TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 9 của 11 Đầu tiênĐầu tiên ... 7891011 CuốiCuối
Kết quả 41 đến 45 của 52

Chủ đề: [Võng du] Chiến sĩ tinh hà

  1. #41
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 40 : TỈNH LẠI



    Bushy vội vàng điều động tàn quân tản ra liên hệ các quân khu xung quanh tập kết về bảo vệ Đại Vương đang hôn mê. Ngồi đợi cả ngày ma quân tập kết kha khá, hắn mới yên tâm rời đi. Hắn cưỡi rồng xương bay tìm ma trận liên lạc với Franlin, vì ma pháp trận ở đây bị đập hỏng rồi.

    Mà mẹ nó, thằng Franklin không có nhà, nó đi tiếp nhận địa bàn. Chờ nó về tới, nó kiểm tra cái Ma trận 50, thì ôi thôi không mở ra được, hỏng rồi.

    Bushy nén giận hỏi tình hình điều quân bao vây thế nào !? Nó bảo đã lệnh thằng Tom mang 1000 kỵ binh với zombie năm thành phố bao vây. Kêu nó kiểm tra lại, thì nó lôi ra thằng Tom còn đang mơ ngủ, hôm qua nhậu say mà.

    Bushy điên rồi, hắn muốn giết người… không, là giết ma. Việc hệ trọng của Đại Vương mà bọn nó làm qua loa như vậy. Hắn gầm rú :

    “Nghe cho kỹ : mang toàn bộ quân đội của ngươi về đó, bằng mọi giá bắt Ma Vương Thể, bắt sống. Ta sẽ lệnh tất cả quân khu truy nã, phối hợp vây bắt. Ma hồn quân toàn bộ đưa lên tiên phong.

    Sau mười ngày còn không bắt được nó. Ta sẽ tự tay bóp nát đầu ngươi, giam hồn ngươi, để ngươi nhận cực hình ma hồn xé xác trăm năm .”

    Lòng vòng mất hết hai ngày, quân đội ma quỷ mới động đậy.

    ………….

    Hai ngày trước, sau khi thu được con chó Răng làm thú sủng, Sử tỉnh lại. Hắn nghe tiếng đám con gái kêu khóc, tám người trong tiểu đội vây xung quanh.

    “Anh không sao, anh tỉnh rồi, đừng khóc…” Sử ôm con Bé Ba với Út Điệu. Hai đứa khác, Bé Đẹp với Bé Xinh thì bám sau lưng. Tụi nó càng khóc lớn. Con Lena hết chỗ chen, khóc tức tưởi nhào vào, chồm qua ôm đầu Sử, ép hai trái bưởi vào mặt hắn. Sử xây xẩm mặt heo, ngồi im hít hà.

    Mười phút sau,

    “Được rồi, nín đi, vào Trụ Sở đi, làm cơm ăn, anh đói…” Sử thều thào.

    Tụi nó buông ra, kéo hắn dậy, cả đám vào Mai Rùa đậu gần đó.

    Sau khi tắm rửa sạch sẽ, soi gương chải chuốt, Sử ra ngoài thì gặp năm con bồ đã đợi sẵn bên bàn thức ăn đầy ắp, ngon lành. Tụi nó nhìn hắn đắm đuối, mê mẩn còn hơn nhìn thấy viên hột xoàn 500 cara.

    “Anh hấp dẫn quá hà !” Lena rên rỉ.

    “Ông xã đẹp trai ghê!” Con Út trầm trồ, mấy đứa kia cũng gật lia lịa.

    “Ha ha ha” Sử gãi đầu làm bộ e thẹn, trong bụng nghĩ “ Ừ, sao giờ mình đẹp trai thiệt ta”

    Hắn không còn hình dáng như Ma Vương mà giờ mang hình người, cao tới 1m9, lực lưỡng rắn chắc, da màu đồng cổ khoẻ khoắn, quanh người toả trường khí thế vô hình oai nghiêm. Mặt mày hắn đẹp hẳn ra, mắt sáng như sao, đôi khi chớp lên tia sét màu đen, màu tím lâu lâu màu vàng thần bí, rất hấp dẫn phụ nữ. Nên mấy con bồ không mê mới lạ.

    Ba đứa, gia đình Út Lé cũng vừa bưng thêm trái cây ra bàn. Cả bọn ngồi vào ăn uống, tán gẫu.

    Ngoài kia, zombie đã bị diệt sạch, ma khí cũng hầu như không còn, thành phố tĩnh lặng.

    Út Lé nói :

    “ Tao diệt đám đánh lén rồi. Tụi nó gọi là hội (Những Người Đàn Ông Chân Chính), có chưa tới 200 thằng, chuyên trốn dưới hầm ngầm thông nhau trong Thành, trả thù phụ nữ. Giải cứu 620 phụ nữ và 95 đàn ông bị bắt làm nô lệ, cho về khu Mỏ linh thạch hết rồi.”

    Bé Ba nói tiếp :

    “ Dân địa phương cũng đi theo giúp tụi em giết zombie. Mà sau khi về Địa Cầu, mọi người mới biết Tiểu đội vẫn nhận được quân công từ số họ giết. Hệ thống gọi là dân quân phụ thuộc đơn vị. Nên em rút 800 người, trang bị vũ khí, làm dân quân luôn.”

    Sử gật đầu :

    “Hay lắm, chúng ta quá ít người, có thêm dân quân là sự trợ giúp lớn.

    Tình hình chúng ta hiện tại rất nguy hiểm, rất cấp bách. Ăn xong bữa này có lẽ anh chia tay, tách ra với mọi người, vì bây giờ anh là đối tượng truy bắt của bọn Ma Quỷ ở đây. Nếu anh còn ở đây, nơi này sẽ bị bao vây, tràn ngập zombie. Nếu trốn về Trái Đất, cổng không gian sẽ bị lộ, bị diệt…”

    “Không, anh đi một mình khác nào chịu chết. Chúng ta đi chung, an toàn hơn, có chết thì cùng chết.” Bé Xinh buông đũa, khóc oà lên. Mấy đứa khác cũng ngừng ăn ngẩn người muốn khóc.

    Sử nhìn nó cười :

    “Anh không phải đi chịu chết. Anh không dễ chết như vậy .”

    “Thứ nhất :Giờ anh đã cấp 10, rất mau rất mau sẽ lên cấp.

    Thứ hai: anh không sợ ma khí, mà còn hấp thu được nó như hấp thu linh khí để tăng cấp, nên chiến đấu với quân ma quỷ anh lợi hại hơn nhiều so với người cùng cấp.

    Thứ ba : anh sẽ chạy đến Đền Thần, ở đó có viện quân.”

    Lena la lên:

    “Đền Thần ! Viện Quân ! Anh có thể vào đó? Thần giúp chúng ta sao ?”

    “Ừ, không lâu nữa chúng ta sẽ hội hợp, lúc đó anh sẽ nói rõ. Tóm lại việc anh tách ra là bắt buộc.

    Còn một số tin tình báo lấy được từ chỗ Đền Thần :

    Thứ nhất : Ma vương thống lĩnh ở Lam Tinh này chỉ tương đương cấp Chiến Vương của chúng ta, nó đã yếu lắm rồi, hôn mê sâu, không chiến đấu được.

    Thứ hai : cấp cao nhất trong Ma quân không quá 30, tức là ở mức Chiến Tông, số lượng này không tới 1000 con, chúng là theo Ma Vương từ nơi khác tới. Số cao cấp khác là chiến tướng, khoảng một hai triệu con. Còn lại toàn zombie dưới cấp 10.

    Thứ ba : Trong Ma quân , thành phần đáng sợ nhất ngoài bọn cao cấp là Ma Hồn. Chúng là nguyên nhân chính làm cho dân Lam Tinh bại trận, diệt vong . Vì ma hồn không sợ công kích vất lý, hoá học, sinh học gì cả, chúng chỉ sợ cường quang, Phật quang, lôi điện hay các công kích linh hồn mạnh. Chúng chuyên tấn công tinh thần, ăn linh hồn người ta.”

    Sử dừng lại, các đội viên trầm ngâm, Bé Ba nói :

    “Zombie cấp thấp, chúng có số lượng quá nhiều nhưng chúng ta nếu đánh lâu dài cũng không sợ vì bọn chúng đần độn. Nhưng Ma Quỷ cao cấp, Chiến Tướng, Chiến Tông cũng không ít, chúng ta có tu luyện vài chục năm còn không tới, vũ khí ở Căn Cứ còn chưa giết tới Chiến Tông được, làm sao đánh .”

    “Lại còn Ma Hồn nữa!” Bé Đẹp nhăn nhó.

    “Nếu Đền Thần thắng được đã đánh từ lâu, sao phải đợi đến giờ ?” Lena lắc lắc đầu.

    “Nên anh đi là chết chắc chứ còn gì !” Út Điệu kết luận.

    “Anh nói rồi, anh sẽ tăng cấp rất nhanh. Nên anh chỉ chơi thả diều, chạy vòng vòng rượt đuổi với chúng cho đến khi đủ sức đánh. Mà cấp cao thấp là chủ yếu nó là về hình thái tiến hoá sinh mệnh ,có tuổi thọ cao thấp, có thể hấp thu sử dụng năng lượng cao thấp. Chứ chưa chắc cấp cao hơn là sức chiến đấu tuyệt đối cao hơn.

    Còn chưa kể anh chính là khắc tinh của Ma Quỷ, khửa khửa !” Sử đang nói, chợt nhớ tới Đại Ma Vương, bật cười đắc chí. Mấy đứa kia nhăn mặt lườm hắn, hắn mới ngưng cười, nghiêm túc nói tiếp :

    “Bây giờ chính thức tuyên bố : Bé Ba làm tiểu đội phó thứ nhất; Út Lé… xin lỗi, Út Thắng làm tiểu đội phó thứ hai. Tôi uỷ quyền cho Bé Ba xử lý toàn quyền trong thời gian tôi vắng mặt.

    Bé Ba trong hôm nay xin phép Căn Cứ thành lập trung đội, tuyển thêm 22 người làm đội viện dự bị, vừa đánh vừa lấy quân công huấn luyện, khi nào tốt nghiệp thì thành lập hai tiểu đội trực thuộc trung đội, do Lena và Linda làm tiểu đội trưởng.

    Trung đội sẽ đánh lấn dần về hướng Đền Thần, lấy đánh chắc, an toàn làm chủ, không được tiến nhanh. Trên đường tiến tới, giải cứu và mở rộng quy mô Dân Quân, gặp các mỏ Linh Thạch mỏ khóang thì dọn dẹp bố trí người đóng quân khai thác. Các bạn phải nhớ sưu tập dầy đủ các giống cây, giống thuốc, giống thú quý mà chăn nuôi.

    À, (Thần) ở Đền Thần có nói : Linh thạch trên cấp 10 thì giữ lại nhé. Sau này chúng ta cần để tu luyện và khi chiến đấu bổ sung Chân khí đấy. Chúng ta lên cấp cao hơn linh khí tự nhiên không đủ để hấp thu, lên cấp chậm lắm. Linh thạch cấp 10 đến 20 gọi là Linh thạch cấp thấp. Ở Lam Tinh này chỉ có cấp thấp, không thấy được trung cấp, cao cấp… Ở Địa Cầu thì còn không có tới linh thạch nữa.

    Trụ Sở, tôi sẽ để lại cho mọi người, tôi đi một mình nên chỉ cần mua thêm một cái ba lô nâng lên cấp 2 với ít vũ khí là được .”

    Trong thời gian họ nói chuyện, Mai Rùa đã chạy về tới cổng không gian, vượt qua, về tới Địa Cầu.

    “Bây giờ đã về Căn Cứ, tôi chuẩn bị một số đồ cần thiết, mọi người giúp tôi làm thức ăn dự trữ trong một năm, rồi… chia tay .” Sử kết thúc.

    “Cái gì !? Anh đi một năm hả !?” Mấy con bồ nhảy chồm lên, túm lấy hắn “Không được, em đi theo !”

    “Không có, anh là lúc này sức ăn rất lớn, phải phòng hờ. Chứ hổng chừng tuần sau là gặp rồi .”

    Hắn nói vậy tụi nó mới chịu bỏ ra, Sử chạy về Vườn Ổi. Trong đầu, con Răng lải nhải :

    “Ông chủ, ông chủ, kêu làm thêm phần đồ ăn cho em với .”

    “Mày ăn được sao mà kêu .”

    “Thì ông chủ hứa kiếm thân rồng cho em đó, em thèm đùi gà quá, híc híc…”

    “Để từ từ tao tính, đang lu bu không thấy hả !?” Sử gắt, ra tới cây ổi, không có ai xung quanh hắn kêu: “ Trí năng, gọi Bulma đi .”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 07-02-2018 lúc 12:39.
    ---QC---


  2. #42
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 41 : RỜI ĐI



    Giải bày xong dự định chạy trốn, Sử nhìn Bulma đang trầm ngâm lại nói tiếp:

    “Những việc khác chúng ta còn nhiều thời gian trao đổi, bây giờ Bulma có thể giúp tui cải tạo, chuyển cái kho kết nối của chúng ta vào ba lô mới hay cái đồng hồ đeo tay này được không ? Chúng ta sẽ có dự trữ thức ăn chung và có thể trao đổi đồ vật tiện lợi.”

    “Ok, việc này không có khó gì. Ta sẽ nâng cấp cho cái đồng hồ này luôn, khỏi cần đeo ba lô, cho ngươi một chiếc chiến đấu cơ bỏ vào kho không gian, cũng để làm chỗ trú chân.”

    Mỹ Nữ khoát tay, không quan trọng. Sử ấp úng một chút nhưng rồi cũng mở lời :

    “Cứ nhờ vã Mỹ Nữ hoài, tui ngại quá. Nhưng có chuyện không thể yên tâm, không biết Bulma có cách nào để mấy người Bé Ba có thể chống được ma hồn không!? Làm ơn giúp đỡ…”

    “Đối với Ma hồn cấp thấp thì ta có thể cho ngươi một món linh khí giúp họ : nó là Khốn Hồn Kỳ, bảo hộ đoàn đội trong phạm vi 500m, có thể bắt nhốt âm hồn, ma quỷ hồn vào không gian của nó, giết chúng hoặc khống chế làm âm binh cho mình sai khiến. Nhưng cần người có linh hồn mạnh mẽ dùng bí thuật riêng khống chế, mà rất may các ngươi có Bé Ba.”

    “A, Cám ơn, cám ơn… nhiều.”

    “Đừng khách sáo, chị đây cũng muốn bồi dưỡng mấy đứa ngươi. Sau này em trai có thể cho chị vào đội chứ, chị cũng không muốn lang thang một mình nữa.”

    “Hoan nghênh hai tay, còn sợ muốn mà không được đó chứ ! Chúng ta sẽ cùng thám hiểm vũ trụ, ha ha.”

    Bulma cười cười:

    “Ta cũng không ngờ ngươi lợi hại như vậy. Chậc chậc… Âm Dương Hổn Độn Thể, không nhìn ra được , thể chất này xưa nay nhiều không quá một bàn tay mà rơi trúng đầu ngươi.”

    “Gâu, đúng rồi, nhìn mặt nó ngu gần chết … Sợ chỉ phí phạm của trời mất thôi… Ông trời mù mắt rầu… !!!” – Chó hồn đứng kế bên chĩa mồm vào phát biểu.

    “Bùm.” , “Thiếu ăn đòn !”

    “Ẳng … ẳng, em chỉ phát biểu ý kiến thôi...”, “Bùm” , “Ằng…a, em không dám nữa.”

    Bulma cũng nhăn mặt :

    “Sau này dạy dỗ nó nhiều vào. Thôi chuẩn bị đi, mua món pháp khí dùng đỡ, chị cũng không có món vũ khí nào cho ngươi. Sau này có vật liệu tốt chị chế cho một món Linh khí.”

    “Được, mà linh khí lợi hại lắm à !?”

    “Vũ khí cấp cao thì phải dùng vật liệu cao cấp hơn rồi. Nó bền , chắc, cứng rắn, sắc bén, … hơn ; nó dung hợp và truyền năng lượng tốt hơn; Từ bậc Pháp khí, chúng có khắc pháp trận bên trong; Từ bậc linh khí, chúng bắt đầu có linh tính, có thể nhận chủ, chủ nhân dùng thuận tiện hơn; Bảo khí có thể thu vào cơ thể, ôn dưỡng, sử dụng như tay chân; Thánh khí, trí khôn độc lập như người, có thể tu luyện chiêu thức, có thể hấp thu dự trữ năng lượng, có thể rời xa chủ nhân chém địch ngoài vạn dặm; Thần khí không khác gì Thần chu du trong tinh không, có thể phá vỡ, vượt không gian, thời gian phá huỷ hay tạo dựng một thế giới !” Bulma trả lời.

    Sử nghe mà mê mẩn, Bulma trề môi lắc đầu:

    “Trở về mặt đất đi em. Đừng mơ mắc công, Thánh khí, Thần khí nó theo chủ nhân hùng mạnh không biết bao lâu mới được vậy. Chủ nó có chết, thì nó tự do sướng hơn, có ngu mà nhận mấy con kiến may mắn làm chủ…”

    Sử ngượng ngùng, cười :

    “hì hì, mơ chút mà… à mà có đó, con chó này là chó Thần nè, nó còn lợi hại hơn thần khí à .”

    Bulma , phì một cái, rồi cười sặc sặc:

    “Con chó ghẻ, Nhìn là biết lúc sống nó là Chiến Vương hậu kỳ thôi. Nó đi theo Thần Tộc, nên xưng Thần. Mà giờ nó cái gì cũng không phải, cô hồn dã quỷ, không theo ngươi nó cũng chỉ lang thang ở Lam Tinh, Thần… xí .”

    “Gâu, hứ… nói cho cô biết ta có Thánh khí nghe.”

    “Thiệt hông !?”

    “Thiệt, của Lôi Thần đó .”

    “Tốt, bây giờ nó là của tao .” Sử quyết định, Bulma giật mình rồi cười ha ha.

    …………………

    Thêm một giờ chia tay thân mật với tập thể người yêu và từng em trong vườn ổi. Dặn dò, hứa hẹn, nước mắt, nụ hôn đều có cả. Đối với Bé Ba, hai người càng mặn nồng thắm thiết. Áo quần đã tơi tả, bay đầy chòi, rèm buông xuống, tiếng thở ồ ồ…

    Sau cùng “Á, các ngươi… tiếp tục” Tiếng Bulma hét lớn. Con nhỏ vừa hiện ra, giờ tròn mắt nhìn đăm đăm hai đứa đang xếp hình, nó ôm bộ ngực đồ sộ lùi lại, thở dốc. Thôi, xong… lại chưa kịp dứt điểm.

    Sử gom được mười trái ổi cho Bulma phân nửa. Bulma cũng nâng cấp xong cái đồng hồ. Nó là một sản phẩm khoa học kỹ thuật nhưng hạch tâm nó là một bảo khí, nên cũng có chức năng nhận chủ và ẩn hình vào cổ tay Sử khi hắn muốn.

    Vật tư, năng lượng, lương thực đã đầy đủ. Lưng tấm thuẫn, giắt xéo cây búa , vai vác ống pháo, hắn chạy vào cổng không gian. Bỏ lại tám người đội viên thút thít sau lưng.

    ……………………

    Ngồi tựa ghế, Sử xem đồ hình 3D trên bàn . Căn phòng khá rộng rải, khoảng 12 m2, ngoài bàn chỉ huy điều khiển, còn có chỗ ăn nằm, wc gọn gàng. Vào cuộc chiến lớn, Bulma cũng cho hắn hẳn một chiến cơ màu đen, tốc độ tối đa lên đến Mach 3. Nó được tích hợp vào đồng hồ, khi gọi ra để dùng nó có hình dáng như chiếc tiềm kích F 15c có điềi to gấp 3 lần, thân nó có các khớp có thế co gấp, xếp cánh, xếp đuôi, biến hình. Nó có thể bay trong bầu khí quyển, hoặc gấp cách vào chạy trên mặt đất, và còn có thể lặn xuống nước.

    Chiến cơ được trang bị tháp súng gồm 4 súng laze tự động cấp chiến sĩ năm sao; dưới bụng bốn khẩu phó pháo: linh pháo: chiến tướng hai sao và một khẩu chủ pháo ngay trước mũi: Linh pháo cấp: chiến tướng năm sao, dĩ nhiên chỉ dùng Linh thạch sơ cấp và cực kỳ hao tốn. Sử tính ra bắn một phát phải hao 200k!! Năng lượng và linh thạch trên cấp 10 của hắn chỉ bắn được 20 phát, trên đường phải kiếm thêm mới được! Chiến cơ có trang bị hệ thống rada quét hình bán kính 500km.

    Hiện tại nó chạy chầm chậm rời thành phố Nedmal, thành phố đầu tiên bọn Sử biết tại Lam Tinh, nơi mà tiểu đội Nông Dân chiến đấu một tuần nay và đã giải phóng xong.

    “Bây giờ mình đi đâu Sếp !?” – Trí năng hỏi.

    “Răng, mày dẫn đường về tàu của mày đi, mà không… mày lái chiếc xe này được chứ ?” Sử hỏi con chó, nó nhảy ra ngoài, trả lời :

    “Chuyện nhỏ, nhưng cái chiến cơ này không có hồn thạch cho em trú hồn, ra ngoài lâu hao hồn lực, Sếp ơi.”

    “Về tới phi thuyền của mày thì có hồn thạch thôi. Gặp Ma Hồn tao cho mày tẩm bổ.”

    “Yeah… , chia 5/5 .”

    “Muốn ăn Đả Cẩu Cước hả !?

    Bây giờ tao giao cái chiến cơ này cho mày, cứ nhắm về phi thuyền mà đi, qua trấn diệt trấn, qua thành thì diệt thành, nhất là qua Mỏ Linh thạch phải nhất định vào thu linh thạch. Chúng ta không có nhiều năng lượng, không cần thiết thì đừng bay, đừng dùng pháo, rồi còn phải kiếm Linh thạch sơ cấp khởi động một số người máy chiến đấu ở phi thuyền nữa, chà chà, căng à.

    Còn mục tiêu chính là quậy lớn cho bọn Ma quỷ biết: tao đã rời đi.

    Trí năng chú ý rada 24 / 7, đừng để bị bao vây.”

    Ra khỏi thành phố là đường cao tốc, chiến cơ chạy tốc độ 30 km/ giờ, luồn lách qua xe cộ máy móc hỏng trên xa lộ. Bốn khẩu súng laze trên tháp súng phía trên liên tục nhả đạn dọn dẹp Zombie rải rác. Sử thì ngồi trên giường, nhắm mắt, tu luyện. Trên giường khắc một đồ hình trận pháp, bố trí hàng trăm viên Ma hạch và Linh thạch từ cấp 5 đến cấp 10, lấp loé phun trào ma khí đen cùng linh khí trắng hoà quyện bị Sử hấp thu vào mạng lưới kinh mạch đen trắng chằng chịt khắp người, những kinh mạch rất nhiều, đầy đủ, hoàn chỉnh nhưng lại rất nhỏ yếu đang dược bồi đắp mở rộng.

    “Phía trước 20 km có thị trấn, Zombie 50 ngàn, cao nhất cấp 7.” Trí năng báo cáo.

    Sử mở mắt, lẩm bẩm :

    “Ài, dùng mấy viên Linh thạch cấp thấp tu luyện không đủ dính răng.” Rồi hắn hướng con chó Răng đang ngồi trên ghế tài xế la:

    “Tăng tốc đi Răng, đậu ngoài thị trấn, bơm Phó pháo, mở lá chắn bảo vệ luôn. Nhớ đánh xong thả, đội lượm rác đi móc bọc nhe mậy, xài hết năng lượng mà có về Phi thuyền cũng chờ chết .”

    “Biết… nhớ vụ bồi dưỡng ma hồn nhe Pa .” Con chó kéo giọng trả lời.

    “Thì mày nói thành phố lớn trong quân khu của tụi nó mới có ma hồn, trên đường có qua một Tổng Bộ Quân Khu với năm thành lớn, mày dám chơi không !?”

    “Chơi, sợ gì, cùng lắm là phi lên chạy. Tụi nó rượt có kịp đâu .”

    “Rồi nó dí, bao vây, hết pin, rớt xuống, chạy bộ… xong, đúng hông con chó ghẻ, mày mà lơ mơ hại tao chết thì mày cũng treo .”

    “Biết rồi… Đâu treo dễ vậy, ta còn muốn về Thần Vực .”

    “Ừ, bộ có Thần Vực thiệt hả !?”

    “Ha ha, đúng là hai lúa !”

    “Bốp bốp bốp”. “Sau này phải sắm cây gậy chuyên đánh chó, Đả cẩu Bổng, đánh vầy nó không thấm .”

    “Em lỡ miệng… tha cho em .”

    “Nói, Thần Vực là sao?”

    “Híc, Thần Vực ở Thiên Hà khác xa lắm, ở gần trung tâm Vũ Trụ, không biết cách sẽ không nhìn thấy, không vào được. Ở Thần Vực có hỗn độn khí, là thứ khí mang năng lượng lớn sinh ra từ khi khai sinh vũ trụ, nên các Thiên Thần từ khi sinh ra đã cực kỳ mạnh mẽ, tuổi thọ rất dài, là giống loài đứng trên hết thảy có thể thống trị vũ trụ. Nhưng chẳng nơi nào rộng lớn, xinh đẹp, trù phú bằng Thần Vực nên họ cũng lười đi ra ngoài mà quản nơi khác. Sau này có điều kiện em dẫn Đại ca đi .”

    “Xì, Giống loài thống trị… ! Vậy sao Thiên Thần nào tới tận đây mà nghẻo bỏ mầy bơ vơ.”

    “Tại Lôi Thần hắn đi Thí Luyện trưởng thành, mà ham của lạ, bị con quỷ lang thang ngoài tinh không, nó biến thành tiên nữ dụ rời Mẫu hạm.

    Hắn dùng phi thuyền nhỏ rượt theo yêu đương với con quỷ. Rồi bị nó hấp tinh gần chết, sau đó mới tỉnh hồn cùng chết với con Nữ Quỷ. Phi thuyền hư hỏng, trôi dạt mấy ngàn năm, năng lượng cạn, rồi đụng Lam Tinh đây.”

    “Va chạm, rớt xuống, vậy chắc ở Lam Tinh cũng bị tận thế chứ !?”

    “Đúng rồi, lúc đó ở đây Rồng là chủ. Bị phi thuyền đụng, tuyệt chủng. Sau này ta tỉnh lại phát hiện nơi đây toàn ma quỷ với ít con người, còn Rồng thì thấy Quỷ nó bắt vài con mới nở trứng. Chắc là chúng còn ở đâu đó.”

    “Tới rồi .” Trí năng la lên, cắt đứt câu chuyện của con chó. “ Làm việc đi .”

    “Hú… Hú… Hú .” Con chó bấm nút, còi báo động hú vang cả thị trấn. Đèn tín hiệu chớp tắc, đèn pha rọi sáng bốn phía, sáng một vùng giữa màn đêm.

    “Gào… ú “ Zombie trong thị trấn kêu gào hưởng ứng, chen lấn chạy về chiến cơ đang đợi ngoài thị trấn.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 22-02-2018 lúc 12:34.

  3. #43
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 42 : TRẬN KHÔNG CHIẾN ĐẮC ĐỎ.


    50 ngàn zombie dưới cấp 7, không con nào có thể tiếp cận chiến cơ, toàn bộ bị diệt sạch trong vòng 20 phút. Trình độ khống chế hoả lực súng pháo của con Răng cũng là hạng nhất.

    Một trăm rô bốt thu nhặt chiến lợi phẩm mất một giờ. Bọn Sử lại lên đường.

    “Chúng ta cũng phải chừa một ít cho đội phía sau chứ . Thôi tăng tốc đi. Lướt qua Trấn nhỏ, thẳng tiến Thành Phố.” Sử phất tay, nói với con Răng.

    “300 km, hai giờ hành trình. Trong Thành ước tính zombie bốn triệu; một mỏ Hắc Cương Thiết, zombie 100 ngàn. Mỏ linh thạch nhỏ, zombie 500 ngàn. Cấp cao nhất chưa biết.” Trí năng báo cáo.

    “Tao Luyện công, khi nào tới thì gọi tao. Vào gần thành cho phép đánh trên không. Trí năng ngươi chỉ huy, chó Răng làm xạ thủ. ” Sử ra lệnh cho hai đàn em xong , lại ngồi nhắm mắt tiếp tục tu luyện.

    Ba viên Lôi Tâm trong đan điền Sử, chúng như những động cơ tự hoạt động tạo ra lôi điện mở rộng không gian đan điền và lắng đọng hình thành Lôi Hải. Hai viên Huyền Lôi và Tử Lôi Tâm chúng là hai siêu động cơ, công suất khủng, nhưng hiện giờ cơ thể hắn còn quá yếu, chúng chỉ hoạt động phần triệu công suất mà thôi. Chỉ cần thời gian, cần hấp thu ma khí và linh khí, Sử càng ngày càng mạnh.

    Thần Ma Lôi Kinh (Sử đặt tên thứ hổn hợp công pháp bây giờ trong người hắn) chạy cơ chế tự động, tự vận hành. Bất quá khi Sử ngồi chú tâm tu luyện tốc độ tiến bộ cao gấp bội và hắn cũng dần ngộ ra nhiều huyền ảo của thế giới Lôi Điện.

    …………………….

    Thung lũng đã kết thúc,Thành phố sắp đến nằm ở vùng cao lưng chừng núi ,vẫn dọc theo dãy núi Fairy hùng vĩ, dài thăm thẳm.

    Đến gần thành phố có zombie chiếm cứ, lúc nào không khí cũng trở nên âm u, lạnh lẽo, nặng nề. Con người không thể sống lâu dài trong môi trường nồng độ ma khí cao được, nó bào mòn sức sống người ta.

    “Còn 20km là tới rồi sếp ơi.” Trí năng kêu.

    “Ừ” Sử đáp lời. “ Trước tiên lượn lên dụ chim đi, kéo chúng ra xa thành phố, mà không chiến.”

    “Yes, sir.” Hai đàn em hô.

    Phi cơ xoè cánh, rồi ngóc đầu cất mình lên không. Nó bay lên độ cao 2000m rồi vọt thẳng xuyên qua thành phố, trên đường nã chục phát pháo xuống những nơi tụ tập zombie.

    “Chíu… chíu… chíu” “ Oành…oành… oành” Mưa lửa đuổi theo đuôi phi cơ, làm một vệt dài kéo dọc thành phố. Pháo binh bắn không trúng phát nào vì kẻ đột kích quá nhanh .

    “Rào rào” Zombie chim cất cánh đuổi theo, tiếng quang quát đầy trời.

    “Lượn vòng bên trái, giảm tốc độ, giữ khoảng cách 3000m . Chuyển cho ta lái, ngươi xạ kích đi .” Trí Năng kêu con Răng. Nó là Trí Năng có thể đồng thời điều khiển chiến cơ và xạ kích, nhưng cùng lúc làm xử lý tốc độ cao nó cũng không nhạy bén được.

    Con Răng hú lên một tiếng, xoay ngược bốn nòng pháo bắt đầu bắn, Sử cũng nhảy vào điều khiển bốn súng laze nhả đạn. Bọn họ bay rất chậm kéo đám chim gần 10 ngàn con ra khỏi thành phố 30km rồi lượn vòng bắn tỉa.

    “uỳnh uỳnh” “chíu chíu” “ quang quát” rung chuyển cả vùng núi hoang.

    Một lần hành động này cực kỳ hao tổn thời gian và năng lượng. Một giờ đồng hồ họ bắn rơi 2500 con, dính ba phát đạn, nhưng có lá chắn năng lượng nên không sao.

    “Lỗ nặng rồi, kiểu này giết hết bầy chim tốn hơn 15 triệu tiền năng lượng. Súng cấp cao bắn chim cấp thấp không có lời .” Sử xót ruột kêu Trí Năng “Kéo về xa lộ, hạ xuống, vừa chạy vừa bắn. giảm chi phí, đỡ đồng nào hay đồng đó.”

    “Nếu như có trận pháo phòng không mặt đất thì xong lâu rồi.” con Răng gừ gừ.

    Bulma nãy giờ đã xuất hiện, vừa ăn hột dưa vừa xem đám Sử bắn chim, lúc này nói :

    “Là ta sơ xuất, phải làm dàn súng vài chục nòng cấp thấp, bắn bao trùm hiệu quả với chiến tranh lấy thịt đè người. Được rồi, chút đánh xong chị cải tạo cho .”

    “Thôi tiếp tục đi nhe, chị về ngủ .” Bulma khoát tay tạm biệt rồi biến.

    Tiếp tục miệt mài bắn chim,

    “Mà chắc tụi mình đánh với tụi thấp trí này được thôi. Chứ đánh với Không Kỵ Binh của tụi nó không nổi đâu Sếp ơi .” Con Răng gợi chuyện “ Tụi nó cấp cao hơn mạnh hơn, khôn hơn nhiều. Còn có kỵ sĩ cưỡi trên con chim, nó phóng lao, bắn nỏ cũng như mình bắn súng vậy đó.”

    “Thì mình bay nhanh lên, bay cao hơn nó. Nó làm gì được.” Sử thắc mắc.

    “Lúc đó cũng khó bắn trúng nó lắm, nó cũng biết chạy vậy. Rượt theo thì coi chừng pháo binh. Một ngày bay hết bao nhiêu năng lượng bắn rớt vài con thì làm gì !”

    “Ờ ờ cũng phải, Với lại tao cứ thắc mắc, hồi trước người Lam Tinh sao không đánh tên lửa tầm xa, hay dùng phi cơ bỏ bom zombie.” Sử hỏi

    “ Tụi nó cũng có đánh chặn vậy, nó còn lá chắn ma khí nữa. Mà đánh vỡ lá chắn thì bom, pháo nổ trong vùng ma khí đậm đặc sát thương giảm mạnh.”

    Sử gật đầu :

    “Nói vậy, đánh chính diện, đánh tiêu hao là không lại chúng đúng không !?”

    “Đúng .”

    “ Thì tao cũng đâu có ngu đi bắn lộn với tụi nó . Tao đánh đặc công, từ trong lòng địch đánh ra, xem ai hao tổn hơn, khà khà .”

    “Tập trung đi mấy Ba, tụi nó bắn con né thấy bà nội nè .” Trí Năng thấy một thằng một chó mãi tán dóc lơ là nhiệm vụ, nó gắt.

    “Sorry, sorry .” Hai đứa kêu

    ………………………..

    Ngồi dưới gốc cây to trong vườn một căn nhà hoang ven đường, Sử nhai bánh mì heo quay, da bánh mì còn dòn, heo quay còn nóng. Thức ăn này là được tiểu đội làm cho hắn mang theo, đồ đạc thức ăn bỏ vào kho không gian đặc thù thì giữ rất lâu,vài chục năm không biến chất, thậm chí khi lấy ra chúng còn nóng như lúc mới bỏ vào.

    Con chó mũi to cứ giương cặp mắt buồn ngủ nhìn miệng hắn, miệng nó nhóp nhép nhai theo.

    Kết thúc trận không chiến hơn ba giờ đồng hồ, tổ một Người một Chó với một Trí đã cách thành phố tới 50km. Zombie trong Thành mất dấu họ thành ra cũng không đuổi tới tận đây.

    Cái Chiến Đấu Cơ đã chuyển cho Bulma cải tạo, chắc phải mất nửa giờ mới xong, cho nên lúc này Sử ăn uống, nghỉ ngơi ven đường.

    “Thèm lắm hả ?” Sử cười với con Răng, nó gật đầu lia lịa.

    “Ráng đi cưng, hết đợt này tao kiếm một cái thân ngon cho. Lúc đó ăn xương thả cửa .”

    “Ăn thịt…!” con chó giận dữ hét, nước mắt lưng tròng.

    Sử vỗ đầu nó, an ủi :

    “Ờ, thì ăn thịt, đầy ra đó.

    Bây giờ bàn tiếp chuyện tới. Tao phải vào được trong thành, kiếm cái tụ ma trận, khởi động rồi phá huỷ nó, để bọn quỷ cấp cao thấy tao xuất hiện ở đây mới được. Đồng thời phải diệt bớt zombie cho đám Bé Ba đi sau an toàn hơn.”

    Hắn tiếp tục nói với hai đệ tử :

    “Với hoàn cảnh của thành phố này, là nó chạy dài theo hai trục đường chính song song, nối với nhau gần ngoài thành, rồi chạy về xa lộ. Ngoài xa lộ cách thành phố 10 km, có đoạn đường đèo khúc khuỷu dài 500m bên dưới là vực thẳm, chúng ta phá đi thành chắn an toàn của đường đèo, đắp chắn kiên cố cuối đường đèo, dụ zombie đi đến đi đèo thì chúng sẽ chen lấn, dồn lọt xuống vực mà chết bộn.”

    “ Còn một đoạn đường khe núi gần 1 km, lần này xài bom Napalm không Sếp .” Con Răng hỏi, vì lúc trước khi đi Sử có mua cả ngàn trái để dành.

    “Ừ, để xem, không cần thiết thì không dùng. Chúng ta không nhất thiết phải diệt sạch chúng đâu .”

    Thực ra Sử có nghĩ đến chiến thuật đào hào cho zombie lọt hố rồi đánh bom Napalm cho tụi nó chết cháy. Nhưng tính ra vài triệu zombie ùn ùn , đào cái hào to cỡ nào cho xuể.

    Bulma gọi (Sau vụ gặp Sử ấy với con Bé ba, lúc này nó không dám nhào ra mà không hỏi rồi), kết nối :

    “Hàng có trong kho rồi đó nhe, chị gọi nó là Con Chim Con đó nhe .”

    Sử vào kho, xuất ra chiến cơ. Nó vẫn vậy, nhưng hai bên hông dưới phần cánh kẹp thêm hai hộp súng . Mở phần nắp đậy, mỗi hộp có tới 50 nòng.

    “Bố trí xen kẽ, Cấp Chiến sĩ hai sao tới bốn sao .” Bulma nói.

    “Không dùng một loại, rồi chỉnh mức năng lượng lớn nhỏ được sao ?” Sử hỏi

    “Được, nhưng mỗi cấp nòng lớn nhỏ khác, hạch tâm súng cũng khác. Ngươi dùng như vậy cũng không tiết kiệm hơn bao nhiêu năng lượng. Mà dùng súng cao cấp bắn cấp năng lượng nhỏ cũng là một lần bắn, súng nó cũng hao mòn chứ đâu phải xài hoài đâu.” Bulma trả lời.

    Sử gật gật ra điều đã hiểu, hắn lại khều khều Bulma nói :

    “Hồi nãy nghĩ chuyện giết zombie tui có ý này, nói Bulma nghe thử :

    Chúng ta có thể làm một bầy hàng triệu con rô bô nhỏ như con ve chó, cho chúng nó bí mật tràn vào bầy zombie, chui vào miệng zombie rồi chui vào óc nó, quấy lên, vậy là zombie chết hết ráo, được không !?”

    Bulma cười cười, liếc xéo hắn :

    “Chà chà, đó cũng là một ý kiến hay, đáng khen ngợi, nhưng xin thưa không thể thực hiện … Dễ Ăn Quá Hà !”

    “Ngươi nhìn mấy con rô bốt lụm rác rồi tưởng dễ hả !? Tụi nó khả năng thao tác đơn giản thôi, còn chỉ lệnh điều khiển xử lý tình huống là con Trí Năng Quản Gia của ngươi lúc nào cũng phải quản tụi nó kìa, quản đông quá nó cũng muốn bể đầu luôn chứ. Nếu không có nó quản, các ngươi phải có người quản, một người như ngươi trông coi được vài con thôi.

    Trí năng là Bảo khí sơ kỳ, có linh trí, nó cũng thành một giống loài sinh mệnh rồi mới làm được như vậy. Hạch tâm siêu máy tính cấp Bảo khí nó to như cái sân vận động vì kỹ thuật nén không gian nên ngươi mới có cái đồng hồ.

    Mấy con rệp như ngươi muốn còn phức tạp hơn Rô Bốt lụm rác, muốn tự hoạt động chỉ có hạch tâm phải là có trí tuệ là Linh khí, Linh khí a, ha ha ha.” Bulma nhìn mặt ngượng ngùng của Sử cười vui vẻ,

    “ Nói vậy thôi, chứ ý ngươi cũng có thể làm được với quy mô nhỏ. Chị làm cho một trăm con,để Trí Năng Bình Chi của điều khiển đi. Mà nói trước trong ma khí chúng nó hoạt động khoảng cách không được xa, dễ hao mòn, thời gian hoạt động không dài lại phải về nạp năng lượng. Tóm lại làm đồ chơi cũng được, ha ha ha .”

    Nói xong nàng vỗ vỗ vai Sử rồi biến mất.

    ………………

    Mà lúc này bên phía Ma Quỷ, Tổng quản Bushy mới vừa lên Rồng xương chạy đi liên lạc với Quân khu trưởng Franklin đây.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 22-02-2018 lúc 12:51.

  4. #44
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 43 : ĐƠN THÂN VÀO THÀNH



    Đoạn đường đèo có bề rộng mặt đường 20m. Ở cuối 500m đoạn đường vực thẳm, một bức tường đá cao 10m được dựng lên. Bức tường có độ dày 5m, được chất chồng từ những tảng đá núi to mỗi bề vài mét, mặt cắt phẳng lỳ. Toàn bộ công lao là của Trí năng, nó điều khiển máy móc, cắt đá và dùng máy dịch chuyển sắp xếp thành. Chưa hết, nó còn bay đi tìm sắt vụn, nấu chảy bọc kín bề mặt tường, cho tường thêm trơn trợt, vững chắc.

    Sau hai giờ thi công, bức tường hoàn thành. Sử tu luyện không quan tâm. Con Răng cằn nhằn:

    “Làm sương sương thôi, phải xây thành đâu mà ngươi kĩ quá ! mất thời gian !”

    “Ở không còn cằn nhằn hả !?” Bình Chi nạt lại.

    “Nhớ kiếm mớ dầu ăn nữa .”

    “Chi ông nội !?”

    “Tưới lên đường cho nó trơn, dễ té .”

    “Ừ .”

    …………….

    Chuẩn bị xong, hai đứa đàn em tự lái thẳng chiến cơ Chim Con bay vào Thành. Chúng lượn vòng, đánh võng trên bầu trời thành phố bắn pháo tứ tung, rồi vọt ra xa lộ, dẫn theo dòng lũ zombie tức giận gầm rú đuổi theo.

    Con Răng Thần hồn nó mạnh hơn Trí Năng nhiều, nhưng nó không chuyên về đầu óc, bất quá để nó thao tác dàn súng pháo thì dư sức. Nên thật ra một mình nó làm xạ thủ cũng tạm được rồi, tối hôm qua Sử tham gia là vì tìm kích thích với lại để nhắc chừng nó. Con chó này tính nó tưng tưng, bắn lãng phí năng lượng lắm.

    Dàn súng cấp thấp mới độ của Chim Con quay ngược, bắn như mưa về biển zombie chạy sau đuôi. Zombie pháo binh cũng bắn theo chiến cơ, có điều Trí Năng giữ khoảng cách tốt, né tránh linh hoạt, nên không dính đạn. Một chạy, cả triệu đuổi, kéo nhau qua khe núi, về đoạn đường đèo.

    Sử ngừng tu luyện, quan sát chiến cuộc. Mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch, Chim Con ra cuối đường đèo, dừng lơ lững trên không sau bức tường chắn, hú còi inh ỏi. Con Răng dùng dàn súng 100 nòng và 4 pháo laze chủ yếu bắn bọn Zombie Pháo Binh phun Ma viêm cầu xen kẻ trong đàn zombie, đám còn lại nó bỏ mặc kệ.

    “Hú… hú…” tiếng còi báo động hú chói tai, át tiếng gào thét của zombie.

    Tụi zombie loạng choạng tới chân tường, nhưng không cách nào leo qua, chỉ biết đập phá bình bình vào vách thép, nhưng chẳng làm nó mảy may hư hao chút nào. Trên đường đèo có năm ba đoạn bị Trí năng tưới dầu trơn, zombie ở đây xô đẩy trượt ngã chồng chất.

    “Tụi mày tưới dầu trơn hả!? sao không tưới hết đường luôn !” Sử thấy vậy hỏi

    “Dạ, kiếm có được mấy tấn hà Sếp ơi !”

    ………

    “Rớt đi, rớt đi…” Sử với con chó nóng ruột hô hào cổ vũ . Zombie bắt đầu rớt núi thật. Ban đầu ít, từ từ chúng cứ rơi càng nhiều như sung rụng. Vách đứng, xuống 200 – 300 m mới có dốc thoải, con nào rớt núi là tan xương.

    Dẫu vậy, nguyên đoạn đường từ nơi này đến thành phố hơn 10 km, kể cả phần ngoài thành rộng rải vẫn toàn đầu zombie chờ tới lượt.

    Một giờ, hai giờ,.. ba giờ, zombie té núi chết chừng 500 ngàn con. Mà zombie trong thành phố còn chưa có chỗ chen ra ngoại thành. Tụi ở sau đuôi quá xa không thấy tín hiệu, nó nản, lui về. Tụi ở giữa du đãng tại chỗ. Về sau chỉ có zombie trong vòng 2 km còn tiếp tục chen tới.

    Rốt cục, tiểu tổ tốn tổng cộng hết bốn giờ đồng hồ tiêu diệt hết 600 ngàn zombie, đợt chiến đấu kết thúc.

    “Bình Chi, thả đội lượm rác xuống núi làm việc đi. Rồi kiếm chỗ đậu xuống nghỉ một chút.” Sử gọi Trí Năng, rồi nhíu mày, lẩm bẩm :

    “Không ổn, tốc độ này phải mất hai ngày còn chưa chắc xong. Mà còn mỏ linh thạch nữa .”

    “Zombie trong mỏ linh thạch cũng bị kéo ra rồi Sếp .” Trí năng nói.

    “Được rồi, kết hợp thêm máy bay không người lái, hai đứa cưng một lát tiếp tục đợt hai, đợt ba… khi nào đuôi zombie hoàn toàn ra hết ngoại thành. Anh sẽ lén vào trong đó Thành một mình tìm cái Ma Trận mới được .” Sử hơi ngẫm nghỉ rồi hỏi Trí năng :

    “Ở khoảng cách này còn liên lạc với Tiểu đội được không ?”

    “Được .”

    “Alo… alo, Se Sẻ gọi Đại Bàng, alo…” “Alo… alo, Se Sẻ gọi Đại Bàng, alo…alo ” Con chó nhảy lên giành gọi vào ống nói,

    “Alo, ai đó !?” Tiếng con Bé Ba, Sử đẩy con chó ra :

    “Anh nè, em nghe không !?”

    “Em nghe rõ, anh ổn chứ !? anh tới đâu rồi !?” Tiếng con Bé ba mừng rở.

    Sử cười :

    “Anh ổn, anh đang dọn zombie thành Forrel Gon. Mai mốt em cứ mở sóng vô tuyến, khi nào mình trong khoảng cách 500km là liên lạc được nhe em. Hôm qua mọi người định xuất phát sau anh một ngày, nhưng anh thấy chưa được.

    Nghe anh dặn, bây giờ em đừng cho đội ra ngoài hoạt động, thu hết về mỏ linh thạch vài ngày, cảnh giới 24/24, nếu có quân đội zombie tới thì chạy hết về Trái Đất đi. Anh giải quyết ở đây ổn thì sẽ báo mọi người xuất phát.”

    “Có gì sao anh !? Không được thì chạy về đi anh !” giọng con Bé Ba run run muốn khóc.

    “Hì hì, anh không sao mà, vì chưa liên lạc được tụi Quỷ cao cấp thôi…”

    Hai đứa bắt đầu anh anh em em tán chuyện, rồi chuyển qua chuyện tình cảm, một lát thêm một đám con gái tới bu vào tám, thôi nhức đầu…

    “Nghe mắc mệt quá,… tui ngủ chút nghe Bình Chi, chừng nào đánh tiếp gọi tui…” Con chó Răng ngáp một cái rồi nằm lên trên ghế xạ thủ ngủ luôn.

    Lại xong thêm ba đợt (kéo zombie rớt núi) thì cũng tới sáng hôm sau. Xác zombie rơi lăn dài từ chân vách kéo xuống dốc cả cây số. Gần vách núi, xác cũng thành đống cao cả chục thước. Con chó khá là mệt mỏi, Sử phải động viên, hứa hẹn cho nó cố gắng lên tinh thần, cố gắng thêm một đợt nữa. Vì bây giờ zombie thành phố này đã chết hết phân nửa. Số còn lại đã hoàn toàn lọt ra ngoại thành. Đợt tiếp theo Sử muốn lẻn vào thành, nhưng để Trí Năng một mình chiến với zombie thì cũng không mấy an tâm.

    …………………

    Từ một đầu khác chiến cơ thả Sử vào thành phố. Hắn đi ung dung trên đường phố vắng lặng, lâu lâu mới gặp một vài zombie chuột, mèo, người lẻ loi, lạc đàn. Gặp Sử, chúng không lao vào hung hăng tấn công mà còn sợ hãi khép nép, tránh đường, vì bây giờ hắn đã biến thân thành một ma vương dữ tợn, hơi thở hắn đầy mùi vị ma quỷ tinh khiết.

    Ma Vương gặp chúng sợ sệt thì đắc ý cười khà khà, trừng mắt. Đôi khi từ mắt trái Ma Vương phóng ra lôi điện đen tuyền đánh lên thân một số con, hễ con nào dính chiêu là cứng đơ, rồi thân thể vỡ ra từng mảnh vụn rơi xuống, những mảnh xương thịt cứng ngắt, đen đúa bốc ra hơi lạnh ma khí nồng đậm. Đôi khi từ mắt phải Ma Vương phóng ra lôi điện màu tím đánh trúng một số con, nạn nhân, thân thể cháy thành tro trong nháy mắt, chỉ để lại khói mù khét lẹt, nhiệt độ quanh đó tăng cấp tốc cả trăm độ.

    Rồi có lúc, từ trán Ma Vương phóng lôi điện vàng óng chói chang, “Roẹt”, zombie xấu số tan thành không khí , bị tịnh hoá sạch sẽ trở thành các phân tử trong lành vô hại hoà tan vào môi trường.

    “Kha kha kha, Lợi hại quá đi, khửa khửa !” Sử cười ầm ầm om sòm, không e dè cố kỵ gì, lại còn gầm lớn “ Ta là Kẻ Huỷ Diệt, Ác Ma của Ma, Ác Quỷ của Quỷ. Ta quyết định từ nay sẽ trở thành Ác Mộng của ma quỷ vũ trụ ! Há Há Há .”

    Sử hài lòng với uy lực lôi điện lắm. Trong người hắn có ba thứ lôi điện. Huyền Lôi hay Ma Lôi là khắc tinh của sinh vật sống, mà Tử Lôi là khắc tinh của ma quỷ. Còn Kim Lôi thì tịnh hoá hết thảy, nhân từ độ hoá chúng sinh, chúng tử thành không khí.

    Hạch tâm Kim Lôi của Sử bây giờ đã to như trái nho, rất nhỏ, rất nhỏ so cói hai quả lôi tâm khổng lồ kia, nhưng nó tương ứng thân thể hắn cũng mới cấp 10 thôi. Ngoài tác dụng biến các thứ năng lượng thành Kim Lôi, nó còn có tác dụng quan trọng khác, đó là chuyển hoá, cân bằng: chuyển Ma Nguyên thành Chân Nguyên và ngược lại; chuyển Huyền Lôi thành Tử Lôi và ngược lại.

    ………………….

    Đứng trước Tụ Ma trận của toà thành, Sử truyền ma khí vào nó theo các trình tự đã được Bulma dạy từ trước. Trận pháp khởi động, ma khí trên bầu trời ùn ùn bị hút vào ma trận, vòng ma kết giới mở. Sử đứng trong ma trận khoanh tay chờ đợi, mà người hắn như cái động không đáy thoả thêu hấp thu Ma khí .

    ……………….

    Tướng quân Franklin vừa bị Tổng Quản Đại Ma chửi, hồn vía còn lơ lửng choáng váng. Hắn mới hai ba ngày trước vừa được khen thưởng lớn vì lập đại công, phát hiện Ma Vương Thể. Hắn còn chưa kịp hưởng thụ chút lợi lộc nào, giờ biến thành kẻ tội đồ đối diện án tử,… không, phải nói là án cực hình trăm năm không được tử.

    Hoang mang, ngơ ngác, sợ hãi rồi chuyển thành giận dữ điên cuồng, Franklin hét lớn:

    “A… a… Đám ăn hại tập họp, năm phút đứa nào không có mặt, Ma Hình Đường đường giết không cần xét xử .”

    Ma khí cuồng loạn trong Chánh Sảnh, Ma Vệ té nhào, văng tứ tán, lê lết chạy đi tìm tướng tá Bộ Chỉ Huy để truyền lệnh, bỗng dưng:

    “Cấp báo, cấp báo… Tư lệnh, Tư lệnh .” Lính thông tin trong coi các Tụ Ma Trận nhào vào đại sảnh gào lớn.

    “Bành” “Cút! Mẹ ngươi muốn chết… à !”

    Lính thông tin Ma Xương bị đại nhân Franklin phất tay đánh bay, đập người vào vách phòng, xương nứt gảy chi chít vài chục cái, ma huyết dịch chảy ướt đen bộ xương, nhưng hắn vẫn cố hét :

    “Ma… Vương… Thể…”

    “Hả !?”

    “Tư lệnh… Ma… Vương… Thể. Tụ… Ma… Trận 49 … ợ… ợ” Nói tới đâu bộ cương nghẹo đầu bất tỉnh.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 08-02-2018 lúc 11:26.

  5. #45
    Ngày tham gia
    Dec 2017
    Bài viết
    57
    Xu
    0

    Mặc định



    CHƯƠNG 44 : GẶP QUÂN KHU TRƯỞNG FRANKLIN


    Sử chờ không lâu, trong ma trận bùng lên hình ảnh một tên phù thuỷ. Áo choàng đen che kín đầu, mắt đỏ, tay cầm gậy đầu lâu, Franklin nhìn hắn chằm chằm, không nói lời nào. Dù biết trước sẽ có Đại nhân vật xuất hiện, Sử cũng bị giật thót mình.

    “Hi…” Trấn định lại, hắn vẫy vẫy tay với con ma

    “Hừ, Quả Hắc cầu ở Ma trận 50 đâu? Người đã làm gì nó để Đại vương tức giận !?” Franklin cố nén lửa giận gầm gừ hỏi.

    Sử làm vẻ mặt ngơ ngác, ngây thơ, mà tức giận hỏi lại :

    “Ngươi là ai? Ta không biết ngươi nói gì !? Ma cầu gì a!? Ta…ta tỉnh lại không hiểu cái gì xảy ra cả, ta thấy cô đơn trống vắng quá, ta muốn đi tìm ma nữ… !”

    Bây giờ tới lượt Franklin giật mình, nghĩ bụng: “Thì ra nó mới mở linh trí, cái gì cũng không biết, hôm qua không biết xảy ra sự cố gì làm Đại vương tức giận. Nhưng Đại Vương có lẽ là muốn bắt nó về bồi dưỡng thôi, Thiên tài mà, sau này nó sẽ là một Ma vương tung hoành vạn giới. Mình không thể mạnh tay, phải tranh thủ lúc Ma Vương này còn non mà thân thiết nó, sau này biết đâu được nhờ. Đây là một cơ hội tốt à !?”

    Hắn bèn nghiêm giọng nói :

    “Ta là Quân khu trưởng Franklin, ngươi là Ma dân vừa thức tỉnh của ta. Đại Vương Vĩ Đại của chúng ta có lệnh mang ngươi về gặp Đại vương ngay. Ngươi hãy ngoan ngoản nghe lời theo ta về…”

    “Ờ, chừng nào đi !?”

    “Ta là một Ma yêu già mến trẻ, không muốn dùng vũ lực bắt ngươi. Ta khuyên ngươi không nên chạy loạn, nghe lời về gặp Đại Vương đi. Ngươi đừng để ta phải… Hả !?” Franklin say sưa khuyên nhũ khựng lại “Moá, cũng quá dễ dãi đi ! Tưởng phải tốn hết nước miếng hù doạ, khuyên lơn chứ”, hắn hỏi lại:

    “Ngươi chịu theo ta đi gặp Đại Vương à !?”

    “Giờ ta có biết đi đâu đâu !? Mà ta muốn ăn Ma thạch, ngươi có ma thạch không !? Còn có, ta muốn ăn ma hồn, ngươi có không !? Ta muốn ma nữ!? Không có thì tự ta đi kiếm !”

    “Có có, nhiều lắm, muốn ăn bao nhiêu cũng có. Ma nữ thì đầy ra. Bây giờ ngươi ở đó chờ, ta mang ma tới đón ngươi. Một ngày là sẽ tới gặp ngươi.”

    “Không không, ở đây buồn lắm ta ta không đợi được. Ngươi ở đâu ta tới tìm ngươi.”

    Franklin khuyên nhũ một hồi không được đành chỉ đường cho Sử đi về hướng Bộ Chỉ Huy quân khu, mà hắn cũng vội điều động Không Kỵ Binh, Kỵ Binh cùng Ma Hồn cấp tốc đuổi qua đón ông trời con.

    Hắn báo cáo cho Đại Nhân Tổng Quản, vì cẩn thận Đại Nhân còn lệnh hai quân khu khác mang quân cơ động cao tiến qua hiệp trợ áp giải, toàn bộ hai mươi quân khu từ chỗ Franklin về Tổng Bộ đều được lệnh sẵn sàng điều quân, ma hồn thì đuổi về cho Franklin nuôi ông trời con. Vì theo hắn đó là ý Đại vương căn dặn.

    Chuyện xảy ra với Ma Kinh và linh hồn Đại Vương, đó là bí mật của một mình Đại Vương, đâu thể nói cho thuộc hạ. Giờ có muốn nói, Đại Vương cũng không thể. Tai hại chưa !?

    …………………

    “Báo cáo Sếp, Xong năm đợt: zombie chết 2 triệu 500 ngàn, Pháo binh zombie chết hết ráo. Cái tường chắn em gia cố hai lần rồi, nhưng mà làm một đợt nữa cũng là nát luôn.

    Zombie còn ngoài ngoại ô với quốc lộ gần hai triệu. Giờ ý Sếp sao !?” Tiếng Trí Năng gọi trong máy liên lạc.

    “Thả mấy máy bay không người lái dụ tụi nó đi, chết được nhiêu thì chết. Hai đứa cưng lẻn qua đầu bên này đón anh, mình qua mỏ linh thạch gom hàng rồi rút.” Sử trả lời.

    Khi nãy gặp Franklin xong hắn cuốc bộ ra ngoài thành phố tìm nơi vắng vẻ, không khí trong lành, tránh mùi thúi của nồng nặc trong thành phố, nằm miên man suy nghĩ.

    Con Quỷ Tông Franklin bảo Sử cứ đi về hướng bắc hai ngàn cây số thì gặp hắn, nhưng hắn biết bọn nó sẽ tới mau thôi chậm thì một ngày nữa sẽ gặp tại thành phố tiếp theo.

    Dĩ nhiên là hắn không thật tình muốn sớm về gặp Đại Vương rồi, vì như vậy khác nào sớm đi gặp Diêm Vương. Đừng thấy Con Quỷ đó bị thương mà coi thường, lạc đà gầy con hơn ngựa béo mà. Gặp nó, nó có trăm ngàn cách cầm tù, nô dịch rồi nuốt chửng linh hồn hắn.

    Vậy hắn còn đút đầu vào vòng vây đó làm gì ?

    Trước tiên vì hắn không sợ không trốn ra được. Tiếp theo là hắn muốn vào tìm hiểu tình hình địch, nếu được thì cho chúng một số quấy rối bất ngờ. Cuối cùng là tìm cách trộm ma tinh và ma hồn chứ, hai thứ này hắn cần.

    Ma tinh hay ma hạch thì không cần nói về phần ma hồn, con chó Răng với Bulma dạy Sử hấp thu và tu luyện thần hồn rồi, có ma hồn thì cấp tốc tiến bộ.

    Tu thần hồn có công pháp riêng, mà kẻ muốn tu luyện phải đạt tới Chiến Tôn đỉnh phong mới bắt đầu nhập môn hoặc là có thiên phú bẩm sinh như Bé Ba mới được. Sau khi tu hồn đạt đến mức độ nhất định kẻ tu luyện mới phá tan rào cản linh hồn thăng hoa đó là điều kiện cần thiết lên cấp Vương, đạt một cấp độ sinh mệnh mới.

    Ví dụ như con chó Răng, thân thể nó tiêu tan mà nó vẫn sống chờ tái sinh. Các sinh mệnh hùng mạnh này về sau cũng tiếp tục tu luyện thần hồn song song tu chân nguyên.

    Thật là hên, trong ‘trận chiến của Quỷ và Thần’con Quỷ Vương không dám buông hết thần hồn tới đoạt xá Sử vì nó ‘kỹ tính’ với lại không gian ý thức hắn còn nhỏ. Nó đã chặt ra tia tàn hồn mang hồn lực vừa đủ dùng khống chế Ma kinh thôi, Sử nuốt được con Quỷ khi đó là nó hao hết hồn lực, rồi bị nhốt trong địa bàn của hắn.

    Hắn chỉ cần vài ngày nữa hấp thu tiêu hoá hết tinh hồn Con Quỷ là đạt tới tiêu chuẩn bắt đầu tu hồn, có điều tu thông thường chậm lắm, nuốt hồn kẻ khác thì nhanh hơn nhiều! Nhưng không phải muốn nuốt hồn người ta chỉ cần chiêu Phệ Hồn Thuật là xong, Phệ Hồn Thuật chỉ đánh tan, hút hồn lực và tinh hồn vào không gian ý thức, còn chắt lọc tạp niệm, oán niệm, sát niệm… và tiêu hoá hồn lực và tinh hồn kẻ khác làm của mình thì là chuyện khác, rất may hắn tu luyện hai tuyệt kỹ phật môn chẳng biết sao trong linh hồn có hạt giống Phật Niệm toả kim quang tinh lọc thần hồn con Quỷ Vương cho hắn hấp thu lớn mạnh Thần hồn mình rất nhanh.

    Ban đầu trong thế giới ý thức Sử thấy mình to hơn còn tưởng mình ngon hơn con chó Răng, coi thường nó. Hoá ra sau khi chắc lọc, cô đọng, nuốt chiến lợi phẩm Tinh hồn Quỷ Vương gần hết, Thần hồn hắn chỉ nhỏ bằng bắp đùi con chó. Đó là nó nói nó bị suy kiệt lâu ngày teo nhỏ còn 1/10 đó !

    ………………..

    Suy nghĩ lan man chuyện tu hồn, rồi Sử lại nghĩ tới thái độ Franklin nói chuyện khi nãy có vẻ khá khách sáo với hắn làm hắn cũng bất ngờ.

    “Có âm mưu gì ta cũng chả sợ. Giờ phải tính làm sao kéo dài thời gian gặp Đại Đầu Quỷ, cùng gây thiệt hại lớn nhất cho quân đội tụi nó, làm lợi nhất cho mình… Chà chà”

    Vừa lẩm bẩm, lim dim hút thuốc, hắn vừa xoay xoay đùa nghịch một con ong liên lạc trong tay, hắn dùng Ma Nguyên (Ma Khí bị hệ huyệt đạo, kinh mạch, Ma Lôi Tâm biến đổi thành Ma Nguyên Lực chứa trong Ma Lôi Tâm chưa chuyển thành lôi điện) tạo thành một viên cầu bọc nó lại bên trong, làm con ong cứ vo ve, loay hoay mất phương hướng, không thoát ra được.

    Ma nguyên màu đen, hắn cho lại thêm chân nguyên màu tím, thêm Phật Nguyên màu vàng kim (Tác giả: cái này hắn tự đặt, tui không biết) . Chơi một lát không thấy con ong động tĩnh gì, Sử thu Nguyên khí. Con ong bất động, chết máy.

    Hắn lắc đầu định vứt đi, chợt mở lớn mắt săm soi nhìn kĩ con ong trong tay. Nó lông tóc không hư hao, chỉ nguyên bản là thân nó màu bạc thì giờ đã trở thành ám tử kim, toả ra hơi lạnh.

    “Không bình thường.”

    Sử nhặt một con ốc vít kim loại rơi dưới chân, cầm lên tay, lần này chỉ dùng ma nguyên rèn luyện. Năm phút sau nó thành con vít thành đèn tuyền. Sử lấy búa pháp khí dùng sức bổ không nó không sứt mẻ gì, phải dùng chân nguyên lực con ốc vít mới mẻ đi. Hắn lại thử bổ con ong, nó còn cứng hơn nhiều, trơ trơ ra.

    Bình thường vật liệu, máy móc, vật dụng… mà bị để lâu trong ma khí thì các linh kiện của chúng sẽ có ba dạng : một là nhanh bị ăn mòn tan rã biến chất; Hai là trơ ra và rất lâu vài trăm năm hoặc lâu hơn nữa… sẽ bị ăn mòn tan rã biến chất thành phế phẩm; Ba là (một số ít, thường là xương cốt của sinh vật mạnh, đương nhiên là có ma) sẽ bị ma hoá, nhiễm ma khí dần thành chất liệu khác.

    Các thứ này ma quỷ thích dùng chế làm vật dụng và vũ khí của chúng, nhưng tốc độ ma hoá vật liệu tự nhiên rất rất chậm, phải tính đơn vị bằng trăm năm. Nên thông thường những vật liệu như vậy được chúng thu gom về ngâm tẩm trong ma dịch có phương pháp đặc thù bồi dưỡng… nhưng thời gian cũng tính bằng chục năm mới tạm được mang ra mà chế tạo đồ cho tướng tá. Lính Ma thì xài ba cái đồ bỏ ở trường hợp thứ hai. (Cho nên khi nhìn Ma quân, người ta thấy chúng rất rách nát.)

    Cái này, Sử có học kiến thức từ hệ thống. Vậy mà giờ ốc vít bình thường lại bị ma hoá rất sâu rồi. Còn con ong rẽ tiền nữa, nó được chế bằng hợp kim thường thôi, sao giờ cứng dữ vậy. Hắn hớn hở cười ngoác miệng :

    “Vậy là sao !?”

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Lần sửa cuối bởi dongphat, ngày 09-02-2018 lúc 11:36.

    ---QC---


Trang 9 của 11 Đầu tiênĐầu tiên ... 7891011 CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status