TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 10 của 11 Đầu tiênĐầu tiên ... 891011 CuốiCuối
Kết quả 46 đến 50 của 52

Chủ đề: [Võng du] Chiến sĩ tinh hà

  1. #46
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 45 : NĂNG LỰC CỦA THẦN


    Vào mỏ linh thạch, bọn Sử tìm được kho hàng, Trí năng cho rô bốt chuyển linh thạch, Sử quyết định chỉ lấy linh thạch từ cấp 5 trở lên. Linh thạch thô đưa cho Bulma gia công, cấp thấp tinh luyện làm năng lượng chạy máy móc, trên cấp mười thì cắt gọt thành từng thỏi nhỏ mỗi bề 2cm để dành tu luyện. Mà phải nói, không phải hắn cứ nhờ vã lợi dụng lòng tốt của Người Đẹp đâu, vì Bulma cũng đang cần năng lượng, là hắn chủ yếu tiếp tế cho nàng.

    Để bọn rô bốt bận rộn, Sử gọi Bulma, cô nàng đang nướng cánh gà :

    “Rảnh quá hé, gọi hoài zậy cưng !?”

    “Ha ha , bận gần chết, có rảnh đâu. Có cái này cho cô xem, xem nè .”

    Sử móc cây búa pháp khí hai sao mua ở Cửa Hàng Trái Đất ra, quơ quơ. Cây búa này không giống dạng búa thần Thor, là dạng búa dầu to, bằng như búa tạ đập đá. Nó dạng như Rìu cứu hoả nhưng to gấp đôi, có một lưỡi bẹt bén để chém, một đầu nhọn để bổ, có cán cong. Nó được làm bằng hợp kim cầm rất nặng tay; lưỡi bạc, cán vàng, hoa văn điêu khắc rất đẹp khắp thân.

    “Trời đất ơi, khoe cái này đó hả ông kẹ !?” Bulma chun mũi la lên.

    “Chưa, xem biểu diễn nè .” Nói xong Sử phóng thích Ma Nguyên Lực bao bọc và cả truyền vào trong thân búa. 20 phút, Sử tập trung cho ma nguyên chạy tới lui thân búa cả trăm lần, rõ ràng là Ma nguyên lực có thấm mất vào hợp kim. Bulma thì vừa nướng vừa ăn vừa xem hắn làm trò.

    Cạn năng lượng, Sử mới chịu dừng lại. Quẹt mồ hôi trán, hắn vuốt nhìn Sản phẩm mới tạo thành. Lưỡi búa không còn ánh bạc sáng bóng mà chuyển thành màu đen tuyền.

    “Phập”, Hắn vung nhẹ phóng búa về bức tường trước mặt. Lưỡi búa ngập hết vào bức tường căn phòng chỉ huy mỏ linh thạch, được làm bằng kim loại. Âm thanh phát ra như dao chém chuối, hết sức nhẹ nhàng, mà không phải vang lên tiếng va chạm kim loại đáng ra phải có.

    Bulma không còn cười cợt, bình thản ngồi nhai cánh gà nướng nữa mà đã đứng dậy, miệng há rộng ngạc nhiên quên khép :

    “Moá .” Người đẹp không dằn được chửi thề “ Quăng nó qua tui coi chút .”

    Sử cười cười nhổ cây búa ra, thu vào kho cho Bulma bên kia lấy nghiên cứu. Hắn tranh thủ ngồi hấp thu bổ sung nguyên lực, dự tính một chút lại biểu diễn cho Bulma xem Chân Nguyên Tím rèn luyện vũ khí mặc dù hiệu quả hơi kém không bằng Ma Nguyên, nhưng tiếp theo còn màn cuối: hỗn hợp ba thứ năng lượng mới là đặc sắc.

    Hai giờ sau, biểu diễn cùng nghiên cứu hoàn tất. Bulma bắt đầu tổng kết :

    “Trước tiên phải nói, ngươi là một trong những kẻ may mắn cực kỳ mà ta từng thấy. Ta chưa hết ngạc nhiên vì ngươi kích phát ra thể chất Âm Dương Hỗn Độn, giờ lại tới ba cái hạt nhân trong đan điền ngươi quá thần kỳ. Nhân hoạ đắc phúc mà phúc cũng lớn quá đi … chậc, chậc, thật ghen tỵ với ngươi.

    Thôi vào đề,

    Trước nói cái Tử Lôi Tâm, khả năng nó là Thần Vật, vì hạn chế cấp độ thân thể ngươi, hiện tại chỉ cho ra Tử Chân Nguyên có phẩm chất Hoàng cấp, bất quá Hoàng cấp thì người khác cũng phải tu luyện lên rất lâu mới được vậy. Phẩm chất Chân Nguyên cao nên ngươi tác động ôn dưỡng làm tăng phẩm chất vật liệu được, nhưng ngươi rèn luyện vật liệu không thể mau vì số lượng Chân Nguyên của ngươi còn quá ít, làm chút là hụt hơi rồi, sau này lên cấp sẽ khá hơn.

    Dù vậy, bỏ thời gian công sức dùng Tử Chân nguyên tăng phẩm chất vũ khí với ngươi không có lợi. Vì ngươi có thể dùng hỗn hợp ba thứ Nguyên khí cho hiệu quả cao gấp bội.

    Thứ hai chính là hỗn hợp ba thứ : kết hợp Âm là Ma Nguyên (của ngươi) với Dương là Chân Nguyên (của ngươi) và chất xúc tác khụ khụ… Phật Nguyên (của ngươi). Ta nhấn mạnh là của ngươi nha.Tạo ra một hỗn hợp phản ứng phân giải trở về nguyên bản: Hỗn Độn Nguyên khí, thứ khí thần bí đầy uy năng có thể sáng tạo hoặc huỷ diệt vạn vật. Khi ngươi hiểu được và sử dụng được nó, ngươi có thể tạo nên mọi thứ chứ đừng nói chỉ biến cục đất thành kim, thành ngọc và ngươi cũng có thể nhẹ nhàng huỷ diệt mọi thứ. Đó là năng lực của Chủ Thần. Hiện tại ngoại trừ những người thân quen, tin tưởng được, ngươi không nên lộ năng lực này ra.

    Ngươi hãy cố gắng bỏ thời gian nhiều vào tìm hiểu nó đi. Ta trông chờ mà đi theo ngươi hưởng phúc!”

    “Thiệt hông !? Nàng theo ta a!?” Hai mắt Sử biến thành hình trái tim, chớp chớp.

    “Hì hì, nếu ngươi không chết sớm thì có thể vượt qua ta, lúc đó chị đây theo ngươi thì có sao… hí hí.” Nói đến đó, nàng đỏ mặt, phì phì… phun vài cái, rồi làm bộ nghiêm mặt nói tiếp :

    “Nói tiếp, như vừa rồi ngươi biểu diễn là còn thô thiển lắm, chỉ làm lung tung thôi, tạo ra Hỗn Độn Nguyên Khí rất ít, nhưng đã có thể tăng phẩm chất vật liệu lên một sao ngươi bỏ thời gian càng dài nghiên cứu thêm có lẽ nâng cấp vũ khí lên nhiều sao, có khi lên một cấp lớn được, ví dụ: nâng cấp Pháp Khí lên Linh Khí (t/g: khí đây ở trong vũ khí, không phải chữ khí trong không khí), dĩ nhiên cần tăng thêm phù văn pháp trận cho nó, vũ khí lúc đó có thể mở ra linh tính, xuất hiện Khí Linh.

    Ừ, ta sẽ cho ngươi kiến thức về khắc phù văn pháp trận, sau này bỏ thời gian thêm mà xem.

    Nhưng nhắc lại, tìm hiểu kết hợp ba khí tinh tế hơn sẽ được càng nhiều hơn.


    Cái cuối cùng, mà khoan trước đó nói thêm về Ma khí: thực chất nó là dạng cao của Vật Chất Tối và Năng Lượng Tối có đầy trong vũ trụ, thứ mà chúng ta không nhìn thấy nhưng chúng tồn tại. Ma khí phải từ zombie hoặc ma vật cấp thấp chuyển hoá thành. Ma quỷ cấp cao lại không làm được, mà chỉ sử dụng. (T/giả: bịa đó!)

    Rồi, bây giờ nói về Ma Nguyên của ngươi cũng có phẩm chất rất rất cao, Hoàng cấp mà lại có đặc tính ma hoá của Thần cấp, đó là (có thể ma hoá hết thảy mọi vật). Là mọi vật, chứ không chỉ một số. Nên ta cho rằng Ma Lôi Tâm cũng là Thần Vật.

    Hiện tại tính thực dụng của nó rất lớn.”

    “Chỉ là Hoàng cấp thôi à !?” Sử hơi thất vọng. Bulma nạt :

    “Biết đủ đi, ngươi chỉ mới cấp 10 thôi. Sau này lên cao lĩnh ngộ càng sâu thì mới sẽ tăng lên. Ngươi bây giờ giống như một đứa con nít ba tuổi nhưng sở hữu cái phi thuyền sao nó cất cánh được.

    Tiếp tục,

    Ứng dụng Ma nguyên ma hoá vũ khí tăng phẩm chất: thêm cứng rắn, sắc bén, dẻo dai, bền bĩ, đồng thời mang tính hủ thực, ăm mòn, lạnh lẽo mà cuồng bạo áp chế tinh thần địch nhân. Vũ khí ma hoá không chỉ Ma Quỷ thích mà con người cũng hay dùng ngoại trừ người mang thuộc tính lửa và ánh sáng. Có điều người dùng tâm trí phải vững mạnh, không cẩn thận thì dễ bị ảnh hưởng thành kẻ điên cuồng, máu lạnh… Mà cái đó thì ngươi không sợ rồi.

    Trên thực tế, những Chiến Tông trở lên Ý chí vững chắc, họ cũng rất khát khao có món Ma Khí, ma hoá mức độ nhẹ. Rồi cấp cao hơn thì muốn càng Ma khí mức độ ma hoá càng dữ. Nên năng lực của ngươi rất quý, hiểu không !?

    Giã sử nếu như một người không cần bỏ đi cái thanh Linh khí hay Bảo khí yêu quý, mình dùng lâu năm mà lấy cái thanh Ma Khí mình rất thèm muốn cũng lâu năm: Bỗng nhiên, có thằng điên nó làm cái thanh vũ khí thân yêu được ma hoá tăng phẩm chất thì có sướng không!?”

    “Sướng !!!”

    “Đây là Tiền, Tiền rất nhiều Tiền ! Ha ha ha”

    “Ha ha ha !” hai đứa cười như điên, mắt thì toả ra từng cọc tiền bay rợp trời.

    Sướng xong, Sử hỏi :

    “Bây giờ làm sao !?”

    “E… hèm, Bây giờ ta sẽ vét kho, dùng vật liệu xịn, chế cho ngươi một bầy một trăm con ruồi máy đạt cấp Pháp Khí năm sao, dùng cả hồn thạch và phù trận đầy đủ, mà về năng lượng chúng có thể dùng ma tinh để hoạt động, như vậy thì bọn ruồi này sẽ không thể dùng ngay . Nhưng sau đó ngươi ma hoá chúng, chúng nó sẽ thành ma khí cũng có thể đạt lên cấp Linh khí luôn cũng không chừng. Rồi ngươi cho chúng nhận chủ, sau đó thì dễ dàng điều khiển. Chúng nó đối phó với ma quỷ là bảo bối, vì chúng nó dễ dàng qua lại trong địa bàn ma quỷ mà chẳng ai nghi ngờ, giống ngươi vậy đó.”

    “Tuyệt vời, mà có thể làm cho tui món vũ khí vật liệu xịn xịn được không !? Sau đó tui cũng biến nó thành ma khí .”

    “Không có, có điều trong quân đội ma quỷ ta nghĩ chúng có không ít vũ khí làm từ vật liệu vốn có tính chất tự nhiêu thích hợp ma hoá . Ngươi vào đó mà tìm, chôm một hai cái, rồi đào tạo thành Ma Khí của ngươi, không chừng lụm được Bảo khí nữa thì ngon .”

    “Ừa, he he… Mà nhắc mới nhớ còn cái búa Lôi Thần con Răng nó nói nữa. Cái này để dùng Hỗn Độn khí đào tạo à nha .”

    “Ha, nó là Thánh khí thì không dễ thu đâu !”

    “Ơ, thấy bà hông… quên mất, vậy là tiêu rồi .”

    “Răng, Răng .” Sử kêu con chó đang ngủ trong đầu, nó làm lơ không nghe.

    “Cánh gà nướng dành cho chó đây… thơm quá! Ngủ rồi, tao ăn hết .”

    “Hả!? Đừng…” Con chó nhanh nhẹn từ trong đầu hắn phóng vèo ra vẫy đuôi.

    “Khà khà, làm bộ ngủ hả cưng !?”

    “Phi… phi… chỉ biết lừa chó. Chủ như cái… cái…”

    “Bùm”, “Báo cáo, em có mặt, sếp có gì phân phó .” Nó đứng thẳng, nghiêm mặt, giơ chân chào.

    “Tốt, cây búa của Lôi Thần gì đó nó là Thánh Khí, sao mày nói mày dùng được, nó không bổ mày ra tương hả !?”

    “Báo cáo, Khí linh của nó tiêu rồi. Giờ còn cái xác hà .”

    “Hả!? Vậy Mỹ Nữ, cô coi thấy làm sao !? Còn dùng được không ?” Sử quay qua Bulma hỏi.

    Nàng gật gật, trả lời :

    “ Nếu nó không hư hao gì khác thì dùng quá tốt đi chứ, ngươi luyện hoá nó, đưa vào chân nguyên hơi thở của ngươi ôn dưỡng, nó sinh ra khí linh mới, nó nhận ngươi làm chủ .”

    “Răng, nó có hư hao gì không ?”

    “Báo cáo, không.”

    “Ờ, tốt .”

    “Sếp, nhớ vụ ma hồn với thân rồng nhe,… còn cánh gà nhe .”

    “Ờ”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 15-02-2018 lúc 11:21.
    ---QC---


  2. #47
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 46 : PHI THUYỀN THẦN TỘC

    “Răng dẫn đường về phi thuyền của mày đi, Bình Chi lên cao tối đa, tốc độ tối đa .”

    “Sao về Phi thuyền !? Không đi hướng bắc hả Sếp ?”

    “Không .”

    Trong phòng lái chiến cơ Chim Con, Sử mặc cái áo lót ba lỗ mới mà Bulma vừa làm cho, tập trung dùng hỗn độn khí luyện hoá sơ bộ nó. Cái áo này không chỉ có tác dụng phòng ngự, chủ yếu là nó có khắc hoạ trận pháp, đưa ma khí và linh khí của ma hạch và tinh thạch đã dược dự trữ trong một không gian nhỏ trên áo tới các huyệt đạo trên thân thể, giúp Sử hấp thu tu luyện nhanh mà không cần ngồi vào pháp trận. Người bình thường không ngồi im, tập trung vận công pháp thì không tu luyện được, Sử thì không cần, công pháp của hắn chạy auto, nên dạng áo này chỉ có quái như hắn mới dùng.

    Trên tay Sử cầm một lá cờ tam giác màu đen, viền tua tơi tả, tạo hình như lá cờ hải tặc. Hắn cũng đang dùng ma nguyên luyện hoá nó. Đây cũng là một pháp khí năm sao gọi là Hồn Ngục.

    “Ong… ong”, lá cờ run lên, phát ra âm thanh, không gió mà tự bay múa. Sử lại tăng cường đưa ma nguyên cho nó, tay trái trích máu vẫy vào lá cờ, mấy giọt máu nhanh chóng bị thấm mất. Hồn Ngục vừa tăng cấp thành Linh khí, nó giờ như một sinh vật sống mà không phải đồ vật chết nữa, giữa Sử và Hồn Ngục thành lập một mối liên hệ tinh thần không giải thích được. Một ý nghĩ là hắn có thể điều khiển nó như tay chân. Thứ này Mỹ Nữ làm cho Sử trước mắt để dự trữ, nuôi nhốt ma hồn, ăn dần, chứ thực ra nó cũng là một ma khí công kích lợi hại.

    “Chuẩn bị hạ” Con Răng kêu, chiến cơ giảm tốc độ và độ cao. Sử nhìn ra ngoài, phía dưới rất xa vẫn có thể thấy ánh sáng bạc loé lên của lưới năng lượng bảo vệ Đền Thờ, dù xung quanh nó là mây đen dày đặc do ma khí tạo thành. Ma quân cũng rất để ý cái chỗ này nha.

    Chim Con hạ thấp xuống độ cao 2000m, ma khí quay cuồng cuốn lấy nó, níu kéo, như muốn bắt chim vào lưới.

    “Gào….Gào…” “Bùm” “Bùm”… thân chiến cơ trúng pháo của Ma quân chi chít, lá chắn năng lượng rung mạnh. Chim Con lảo đảo như say rượu rồi chui vào vòng kết giới bảo vệ Đền Thần, cuối cùng bốc khói dừng lại trên đất dưới chân toà tháp.

    Sử nhảy xuống đau khổ nhìn Chim Con móp méo, rống lên:

    “Khốn khiếp, làm hư phi cơ của ông, rồi chúng bay sẽ biết tay ông…”

    Bên ngoài đạn pháo tiếp tục sôi trào bắn phá lưới bảo vệ, tiếng rít hú ùn ùn, ù cả tai.

    Cửa Đền Thần thật lớn mở ra, Sử vào trong.

    Nhìn từ phía ngoài phần tháp của Phi thuyền mà người Lam Tinh coi là Đền Thần đã cực kỳ to lớn, lớn gấp rưởi kim tự tháp Kheops của Trái Đất, mà đó chỉ là một phần nổi nhỏ phía trên, càng xuống sâu càng lớn. Vào trong, các lối đi cũng cực kỳ rộng rãi, rộng cao đều ít nhất 10m trở lên. Ở giữa nó có cụm chín thang máy khổng lồ đưa người ta đi các tầng.

    Sử lên hết tầng thang máy cuối. Muốn lên tầng chỉ huy không có thang máy, hắn phải bằng trận truyền tống nhỏ ở tầng kề dưới đưa lên.

    Tầng chỉ huy gần đỉnh phi thuyền, chỉ gồm một phòng rộng 400 -500 m2, cao 12m, trong phòng có chín trụ tròn đường kính hơn mét điêu khắc chim thú cành lá và các hoa văn kỳ lạ, rất sống động. Thân trụ có năng lượng lưu chuyển. Chín trụ quây thành vòng tròn, phía trong và ngoài vòng tròn, trên nền phòng được khắc phù văn pháp trận phức tạp. Trong trận, dưới cột trụ, có chỗ cho chín người ngồi, và ở vị trí trung tâm trận có quang cầu to như đầu người lơ lửng toả ánh sáng trắng nhè nhẹ. Con Răng nói nó là trung tâm điều khiển phi thuyền.

    Tường phòng thì là hình ảnh một số nhân vật có cánh khắp nơi. Bốn góc phòng có bàn ghế, tủ kệ liền tường gọn ghẽ.

    Sử nghiên cứu một hồi, rồi cảm thán:

    “Nè Răng, tao nhìn ở đây sao giống thần trong thoại, siêu nhiên, chứ không có khoa học gì ráo vậy cà !?”.

    Con chó thấy ‘hai lúa’ ngơ ngác, mắc cười, được dịp định dìm hàng :

    “Ha ha ha, đồ… ”, Một bàn chân giơ lên, “ E hèm, đồ… hiện đại đó. Đây là khoa học tự nhiên cao cấp, sếp nghiên cứu chi cho nhức đầu, ha ha..”

    “Ừ, ba cái đồ quỷ này giao cho đàn em như mày lo. Tao sao rảnh quan tâm chuyện vớ vẫn .”

    Không thèm chấp nó, Sử tìm được một cái truyền tống trận trong góc phòng, vào, khởi động và xuất hiện tại sân thượng phía trên tầng chỉ huy. Tầng thượng có bán cầu trong suốt ngăn cách với bên ngoài, rộng khoảng 200 m2, chắc để ngắm cảnh, trồng cây, nhậu gì đó…

    Vừa lên tới, con chó bay vèo nhập vào một trong chín giáp tượng đứng trên sân thượng. Cái bộ giáp này có vẽ ngoài giống y đúc con Răng biến giả làm thần khi mới gặp Sử.

    “Khặc… khặc…” Con cơ giáp cao hơn 2m, co duỗi hoạt động tay chân, rồi quay về phía Sử cười.

    “A ! Mày…”

    Sử lùi lại cảnh giác, động ý niệm, sợi dây xích vàng ràng buộc hắn và con chó vẫn còn:

    “Hừ, chết mày .”

    “Ẳng a, ẳng… làm gì !?” Con chó đau đớn rống lên “Tự nhiên xiết cổ người ta .”

    Sử cũng yên tâm, không xiết nó nữa :

    “Ha ha, Lâu lâu tao thử coi xích chó còn chắc không, mà mày cười đểu doạ tao làm gì !?”

    “Cười đểu đâu !? người ta vui, người ta cười chứ có doạ đâu !?” Thiên thần uỷ khuất .

    Sử phẩy tay ngắt lời nó, chỉ chỉ tám con cơ giáp hình người hỏi:

    “Được rồi, không tào lao nữa. Bây giờ nói chuyện chính, mấy cái này là cơ giáp hay rô bốt !?”

    “Là cơ giáp của tuỳ tùng Lôi Thần, em cũng vậy. Có điều cơ giáp của em, sau khi tỉnh lại em đã sửa cho nó có thể trú hồn em vào rồi .”

    “Vậy tụi kia đâu, còn cơ giáp Lôi Thần đâu ?”

    “Chết hết rồi. Ngoài em ra không còn ai đâu. Lôi Thần không dùng cơ giáp, hắn có giáp trụ bảo khí, cũng nổ mất rồi …”

    Hỏi đáp một hồi, thì Sử cũng rõ. Mấy bộ cơ giáp này có sức phòng ngự, tốc độ và công kích cao đến cấp chiến Vương. Tuy cũng dùng năng lượng ngoài nạp vào để hoạt động, nhưng phải cần kết hợp năng lượng của chiến vương điều khiển mới phát huy tới đạt mức đó.

    Còn không phải chiến vương, thì cũng tuỳ khã năng người sử dụng và năng lượng linh thạch cao thấp được dùng mà phát huy tương ứng, nhưng cao nhất chỉ mức Chiến Tôn trung kỳ.

    Sử thu tám con cơ giáp vào, vừa đủ cho bọn Bé Ba dùng. Bất quá hiện giờ ở Lam Tinh chỉ có linh thạch sơ cấp, nó phát huy ra chiến lực mức tối đa là chiến tướng hậu kỳ.

    “Vậy cũng tốt rồi. Để có thời gian rèn luyện cơ giáp bằng Hỗn Độn Nguyên Khí, phòng ngự vô địch luôn.”

    Sử lại tiếp tục hỏi về cái phi thuyền, con Răng trả lời hắn nghe chả hiểu gì lắm, chỉ đại khái biết là : do điều kiện tài nguyên, vật liệu ở Lam Tinh và công cụ, máy móc sửa chữa trong phi thuyền thiếu thốn, có thể không phục hồi phi thuyền nguyên trạng, nhưng cũng làm cho nó bay ra ngoài không gian được. Sau đó vì năng lượng cấp cao không có nên tốc độ nó sẽ không nhanh, phòng hộ không tốt, pháo uy lực thấp... quan trọng là thăm dò lỗ sâu-đường hầm không gian không nhạy. (Đường hầm không gian hình như trong truyện thường gọi là không gian trùng động hay tiếp điểm).

    “Thăm dò cái lỗ sâu làm gì, chẳng phải phi thuyền có thể tăng tốc, sau đó (bùm), nhảy từ nơi này tới nơi khác à !? Tao còn nghe nói có cái có thể phá tan không gian chui ra ngoài đâu đó, rồi chui trở vô là tới nơi muốn tới rồi à .” Sử bực bội hỏi.

    “Cái đó dạng khác, không phải khoa học, em nghe nói ai thành Thần thì mới làm được. mà tụi mình có phải Thần đâu .” Răng giải thích.

    “Thần làm sao ?”

    “Thần tự bẽ cong không gian, gấp lại, sau đó đánh lũng lỗ, chui qua, vậy là tới nơi, he he .”

    “Ờ, vậy à, mà mày nói ngắn gọn vô trọng tâm đi. Khoa học kỹ thuật cao cấp thì mày tự hiểu được rồi, tao cũng không thèm hiểu đâu .”

    Thiên Thần Răng gãi gãi đầu tiếp tục :

    “Nguyên bản muốn du hành trong vũ trụ, phi thuyền không phải chỉ bay cho nhanh mà quan trọng cần tìm được các đường hầm không gian và xuyên qua, thì mới đi xa được.

    Mỗi đường hầm có sẵn trên bản đồ du hành là do có người đã thăm dò rồi, nên người du hành biết mức độ nguy hiểm của nó: con tàu cần yêu cầu gì, vòng phòng hộ năng lượng như thế nào… và xuyên qua thì dẫn đến đâu.

    Vậy ở khu vực không có bản đồ, không có tuyến đường giao thông, mà mình muốn đi du hành tới hành tinh khác trong khi nó xa mình tới mấy trăm, mấy ngàn năm ánh sáng thì làm sao ?

    Lúc đó thì phi thuyền cần có năng lực thăm dò ra các Lỗ sâu - đường hầm không gian mới và có thể đánh giá ít nhiều về sự an toàn của nó. Sau đó mình đi qua thử rồi tìm hiểu mình bị dẫn tới đâu, quyết định đi tiếp hay… quay lại. Cứ thế tiếp tục dò đường… Nói chung là phức tạp và đầy nguy hiểm. Việc này thì là việc của những nhà thám hiểm gan lỳ, bản lĩnh, chứ bình thường chả ai dám đi vào hố sâu không rõ cả…”

    “À, quên mất, Mỹ Nữ Bulma nhà ta là một nhà thám hiểm.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 15-02-2018 lúc 12:06.

  3. #48
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 47 : ĐỘI NGÂN BÁO CÙNG THIÊN PHẠT


    Bulma từng nói nàng là một nhà khoa học thiên tài và cũng là một thám hiểm kỳ cựu.

    Thế nên Sử gọi Bulma để nàng làm việc với con Răng về khoa học kỹ thuật, vân… vân… Dù Bulma đã có phỏng đoán kỹ thuật của phi thuyền này lại có lẽ khác với kỹ thuật của Liên Minh sử dụng, nhưng bây giờ tiếp xúc nó, nàng vô cùng hưng phấn. Bulma nói trong thời gian tới kỹ thuật của nàng sẽ lên một tầm cao mới… Nàng sẽ sửa chữa nâng cấp phi thuyền của mình và cả cái phi thuyền này mau thôi.

    Ngoài ra cái có giá trị lớn nhất là bản đồ du hành trong phi thuyền. Nó là bản đồ cho phép di chuyển trong hàng nghìn Thiên Hà khác, trong đó có cả tuyến đường dẫn đến lân cận Ngân Hà !

    Nên biết đến nay Liên Minh cũng không phát hiện và khai phá được bao nhiêu lỗ sâu, bao nhiêu tuyến đường an toàn dẫn đi càng xa khỏi khu vực. Bởi thế cho nên Bản Đồ Du Hành của Liên Minh chỉ có một góc trong Ngân hà, mà cũng chỉ các nhân vật cao tầng mới có quyền sử dụng. Bình dân thì xin miễn.

    “Đây là phát hiện mang tính cách mạng, sự kiện lịch sử của Liên Minh Nhân Loại !” Bulma rống lên.

    “A…, bán có được nhiều tiền không !?” Sử cũng hưng phấn hỏi.

    “Bán !?”

    Bulma chợt ngẩn người ra rồi vội nói :

    “Không không, ngươi mà hé lộ sẽ chết ngay, các tập đoàn chúng sẽ thủ tiêu ngươi, vì chúng không thể chia cái lợi khổng lồ hơn hàng ngàn lần giá trị Liên Minh cho con kiến như ngươi được. Không được nói, chờ ta về .”

    Sử nghe vậy tái mặt, gật đầu lia lịa. Bulma xem bản đồ:

    “Đây… đây… qua đây, ta có đường về rồi. Ta sẽ gặp ngươi nhanh thôi.”

    “Bao lâu nữa ?” Sử cũng mừng quá hỏi.

    “Chậm nhất là 5 năm !”

    “Hả !? Năm năm, lâu quá zậy !? ”

    “Ài, còn sửa phi thuyền, còn tìm năng lượng nữa… Sớm cũng mất một hai năm à .”

    ……………..

    Mãi đến 8 giờ tối, niềm vui lớn cũng lắng xuống. Chuyện lợi lộc gì cũng ở tương lai, hiện tại là chuyện đối mặt đám Ma Quỷ.

    “Sao ngươi hẹn với con phù thuỷ rồi mà lại đến chỗ này !? Nó qua đó kiếm không gặp thì rắc rối cho tui Bé Ba à .” Bulma hỏi trong lúc nàng với Sử ngồi ăn nem nướng bánh hỏi uống coca, dĩ nhiên là mỗi đứa một nơi.

    “Còn sớm mà. Lát xem đám Cơ nhân, với lại lấy cây búa của Lôi thần trong phi thuyền rồi tui đi ra Thành gần đây liên lạc nó .”

    “Nó kêu đi một nơi ngươi đi một nẻo, nó hỏi ngươi nói sao !?”

    “Thì nói đi lạc, mà tui có kế hoạch khác .”

    “Phì, kế hoạch gì ghê vậy !? Nói tui nghe coi .”

    Châm điếu thuốc, rít một hơi, Sử nheo mắt mơ màng cười khoái trá :

    “Khà khà, kế hoạch (bắt cóc đòi tiền chuộc) .”

    ………………

    “Một vạn cơ nhân của mày đây hả !?” Sử nhăn mặt. Trong căn phòng rộng thênh thang tầng áp chót, tập hợp chừng mấy trăm con sinh vật kim loại lớn nhỏ đủ kiểu dáng, xa xa mới tới một vạn.

    Thiên thần Răng gải đầu cười hề hề :

    “Em nói vậy để hù con quỷ mà Sếp. Nhưng mà đám này lợi hại lắm nhe .”

    “Lợi hại !? Định lừa tao nữa hả !?” Chỉ chỉ một đám cơ nhân thấp lùn, hắn chì chiết “ tụi này nhìn là biết chuyên quét nhà, lau nhà. Tụi này là đầu bếp, còn đám này nhiều chân chắc làm thợ sửa máy hả !?”

    “Còn nữa, một đám khuân vác đây phải không ? Hừ, coi tới lui cũng chỉ có trăm cơ nhân có cánh đằng kia là có vẻ chiến đấu được hả ?”

    Sử trước nghe nó nói có đội quân cơ nhân lợi hại, hy vọng chờ mong hết sức, mà giờ như vầy. Đúng là không thể tin tưởng con chó ba xạo này, tin nó có ngày nó hố ông nội luôn chứ đừng nói hố cha.

    Con Răng thấy Sử bất mãn vội phân bua :

    “ Em lúc đó nói với Con Quỷ chứ có nói với Sếp đâu !? Trong chiến hạm có Lôi thần với chín tuỳ tùng tụi em toàn Chiến Vương hết, mang theo quân đội cấp thấp làm gì. Mà lúc đó hắn đi (dê gái) nữa.

    Có điều đội một trăm tên mở đường cơ nhân tộc này cũng lợi hại lắm. Nếu không phải em để dành năng lượng sau này còn tìm cơ hội rời đi, thì một trăm con này đủ dọn đám ma ngoài kia rồi .”

    Cơ nhân tộc là một tộc kỳ lạ. Chúng là một dạng sinh mạng chứ không phải máy móc thông minh nhân tạo. Chúng ăn năng lượng để sống và ăn kim loại, khóang thạch để phát triển lớn mạnh, khi bị thương ăn kim loại chữa thương, kim loại càng quý càng tiến hoá cao. Khi trưởng thành chúng có thể sinh ra hạt giống sinh mạng cơ nhân mới.

    Đội cơ nhân lợi hại của con Răng toàn thân kim loại màu bạc. Chúng đứng thẳng thì có dạng hình người lực lưỡng, cao 5 mét, vũ trang đao và khiên to, hai vai hai súng, bụng có một chủ pháo, còn có chín bánh răng sắc bén to cở hai bàn tay xoay tròn bay vòng vèo trong khoảng cách 20m xung quanh chém địch. Chưa hết chúng còn có thể biến hình như con báo hung ác, bò bốn chân cao tới 2m, thân dài 5 mét chưa tính đuôi, chạy nhảy cực nhanh, móng vuốt răng nanh sắc bén, lưng vẫn có súng, chủ pháo nơi miệng; Chúng có hai đôi cánh và đít phun khí giúp bay lượn linh hoạt.

    Sử cũng khá hài lòng, không đôi co với con Răng thêm, một trăm thì một trăm. Sức chiến đấu một trăm Chiến tông lúc này cũng là một sự trợ lực lớn.

    Trong phi thuyền đúng là năng lượng còn rất ít, thời gian trước đám cơ nhân chỉ có được năng lượng đủ duy trì trạng thái ngủ đông. Nếu con răng không tỉnh lại và tìm cách khác thì sớm muộn toàn bộ sẽ chết hết.

    “Bây giờ còn bao nhiêu năng lượng trung cấp ưu tiên cung cấp cho chiến đội cơ nhân. À mà mày gọi đám này là gì !? Sao bọn họ nghe lời mày !?” Sử thắc mắc

    “Tụi nó là tù binh của em, em có khế ước chủ tớ. Em gọi là đội Dò Đường .” Răng trả lời

    “Ha Ha. Vậy tao là chủ của chủ tụi nó. Nó nghe tao không ?” Sử cười ghẹo nó

    “Không. Nhưng em kêu thì tụi nó nghe lệnh Sếp .”

    Cười cười lắc đầu, rồi hắn nghiêm túc :

    “Thôi khỏi, mày cứ quản đi. Sau này không gọi là dò đường nữa, gọi là Đội Trinh Sát Ngân Báo.

    Chúng ta, trước sau cũng không đủ năng lượng cho phi thuyền bay được bao xa. Sắp tới Năng lượng trung cấp cứ cho chúng, trên Lam Tinh hiện tại Đội Trinh Sát mang chiến lực đỉnh cao, nên chúng không phải dò đường mà đóng vai trò chủ chiến tinh anh, mũi nhọn rồi.

    Thắng đám Quỷ Ma xong mới tính tiếp, tao nghĩ trên Lam Tinh dù ít thì cũng có linh thạch trung cấp chứ ?”

    Con Răng cũng tán đồng :

    “Có, trong mỏ linh thạch cấp thấp cũng thường có một ít linh thạch trung cấp. Có thời gian chúng ta sẽ kiếm được thôi .”

    Nghiên cứu đội trinh sát một lúc, Sử quay qua con Răng :

    “Được rồi, bây giờ cây búa Lôi Thần đâu !?”

    “Híc,… tưởng quên rồi chứ ! Có thể không lấy hay không !?” Con Răng trong xác cơ giáp, vẻ mặt kim loại cứng đơ nhưng giọng thì muốn khóc, năn nỉ. Sử nhíu mày gắt :

    “Tham cái gì tham,.. Đồ tốt thì phải cho chủ dùng. Không lẽ tao xài đồ cùi, mày xài thánh khí, coi được không !? Mà nói cho cùng cũng không phải của mày. Lấy ra mau, còn lo chuyện khác!

    Cứ… lằng nhằng! Sau này tao phải xài Thần khí, thánh khí cho mày hết .”

    Biết không có chỗ thương lượng , ‘Thần Răng’ đau khổ nhổ ra cây búa. Thì ra nó cất kỹ trong túi không gian của cơ giáp.

    Cây Búa màu tím đen hoa văn khắp thân, cán to như cườm tay dài chừng 1m 5; đầu búa là khối chữ nhật to như đầu người, phía trên không có mũi giáo nhọn. Cả cây búa nhìn ảm đạm vô quang, không có vẻ gì là thần kỳ chứng tỏ nó là Thánh Khí có lực lượng hủy thiên diệt địa cả.

    “Không lẽ là đồ giả ??” Sử hơi thất vọng, tóm lấy cán búa muốn nhất lên. Ai ngờ, mặc hắn kéo giật mấy lần nó vẫn nằm trơ trơ không nhút nhích. Cuối cùng làm hắn mất đà, chúi nhũi muốn té xấp mặt xuống sàn.

    “Ế !?”

    “Á… há… há…” con Răng ôm bụng cười bò ra, nó còn nhái điệu bộ té của hắn, chới với rồi đập mặt xuống sàn luôn “ (Ế !?) Oa,… ha ha…hú … hú… oa hà hà hà…”

    Nhìn con chó làm trò hắn càng quê, dùng hết sức thêm chân nguyên mới nhấc được cán búa lên, còn đầu búa vẫn nằm trên sàn :

    “Khụ khụ, đủ chưa mậy. Còn nằm đó Đả cẩu cước hầu hạ mày à.

    Nói coi nó năng bao nhiêu, mà nặng vầy sao xài !?”

    Còn chó lồm cồm ngồi dậy, còn cười khục khục, cũng hơn phút đồng hồ nó mới nhịn cơn khùng xuống, nói :

    “ Khụ khụ, nó nặng mười tấn. Sếp giờ cầm không nỗi đâu. Trừ khi làm cho nó sinh ra khí linh, nó hút năng lượng rồi tự nhẹ đi dần, có đủ năng lượng nó còn tự bay tới lui được nữa là .”

    “Ờ, Vậy à, nó có tên không ? mà ngoài nặng nề ra tao thấy nó có gì đặc biệt đâu ?”

    “Nó tên Thiên Phạt. Rèn từ nguyên khối Tử Tinh Kim cực kỳ hiếm trong vũ trụ, tính chất nặng nề, cứng rắn vô địch, có đặc tính dẫn điện mạnh là thường rồi.

    Nó quý chủ yến là có khả năng điều khiển và thu sấm sét trong tự nhiên: hút giữ, tích luỹ lôi điện trong tinh không, trong trời đất lớn mạnh bản thân hoặc cũng có thể truyền cho chủ nhân tu luyện, người có nó tu luyện và tinh thông về lôi điện cực mau ; Ngươi còn có thể dùng nó khiển sấm sét trong tự nhiên mà giết địch nữa. Lợi hại không !?”

    “Ờ, cũng tạm…vậy cứ thu vào. Rảnh tao luyện hoá, nhanh thôi .” Sử thu cây búa vào, không dây dưa đề tài này thêm cho đở quê :

    “Bây giờ nghe tao dặn, lát ra ngoài hành động cho đúng. Mày khùng khùng hư chuyện là chết với tao.”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 17-02-2018 lúc 21:30.

  4. #49
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 48 : BẮT CÓC ĐÒI TIỀN CHUỘC


    Hơn 10 giờ đêm, Sử vòng vèo hết nửa ngày, lúc này ước chừng Franklin đã đi hơn nửa đường tới Forren Gon tìm hắn. Dù chúng có dùng quân chủng thiện tốc độ cũng không thể nhanh hơn, vì hành quân đường dài luôn là điểm yếu của các quân đội lạc hậu, không có tàu, xe, máy bay…; Truyền tống trận chuyển người thì… không phục vụ đại trà được. Chưa nói là ở đây, xin lỗi… không có.

    Từ Phi thuyền Thần Tộc tới Trung tâm chỉ huy của quân khu mà Franklin làm tư lệnh chỉ cách nhau 300 km. Nhưng từ thành phố Forren Gon, vị trí phi thuyền hơi lệch về hướng Đông Bắc, nên quân ma đi đón Sử không ngang qua đây.

    Phía ngoài vòng năng lượng bảo vệ phi thuyền, đám zombie đã ngưng pháo kích từ lâu, nhưng tiếng gầm gừ ồn ào của vài triệu zombie bao vây vẫn còn, âm thanh kia chưa bao giờ dứt ở vùng này.

    Trong đêm tối, một bóng đen chen lấn xô đẩy đồng bạn đi ngược dòng rời xa phi thuyền hướng về thành thị nhỏ cách đó 10 km. Vượt ra khỏi đám zombie hôi thối, hắn tăng tốc và rất mau tới vùng ven thành phố. Đến một căn nhà vắng, hắn dừng lại, yên lặng như chờ đợi một cái gì.

    Trong thành phố khá yên tĩnh và ít bóng dáng zombie lang thang hơn nhiều so với đúng lý nó phải có. Vì nơi này có đóng một doanh Lang kỵ binh cùng một doanh Ưng kỵ của Ma quân.

    “Gào…” “uỳnh” “uỳnh”… Phía phi thuyền Thần tộc đột ngột sôi trào tạp âm hỗn loạn, tiếng gầm thét cùng tiếng nổ liên tục.

    Chưa đầy một phút, mặt đất căn nhà vắng ngoại ô nơi bóng đen của chúng ta đang đứng đã rung rầm rập, kèm theo âm thanh la hét đuổi giết tới gần.

    “Cứu … cứu… help me .” Bóng đen lao ra đường, vừa kêu cứu chói tai vừa chạy vào thành phố. Trong ánh sáng loé lên của đạn năng lượng bắn đuổi theo hắn, bây giờ có thể lờ mờ nhận ra bóng đen đó là Sử trong bộ dạng ma hoá.

    Từ trong thành, ma kỵ nghe động cũng rầm rầm đuổi ra ngoại thành, rồi chạm trán với nhóm truy đuổi Sử. Chúng chỉ liếc qua Sử rồi bỏ qua, hung hăng nhào lên đấu đá với năm mươi con cơ nhân hình người. Lập tức phân nửa cơ nhân biến hình thành thú dang cánh phóng lên không tiếp chiến với ngàn Ma Ưng Kỵ. Trên trời, dưới đất loạn thành một đoàn, đất đá nhà cửa nổ tung vỡ vụn, khói bụi mờ mịt.

    Cùng lúc đó, có năm mươi cơ nhân khác đã cắt đuôi bọn chim bao vây quanh phi thuyền. Cả đội phi thật cao trên tầng mây, lặng lẽ cẩn thận hướng về cổng không gian bay đi.

    Còn Sử ung dung nhào vào thành phố tìm tới Tụ Ma Trận.

    “Đứng lại, khai báo danh tính, đơn vị. Tự tiện tiến vào 50m vùng cấm, chết .” Một con quỷ lực lưỡng mặc giáp da rách rưới cưỡi trên con sói khổng lồ, giơ đao hét lên khi Sử mò đến gần trận tế đàn có trận pháp. Xung quanh còn năm con quỷ khác giương mắt đỏ lòm nhìn hắn gầm gừ.

    Sử nghe nó nói bằng ngôn ngữ Ma giới, hắn cũng hắng giọng trả lời :

    “Nhìn cho kỹ ta là ai. Chẳng lẽ Tư lệnh Franklin không thông báo tới đơn vị các ngươi luôn luôn đón tiếp ta à .”

    Bọn quỷ hơi ngẩn người nhìn hắn, Sử chậc chậc lắc đầu :

    “Tới gần đây, nhìn kỹ. Cả ngươi, ngươi nữa lại đây. Ta là Ma Vương mới nè… nhớ chưa… Không thôi kêu chỉ huy ngươi ra đây, ta có chuyện gấp cần liên lạc Tư lệnh. Địch nhân đang đuổi tới, chậm trể là không xong.”

    “…”

    “Mẹ kiếp, mệt quá, mấy thằng này không nhận ra tao. Ra tay đi” Hắn dùng thần hồn nói với con Răng núp gần đó, đồng thời hai tay tung ra hai tử lôi cầu, hai mắt cũng phóng ra hai tia chớp tím. Ba con Quỷ trúng chiêu cứng đờ cháy khét tại chỗ, nhưng ba con ma sói, vật cưỡi của chúng vẫn chưa chết hẳn. Sử vọt lên tranh thủ bồi mỗi con vài đấm kèm hiệu quả đốt điện vào đầu. Ba con Quỷ còn lại giật mình vừa muốn nhào lên xé xác hắn thì có ba chùm ánh sáng xanh từ bóng đêm đột ngột loé lên bao trùm, cả đám cháy thành tro không tiếng động.

    “Phù…” Sử mới bước nữa bước vào cấp Chiến Tướng mà đối đầu ba kỵ binh Ma Tướng, dù là đánh lén hắn cũng khá căng thẳng, chật vật. Con răng thì một giây là xong, chênh lệch quá lớn.

    “Mày lợi hại vậy sao không xử luôn sáu thằng, còn chờ tao làm gì ?” Sử cằn nhằn.

    “Coi ngon vậy chứ tốn kém lắm ông thầy ơi .”

    “Ừ, thôi nhanh, để đám Trinh Sát bị zombie bao vây chịu không nỗi là tiêu .”

    ………….

    Franklin đứng trên đầu con rết ma đen xì, to như toà xe lửa đang lao vùn vụt. Xung quanh rầm rầm tiếng chân đạp đường của kỵ binh thân vệ đội. Phía sau nó trong bụi mù và ma khí, kỵ binh còn kéo hàng dài lô nhô đen nghịt không thấy cuối. Mà trên trời Không Kỵ cũng đông không kém nhưng chúng di chuyển tản rộng vài cây số vừa bay vừa chăm chú để ý từng mục tiêu lạ xuất hiện trước đoàn quân.

    Lúc này một tên lính xương trên thân sau con rết chạy lên nói gì đó với Franklin làm hắn hốt hoảng chạy theo nó về giữa thân rết. Trên thân Rết, nơi này có mang một tiểu trận liên lạc, hắn liền nhảy vào trung tâm trận. Lập tức hắn được kết nối với lính thông tin ở trung tâm chỉ huy, hai bên trao đổi một hồi, sau cùng ảo ảnh của hắn muốn khóc xuất hiện tại Tụ Ma Trận số 10, nơi này Sử đang bò trên nền mà phía trên là Thiên Thần Răng dùng chân đạp lên lưng hắn.

    Franklin xuất hiện, “Bành”, Răng liền giơ chân đập mạnh xuống mông Sử, làm hắn đang bò té xấp, mặt đập mạnh xuống nền trận pháp đúng tư thế chó ăn c*t.

    “Bành bành bành” thêm mấy cái đạp Thần Răng ngửa mặt lên trời cười to nói một câu làm Franklin khó hiểu:

    “Khà khà khà, cá ăn kiến thì cũng có ngày kiến ăn cá nhe con !”

    “Mày… cố ý nặng tay trả thù ta hả !?” Sử nghiến răng truyền tin cho con chó.

    “Bình tĩnh, cố gắng lên sếp, kẻo nó nghi ngờ thì hư hết !” Con chó chân thành trả lời “Bành bành .”

    “Híc, mày… mày…”

    “Diễn sâu, diễn sâu vào .”

    Sử ôm đầu mặt úp xuống đất, cả người run mạnh bần bật. Franklin hốt hoảng la lên :

    “Dừng tay… Ngươi là ai !? Muốn chết sao !? Làm gì bắt ma của chúng ta !?”

    “Được, ta đâu có dùng tay” “Bành bành” “Ta dùng chân mà, kha kha “

    “Dừng chân.”

    “Được. Tiểu Quỷ, Ta đến từ Đền Thần đằng kia. Vậy ngươi biết ta là ai rồi chứ !? Kêu chủ ngươi nói chuyện với ta .”

    “Hừ, Trước thả hắn ra, rồi cho người của ngươi ngưng chiến đi, sau đó chúng ta nói chuyện .”

    “Hà hà, bớt làm bộ làm tịch đi. Thả hắn!? Ngươi tưởng ta không nhìn ra hắn là Ma Vương Thể sao !? Các ngươi đang tìm hắn à nha . Nhưng mà trước ngưng chiến đã .” Nói xong, Răng huýt sáo một tiếng, năm mươi cơ nhân lập tức tiếp cận bao vây Ma Trận. Trên thân chúng cũng đã xuất hiện thương tích nhưng không ảnh hưởng nhiều sức chiến đấu. Franklin cũng lệnh bọn Ma Tướng xua zombie lùi lại, mới chiến đấu chưa được nửa giờ hai ngàn Ma Tướng kỵ binh còn gần một ngàn.

    Chợt lúc này trong ma trận chớp lên, xuất hiện hình chiếu của Tổng quản Bushy, Franklin cúi đầu lùi lại phía sau. Bushy âm trầm nhìn Răng một lúc, nó cố ổn định ma khí quay cuồng vì lửa giận làm móp méo hình ảnh nó, cất giọng khàn khàn nói :

    “Giả Thần giả Thánh! Mấy năm trước, chúng ta hai bên có hiệp ước không xâm phạm. Nay ngươi làm ra việc này là có ý gì !?”

    Thần Răng hất đầu mang vẻ bất cần, lại bồi một cú đạp lên cặp mông đáng thương của Sử rồi ngạo mạn nói :

    “Ý gì người nhìn không thấy sao !? Ý là (Ta đổi ý) !

    Trước đây nói không xâm phạm. Vì bọn ta cũng chẳng thèm chiếm cái nơi nghèo túng này làm gì, bọn ta chỉ muốn sửa chữa phi thuyền, tích luỹ năng lượng rồi rời đi. Mà các ngươi không để chúng ta vào mắt, bao vây giám sát ngày đêm, chúng ta đi bằng cách nào.

    Giờ thì tốt rồi. Muốn chiến thì chiến, không đi được thì bọn ông ở lại đây chiến tranh, chiếm đất với các ngươi. Còn con Ma Vương con này, ông giết nó nó để dằn mặt được không !?”

    “Bành bành bành….” Liên tiếp một tràng dài. “Híc híc”

    “Không được .” Hai con Ma Tôn hoảng hốt gào lên.

    “Bình tĩnh, đừng manh động. có gì từ từ thương lượng…” Bushy dang tay nhỏ nhẹ “Ngươi nói đi ngươi muốn điều kiện gì thì thả Ma, cứ nói chúng ta từ từ thương lượng. Chúng ta sẽ làm hết sức giúp các ngươi rời đi được chứ !?”

    Răng đắc ý rung đùi khề khà nói :

    “Khà khà, bây giờ mới nói thương lượng à? Điều kiện thì có, mà thương lượng thì không.

    Muốn ta thả nó thì thoả mãn yêu cầu của ta, bất quá đừng lo, ta cũng hứa không giết nó. Sau khi sửa xong phi thuyền và có đủ năng lượng, nhu yếu phẩm ta sẽ trả nó cho các ngươi.”

    “Không được, sao chúng ta tin ngươi sẽ giữ lời !” Franklin nóng nãy chen vào thì bị Bushy trừng mắt vội rụt đầu lui lại. Bushy ôn tồn nói với Răng :

    “Nói thử ngươi muốn gì !?”

    “Đơn giản! Dễ nói, dễ nói. Trong ba ngày phải giao :

    - Mười trứng rồng còn sống, một con rồng con thuộc tính lôi và một con thuộc tính quang.( Sử trao đổi tinh thần với nó : E hèm, cái này tao không có dặn à – Nó : Hề hề, sẵn dịp mà Sếp )

    - Ma hồn tạp binh một mười triệu con( dưới cấp 10)

    - Ma hồn Lệ quỷ một triệu (dưới cấp 20)

    Trong mỗi một tuần cung cấp chúng ta cho đến khi ta sửa xong phi thuyền:

    - Nhân loại: năm vạn tên

    - Ma tinh sơ cấp: mười triệu

    - Ma tinh trung cấp: một triệu

    - Một tỷ viên Linh thạch tạp trên cấp năm (Ê, lấy năng lượng tạp chi mậy !? – Trong phi thuyền chiết suất, tinh chế ra năng lượng sơ cấp được Sếp ơi. - Ờ )

    - Một trăm triệu viên Linh thạch sơ cấp

    - Một triệu viên Linh thạch trung cấp

    - Hắc Tinh thiết, Đồng, Bạc mỗi thứ một vạn tấn.

    - Vàng, titan, wolfram, platin, Plutanium, Uranium … mỗi thứ một ngàn tấn.

    - Kim cương, Lam Tinh thạch, Xích tinh thạch… mỗi thứ mười tấn ( Thạch gì vậy mậy !? – Cùng dạng ngọc đó . - Ờ ).

    Trước mắt chỉ có vậy, ta muốn gì sẽ thượng lượng thêm với các ngươi .”

    Hai con Ma vô cùng kích động như mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy đổng lên la hét:

    “Quá đáng .” “Quá tham .” “Chúng ta làm nô lệ cho ngươi à !?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 22-02-2018 lúc 14:31.

  5. #50
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định


    CHƯƠNG 49 : RĂN ĐE VÀ HỢP TÁC


    Thiên Thần bỗng nghiêm mặt :

    “Tưởng ta không biết sao hả !? Nếu không phải Đại Vương các ngươi hôn mê gần chết thì mấy tiểu quỷ các ngươi có tư cách ở đây thương lượng với ta à. Dù ta cũng bị tổn thương chưa khỏi nhưng một Chiến Vương như ta làm được nhiều cái hơn các ngươi tưởng. Ví dụ như…”

    Nói tới đó, nó vươn tay hướng về đám kỵ binh cách đó một trăm mét. Từ lòng bàn tay cơ giáp bắn ra một luồng sáng trắng chói mắt hình quạt, tới trước đám Quỷ luồng sáng quét ngang tới 20m, càng xa càng xoè rộng. Từ con kỵ sĩ đứng đầu mãi tới con zombie 500m sau nó, chùm sáng chớp loé lên không tới 0,1s xuyên qua tất cả rồi tắt nhanh như chưa từng xuất hiện.

    “Rào rào…” gần một kỵ binh , năm vạn zombie nửa người trên bị cắt ngang phẳng lì, bổ nhào xuống đất, lăn lộn kêu khóc rùm trời. Công trình cây cối trong vùng ảnh hưởng lúc này cũng ngã đỗ ầm ầm.

    “Lợi hại .” Hai con Ma Tôn rúm người, giết bao nhiêu đó chúng cũng làm được nhưng chỉ một chiêu nhẹ nhàng như vậy thì chúng kém xa.

    Sử cũng hết sức giật mình giao lưu với Răng : “ mày lợi hại vậy, còn bày trò chi mệt. Cứ gặp đâu giết đó là xong .”

    “Cái này ăn thua gì ! Nhưng em giờ là Thần hồn, ra chiêu lớn tổn lắm sếp ơi, vã lại năng lượng xài là cao cấp đó. Xài bao nhiêu là mất bấy nhiêu, không có đâu mà bù. Ài… nhớ năm xưa…”

    “Thôi thôi, nói sau đi. Tập trung làm việc .”

    “Dạ” “Bành bành .” “Á… mày…”

    Thần Răng tảng lơ Sử, hất hàm với Bushy:

    “Thấy rõ rồi nhé. Ta nói lại cho rõ ràng: chúng ta không có hứng thú đôi co với các ngươi ở nơi này, mới làm cho các ngươi hiểu lầm là chúng ta yếu thế. Bây giờ có hai lựa chọn :

    Một là : ta giết tên này, sau đó hai bên chúng ta chiến tranh. Bọn ta sẽ cướp đi Linh thạch và những thứ mình cần. Rồi ta có rảnh còn đi thăm Đại Vương bệnh hoạn đang hôn mê của các ngươi, tặng nó món quà lớn (bùm).

    Thứ hai : Ta sẽ chăm sóc thằng này thay các ngươi. Chúng ta vui vẽ sống với nhau, mà các ngươi chỉ cần sai đám quân đông như kiến đi lao động cho bọn ta nhiều lắm là ba tháng. Có mất mát gì đâu, đúng không !? Sau đó ta trả thằng này lại và chúng ta sẽ mãi mãi ra đi.

    Các ngươi nói không tin ta thì ta biết làm sao !? Thôi thì các ngươi cứ lựa chọn đi. Ta cho ngươi mười giây .”

    “Nhưng… nhưng…” Bushy hơi rối cứ lắp bắp “ Nhưng ngươi cần ma hồn rồi ma tinh, còn cả nhân loại làm gì !? Còn trứng rồng…”

    “Hừ, còn ba giây .” Thiên Thần lạnh lùng.

    Bushy vội vàng :

    “Ta đồng ý hợp tác. Nhưng ngài giải thích được không !? Sau này Đai Vương hỏi ta còn bàn giao được .”

    Răng gật gật đầu :

    “Ta có việc cần dùng một ít. Nhưng chủ yếu vẫn là thay các ngươi chăm sóc cho Ma Vương Con này. Tên là Ma Vương mới sinh trong cả giới ma quỷ của các ngươi cũng coi là ngàn năm có một: là tiềm năng trở thành Ma Thần thống lĩnh chứ đâu phải như (Đại Ma Vương) tự xưng của các ngươi. Các ngươi cứ ngu ngơ có biết cách chăm sóc, bồi dưỡng nó không!? Ngươi nhìn, nhìn đi, nhìn nó vầy chứ giờ nó đang suy kiệt lắm rồi. Nó mới sinh cần lượng lớn ma hồn, ma tinh cùng máu thịt nhân loại tẩm bổ, nếu không sẽ sớm chết đi thôi.”

    “Bành”. Con Răng sút cho Sử đang giả chết một phát, rồi nói thầm : “Biểu diễn đi pa, diễn sâu vào…”

    Sử nước mắt lưng tròng, người run rẩy, giật giật vì đau đớn và giân tím gan ruột. Nhưng trong mắt hai con Quỷ tôn đúng là nó đang nguy kịch:

    “Ợ ợ… tao… tao… đau… không, đói đói… quá ”

    Răng gật đầu hài lòng, hướng về hai con ma nói tiếp :

    “Các ngươi thấy không, khi đã lựa chọn hợp tác ta cân nhắc kỹ lợi ích hai bên à. Ta cũng muốn cho con tin khoẻ mạnh để giữ cho sự hợp tác hai bên vui vẻ đấy nhé .”

    Bushy gật đầu, nó giờ cũng chưa nghĩ ra được chủ ý gì hay, nên đành gật đầu. Giờ Ma nằm trong tay người ta rồi, tạm thời đồng ý về có thời gian sẽ cân nhắc lại.

    Trước khi chia tay, Răng còn chân thành dặn dò :

    “Nè, các ngươi phải giao hàng hằng ngày đấy nhé. Không phải nói hạn một tuần là một tuần mới giao đâu. Còn các món trên cũng vậy mai có hàng thì cứ giao ngay đi, không phải đợi đến ba ngày sau đâu à .”

    “Được rồi, được rồi. Chúng ta sẽ cố gắng .”

    “Hú…” Răng hú dài một tiếng, xách cổ Sử như con chó chết, cùng với năm mươi cơ nhân Ngân Báo vọt lên trời bay mất.

    Đội quân Thần tộc vừa đi, Bushy giương tay cho thằng Franklin một tát, thế nhưng chỉ làm hình hiếu của nó chớp lên. Hắn giận run người nhìn nó :

    “Thằng ăn hại, thành sự không thấy bại sự có thừa, giao cho ngươi cái chuyện gì cũng hỏng. Bây giờ trở về mà vây lấy cái phi thuyền cho ta, đồng thời huy động tất cả lực lượng zombie cấp thấp đi gom góp, khai thác tài nguyên trong địa bàn đi. Ta sẽ điều thằng Vandodo cùng lực lượng tinh nhuệ ba quân khu khác tới đó, năm quân đoàn các ngươi thống nhất theo nó chỉ huy nghe chưa.”

    “Dạ hức hức” Franklin cũng run rẩy vâng dạ nhưng hắn run vì vừa sợ vừa tủi thân, sao mà mình mang số con rệp, xui xẻo quá nè ma thần ơi.

    ……………

    “A… Sếp tha cho em. Em cũng vì việc chung mà, a a .” Giờ thì con Răng đang nằm ôm đầu nằm bẹp dưới sàn một căn phòng trong phi thuyền rên rĩ xin tha. Còn Sử thì nắm xích chó vừa xiết vừa đá thần hồn nó, vừa mắng :

    “Hừ, giờ tới cá ăn kiến lại chứ con. Mày lợi dụng đánh tao sướng quá mà, nè, nè…”

    Một lát sau, Thiên thần Răng bưng ly cà phê sữa mới pha cung kính đưa Sử :

    “Mời Sếp uống cà phê .”

    “Ừ, để đó rồi đi lo sửa tàu đi .” Sử ngồi trên sô pha, hai chân gác lên bàn, đăm chiêu hút thuốc.

    Vậy lả kế hoạch trì hoãn với ma quân bước đầu ổn rồi, tiếp theo là lợi dụng chúng được càng nhiều càng tốt mà tranh thủ nâng cao thực lực của bản thân và đồng đội. Chuyện sửa phi thuyền thì đã có con Răng với Bulma lo, hắn muốn cũng chả biết gì mà tham gia.

    Chỉ còn cái vụ cứu người làm hắn hơi khó nghĩ. Không sẵn dịp đòi hỏi người từ tay ma quỷ thì không nỡ, đây là dịp tốt để cứu người. Mà bây giờ đòi số lượng lớn vậy, hắn cũng không ngờ hai con quỷ cũng không trả giá xuống liền đáp ứng, Phi thuyền không đủ lớn để chứa được vài trăm ngàn người, còn thức ăn thức uống nữa chứ. Vậy thì chắc phải đòi thêm ít thú thịt, tạm thời cho họ sống, rồi tính tiếp. Hắn phải tìm ra cách để đưa họ qua cho bọn Bé Ba tiếp nhận.

    Lúc tối khi đội cơ nhân đột phá vòng vây zombie vào thành phố diễn kịch, Sử đã phái phân nửa Ngân Báo gồm 50 tên cầm thư của Sử đi tìm tiểu đội Nông Dân rồi. Có chúng giúp tiểu đội, mọi người sẽ đánh zombie hiệu quả mà lại an toàn hơn hẳn. Sử cũng biết, bọn Quỷ sẽ dồn lực lượng tinh nhuệ xung quanh tới (Đền Thần) này, cùng với việc hắn muốn số lớn ma hồn, như vậy chỉ cần cần cẩn thận Bọn Bé Ba cứ thu hoạch zombie cấp thấp như gặt lúa. Vã lại ngày mai hệ thống thông tin liên lạc của phi thuyền sẽ được sửa chữa cải tao xong, Sử khơi thông liên lạc với tiểu đội, có chuyện gì hai bên đều nắm bắt rõ tình hình mà phối hợp hổ trợ tác chiến.

    “Còn chưa xong đâu, tao sẽ dành cho bọn mày thêm nhiều bất ngờ .” Sử nhấm nháp cà phê, lẩm bẩm.

    ……………..

    Trời gần sáng, tất cả các quân khu ma quân trên toàn Lam Tinh được lệnh tổng động viên. Các quân đòan di chuyển rầm rộ về hai hướng, thứ nhất là về tăng cường bảo vệ Đại Vương đang dưỡng thương, thứ hai là đến lập trận bao vây Đền Thần.

    Mà cùng với ma quân chủ lực tập trung di chuyển về Đền Thần, trên toàn Lam Tinh cũng xảy ra cảnh tượng từng đoàn đen nghịt ma thú và cả zombie to nhỏ lưng thồ từng núi hàng chậm rãi di chuyển về đó. Trong đoàn hàng thồ có cả các lồng giam nhét đầy người được kéo theo. Tù binh nhân loại ngoài đa số chết lặng, thờ ơ, một số ngơ ngác nhìn cảnh tượng lạ mà rụt rè bàn tán. Họ bàn nhau có lẽ bọn họ bị kéo đi cống nạp cho cấp trên hoặc là mang đi huyết tế ma thần gì đó. Cuối cùng cũng là chết, bị uống máu, ăn thịt thôi.

    Còn có các mõ quặng linh thạch cùng kim loại cỡ lớn… bỏ hoang khắp nơi không ma nào ngó, nay xuất hiện các bầy ‘đốc công’ lùa zombie cấp thấp vào gom hàng và một số nơi chúng còn dọn dẹp chuẩn bị khai thác. Có điều tụi zombie cấp thấp khoẻ thì có khoẻ, mà chúng đầu óc đần, để chúng đào khoáng thôi cũng khá là vất vã.

    …………..

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 26-02-2018 lúc 19:09.

    ---QC---


Trang 10 của 11 Đầu tiênĐầu tiên ... 891011 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status