TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile
Hướng dẫn đăng truyện trên website mới
Đăng ký convert hoặc Thông báo ngừng
Trang 3 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối
Kết quả 11 đến 15 của 35

Chủ đề: Ngược Về Thời Lê Sơ

  1. #11
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Vấn đề tài chính lại trở thành nhức nhối nếu quân số tăng đến gần 700 người. 500 lượng vàng và 1 vạn lượng bạc không phải là một con số nhỏ một chút nào. Nó có thể hoàn toàn đủ cấp dưỡng cho một ngàn người với thời gian rất dài. Nhưng vấn đề ở đây là hắn cần tiền vốn để thu thập Gấm lụa, lá trà để thực hiện một chuyến đi lịch sử đến Châu Âu, Nguyên Hãn với kiến thức lịch sử thì biết rõ siêu lợi nhuận của mặt hàng này khi amng tới Châu Âu. Từ đây hắn sẽ có thể thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch nếu có đầy đủ tiền bạc.

    Số tiền hiện giờ hắn có được chỉ có thể cấp dưỡng cho một ngàn người, trang bị cho một nửa trong số đó, vì hắn phải dành ra một khoản khá lớn để tiến hành thử nghiệm chế tạo vũ khí cũng như các trang thiết bị phục vụ cho chuyến đi. Do vậy kinh phí dành cho đi buôn coi như xong rồi. Nhưng mở miệng xin mẹ hắn cấp cho một khoản trong cái bảo tàng thứ ba của cụ Nguyê Đán quả là khó mở miệng. Hắn quyết định phải nhanh tróng làm ra được những tiến bộ trong công tác chuẩn bị, lúc đó rồi trình bày với mẫu thân cũng không hề muộn chút nào.

    Trong hai tháng từ tháng 8 đến tháng 10 năm 1401 là những tháng ngày hoạt động nhộn nhịp nhất của khu căn cứ Rừng Thần. Từ những năm 1400 thì Nhà Hồ đã rời kinh đô về Thành Tây Kinh thuộc Động Tây An ( thành nhà Hồ huyện Vĩnh Lộc tỉnh Thanh Hóa). Vậy nên xã Sơn Tây thuộc Trấn Sơn Đông này lại thuộc về nơi trời cao hoàng đế xa. Lúc này đây Hồ Quý Ly đang phải đánh đấm túi bụi với Chiêm Thành, ngoài ra còn phải truy bắt tàn dư của tôn thất nhà Trần đang lẩn trốn ở biên giới Ai Lao, vậy nên cuộc sống mạn Bắc thuộc Cố Đô Thăng Long lại dễ thở hơn một chút. Có giấy phep thương hội lão Trần Phúc vậy mà thực sự làm thương nhân hẳn hoi không chút qua loa. Những chuyến đi lại giữa các miền các xứ cũng có sinh ra lợi nhuận chứ không phải đơn thuần là dùng tiền đi mua đồ cho khu căn cứ. Biết được tin tức này Nguyên Hãn cực kì hào lòng. Nói thật về mặt thương nghiệp hắn là mù đặc cán mai, ngu dài cán thuổng.

    Tháng mười âm lịch năm 1401 cũng là lúc mà các vật tư chuẩn bị cho công cuộc nghiên cứu chế tạo của các công tượng bắt đầu. Vật liệu chịu lửa đã chuẩn bị đầy đủ, những vật liệu này Nguyên Hãn hoàng toàn không biết, chỉ có các công tượng thợ rèn của quân xưởng thì hiểu rõ mồn một mà thôi. Than đá cũng từng xe từng xe theo một lối mòn bí mật được đưa vào quân trại. Gang là vật liệu bin triều đình quản chế chặt chẽ nhưng quặng sắt lại có thể dễ dàng tới tay giờ đây cũng chất đống không thiếu trong sân bãi.

    Lúc này đây nhân số của Thanh niên binh lên đến 512 người, lão binh 103 người trong đó có 64 người có thương tật bên người. Công tượng thợ reng 52 người Công tượng thợ gỗ 34 người. Cả một vùng thung lũng Rừng Thần đã vị đốn quang, nền đất được dọn dẹp cẩn thận nện kĩ. Mộ hàng rào bằng cọc gỗ thấp được dựng lên đường kính 1km x 1km. Đây là công sức lao động vất vả của gần ngàn người trong mấy tháng trời bất kể mưa gió. Giờ đây đã tiến vào mùa đông lạnh lẽo của khu vực Bắc bộ, nói là khắc nghiệt nhưng lại là đang ủng hộ các binh sĩ Trần Gia trong khu rừng thiêng này. Vì rừng rậm nhiệt đới có mưa mới là đáng ngại nhất, lày lội vất vả khó chịu không thôi.

    Công việc huấn luyện vẫn không bao giờ ngưng nghỉ, nhưng vẫn luôn có một đội ngũ cỡ 100 người sẽ thay phiên nhau lần lượt theo đội buôn Thiên Hạ để vừa kiếm them thu nhập, vừa bảo vệ hàng hóa và tiến hành thu mua các nhu yếu phẩm cũng như nguyên liệu cần thiết chu khu căn cứ.

    Sau một tháng thời gian xây dựng vất vả thì cuối cùng Hệ thống lò cao và hệ thống lò thổi gió Bessemer ra đời trong sự mong chờ của tất cả mọi người có mặt tại khu quân sự này. Quả thật những lão gia tướng và các binh sĩ thuộc dòng Trần Nguyên gia mang trong người tư tưởng trung nghĩa nên kể cả Nguyên Hãn còn nhỏ tuổi nhưng không một ai tỏ ra bất kính với hắn. Song điều đó cũng không thể bền chặt như sắt thép nếu Nguyên Hãn là một kẻ vô năng và nhu nhược. Nguyên Hãn là người như vậy sao? dĩ nhiên là không... chỉ cần là Nguyên Hãn nguyên bản thôi cũng là một kẻ thiên tài thuộc lầu binh thư, sức địch muôn người, là chiến tướng lãnh đạo trời sinh. Đừng nói them vào đó hắn còn là Nguyên Anh với kiến thức như biển mang từ thế kỉ 21 trở lại. Trong mắt của tất cả mọi người ở đây hình ảnh Nguyên Hãn là thần bí và cao thâm mạt chắc.

    Những ý tưởng, những tư tưởng, cũng như mọi quy trình phương pháp từ chế tạo binh đến huấn luyện binh sĩ đều rất ít có ý kiến chen vào. Vì thực sự họ không hiểu phải chen vào từ đâu và phải chen vào như thế nào. Những thứ Nguyên Hãn nói và làm đều được nhuộm một màu thần bí mà chỉ có khi thực hiện rồi mọi người mới hiểu được chúng hiệu quả đên kinh người. Chỉ trong 6 tháng trời, không cần quá nói nhiều Nguyên Hãn đã thu phục toàn bộ nhân tâm của đám binh sĩ cũng như các tượng sư này. Dần rà trong quân có lời đồn thổi rỉ tai nhau:

    - Công tử là người trời không phải phàm nhân chúng ta đâu....

    - Bậy bạ nào, ta biết sự thật đấy... sư phụ công tử mới là thần nhân...

    - Sư phụ nào sao ta chưa nghe qua...

    - Ngươi làm sao nghe được.. chuyện này chỉ có Lão Binh truyền nhau thôi... đây là một chuyện rất bí mật... Công tử dấu kĩ không cho ai biết... thế nhưng trong một lần bị mẫu thân gặng hỏi thế là ngài phải nói ra... rồi chuyện này Phúc Lão tướng quân biết... thấy thông tin của ta ghê chưa...

    - Có gì lạ chẳng qua ngươi có cha là lão binh chưa chết trận nên biết hơn ta mà thôi... nếu phụ thân ta còn sống thì....

    - Thôi huynh đệ đừng buồn... sứ mệnh của chúng ta là chết trên sa trường mà không phải chết trên giường bệnh...

    - À ừ.... Công tử cho xây hai cái lò cao như lò gạch thế kia để làm gi vậy nhỉ, lại còng cả bánh quay, cái gì mà dòng dọc các kiểu dây nhợ chằng chịt....

    - Cái này ấy mà ngươi lại không biết rồi... muốn nghe nói không...

    - Muốn...

    - Thế chuyện tỷ tỷ của ngươi thì tính sao với ta đây....

    - Con mẹ nó cút đi dám đánh chut ý lên tỷ tỷ của ông đây... bước qua xác ta.... có nói không?

    - Nói nói nói.... huynh đệ chớ nóng trước sau gì cũng là người một nhà cả mà... he he he.... cái này nghe mấy lão công tượng nói lại thì đó là..... Thần Cơ lò... từ đây sẽ chảy ra chiến giáp vũ khí... mà không phải đập đập gõ gõ đâu.....

    - Bố mày ai là người một nhà với ngươi... thần kì vậy a. Nhưng hôm nay chúng ta có huấn luyện chạy bộ trong rừng, không biết có thể về kịp mà chứng kiến không...

    - Vật thì cố sức mà chạy nhanh vào ha ha ha... nhiệm vụ của ta hôm nay là canh doanh trại ư... hơ hơ

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    ---QC---
    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?


  2. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    giangbery,sai1000,thanaret25,
  3. #12
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Thật ra tâm tính của Nguyên Hãn khá là mâu thuẫn, hắn có cái tướng quân chi năng sa trường mãnh chiến, quyết đoán, sát phạt... điều đó được kế thừa từ Nguyên Hãn linh hồn. Nhưng bên cạnh đó hắn lại có được tính cẩn thận, có lẽ hơi quá cẩn thận đến mức do dự... một lòng trắc ẩn có mức hơi đàn bà.. điều này đến từ vị Bác sĩ mới tốt nghiệp đại học Y khoa Trần Nguyên Anh. Tiếc nuối duy nhất ở đây là tuy hai linh hồn được dung hợp vào nhau nhưng vẫn có một tia khánh cự nào đó làm cho lúc thì Nguyên An tính cách chiếm thượng phong, khi thì Nguyên Hãn chiếm thế mạnh. Sự tình này nếu không sớm giải quyết sẽ trở thành mối họa khôn lường.Chẳng may trong chiến trường chỉ có máu và lửa, cần quyết đoán và hi sinh nếu lúc đó tính cách do dự của Nguyên Anh nổi dậy thì sẽ làm hại cả ba quân.

    Còn tính cách của Nguyên hãn có một hạn chế đó là bị nho giáo ảnh hưởng cực đậm. Tư tưởng ngu trung và bảo thủ là một điểm yếu chung của người dân lúc này.

    Chỉ cần nói riêng chuyện làm thương nhân thôi thì Nguyên Hãn cũng phải thuyết phục bản thân đến cả ngàn lần và bị Nguyên Anh tính cách ảnh hưởng thì hắn mới dám làm. Nguyên Hãn sợ bị ảnh hưởng tới thanh danh của mình mà thôi.

    Cái lò cao mới tinh đã xây dựng xong này là kết quả của tính cách cẩn thận vô đối của Nguyên Anh mà thành. Cái lò không không nhìn không quá phức tạp này vậy mà có đến 1,5 m thành lò độ dày. Quả thật là một độ dày bất khả tư nghị. Cũng chỉ bởi vì Nguyên Hãn không biết mấy cái loại đá và đất sét này có thể chịu nỏi nhiệt độ cao của than đá cháy hay không. Nếu đang nung gang mà lò vỡ tung thì sẽ là tai nạn chết người đấy.

    Thật ra cái lò Cao này thì ai cũng từng nghe qua, cũng từng biết một hai. Học qua hóa học cấp 3 thì tất nhiên sẽ biết qua cấu tạo. Nhưng thực sự để bắt tay chế tạo nó thì quá khủng bố nhiều khó khăn, vi vậy mà chuẩn bị thật nhiều tháng trời, bàn bạc rất nhiều lần với các thợ thủ công mới có thể làm ra nổi cái lò chỉ cao tầm 15 m này thôi.

    Xung quanh Lò Cao là hàng dãy các cây gỗ to bản được dựng thành dàn giáo chống đỡ bên ngoài nhằm đam bảo cho việc vỡ lò không xảy ra. Thậm chí những tấm gỗ hình được cắt ra cho khớp với vòng cung thân lò sau đó được ép ở bên ngoài và gia cố bằng đai đồng. Việc cẩn thận đến tuyệt đối này đảm bảo an toàn cho những Công tượng phải làm việc trực tiếp dưới thân của lò cao.

    Thật ra bí quyết của luyện Lò Cao luyện Gang hay lò Bessemer đều nằm ở một chữ đó là gió. Chính luồng không khí thổi lien tục Oxy từ dưới lên đáy lò trên trên. Chính Oxy áp lực cao này sẽ tạo thành CO khi đốt quá than đá hoặc than củi, Chính khí CO sẽ giúp khử được Quặng sắt thành gang. Còn lớp vôi cho vào để khử các tạp chất trong Quặng như Mangan và Silic v.v...tạo thành xỉ và nổi lên trên bề mặt gang nóng chảy, rất dễ tách ra ngoài. Điều này thì Nguyên Hãn nhớ rõ trong sách giáo khoa có đề cập qua. Nhưng tỉ lệ mợi thứ là bao nhiêu thì hắn không biết... vậy nên tất cả cần phải thử lại nhiều lần. Nhưng có một điều hắn biết rõ ràng, luồng không khí cần phải mạnh và liên tục không thể ngưng nghỉ một giây nào. Vậy là một số lượng tiền khá lớn phải xuất ra để mua đồng và chế tạo một loạt các hệ thống ống nối giữa 8 cái bơm khổng lồ và lò cao.

    Cái bơm là một dụng cụ khá phổ biến của thế giới hiện đại mà cấu tạo cực đơn giản, Nguyên Hãn chỉ cần vẽ sơ qua là các thợ mộc hoàn toàn có thể nhẹ nhàng tạo ra. Quan trọng là ý tưởng mà thôi, chứ tay nghề của họ thuộc dạng cao thủ rồi. Bơm được làm bằng gỗ bào nhẵn mặt trong khích thước cực đại và dài. bên ngoài được đai đồng cố định kĩ càng. Cơ bản thì cách làm cái bơm và thùng gỗ thời này không khác nhau là mấy chẳng qua yêu cầu kích thước cực đại mà thôi. Mỗi chiễnc bơm được nối với 4 ngựa thồ và tất nhiên sẽ có các tráng nên túc trực nếu cần bổ xung lực đẩy. Để tạo cho luồng không khí đi một chiều thì cái van một chiều được Nguyên Hãn nói cho mọi người, nhưng ngay cả Nguyên Hãn cũng hiểu mù mờ nên không thể làm ra được. Cuối cùng đành chơi bài đóng mở thủ công. 8 cái bơm chia làm bốn nhóm mỗi nhóm cáo hai chiếc. Khi chiếc này bơm không khí vào ống đồng thì chiếc kia sẽ thực hiện lấy đà. Như vậy đảm bảo luồng không khí thổi không bao giờ gián đoạn.

    Những thiết kế quá lạ lẫm đối với công tượng, không phải vì chúng khó làm ra mà vì trước giờ họ không thể nghĩ ra được một vật có hiệu quả thổi gió kinh khủng đến vậy.

    Tất cả đã được chuẩn bị hoàn toàn chu đáo. Sáng sớm tinh mơ thì các công tượng đã cũng nhau trải các lớp Than đá đã được đập nhỏ và rang khô, tiếp theo là vôi rồi đến quặng sắt. cứ như vậy mà họ xếp từng lớp đè lên nhau đến tận gần đỉnh của Lò Cao. Mọi người đều mong chờ giây phút được chứng kiến kì tích xảy ra.

    12 giờ trưa thì công vệc chuẩn bị đã hoàn tất. Ngựa thồ đã vào vị trí xuất phát, nhân viên đã xắn tay áo ống quần chuẩn bị nhiệm vụ của mình. Lửa đã được nhen lên ơ đáy lò rồi, đầu tiên là âm ỷ nhưng khi luồng không khí được đều đặn thổi qua thì than đá bén cháy cực mau. Giữa cái mùa đông lạnh lẽo của Bắc bộ vậy mà cả khu quân trại ấm bừng lên. Cột khói đen từ từ bốc lên cao đến cả hơn trăm mét. Tiếp theo là giây phút chờ đợi thành quả lao động của họ.

    Cũng không phải chờ quá lâu chỉ sau 3 giờ đồng hồ thì đã bắt đầu có gang nóng chảy rót qua các lỗ của mặt sàng mà rơi xuống Nồi lò phía dưới. Bắt đầu từ lúc này gang nóng chảy lien tục rơi xuống với tốc độ kinh hồn, các công tượng há hốc mồm ngạc nhiên đến chết đi. Chưa cần biết chất lượng Gang ra sao nhưng trước đây nếu họ muốn sản xuất gang từ quặng sắt chỉ có mỗi phương pháp nung từng chút một sau đó gõ đập để loại tạp chất, công việc cực kì vất vả mới tạo ra được một chút gang mà thôi. Nhưng nhìn tốc độ kia xem, một ngày có thể sanh ra bao nhiêu cân gang đây, tính bằng ngàn cân hay chục ngàn cân, hay là mấy chục ngàn.

    Khoan hãy nói đến việc còn có cái lò Bơ bơ gì đó có thể trực tiếp tạo thành thép. Chỉ cần cái lò tên tà Lò cao này thôi là đủ rồi, có gang trong tay họ có cả chục cách nhanh tróng biến nó thành vũ khí lạnh như đao thương kiếm kích. Với cái lò này chỉ cần đủ nhiên liệu thì 50 cá nhân thợ rèn ở đây có thể vỗ ngực mà nói rằng 2 tháng trời ta sẽ trang bị cho ngươi một ngàn thanh đao. Đây là con số kinh khủng đến nhường nào ở thời đại này. Nên nhớ quân xưởng cả vạn thợ rèn cùng công tác đấy, mà 8 phần trong đó dành ra để rèn quặng thành gang. Nhưng nếu so tốc độ cong chả bằng được một cái lò này. Mà họ hoàn toàn có thể tạo ra càng nhiều Lò cao như vậy, căn bản phương pháp trước kia là phàm nhân cách thức, mà đây mới là tiên gia pháp thuật. Hay một chỗ pháp thuật tiên gia này lại do bọn họ tạo nên. Những thợ thủ công đồn loạt quay mặt về một hướng, vị trí đó có một vị thiếu niên gương mặt nhưng thân hình cao lơn như người trưởng thành. Vị thiếu niên này chính là Nguyên Hãn, hắn đang đứng đó chăm chú quan sát sự hoạt động của lò cao. Gương mặt anh tuấn đang đỏ bừng vì nhiệt độ cao liên tục phả vào, nhưng hắn vẫn không hề nhúc nhíc, ánh mắt sáng như sao đang không bỏ qua tùng chi tiết nào. Tất cả công tượng đều quỳ xuống vái dài bóng hình kia rồi, sự cảm nhiễm lây qua cả các chiến sĩ, tất cả bỏ gươm giáo mà quỳ lạy hắn. Họ hoàn toàn tin đây là tiên gia thuật pháp mà Nguyên Hãn học được từ sư phụ đó.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?

  4. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    giangbery,sai1000,thanaret25,
  5. #13
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Nguyên Hãn đang đứng đó và trong đầu hắn đấu tranh tư tưởng một cách kịch liệt. Một luồng tư tưởng đó là nên nới rõ từng chi tiết của quá trình phản ứng hóa học tự nhiên này cho công tượng, làm như vậy sự hiểu biết của họ sẽ tăng lên một tầm cao mới, và rất có thể chính họ sẽ tìm ra được các phương pháp tốt hơn để cải tiến công nghệ luyện Gang này. Nhưng một luồng tư tưởng lại đang thì thầm bên tai hắn, bậc đế vương cần thần bí trước mặt chúng nhân, không phải Lê Lợi bi quân Minh đánh thua như chó sau đó mới bày ra cái kế Thần Kim quy tặng kiếm thần đó ư, sau đó là triệu người nghe theo đồng lòng mà phục tùng hắn. Giờ đây ta đang có lợi thế không ai bằng, mọi người hiểu nhầm ta có sư phụ là tiên nhân, ta bất phàm. Một đồn trăm, trăm đồn vạn, khi dựng cờ khởi nghĩa càng có người theo nhiều hơn.

    Luồng tư tưởng trước là của Nguyên Anh một kẻ ở thế giới hiện đại, hắn chỉ nghĩ rằng nhiều người thêm sức mạnh. Khoa học là dựa vào tìm tòi và nghiên cứu mà ra, các công tượng này chính là những người khoa học của thời đại này đấy. Luồng tư tưởng sau là của vị tướng quân tương lai Trần Nguyên Hãn. Cả hai suy nghĩ này đều có lợi và hại nhất định của nó. Nếu theo luồng tư tưởng hiện đại thì có thể công nghẹ sẽ có những bước phát triển ngay cả khi Nguyên Hãn đi xa, nhưng thay vào đó là hắn mất đi tất cả lợi thế về sự thần bí và một tương lai hiệu triệu toàn dân. Nhưng theo luồng suy nghĩ thứ hai thì công nghệ khả năng chỉ dừng lại ở mức này mà thôi, khó có thể tiến bước.

    Thất thần trong chốc lát cuối cùng hắn chịu đến một phương án dung hòa, đó là dùng một số các khái niệm trừu tượng mang tính thần bí để giải thích về các hiện tượng, có thể đạt được phần nào đó sự tiến bộ của công tượng mà vẫn giữ được hình tượng thần bí của mình.

    - Tất cả đứng dậy đi, các ngươi cũng thấy đó. Pháp môn này không thể lộ ra ngoài, những công tượng các ngươi trong mắt quan xưởng chỉ là nô lệ. Nhưng trong mắt ta bất đồng, các ngươi đã cùng ta thực hiện pháp môn này thì cũng coi như là đồng môn rồi, thế nhưng các ngươi cũng chỉ là kí danh mà học hỏi thôi. Nên nhớ sẽ có ngày ta đứng lên khởi nghiệp, khi đó những người ở đây là công thần cốt cán. Dưới một người trên cả vạn người. Do đó các ngươi cần phải nỗ lực học tập, rèn luyện hơn nữa.

    - Cẩn tuân lời dạy của công tử.... cả binh lính lẫn công tượng đều dạ vang mà thưa, cả một vùng trang nghiêm cẩn mật

    Lúc này đây gang nóng chảy đã dâng lên đến cái khe thoát phía trên rồi, từ đây xỉ quặng nổi phía trên bắt đầu thoát ra ngoài, Nguyên Hãn giải thích cho các công tượng hiểu đó là những tạp chất mà bình thường họ gõ đến tê tay để loại bỏ ra. Xỉ quặng đen cứ thế mà tuôn ra theo nhịp dâng lên của Gang nóng chảy. Đến khi màu đỏ của dòng gang nóng chảy dâng lên khe thoát phía trên thì Nguyên Hãn ra lệnh mở khe thoát từ đáy. Một dòng Gang nóng đỏ ào ào chảy ra khiến cả một vùng sáng dực. Chỗ gang này ít nhất phải tầm 1 tấn.

    - Lần này không vội cho vào lò luyện thép, trước tiên hãy làm nguội và thử chất lượng của mẻ gang này đã. Tỉ lệ của quặng sắt, vôi, và than quyết định chất lượng của mẻ gang này. Nếu nhiều tạp chất chứng tỏ thiếu vôi, nếu Gang quá dòn chứng tỏ quá nhiều than đá, nếu còn thừa quặng sau khi mở lò chứng tỏ Than chưa đủ.... các yếu quyết này các ngươi đã hiểu sao?

    Chỉ vài ba câu trong sách giáo khoa, nhưng đó là ánh sáng, là kim chỉ nam của những công tượng cần mẫn đầy nhiết huyết này. Ngay lập tức có một số công tượng thong minh vội lôi giấy bút ra ghi vội những yếu quyết này vào. Bút là kiểu bút lông ngỗng mà Nguyên Hãn đã truyền cho họ cách dùng, viết bằng bút long chữ quốc ngữ có mà là điên mới làm. Những kẻ làm công tượng là những kẻ hay phải thiết kế này nọ nhất. Nguyên Hãn đã dạy họ luôn phải ghi chép lại những thành công hay sai lầm khi làm việc thì mới có thể tiến bộ được. Vậy nên tên nào cũng có một hộp mực vài tờ giấy và mấy cái lông ngỗng dắt người. Việc này cũng được áp dụng với các sĩ quan trong quân đội của Nguyên Hãn.

    Thấy bạn bè ghi chép thế là lũ công tượng còn lại mới ngộ ra mà nhao nhao xoàn xoạt ghi chép. Cả một lũ chân tay thô kệch nhưng đang khéo léo mà cầm lông ngỗng nắn nót. Mấy tên vô thức liếm đầu bút thì miệng đen nhẻm cả rồi.

    Gang cứ thế cứ thế từng mẻ được đưa ra liên tục, chúng được cho vào khuôn đúc thành các hạt nhỏ cỡ ngón tay thôi. điều này thuận tiện cho việc nung chảy chúng thêm một lần nữa khi cho vào lò luyện thép.

    Quá trình Gang chảy ra phải đén 4 tiếng đồng hồ sau mới dừng lại, tổng số gang vậy mà đạt được đến hơn mười hai tấn. Quả là một con số quá khủng khiếp cho một một ngày công sức của 50 công tượng. Nên nhớ một thanh phác đao cho bộ binh cũng chỉ từ 5 đến 7 kg, vậy ra chỗ này gang đủ chế tạo ít nhất mà một ngàn thanh phác đao kể cả trừ đi thất thoát trong khi luyện chế. Một ngày năm mươi người làm viêccj bằng một ngàn người trong quan xưởng là khái niệm gì. Nếu đủ nhiên liệu thì với công nghệ này 1 ngàn thợ rèn có thể trang bị vũ khí lạnh cho cả đạo quân vài vạn người chỉ trong vài tháng mà thôi. Mà trong khi đó Quan xưởng vạn người phải tính bằng năm nếu muốn hoàn thành khối lượng công việc như vậy.

    - Bẩm công tử, gang thu được chất lượng tốt hơn rất nhiều so với chúng ta luyện chế thủ công, căn bản là tạp chất rất ít, hầu như không có. Nếu loại gang này dùng để luyện vũ khí thì không cần phải tốn nhiều công sức của thợ rèn... tốc độ rèn vũ khí sẽ tăng lên rất nhiều.

    - Bẩm công tử chúng tôi dọn dẹp lò thì thấy vẫn còn dư một ít quặng sắt nhưng không nhiều, lần tiếp theo chúng tôi sẽ thay đổi tỉ lệ than đá xem sao.

    Nguyên Hãn gật đầu hài lòng, lần đầu thử luyện mà được như vậy là tốt lắm rồi. Việc tính toán tỉ lệ chính xác ở thời kì này là hoàn toàn không có khả năng. Chênh lệch một chút là có thể chấp nhận được.

    - Lò luyện thép thì đơn giản hơn, pháp quyết chính là luyện càng lâu thì càng ra thép mềm dẻo, khí thổi vào lâu xẽ làm thép mềm, luyện nhanh thì thép sẽ cứng, nhưng dòn dễ gãy. Vậy nên việc thử nghiệm phải được tiến hành và ghi chép cẩn thận. Luyện bao lâu thì ra thép mềm, luyện bao lâu thì cứng... phải chia ra thành 5 cấp đôn khác nhau để ứng dụng vào các công việc khác nhau.

    Nguyên Hãn rất hào hứng mà ra lệnh cho công tượng làm việc. Đã có một lần thành công thứ nhất thì họ sẽ tự tin hơn nhiều. Chỉ cần cho công tượng thời gian làm quen thì họ sẽ rất nhanh chóng làm chủ công nghệ ngay lập tức.

    - Công tử, tôi có một chuyện muốn xin bẩm báo cùng ngài có được chăng?

    Đúng lúc này thì vị một vị công tượng rụt rè mà đứng ra thưa với Nguyên Hãn.

    - Uhmm... vị này công tượng cứ nói xem sao.

    - Bẩm Công tử, ngài lựa chọn tuyển mộ chúng ta đều là người cô đơn không có gia đình con cái. Chúng tôi biết công tử muốn giữ bí mật quân khu. Nhưng công tử giờ đây chỉ mới vài trăm quân sĩ thì năm mươi người chúng tôi có thể lo lắng được. Nhưng sau này công tử có chục vạn quân, trăm vạn quân thì sao?

    Nguyên Hãn hơi nhíu mày mà hỏi;

    - Ý của ngươi là sao?

    Người công tượng này quỳ xuống mà thưa.

    - Bẩm Công tử, tôi to gan xin thưa, chúng tôi có rất nhiều bằng hữu gặp cảnh khó khăn tương tự. Cúi xin công tử thu nhận. Họ có gia đình nhưng có thể chuyển cả đến đây, bảo mật là tuyệt đối. Người nhà chúng tôi cũng không cần quá nhiều lương thực chỉ cần có nông cụ gia xúc thì ngay tại thung lũng này có thể khai hoang mà trồng trọt cho hơn 500 hộ. Mà con cháu của công tượng lại càng là công tượng tốt có sức khỏe càng phục vụ được nhiều hơn cho Công tử. Kính xin công tử suy xét.

    Nguyên Hãn cho đây là một ý không tồi, thế nhưng nếu như vậy thì gánh nặng ban đầu lên tài chính sẽ rất nặng nề. Khai hoang cũng là không đơn giản. Nhưng tính bề lâu dài đây lại là một phương án cực tốt, nếu có thể tự cấp lương thực thì đó là một chuyện thiên đại vui mừng.

    - Ngươi cứ đứng lên đi, vấn đề này ta cần phải suy nghĩ kĩ một chút.

    Nguyên Hãn yêu cầu người công tượng đứng lên, chuyện này trước tiên phải suy nghĩ kĩ và hỏi thêm ý kiến của nhiều người.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?

  6. Bài viết được 3 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    giangbery,sai1000,thanaret25,
  7. #14
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Khu nhà tứ gian của Bà Lê Thị Hoàn hôm nay trở nên ấm cúng hơn nhiều, gương mặt xinh đẹp của bà cũng tươi cười rạng rỡ nom trẻ hẳn ra. Cũng phải thôi, con trai bà đã ba tháng chưa về nhà rồi. Hôm nay vậy mà hắn mới mờ sáng đã mò về, giờ đang đây hắn vẫn đang ngủ thật say trong phòng. Nguyên Hãn đã quyết định đi trên con đường khó khăn cải mệnh thì hắn phải chịu đựng áp lực cực lớn đó là cái giá tất yếu phải trả.

    Mấy tháng qua là những ngày áp lực nhất đối với người thiếu niên trẻ tuổi này. Nguyên Hãn chỉ mới 15 tuổi thôi, ở cái tầm này thì sao thiếu được sôi nổi nhiệt huyết của tuổi trẻ, nhưng hắn lại phải đứng ra gánh vác cho một đạo quân cả ngàn người.Từ ăn ở sinh hoạt đến luyện tập, phát triển đều được nằm trong một tay hắn lo lắng.

    Việc luyện tập thì có thể gọi là tiến triển rất tốt, nhưng việc luyện gang thép mới là mối quan tâm và là gánh nặng tâm lý cự đại đối với Nguyên Hãn. Kể cả khi được cộng them tri thức và kinh nghiệm sống của NGuyên Anh thì áp lực vẫn nguyên như vậy. Nói trắng ra Nguyên Anh ở thế giớ hiện đại chỉ chẳng qua tri thức nhiều hơn thôi, còn nói về độ trưởng thành thì cũng chỉ ngang Nguyên Hãn ở thời trung cổ này mà thôi. Thiếu niên thiếu nữ thời cổ trưởng thành rất sớm, là trưởng thành về mặt tâm lý chứ không phải trẻ trâu thế giới hiện đại lôi nhau vào khách sạn giúp nhau trưởng thành về mặt sinh lý. Những thiếu niên thiếu nữ thời trung cổ từ rất sớm đã rèn cho mình tính tự lập, tự chịu trách nhiệm với bản thân. Họ từ mười ba tuổi đã biết lao động kiếm sống, mười lăm mười sáu có thể lập gia đình và nuôi sống gia đình, không hiếm trai tráng mười lăm mười sáu tòng quân đánh giặ giữ nước. Mà độ tuổi này thì thời hiện đại là đang ngồi ghế nhà trường, hết giờ học dắt tay nhau đi... nhà nghỉ. Vậy nên so ra về độ trưởng thành có khi Nguyên Anh đang ăn bám gia đình còn không bằng NGuyên Hãn.

    Luyện gang nếu thất bại thì kể như Nguyên Hãn không có bất kì thế mạnh nào để dựa vào khi sinh tồn tại thời trung cổ này. Đơn giản cái Nguyên Hãn dám dựa vào đó là những tiến bộ khoa học đi trước thời đại mà hắn biết. Khổ nỗi hắn chỉ là biết mà thôi, để làm ra được những sản phẩm vượt thời đại thì cần cả một nền thủ công nghiệp phụ trợ kèm theo. Nói trắng ra là nền với trình độ thủ công như hiện tại của thế giới này thì kể cả ng chứa một loạt thiết kế chi tiết về vũ khí, máy móc của thế giới hiện đại thì cũng không thể chế tạo nổi. Huống hồ Nguyên Hãn không hề nắm rõ chi tiết bất kì loại vũ khí nào cả. Những gì hắn biết được chỉ nhà những đề cập thoáng qua trong lịch sử mà thôi.

    Nhưng lò cao luyện gang và lò thổi luyện thép thì hắn nắm vững rất nhiều, vì cấu tạo cũng như nguyên lý của hai loại lò này đã được nhắc khá kĩ trong sách giáo khoa. Nhưng nếu nói đến thành công ngoài thực tế hay không thì Nguyên Hãn hoàn toàn không thể biết được. Rất may mắn là mẻ gang đã ra lò thành công tốt đẹp. Có được đièu này nhờ vào ba yếu tố chính, đầu tiên đó là may mắn, thứ hai đó là kiến thức của Nguyên Hãn, cuối cùng là tay nghề các thợ thủ công Đại Việt mà Nguyên Hãn tìm được rất cường.

    Tại sao lại nói rằng lò cao luyện gang và lò thổi luyện thép lại là mấu chốt trong quá trình quật khởi của Nguyên Hãn, và tạo thành gánh nặng lớp lao đối với hắn. Đơn giản vì đây là thời kì trung cổ thế kỉ 14, 15. Dù nói ngược nói xuôi gì thì đây vẫn là thời đại của vũ khí lạnh. Đao kiếm, cung tên, thương kích vẫn là vũ khí chính trên chiến trường. Cho dù Nguyên Hãn có là được khẩu súng hỏa mai thì cũng chỉ là phụ trợ trong thời đại này thôi mà không thể trở thành yếu tố quyết định trong chiến tranh thời này được. Những tiểu thuyết xuyên không hơi tí là nhân vật chính có thể chế tạo ra súng trường, đại bác tất cả điều đó đều là sai lầm hoàn toàn. Căn bản ngay cả kĩ sư quân sự mà rơi vào thời này cũng chịu chết mà không thể tạo ra được những vũ khí đó, đừng nói đến mấy tên ma cà bông đọc vài dòng cấu tạo súng ống trên mạng thì làm sao mà tạo ra nổi. Do vậy vũ khí lạnh vẫn là chuẩn tắc chiến tranh trong phương hướng phát triển của Nguyên Hãn.

    Mà trang bị cho một đạo quân rất quan trọng trong thời kì này, muốn trang bị kĩ càng cho binh lính thì không thể rời xa sắt thép chất lượng tốt. Thời này binh sĩ phương Đông được trang bị vũ khí khá tốt như phác thủ đao, kiếm ngắn hai lưỡi, khiên gỗ đai gang hoặc đồng. Nhưng có một thứ họ trang bị cực tồi đó là chiến giáp. Binh sĩ của Phương Đông, nói chính xác là Trung Hoa nhà Minh, Đại Ngu nhà Hồ,...đều được trang bị chiến giáp rất thô sơ. Phải nói đến nhà Minh và nhà Hồ vì hai quốc gia này thuộc hàng quốc gia có nền tiểu thủ công nghiệp vào hàng bậc nhất khu vực. Kể cả vậy chiến giáp bằng gang, đồng hay thép non của họ chỉ có thể trang bị cho không đến một phần mười quân đội. Số còn lại chỉ là vải bông có gắn thêm một số lớp da, hoặc sang trọng hơn một chút là giáp da thú. Nhưng điều nghịch lý là lực lượng tham chiến chủ yếu trong chiến tranh lại là những binh sĩ được trang bị chiến giáp vải bông và da thú kia. Còn số quân có trang bị giáp sắt, gang, đồng lại là lực lượng cấm vệ thân quân, coi giữ kinh đô và làm nhiệm vụ diễu binh khoe khoang uy thế quân đội với dân chúng. Phương Đông Thống lĩnh luôn mồm kêu gào binh quý tinh không quý đa, nhưng cách phát triển của họ lại là lấy số lượng bù chất lượng.

    Cái mà những tướng lãnh a đông này gọi là đạo quân tinh nhuệ của họ thì đoa chính là các lão binh mặc áo giáp da tay cầm phác đao kia. Đây quả thật là lực lượng binh sĩ khá tốt, nếu họ được trang bị đúng cách và luyện tập cẩn thận quy củ hơn thì họ chính xác sẽ trở thành tinh nhuệ theo đúng với tên gọi của mình. Tướng Lãnh Á Đông cũng thấy ra điều này vậy nhưng số lượng quân đội của họ quá khổng lồ, căn bản là nền tiểu thủ công nghiệp sản lượng thấp căn bản không thể đủ phục vụ cho việc trang bị kiểu đó.

    Nhưng với Lò cao luyện gang thành công thì Nguyên Hãn đã đặt một nền móng vững chắc để tạo nên một đội quân sắt thép theo đúng ý nghĩa của nó. Với công nghệ luyện gang thép hàng loạt như thế này thì chỉ cần đủ nhiên liệu thì hắn sẽ dễ dàng trong thời gian ngắn trang bị giáp sắt toàn bộ cho một đạo quân vài vạn người. Nên nhớ đây là vài vạn quân tinh nhuệ thực sự được trang bị đến tận răng. Với đạo quân trong trí tưởng tượng của mình thì Nguyên Hãn không những muốn giải phóng dân tộc mà còn mơ đến một ngày thu hồi vùng đất Lưỡng Quảng của Cha ông.

    Cũng chính vì thời gian dài đằng đẵng một mình chịu áp lực khủng bố nên Nguyên Hãn rất căng thẳng, nay bước đầu luyện gang đã thành công vây nên hắn trở về nhà ở trấn Sơn Tây để gặp mẫu thân toan tính về chuyện lương thảo tiền bạc.

    Bà Lê thị Hoàn cũng hiểu rõ người con trai của mình, Nguyên Hãn là người cần cù chăm chỉ và rất tự lập. Từ khi hiểu chuyện hắn chưa bao giờ làm bà phật ý. Chuyện dậy muộn tuyệt nhiên không có, vậy ra việc hôm nay hắn ngủ đến mặt trời gần dựng sào chứng minh thời gian quả là rất khổ cực cho người thiếu niên tuấn tú này. Âu ếm vuốt vê khuôn mặt non nớt nhưng cũng đã hằn lên một chút sương gió làm cho làn da vốn trắng trẻo đã hơi ánh lên màu đồng, nước mắt người mẹ hơi nhòa. Bà thương con tuổi còn nhỏ nhưng đã phải vất vả lo lắng chuyện của thiên hạ rồi. Nhưng với tính cách kiên quết của mình Bà Lê Thị Hoàn quyết không để mình tỏ ra yếu đối trước mặt con trai. Gạt đi nước mắt nàng vỗ nhẹ lên vai Nguyên Hãn.

    - Hãn con dậy thôi con, mặt trời đã lên cao rồi...

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?

  8. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    giangbery,thanaret25,
  9. #15
    Ngày tham gia
    Jan 2012
    Bài viết
    573
    Xu
    250

    Mặc định

    Cùng lúc này cách Sơn Tây 150km về phía nam là một khung cảnh khác. Một người thiếu niên da ngăm đen cơ bắp cuồn cuộn đang lăn lộn dùng côn gỗ chiến đấu cùng mộc nhân, người thiếu niên này quả thật rất tuấn tú, nếu so sánh cùng Nguyên Hãn sẽ là một chín một mười không thể phân cao thấp. Có thể dùng mấy từ để nói về người thiếu niên da ngăm đen này đó là thần sắc tinh anh kỳ vĩ, mắt sáng, miệng rộng, mũi cao. Điểm đặc biệt của người thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi này đó là cơ bắp rõ ràng phát triển hơn người. tuy rằng không quá cao, thế nhưng vóc người lại là to lớn và chắc nịch.

    Nơi luyện tập của vị thiếu niên này đó là một mảng sân tập trộng cả mẫu ( gần 700m vuông). Bên trong sân chứa những giá binh khí đầy đủ đao thương kiếm kích. Một bên góc của sân tập còn nhìn thấy những con ngựa chiến thuần chủng đang được gia đinh chăm sóc cẩn thận. Xung quanh sân tập là có tường bao cao hai người trưởng thành. được quét vôi trắng cẩn thận. Nối tiếp Sân tập là một hệ thống các đình viện để nghỉ ngơi. Chỉ cần nhìn sơ qua cao ngơi này thì cũng biết được người thiếu niên này hẳn xuất thân thế gia đẹ tử.

    - Lợi đệ nghỉ ngơi thôi.

    Bỗng một tiếng nói vang ra từ khu đình viện khiến cho thiếu niên thu mộc côn lại mà tiến về lầu các nghỉ ngơi. Tại khu đình lầu này có một chiếc bàn đá và bốn chiếc đôn bằng đá được tạc khắc hoa văn cẩn thận đẹp mắt. Trên bàn đá là những đĩa sứ bát sứ tinh mĩ chứa hoa quả. Bên cạnh đó còn có một bát thuốc đang bốc hơi nghi ngút. Giờ đây ngồi trong đình viện là một nam tử tuấn tú phi thường, hắn đang mỉm cười nhìn tên thiếu niên da ngăm đen mà gật gù tán dương. Phía sau là có vài thị nữ người thì bưng trà dót nước người thì chuẩn bị khăn lau mồ hôi cho vị thiếu niên vừa luyện võ xong.

    - Huynh trưởng về từ bao giờ, sao không thư về trước báo cho đệ ra đón.

    - Ta bận việc quân Tại Tây Kinh không có thời gian, nghe tin tháng trước đệ trúc cơ nên tranh thủ hành quân qua nhà ta ghé vào thăm đệ.

    - Hành quân?... chả nhẽ Vua mới muốn đánh cả Ai Lao. Chiêm Thành vẫn chưa chiếm được mà. Cứ chiến tranh như vậy dân chúng lầm than, cuốc lực điêu tán đâu phải là đạo trị quốc.

    - Lợi đệ không được cuồng ngôn, họa là từ miệng mà ra... Ta lề hỏi đệ đã mười sáu tuổi rồi co muốn nhập Sĩ ( ra làm quan) chưa. Theo tài hoa của đệ, cộng them sự tiến cữ của gia tộc thì làm nên một phen sự nghiệp không khó.

    Người thiếu niên tuổi mười sáu uống song bát nước thuốc, nhận lấy khăn lau từ thị nữ mà cẩn thận lau sạch mồ hôi trên người. Hắn vẫn trầm ngâm chưa trả lời huynh trưởng. Ngồi xuống suy nghĩ thật lâu hắn bỗng ngước ánh mắt sáng ngời lên nhìn vị huynh trưởng đáng kính của mình mà thưa.

    - Đệ vẫn chưa muốn nhập sĩ vô lúc ni ( vào lúc này), thế cục không rõ ràng. Nhà Hồ tuy chiếm được vương quyền nhưng lại mất lòng dân, Hồ Quý Ly, Hồ Nguyên Trừng tuy là tài năng vạn đấu vậy nhưng lại hung hăng hiếu chiến, làm việc quá hung mãnh sẽ gây nên oán trách khắp nơi. Đệ thấy nhà Hồ không bền, mà phương Bắc giặc Tàu cũng đang dục dịch. Huynh nhập sĩ đủ rồi, còn đệ sẽ cố gắng luyện tập tráng đinh, bảo vệ gia tộc họ Lê nhất mạch chúng ta, kể cả có ngoại xâm hay nội loạn thì gia tộc vẫn vững trãi trường tồn.

    Người thanh niên vỗ vai đệ đệc của mình mà cười lớn:

    - Mi mới bé tí mà tỏ ra già quá tuổi. Được rồi không nhập sĩ thì không nhập. Lần này ta đem quân qua Ai Lao là tuân lệnh vua truy lùng Tôn Thất Nhà Trần mà không phải là đánh Ai Lao các tù trưởng.

    Thì ra người thiếu niên da ngăm đen anh tuấn này chính là Lê Lợi, Mà vị thanh niên mặc chiến giáp anh tuấn khôn cùng kia là lê Học đại ca của hắn. Họ Lê tại Xứ Thanh là một trong ba đại gia tộc gồm có Lê, Đinh, và Trịnh.

    Thật ra họ Lê xứ Thanh đã theo Lý Công Uẩn di cư vào khu Ngọc Hà thành Thăng Long từ thế kỉ thứ 10, lúc đó thì họ Lê còn lại tạo Xứ Thanh cũng không quá hùng mạnh cho lắm. Nhưng cách đây gần trăm năm thì cụ tổ của Lê Lợi là Lê Hối từ Ngọc Hà Thăng Long về thăm đất tổ khi đi đến Lam Sơn, tại đây Cụ Lê Hối đã trông thấy đàn chim bay lượn quanh chân núi, giống như cảnh đông người tụ hội"". Lê Hối cho là đất tốt và chuyển nhà đến ở đấy. Sau 3 năm thì thành sản nghiệp. Từ đó, các thế hệ họ Lê thay nhau làm quân trưởng ở Thanh Hóa.

    Con trai của cụ Lê Hối là Lê Đinh tức là ông nội của Lê Lợi là một người rất tài năng, dưới thời ông làm tộc trưởng vậy mà mở rộng sức ảnh hưởng của họ Lê ở Xứ Thanh lên đến tột cùng, số người chuyển qua họ Lê để được bảo hộ là đếm không hết, gia đinh tính bằng vạn, đinh hộ phụ thuộc Lê gia tính bằng chục ngàn... ruộng đồng Lê gia có bay mỏi cánh không xong. Nhìn cái dinh cư biệt viện để cho Lê Lợi luyện tập này thôi đã đủ thấy một phần tài lực của họ Lê xứ Thanh rồi.

    Thật ra dòng dõi của Lê Lợi không hề là địa chủ thuần chất như mọi người tứng nghĩ, trong gia tộc này có rất nhiều người nhập sĩ và cũng có nhiều người thành công, ví như Lê Khoán có thể làm tới Ta Tướng quân vậy. Lê Lợi từ nhỏ cũng được đào tạo trong một môi trường cực kì hoàn hảo, dòng dõi Lê gia cũng theo đường tướng gia là chính. Phải nói Lê Lợi nếu so với mặt bằng chung của thanh hiếu niên lúc này cũng coi là kì tài hiếm có. Chỉ cần thong qua lời nhận xét của hắn về thế cục là đủ hiểu mọi chuyện rồi. Công sức đào tạo từ bé của một gia tộc không phải nói cho vui.

    Nhưng nếu so sánh ra thì hắn vẫn kém Nguyên Hãn một bậc. Thứ nhất Nguyên Hãn tài nguyên không bằng hắn, điều kiện càng thấp hơn do phải lo chạy nạn. Vật mà 13 tuổi Nguyên Hãn đã trúc cơ, đây là so sánh về mặt vũ dũng. Còn về mặt mưu lược hay tài trị quốc thì chưa thể nói nhiều vì cả hai còn trẻ và cần trau dồi nhiều hơn. Song đó là so sánh với riêng Nguyên Hãn mà thôi. Giờ đây Lê Lợi rất khó có thể so sánh cùng Nguyên Hãn về mặt tài trí và tri quốc sách, vì có Nguyên Anh linh hồn thì Nguyên Hãn có được rất nhiều thông tin lịch sử. Khả năng nắm bắt thời cuộc là tốt hơn nhiều Lê Lợi. Cái thêm vào đó nữa chính là Nguyên Anh có rất nhiều tư tưởng từ hiện đại giúp ích cho sự phát triển của dân tộc mà một người cổ đại như Lê Lợi khó có thể bì kịp.

    Hai thiếu niên thiên tài, lẽ ra số phận của họ sẽ là quân thần, một kẻ phù trợ người kia đánh chiếm thiên hạ. Nhưng giờ đây lại biến thành đối thủ tranh thiện hạ, bởi một hiện tượng kì bí. Tương lai sẽ đi đến đâu không ai biết vậy nhưng sẽ không hề đơn giản cho cả hai.

    TTV Translate - Ứng dụng convert truyện trên mobile

    Bạn chưa thử làm sao biết không được
    Muốn biết được hay không thử là biết
    Hãy dũng cảm lển, và tôi đã thử
    Tôi đã làm được, còn bạn thì sao?

    ---QC---


  10. Bài viết được 2 thành viên cảm ơn::   [Hiện ra]
    giangbery,thanaret25,
Trang 3 của 7 Đầu tiênĐầu tiên 12345 ... CuốiCuối

Thông tin về chủ đề này

Users Browsing this Thread

Có 1 người đang xem chủ đề. (0 thành viên và 1 khách)

DMCA.com Protection Status