên bất đồng. Vì vậy khi tu luyện, mức độ hấp thụ và chuyển hóa Thiên địa linh khí thành nguyên lực cũng sẽ khác nhau.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Lần sửa cuối bởi tmtk001, ngày 01-11-2017 lúc 15:45.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Tiếu Ngạo Nhân,
  5. #3
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 3: Khảo nghiệm bắt đầu
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 3: Khảo nghiệm bắt đầu

    100 điểm, tinh lực hạng 1.

    122 điểm, tinh lực hạng 2.

    88 điểm, tinh lực hạng 1…

    Tiếng của người giám sát các Tinh lực khảo nghiệm vang lên, Vương Hạo cùng Hồng Nhân đang hồi hợp chờ đợi tới lượt của mình,

    Lê Qui, người giám sát gọi tên. Vương Hạo cùng Hồng Nhân ngước lên đài nhìn thì thấy tên Lê Qui đang tự tin bước đến.

    Tên Lê Qui này là người được gia tộc họ lê bồi dưỡng trọng điểm vì họ cho rằng hắn ta là một thiên tài mà gia tộc họ Lê có được gần 50 năm qua.

    Lê Qui đứng trước Tinh lục khảo nghiệm bia, vẻ mặt cười cợt lúc nãy hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ mặt tập trung. Hắn ta dùng sức đánh mạnh vào tấm bia.

    389 điểm! Tinh lực hạng 4! Vị giám sát giả đứng đó đột nhiên hét lớn lên kèm theo một vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên.

    Không ngạc nhiên cũng không được, vì từ buổi sáng tới giờ khảo nghiệm người đạt được điểm cao nhất cũng chỉ có đạt được hơn 200 điểm thôi. Chưa có người nào đạt được số điểm cao như Lê Qui như vậy.

    Vương Hạo cùng Hồng Nhân hai tên cũng đứng đơ ra đó khi thấy được cảnh tượng này. Hai người bọn hắn không nghĩ rằng Lê Qui nó mạnh đến như thế, bọn Vương Hạo cứ nghĩ rằng bọn Lê Qui cũng chỉ mạnh ngang với bọn hắn thôi.

    Lê Qui sau khi thực hiện khảo nghiệm, đứng trên đài mà liếc xéo qua nhìn bọn Vương Hạo làm cho bọn hắn tức điên lên. Hồng Nhân hung hăng nói “tao nhất định đánh vào cái mặt đáng ghét của nó” nói xong hai mắt của hắn nổi lửa như muốn thiêu đốt tên Lê Qui chết bầm kia.

    Vương Hạo không nói gì, chỉ lắc lắc đầu. Với tâm tính của hắn thì chuyện này xảy ra cũng chẳng có gì là ghê gớm cả, hắn ngay cả chết cũng đã từng chết qua một lần rồi nên không có điều gì có thể làm cho hắn khiếp sợ. Tuy nhiên, dưới tình huống này, hắn chỉ là tên nhóc 12 tuổi nên cũng phải tỏ ra một chút ngạc nhiên. Vì vậy hắn giơ ngón tay cái lên trước Hồng Nhân và nói “tao tin mày”!

    Rồi cuối cùng cũng đến lượt của Vương Hạo lên đài để thực hiện khảo nghiệm.

    Hắn từ từ đi lên đài, cuối mình chào vị giám sát giả đứng trên đài một cách lễ phép làm cho người này cảm thấy có chút hảo cảm với hắn nên cũng hơi gật đầu tỏ vẻ chào hắn. Vương Hạo tiến tới, đứng trước Tinh lực khảo nghiệm bia, Vương Hạo thủ thế rồi tung một cú đấm vào tấm bia.

    Nói tới Vương Hạo, kiếp trước hắn cũng là một võ sư võ cổ truyền Việt Nam, hắn cũng từng học qua các môn võ khác của nước ngoài như là Taekwondo, Karatedo, Aikido,… do đó việc đánh như thế nào, dồn lực như thế nào, ra chiêu như thế nào để đạt được sức mạnh tối ưu trong đòn đánh thì hắn vẫn còn nhớ và hắn vẫn còn luyện tập trong thế giới này.

    500 điểm! Võ giả cấp 1! Vị giám sát giả cả kinh thốt lên.

    Toàn quảng trường im lặng, họ không tin vào tai mình, một đứa trẻ mới 12 tuổi, sức mạnh đạt mức võ giả cấp 1.

    Lúc này, trên đài cao quan sát cuộc thi có mấy người, vẻ mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên không kém. Trong đó có một người cao to, anh tuấn, trông thì tuổi chừng 40, chính là thành chủ của Nam Châu Thành này thành chủ Quang Nhân. Ngồi bên cạnh là một lão giả tóc bạc trắng với chòm râu dài, tay cầm phất trần nhìn vô cùng tiên phong đạo cốt chính là Viện chủ của Y Dược học viện, Đại dược sư Dược Thành. Bên tay phải của thành chủ Quang Nhân chính là một đại hán cao to, mặt chữ điền với hàm râu quai nón trông vô cùng chính trực và đầy nhiệt huyết chính là viện chủ của Luyện khí học viện, Đại sư luyện khí Thiết Đại. Một người béo tròn nhưng trông vô cùng phúc hậu là viện trưởng của Đại học viện, Viện trưởng Bàn Tổng. Ngoài ra, còn có một người tướng mạo bình thường, ngồi đối diện với thành chủ Quang Nhân, mặt người này không chút biểu tình nào, hờ hững nhìn xuống phí quảng trường. Người này chính là bạn thân của thành chủ Quang Nhân, viện chủ của Bách kỹ học viện, Hoàng Bách Kỹ.

    Thành chủ Quang Nhân thấy như vậy thì cất tiếng: tên này có thể là một thiên tài đây.

    Chưa chắc, khí lực lớn một chút thì như thế nào, không có đầu óc cũng đi gõ sắt ken ken thôi.

    Ngươi chủi xéo ta à, Thiết Đại lên tiếng, mặt giận đỏ lên, râu muốn dựng ngược trừng mắt nhìn Bách Kỹ viện trưởng.

    Ta không nói ngươi, nhưng ngươi lên tiếng làm gì, có tật giật mình à? Bách kỹ từ tốn nói.

    Ngươi!.. tên khốn! tao liều mạng với mày! Thiết Đại gầm lên.

    Đúng là không có đầu óc! Không thèm quan tâm tới, Bách Kỹ nheo mắt nhìn về phía quảng trường.

    Ngươi! Thiết Đại bất lực ngồi xuống, hắn biết sự lợi hại của Bách Kỹ nên cũng thành thành thật thật không dám gây sự.

    Ha ha, ta nói ngươi Thiết Đại, võ mồm ngươi đấu lại người ta sao? Bàn Tổng cười cười nói.

    Ha ha,.. mọi người cười rộ lên.

    Ở dưới quảng trường, trên đài khảo nghiệm, Vương Hạo cũng khẽ cảm thấy ngạc nhiên, hắn không nghĩ đến bản thân sử dụng võ thuật của mình có thể có hiệu quả đến như vậy. Trên mặt cũng mang theo một nét cười nhạt. Hắn từ từ đi xuống vị trí của mình dưới ánh mắt soi mói của những người khác.

    Tao không ngờ mày bá quá Hạo! Hồng Nhân hưng phấn nói.

    Tao cũng không biết, chỉ là cố hết sức mà đánh thôi. Chắc hôm qua mẹ tao làm đồ ăn ngon nên hôm nay sức tao mới trâu như vậy. Vương Hạo cười cười nói.

    Khảo thí vẫn cứ tiếp tục, tuy nhiên không có ai có thể đạt được tới mức của Vương Hạo xác lập. Chỉ có một người đạt được hơn 400 điểm, tên này hắn cũng chỉ 12 tuổi nhưng nhìn như người trưởng thành với thân hình cao lớn gần 6 thước (~1,8m) bắp thịt cuồn cuộn, vai u thịt bắp trông như người khổng lồ vậy.

    Hồng Nhân khảo nghiệm cũng đạt được mức 283 điểm, hắn ủ rũ mặt mày, tự tin mất sạch sẽ, tiu nghỉu mà đi bên cạnh Vương Hạo. Lâu lâu thở dài, trời cao a!..

    Cuối ngày hôm đó thì cũng đã xong vòng Tinh lực khảo nghiệm. Ngày hôm sau sẽ là ngày thực hiện Chân nguyên khảo nghiệm.

    Thực ra thì việc khảo nghiệm tư chất quan trọng nhất vẫn là vòng thứ hai, chân nguyên khảo nghiệm này. Vì thuộc tính chân nguyên chính là tiêu chuẩn để võ giả có thể đạt được Linh nguyên và bước vào cảnh giới Linh giả hay không.

    Người có được 1 thuộc tính thì việc tu luyện sẽ dễ dàng hơn người có nhiều thuộc tính. Tuy nhiên, người có nhiều thuộc tính thì sức mạnh sẽ mạnh hơn người chỉ có một thuộc tính.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile




    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Lần sửa cuối bởi tmtk001, ngày 01-11-2017 lúc 15:44.

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Tiếu Ngạo Nhân,
  7. #4
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 4: Chân nguyên khảo nghiệm
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 4: Chân nguyên khảo nghiệm

    Sáng sớm ngày thứ hai của cuộc khảo nghiệm tư chất. Bọn trẻ hôm nay tinh thần có vẻ sung túc hơn hôm qua nhiều và vẻ mặt thì không còn bất an nữa. Nhìn đứa nào cũng hào hứng thảo luận về buổi khảo nghiệm hôm qua, nổi bật nhất là cái tên Vương Hạo và Lê Qui.

    Giữa quảng trường hôm nay, trên đài cao không còn là tấm bia khảo nghiệm tinh lực nữa mà thay vào đó là một khối Chân nguyên tinh thạch lấp lánh được đặt trên một giá đỡ cao tầm 2 thước (~60 cm), phía sau khối Chân nguyên tinh thạch là một tấm kính, tấm kính này sẽ hiện lên thông tin thuộc tính, chỉ số chân nguyên của những đứa trẻ tham gia khảo nghiệm.

    Hôm nay cũng như hôm khảo nghiệm Tinh lực, trên đài vẫn là vị giám sát giả hôm qua đứng trên đài khảo nghiệm.

    Hoàng Thiên Lý! Vị giám sát giả gọi to.

    Chỉ thấy một tên nhóc thân hình gầy gò từ từ bước lên đài thực hiện khảo nghiệm. Lúc này bọn trẻ im thin thít như muốn ngừng thở để quan sát thằng nhóc này. Có đứa thấp giọng nói “thằng này ở kế nhà tao, nó từ nhỏ tới lớn ốm nhom, yếu xìu, hôm qua khảo nghiệm chưa được 80 điểm, không biết hôm nay nó ra thuộc tính gì nữa” rồi giương ánh mắt lên đài chăm chú nhìn.

    Thủy, hỏa hai thuộc tính. Điểm chân nguyên 60 điểm. Tấm kính hiện lên những thông tin trên, vị giám sát giả gật đầu có vẻ hài lòng vì chỉ số chân nguyên của thăng nhóc này cũng không tệ. Phải biết giá trị chân nguyên tối đa của võ giả là 100 điểm, giá trị này thể hiện sự thuần khiết của chân nguyên mỗi người. Chỉ có khi võ giả tiến nhập vào tầng thứ 10 thì mới bắt đầu cải thiện chân nguyên của bản thân, chuyển hóa chân nguyên thành Linh Nguyên. Còn ở những cấp độ thấp hơn thì chỉ số này ảnh hưởng đến khả năng hấp thụ thiên địa linh khí để có thể rèn luyện cơ thể và chiến đấu.

    Ồ!

    Ồ!...

    Những đứa trẻ đứng bên dưới nhìn tên Hoàng Thiên Lý với ánh mắt hâm mộ. Phải biết là khi thuộc tính càng ít, càng thuần khiết thì khi tu luyện sẽ càng nhanh.

    Khánh Thanh Toán! Chưa để mấy đứa nhóc bàn tán thì vị giám sát giả kia lại gọi to.

    Lúc này, phía dưới đài đi lên chính là thằng nhóc cao to mà hôm qua đạt được số điểm tinh lực hơn 400 kia. Mọi người giương mắt nhìn, còn hắn thì cứ lầm lì mà bước từng bước một lên đài.

    “Tao cá với bọn mày là thằng này bá lắm luôn” một thằng nhóc nói.

    “Mày quá hay, bá lắm luôn là bá làm sao?” thằng nhóc khác hỏi.

    “Thì ý tao là nó sẽ có chân nguyên cao” thằng nhóc đó nói.

    “Chưa có chắc, biết đâu nó trân về sức mạnh mà chân nguyên nó yếu xìu sao” thằng nhóc kia nói.

    “Thôi coi đi là biết” thằng nhóc đó nói, xong hai đứa nhìn lên đài, lúc này thì Khánh Thanh Toán cũng đã đứng trên đài rồi.

    Hỏa, Thổ, Mộc ba thuộc tính. Điểm chân nguyên là 65 điểm. Vị giám sát giả đọc lớn, thần sắc cũng hơi kinh ngạc vì con số này. Hắn không ngờ rằng tên này lại trâu đến như vậy. Sức mạnh 427, Chân nguyên 65. Nhân tài a!

    Lúc này trên đài quan sát, mấy vị kia cũng rục rịch ngồi không yên với cái kết quả này. Thành chủ Quang Nhân thì cười cười nhìn về phía Luyện khí đại sư Thiết Đại kia mà cười cười, vị Thiết Đại này cũng cười tươi như hoa, như nhặt được báu vật vậy. Ai cũng biết là Luyện khí sư cần nhất là khí lực lớn, đặc biệt là phải có hỏa thuộc tính và thổ thuộc tính. Mà Khánh Thanh Toán, tên nhóc này lại có những tố chất đó.

    Tiếp theo đó, vị giám sát giả gọi những người khác. Những người sau đó tư chất cũng trên trung bình, đa phần từ 45 đến 60 điểm. Đa số là 3 thuộc tính, 4 thuộc tính.

    Lê Qui! Vị giám sát giả gọi lớn.

    Lúc này bọn Vương Hạo, Hồng Nhân mới nhướng mắt tìm kiếm tên Lê Qui. Còn hắn thì thong dong tiêu sái đúng chuẩn con nhà thế gia mà lên đài khảo nghiệm. Tât cả mọi người đều ngừng bàn luận mà theo dõi Lê Qui, vì ai cũng biết tên này là công tử nhà họ Lê, một trong bốn gia tộc lớn nhất của Nam Châu Thành này. Mà Lê Qui lại được giới thiệu là thiên tài của Lê thị gia tộc trong 50 năm qua, điều này chứng tỏ tên Lê Qui này có điểm hơn người. Do đó, mọi người tập trung mà xem hắn.

    Ngũ hành thuộc tính! 80 điểm chân nguyên!

    Vị giám sát giả hét to lên đầy vẻ kinh ngạc. Ngũ hành thuộc tính, điều này chứng tỏ rằng tên Lê Qui này quả thực là một người có tư chất cực kỳ hiếm thấy.

    Lúc này, mọi người bên dưới lại nao nao bàn tán..

    Trên đài, vị Hoàng Bách Kỹ kia cũng nhướng mắt mà nhìn qua, mặt cũng khẻ động rồi sao đó lại làm ra vẻ như bình thường. Nhưng hai vị thành chủ và vị Đại dược sư Dược Thành kia thì trên mặt lại nổi lên vẻ mặt rất cao hứng. Vị Dược Thành kia thì vuốt vuốt chòm râu của mình mà nói “tư chất không tồi, có thể trở thành dược sư hay không còn xem tạo hóa của hắn”. Nghe đến đây, vị Hoàng Bách Kỹ kia chỉ cười khẽ.

    Tiếp theo đó là những đứa nhóc khác lên đài khảo thí. Sau sự xuất hiện của Lê Qui thì mấy đứa nhóc khác không đứa nào được coi là thể chất hiếm đối với vị giám sát giả kia nữa.

    Đến gần giữa trưa thì số lượng những đứa trẻ khảo nghiệm cũng đã gần hết. Lúc này thì vị giám sát giả kia mới gọi to tên của Hồng Nhân. Tên này lười biến mà đi lên đài, vẻ mặt trông cực kỳ mất mát.

    Hồng nhân, Phong, Hỏa hai thuộc tính, chân nguyên 70 điểm. Vị giám sát giả đọc to.

    Ồ,

    Ồ,.. tiếng ngạc nhiên vang lên..

    Hồng Nhân là đứa trẻ duy nhất đến thời điểm này có thuộc tính đặc biệt là Phong. Điều này làm cho mọi người ngạc nhiên và vô cùng bất ngờ.

    Trên đài, vị Hoàng Bách Kỹ kia lúc này mới mở mắt, tỏ vẻ hứng thú với tên nhóc này. Điều này làm cho mấy vị còn lại cũng không cảm thấy lạ, vì vị Hoàng Bách Kỹ này chỉ hứng thú dạy dỗ những đứa trẻ có thuộc tính đặc biệt mà thôi.

    Hồng Nhân ngơ ngác và chưa hết vui sướng vì thể chất thuộc tính của bản thân. Hắn ta chạy đến bên Vương Hạo mà lu loa bốc phét. Vương Hạo cười mà chúc mừng hắn.

    Sau Hồng Nhân là đến lượt của bọn Trần Nguyên. Bất ngờ là tên này cũng có thuộc tính đặc biệt là Ám cùng với 2 thuộc tính bình thường là Mộc và Thổ. Chỉ số chân nguyên cũng chỉ ở mức 55 điểm. Điều này làm cho Hồng Nhân hơi ngạc nhiên. Hắn suy nghĩ về đối thủ của bản thân trong tương lai, một tên thì ngũ hành thuộc tính, một tên thì đặc biệt thuộc tính, bất chợt trong lòng thấy thật là khổ. Quay đầu nhìn qua Vương Hạo, tên này vẫn cứ bình tĩnh được như vậy sao. Ài, thật là khổ cho thân mập mạp của mình mà.

    Cuối cùng cũng đến lược Vương Hạo lên đài khảo nghiệm. Hắn vẻ mặt thì thong dong, coi như chẳng có chuyện gì xảy ra nhưng thật chất trong lòng lại rất là hồi hợp. Bởi hắn không biết được mình như thế nào. Mang theo tâm trạng đó, Vương Hạo từng bước tiến đến trước Chân nguyên tinh thạch. Vương Hạo thở ra một hơi, lấy bình tĩnh, đặt một tay lên trên tinh thạch, ánh mắt chăm chú nhìn vào tấm gương.

    Không có chuyện gì xảy ra, tấm gương không hiển thị thuộc tính của hắn, chỉ đơn giản hiển thị số 99. Vị giám sát giả nhất thời cũng không thể hiểu được điều gì đã xảy ra.

    Trên đài cao, lúc này vị Hoàng Bách Kỹ giật mình đứng phắt dậy, nhìn chăm chú vào Vương Hạo rồi nhìn lên tấm gương. Quả thật chỉ hiển thị có số 99. Vẻ mặt ngạc nhiên này cũng đồng dạng hiện lên trên mặt những người khác. Đây là lần đầu tiên xuất hiện tình huống này. Nhất thời ai cũng không biết phải xử lý như thế nào.

    Gương mặt mờ mịt đó đồng thời hiện lên trên mặt của Vương Hạo. Theo sách mà hắn được đọc trong thế giới này thì không có trường hợp nào không có thuộc tính chân nguyên mà có điểm chân nguyên cả..

    Cuối cùng vị giám sát giả phải tuyên bố Vương Hạo vô thuộc tính, chỉ số chân nguyên là 99 điểm.

    Đối với giới võ giả thì nếu như không có thuộc tính chân nguyên thì khi tu luyện, tối đa chỉ có thể đạt đến được mức võ giả đỉnh phong cấp 10 mà thôi. Vì không có thuộc tính chân nguyên nên không thể thu nạp thiên địa linh khí để tạo Linh Nguyên để tiến cấp thành Linh giả, trở thành một tồn tại cao cấp, vượt khỏi giới hạn của con người.

    Chính vì lẽ này, mọi người có vẻ tiếc cho Vương Hạo vì tư chất của hắn. Chỉ trừ vị Hoàng Bách Kỹ kia tâm tình bất định mà nhìn Vương Hạo từ trên đài cao kia.

    Cuối cùng thì khảo nghiệm cũng đã kết thúc. Đợt khảo nghiệm lần này có hơn 1000 đứa trẻ tham gia. Kết thúc khảo nghiệm, những đứa trẻ được chia ra thành nhiều lớp. Căn cứ vào số điểm từ Tinh lực khảo nghiệm mà phân chia lớp, vì dù sao những đứa trẻ này cũng cần rèn luyện thể chất trước tiên. Do đó những đứa trẻ được chia làm các lớp như sau: dưới 100 điểm được chia vào lớp phổ thông học đồ. Từ 100 điểm đến dưới 200 điểm được phân vào lớp trung cấp học đồ. Trên 200 điểm thì được xếp vào lớp Cao cấp học đồ.

    Bọn Vương Hạo, Hồng Nhân, Lê Qui, Trần Nguyên, Khánh Thanh Toán,… được xếp vào lớp cao cấp học đồ.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile





    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Lần sửa cuối bởi tmtk001, ngày 01-11-2017 lúc 15:44.

  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Biển Truyện,Tiếu Ngạo Nhân,
  9. #5
    Ngày tham gia
    Dec 2008
    Đang ở
    Kiên Giang
    Bài viết
    79
    Xu
    0

    Mặc định

    TIẾU NGẠO HOÀNG VŨ

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 5: Đại học viện
    Tác giả: Ngọc Trung Ngôn (tmtk001)

    Quyển 1: NAM CHÂU THÀNH
    Chương 5: Đại học viện

    Đại học viện là một tòa học viện rộng lớn nhất Nam Châu Thành này. Nằm ở phía đông nam khu trung tâm thành, diện tích của đại học viện khoảng chừng vài chục mẫu.

    Trung tâm của Đại học viện có một tòa tháp cao 9 tầng gọi là Cửu khúc tháp. Tháp này tương truyền là một thần khí có từ thời nước Xích Quỷ nhưng không biết nguyên do tại sao lại được đặt ở Nam Châu Thành, một nơi khỉ ho cò gáy này.

    Tương truyền, khi xưa đã từng có một vị đại năng đi ngang nơi này, thấy tòa tháp này và nổi lòng tham, muốn dùng đại thần thông của mình lấy đi cái thần khí này, tuy nhiên vị đại năng này lại không thể nào thu được tòa tháp mà ngược lại còn bị tòa tháp phản phệ xém chút nữa là hình thần câu diệt. Từ đó về sau cũng có vài vị nữa đến nơi này, cũng muốn thử xem có thể có duyên với bảo tháp này hay không nhưng kết quả giống như nhau, đều xém chút nữa là hình thần câu diệt. Vì vậy từ đó, tòa Cửu khúc tháp này cứ nằm ở đó.

    Cửu khúc tháp chính là nơi mà các học viên của Đại học viện dùng là nơi thí luyện. Các tầng của Cửu khúc tháp tương ứng với cấp độ của các học viên.

    Học viên khi đạt được Võ giả cấp 1 thì sẽ vào được tầng 1, khi vượt qua tầng 1 thì sẽ tiếp tục lên tầng 2 và cứ thế, chỉ cần vượt qua thử thách của tầng đó thì sẽ được lên tầng tiếp theo.

    Tuy nhiên, bảo tháp cũng giới hạn số lần vào tháp của mỗi người. Mỗi một người trong cuộc đời võ giả chỉ có thể vào tháp được 3 lần. Và cấp độ cao nhất có thể tiến vào là Võ giả cấp 9. Nếu như không đủ điều kiện để vào bảo tháp thì sẽ không thể vào bảo tháp. Nếu cố ý xâm nhập thì sẽ bị cấm chế của bảo tháp phản phệ, nếu tu vi không đủ sẽ rất dễ hình thần câu diệt.

    Nếu như cấp độ càng thấp vượt được bảo tháp càng cao thì phần thưởng được từ bảo tháp càng phong phú.

    Đại học viện ngoài Cửu khúc tháp ở trung tâm ra còn có các nơi khác như là Diễn võ trường, Dược khu, Bảo khí khu, Thư tịch khu,…

    Đặc biệt nhất trong Đại học viện chính là Phách mại khu, nơi này chính là nơi mà các học viên có thể tự do buôn bán, trao đổi các thứ hàng hóa, dược phẩm mà bản thân các học viên muốn trao đổi. Nhà trường sẽ không can thiệp vào sự mua bán của những học viên. Phách mại khu có một tòa Phách mại đường, nơi này là nơi Đại học viện dùng để tổ chức những buổi đấu giá các vật phẩm. Phách mại đường cũng là nơi mua bán nổi tiếng nhất Nam Châu Thành này.

    Bảo đảm an ninh, an toàn cho các học viên của Đại học viện chính là đội Chấp pháp giả. Đây chính là tổ chức được lập ra để duy trì trật tự của Đại học viện. Mọi học viên trong học viện không được đánh nhau trong phạm vi của học viện, muốn đánh nhau thì đến diễn võ đài tại diễn võ trường đăng ký đánh nhau, và nộp phí bảo an mỗi lần đánh nhau.

    Ở Đại học viện, khi vào học mỗi học viên sẽ được cấp cho một thẻ bài, thẻ này chính là thẻ chứng minh thân phận của học viên đó, nó chứa thông tin của học viên, và thẻ này cũng chứa Tinh điểm.

    Tinh điểm được dùng để trả phí khi tham gia các hoạt động tại Diễn võ trường, mua dược phẩm, bảo khí, vào thư tịch khu để đọc sách, … Tinh điểm được Học viện phát cho mỗi học viên 1000 điểm vào đầu mỗi tháng. Tinh điểm này cũng có thể có được khi các học viên hoàn thành các nhiệm vụ mà học viện giao cho, hoặc là có thể được trao đổi giữa các học viên với nhau, …

    Học viên khi nhập học sẽ phải ở lại trường, những học viên khi đạt được võ giả cấp 4 sẽ được rời trường để thực hiện một số nhiệm vụ để có thể tích lũy Tinh điểm.

    Vương Hạo sau ngày tham dự khảo nghiệm thì bỗng nhiên trở nên vô cùng nổi tiếng. Một đứa trẻ mới 12 tuổi Tinh lực đạt mức Võ giả cấp 1, Chân nguyên đạt 99 điểm mà lại không có thuộc tính.

    Vương Hạo trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người.

    Có người cho rằng Vương Hạo chính là một kỳ tài ngút trời, và thuộc tính của hắn chỉ là không thể tìm ra được mà thôi do khi khảo nghiệm chân nguyên điểm chân nguyên đạt tới 99 điểm.

    Có người thì lại cho là tuy Vương Hạo không có thuộc tính chân nguyên, không thể nào đột phá qua được Võ giả hậu kỳ, tuy vậy sức mạnh của hắn thì lại rất lớn, có thể có đột phá hay không thì vẫn chưa thể nào khẳng định được.

    Chuyện Vương Hạo là thiên tài, hay là phế vật thì cứ được bàn tán suốt hơn nửa tháng qua.

    Hiện tại, Vương Hạo đã chuyển vào ở trong Đại học viện. Vương Hạo nhập học cũng đã được hơn 10 ngày, hắn học tại lớp cao cấp học đồ chung với bọn Hồng Nhân, Lê Qui, Trần Nguyên, Khánh Thanh Toán,…

    Lúc này, Vương Hạo đang trong lớp học. Hắn đang chăm chú nghe giáo viên giảng giải về một số vấn đề trong tu luyện. Các vấn đề cơ bản trong tu luyện của Võ giả bao gồm cách vận hành khí trong kinh mạch, nơi tụ khí, phát lực như thế nào để đạt được sức mạnh lớn nhất… và cách luyện thể như thế nào để thể chất có thể được nâng cao, phù hợp với sự phát triển của khí,…

    Vương Hạo chăm chú nghe giáo viên giảng giải về các vấn đề này, rồi tự ngẫm nghĩ về những cách thức luyện tập ở Địa cầu lúc trước, so sánh thì Vương Hạo cảm thấy chúng rất giống nhau.

    Giáo viên đang giảng đến đoạn “cơ thể võ giả chúng ta giống như là một cái bình, và mỗi chúng ta sẽ có sức chứa khác nhau, do đó cần phải luyện tập nâng cao thể chất, điều này giống như là chúng ta mở rộng ra cái bình của mình để có thể chứa đựng được nhiều hơn …”

    Nghe đến đoạn này, Vương Hạo chợt giật mình, vì những điều giáo viên dạy thì hắn đã từng đọc qua khi còn ở Việt Nam rồi.

    Lúc đó, trong lúc vô tình khi thực hiện nghiên cứu khảo cổ thành Cổ loa, hắn khi đó là Ngọc Trung Ngôn đã vô tình tìm được một quyển sách cũ kỹ, hắn phục chế hết sức thì chỉ phục chế được đúng một trang, và trên trang đó có đoạn mà giáo viên vừa mới giảng qua.

    Lúc này, Vương Hạo vô cùng nghi ngờ cái thế giới này và cái thế giới mà hắn từng sống có sự liên hệ gì đó với nhau. Một sự liên hệ mật thiết, nhưng sự liên hệ đó là gì thì hắn không tài nào có thể giải thích được.

    Suy nghĩ một lúc, Vương Hạo đành thở dài mà bỏ qua vấn đề này, dù sao hiện tại hắn là Vương Hạo chứ không phải là Ngọc Trung Ngôn.

    Hồng Nhân ngồi bên cạnh thấy Vương Hạo thở dài rồi bần thần rồi lại thở dài đăm chiêu liền hỏi hắn:

    Hạo, mày bị cái gì vậy, hết thở ngắn rồi thở dài là sao?

    Vương Hạo nghe thấy vậy trong lòng cũng có chút ấm áp, ở thế giới này, người bạn thân đầu tiên của hắn chính là cái tên Hồng Nhân này. Điều này làm cho hắn nhớ tới thằng bạn thân của hắn ở Địa cầu, cái thằng cũng tên Nhân, cũng họ Hồng. Bất chợt Vương Hạo cảm thán một câu rồi thở dài.

    Hồng Nhân thấy vậy thì cũng cố hỏi một lần nữa.

    Tao không sao, tại hôm nay thấy những điều giáo viên giảng hơi có chút khó hiểu nên vậy thôi. Vương Hạo hời hợt trả lời, không để cho thằng bạn thân của mình lo lắng thêm.

    Đúng vậy, tao thấy những điều này cũng hơi khó hiểu. Hồng Nhân nói.

    Có lẽ khi tan học tao sẽ đi Thư tịch khu, mày có đi chung với tao không Nhân?

    Không, mày đi đi, tao phải chạy qua Bảo khí khu kiếm món bảo khí mới được. Hồng Nhân trả lời.

    Được vậy thì gặp nhau ở phòng vậy. Vương Hạo nói.

    Được, mày đi đâu thì đi, tao phải đi kiếm hàng nóng, không là ăn hành ngập mặt với bọn Lê Qui.

    Buổi học vẫn tiếp diễn, nhưng lúc này tâm thần Vương Hạo đang ở nơi đâu đó.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hiện tại mình chỉ mới viết được có 5 chương, se cố gắng mỗi tuần 2 chương, nếu không thì ít nhất cũng 1 chương. Mong mọi người ủng hộ nhé!
    Mọi đóng góp cho truyện các bạn hãy đóng góp vào topic đóng góp nhé!
    Đóng góp http://www.tangthuvien.vn/forum/showthread.php?t=147125
    Link watpad https://www.wattpad.com/story/125181...3%A0ng-v%C5%A9

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    Biển Truyện,Tiếu Ngạo Nhân,
Trang 1 của 9 123 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status