TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 75 của 75 Đầu tiênĐầu tiên ... 2565737475
Kết quả 371 đến 373 của 373

Chủ đề: [Huyền Ảo] Chí Tôn Vô Lại - Khiêu Vũ (Trọn Bộ)

  1. #371
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Bài viết
    1,873
    Xu
    50

    Mặc định

    Chí Tôn Vô Lại
    Tác giả: Khiêu Vũ
    Chương 370: Giải thích lịch sử


    Dịch giả : hoabeo
    Biên tập : donquichotte
    Nguồn : www.tangthuvien.com




    "Vẫn…… đi theo anh?" Tiểu Lôi động dung.

    Nguyệt Hoa gật đầu, nàng phảng phất nhìn xa xăm, ngữ khí càng tựa hồ như nói mê:" Vẫn như thế. Sau khi em trở lại quê hương, bụng dần to lên, em biết cho dù sau khi em sinh hạ liền lập tức chết đi, em cũng tâm cam tình nguyện."

    Tiểu Lôi biết chuyện này, hắn từng nghe Nguyệt Tinh cùng Nguyệt Sơn nói qua, lúc Nguyệt Hoa trở lại Nguyệt gia đợi sinh nở, nàng tựa hồ đã mất đi tất cả khí sắc, mỗi ngày giống như rất đau khổ, sau khi sinh hạ Bảo Nhi không lâu liền "chết đi".

    Tiểu Lôi không hỏi Nguyệt Hoa giả chết thế nào, mặc kệ ra sao, với bản sự của Phoenix, làm ra một cái xác giả cũng không khó khăn. Hơn nữa Nguyệt gia cũng không có ai thật sự lợi hại. Cho dù là Nguyệt Sơn, trong mắt chủ thần Olympia, cũng không đáng gì.

    "Tiểu Lôi, chúng em vẫn đi theo anh. Chỉ cần khi em không ở Athens, em đều ở bên người anh, đứng nhìn anh tại một nơi mà anh không biết ……" Thanh âm Nguyệt Hoa rất ôn nhu, bên trong bao hàm một loại thâm tình vô hạn, bất quá Tiểu Lôi hiểu rõ, phần thâm tình này không phải đối với mình, mà là đối "Hắn".

    "Khi đó, hình dáng anh thật sự rất non nớt." Nguyệt Hoa tựa hồ đang mỉm cười:" Anh còn đang đi học, rất ít nói chuyện, cũng rất ít cùng người giao lưu. Anh tựa hồ rất bình phàm, nhưng cũng rất thông minh. Anh và thúc thúc anh sống cùng một chỗ, buồn cười chính là, anh không ngờ lại không biết thúc thúc của anh là một tu hành giả đông phương thực lực không tệ …… Em từng vụng trộm nhìn cảnh tượng anh và thúc thúc của anh cùng xem phong thủy kiếm tiền, anh khi đó, thật sự rất đáng yêu. Anh trẻ tuổi, lại có một bụng ranh mãnh……" Nguyệt Hoa thở dài:" Nhìn anh, em tựa như là đang nhìn anh ấy…… Em biết, kỳ thật anh và anh ấy là người của hai thời không, em nhìn anh từ trẻ tuổi đến dần dần lớn lên, phảng phất là đang càng ngày càng tiếp cận anh ấy…… Em dường như là đang nhìn anh ấy lớn lên …… Một bước một bước, đều đi theo……"

    Tiểu Lôi thở dài.

    Khi Nguyệt Hoa chết, cũng chính là khi Bảo Nhi mới sinh ra, Tiểu Lôi thật sự bất quá mới mười tuổi. Lúc ấy mình thật sự là ngây ngô dại dột, còn đi theo thúc thúc kiếm ăn, sống cuộc sống làm thầy tướng số xem phong thủy, một cuộc sống vô ưu vô lự của tiểu vô lại.

    Hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới, khi mình trải qua cuộc sống này, bên cạnh lại có ánh mắt chăm chú mình!!

    Hắn cũng hoàn toàn có thể nghe ra, khi Nguyệt Hoa nói ra những câu này, thâm tình bên trong như thế nào!

    "Sau đó, anh đi theo thúc thúc anh lên Nga Mi sơn, đến Tiêu Dao phái học nghệ, các nàng cuối cùng cũng có được cơ hội!" Ánh mắt lưu luyến của Nguyệt Hoa biến mất, mang theo vài phần bất đắc dĩ:" Các nàng mỗi ngày đều quan sát anh, anh thích chạy loạn khắp núi, thích đuổi theo hầu tử nơi nơi đảo loạn, thích cùng yêu tinh trong núi đánh nhau, ngẫu nhiên còn có thể ở trong núi luyện công. Các nàng muốn xem chính là hình dáng anh luyện công. Em mặc dù không thích học pháp thuật của anh, nhưng có thể lặng lẽ nhìn anh như vậy, em cũng rất vui vẻ. Bất quá……" Nàng cười:" Khi đó các nàng đã bắt đầu lui lại, không dám đến quá gần anh…… Đặc biệt là bên người anh thường xuyên xuất hiện một đạo sĩ, pháp lực đạo sĩ đó phi thường lợi hại…… Các nàng không dám đến gần."

    Tiểu Lôi biết các nàng nói chính là Khinh Linh Tử.

    "Sau đó, anh hạ sơn…… bên người anh bắt đầu xuất hiện nữ nhân khác, em từng rất thương tâm, em nhìn các nàng ở bên người anh, anh rất vui vẻ, liền nhịn không được rất khó chịu…… Bất quá lại may mắn. Em nhắc nhở mình, anh là anh, anh không phải anh ấy. Anh mặc dù là Tiểu Lôi, nhưng anh và anh ấy, là hai người khác nhau." Ánh mắt Nguyệt Hoa dần dần rõ ràng trở lại:" Em cùng Pandora và Athena, biến thành một người mới. Chúng em tên là Phoenix. Phoenix có ma lực của Athena, bắt đầu lặng lẽ học tập pháp thuật đông phương của anh, anh vừa quen thuộc vừa không quen. Bất quá anh quả thực rất không cẩn thận …… trong khi anh luyện công, chúng em đều lặng lẽ nhìn. Còn anh không ngờ dạy cái tên Lôi Hống pháp thuật, chuyện này càng tạo cơ hội cho chúng em, anh dạy càng cẩn thận, chúng em học càng nhiều."

    Tiểu Lôi nhíu mày:" Vậy…… khi anh đi Tiên Sơn phái thì sao? Chẳng lẽ các người cũng vẫn đi theo?"

    Nguyệt Hoa cười:" Anh nói chính là lần thứ hai anh hồi sơn sao? Lần đó chúng em không có đi theo. Lần đó…… Chúng em gặp một chút phiền toái."

    "Sao?"

    Nguyệt Hoa thở dài:" Trong lòng anh có phải là vẫn rất kỳ quái…… Vì sao, Hắc Ám Hội Nghị và giáo đình, luôn tìm bắt Bảo Nhi?"

    Không sai!

    Tiểu Lôi gật đầu, sau đó nhíu mày:" Chẳng lẽ là bởi vì em?"

    "Là bởi vì em." Nguyệt Hoa thở dài:" Em mỗi khi nhịn không được, chạy tới lặng lẽ nhìn Bảo Nhi, đứng xa xa nhìn nó, nhìn nó sống có tốt không. Các nàng không có biện pháp với em, muốn học pháp thuật đông phương, chỉ có cùng em thỏa hiệp. Huống hồ yêu cầu của em cho tới bây giờ đều không cao, vài năm qua, em đã rõ mức độ trong lòng các nàng, em cũng rất cẩn thận sẽ không đề xuất yêu cầu quá mức. Nhưng, dù sao chúng em lúc ấy luôn chú ý một bé gái đông phương, sẽ có người cảm thấy kỳ quái. Người thúc giục giáo hội và Hắc Ám Hội Nghị đi tìm Bảo Nhi chính là Tây Môn.

    Vài năm qua, Tây Môn vẫn là minh hữu của chúng em, hắn có một số thế lực tại giáo hội và Hắc Ám Hội Nghị, nhưng hắn vẫn dường như có một mục đích rất kỳ quái. Chúng em là minh hữu của hắn, cũng không dám thật sự tin tưởng hắn…… Em nghĩ, hắn đối với chúng em cũng là thái độ như vậy."

    "Anh hiểu." Tiểu Lôi cười khổ:" Em đi gặp Bảo Nhi, lâu ngày cũng sẽ bị người biết. Tây Môn chỉ cần điều tra một chút là có thể tra được mẹ Bảo Nhi là ai, chỉ cần hơi liên tưởng một chút, có thể nghĩ đến quan hệ của Bảo Nhi cùng em. Hắn thử định khống chế Bảo Nhi, sau đó bắt các người phải nghe hắn, là như thế này sao?"

    "Phải, cũng không phải tất cả như thế." Nguyệt Hoa trả lời:" Đó cũng là một phép thử. Thử thái độ chúng em, nếu thái độ chúng em cứng rắn, hắn sẽ không ép tới. Nếu chúng em nhu nhược một chút, sau này hợp tác hắn sẽ ép tới một ít. Em từng ngăn cản hắn vài lần, bằng không, bằng vào lực lượng Nguyệt gia, không có biện pháp bảo hộ Bảo Nhi lâu như vậy. Sau đó, anh gia nhập, em mới thật sự yên tâm. Anh thậm chí đem Bảo Nhi mang về Tiêu Dao phái, từ nay về sau không có ai quấy rối Bảo Nhi. Tây Môn là người rất thông minh, Bảo Nhi tìm được bảo hộ của Tiêu Dao phái, hắn sẽ không cùng đông phương tu hành phái tạo thành mâu thuẫn quá lớn trong lúc này.

    Sau đó, sau khi anh hạ sơn lần thứ hai, chúng em không dám đến gần anh quá mức, bởi vì đạo sĩ lợi hại kia đã đi theo anh. Em cảm thấy yên tâm về an nguy của Bảo Nhi, mặt khác, các nàng cũng rất không hài lòng. Bất quá sau đó, anh đã luyện thành một thanh đao rất không tệ, đường huynh Nguyệt Sơn của em dạy anh một loại đao pháp. Loại đao pháp rất lợi hại này, trong khi Nguyệt Sơn dạy đao pháp, chúng em vẫn ở bên người anh. Anh học được rất nhanh, nhưng với trí tuệ các nàng, học được cũng không chậm so với anh. Các nàng thậm chí chế tạo một thanh đao giống như của anh."

    Tiểu Lôi lúc này mới thở dài nói:" Nguyên là như thế, khó trách anh biết em từng cầm thanh đao giống như thái đao của anh…… Nhưng…… Cho dù là vì học trộm đao pháp của anh, cũng không cần…… không cần khắc hoa văn trên đao y như vậy?"

    Nguyệt Hoa hé miệng cười:" Anh nói đến hoa văn…… OO và XX?"

    Tiểu Lôi sờ mũi:" Anh cảm thấy chuyện này rất kỳ quái."

    Ánh mắt Nguyệt Hoa cuối cùng lộ ra vài phần tinh nghịch:" Đó là các nàng làm, em biết cái OO và XX…… Kỳ thật là…… là câu cửa miệng của anh. Nhưng các nàng lại không biết…… Các nàng…… Các nàng…… Các nàng vẫn tưởng rằng, đó là một loại đồ án ma pháp trận …… Bởi vì tại tây phương, trên vũ khí có khắc họa đồ án ma pháp trận, có thể gia trì lực lượng ma pháp cho vũ khí."

    Sắc mặt Tiểu Lôi trở nên dị thường cổ quái, nhịn nửa ngày, cuối cùng không nhịn nổi, cười sằng sặc!

    Không ngờ còn có chuyện như vậy?

    OO XX, lại là đồ án ma pháp trận?!

    Tiểu Lôi không khỏi khinh bỉ một ngàn lần đối với hai Thần tộc Olympia quá thông minh kia.

    Nguyệt Hoa tựa hồ cũng đang cười, chậm rãi nói:" Loại sự tình này, em cũng không giải thích cho các nàng."

    Thở dài, nàng tiếp tục nói:" Bất quá sau đó, anh đi tới Châu Âu, tìm kiếm dấu vết của em …… Em mới dần dần ý thức được, anh bắt đầu trải qua quỹ tích lịch sử của ‘anh ấy’."

    Tiểu Lôi đột nhiên nhớ tới một rất vấn đề trọng yếu:" Thời không chi môn ở dưới thánh địa thánh thủy, thông đạo vượt qua thời không, là từ đâu ra?"

    Thở dài, Nguyệt Hoa nói:" Là Thần tộc Olympia." Dừng một chút, nàng lại nói:" Bất quá đây là một bí mật, ngay cả giáo hội cũng không biết. Thế nhưng cho dù biết, cũng không có tác dụng gì." Dừng một chút, Nguyệt Hoa cười nói:" Kỳ thật giáo hội vốn chỉ tưởng rằng nơi đó có một di tích của Thần tộc Olympia. Đối với loại di tích này, bình thường mà nói giáo hội sẽ phá hủy. Chỉ có điều di tích này phát hiện hơi trễ một chút. Hơn nữa hiện tại đã không phải mấy ngàn năm trước, không phải thời đại cả tây phương nằm dưới thống trị của giáo hoàng La Mã. Cho dù giáo hội muốn đem di tích hủy diệt, tóm lại là không thể giống như năm xưa hỏa thiêu cả tiểu trấn? Xã hội hiện đại không phải cổ đại, không phải bọn họ muốn làm gì thì làm gì. Cho nên, bọn họ bố trí rất nhiều thánh thủy trên đầm nước, dùng để áp chế ma lực ba động lưu lại trên di tích, còn lưu lại hai cao thủ canh chừng."

    Nguyệt Hoa cười tiếp tục nói:" Kỳ thật em sau đó mới biết được, trên thế giới này còn có rất nhiều địa phương như vậy, dù sao Vatican khuếch trương mấy ngàn năm, từ Châu Âu khuếch trương đến các đại lục khác, cũng diệt tuyệt không ít tông giáo bản địa, hủy diệt không ít di tích của tông giáo khác, đối với dấu vết này, có thể xóa sạch thì xóa, không thể lập tức hủy diệt, sẽ dựa theo phương pháp tương tự, kiến tạo một tiêu chí của giáo hội mình trên di tích đó, rồi phái một hai cao thủ coi quản. Bất quá thời không chi môn, mặc dù không bị phát hiện, nhưng cho dù bị phát hiện, cũng không có quan hệ gì."

    "Vì sao?"

    "Đó là một kế hoạch thất bại." Nguyệt Hoa cười, nói:" Chuyện này cũng là sau khi em và Pandora các nàng hợp thể mới biết được. Sau khi Thần tộc Olympia có năng lực chế tạo tân không gian, năm đó đối mặt bức bách của giáo hội, Thần tộc Olympia bại liên tiếp bất lực, nghĩ ra một phương pháp rất xảo diệu, bọn họ chế tạo một thời không chi môn, có thể quay về quá khứ. Như vậy chẳng phải là so với lui về một tiểu không gian được chế ra còn tốt hơn sao? Kế hoạch bọn họ nguyên là, tìm kiếm một thời không mà giáo hội còn rất yếu nhược, trở lại thời không đó, tiêu diệt giáo hội, sau đó lại kiến lập địa vị thống trị."

    Tiểu Lôi thở dài:" Kế hoạch không tệ, nếu kế hoạch này có thể thực hiện, ít nhất Thần tộc có thể lại sinh tồn tại một thời không khác."

    "Đáng tiếc bọn họ thất bại. Sau khi thời không chi môn mở ra, bọn họ lại phát hiện hai nhược điểm trí mệnh, thứ nhất, cho dù bọn họ trở lại quá khứ, nhưng thời không đó lại cùng thế giới hiện tại này không có quan hệ gì, theo logic, đây là hai thế giới ngang hàng, không có ảnh hưởng lẫn nhau. Cho dù bọn họ có thể trở lại mấy ngàn năm trước, thừa dịp giáo hội chưa phát triển, đem mười ba môn đồ đều giết chết, nhưng tại thế giới này, giáo hội cũng vẫn là giáo hội."

    Tiểu Lôi buột miệng:" Chuyện này cũng không có gì, ít nhất bọn họ có thể tại thời không đó thống trị thế giới là được."

    Nguyệt Hoa mỉm cười:" Không đơn giản như vậy, sau khi lặp lại thí nghiệm, thời không chi môn này còn có nhược điểm trí mệnh thứ hai …… nó ‘quá nhỏ’."

    "Quá nhỏ? Là ý gì?"

    "Thần tộc phát hiện một vấn đề rất kỳ quái, sau khi chế tạo xong thời không chi môn, Thần tộc cường đại căn bản không thể trở về quá khứ, chỉ có Thần tộc có thực lực rất yếu nhược, mới có thể thành công đi vào thời không chi môn này. Hơn nữa, bởi vì những dòng khí loạn trong thời không rất lợi hại, người yếu nhược mặc dù có thể đi vào, nhưng lại thường không thể sinh tồn, bị xé nát mà chết trong các dòng khí."

    Tiểu Lôi lập tức liên tưởng đến khi mình tiến vào thời không chi môn, giãy dụa trong các dòng khí, loại thống khổ giằng xé kịch liệt này, thật sự không phải người thường có thể chịu được!

    Phải biết rằng, lúc ấy Tiểu Lôi mặc dù pháp lực rất bình thường, nhưng…… Ít nhất hắn đã là bán tiên chi thể!

    Lúc ấy pháp thuật Tiểu Lôi đã tới một trình độ gì? Nói cách khác, hắn gần như có thể cùng một thánh kỵ sĩ đánh ngang tay.

    Mất đi đại khí lực đả thông thời không chi môn, nếu lại chỉ có thể đưa người yếu nhược như vậy trở lại quá khứ…… Mười hai chủ thần đều không thể qua, vậy còn có ý nghĩa gì???

    "Không đúng không đúng…… Tựa như không đúng." Tiểu Lôi lắc đầu:" Nếu nói người có thực lực cường đại tiến vào không được, nhưng em rõ ràng mang theo Diệu Yên cùng tiến vào thời không chi môn! Nếu không phải mang theo nàng, em có lẽ đã thật sự phải trải qua bi kịch một lần nữa."

    Người có thực lực cường đại không thể xuyên qua thời không, Diệu Yên có cường đại không? Mười hai chủ thần cũng vượt qua không được, chẳng lẽ mười hai chủ thần so với Diệu Yên còn cường đại hơn?

    Tiểu Lôi nhíu mày, tựa hồ đang kiên trì suy tư:" Nếu nói khi anh đi vào, Diệu Yên còn đang hóa thân thành liên hoa ngủ say, năng lượng của nàng rất yếu nhược, chuyện này còn miễn cưỡng có thể hiểu được, nhưng trở về thì sao? Chẳng lẽ trở về cũng không được?"

    Đột nhiên, ánh mắt hắn sáng ngời, cười nói:" Chẳng lẽ là như vậy?"

    "Cái gì?" Nguyệt Hoa cũng có một chút nghi hoặc.

    Tiểu Lôi ve mũi:" Xuống dốc luôn dễ dàng so với lên dốc. Nếu đem thời không chi môn này so với một con dốc, vậy có lẽ giải thích như vậy. Trong khi đi vào, là giống như lên dốc, phải rất cố gắng, còn có rất nhiều hạn chế. Nhưng khi đi ra, lại biến thành xuống dốc, rất dễ dàng, cũng không có nhiều hạn chế như vậy?"

    Bất quá sau đó hắn thở dài:" Đáng tiếc, anh không cơ hội kiểm tra lại một chút, với pháp lực hiện tại của anh, xem ra cũng là không trở về quá khứ được."

    Tiểu Lôi vuốt mũi, nhìn Nguyệt Hoa tinh thần đã khôi phục không ít, lúc này mới đứng dậy, cười nói:" Tốt rồi, anh nhìn em tinh thần không tệ, bất quá thương thế của em nếu muốn khỏi hẳn, có thể cần một đoạn thời gian, dù sao thương thế có thể phục hồi rất nhanh là tốt rồi, nhưng pháp lực tổn thất cũng không thể lập tức bổ sung lại được." Dừng một chút, cười nói:" Hiện tại Pandora và Athena trong người em đều đã chết, chúng ta phải làm sao bây giờ? Tiếp tục đi vào gặp lão gia hỏa Zeus sao?"

    Nguyệt Hoa có chút ngỡ ngàng, đột nhiên nói:" Anh thật sự tưởng rằng các nàng đến gặp Zeus, là thuần túy muốn hoán tỉnh hắn trở về tiếp tục lãnh đạo Thần tộc sao?"



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Phần tiếp theo quý vị đòi nữ đồng chí thuybich84

    -----------------------------------------------------------------------------------

    Thắc mắc trong khi dịch CTVL:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=13850

    Thông báo lỗi tại đây : http://tangthuvien.com/forum/showthr...423#post678423

    Mời các bạn tham gia dịch thuật ĐMV: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490[/QUOTE]
    ---QC---


  2. Bài viết được 14 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    beobom,DungHTPT,hai@ya,Longinus,long_oni,shibeo87,TheBeginner,vithang,
  3. #372
    Ngày tham gia
    Nov 2007
    Đang ở
    Nhà znight!!! @TVT-TYT@
    Bài viết
    1,323
    Xu
    0

    Mặc định

    Chí Tôn Vô Lại
    Tác giả: Khiêu Vũ
    Chương 371: Kết cục của vô lại


    Dịch giả : hoabeo
    Biên dịch: neopunk1
    Biên tập : donquichotte
    Nguồn : www.tangthuvien.com



    Tiểu Lôi trở nên trầm mặc.

    Chỉ vì hắn cảm thấy những lời này của Nguyệt Hoa cơ hồ là nói đến chuyện nghi hoặc nhất trong lòng mình!!

    Lịch sử đã cho thấy, một kẻ lãnh đạo thất bại, bộ hạ còn có thể tiếp tục trung thành được hay không?

    Chuyện này gọi là thắng làm vua, thua làm giặc!

    Thành công, ngươi chính là vương giả, là chúa tể!

    Thất bại thì sao?

    Ngươi chính là "giặc"!

    Zeus từng là chúa tể hết thảy, cả tây phương đều là lĩnh địa của hắn, là "Phụ thần" vô thượng của Thần tộc!

    Vô luận là sự thật hoặc là lịch sử đều nói rằng, sau khi trải qua một thất bại nghiêm trọng, vô luận là quốc gia, đoàn thể, công ti, hoặc là tổ chức hắc đạo, người thứ nhất hạ đài, người thứ nhất xong đời, tuyệt đối sẽ là lãnh đạo!

    Đạo lý này cơ hồ có thể thông dụng ở mọi nơi!

    Zeus từng lãnh đạo Thần tộc thất bại, có còn được đám bộ hạ cũ trung thành đi theo không?

    Khi Tiểu Lôi đến Thần thành đã thấy, ngoại trừ tinh linh tộc kiêu ngạo đến gần như ngoan cố còn bảo lưu trung tâm đối với Phụ thần, các chủng tộc khác, thậm chí ngay cả các chủ thần còn lại, đều không quá hảo cảm đối với Zeus.

    Vậy Pandora và Athena thì sao?

    Với trí tuệ nổi tiếng của nữ thần Athena thì sao? Nàng sẽ là loại người ngu trung sao?

    Đáp án là rất rõ ràng!

    "Các nàng…… Chỉ muốn tìm được quyền trượng của Zeus mà thôi." Nguyệt Hoa nói ra đáp án:" Quyền trượng của Phụ thần! Tượng trưng cho quyền uy cao nhất của Thần tộc Olympia …… Tựa như vương miện của nữ vương Anh quốc, ngọc tỷ của hoàng đế Trung Quốc. Thậm chí còn trọng yếu hơn!"

    Tiểu Lôi không khỏi liên tưởng đến bốn chữ:

    Thí chúa đoạt quyền!

    Cho dù là người mù cũng nhìn ra, Thần tộc trong Thần thành đã không còn hi vọng.

    Phoenix đã tái tạo lực lượng Thần tộc tại nhân gian, vậy rất hiển nhiên, nàng đã hạ quyết tâm từ bỏ không gian này của Thần tộc, tự mình gây dựng!

    Nếu không, tại sao nàng lại bồi dưỡng một nhóm người để thay thế mười hai tân chủ thần?

    Nguyệt Hoa thở dài:" Còn nữa, lúc trước tại hoang mạc, khi các nàng mua chuộc anh, chẳng lẽ anh không thấy khả nghi về điều kiện đó sao?"

    Tiểu Lôi mỉm cười:" Anh đương nhiên có thể cảm thấy, cái gọi là điều kiện, căn bản là nói chơi mà thôi. Các nàng tưởng rằng có anh trợ giúp, có thể khiến Thần tộc đánh bại Giáo hội, đánh bại Hắc Ám Hội Nghị, thống trị nhân gian sao? Anh không nói thời đại hiện tại đã khác, cho dù trở thành tông giáo đứng đầu, cũng tuyệt đối không có khả năng giống như mấy ngàn năm trước, thần quyền cao hơn vương quyền, quốc gia! Hiện tại, cho dù em là Giáo hoàng, tổng thống quốc gia khác sẽ tôn trọng em, nhưng sẽ không nghe lệnh của em. Thời đại đã thay đổi rồi. Cho nên, điều kiện các nàng đề xuất, theo anh thấy, bất quá là làm liều mà thôi. Tiêu diệt Giáo hội? Tiêu diệt Hắc Ám Hội Nghị? Quả thực là hoang đường!"

    Nhiều khi, không phải sức mạnh có thể quyết định hết thảy. Giáo hội đã xâm nhập nhân tâm, toàn thế giới có hơn một tỷ giáo đồ, đây là chuyện không thể thay đổi! Tiêu diệt Giáo hội? Khiến cho tông giáo của bọn họ biến mất?

    Chẳng lẽ có thể làm biến mất toàn giáo đồ thế giới??

    Nếu muốn thì tuyệt đối cũng không có khả năng!

    Cho dù là thần, cũng tuyệt đối không có bản sự tẩy não hơn một tỷ người!

    Quan trọng hơn…… Giáo hội và Hắc Ám Hội Nghị rất cường đại!

    Bọn họ còn có vài Thiên sứ, vài Huyết Thân Vương! Còn có một lượng lớn Thánh kỵ sĩ, Thân vương hoặc là hấp huyết quỷ!

    Đừng xem Thần tộc bây giờ có hơn ba ngàn người, đó là toàn bộ nhân khẩu! Một chủng tộc sẽ không có khả năng huy động toàn dân đi lính! Lực lượng chiến đấu trong đó, có thể chỉ chừng một phần mười……

    Đối mặt với thánh kỵ sĩ, thủ hộ kỵ sĩ đoàn, các chủ giáo, sở tài phán, và đám hấp huyết quỷ của Hắc Ám Hội Nghị ……

    Cho dù là lấy lực lượng cao nhất để quyết đấu, một chủ thần tuyệt đối không phải đối thủ của một Thiên sứ!

    Còn nhớ rõ chiến thần Ares chết như thế nào không? Chiến thần được gọi là chủ thần cực mạnh trong chiến đấu! Hắn chính là bị Thiên sứ Gabriel tự tay đánh chết…… Hơn nữa, Gabriel không phải là Thiên sứ sáu cánh …… Có lẽ còn chưa có đến bốn cánh……

    Cho nên, hắn nghe xong điều kiện lôi kéo chỉ cười cười.

    Theo hắn thấy, Phoenix cũng không thể chỉ mong hắn thật sự trợ giúp bọn họ chấn hưng Thần tộc.

    Chấn hưng một chủng tộc, không phải có một hai cường giả siêu cấp là có thể làm được.

    Lúc ấy Tiểu Lôi cho rằng, mục đích chân chính của các nàng, là hi vọng mình có thể trợ giúp các nàng đánh thức Zeus…… Thuận tiện, trợ giúp các nàng áp đảo các chủ thần khác tại Thần điện, chiếm lấy quyền thống trị?

    Nguyệt Hoa cười rất phức tạp, nàng nhìn Tiểu Lôi, hạ giọng nói:" Nếu…… Nếu điều kiện các nàng là thật thì sao? Có lẽ có tình huống như vậy, chỉ cần có anh trợ giúp, các nàng thật sự có thể chấn hưng Thần tộc sao?"

    Tiểu Lôi lắc đầu:" Tuyệt đối không có khả năng. Nếu có vài Thiên sứ, thêm vào vài Huyết Thân Vương, đã có thể đánh bại anh. Anh còn chưa cường đại đến như vậy."

    Hắn thầm nói một câu: Có lẽ chỉ có hầu tử kia mới có thể.

    Về vấn đề này, Nguyệt Hoa không nói gì, chỉ cười:" Anh muốn gặp Zeus sao?"

    Tiểu Lôi cười rất cổ quái:" Đã đến đây, nếu thấy lão già đó cũng không sao mà? Nếu không, chúng ta chẳng phải là uổng công đi xa như vậy?"

    Nguyệt Hoa không nói gì, chỉ cố gắng đứng dậy, nàng hít sâu một hơi, phảng phất cười, nói:" Được rồi, chúng ta cùng đi gặp Phụ thần vĩ đại, em cũng rất hiếu kỳ, Zeus sẽ ra sao."

    Đột nhiên, nàng thấp giọng nói một câu:" Em nghĩ không ra, trong đời này, còn có cơ hội gặp anh…… Có lẽ là thượng thiên nghe thấy em cầu khấn, thỏa mãn tâm nguyện cuối cùng của em …… Mặc dù, anh không phải là anh ấy."

    Tiểu Lôi hơi nhíu mày, cảm thấy những lời này có chút cổ quái, Nguyệt Hoa lại thản nhiên cười, đột nhiên đưa tay kéo Tiểu Lôi, đi đến phía quảng trường hình tròn.

    Phía trước quảng trường hình tròn, hướng mười hai giờ, là một con đường rộng lớn. Mà phía xa con đường đó là một cánh cửa thật lớn!

    Cánh cửa đó cao chừng mười thước, dù đứng phía xa cũng có thể cảm giác được ma pháp ba động.

    Chậm rãi đến gần, Tiểu Lôi bảo Nguyệt Hoa đứng ở phía sau mình, đưa tay đẩy cánh cửa……

    Không ngờ, cánh cửa to lớn đó lại không hề nặng như đã nghĩ, tựa như là một cánh cửa rỗng, vừa đẩy đã mở……

    Cửa mở, từ bên trong, lập tức bắn ra kim sắc quang mang cực kỳ rực rỡ! Phảng phất không gian phía sau cánh cửa, đều là một thế giới đầy kim sắc quang mang!

    Tiểu Lôi đợi vài giây mới thích ứng loại cường quang này, sau đó đẩy cửa rộng ra, đi vào.

    Sau khi đi vào, hắn sửng sốt.

    Cảnh tượng nơi này, không ngờ hắn rất quen thuộc!

    Những hàng cột thật lớn chung quanh, còn có những phù điêu tinh mỹ …… Mà ngay phía trước lại là một pho tượng toàn thân tỏa kim quang, cao chừng mười thước!!

    Pho tượng của Zeus!

    Hắn mặc trường bào, đầu đội vòng hoa ôliu, chân trần, một tay cầm một quyền trượng bằng vàng thật lớn!

    Bố trí ở đây tựa như là hắn đã từng thấy ở Thần điện của Zeus!

    Nhưng…… Zeus đâu?

    Khi hắn đang kinh ngạc, pho tượng khổng lồ trước mặt đột nhiên mở mắt, phát ra một thanh âm hùng hồn:" Ngươi là ai?"

    Thanh âm ấy dường như đến từ trên trời, lại tựa như vang lên trong tâm trí Tiểu Lôi, hắn ngơ ngác nhìn pho tượng trước mặt, cuối cùng mới lấy lại tinh thần.

    Hóa ra đây là Zeus!

    Tiểu Lôi cười, nói:" Ta đến gặp ngươi, thần vĩ đại của chúng thần, Phụ thần Zeus của Olympia trong truyền thuyết."

    Hắn cười nói rất nhẹ nhàng, căn bản không giống như đến bái kiến một vị thần linh uy nghiêm, mà lại giống như đến nhà hàng xóm chào hỏi.

    Ô……

    Zeus phát ra một tiếng gầm phẫn nộ, quyền trượng trong tay lấp lánh kim sắc thiểm điện, phảng phất bất kỳ lúc nào cũng sẽ giáng xuống Tiểu Lôi:" Tên gia hỏa khinh nhờn thần linh! Ngươi rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là đám tín đồ thập tự giá đáng chết? Chẳng lẽ bọn chúng đã đánh đến nơi này rồi?"

    Tiểu Lôi thở dài:" Không phải, may mắn là không phải. Đây là vận khí của ngươi. Hôm nay ta đã vô ý giúp cho ngươi."

    Hắn không ngờ gan lớn bao thiên chỉ quyền trượng khổng lồ trong tay Zeus, cười nói:" Đây là quyền trượng Phụ thần ư? To quá…… Thật không hiểu hai gia hỏa kia sau khi cướp được, làm sao có thể mang về……"

    Ý mạo phạm trong những lời này đã rõ ràng, Zeus gầm lên một tiếng giận dữ, trên quyền trượng đột nhiên tỏa ra một đạo thiểm điện thật lớn, giáng xuống đầu Tiểu Lôi!

    Đối mặt thiểm điện giống như một lưỡi búa cực lớn, Tiểu Lôi không hề nhíu mày.

    Hắn không né tránh, chỉ đưa một tay đỡ trước mặt. Thiểm điện đánh trúng cánh tay hắn, nhưng Tiểu Lôi không hề nhúc nhích dù chỉ nửa phân.

    Chuyện như thế nào?

    Tiểu Lôi đảo mắt, đột nhiên thở dài:" Ta hiểu rồi!"

    Công kích của Zeus, không phải quá mạnh, mà là thật sự quá yếu ớt!

    Nếu là một địch nhân bình thường, phát xuất công kích thiểm điện như vậy, đã là không tệ.

    Nhưng là chủ thần Olympia, Phụ thần Zeus, phát xuất công kích chỉ đến mức đó, thật sự quá làm cho người ta thất vọng!

    Tiểu Lôi lui về phía sau một bước, nhìn Zeus, dùng giọng điệu chân thành nói:" Kỳ thật ta vốn có thể không cần vào, con Ác Mộng của ngươi ở bên ngoài, đã bị ta giết chết. Ta có thể quay về, nhưng ta thật sự rất muốn đến xem ngươi thế nào." Hắn dừng một chút, ngữ khí rất rất chân thành:" Ta chỉ là muốn xem, hình dáng chân chính của Zeus …… Còn nữa, ta cảm thấy ngươi rất đáng thương."

    Lần này không đợi Zeus tức giận, Tiểu Lôi đã tiếp tục nói:" Ngươi đại khái chỉ có thể ngồi như vậy phải không? Duy trì một không gian như vậy, đã tiêu hao rất nhiều pháp lực của ngươi, cho dù ngươi vốn có bản lĩnh thông thiên, hiện tại cũng đã hư nhược vô cùng…… Từ sâu trong thâm tâm, ta rất thương xót cho ngươi. Bởi vì, ngươi có biết …… Con dân của ngươi ở bên ngoài …… Ngươi bỏ thời gian phong ấn chính mình, duy trì không gian này, giúp cho con dân của ngươi có thể sinh tồn, kỳ thật bọn chúng đều đã phản bội ngươi, cơ hồ không ai tiếp tục trung tâm với ngươi. Ta nghĩ, có lẽ chỉ có con Ác Mộng cuối cùng ở bên ngoài kia là còn trung thành đối với ngươi."

    Nói đến đây, Tiểu Lôi nhìn vẻ mặt Zeus từ phẫn nộ đến nghi hoặc rồi lại phẫn nộ, hắn thở dài:" Kỳ thật, từ sâu trong thâm tâm ta, lại là nguyện ý trợ giúp ngươi làm một điều gì đó, bất quá, ta cũng không định làm như vậy."

    Nói xong, Tiểu Lôi quay đầu nhìn Nguyệt Hoa cười nói:" Xem xong rồi, chúng ta có thể đi."

    Sau đó, không để ý tới Phụ thần uy nghiêm phía sau đang phẫn nộ gào thét, Tiểu Lôi đã ra khỏi Thần điện.

    Chỉ còn Zeus phẫn nộ, gào thét vô lực.

    "Chỉ là một lão nhân đáng thương." Tiểu Lôi thầm nghĩ.

    Khó trách Phoenix nắm chắc cướp được quyền trượng của Zeus, chỉ vì Zeus đã rất yếu ớt.

    Thật không biết Zeus hư nhược như vậy, còn có thể dùng pháp lực không còn nhiều của hắn duy trì không gian này được bao lâu.

    Cho nên Tiểu Lôi nói với Nguyệt Hoa:" Chúng ta nhanh ra ngoài…… Anh thấy Zeus có lẽ duy trì không được lâu nữa."

    Thần thành này đã quên Phụ thần, bọn họ có lẽ sẽ đối mặt với diệt vong?

    Đi đến trung tâm của quảng trường hình tròn, Tiểu Lôi cười nói:" Chúng ta làm sao ra ngoài đây?"

    Nguyệt Hoa điềm đạm nói:" Đi lên trên là được. Lên trên, chính là đường về nhà."

    Khi Tiểu Lôi và Nguyệt Hoa đột nhiên hiện ra từ trong không khí, tinh linh tộc mỹ nhân Nia lập tức đứng dậy, nàng nhìn hai người, lộ vẻ tuyệt vọng:" Phụ thần đâu? Ông ấy……" Hít sâu một hơi, nàng dùng ngữ khí thê lương hỏi:" Chẳng lẽ các ngươi đã thất bại?"

    Tiểu Lôi lắc đầu, hắn chẳng nói câu nào bỏ đi, đột nhiên thừa dịp Nia không chú ý, dùng một chưởng đánh vào cổ mỹ nhân tinh linh tộc. Trong mắt ma pháp sư xinh đẹp hiện lên một chút kinh ngạc và phẫn nộ, sau đó ngã xuống.

    Tiểu Lôi quay đầu nhìn Nguyệt Hoa:" Thần thành đã kết thúc, không gian này cũng sẽ biến mất, mặc dù anh không biết còn bao lâu, có lẽ là một phút, cũng có thể là mười năm nữa, nhưng nữ tinh linh đồng tính này không tệ, anh không muốn thấy nàng chết, cho nên chúng ta mang nàng đi theo."

    Nguyệt Hoa không nói gì, chỉ đơn giản gật đầu.

    Nàng tựa hồ mất đi hứng thú đối với hết thảy.

    "Em đã không phải Phoenix, cho nên chúng ta không cần trở về Thần thành phải không?" Tiểu Lôi cười, sau đó niệm chú ngữ gọi bọ cạp mà Hạt tử long vương đã dạy cho hắn, lại triệu hồi hai Hạt Hậu, quay về.

    Đương nhiên, bọn họ không tiến vào Thần thành.

    Không đánh thức Zeus, không mang theo Zeus trở về, cũng không cầm quyền trượng Zeus.

    Có lẽ sau khi nhân mã chiến sĩ trở về báo lại, Thần thành đã chuẩn bị tòa án và đài hành hình đối phó Phoenix.

    Tiểu Lôi cười, bọn họ đi ra hoang mạc, dễ dàng vượt qua Thần thành, đại sơn, băng qua con sông màu vàng.

    Khi đi vào khu rừng cuối cùng của thế giới này, Tiểu Lôi quay đầu nhìn Thần thành trên ngọn núi phía xa, thở dài:" Lại nhìn lần cuối cùng…… Anh nghĩ chúng ta sẽ không đến thế giới này lần nữa."

    Trở lại nhân gian, mặc dù đang đứng dưới băng hà, Tiểu Lôi hít một ngụm không khí rét lạnh, mỉm cười:" Mặc dù không gian đó rất mỹ lệ, bất quá anh cũng cảm thấy nhân gian còn vui hơn. Em thấy sao?"

    Nguyệt Hoa không nói, sắc mặt nàng rất bình tĩnh. Tiểu Lôi đem tinh linh tộc ma pháp sư đặt xuống đất, nhìn Thần điện bên dưới băng hà:" Bên trong còn có một pho tượng bằng vàng cao mười thước, anh cũng muốn tìm cách đem nó trở về, hắc hắc."

    Thở dài, hắn nói:" Nếu không có chuyến đi này, thật sự sẽ không nghĩ đến Thần tộc không ngờ đã đến thế này…… Xem ra nếu con người mất đi chí tiến thủ, cho dù là thần cũng không có biện pháp ngăn cản bi kịch phát sinh."

    Nguyệt Hoa không nói, nàng đột nhiên nở một nụ cười kỳ quái, sau đó nàng chỉ về tòa Thần điện.

    "Trời ơi, không ngờ ở chỗ này cũng có thể nhìn thấy ngươi…… Tiểu Lôi thân ái."

    Thanh âm này luôn ưu nhã như vậy, mang theo vẻ bình tĩnh, phong độ này làm Tiểu Lôi rất hâm mộ. Nhưng hắn nghe thấy thanh âm này, lại thật sự rất khó mà vui vẻ.

    Bởi vì, người đang nói là một gia hỏa hắn rất chán ghét: Tây Môn!

    Từ trong Thần điện chậm rãi một thân ảnh cao ráo đi ra.

    Tây Môn mặc một chiếc áo choàng kỳ quái màu đỏ, mà phía sau hắn lại có vài nhân ảnh cũng bận áo choàng màu đỏ!

    Một, hai, ba…… sáu.

    Tiểu Lôi nhíu mày, thêm vào Tây Môn, tổng cộng có sáu người.

    Mà Tiểu Lôi đã biết gã mặc áo choàng màu đỏ đại biểu cho cái gì.

    Huyết Tộc Huyết Thân Vương.

    Hắn hơi nhíu mày, nhìn Nguyệt Hoa:" Bọn họ ở chỗ này…… Chẳng lẽ là Phoenix an bài?"

    Nguyệt Hoa gật đầu, quay về Tiểu Lôi lộ ra một nụ cười ấm áp.

    Tiểu Lôi tự nhiên sẽ không cho rằng là Nguyệt Hoa mai phục hại mình. Nhưng khi ở bên trong, Nguyệt Hoa không ngờ không nói với mình về sự an bài này, làm trong lòng Tiểu Lôi tràn ngập cổ quái.

    Bất quá tính toán lực lượng tương quan, Tiểu Lôi cũng không lo lắng.

    Tây Môn, thêm vào vài Huyết Thân Vương, mà bên mình, có mình và Nguyệt Hoa đã khôi phục một phần thực lực cũng không phải sợ bọn họ.

    Tây Môn chậm rãi đi tới, Tiểu Lôi nhìn ra một tia giới bị trong mắt hắn.

    Xem ra người này đối với sự xuất hiện của mình ở chỗ này cũng rất bất ngờ!

    Rất hiển nhiên, khi Phoenix dẫn mình đến đây, nàng không nói cho Tây Môn!

    Quả nhiên, Tây Môn thở dài, cố ý dùng một loại ngữ khí kỳ quái nhìn Nguyệt Hoa phía sau Tiểu Lôi:" Phoenix thân ái, tại sao Lôi tiên sinh lại xuất hiện ở chỗ này? Chẳng lẽ là ngươi an bài sao? Chuyện này không phải là cách làm đối với bằng hữu đâu."

    Nguyệt Hoa đột nhiên phát ra một tiếng cười lạnh!

    Ngữ khí nàng tựa như Phoenix, nàng dùng một loại ngữ khí kiêu ngạo lạnh như băng chậm rãi nói:" Nếu ta hoàn toàn tin tưởng ngươi, vậy mới là ngu xuẩn! Nếu chỉ có ta đứng ở nơi này, có lẽ ngươi sẽ tuyệt không do dự giết ta!"

    Vô số ý niệm trong đầu Tiểu Lôi lóe lên, hắn không biết Nguyệt Hoa muốn làm gì! Nhưng hắn kìm lại, không hề tỏ vẻ gì.

    Ngẫm nghĩ, hắn cười nói:" Tây Môn thân ái, tại sao ngươi lại đi cùng các vị Huyết Tộc thân vương? Hơn nữa lại mặc vào áo choàng màu đỏ?"

    Mắt Tây Môn hiện lên một tia hận ý, sau đó cười:" Cũng bởi vì ngươi? Bằng hữu của ta …… Ngươi có biết lập trường của ta. Đáng tiếc, ngươi cơ hồ đã phá hủy một nửa lực lượng Giáo hội. Hiện tại ta lựa chọn cùng đứng với Huyết Tộc …… Ngươi có biết, cách làm thông minh nhất, là đứng ở phía manh nhất. Hiện tại mời ngươi chú ý, ngươi đang cùng một vị Huyết Thân Vương Huyết Tộc nói chuyện…… Ta đã được Hắc Ám Hội Nghị thừa nhận, trở thành tân Huyết Thân Vương! Vị trí ta kế thừa chính là vị trí của Do Đại."

    Tiểu Lôi cười:" Huyết Thân Vương lại xuất hiện tại Hắc Ám Hội Nghị sao?"

    Hắn đã biết thân phận chân chính của Tây Môn. Sứ mệnh đến thế giới này của hắn, là chia rẽ Huyết Tộc và Vũ Tộc.

    Đáng tiếc, đám Thiên sứ tại thế giới này, cơ hồ đã bị tiêu diệt sạch, lực lượng còn lại cũng không còn gì.

    Một Giáo hội không có Thiên sứ, Tây Môn sẽ không thèm để ý. Mà hiện tại, hắn chỉ có thể đứng ở phía Huyết Tộc. Cách làm của hắn rất đơn giản, thừa dịp Giáo hội yếu ớt nhất, đành phải cùng Huyết Tộc hợp tác, nếu có thể, thuận thế tiêu diệt Thiên sứ.

    Đạo lý này, so với thỉnh cầu của Hạt tử long vương không khác lắm. Nếu không thể hòa bình thống nhất, thì phải nhẫn tâm tiêu diệt một bên!

    Ánh mắt Tây Môn lấp loáng, ánh mắt thỉnh thoảng quét qua người Tiểu Lôi và Phoenix, phảng phất là đang tính toán thực lực song phương.

    Nguyệt Hoa nói:" Tây Môn tiên sinh, chúng ta không phải đã hẹn với nhau sao. Ta sẽ dẫn ngươi đến không gian Thần tộc đang trốn tránh …… Nhưng sau này Hy Lạp sẽ là lĩnh địa của ta. Hiện tại Thiên sứ của Giáo hội đã biến mất, bọn chúng không có lực lượng tiếp tục áp chế chúng ta nữa. Ta nghĩ vô luận là ngươi, hay Huyết Tộc, đều rất vui mừng."

    Tây Môn đã dẫn theo đám Huyết Thân Vương chậm rãi đi tới. Phảng phất không thèm đếm xỉa đến nàng, nhìn mỹ nhân tinh linh tộc hôn mê dưới chân Tiểu Lôi, cười:" Đây là tinh linh tộc trong truyền thuyết sao? Là các ngươi mang đến? Xem ra thông đạo quả nhiên ở phía dưới, Phoenix, lần này ngươi không có gạt ta."

    Nguyệt Hoa cố ý cười hai tiếng, đáng tiếc, nàng đột nhiên ho rất mãnh liệt, trên người nàng còn mang một ít thương thế, khóe miệng lại rỉ máu.

    Tây Môn lập tức nhận thấy, mắt hắn hiện lên một tia giảo hoạt:" Phoenix, nguyên là ngươi bị thương? Chẳng lẽ là Thần điện đả thương ngươi? Xem ra Thần tộc các ngươi cũng không đoàn kết."

    Nguyệt Hoa nghiến răng nói:" Hừ, nếu chúng ta đoàn kết, hiện tại ta cũng sẽ không dẫn các ngươi đi vào nơi này."

    Tây Môn thở dài, đột nhiên mắt lộ ra một tia tinh quang:" Nếu ngươi đã bị thương…… Vậy Tiểu Lôi tiên sinh, chúng ta không ngại đoán thử, một mình ngươi có thể đánh bại năm vị Huyết Thân Vương, thêm cả ta nữa, được không?"

    Tiểu Lôi nhíu mày, hắn biết Tây Môn đã động sát tâm.

    Hắn hừ một tiếng, động tâm, triệu hoán ma tượng.

    Mặc dù này ma tượng chậm như rùa, nhưng cũng có thể giúp mình một chút.

    Đích xác, Tiểu Lôi không nắm chắc có thể một mình đối phó Tây Môn và năm Huyết Thân Vương. Thực lực Tây Môn rất mạnh, còn lợi hại hơn một Thiên sứ hay Huyết Thân Vương!

    "Ngươi không yếu hơn ta. Ngươi rất hiểu mà." Tiểu Lôi cười lạnh:" Cho nên không cần so sánh một cách vô vị như thế."

    Ánh mắt Tây Môn đột nhiên biến đổi, kinh ngạc nhìn Tiểu Lôi triệu hoán ra ma tượng:" Sao? Thứ này không ngờ lại là của ngươi?"

    Lần này đến phiên Tiểu Lôi bất ngờ:" Ngươi cũng biết nó?"

    Bất quá sau đó hắn đã nghĩ ra, Tây Môn tựa hồ cũng biết pháp thuật Thánh Huyết Tông, mà ma tượng này, không phải cũng là bảo bối Thánh Huyết Tông sao.

    Tây Môn thở dài:" Đáng tiếc, một thứ lợi hại như thế, rơi vào tay ngươi, kẻ không biết sử dụng thế nào."

    Tiểu Lôi nheo mắt:" Ngươi muốn cướp sao?"

    Tây Môn cười không nói, bất quá ánh mắt hắn cũng tỏ vẻ: Ta đang có này ý.

    Tiểu Lôi cười lạnh.

    Đột nhiên, Nguyệt Hoa mở miệng:" Tây Môn, ngươi không muốn biết thông đạo đi đến nơi ẩn thân của Thần tộc sao?"

    Tây Môn nhíu mày.

    Nguyệt Hoa cười lạnh:" Cho dù là trở mặt, cũng ít nhất phải đợi cho sự tình xong xuôi rồi mới trở mặt chứ? Ngươi đã đọc qua lịch sử về khởi nghĩa nông dân, cũng hiểu sau khi thống nhất thiên hạ mới bắt đầu nội chiến, ngươi hiện tại lại định liều mạng ngay sao? Hừ!" Nàng cố ý biểu hiện hình dáng rất cương ngạnh:" Ta không hề mất đi lực chiến đấu, còn có Tiểu Lôi tiên sinh ở chỗ này…… Có lẽ chúng ta không phải đối thủ của ngươi, nhưng ngươi có nắm chắc giết chết chúng ta ở chỗ này, không cho chúng ta đào tẩu?"

    Tây Môn thở dài:" Không nắm chắc, chỉ với Tiểu Lôi, ta đã không thể đấu lại hắn, ta không dám khẳng định chúng ta là đối thủ của các ngươi."

    Nguyệt Hoa tiếp tục cười lạnh:" Hay lắm, cho dù các ngươi có thể đánh bại chúng ta…… Sau khi chúng ta chết, các ngươi có thể không có thương vong sao? Ngươi cho rằng ngươi mang theo vài Huyết Thân Vương trọng thương, còn có thể tiêu diệt Thần tộc ư? Ta nói cho ngươi, bọn họ còn có sáu chủ thần! Còn có ba phó tộc!"

    Tây Môn trầm mặc trong chốc lát, hắn lại lộ ra nụ cười ưu nhã, nói:" Vậy, thông đạo tiến vào không gian lẩn trốn của Thần tộc ở nơi nào? Ta cơ hồ tìm hết cả Thần điện cũng không tìm được…… Bất quá Thần tộc đích xác rất giảo hoạt, không ngờ lưu lại ở chỗ này một Thần điện khổng lồ như thế mấy ngàn năm……"

    Mẹ nó, tên này trở mặt còn nhanh hơn ta. Tiểu Lôi thầm mắng.

    Nguyệt Hoa cười, trở lại chỉ vách núi vạn trượng phía sau:" Chính là nơi này." Nàng dừng một chút, cười nói:" Chỉ cần ngươi nhảy xuống từ nơi này, có thể vượt qua thông đạo."

    Ánh mắt Tây Môn sáng ngời.

    Với trí thông minh của hắn, đương nhiên lập tức đã nghĩ tới chỗ xảo diệu của thông đạo!

    Nhảy xuống, mà không phải leo xuống.

    Hắn đột nhiên vỗ tay, cười nói:" Ngoạn mục, ngoạn mục! Đích thật là bố trí rất xảo diệu. Nếu không phải ngươi nói cho ta biết nơi này…… Nếu Giáo hội phát hiện nơi này, cho dù bọn họ tìm tới một tháng, cũng không phát hiện được ảo diệu tại nơi này, nhiều nhất sẽ tưởng rằng nơi này là di tích Thần tộc, nhiều nhất là tiêu diệt Thần điện này, sau đó đánh sập băng hà mà thôi. Quả nhiên là bố trí xảo diệu."

    Nói xong, vài Huyết Thân Vương phía sau hắn đã cởi áo choàng, nhảy xuống từ vách núi.

    Tây Môn đi ngang qua Tiểu Lôi, đột nhiên dùng một loại ngữ khí thành khẩn nói:" Tiểu Lôi, chúng ta làm một giao dịch được không? Ngươi có thể đem ma tượng này đưa cho ta không? Ta có thể đáp ứng ngươi một điều kiện."

    Tiểu Lôi nhướng mày, đang muốn mở miệng cự tuyệt, lại đột nhiên nghe được giọng nói của Nguyệt Hoa.

    Nguyệt Hoa nói rất đơn giản:" Cho hắn."

    Hai người trao đổi rất kín đáo, bởi vì trên người Tiểu Lôi còn mang đạo cụ ma pháp mà tinh linh mỹ nhân đã tặng.

    Tiểu Lôi mặc dù không biết tại sao, nhưng hắn tin tưởng Nguyệt Hoa, cho nên cố ý cười lạnh một tiếng, cau mày, nói:" Được rồi, dù sao ta cũng không biết sử dụng nó như thế nào. Bất quá nếu trao đổi, ngươi phải đáp ứng, sau này vô luận là Huyết Tộc, hay Giáo hội, đều vĩnh viễn không được đặt chân đến đông phương."

    "Xong!" Tây Môn cười, hắn tựa như sợ Tiểu Lôi nuốt lời, đầu ngón tay tỏa ra một tia hỏa diễm lam sắc, sau đó bên trên xuất hiện một hàng văn tự cổ quái, rồi biến mất bên trong hỏa diễm.

    Tiểu Lôi biết, đây là một loại loại khế ước gì đó.

    "Hiện tại, thứ này là của ngươi." Tiểu Lôi thở dài, hắn thật sự có chút tiếc nuối.

    Trong mắt Tây Môn lộ ra một tia vui sướng, sau đó hắn đi đến bên ma tượng, miệng đột nhiên niệm ra một câu khẩu quyết kỳ quái ……

    Sắc mặt Tiểu Lôi biến đổi, lộ vẻ kinh ngạc. Mà không ngờ ma tượng lại cử động! Trên người ma tượng toát ra một tia pháp lực ba động rất cường đại! Là pháp thuật!

    Lúc trước Tiểu Lôi nghĩ đến vỡ đầu, cũng không nghĩ ra làm sao mới có thể làm ma tượng này sử dụng pháp thuật như cũ.

    Hiện tại Tây Môn chỉ niệm một câu chú ngữ đã làm được!

    Càng kỳ quái hơn là, Tây Môn nói câu chú ngữ đó, Tiểu Lôi lại biết rõ!

    Đó là một câu……khẩu quyết pháp thuật của Ngũ Hành Tông!!!

    Tiểu Lôi suy nghĩ rất nhanh:" Nguyên là ngươi nhắm đến pháp thuật Ngũ Hành Tông?!"

    Tây Môn thở dài, ánh mắt rất thâm trầm nhìn Tiểu Lôi, lạnh lùng nói:" Đáp án vẫn ở bên người ngươi, chỉ là ngươi không ngờ mà thôi. Thu hoạch lớn nhất từ Điền Gia của ta, chính là tìm được đầy đủ pháp thuật Ngũ Hành Tông. Có lẽ dưới ánh mắt đám cường giả tu hành đông phương các ngươi, pháp thuật Ngũ Hành Tông bất quá là hạng bét, nhưng ta thấy nó là …… một bảo vật vô giá."

    Nói xong, hắn đã đứng ở vách núi, nói một câu làm Tiểu Lôi tức giận đến trợn mắt:" Ngũ Hành Tông mấy ngàn năm trước từng danh chấn một thời tại đông phương …… Đáng tiếc sau đó lại đột nhiên suy giảm, có lẽ đệ tử đời sau quá yếu kém, cũng có thể do bọn họ tự chia rẽ…… Bất quá nguyên nhân quan trọng nhất là…… Ngũ Hành Tông, kỳ thật chính là Thánh Huyết Tông. Mất đi Thánh Huyết Đại Pháp, pháp thuật Ngũ Hành Tông, bất quá chỉ là yếu quyết nhập môn cơ bản mà thôi."

    Nói đến đây, Tây Môn thở dài, phảng phất là cố ý chọc tức Tiểu Lôi:" Nói tóm lại, ta có thể tìm được chiếc áo choàng đỏ này, được Huyết Tộc thừa nhận là Huyết Thân Vương, đều là nhờ phúc khí Ngũ Hành Tông. Ta học xong Thánh Huyết Đại Pháp, đồng thời dễ dàng tìm được pháp thuật cơ bản Ngũ Hành Tông từ Điền Chấn …… Bằng không ngươi tưởng rằng ta nhằm vào Điền Chấn làm gì? Ta sở dĩ còn chưa rời khỏi Điền Gia, muốn cưới con gái hắn, chỉ vì ta còn đang tìm kiếm ma tượng này, ta vẫn tưởng rằng ma tượng này nằm trong tay Điền Chấn. May mắn ngươi xuất hiện sớm, nếu không, nếu ta tìm không thấy, rất có thể đã giết nhạc phụ ngươi và cô ả đó rồi."

    Hắn cười, Tiểu Lôi tức đến muốn hộc máu.

    Pháp thuật Ngũ Hành Tông! Không ngờ là pháp thuật Ngũ Hành Tông!!

    Gặp quỷ, pháp thuật Ngũ Hành Tông, Tiểu Lôi cũng biết mà!!!

    Tây Môn chớp mắt, đã nhún người nhảy xuống vách núi, lưu lại một câu cuối cùng làm Tiểu Lôi bất ngờ: Người sáng lập Thánh Huyết Tông, chính là Do Đại.

    Do Đại!

    Tiểu Lôi thở dài. Quả nhiên có quan hệ với Huyết Tộc.

    Lúc trước hắn cảm thấy pháp môn Thánh Huyết Tông, phảng phất giống như hấp huyết quỷ, lại không thể tưởng được quả nhiên có quan hệ với Huyết Tộc!

    Do Đại cuối cùng không phải chết ở đông phương sao! Mà mấy ngàn năm trước tại đông phương, không phải là Thánh Huyết đại pháp hoành hành, dẫn tới rất nhiều môn phái tiễu trừ sao? Mà Do Đại, có lẽ đã chết trong lúc đó……

    Mẹ nó! Lần sau sẽ tìm ngươi tính sổ!

    Tiểu Lôi tức giận nghĩ.

    Hừ, tìm hầu tử kia, lão phong tử, rồi mang theo bọn Diệu Yên Tiên Âm, lần sau nhất định phải tiêu diệt Tây Môn và đám Huyết Tộc!

    Cường giả cả đông phương xông ra, còn không hơn Huyết Tộc và Vũ Tộc?!

    Tiểu Lôi lắc đầu, bỏ qua ý nghĩ không thực tế này, hắn nhìn Nguyệt Hoa, cười nói:" Tốt lắm, chúng ta trở về đi. Bọn họ chiến đấu với Thần tộc, không quan hệ tới chúng ta."

    Nguyệt Hoa nhìn Tiểu Lôi thật sâu, đột nhiên ánh mắt lộ ra một tia kỳ quái, nàng vẫy Tiểu Lôi, hạ giọng nói:" Tiểu Lôi, anh đến đây……"

    Tiểu Lôi có chút kỳ quái, đi đến cũng không phòng bị Nguyệt Hoa đột nhiên vươn hai tay ôm lấy cổ hắn, không đợi Tiểu Lôi phản ứng lại, đôi môi mềm mại đã kề bên miệng hắn!

    Nụ hôn lắng đọng như mang theo thâm tình vô tận ……

    Tiểu Lôi chỉ cảm thấy trong đầu nổ ầm một tiếng, lập tức muốn đẩy Nguyệt Hoa, nhưng nàng ôm rất chặt, cuồng nhiệt như lửa nóng!

    Trong khi đầu óc Tiểu Lôi đang rối loạn, đột nhiên chỉ cảm thấy trên lưng chợt cảm thấy đau đớn! Pháp lực toàn thân gặp được ngoại lực tự nhiên bung ra, Nguyệt Hoa kêu lên một tiếng nặng nề, té xuống, phun ra một ngụm máu!

    Lòng Tiểu Lôi lại trầm xuống! Vừa rồi Nguyệt Hoa cơ hồ là dùng một chưởng toàn lực đánh vào lưng hắn! Mặc dù thần thông Tiểu Lôi cao cường, nhưng một chưởng ở khoảng cách gần như vậy, lại là Nguyệt Hoa toàn lực mà phát, thêm vào hắn căn bản không có chút phòng bị…… Hơn nữa chỗ đánh trúng cũng yếu hại!

    Tiểu Lôi lắc người, lảo đảo đứng không vững, sắc mặt tái nhợt, âm trầm nhìn Nguyệt Hoa, chậm rãi nói:" Em rốt cuộc muốn làm gì?"

    Nguyệt Hoa thở gấp, trên mặt lại lộ ra một nụ cười thản nhiên:" Anh không cử động được. Ít nhất trong một phút, anh sẽ không cử động được, em đã dùng một định thân pháp trên người anh, mặc dù pháp lực anh rất mạnh, nhưng vì anh không phòng bị, em ít nhất có thể làm anh bất động trong vòng một phút."

    Nói xong, nàng đã đi đến bên vách núi, sau đó nàng quay đầu, nhìn Tiểu Lôi, mỉm cười:" Vừa rồi…… cám ơn anh. Em vẫn rất muốn trước khi chết lại được thấy anh ấy, mặc dù anh không phải anh ấy…… Nhưng anh đã thỏa mãn một nguyện vọng cuối cùng trước khi chết của em." Dừng một chút, nàng cười nói:" Con gái của chúng em ở ngọn núi bên kia, anh sẽ rất dễ dàng tìm được nó, em không làm gì nó cả, nó còn đang ngủ say, bên ngoài có một ma pháp trận đơn giản, bất quá đối với anh sẽ không thành vấn đề. Còn nữa, gã thánh kỵ sĩ bạn của anh cũng ở đó."

    Dừng một chút, nàng mỉm cười, nhẹ nhàng nói:" Anh làm ơn, chăm sóc tốt con gái của chúng em."

    Ầm!

    Tim Tiểu Lôi đột nhiên thắt lại!!!

    Hắn trơ mắt nhìn Nguyệt Hoa nhảy xuống vách núi, thân pháp của nàng phảng phất như đang tung bay, tuyệt vọng và bi thương!

    Hắn gắng sức giãy dụa, nhưng lại không nhúc nhích được. Tiểu Lôi chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo! Trong nháy mắt hắn hiểu ngay Nguyệt Hoa muốn làm cái gì!

    Còn nhớ rõ khi ở bên dưới, Nguyệt Hoa nhắc tới vấn đề: điều kiện Phoenix mua chuộc Tiểu Lôi, thật sự có thể được không?

    Nguyệt Hoa đã nói: Có thể!

    Nhưng điều kiện đó lại là: Thiên sứ và Huyết Thân Vương đều bị tiêu diệt! Giáo hội và Hắc Ám Hội Nghị đều mất đi lực lượng chống đỡ lớn nhất! Dưới tình huống như vậy, Thần tộc lại được cường giả đông phương như Tiểu Lôi trợ giúp, mới có thể phục hưng tại nhân gian!!

    Nghĩ đến Tây Môn không ngờ dẫn người đến chỗ này, rất rõ ràng, là Phoenix đã bán đứng Thần thành cho hắn!

    Nhưng chuyện này hiển nhiên là một vòng tròn luẩn quẩn!!

    Phoenix muốn đem bọn Tây Môn lừa vào trong không gian đó! Hơn nữa là chết bên trong!!

    Tiểu Lôi suy nghĩ rất nhanh.

    Toàn bộ chết ở bên trong…… Dựa vào ai? Dựa vào sáu chủ thần của Thần thành, khẳng định là không có khả năng, có Tây Môn và năm Huyết Thân Vương, các chủ thần không phải đối thủ của bọn chúng…… Chẳng lẽ là Zeus? Nhưng Zeus cũng đã rất yếu nhược……

    Kết giới!!

    Là kết giới!!

    Chỉ cần bộc phát pháp lực với quy mô lớn, kết giới sẽ sụp đổ…… vậy…… Không gian sụp đổ, người bên trong chết hết! Không gian biến mất…… Vậy có nghĩa là toàn bộ diệt vong!!

    Làm được chuyện đó cũng không khó, với câu nói trước khi chết của Nguyệt Hoa, nàng đã không muốn sống nữa!

    Nếu nàng liều mạng …… chỉ cần nàng đi vào thế giới đó, sau đó ……

    Tùy tiện phát ra một chiêu phá sơn không! Cường độ pháp lực của nàng cũng đủ khiến cho kết giới phản ứng dây chuyền, khiến cho không gian sụp đổ!!

    Toàn thân Tiểu Lôi lạnh như băng.

    Một phút…… một phút……

    Cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ qua, một phút có thể chậm đến như vậy!

    Cơ hồ như đang bị tra tấn, Tiểu Lôi cuối cùng cảm giác được ngón tay hơi run rẩy.

    Hắn lập tức phi thân đến bên vách núi, nhún người nhảy xuống……

    Không có cảm giác lơ lửng như lần trước, hắn rơi xuống rất nhanh, sau vài giây đã rơi đến đáy vực! Cơ thể hắn đập vào lớp băng hà tạo thành một hố rất to!

    Tiểu Lôi thở gấp, phi thân nhảy lên vách núi bên trên, lại nhảy xuống……

    Ầm!

    Lần này đập ra một hố còn lớn hơn nữa!

    Tiểu Lôi run rẩy, hắn hít sâu một hơi, đập một quyền vào lớp băng trên vách đá……

    Ầm một tiếng, cả tuyết sơn run rẩy! Trên đỉnh đầu, vô số khối băng rơi xuống. Trái tim Tiểu Lôi dần dần lạnh xuống……

    Nguyệt Hoa đã chết.

    Nguyệt Hoa thật sự đã chết.

    Hắn đã không thể vượt qua thông đạo, không thể tới không gian đó…… Vậy không gian đó đã không còn tồn tại!

    Tiểu Lôi chậm rãi ngồi trên đất, ôm đầu nghĩ ngợi.

    Bóng Nguyệt Hoa còn đang mơ hồ trước mắt……

    "Nàng đã không muốn sống nữa." Tiểu Lôi thở dài.

    Công tâm mà nói, hắn đối với Nguyệt Hoa này cũng không có cảm tình thâm sâu, chỉ có điều, từ sâu trong thâm tâm, hắn rất ái ngại cho cô gái đáng thương này.

    Còn như nụ hôn cuối cùng với nàng, bất quá chỉ là thỏa mãn một nguyện vọng trước khi chết của nàng.

    Từ đầu đến cuối, người trong tim Nguyệt Hoa yêu nhất, chính là "anh ấy".

    Bất quá là nàng coi mình trở thành thế thân, dùng một phương thức gần như ma túy thỏa mãn một giấc mộng cuối cùng của nàng.

    Tiểu Lôi đang suy nghĩ, đột nhiên một cái bóng rất nhanh từ trên trời rơi xuống trước mắt hắn, hắn vui mừng nhìn lại, tưởng Nguyệt Hoa trở lại, lại thấy trước mặt chính là ma pháp sư tinh linh tộc.

    Nia lộ vẻ phẫn nộ:" Ngươi rốt cuộc đã làm gì ta!"

    Tiểu Lôi buồn bã, phẩy tay:" Cái gì cũng không làm, ta chỉ cứu ngươi một mạng mà thôi."

    Nia nhìn chung quanh:" Nơi này là nơi nào…… Phoenix đâu?"

    Tiểu Lôi thở dài:" Phoenix…… Nàng đã chết. Còn nơi này……" Hắn đột nhiên mỉm cười:" Nơi này là nhân gian. Hoan nghênh đi vào nhân gian, Nia đại sư. Chỉ tiếc là ngươi không thể trở về."

    Nia run người, đột nhiên quỵ xuống đất:" Ngươi nói……"

    Tiểu Lôi lạnh lùng nói:" Ngươi có thể đoán được, thế giới đó, đã sụp đổ. Chính Phoenix làm ra chuyện này."

    Nia giận dữ, phảng phất như một con báo cái, phẫn nộ xông tới Tiểu Lôi.

    Tiểu Lôi lắc mình né tránh, lạnh lùng nói:" Chuyện này không quan hệ tới ta, ta cũng không muốn làm như vậy…… Đáng tiếc, ta không có cách nào khác ngăn cản nàng."

    Nia đờ người ra. Đối với một người tỉnh lại sau khi hôn mê, đột nhiên biết được bộ tộc, nhà cửa, thậm chí thân nhân của mình, đều đã không còn…… đả kích như thế cũng đủ làm nàng tuyệt vọng.

    Tiểu Lôi thở dài:" Ta mang ngươi đi, coi như là cứu ngươi một mạng." Nhìn nàng, Tiểu Lôi lắc đầu, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.

    "Ngươi đi đâu?" Tinh linh mỹ nhân cuối cùng mở miệng, nàng đang run rẩy, thanh âm khàn khàn.

    "Ta?" Tiểu Lôi thở dài, sau đó trên mặt hắn cuối cùng lộ ra nụ cười rạng rỡ, lớn tiếng nói:

    "Ta chuẩn bị về nhà."

    Do dự một chút, hắn thở dài, lúc này mới bổ sung một câu:" Ta có thể nói cho ngươi, từ nơi này đi ra ngoài, ngươi đi về phía đông, tìm một nơi gọi là thành Athena, nơi đó có thể còn có một ít Thần tộc ở lại nhân gian, có lẽ ngươi có thể ở cùng với bọn họ."

    Nói đến đây, Tiểu Lôi không để ý đến mỹ nhân tinh linh nữa, nhún người nhảy xuống núi.

    Hắn đã làm đúng lương tâm, đem nàng ra, đã cứu nàng một mạng, coi như là lưu lại một tia hi vọng cho tinh linh tộc.

    Hi vọng chủng tộc xinh đẹp và kiêu ngạo này sẽ tồn tại, chưa đến mức phải tuyệt chủng.


    Đối với Bảo Nhi mà nói, đây là giấc ngủ dài nhất của nó. Sau khi nó ra khỏi nhà thì gặp mẹ nó, sau đó không biết tại sao lại mê man bất tỉnh.

    Bảo Nhi tỉnh lại, nhìn khuôn mặt Tiểu Lôi, phản ứng thứ nhất của nó chính là hai tay ôm đầu, người co rút lại, chổng mông hét lớn:" Ba ba ơi, con không dám nữa! Đừng đánh vào mặt, đánh vào mông là được rồi……"

    Đợi một hồi lâu, nhưng lại không cảm thấy bàn tay nào hạ xuống, lúc này Bảo Nhi mới bạo gan ló đầu khỏi cánh tay.

    Tiểu Lôi nhìn Bảo Nhi, ánh mắt lộ vẻ phức tạp. Thở dài, hắn bế Bảo Nhi lên, cười nói:" Tốt rồi, chúng ta về nhà thôi."

    "Á…… về nhà?" Bảo Nhi cẩn thận nói:" Ba ba không đánh đòn con sao?"

    Tiểu Lôi trợn mắt:" Ba ba phải đánh con sao?!"

    Bảo Nhi cười, nó biết, khi Tiểu Lôi trợn mắt, kỳ thật lại là không tức giận, nó cười hi hi nói:" Không cần, ba ba thương con nhất, cho tới bây giờ vẫn thương con nhất."

    Dừng một chút, nó nói:" Diệp Bất Quần thúc thúc đâu? Ông ấy……"

    Tiểu Lôi cười, chỉ sang Thánh kỵ sĩ đang ngủ bên cạnh. Bảo Nhi thở ra, cười nói:" Nói như vậy…… hết thảy đã xong?"

    Là đã xong sao?

    Tiểu Lôi ngẫm lại……

    Tây Môn và Huyết Thân Vương, đại khái đã bồi táng cùng Nguyệt Hoa tại không gian đó. Giáo hội, sau khi mất đi vài Thiên sứ, đã không còn gì đáng kể nữa.

    Những thứ khác, còn gì?

    Tiểu Lôi lắc đầu, mỉm cười ôn hòa:" Đúng vậy, đã xong."

    Bảo Nhi lúc này mới thật sự thở ra. Cách nó cười rộ lên, mơ hồ có hình bóng của Nguyệt Hoa.

    Tiểu Lôi đột nhiên ôm chặt con gái, thở dài nói:" Bảo Nhi, ba ba sẽ chăm sóc con thật tốt."

    Bảo Nhi vuốt tóc Tiểu Lôi, bĩu môi nói:" Ba ba, sao người lại kích động như vậy?"

    Tiểu Lôi cười, nói một câu, có lẽ Bảo Nhi cũng không hiểu:

    "Bởi vì, đây là mẹ con nhờ ba ba."

    ……

    Hết!

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile



    Hình như còn thiếu phần phát biểu của lãnh đạo.

    -----------------------------------------------------------------------------------

    Thắc mắc trong khi dịch CTVL:http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=13850

    Thông báo lỗi tại đây : http://tangthuvien.com/forum/showthr...423#post678423

    Mời các bạn tham gia dịch thuật ĐMV: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490
    Chúc deviouslove và phu nhân xiaotou bên nhau đến răng long đầu bạc

    Chúc quangnm và linhlan tỷ trăm năm hạnh phúc!!!

    Chúc hoangtuech12 và tiểu linh trọn đời bên nhau

    --------------------

    Chúc mụi và znight mãi mãi là vợ chồng!!!

  4. Bài viết được 16 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    beobom,congnt306,DungHTPT,LangNgocPhong,Longinus,long_oni,shibeo87,TheBeginner,vithang,
  5. #373
    Ngày tham gia
    Apr 2008
    Đang ở
    Hải Tần Bắc Thành Phủ
    Bài viết
    6,372
    Xu
    742

    Mặc định

    Thật sự cái kết cuả Chí Tôn Vô Lại khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều, tôi không tin thiên đường, cũng chẳng tin sẽ có một cuôc chiến giữa Đông vs Tây như trong truyện mô tả ... thật mơ hồ cho một đoạn kết nhưng hình ảnh Chí Tôn Vô Lại trong tôi không chỉ là một Tiểu Lôi vô lại, mà rộng lớn hơn đó là cả thế giới Tiên Hiệp được xây dựng công phu đầy màu sắc, mang đậm dấu ấn riêng. Cả bộ truyện được xây dựng đa sắc thái từ những những màn minh tranh ám đấu, tu tiên, luyện phép ... đến những giây phút êm đềm của Tiểu Lôi bên người thân, những tình tiết hài hước, những câu nói dí dỏm "vô lại". Chí Tôn Vô Lại - cuốn 'du ký' về hành trình khám phá thế giới của Tiểu Lôi, là quá trình trưởng thành cả về thể xác, tư tưởng của chàng thiếu niên 18 tuổi .. bắt đầu từ mặt đất và kết thúc ở bầu trời. Thật khó xác định, đến tột cùng là tác giả dùng Tiểu Lôi để miêu tả thế giới tu chân huyền ảo, hay mượn thế giới huyền ảo đó để thể hiện sự 'hùng tài đại lược' của Tiểu Lôi ... hẳn mỗi người đều có câu trả lời cho riêng mình. Những ai thích một kết thúc tốt đẹp và hoàn toàn, cũng đừng vội vỡ mộng. Ở thời điểm "bách xích can đầu", tác giả đã lựa chọn dừng lại, để "thập phương thế giới" mãi chỉ là của riêng mỗi người. Có người suốt cả cuộc đời nhớ một câu dặn dò tắc nghẹn của người bạn khi chia ly, nhớ mãi một ước mơ không thành, một cuộc tình dang dở. Chúc cho Chí Tôn Vô Lại sẽ là một trải nghiệm khó quên với mỗi chúng ta.


    371 chương truyện, 2000 giờ lao động của hơn 40 con người trong 10 tháng ròng rã. Gần một triệu lượt xem và hàng trăm nghìn lượt thanks. Những con số không thể nói hết được những khó khăn nhóm dịch phải vượt qua, tình cảm gắn bó giữa các thành viên. Niềm vui khi thấy mọi người hân hoan mỗi dịp 'hàng về', hay nỗi buồn vì một lời than trách vu vơ ở Đại Sảnh Đường. Những con số cũng không thể hiện hết được tình cảm mà bạn đọc dành cho CTVL nói chung và người dịch, biên tập viên nói riêng, những đóng góp thầm lặng của đội ngũ MOD & những bạn đã tham gia sửa lỗi. Xin gửi lời cảm ơn đến những người đã hoàn thành bộ truyện này : hoabeo, donquichotte, neopunk1,darkboy12,Vicent,BatHoangHoaLong,rosetta , babynono, hoanbeck, anhhungsida, phuongsu, thuybich84, Lk Andy, ZzNoNamezZ, Ba_Van, Khỉ Đột, KeyOfLife, mylove1764, conmeonho, vvktlove ,mrbxp, Rangnarok, Melly, brianeric, Athox, Hoathieugia, Minerva, vietstars ,lehuyhoangkt, hoangthuong, vo vong, chudu, vinh, deathnote ...


    Hoabeo : 'lãnh tụ kính yêu', không chỉ giúp đỡ mọi người trong dịch thuật, sự động viên của bạn là một trong những động lực chính đưa con thuyền Chí Tôn Vô Lại cập cảng 'Truyện hoàn thành' an toàn.

    Donquichotte : là trụ cột mới của nhóm dịch Thiên Tự Đường, trưởng thành trong chiến dịch Chí Tôn Vô Lại, với ý chí và tài năng của mình, anh là người giữ ngọn lửa Vô Lại trong đoạn đường về đích. Chúng ta sẽ tiếp tục gặp lại Donquichotte trong những chiến dịch tương lai của Cái Bang.

    Neopunk1: Già Neo, dịch giả, biên dịch viên trách nhiệm và nhiệt tình. Chí Tôn Vô Lại sẽ khó mà hoàn thành nếu thiếu anh và các công cụ dịch của mình. Các bạn hãy gửi lời cảm ơn bằng cách chuyển xu đến tài khoản của anh (Neopunk1), để anh thêm vững bước trên con đường "Thần độ"


    Trong chiến dịch dịch thuật này, nhiều thành viên của nhóm đã cứng cáp, có người tạm quy ẩn, có người tham gia các chiến dịch khác ... nhưng mong rằng, các bạn hãy luôn ghi nhớ những tháng ngày chúng ta đã cùng làm việc bên nhau, nhớ một tác phẩm chúng ta đã cùng hoàn thành.


    Cuối cùng, xin gửi lời cảm ơn chân thành và trân trọng đến các bạn độc giả, những người đã luôn động viên chúng tôi trong suốt quá trình dịch bộ truyện này. Các bạn sẽ luôn là động lực, mục tiêu phục vụ của chúng tôi trong các đợt dịch thuật. Mong các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ Cái Bang trong trong chiến dịch mới : ĐẠI MA VƯƠNG.

    http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=26490


    The End.






    ----------------------

    (*) Bách xích can đầu : " Bách xích can đầu tu tiến bộ, Thập phương thế giới thị toàn chân " ( tại chỗ chót vót của đầu trượng dài trăm xích vẫn cần bước thêm nữa, lúc đó chân tướng mười phương thế giới sẽ toàn nhiên hiển lộ), ý nói hoàn toàn.
    Lần sửa cuối bởi Hoathieugia, ngày 31-05-2009 lúc 09:06.
    Tân nương lục vấn : Lang niên kỷ? - Ngũ thập niên tiền nhị thập tam.

    ---QC---


  6. Bài viết được 12 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    bebunx,congnt306,inoue,MrHope,oab,shibeo87,vithang,
Trang 75 của 75 Đầu tiênĐầu tiên ... 2565737475

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status