TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 2 của 11 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối
Kết quả 6 đến 10 của 52

Chủ đề: [Võng du] Chiến sĩ tinh hà

  1. #6
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định

    CHƯƠ NG 6 : CHUYỆN LẠ



    Cũng giống Sử, sau khi thức dậy, ăn xong hai trái ổi, Bé Ba tăng lên cấp 2, tinh khí tràn đầy, mặt hồng phơn phớt.


    Về phần Sử, thuộc tính đã thành : SM : 21, TC: 19 , NN : 21 , TT : 14. Có thể nói, hắn bây giờ về thân thể là tổng hợp của vân động viên điền kinh, thể dục thể thao các loại cấp quốc gia. Vấn đề là hắn chưa có kỹ năng chiến đấu nào.


    “Em chuẩn bị một chút, 6 giờ mình ra ngoài .” - Sử nói với Bé Ba .


    Hắn lại muốn vào cửa hàng nghiên cứu, nhưng khi xem nhà kho hắn giật mình .


    “Ổi của tao đâu ?” - hắn rống lớn.


    “Cửa hàng không biết .” - Cửa hàng lạnh lùng trả lời.


    “Đồ lừa đảo, Ổi của tao đâu? Tao vừa bỏ vào nhà kho, giờ sao không có ? “ - Sử dằn lại.


    “Cửa hàng và nhà kho cá nhân ngươi không có liên quan .” - Cửa hàng đáp lại.


    “Ngươi …ngươi…” - Hắn đỏ mặt, mếu máo – “ Ỷ làm hệ thống ăn hiếp người ta hả?… híc, híc .”


    Không có tiếng trả lời.


    “Sao vậy anh ?” - Con Bé Ba chạy lại.


    Sử không trả lời nó. Hắn xem lại nhà kho, vẫn trống không. Ổi đã mất thật rồi !


    Hắn nhìn tới lui ba lần bốn lượt, chợt “ vèo” một tiếng, một mảnh giấy xuất hiện trong nhà kho. Hắn chộp ngay ra xem : ( Mua giá cao, 100k/ trái.)


    “Oh my thượng đế, đùa gì thế !?” – Mặt Sử đơ ra, miệng lắp bắp – “Cái quái gì vậy trời !?“


    Hắn hét vào màn hình :


    “Ai? ra đây cho ta !“


    Im lặng.


    Giận tái mặt rồi, tay run run chỉ vào màn hình, Sử gầm gừ :


    “ Cái đồ ăn cắp, không dám ra phải không? Vậy mà đòi mua Ổi. Đừng có mơ !”


    Chợt “chíu” một phát, cái màn hình lóe sáng, bắn ra hình chiếu 3D một đứa con gái. Một đứa con gái xinh đẹp chừng 16 – 17 tuổi, thân hình thon dài, buộc tóc đuôi gà. Nó trợn mắt băm môi, hai tay chống nạnh, rồi chỉ vào mặt Sử :


    “Thằng quỷ nhỏ, ngươi nói ai là đồ ăn cắp hả ?”


    Sử ngã ngửa trên sàn, lùi nhanh về mép giường, lắp lắp :


    “ Cô… , cô là ai !?“


    Chắc thấy Sử mồ hôi đầy đầu, thân thể run run, con nhỏ cũng dịu giận. Nó chống nạnh, ngửa mặt lên trời cười ha ha :


    “Cái đồ nhà quê, đồ con nít chưa va chạm xã hội !”


    “Tui lớn hơn cô à, đừng gọi vậy à .” – Sử bất mãn .


    “ Hừ, còn trả treo hả !? Đúng là nhà quê mà .”


    “ Nói cho ngươi biết, chị đây mặc dù đang thời niên thiếu, rất trẻ, rất xinh đẹp, hàng tỷ người mê. Nhưng mà chị đã sống lâu hơn cưng rất nhiều, rất nhiều, biết chưa !?” – Con nhỏ đắc ý cười khặc, khặc. Chợt hai mắt nó mị mị, ngồi xổm xuống, dịu dàng, ỏn ẻn hỏi Sử :


    “Nè, còn cái trái gì đó không !?”


    “Đồ nhà quê, trái Ổi. Ô , i , Ôi , hỏi Ổi , vậy mà cũng không biết !“ – Con bé Ba nãy giờ ngứa mắt, chõ mồm vào nói mát .


    “ Ừ, trái Ổi. Còn không ?” – Con nhỏ kia cũng không giận, cười hì hì, hỏi .


    “Không còn .“ – Sử dứt khoát nói .


    Con nhỏ ‘Tóc đuôi gà’, cười cười, đứng dậy đi vòng vòng căn phòng ngó quanh quất. Một lát rồi nó nhìn ra ngoài cũng thấy được cây Ổi ở xa xa.


    “ Ha, ha… ha .“ – Nó cưới lớn.


    Mà Sử với Bé Ba mặt buồn hiu, bất đắc dĩ. Cười một hồi, Tóc Đuôi Gà lại ngồi xổm gần Sử, nhỏ nhẹ nói :


    “ Giờ mình làm quen nhe. Tên chị, nói ra giờ ( lúa) như mấy em cũng không biết đâu ?”


    “ Ý lộn, Lính mới như mấy em không biết làm gì. Mà chị là ai, chị làm gì, sau này cấp bậc đủ mấy em sẽ biết. Giờ cứ gọi chị là Thần tiên tỷ tỷ hay Nữ thần Sắc đẹp cũng được .”


    “Ọe, ọe…” – Bé Ba làm bộ nôn mửa – “Đúng rồi, người già mà. Tụi mình kêu cho người ta vui nhe anh Sử .”


    “ Khoan, nè, nè. Thái độ gì !? Thái độ gì đó hả !? “ - Tóc Đuôi Gà nhảy cẩng lên – “Đồ không biết hàng !”


    “Thôi, thôi. Giờ kêu Ấy biệt danh là Mỹ Nữ được chưa? Ấy còn trẻ như vậy mà .” – Sử nói.


    “ Hừ, còn tạm được .” – Tóc đuôi Gà nói – “ Hai ngươi tên gì ?”


    “ Luận Sử .”


    “ Phương Thảo .“


    “ Phương Thảo …., cũng thường thôi .“ – Mỹ Nữ nói mát – “ Được rồi chúng ta làm bạn. “


    “Hai người phải biết, các ngươi rất may mắn. Cái Ba lô này của ngươi, trước đó là của ta, hồi ta còn chinh chiến. Ta cố tình để lại cho kẻ nào may mắn, hữu duyên, mà kẻ đó là người rồi .”


    “ Ồ, thì ra là vậy, ta mới nói nó second-hand mà .“ – Sử bật thốt .


    “Ngươi biết cái gì, đồ của chị là đồ xịn nha. Nó là một cái căn cứ, hiểu hông? Không phải Ba lô thường. Chỉ cần đủ năng lượng, ở cái trại huấn luyện này là vô địch nhá. Thêm option vào thì muốn gì có đó, tàn sát tứ phương. Nè, ngươi thấy ta xuất hiện ở đây mà hệ thống nó không hó hé gì không ? Tưởng chuyện chơi hả cưng .“ – Mỹ Nữ dừng lại, giương tự đắc .


    “Ớ, đúng rồi, sao vậy ?” – Sử cũng thấy thắc mắc .


    “Cái ba lô này có kết nối với căn cứ của chị. Mà chị thì… ờ, tóm lại, ngươi chỉ cần biết ở trại huấn luyện này chị muốn làm gì thì làm. Không ai dám nói. Chẳng qua chị ở xa lắm, không tới được .”


    “ Vậy sao cô lấy được Ổi của tui ?“ – Sử hỏi.


    “ Kho của ngươi kết nối với kho của chị. Đó là khoa học bậc cao, ngươi không hiểu đâu .“ – Mỹ Nữ hơi không kiên nhẫn rồi – “ Ta rất thích Ổi của ngươi, chỉ có ở vùng hoang dã sơ khai mới có những thứ này. Mà trái này cũng rất đặc biệt .“


    “ Bây giờ ta cho ngươi cơ hội. Tìm kiếm đặc sản ngon lành trao đổi với chị, nhất là Ổi này. Ta cho ngươi tiền, hoặc đổi đồ tốt so với mấy thứ rác rưởi trong Cửa Hàng Tân binh thì hơn trăm ngàn lần .


    Sao? ý em sao ?” – Mỹ Nữ cười cười khoe hàm răng trắng bóc, còn dính miếng vỏ ổi.


    “Rất hân hạnh được phục vụ Mỹ Nữ .“ – Sử hơi suy nghĩ, rồi cười lấy lòng - “ Nhưng có vấn đề hiện tại là ta không thể bảo vệ cái cây Ổi ngoài kia. Ý Mỹ Nữ sao ?”


    “Chuyện nhỏ thôi, ta cho ngươi ít thứ để lấy nó .” – Mỹ Nữ nghiêm túc – “ Mà Nói trước, chỉ có lần này coi như chị tặng lần đầu gặp mặt. Mấy thứ này đối với ngươi là bảo bối rồi. Sau này chuyện gì ra chuyện đó nhe, trao đổi sòng phẳng. Có làm mới có ăn, chị cho em nhiều là hại em đó, biết không ?”


    “Dạ , dạ, cô thật tốt bụng. Hèn chi cô đẹp như vậy! Nhỏ đến lớn sao mình chưa thấy ai đẹp vậy ta, người đâu mà đẹp quá trời !“ – Sử trầm trồ nịnh nọt .


    “ Ha , ha … đâu có, đâu có .“ – Mỹ Nữ cười toe toét, mắt díp lại, hết thấy đường về .


    Một lát sau,


    “Được rồi, bây giờ chị thăng. Đồ đạc chị sẽ bỏ vào kho của em, vào kho mà lấy. Mà kho nhỏ quá, khuyến mãi cho em thành 1000 m3 đi, bye .” – Mỹ Nữ biến mất .


    Bên ngoài trời cũng đã sáng tỏ. Mặt trời ló dạng, ánh nắng sớm xuyên qua kẽ lá rậm rạp, qua làn sương mỏng ánh lên màu vàng cam huyền ảo, vẫn xuống tới mặt cỏ xanh rì trên đất. Nói công bằng , thì cái thế giới mới này đẹp hơn, tràn đầy sức sống hơn thế giới cũ nhiều. Nhưng vài vết máu trên thân cây, trong bụi cỏ bị giẫm nát như nhắc nhở rằng : nơi đây cũng không phải thiên đường để ngắm cảnh và hưởng thụ .


    Và hai người tuổi trẻ đang đứng trong lều, thân thể họ thật cân đối tỏa ra sức sống, trên mặt vệt cười đỏ hồng hưng phấn .





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 11-01-2018 lúc 18:45.
    ---QC---


  2. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ngkhanhlinh,
  3. #7
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 7 : VƯỜN SINH VẬT


    Ngồi trước tủ, Sử nhắm mắt, tâm thần chìm vào không gian nhà kho. Một không gian lập phương, mỗi bề 10m, bên trong hiện đã có mấy món đồ :

    - Một lô 10 thùng phuy, được ghi chú : linh thổ cao cấp vi sinh dành cho cây ăn quả .

    - Một mâm tròn to như cái dĩa, hoa văn chằng chịt, ghi chú : tụ linh trận nhỏ cấp bậc trung cấp.

    - Một cái hộp vuông, bốn mặt xung quanh đen, một mặt trước sáng bạc như đèn led, dưới đít còn gắn viên năng lượng ẩn vào, nhìn là biết đồ cao cấp, xem kỹ thì ra cục năng lượng cấp 10 . (má ơi, xài hết pin lấy gì thay đây trời ). ghi chú : bộ quét hình, dịch chuyển vật thể, cần kết nối modul chứa, khoảng cách dịch chuyển không quá 10km.

    - Một cái đồng hồ mặt vuông màu đen, ghi chú : máy tính trí tuệ nhân tạo, đồng bộ điều khiển thiết bị .

    - Một cái hộp to ngang 1m, cao 2m5, sâu 0,5m, bên trên có cái cửa như cửa phòng, trên cửa gắn tấm bảng, viết : ( Vườn Sinh Vật : 1000 modul) ; ghi chú : 100 m2 / 1 modul . Có thể tự động tạo môi trường, khí hậu thích hợp cho từng loại động thực vật trong từng modul. Mà cái tủ này cũng có gắn 2 viên năng lượng cấp 12 !

    “Oh my god, cái hộp này là vườn 100.000 m2, một tủ không gian chứa vật sống .” - Sử hét lên .

    “Sao rồi anh !?” – Bé Ba cũng gấp gáp.

    “Trúng … trúng số độc đắc .“

    “Á, mấy… tờ .“

    “Một lô , híc… híc .“ – Hắn lăn ra ngất xỉu .

    -------------------------------

    “Dậy anh ơi, dậy… dậy .“

    Sử mở mắt mơ màng, định thần mới nhận ra Bé Ba vẻ mặt lo lắng vừa hô vừa lắc hắn .

    “Ờ ờ, được rồi, anh tỉnh rồi .“ – Sừ nói với nó .

    Ngồi dậy, hắn lôi đống đồ trong kho ra nghiên cứu lắp đặt.

    Đồng hồ đeo lên tay :

    “Đo lường nhận chủ, Đinh, xác nhận chủ nhân. Rất hân hạnh được phục vụ ngài .”

    “Ngươi có thể kết nối các thiết bị ở đây chứ ?“ – Sử hỏi dò .

    “Có thể kết nối với tất cả thiết bị trong khoảng cách 10km. Khi thiết bị thuộc sở hữu của ngài hoặc thiết bị cấp quyền cho phép .“ – Máy tính trả lời .

    “Vậy kết nối tất cả thiết bị ở đây đi, cái nào không cho phép báo ta, ha ha .”

    “Tuân lệnh .”

    Tít…tít…một hồi tít ,tít...

    “Hoàn thành .”

    “Bộ dịch chuyển chủ nhân có thể mang theo người hoặc ghép nối vào lều chiến. Có thể điều khiển nó di chuyển khắp lều, quét hình mọi vật thể xung quanh, không có góc chết .” – Máy tính nói .

    “Ok, hòa vào thành lều đi .” – Sử ra lệnh.

    Ôm cái Vườn Sinh Vật, dựng đứng, cố định giữa phòng, Sử kích hoạt nó, rồi mở cửa tiến vào.

    Một không gian cực rộng đằng sau cánh cửa làm trái tim hắn đập rộn ràng. Chiều cao khu vườn phải mấy trăm mét chứ chắng chơi. Toàn bộ bề mặt chia thành từng lô vuông vứt 10x10m. Ánh sáng rực rở cả không gian, không khí tươi mát đầy mùi đất. Mặt đất màu nâu vàng, xốm xốp, ẩm ướt.

    “Bây giờ ta lại thành anh nông dân, sau này làm vườn, chăn nuôi, rồi cưới một cô vợ, sau đó lại cưới một cô vợ, tiếp theo lại… hé hé .” - Sử liếc Bé Ba, cười cười, làm con nhỏ không hiểu gì .

    Sử ra lệnh cho ô nuôi trồng số 1 và ba ô xung quanh xác nhập tạo thành một ô dài rộng 20m, rồi ở giữa tạo một cái lỗ đường kính 6m sâu 3m. Lúc này, hắn mới ôm mớ phân cao cấp tống vào đó .

    Tiếp theo là ra quét hình cây ổi quý, rồi dịch chuyển nó vào gấp. Mọi việc rất thuận lợi, cũng không có gì đáng nói. Sử ngắm nghía rất lâu cây Ổi, báu vật của hắn giờ đã an vị trong Vườn sinh vật. Nó còn có 96 trái to nhỏ trên cành, chắc cũng không lâu nữa sẽ có trái chín .

    Chợt nhớ, còn một vật cuối cùng Mỹ Nữ cho hắn, hắn ra ngoài phòng cầm lên cái dĩa tròn.

    “Cái này làm sao sử dụng ?” – Sử hỏi trí năng đồng hồ.

    “Trận pháp tụ linh khởi động sẽ thu hút linh khí môi trường xung quanh, cung cấp cho thiết bị cố định dung hợp với nó .” – Trí năng đáp – “ Hiện tại có thể gắn kết nó vào Ba lô, nồng độ linh khí trong không gian ba lô sẽ tăng 1-10 lần, tùy theo yêu cầu .”

    “Vậy ta kết nối vào vườn sinh vật được không ?” – Sử hỏi.

    “Được, nhưng bản thân vườn sinh vật đã có tụ linh trận. Nó còn có cơ chế điều chỉnh linh khí cho từng Ô nuôi trồng riêng. Hiện tai nó kết nối với ba lô làm cho việc tụ tập linh khí của nó bị hạn chế, nên ta cần tăng linh khí cho ba lô hơn .” – Trí năng trả lời.

    “ Ồ, vậy thì kết nối Ba lô đi .” – Nói rồi Sử vứt cái dĩa xuống sàn.

    Cái dĩa lập tức chìm vào sàn nhà. Cả Căn Lều run run. Sàn, tường nhộn nhạo gợn sóng, thay đổi. Một lát sau, các đường vân chằng chịt hình thành xong rồi ẩn chìm vào. Tường, vách, sàn phòng lại trơn bóng như không có gì xảy ra.

    “ Hoàn thành .” – Trí năng báo – “ Chủ nhân có thể khởi động hấp thu linh khí .”

    “ Ừ, khởi động đi, thử điều chỉnh gấp 5 lần .” – Sử ra lệnh.

    Bên ngoài lều, không gian xao động nổi lên gió nhẹ, rồi mạnh dần tạo thành vòng xoáy linh khí hướng tâm tập trung về lều dã chiến. Bán kính 2 km xung quanh lều đều bị ảnh hưởng sức hút tạo ra gió hướng tâm. Bọn thú trong vòng ảnh hưởng giật mình ngó nghiêng dáo dác. Một số bắt đầu di chuyển chầm chầm về phía lều .

    Sử không hay biết đàn quái thú đã bị kinh động. Hắn đang nhắm mắt khoan khoái hít thở, hít thở … tận hưởng linh khí dồi dào. Lính khí ngấm vào da, vào phổi, làm cho cả người mê ly.

    Sử trở vào vườn sinh vật, linh khí trong này đang tăng lên, rồi ổn định gấp 2 lần bên trong ba lô, tức gấp 10 bên ngoài phòng. Mà Ô trồng Ổi thì được bao bọc bằng một màn năng lượng trong suốt, trong đó linh khí tạo thành sương mù nhộn nhạo, rồi từ từ trong suốt. Chỉ xung quanh cây ổi là linh khí còn ẩn hiện lượn lờ quấn quanh, mờ mờ, ảo ảo. Cây Ổi nó cũng như đang hít thở, hít thở, da dẻ như càng mượt mà, óng ánh. Đúng là cây tiên nha.

    Bướt vào trong khuôn viên cây Ổi, Sử giật mình, linh nồng đậm thành sền sệt có thể cảm nhận được, khi hít vào một hơi, người như căng nứt không chịu nổi. Hắn vội vàng lùi ra ngoài. Sử hỏi trí năng:

    “Trong đó nồng độ linh khí thế nào !?”

    “Gấp 100 lần môi trường bên ngoài .” – Trí năng trả lời.

    “ Trời ơi, sao cao vậy ? Sao cây Ổi nó chịu nỗi !?”

    “Nó có khả năng hấp thu càng cao hơn. Nhưng vì hạn chế của Vườn Sinh vật chỉ tăng linh khí tối đa được 20 lần, đã hạn chế nó phát triển, kiến nghị nên ts8ng Tụ Linh Trận ở mức cao nhất và bón cho nó Linh thổ càng cao cấp hơn .” – Trí năng đề nghị.

    Sử ra ngoài phòng, tăng linh khí trong phòng lên 10 lần.Vậy là Ô trồng cây Ổi nó có linh khí cung cấp gấp 200 lần! Giờ hắn mới thấy sự quý giá của Cây Ổi già muốn thành tinh của mình. Vậy về sau, trái sẽ càng ngon càng bổ à.

    “Phải giấu tên tham ăn kia. Mà không được, thế nào nó cũng đòi. Mình không giấu được. Nhưng tạm thời không báo sớm, để xem tình hình đã .”

    Đi tới ôm vai Bé Ba, Sử trầm ngâm suy nghĩ :

    “Ài, nếu có một bản công pháp gì đó ta sẽ tu luyện thành cao thủ rất mau nhe .”

    Tiền của hắn bây giờ còn không tới 100 đồng. Mà công pháp bét nhất cũng mấy chục ngàn một tầng đầu tiên. Bé Ba thì tới giờ vẫn trắng tay kìa.

    “Hừ, giờ mình thử mặt dày nịnh hót, xin xỏ tên tham ăn xem, biết đâu nó bố thí cho cuốn công pháp hay vũ khí xịn thì ăn suốt đời.”

    “Trí năng, kết nối với Mỹ Nữ cho ta .“ – Sử gọi .

    “Kết nối , Reng … reng …” - Tiếng chuông vang lúc lâu .

    Mỹ nữ kết nối, hiện ra, đầu trùm khăn tắm, mặt đắp dưa leo. Mà thân thì mặc cái đầm ngủ màu trắng đốm tròn đỏ, miệng thì đang nhai nhai cái gì nhóp nhép :

    “Sao? có đồ tốt không, nói đi .“

    “Mỹ Nữ , thật ra thì mình chỉ muốn tâm sự một chút .“ – Sử chầm chậm nói.

    “Nè, Chị là người bận rộn nhe, không có gì chị cắt à .“ – Mỹ Nữ định cắt điện thoại thiệt, Sử vội vàng gọi :

    “Khoan, khoan. Là vầy, ở xứ của tui đặc sản rất nhiều, nhưng giờ tui quá yếu không dám ra ngoài đi sưu tầm cho Mỹ Nữ, nên muốn nhờ…”

    “Hiểu rồi, muốn ngồi mát ăn bát vàng phải không, sao không nói sớm !?”

    “Đúng, đúng .“

    “Đúng cái đầu ngươi .” – Mỹ Nữ tức giận – “Ta mà giúp ngươi tiếp thì ngươi thành con heo ăn chờ chết thôi. Ngươi lấy được cái ba lô của ta, ta với ngươi có duyên nên mới nói nhiều khuyên ngươi. Ngươi không biết chiến tranh thật sự tàn khốc như thế nào đâu. Đây mới là huấn luyện thôi. Ngươi gặp ta đã là may mắn lắm rồi, tự vắt chân lên trán mà suy nghĩ nhé. Hừ !”

    “Dà dà, tui biết lỗi rồi. Nhưng không biết có thể ứng trước chút ít tiền hàng không !? Mỹ Nữ biết làm ăn cũng có lúc khó khăn. Mỹ Nữ xinh đẹp như vậy có thể cho tui ứng chút chút…” - Sử làm mặt tội nghiệp kèo nài.

    “ Hừ, bó tay với ngươi. Đây, băng đạn AK vô hạn, 80k ứng cho ngươi .” – Mỹ Nữ làm động tác, trong kho bay vèo ra một băng đạn AK màu vàng .

    “Mắc dữ zậy !?” – Sử buột miệng .

    “Trong cửa hàng 100k, mà ngươi phải lên tới trung sĩ mới có quyền mua. Ngươi không muốn !?” – Mỹ Nữ chống nạnh, lớn tiếng nói .

    “ Muốn, muốn, cám ơn Tiên Nữ nhiều. Tui hứa sẽ kiếm hàng sớm cho cô .“ – Sử vội chộp băng đạn ôm vào lòng .

    “Nhớ đó .“ – Mỹ Nữ phẩy tay định offline .

    “Khoan, làm ơn. Tui còn chút thắc mắc, nhờ cô giải thích dùm tui.” – Sử vội ngăn nàng ta lại.

    “Có chuyện gì nói nhanh, chị còn đi ngủ. À không, chị còn bề bộn công việc .”



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 12-01-2018 lúc 13:48.

  4. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ngkhanhlinh,
  5. #8
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định

    CHƯƠNG 8 : TIỀN


    Sử vội vàng đặt câu hỏi :

    “Dạ, về chuyện điểm exp, với thăng cấp đó. Quái vật nó thăng lên cấp cao hết, giờ sao tui giết không còn kinh nghiệm nữa !?

    Vậy thì tui phải ăn thịt, ăn trái cây, cắn thuốc,… không phải…, là cắn tiên đan thăng cấp à ? Còn cái công pháp là như thế nào vậy, thưa Mỹ Nữ !?” – Sử hỏi .

    “Được rồi, chị đây sẽ giảng cho cả hai em một khóa vỡ lòng nhé .” – Mỹ Nữ ngồi xuống, hình chiếu mà cũng ngồi ghế mới ghê chứ .

    “Là vầy, Cái bảng thuộc tính chẳng qua là số liệu hóa con người của em thôi. Thực ra em chẳng cần quan tâm đến nó, chẳng cần quan tâm đến điểm kinh nghiệm cũng được.

    Khi đánh quái cấp 0, có dòng khí chạy vào người em, rồi em tăng exp, đó chẳng qua là hệ thống cho em thấy cái tốt của linh khí và giúp em hấp thu lúc đầu thôi. Sau này thì tự mà lo. Hiểu hông ?”

    “Con người thì cần hít thở, cần ăn để sống, cần vận động, luyện tập để khỏe mạnh, tiến hóa, sống lâu hơn và cần học tập, chiến đấu để có kỹ năng, kỹ xảo. Mà hiện tại chúng ta được học công pháp và kỹ năng qua Hệ Thống Liên Minh rất dễ dàng, giúp các quá trình đó tiến triển nhanh hơn .”

    “Trước tiên là về linh khí. Linh khí là một dạng vật chất rất đặc biệt, nó mang tới sự tiến hóa, nó cũng mang năng lượng cực cao.Ngày xưa mê muội, có một số nơi họ luyện công có khi chỉ ngồi hít linh khí sống, rồi bảo đủ rồi, vậy là mạnh rồi nữa kìa. Người ta hấp thu linh khí trong không khí qua hít thở, khi mạnh lên còn hấp thu qua da và chủ yếu vẫn là qua ăn thức ăn, ăn đồ bổ. Nên nhớ hệ tiêu hóa là rất quan trọng, ví dụ : miệng sinh ra chủ yếu để ăn, chứ để nói phét là phụ. Ăn rất quan trọng !

    Có người lười đi tìm thức ăn, ngồi hít không khí tu luyện qua ngày, tu luyện vậy chậm lắm, có khi sống 1000 năm mà ngồi tu luyện, ngủ gật hết 950 năm. vậy theo em lời hay lỗ ?”

    “ Dạ, lỗ .” – Hai đứa nhanh nhảu trả lời .

    Mỹ Nữ hài lòng, nói tiếp :

    “Ừ, Công pháp là phương pháp thúc đẩy sự hấp thu linh khí cải tạo cơ thể, cải tạo từng tế bào da thịt xương tủy … tất cả. Công pháp cũng giúp chúng ta từ linh khí tạo ra chân nguyên, dòng chân nguyên chạy trong cơ thể theo con đường riêng do công pháp vạch ra. Con đường đó là kinh mạch. Công pháp còn giúp tạo nội không gian hoặc các nội hạch trong cơ thể để chúng ta tích lũy Chân Nguyên. Chân Nguyên có thể coi là năng lượng của ngươi .

    Công pháp tốt tạo ra hệ kinh mạch tốt. Kinh mạch to, dài, khỏe, râu ria rẻ nhành đến các nơi cơ thể chi tiết hơn, cấu tạo hợp lý để vận hành Chân Nguyên nhanh hơn. Công pháp tốt tạo cơ quan chuyên chứa Chân Nguyên khỏe khoắn, dung lượng cao, làm ngươi tích lũy Chân Nguyên nhiều hơn . Cuối cùng, công pháp tốt tạo ra Chân Nguyên chất lượng hơn.

    Công pháp kém thì ngược lại .

    Thời nay công pháp đã được nghiên cứu kỹ càng và hoàn thiện rất nhiều. Liên minh con người, không còn sự giấu diếm. Ngày xưa, một bản bí kíp thần cấp hàng đầu thiên hạ gì đó ở những xứ lạc hậu xưng tụng, giờ đây ngươi đều mua được trong Hệ Thống Cửa Hàng của Liên Minh hay qua các cửa hàng, lò võ thậm chí ở chợ trời trên Thế Giới Mạng, mà cũng chắng mắc mỏ gì. Vì nó có thể được tạo ra vô hạn mà, có gì mà quý.

    Ta nói là ‘tạo ra’ vì Công Pháp hay Kỹ Năng mua được là từng học phần sử dụng một lần, do các võ sư bỏ tinh thần ra biên soạn, làm thành cả một chương trình huấn luyện, chứ không chỉ có lý thuyết.

    Ngày xưa người giấu chẳng qua ích kỷ, muốn làm đế, làm vương thôi, nhưng mà có được đâu. Một trung đội Liên Minh quét qua là chết sạch. Ngày nay thì tràn lan chỉ cần có tiền là mua được.

    Khi ngươi mua công pháp ngươi sẽ được đo lường cơ thể để chọn được loại công pháp nào thích hợp nhất. Sau đó, cửa hàng sẽ truyền lý thuyết vào đầu ngươi và cho ngươi luyện tập trong thế giới ý thức hàng trăm ngàn lần, đến khi nào thành bản năng tự vận hành thì thôi. Vậy thì khi ngươi tỉnh ra, công pháp sẽ tư vận hành chầm chậm mở kinh mạch.

    Vì hệ thống cửa hàng đo cho ngươi rồi, nếu tu luyện bị bế tắc, có thuốc chuyên dùng thông qua. Nếu muốn quá trình nhanh thì mua công pháp kèm theo thuốc đặc chế, cắn thuốc thông qua .

    Mỗi người có con đường riêng , phát triển khác. Sau này các ngươi sẽ biết .”

    “Thần tiên tỷ tỷ, xin thì thương cho trót. Còn nhiều con đường gì xin cô nói hết. Thú thật với cô, tui …, tui không có xem phim chưởng !!” – Sử nài thêm .

    “E hèm, … xê ra, mất nết .” – Mỹ nữ nhăn mày -

    “Đường đi thì rất nhiều, khi ngươi chọn công pháp sẽ biết.

    Có người mở đan điền, tạo kim đan , tạo nguyên anh, nguyên thần …

    Có người họ rèn luyện thân thể, tiến hóa gen, thay đổi tế bào, một đấm có thể đánh tan một tinh cầu .

    Có người trong thân tạo thành nội hạch. Có thể ảnh hưởng vật chất xung quanh, điều khển ánh sáng, nước, lửa, kim loại, sấm sét,… ”.

    “Quay lại chủ đề chính, mua công pháp cũng chia nhiều đợt nhiều tầng. Do có nhiều loại công pháp, nên mỗi loại chia đợt, chia tầng khác nhau. Càng tầng cao về sau càng tốn tiền, vì thực ra thời gian võ sư chế tạo phải lâu hơn và mất nhiều tinh thần hơn.

    Tóm lại, dù ngươi tiến hóa theo phương hướng nào, thì đều có công pháp. Công pháp không chỉ giúp hấp thu nhanh linh khí, đẩy nhanh quá trình tiến hóa, mà nó còn giúp đột phá lên các tầng thứ cao hơn.

    Không có: không mua được công pháp tốt, mà chỉ có: cơ thể ngươi không phù hợp công pháp tốt mà thôi, hiểu chưa ?”

    Nàng dừng lại hỏi.

    “ Dạ, hiểu rồi .“ – Sử nói – “vậy exp thì sao Mỹ Nữ ?”

    Mỹ Nữ trợn mắt :

    “ Ăn gì mà khôn thế !? Ngươi đã mạnh lên thì lúc đó nhìn bảng thuộc tính xem, level nó tự tăng vèo vèo. Quan tâm nó làm gì !?” .

    Bé Ba giơ tay xin đặt câu hỏi. Mỹ Nữ cười :

    “ Em Phương Thảo có gì thắc mắc ?”

    “Dạ, vậy còn kỹ năng thì sao chị .”

    “À, kỹ năng thì muôn hình vạn trạng, nhưng chủ yếu là chiến đấu và phụ trợ.

    Cửa hàng cũng sẽ dạy ngươi bằng cách quán thâu và rèn luyện trong thế giới ý thức. Nói thêm, về thế giới ý thức, sau này có đủ điều kiện các ngươi sẽ được hòa Mạng Liên Minh và giao lưu sinh hoạt với nhân loại trong vũ trụ .

    Ngươi mua kỹ năng loại gì thì nó sẽ dạy ngươi cái đó .

    Ví dụ : Chiến đấu có: chiến đấu tay không cơ bản, gậy, đao, kiếm, kích … hay Hỏa Cầu Thuật, Băng Chùy Thuật, Hàng Long Thập Bát Chưởng, Như Lai Thần Chưởng… Còn phụ trợ như : Thiên Lý Nhãn, Mị Thuật, Giải Độc Thuật, Hồi Sinh Thuật… Nhưng phải có Chân Nguyên trong cơ thể mới học được các kỹ năng sử dụng năng lượng .

    Rồi còn kiến thức thiên hà, thực vật, động vật, vật lý hóa học, máy móc… cũng mua được hết. Chẳng qua nhét có nổi hết vào đầu đâu .“

    Nàng dừng lại, rồi kết luận :

    “Tóm lại, chỉ có một từ quan trọng nhất mà người mới như các ngươi cần nhớ. Đó là (Tiền) .”

    Mỹ Nữ ngáp một cái rồi lười biếng nói :

    “ Thôi hôm nay kết thúc tại đây, khi nào có đồ tốt thì hả gọi chị, chị bận rộn lắm, biết chưa !?”

    “ Dạ, biết rồi, cô cứ yên tâm giao cho tui.” – Sử vỗ ngực hứa hẹn .

    Mỹ Nữ đi rồi, để lại hai người trẻ tuổi buồn bực vì tiền .

    Sử ngửa đầu lên trời, hai tay nắm chặt, hét lớn :

    “Tiền… Tiền, lại là Tiền .”

    ……………………..





    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 07-02-2018 lúc 13:03.

  6. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ngkhanhlinh,
  7. #9
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 9 : TÀN SÁT BẦY ÁC ĐIỂU


    Bên ngoài mặt trời lên đã lên cao .

    Sử và Bé Ba, hai đứa ngồi tại bàn chống cằm suy tư, tiêu hóa bài học. Vậy là, trước mắt công pháp không thể có. Sử hiện tại cấp 2, cho dù không có công pháp, hắn có thể cảm nhận nhờ linh khí nồng đậm trong phòng và tác dụng của hai trái ổi đang tiêu hóa, hiện tại cơ thể hắn cũng đang chầm chậm thay đổi mạnh mẽ hơn. Mỗi tế bào da thịt, xương tủy, tim gan… còn đang biến hóa và tăng trưởng thêm mạnh mẽ, chúng sinh sôi, sắp xếp càng chặt chẽ hơn. Cột exp : cũng đang tăng, đến khi cơ thể ngừng mạnh lên, đó là lúc cần đột phá một bước, để tiến hóa . “Lúc đó mình phải có công pháp. Công pháp không chỉ giúp hấp thu nhanh linh khí, đẩy nhanh quá trình tiến hóa, mà nó còn giúp đột phá lên các tầng thứ cao hơn .” –Sử nghĩ .

    Lốc xoáy linh khí tụ tập cũng đã ngưng, chỉ còn lại gió nhè nhẹ, linh khí tạo thành sương mù nhàn nhạt quanh lều, càng xa lều càng nhạt .Tiếng lạo xạo, rào rào, chíu chít phía ngoài căn lều cắt đứt dòng suy nghĩ, kéo hai người về thực tại. Đây là tiếng của bọn côn trùng di chuyển trong cỏ, còn lại là của bầy gà, vịt, chim chóc.

    Bầy chim sẻ và gia cầm vừa mổ nuốt côn trùng vừa chăm chăm ngó vào nhà. Cửa nhà ngang 3 m, ba con gà với một con vịt đã vào. Chúng dùng chân cào cấu, dùng mỏ mổ liên tiếp vào thành lều tạo ra âm thanh bùm bùm, rét rét. Tia lửa bắn tung tóe. Cái con gà trống thân to như thùng phuy, móng, mỏ nó sắc nhọn phản chiếu ánh sáng cứ như kim loại. Trên nóc nhà, ngói bắt đầu rơi xuống ào ào, mấy con chim sẻ to như gà mái đang nhộn nhịp lật ngói .

    “ Mấy con này là gà vịt nhà em .” – Con Bé Ba la lớn .

    “ Nhà em nuôi bao nhiêu con, sao nhiều zậy ? “ – Sử thấy phía trước nhà thôi đã có khoảng 20 chục con gà vịt rồi. Bên hông, sau nhà còn nhốn nháo, inh ỏi .

    “ Dạ có một bầy gà 12 con hà, với 8 con vịt xiêm, còn… còn….” – Thấy con nhỏ ấp úng, Sử hối :

    “ Còn gì nói mau đi !”

    “Còn con chó mực nữa !” – Nó méo mặt lí nhí .

    “ Má ơi !”

    “ Mà…mà… nhà em nghèo nuôi ít. Bên nhà ông Tư Xạo mới nhiều kìa .” – Nó nói .

    “ Nhiều là bao nhiêu ?” –Sử mồ hôi đầy đầu rồi.

    “ Ổng nuôi chừng 200 – 300 con vịt, với còn có 2 con chó dữ .”

    “Hả !?”

    Giờ Sử mới nhớ, nhà Ông Tư Xạo cách nhà hắn chừng trăm mét. Nhà ổng làm ruộng, nuôi vịt.

    Con cái Ổng ra riêng hết rồi. Còn thằng Út ở với ổng. Nó cỡ tuổi Sử, chưa vợ, đi chăn vịt, rình gái khắp làng trên xóm dưới. Chiến tích nó cũng nổi khắp trong vùng, biệt danh Út Lé .

    “Cái thằng ôn dịch, nó trốn đi đâu, để đám vịt phá làng phá xóm nè .”

    Giờ chưa thấy bóng dáng mấy con chó, nhưng chắc chúng cũng không xa đây đâu .

    “ Bây giờ mạnh ai nấy bắn thôi. Em lấy đạn hết đi, anh không cần. Anh có băng đạn vô hạn rồi .” – Nói rồi Sử cũng không quên vào cửa hàng mua thêm một cục năng lương cấp 1 nạp vào lều. Giờ chỉ đủ tiền vậy thôi. Chợt nhớ, hắn hỏi trí năng :

    “Có thể dùng đèn dịch chuyển tụi quái vào kho không ? Vào đó thì nó chết rồi .”

    “ Không được, Đèn chiếu này không thể dịch chuyển vật sống .” – Trí năng trả lời.

    “ Vậy có đèn dịch chuyển vật sống được hả ?”

    “Có, nhưng vật sống phải có ý thức không chống lại sự dịch chuyển .” – Trí năng nói .

    “ Ồ !”

    Tháo cái ống giảm thanh ra, vì ống giảm thanh sẽ làm hạn chế uy lực đạn. Sử cầm lên băng đạn vô hạn, trí năng giải thích : Băng đạn cũng không phải từ hư không tạo ra được viên đạn, thực ra nó là hộp tiếp nối với kho đạn khổng lồ ở một nơi nào đó. Nó cần một ít năng lương để làm việc .

    Không chần chờ nữa, Sử chọn con gà trống, khởi công. Khoét vách phòng, Sử kê ngay ngực con gà bóp cò.

    “pằng… pằng … pằng …”

    Lông gà bay tung tóe, phải mất chục phát, đạn mới vào da thịt con gà trống. Da nó dai như da trâu cũng không chống lại được uy lực súng trường kề sát bên. Cuối cùng nó lăn ra giãy dụa rồi chết tốt .

    Bọn gia cầm nổi điên, kêu quang quát, cạp cạp, muốn nhức óc. Chúng không biết sợ, nhưng cũng biết tránh đi họng súng mà càng tung vào cào cấu vách lều hung hăng hơn. Nhưng chúng nó thân thể quá to, mục tiêu quá lớn, nên vẫn hết con này đến con khác nhào đến rối bị đạn bắn văng ra, thương tích đầy mình, phần chết đi không thiếu .

    Tiếp tục đổi lỗ châu mai cao lên, Sử lại xả đạn như mưa không tiếc tiền. Phải nói thêm, dù là đạn rất rẻ, năng lượng cho băng đạn tiêu hao ít, nhưng không phải là không tiêu hao, bắn nhiều không trúng có khi lỗ vốn. Còn Bé Ba, nó tiết kiệm hơn nhưng cũng bắn liên thanh, không bắn từng phát, chốc chốc lại dừng lại nạp đạn .

    Rất nhanh, cửa nhà đã chất đầy xác gà vịt. Mà ở trên nóc bọn chim sẻ cũng chui xuống được rồi, chúng bao vây tấn công khắp lều. Bọn gà vịt, một số chui qua cửa sổ, số còn lại đang phá tường. Cả hai lại tiếp tục. Rồi đạn của bé Ba cũng hết, tường nhà cũng sập, mái nhà cũng sập luôn. Nhà sập phần vì tường nhà cũ, phần vì đạn lạc bắn chằng chịt, mà chủ yếu bọn quái phá quá dữ .

    Hiện trường đúng là cảnh chiến tranh. Gạch ngói đổ nát, xác chết khắp nơi, máu me lênh láng. Mà bọn quái điểu, chúng chết mới chỉ có 50 - 60 mươi con. Xung quanh còn nhiều lắm, bọn ngu còn sống tiếp tục bươi móc đống xác, tường ngói, để lộ ra khoảng trống mà tấn công .

    Ba con chó cũng xuất hiện, chúng như những con trâu mộng, mắt đỏ lòm, miệng máu me nhồm nhoàm nhai gà vịt. Chúng nhìn đăm đăm về phía căn lều như có điều suy nghĩ .

    Sử nhìn cột năng lượng trên bàn đang giật xuống theo nhịp điệu tấn công của bọn gia cầm. Vậy là năng lượng dự trữ cũng hết rồi. Nếu không có bị tấn công, một cột này cũng duy trì được 24h, mà một cục năng lượng cấp 1 hồi nãy nạp cho phép chạy sinh hoạt được 10 ngày liên tục .

    “Chắc cầm cự chưa được 5 phút nữa à .” – Sử vội lắm – “ Giờ mà mình mở cửa, mấy con chó không tha mình rồi, làm sao bây giờ !” .

    Bỗng từ phía sau, nghe “phịch” một tiếng, Sử giật thót người nhìn lại. Xác một con chim sẻ to như xô nước nằm trên sàn, mà con Bé Ba đang vội vàng đóng cái lỗ châu mai lại .

    “ Oh, yeah “ – Sử la lên – “ tiếp tục , tiếp tục…”

    Trên nóc lều vươn vải cây gỗ, gạch ngói, có đến hơn chục xác chim. Nhưng xung quanh cũng còn đầy bọn còn sống, làm không cẩn thận bị thương như chơi. Dù vậy, Bé Ba cũng thành công lấy hết xác chim, mà chỉ có một lần bị một con chim nhanh chân nhào qua, nhưng bị Bé Ba thủ sẵn dao đâm chết. Trong lúc này Sử cũng bán hết đám chim, đa số là cấp một, bán cả tinh hạch được 215 đồng. Hắn mua liền 2 pin năng lượng cấp 2 thêm 4 thùng đạn cho Bé Ba. Tiền cũng hết.

    Sau khi Sử nạp năng lượng vào ba lô, năng lượng đã ổn. Nếu tình hình như vừa rồi, năng lượng phòng thủ có thể kéo gần 10 tiếng đồng hồ. Nhưng không biết ngoài ba con chó kia, sẽ còn có thứ gì tới nữa . (Giờ chưa thể an tâm đâu) . Bé Ba tiếp tục chiến đấu với bầy gia cầm, Sử chọn mục tiêu là một con chó đen cách lều chừng 50 m.

    “Con này là con chó của Bé Ba nè. Giờ nó đã là con chó điên rồi .” - Sử nghĩ – “ Nín thở,… bóp cò” .

    “Pằng , pằng ….”

    Một loạt đạn dài, mà chỉ lát đát vài viên là trúng thân con chó. Nó văng té nhào, gầm lên, quay đầu bỏ chạy. Đạn dính lên thân nó tóe máu nhưng cũng không xuyên sâu, không làm nó bị thương nặng lắm. Hai con chó vàng cũng lùi nhanh ra xa trăm mét.

    “Sao nó không điên cuồng nhào lại chịu chết như trong truyện ta .” – Vừa ngắm chuẩn bắn từng phát, Sử vừa nghĩ. Bắn đuổi ba con chó ra tới 200m, Sử cũng bó tay, bắn hết trúng rồi. Hai con chó vàng chỉ bị thương nhẹ, con mực bị khoảng 6-7 phát, máu rỉ ra nhiều nhưng còn xa mới gọi là thương nặng. Kiểu này, nếu không trúng chỗ hiểm như mắt, mũi, miệng … thì phải dính thân chừng 50 chục phát mới làm nó mất sức chiến đấu.

    “Ài, lại giết vịt, từ từ suy nghĩ .” – Sử lẩm bẩm, liền quay súng sang tàn sát bầy ác điểu .




    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 07-02-2018 lúc 13:12.

  8. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ngkhanhlinh,
  9. #10
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 10 : ÚT LÉ


    Mặt trời đã lên tới đỉnh đầu. Tiếng súng cũng đã ngừng hẳn. Nhìn từ bên trên xuống, một khoảng đất bán kính trăm mét mà trung tâm là căn nhà sụp, xác gà, vịt, chim chồng chất. Lông vũ tứ tán trê đất tạo ra màu trắng, màu đen bết vào màu đỏ của máu. Đất bị cày xới trộn với lông và máu tươi thành thứ hổn hợp sền sệt. Mùi tanh ngập trời. Ba con chó cũng nhích lại gần 100m, tránh nắng dưới tán cây. Chúng không hề mất kiên nhẫn, vẫn chờ kẻ địch xuất hiện .

    Cái lều giờ đã chuyển màu trắng, vàng, xanh, đỏ, lốm đốm . Nhìn kỹ là nó tự thay đổi màu sắc trên thân, cho tiệp với hoàn cảnh xung quanh chứ không phải vì bị vấy bẩn . Xa xa nhìn rất khó phát hiện nó tồn tại .

    Hai chiến sĩ lúc này lại thu hoạch chiến lợi phẩm xung quanh lều. Chỉ là xác nằm tựa vào lều thôi, Sử không dám ra ngoài. Xong việc con Bé Ba loay hoay làm thịt một con chim sẻ to như con ngỗng làm món ăn trưa. Sử thì buôn bán kiếm được 850 đồng .

    Hắn nghiên cứu mục kỹ năng : võ thuật tay không căn bản :800 đ ; Đao pháp sơ cấp :1000 đ; Súng ống cấp 1: 1000 đ; Hỏa cầu thuật cấp 1 : 5000 đ (cần level 5 và linh khí chứa thuộc tính hỏa ) …

    Thất vọng, chả lẽ học võ tay không, hắn ra đấm quyền anh với ba con chó. Nghèo cũng là cái tội. Chợt Sử ngẩn người rống lớn :

    “ Móa, Phản đối nhe, hệ thống ta phản đối, không công bằng, phạm quy. Mấy thằng đại gia có vàng, ai đua lại nó !?” .

    “Ngài bình tĩnh .” – trí năng đồng hồ chợt lên tiếng khuyên nhủ - “Theo ta biết, trong các trại huấn luyện, mọi nơi tập trung trên 10 cây vàng đều sẽ bị tịch thu sung công quỹ .”

    “ Ờ, vậy ít ra nhà giàu cũng có 10 cây vàng làm vốn .” – Sử vẫn ấm ức – “ Ta chỉ có một chỉ .”

    “Tay cũng có ngón ngắn ngón dài, giàu nghèo cũng có ưu đãi khác .” – Trí năng nói.

    “Hừ, ngươi an ủi hay nói sốc đây .” – Sử bực bội .

    Trí năng im lặng .

    “Được rồi, giờ chỉ trông cậy vào mớ lựu đạn này .” - Hắn mua băng keo các loại, quấn ba trái lựu đạn làm một bó thật chắc. Ngắm nghía ước lượng khoảng cách mấy con chó, suy nghĩ một hồi rồi cũng động.

    Mở lỗ châu mai rộng nửa mét, Sử chồm người ra ngoài. Ba con chó đứng bật dậy, lập tức nhe nanh phóng tới. Hắn rút chốt lựu đạn ném ra nhằm vị trí cách 40m bên ngoài. Bọn chó giật mình hơi khựng lại.

    “Ầm .” - Ba con chó bị hất chổng vó. Con mực xui xẻo, mặt mày nát bét nằm co giật, hai con chó vàng cũng chỉ khá hơn chút, què quặt, thân lốm đốm lỗ máu. Chúng nó lết chạy đi, nhưng tốc độ quá chậm .

    “ Xung phong .” – Sử phóng ra ngoài, ôm AK đuổi theo, lia đạn vào đít chúng. Một con gục xuống, con còn lại nổi điên, quành lại muốn tấn công. Nhưng khoảng cách 20m, bình thương chỉ một giây là nó vượt qua, giờ đây là con đường chết. Đạn đánh lên thân, nó xiu vẹo vượt qua 10m rồi cũng ra đi theo hai đứa bạn. Sử chống súng cúi người thở .

    “ Coi chừng .“ – tiếng Bé Ba hét .

    Sử giật mình nhìn quanh, Ở xa xa dưới gốc cây, ngóc lên một cái đầu rắn cao như thân người đang trừng nhìn hắn .

    Đua, con rắn và con người đua. Sử vượt qua khoảng cách hơn 20m, phóng vào lỗ châu mai, kêu to -“Đóng lại ” . Con rắn thua, nó mới vượt qua 70m .

    “Vèo” – “Bùm” . Lỗ khép chưa kín, con rắn quăng mình nhào tới, đầu đập mạnh vào thành lều, rồi văng ra giãy giụa. Sử còn bò lăn trên sàn chưa hoàn hồn. Bé Ba chớp thời cơ mở cửa tống ra một trái lựu đạn rồi đóng cửa lại .

    “Ầm” – con rắn lại bật văng ra 2 -3 m, lại choáng tiếp. Thấy vậy con Bé Ba gan lớn hơn, lại mở cửa quăng tiếp một trái, tránh vào mép cửa .

    “Ầm “ – Con rắn xui xẻo, văng lên, choáng váng. Rồi một trái, tiếp một trái, sau cùng ăn hết năm trái lưu đạn, nó cũng nằm im, bụng rách vài chỗ cũng không to lắm, chủ yếu là nó bị nổ bầm dập phần đầu thôi.

    Con này là con rắn hổ hành, thân nó to như bắp đùi, dài 7 – 8 m , màu đen. Thứ rắn này không có độc, nhưng sau khi biến dị thì không biết được. Giờ nó nằm cách lều hơn 10 m, Sử cẩn thận khoét một lỗ nhỏ, chỉa súng ra nhắm mắt nó bắn. Hắn bắn một tràng, mắt nó tung tóe, vậy mà nó còn giãy, trườn ra hơn 20m mới nằm im. Sử tiếp tục bắn tới khi đầu nó dập nát.

    “ Đinh, giết rắn cấp 1, nhận được 50 công huân .”

    “ Ha ha, giờ chết thật rồi hả? Mày định lừa tao hả mậy ?” – Sử cười đắc chí .

    Chiến đấu đã qua, giờ hắn mới nhớ, hắn đã tăng làm binh nhất, công huân: 3260/5000 .

    “ Bé Ba, em công huân bao nhiêu ?” – sử hỏi .

    “ Dạ, 3250/5000 .” – Con nhỏ trả lời .

    “Vậy là mình hơn nó .” – Sử tự an ủi .

    Công huân sau này có lợi ích gì không biết. Nhưng trước mắt, cần có nó để được quyền mua các thứ cao cấp hơn: từ vũ khí, công pháp, đan dược … quan trọng là cải tạo Lều dã chiến. Về lý thuyết các lều đều có khả năng cải tạo nâng cấp về sức phòng ngự, mở rộng, có thể di chuyển, có thể bay, có thể lắp vũ khí…. Nhưng theo Mỹ Nữ nói lều của hắn đặc biệt hơn có thể nâng cấp và dung hợp càng nhiều thiết bị cao cấp .

    Đợi thêm một lát, nồi chim sẻ nấu cháo đậu xanh to cũng chín thơm lừng. Hai đứa ngồi húp cháo. Ngoài trời nắng mà không nóng vì cây to, cây nhỏ che bóng mát, gió nhẹ đưa lá cây xào xạc. Nếu không có đống đổ vỡ máu me quanh lều thì thật lý tưởng để làm một giấc ngủ trưa .

    Sử nói với Bé Ba :

    “ Lát nữa mang con rắn hầm sả, ngoài vườn anh có mấy bụi sả, chút mang vào trồng luôn .”

    “Vậy mình trồng một vườn rau thơm luôn đi anh. Mai mốt nấu đồ ăn .”

    “ Ừa, được đó. Quế, ngò gai, ớt, hành, chanh là không thiếu được. Lúc này, sao ăn nhiều mà mau đói quá! sau này ăn uống quan trọng lắm à.”

    “Vậy mình có nuôi con gì không anh ?”

    “ Ờ, để sau này xem tình hình, chứ giờ gặp con gà còn đánh không lại, chạy không kịp, làm sao nuôi !?”

    Rào, rào – đang bàn chuyện trồng rau, chợt phía ngoài có tiếng động lạ. Xác con rắn tự nhiên bò lùi vô đám cỏ .

    “ Gì vậy trời !” -Sử đứng bật dậy, chạy ra ngó kỹ .

    “ Ế ế. Cái thằng Út Lé, mày làm cái gì ?” – Sử thấy Út, mình mẫy, đầu tóc dính một lớp sình đen thui, lưng cắm mớ cỏ, nó làm như đặc công, ninja lấp ló.

    Thằng Út Lé trong bụi cỏ, lú đầu lên nhìn. Nó cười ha ha :

    “ Tao đi kiếm bầy vịt .” – Nó định đánh trống lãng, đột nhiên nhảy nhoi nhoi lên, rống lớn :

    “ Ha, vịt nhà tao ở đây. Thằng kia, mày làm gì giết hết vịt nhà tao. Mày phải đền tiền cho tao liền .”

    “Mày ở đó ăn vạ đi rồi cho rắn tới đền cho mày, tao vô nhà à .” – Sử bực bội. Thực ra thằng Út Lé cũng là bạn hàng xóm với hắn, chơi với nhau từ nhỏ, mấy năm nay hắn đi học xa ít gặp thôi.

    “khoan, khoan. Mày chia tao ít vịt nhe Sử. Dù gì tui nó cũng là bầy vịt của tao .” – thằng Út năn nỉ.

    “ Hừ, tao sống chết mới giết được, được rồi, cho mày 20 con làm vốn. Nhớ đó 20 con thôi à .”

    “ Ừ ” – thằng Út Lé tiu nghỉu – “ Mà tao dựng nhà gần mày nghe .”

    “ Ừ, cách ra 10m đi .” – Nói rồi Sử bắt đầu chuyển đám xác vào nhà. Bé Ba lúc này cũng ra dọn tiếp Sử .

    Thấy Bé Ba thằng Út la lớn :

    “ Bé Ba, sao em ở đây ? Sao em ở trong phòng thằng Sử ? Nó có làm gì em hông ? Em đừng sợ, nói thiệt cho anh nghe .”

    “ Dzô Dziên .” – Con Bé Ba nghe Út Lé la làng phát quê, trả lời – “Tui ở đâu kệ tui, tui với ông thân lắm hả ?”

    “Được rồi, bây giờ anh tới rồi, em qua đây ở với anh. Đừng ở bên đó nguy hiểm lắm !”

    “Thôi nhe ông dê già, tui gặp là tui mét chị Tám mập, cho ông nát thây với bả à .” – Con nhỏ hù thằng Út, vậy mà nó sợ thiệt, không dám lải nhải nữa. Ôm hai chục con vịt vào xong, nó gọi với Sử :

    “Mày lấy chi dữ vậy, ăn sao hết. Tao đi tắm rồi làm mồi, chút tao với mày nhậu chơi .”

    Sử ngớ người, trợn mắt nhìn nó :

    “ Mày lấy 20 con vịt để dành nhậu hả ?”

    “Chớ hổng lẽ để bán pa .” – Nó lườm Sử nói kháy.

    “Mày hổng bán hả ?” – Sử hỏi lại.

    “Tao bán cho mày hả? Bộ mày hổng biết tình hình thế giới đang căng thẳng sao hả ?” – Nó dạy đời .

    Bó tay thằng này, vậy mà không biết sao nó còn sống tới giờ .



    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 14-01-2018 lúc 00:53.

    ---QC---


  10. Bài viết được 1 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    ngkhanhlinh,
Trang 2 của 11 Đầu tiênĐầu tiên 1234 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status